giữa cửa hàng đông đúc hay ở nhà người khác, tôi thường
TRANSCRIPT
1
Khicònnhỏ,tôithườngthấtbạikhiđanghànhđộng.Giữacửahàngđôngđúchayởnhàngườikhác,tôithườnghayđánhrơi
nhữngvậtmàmìnhlenléncầmlêntay.Đồvậtcủangườikháckhiởtrongtaytôigiốngnhưnhữngdịvậtxalạ.Nhưthểcáctiếpđiểmvốndĩkhôngnênchạmtớiđangcựtuyệttôi,dịvậtđókhẽrunglên,khẳngđịnhtínhđộclập,khitôinhậnrathìnóđãrơixuốngđất.Phíaxaxalúcnàocũngcómộttòatháp.Tòathápbịsươngmùbaophủ,chỉhiệnlênmỗiđườngnétbênngoài,giốngnhưmộtgiấcmơbanngàyxưacũ.Tuynhiên,bâygiờtôikhôngcònthấtbạinhưtrướcnữa.Vàdĩnhiên,tôicũngkhôngcònthấytòatháp.
Trướcmắttôilàmộtngườiđànôngluốngtuổimặcáokhoácmàuđen,tayphảikéochiếcvalimàubạcđangđitrênsânga.Cóvẻôngtalàngườigiàucónhấttrongsốnhữnghànhkháchquanhđây.ÁokhoáchiệuBrunello,áovestcũngthế.ĐôigiàydahiệuBerlutihìnhnhưlàhàngđặt,khôngmộtvếttrẩyxước.Loạingườigiàucódễnhậnbiếtluônthểhiệnmìnhlàmộtngườigiàucógiữađámđông.ChiếcđồnghồRolexbạcmẫuDatejustởcổtaytráilấplódướiốngtayáo.Chắclàvìkhôngquenđitàucaotốcshinkansenmộtmìnhnênôngtamuavémấtrấtnhiềuthờigian.Ôngtakhomlung,dòdẫmdi chuyển các ngón tay béomúp trông giống những con sâu đáng sợ trênmáybánvétựđộng.Ngaylúcđó,tôinhìnthấychiếcvítrongtúiáokhoácbêntráicủaôngta.
Tôigiữkhoảngcáchvớiôngtarồicùngbướclênthangcuộn,chầmchậmđixuống.Lúcđứngsaulungôngtachờtàucaotốc,tôicầmmộttờbáotrêntay.Trốngngựctôihơiloạnnhịp.Tôibiếthếtvịtrícủacácmáyquaygiámsátởsânganày.Vìtôichỉmuamỗivétiễnnênmọithứphảikếtthúctrướcthờiđiểmlêntàu.Xâylưngcheánhmắtnhữngngườiđứngbênphải,tôigậptờbáolại,chuyểnsangbêntaytráirồitừtừhạtờbáoxuốnglàmvậtchắn,sau đó thọc ngón trỏ và ngón giữa tay phải vào túi ông ta.Anh sáng đèn
huỳnhquangphảnchiếutrêncúcốngtayáokhoáckhẽlướtquakhóemắt.Tôinhẹnhànghítvàovàcứvậynínthở.Ngóntayđãkẹpđượcvàoví,tôinhẹnhàngrútra.Mộtluồngđiệnchạydọctừngóntaylênđếnvai,tôicảmgiácnhưcơthểdầnnónglên.Tôicốtựnhủrằngvôsốánhmắtgiaonhaucủanhữngngườixungquanhđềukhônghướngvàochỗduynhấtnày.Vừacốkìmnénsựrunrẩytrênnhữngngóntayđangcầmví,tôivừakẹpchiếcvívàogiữatờbáođãđượcgấplại,chuyểnsangtayphảirồichovàotúitrongáokhoácmình.Từtừthởra,cảmgiácnhưthânnhiệtmìnhcàngnónghơn,tôiđảomắtnhìnxungquanhlầnnữa.Cảmgiáccăngthẳngkhisờvàovậtlạ,dấuvếtsựtêcứngkhixâmphạmvàolãnhthổcủangườikhácvẫncònđọnglạiởcácngóntay.Mồhôirịnrasaugáy.Tôirútđiệnthoạira,vờnhưđangnhắntinvàbỏđi.
Tôiquaylạicổngsoátvé,bướcxuốngcầuthangmàuxámdẫnđếntuyếnMarunouchi.Mộtbênmắttôibỗngdưngnhòađi,nhữngngườiđilạitrướcmắtcứmờmờkhôngrõ,cảmgiácmọiđườngnétđangdầnbiếnmất.Vừađếnsânga,tôithấythấpthoángtrongkhóemắtmộtngườiđànôngmặcbộvestmàuđen.Thấytúiquầnsaubênphảicủaanhtahơiphồnglên,tôixácnhậnđólànơiđểvítiền.Quahìnhdángvàtácphong,cóthểđoánanhtalàmộtanhchànghost*đượcyêuthích.Anhtavừanhìnđiệnthoạivớivẻnghingờvừadichuyểnngóntaythondàimộtcáchvộivã.Tôitheoanhtalêntàuđiện,vừabám theovừađểýcanhchừngdòngngườiđôngđúc,cuốicùngcũngchọnđượcchỗđứngphíasauanhtatrongtàuđiệnnónghầmhập.Khiđồngthờicảmnhậnđượccáckích thíchcả lớn lẫnnhỏ,dây thầnkinhcủaconngườicóxuhướngbỏquakíchthíchnhỏ.Đoạnđườngnàycóhaikhúccua lớn, đếngiữa chừng tàuđiện sẽ lắc rấtmạnh.Người đànông là nhânviênvănphòngởphíasautôiđangđọctờbáochiềuđượcgấpnhỏlại,phíabênphảitôilàhaingườiphụnữtrungniênđangtánchuyệnvềaiđó,cườihởcả lợi.Những người xung quanh đều lên tàu vớimục đích di chuyển, chỉmìnhtôilàkhác.Mubàntaytôiquayvềphíađốitượng,bằnghaingóntay,tôiđãkẹpđượccáivícủaanhchànghost.Vịtrícủanhữnghànhkháchđangđứngtrongtàu tạo thànhmộtđườngthẳngđứngbaoquanhtôi.Haiđườngchỉ ở rìa túi quần bung ra như vừa qua con vật lộn, tạo thànhmột đườngxoắnnổibậtnhưcon rắn.Ngaykhoảnhkhắc tàu rung lắc, tôi cố tìnhđẩy
ngựcvàolưnganhchànghost,giảvờbịmấtthăngbằngrồirútvílêntheochiềuthẳngđứng.Lựcépvàolưnganhtatheođóđượcthảlỏng,tôithởra,cảmthấymột luồnghơinóngđang lan tỏakhắpcơ thể.Tôicẩn thậnnhìnxungquanhnhưngkhôngcógìkháclạ.Nhữngcađơngiảnthếnày,làmsaocóchuyệntôiđểchomìnhmắcsaisótđược.Tôixuốngtàuởgakếtiếp,rụtvainhưngườibịlạnhvàrảobước.
Hòamình vào dòng ngườimệtmỏi, tôi ra khỏi cửa soát vé.Nhìnmộtnhómnamnữkhoảngmườilămngườiđangtụtậpởtrướccửaravàonhàga,tôiđoánhọcótầmkhoảnghaitrămngànyên.Châmlửađốtthuốc,tôithongthảbướcđi.Ởphíasaucộtđiệnbêntráiđường,tôinhìnthấymộtgãthanhniênđangkiểmtravímộtcáchhớhênhrồichovàotúiphảichiếcáokhoáclôngvũmàutrắng.Ốngtayáokhoácđenbẩn,đôigiàythểthaosờnrách,thứcó thểcoi là chất lượng tốtnhất trênngườigã là chất liệucủachiếcquầnjean.Tôiphớtlờgã,bướcvàothươngxáMitsukoshi.Ởtầnghànghiệudànhchonamcó trưngmột conma-nơ-canhmặcbộ áoquầnđượcphối rất bắtmắt.Đólàtrangphụcdànhchonhữngngườihơikhágiảthuộclứatuổinửasauhaimươichođếnnửađầubamươi.Trangphụcma-nơ-canhđangmặcgiốngvới trangphục trênngười tôi lúcnày.Thựcra, tôicũngchẳnghứngthúvớiquầnáo,nhưngnhữngngườilàmcôngviệcnhưkiểutôiđâykhôngđượcphépnổibật.Đểkhôngbịnghingờ,ởmộtchừngmựcnàođótôicầnphảitrangbịchobảnthânmộtbộdạnghơisangtrọng,khoáclênmìnhmộtvẻngoàigiảdốivàhòalẫnvàođámđôngnhưmộtkẻgiảdối.Trangphụctôiđangmặcchỉkhácvớima-nơ-canhmỗiđôigiày,bởitôimanggiàythểthaođểđềphòngphảichạytrốn.
Tậndụngsứcấmtrongcửahàng,tôicoduỗingóntaybêntrongtúiáođểluyệnchodẻodai.Chiếckhăntayđượctôinhúngnướcđểlàmướttayvẫncònlạnh.Ngóntrỏvàngóngiữacủatôicóchiềudàigầnnhưngangnhau.Tôicũngkhôngbiếtlàtừkhisinhrahaingónđãngangnhaunhưvậyhaylàsaunàychúngmớidàibằngnhau.Nhữngngườicóngóntayápútdàihơnngón trỏ thì sẽ sửdụngngóngiữavàngónápút.Cũngcóngười congóngiữalạirồidùngcảbangónđểkẹp.Giốngnhưchuyểnđộngcủamọivậtthể,chuyển động của chiếc ví từ trong túi ra ngoài cũng cómột cách trơn trunhất, thích hợp nhất. Ngoài góc độ ra thì tốc độ cũng quan trọng nữa.
Ishikawathíchbànvềnhữngđiềunày.Mỗikhirượuvào,nócứnhưđứatrẻ,nóiliếnthoắngchẳngýtứkiêngdègì.Tôicũngchẳngbiếtbâygiờnóđanglàmgì.Cókhiđãchếtrồicũngnên.
Tôiđivàophòngvệsinhmờmờtốicủathươngxá,đeogăngtaymỏngvào rồi kiểm tra chiếc ví vừa lấy được.Để cho an tâm, tôi đã quyết địnhkhôngsửdụngnhàvệsinh trongga tàuđiện.Chiếcvícủangườiđànôngmặcáokhoácđengồmchínmươisáungànyên,batờmộttrămđôlaMỹ,thẻVisahạngvàng,thẻAmericanExpresshạngvàng,giấyphépláixe,thẻhộiviênphòngtậpthểhình,hóađơnbảymươihaingànyêntiềnănuốngởnhàhàng.Ngaylúctôiđịnhcấttấtcảđivìthấymấtthờigianquáthìpháthiệncồnmộtcái thẻnhựanhiềumàusắcphứctạpkhôngcóchữ.Loại thẻnàytôiđãnhìnthấyvàilần.Đólàthẻhộiviêncủacâulạcbộmạidâm.Còntrongvícủaanhchànghostthìcónămmươihaingànyên,giấyphépláixe,thẻtíndụngcủangânhàngMitsuiSumitomo,thẻhộiviêncủacửahàngchothuêbăngđĩaTsutayavàquáncàphêtruyệntranh,vàidanhthiếpcủacáccôgáibánhoa,cònlạimấytờgiấyvụnnhưhóađơn,biênlai.
Ngoàiracòncómấyviênthuốcsặcsỡkhắchìnhngôisao,tráitim.Tôichỉlấytiềnmặtra,cácthứkhácvẫnđểnguyêntrongví.Chiếcvínàocũngthểhiệntínhcáchvàcuộcsốngcủachủnhânnó.Cũnggiốngnhưđiệnthoạidiđộng,vílàcănphòngbímậtcủachủnhân,giữvịtrítrungtâmlàhạtnhâncủamọithứchủnhânmangtrênngười.Sợrắcrốinêntôikhôngbaogiờbánmấycáithẻ.GiốngnhưIshikawavẫnthườnghaylàm,cứbỏcáivíđấyvàothùngthư,ắtbưutásẽchuyểnđếncảnhsát,vàcảnhsátsẽchuyểnđếnđịachitrêngiấyphépláixe.Tôilaudấuvântayvàchovívàotúi.Anhchànghostcóthểsẽbịbắtvìdùngthuốc,nhưngđiềuđókhôngliênquangìđếntôi.
Khiđịnhrờikhỏiphòngvệsinh,bỗngtôipháthiệncógìđókhangkhácởtúitrongáokhoác.Trốngngựcđậploạnlên,tôiquaytrởlạiphòngvệsinh.ĐólàmộtcáivídacứnghiệuBVLGARI.Bêntrongvícóhaitrămngànyênmớitoanh.NgoàimấythẻVisahạngvàng,còncódanhthiếpgiámđốccôngtychứngkhoán.Cảcáivícũngnhưtêntrongdanhthiếpnàyđềulàthứlầnđầutiêntôinhìnthấy.
Lại nữa rồi, tôi nghĩ. Tôi hầu như không có ký ức gì về việcmình đãthỏmđượcchiếcvínày.Đâylàchiếcvícógiátrịnhấttrongsốtôimócđược
ngàyhômnay.
2
Cảmgiáchơiđauđầu,tôiđểchocơthểlắctheonhịprungcủatàuđiện.TôiđãlênchuyếntàuđếmsânbayHaneda,tàuđiệnvôcùngđông.Hơi
nóngcủahệthốngsưởivàhơingườikhiếntôiđổmồhôi.Vừacửđộngcácngón tay trong túi, tôi vừangắmcảnhbênngoài.Cácxómnhàdân cũkỹcáchmộtđoạnlạixuấthiệnnhưthểdấuhiệunàođó.Bấtchợttrongđầutôihiệnlênhìnhảnhchiếcvícuốicùngthỏmđượchômqua,vừachớpmắt,tôibỗngnghemột tiếngđộngmạnh,cùng lúcmột thápsắtkhổng lồ lướtquatrướcmắt.Tuychỉtrongchốclátnhưngcũngkhiếntôigồngmình.Thápsắtcao,cảmgiácnhưnóđangchĩacáinhìnkhôngcóchủývềphíatôigiữađámngườihỗnđộn.
Quaylạinhìnvàotrongtàuđiện,tôithấymộtngườiđànôngnhưđangbịthứgìđóbắtmấthồn.Gãđangsờsoạngcơthểmộtcôgái,đôimắthehémởmộtcáchđờđẫnhơnlàtậptrungthầnkinhđểhưởngthụ.Kiểungườinhưgãcóhailoại.Mộtlàloạingườibìnhthườngcókhuynhhướngbiếntháivềtìnhdục,hailàloạingườiđãbịcuốnvàocõibiếnthái,khôngcònphânbiệtđượcranhgiớigiữahiệnthựcvàbiếnthái,bịănmòntớimứccoiđólàtấtcả.Tôinghĩgãthuộcloạithứhai.Saukhixácđịnhngườibịsờsoạnglàmộtcôbéhọcsinhcấphai,tôidichuyểnnhưsợichỉkhâu,láchquatừngkẽhởtrongtàuđiệnchậtníchngườiđểtớichỗhọ.Ngoàitôi,gãsờsoạngvàcôbébịsờsoạngra,khôngainhậnthấyđiềunày.
Từphíasau, tôinhẹnhàngdùng tay tráinắmlấycổ tay tráicủagãđànôngđangsờsoạngcôbé.Tôicảmnhậnđượccơbắpgãđộtnhiênbừngtỉnhvàtừtừthảlỏngsaukhibịkíchthíchmạnh.Vừanắmlấycổtaygã,tôivừadùngngóntrỏgiữcốđịnhchiếcđồnghồđeotay,lấyngóncáigỡnútkhóadâyđeorồichovàotrongốngtayáomình,tiếptheotôidùngtayphảikẹpchiếcvíđểởtúiáotrongbênphải,cảmgiácsắpchạmvàocơthểgã,tôibènthayđổicửđộngbằngcáchthảvírơigiữakhehởcủaáovestvàáosơmirồihứngbằngtaytráiphíadưới.Gãtầmkhoảnggầnbốnmươi,lànhânviênvănphòng,nhìnvịtríđeonhẫnvàloạinhẫnthìcóthểđoángãđãcógiađình.
Lầnnày,tôidùngtayphảitómlấycánhtaygã.Mặtbiếnsắc,gãvừalắclưtheonhịptàuvừacốngoáilạinhìntôi.Côbénữsinhcảmnhậnđượcthayđổiởphíasau,khẽngọnguậycổnhưthểphânvânkhôngbiếtcónênngoảnhlạihaykhông.Trongtàuđiệnvẫnyênlặng.Gãđànôngtoanmởmiệngnhưmuốnthanhminhvớitôivàcảthếgiới.Dườngnhưgãđangbịmộtthứánhsángácýrọixuốngtừtrênđỉnhđầu.Cổhọnggãrunrunnhưsắplalên.Mồhôichảyxuốngtừtránvàgòmá,haiconmắtmởtođờđẫn.Cóthểkhibịtóm,nétmặttôicũngnhưthếnày.Tôinớilỏnglựcnắmvàmấpmáymôiralệnhchogã,‘Chạyđi!’.Gươngmặtvẫnnhănnhó,gãkhôngquyếtđịnhđượcphảilàmgì.Tôihấtmặtvềphíacửađểrahiệu,cánhtaygãrunrẩy,nhưthểpháthiệnrabịtôinhìn,gãquaymặtvềphíatrước.Cửatàuvừamở,gãliềnbỏchạy.Gãhòalẫnvàotrongđámđông,xôđẩyhọ,liêntụcdichuyểnnhưđangvùngvẫy.
Bêntrongtoatàuđiện,côbénữsinhđưamắtnhìntôi.Tôiquaymặtđi,cốkìmnéncảmgiáckhốchịu.Tôiđãlấychiếcđồnghồmìnhkhôngthích,lấycáivítiềnmìnhkhôngthích,đãthếlạiđểchogãđànôngvàcôbénhìnthấymặt.Songgãsẽkhôngđờinàodámbáotôivớicảnhsát.
Bịmất hứng nên tôi quyết định xuống tàu ở ga kế tiếp. Lúc lên thangcuốn,tôitrôngthấymộtngườiđànôngtrungniênmànhìnmặtđãthấygiàucónhưngcứthếbướcquacổngsoátvé,đirangoàiđứngdựavàobứctườngcáubẩncủanhàga.Tôitừtừthảlỏngcơthể.Rồisưởiấmcácngóntaytrongtúiáo,tôidựđịnhsẽđóntaxi.
Cảmgiác có người đằng sau, tôi quay lại nhìn thì thấymột anh chàngdángngườimảnhkhảnhđangđứngdựavàotườngngaysátbêncạnh.Anhchàngmặcbộvestmàuđenkhông rõ thươnghiệu,mangđôigiàydamàuđencũngkhôngrõxuấtxứ.LàTachibana.Bịbấtngờ,tôicốgắngkiềmchếcảmxúccủabảnthân.Máitócnhuộmvànglúctrướcgiờđãđổisangnâu.Nónhìn tôi chằmchằmbằngcặpmắtmộtmí, cặpmôidàyđangmím lại.Trôngcóvẻgiốngmộtnụcườisongtôicũngkhôngrõ.
“Tưởngchỉnhắmđếnmấytaynhàgiàuthôi?”Tachibananóirồixoayngườisangphíatôi.Tachibanacólẽkhôngphảilà
tênthậtcủanó,nhưngchắcchắnnóbiếttênthậtcủatôi.Tôiđãnghĩsẽgặplạinóởđâuđóvàkhiấychínhtôisẽnhậnratrước.Nhữngkýứcngàyxưa
mộtlầnnữaậpvề,tôiimlặnghítthở.“Bâygiờvẫnvậy.”Tôi định nói điều gì đó khác nhưng rốt cuộc chỉ trả lời câu hỏi của
Tachibanabằngmộtcâuvônghĩa.“…Làmvậychánlắm.Nóisaonhỉ,màynghĩnhữngtaynhàgiàuthậtsự
sẽđilạibằngtàuđiệnsao?…Màđámkiacũnglàlũxấuxacảnêncứtàtàmàlấy.”
“Màykhéochèochốngnhỉ…vẫncònsốngcơà?”“Thìchẳngphảimàyđangnhìnthấytaosao?Màphảinóichochínhxác
làtaođãtìmthấymàytrước.”“Từlúcnào?”“Từbannãycơ.Từlúccáitaysàmsỡtrongtàuđiệnbịmàylấyví.Tao
bámđuôimàymámàykhôngnhậnrakhiếntaongạcnhiênquá.”Tôi bắt đầu bước đi, Tachibana cũng đi theo. Ra tới đường hầm dưới
đườngtàu,tôidừnglại.“Thếmàyđếnđâybaogiờ?”Tachibanahỏi,khônghiểusaonónhìntôivớivẻrấtnghiêmtúc.“Cũngmớiđâythôi.Tokyocôngnhậndễlàmăn…Xétvềnhiềuthứ.”“Nhưngmộtmìnhthìkhólàmlắm.Taocũngrảnh,mìnhkếthợpnhé.”“Khôngcầnđâu.Taochẳngtinvàotaynghềcủamày,cáchănchiacũng
khôngtinnốt.”Nghetôinóivậy,Tachibanacườilớnrồirảobước.Kiểucườicố tìnhbật ra thành tiếng tonhưvậysẽ làmchođốiphương
cảmthấykhóchịu,bảnthânnócũnghiểuđượcđiềunàynhưngvẫnkhôngchịubỏ.Vừarakhỏiđườnghầm,tôicócảmgiácnhữngtòanhàcaotầngvàcácthươngxákhổnglồđangnhìnmìnhtừphíasau.
Sốngcổrunrun,lúctrấntĩnhlạithìtôithấymìnhđangnhìnvàođámcỏyếuớtmọcgiữanhữngkẽbê tông.Tachibanađứng lại, dựavàohàng ràomắtcáo,châmlửahútthuốc.
“Đúnglàtaokhônggiỏi.Vìtaochỉmóctúichovui,coinhưnốitiếpthóiăncắpđồởsiêuthịhồicấphai…TaochẳnglàmđượcnhưmàyhaythằngIshikawa.Màychômxong,chuyềncho thằng Ishikawa, thằngđấy lấy tiềntrongvírồitrảlạivàotúichokhổchủ…Đãthế,nóchỉlấyhaiphầnbasố
tiềntrongví.Làmvậy,ngườibịmócvíkhôngnhậnra.Màcónhậnracũngkhông thểbáocảnhsát.Phâncôngnhiệmvụ, thayđổivị trí chonhau.Rahiệubằngmắt…taochỉbiếttrốmắtnhìn.NhưngbâygiờchẳngcònthằngNhậtnàođimóctúicả.Giờmàycócònnhảyviệcnữakhông?Nghềphụthìgiốngnhư trướcđây, cả nhómđột nhậpvào ăn trộmnhữngnhàvắng chủhoặcbuônbángìđóchẳngphảitốthơnsao?Khônglẽmàytínhchuyểnhẳnlàmthằngmóctúi?”
Vớiđềtàiđó,tôiđànhmiễncưỡngnhíchlạigầnTachibana.“Thứtaobántrướckialàhànggiảđấy…Cònmàysao?”“Chovaynặnglãikhôngcònđấtsốngnêntaotừngsửdụngmấythằngtrẻ
trẻđểlừangườitachuyểnkhoản,cònbâygiờthìchứngkhoán.Chỉlàmôigiớithôi.”
“Chứngkhoán?”“…Taokhôngcònlàthằngvôdanhtiểutốtnữarồi…Taocầmtiềncủa
bọnxãhộiđenđưachongườikháckinhdoanh.Thôngtincủamấyngườiđókhôngphảiloạixoàngđâu.Tómlạilàmấytaytrong.Giờthểloạiđónhiềulắm.”
Nónóixongrồibúngtànthuốc.“Tao kiếm bộn hơnmày nhiều.Để tao giao bớt việc chomà làm.Tao
đangcungcấpchobọnvôgiacunhữngcănhộxậpxệvàyêucầubọnnómởvàitàikhoảnngânhàng.”
“…Taokhônghứngvụđó.”“Tụimày làmtaokhóchịu.Cả thằngIshikawacũng thế…Thế tụimày
muốngì?”Tôiimlặng.“…Này,màykhôngđịnhhỏithằngIshikawarasaoư?”Tachibananhìntôi.Trốngngựctôicànglúccàngđậpnhanh.“Màybiếtthôngtingìvềnóà?”“Khôngbiết.Tachibana nói xong rồi cười. Tự dưng tôi để ý đến ánh sángmặt trời
chiếutrênđỉnhđầu.“Nhưngmàchắclà tạivụđórồi,khôngnhầmđượcđâu.Gớmthậtđấy.
Mộtvụtàytrờinhưvậymàtụiđóthựchiệnmộtcáchhoànhảo,sợthật…
Taonghĩlàđãcórắcrồigìlúcđó.Đểtaochomàymộtlờikhuyênnhé,màynênrờikhỏiTokyo.Đặcbiệtlàkhuvựcnày.”
“…Tạisao?”“Nghenóitụiđósắplàmgìđấy.”MắttôibắtgặpmắtTachibana,chẳngbiếtphảilàmgìnêntôinhìnlảng
xuốngđất.“Trướckhibịcuốnvàobachuyệnrắcrối,taonghĩmàynênbiếnkhỏiđây
thìhơn.”“…Cònmàythìsao?”“Taothìkhôngsao.Tụiđócólàmgì,taolạicàngkiếmđượctiền…Đại
loạitaosốngkiểunhưthếđấy.Giờtaochẳngnghĩđếnannguycủabảnthânnữarồi.”
Nónói rồi cười, tôi cũng cười theo.Cóvẻ nhưnhận thấymìnhđã nóichuyệnkhá lâu,Tachibanakhẽđưa tay lênchào,rồi rẽởgiao lộ.Tôi thấyđằngxacóngườitrôngcaoráovàgiàucó,nhưngtôichẳngcóhứng.Cảmthấy không thoảimái trướcmấy tòa nhà xung quanh, tôi bèn quay trở lạiđườnghầm.Mộthộpcơmthiu,thứnướcđụcngầurỉtừđórađãđọnglạitrênmặtđất.Khônghiểusaotôinghĩthứnướcđóấmápđếnkhóchịu.
3
Khôngngủđược,tôimởmắtnằmtrêngiường.Mưarơilộpđộpđậpvàocánhcửasổmỏngcủacănhộtạonênmộtâm
thanh khó chịu. Từ phòng tầng trên vang lên âm thanh trầm đục, thỉnhthoảnglạingưngbặt,rồilạitiếptụcnhưngkhôngcóvẻlàđịnhkếtthúc.Tôicứmãisuynghĩvềcănhộởtầngtrệtnàycủamình.Cơnmưađươngnhiênđanglàmướtcảmộtphạmvirộnglánxungquanhcănhộ.
Âmthanhtrầmđụcởphònglầutrênđãngưng,chỉcòntiếngmưarảrích.Âmthanhđómãivẫnkhôngbắtđầulạinêntôinghĩngườiởphòngtrênđãngủ.Cảmgiácnhưchỉmìnhmìnhbịbỏlại,tôichâmlửahútthuốcnhưngrồinhậnratrêngạttànvẫncònmộtđiếuđanghútdở.Cănphòngchỉcómỗicáigiườngxếp,mộttủquầnáovàmộtcáicầulàquầnáo,ngoàirachẳngcòngìđángnhìn.Từchỗráchởchiếulótsàn,nhữngsợibằngnhựatổnghợpchĩalêntrôngnhưcáicọc.Tôingắmnhữngngóntaythondàicủamình,gậplạirồimởra,lặpđilặplạicửđộngmềmdẻo.Tôinghĩkhôngbiếtđãpháthiệnramìnhthuậncảhai tay từkhinào,nhưngkhôngnhớđược.Cóthể tôiđãthuậncảhaitaytừlúcmớisinhra,màcũngcóthểvềsaudầndầnmớitrởnênnhưthế.
Mưamãikhôngtạnhnhưmuốnngănkhôngchotôiđirangoài.Tôinghĩđếnđámmâykhổnglồtrênbầutrờivàkhônggianmàbảnthânmìnhđanghiệnhữu.Tôiđứngdậy,,vớilấybaothuốclá,xỏgiày,mởcánhcửabằnggỗmỏngvàđirangoàinhưmuốnchốnglạisựcảntrởcủathờitiết.Mưalàmướtcâycộtđãgỉsétcủakhunhà,làmướtcảchiếcxeđạpnằmchỏngchơnhưxácchết,vàlàmthờitiếtbuốtgiácàngbuốtgiáhơn.
Tôirẽởgócđườngnơicóbảngchỉđườngnằmnghiêngnghiêng,đibộmentheobênhôngnhàmáycócầuthangsétgỉ,rẽtráiởngãbaphíatrướcdãycửahàngdài.Mộtchiếcôtôđangtăngtốcchạylạigầnphíatôi.Nghĩxeôtôphảicótráchnhiệmtránhmìnhnêntôichẳngbuồntránh,anhchàngláixequảlàtaynhátgannênđãvộibẻlái.Mộttòathápsắtkhổnglồnằmsaumấy cây cột điện ở phía trước vẫn bịmưa tạt không ngừng.Tôi đã tránh
khôngnhìnnhưnghiểnnhiêncónhìnhaykhôngthìnóvẫnởđó.Khitôirađếnga,cómộtchiếctaxikhôngcókháchđangướtđẫmdưới
mưa.Taytàixếuểoảinhìnphíatrước,ánhmắtbấtđộngnhưđangbịcuốnvàothứgìđó.Tôileolêncầuthangnhàga,gậpôlại.Mộtngườivôgiacưđangnằmtránhrét,tránhmưađưamắtnhìnvềphíatôi.Hìnhảnhcủangườiđànôngđóđãtrởnênquenthuộc,nhưthểcứvàogiờnàylàôngtasẽcómặttạiđịađiểmnày.TimtôiđậpmạnhkhinghĩánhmắtngườiđànôngđóthậtgiốngánhmắtIshikawa,nhưngtuổivànétmặtthìkhác.Songánhmắtcủangườivôgiacưkhôngnhìnvàotôi.Ôngtacứnhìnphíasaulưngtôitựanhưcócáigìởđó.Đểgạtbỏ tâmtrạngkhóchịu, tôichâmthuốchút rồibướcxuốngcầuthangcũkỹđiquaphíabênkiađườngray.
Tôiđivàocửahàngtiệnlợi,muathuốclávàcàphêlon.Khitôitrảtiền,nhânviêncửahàngnhậntiềnrồinói‘cảmơnquýkhách’bằnggiọngrấttonhưbịthầnkinh.Tiềnnàylàtôilấycủagãbiếntháitrongtàuđiệnhômquanhưngtrướcđóthuộcsởhữucủaaithìkhôngbiết.Tôinghĩchỗtiềnnàyđãchứngkiếnnhữnggiâyphúttrongcuộcđờicủanhiềungười.Cóthểnóđãởhiệntrườngcủamộtvụgiếtngười,kẻgiếtngườiđưachonhânviêncủahàngởđâuđórồilạiđượcchuyểnđếntaymộtngườilươngthiện.
Rakhỏicửahàng,tôibắtđầuthấyvôsốgiọtmưađanggiộixuốngngườimình.Cảmgiácnhưbịđámmâydày,khổnglồtừphíatrênụpxuống,timtôidầndầnđậpnhanhhơn,tôigậpngóntaylạitrongtúiáo.Tôihìnhdungracảnhmình bắtmột chiếc taxi, đi ra khu phốmua sắm và thò tay vào túinhữngngườiởkhuphốmuasắmđó.Tôihòamìnhvàodòngngười,liêntụccửđộngcácngóntaynhanhvàchínhxácnhấtcóthể…Mưavẫnrơi,trốngngựcvẫnđậpmạnh,nghĩmìnhphảiđiraphốmuasắm,tôicốtrấntĩnhlại.Tôilạileolêncầuthangnhàga,tựnhủtiếngbướcchânlìlợmđằngsauchỉlàtiếngvọng,tôibènchâmlửahútthuốc.Bóngdángngườiđànôngvôgiacưđãkhôngcònởđónữa.Timđậpnặngnè,chậmchạp,tôibăngquaga,rồilạixuốngcầuthang.Ởvòngxoaytrướcmặt,mộtngườiđànôngmặcáomưađangđứngướt sũng,đènphacủachiếcô tô trắngchạyngangqua rọivàomànmưa,làmnổirõnhữnggiọtánhvàngsắcnhọn.Tôicảmgiácnhưconmưachứađựngcảsựsắcnhọnđó.Tôinhậnrangườivôgiacưngủ trongnhàgabannãynhưnglạikhôngthấyngườiđànôngmặcáomưađâunữa.
Tôingănmìnhkhôngngoảnhlạiphíasauthêmlầnnữavànghĩđánglẽkhôngnênrangoài.Từvịtrínày,tôicóthểcảmnhậnđượctòathápsắtdùkhôngnhìnthấy,cảmnhậnđượcmưacứrơimãikhôngngừng,tôinghĩđếnđámmâykhổnglồđangtrútmưaxuốngvàbảnthânđangđibộdướimưa.
4
“Lấyvài trămngànyêncủanhữngtaynhàgiàusởhữuhàng tỷyên thìcóthấmvàođâu.”
Ishikawa thườngnóivậy.Lấyviệcchôm tiềncủangườigiàu làmniềmvui,tôicũnghọctheonó.Chômvícủangườikhácnhưngnóhiếmkhigiữtiềnđượclâu,chômđượcđồngnàolánósẽtiêuhếttrongngàyhômđó.
“Nhưngchắcchắnlàxấurồi.”Nghetôinóivậy,nógậtgùcườirồilạitiếptụccâuchuyện.Bọntôinói
chuyệntrongphòngriêngcủamộtquánbarcũthườnghayluitới.Chủquánbardóvốnlàmộtthànhviêncủamộttổchứctộiphạm,songanhtachưabaogiờkểchitiếtvềquakhứcủamình.Ngườianhtahơicòngnhưthểbịvẹo,taychânlềukhều,chẳngthểđoánđượcbaonhiêutuổi.
“Nhưngmàycócôngnhậnrằngnếukhôngcókháiniệm‘sởhữu’thìhiểnnhiênsẽkhôngcókháiniệm‘trộmcắp’không?Chừngnàotrênthếgiớivẫncòndùchỉmộtđứatrẻđóiănthìchừngđómọisựsởhữuđềulàxấu.”
“Nhưng lấy diều đó để chấp nhận những kẻ như bọn mình là khôngđúng.”
“Taođâucóchấpnhận.Chỉlàtaoghétcayghétđắngnhữngkẻcứtựtinmìnhlàngườilươngthiệnthôi.”
Ishikawacó lầnđã lấyđượcmộtsố tiền lớnbằngmộtphươngpháprấtđơngiản.
Saukhinghengóngđượcrằngcómộtôngcụthườngmangtheosốtiềnlớnvàohộpđêm,nótìmmuamộtcáibópcầmtaycũychangcủaôngcụ.Ôngcụ làchủ tịchcủamột tổchức tôngiáo,có sở thíchchophụnữxemtiền,mỗilầnhộixong,nhưthểquácaohứngkhôngkiềmchếnổi,ôngdẫncảđoànthưkýđếnngủvớicáccôgáiởhộpđêm.Ôngcụdángngườigầy,mắtlồivàcótậtcườihởlợi.Ishikawađợiôngcụđến,giảvờvavàongườitaythưký cầmbóp tiền khi anh ta xuốngxe, nhanh tay lấy bóp chovàobêntrongáokhoácrồigiảvờlàmrơicáibópyhệtnhétđầygiấy.Ôngcụnhặtbóplên,liêntụcmắngIshikawađangcúiđầuxinlỗirồicùngvớicácthưký
đivàotòanhàmàuxámcóhộpđêm.Bêntrongbópcómườitriệuyên.“Chắclãothíchconsốchẵnmườitriệu.Thựcra,lãođấycũngkhôngphải
làngườixấuđâu.CóthểlãocũngmuốnxâytrườnghọctạiSudan,giúpđỡngườidântịnạnnhưnhữnggìtổchứctôngiáođótuyêntruyềnthật.Trongtiềmthứcấy.Thếnêntaođãgiúplãolàmcáiviệctrongtiềmthứccủalão.”
Ishikawacườitítmắtnhưtrẻcon.“Màythấyđấy,ởmấynướcđó,córấtnhiềuđứatrẻđãchếtngaykhivừa
rađời.Chỉbởivìchúngđượcsinhraởđó.Chúngchẳngkịpphảnkháng,vộivãchếtluôn.Taothìchúaghétviệcgầytongteo,bịruồinhặngbuvàonhưthế.”
Khôngbiếtcóthậthaykhông,nhưngnóbảođãđưachocôgáikhôngrõngườinướcnàođanglàmviệctronghộpđêmấysốtiềnmộttriệuyêngọilàtrảcônghợptác,rồitiêuhếtmộttriệuyênngaytrongngàyhômđó,sốtiềncònlạithìgửichomộttổchứcphilợinhuậnởnướcngoài.Ishikawabảotổchứcphilợinhuậnđólànơingườiyêucũcủanóđanglàmviệc.
Ishikawavốnrấtkhéo tayvàkhéoănnói,ngàyxưa,chỉnhững lúcnàocầntiềnthìmớimóctúi,cònthìnócứchuyểnviệcliêntục,chođếnlúcgặptôithìnóởtrongmộtnhómlừađảođầutưlớn.
“Khilẫnvàođámđôngđểtẩuthoát,taocómộtcảmgiácrấtđặcbiệt…Thờigianthìcũngcólúcsánglúctốiđúngkhông?Cảmgiáccăngthẳngkhiđánhbạchoặckhiphivụ lừađảođầu tưhoàn thành trót lọtcũngnhưvậyđấy…Khoảnhkhắcvượtngưỡngluậtpháp,khoảnhkhắcngủvớicôgáicủayakuza*haynhữngcôgáimàbiếtđụngtớisẽgặpnguyhiểm…Ýthứcđượckíchthích,dầndầnchoánhếtconngườita,khiếntakhôngcưỡnglạiđược.Nhũngkhoảnhkhắcnhư thế sẽ đòi hỏi được tái diễn.Giốngnhư có thêmmộtnhâncáchkhácvậy.Cứđòihỏibảnthâncólạicảmgiácđó,cảmgiácđó…vớitaothìmóctúilàviệchưngphấnnhất.”
Khicó lệnhbắt Ishikawavì tội lừađảođầu tư thìnóđãchạy trốnsangPhilippines,rồisangtậnPakistanvàKenya.Nhưngkhiquaytrởvề,nómangthânphậncủamộtngườiđãchết.Nócóđượcgiấyphépláixe,hộchiếuvàthẻthườngtrúmới.Xétbềngoàithìnóhoàntoàntựdo.
“TaođãchếtởPakistanrồi.Vìthế,bâygiờtaolàNiimi.Khigặpmàytaođã làNiimi rồi.Hơi rắc rốimột chút.Taokhông thểkể chi tiết được.Có
nhữngviệckhôngnênhỏithìhơn.”Theoyêucầutừphầnđờikhôngnênhỏiđếnđó,Ishikawatrựcđiệnthoại
tạimộtvănphòngcómỗimìnhnótừthứHaiđếnthứSáu.Thỉnhthoảngcónhữngcuộcđiệnthoạigọiđến,nóxưngtênmộtcôngtycóvẻnhưlàcôngtyma,tiếpnhậnhànghóagửiđến,tiếpngườiđànôngcóvẻnhưlàquanchứchiếm lắmmớixuấthiện.Nó raphốvới tôihầunhưchỉvào thứBảyhoặcChủnhật.
VìIshikawađềnghịnêntôicũngvàilầnđếnvănphòngđểcùngnógiếtthờigian.Nhưngtạiđấy,tôiđãnhìnthấyngườiđànôngđó.Cửavănphòngbấtngờmở,tôigiậtmìnhquaylại thìngườiđànôngđóđangởtrướcmặt.Vừavàođếncửa,ôngtađãtắtđiện,nhìnquanhphòngmàkhôngnóinănggì.Lúcnhìnthấyôngta,khônghiểutạisaotôilạinghĩgiámìnhkhôngđếnđâythìhơn.Trongbóngtối,ngườiđànôngimlặngđivàophòng.Vớimáitócđenvàcặpkínhmát,trôngôngtagiốngnhưmộttaymôigiớitàichínhgìđó,nhưngchẳnghiểusaotôikhôngthểđoánđượctuổicủangườinày.Trôngvừanhưngoàibamươilạivừanhưtậnnămmươi.Bóngôngtađổdàitrêntườngnhờ chút ánh sáng ít ỏi lọt qua khe rèm.Cái bónghiển nhiên cũngchuyển động theomỗi cử động của người đàn ông, tiếng giày của ông tavangxađếnkỳlạ.NgườiđànôngvừanhìnIshikawavừamởkétsắt,lấyrakhoảngmườitriệuyênchovàotúixách.Sauđóôngtachuyểnánhmắtsangtôi,khôngbiếtvìlýdogìmàsaukhinhìntôichằmchằm,ôngtalẩmbẩm,“Taoquyếtđịnhsẽgặpchúmàysau.”
Tôichẳnghiểusựtìnhđầuđuôigìnênchỉbiếtnhìnôngta.Saukhingườiđànôngravề,Ishikawanhưmuốncảntôimởmiệngnêntiếptụccâuchuyệnvềmóctúi.
“…Từkhimóctúi,chỉcómộtlầnduynhấttaocảmthấyghétcôngviệcnày…Màybiếtđấy,đólàvàolễhộipháohoa.Trongrừngngườiđếnngắmpháohoađó,họahoằnlắmmớicóngườigiàuthậtsựđúngkhông?”
NhìntháiđộcủaIshikawa,tôitừbỏýđịnhhỏivềngườiđànônglúcnãy.Cólẽôngta thuộcphạmtrùkhôngnênhỏi thìhơn.Tôimuốnxóađihìnhảnhngườiđànôngtrongđầunhưngkhôngđược.
“…Chẳnghạnmộttaytrungniên,dùđãcùngngườitìnhngắmpháohoatừkháchsạnrồinhưngvẫnbịcônàngnàinỉxuốngdướiănmìxào,đidạo…
Taothìtừlúcnhỏđãrấtthíchpháohoa.Đólàthútiêukhiểnmiễnphítuyệtvờinhấtchongườinghèo…Pháohoađượcbắnlêntrời,bìnhđẳngvớitấtcảmọingười.”
Thi thoảng nét mặt Ishikawa lại ngây thơ đến mức tưởng chừng nhưkhôngchútđềphòng.Tuynhiên,trongcănphòngvẫncòndưâmcủangườiđànôngbannãy,ánhmắtIshikawakhiấyđánhquanhnhiềuhơnthườnglệ.
“Thựctếthìpháohoarấtđẹp…Đólàmộttrongnhữngthứđẹpnhấttrongcuộcđờiconngười,trênthếgiớinày.Vậymàbọnmìnhlạilợidụngvẻđẹpđóđểđạtđượcmụcđíchcủabảnthân.Trongkhimọingườiđangchìmđắmvào vẻ đẹp đó thì bọn mình chẳng quan tâm, chỉ nhòm vào túi của họ.Chuyệnđó,biếtnóisaonhỉ?”
LúcđóIshikawađãnóinhưvậy,nhưngđốivớitôichínhhànhđộngcủanómớicósứcmêhoặcvôcùng.Nókẹpchiếcvíbằngbangóntay,chuyềnchotôiđứngphíasau,khitôirúttiềnbêntrongvàtrảlạithìnóđãdởtaylấycáivíkhác,nóchẳngthèmnhìnđốitượng,chỉápsátcánhtayvàovàtrảvílại…Trongmắttôi,hànhđộngcủanólàmộttrongnhữngvẻđẹpcủacuộcđời.Lúcấy tôichẳngngờvẻđẹpấycũngsẽ tanbiến trướcmắtmìnhnhưpháohoa.
5
Khiratớibênngoàithìtrờiđãtạnhmưa,tôivứtôvàogiỏchiếcxeđạpnằmcạnhđó.Gàilạicúcáokhoác,làmlơtrướcchúmèochẳnghiểutạisaolạibámtheomình,tôibướcvàosiêuthị.
Nhiệtđộbêntrongsiêuthịcaonêntôiđổcảmồhôi.ThoángthấybóngainhưTachibana,nhưngrồinghĩchẳngcólýnàonólạiởđây,tôi thởhắtralàmnhânviênsiêuthịquaylạinhìn.Chotrứng,thịtnguộivàbánhmìvàogiỏhàng,lấythêmchainướcsuối,tôiđếnquầytínhtiền.
ÝnghĩtạisaomìnhlạiquayvềTokyocứluẩnquẩnmãitrongđầutôi.Từsauvụcướpquymô lớnđấy, tôi lẽ raphảihiểuđượcmốinguyhiểmnếuquayvề.Tôimuốnbiết tin tứccủa Ishikawa,nhưng thật sựkhôngbiết cóphảivìlýdođómàtôitrởvềđâyhaykhông.TheotìnhhìnhlúcđóthìkhảnăngIshikawađãchết là rấtcao,nếu trởvềTokyochắcchắnbản thân tôicũngkhôngantoàn.
Cóhaimẹconnhàailọtvàotầmmắt,tôidừnglại.Ngườiphụnữcộtmáitócnhuộmmàunâuđãbịxơchẻrasauđầu,khẽhíchđầugốivàothằngbé,lập tức thằng bé chomột lát cá vào trong túi giấy của hãngUniqlo đangxách.Bên trong túi cóchiếckhănbông, chỉ cần lắc túi làhànghóa sẽ rơixuốngdướicáikhăn.Timtôiđậpmạnh,tôikhôngthíchmìnhnhưthếnày.Cốđáplạisựmongđợicủangườimẹ,thằngbérấtnghiêmtúcchômhànghóa.Cóthểthấybàntaykhéoléokiaẩnchứaýđịnhrõràngrằngnếubịpháthiện thìsẽ tránhđổ tộichongườimẹ.Đôichân thằngbéhởradướichiếcquầnsoọcmàuxanhdươngtrôngrấtkhẳngkhiu,ốngtayáovàtúichiếcáokhoácmàuxanhlácâyđãsờnrách.Bộdạnghaimẹconthậtdễgâychúýtrongtiếngnhạcnềndudươngcủasiêuthị.Tôicứđứngđó,nhìnmãivàobộáoquầncủathằngbégầygò.Khôngbiếtcóphảidothằngbéđichậmhaykhôngmàngườimẹđánhnó.Mọingườixungquanhngoảnhlạinhìn,nhưngthằngbévẫnnhoẻnmiệngcười.Cólẽ thằngbécảmthấyxấuhổ.Nụcườimangtínhphảnxạcủanónhưmuốnchonhữngngườixungquanhbiếtrằngmìnhkhôngphảilàđứatrẻđángbịmẹđốixửnhưvậy,đồngthờichegiấu
nỗixấuhổvềngườimẹ,chothấymẹmìnhcũngkhôngphảilàloạingườiđốixửvớiconnhưthế.
Tôinhậnramìnhđangđitheosauhaimẹconhọ.Ngườimẹlạihíchđầugốivàothằngbé,lậptứcnólấyhộpmìchovàotúi.Thằngbérấtnhanhtay,nhưngđểđápứngđượcyêucầucủangườimẹthìcóvẻcáitúigiấyquánhỏ.Mộtngườiphụnữtrungniênmặcáokhoácmàuxanhsẫmnhìnhaimẹconrồikhuấtsaulốiđi.Chắcchắnđólàngườiđượcsiêuthị thuêđểbắt trộm.Thằngbécóvẻđãnhậnra,nhưngnókhôngthểnóichomẹmìnhbiếtđược.
Tôiđếngầnhaimẹcon,nhìnngườimẹởkhoảngcáchgần.Ngườimẹkhoảngngoàibamươi,cặpmắtnhỏ,trôngcóvẻhơitiềutụy.Bộđồnỉmàuđỏcònmớinhưngđôixăngđanthìvôcùngbẩn.Côtađangngồixổmxembánhkẹo,chạmngóntayvàocácmặthàngvàlẩmbẩmgìđótrongmiệngnhưthểđangphânvân.Nhìncôta,tôichợtnhớđếnSaekotuycôtakhônghềgiốngSaekochútnào.Lúccôtalấyhộpbánhquygiònvàgọithằngbéthìtôiđangcúixuốngbêncạnh.Nhậnramìnhđịnhnóigìđó, tôidừnglạivàtoanđứnglênsongcôtađãquaysangnhìntôinhưthểngạcnhiênlắm.Tôinhìnnétmặtcôtavànói,nửanhưmiễncưỡng.
“Bịpháthiệnrồi.”“…Hả?”Côtalườmtôinhưmuốnvờgiậndữđểgiấuđinỗisợhãi.Thằngbéđang
ứngườirabêncạnhtrôngthậtnhỏbé,đángthương.“Ởđằngkiakìa,ngườiphụnữmặcáokhoácmàuxanhđậmấy…Bàtalà
ngườicủasiêuthị.Côbịbàtapháthiệnrồi.Giờchỗnàocũngnhămnhegọingaycảnhsátnêncôhoặclàmua,hoặclàđểlạihếtrồivềđi.”
Yêu cầu của ngườimẹ đã vượt quá phạm vi cho phép của chiếc khănbôngphủbêntrêntúigiấy-cóvẻlàmẹocủathằngbé.Cávàthịtthìkhôngnhìnthấy,nhưngméptúibánhsnackcăngphồngthìlạilòirangoài.Tôiđếnquầytínhtiền,xếphàngchờthanhtoán.Quầytínhtiềnđôngngười.Ngườivớingườichenchúcnốidàinhưlũsâu,tôiđổmồhôi.
Rakhỏisiêuthị,tôiđếnmáybánhàngtựđộngmuacàphêlonlúcởtrongquênkhôngmua.Vừachâmđiếuthuốcthìhaimẹconngườiphụnữlúcnãyđi tới.Đứabémởkhóachiếcxeđạpcủangườiphụnữvànhìn theocô tađangtiếnvềphíatôi.
“Anhlàaivậy?”Ngườiphụnữnhíumộtbênmắt, trongchốclát,mặtcôtaméoxệchđi.
Côtalặpđilặplạicửchỉcogiậtđótrướcmặttôi.“Thìtạithấycôbịngườitapháthiện,nêntôimớinóithôi.”“Anhxemthườngtôiđấyhả?”Côtalườmtôirồilạikhónhọcnhắmmộtbênmắt.“Tôivẫnchothằngnhócănuốngtửtế.Anhxemthườngtôilàsairồi.”Thằngbéđứngđằngsauđangđoánxemmẹmìnhgiậndữcỡnào.Giọng
củacôtatokhácthường.Nhìnmặtcôả,tôilạinhớđếnSaeko.‘Cólúcemlạithấyvuikhiaiđónóivớiemrằngchuyệnnàykhôngthểthathứ.Emđâucó cố tình.’ Saeko từng nói với tôi như thế. ‘Vì em làm những việcmọingườighét.Vìemlàmnhữngviệcemghét.Vìemgiẫmđạplênnhiềuloạigiátrị.’Mỗikhinóivềchuyệnđó,giọngSaekolạinhỏhơn.
“Tôikhôngxemthườngcô.”Tôilấyloncàphêvừamuakhỏimáybánhàngtựđộng.“Vìtôicũngăncắpnhưcô…Thấycôbịlộnêntôinóichocôbiếtthôi.
Đúngrathìcôphảicảmơntôichứ.”Ngườiphụnữmởtomắtnhìntôi.Tôichưabaogiờthấynétmặtnàyở
Saeko.“Anh,làgìchứ?”“Gìchảđược.”“Anhlàmgì?”“Chẳnglàmgì.”Tôinóithậtsongcôtacứquansát,dòxétvẻngoàicủatôi.Vìbuổitốira
phốhànhnghềnêntôithườngmặcáoquầnđánghoàng.“Nhưngchắcanhcó tiềnnhỉ?Rảnh thì liên lạcvới tôi.Mườingànyên
thôi.”Côtanóirồimóctrongvíramộttấmdanhthiếpđưachotôi.Tấmdanh
thiếpcóinảnhcôtavàtêncủamộtcâulạcbộđêmnàođó,nhưngđịachỉvàsốđiện thoại củacâu lạcbộđãbịxóabằngbútbi, chỉđể lạimỗi sốđiện
thoạidiđộng.“Tôimàtrangđiểmthìxinhhơnnhiều.Mườingànyênthôi.”Nóixongcôtanắmlấytaythằngbé,đặtngồiởyênsauvàđạpđi.Thằng
békhôngquaylạinhìntôi.
6
KhitôinghecâuchuyệntừIshikawathìcảhaiđangởđườnghầmbêndướiđườngtàu.Bọntôivừalấyđượcvàicáiví,vàophòngriêngtrongquánbarđểchiatiềnrồirangoài,nhưngcóvẻnhưIshikawachưamuốnchotôivề.Bọntôiđịnhvàobãigửixenhưngrồi lại thôivàtiếptụcđibộđếnđườnghầm.Thỉnhthoảngcómấychiếcxeđạpchạyqua,tuynhiênđườnghầmlúcnửađêmkháyêntĩnh.BêndướinhữngconchữLatinhviếtbậytrêntườnglànhữngloncàphê,nhữngphầncơmhộpthừađãbịthiu.Bọcánhcứngbaytrướcmắt,tôivừalấytayxuađivừatiếnvềphíacuốiđườnghầm.Dướitrầnhầmthấp,tiếngbướcchândínhcátcủachúngtôihơivang.Ngaygiữađườnghầmcóhaitúinilôngmàuđenkhôngrõđựnggìbêntrong.Tôiđưachânđáthử,cảmgiácmềmmềmkhóchịunhưthểđụngvàomộttảngthịtmàuđen.
“Giámàcóchỗđànghoànghơn…Quánbarlúcnãycũngđược,nhưngcóvẻrangoàithìhayhơn.”
Ishikawanói vậy rồi dựa vào tườnghầm.Ngàyhômđó, nó uống rượunhiềuhơnmọikhi.Nónhìntôi,địnhmởmiệngnóigìđó,rồilạinhìnxuốngđất,châmlửa,rítliềnhaihơithuốc
“Taođanglàmviệcchomộtcôngty.”Ishikawanóimàkhôngnhìnvàotôi.“…Màthựcracó thểkhôngphải làmộtcông ty…Đại loại, taochẳng
hiểunólàcáigìnhưngtaođanglàmchonó.Cólẽthế.”Tôingồixổmxuống,châmlửahútthuốc.Vạtáokhoácgầnchạmđấtnên
tôikẹpvàochânđanggậplạirồidựalưngvàotường.“Nhưngcũngnguyhiểm…Nếucứnhưthếnày.Khôngphảicứbịtómlà
xong.Khôngchừngcókhichếtcũngkhôngxongấychứ…Vìvậytaocầnphảirútlui.Trướckhibiếtquánhiều.”
“…Màyđangnóichuyệngìthế?”“Yênđểtaonói.”Ởcửađườnghầmthấpthoángbóngmộtngườivôgiacư,vừanhìnthấy
bọntôi,ôngtachầmchậmlêngườiquayngượctrởlại.
“…Nếuđóvẫnchỉ làmộtcôngviệc làm thêm thì taocó thể rútđược.TaođãnóilàmuốnrờikhỏiTokyo.Bênđóngườitacũngbiếttaonhưthếnàonênsẽkhôngcóchuyệnbáocảnhsát.Tuynhiên,lãođãhỏivềchuyệnđó.Taocứtưởngmộtđứanhânviênquènnghỉviệcchắcchẳngsao.”
“Ai?”“Làcáilãohômnọmàygặpởvănphòngtaođấy…Hìnhnhưlãotênlà
Kizakinhưngchắckhôngphải tên thật.Làsếpcủacông tyhay làcáiquỷquáigìđó.”
Trốngngựctôikhẽđập.“Lãoấybảotaorútluicũngđược,nhưnghãythamgiavàophivụnàyđã.
Lãobảosauvụnàychuyệnhộchiếucoinhưlàxongnợ. ‘Tại taođangcóhứng,’lãobảothế.Lãoấycònbảolàsẽchiaphầnchotao.Bảocảđờitaosẽcảmơnlão…”
“Nhưngmàlàmgìchứ?”“…Cướp!”Tôihơinhũnngười.“Cướphả?”“Khôngphải.Nếunóichínhxácthìhìnhnhưchúngcầnvàithứgiấytờ.
Đốitượnglàmộtnhàđầutưlớntuổi,chúngsẽgiảvờlàcướpđểẵmhếtgiấytờcùngsốtiềncướpđược.Taobịéplàmnhưngmộtkhilãođómàbựclênthìthườnglàbắtéphết.”
“Làloạigiấytờgì?”“Taokhôngbiết.”Tôivứttànthuốcxuốngcốngnướcrồiđứnglên.“Taothấycócáigìđókhôngổn…Màynêndừnglại.”“Bâygiờmớivàochuyệnchínhnè.”Ishikawakhẽhítthả.Mộtbóngđènđườngnhấpnháyrồitắthẳn.“Lãoấybảorủmàycùngthamgia…Lãobiếtmàyđấy.”“Hả?”“Ngàyxưa,màytừngởtrongnhómTanabeđúngkhông?”Nhịptimtôiđậpnhanhdần.“Nhómđónhận toànbộ thông tin từbên trên,độtnhậpnhữngcănnhà
vắngchủ…Chẳnghạnnhưnhàgiàudùngloạikhóacửagì,cókétsắthay
không…Hoàntoànkhácvớinhữngnhómhoạtđộngngẫuhứngởkhuvực,nhómnàycựckỳchuyênnghiệp.Vídụnhưphầntrămđượcchia…đềudobêntrênchỉđạoxuống…Nguồnthôngtinđódothuộchạcủalãohômnọcungcấp.Lãotabiếtmày.”
“…Lãotalàai?”“Tao không biết. Tao tưởng lão làmột yakuza chuyên chăn dắt doanh
nghiệpnhưngcóvẻkhôngphải.Nói saonhỉ, lãođókỳ lắm…rấtkỳ.Nóinhiều,cườinhiều,ngheđồnthỉnhthoảngcòngiếtngười.”
Mộtngườiđànôngtrẻmặcvestvừalầmbầmgìđóvừatiếnvàotừcửađườnghầm.Khinhậnthấybọntôi,anhtaimbặt,bướcthậtnhanhquađườnghầmrồimấthút.Bầukhôngkhítrongđườnghầmsaukhianhtađiquanồngnặcmùirượu.
“…Khôngtrốnđượcà?”“Khólắm,nghenóicóvàithằngđãbỏmạngvìdámtrốnđấy.Nhưngtao
cónghelàlãoấycũngbiếtlýlẽ.Vềđiểmnàythìlãoấygiốngyakuza.”“Khôngtinlãoấyđượcđâu.”Cótiếngtàuchạytrênđầu,chắclàtàuchởhàng.Tôicảmthấyluồnghơi
ấmrâmranởsâubên trongcơ thểmìnhđangcăng thẳng.Hơiấmrõràngđangởbêntrongtôivàýthứctôihìnhnhưđangbắtđầucảmnhậnđượcnó.Khitôinhìnthấytòatháptrướcmắtthìcũnglàlúccáitúinilôngmàuđenbẩnthỉukiahiệnlêntrongbóngtối.Tôicứnhìnmãicáithứrácrưởiđángthươngmềmnhưtảngthịtấy.
“Nhưngđicướpthìphảigiếtngườià?Giếtngườithìtao…”“Không,khôngđâu.”“Tạisao?”“Nghenói là họ tránhđụngđến cảnh sát.Kể cảbị cướp thì lãogià đó
cũngkhôngdámbáocảnhsát…Bởitiềnđólàtiềntrốnthuế, tài liệucũngthuộcloạikhôngnênđểcảnhsátbiết.Nhưngvìthếmàgiếtlãotathìsẽdínhđếncảnhsátngay.”
“Nhưngtaovẫnthấycócáigìđókhôngổn.”Tôinóithếsongvẫnthamgiavàophivụđó.Đúnglàlúcđótrongtôicó
mộtluồnghơiấmrâmran.Cólẽchínhcảmgiáccógìđótráingangởđâyđãxuikhiếntôilàmvậy,
chứkhôngchỉvìnếubỏtrốnmộtmìnhsẽgâyphiềntoáichoIshikawa.Bảnthântôi lúcđó,mỗi lầnđứngtrước lựachọn, tôisẽchọntheohướnghànhđộng hơn là đứng im, chọn hướng tách khỏi thế giới. Rảo bước sau lưngIshikawa,tôicócảmgiácthờigianđangđôngđặcquanhmình,nhưmộtchấtđànhồiâmấmđangcuốnđi.TôinhớtớihìnhdángcủaSaeko,khirakhỏiđường hầm, tôi thấy tòa tháp sắtmà trước đó không nhìn thấy. Tòa thápđứngsừngsữngtrongđêm,đỉnhchĩalênbầutrờilạnhgiá.
Khibọntôihẹngặpnhauởga,IshikawađãdẫntheoTachibana.TôikhôngrõIshikawavàTachibanacóquanhệthếnào,chỉbiếtthỉnhthoảngnótheobọntôiđimóctúivàđứngnhìnvớivẻrấtthíchthú.BọntôiimlặngbướcvàovănphòngmàIshikawavẫnthườngmộtmìnhtrựcởđó.
Vănphòngchẳngcòncảbànlẫnghế,sànnhàtrơtrọi.Bọntôivừangồixuốngsànnhàthìcóbagãbướcvào.Cứnhưbọnhọcanhsẵnchờchúngtôi,tôicảmthấymìnhcăngthẳnghơn.Ishikawacóvẻcũngkhôngbiếtbọnhọ.Bagãmangtheobacáivali,quăngvàogócphòngnhưthểthợđếnchuyểnnhà.
“Làbọnmàyà?”Têncaonhấtnhómvừangồixuốngvừahỏivớigiọngkhànkhàn.Trông
gãkhoảnghơnbốnmươinhưngmặtcóquánhiềunếpnhănnênkhôngđoánđượctuổi.
“Có lẽ đúng là không làm hỏng việc. Đứa nào đứa đấy mặt cũng bấtlương.”
Gãnémchainướclạiphíatôi,tôingậpngừngchưauốngthìTachibanađãbắtđầuuống,mắtvẫnnhìnbatênkia.Haitêncònlạidángngườitầmthước,tuổiướcchừngbamươi,mặtcũngđầynếpnhănnhưtêncaokều,mộttênđểđầutrọc,tênkiađểđầuđinh,cảhaiđềumặcáokhoácgiócáubẩn.
“Hômnaytaosẽnóisơquatìnhhình,vàhômnaycũngratayluôn.Vìnhỡ tụimày sợ rồi đem chuyện này nói đâu đó thì toi. Cho nên, tuy hơiđườngđột nhưng tụimày chuẩnbị tinh thần đi.Tao sẽ chomỗi đứa nămtriệuyên.Nhưvậythìkhôngcógìphànnànchứ?”
Số tiềnnhiềumột cáchkhóhiểu.Tôiđưamắtnhìn Ishikawanhưngnó
khôngphảnứnggì,cảTachibanacũngthế.Tôinhìntênđangnóivàquyếtđịnhimlặng.
“TaonghĩlàbọnmàynghequatừNiimirồi,điềucầnlưuýnhấttrongkhicướplàngoàiNiimira,khôngđứanàođượcnóimộtlờinàocả.”
Têncaonhấtvừanóixong thì cửamở,ngườiđànônghôm trướcbướcvào.Tôigiậtnẩymình,batênkiacóvẻcũngbấtngờ.Ngườiđómặcbộvestmàuđenkhôngrõhiệunào,đeokínhmát,taytráiđeochiếcđồnghồcũngkhôngrõhiệunào.Trêncổôngtacómộtvếtsẹo lớnmàutímrấtnổibật.Tên cao kều định nói gì đó liền bị ông ta giơ tay cản lại. “Hôm nay taorảnh!”ôngtanói,mặtnhếchlêntrôngnhưđangcười.
Batênkiaimbặt,sựimlặngkéodàiđếnmứcnghethấycảhơithởcủamình.Nỗicăngthẳngcủabọnhọnhưthểđanglanraxungquanh,tôinhìnchằmchằmvàongườiđànôngdichuyểntrongtĩnhlặng.Toànbộcơthểôngtanhưtáchkhỏibầukhôngkhíxungquanhkhônghiểusaotôikhôngrờimắtđiđược,phầndađểtrầncănglênnhưthểôngtaphátra thứbứcxạgìđó.Saukhinhìnchúngtôivớivẻhàilòng,ôngtanhìnTachibanavànhếchmôinói:“Màyđãgặptaorồinhỉ!”Trôngôngtahômnayvuiđếnmứctôicócảmtưởngnhưkhôngphảingườimìnhgặpởvănphònghômtrước.Tachibanagượngcườitỏvẻbìnhthản,nhưngthựcranóđangtoátcảmồhôi.
“Vìchuyệnnàykháquantrọng…Thựcra,khôngphảitaokhôngtinbọnmày.Bọnmàytừtrướcđếngiờđãlàmtheonhữnggìbọntaoyêucầumộtcáchhoànhảo…Nhưngmà,taosẽnói.Bỏivìtaorảnh.”
Batênkiagậtđầu,ôngtanóixongrồiđếnngồiởgiữabọntôivàbatênkiamộtcáchrất thoảimái,khônghềđềphòng.Tôicảmthấycổhọngkhôkhốc,bènuốngmộtngụmnướctrongchai.Khoảngcáchgiữangườiđànôngđóvàbọntôihơiquágần.
“Phạmtộicầnnhấtlàkếhoạch.Kẻnàolàmmàkhôngcókếhoạchlàngungốc.”
Ôngtanóixongrồichẳnghiểusaolạinhìntôi.“Nhưng chính vì ngu ngốc nên chúngmới phạm tội. Không thể tránh
được…Nhưngngược lại,nhữngngười thực sựxuất sắccũngkhôngquantâmgìđếnluậtphápđâu.Nóicáchkhác,nếukhôngcóphápluậtthìphạmtộisẽchánlắm.Bọnmàyhiểuchứ?”
Ôngtavẫnkhôngrờimắtkhỏitôi.Tôikhôngbiếtphảinóigìnênchỉimlặng.
“Tiếp theo là cần gan dạ. Bọnmày có biết cuốnTội ác và trừng phạtkhông?…Màlàmsaobọnmàybiếtđược.ThằngRaskolnikovđấykhôngcóchútgandạnào.”
Ngườiđànôngđókhẽdịchchuyển,vẫnkhôngthayđổitưthế,ôngtađấmmạnhvàogãđầuđinhngồiphíasau.Tôigiậtmình,nhưngvẫncốkhôngthểhiệncảmxúcramặt.Gãđầuđinhngãgụcxuốngđất,ông ta tiếp tụcđấmvàotaigãđầuđinhđangnằmnghiêngnhưthểmuốnđóngchặtgãtaxuốngsànnhà.Âmthanhkhôkhốcvangvọngmấylần, tôicốgắngthởthậtnhẹ,khônghiểusaolạinghĩmìnhkhôngnênnhúcnhíchthìhơn.
“…Dùbấtngờtrôngthấycảnhnàycũngkhôngđượcmấtbìnhtĩnh.”Gãđầuđinhbịđánhtừtừngồidậy,máhơisưng,cốgắngquaylạitưthế
ngồibannãy.Nétmặtngườiđànôngđó lúcquaysangbọn tôivẫnkhôngthayđổi,chỉcómiệngôngtakhẽphátrahơithởhổnhển.Hơithởđógiốngnhưlàdưâmcủamộtniềmvuinhonhỏhơnlàhụthơidođánhngười,vìvậytôitránhkhôngnhìn.
“…Taosẽnóiđơngiảnthôi.Cóthểmấythằngkiacũngnóirồi…Thứnhấtlàhaiđứachúngmàykhôngđượcnóimộtlờinào.Điểmđếnlànhàlãogià đầu tưđó.Lão ta đúng là điểnhình cho thứ lợnvẫn tựđộng sản sinhtrongthếgiớinàyvậy.”
Tôinhìngãđầuđinh lầnnữa,haibênsuýtchạmmắtnhau, tôi thấybốirối.Vẫncòndưâmcủahànhđộngbạolựcvừarồi,giọngngườiđànôngđókhásắcnétvàhơithấp.Ôngtamặcáosơmitrắngbêntrongnhưngtôicũngkhôngnhậnracủahiệunào.
“Đibằngôtônênbọnmàykhôngcầnquantâmđếnđịađiểm,cóđiềulànhớsơđồngôinhà.Rộnglắmđấy.”
Khiôngtanóixong,gãcaokềuliềnchìaratờbảnđồ.Taygãhơirunrun.Cóvẻnhưbatênnàyvẫnchưaquenvớisựxuấthiệncủaôngta.Cảgãbịđánh lẫngãđầu trọcđềunhưhóađá.Cảbachỉbiếtnhìnchằmchằmvàolưngôngta,mồhôivãranhưtắm.
“Trong ngôi nhà này hiện có lão già đầu tư vàmột phụ nữ sinh sống.Ngườiphụnữnàynghenói loquánxuyếnviệcnhàvàcũng làngười tình
củalão.Vợcủalãokhôngởtrongnhànày.Nghĩalàtổngcộngcóhaingười.Nghenóitrướcđãcóhaingườiphụnữnhưvậynhưngvìmangthainênđãnghỉviệc.Còncómộtcôthưkýnhưngtuầnnàycôảxinnghỉphép,khôngởNhật.”
Ôngtanóitiếp.“Nhiệmvụcủabọnmàylàuyhiếpvàtróiảngườitìnhlạiđểkhônglàm
vướngbọnnó.Tóm lại làhỗ trợ.ĐểmìnhNiimihămdọa thôi.GiảgiọngbọnTàu ấy.Trước tao đã dạy rồi đúngkhông?Vì bọnmày cũngquen đicướprồi.”
Thấyngườiđànôngnhìnmìnhnhếchmôi,Ishikawakhẽgậtđầu.“Ả tìnhnhânnàyđẹp lắmnhưngbọnmày tuyệt đối khôngđượcxớ rớ
vào.Màbọnmàycũngđâucóđóikhátđànbà.Nếumuốnthìthahồ,vìtaochonămtriệucơmà.À,tiềnthùlaocủabọnmàylànămtriệuyên.Khôngcógìphànnànchứ?”
Tôiđãnghelầnthứhainhưngvẫnquyếtđịnhgậtđầu.“Mấythằnglêulổngởkhuđấyđầuócđầnđộnlắm,chẳngsửdụngđược.
Thấygáilàtíthếtcảmắt.Nhỏdãi,phóngtinh,đụngcáilàgiết,thậmchícònbịmấyđứacongáichốngcựcàođếnmứcsótlạicảdatrongmóngtaycủacácả.”
Nghengườiđànôngđónóithế,bagãkiamỉmcườinhưđểđáplại.“Chuyệnchiacháccũngcóđứasinhlòngtham.Nhưngvớibọnmàythì
taokhônglo.Bọnmàykhôngphảilũngốc.TaođãngheTanabenóithằngNishimurachưalầnnàotranhcãivềchuyệnchiacháccả.”
Tôicốkhôngthayđổinétmặtnhưngkhôngbiếtlàmsaokhimồhôicứkhôngngừngtứara.Đólà tên thậtmàtôichưabaogiờnóivớiTanabevàIshikawa. Tôi cố nhìn Ishikawa nhưng không gặp được ánh mắt của nó.NgườiđànôngquaysangTachibana.
“Màythìtaokhôngrõnhưngchắckhôngsao…Màythuộcdạngcóthamvọngđấy.Nhìnmặt làbiết.Ngườicó thamvọngkhôngbaogiờpháhỏngcuộcđờichỉvìsốtiềnthếnày…Nóitómlạilànhưthếnày.Phòngngủcủacôảlàởđây.Theomáynghelénthìlãogiàchỉgọicôảđếngiườngmìnhchứkhôngbaogiờtựmìnhđếngiườngcôả.Vìthế,bađứachúngmàyvàonhàxongthìlậptứcđếnphòngnày,tróicôtalại.Nếucôtakhôngcótrong
phòngthìđếnngayphònglãogià,tróicôtalại.Tụimàykhôngcầnđểýđếnlãogià.Chỉcầnlotróicôảthôi.Đừngđểảtalahét.đơngiảnthếthôi.”
Ngườiđócànglúccàngthởravớivẻkhónhọc.Gãcaokềutoannóithaythìbịôngtakhoáttaycảnlại.Khiấy,vếtsẹotímtrêncổôngtanhìntohơnhẳn.
“Thựctếthìviệcnàyrấtvui.Đếnmứctaocũngmuốnthamgia.Lãogiàđóđangcótámmươitriệuyêntiềntrốnthuếtrongkétsắt.Ngoàiratrongkétcòncónhữngtàiliệumàbọntaocầnnữa.Bọnnósẽuyhiếpbắtlãogiàmởkét.Việcnàychúngmàykhôngcầnlàm,mànếuđượcthìtaokhôngmuốnchúngmàynhìn.Dùcó lẽcũngkhó.Giốngnhưđànbàđẹp, tiềnbạccũngkhiếnconngườitađưamắtnhìntheomộtcáchvôthức.VũkhíđểuyhiếplãogiàlàkiếmNhật.Súngngắnnhìnkhôngthựclắm.Đểnhanhchónguyhiếpaiđóthìdùngkiếmlớnlàhợpnhất.Dâytróicôảlátnữataosẽđưa.Nógiống như loại dâymột tháng trước băng cướp người Trung Quốc đã sửdụng.Quầnáo,găngtayvàtấtchobọnmàydùngtaocũngđãchuẩnbịsẵn,toànđồchỉbánởTrungQuốcthôi.TrongsốđócómộtcáimàmộttêntrongbăngcướpngườiTrungQuốcđãmặc.Bọnnósẽkhéoléođểquầnáovướngvàocửa,sợivảisẽsótlạitrongphòng.Bọnmàyphảiđộimũbảohiểmđặcbiệtchekínmặtnênsẽkhôngcóchuyệnrâutócrơitạihiệntrườngđâu.GiàythìbọntaosẽchuẩnbịloạimòngótgiốngnhưbăngngườiTrungQuốcđãmang.ToànbộbăngcướpđóđãbịmộtnhómởShinjukugiết,đếnxươngcũngchẳngcòn.GiảsửlãogiàtựkhaivớicảnhsátvụtrốnthuếvàđốnggiấytờthìcảnhsátcũngsẽchỉnhọccônglầntheobăngcướpTrungQuốcđómàthôi,màbọnđóchếthếtcảrồinênđiềutranữacũngchỉđếnthế.Chúngtasẽgiảnhưđólàhànhđộngcủanhữngngườiđãkhôngcònởthếgiớinàynữa.Đây làmột trongnhữngđiềukiện làmnên tộiáchoànhảo.Vìkhônggiếtngườinênbọnmàycứantâm.Giếtngườisẽkhiếncảnhsátbỏcôngthựcsự.Sốnhânviênđiềutrasẽđônghơn.Khôngcầnngungốcnhưvậylàmgì.Lãogiàvàcôảsẽtrìnhbáocảnhsátnhữngthôngtinsailệch,bọnmàynênđểlạidụngcụgâyán.Vàtrênhếtlàlãogiàkhôngbiếtchúngtanhắmtớiđốngtàiliệuđó.”
