3 khÍa cẠnh tƯ tƯỞng chỈ ĐẠo cẦn thiẾt của ngƯỜi bÁc sĨ, dr ngÔ tẤn hÙng
TRANSCRIPT
BA KHÍA CẠNH
TƯ TƯỞNG CHỈ ĐẠO CẦN THIẾT
CỦA NGƯỜI BÁC SĨBÀI HỌC SAU NHỮNG CUỘC TRAO ĐỔI VỚI
CÁC GS BỆNH VIỆN ĐẠI HỌC Y KHOA SCH - HÀN QUỐC
MỤC ĐÍCH BÀI NÀY:
1/ CHIA SẺ TƯ TƯỞNG RÚT RA ĐƯỢC TỪ CUỘC TRAO ĐỔI VỚI GS HÀN
QUỐC.
2/ VƯỢT QUA PHẠM TRÙ CÁ NHÂN, GIÁO DỤC HAY CHÍNH TRỊ.
MỤC ĐÍCH SỐNG TRONG CUỘC ĐỜI CỦA NGƯỜI BÁC SĨ LÀ GÌ ?
VẤN ĐỀ TRAO ĐỔI XUẤT PHÁT TỪ CÂU HỎI
THỰC TẾ Y HỌC VN NGÀY NAY
1- Y ĐỨC XUỐNG CẤP LÀ ĐIỀU CẦN PHẢI THẤY.
2- TÌM MỘT GIẢI PHÁP CHO YHVN LÀ CHUYỆN CẦN PHẢI LÀM.
3- MỌI SỰ THAY ĐỔI PHẢI BẮT ĐẦU TỪ TƯ TƯỞNG (MỖI NGƯỜI).
VỚI NHỮNG NƯỚC VĂN MINH NHƯ HÀN QUỐC3 YẾU TỐ CẤU THÀNH TƯ TƯỞNG CHỈ ĐẠO NGƯỜI Y TẾ:
1/ VÌ BỆNH NHÂN
2/ VÌ BỆNH VIỆN
3/ PHẢI CÓ TINH THẦN TRÁCH NHIỆM (Y HỌC)
Vì bệnh nhân chính là vì mình, gia đình mình, con cái mình.
VÌ BỆNH NHÂN:
Bệnh nhân được xem là người thầy (cho ta kinh nghiệm), người mẹ (nuôi sống ta).
VÌ BỆNH VIỆN
Giáo dục từ nhỏ về tính trung thực và sự yêu thương Mỗi bác sĩ chỉ làm một chỗ và đó là nồi cơm duy nhất của họ.
Trách nhiệm và nghĩa vụ bảo vệ thương hiệu bệnh viện mình.
TINH THẦN TRÁNH NHIỆM -Y HỌC:
Truyền đạt kiến thức cho thế hệ sau
Không phải chỉ làm tốt với bệnh nhân hay bệnh viện CỦA MÌNH, mà phải có trách
nhiệm với nền y học nói chung, ngay thời điểm hiện tại và mãi mãi về sau.
(không giới hạn thời gian và không gian).
TA TỰ HỎI MÌNH:
1- Ta làm việc có vì bệnh nhân hay không?
2- Ta làm việc có vì bệnh viện không?
3- Ta có tinh thần trách nhiệm hay không? Hay ta đang vô
cảm với những gì đang xảy ra?
3 KHÍA CẠNH TƯ TƯỞNG NÀY XEM NHƯ
TIÊU CHUẨN ĐÁNH GIÁ NHÂN VIÊN Y KHOA.
1- Có làm việc vì bệnh nhân hay không?
2- Có làm việc vì bệnh viện hay không ?
3- Có làm việc với tinh thần trách nhiệm với nền y học hiện nay hay không ?
KIM CHỈ NAM CHO HÀNH ĐỘNG
TRONG VẤN ĐỀ KHÁM BỆNH:
1-Ta làm việc này có phải vì bệnh nhân hay không?
2-Ta làm việc này có phải vì bệnh viện hay không?
3-Ta có tinh thần trách nhiệm với nền y học hay không?
THƯỚC ĐO LÒNG MÌNH
TRONG VẤN ĐỀ ĐIỀU TRỊ:
1-Ta cho toa thuốc hay chỉ định phẫu thuật này có phải vì bệnh nhân hay không?
2-Ta có vì bệnh viện hay không?
3-Ta có tinh thần trách nhiệm với nền y học của ta hay không?
TƯ TƯỞNG NÀY LÀ TÍNH NHÂN BẢN CỦA XÃ HỘI VĂN MINH.
CÓ SẴN TRONG MỔI CON NGƯỜI CHÚNG TA,
CHỈ CẦN TRỞ LẠI CHÍNH MÌNH LÀ THẤY.
ĐỂ TƯ TƯỞNG THÀNH HÀNH ĐỘNG
THÌ CẦN ĐƯỢC LẶP ĐI LẶP LẠI BẰNG NHIỀU CÁCH:
- ĐỂ ĐI VÀO TIỀM THỨC
- ĐỂ THẬT SỰ TRỞ THÀNH NIỀM TRĂN TRỞ TRONG TÂM TRÍ VÀ TRONG
TRÁI TIM CỦA MỖI NGƯỜI.
NHƯNG
KẾT LUẬN
1- Ta làm bài báo cáo này có phải CHO TA hay “CÁI TÔI ĐÁNG GHÉT”
hay vì bệnh nhân?
2- Ta làm bài báo cáo này có phải vì bệnh viện hay không?
3- Ta có tinh thần trách nhiệm hay còn vô cảm?
XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN.