tuẦn tin nỘi bỘ cỦa cÔng ty tÂm hỢp nhẤt unitech...
Post on 07-Sep-2019
7 Views
Preview:
TRANSCRIPT
UNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLYUNITECH WEEKLY SỐ SỐ 183183183 –– 16/05/201516/05/2015 TUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤTTUẦN TIN NỘI BỘ CỦA CÔNG TY TÂM HỢP NHẤT
Tuần này, cái nóng vẫn tiếp tục tấn công chúng ta ngoài đường và chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, trong văn phòng dẫu mát rượi thì
nhiều anh chị em vẫn nóng trong người với tốc độ đường truyền Internet. Những điều đó có đem lại một tuần bội thu về status
hay không đây? ;-)
Cháy ở đây không phải do nóng, mà là do
bị nợ bài BBT đây mà!
hí hí, đọc status đậm chất thơ của em QC mình khoái quá chừng. Ai có con
học lớp 1 nhờ điền vào chỗ … xem sao, chắc mấy bé sẽ điền vần “o”. Ba mẹ
cô chú ngoài vần o, rất có khả năng áp thêm vần khác dù không khớp lắm
với câu thơ trước. Status này “quá hay quá nguy hiểm” :v
Em này choáng vụ gì hả ta? nếu là thơ chị ChiNL
thì đừng, chỉ nói đến con cún đấy em, đừng
choáng nữa.
2 Unitech Weekly - Số 183 - 16/05/2015
P/S: Tuần trước bạn Kycx giật giải status ấn tượng, tuần này giải đó thuộc về bạn ChiNL. Hẹn gặp hai bạn ở café Vintage
(BBT sẽ cử thành viên liên lạc và set thời gian hợp lý)
À có khi do anh chàng HọcNV này
tâm bất tịnh, khiến em dev trước mặt
ảnh bị choáng?
Beer club đâu rồi, có bạn khát nước kìa, cáp độ liền đi thôi, bữa nay công ty
đổi giờ làm nên chiều về chúng ta có thêm nửa tiếng để giải khát trong tiết
trời oi bức nè! 1 2 3 dzôôô!!!
Anh Firefox quay phải không SơnDQ? ảnh đang bị say beer đó mà, rồi sẽ hết
quay khi tỉnh ra thôi…
Yes, it’s true. Mạng
rất chi là rùa, hix hix
Nguyên nhân mạng rùa được phân tích & thanh minh trên Wall của anh IT,
anh này đang quê vì mới mail anh em đổi lại đường net cũ, thì chỉ sau 1 ngày
chạy nhanh, nó lại ấm ớ như trai tân gặp gái xinh lần đầu. gừ gừ.
Sốt nhưng còn cười tươi như ông trời là zui rồi, có vẻ anh ấy rất khoan khoái vì bị sốt, hihi
Trong số 3 kẻ thù lớn mà anh Nguyên mèo đã thống kê, có cái
nào khiến bạn KỳCX sốt không nhỉ? :p
Ui cha, mùa hè tới rồi và chẳng ai chở nó đi cho mát bớt nè Thảo ơi, lập hạ cách đây
khoảng nữa tháng mà cái nóng nó dồn dập từ trước đó luôn. Riêng vụ hoa phượng đặc
trưng cho tuổi học trò thì giờ ít bắt gặp quá, nắng quá chị em bịt kỹ đến nỗi hoa tai cũng
không có dịp khoe ra luôn, ai lãng mạn thì tạm ngắm hoa sưa, hoa sữa vậy ;-)
Em ATR72 chồm xuống giật lên rồi lại
chao nghiêng mấy vòng đưa tôi đáp
xuống sân bay Đà Nẵng trong ánh
hoàng hôn muộn, thành phố thật sự
yên bình xinh đẹp.
Khác với các chuyến ra Bắc vào Nam
năm 2014 với binh hùng tướng mạnh,
lần này tôi đi Hải Phòng có một mình
phục vụ khai trương chính quyền điện
tử quận Ngô Quyền, thành phố Hải
Phòng.
Tôi đến khi Hải Phòng đang vào mùa
lễ hội “Hoa phượng đỏ”, cũng là dịp
kỷ niệm 60 năm giải phóng thành phố,
nên trông rộn ràng lắm, những người
tôi gặp đều hớn hở nói về pháo hoa,
về lễ hội nhạc nước. Có lẽ pháo hoa sẽ
không đẹp bằng ĐN rồi, nhưng người
dân trông còn háo hức lắm, chắc có lẽ
thành phố ít bắn pháo hoa hàng năm.
Hải Phòng thành phố hoa phượng đỏ,
mà đúng thật, ngay trước khách sạn
nơi tôi ở, ngã sáu Máy Tơ hay xung
quanh hồ Tam Bạc phượng giăng tràn
cả một góc trời. Thành phố chọn hoa
phượng làm biểu trưng phần vì Hải
Phòng xưa giờ nổi tiếng trồng rất
nhiều loài hoa này, phần vì người dân
tự hào với câu hát mà ca sĩ Trọng Tấn
thể hiện: “Tháng năm rực trời hoa
phượng đỏ...”, mới nghe thôi là thấy
khí thế rồi. Hi hi
UBND Quận Ngô Quyền nằm trên
đường Đà Nẵng. Ô!, Đà Nẵng mình
cũng có đường Hải Phòng, hai thành
phố kết nghĩa từ thời chiến đến giờ và
vẫn giữ truyền thống đó. Buổi làm việc
đầu tiên của tôi tại Quận là 1 cuộc
họp giao ban chuẩn bị cho lễ khai
trương. Trước khi vô họp anh Cường
công ty DTT, người mà tôi đã có dịp
làm việc chung dự án DNG6&7 từ
năm 2012, bảo là con người Hải
Phòng, văn hóa Hải Phòng thể hiện
rất rõ qua cuộc họp này. Điều này có lẽ đúng ý tôi, một người đang đi tìm hiểu văn
hóa, con người nơi đất Cảng. Ấn tượng của tôi là quận chuẩn bị rất kỹ lưỡng, chú ý
đến từng chi tiết một cho buổi khai trương. Lãnh đạo quận nghe báo cáo và phê
duyệt kỹ từ phương án cấp điện, đón khách, đến hiệu ứng âm thanh, ánh sáng ở
hội trường lúc bấm nút khai trương hệ thống.