Ngườiđànônghítthởsâu.“Khôngmộtyếu tốsơhởnàocả.Vì tộiácsẽđược ra taygọnghẽnên
ngaytạithờiđiểmnàycóthểnóiviệcvàigiờnữalãogiàđóbịmấttiềnvàtàiliệuđãcoinhưxongrồi.Dùbọnmàycósơsuấtđểlạidấuvếtthìcũngchẳngcógìliênhệbọnmàyvớibọntao.Vănphòngnàykểtừhômnaysẽbiếnmất,mốiliênhệgiữavănphòngnàyvàchúngtasẽbịxóasạch.Giảsửbọnmàybịbắtvàkhaigìđinữa thìcũngchỉcó thểnói làđãhợp tácvớinhữnggãkhôngrõgốctíchmàthôi.Màthựctếlàđúngnhưvậy.Vàgiảsửbọnmàykhaigìđóđểhỗtrợbọncớmđiềutrađinữathìthậtđángtiếc,vớitộiăncướp,mộtngàynàođóchúngmàyvẫnphảiratù,khôngcóhàngràobảovệchungmàymãiđâu.Thêmnữatrongtùcũngcóngườicủabọntaođang thụ án.Cho dù bọnmày cómaymắn giữ được tínhmạng trước taychâncủabọntaotớilúcratùthìcũngsẽchếtngaysauđó.Khôngphảichếtkiểubịmấy taykhảnghidẫnđiđâuđó rồigiết.Mà làchếtbất thình lìnhkiểunhưbịmộtngườiphụnữtrongđámđôngđâmchết,bịbắntừxa,độtnhiênbịngườiđicùngthangmáyđâmchết.Tómlại,điềumàbọnmàyphảilàmlàkhôngđượcthấtbại.Khôngđượcđểbịbắt.Cảmkíchkhinhậntiềncôngvàbiếtơntaotronglòng.Chấmhết.”
Người đàn ông hémôi, châm thuốc hút. Văn phòng trống trở nên yêntĩnh, tiếnggãcaokềumởnắpchainhựavangkhắpphòng.Nhìnngườiđóhút thuốc, tôichợtnghĩsao từ trướcđếnnaymìnhchưabaogiờhút thuốctrong căn phòng này. Tôi cảm giác như mặt gã đầu đinh sưng hơn.Tachibanakhẽhítthở,mởmiệngranhưmuốnphảnđối.Ishikawathìvẫnimlặng.
“Có điều này tôimuốn hỏi…Thứ nhất là xe sử dụng có ổn không?…Làmthếnàođểmởkhóacănnhàtonhưthế…Vàphầnchiakhinàobọntôiđượcnhận?”
Ngườiđànônghokhanvớivẻkhónhọcrồidậptắtthuốc.Ôngtakhoáttay,gãcaokềubènlêntiếng.
“…Xesửdụnglàmộtchiếcxebảychỗ.Tuylàxeăncắpnhưngbọntaođãnhờmột tayđánhbạc thuê rấtgiỏi thaybiểnsố rồi.Cóbịchặnhỏi thìchiếcxecũngsẽkhớpvớibằngláigiảcủatao.Kểcảcảnhsátghilạibiểnsốthìcũngkhônglầnđượctớitaođâuvìđólàchiếcxekhôngtồntại.Nóivậychứbọntaobiếthếthômnaycảnhsátchặnkiểmtrachỗnàorồi.Cảmáybắntốcđộ,vịtríhệthốngnhậndiệnbiểnsốnữa.Màycònhỏigìnữa?”
“Khóacửa,àkhông,tiềnchiakhinàođượcnhận?”“Tiềnchiathìsaukhihoàntấtmọithứ,taosẽđưatrongôtô.Làmthếbọn
màysẽyêntâmhơnlàsaunàybảođếnmộtđịađiểmchỉđịnhphảikhông?Khóa thì đã có chìa phụ rồi. Cửa giả nhà đó phức tạp lắm nên ban đêmkhôngđượcgâytiếngđộnglúcmởđâuđấy.”
Khiôngtađứnglên,bagãkiacũngđứnglênnhưđểtiễn.Tôirấtmuốnhỏitạisaoôngtakhôngđểmìnhbagãkialàmthôi,saophảicầnđếnbọntôi,nhưngkhôngmởmiệngđược.
“Còngìnữakhông?”Ngườiđànônghỏivậynhưnggiọng lãnhđạmnhư thểchẳngcònhứng
thúvớichuyệnnàynữa.“Bọnmàyphảinhớđiềunày…Khôngphảitôiácnàocũnggiốngnhau.
Đicướpmàkhôngcókếhoạchlàcựckỳnguxuẩn…Lấyđượcítmàrủirolại cao.Mấy thằngnàyxưa cũng thế nhưng tao đã dạy chobiết đườngđinướcbướcrồi.Biếtđượcphươngphápđiềutracủacảnhsátvàlàmngượclạithìsẽkhôngbịbắt.Quantrọnglàkếhoạch.Bọnmày,thayvìlénlútlàmmấyviệcvớvẩnthìsửdụngcáiđầucủamìnhđi…Vàđươngnhiên,nhưtaođãralệnh,giờbọnmàyphảiđếnnhàcủalãogiàđó.Tronglúccướp,phảiýthứcvàtậnhưởngmọihànhđộngcủamình.Vìbọnmàyđangnếmtrảiviệcmànhữngngườikháccảđờikhôngbaogiờđượcnếmtrải.”
7
Mộtgiờkhuya,bọntôilênchiếcxebảychỗđãđượcchuẩnbịsẵn.Cảbọnthayáoquầntrongxe,khônghiểusaokhimặcvàongườibộquầnáovừavớimình,ngườitôibốcramùingaingái.Khimấytênkianhấcmiếnglótsànxelên,cómộttấmvánđenlàmnắpđậymộtkhoangrỗng.“KiếmNhậtthìnằmtrongghếnày,” têncaokềuvừanhétáoquầnvàocáikhoangdưới sànxevừanói.“Bọntaonhétcảmatúyvàođây,gìgìcũngcó.Thậmchícònchođượccảngườivào.”
Chúngtôingồiđợitrongxemộtlúcthìcửamở,mộtngườitôichưagặpbaogiờngồivàovịtríláixe.Anhtakhẽgậtđầuchàomấygãkiarồiđạpgacho xe chạy.Ra khỏi con hẻmnhỏ, chiếc xe lao vút trong đêm tối, thỉnhthoảngmớidừnglạiởngãtưđènđỏ.
Bọntôiimlặnghútthuốc,nhìnvuvơbênngoài,dõimắttheobóngdángmộtngườiđixeđạp,ngắmvẻlịchthiệpcủađôivợchồngtrungniênđangchạyôtôbêncạnh.VìsắpđếnGiángsinhnênkhudâncưtrangtríđènrấtbắtmắt.CóhìnhnộmônggiàNoelđangtrèotường,dãyđènquảớtxanhđỏlấplánhlàmsángrựctấtcảcáccănnhà.
“Tênnàychỉláixethôi,nênsaukhichochúngtaxuốnghắnsẽmangxebiến đi đâu đó luôn. Không thể đậumột chiếc xe khả nghi trước nhà đóđược.Nếumọi việc suôn sẻ thì sẽ điện thoại gọi hắn đến đón…Lấy tiềnxong,khinàotaochỉtayra,bọnmàycùngvớicảmấytênnàyquayvềxetrước.Vìtaophảiởlạidọndẹpmộtchút,tróilãogiàvàcôảvàocột,cắthếtdâyđiện thoạiđểchúngkhôngbáocảnhsátđược.Nói tómlại,hànhđộngnhanhgọnrấtquantrọng.”
Băngquachỗchắntàu,chiếcxenhẹnhàngtiếnvàocondốcthoaithoải.Điquadãyánhsángtừnhữngngôinhànhưganhđuanhautrangtrí,xungquanhdần tốihơn.Khingheaiđónói “Nhàkiakìa!” tôiquay ranhìn thìthấymộtngôinhàhaitầngcóvẻmới.Ngôinhàto,thiếtkếtổngthểlàmnổibật cấu trúchình tứgiáckhiếnngười tanghĩ tớimộtcông tymớinàođó.Vườnquanhnhàkhôngrộnglắmnhưngcũngcóthảmcỏ,nhữngcáicâybất
cânxứngnhưthểmọclênmộtcáchbừabãi.“NhàlãogiàởTokyođấy!”Gãcaokềunói.Xungquanhsansátnhữngngôinhàgiàucótừatựanhau,đènđườnglẫnlốiđiđềuởtrongtìnhtrạngtốt.
Tôiđộimũbảohiểmtrongxe,đượcphátmộtthanhkiếmđựngtrongbaogiốngnhưbọnhọ.Đókhôngphải làcâykiếmNhật thườngthấymàchỉ làmộtcondaođượclàmtohơn,dàihơnđểtăngvẻđángsợ,khôngcócảuylựclẫnvẻthanhtịnh.Chiếcxechạychầmchậm,mấygãkianhìnquanhrồichoxenhẹnhàngdừnglại.“Taosẽđivàomộtmìnhtrướcđểmởcửa,”gãđầu trọcmặcáokhoácmàuxanh lácây im lặng từnãykhẽnói. “Tóm lạingoàiNiimira,haibọnmàytuyệtđốikhôngđượcmởmiệngnóigìcả.”
Gãđầutrọcxuốngxe,nhétcondaovàotrongthắtlưng,từtừmởcổngvàtiếnvàocửachính.Đúnglúcđó,đènởcửachínhbậtsáng,tôigiậtmìnhnínthởtheophảnxạ.Bónggãđổxuốngngaygiữathảmcỏ.Tachibanađịnhnóiđiềugìđónhưnggãcaokềuđãđưatayngănlại.“Chỉlàbóngđènthôi,”gãnhỏgiọng.“Chỉlàbóngđènchiếusángthôi.Bọntaođiềutrahếtvềngôinhànàyrồi.Khôngphảiđènbáođộngđâu.Xungquanhkhôngcóainênđèncósángcũngchẳngýnghĩagì.Chỉlàđồchốngtrộmthôi.”
Gãđầutrọctrachìakhóavàoổkhóa,mởhécửarồivẫytayrahiệuchobọn tôi.Cả bọn xuống xe, xếp thànhmột hàng tiến vê phía cửa, bóng đổxuốngmặtcỏ.Tôinhớlạicảmgiáccăngthẳng,cổhọngkhôkhốchồicònthamgianhómđạochíchngàyxưa.Chiếcxechởchúngtôiđếnbắtđầuđi.Saukhixácnhậncảbọnđãvàotrongnhà,gãcaokềunhẹnhàngđóngcửa.
Saucửachínhlàhànhlangtốichạydài,lạnhlẽovàtĩnhmịch.Cảmgiáclạlẫmngàyxưakhimangcảgiàybướcvàonhàngườikhácùavề,tôitheosauIshikawavàTachibana,đivềphíaphòngcôgáiđốidiệnvớinhàvệsinhcuốihànhlang.Chắcchắnlãogiàđangởtrongphòngngủtrêntầnghai.Mấytênkia từ từ leo lêncầu thangrồibiếnmất trongbóng tối.Cònbọn tôi sẽphảilàmnhiệmvụtróicôgáilạivàđưalêntầnghai.
Khiđứngtrướccánhcửagỗ,tôihítmộthơithậtsâu.Ishikawanhẹnhàngmởcửavàobên trong.Bên trong tốinhưngcó thể thấygiườngnằm tronggóc căn phòng rộng khoảng 10 chiếu* chứa hình dáng lùm lùm. Ishikawacầmmiếngbăngdínhđãcắtsẵntiếnlạigầngiường.Nếunhưcôảgiãygiụathì IshikawavàTachibanasẽ làngườigiữcô ta,còn tôi sẽgiơcondao ra
hăm dọa. Tôi nắm bao đựng dao, nín thở. Ishikawa đã quen với cách đikhôngnghe tiếngchân.Ngay lúcchuẩnbịdùngbăngdínhbịtmiệngcôả,Tachibanagiẫmphảicáigìđó,cóâmthanhkhôkhốccủamiếngnhựabịvỡ.KhitôiquaysangnhìnTachibanathìcótiếngúớkhekhẽcủacôảtừtrêngiường.Ishikawavòngtaykhóađầuvàbịtmiệngcôta,nóigìđóvàotaicôả.Côảgậtđầumấycáisongcơthểcứquằnquạitheophảnxạ,saumộthồicố gắng thở gấp cùng kêu rên khe khẽ, cuối cùng cô ta cũng nằm yên.IshikawabậtđènngủlêncònTachibanathìrútdaorahếtsứckhẽkhàngđểtránhlàmcôgáikíchđộnghơn.CôảnhìncondaodàitrêntayTachibana,nhìncánhtaycủaIshikawa,rồinhìntôiđangđứngtrướccửa.CôảvừathởgấpvừabướcxuốnggiườngtheoyêucầucủaIshikawa.Côảchỉmặcđộccáiáongủhaidây,khôngmặccảđồlót.Ishikawabắtcônàngngồigiữaphòng,bẻtaycôảrasauvàtróibằngđoạndâyđãchuẩnbịsẵn.
Côảrấtđẹp,thânhìnhcaoráo,thanhmảnh.Vìhaitaybịtróiquặtrasaunênngựccủacôảcàngnhôlên,lồlộsauchiếcáongủ,cơthểcôtagồnglênvìsợ,đôichândàiduỗirahớhênh.Vìlochotínhmạngnêncôảquênluônmìnhlàphụnữ,đểmặcchomọiđườngnétcơthểcứthếphôra,ngườicôảtỏamùinướchoa.Tôithấytronglúcsợhãivànguyhiểm,cơthểphụnữthuhútmọisựchúýhệtnhưngọnlửathuhútlũthiêuthân,chẳngliênquangìđếnýchícủahọ.Ishikawakiểmtradướiánhđènxemtaycôảđượccộtchặtchưa, lẩmbẩmgìđóvào tai ả rồi cắtmiếngbăngdínhmớidán thêmvàomiệng.Dưới ánhđèn, hình ảnh côgái xinhđẹpbị ngượcđãi như tách lìakhỏi khônggianxungquanh.Khônghiểu saohình ảnhSaeko cứhiện lêntrướcmắttôi.Nhậnramìnhnhìncôảkhálâunêntôiđưamắtnhìnsangchỗkhác.TôibiếtTachibanakhôngmuốnđộngchạmcôảmộtcáchbừabãi,cònIshikawacũngđangcốgắngđểkhôngchạmvàongườicôả. Ishikawa lấychiếckhănlôngtrêngiườngphủlênngườiả,tómlấykhúcdâytróitrêntayảrồi từ từkéodậy.TachibanavàIshikawa,haiđứahaibêndẫncônànglêntầnghai.Tóccôảtỏarathứmùiđậmđặc,lẫnvớimùitừbộquầnáocủamộtngườilạtôiđangmặctrênngười.
Ánhsángtừphòngngủcủalãogiàtrêntầnghailọtrangoài.Thoángcótiếngngười,khitôimởcửathìánhsángcàngrõhơn.Trongcănphòngrộngchừnghaimươichiếucóbatêncầmdaovàmộtlãogiàtócbạctaybị trói
quặtrasau,đangngồirúmrónhưconsâu.“*****,**”“*****,****,****”Ba tên nhìn chúng tôi vừa dẫn cô ả đến rồi quay lại nhìn lão già.Bọn
chúngnóichuyệnvớinhaubằngtiếngTrungkhiếnlãogiàmởtomắtnhìn.Theodấuhiệucủaba tênđó, chúng tôi rútdao ra.Lãogiàvẫnkhông lêntiếng,chỉtrốmắtnhìnchúngtôinghihoặc.
“Bọnnàykhônggiếtôngđâu,mởkétsắtrađi.”GãcaokềuthayvìnóithứtiếngNhậtlõmbõm,thìcốgiữgiọngphátâm
hơingọngnhưkiểumộtngườinướcngoàinóitiếngNhậtkhátốt.“Xincáccậu…”Giọnglãokhànvàđụcnhưloàichimhoang.“Đừngbắttaophảinóinhiều.”“Nhưngnếucáccậugiếttôithìkétsắtcũngkhôngmởđược.”Lãogiàphảnkhángyếuớt trongkhígiọng run run,ngườiướtđẫmmồ
hôi.“Muốn sao cũng được. Sếp tao đã ra lệnh, giết cũng được, không giết
cũngđược.Nếuchọncáchgiếtthìsẽkhiêngcảkétđirồimởởnhàmáy.Thếnàocũngđược.Phiềnphứcquá,maumởrađi.”
Gãđầuđinhtaylămlethanhkiếmhùnghổđếngầnlãogià.“Đừngđểmáubắnvàongười.Đứngđốidiệnvàđâmvàocổấy.”“Hiểurồi.”Lãogiàrênrỉ.“Tôiphảichếtthậtsao?”“Còntùyxemôngcóhợptáckhôngđã.”“6,5,2,2,1,*,*,0,5.”Tênđầutrọcngồitrướckétsắtmàubạcđặttrênkệởgócphòng.Gãnhấn
mãsố,cửakétsắtmởra.TêncaokềurútđiệnthoạiranóigìđóbằngtiếngTrungrồilậptứcngắtmáy.Trongkétsắtcólượngtiềnnhiềuhơnconsốtámmươitriệuyênđượcnóibanđầu.Tachibanakhòkhètrongcổhọngnhưthểđangcốnéncười.Têncaokềunémcái túimàu trắng ra, tên trọc im lặngnhéttiềnvào.
“Đợiđã.Làmơnchỉlấytiềnđithôi.”
Lãogiàrênlênkhithấytêntrọccầmbótàiliệuvàphongbì.“*****.”“Hả?”“Àà,bọntaolấycảcổphiếuvàcảgiấychứngnhậnquyềnsởhữunữa.”“Nhầmrồi,đókhôngphảilàcổphiếu.Cáccậukhôngcầnđếnnóđâu.”“****,không,taokhôngđọcđược.Taokhônghiểu.”“Tôinóithậtđấy.”“Imđi.”Thấytêncaokềurahiệuchotênđầuđinh,tỏýphiềnquá,lãogiàliềnim
bặt.Côảkiavẫnngồibệtdướisàn,mắtmởtothảngthốt.Lãogiàrasứcvặnvẹo,quằnquạinhưthểhốthoảnglắm.Thấytênđầutrọccầmtúiđứnglên,lãogiàcứnhắcđinhắclại:“Thựcsựlàkhôngphảiđâu.”
Têncaokềuchỉtayvềphíacửanênchúngtôirakhỏiphòng.Lúcrađếncửa,tôicónhìncôả,ảvẫnthảnnhiênduỗithẳngchân,chiếckhănbôngthìđãrơikhỏingười.Tênđầuđinhmởcửatrướcrồinhìnquanh.Dãynhàdânvẫnchìmtrongyên tĩnh.Chiếcxe từ từchạy tới, theo tênđầuđinhradấuchúngtôirakhỏinhà.Trướccổngnhà,cửaxetừtừmở.Mọiviệcđơngiảnquá.
“Còngãkiathìsao?”Tachibanahỏimấytênkia,giọngcóvẻkhíthế.Tôinghĩnóđanghỏivề
gãcaokềuvẫncònởlạibêntrong.“…Đợithêmchútnữa.Lúcnãytaonóirồicơmà.Hắncònphảidọndẹp.
Bịbáocảnhsátngaythìmệtlắm.”Tronglúcnóichuyệnthìtêncaokềutừtrongnhàquayrarồileolênngồi
cạnhtàixế.Chiếcxelănđicũngtừtừnhưlúcnóđến.Lúccònthamgianhómchuyênđộtnhậpnhàvắngchủ,khimọiviệcxong
xuôi là tấtcảcùngcườivangnhư thểvừađượcgiảiphóng.Song lúcnày,mấytênkiachỉimlặng.Nhưthểvừalàmxongmộtcôngviệcbìnhthường,bọnchúngthờơcởiáokhoác,cấtmũbảohiểmvàtúiđựngtiềnvàokhoangdướisànxe,cấtsáuthanhkiếmdướithùngghế.Xongxuôi,bọnchúngthởhắtravẻchánchường.Đúnglúcđó,Ishikawađangngồibêncạnhchạmvàongóntaytôivàchuyềnchotôimộtmẩugiấynhỏ.
“Này,”Tachibana lại lên tiếng.“Nếuđơngiản thếnày thìbọnmàylàm
đượcmà…Saolạiphảigọithêmbọntao?”TôitòmòvềtờgiấycủaIshikawa,đồngthờicũngngóngcâutrảlờicủa
bọnchúng.Gãcaokềuchâmlửahútthuốc,khôngbuồnquaylại,gãđápnhưthểkhôngmuốnnóichuyện.
“…Bangườibọntaolàmcũngđượcnhưngđểđềphòngthìnêngọithêmngười.Đốiphươngcũngthấysợhơn,trườnghợplãogiàđókhôngchịuhợptácthìcũngcầnngườikhiêngkétsắtđi.Ngoàiracòngìnữanhỉ?”
“Nhưngsaolạilàbọntao…?”“À,thựcrathìbọntaocũngchuẩnbịbangườikhácrồi.Làbạncủatụi
tao.NhưngkhingheNiiminóilàphảirờiTokyo,sếptaoliềnđổiý.Nóiđơngiảnthìbọnmàygiốngnhưquàkhuyếnmãivậy.Ôngtarất thíchchotiềnmấyđứalêulổngnhưbọnmày.”
Tôicúixuốngvờgãigãicổchân,rồiliếcnhìntờgiấy.Tờgiấyviết‘LậptứcrờikhỏiTokyo.Bảygiờtốimai,trướccửaBắcgaShinYokohama.’
“Nhưng…”“Màylắmđiềuquá.Taocũngkhôngbiếtôngtađangnghĩgìđâu.Tóm
lại,bọnmàylànhữngđứamaymắn.Chỉcầnbiếtơnôngtanhưôngtanóilàđượcrồi…Trướcgiờcòncónhiềuchuyệnkhóhiểuhơn.Tấtcảlàdoôngấynghĩhết.Điềuduynhất taobiết làkhiông tabảodùngđứanào thìnhữngđứađókhôngbaogiờphạmsailầm…Bảnthântaokhinhìnbọnmàycũngnghĩlàbọnmàyđược.ChắcvìNiimisắpnghỉviệcnênôngtamuốnđểchoNiimilàmviệclầncuốirồichotiền.Đểphảimangơnôngta.Trướcgiờvẫncónhữngđứanhưvậy,dùkhôngnhiều.Vìôngtathíchmấythằngtrẻnênkhôngđịnhlàmgìbọnmàyđâu.Dùcóthảrôngmấythằnglêulổng,yếuthếnhư bọnmày thì cũng chẳng có gì phải sợ cả…Nghe nói ông ta đã cứuthằngNlimiởPakistannhưngvớiông ta thìđócũngchỉ là trògiải trímàthôi.Vụlầnnàyvốndĩkịchbảnđãrấthoànhảo,bọnmàychỉviệcimlặngvàtróicôả,chẳngcógìkhócả…Tómlạibọnmàymaymắnđấy.”
Gãnóixong,cốnéncáingáprồidụilửađiếuthuốc.Chiếcxeđihếtconđườngtốivàtiếnvàokhuvựcnhàmáybỏhoang.
“Đếnđâylàđượcrồi…Dừnglại.”Mấy tênkiaxuốngxe,bắtđầu thayquầnáo.Nhữngmảnh lốpxe trông
nhưmiếng thịtmềmnằm rải rác, tòanhà lắpghéphoengỉ, hưhỏng,một
chiếcxetảinhỏmàutrắngđãvỡcửakính.TôivừathayquầnáovừađứnghơitáchkhỏimấytênsongIshikawathìchẳngcóphảnứnggì,cứlẳnglặngcỏiquầnáorarồimặcquầnáokhácvào.
“…Taochiatiềnđây.”Têncaokềunóixongthìtênđầutrọcmởcửaxe,vàobêntrongrồiquay
ra.Trêntaygãcầmmộtbótiềnbuộcvội.“Nămtriệuyên.Khôngýkiếngìchứ?Quáhờichứgìnữa.Nóithẳngra
thìtụitaocũngtiếclắmđấy.”Gãlầnlượtpháttiềnchobọntôi.Thấygãcaokềungáp,taytàixếcũng
đưataydụimắt.“Tớichỗthíchhợpbọntaosẽthảbọnmàyxuốngđểbọnmàytựbắttaxi.
À,Niimi,màyláixemộtlúcđi,cảnóvàtaođềuchẳngngủnghêgì.Dễgâytainạnlắm.”
Chiếcxerakhỏiconđườnghẹpvớinhữngngôinhànằmsansátrồitiếnvàođườngquốclộnàođó.Têncaokềuvàtàixếđãngủ,tênđầutrọcralệnhthaytêncaokều,Ishikawadừngxelại.Tôihoàntoànkhôngđoánđượcđólàđâu.Chỉcómỗicửahàngtiệnlợiởđằngxa,ngoàirachẳngcócửahàngnàonổibật,khoảngcáchgiữacáccộtđènkháxanênxungquanhhơitối.
“Bọnmàyxuốngnhanhđi…Giấu tiềnvào trongquầnáoấy.Bọnmàylàmnghềmóctúinênchắclànhétđượchết tiềnvàongười.Tụimàycũngkhôngbấtcẩnđếnmứcbịcảnhsátchặnlạihỏiđâunhỉ.”
Tachibana xuống xe, tôi cũng xuống theo. Ishikawa cũng định xuốngsongtênđầutrọcbảo:“Xinlỗi,láigiúptaothêmchútnữađi.Bọnnóngủcảrồi.GiờbọntaođếnShinagawađểthủtiêuchiếcxenày.Nhờmàyláiđếnkhoảngnửađườngthôi.”
“Nhưngmàtao…”ThấyIshikawaphảnứng,tênđầutrọcbậtcườithànhtiếng.“Gìmàbọnmàyrunnhưcầysấythế.Đượcrồi,chỉcầnđếnKannanathôi.
Sauđótaosẽlái.Bọnmàythậtnhiễusự.”Tôinhìn Ishikawasongnókhẽgậtđầunên tôichỉ im lặngnhìncửaxe
đónglại.Xebắtđầuchạyrồidầndầntăngtốc,chẳngbaolâuthìbiếnmấttrongmànđêm.Xungquanhbỗngdưngtrởnênvắnglặng.
TôivàTachibanacứđứngimlặngnhưvậymộtlúc,lơđãngnhìnnhững
chiếcxe thỉnhthoảnglướtqua,châmlửahút thuốc,bảnthântôi thìkhôngngừngnghĩvềIshikawa.KhitôinóivớiTachibanavềtờgiấyIshikawađưathìnóđãchâmsangđiếuthứhai.
“…rờikhỏiTokyongay,cóphảithếkhông?”Tachibananóirồikhẽcười.“Tạinónhátganquáđấy…Chẳngphảihoàntoànbìnhthườngsao.Tao
vẫnởlạiđây.Ởđâycóđứataocầnphảigặp,cógái taocóthểchénđượcngay.”
“Taothì…taosẽrờikhỏiđây.”“Màythíchthìcứđi.Kểcũngquáithật.Đơngiảnmàchẳngbịlộ.”Tachibanaimlặngnhưđangsuynghĩđiềugì.“Ngườiđànôngđólàaimàybiếtkhông?”“Làmsaotaobiếtđược…HìnhnhưôngtatênlàKizakigìđó?Nhưngmà
mìnhkhôngnênbiếtthìhơn.Cứlàmnhưlãonói.Chỉcầnbiếtơntronglònglàđược.”
TôiđibộcùngTachibanađếncửahàngtiệnlợirồigọitaxi.Khihaichiếctaxinốiđuôinhauchạyvàobãiđỗxe,Tachibanabúngtànthuốcnhưrahiệugìđó.
“Vậynhé, chắcmàyvà tao sẽ còngặpmặt.”Tachibananói. “Loạinhưbọnmìnhthếnàocũnggặplạinhauởđâuđóthôi.”
TôilêntaxivàđithẳngđếnShinYokohama.Thànhphốlúcrạngsángtoátlênmộtmàuxanhmờảo,nhữngcănnhà,conđườngvàlácđácmấyngườiđibộhiệnlêntrongmàuxanhấy.Tôixuốngxetaxi,vàomộtkháchsạnbìnhdântrướcga.Côgáitiếptâncứgiảithíchlằngnhằngrằngchỉcònvàitiếngnữalàđếngiờphải trảphòngrồi.Tôibảosẽ thuêhaiđêm, trả tiềnrồi lênphòng.
Vừanằmxuốnggiường,tôinhậnracơthểmìnhvẫncònrun.Tôicứcócảmgiácnhưmìnhđangởtrongchiếcxeđó,đồngthờicũngởtrongphòngcủalãogiànọ.Khôngngủđược,tôiđịnhgọiảnàođóđếnsongnghĩlạithấychẳngcóchỗnàocungcấpgáivàogiờnàycả.Tôichâmthuốc,nghĩxemkhôngbiếtgiờmìnhsẽthếnào.Tôicứxemmìnhsẽlàmgì,sẽtậptrungvào
cáigìđểsống.Tôivừanhớlạihìnhảnhcôảbịtróitrongphònglãogià,vừanghĩđếnSaeko.
Tôikhôngtàinàongủđược,cứthaothứcnhưvậychođếngầnbảygiờtối,giờmàIshikawađãnhắctới.CửaBắcgaShinYokohamacórấtnhiềungườiqualại.Mấtngủ,lạiđigiữamộtrừngngườihốihảngượcxuôilàmđầuóctôivángvất.
Támgiờ, rồi chín giờmà vẫn không thấy Ishikawa đâu. Tôi ngồi xổmxuốngđất,liêntụcđốtthuốc.Trangphụcđủmàusắccủadòngngườidướiánhđènnêôngkhiếnmắttôinhứcnhối.Tôiquaysangnhìncặptìnhnhânđang cười như ré lên, nhìn tay nhân viên văn phòng đang đứng dựa vàotường, nhìn đồng hồ, nhìn xuống giày. Tôi nhìn thấymột người đàn ôngđang vẫy tay tiến lại gần, ngay khi nhận ra là anh ta vẫy người khác chứkhôngphảimìnhthìmộtônglãovôgiacưápsátsaulưngtôi.
“Từnay,dùcóbấtcứchuyệngìxảyra…”Ông lãonhìnvàomắt tôinói.Trốngngực tôi càng lúccàngđậpmạnh.
Xungquanhtôilàvôsốnhữngngườiđangcườivớinhau,khuônmặthọlờmờkhôngrõ.
“Kíntiếngthôi…Nếucònmuốngiữmạng.Màythúvịđấy.Hẹngặplạinhé.”
Tôinhìnônglão.Hơithởcànggấpgáp,tôicốgắngkìmnhịpthở.“Ônglà…?”“…Làngườiđưatin.Bannãymộtôngmặcvestchotôicáinày.”Ônglãolôitrongtúiramộtchairượuwhisky.“…Ngoàiracòngìnữakhông?”“Ngoàiraà.”Ônglãonhănmặthohắng.“Taoquyếtđịnhđểchomàytựbơi…Hãybiếtơntaotronglòng…Hình
nhưthế.”Tôivàoga,muađạimộtvérồichờtàushinkansen.Tivitrongphòngchờ
đangpháttintứcchiếntranh.Mànhìnhtivithayđổi,dòngtin‘HạnghịsĩXXXbịsáthại’đậpvàomắttôi.Hiệnlêntrênmànhìnhlàlãogiàmàbọn
tôivừacướptiền.‘Theolờikhaicủanhânchứnglàngườigiúpviệcvừathoátnạnthìhung
thủlàmộtnhómcóvẻlàngườinướcngoài,saukhiépnghịsĩXXXmởkétsắt,nhómhungthủđãdùngmộthungkhígiốngnhưdaogiếtngàinghịsĩ…Cục cảnh sát Tokyo nhận định đây là hành vi củamột nhóm cướp ngườiTrungQuốc thường xuyên lộng hành những năm gần đây và bắt đầumởcuộcđiềutra.Tạiquốchội…’
Saunàytôimớibiếtlàngàyhômsau,thưkýriêngcủamộtchínhtrịgiakháctựsát,chủtịchmộtcôngtynhànướcchếtvìrơixuốngđườngtàu,giámđốcmộtcôngtyITmấttíchvàđượctìmthấythìđãchết.Giácổphiếutăngbấtthườngrồiđộtngộtgiảmmạnh,saukhibộtrưởngtừchứcvìlýdosứckhỏe,mộtchínhtrịgiakháccùngphevớiôngtacũngchết.
Đêmhômđó,tôirờikhỏiTokyo.
8
Dựalưngvàotườngmộttòanhàphứchợpcáubẩn,dùngáokhoácchắngió,tôichâmlửahútthuốc.
Chongóntayvàotúiáo,tôicảmnhậnđượckhôngkhílạnhđangđọngởgáy và vai. Từ tòa nhà phức hợp, hai người phụ nữ trung niênmặc đồngphụctrôngnhuhaichịemsinhđôibướcra,lúcđingangquatôi,họnhìntôiđầynghingờ.Nhữngngón tay tôimãimàvẫnchưaấmlênđược.Tôighévàocửahàngtiệnlợi,muamộtloncàphênóng.Cầmloncàphênóngtrêntay,tôiđivềphíanhàhát.
Tôi giả vờ nhắn tin ở trong khu vực dành cho người hút thuốc rồi lạichâmlửahútthêmmộtđiếunữa.Thấyồnàonhưcórấtđôngngười,tôiquaysangnhìnthìvừalúccảmộtdòngngườitừtronghộitrườngtúara.Nhữngkhángiảđếnthưởngthứcbuổihòanhạccổđiểnchủyếulànhữngngườicaotuổi, cónhiều tiền.BảnGiaohưởngcuồng tưởng củaBerliozhay tổkhúcBiếntấuEnigtnacủaElgarđềucótrongchươngtrình,nhữngthứtôikhônghiểulắm.
Tràtrộnvàođoànngườiđangtiếnđếnchỗđóntaxi,tôinhìnthấymộtcặpvợchồnglớntuổiănbậntrôngcóvẻchinhtểnhất.Tôicửđộngnhữngngóntaytrongtúi,từtừbướclạigầnhọ.Haivợchồngvừatươicườinhìnnhau,vừakhenngợivịnhạc trưởngngườiPháp,bảorằnglần tớisẽphảingheởPháp.ÔngcụbậnchiếcáokhoácmàunâuđậmhiệuLoroPiana,cònbàcụthìmặcáokhoácdàymàukem,choàngkhănGucci.Ôngcụđưaraýkiếnnênđimuaquàgìđóchocháurồihãyvề,bàcụmỉmcườitánđồng.Trongdư âm của buổi hòa nhạc, gươngmặt của đôi vợ chồng già tràn ngập vẻlương thiện,hài lòngvới thứâmnhạcđẹpđẽhọvừa thưởng thức.Nhữngnếp nhăn tự nhiên trên gươngmặt ông cụ như thể tuyên bố cuộc đòi họkhôngcósailầm,vàhọsốngđượcđếnhômnaymàchưatừnglầmlỡ.
Đoánchừngvínằmởtúitrongáokhoác,tôinghĩvậylàchỉcòncáchkhẽxôvàoôngcụtừchínhdiện,cáchnàykhákinhđiển.Song,ôngcụlạikêunóngquá,đichậmlạivàbắtđầutháocúcđểcởiáo.Tôiđisátngaysaulưng
ông,lấycơthểmìnhcheánhmắtnhữngngườiphíasau.Tôinghĩcầnphảikếtthúctrướckhibàcụgiúpôngcụcởiáo.Ôngcụđãcởitoànbộcúcáo,ngaykhiôngcầmphầnngựcáochuẩnbị tuột ra, tôi liềnvươn tayhướngxuốngdướitạothànhmộtgócxiên,tiếpcậnôngcụtừbêntrái.Tôichongóntrỏvàngóngiữataytráivàotúiáotrongbêntráikẹplấyví.Ngaylúcđótôicócảmgiácngóntaymìnhđãchạmvàovẻmặtấmápcủaôngcụvàcuộcsốngêmđềmcủahaivợchồngđằngsauvẻmặtấy.Tôirútvílên,chovàotayáokhoáccủamình.Tôilướtquaphíabêntráiôngcụvàđịnhcứthếvượtlêntrướctronglúcôngvẫnđangloayhoayvớichiếcáo,thìchợtbàcụnóigìđórồiđưacánhtaymảnhkhảnhragiúp.