Nghe thông báo cán bộ toàn quận đi làm cả ngày thứ 7 và chủ nhật. Tôi tiu nghỉu,
vậy là mình phải tham gia duyệt, tổng duyệt, diễn tập vào cuối tuần rồi. Dự định
trong bụng du hí thành phố xem như trôi theo cánh phượng. Ít nhất cũng lượn lờ
phố biển Đồ Sơn hay dập dềnh trên sóng nước Cát Bà... Mà biết đâu được đi những
nơi này tôi lại có phóng sự hay bài viết hay hay gửi bạn đọc Weekly không chừng,
thôi hẹn dịp sau trở lại vậy :)
Việc chuẩn bị slide giới thiệu phần mềm hay video demo các chức năng chính tôi
làm ngay trong đêm đầu xong cái vèo. Nhưng khổ nỗi là lãnh đạo duyệt những
món này thường vào chiều muộn và không được thông báo trước, cứ bảo tất cả
phải sẵn sàng nên tôi cũng không dám lượn lờ đi đâu xa.
Tối thứ 7 trời chuyển lạnh, mưa bay. Thời tiết Hải Phòng đỏng đảnh như cô gái làm
nũng người yêu. Đêm nay khai mạc Lễ hội Hoa phượng đỏ. Phần vì đi có một mình
buồn, phần vì sợ "giang hồ đất cảng" như lời đồn, tôi nằm nhà xem trực tiếp, nghe
Mỹ Linh hát:
Dưới màu hoa như lửa cháy khát khao
Bước lặng trên con đường vắng năm nao...
Rồi cuối cùng thời điểm khai trương cũng đến, tôi chuẩn bị rất kỹ kịch bản để
demo phần mềm với quan khách. Phần mềm QLVBĐH của mình được anh em DTT
đối tác khen là rất ngon, tôi cũng có phần sướng cái bụng. Sau màn pháo hoa vi
tính rực rỡ cho thời khắc khai trương, quan khách tham quan các gian hàng.
Sản phẩm của chúng ta được bố
trí 1 tivi riêng, chạy liên tục từ
đầu đến cuối các chức năng, tiện
ích, quy trình...Lãnh đạo bộ
Thông tin Truyền thông, lãnh
đạo thành phố Hải Phòng, lãnh
đạo các quận huyện ở Hà Nội,
Hải Phòng...lần lượt được nghe
giới thiệu về phần mềm. Bác
Phạm Kim Sơn, Giám đốc sở
Thông tin Truyền thông Đà Nẵng
hôm ấy cũng có mặt, chỉ tay vào
màn hình Quản lý Văn bản điều
hành, bác vui vẻ nói với quan
khách: "Món này tui check hàng
ngày". Chắc các vị kia cũng tin
tưởng lắm vì quận Ngô Quyền là
quận đầu tiên trong cả nước
thực hiện 01/NQ-CP năm 2015
nhân rộng mô hình chính quyền
điện tử thành phố Đà Nẵng mà.
Lúc này, tôi nhớ lại câu anh Trường PV hay nói: "Làm phần mềm, nhất là thị trường trong nước, hạnh phúc nhất là sản phẩm
của mình được khách hàng đón nhận và sử dụng".
Kết thúc buổi khai trương tôi về khách sạn nghỉ ngơi, làm cốc bia hơi Hải Phòng giải nhiệt, lòng miên man mấy câu theo
thói quen:
Ngô Quyền có chuyến du Sing
Có đường Đà Nẵng, có xài e-Gov.
Buổi chiều, em tài xế taxi Mai Linh đưa tôi ra cảng hàng không Cát Bi, ngồi trong xe nhìn từng đoàn container nối đuôi
nhau tiến về cảng, tôi thầm mong Công ty mình càng có thêm nhiều dự án ở khắp nơi trên cả nước, anh em có cơ hội
khám phá vẻ đẹp, văn hóa, đặc sản hết các vùng miền.
Phía xa, còi tàu vang vọng. Tạm biệt Hải Phòng, tạm biệt thành phố cảng, hẹn gặp lại!!!
Hoàn thành chuyến công tác, tôi còn một nhiệm vụ nữa là trả bài cho chị Phó tổng biên tập xinh đẹp thời báo Weekly
đang đón đợi, hi hi.
Bạch Văn Tuấn
Việc thay đổi giờ làm việc vào
buổi trưa sang 13h00 có ảnh
hưởng gì nhiều đến sinh hoạt
của các em?
Huỳnh Ngọc Tâm (Chuyên viên
Kinh doanh): Bả n thả n em thả y
rả t tie n. Ve sớ m, có thớ i giản đi
bie n, đó n cón (Anh này có con mọn
nên ảnh giơ tay ủng hộ cả hai tay,
hai chưng).
Nguyễn Phạm Mỹ Kim (Chuyên
viên hỗ trợ khách hàng): Đó i vớ i
em, vie c thảy đó i giớ giả c lả m vie c
vả ó buó i trưả khó ng có ả nh hướ ng
chi lả m, vì lả u nảy em cu ng đả ớ lả i
ró i. Cả m giả c bì nh thướ ng. Theó
em giớ giả c như the lả tó t nhả t vì
chie u có n có the đi hó c the m đướ c
vả ó lu c 17h30 vả có the đi tả m bie n
(Gái chưa chồng, tranh thủ giờ buổi
chiều nâng cao trình độ Nhật ngữ
và vi vu với gió biển, hì hì).
Ke tư ngả y 04/05/2015, Có ng ty
đã có Quy đị nh thãy đó ị khung gịờ
lả m vie c buó i trưả tư 13h30 đe n
17h30 thả nh 13h00 đe n 17h00.