Trongvícủaôngcụcóhaitrămhaimươingànyên,cácloạithẻtíndụngvàhìnhchụpvớicháu.Cậubétươicườiđứnggiữahaivợchồngôngbàcụtrôngxinhxắn,mặttinhnghịchrõlàvuivẻ.Tôirasứcnhétcáivívàothùngthưnhưđangcốtốngkhứnóđi.Bêntrêntòanhàphứchợpcaotầngcócộtthulôilấplánhánhbạc,cộtthulôiđứngthẳng,đónánhmặttrờitừtrêncao.Tôinhìnsangchỗkhácrồilạilẫnvàođámđông.
Tôilêntaxirồixuốnggầnnhàtrọcủamình.Từbóngrâmcủakhunhàtrọmụcnátphíađốidiện,mộtđứabécómáitócnâudàiđangvừachạyvừanóigìđó.Lúcđingangquabảnghiệuhoengỉ,tôibângquơnhìnvàocửahàngcócánhcửacuốnthảxuốnghếtnằmcạnhbứctườngbêtôngđầynhữngchữviết bậy.Tôi định hút thuốc rồi lại thôi, ngaykhimuốn có gì đó chovàomiệngthìngóntaytôichạmvàothanhkẹocaosutrongtúiáo.Mộtchiếcxetăngtốctạtngangquatrướcmặttôi.Chẳngbiếtthanhkẹonàylàtôimuatừtrướcrồiquênhaylàlấytừcửahàngtiệnlợikhimualoncàphênóngnữa.Cuốicùngtôiquyếtđịnhhútthuốc,corotrongchiếcáokhoác,cốgắngbìnhtâm trở lại.Khi ra đến đường lớn, tôi bắt gặp thằngbé hômnọđi ăn cắpcùngvớingườimẹtrongsiêuthịđanglẫntrongdòngngườiđibộmệtmỏi.vẫnxáchcáitúigiấynhưlầntrước,cucậumộtmìnhđivàosiêuthị.Tôiđịnhquayvềphòngtrọ,nhưngsaumộthồilưỡnglự,tôibướcvàotheo.
Thằngbémặcquầncộcmàuxanhdương,bêntrênmặcáogiómàuxanhlácâynhưngvảiđãsờnhếtcả.Cucậuđiđếnquầythịt,đứngngâyramột
lúc,vàchỉtrongmộtkhoảnhkhắchơicúimặtxuống,cucậuđãlấyngaymộthộpthịtxaychovàotúi.Nhắmlấyhộpthịtởgầnnhấtrồiratay,độngtácmaulẹ.Tôicócảmgiáccuộcsốngcủathằngbéđãđượcquyếtđịnhngaybởinơinósinhra,nơimàđòngchảynặngnềđầyuylựcnàođósẽchỉcàngcuốnnódấnsâuthêmvàotrộmcắp.Sauđónótiếnđếnquầyrau,lenlỏiquađámđôngcácbànộitrợđangbuđầyởquầybángiảmgiáđặcbiệt,lợidụnggócchết,nólấyhànhtâyvàkhoaitâychovàotúigiấy.Thằngbéthuậntayphải,thờigiannócầmhànghóatrêntayrấtngắn,cầmlênlàchovàotúigiấyluôn.Tôivừanhìnđộngtáccủanóvừanghĩxemlúcbằngtuổinóthìmìnhvànó,aigiỏihơn.Mặcdùđộngtáccủanórấtchínhxác,nhưnghìnhảnhđứabéđimộtmìnhtrongsiêuthịrấtdễgâychúý,vàhơntấtcả,xáchtúigiấylàmộtlựachọnsailầm.Ngườiphụnữđượcthuêgiảlàmkháchhàngđểbắttrộmnhìn thằngbéchằmchằm.Ngườiphụnữ tócdàinàykhôngphải làngườiphụnữhômnọ.Côtađểýmộtcụgiàkhảnghisongcũngkhônghề lơ làthằngbé.
Thằngbévẫnkhôngpháthiệnraánhmắtcủangườiphụnữ,cứthếđếnquầybánbiarượu.Tôicócảmgiácnhưthằngbélưõnglựvìthứphảilấyvàcái túi giấy có kích thước không tương xứng.Ánhmắt của người phụ nữcanhsiêuthịvẫnliêntụcdõitheothằngbé.Trongđầutôihiệnlênhìnhảnhvôsốcánh tayđangvươnđếnchỗnó.Tôicảmgiácnhữngcánh tayấysẽtúmlấycơthểthằngbé,giơrachocảthiênhạthấy‘Đứabénàylàmộtđứanhưvậyđấy’,vàcáithânthểnhỏbéấysẽbịthiêurụibởinhữngánhmắtvàlờixìxầm‘tộinghiệpchưa’, ‘thậtkhôngngờ’.Tôi tiếnđếngần thằngbé,đứngngaycạnhnó.Thằngbégiậtmình,ngườikhẽrunlênsongkhôngnhìntôi.
“Cháubịlộrồi.Đểcáitúixuốngrồichạyđi.”Khinghetôinóivậy,thằngbéngướcnhìntôivớiánhmắtkhôngcònchút
sứclựcnào.“Giống như hôm trước ấy. Cháu bị người ta nhìn thấy rồi. Không lấy
đượcđâu.”Tôiđiđềnchỗngườiphụnữđangdõitheothằngbé.Khitôiđếngầnthì
cô ta tránh ánhmắt của tôi, khom lưng, giả vờ lựa bánh kẹo. Tuy nhiên,thằngbélạitiếptụclấybalonbialoại350mlchovàotúigiấy,rồilonton
chạyđếnquầysữa.Nódớndác tìmthứcầnlấy,nóiđúnghơnlà thứđượcbảophảilấy.Tôiđếngầnthằngbé,saukhixácnhậnngườiphụnữđókhôngnhìnsanghướngnày,tôiliềnlấygiỏđựnghàngsiêuthịrồinhấccáitúigiấykhỏitaythằngbé.
“Thôiđượcrồi,”tôinói.“Chúsẽmuacho.”Thằngbéthoángchốngcựtheophảnxạchừngmộtgiâyrồiđưamắtnhìn
cơthểtôi,sovớicơthểnóthìcaolớnhơnrấtnhiều,vàdừnglại.Thằngbédadẻbẩnthỉusonglôngmirấtdài,cặpmắtto,trongsuốt.
“Ngoàiracòncầngìnữakhông?”Tôihỏisongthằngbéchỉimlặng.Thoángthấytrongtúiáokhoáccủanó
cómộtmẩugiấy.Tôidùngngóntayrútlấymẩugiấyđó,mởraxemthìthấycódanhsáchcácthứcầnlấyđượcghibằngbútbi.Nétchữnguệchngoạc,nghiêngngả,xemchừnglàcủangườiphụnữhômnọ.
Khitôiđilấycácthứcầnthiếtchovàogiỏhàng,thằngbécũnglẽođẽotheosau.Ngườiphụnữlúcnãycũngđitheo,chịtanhìntôi-ngườitựdưngxuấthiệnbêncạnhthằngbévớivẻnghingờ,nhìnsốhàngnằmtronggiỏrồibámtheocụgiàkhảnghiđangbiếnmấtởgócdãykệ.Thằngbétuântheotôimộtcáchthụđộng,chẳnghềkhángcự.Tôithìđangdiệnáoquầnsangtrọngđểđimóctúi,hoàntoànkhônghợpvớithằngbé.Tôinghĩcólẽthằngbéxấuhổvìbịmộtngười sang trọngnhư tôibắtquả tangăncắp.Tôiquay sangnhìnnó.
“Cháulàmtốt lắm…nhưngđể lấyđượcthìphảinhưthếnàynày,cháuxemnhé.”
Nhữngthứviếttronggiấychỉcònlạisữachua.Tôigiảvờlựa,rồivươntaylênkệbàysữachua.Saukhikiểmtrahaibêntráiphải,tôichỉsửdụngngóngiữa,dùngđầungóngiữamócvàonắphộpsữachua,kéochonónằmxuốngrồiđẩyvàotrongtayáomình,sauđótôitrượtcánhtayvềbêntráiđểlàmtươngtựvớibahộpnữa.Thằngbéchămchúquansátngóntaytôirồichuyểnsangnhìnchằmchằmvàomặt tôinhư thểgặpchuyện lạ.Chắccucậuthấylạvìhộpsữachuakhôngrơirangaycảkhitôihạtayxuống.
“Cònlạisẽmua…Khôngphànnàngìchứ?”Khôngđợi thằngbé trả lời, tôiđiđếnquầy tính tiềnvà thanh toán.Sau
khirakhỏisiêuthị,tôilấyhànghóavừamuachovàotúigiấycủathằngbé.
“Cháukhônglấyđượcởchỗnàynữađâu.Họcóngườitheodõi,cháubịnhớmặtrồi.”
Thằngbéhơixệvaixuốngvìtúigiấynặng,nóngướcnhìntôi.“Dùng khăn để che các thứ trong túi làmột ý tưởng hay.Nhưng cháu
không nên làm thế nữa. Vì thứ nhất, trẻ con xách túi giấy như vậy nhìnkhôngtựnhiên,rấtdễgâychúý.Hơnnữacái túinàynhỏnênkhôngnhétđượchếtđồvào…Độngtáccủacháuthểhiệnmụcđíchrấtrõràng.Đểăncắptrongsiêuthị,đôikhicũngcầnnhữngđộngtáckhôngcầnthiếtđấy.”
Thấy gươngmặt thằng bé hơi có vẻ nghiêm trọng, tôi bèn nhìn đi chỗkhác.
“…Thôi,cháucầmvềđi.”Tôicứthếbướcđi,quyếtđịnhkhôngquaylạinhìn,lấythanhkẹocaosu
trongtúibannãyra,nghiếnrăngnhai.
9
Khitôi tỉnhdậythìcổvàgáyướtđẫmmồhôi.Tôicócảmgiácnhưmìnhvừangủmơsongtôikhôngthểnhớchínhxácgiấcmơ.Mộttòathápẩnhiệnsau màn sương bao phủ, xa xa phía sau khu nhà dân và những cột viễnthông.Tòathápbằngđácókhắchoavăntrôngnhưhìnhkỷhà,cólẽđãđứngđótừngàyxưa.Tòathápvươnthẳng,lúcmờlúctỏ,cứởđónhưmộtthứbấtbiến.
Tôihúthaiđiếu thuốc,nhớvề Ishikawa.Hồiđó,đáng ra tôicó thểhỏithêmTachibananhưngchuyệncủanókhông thể tinđược.Tôikhông thấythoảimáikhibịnócungcấpnhữngthôngtingiảmạorồilạihànhđộngtheonhữngthôngtinấy.VănphòngtạitòanhàphứchợpnơitrướcđâyIshikawaởgiờtrởthànhthẩmmỹviện.
Tựdưngthấytrongngườibứtrứt,tôinghĩmìnhcầnphảiđirangoài.Tôitínhxemcầnphảiđiđâu,sảnhcủamộtkháchsạnsangtrọng,cửahàngđồhiệu,sânbayHaneda-nơitôitừngmuốnđinhưnglạithôi.Tôivừađivừanghĩ,khimởcửathìthấythằngbéđóđangngồiphủphụcởhànhlangkhunhànứtnẻ.Bộdạngthằngbérấtphùhợpvớinơirácrưởi,cũkỹnày.Cucậulơđãngngẩnglênnhìntôivừamởcửa,chờđợimộtcáchthụđộng.
“Cháulàmgìởđâyvậy?”Tôihỏinhưng thằngbékhông trả lời.Tôibiết lúcđónócóđi theo tôi
nhưngkhôngnghĩlàtheođếntậnnơinày.Thằngbéxáchtheomộttúigiấymàunâutrêntay,túiđócóvẻlớnhơntúi
hômquanóxách.Song tôinghĩnócũngbiếtvấnđềkhôngnằmởchỗ tonhỏ.
“Hômnaylàchuyệngìđây?”Thấytôihỏi,thằngbéxòeramộtmẩugiấy.‘Thịtlợn300g’,‘gừng’,‘xà
lách’,‘củsen’,‘càrốt’,‘3lonSuperDry500ml’,‘mựcxésợi’,‘mìhộp(loạimày thích)’. Những dòng chữ nguệch ngoạc được viết ở mặt sau một tờquảngcáo.Cóthểcôtađịnhđãimộtgãđànôngnàođó.
“…Cáinàykhôngđượcđâu.Nhữngmónnàykhônghợpđểđiăncắp.
Cháucóthểlựanhữngđồđónghộp,cònrauthìnênchọnnhữngthứđãchếbiếnvàđónggói.”
Thằngbévẫnmặcquầncộcmàuxanhdươngvàáogiómàuxanhlácâycáubẩnnhư lần trước.Nó liên tụcchà tayphải lênphầnchânhởrangoàichiếcquầncộc,khôngbiếtvìlạnhhayvìthóiquencốhữu.Nhìncánhtaynócửđộng,tôicứngâyngườira.Tôiquaylạiphònglấytúixách,thằngbéliềncầmcáitúigiấyđitheo.Nếunhìnthấyhìnhảnhtôibâygiờ,chắcIshikawasẽbậtcười.Tôigượngcười.Khitôivẫychiếctaxiđangđếngần,lầnđầutiênthằng bémởmiệng hỏi, “Chú định đi đâu?”Giọng nói của thằng bé cònchưabịảnhhưởngbởicuộcsốngxungquanh,thánhthót,ngâythơ.
“Siêuthịlầntrướcthìkhôngđược.Cháutừngbịbắtgặprồi,họsẽđểmắtđếncháunênphảiđixahơn.”
Tôinóichongườiláixeđịađiểmrồingảngườiraghế.Cóvẻnhưkhungcảnhlướtqualạlẫmvớicucậuhaysaomànócứcắnchặtmôinhìnrangoàicửasổnhưmuốnnuốtchửngtấtcả.
Chúngtôiđivàosiêuthịlớnnằmởtầnghầmcủatrungtâmmuasắm,lấygiỏhàng.Tôilấyhộpthịtlợntháisẵnchovàotúi.Cáitúimàuđennàycómộtđườngxẻdọcchìmgiữahoavăn,vìthếkhôngcầnphảimởdâykéovẫncóthểbỏđồvàođược.Saukhinhìntaytôithaotác,thằngbénhìnchămchămvàocáitúi.“Hãynắmgấubênphảiáokhoáccủachú,”tôinóivớithằngbé.“Giảvờlàmchacon,đứngbêncạnhchúđi.Ngườicháuchechocáitúi.”
Tôivừachohàngvàotúicủamìnhvừachomộthộpvàogiỏhàngsiêuthịđểngụytrang.Lầnnàygiámsáttrộmcắplàmộtphụnữđeokính,trônggiànhư bà cụ.Để giả làm kháchmua hàng, cô ta cũng cho hàng vào xe đẩynhưng vì phải theo dõi trong khoảng thời gian dài nên trong xe không cóhàng tươisống.Cô tađang theodõimộtphụnữ trungniên tầmbốnmươituổi.Ngườiphụnữtrungniênnhuộmtócnâuđangđitrướcquầyhàng,chiếcáokhoáclôngvũdàimàutrắnglắclưtheonhịpbước.
“…Cháuđứngtừvịtríđórồiđểýngườiphụnữkiađi.”Ngườiphụnữtrungniênvừacầmgiỏđựngđồcủasiêuthịvừanhanhtay
chomộthộpsôcôlavàotúiáo.Ngườitheodõicủasiêuthịkhôngnhìnthấy
khoảnhkhắcđósongdườngnhưcôtachắcmẩmđiềugìđónêntiếptụcbámtheongườiphụnữtrungniên.
Haingườiphụnữrảobước,khuấtsaulốiđi.“…Ngườiđóchắclàbịbệnh.”“Bịbệnhạ?”“…Ừ,bệnhăncắpvặt.Ăncắpmộtcáchvôthức.Cóloạibệnhnhưvậy.”Tôinói,cốkhôngđểnétmặtmìnhthayđổi.“Thấybảođólàmộtloạihộichứngsasúttrítuệsớmnhưngvìcónhiều
điềuchưagiải thíchđượcnênvẫncònlàbíẩn.Tạisaobộnão lạivô thứcđiềukhiểnhànhviăncắpnhưvậy.Tạisaolạikhôngthểkhôngăncắpđồcủangườikhác.Cháukhôngnghĩcómộtcáigìđóthuộcvềbảnchấtà?”
Thằngbélắcđầutỏvẻkhônghiểu.“…Nhưng giờ là cơ hội cho mình đây… siêu thị đông, lại không có
ngườitheodõinữa.”Tôichotấtcảnhữngthứviếttrongtờgiấyvàotúixáchcủamình,chobia,
nước,thịtnguộivàogiỏhàngcủasiêuthị.Thanhtoánrồirakhỏiđó.
Đếncôngviên,tôiđưacơmhộpchothằngbé,nókhôngnóigì,bắtđầuăn.Tôiđưachonócảchainướcnhưngthằngbéhầunhưkhônguốnghớpnào,nóchỉănthịtvàtrứngchiên,liêntiếpchovàomiệngđếnmứcgầnnhưmắcnghẹn.
Tôimởlonbia,cắnmiếngthịtnguội.Trêntrờicóđámmâyđục,baysàsànhưsắprơixuống,chekhuấtnhữngtianắngmặttrời.Phíaxa,trênbăngghếđá,nhữngđứatrẻngồitúmtụmthànhnhóm,trêntaycầmmáychơigame,cắmmặtvàomànhình.
“Trẻconđiăncắp,nếukhôngchọnđồđểlấythìrấtkhó.”Tôi nói ngay lúc thằng bé đang chuẩn bị chomiếng thức ăn khác vào
miệng,nóquaysangnhìntôi.“Chẳnghạnnhưbánhkẹo,hoặccùnglắmlànướctráicây.Ăncắpraucủ
ởsiêuthịthìkhólắm,vídụlànhưvậy.”Tôisờtayvàoáokhoáccủathằngbé.“Phảimaymộtcáitúiđựngbêntrongáokhoácnày.Khoétmộtlỗtrênáo
thôngvớicáitúiđó.Hoặccóthểrạchmộtđườngdọctheodâykhóakéophíatrước,nhưthếmépvảinắpkhóasẽgiúpgiấunóđi.Toànbộcóthểchovàocáitúiđó.Khinàocảmthấynóphồnglênquáthìdừnglại.”
Thằngbékhôngbiếtkhinàođãănhếthộpcơm.“Hoặclàmayvàotúixáchcủamình.Mayvàobalôthihơidễthấy.Nên
mayvàotúixáchnhưloạicháuthườngđeođihọcthêmấy.Giốngnhưtúixáchbannãycủachú,cứnhétvàođườngxẻđấy,đựngđượcnhiều lắm…Cònviệcăncắp,chẳnghạnnhưvítiền…”
“Cháutừnglàmrồi.”Thằngbéđangnhìnđámtrẻconởđằngxa.“Lúccháuđicùngmẹlêntàuđiệnđôngngười.”“Vậyà?”“Cáivíđónólòirakhỏitúicủamộtcụgià…Lúcđócháunghĩrằngnhìn
cáivídễlấyquá.Haymìnhlấycáivíđóđinhỉ!Vậylàcháulấyluôn.Trongvícóbảyngànyên…Vàtừđó,thỉnhthoảngcháulạilấy.Khimộtmìnhđitàuđiện.”
“Làmthửxemnào.”Tôinóivới thằngbérồichovícủamìnhvào túiquầnsauvàđứng lên.
Thằngbétựangườivàochântrái tôinhưthểvôtìnhđâmsầmvào,nóđổitrọngtâmsangbêntráivàhầunhưcùnglúc,nórútvílênbằngtayphải.
“Cũngtạmđượcnhưngcháunênthôilàmviệcnày…Cháuchỉmớidừngởmứcgiỡnchơithôi,chưaquenđượcvớiviệcmócvíđâu.Thậtracháuchỉcầnlàmthếnày,kẹpvílôilênbằnghaihoặcbangóntaythôi.Khôngdùngngóncáinhưcháulàmđâu.Nhưngmàvìcháuchưacóđủsức,ngóntaycònngắnnênđànhphảisửdụngngóncáivậy.”
Tôiuốngcạnlonbia.“Cháucóthểdùngthêmđồnghềkhác…Chẳnghạnnhưdùngnhữngthứ
cólưỡimócđểmócví.”“…Chúcóà?”“Chúkhôngsửdụngđồnghề.Nhưngcónhữngtaymóctúinổitiếngsử
dụngđồnghềđó.”“Aivậyạ?”Thằngbénhìntôikhôngchớpmắt.
“ÔngtatênlàBarrington.NgườiIreland,ngàyxưasốngởAnh.Ôngtachuyênngồiởghếhàngđầurạphát,đếncácbữatiệccủanhữnggiađìnhquýtộc,móchếttiềncủanhữngtaynhàgiàu…Ôngtatựchếradụngcụđểmócvívàsửdụngrấtthànhthạo.Ôngtamóccảvícủanghịsĩvàđạisứ,cólúchóatrangthànhgiáosĩđểmócvínữa.Đượcgọilà‘ônghoàngmóctúi’nênhẳnôngtatàilắm.”
“Ngoàiracònainữakhôngạ?”“Cháukhôngcầnbiếtđâu.”“…Dạ?”Thằngbénhìntôivớivẻngạcnhiên.Nãygiờhầunhưchỉcótôinói,song
thằngbélạitỏraxấuhổnhưthểmìnhđãnóiquánhiều.Ốngchânthòratừchiếcquầncộctrônggầygò,bùnđấtbámđầytrênđôigiàybẩnthỉu.
“…Cũngcótaychômvírấtkhácngười.Anhtanhétcáithẻcókýtêncủamìnhvàochiếcvíđãchômđượcrồitrảchongườibịmất…ĐólàanhchàngmóctúinổitiếngngườiMỹtênlàDawson.NgoàiracòncómộtanhchàngtênlàAngerillo,cũnglàmộttaymóctúicừkhôi,theoướctính,anhtatừngmóc túi trênmột trămngàn lần…Rồi có cô nàng tênEmilie bị bắt vì tộichômví,khiđứngtrướctòa,côtađãchômhộpđựngmắtkínhcủaquantòa.Nghenóicảtòađãbậtcườiđấy.”
Nétmặtcủathằngbécóvẻtươihơnmộtchút.“…ThếcònởNhậtthìsaoạ?”“…ỞNhậtthìcóanhchàngtênKoharu,nghenóicũngtàilắm.Ngàyxưa
phổbiếnkiểuvíGamaguchi,kiểuvíbóphaiđầukhóaởmiệnglạivớinhau,kêu cái tách.Cónhữngngười gắn sợi dâyđeoví trên cổ…Nghenói anhchàngKoharuđócóthểcởicúcáokhoáccủangườitalấytiềntừtrongcáivíđangđeo trêncổhọđấy.Đóđượcgọi làkỹ thuật ‘khoắng trong’.Đãvậy,nghenóisaukhilấytiềnxong,anhtacònđóngvílại,gàicúcáochongườitanữađấy.Quảlàtaynghềxuấtchúng.”
“…Cóthậtkhôngạ?”“Đólànhữngkẻcườinhạothếgiớitrongsựđaukhổ.”Nhómtrẻconnhìnđồnghồrồicấtmáychơigame, rờikhỏicôngviên.
Mộtcặpnamnữtrẻdắtchóđidạongangqua,mộtbégáinắmtaymẹvừanóigìđóvừanhìnchúngtôi.
“Cũngcókẻmộtngàyđãkhoắngđượccảmườitriệuyên.”“…Mườitriệuyên?”“Ừ,làngườiquencủachú.Nhưngchếtrồi…Chắcvậy.”Thằngbéngướcnhìntôi.TrongđầutôihiệnlêngươngmặtIshikawakhẽ
gậtđầuvớitôilầncuốitrongxevàhìnhảnhđènhậumàuđỏcủachiếcxebảychỗbiếnmấttrênđường.
“Đoạn cuối đời nhữngngười đóbi thảm lắm…Bởivậy cháuđừngbắtchước.Khôngđángchútnào.”
Tôi lấyhai trămhaimươingànyênchômđược từvợchồngôngcụcóđứacháuđưathằngbé.
“Chúchocháutoànbộsốtiềnnày.Nếumẹcháubảorasiêuthịăncắpđồthìlấytiềnnàymàmua.Đừngcóđếnđâynữa.”
“…Tạisaoạ?”“Chúbận.”Tôiđứngdậykhỏighế.Thằngbécứimlặngđitheotôi, lúcđigần,lúc
giữkhoảngcách.Lúcchiataytôi,thằngbévẫnkhôngnóigì.Tôiquaytrởlạiphòng trọ,cảmthấyhơiớn lạnhnên tôichuivàochănsongvẫnkhôngthấybớt,tôinghĩchắclàmìnhbịcảm.Khiđimuathuốcuống,tôithấycơthểmình còn lạnh hơn.Tôi quyết định uống thuốc rồi nằmngủmột giấc.Suốthaingày,hầunhưtôichỉnằmtrongchăn.KhitỉnhgiấcbởigiấcmơvềSaeko, tôinghe tiếngchuôngcửa.Tôiđãmặckệnhưng tiếngchuôngvẫnkhông ngừng reo. Chẳng biết là chiều hay là đêm, tôi châm lửa vào điếuthuốcđãmấthếtmùivị.Khitôimởcửathìthấymẹthằngbéđangđứngchờtrướccửa.
10
Mẹthằngbémặcchiếcváyngắnvàquầntấtmàuđencóhoavăn.Côtanhìntôivớiánhmắtnghingờ,rồichuyểnhướngnhìnvàotrongphòng.Côtatựýtớiđây,vậymàcứnhìnquanhnhìnquấtvẻngầnngừ.Mắtphảicôtanheonheo,giậtgiật,taysờvàokhóagiỏxách,sauđócôtangẩnglênnhưtìmtôi.Cáchcôtangướcnhìnthậtgiốngvớithằngbé.
“…Cóchuyệngìvậy?”“Àkhông…”Côtalạinhắmnghiềnmắt.“Anh…anhsốngởmộtnơinhưthếnàyà?”“Hả?”Bênngoàitrờiđangmưa,tôithấycôtacầmô.Ngườiđànôngngoạiquốc
bậnbộđồlaođộngvừahútthuốcvừađitrongmưarồibăngngangconhẻmnhỏâmuđốidiện.
“Thằngbénhàtôinóilàđượcanhchotiền…Tậnmộttrămngànyên.”Tựdưngtôithấyphiềnphứcquá.“Côđếnđâytrảlạià?”“Khôngđâu.Khôngcólýdogìđểtrảlạicả.Chỉlàtôimuốnbiếttạisao
thôi.”“Chẳngvìsaocả.”“Thếthìkỳquá.”Thựctìnhtôicũngthấykỳ,nhưngcôtakhôngthểcấtcôngđếnđâychỉvì
lýdonhưvậy.“Khôngcóvấnđềgìcả,côvềđi.”“Chotôivàođi.Khôngthìtôisẽhétlênđấy.”Côtanóixong,nhếchmôinhưcốnởnụcười.Khitôiquayvàophòng,cô
tavừalẩmbẩmgìđóvừacởibốt.Cáchcôtanheonheomắtphải,cáchcôtadồnquánhiềusứcvàocửđộngấykhiếntôiliêntưởngđếncơthểcủaSaeko.Côtacởichiếcáokhoáclửngmàutrắng,đểlộbêntrongáolendàitaymàutrắngômsátcơthểnhưđểkhoebầungực.
Tôiđưachânđáđốngáoquầnđangnằmbừabãisangmộtbên,địnhngồixuốngthìcôtađãgiànhngồitrước.Tiềnmặtvứtlungtungtrêncầulàquầnáoởgócphòng,lẫnvớigiấyvụn.Tôiđànhngồixuốnggiường.
“Anh…anhlàmnghềgìvậy?”Côtavẫnkhôngngừngđảomắtkhắpphòng.“Khôngliênquangìđếncô.Tómlại,cóchuyệngì?”“Tôichỉmuốnbiếtsaoanhlạichothằngbétớimộttrămngànyên?…Có
phảivìchuyệnđókhông?”“Hả?”“Vìanhđã làmgì thằngbéđúngkhông?…Tôimàbáocảnhsát thìcoi
nhưanhxongđời.”Côtanhănmặt,cốdồnsứcvàomắtđểnhìn tôi.Tôi thấybuồncườivà
khẽcười.Côtaquámấtbìnhtĩnhngaycảkhiđanguyhiếpngườikhác.“Cônghĩtôilàmvậyhả?”“Nhưngphảicólýdochứ.Anhđừngnghĩchotiềnlàxongchuyện.”“Vìthẳngbégiốngđứaconđãmấtcủatôi.”Tôi nói dối. Cô ta bối rối nhìn đi chỗ khác. Tôi tiếp tục nói cho qua
chuyện.“Thằngbégiốngđứaconđãmấtcủatôi…Tôicótiền,nhưngvìtôikhông
quantâmđếnnhàcửanênsốngởđây.TôithuênhàkhắpnơitrênnướcNhật,tiệnthìthuêởthôi.Mộttrămngànyênvớitôicũngchẳngnhiềunhặngì.Vìthằngbéđiăncắpthấytộinghiệpquánêntôichonó,coinhưlàmtừthiệnthôi.Lúcđótôiđangsay.Tómlại,nếuđibáocảnhsátthìngườiđánglolàcôchứkhôngphảilàtôi.”
“Nhưngmà…”Cóvẻcôtađangsuynghĩđiềugìđó.Côtanhìnnhữngtờtiềnvứtlung
tungtrêncầulàquầnáo,rồilạiđảomắtsangnhìnvàotủquầnáo.“Vậylàkhôngphảihả?”“Khôngphải.”“Nhưngthựcra…chínhtôicũngkhôngnghĩđãcóchuyệngìxảyrađâu.”Côtanóixongrồinhìnxuống,rồilạingẩnglênnhìntôinhưthểđanghạ
quyếttâmlàmgìđó.“Vậythìlàmkháchhàngcủatôiđi…Dạogầnđâytôiítkháchquá…Bạn
traitôilạitiêuhoang,thựcsựlàtôiđangkhókhănlắm.Tôicầncótiềntrongngàymai…Lúctrướctôicónóivớianhchỉcầnmườingànyênthôi,nhưnggiờlànămmươingànyên…Thằngbénhàtôigiốngđứaconđãmấtcủaanhmà?”
“Tôitừchối.”Không hiểu sao trong câu nói của tôi có cả âm hưởng của sự khinh
thường.Côtathẫnthờnhìntôi,nhắmnghiềnmắtphảilạirồimởra,thởhổnhểnđếnnỗinhưnhìnđượccảhơithở.
“Thậtkhông?Anhđừngcógiỡnmặtchứ.”Độtnhiêncôtahétlên.Tôibịbấtngờnhưngcốkhôngđểlộra.Mặtcôta
hằnlênnhữngnếpnhănkhôngtựnhiên,côtađậptayxuốngsànnhànhưthểkhôngkiềmchếnổibảnthânrồirênlênnhữngtiếngkhôngrõ.Cảmxúccủacôtadườngnhưchẳnghềănnhậpvớinhữnggìđangdiễnra.Nhìngầncóthểthấyvaivàcằmcôtagầymộtcáchmấtcânđốivớiphầncònlạicủacơthể.Khôngbiếtcóphảivìgãikhôngmàmubàntayvàcổcôtacóvếtbầmđỏkháto.
“…Anhđangxem thường tôiđúngkhông?…Anhnghĩkhông thểngủvớigáiđiếmhả?Đâycũngkhôngphảinóithếvìthíchđâu.Tôichẳngcólỗigìcả.Cựcchẳngđãthôi.”
Nghecôtanói,tôicảmthấycógìđóđangdânglêntrongcơthể.Khônghiểusaotôithởgấphơn.
“Khôngphảithế…Tôikhôngnghĩthếđâu.Tómlại,tôilàmộtthằngmóctúi.Mộtthằngmóctúimàlạicườinhạogáiđiếmà?…Côhiểuchưa?Tôilàmộtthằngmóctúi.”
Côtanhìntôinhưthểngạcnhiênlắm.Nghĩtháiđộmìnhcóphầnhơilạ,tôibènchâmthuốc,thongthảhút,cốlấylạibìnhtĩnh.
“…Tôithựcsựlàmộtthằngmóctúiđấy.Vìvậytôibiếtmìnhđangnóigì.Nếucứđểthằngbéđichômđồthìcóngàynósẽbịbắt.Khiđó,cảnhsátsẽđếntìmcô.Bảnthâncôcũngsẽgặprắcrối.Vìthếđừngbắtnóchômđồnữa.”
“…Nhưngmà…”“Nếucôcầntiềnthìtôichocôsốtiềntôiđangcó.Tổngcộngkhoảnghai
trămngànyên.Sốtiềnnày,nếuhên,trongmộtngàytôicốthểkiếmđủ.Vì
vậy,đừngbắtthằngbéchômđồnữa.”“…Thậtkhông?”Khicô tanói,cặpmắtmệtmỏihơi loésáng,sauđócô ta từ từchuyển
sangnhìnchămchămvàonhữngtờtiền,nhưthểquênmấtsựcómặtcủatôiởđó.Ngaylúcấy,tôicócảmgiácnhưcócáigìđóđangtỏasángtrênđầucôta.Bờvaigầy,nhữngđườngcongtrêncơthểcôta,tiasángkhẽlóelêntrongánhmắtcôta,tấtcảkhiếntôixaođộng.
“Cởirađi…Tôiđổiýrồi…Sốtiềnđótrảchoviệcnày.”Khitôinóivậy,côtahơimỉmcườivẻnhưhàilòng.Rồinhìnchằmchằm
vàomặttôi.“Tôihiểurồi,tôisẽkhôngépbuộcthằngbénữa…Tôisẽchonóănuống
đànghoàng.”Côtakhôngchầnchừcởingayáolen,vừacởikhuyváyvừatiếnlạigần
tôi.Côảchotayvàotúixách,lấyrachotôixemmấyviênthuốc,bảo“Dùngcáinàyhaylắm”nhưngtôiđưataygạtđi.Trướckhicôảkịpnóiđiềugì,tôibènnóidốirằng“Dânmóctúikhôngchơithuốcđược.”
TôivậtcôảxuốnggiườngvànghĩvềSaeko.Saekolàngườiphụnữmàchođếnbốnnămvềhước,tôivẫnhaygặp.Nàngđãcógiađìnhvàmộtđứaconnhưngvẫnthườngxuyênđếnphòngtrọcủatôi.Nànghaynói,đếnmứcgầnnhưcâucửamiệng,rằng“Lẽraemkhôngnênlậpgiađình”.Lúcnàonàngcũngkhóckhilàmtìnhvớitôi.
Saekovừakhócvừathởgấp,cơthểrunrẩy,nàngtúmlấytóctôi,cholưỡivàomiệng tôi không biết bao nhiêu lần.Cơ thể của nàng gầy nhưng đẹp,dưới ánh đèn, mọi bộ phận trên cơ thể đều nhu đang chuyển động nhịpnhàng.Nàngvừakhócvừahámiệngnhư thểđangnuốtvào thứgìđó, rồikhông lâu sau lại cười như thể xả ra, như thể nôn ra thứ cảmxúc nào đókhôngrõ,nhưthểtìnhcờcáchthứcxảlànhưvậy.
“…Đôikhiemmuốnhủyhoạinhữngthứcógiátrịtrướcmắtem…Tạisaovậynhỉ?Chẳngcócáigìtốtđẹpcả.Emkhôngbiếtmìnhmuốnlàmgìnữa….Anhcóhyvọngvàođiềugìkhông?”
Khinóichuyện,Saekochẳngbaogiờnhìnvàomặttôi.
“Anhlàdânmóctúiđúngkhông?Giỏithật.Nhưngcóvẻanhkhônglàmthếvìtiền.”
“Cólẽlàvìkếtcục.”Tôibuộtmiệng.“Kếtcục?”“Khôngbiếtkếtcụcsẽthếnào?…Nhữngkẻsốngnhưanh,khôngbiếtsẽ
cókếtcụcrasao.Anhmuốnbiếtđiềuđó.”LúcđóSaekokhôngcười.Khônghiểusaonàngcứimlặngleolênngười
tôi,ýchừngmuốnlàmtìnhtiếp.“…Emnằmmơ.Ngaycảnhữnglúcchậpchờngiữabanngàyemcũng
luônnghĩvềcùngthứđó.”Saekonóiđiềunàymộtthángtrướckhichứngtôichiatay.Dướiánhđèn
màuđỏcủakháchsạn,chúng tôinằmtrêngiườngnhìn trầnnhàvà tường,chẳngbuồnmặclạiquầnáo.
“Đâuđó,sâudướilòngđất…Mộtnơirấtẩmướt,baoquanhlàbứctườngcũkỹ,mụcruỗng…Emcứrơixuống,sâunữa,sâumãi…Ởsâudướicùngcómộtchiếcgiường.Trêngiườngkhôngcóai.Bởivìcóchiếcgiườngởđónênembiếtkhôngcòngìởsâuhơn,chỗđólàsâunhấtrồi…Chiếcgiườnghõmxuống,vừakhítvớicơthểem.Đãvừarồinhưnglỗhõmđócứtừtừsiếtemlại.Giốngnhưcánhtaycủacácanhvậy…Khiđượclỗhõmcủachiếcgiườngsiếtchặtnhưvậy,bảnthânemthấyrấtantâm,nóilàmsaonhỉ,emcảmthấyhammuốnvôcùng.Emgiẫmđạplênvôsốcácgiátrị,cơthểemnónglênnhưngọnlửa,vàemđạtđượckhoáicảmkhôngbiếtbaonhiêulầntrong lỗhõmđó…Emkhóc, rồiemcười,empháhỏngnhiều thứ,em thèlưỡira,cơthểemkhôngngừngcogiậtnhưngcơnhưngphấnvẫnchưachịuthachoem,emngấtđi,rồilạitỉnh…Mọihìnhảnhđềumờảo.Giốngnhưlànkhóimàuxám.Ởtrongtrạngtháiấynhưngemvẫncònýthức,emcảmgiácnhưtừnghạt, từnghạtnhỏmàuxámđóđềuđauđớnđếntậnđầumỗihạt…Rồiemvàhơinóngbiếnthànhmàutrắng.Nhưngđúngkhoảnhkhắcđó,bỗngmộtthứgìđórấtcaoxuấthiện.”
NgheSaekonóivậy,tôinhìnvàomặtnàng.“…Mộtthứdàivàsángởtrêncao,bênngoài.Hìnhnhưemđãrangoài
rồi.Emnhìnthứđó,vừanghĩkhôngbiếtđólàcáigìnhỉ.Nórấtđẹp,caohơn
cảmây,khôngthểnhìnthấyphíatrên.Vàrồiemnghĩ,emkhôngthểđếnđó,thứmàutrắngđangnónglênnhưkhóinàychínhlàđỉnh.Gọilàđỉnhnhưngkhôngnhấtthiếtemsẽleolênđó.Nóisaonhỉ,đólàgiátrịgiớihạncủaem.Nócóýnghĩanhưvậy…Cảmgiáccựckỳkhoankhoái,embỏhếtmọithứgiátrị,chỉtồntạibằngcảmgiác,ngườiemnóngkhôngsaochịunổi,rồicứthếbiếnmất…Cáithứdàivàsángđóởđằngxa,nhưngemchếtdướisựlụitàncủanócùngvớicảmgiácthỏamãn.Thứđóđúnglàcaovàrấtđẹp,emcựckỳkhaokhátcónổ,vìđólàướcvọnglớnnhấtcủaem.”
Khôngbiếtcóphảidothuốckíchthíchkhôngmàmẹthằngbéliêntụcrênla,ấncảmóngtayvàolưng,vàovaivàbụngtôi.Làmtìnhxongrồinhưngcôtavẫncứđểlưỡitrongmiệngtôimộtlúclâu.TôivẫncònnghĩvềSaeko.CólầnSaekonói“Nhưngsựlụitànthựckhôngtrừutượngnhưthế.Sựlụitànlúcnàocũngcóhìnhthùnhàmchán.Mộthìnhthùhiệnthực,nhàmchán.”
Cuốicùngcôảcũngtáchrakhỏingườitôi,châmthuốccủatôivàhútmộthơidài.Côảlạixíchvềphíatôi,đặttaylênngựctôi.Trờikhôngbiếtđãtạnhmưa từ lúcnào, xungquanh thật yên tĩnh.Từxavẳng lại tiếng còi xehúvang.
“Này,lầnsaugọitôinữanhé.”Côảnóirồicọmũivàovaitôi.“…Lầnsaukhôngcầnnhiềutiềnthếnàyđâu,íthơncũngđược.”“Không…”Nghe tôi nói vậy, cô ả hơi lớn tiếng.Trong thoáng chốc, tôi ngỡđó là
giọngcủaSaekovàđảomắtđihướngkhác.“Anhcũngthấysướngđúngkhông?Chắcchắnlàvậymà.”“Khôngphải, tôikhôngnóiýđó…Làmđiếmvốn lànghềđầu tiêncủa
conngười.”“Đầutiên?Hừm…thếthứhailàgì?“Làmóctúi.Trộmcắp,Đâylàchuyệnthậtđấy.”“…Móctúicũnglànghềà?”Bịhỏivậy,tôibậtcười.“Tôikhôngbiếtnữa,cóđiều,cóhưhỏngthìmìnhcôhưhỏngthôi,đừng
cólôiconcôvào.”Tiếngcòihụngàymộtgần,khônglâusauđóthìxeđỗngaygầnnhàtôi.“…Hiểurồimà.Từgiờtôisẽkhôngchothằngbéđiăncắpnữa.Khinào
bạntraiđếnthìtôichonórabênngoài.Nhưvậyđượcchưa?Khôngthìanhtalạiratayvớithằngbémất.”
“Ratay?”“Mộtchútthôi.Nhưphủibụiấymà.Nhữnglúcsay.”“…Nóitómlại,côđừngchonóđiăncắpnữa.”“Hiểurồi.Nhưngmàanhnhớgọitôinữanhé.”Côảnhìnđồnghồ,mặcquầnáovàcầmlấytiền.
Saukhicôtađirồi,tôivẫnbầnthầnnghĩđếnSaeko.Khinàngnóisẽkhônggặptôinữa,nàngđãkhóc.
“Nếuemkhôngragì,dùbâygiờcũngđãkhôngragìrồi,nếuemthựcsựhưhỏng,thìanhcógặplạiemnữakhông?”
Khinàngnóiđiềuđó,tôinghĩlànànghoàntoànnghiêmtúc.Tôikhôngthayđổigócnhìnđểnhìnđượcgươngmặtnànglâuhơn.
“Lầntớigặpnhau,anhsẽcòntồitệhơnđấy…Khôngkémgìemđâu.”Khitôinóivậy,Saekokhẽmỉmcười.“Vâng,anhhãymãinhưvậynhé,đừngthayđổi…Emthíchanhvìanh
khôngbaogiờxemthườngaicả.”Thếnhưng,chođếntậnkhitựtìmđếncáichếtnàngcũngkhôngliênlạc
gìvới tôi.Nàngbiếnmất,đếnkhi chồngnàng tìmđược thìnàngđãuốngmộtlượngthuốclớn.Bêncạnhnàng,chẳngcóthứgì,ngaycảmộtmẩugiấyđểlạicũngkhông.
Buổitốihômbiếttinđó,tôiđiraphố,cứthếmócvícủangườita,khôngphânbiệtgiàunghèo.
Tôiđilẫnvàodòngngười,mócví,mócđiệnthoại,thậmchímóccảkhăntay,kẹocaosulẫnhóađơnmuahàng.Tôivừathởhồnghộcvừamóctấtcảmọi thứ, với sự căng thẳngvàkhoankhoái chạy trongngười.Trên cao làvầngtrăngmàutrắng.
11
Lâulắmrồi tôimớiđirangoài,nhữnghạtmưalấtphất tronggió,mọivậtxungquanhmờảonhưlànsương.Tôiđingượcchiềuvớinhómngườingoạiquốc mặc đồng phục lao động, vượt qua cô gái mặc váy siêu ngắn nóichuyện oang oang trên điện thoại. Tôi nhận ra thằng bé đang bám theonhưngnghĩnếumìnhphớtlờ,chắcnósẽbỏcuộcnêntôitiếptụcrảobước.Tôicầmđiệnthoạitrêntaydùkhôngcóchủđịnhgìcả,muamộtloncàphêởmáybánhàngtựđộngđểsưởiấmtay.Cơthểkhôngsốtnữanhưngđầutôivẫncònhơiđau.Uốngmộthópcàphê,tôisuynghĩxemsẽđiđâu.
TôinghĩmìnhnênđếnmộtkháchsạnnàogầnđâyhoặctràtrộnvàomộtsựkiệnnàođóhơnlàrasânbayHaneda.Tôighévàocửahàngtiệnlợimuamộtcuốntạpchíđểtraxemnơinàocótổchứcsựkiện.Khitôicầmtúirakhỏi cửa hàng thì thấy thằngbé đangđứng sau bánhxe bẩn thỉu củamộtchiếcxetảihạngnhẹđỗtrướccửahàng.Tôivàomộtquánnướccũ,vừađểthằngbénảnchímàbỏđi,cũngvừađểđọctạpchí.Trongquántùmùvàẩmướt, trầnnhàhơi thấp.Vừamớiuốngxongnhưng tôivẫngọimột táchcàphê.
Côbéphụcvụmặcváyngắn,mangquầntấtmàuđen.Khitôiliêntưởngđếnmẹthằngbéthìnóbướcvàoquán.Cửakínhướtnướcmưa.Thằngbégiốngtôi,cũngkhôngcheô.
Thằngbéđếnngồivàobànvớitôi,khicôbéphụcvụmặcváyngắnmỉmcười tiếnđến, cu cậugọimột lynước cam.Tôivừa châm thuốcvừanhìntrangphụclấmlemcủathằngbé.
“Đivềđi.”Tôinóinhưngthằngbékhôngtrảlời.Vàrồinónóikhekhẽnhưthểmình
làngườibắtchuyệntrước.“Cháubịlấymấttiềnrồi.”“Vậyà?”“…Nhưngchỉbịlấymộttrămngànyênthôi.Cháuvẫncònmộttrămhai
mươingànyên.”
“À.”Khi cô phục vụ mang nước cam tới, thằng bé ngậm ống hút, nét mặt
nghiêmtrang,nhưthểuốnglynướccamlàmộtviệcrấttrọngđạivậy.“…Đượcrồi,cháuvềđi.Chúcóviệcphảilàm.”Tôinóithếnhưngthằngbévẫntiếptụcuống,dườngnhưnóchỉnghĩđến
mỗiviệcuốngnướccam.“Chocháuxemchúlàmchuyệnấyđi.”“Khôngđược.Đãbảorồi.Cháusẽlàmvướngchú.”Saukhiuốngxongcốcnướccủamình,thằngbéliềnnhìnsangcốccàphê
củatôivàbắtđầuloayhoaynghịchbọcđựngốnghút.“Cháuchỉđứngnhìntừxathôi.Nhìnthôicũngđượcmà.”“Khôngđược.”“Tạisaoạ?Cháusẽđứngnhìntừxa,khônglàmvướngchúđâu.”Thằngbénóinhiềuhơntrước.“…Nếucháughétởnhàthìđếnthưviệnmàđọcsách.”“…Chúđãlàmviệcđóvớimẹcháuhả?”Ánhđènlờmờtrongquánphảnchiếu trênbềmậtcủa lynước.Tôihơi
ngạcnhiênnhưngkiềmchếđểkhôngthểhiệnramặt.Từtừthởra.“Cháuhiểumàđúngkhông?Chúkhôngphảilàvịcứutinhcủacháu.Chú
cũnggiốngvớimấyngườiđànôngkhácngoàikiathôi.”“…Chẳngsaocả.”Thằngbécúixuống,tiếptụcnghịchbọcốnghút.“…Cháuquenrồi.Cháutừngthấymẹlàmchuyệnấy.”“…Nhưngcháukhôngthíchđúngkhông?”“…Khôngthích.Nhưngmà…”Thằngbégãiđùi,địnhnóigìđónhưnglạithôi.Thằngbéhútsồnsộtchỗ
nướcdođá trongcốc tan rahòavớimột ítnướccamsót lại trong ly.LoatrongquánnướcvanglênbàihátGiángsinh.
“Cháumuốnchú,khôngphảilãođó.”“Khôngđược.”“Mẹcháukhôngtốtà?”“…Bốcháuđâu?”“Khôngbiết.”
Tôikhônghiểutạisaomìnhlạihỏithằngbénhữngcâuhỏinhưthế.Saukhilấyhóađơntínhtiền,tôirakhỏiquán,thằngbécũngđitheo.
Ra khỏi cửa Đông ga Shinjuku, tôi vừa tránh dòng người liên tục dichuyểnvừarảobướcdướiánhđènnêông.Khi tôidựavào tườngmột tòachungcưđểchâmthuốc thìbắtgặpánhmắtmộtngườivôgiacưđangđiđến.Thằngbéhoảngsợkhithấyngườivôgiacưđónêntiếnlạigần,nóđịnhnắmlấytayáotôinhưngrồi lại thôi.Tôi tiếp tụchút thuốcvàngắmdòngngườiqualạikhôngngừng.
“Conngườikhôngphảilúcnàocũngtậptrungđâu…Trongmộtngày,rấtnhiềulầnhọlơđễnh.”
“Vâng.”Thằngbéchẳnghiểusaolạicầmtheomiếnglótcốcmàumèởquánnước
lúcnãy.“…Chẳnghạnkhibịaiđógọitênhaynghethấytiếngđộnglớn,lúcđó
đaphầntâmtrícủaconngườiđềutậptrungvàotiếnggọihaytiếngđộngđó.Vídụnhưcháulúcnãycũngbịngườivôgiacưkialàmchomấttậptrung.Sựnhậnthứccủaconngườicógiớihạn.Cụthể,conngườirấtnhạycảmkhihítvàohoặcnínthở,nhưnglạilơlàkhithởra.”
Thằngbéchuyểnánhmắtxuốngtayáocủatôi.“Kẻmóctúisẽtậndụngsơhởnày.Cáchđiểnhìnhlàlấyvílúcvachạm.
Nhưng thật ramóc túikhôngphải làhànhđộngđơn lẻ.Cầnphảicóđồngbọn.Thườnglàbangười.Mộtngườixôvàođốitượng,mộtngườichemắtnhữngngườixungquanh,mộtngườimócví…Nóilàxôvàonhưngkhôngphảiđâmsầmvàođâu.Chỉcầnchạmvàovaithôi.Nếuởtrongdòngngườithếnày,chỉcầnđiđằngtrướcđốitượngrồiđộtngộtđứnglạithìđốitượngsẽmấtthăngbằngđúngkhông?Chỉcầnthếlàđượcrồi.Ngườimócvísẽchechắn ánhmắt người xungquanh từbên trái, người che chắn sẽ cheởbênphảivàphíasau.Ngườimócví,saukhilấyđượcvílậptứcđưachongườicónhiệmvụgiấuví.Làmvậysẽkhôngbaogiờbịbắt.”
Bênngoàimộtquánbardànhchopháinữ,mộtanhchànghostđangmòichàokhách,cứlángxángbêncạnhngườiphụnữvừađivừanóichuyệnđiệnthoại.Hìnhảnhanhchàngmặtmũixấuxícốtìnhnhuộmdanâutrôngthêthảmđếnngạcnhiên.
“Nếunhómcónămngười thì hai người giả bộ cãi nhau, trong lúcmọingườichúýhaingườiđóthibangườicònlạicóthểmócvícủanhữngngườiđứngxem.Nghenóiđámnghệsĩđườngphốcũngmócngoặcvớidânmóctúiđểcùngratay.Ngàyxưa,khichúcònlàmvớigãtừnglấymườitriệuyênmàtrướcđâychúcókể,haibọnchúđãlàmrấtnhiềuthứ…Gãđógiảsay,quậyphá,ômchầmđốitượng,cònchúđóngvaingườivàocảnrồimócví…Hoặcchúsẽngángchânđốitượng,làmchohọngãrồibỏchạy.Gãkiagiúpđốitượngđứngdậyvàmócví…Cũngcókhibọnchúdúitiềnchongườivôgiacưđểhọhét lêngiữađámđông là ‘móc túikìa’.Thế làmọingười sẽđồngloạtđưataysờvàonơicấtvímộtcáchvôthức.Biếtđượcnơiđểvícủatừng người rồi sẽ dễmóc hơn…Trẻ con như cháu không lấy được ví đểtrongtúiáođâu.Chắclấyđượcvíđểtúiquầnsauthôi.Chúghétsửdụngđồnghềnhưngcháucóthểdùngmộtcondaonhỏ…Cháucứrạchtheođườngchỉởtúiquần,sứcnặngcủacáivísẽkhiếnnórơixuống.Nhưngcơbảnvẫnlàlàmthếnàođểphântánsựtậptrungcủangườita.”
Khitôibướcđi,thằngbécũngđitheo.“Cháuởđóđi.Chỉmộtlầnthôinhé.”Mắttôidõitheogãhostxấuxíthảmhạilúcnãy.“Gãđóđangnhétvívàotúiquầnsaubênphải.Bâygiờchúsẽđisaugã
đó,giẫmvàogótgiàygã,khigãmấtthăngbằng,chúsẽnươngtheohướngcơ thểcủagãđể rútví.Giẫmvàogótgiàydĩnhiêncũngcầncóbíquyết.Phảigiẫmđúngvàolúchọchuẩnbịbướcchânlên.Làmvậy,thườnghọsẽchúivềphíatrước.Trongkhiđóthìáokhoáccủacháusẽgiúpcheánhmắtcủanhữngngườixungquanh.”
Tôi tháocúcáokhoác, tiếnđếngầngãhost.Gãnhìnquanh, trông thấyngườiphụnữănmặcsặcsỡ,gãbènđổihướng.Tôibámtheogã,hơiphanháokhoácrađểchắnánhnhìntừbêntrái,saukhikiểmtrabênphảikhôngcóainhìn,tôigiẫmvàochânphảigãthìđồngthờidùngngóntaykẹpvàoví,ngaykhigãmấtthăngbằngtôicũngxuôitheohướngcơthểgãđểrútcáivílên.Tôichocáivívàoốngtayáophải,giảvờrốirítxinlỗigãhostđangsắpngã.Gãđịnhnóigìđónhưnglạichuyểnhướngnhìn,lậtđậtchạytheongườiphụnữlúcnãy.Vẫnđểcáivítrongốngtayáo,tôingoặtsanghướngkhácthìthằngbéđuổitheo.
“…Chúlấyđượcrồià?”ĐólàcáivímàunâukiểucổđiểncủaLouisVuiton.“Chỉtámngànyênthôià…Hẻoquávậy!Chúsẽvứtcáivínàyởcống
nướcnàođó.”“…Cháuchẳngnhìnđược.Nhưngcháuhiểuđượcsơsơđoạnnươngtheo
ngườiđốitượng.”“…Vậysao?”Thằngbégậtđầuquảquyết.“…Cháucònnhỏ,nênlàmtheocáchđâmsầmvàođốitượngchogiống
vớitrẻcon.Phảinhanhchóngrútđượcvíngaylúcvachạm.Sauđóxinlỗirồichạyvùđigiốngnhưlúcđâmvàohọấy.Làmtrongtàuđiện,bịpháthiệnthìkhôngchạyđượcđâu.”
“Cháumuốnlàmthử.”“Chưađượcđâu…Làmthửvớichúđi.”Chúng tôi vào trung tâm thươngmạiMarui gầnđó.Đứng trướcgương
trongnhàvệsinh,tôicởiáokhoác,chovívàotúiquầnsau.Thằngbéđãrútđượcchiếcvíngaykhiđâmvàotôi.Nókẹpcáivíbằngngóntrỏ,ngóngiữavàngónápút.
“…Làmthửlầnnữaxemnào.”Thằngbélặplạithaotácvàcũngrútđượcvínhưlầntrước.Nóđãrútví
gầnnhưcùngthờiđiểmcơthể tôimất thăngbằng.Tôinghĩ,nếu thằngbécũngrútvívớitốcđộnhanhnhưtôihồiđóvàkhôngsaisótgìthìsẽkhôngbaogiờbịpháthiện.“Hoàntoànkhôngổn,”tôinói.
Dòngngườiđônghơnsovớilúcnãy.Lúctôiđịnhmuachothằngbémộtbộáoquầnthìnólạilẩmbẩmrằngsẽđivề.Tôitưởngnódỗisongnónóilínhílànếuvềnhàtrễsẽbịđánhđòn.
“…Bịmẹđánhà?”“Không,làlãovẫnhayđếnnhàcháu.”Thằngbébìnhthảnnhìntôi.“Thỉnhthoảng,khilãotasay.Kiểunhưlấycớđểnổigiậnấy.Vìvậy,về
muộnsẽkhônghay.”
Tôivẫytaxi,rồiđưachothằngbétámngànyênlấyđượctừgãhostlúcnãy.Trướckhicửaxeđóng,thằngbécònlínhíxinđượcgặptôinữa.Khitôibảo“nếuchúbảokhôngđược thìcháuvẫn tựýđếncơmà”, thằngbégậtđầu,nụcườihiệnraởkhóemôi.
Nhìntheochiếctaxivừachạyđi,tôinghĩcólẽngườisốngcùngvớimẹthằngbébiếtcôngviệccủamẹnó.Khôngchừngcôtalàmvìhắntayêucầucũngnên.Saubứctườngkínhtrưngbàyởtrungtâmmuasắmcómộthìnhma-nơ-canh trẻcon.Ngaykhi tôiđịnhbụngsẽmuađạibộđồnàođóchothằngbé thì phát hiện raởbênkia đường cómột người đànônggiàu có.Thậtđúnglúcvìtôiđangkhôngcótiềntrongngười.
Gươngmặt Saeko hiện lên trong đầu tôi, tôi nghĩ không biết con nàngđanglàmgì.Concủanàngchắccũngtầmtuổithằngbélúcnáy.Tôiđivòngratrướcmặtngườiđànôngvừapháthiệnđược,đâmnhẹvàoôngtavàrútvíra.Tôinghĩ,thayvìmuamộtbộđồđắttiền,tôinênmuanhiềubộđểthằngbécócáithayđổi.Trốngngựctôiđậploạnxạ,cổtaytôibịtóm.Trongmộtthoáng,khôngbiếtchuyệngìxảyra,tôiđịnhbỏchạythìmộtsứcmạnhkhácthườngdồnvàonhữngngóntayđangnắmlấycổtaytôi.Taytôiđãbịkhóa,tôikhôngtàinàonhúcnhíchđược,cứnhưcơthểbịtêliệt.Mọingườivẫncứđi,chẳngđểýgìđếnchúngtôi.Cóánhđènnêông,códòngxeđangchạy,hàngdãynhàchungcưcaosừngsững.Ngườiđangởtrướcmặttôi,nắmcổtaytôilàKizaki.Ôngtamangkínhđen,bộmặtvôcảm,tócngắnbấtthường,vết sẹo trêncổkhônghiểusaođãbiếnmất.Dòngngườivẫnđiqua, tránhchúngtôi.Tôikhôngthểtránhnhìnôngta.
“Lâukhônggặp.Taovẫnluôntheodõimàyđấy.”Tôivẫnkhôngthểlàmchủnhịpthởngàycàngdồndập.Khônghiểusao
ôngtalạicómặtởđây.“Niiminóivới tao…Rằngbọnmàychỉnhắmđếnnhững taynhàgiàu.
Khinhìn thấymày từxa, taođếngần,giảvờđi trướcmặtmày.Giỏi lắm.Taođúnglàngườicónhiềutiềnnhấttrongsốnhữngngườiởđây.”
12
Tôivẫnbịôngtatómtaynhưthế,đihếtphốKabukichorồivàomộtchungcưtốităm.Ôngtarấtkhỏe,đếnmứctôinghĩdùmìnhcóđánh,cóvùngvẫycũngkhôngthểthoátđược,tôicảmgiácnếumìnhbỏchạycókhicònnguyhiểmhơnnênđànhbướctheoôngtalênnhữngbậcthangtối.Chiếunghỉbêtôngloanglổcátvàđất,bứctườngxámđãmấthẳnmàu,lốmđốmđen.Lốiravàođãởtítđằngxa.Khimởcánhcửachẳngcóbảnghiệulẫnbảngtênchủhộ,bêntronglạicóthêmmộtcánhcửasắtmàuđen,khimởcánhcửađóra, bên trong phát ra ánh sáng màu đỏ cùng âm thanh náo nhiệt. Trongphòng,dướiánhđèn rực rỡ,namnữgái trai trần truồngoằnoạikhắp trênghếxôpha,vàcảtrênbàn.Mộtlãogiàđangúpmặtvàogiữahaichâncôgáingồigiạngchân trênbàn,bên tai tôi là tiếnghétcủacáccôgáicổvũchomànuốnéocủamộtchàngthanhniêntrẻ,vàicặpnamnữvừahônvừalàmtìnhtrênghếxôpha.Ngườiđànôngvẫnnắmlấycổtaytôi,lenlỏiquabọnhọ.Mộtthanhniêntrônggiốngbồibàntừquầybarđixuống,dẫnđườngchongườiđànôngmàchẳngbuồnnhìnđámnamnữxungquanh.Côgáiđangbòdướisànnhàbỗngtúmlấychântôi,miệnglahétgìđó.Tôihấttaycôtaranhưngcóvẻnhưcôtahoàntoànkhôngýthứcđượccảhànhđộngtúmlấychântôilẫnviệcbịhấtra.Mộtcôảnằmườnra,mắtnhìnlơđãng,vàmộtgãcóthânhìnhchuẩnnằmlánlócdướisàn.Chúngtôiđiquamộtcôgáitrongtưthếbịsiếtcổ,đầungửavềphíatrầnnhà,mộtgãđànôngđangđượcmộtcôgáiliếmlápcơthể,mộtcôgáinămcogiậttrênsàn,đằngsaucôtacómộtcánhcửa.KhônghiểusaotôilạinghĩcókhiIshikawađangởđây.Tênbồibànmở cửa ra, đi quamột hành lang hẹp và dẫn chúng tôi vàomột cănphòngnhỏđằngsaucánhcửacuốihànhlang.Giữahaighếxôphaxếpđốidiện là cái bàn nhỏmàu bạc. Trên tường, ngoài bức tranh thực vật thuộctrườngpháiấntượngđãmờrathìchẳngcógìkháccả.
“Uốnggìkhông?”Ngườiđànônghỏitôi,nhưthểôngtachẳnghềquantâmđếnquangcảnh
bannãy.
“…Khôngcần.”“Vậythìchonướcvàthứđó.”Ngườiđànôngnóixong,taybồibàncúirạpngườichàorồikhépcửađi
rangoài.Âmthanhồnàohoàntoànbiếnmất,trongcănphòngimắng,taitôiùđinhưthểcótiếnggọitừnơixaxămnàođó.
“…Đâylàđịangục.Thúvịphảikhông?”Người đàn ông nói và rút ra một điếu thuốc lá từ trong hộp, kẹp vào
miệng.“Tuynhiênlạilàmộtđịangụchoàntoànantoàn.Chỉnhữngngườivượt
quacácxétnghiệmvềbệnhtìnhdụcmớiđượcvào.Nhưngmộtkhiđãlàhộiviên thìcoinhưkhông thoát rađược.Địangụcmà.Khôngcóai làkhôngquaylạiđây.”
Cótiếnggõcửa,tênbồibànbướcvào.Anhtađặtlênbànmộtlythủytinhcaokháchìnhxoắnốc,mộtchaichứachấtlỏnggiốngnhưrượuwhisky,mộtbìnhnướcvàmộtlythủytinhtrongsuốt.Tênbồibànđikhỏi,cănphònglạitrởnênyênắng.
Ngườiđànôngvẫn im lặng,miệngnởnụcười,bắtđầuuống thứgiốngnhưrượuwhiskykia.Tôihớptừngngụmnướcđểlàmdịucơnkhátđếnrátcổ.Ngườiđànôngvừagõđầungóntaylênbànvừanhìntôi.
“Khôngphảingẫunhiênđúngkhông?”Tôinói,cổhọngvẫnkhànkhàndùđãđượclàmdịubằngnước.Phầncơở
mặtsauhaicánhtayhơitêtê.“Làmgìcóchuyệnngẫunhiên.TaobiếtmàyquaylạiTokyotừlâurồi.”“…Tạisao?”“ThằngTachibananói…Màkhôngnghetừmiệngthằngđấythìtrướcsau
gì tao cũngbiết thôi.Vì cũngvừađúng lúc taomuốngặpmày.TaonghethuộchạbảomàyđangởShinjuku.Vừanãy taonhìn từcửa sổxuống thiđúnglàmàythật.Taovừalạigầnthìchínhmàylạitiếnlạiphíataođấythôi.Quảkhônghổdanhlàtaymóctúi.”
“…ThằngIshikawathếnàorồi?”“Biếnmấtrồi.Chẳngcòndấuvết.”Tôicảmthấyngựcmìnhnhóiđau.“Nói chính xác thì chỉ còn răng thôi. Xác bị thiêu, xương cốt cũng bị
thiêu thànhbột trắngxóa rồi.Răngcủanóhìnhnhư làvứtđâuđóởvịnhTokyo.Vìnghiềnđốngrăngđócũngmấtcônglắm.Cònxácnókhôngphảiđangnằmđâuđóđâu.Màbiếnmấtđúngtheonghĩađenđấy.”
“…Tôicũngsẽbiếnmấtchứ?”“Taonhắnchomàyrồimà.Bảosẽđểmàysống.Bởimàyvẫncòngiátrị
lợi dụng, và mày cũng thú vị nữa… Thằng Ishikawa đấy biết nhiều quá,Chắcnókhôngnóivớimàynhưngnóbảomuốnrútvìbiếtquánhiều.Taochỉbắtnógiúpvụcướptrướckhikhửnóthôi.”
Cơthểtôikhốngcònchútsứclựcnào,trongmộtlúclâu,tôikhôngbiếtmìnhđangnhìnvàođâu.Đôimắtgiấusaucặpkínhđencủangườiđànôngkhônghềchuyểnđộng,tôicócảmgiácnhưđôimắtđóđangnhìnthẳngvàotôi.
“…Tạisaoônglạilàmthế?”“Hả?”“Tạisaocácôngkhôngtựlàmvụcướpđómàphảigọibọntôi?”Khinghe tôinóivậy,ôngtađưa tayquệtmôi.Tôi thắcmắcngườinhư
thếnàymàcũngquệtmôisao?“Trường hợp kế hoạch đi theo chiều hướng khác, cảnh sát không nhận
địnhđâylànhómcướpngườiTrungQuốc…thìcầnphảicóthithể.Thithểcủangườithamgiavụcướp.Bọntaođãchuẩnbịphươngándùngbọnmàyđể tạo ramộtnhómcướpgiả tưởngkhác,domột tổchứckhácđiềukhiểnchứkhôngphải làbọn tao.Vàkhiđó,nếugiếtngười thâncậncủa tao thìchắcchắntaosẽbịliênlụy.Cóthểcảnhsátkhônglầnđượcđếntaonhưngcũng sẽgần tới tao.Tuynhiên, nếu chúngmàychết, cảnh sát sẽ chỉnhậnđịnhtheophươngánmàbọntaochuẩnbịthôi.Màyhiểutạisaokhông?”
Tôiimlặng.“Vìbọnmàykhôngcóngườithân.Vìtrênthếgiớinày,bọnmàycôđộc,
bọnmàycóchếtthìcũngchẳngaibiết.Đểmàđiềutrađượcnhânthâncủabọnmày thìphảimất rất, rấtnhiều thờigian,Trướcmộtcáixáckhôngcómanhmối,cảnhsátsẽsangayvàonhữngchứngcứgiảmàtaotạora.Nhữnglúcnhưthếtaocầnnhữngđứatựdo.Vàdĩnhiên,nếulàtựdothìcóthểtrốnkhỏitao,vìcótựdomà.”
“… Lần đó,” giọng tôi run run, “mục đích không phải là cướp đúng
không?Tiềnvàtàiliệucũngcầnnhưngmụcđíchchínhlàgiếtlãotađúngkhông?”
“…Đúng.Nhưngkhôngphảilàtoànbộkếhoạch.”Ngườiđànônguốngrượu,mỉmcườirồitiếptục.“Vìthứtaocầnlàphảigiếttheocáchđểthiênhạvàbáochínghĩrằnglão
tachếtvìcướp,thậtbấthạnhcholão.Nhưngvẫnsẽcómộtsốngườinhậnrarằng lãochính trịgiađóchếtbởi tay tao.Đâymới làđiểmmấuchốt.Lờinhắnkhôngđơnthuầnchỉ là‘Đứanàochốnglại tao,đứađấysẽchết’.Vàcũng không phải chết theo kiểu bị trừ khử như đâm chết ở sân ga, bị nãđạn…nhưthếsẽgâyranghivấn.Màlãotaphảichếtgiốngnhưmộtvụánbìnhthườngnhất,khôngđểlạibấtcứnghingờnào,đểmọingườiđềucôngnhậnlãogiàđãchếtvìbịcướp…Sẽcókẻphảikínhsợtao.Kẻthìnghĩtaomạnh lắm, điều khiển được cảmafiaTrungQuốc, lại có kẻ nghĩ rằng taonắm trong taymọi thông tin lẫnhệ thống tộiphạm…Tóm lại,dù thếnàocũngkhiếnchúngphảisợtao.”
Ngườiđànônglạinhấpngụmrượu,đálưỡitrongmiệngnhưđangvuốtvemátrong.
“Lãochínhtrịgiađólàtaysaiđắclựcchomộtnhómnhữngkẻquyềnlựcvànhữngtaycómáumặttrongthếgiớingầm.Sựtồntạicủalãolàmộtcảntrở.Nếulãochếtđi,nhữngđốitáctrướcđâykhôngdámgiaodịchvớibọntaosẽcảmthấysợhãivàgiaodịchvớibọntaotrởlại.Dĩnhiênởnơigiaodịch,vụđósẽkhôngđượcnhắcđến.Sẽchỉviệnranhữnglýdochínhđángnhưlàđượcsựđồngýcủacấptrênhaylợiíchvẫnphảiđượcưutiênhàngđầu. Tuy nhiên, nhiều giao dịch gặp phải trở ngại, nhưng vài trở ngại đãđượcgiảiquyếtnhờvàođống tài liệu lấyđượchômđó.Taohiểunhư thếnghĩalàsẽcóvàikẻphảichếtvìviệcnàyvàcũngnhờđómàbọntaocàngdễhoạtđộnghơn.Đượcviệcnàysẽđượcviệckhác,đượcviệckhácrồisẽđượcviệckhácnữa.Tấtcảđềulàtròghéphình.Sovớilợiíchmàbọntaocóđượctừviệcđóthìtiềnthùlaochobọnmàychỉlàgiấyvụn.Khôngchỉcólợiích,màcảsứcmạnh.vớilại,đóchỉlàchuyệnvặtvãnh,đốivớitaochẳngcógìtotátcả/’
“Tạisaochừatôilại?”“Vìtaochẳngcólýdogìđểgiếtmày.Taođãnóirồi,màycòncógiátrị
lợidụng.Dướitrướngtao,khôngcầnđếnhaithằngmóctúi.Nếumàykhôngxuấthiện,cóthểthằngNiimiđãkhôngchết.Nóitómlại,tấtcảtùythuộcvàotâmtrạngcủatao…Taocóviệccầnnhờđếnmàyđây.”
Ngườiđànôngnóivànhìntôi.Tôidồnsứcvàođôichânđểchuẩnbịsẵnsàngđứnglênngaylậptức.
“…Tôitừchối.”Cổhọngbịnénlại,hơithởkhónhọc.Tôicảmgiácngườiđànôngđang
khẽhítvào,tôitoanđứngdậy.“…Dạogầnđây,màycóvẻthânvớimộtthằngnhócnhỉ!?Màyđãngủ
vớimẹnórồià?”Tôinhìnthấycặpmắtôngtamờmờsaucặpkínhmát.“…Đểđedọa,chiêuđócũlắm.”“Chiêucũmớilàchiêucóhiệuquảnhất.”Ngườiđànôngnóixongrồibậtcười.“CảNiimilẫnmàyđềulànhữngthằngngu.Đãchọncáchsốngthếnày
rồimàcònđịnhdínhlíuđếnnhữngthứkhác.Đạingu.Bọnmàylẽraphảithựcsựtựdo.Hiểuchưa?ThằngNiimikhôngbỏtrốntrướckhithamgiavàovụcướpđólàvìcómàyđấy.”
“…Niimiđãnóivậyà?”“Đúng thế.Taođãyêucầunóhoặc là thamgiavụcướpđểcảhaibọn
màycùngsống,hoặccảhaicùngbỏtrốnrồicùngnhauchết.Nếuchỉcómộtmìnhnó,dùbiếtbỏtrốncóthểsẽchết,nóvẫnsẽnghĩđếnviệcbỏtrốnthôi.”
Ngườiđànôngđịnhchâm thuốcnhưng trêngạt tànvẫncònđiếu thuốccháydở.Ôngtanhìnchằmchằmvàokhóithuốc.
“Nghĩa làmày thuộc quyền quản lý của tao.Mày không còn đường từchối…Nếumàytừchối thìmẹconthằngbéđósẽchếtđauđớn.Đólàsốmệnhcủamày…Màycóthấysốmệnhgiốngnhưmốiquanhệgiữakẻmạnhvàkẻyếukhông?Màythửtìmhiểuvềtôngiáođi.NhữngngườiIsrael tinvàoĐứcChúaTrờiJehovahnhưng tạisao lạisợĐứcChúaTrờiJehovah?BởivìĐứcChúaTrờicósứcmạnh.Nhữngngườitinvàothầnthánhítnhiềuđềusợthầnthánh.Bởithầnthánhcósứcmạnh.”
Ôngtalạiuốngrượu.“Giảsửvịthầnđókhôngphảilàngườitạorathếgiớimàchỉlàmộtsiêu
nhâncósứcmạnhsiêuphàmthìcũnggiốngvậythôi.Chắcchắnhọvẫnnghetheo, tiến hành các nghi lễ, cầu mong siêu nhân đó ban cho họ sự phồnvinh…Taosẽkểchomàynghemộtchuyện.Hômnaytaođangvui.”