Vie c thảy đó i nả y hả n se có chu t
xả ó tró n nhó nhó ve giớ giả c sinh
hóả t cu ả mó t só ảnh em lả u nảy
khó ng ớ lả i trưả Có ng ty vả hả u he t
só khả c thì rả t ưả thì ch khung giớ
mớ i nả y. Hãy cùng chúng tôi
trong cuộc phỏng vấn nhanh
dành cho các anh chị em sau
hai tuần làm việc với sự thay
đổi giờ giấc này!
Phạm Như Thảo (Biên dịch viên): Nghì lả m tư 12h trưả, 13h00 phả i đi lả i
ne n em thả y gả p gả p. Em khó ng thì ch lả m vì như mó i lả n thì trưả em đướ c ve
nhả nả m nghì ngới mó t ty , có n giớ thì phả i ớ lả i Có ng ty. Tuy vả y, vie c nả y
cu ng khó ng lả m thảy đó i sinh hóả t cu ả em gì mả y, buó i trưả em ả n uó ng cu ng
đờn gịã n, ã n chung vờ ị mã y chị em Có ng ty vuị lã m (Tiếc là buổi trưa không
thể về nhà cùng với chồng, anh ý mới được chuyển công tác từ Hồ Chí Minh về
cách đây không lâu, hu hu).
Dương Quốc Sơn (Chuyên viên đồ họa): Mì nh thả y me t hớn, ne u lả m 13h
thì tó t nhả t lả m tớ i 17h30 luó n, ru i thư 7 chó nghì . Chư lả m 13h thì thớ i giản
nghì ngới gả p quả . Khó ng thì dớ i thớ i giản lả m vie c buó i sả ng le n 7h30 đe
11h130 nghì thì tó t :D.
Nguyễn Hữu Tùng (Giám đốc Kỹ thuật): Anh thả y khó ng vả n đe gì , chì thả y
buó i chie u dả i hớn, nhưng ve lu c 5h thì lả i sớ m quả , kảkả.
Hoàng Anh Vũ (Kỹ sư phần mềm): Cu ng khó ng thả y khó khả n gì lả m, ngóả i
trư vie c chưả thả y mì nh ve lu c 5h bảó giớ ó ả…ó ả.
Võ Thị Tố Nga (lễ tân): Theó em thì cả ng tó t vì buó i trưả cu ng ớ lả i, nghì
Về vấn đề ăn uống vào buổi trưa khi ở lại Công ty?
5 Unitech Weekly - Số 183 - 16/05/2015
sớ m lả m sớ m tì khó ng sảó, chie u ve sớ m thì ch
hớn nhie u. Vie c đưả đó n cón hảy đi chớ , muả cả i
gì đó cả n thie t chó giả đì nh khó ng phả i trảnh thu
nư ả (kảkả). Có the ve đó n cón lu c 17h luó n, mả y
bư ả ve ró i le n lả i cu ng lớ cớ . Ne u tớ i mu ả đó ng,
mu ả mưả thì ve đớ tó i hớn. Ve sớ m nư ả tie ng,
lả m đướ c mó t só vie c nhả , lớ i nư ả tie ng thì có
khi tó i ngu sớ m đướ c nư ả tie ng (Bà vợ, bà nội
trợ đảm đang của gia đình, tranh thủ từng chút
một với hai con nhỏ, mà hỏi nhỏ, chứ về sớm nửa
tiếng, được lợi nửa tiếng, có chắc là tối được ngủ
sớm không hì….haha)
Phạm Thị Minh Hiền (trưởng nhóm chất
lượng): Trướ c giớ em khó ng có ngu trưả ne n
cu ng khó ng ả nh hướ ng gì nhie u chi ả , chì hới
mó i lưng tì thó i, buó i chie u ve sớ m ne n đướ c
ngả m Ô ng mả t trớ i.
Với cuộc phỏng vấn ngắn và nhanh, chúng tôi nhận thấy hầu hết các anh chị em đều thấy hợp lý và ủng hộ
khung giờ này, nhất là việc thay đổi này đã được Ban Tổng Giám đốc Công ty trao đổi hội ý và quyết định.
Chúng tôi chỉ muốn mang đến các bạn một vài cảm nhận nho nhỏ của các anh, chị em chúng ta.
Chúc các anh, chị em có một mùa hè thật tươi mát trong ngôi nhà chung.
Đàn ông và Đàn bà là cả 2 thế giới khác biệt nhau. Họ khác nhau
về thể chất, về tinh thần, về cách suy nghĩ, cũng như về cách hành
sự trong cuộc sống. Bởi những nguyên nhân này mà thường xảy ra
biết bao nhiêu là chuyện hục hặc, hiểu lầm lẫn nhau, cơm không
lành canh không ngọt, khắc khẩu, ảnh hưởng không nhỏ đến hạnh
phúc gia đình… Bài viết này được phỏng theo tác phẩm nổi tiếng
đã đạt số bán kỷ lục 8 triệu cuốn: Why Men Don’t Listen & Women
Can’t Read Maps by Barbara and Allan Pease, Broadway
Books, New York.
Ở đây người viết không có chủ đích đánh giá hay phán xét sự tốt
xấu của các hành động ở phía người Đàn ông cũng như ở phía
người Đàn bà. Tất cả các điều nêu ra dưới đây là kết quả nghiên
cứu và nhận xét của giới y khoa và của các nhà tâm lý học Tây
phương. Đúng hay sai đều do bạn đọc tự mình phê phán lấy…
Đàn ông và Đàn bà khác nhau về nhiều mặt: về thể chất, về tinh
thần, về cách suy nghĩ cũng như đôi khi về cách giải quyết một vấn
đề! Họ thường tuân theo những quy luật khác nhau… Đấy là chưa nói đến cá tánh bẩm sinh của từng cá nhân. Ngoài ra, tôn giáo, giáo
dục gia đình và kinh nghiệm sống cũng chi phối phần nào cách suy nghĩ và hành động của họ.