Ngườiđànônggọiđiệnthoại, tênbồibànlạimangnướcvàrượugiốnglúcnãyvào.Lynướccủa tôikhôngbiếtđãhết từ lúcnào.Bềmặt lykhôcong.Tênbồibànthựchiệncôngviệcmộtcáchvôcảm,rồicũnggiốngnhưlầntrước,anhtacúigậpđầuchàongườiđànôngrồiđira.Tôicảmgiácbênngoàicácđôinamnữvẫnđangsaysưa.
“Ngàyxưa,thờicònchếđộnôlệ,ởPhápcónhàquýtộcnọ.”Ngườiđànôngcóvẻđãsay,songkhuônmặtxámđencủaôngtakhông
hềthayđổi.Ôngtanhìntôivớivẻkhoáichí,nằmngửaraxôpha,vừanóivừalàmđộngtáctayphụhọa.
“Mộtcậubémườiba tuổiđượcbánchonhàquý tộcđể làmngườihầutronglâuđài…Mộtcậubérấtxinhđẹp.Nhàquýtộcđấyđangchánnảnvớicuộcđời,vì thếông takiếmchuyệngìđómuavui.Ông taphungphí tiềnbạc,cóđượctấtcảnhữnggìmìnhmuốn.Ngàynàoôngtacũngngủvớiđủloạigái.Vớiquyềnlực,danhtiếng,mọithứcótrongtay,ôngtasốngchẳngkhácgìnhàvua.”
Ngườiđànôngkhẽhítthở.“Nhàquýtộcđónhìncậubévànghĩ,mìnhsẽđiềukhiểnhoàntoàncuộc
đờithằngbénày.Vậythìmìnhsẽquyếtđịnhhếtchonó,từtươnglai,niềmvui,nỗibuồnchođếnsốngchếtcủanó.GiốngnhưAbrahamvàMosesnằmdướisựkiểmsoátcủaĐứcChúaTrờiJehovah…Nhàquýtộcđãbỏramộtnămđểquansátnhâncáchvànăng lựccủacậubé.Ông taướcđoánrằngnếulàmthếnàythìcậubésẽtrởthànhngườinhưthếnày.Lấygiấybútra,mấtmấy ngày liền để viết về cuộc đòi sắp tới của cậu bé.Đó là ‘Sổ vậnmệnh’.Nộidungcuốnsổđókhôngđượcphépthayđổi.Cậubésẽphảisốngtheosốphậnđượcviếttrongcuốnsổđó.”
Ánhđènvàngcamtrongcănphòngphảnchiếuthànhđốmtròntrênmắtkínhđencủangườiđànông.
“Đếnnămmườilămtuổi,cậubésẽphảilòngmộtthiếunữ.Trướckhihaingườiđếnđượcvớinhau,côgáibịchuyểnđếnmộtnơixa,haingườisẽchiataysướtmướthệtnhưmộtbộphimrẻtiền.Việccôgáiđếnvớicậulàdonhà
quýtộcquyếtđịnh,vàngườibắthọxanhauđươngnhiêncũnglànhàquýtộc.Nămmườitám,cậuđượcphépđigặpbốmẹhiệnlànôngnôchỉtrongmộtngàyvàtrongngàyđó,cảgiađìnhcậusẽbịsơntặctấncông.Dĩnhiên,việcnàycũnglàdonhàquýtộcđóchỉđạo, lànhữngđiềuđượcviết trướctrongsổcủanhàquýtộcđó.Bốmẹcậuchếtthảmngaytrướcmặtcậu.Nghenóilúcđónhàquýtộcvừangồitrênghếvừahồihộp.Khôngvìsợviệcmìnhđanglàmmàlàlokhôngbiếtbọnsontặcôngtathuêcógiếtnhầmcậubékhông…Trongcơn tuyệtvọngvà tứcgiận,néthồnnhiên trênmặtcậubébiếnmất.Rồicậuđượcđộiquânriêngcủanhàquýtộchỏirằngcómuốnhọcsửdụngkiếmkhông.Nôlệtuykhôngthểtrởthànhhiệpsĩnhưngcóthểrachiếntrường.Cóthểthamgiatiêudiệtbọnsơntặcnữa.Cậuđãhọccáchsửdụng kiếm.Dĩ nhiên, người chỉ huy đội quân cũng hành động theomệnhlệnhcủanhàquýtộc.Cậuphụcvụtronglâuđài,đêmđếnlạihọckỹthuậtđấukiếm.Vậylàcậutacómộtvếtthươngsuốtđờikhôngthểnàoquênvàmộtmụcđíchsống.GiốngnhưJobbịĐứcChúaTrờiJehovahđùagiỡn,cậukhôngbaogiờ tráchĐứcChúaTrời tại sao lạikhiếnmình thếnày.Bởivìcậukhôngbiếtđượcmìnhnằmdướisựđiềukhiểncủanhàquýtộc.Nhàquýtộccònghilạichitiếttừngsựviệcnhỏtrongcuộcđờicủacậu.Chẳnghạncậubịmộtcôhầugáidụdỗvàđãngủvớicôta,suýtbịngườiquảngiađuổinhưngđượcnhàquýtộccứuvớtchoởlại.Vìthế,cậuthềsẽtrungthànhvớinhàquýtộchơnnữa.Cuộcsốnghằngngàycủacậudiễnratheođúngnhữnggìviếttrongcuốnsổ,ngaycảnhữngsaisóttráchphạthaysựkhenthưởngnhonhỏdànhchocậutrongthânphậnngườihầu.Vàonămhaimươibatuổi,cậuđãđạtđếnđỉnhcaocủacuộcđòi.Nghĩalàđiểmcaotràocủacuốnsổ.Cậugiápmặtbọnsơntặcđãgiếtbốmẹmìnhtrongkhithamgiatiêudiệtsơntặc.Ngườichỉhuyđộiquânralệnhchocậuphảikếtliễutênsơntặc.‘Làmthế,màythấyvuiđúngkhông?’Cậuvừakhócvừagiếttênsơntặc.Sauđó,nămhaimươisáutuổi,theolệnhcủanhàquýtộc,cậucướimộtcônôlệtínhcáchvôcùngxấuxa,quáchánnảnvớicuộcsốngvợchồng,bịngười tìnhcủanhàquýtộcdụdỗ,cậuđãđi lạivớicôta,cảhai thườngxuyênlénlúthẹnhò.Dĩnhiên, tấtcảnhữngviệcđóđềudonhàquýtộcchỉ thịvàđượcviếttrướctrongcuốnsổ.Khônglâusau,ngườitìnhcủanhàquýtộccócon,nhàquýtộcbiếttấtcảnhưngôngkhôngngạingầnthôngbáovớicậurằng
trongsố rấtnhiềuđứaconcủamình,ông ta sẽchọnđứabéđó làmngườithừakế.Cậuvừa loâuvừasợhãi.Người tìnhcủanhàquý tộc, trongmộtbuổiyếntiệccósựthamdựcủanhiềunhàquýtộckhácvàcócảcậuđangphụcvụ,đãmuốntựthúnhưngcuốicùnglạithôi.Nhàquýtộcrấtthíchthú.Khicậutabamươituổi,nhàquýtộcgọicậuvàophòng.”
Ngườiđànôngnóiđếnđóthìdừnglại.Taitôivẫnhơiùù,bóngcủachiếcquạttrầnđangquaykhiếntôichúý.Ngườiđànôngnóigìđóquađiệnthoạirồitắtliền.Tôitiếptụchútthuốccònôngtachỉuốngrượu.
“Cậuđượcnhàquýtộctraochomộttậpgiấyđượccộtbằngdây.Cậumởravàthấybêntrongcóviếtvềcuộcđờicậutừtrướcđếnnay.Tấtcảđượcviếtkhoảngmườilămnămtrước.Hẳnlàcậutasốclắmkhinhìnthấynhữngdòngchữấy.Cuốicùng,vì tội lén lútquanhệvớingười tìnhcủanhàquýtộc,dĩnhiênchuyệnnàycũngdonhàquý tộcchỉđạo,cậusẽbịgiếtngaytrướcmặtnhàquýtộc.Cậungồithụpxuống,mấtmộtlúclâuđểxâuchuỗilạitấtcả.Runrẩyvìđủmọicảmxúclẫnlộn,cậuhiểuratấtcả,ngaykhicậungướclênnhìnnhàquýtộcthìngườilínhđứngđằngsauđãđâmvàolưngcậu…Khôngbiếtcậu tađãnghĩgìchođến lúcchết.Nhưngnghenóinhàquýtộcđórunrẩyvìsungsướng.Trongcơnsungsướngtộtđỉnhmàthúvuivới đàn bà, tiền bạc hay danh tiếng đều không thể đem lại, nhà quý tộcnghiêmmặt,đếnnỗiquêncảcười,tiếptụctậnhưởngnỗisungsướngấyvớivẻmặtnghiêmnghị.”
“…Điênrồ.”Lầnđầutiêntôinóixenvào.Ngườiđànôngvẫntiếptụcmỉmcười.“Chẳngcógìđiên rồcả…Nhàquý tộcđóchỉđangnếm trải thôi.Mọi
điềucóthểcóđượctừcuộcđời.Khôngbỏsótthứnào.”“…Đâylàchuyệndoôngnghĩrađúngkhông?”Khinghetôinóithế,ngườiđànôngbậtcười.“Khôngphải.Nói chínhxác thìmột tay thuộchạcủa tao,người lênkế
hoạchvụcướpđó,tronglúcsay,đãcaohứngnghĩra.”“Vớiônglàhìnhmẫuà?”“Đúngvậy.Màyhiểuvấnđềnhanhđấy.Tómlại,từgiờtrởđi,cuộcđời
màysẽtùythuộcvàotao.”Ngườiđànônguốngcạnlyrượu.
“Trongđầutaocócuốn‘Sổvậnmệnh’củamày.Thúvịquá.Điềukhiểncuộcđờingườikhácthậtthúvị.Nhânđây,taocómộtcâuhỏi.Màycótinvàovậnmệnhkhông?”
“…Tôikhôngbiết.”“Câutrảlờinhàmchánnhất.Cólẽnàotoànbộvậnmệnhcủacậuthiếu
niênđólàdonhàquýtộcnắmgiữ?Haybịnhàquýtộcnắmgiữlàvậnmệnhcủacậuta?”
Cótiếnggõcửa,ngườiđànôngvừatrảlời thìmộtngườigầy,mặcvestbướcvào.Đặtcặpda lênbàn,ông tacúiđầuchàorồibướcra.Ngườiđànôngmởcặp,lấyravàibứcảnhvàtàiliệu.
“Taomuốnmàylàmchotaobaviệcnhỏsau.Thụcsựlàviệcnhỏ,rấtnhỏthôi…Tuynhiên,nếusửdụngmày,côngviệcmàbọn taođịnh làmsẽdễdànghơn…Trướchết,nộitrongvòngsáungàyhãylấyđiệnthoạidiđộngcủangườinày.Lấyxonghãybỏvàothùngthưmộtcănhộchungcưtheochỉđịnhcủabọntao.Nhàcủagãnàycóhệthốnganninhrấtchắcchắn,khómàđộtnhậpđược,hoàncảnhcũngchưachophépgiếthắn.Lýdophảilấyđiệnthoạicủahắnlàvìtaocầnbiếtgấpcácmốiquanhệcủataynày.Cũngcóthểtấncôngvàcướpđiệnthoạingoàiđường,nhưngtrongtrườnghợpnày,taokhôngmuốnđểchohắnbiếtđiệnthoạibịcướpmàmuốnhắnnghĩrằngđãđánhrơiởđâuđó.
“Việc thứhai, nội trongbảyngày,màyphải lấy củangười thứhainàymộtvậtdụngnhỏnàođó.Bậtlửathìtốt.Chínhxáchơnlàlấymộtvậtnàođó códấuvân tay củagã.Tương tựnhưviệc thứnhất, điểmcần lưuý làđừngđểchogãnhậnralàmìnhđãbịăncắp,vìvậtdụngnhỏnàysẽdùngđểđặtbêncạnhmộtcáixác.Dĩnhiên,mụcđíchkhôngphải làđổtộichotaynàymàchiđểcảnhsátnghingờgã,tạmthờibắtgiam,từđósẽlộranhữngchuyệnkhác.Nhàcủataynàycũngrấtkhóđộtnhập.Khôngchỉlấyvậtdụngnhỏnhưbậtlửa,lấycảtócnữa.Việcnàykhóthậtnhưngtaomuốnmàylàm.Khoảnghai,basợigìđó.Nếumàcắtthìsẽkhôngtựnhiên,chonênphảinhổcảsợisaochogãkhôngbiết.Cáinàylấyxongcũngchovàothùngthưchotao.”
Giữchonétmặtkhông thayđổi, tôi ngắmbứchìnhmàngườiđànôngđangchỉvàovớivẻthíchthúnhưthểđanggiỡnchơi.
“Việc cuối cùng là lấy tài liệu từ một người nữa… Trong vòng mườingày.Khôngcóảnhcủagãđóởđây.Taosẽchuẩnbịsau.Thuộchạcủataođãvàophònggãnhưngkhôngtìmthấytàiliệuđó.Hìnhnhưtaynàymangtheomình.Gãnàylàmộttayrấthaylolắng,chúanhátgan.Mangcảsúngtheongười.Hãylấysaochoítnhấtsauhaingàykhổchủmớipháthiệnlàbịmất.”
“Khôngđượcđâu.”“Không được cũng phải làm. Tài liệu đó để trong phong bì, có niêm
phongnênchắcgãtakhôngbiếtnộidungbêntrong.Phongbìbịmởthìgiátrịsẽgiảmxuốngmộtnửa.Đâylàbộtàiliệugiảdongườicóliênquanđếnbộtàiliệuđólàm,màyhãyđánhtráohaibộvớinhau.Phongbìnàylàcủacôngty,nếulàtàiliệumậtthìchắcchắnđượcđóngdấuthếnày.Tuynhiên,vìkhôngchắcchắnnêntrướckhiđánhtráo,hãykiểmtralại…Tàiliệunàykhôngchovàothùngthưđược,phảiđưatrựctiếpchotao.”
“…Nếuthấtbạithìsao?”“Thìmàysẽchết.Cóthểmàycholàvôlýnhưngđólàchuyệnsẽxảyra
vớiđứanàotaođểmắttới.Hahaha,yêntâmđi,dùmàythấtbạitaocũngkhônggiếtmẹcon thằngbéđóđâu.Áp lựcvàý thức tráchnhiệmsẽpháthuytốiđakhảnăngcủaconngười,songngượclạiáplựcquálớncóthểsẽdẫnđếnthấtbại.Vảlại,nếuđược,taokhôngmuốncónhiềuxácchếtkhôngcầnthiết…Càngđểlạixác,dùrấtít,thìtỷlệbịphátgiáccàngcao.ThằngNiimivìbiếtcảnhữngtaytrụcộtcủabọntaonêntaobuộcphảigiếtnó.Taochỉđể lạinhữngcáixáccó lýdo.Bởivậy,khôngchỉ riêngmày,cả thằngTachibana,mộtthằngkhônghềcógiátrịsửdụng,taocũngkhônggiết.Tuynhiên,nếumàykhôngnhậnlời,khôngcòncáchnàokhác,taosẽgiếtmẹconthằngbéđó.Taosẽphảimấtcônghơn,nhưngđólànguyêntắc.”
Ngườiđànôngchotàiliệuvàảnhvàotrongcặpda,đặtlênbànrồiđẩysangtrướcmặttôi.Tôichỉcòncáchnhậnlấy.
“…Taođịnhđoạtsốphậnngườikhácởtrênbàn.MàykhôngnghĩđứngtrênngườikhácvàđiềukhiểnhọnhưthếnàygiốngvớiChúaTrờisao?GiảsửcóChúaTrờithậtthìChúaTrờichínhlàngườiđượcnếmtrảithếgiớinàynhiềunhất.Khiđiềukhiểnsốphậncủangườikhác,thỉnhthoảngtaolạicócảmgiácđồnghóavớingườiđó.Suynghĩ,cảmnhậncủahọxâmnhậyvào
trongngườitao.Cảmgiácnhưtrạngtháicảmxúccủanhiềungườiđồngloạtxâmnhậyvàotao.Vìmàychưatrảiquanênmàykhônghiểuđược.Trongtấtcảkhoáilạc,đâylàkhoáilạccaonhất.Màyhiểuchứ?Hãynghechorõđây.”
Ngườiđànônghơinhíchlạiphíatôi.“Trên đời này, cách sống đúng nhất là tận dụng mọi đau khổ và vui
sướng.Tấtcảchỉlànhữngkíchthíchmàthếgiớinàymanglại.Nếukhéoléophatrộncáckíchthíchấytrongngười,màycóthểsửdụngchúngtheocáchhoàntoànkhác.Nếumàymuốnlàmđiềuác,màytuyệtđốikhôngđượcquênđiều thiện.Nhìn thấyđứa congái quằnquại đaukhổmà chỉ cười thôi thìchánchết.Màyphảithấycôtathậttộinghiệp,thậtđángthương,phảitưởngtượngđếnnỗiđaucủacôta,đếnbốmẹđãnuôidạycôta,vừanhỏnhữnggiọtnướcmắtthươngcảm,vừalàmchocôtađauđớnhơnnữa.Giâyphútđósẽvôcùngtuyệtvời.Hãynếmtrảicảthếgiớiđi.Nếuvụnàymàmàythấtbại,hãynếmtrảicảmgiácthấtbạiđó.Nếmtrảinỗisợchết.Khilàmđượcđiềuđó,màysẽvượtquađượcbảnthânmày.Màysẽnhìnthếgiớinàybằngmộtconmắtkhác.Bảnthântaosaukhigiếtdãmanaiđó,taovẫncảmnhậnđượcvẻđẹpcủamặttrờimọcvàosánghômsau,vẫnthấynụcườicủađứabénàođóquanhđấythậtdễthương.Nếunómồcôi,taocóthểbaobọcnó,cũng có thể sẽ giết nó ngay tức khắc hoặc để sau này. Và cảm thấy rấtthươngxótchonó!Màycónghĩ,giảsửChúaTrờihayvậnmệnhcónhâncáchvàcảmxúcthìđấychínhlànhữnggìChúaTrờivàvậnmệnhcảmnhậnkhông?Trongmộtthếgiớimàngườitốtvàtrẻconcứchếtmộtcáchvôlý?”
Ngườiđànôngnóiđếnđóthìngưng.Giọngôngtanhừanhựavìrượu,cứvẳngmãibêntaitôi.Ôngtavẫnnởnụcườitrênmôi.
“…Thếnhé,chúcmàymaymắn.”
13
Người thứ nhất tên làKirita, bốnmươi hai tuổi, sống tạimột chung cưởGotanda,trongảnhôngtađểtócngắn,mặcbộvestmayrấtđẹp.Ôngtalàngườimôigiớitàichính,luônqualạigiữacácbăngnhómmafiavànhữngdoanhnghiệpchưalênsàn.Ôngta làmtrunggian,cungcấptiềncủabăngnhómmafiachonhữngdoanhnghiệpkhởinghiệpkhôngthểvaytiềntừngânhàng.Nếunhưthànhtíchkinhdoanhcủadoanhnghiệptăng,đượcniêmyếttrên sàn chứng khoán, thì giá cổ phiếu sẽ tăng, kèm theo lợi nhuận lớn.Trong trườnghợpnày,doanhnghiệpvay tiềnnhưngkhôngbiết tiềnmìnhvaylàcủabángnhómmafia.Tấtcảnhữnggìtôicầnlàmchỉlàlấyđiệnthoạidiđộngcủaôngta,nhưngviệcnàykhóhơnnhiềukhiphảinhắmvàomộtđốitượngcụthể.
Ghinhớbứcảnhvàmấyghichúvắntắttrongđầu,tôiđingangquakhunhàcủaKirita.Nếuxungquanhcóquáncàphêthìtôisẽvàođóngồiđểtheodõiôngta,songchẳngcóquánnàogầnđó,đứngbênngoàilạikhôngđượctựnhiênbởikhunhàcủaôngtaởngaygiữakhudâncư.NhìnthấyrèmcửanhàKiritađungđưa,tôibèncúixuốngrồirảobước.rờikhỏikhuchungcư,tôitìmthấymộtchiếcghếđãsétgỉởcôngviênvàngồichờởđó.Bêncạnhcầutrượtnhỏ,cóhaimẹconlặnglẽchơi,khôngnóinănggì.Tôinhìnchằmchằmvàođầuthằngbé,cứngỡtrênđầuthằngbécómộttấmgỗthủnglỗ,nhưngnhìnkỹthìthằngbéđangtrùmcáitúigiấytrênđầu.Ngườimẹđuổitheo thằngbévừađùagiỡnvừachạyđi.Từđây tôicó thểnhìn thấycổngchungcưnhưngkháxanênxácnhậnrấtkhó.
Khoảnghơnbốngiờrưỡi,mộtngườicóvẻlàKiritabướcra.Ôngtamặcáokhoácmàukem,đeo túichéonhưngôngtađingượchướngvớinơi tôiđang ngồi nên tôi không nhìn rõmặt. Tôi lật đật đuổi theo. Ông ta còngngười xuống như con tôm, chẳng hiểu sao trong lúc đi ông ta cứ xòe cácngón taydàikhác thường ra.Khi tôiđếngầncổngchungcư, cánhcửa tựđộngcủachungcưlạimở,mộtngườiđànôngkhácbướcra.Ngườiđànôngnàymặcáokhoácmàuđen,xáchchiếccặptápmàuđen.Bấtngờ,tôinhậnra
đâychínhlàKirita.Tôicúiđầu,chotayvàotúiáogiảvờlụctìmthuốclárồiđingangquamặtôngta.Tôibịbắtlàmmộtviệcrấtvôlýlàlấyđồđểsaochongườitakhôngpháthiệnralàbịlấy,mànghĩmìnhđãđánhrơiđâuđó.TôigiữkhoảngcáchvàbámtheoKirita.
Ôngtavàocửahàngdượcphẩm,rồiđếnnhàga,gặpmộtngườiđànôngmậpmạptạimộtquáncàphê.Vícủaôngtađểtrongtúiáovesttrongbêntrái,cònđiệnthoại thìđểtrongcặptáp.Tôinghĩkhómàlấyđượcởtrongquánnênđợiôngtara.Tôiđịnhsẽrataytrongtàuđiệnsongôngtarakhỏiquán,chiatayvớingườiđànôngmậpmạpkiarồileolêntaxi.Tôicũnglênngaytaxi,nóivớitàixếđuổitheosauchiếctaxichạytrước.Taytàixếcòntrẻnêntôiphảiliêntụcchỉđạocậutachạycáchmộtvàixe,hoặcphảichạykháclànđểxetrướckhôngnghingờ.
ÔngtaxuốngxetạiAkasaka,vàomộtquánbarởdướitầnghầm.Quánbarnàyrấtrộng,cócảsânkhấutrìnhdiễn,bêntrongrấtđôngvàồnào.Nghĩđâylàcơhộitốt,tôingồivàoghếởquầybar.Tôigọimộtcocktailnhẹrồiđặtcảhaitaytrênmặtbànđãphaimàu,lộnguyêncảthớgỗ.
Một tiếngđồnghồ sau, có lẽđãngàngà say, ông tabắt đầu lớn tiếng,khuachânmúa tay liên tục,miệnghá tocườinhư loàibòsát.Đối táccủaông ta làmột thanh niên trẻ trông như sinh viên, tài liệumở ra trên bànnhưnghầunhưKiritachẳnghềđểmắttót.
Kiritalấyđiệnthoạidiđộngtrongcặptápra,gọichoaiđórồilạichovàocặptápđểdướisànnhà.Tôiđãcầuchoôngtabỏđiệnthoạivàotrongtúiáonhưngôngtakhônglàmvậy.Ôngtasaythếnày,nếulấyđượchômnaythìông tasẽdễnghĩmìnhsaynênđãđánh rơiđiện thoại,vả lại,cũngkhôngbiếtbaogiờmớicólạithờicơthếnày.Hơnnữasốngàyđượcchỉđịnhđểhoànthànhvụcủaôngtacũnglàítnhất.KhicônhânviênphụcvụđiđếnbànKirita,tôibènđứngdậy.
PhíatrướcbànKiritangồilànhàvệsinh,tôigiảvờđiđếnđó,thayđổitốcđộchokhớpvớitốcđộcủacônhânviênphụcvụ.CôtađặtcốcmớilênbànKirita,ngaylúccôtacúiđầutoanbướcđi,tôiđãngángchâncôtatừhướngngượclại.Cônàngngãxuống,cốctrênkhaycũngrơixuốngvỡtoang.Tôicũnggiảvờbịmấtthăngbằngrồingãtheo.Sauâmthanhồnào,nhiềuánhmắtđổdồnvàocônàngphụcvụmặcváyngắnđangnằmsõngsoàidướiđất.
TôinhìnKiritađểxácnhậnlại,ôngtasaukhigiậtmìnhđãlấytaylauchỗvaihơibịướt,rồichuyểnánhmắtsangchỗcônàngphụcvụ.Tronglúcngồithụpxuống,tôivungáokhoáctrùmlênchechiếccặptáp.Tôiluồntaytráiqualỗ thủngtrongtúiáokhoác,cứthếmởkhóachiếccặptáp.Anhchàngđối tác trẻ tuổiđứngdậy,cóvẻnhưđịnhnóigìđóvớiKirita.Côphụcvụloayhoaychỉnhlạichiếcváyđangbị tốc lênvàmởmiệngnhưđểxin lỗi.Chiếccặpnằmgọndướiáokhoáccủatôinêncheđượchếttầmmắtcủamọingười.Tôithọctaytráiquatúiáovàotrongcặp,lụclọigiâylátthìvớđượcsợidâyđeođiệnthoại,tôibènchovàotayáo.Kiritatoanđứngdậyđểđỡcôphụcvụ.Tôirúttayrakhỏicặp,dồnsứcvàochânchuẩnbịđứngdậy,Ngaykhitôicảmthấymộtluồnghơilênđếncổhọngthìchiếcđiệnthoạireoliênhồitrongtayáo.
Trongmộtgiây,cơthểtôicứngđờ,khôngthểcửđộng.Chiếcđiệnthoạitrongtayáotôiđổchuông,Kiritacóvẻnhưđịnhchuyểnhướngnhìntừcôgáiphụcvụsangchỗtôi.Thảchiếcđiệnthoạivàotrongcặptáp,tôitậptrunghết thầnkinhđểkéo lại dâykhóa cặp.Chuôngđiện thoại lúc lớn lúcnhỏnhưngcóvẻnhưKiritakhôngđểý.CôphụcvụxinlỗiKiritavàtôi.Timđậploạnxạ, tôiđứngnhanhdậyvàcũngxin lỗigiốngcô ta.TuynhiênKiritakhông nhìn tôi và cô phục vụ, ông tamở dây kéo cặp táp, lấy chiếc điệnthoạiđangreora.Tôiđịnhđisongchợtnghĩcầnphảinghexemôngtanóigìnênnánlạigiúpcôphụcvụnhặtnhữngmảnhcốcvỡ.Kiritakhôngnóigì,chỉ im lặng ghi chép, tôi liếc nhanh thì thấy viết ‘ThứNăm, 7, Shibuya,Daijingu’.Tôicúiđầuxinlỗilầnnữarồiraquầythanhtoántiền.Đãchạmmặtôngtathếnàythìtừgiờbámtheosẽkhóhơnrấtnhiều.
Tôibắttaxivềnhà.Tôihỏingườiláixeliệucổthểhútthuốctrongxekhông,anhtàixếbảođâylàcuốcxecuốicùngtrongngàyrồinênkhôngsaovàhạkínhxexuống,Tôichâmthuốc,nhìndãyđènnêôngnốitiếpnhauchạydàitrênnhữngconphốnhộnnhịp.Mãimàtôivẫnkhôngthểbìnhtĩnhtrởlại.Trongđầu tôihiện lêngươngmặt lãoKizaki,gươngmặt Ishikawa,gươngmặtSaeko.KhôngbiếtSaekosẽnóigìnếunhìnthấytôilúcnày?Tuytôisacơ lỡ vận, bị điều khiển, phải làm theomệnh lệnh của người khác nhưng
nàngsẽkhôngkhinhbỉtôiđâu.TôicócảmgiácnếulàSaeko,nàngsẽcườivànói‘cólẽmìnhsẽchết’,sẽvẫncởiquầnáovìtôivàởbêntôidùtôicóthấtthế.
Khi tôixuốngtaxiđểvềnhàthì thấythằngbéđangngồingủgụctrướccửa.Lầnnàynómặcquầndàinhưnglàchiếcquầnthểthaomàuxám,vảirấtmỏng.Nhìntaychâncucậu,tôilạicócảmgiáccuộcsốngcủanóđượcđịnhđoạtbởinơinósinhra.Tronghoàncảnhbịchènépnhưthế,thằngbéphảitựchèochốngvàtồntạibằngtấtcảkhảnăngcủanó.Nghĩlạnhthếnàythằngbésẽchếtmất,tôihíchhíchmũichânvàochânnóthìnóliềnmởmắt.Nóthoánglườmtôi,khôngbiếtcóphảivìbịtôiđákhông.Songtôichưakịpnóigìthìnóđãlínhíxinngủlạinhàtôiđêmnay.
“…Khôngđược,vềđi.”“Tạisaoạ?”Hơithởcủathằngbéphảranhưnhữngbóngtrắngmờnhạt.“Vìmẹcháusẽđếnđâytìm,lạithànhdâydưavớicảnhsát.”“Khôngđâu.”“Hả?”“Vìmẹmuốnđuổicháurakhỏinhàcơmà.”Thằngbéđứngdậy,phủiđấtcátdínhtronglòngbàntay.Dadẻthằngbé
cáubẩn,đếgiàyđãmòngầnhết.Tôiđịnhchothăngbévàonhànhưngsựcnhớtrongnhàkhôngcóấmnước,haybátđĩagìnênquyếtđịnhđiđếncửahàngtiệnlợi.Tôivừabướcđithìthằngbéliềnđitheo.
“…Hình như lão ta sẽ ở luôn trong nhà cháu nên giờ cháu trở thànhngườithừa.”
“Cháubịnóithếà?”“Cháubịnóithếsuốt…Vìlãotalúcnàocũngmuốnlàmviệcđóvớimẹ.”Tôinghetừxacótiếngđộngcơxeôtôđangtángtốc.“Lãotaghenvớimẹ…Vìlãotacứlàmchuyệnđóvớimẹnêncháuphải
rangoài.Làmxong,lãotasayxỉnvàđánhcháu.”Tôiđặttaylênvaithằngbé.“Lãotacóbiếtcôngviệccủamẹcháukhông?”“Biết chứchú.Chính lão tabắtmẹcháu làm, thếmàcònbàyđặtghen
tuông.”
Tôinhưnghẹnthở.“Cháumuốnbỏnhàđià?”“Dạ.”Ánhmắtthằngbésánglên.“Cháubỏnhàđinhưngvìlàtrẻconnênsẽbịbắtlại.Cứmỗilầnbịbắtsẽ
bịmắng,rồicònbịlãotađánhnữa.Vìvậy…”“…Chúkhônggiúpcháuđược.”“Tạisao?”Tôibỏtayrakhỏivaithằngbénhưngrồinghĩlẽramìnhkhôngnênlàm
vậyvàothờiđiểmnày,“Chúđanglàmmộtviệcnguyhiểm.Khôngbiếtsẽchếtlúcnào…Cháu
khôngcầnbịcuốntheonhữngngườilớnlầmlạcnữa.”“Nhưngmà?”“…Còntrungtâmbảotrợ?”Tôinhìnthằngbé,cucậunhưđangsuynghĩđiềugìđó.“…Cháuvàođượcà?”“Nếulàmthủtụcthìsẽvàođược…Nhưngdùsaocháucũngkhôngmuốn
xamẹđúngkhông?”“Cháukhôngcònbéthếđâu.”Thằngbéngướcnhìntôi.Ánhmắtmởtophảnkhángnhưmuốnphunra
thứgìđórấtgiốngvớitôingàyxưa.“Chúsẽhỏithử…Chúsẽđểcửaphòngmở,từgiờkhinàothấylạnhcháu
cứvàothoảimái.”Tôiđiracửahàngtiệnlợi,muatrànóng,sữatươivàcơmhộploạinhiều
mónchiênrán.
14
Đối tượng thứ hai làmột người đàn ông haimươi tám tuổi, sống tạimộtchungcưbảytầng.Tôikhôngrõanhtalàmviệcgìnhưngquatrangphụcvànétmặt thì thấy có vẻ không giống với người cómáumặt trong thế giớingầm.Chungcưnàycũngnằmtrongkhudâncưnênkhôngthểđứngsuốtởbênngoàiđợi.Tôivàoquáncàphêcạnhđó,ngắmngườiqualạitừcửasổcủaquán.Từchungcưcủaanhtaratớigachắcchắnphảiđiquađườngnày.Người này không có xe hơi, cũng chẳng có xe đạp.Tôi đợi gần hai tiếngđồnghồnhưngchẳngthấyanhtaxuấthiện.Tôirờiquáncàphê,thongthảđibộtrênconđườngtrướcmặt,lạiđivềhướngchungcưrồiquaytrởlạiquáncàphêlầnnữa.
Mãiđếntrưangàythứhaitheodõi,anhtamớirakhỏinhà.Tôiđitaxiđếnkhuchungcư,đứngđợimộtlúcmàkhôngthấynênvàoquáncàphê,vừagọixongđồuốngthìnhìnthấyanhtađira.Tôirờikhỏiquán,bámtheoanhta.Anhtavàoga,điquacổngsoátvérồirađếnchỗlêntàu.Cầnđểbậtlửavàvàicọngtóccủaanhtabêncạnhmộtxácchếtnàođócónghĩalàtrướcđâyanhtađãtừngcótiềnán.Tuynhiên,ngoàiđờianhtanhìntrẻcon,nétmặthiềnlànhhơnhẳntronghình,trôngkhôngcóvẻgìlàngườicốtiềnántiềnsự.Rấtmayđoàn tàuvừa tới đôngnghẹtngười.Tôinghĩ ra tay trong tàuđiệnlàthíchhợpnhấtnênchọnđứngngaysaulưnganhta.
Máitócđencủaanhtađượcvuốtkeonhẹ.Trênvaivàgáykhôngcómộtsợitócrụngnàonêntôichỉcòncáchnhổtrựctiếp.Máysưởitrongtàuđiệnnóngquákhiếnanhtađổmồhôi.Tàuchuẩnbịdừng,anhtaláchngườiquavịkháchphíatrước,cóvẻnhưđịnhxuốngganày,tôiápngườivàolưnganhta.Ởđầungóntrỏvàngóngiữatôiđãdánmiếnggiấynhámgiũamóngtayluôncósẵntrongphòng.Cửatàumởra,mộtluồngkhílạnhtrànvào.Ngaykhianhtabướcmộtchânrakhỏitàu,tôigiảvờmấtthăngbằng,giơtaylênchớivới,kẹpngóntrỏvàngóngiữavàochỗtóctrênđỉnhđầuanhta,rồigiậtlên. Tôi có cảm giác đã nhổ được vài cọng, anh ta khẽ ngoái lại vẻ nhưkhông chủý song tôi đã lách sangvượt lên trước anh ta.Giờ chỉ còn lấy
thêmcáibậtlửanữalàxong.Anh ta định bước xuống cầu thang nhà ga nhưng lại đột ngột chuyển
hướng.TôinhậnraanhtađangđếnphònghútthuốcởtuyếnYamanote.Anhtarútthuốcrarồinhưngvẫncòntìmbậtlửa.Nếuanhtađãđánhmấtbậtlửathìthậtrắcrối,songtôikịpnghĩlại,manggăngtayvào,lauđilaulạichiếcbậtlửamộttrămyêncủamìnhtrongtúiáorồibậtlửachâmthuốcngaybêncạnhanhta.Anhtavẫncòntìmbậtlửa.Đếnlúccóvẻnhưanhtađãtừbỏýđịnhthìtôichẳngnóichẳngrằng,chìabậtlửachoanhta.Anhtakhẽgậtđầucảmơnrồicầmbậtlửachâmthuốc.Tôicảmgiácnếuthếnàythìdấuvântaysẽkhôngđượctựnhiênlắmnênlúcanhtađưatrả,tôicốtìnhđỡtrượtđểanhtaphảinhặtlêntrảlạilầnnữa.Côngviệcđếnđâylàkếtthúc.Tôilênchuyếntàuvừatớivàrờiđi.
Tôi đi đến tiệm làm tóc để cắt tóc, nhuộmmàunâu, đeomột cặp kínhkhôngđộ.HômchạmmặtKirita,tôiđãmặcchiếcáokhoácmàuđenthườngmặcsonglầnnàytôiquyếtđịnhthayđổingoạihìnhnênkhoáclênngườicáiáolôngvũmàutrắngvàquầnjean.Sáugiờtối,tôiđiđếnShibuya.Vàogiờnày,chắcchắnKiritasẽxuấthiệntạiquánbarcótênDaijingu.Tôinghĩôngtakhôngthểnhớđượctôivìchỉ thoángchạmmặtnhưngvẫncầnthayđổingoạihìnhchochắc.
Tôi leo lên taxi, lúc xe dừng lại ở đèn đỏ trước trung tâm thươngmạiSeibuởShibuya,tôitrôngthấyKirita.Ôngtavẫnmặcáokhoácmàuđenvàxáchcặptápnhưlầntrước.Tôixuốngxe,đitheosauKirita.Conđườnghẹpđầyngườiqualại,tôiđếngầnhơnmỗikhiKiritadừngbước.Cứthếnày,cóthểtôisẽlấyđượcđiệnthoạitrướckhiôngtađếnquánbar.Kiritadừnglạitrướcđènđỏ,tôiđứngngaysaulưngsongchẳnghiểutạisaocôgáiđibêncạnhcứnhìnông tanên tôikhông thể ra tayđược.Đènchuyểnsangmàuxanh,tôibámtheongaysauKiritatrongdòngngườiđôngđúc.
LúctôiquyếtđịnhsẽratayởngãtưtiếptheothìbấtngờKiritangoảnhlại. Tôi lo lắng nhìn theo hướng khác, song ông ta chỉ đi ngang qua màkhôngpháthiệnrađiềugì.TôigiữkhoảngcáchtiếptụcbámtheoKiritavàotrungtâmthươngmạiParco.Kiritanhìnquanhmộtlúcrồiđivềphíathangcuộn.Vìthangcótừngbậccáchbiệtgiữangườitrướcvàngườisaunênrấtdễlấynhữngthứtronggiỏxáchcủangườiđứngtrước.Tôiđứngngaysau
lưngôngta,tậptrungcaođộtrênthangcuộnđangdichuyển.Bêncạnhcógươngnêntôiphảichờđếnkhithangcuộnchạyquachỗđó.Ngườiđànôngphía sau tôi đangmải nói chuyệnvới cô gái đứng sau nên khôngnhìn vềhướngtôi.Tôinghĩđâyđúnglàđịađiểmvàthờiđiểmthíchhợpnhất.Tôicảmthấytrongngườiấmlên,haicánhtayđangtêđimộtcáchkhoankhoái.NgaykhikhuônmặtKirita trôi quakhỏigương, tay trái tôi giữphíadướichiếccặpôngtađangxách,cốđịnhđểnóđừngđungđưa,sauđódùngtayphảimởkhóa,rútđiệnthoạira,bỏvàotayáo,kéokhóalại, rồibuôngtaytráira.ThấyKiritabướclêncầuthangcuộntiếptheođểđilêntrên,tôingoặtsang trái.Ra tới tiềnsảnh, tôi tìmcầu thangbộ rồiđixuống.Tôi thả lỏngngười,cảmnhậnconrunrẩynhưđanglankhắpngười,vàchođiệnthoạivàotúiáo.TôiđiraconphốShibuyađôngnghịtngười,luồntayvàotúiáokhoáccủangườiđànôngtrungniêntrôngcóvẻgiàucóđangđivềphíatôi,mócvícủaanhtachovàoốngtayáo.Dưảnhcủaánhnắngphảnchiếutrênchiếckẹpcàvạtcủaanhtađọnglạitrongmắttôimộtmàuxanhlá.Tôibắttaxi,trongxe,tôibắtđầukiểmtracáivívừalấy.Cómộttrămhaimươingànyên,vàichiếcthẻvàmấytấmdanhthiếpcủagáihộpđêm.Khônggiannhỏhẹptrongtaxiluônchotôicảmgiácđượccáchly,thoátkhỏiconngườivàphốxá.
TaxiđưatôiđếnEbisu.Khuchungcưtôiđượcchỉđếncònkhámớivàsạchsẽ.Chonhữngthứnàyvàothùngthưcăn702làtôiđãhoànthànhhainhiệmvụ.Theo chỉ dẫn, tôimở thùng thư, lấy ra bên trongmột phongbìmàutrắng.Tôiđặttúiđựngđiệnthoại,tóc,bậtlửavàothùngthưrồimangphongbìđi.Tôiđịnhđứng từxađểchờxemai sẽđến lấynhững thứđó,nhưngrồitôilạiđi,đónmộtchiếctaxi.Tôimởphongbìtrongxe.Chắcchắntrongđócóảnh,mộtvàithôngtincơbảnnhưđịachỉcủangườimàtôisẽlấycắp tài liệu.Khicầmbứcảnh lên, trốngngực tôiđập liênhồi.Mắtông tahõmsâu,haimáhóplại,tóclưathưa,tuổiướcchừngbốnmươi.Tôinhìnbộmặtấy,nghĩđâylàloạingườiđừngnêndâyvào.Từtrướctớigiờ,linhcảmkiểunàycủatôithườngứngnghiệmmộtcáchkỳlạ.Tôiđịnhhútthuốcđểbìnhtĩnhlạisongbịngười tàixếnhắcnhởtrongxecấmhút thuốcnêntôixuốngxe.
Tôichâmthuốc,bướcđitrênconđườngxalạ.Đâylàkhudâncưítđèn
đườngvớinhữngdãynhàtrọcũkỹ.Bỗngdưngđiệnthoạireo.Tôibấtgiácnhìnquanh.ChỉcóSaekovàIshikawabiếtsốđiệnthoạinày.Nhìnmànhìnhkhônghiểnthịsố,tôinghemáythìbênkiavanglêngiọngđànông.
“…Mày lầm nhanh quá nhỉ!Giờ chỉ cònmột người thôi.Mày đã lấyphongbìtrongthùngthưrồiđúngkhông?”
Giọngôngtacaovàđanh,rấtkhóchịu.“…Aiđấy?”“…Aithìchắcmàyphảiđoánrachứ.Thằngcuốicùng,Yonezawa,tám
giờtốimaisẽđếnShinjuku.Hãyhànhđộngởđó.”“…Nếutôithấtbại?”“…Chomàyhạnđến trước thứBa tuầnsau.Cònnămngàynữa.Cũng
nhờmàymàcôngviệccủabọntaonhẹnhànghơnrấtnhiều…Nghenóinếukhônglàmđượcthìmàysẽchết.Nhưngđừngnghĩđếnchuyệnbỏtrốn.”
Côgáitrẻnhuộmtócvàngdắtchóđidạonhìntôivẻnghingờ.“…LãoKizakicóởđókhông?”“…Kizakihả?Khôngcó.Taokhôngbiếtôngtađangởđâu.”“Mụcđíchcủalãotalàgì?”Nghetôihỏi,đầudâybênkiathởhắtravẻmệtmỏi.“…Khôngphảivìbộtàiliệuhayvìchiếcbậtlửađúngkhông?”“…Đấykhôngphảiviệccủamày.”Cógiọngcườicủaphụnữvọnglạitừphíakiađầudây,tạpâmtrongđiện
thoạingàymột lớn, rồiđiện thoạibịngắt.Côgái trẻdắt chóvẫnnhìn tôitronglúcconchóđangmảigímũingửingửicộtđiện.Khitôinhìnlạithìcôgáinóigìđóvớiconchórồilôiđi.Xungquanhrấttối.Cóthểcôgáilúcnãykhôngphảinhìntôimànhìnphíasautôicũngnên.
15
Người tênYonezawađó trongảnhmặcchiếc áokhoácđencáubẩn, songchungcưgãsốngcaocấpđếnnỗicócảquầytiếptân,ngườingoàikhôngdễmàvàođược.Khôngrõgãlàmnghềgìnhưnglúcnàocũngmangsúngtheongườithìchứngtỏlốisốngcủagãcầnphảinhưvậy.Tôinhìnđôimắthõmtrongảnh,cócảmgiácmộtthếgiớingầmvớinhữngchuyệnchémgiếthoặctươngtựđangrìnhrậpđằngsauđó.Tôithuêmộtchiếcxeôtô,tìmchỗđỗhơixatrongbãiđỗđểquansátphíacổngchungcư.Đixeôtôthếnàycóthểbịcảnhsátchặnlạihỏithămnhưngđểtheodõithìđâylàphươngtiệnthíchhợpnhất.Tôi đoán sẽ có taxi đến trước chung cư, song ra khỏi chung cưYonezawatiếptụcđibộ.Gãđinhảylòcò,kéolêmộtbênchântrênmặtđất.Gãnhìnquanhquấtrồichẳnghiểusaocứnhìnchằmchằmthằngbéđilạitừcổng chính chung cư.Tôi xuống xe, bám theo gã từ khoảng cách khá xa.Mộtngườikhôngthíchtiêutiềnmàlạisốngởchungcưcaocấpthếnàychắclàphảicónguyhiểmgìđórìnhrập.Gãvàoga,mấtmộtlúclâuđểmuavé.Saukhinhìnnhữngngườixungquanh,gãnhìnthẳngvàomộtcôgáiănmặchởhang,mắtdánchặtvàocôtakhôngbuồnnhúcnhích.
Tôinớirộngkhoảngcáchvớigã.Chừngnàotàuchưachạy,tôikhómàtiếpcậngãđược.
Khivàotớisânga,Yonezawadùngmóngtaygãigáynhiềulầnrồinhìnsangngườiphụnữmặcáokhoácđứngbêncạnh.Máitóccủagãđượcchảiépxẹplépđếnkỳlạ,ởmácóvếtthâmmàtrongảnhkhôngcó,đôigiàycựckỳbẩn.Tàuđến,khôngđôngngườilắm.Tôilêntàu,giữkhoảngcáchvớigãrồimởbáorađọc.Yonezawakhôngngồimàđứngởgóctàuvẻlơđãng.
Vítiềncủagãcấtkỹtrongtúitrướcbênphải,khôngthấygãmangcặp,nêntôikhôngbiếtchiếcphongbìởđâu.Cóthểgãđểởtúiáokhoáctrong,vìvậykhómàlấyđược.Tuynhiên,tàuđiệndầnđônglên,tôibắtđầutậptrung.Tôiđứngdậykhỏighế, len lỏi trongđámhànhkhách, tìmchỗđứng trướccửalênxuống.ĐếnIkebukuro,kháchồạtxuốngtàunhưnglượngkháchmớilên còn đông hơn, vì thế rất khó di chuyển trong tàu.Có tiếng nhân viên
thôngbáo tàu sắpđếnShinjuku, rồi cửa tàumởvàhànhkháchbắt đầudichuyển.Trongdòngngườichenchúc, tôivẫncố tập trungvàoYonezawa,khicơthểtôiápsátcơthểgã,tôicởicúcáokhoáccủagãvàchotayvào.Hoi thởYonezawa phả vàomá tôi rất khó chịu. Đầu ngón tay cảm nhậnđượcthứgìđógiốngnhưphongbì,nghĩlấyđượcnêntôithọctayvàosâuhơnthìpháthiệnramiệngtúitrongbịbịtkín.Khôngphảibằngcúcáohaydâykéomàlàđượcmaylại.Ngựctôidấylênmộtcảmgiácđauđớn,tôilậptứcrúttayra,hòavàotoánkháchmớilêntàu,ápsátđểcàicúcáocủagãlại.Dòngngườixungquanhvẫnkhôngngừngdichuyển.Yonezawaxuốngtàu,ngaytrướckhicánhcửatàukhéplại,tôicũngnhảyxuốngtheo.Trốngngựctôivẫndồndập.Đánhtráophongbìbêntrongtúiáokhoáckhâukínmiệngvớiphongbìmàtôiđangcầmlàđiềukhôngthể,giảsửtôicórạchtúicủagã,lấyđượcphongbìđểtrongđóđinữathìcũngkhôngthểcóchuyệnhaingàysaugãmớipháthiệnra.TôivẫntheosauYonezawađangđibộchậmrãi,màkhôngbiếtphảilàmgì.Giảdụbằngcáchnàođótôicóthểđánhtráocảcáiáokhoáccủagãthìcũngchẳngthểmuađượccáiáogiốnghệtđểthếvào,màcómuađượccũngkhó làmchonó ráchbươmra thếkia,với lạingườikỹtínhnhưgãkhôngthểnàokhôngpháthiệnraáomìnhbịđánhtráo.
YonezawarakhỏicửaĐông,đivềkhuKabukicho.Ngườigãlắclưtronglúcđi,mắtdáodácnhìnquanh,gãvấpphải cái gì đóvàmất thăngbằng,nhìnchằmchằmvàomộtcôgái rồibướcvào tòachungcưmàuxám.Tôiđứngđợigãđiranhưngvớitìnhhìnhnàythìkểcảgãratôicũngchẳnglàmđượcgì.Tôiđịnhbụng sẽgặpKizaki songkhôngbiếtông tađangởđâu.NhớđếnkhuchungcưởEbisu,tôiquyếtđịnhsẽđếncănhộcósốthùngthưđó.
Bắtmộtchiếctaxi, tronglúcxechạyđếnkhuchungcưởEbisu,gươngmặtcủaIshikawavàSaekocứhiệnlêntrongđầutôi.Tớichungcư,tôiđilênbằngthangmáy,nhấnchuôngcănhộhômnọ.Saumộtkhoảngimlặng,cógiọngđànôngvanglênquathiếtbịliênlạcgắnởcửa.Khitôixưngtên,cánhcửaliềnmởra.Ngườiđànôngđiranhìntôiủdộtrồi lạiquayvào.Cóvẻngườinàyvàngườigọiđiệnthoạichotôihômqualàhaingườikhácnhau.Trên tấmthảmmàuxámcóđặtbànvàghếxôpha,nội thấtbên trongkhágiốngvớivănphòngIshikawaởngàyxưa.
“…Chuyệngì?”Giọngôngtakhànkhàn.Tôingồiđốidiệnvớiôngta.“…PhongbìcủaYonezawađểở túi trongáokhoác,đượcmaykín lại.
Lấylâmsaođểgãkhôngpháthiệnralàđiềukhôngthể.”“…Taokhôngcầnbiết.”“TôimuốnnóichuyệnvớiKizaki.”“Khôngđược.”Ngườiđànôngnhìntôivẻphiềntoái,ôngtangồixuốngghế,bậttivilên.
Trênmànhìnhhiệnlêncảnhmộtcôgáimặcbikiniđangchạynhưđuổitheocáigìđó.
“…Nếutôithấtbạithìcácôngcũnggặprắcrốiđungkhông?ChotôinóichuyệnvớiKizakiđi.Bằngkhôngnếucóchuyệngìthìôngphảichịutráchnhiệmđấy.Khôngđượcthìtôivềđây.”
Ngườiđànôngvừaxemtivivừalẩmbẩmgìđó,rồicầmđiệnthoạilên,vẫnkhôngnhìntôi.Saukhithìthầmgìđó,ôngtabỏđiệnthoạirakhỏitai,tắttivivàthởhắtra.Mấytờbáovềđuangựavàbánhkẹovươngvãitrênmặtbàn.Ôngtađưaốngnghechotôi,tôichờmộtlúcthìmộtngườinàođónghemáy.TôinóimuốngặpKizaki,ôngtabảokhôngđượcsongsaumộtlúcimlặngthìKizakinghemáy.“Màycónămphút,”lãonói.GiọngnóiđóđúnglàcủaKizakinhưngtrầmđếnnỗitôicứtưởnglàngườikhác.
“…PhongbìcủaYonezawađểtrongtúitrongáokhoácnhưngđượcmaykínmiệng.Khôngthểđánhtráođược.Chỉlấythôicóđượckhông?”
…Mộtkhoảngimlặng,rồiKizakicười.“…Màyxuiquá!Tiếcthật.”“…Cáigìcơ?”“…Nếukhôngđượcthìmàysẽchếtthôi.Giaohẹnnhưthếrồimà?Chà,
lầnnàytaosẽthachomẹconthằngbéđó.”“…Nếutôithấtbạithìôngcũngsẽgặprắcrốicơmà?”“…Taokhôngngờmàycoitrọngmạngsốngđếnthế.”Kizakinóixongrồilạicườilớn.Miệngôngtađểsátốngngheđếnmức
taitôicảmnhậnđượccảhơithởcủaôngta,âmthanhtrongđiệnthoạibịvỡra.
“…Không,taochẳngthấycốgìrắcrốicả.Dùsaothìngheđâubangày
nữathằngđó lạiđếnShinjukuđấy.Lúcđómàycố thêmlầnnữavậy.Nếumày thấtbại thìchỉcòncáchgiết thằngYonezawađể lấycáiphongbìđóthôi.Dĩnhiênkhônggiết thìvẫncòngiá trị lợidụng.Nhưnghếtcách rồi.Cũngchẳngcógìtotátcả.”
“Nhưng…”“…Nếu thấtbại chắcchắnmày sẽchết.Đãgiaohẹnnhưvậy rồi.Tao
khôngbaogiờthayđổiquyếtđịnh.Sốmệnhvôtình.Đờimàythảmlắm.Taođãtìmhiểuvềmàyrồi.”
Tôinínthở.“…Đừngcósuynghĩtrầmtrọng.Tronglịchsửđãcótỷtỷngườichếtrồi.
Màycũngchỉlàmộttrongsốđóthôimà.Đờichỉlàmộtcuộcchơi.Đừngcóquácoitrọngcuộcđời.”
Tôiđịnhnóigìđónhưngmãikhôngbậtthànhtiếng.“…Tao đã nói rồi. Trong đầu tao có sốmệnh củamày.Việc này thật
tuyệt.Tómlại,cònbốnngàynữa.Thậtđángtiếcnhưngkhôngcòncáchnàokhác.Dạngmàycuốicùngcũngsẽnhưvậythôi…Đượcchưa,hãynghechorõđây.Dùmày thất bại và chết haymày thành công thì đối với tao cũngchẳngphảilàchuyệnlớn.Nhưngvìtaokhôngbaogiờthayđổiđiềuđãquyếtđịnhnênnếumàythấtbại,taosẽgiếtmày.Chỉthếthôi.Dướitrướngtaocònnhiềuđứalàmcôngviệcnhưmày.Màychỉlàmộttrongsô’đómàthôi.Chỉlàmộtmảnhcảmxúclướtquataothôi.Chuyệnvặtvãnhcủakẻtrênsẽthànhvếtthươngtrímạngcủakẻdưới.Đólàcơcấuhoạtđộngcủaxãhội.Vàcuốicùng…”
Kizakihítthởnhẹ,“Đừngbaogiờyêucầugìvớitao.Hỏicũngkhông…Màythấykhóhiểu?
Nhưngnólànhưthếđấy.Thếgiớiđầyrẫynhữngđiềuvồlý.Trêntráiđấtnàycóbiếtbaođứatrèvừasinhrađãchếtvìđói.Vôsốkể.Tómlạilàthếđấy.”
Kizakinóixongthìngắtđiệnthoại.
TôiquaylạiShinjuku,quaylạikhunhàmàYonezawađivàobannãysongkhôngnghĩgãvẫncònởđó.Màchodùgãcònởđóthìtồicũngchẳnglàmđượcgì.Tôitiếptụcđiquakhuphốnhộnnhịp,quadãyphốkháchsạnrồitớimộtkhudâncưlạhoắcvớinhữngtòachungcưnằmliềnkề.Đãnửađêmnhưng nhiều căn hộ vẫn sáng đèn. Mai là ngày nghỉ nên họ thức khuyachăng?Ánhsángtừcửasổthậtmềmmại,mờảotrongbóngđêm,tôingướcnhìnvàcảmthấybồnchồn,rồinhậnracóthứgìđókhangkháctrongtúiáokhoác.TôilấyrathìthấymộtcáivílạvàmộtbậtlửaZippomàubạc.Trongvícóbảymươichínngànyênvànhiềuloạithẻtíndụng,cócảgiấyphépláixeôtôvàthẻgolf.Tôinhìnxungquanh.Mộtconchógườmgườmnhìntôivẻcảnhgiácrồibỏđi.Nhìnthấyngườiđànôngmặcáomưađiqua,tôinghĩtrờiđâucómưa,nhìnlại lầnnữathì thấytrêntườngcómộtvết loanglớn,nhưngvếtloangđókhônghẳngiốngbóngngười.Ởconhẻmnhỏcắtngangbêntaytrái,tôitrôngthấyánhđèntừmộtcửahiệunhỏ.Tôicấtlạivívàotúiáokhoác,quẳngchiếcbậtlửaZippovàogiỏchiếcxeđạpđangnằmđổbênđường.Cửahiệurấtnhỏ,bảnghiệuđượcthắpsángđãchuyểnsangmàuđen,chẳngnhìnratêncửahiệu.
Tôivàobên trong,cóbốnchiếcghế trướcquầyvàhaibộbànghếnhỏ.Tôi gọi ông chủ trông uể oải đang chẳng buồn nhìn tôi, bảo cho một lywhisky rồingồivàobàn.Ởquầycómộtngười trônggiốngnhânviênvănphòng, cóvẻ là kháchquen, đang saykhướt.Anh ta gụcmặt xuốngquầyngủ.
Mộtbảnnhạccổđiểnphátratừcáiloanhỏ.Độngtáccủaôngchủtrôngrấtrờirạc,lơđãng,nhưthểtấtcảmụcđíchsốngcủaôngtachỉlànghebảnnhạccổđiểnđó.Mộtconchólaiđượcxíchbênhôngquầy,nónằmườnbấtđộngdướisàn,duychỉcóconmắtlàchuyểnđộng.Lywhiskyphađáđượcđặtlênbànsongchủquánvẫnkhôngnhìntôi.Tôiđưamắtnhìnquanhcửahàngvànghĩthếnàychắccũngchẳngcómấykhách.
Uốngcạnlyrượu,tôigọithêmthìchủquánmangranguyêncảchaivàđárồiquaylạiquầy.DĩnhiênbêncạnhtôibâygiờkhôngcócảIshikawa,ngườihayngănkhôngchotôiuốngnhiều,lẫnSaeko,ngườithườngkhíchtôiuốngnữađi.Tôicảmgiácmìnhđãsay,cáilytrướcmặtnhòađi,tôicứngồinhìnmọithứdầnnhòađi.
Trong quán có ông chủ đang nghe nhạc, người đàn ông mặc vest saykhướt,vàconchólainằmườnchánnảnsongchẳnghềphảnđốiviệcbịxích.Tôinghĩvềsốmệnhsẽbuộcmìnhphảichết,ngẫmlạixemđếngiờmìnhđãlàmnhữnggì.Tôichỉthòtaymóctúicủangườikhác,quaylưnglạivớitấtcả, cự tuyệtxãhội, cự tuyệt sự lànhmạnhvàánh sáng.Tôiđãchọncáchsống làxâybức tườngquanhmình, lẩnvàonhữngkhehởxuấthiện trongcuộcđời tăm tối.Nhưngkhônghiểu tại sao tôivẫnmuốnđượcở lại thêmmột thờigiannữa.Ôngchủquánngồi trênchiếcghếbên trongquầy,mắtnhắmlại.Tôikhônghiểugìvềâmnhạcnênchỉngồinhìn.Tôinghĩ,cuộcđờinàytuycónhiềuthứkhônghàilòngnhưngcũngcóthứtôikhôngmuốnmấtđi,cũngnhưcónhữngngườitôikhôngmuốnhọbiếnmất.
Nhưngcàngnhữngngườitôikhôngmuốnbiếnmấtthìhọlạicàngkhôngsốnglâuvàcókếtcụcrấtbithảm.Tôinghĩxemcuộcđờimìnhcóýnghĩagì,sốmệnhcủamìnhlàgì, rồinghĩđếngiâyphútcuốicùngcủacuộcđờitôi.
Người đàn ôngmặc vest vẫn ngủ, ông chủ quán vẫn khôngbuồnnhúcnhích.Tôimuốnđượcnhìnquangcảnhnàychođếnkhingủthiếpđi.
16
Hồinhỏ,luôncómộttòathápđằngxa.Từconhẻmbẩnthỉuvớicácngôinhàốngvàcácdãynhàthấp,khingẩng
lên,lúcnàocũngthấytòathápđóhiệnlênmờảo.Tòathápbịsươngmùbaophủ,chỉthấylờmờđườngnétbênngoài,giốngnhưmộtgiấcmơbanngàyxưacũ.Tòathápuynghiêm,xavàđẹptớimứckhôngnhìnthấyđỉnh,cảmgiáccóđithếnàocũngkhôngbaogiờđếnđượctậnnơi.
Tôi thườngvào cửa hàng, lấy nắmcơmbỏvào túi áo nhỏ.Đồvật củangườikháckhiởtrongtaytôitrởnênrấtnặng,nhưthứdịvậtxalạ.Nhưngtôi chẳnghề thấyhànhvi đó làphạm tội hayxấuxa.Cơ thểđang trưởngthànhđòihỏinhiềuthứcăn,vàtôikhônghiểuđượccógìsaitrongviệclấythứcănđểăn.Nguyêntắccủangườikhácchẳngqualàthứdohọtựnghĩramà thôi. Tôi cho nắm cơm đã trở nên nặng nề vào miệng, dồn sức nuốtxuống.Tôiđiquaconphốbẩnthỉuphíasaudãycộtđiện,tiếptụcngắmtòathápcaohiệnlênmờảoởtítsaurặngcâytrênđồicao.Sẽcóngày,tòathápấynóivớitôiđiềugì.Vừagãiphầnđùilộradướichiếcquầnsoọcngắn,tôivừayênlặngsuynghĩvềdịvậtcủangườikhácđangđènặngtrongdạdàymình.
Tôinghethấytiếngreohòcủađámtrẻconcỡbằngtuổimình.Mộtđứatócdàicầmcáiôtôđồchơinhỏtrongtay.“Muaởnướcngoàiđấy,”giọngnótovàvang.Cáiôtôđồchơisánglấplánh,thiếtkếtinhxảo,thằngbétăngtốcchoôtôbằngbộđiềukhiểnđangcầmtrêntay.
Tôinhìncảnhđó,lòngthấyxốnxang.Tôithấythằngbéthậtxấuxíkhitựhàovớimónđồđượctặngchứkhôngphảidonótựmua.Đểxóađivẻxấuxíđó,chiếcôtôkiaphảibiếnmất.Vàtôiđãăncắpchiếcxeôtôđồchơi.Vìbọntrẻconthậmchícònkhôngbiếtcótôiởđónênviệcăncắprấtdễdàng.Mónđồnướcngoàiđókhônghiểutạisaokhiếnchotôiliêntưởngđếntòatháp.
Tôimộtmìnhyênlặngđiềukhiểnchiếcxeđồchơitrongconhẻmđầyđávàsỏi.Songchiếcôtôkhôngcònlấplánhnhưtôithấylúctrước.Cảmthấy
cógìkhangkhác,tôibuồnrầutắtcôngtắcđi.Tôiđểnóraxa,rónrénbậtcôngtắc.Khiôtôchạytôivẫnthấycóđiềugìđókhôngổn.Tôilạitắtcôngtắcđivàđặtnóraxahơnnữa.Cuốicùngtôivứtnóvàobãisình lầyảbờsông.Ởtítđằngxa,tòatháplạihiệnlên.Tòathápchỉởxatôi,chẳngbaogiờnóivớitôi,cứthếtiếptụcchìmtrongmànsương.
Tôichưabaogiờthắcmắcvìsaolạicómộttòathápởbênngoàithịtrấn.Tôiđoáncó thể tòa thápđãcóởđótừkhi tôisinhrarồi.Thếgiớinàyđãđượccốđịnhvàcứngnhắc.Giốngnhưthờigian luônchảytrôivới tốcđộriêngcủanó,vừaníugiữmọi thứ,vừađẩy lưng tôi từphíasau, từngchúttừngchútmộtbắttôixêdịchtớichỗkhác.Tuynhiên,khitôiđưataylấyvậtthuộcsởhữucủangườikhác,tronggiâyphútcăngthẳngđó,tôilạithấynhưmìnhđượctựdo.Tôicảmgiácnhưmìnhtạmthờiđượctáchkhỏimọithứđangdiễnraxungquanh,táchkhỏithếgiớicứngnhắc.
Khi vào tiểu học, cậu bạn đượcbầu vào ban cán sự lớp đeomột chiếcđồnghồsánglấplánh.Cậutabảo“củabốtaođấy”vàlenlénchomọingườixem.“Chovàonướcnóvẫnchạy.”Bọntrẻmảimênhìnchiếcđồnghồvẫnchạycảkhichìmtrongnước.Tôiđãăncắpchiếcđồnghồđó.
Tạisaolúcđótôilạiđánhrơichiếcđồnghồtrướcmắtbọnbạncùnglóp?Tôiratayrấtnhanh,thờiđiểmgầnnhưmộtnửachiếcđồnghồnằmtrongtúiáo, tôi tưởng rằnghànhvicủamìnhđãhoàn tất.Nhưngchiếcđồnghồ lạitrượtkhỏitúiáocủatôi,rơibịchxuống.Mọiánhmắtđổdồnvàochiếcđồnghồđãkhôngcònchạynữadovachạmmạnhlúcrơixuốngsàn.Rồinhữngánhmắtđólạiđổdồnvềtôi.“Đồăncắp!”thằngcánsựlóphétlên.“Màylàmhưđồnghồrồi!Đắttiềnđấymàybiếtkhông?Ănmặcbẩnthỉunhưmàymàcònđòiđồnghồđắttiềnà!”
Tiếnglaoxaotronglớpngàymộtlớn,vàicánhtayvươnra,tómlấytayvàchântôi.Bịkéogiật,tôingãxuốngsànnhà.Mộtthầygiáotrẻnghethấytiếng lahét“đồăncắp,đồăncắp”bèn lạigần tôiđangnằmtrênsànnhà,nắmlấytaytôi.Cóvẻthầyđanglúngtúngtrướcchữ“đồăncắp”màbọntrẻconđanglahét.“Xinlỗibạnngayđi!”thầylớngiọng.“Nếuemăncắpthậtthìhãyxinlỗingay!”
Nếungẫmlạithìcólẽđólàmộtsựgiảithoát.Vìđólàkhoảnhkhắclầnđầu tiênhànhvicủa tôibịphơibày trướcxungquanh, trước thếgiới,nếu
khôngtínhtòatháp.Tôicảmnhậnđượcsựgiảithoátmàtôichưatừngcó.Bịmọingườiápđảo,trongsựnhụcnhã,tôilạithấykhoankhoáitrànngập.Nếuánh sáng làm chóimắt, chỉ cần đi ngược hướng là được. Tôi chẳng buồngiấubộmặtcườinhănnhở,cũngchẳngbuồnchốngcự,cứđểmìnhbịxôngã.Từcửasổlớphọc,tôinhìnthấytòatháp.Cólẽchínhlúcnàytòathápsẽnóivớitôiđiềugìđó,tôiđãtưởngnhưthế.Vìtòathápđứngởđórấtlâu.Nhưngtòathápchỉđứngđó,đẹpvàxaxăm.Nóchẳngkhẳngđịnhhayphủđịnhmộtđứađangkhoankhoáitrongnhụcnhãlàtôi.Tôicứthếnhắmmắtlại.
Tôiđịnhbụngsẽtiếptụclấyđồchođếnkhikhôngcònnhìnthấytòathápkia.Lúnxuốngthấpdần,thấpdần,đếnkhihòavàocáibóng.Tôinghĩmìnhcàngăncắpthìbảnthânsẽcàngrờixatòathápđó.Cuốicùngthìcảmgiáccăng thẳng khi lấy đồ của người khác lại trở nên kích thích tôi. Sự căngthẳngkhicácngóntaychạmvàođồcủangườikhác,hơiấmdânglênsauđó.Đólàhànhviphủnhậnmọigiátrị,chàđạplênmọiràngbuộc.Tôiăncắpthứmìnhcần,ăncắpthứmìnhkhôngcần,thứnàokhôngcầnthìlấyxongsẽvứtđi.Cácngóntayvươntớilãnhđịakhôngđượcphépchạmtới,cảmgiáckhoankhoáixóanhòacảmgiáclạlẫmchạyquađầungóntay…Khôngbiếttạihànhvicủatôiđãvượtquangưỡnghaychỉđơngiảnlàdotôilớnlênmàkhôngbiếttừkhinào,tòathápđóđãbiếnmất.
17
Khitôiđiệnthoạichomẹthằngbé,côtabảoởkháchsạnsẽtốthơn,vìvậytôi lên taxi. Chúng tôi hẹn nhau trước cửa tiệm đánh bạc pachinko, langthangởphốkháchsạngiữabanngàyrồivàođạimộtkháchsạnnàođó.Vừavàođếnphòng,côtalậptứccởiáoquần,bảobiếtngaythếnàotôicũnggọilại.Tôiđịnhnóivềchuyệnthằngbé,nhưnglại thôi,đưacô ta lêngiường.Mộtphầnvìtôinghĩnếukhiếncôtagiậnthìsẽkhónóichuyện,nhưngcũngbởiýnghĩbi thảm rằngchuyếnnàymàchết thì tôimuốngầnphụnữ lầncuối.Cô ta leo lênngười tôi,càovàongười tôi.Khôngbiếtcóphảivì tácdụngcủathuốchaykhôngmàsaukhiquanhệmộtlần,côtavẫncònmuốntiếptục.
Côtarờikhỏigiường,vẫnmìnhtrầnnhưnhộng,ramởhérèmcửa.Côtagãigãimá,bảobênkiađườngcómột trung tâmmuasắmmớimở,khônghiểusaolạimuốnchotôithấy.Ởdướisàn,quầnáocôtavươngvãinhưcáixácmỏng.Ánhnắngnhỏnhoilenlỏiquarèmcửa.Tôihơinhỏmdậy.
“Nóivậymớinhớ,”tôiphânvânkhôngbiếtcóphảithờiđiểmthíchhợpkhông nhưng rồi vẫn nói. “Cô có định gửi thằng bé cho người ta nuôikhông?”
Côtangoảnhlại,gươngmặtđờratrongthoángchốc.“Gửianhà?”Khinóicâuđó,khônghiểusaokhóemiệngcôtadãnra.“Không,gửichotrungtâmbảotrợkìa.”“…Cóđượckhông?”Tôicứnghĩlàcôtasẽnổikhùnglên,nhưngcôtachỉkhéprèmcửarồi
quaylạigiường.“Được.Nhưngphảilàmthủtục.”“…Tôikhôngthích.”Độtnhiêncôtanói,tránhánhmắttôivàchâmlửahútthuốc.Tôinghĩcô
takhôngthíchphảilàmcácthủtục.“…Tôiphảibiếnmấtmộtthờigian,khônggặpthằngbéđượcnữa.Côvà
thằngbénênsốngtáchnhaurathìtốthơn.Khôngcóthằngbé,côsẽthoảimáingủvớibọnđànônghơn.Nếucôgửithằngbévàotrungtâmbảotrợ,tôisẽchocônămtrămngànyên.Côthấysao?”
“…Hả?”Cô tachậmrãiđưamắtvềphía tôi.Đôimắtđóươnướtgiốngnhưđôi
môi,phảngphấtnétđaubuồn.Nhậnthấymìnhđanghammuốntrởlại, tôibèntránhánhmắtcủacôta.
“Gầnđây,bạntrai tôicóđấmnó.Tuynókhôngchếtnhưngnhưvậylàngượcđãi đúngkhông?Tôixem tin tức trên ti vi thấynói thế.Tôikhôngthíchnhưthế.Cảnhsátsẽđếnphảikhông?…Ýanhlàthếchứgì?”
“Tôicórấtnhiềutiền.Khôngtốnkémđâu.Côhãyliênlạcvớitrungtâmtưvấnnày,họsẽnhậnthằngbé.Nếuhọkhôngnhậnthìgọiđếntrungtâmnày. Trung tâm bảo trợ này rất được. Tuy nhiên, nếu cô chỉ lấy tiền rồikhônggửithằngbévàotrungtâmmàkhôngcólýdo,côsẽgặprắcrốiđấy.Tôisẽbiếnmấtnhưngtôiđãnhờđồngbọnđểmắtrồi.Làyakuzađấy.Côhiểuchứ?”
Khôngbiếtcôtacónghetôinóihaykhôngmàđộtnhiênhônmôitôi.“Tôimàcóbốmẹthìđãnhờhọtrôngthằngbérồi.Nhưngvìkhôngcó
nêntôikhôngbiếtphảilàmthếnào.Vậylàtôicóthểgửinóvàonhữngchỗnhư thếà.Tôikhôngbiếtđấy.Trướcmắt tôi liên lạcvới trung tâmnày làđượcđúngkhông?Vớisốtiềnđótôicóthểđidulịchđượcrồi.”
Côtanóirồicấtmẩugiấytôighiđịachỉliênlạcvàoví.Khitôilấytiềntừtrongáokhoácvứt trênsàn,cô tahỏi“Giờluônà?”songlạicấtngaytiềnvàotúixách.Mộtbênmắtcôtagiậtgiậtmấylần.
“Anhtuyệtquá.Tốtquá,thựcsựđấy.Tôimừnglắm.Chà,tôisẽmuagìđó.Màtạisaongườitalạisinhconnhỉ?Anhcónghĩnhưvậykhông?Trẻconchỉđángyêulúcđầuthôi.”
Khitôixuốngtaxitrướckhunhàtrọthìđãthấythằngbéởđó.TrêntaynócầmmộtlonCocađãbậtnắpvàmộtloncàphêloạitôihayuống.Thằngbéchẳngnóichẳngrằngđưachotôiloncàphê,tôimởnắpuốngngaytạichỗ.Thằng bé cứ im lặng nhìnmái tóc đã nhuộm nâu của tôi. Lon cà phê đã
nguộiđinhiều.Tôivàophòng rồiquay ra, vừamớibướcđi thì thằngbé cũngđi theo.