Mỗi khi người Đàn ông vào washroom, là họ có một mục đích rõ rệt và nhất định rồi. Đàn bà thì không những xem washroom là một
nơi để giải quyết một nhu cầu của cơ thể mà nó còn là một nơi hẹn hò, để các bà tâm sự to nhỏ với nhau về đủ thứ chuyện và dĩ nhiên
cũng là nơi chốn để làm duyên, để tô lại môi son, thêm chút má hồng và chải lại mái tóc… Bạn có để ý không? Giữa buổi tiệc, các bà có
lệ là thường rủ nhau đi washroom cùng một lúc. Ngược lại, các ông nếu cần đi thì chỉ tự động đi có một mình mà thôi…
Lúc xem TV, đến phần quảng cáo thương mại các ông thường bóp
cái tầm xa (remote control) lia lịa để đổi đài, ngược lại các bà thì
nhẫn nại hơn và vẫn tiếp tục xem phần quảng cáo một cách bình
thản… Các bà thường phàn nàn các ông sao làm biếng kéo nắp toilet
xuống quá mỗi khi tè xong, còn các ông thì càu nhàu tại sao các bà
sao không chịu dỡ nắp lên khi các bà xong việc cho người ta nhờ
một tí… Các bà thường hay tỉ mỉ từng ly từng chút, chi tiết quá trời
nên thường trách các ông sao quá bừa bãi. Đàn ông thường phải
mất rất nhiều thời giờ để tìm được 2 chiếc vớ cùng màu bỏ lộn xộn
không thứ tự trong ngăn tủ, nhưng ngược lại các CDs của họ đều
được xấp xếp rất ư là có thứ tự trên bàn. Đàn ông phải mất cả buổi
mới tìm ra xâu chìa khóa xe bị thất lạc, trong khi Đàn bà tìm ra ngay
chỉ trong một thời gian rất ngắn…
Đàn bà thường không thấy ánh đèn phực lên ngay trước mặt báo
hiệu xe sắp hết xăng, nhưng họ thấy ngay chiếc vớ bẩn vất bừa bãi
trong góc kẹt phòng… Các ông thường trách các bà về cách lái xe, còn các bà thì không hiểu tại sao các ông lại rất thích đậu xe kiểu
song song (parallel parking) bằng cách vừa nhìn kính chiếu hậu vừa lui vô chỗ đậu hẹp bé tí…
Đàn ông có khiếu xác định vị trí trong không gian, họ đọc bản đồ rất nhanh và tìm ra hướng Bắc rất dễ dàng. Nhờ năng khiếu này mà
thuở tạo thiên lập điạ, người Đàn ông mới có thể đi săn thú trong rừng để nuôi sống gia đình. Đàn bà nếu có xem bản đồ họ thường
xem ngược ngạo. Lỡ có lạc đường, thì các bà thường mau mau ngưng xe lại trạm xăng để hỏi thăm, còn các ông thì ít chịu làm như vậy
để khỏi bị chê là mình quá yếu quá dở. Các ông thường ráng chạy loanh quanh cả tiếng đồng hồ để tìm đường, miệng thì lẩm bẩm:
“hình như tôi có thấy chỗ này rồi”…
Đàn bà thường có thị giác ngoại biên rộng lớn (wider peripheral vision), Đàn ông thì có thị giác hẹp hơn nhưng lại thấy rất xa (narrow
tunnel vision). Bởi vậy, nếu có lái xe đường xa, người ta khuyên nên để Đàn bà lái xe lúc ban ngày sáng tỏ, còn Đàn ông thì nên lái xe
lúc về đêm tăm tối vì họ có thể nhận thấy các xe khác từ xa ở phía trước lẫn phía sau…
Đàn bà xem việc đi chợ, đi shopping hay đi window shopping là một cái thú tiêu khiển, một cách để giảm stress mặc dù không cần phải
7 Unitech Weekly - Số 183 - 16/05/2015
mua một món hàng nào cả. Ngoại trừ mấy năm
đầu vừa mới cưới vợ, Đàn ông thường tò tò theo
chân bà xã cho bả vừa vui lòng vừa hãnh diện với
thiên hạ, nhưng lần lần vài năm sau thì các ông rất
ngại cái món này, nó vừa mỏi cẳng, vừa bực mình
và nó cũng vừa mất công mất thời giờ quá đi thôi.
Trong các tiệm bán thời trang cũng như trong các
thương xá người ta thường thấy có băng có ghế
cho các ông và các cụ ông ngồi chờ các bà, các cụ
bà. Đàn ông nếu có muốn mua một món gì thì họ
đã biết họ thích cái gì rồi, cho nên đi thẳng vào
tiệm mà mua một cái rụp khỏi phải mất công lê
bước hết tiệm này đến tiệm khác. Đàn bà rất tinh
ý, và có lẽ có giác quan thứ 6 gì đó.
Người Đàn bà có khiếu bắt mạch, và hiểu rất dễ
dàng ý nghĩa của các sự thay đổi trên nét mặt
người Đàn ông. Các ông đừng có mong dối gạt các
bà được đâu. Nếu có muốn nói dối thì hãy dùng
telephone, viết thơ, hoặc gởi email thì có thể dễ
thành công hơn là phải chạm mặt thẳng với các
bà. Đàn ông không có cái khiếu này như ở Đàn
bà…
Đàn bà cũng rất thính tai hơn Đàn ông. Nửa đêm,
nếu cháu bé khóc oẹ oẹ ở phòng bên cạnh thì
thường là các bà hay liền. Nước lavabo nhểu lỏn
tỏn thì các bà biết liền, còn các ông thường ngủ
khò mà thôi. Não của Đàn ông chỉ program để làm
mỗi lần một việc mà thôi. Họ chỉ sử dụng có 1 bán
cầu não (thường là phía trái) để suy nghĩ. Mỗi khi
ngừng xe lại để đọc bản đồ là họ cần phải vặn nhỏ
cái radio xuống rồi mới có thể đọc được. Đang
xem TV mà bà xã hỏi thì có ông nào nghe đâu. Bởi
vậy lúc các ông xã đang lái xe các bà xã đừng nên
nói đừng nên hỏi gì hết có thể nguy hiểm đó!