Mộtchiếcôtôtăngtốckhiếnchothằngbégiậtmình,vộinắmrìaáokhoáctôi.Đólàmộtchiếcxetrầnthấp,mởloạinhạcngớngẩnvớiâmlượnglớn.Ởphíatrướccũngcómộtcôbévừađivừanắmlấyáokhoáccủabố.Cảtôivàthằngbécùngimlặngđingangquahaichaconhọ.Ngườibốnóigìđóvớicôbé,côbéđáptrảvớivẻhòndỗi.
Chúngtôithongthảđibộvenmộtconsôngnhỏởngoạiôthànhphố.Consôngnàyđãđượccảitạonhưngnướcvẫnđụcngầu,chainhựanổilềnhbềnh.Thằngbéđịnhnóigìđónhưngrồilạiimlặngnhưthểngầnngại.Tôichâmthuốc,nhìnxuốngdòngsôngđụcngầu.
“Chúđãnóivớimẹcháurồi.Cháu thậtsựmuốnvàotrungtâmbảotrợchứ?Nhưvậycónghĩalàcháusẽrờikhỏicănnhàđó.”
“Vâng.”Giọngthằngbévẫnnhỏnhưngrắnrỏihơntrước.“…Trườnghợpmẹcháuvẫncốgiữcháulạinhưngcháukhôngmuốnở
đónữathì…hãygọiđiệnthoạiđếnđây.Trungtâmnàyrấttốt.”Tôiđưachothằngbétờgiấy,nónhìnchằmchằmnhưmuốnhọcthuộc.“Cháuvẫncóthểbắtđầulại.Cháucóthểlàmbấtcứđiềugì.Quênviệc
ăntrộmđi.”“Tạisao?”Thằngbéngướclênnhìntôi.“Cháusẽkhônghòanhậpđượcvàothếgiới.”“Nhưngmà…”“…Đừnglắmlời.Nóitómlạilàquênđi.”Lốisốngcủatôichắcchắnkhôngchophéptôicóthểdạybảotrẻcon.“…Cáinày,chúchocháu.”Tôinóivàđưachonómộtcáihộpnhỏ.“Cáigìvậyạ?”“Cáinàyvốndĩchúkhôngcầnđến.Khinàocháucảmthấyvậylàxong
rồi,chỉcòncáchchết thôi,hoặckhicầnđếnsứcmạnh,khigặprắc rối thìhãymởhộpnàyra.Cócáinàycũnghayđấy.”
“…Nhưngnhỡcháulạibịaiđólấymấtthìsao?”
“Vậythì…chônởđâuđóđi.”Trôngthấymộtlốimòndànhchongườiđibộlênnúi,chúngtôichậmrãi
đilênđó,rảobướctrênconđườngđất.Trênđườngđi,cóbứctượngmộtcôgáicườinhưđiênbằngđá.Chúngtôidùngtayvàlonrỗngđểđàođấtphíasaubức tượng.Chữkhắcdưới chânbức tượnghầunhưđãmờkhôngcònđọcđược,nhưngchắcđây là tượngđài tưởngniệmgìđó.Tôikhôngnghĩngười ta sẽxâydựngcông trìnhnàoởđây,vànhưvậycũngkhông locáihộpsẽbịaiđóđàolên.
“…Khinàocháukhôngcầnđếnnónữathìhãychođứatrẻnàonhưcháuấy.”
Tôivàthằngbélạitiếptụcimlặngbướcđi.Mặttrờiđangdầnxuốngnúi,khôngkhíselạnh.Khichúngtôirađếnquảngtrườngthìthấymộtquảbóngtenniscólẽaiđólàmrơi.Tôinhặtquảbóngđầyđấtbẩnlên,dùngtayphủisạch.Bênkiaghếđá,mộtcậubévàbốcùngchơitrònémbóngqualại.Cậubéđócũngtrạctuổithằngbénày,songnémbóngrấtchậmvàyếu.Mỗilầncậunémbóng,ôngbốlạinóigìđó.Trênghếđácóchiếcmáyảnhkỹthuậtsốvàmáychơigamecóvẻlàcủahaibốcon.
“…Này,cháunémbóngcógiỏikhông?”“…Cháukhôngbiết.”“Chúcálàcháunémgiỏihơnthằngnhãiranhchánchếtkia.”Tôinémquảbóngraxa,thằngbésaumộtthoángngầnngừliềnchạyđi
nhặtbóng.Haibốconcậubékianhậnthấychúngtôinênquaysangnhìn.Thằngbésaukhinhặtđượcquảbóngliềnnémtrảlạichotôirấtmạnh.Tôichụp quả bóng, cảm thấy đầu ngón tay hơi đau song vẫn ném trả lại chothằng bé thậm chí cònmạnh hơn. Tuy nhiên thằng bé vẫn tóm được quảbóng bằng hai tay và ném trả lại cho tôi mạnh hơn cả lúc nãy. Thấy tôikhông chụp được, thằng bé bật cười.Hai bố con kia đứng nhìn chúng tôinémbóng,saumộthồinémbóngtôimớiđểýquảbóngđólàcủahọ.Tôinóicảmơnhọtheonhưlẽthôngthườngrồinémtrảlạiquảbóngchohaibốcon.
“Chúbảonày.”Thằngbéhổnhểnchạylạigầntôi.“Chú sẽ phải đi xa nên không thể gặp cháu được nữa… Nhưng cháu
khôngđượcphéptrởthànhmộtkẻbỏđi,đừnglãngphíđờimình.Mặcdùcó
nhữnglúccháucảmthấykhổsở,nhưngcuốicùngnhìnlạicháusẽluôncóthểmỉmcười.”
Nghetôinóivậy,thằngbékhẽgậtđầu.Thằngbéchưamộtlầnnắmtaytôi,nhưngtrênđườngvềnólạinắmáokhoáccủatôi.
“Trướcmắtcháuhãymưaáoquần…Loạitửtếấy.”
18
Tôi mặc áo khoác màu đen, đứng ở mép chỗ đón tàu, dõi mắt theoYonezawa.
Tôi kiểm tra lại con dao trong túi áo, giả vờ đang đọc báo.Yonezawalườmlườmmấyđứatrẻđangcườilớn.Khicómộtcôgáiđingangqua,ánhmắtgãchuyểnđộngnhưđuổitheocôta.Khônglâusauđó,gãcúixuốngvàbắtđầubướcđi,vavàomột thanhniêncóvẻnhưlànhânviênvănphòngsong cứ thế đi tiếp mà không xin lỗi. Tàu đến, tôi lên cùngmột toa vớiYonezawa.Toaxeđôngnhưngkhôngđếnmứcmọingườiphảinépsátvàonhau.TôivừađọcbáovừagiữkhoảngcáchvớiYonezawa.Gãbuôngthõnghaitay,đứngdựavàocửatàuđangrunglắc.
TàuđếnIkebukuro,rấtnhiềukháchxuốngtàuvàmộtlượngkháchnhiềuhơnthếlạilên.Mộtnhómnữsinhcấpbamặcđồthểthaonhảylênlúctàusắpchạy,toatàutrởnênchậtchội.Tôinghĩđâylàlúcratay,vìthếtôigấpbáo lại, tiếngầnđếnchỗYonezawa.Tuynhiên,gã lạicaumàynhìnchằmchằmnhómnữ sinh, tặc lưỡi rồi từ từ tiến lại chỗ họ.ViệcYonezawa cốgắngdichuyểntrongtàuđiệnchậtkínngườithậtgâychúý.Đếnchỗnhómnữsinh,gãdừnglạirồicứthếđứngnhìn.Gãchẳngbắtchuyện,cũngchẳngsờsoạng,chỉápsátrồinhìnchằmchằmnhómnữsinh.
Tôinghĩnếumìnhdichuyểnbâygiờcũngsẽgâychúý,vìthếtôichờchođếngasau.Khôngcónhiềukháchxuốngganày,kháchlêncũngít.Tôitừngbước tiến đến gần Yonezawa, đứng ngay sau lưng gã. Cô bé nữ sinh bịYonezawaápsátngườicựaquậynhưthểvùngvẫy.Tôidùngngóntaykẹpchỗvảidướinách tráiáokhoáccủagã.Lúccôbénữsinhcốxoaycặp ragiữađể tránhđụng chạmvớiYonezawa thì cơ thểgãmất thăngbằng. lợidụng tình thế, tôidùngdao từ từrạchsườnáogã từ trênxuống.Songvẫnkhôngrạchđượcđếnchỗ túi trong, tôikhẽ thởhắt ra.Khôngkhí trongxengột ngạt, tôi thấyngườimìnhnóng lên.Yonezawanhìnxuống chiếc cặpchắngiữamìnhvớicôbé,gãtừbỏýđịnhvàchỉnhìnbọnhọ.Gãđưataysờcổáokhoác,nhìnánhmắtgãdầnlướtxuốngdưới,tôiđoánchỉvàigiâynữa
gãsẽpháthiệnrachỗbịrạch.Tôinínthở,thòchântráiđánhẹvàochâncôbénữsinh.Côbégiậtbắn,khẽhétlênvàquaylạinhìnYonezawa.Cơthểgầygòcủagãcũngkhẽlắclưvìbấtngờ.Tôilạiláchcondaovàohôngáogã,dùngngóntaytráikéovảilênvớiýđịnhrạchtúiáotrong.Mũidaorạchquavảitừngchúttừngchútmột.Tôixòecácngóntay,kẹpdaotrongngóncáivàngóntrỏ,dùngngóngiữavàngónđeonhẫncònlạikẹpchiếcphongbìnằmbêntrong.Ngaykhoảnhkhắcđó,mộtluồngđiệnchạytừngóntaylênbảvai.Cốlờđicảmgiáclolắng,căngthẳng,tôitậptrunglấychiếcphongbìra.Chiếcphongbìhiệnratrướcmắtkhônghiểusaolạikhácvớichiếcdùngđểđánh tráo.Thếnày thìkhôngxongrồi.Thật tồi tệ, tôicócảmgiácnhưmìnhsắpchìmnghỉm.Côbénữsinhquayđi,khôngphảnứnggìthêmnữa,cólẽvìsợ.KhitôibìnhtĩnhlạithìtàuđãđếnShinjuku.
Tôinhìn theoYonezawaxuống tàu trước rồi lấyphongbì ra.Phongbìdùngđểđánhtráocómàuxanhvàtrắng,cònphongbìnàylàloạimàunâuthườngthấy.Ngóntaytôikhẽrunlên,songkhigiơnólêntrướcánhsángthìcóthểthấybêntrongcòncómộtphongbìkhácnửa.Mởphongbìmàunâura, tôi thấy phong bì bên trongmàu xanh và trắng, có tên công ty, giốngphongbìdùngđểđánhtráo.Tôithởphàonhẹnhõm,songphongbìnàynhìntổngthểcóvẻcũ,giấyđãngảsangmàunâu,sovớichiếcphongbìđánhtráothì nó khác hẳn về độmới cũng nhưmàu giấy, sự khác nhau rất rõ ràng.Những tòanhàkhổng lồđứngsừngsữngquanhnhàga.Cảmgiáchơiđauđầu,tôidodựchạytheoYonezawa.
YonezawarakhỏigatừcửaĐông,hòavàodòngngườiđôngđúc.Trôngthấymộtnhómcáccôgáiănvậnsặcsỡ,gãđộtngộtdừnglại,nhìnquanhkhiếnsuýtnữatôibịtrôngthấy.Tôiquaylạiga,muamộtloncàphêởquầyhàng,dựavàotấmkínhphíatrướclốiracủanhàga,quaylưngrađường.Hítthởsâu,tôilấyđiệnthoạidiđộng,gọichoYonezawatheosốđãghilại.Mồhôilănxuốngcằm.
Tôi trông thấy Yonezawa xa xa chỗ quảng trường trước tòa nhà Alta.Hìnhnhưgãđanglẩmbẩmmộtmình,khiếnmọingườixungquanhnhìngãvớivẻkỳquặc.Gãsờvàobênhông,đảomắtnhìnquanh,khipháthiệnratiếngchuôngđiệnthoại,gãchotayvàotúi.Lúctrảlờiđiệnthoại,hơithởcủagãcóvẻgấpgáp.
“Yonezawahả?”Tôihỏirấtnhẹnhàngsonggãkhôngtrảlời.“TaođanghỏimàycóphảilàYonezawakhông?Trảlờiđi.”“Màylàai?”“Phongbìmấtrồiđứngkhông?”Yonezawanóigìđókhôngrõ.Gãápsátđiệnthoạivàotai, tiếnvềphía
tôi, giữa chừng thì dừng lại gầnnhữngngười cómặtởquảng trường.Tôikhôngmuốnlàmviệcmặtđốimặtvớimộtgãcósúng.
“Cótìmcũngvô ích thôi.Taokhôngởgầnmàyđếnthếđâu.Taođangnhìnmàytừxabằngốngnhòmđấy.”
“Màylàai?”“Làaichảđược.”Vìgãđangngàymộtđếngầnnêntôirờikhỏitấmkínhđangdầnmờđi.
Mộtngườiđànôngcóvẻlàcảnhsátchìmbướcnhanhquatrướcmắttôi.“…Đạiloạilàthếnày,taonghĩmàykhâucáiphongbìvàoáomangnhư
thếđúnglàkỳdị…Taođượcngườitađềnghịlấycáiphongbìnày.Nhưngtaokhôngtinhắntasẽtrảcôngthíchđángnêntaođãđổiý…Taonghenóicáinàycóthểđổithànhtiền.Màycầntiềnđúngkhông?Taokhôngbiếtvìsaocáiphongbìvớvẩnnàylạiquantrọngđếnthế.Nếumàymuốntaotrảlạithìtrảlờicâuhỏicủataođi.”
“…Ngườinhờmàylàngườicủacôngtyà?HaylàYada?”“Taokhôngcầnphảinóivớimày.”“Taosẽgiếtmày.”VàingườiquaylạinhìnYonezawa,gãkéolêmộtchânđilòngvòngxung
quanh.Tôiđivàotrongnhàgarồivàotầngtrệtmộtthươngxábêncạnh.“Trảlờicâuhỏiđi.”“Mẹkiếp.Taobiếtmà.”“Cáigì?”“Taođãnghĩmìnhbịtheodõi.Mẹkiếp.Đólàlýdotạisaotaoghétđira
ngoài.”“Màycònlảmnhảmlàtaosẽvứtluônđấy.”Nghetôinóivậy,Yonezawaimlặng.Tôivàonhàvệsinh,đóngcửalại.“Trướchết,nóichotaobiếttrongphongbìlàcáigì?”
“…Taokhôngviệcgìphảinóichomày.”“Tạisao?”“Taosẽbịgiết.Trảlạichotaođi.”“…Vậythìtaosẽđốtnó.”Yonezawalầmbầmgìđó.“Taoxinmày,mẹkiếp,trảlạichotao.”“Taovừalàmướtnóđấy.”“Hả?”“Taolàmđổmộttícàphêlênrồi…Nếumàykhôngnóinhanh,đốngtài
liệubêntrongcũngsẽhỏngthôi.”“Dừnglạiđi.”“Ấy,loangrarộngrồinày.Vuithật.”“Đượcrồi,taosẽchomàytiền.”“Giờtaođanggấpnólạiđây.”“…Đủrồi,màycógiữcáiphongbìđócũngvôíchthôi.Phảithôngqua
nhiềucầu,màykhônglàmđượcgìvớinóđâu.Taosẽchomàytiền.Batrămngànyên.”
“Taođangbiếnnóthànhgiấyvụnđây.”“Nămtrămngànyên,đượcchưa?Taokhôngthểtrảhơnđâu.Chắcchắn
giánàycaohơntiềncôngmàyđượctrả.”Tôigậpbốngócphongbì,sosánhphongbìđánhtráovàphongbìthật.
Phongbìđánhtráogiờđãbẩnhơn,phongbìthậthơichỉlấmlem.Dấuniêmphongởgiữa,nếunhìngầnthìthấygócđộhơikhácnhưnggầnnhưcùngvịtrí.
“Thôiđànhvậy.Cũngđúnglúctaođangcầntiền.”“…Thằngkhốn.”“Màycònnóilungtunglàtaovứtthậtđấy.”Tôinghĩgiờđưaphongbìchogãcũngđược rồinhưngnếuchỉhùdọa
nửavờithìcóthểgãsẽnghingờcáiphongbì.Tôirakhỏiphòngvệsinh,cóvài người khácđi vào.Quay ra nhàga, tôi leo lên cầu thangdẫnđến cửaĐông.
“…Giờmàyrangânhàngrúttiềnngayđi.SauđóchotiềnvàotrongtủgửihànhlýtrướccổngsoátvétuyếnMarunouchiởcửaĐông.Đểchìakhóa
ở phía bên phải hốc nhận đồ của máy bán hàng tự động nằm cạnh cửahàng…Chẳnghiểusaohômnaycómấytayđiềutraviênmặcthườngphụclởnvởnquanhga.Đừngcólàmgìmanhđộngđấy.”
“…Điềutraviênà?”“Khôngsaođâu.Đừngcónghĩđếnchuyệntheodõingườiđếnlấytiềnở
tủgửihànhlýđấy.Làmxongmàyphảiquaylạiquảngtrườngchotaothấy.Từchỗtaonhìnthấymàyrõlắm.Saukhixácnhậnmàyđãquaylạiquảngtrường,taosẽbỏphongbìvàotủgửihànhlýđó.Chìakhóataocũngsẽđểđúngchỗcũ.Rấthoànhảo.”
“…Taocóthểtinmàyđượckhông?Nếutraođổithìphảitrựctiếp/’“Màykhôngcóquyềnlựachọn.”Tôinóixongliềncúpmáy.RakhỏicửaĐông,tôitrôngthấyYonezawa
đằngxa,taygãvẫnnắmchặtđiệnthoại.Gãvẫnbướcđi,tôidầndãnkhoảngcách,mắtdõitheogã.Gãvàongânhàng.
Tôichuyểnhướng,rẽvàokhuvựchútthuốctrướctòanhàAltarồichâmthuốc.Đangnghĩmãimớiđượchút,tôingẩnglênthấycóbảntintrựctiếptrênmànhình.ÔngbộtrưởngvừamớibịbắnkhiđangdiễnthuyếttrướccửaTâygaShinjuku.Nhữngngườiđangđi trênphốbỗngnhónnhác, tayphátthanh viên mặt nghiêm trọng như thể đang nói chuyện của chính mình.Yonezawađãquaytrởlạitừngânhàng,gãbăngquađường,chuẩnbịđivềphíacửaĐông.Tuynhiên,khinhậnracórấtnhiềungườiđangđứnglại,gãngoảnhlại,nhìnvàomànhình,bấtđộng.Tôiquaymặtđi,tiếptụchútthuốc.TôiđợiYonezawađirồigiữkhoảngcách,bámtheogã.
Yonezawamở tủgửihành lý, chogìđóvàobên trong rồimuanướcởmáybánhàngtựđộng.Saukhithấygãnhìnxungquanh,tôilạirakhỏicửaĐông.Phảimột lúc saumới thấyYonezawaxuất hiện từ cửaĐông, đi ragiữaquảngtrườngrồidáodácnhìnquanh.Tôiquaylạiga,điệnthoạichogãbảomười phút sau hãy quay lại lấy rồi cúpmáy.Ngay bên cạnh tôi,mộtngườiđànôngcaototrônggiốngđiềutraviêncầmđiệnthoạiđingangqua.Anhtaquáttháomấycâurồibiếnmấttrongdòngngườitấpnập.
Tôi lấy chìakhóaởmáybánhàng tựđộng.Mở tủgửiđồ thì thấymộtphongbìcủangânhàngởbêntrong.Tôikiểmtrathìđúnglàcótiềnthật.Tôichophongbìđánhtráovào,đếnmáybánhàngtựđộngmuacàphêrồicho
chìakhóavàohốclấycàphê.Tôichợtnhũnngười,muốnngồixuốngngaytạiđónhưngnghĩcònphải
theodõichođếnkhigãtatớilấycáiphongbì.Nếugãpháthiệnrabịlấymấttàiliệu,nóicáchkhácnếugãbiếtđólàđồgiảvàkhôngcầmđithìcuộctraođổinàychẳngcóýnghĩagì.Tôihòavàodòngngười,giữkhoảngcáchantoànphíasauđủđểdõi theoYonezawa.Gãmởtủgửihànhlývàkiểmtraphongbì.Trốngngựctôiđậpdồndập,songgãcứthếchophongbìvàotúiáo.Tôiliềnđiệnthoạichogã.
“Màylấychưa?”Khitôihỏivậy,gãkhôngtrảlờingay.“Màycónghekhôngđấy?”“…Phongbìquábẩn.Bebéthếtrồicòngì.”Cóvẻgãvẫnchưanhậnraphongbìbịđánhtráo.“Lỗilàtạimày.Taođãnóilàtaosẽlàmthật…Lẽrataocóthểcứthếmà
trốnđi,nhưngtaokhôngmuốngặprắcrối.Cuốicùngthìtaocũnglàmnhưmàymuốnđấythôi.Cảmơntaođi.”
“Taosẽtìmđượcmàyvàgiếtmày.”“Làmthửđi.”Tôicúpmáy,toànthânmềmnhũn,lạithấythèmhútthuốc.Tuynhiên,tôi
để ý thấy cómấy người đang ngoảnh lại phía sau, tôi nhìn theo thì thấyYonezawađang tóm lấy taymột thanhniên trẻ tuổi ngay trước tủ gửi đồ.Taycậutađangcầmđiệnthoại.Cậutamangtheomộtcáitúilớn,khôngbiếtcóphảiđangđidulịchmộtmìnhhaykhôngmàquầnáorấtbẩn.TôiđịnhđivềnhưngnghĩđếnviệcYonezawamang theosúng, tôi lại tiếnđếngầnvàđiệnthoạichogã.Tuynhiên,ngaylúcđó,tôithấynhưbắtgặpánhmắtgãtừkháxa.Tôitránhkhôngnhìnsongcócảmgiácgãđangtiếnlạigần.Trốngngựctôiđậpliênhồi.Tôiđịnhngắtđiệnthoạisongnếuchuôngđiệnthoạicủagãtắtcùnglúctôicửđộng,gãsẽbiếttôilàngườiđiệnchogã.Vìthếtôicứđểvậyrồichođiệnthoạivàotúivàhòavàodòngngười.Mỗikhingoảnhlại tôi đều bắt gặp ánhmắtYonezawa.Từ khóemắt tôi có thể thấy bóngYonezawađangđiêntiếtláchngườiquađámđông.Chạythìcàngdởnêntôigiảbộbìnhthảnleolêncầuthang,đúnglúcđógãđếnđượcsátbêncạnhvàtúmlấytaytôi.Tôinínthởkhinhữngngóntaygãchạmvàomình,cổhọng
tôikhôrát.“Làmàyà?”“…ơ?”Yonezawathởhồnghộc.“Tiềnđâu?”Tôilàmravẻbốirốisongtrốngngựclạicàngđậpnhanhhơn.“Phongbì taolấyđượcrồi.Nhưngcáiđóvốndĩ làcủatao.Trảlại tiền
chotaongay.Đừngcólàmồn.”Yonezawaápsátvàongườitôi,chĩathứgìđóvàobụngtôi.Khôngcần
nhìntôicũngbiếtđólàsúng.TrongđầutôihiệnlêngươngmặtKizaki,cảmgiácnhưIshikawa,Saekođangđứngquanhđâynhìntôi.Vàrồigươngmặtđểlạiấntượngxấungaylầnđầunhìnquaảnhđãgísáttrướcmắttôi.
“Anhdừnglạiđi.”“Taođã trông thấymàyở đâu rồi.Chắc chắn là như thế.Chínhxác là
mày.Chắnchắnlànhưthế.”Mọingườixungquanhchỉhơiquaysangnhìnchúngtôichứkhôngđểý
gìđặcbiệt.ChuôngđiệnthoạicủaYonezawavẫnvanglênnhưthểmộtnghithứcnàođó.Yonezawanhìnđiệnthoại,mồhôitúarađầmđìa.Tôicốkhônghoảngsợnhưngtrongtìnhhuốngnày,khônghoảngsợcókhilạikhôngbìnhthường.
“Xinlỗi,tôiđãlàmgìạ?”“Màynói taonhầmngườihả?Mẹkiếp, taosẽgiếtmày.Nóởđâu?Mà
không,chínhlàmày.Khôngthểnàokhôngphảilàmàyđược.”Yonezawanói,bắncảnướcbọtrangoài,toanlụctúiáotôi.Tôinghĩhay
làmìnhnhậnrồitrảtiềnlạichogãnhưngvớitrạngtháiđangbịkíchđộngnhưvậy, lỡnhưgã tapháthiệnraphongbìcủa tôi thìrắcrối to.Tôi toanchạytrốnvìsợbịbắnthìvừalúctaycủaYonezawabịaiđógiữlại.
“Mày làm saomà thoát được khỏiYada.’Người đàn ông nói. “Nhưngmàychạycũngxađấy?…Yonezawaphảikhông?Cuốicùng taocũng tìmđượcmày.”
Yonezawabấtngờđấmngườiđómột cúvà lenquađámđônghiếukỳđangngoảnh lạinhìnđểchạy trốn.Tôichẳnghiểuchuyệngìxảy ra,cũngchưatheokịpđượctìnhhuốngnhưngcũngchỉbiếttìmcáchchạythoátthân.
Songtaytôiđãbịngườiđànôngtúmlấy.TạisaongườinàykhôngđuổitheoYonezawa?Tạisaoôngta lại túmtôi?Tôikhôngcửđộngđược.Ngaykhitôinghĩthếlàhếtthìngườiđànônglạisiếtchặttaytôihơn.
“Màygiỏilắm.Màythựcsựđãđánhtráođượcphongbì.”Ngườiđànôngnóiđểlộchiếcrăngvàng.“Taođãtheodõimàysuốt…TheolệnhcủaKizaki,nếunhưmàythấtbại
thìtaosẽgiếtYonezawavàlấycáiphongbì…Taođãkhônghiểumàyđịnhlàmgì.Taocứnghĩrằngmàyđãtừbỏvàtoanbỏtrốn,taogầnnhưđãđịnhgiếtcảmàyluôn…Thậtralàmvậysẽrấtầmĩ,lạicóthểngụytrangchovụámsátởcửaTây.”
Khitôilênxecùngvớingườiđànông,ôngtaliềncởichiếcáochốngđạnmỏngra.Ôngtacứcườisuốt, liêntụcnhắclạicâu“ChúmàysẽtrởthànhthuộchạtốtcủaKizaki.”Ôngtamấtmộtbêntai.Ngaylúcôngtađặtbàntaydơbẩn lênvai tôi rủ lần tới đi uống rượu thì chuôngđiện thoại vang lên.NgườigọiđếndĩnhiênlàKizaki.
“…Đưatàiliệuchogãđóchưa?”“…Chưa.”“…Cẩntrọnglắm.Hoànhảođấy.”Kizakicườisongcơthểtôivẫnchưathíchnghiđượcvớitìnhhình.“…Vì tao dặnmàyphải giao tài liệu trực tiếp cho taomà.Nhưnggiờ
màycóthểđưachogãđóđượcrồi.”Tôiđưaphongbìchongườiđànông.“…Trướcmắtmàycứđếnđâyđã.NhờMaejimađưađến.”Điện thoạingắt, tôi thởphào.Khôngđờinào tôi lại trở thànhđồngbọn
vớikẻđãgiếtIshikawa.Túiáo trongcủa tôivẫncòncondaođãrạcháokhoácYonezawa.Giết
Kizakibằngcondaonàykhôngphảilàýtồi,đươngnhiênsauđótôisẽchết.Ngay lúc đó, khônghiểu sao tôi bị thôi thúc bởi ý nghĩ rằngmình khôngmuốnchuyệnđóxảyra.Tôikhônghiểuđiềugìđãngăncảntôi,có lẽbảnthânviệctôicốkhônglàmhỏngviệcđãcónghĩalàtôivẫnđangcòngắnbóvớithứgìđótrênthếgiớinày.Trướcmắt,tôisẽnghĩcáchtừchốiviệctrởthànhđồngbọncủahọsaochokhéo.
Tớibãiđỗxe,ngườiđànôngtênMaejimachotôixuốngtrước.Ôngtanói
chuyệnđiệnthoạivớiaiđóbằngcáitaicònlại,bảotôiđithẳngtớichỗcửanằmởcuốikhegiữahai tòanhà,bướcquacửađó, rồisẽnóichuyệnđiệnthoạitiếp.Đólàmộtkhehẹp,khôngthểgọilàngõ,chỉvừađủhaingườiđilọt.Tòanhàkhôngcóbảnghiệu,chẳngbiếtcónhữngcôngtynàođặtởđây.TôithấybấtannhưnggiờchỉcòncáchđếnchỗKizakimàthôi.
Khehởrấthẹp,bốcmùiẩmmốc.Phíatrướccóngườiđivềphíanày,tôinghĩkhehẹpkhómàđiquanhaunênđịnhquaylạithìthấyMaejimađangđivào,ngườiôngtatrôngtolớnhơnhẳnlúcnãy.Tôiđangthắcmắcsaobỗngnhiêntrôngôngtalạitolớnvậy,vừalúcngoảnhlạiphíatrướcthìaiđómởôbung thẳng vàomặt tôi, cùng lúc tôi cảm nhận được hơi nóng chỗ bụngmình.Tôinhũnngườirarồigụcxuống.Tôitưởngchỉnóngchứkhôngđau,nhưngrồimộtconđaudữdộiậptớinhưthểcóbàntaynàođangxoắnlấyruộttôitừbêntrong,Tôinínthở,cơthểrunrẩy,tôinônmàkhôngrađượcthứgì.Conđauchạy từbụng lênngực,chẳnghiểusao lanracảcánh tay,mắttôimờđi,vàtôinhậnramìnhvừahứngtrọnmộtcútrímạng.Vũngmáuđen loang rộng trênnềnbê tông.Trướcmắt tôicómộtđôigiày, tôimuốnnhìnlênmàkhôngcửđộngđược.
“Tộinghiệpquá.”ĐólàgiọngKizaki.“Màyđãlàmrấtxuấtsắc,thếmàlạibịthếnày.Màykhônghiểutạisao
đúngkhông?”Aiđó túm lấyáokhoáccủa tôikéo lên.Cơ thể tôibị lậtngược lại, tôi
khôngsaothởnổi.Tôikhôngnhìnthấygìcả.Khitỉnhlại,tôithấyvẫncònđau.
“Dùmày thất bại hay thành công thì tao cũng đã quyếtmày sẽ chết ởđây…Mộtphầnlýdolàtaocầnmộtcáixácngaychỗnày.Tuycònhơisớm,nhưngchỉmộttiếngnữa,mọiviệcsẽrõràng.”
HìnhnhưKizakiđangcười.“Thậttiếclàmàykhôngcònnhìnthấythếgiớiđangngàycàngthúvịnày
nữa…Từgiờtrởđi,đấtnướcnàysẽthúvịlắm.Bộmáycủanhữngkẻmờmắtvìquyền lựcsẽ thayđổi rất lớn.Kịch tích lắm!Ngườidâncũngsẽbịảnhhưởngnghiêmtrọng.Thếgiớinàysẽsụcsôi.Cóđiều…”
Kizakinhìnchằmchằmvàotôi.Cặpmắttihíkhuấtsaukínhmát.
“Kểcả thế thì tao cũngchán lắm rồi.Hahaha, tất cảđều làđịangục.Nhưnggiờtaođanghơirunđây.Taosắpđượcchứngkiếnkhoảnhkhắcsốphậnmộtngườikết thúc,do tao toànquyềnđịnhđoạt,đúngnhưnhữnggìtaođãquyết, ngay tại nơi taomuốn.Không còngì khoái lạc hơn…Ngàymai, taosẽtạmrờixađấtnướcnàymộtthờigian.Taovẫncònnhiềuviệcphảilàm.Taophảimạnhhơn,mạnhhơnnữa.”
Kizakichắcchắnđangởrấtgầntôi,nhưngkhônghiểusaotiếngôngtangherấtxa.
“…Bâygiờ,giốngnhưcậubécủanhàquýtộckia,màynênsuynghĩvềsốphậnmìnhtronglúcchết.Buồnđau,sầunãoquá.Chẳngcóaibénmảngđếnchỗnàyđâu.Kếtthúcrồi.”
CơthểKizakihơichuyểnđộng.“Chắc làmàykhônghiểu tại sao lạibịgiết, tại sao lại ranôngnỗinày
đúngkhông?…Cuộcđờilàmộtđiềubíẩn.Hãynghechorõđây.Tạisaotaolạixuấthiệntrongcuộcđờimày?Màycótinvàosốphậnkhông?Sốphậncủamàydotaonắmgiữhaybịtaonắmgiữlàsốphậncủamàyđây?Nhưngsuychocùngthìcũnggiốngnhaucảthôi,màycónghĩvậykhông?”
Cứnhưvậy,Kizakigiẫmlêntôivàbỏđi.Tôicảmnhậnđượcsựồnàovàkhông khí ngột ngạt của con phố đông đúc gần đó.Cảm giác như có cáibónglướtquatôivàkhônglâusauthìtiếngbướcchânmấthẳn.
Tôingồidựavào tường, lấy taychặndòngmáuđang rỉ ra.Mắt tôimờdần, trongconđaungàymộtdữdội, tôinghĩrằngmìnhkhôngmuốnchết.Tôi khôngmuốn phút cuối đờimình lại như thế này.Hình ảnh thằng bé,Ishikawa,Saekolầnlượthiệnlêntrongđầutôi.
Tôinhưthấytrướcmắthiệnlênhìnhảnhchínhmìnhliêntụchànhđộngtrongdòngngườiđôngđúc.Đinướcngoàitheokiểuvừadulịchvừamóctúicũnghay.NghenóiởLondonvẫncòntồntạinghệthuậtmóctúitàitình.Cókhicũngnênsotàivớidânmóctúiởđómộtchút.Thếgiớiđầyrẫynhữngtaynhàgiàungốcnghếch,lấyđượctiềncủamấytayấycũngvuilắmchứ.Tôi trông thấy tòa thápmờmờbênngoàikhehẹp.Tòa thápcaovàxa,cứđứngsừngsữngmãinhưthế.Chỉcầnlấytiềncủabọnnhàgiàutrênkhắpthếgiớirồichođámtrẻconđườngphố.Tôihìnhdungrakhoáicảmởđầungóntaymìnhkhiduỗira,hơiấmrõrệtnhưđangởngaytrướcmắt.Tôisẽtiếnxa
hơntrênconđườngmóctúi,tôisẽtrởthànhmộtkẻmóctúichuyênnghiệp,sẽtiếptụcchođếnkhibảnthânhòavàovàtanbiếntrongdòngngườinhưnhữngbôngpháohoa.Đúnglúctôiđangnghĩvậythìcótiếngbướcchântừxavọnglại.
Ai đó đangđi ngangqua conđườngphía trước khe hẹp này.Tôi nghetiếngmộtphụnữ trẻđangphànnànvềcông tyhayđối tácgìđó.Khoảngcáchtừlốivàokhehẹpđếnchỗhọcònkháxa,nhưngnếutôicócáigìđểnémvềphíađó,chắcchắnhọsẽnhậnratôi.Xungquanhkhôngcóhònđánào, áokhoác thì đãbị lột, bản thân cũngkhôngcòn sứcđể tháogiày ra,khônghiểusaotôilạitìmthấymộtđồngtiềnxutrongtúiquần.
Mộtđồngnămtrămyên,khôngbiếtđãbỏvàotúikhinào,cóthểtôiđãvôthứclấynótừtúiaiđó.Tôikhẽmỉmcười.Taymàvôthứctìmđếntiềnthìthíchhợpvớinghềmóctúiquá.Nhìnthấyđồngtiềnnhuốmmáunày,ngườiđóthếnàocũngđếnđâyxem.Tôivừanghĩngườiđànôngđóxemthườngkẻmóc túiquá,vừa lắngnghe tiếngbướcchânđangđếngần.Tôinghĩmìnhkhôngthểchếtởđây.Chắcchắntừtrướctớinaytôikhôngsơhởđếnmứcphảichếttheocáchnày.Tôidùnghếtsức,kẹpđồngxuvàongóntay.Xaxa,cótòathápmờảo,vươncao.
Trôngthấybóngngười,tôinénconđau,quăngđồngxura.Đồngxudínhmáuxóanhòaánhnắng,sáng lấp lánhmờảo trongkhôngkhí,như thểhyvọngvàosaisốcủasốmệnh.
☆☆☆☆☆
Ngườichuyênphụcvụtrongcáccâulạcbộdànhchopháinữ.
Làmộtdanh từ thườngđượcdùngđểchỉmafiahaycác tổ chức tộiphạmtruyềnthốngởNhậtBản.NgàynayYakuzalàmộttrongnhữngtổchứctộiphạmlớnnhấtthếgiới.
NgườiNhậttínhdiệntíchphòngtruyềnthốngbằngsốlượngchiếutatamilótsàn.Kíchthướccơbảncủachiếulà910mmX1820mm,dày55mm.
Ebookmiễnphítại:www.Sachvui.Com