Ngược lại ở Đàn bà, mỗi khi suy nghĩ họ thường
sử dụng cả 2 bán cầu não phía trái và phía phải, và
nhờ vậy các bà có thể dễ dàng làm được nhiều
việc cùng một lúc. Đàn bà có thể vừa đọc sách và
vừa nghe radio hoặc vừa làm bếp nấu nướng vừa
nói điện thoại. Các bạn có để ý không, trong các
siêu thị ở quày trả tiền thường các cô thu ngân
viên, mắt vừa nhìn các món hàng, tay thì bấm máy
lia lịa, đôi khi vừa làm vừa trả lời khách hàng hoặc
vừa viết và vừa nói điện thoại kẹp nơi cổ. Nếu
được hỏi thình lình phía nào là tay phải, phía nào
là tay trái, các bà thường hay lộn nếu họ không
nhìn vào chiếc nhẫn đeo trên tay.
Các ông thường phàn nàn các bà là miệng thì biểu
người ta quẹo trái nhưng trong đầu họ thật sự
muốn mình quẹo mặt. Đàn ông thán phục Đàn bà
về cách bắt chuyện giữa đám đông hay trong các
buổi tiệc. Mặc dù toàn là khách lạ nhưng các bà
vẫn có cách trau đổi với nhau về đủ thứ chuyện,
người này khen qua người kia khen lại, nói đẩy
đưa quên thôi…
Các bà cho rằng các ông thường hay lạnh nhạt về tình cảm, ít thố lộ tâm sự và
có vẻ kín đáo e dè trước đám đông. Các bà nghĩ rằng Đàn bà có nhiều tình cảm
hơn Đàn ông, còn các ông thì cho rằng bọn họ cũng rất tình cảm nhưng ít bộc
lộ ra ngoài. Tuy nhiều lúc thấy người Đàn ông im lặng nhưng thật sự chính lúc
đó họ nói một cách âm thầm cho chính họ! Đàn ông không thích ai cho mình ý
kiến nầy nọ. Sự ít nói của người Đàn ông có thể được người Đàn bà hiểu lầm là
mình không còn được thương nữa.
Đàn ông thường trách Đàn bà thường hay nói nhiều và cũng thường hay so
sánh quá. Nói chuyện mới đã đành đi, đàng này chuyện cũ đã nói nhiều lần rồi
các bà vẫn có thể hâm nóng lại và đem ra nói nữa. Ở người Đàn bà, các dữ
kiện, tín hiệu, thông tin bên ngoài được cất giữ trong não của họ một cách khá
lộn xộn. Cách duy nhất để các bà đem vấn đề ra ngoài là phải nói nó ra và nhìn
nhận nó. Bởi vậy Đàn bà nói nhiều hơn Đàn ông là lẽ thường. Các bà cần nói ra
để bớt căng thẳng tinh thần, để làm giảm stress. Các ông phải rán nghe mà
thôi và đừng bao giờ đề nghị một giải pháp nào hết cho vấn đề mà các bà tuôn
ra. Các bà chỉ cần có người ngồi nghe chớ không phải các bà muốn tìm cách
giải quyết vấn đề đâu. Ở Đàn bà, việc nói chuyện và việc tâm sự là cách duy
nhất để họ làm bạn với nhau. Tuy cả ngày đã đi shopping với bà bạn, mà khi
vừa về đến nhà các bà cũng còn chuyện để nói với nhau qua điện thoại cả
tiếng đồng hồ nữa. Các ông mỗi khi cần nói chuyện là họ đi thẳng vào vấn đề.
Ở người Đàn ông các tín hiệu thông tin bên ngoài được cất giữ riêng rẽ trong
những ngăn riêng biệt trong não. Cuối ngày các ông đem nó ra ngoài rất dễ
dàng để giải quyết. Việc nói nhiều của các bà thường làm các ông bực mình
không ít, nhưng đó là dấu hiệu tốt có nghĩa là các bà còn thương, còn quan
tâm đến các ông, cần người chia sẻ các vui buồn khổ cực trong cuộc sống vợ
chồng. Trường hợp các bà im lặng, thì các ông phải đề phòng là có điều chẳng
lành sắp xảy ra đó, còn tệ hơn nữa là các bà phớt tỉnh ănglê, không thèm đếm
xỉa đá động gì đến các ông và xem các ông như nơ pa không có, đó là dấu hiệu
sắp rã hùn rồi đố tránh khỏi!
Tóm lại dù Đông hay Tây, dù Xưa hay Nay, Đàn bà vẫn là Đàn bà còn Đàn ông
vẫn là Đàn ông.
Chồng giận thì vợ bớt lời.
Cơm sôi bớt lửa chẳng đời nào khê.
Đầu tôm nấu với ruột bầu,
Chồng chan vợ húp, gật đầu khen ngon.
(Sưu tầm)
8 Unitech Weekly - Số 183 - 16/05/2015
Microsoft vừa thông báo rằng các kết quả tìm kiếm khi người dùng xài Bing trên smartphone, tablet sẽ có xuất hiện thêm dòng chữ "Mobile friendly" đối với những website nào được thiết kế thân thiện cho thiết bị di động. Điều này sẽ giúp người dùng quyết định được trang nào thì phù hợp với chiếc máy mà họ đang cầm trên tay, từ đó có được trải nghiệm tốt hơn. Thuật toán đánh giá (ranking) cũng sẽ được Bing thay đổi để ưu tiên hiển thị những website thiết kế tốt cho smartphone, tablet lên đầu, đặc biệt là khi người dùng thực hiện việc tìm kiếm trên máy di động. Mặc dù vậy, những trang web nào chưa được tối ưu cho màn hình nhỏ nhưng có mức độ liên quan cao đến từ khóa của người dùng thì vẫn sẽ được hiển thị một cách đầy đủ chứ không bị "phạt" gì cả. Thuật toán nói trên sẽ bắt đầu áp dụng trong vài tháng tới. Động thái tương tự cũng đã được Google công bố vào tháng trước.
Bing còn đưa ra một công cụ giúp các nhà thiết kế biết được trang web của họ thân thiện với di động đến mức nào, từ đó có thể tinh chỉnh lại bố cục web cho hợp lý. Một số yếu tố mà Bing sẽ dùng để đánh giá đó là:
Khả năng dễ tương tác: các menu, nút và link phải đủ lớn và phải cách nhau hợp lý để việc chạm bằng
ngón tay trở nên dễ dàng.
Khả năng đọc: kích cỡ chữ trên website phải đủ lớn trên mobile mà không đòi hỏi người dùng phải
zoom thủ công hay phải cuộn quá nhiều để thấy được.
Cuộn: nội dung của trang phải vừa khít với chiều rộng của màn hình. Việc cuộn dọc thì không vấn đề
gì, nhưng cuộn ngang sẽ làm giải trải nghiệm người đọc.
Tính tương thích: Bing sẽ phân tích để biết xem liệu nội dung trên web có tương thích với các trình
duyệt di động phổ biến hay không. Ví dụ, các trang nào có nhúng Flash thì được xem là không thân
thiện. Những video không thể phát trên thiết bị di động cũng bị liệt vào mục tương tự.
9 Unitech Weekly - Số 183 - 16/05/2015
Thứ năm
11:25 - Áy náy quá. Vừa phải nhắn tin hoãn vụ
ăn trưa với cái Hoa. Từ lúc đẻ xong, nó lúc nào
cũng sợ bị bạn “bỏ rơi”. Cái lũ bạn độc thân như
mình thường tụ tập đàn đúm, và hay (cố tình) quên những đứa đang chúi
mũi vào chuyện chồng con. Cơ bản là ngồi với gái chồng con đàng hoàng thì phải tiết chế việc kể chuyện cô đơn. Mình
tâm sự thì lại sợ nó ghen tị với đời sống tự do, mà nghe nó tâm sự thì...
14:05 - Tròn 1 tiếng rưỡi. Nam qua cơ quan đón mình đến một chỗ mà ai cũng biết là chỗ nào đấy. Nam bằng tuổi
mình, chưa vợ, sung sức, mọi thứ đều ổn mỗi tội nhiều lúc hơi lan man khó hiểu. Mình thích đàn ông dễ hiểu
hơn. Nam chưa tỏ tình nghiêm chỉnh bao giờ, nhưng cứ nửa đùa nửa thật bảo mình “để mai tính”. Lòng dạ đàn ông
chẳng biết đường nào mà lần. Thế mà mình, tuổi này rồi, vẫn thấy hơi “phấn khởi” với cái kiểu ăn nói đấy. Chết dở!
21:30 - Đi xem phim hài tình cảm lãng mạn của Mỹ. Lại lên cơn thèm có một ai đấy chỉ để dùng vào việc cùng đi xem
xuất phim chót của một ngày trong tuần, rồi tìm một chỗ riêng tư, biết đâu một ngày nào đó sẽ là chốn đi về của
mình... Vừa xem lại nhật ký một tháng nay. Ghi chép dạo này u ám quá. Mình bắt đầu bị “ế nó vật”.
00:00 - Phim với ảnh! Mãi vẫn chưa ngủ được, cứ nghĩ mãi về cái “happy ending” xa xôi. Chả biết bao giờ sẽ vận vào
mình?
Đêm nay có nên online không nhỉ?
Thứ hai
9:30 - Vừa bảo hội cơ quan là mình ế thật rồi, giờ này còn chưa có giai nào rủ đi “ngủ trưa”. Các bạn cười ngất ngư. Cái Thu kế toán an ủi: “Chị ơi em đi ăn với chồng em xong mua phở xào cho chị nhé”. Giọng nó rất vênh vang. Chồng thì chiều, nó lại đang có bầu nên trưa nào cũng được chàng đón đi ăn. Mình toàn giả vờ ghen ăn tức ở với nó, mà thực sự cũng hơi bị chạnh lòng. May sao có cả đống email tồn đọng từ thứ sáu cần phải trả lời, chẳng còn thời gian mà nghĩ ngợi.
21:30 - Tiệc tùng. Vang hôm nay ngon quá. Giờ mà là thứ Sáu thì sẽ chạy sang bar uống thêm tí bia cho mát. Tặc lưỡi nghĩ lại, thôi, nhỡ có chú nào xì xồ làm quen thì lại... rách việc.
Thứ ba
8:00 - Lúc nãy tỉnh dậy thèm
được ai đó ôm ấp, vuốt ve đôi
chút như cách mà người ta dỗ
dành các em bé ngái ngủ...
Chắc là dư âm mấy ly vang đêm
qua. Thôi, nhiễu, đi làm! Hôm
nay có hai buổi họp báo, rồi lại
cả tỉ thứ việc giúp ta quên đi
chuyện đó. (Hi vọng thế!)
17:30 - “Ngồi đồng” ở quán cà
phê. Mụ Lam chuyên gia “cao
su”. May mà mình cầm theo
quyển sách vừa mua hôm chủ
nhật. Sách kiểu dạy kỹ năng
sống, mình mua vì nó mỏng (dạo
này đầu óc chán quá, không có
tâm trí để đọc quyển nào dày
quá 200 trang).
00:30 - Online đêm. Đàn ông đã
có vợ mà còn mon men chat chit
hỏi: “Em dạo này thế nào” thì
kiểu gì cũng đang có gì mờ ám!
Nghĩ cũng may, mình đã không
gật đầu bừa chú nào trong số
người yêu cũ đấy.
Thứ tư
11:00 - Cả buổi sáng ngáp lia lịa.
Tại vì lần mò online đến 4 giờ
sáng mới ngủ. Ở một mình,
muốn thức đêm làm gì, đến mấy
giờ cũng được. Nhiều lúc sướng,
nhiều lúc lại thấy khổ khổ thế
nào...
17:00 - Mặc rõ diện và trang
điểm kỹ, chuẩn bị đi dự một cái
hội nghị khách hàng. Thể nào
cũng sẽ có người làm quen. Rồi
trao đổi danh thiếp, về nhà
email, hẹn gặp hỏi han vài thứ.
Có khi sẽ tiến tới một cái gì đó
nếu chọn đúng danh thiếp. Quan
trọng cái gì đó là cái gì?
23:58 - Lại miên man nghĩ đến ý
tưởng mở một công ty mai mối.
Hình như chưa chỗ nào cung cấp
dịch vụ “rủ rê bất ngờ”. Thử
tưởng tượng, một “giai” cô đơn
tự nhiên nhận được tin nhắn:
“Nữ, 32 tuổi, lãng mạn, 30 phút
nữa có mặt ở… để tìm một người
đàn ông tráng kiện chia sẻ buổi
tối nay”. Nhưng... hình như làm
quen kiểu đấy cũng hơi hơi “xôi
thịt”. Dẹp!
đã hết buổi, hết ngày. Ngủ sớm thôi. Nghe lời chị Scarlett xinh đẹp, dù sao đi nữa mai là
một ngày mới! Tuần sau là một tuần mới!
23:35 - Chưa ngủ được, tranh thủ sơ kết lại lịch hai tháng trước. Ở nhà nấu được đúng 3 bữa tối. Hai tháng tủ lạnh hầu như trống không. Chạy việc: Đà Lạt 4 ngày, Hồng Kông 5 ngày, Hạ Long 3 ngày, 5 cuộc họp báo, 4 lễ khai trương, 4 lễ khai mạc tuần ẩm thực, 2 tiệc “wine pair-ing”, 7 lễ chiếu ra mắt phim. Anh em bạn bè: 2 cái đầy năm, 1 cái đầy tháng, 3 cái đám cưới, 1 đám giỗ. Lâu rồi không thấy bọn nào mời sinh nhật, mình cũng không buồn làm sinh nhật. Tầm “băm” mấy nhát rồi ai mà thiết tha trò đấy nữa. Thôi thì vài chục năm nữa mời bọn nó đến mừng thọ gái ế vậy.
00:15 - Nhắm mắt cố ngủ. Trời lạnh thấy giường trống quá. Mai đi mua bộ vỏ chăn mới, phải nhớ thêm cả hai cái gối.
Chủ nhật
9:30 - Trời đẹp quá! Có nên ra đường
không nhỉ? Tự nhiên tiếc vụ đêm qua ăn
xong không đi “discotheque” với mấy bạn
Mỹ dễ thương ở buổi tiệc. Các bạn thật là
ga-lăng đến mức mở đến 5 loại vang cho
mình thưởng thức, ân cần lấy đồ ăn cho
mình, chốc chốc lại hỏi mình muốn gì nữa
không. Có lẽ các bạn chăm sóc dữ dội
quá nên mình sợ, chứ kiểu hơi dửng dưng
có khi mình còn thấy hấp dẫn.
22:30 - Tụ tập ăn uống với bọn không
chồng, bỏ chồng, dỗi chồng, nhoắng cái
Thứ bảy
8:30 - Bị ế là một tình trạng khá bất
tiện. Lát nữa sẽ đi họp họ, thể nào
các cụ chẳng hỏi chuyện chồng con,
giục giã, nhắc nhở... Không trốn
được. Bố không về kịp, bác bảo
mình phải đi đại diện. Đại diện, oai
cứ như là “đích tôn”!
14:00 - Các cụ chọn họp họ năm nay ở bảo tàng Lịch sử, khá thú vị. Bọn trẻ con nhà bà
Trang léo nhéo gọi từ tối hôm trước hỏi “cô có đi ô tô với bọn cháu không?”. Hôm nay bọn nó bám
dính lấy mình đòi dắt đi xem bảo tàng một vòng.
Nhìn bọn nó hào hứng chỉ trỏ với nhau, tự nhiên mình suy nghĩ nhiều phết. Mấy thằng cu con được
cái thân với bà cô, mình yêu chúng nó như con đẻ. Có chúng nó rồi, đôi lúc mình tự nhủ chẳng cần
phải cố lấy chồng đẻ con làm gì. Nhưng cũng lăn tăn. Không đẻ con, chẳng hóa ra mình chẳng đóng
góp được cho đời một công dân nào à? Không lấy chồng, coi như không đóng góp thêm được nhân
sự cho họ nhà mình, không góp phần phát triển cây gia phả... Như thế cũng hơi vô trách nhiệm!
18:50 - Lại tiệc tùng. “Wine pairing”, tức là mỗi món dùng với một loại vang. Các bạn Tây cũng bày
ra lắm trò. Sẽ cố gắng không say và không bị rách việc với anh mũi lõ nào.
Thứ sáu
9:15 - Họp báo, chuồn về sớm. Đức cũng đi buổi hôm nay. May mà
mình đến sớm còn Đức đến muộn, ngồi hai dãy bàn cách xa. Mình
tránh nhìn về hướng đấy. Không bao giờ muốn gặp lại người cũ. Lẽ ra
hai đứa có thể hỗ trợ cho nhau rất tốt trong công việc, giờ mỗi đứa
một nơi mà cũng không thể thành bạn bình thường. Thề tránh xa
“giai cơ quan”!
23:40 - “Phi công trẻ” nhắn tin offline trên Yahoo. Dạo này cậu chàng
có vẻ tấn công mình quá. Nhưng từ hồi đọc rồi xem phim “The read-
er”, mình đã tránh, không gặp Thành nữa. Thành kém mình 5 tuổi.
Cái Linh thì cứ khuyên mình nào là cho “phi công” một cơ hội, nào là
biết đâu cái duyên cái số... Thôi chuyện này hồi sau tính. Hôm nay
phải ngủ sớm.
12 UNITECH WEEKLY - SỐ 38 - 28/04/2012
CHỊU TRÁCH NHIỆM XUẤT BẢN Tạ Thị Trâm Anh Tổng biên tập Nguyễn Thị Trâm Anh Phó tổng biên tập Lê Khánh Ly Đồ họa Cùng Biên tập viên BBT Unitech Weekly
United Technologies Corporation Add: 07th Floor - Danang Software Park 02 Quang Trung St., Danang City, Vietnam Tel: 84 511 3888747 Fax: 84 511 3888746
Web:www.unitech.vn
United Technologies Corporation Add: 07th Floor - Danang Software Park, 02 Quang Trung St., Danang City, Vietnam Tel: 84 511 3888747 Fax: 84 511 3888746
Web:www.unitech.vn
Cảnh báo Một cơn dông, s ấm s ét loang loáng, mưa
như trút. Chị vợ hỏi chồng:
- Anh có nhớ bữa chúng mình mới quen
nhau không? Hôm đó trời cũng s ấm s ét
đùng đùng như hôm nay.
- Quên s ao được- ông chồng thở dài-
nhưng đáng tiếc là tôi đã coi thường lời cảnh
báo của thiên nhiên.
Yêu mình anh thôi
Một người nọ rất thích nhạc cổ điển, bạn gái
anh ta đến chơi, anh ta hỏi:
- Em thích Mozart không?
- Em đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, em
chỉ yêu mỗi mình anh, vả lại em chẳng có
người bạn nào họ Mô cả!
Thư tình thời hiện đại
Em thân mến,
Anh rất hân hạnh thông báo cho em rằng
trái tim anh đã thuộc về em kể từ ngày thứ
tư, 14/02/2015. Với buổi gặp mặt tổ chức
vào ngày hôm ấy lúc 18h, anh xin được tự
giới thiệu mình như một người yêu đầy triển
vọng.
Chuyện tình của chúng ta s ẽ trải qua thời gian thử nghiệm trong
vòng 3 tháng, s au đó căn cứ vào s ự hòa hợp giữa hai ta mà s ẽ
được quyết định có kéo dài mãi mãi hay không. Tất nhiên khi kết
thúc thời gian thử nghiệm, vẫn s ẽ có những khoá huấn luyện tiếp
theo và những kế hoạch thẩm định để tiến hành thăng chức
người yêu lên bạn đời.
Thời gian đầu, chi phí phát s inh cho cà phê và giải trí s ẽ chia đều
cho hai ta. Sau này tùy thuộc vào hiệu quả xử s ự của em, anh
có thể s ẽ gánh phần trăm lớn hơn. Tuy nhiên, nếu chi tiêu bằng
tài khoản của em thì anh rất s ẵn lòng.
Xin em vui lòng trả lời trong vòng 30 ngày kể từ ngày nhận được
lá thư này. Bằng không lời tỏ tình này s ẽ hết hiệu lực mà không
cần thông báo gì thêm và anh s ẽ xem xét các ứng cử viên khác.
Anh rất biết ơn nếu em gửi chuyển tiếp bức thư này đến chị gái
của em trong trường hợp em không nhận lời.
Xin chân thành cám ơn trước.
Anh của em.
Ai lấy tiền của bố!
Anh chồng nọc mấy đứa con ra khảo:
- Đứa nào lấy tiền trong túi của bố?
Cô vợ nóng ruột đến can và nói đùa:
- Sao anh không nghĩ là em lấy?
- Mất như thế, chắc chắn không phải là em lấy!
- Tại s ao?
- Bởi vì vẫn còn lại một ít.
Hết thuốc chữa
Một cậu bé mắc bệnh biếng ăn. Dỗ dành mãi không ăn
thua, người mẹ bèn đưa cậu tới bác s ĩ tâm lý. Ông cũng
tiến hành khá nhiều phương pháp trị liệu mà không có kết
quả. Cuối cùng, bác s ĩ nghĩ ra một cách...
... bèn để cậu bé nhịn đói cả ngày rồi đưa cậu tới phòng
ăn.
- Cháu muốn ăn gì? - Bác s ĩ hỏi.
- Cháu muốn ăn giun đất! - Cậu bé đáp.
Mừng quýnh, bác s ĩ bê cả đĩa giun đất đến, con nào con ấy to
như ngón tay.
- Đây, giun đây, cháu ăn đi!
- Cháu muốn ăn giun luộc cơ! - Cậu bé nũng nịu.
Cô y tá đem đĩa giun đi luộc rồi mang vào. Nhưng bệnh nhân nhí
lại làm nũng:
- Cháu không muốn ăn nhiều đâu!
Bác s ĩ chọn lấy một con giun béo căng và dỗ dành:
- Ừ! Cũng được, cháu chỉ cần ăn con duy nhất này thôi! Ăn đi
cháu!
Thằng bé lưỡng lự:
- Cháu chỉ muốn ăn một nửa thôi! Bác ăn một nửa cho cháu!
Bác s ĩ nhẫn nại nhắm mắt nhắm mũi nuốt một nửa con giun và
đưa nửa còn lại cho thằng bé nhưng nó bắt đầu khóc thét lên.
- Sao vậy! Có chuyện gì nữa đây? - Bác s ĩ gằn giọng.
- Bác phải ăn nửa đuôi cơ! Bác ăn nửa kia mất rồi
huhuhu.
Cảm ơn các bạn đã đọc báo. Mọi ý kiến đóng góp xin vui
lòng gửi về hòm mail news@unitech.vn
CHỊU TRÁCH NHIỆM XUẤT BẢN Nguyễn Hữu Tùng Nguyễn Thị Trâm Anh Bành Hữu Nguyên Trần Thị Thu Hà Bạch Văn Tuấn Phạm Như Thảo Nguyễn Văn Học
United Technologies Corporation Add: 07th Floor - Danang Software Park 02 Quang Trung St., Danang City, Vietnam Tel: 84 511 3888747 Fax: 84 511 3888746
top related