m nửa - luanhoan.net · một hôm kia chim nhỏ ngậm môi hờn. chim cũng biết hót sầu...

111
một nửa

Upload: others

Post on 10-Oct-2019

2 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

một nửa

PHẠM CHU SA

một nửathơ

NHÀ XUẤT BẢN THANH NIÊN

4 u phạm chu sa

một nửa u 5

ngỏ

Dos viết: “Suốt đời tôi chỉ muốn đẩy tới tận cùngnhững gì người khác làm một nửa”.đời tôi chỉ làm được một nửanhững gì người khác làm tới cùngtrừ một điều là sống đến tận cùngdù chỉ còn một nửa!

6 u phạm chu sa

bắc phương hành

Chiều nặng không dưng sầu núi dựngDừng đây ta cạn chén quan sanÁo cơm mấy thuở đời vô vọngBằng hữu đành như chút bụi vàng.

Ta bỏ phố phường xưa nóng bỏngNghêu ngao đây khúc Bắc Phương HànhĐời rộng ngại gì khung cửa đóngMà quên đi hết những mùa xanh.

Nâng ly uống cạn tình bằng hữuBỏ quê nhà lạc xuống Phương NamTa từ độ bước chân phiêu bạtLòng vẫn ngậm ngùi nhớ Bắc Phương.

một nửa u 7

Chiều nay lòng gợn niềm quê cũBóng nhạn mù tăm lạc lối vềBên rừng chưa hẳn quên đời gióChút ân tình nặng bước chân đi.

Ví thử lòng ta mây trắng đụcMột ngày khôn lạc cõi mù mưa Trần gian giọt đắng ngàn năm trướcTình chợt xem như lối cỏ đùa.

Ví thử đời ta men rượu nhạtMời em nhân buổi tiễn đưa nàyChắc cũng buốt môi người cúi mặtCòn chút tình xưa như khói bay.

8 u phạm chu sa

Chiều nay dừng lại bên đèo vắngTa bắt đầu thấy mộng vô biênĐường xa hun hút sầu đá dựngChắn lối tình về bến tịch dương.

Trời cao gió thấp ngăn mây đụcĐùn quanh trí nhớ một vì saoRừng đêm thoắt chốc đầy men rượuRượu ngát mùi hương một thuở nào

Đêm cũng dậy mùa xanh ký ứcNhững mùa đời tiếp nối chìm sâuKhi ta nhìn lại ngàn xanh ngắtĐời đã buồn như một giấc sầu.

một nửa u 9

Mai sớm lên đường trong sương buốtHồn cũng rưng buồn những bước chânNhịp bước thời gian còn vọng lạiTrong tim ta máu chảy xoay vần.

Ta đi ta đi đường thênh thangRền bước chân theo nhịp thời gianMở tung cánh cửa đời mơ ướcChoáng ngợp sầu xưa đã úa vàng.

Ta như thân ngựa rừng cô độcLạc xuống đồng xanh ngớ ngẩn nhìnBằng hữu lang thang người mỗi ngảMình ta đứng gọi thấu trăm năm.

10 u phạm chu sa

Ngược giáo đâm càn hồn quá khứXóa tan bóng tối bủa quanh đờiMùa dựng thành xuân thì bát ngátVang động không gian triệu tiếng cười

Ta đi ngày rớt lại sau lưngGiữa trần gian cát bụi xoay vầnNhững thương chiếc bóng đời hiu hắtMấy ngàn năm chưa đứng thẳng thân.

Ta đi biển thét lời giông bãoSá gì chút gió mặn chiều hômMà không dựng thẳng cờ minh đạoSoi một dòng sông, nối một dòng.

một nửa u 11

Ta đi trời đất cùng vang vọngHợp tấu rừng xanh khúc biển sầuCó phải dùng dằng lời cố lýNên đường ta mưa thảm giăng mau.

Ở cuối một mùa nhìn lá rụngQuanh thành quách cũ thuở vàng sonNhòa nhập bay quanh miền dĩ vãngNhững chùm hoa nở rộ trong hồn.

Những nụ xanh liền tay quá khứTrên đồng xanh bát ngát thương yêuHãy nở ôi cành non lộc mớiVươn cao trên đổ nát tiêu điều.

12 u phạm chu sa

Những tình thân cũ theo chiều tắtBếp lửa thời gian cũng lụi tànĐứng đây ngó lại nhân gian lạnhSầu suốt thời gian qua mênh mang.

Hai mươi năm nối thành bi khúcBài ca buồn bã nối điêu tànNhững ngựa ngủ vùi lòng đất chếtNhững đời nằm xuống vẫn hoang mang.

Màu quê cũ rưng hồn lữ kháchChút lòng lận đận với quê hươngTa hát chiều nay bài thứ nhất:Hùng ca giục giã lửa lên đường.

(Tháng 2-1973, sau ngày ký Hiệp định Paris)

một nửa u 13

cố xứ

Chiều tà trông núi dựngNgâm khúc Bắc Phương HànhLòng ta như mây trắng.

Đêm buông mành sương mượtNằm trong hốc đá sâuLâng lâng như thoát tục.

Sáng ra nhìn cây cỏSực nhớ chuyện Phương NamQuay đầu nhìn cố xứ.

(Tháng 3-1973)

14 u phạm chu sa

biển

Nắng xa bóng đổ cây dàiBiển xanh gọi gió ra ngoài cõi mâyChim bay rã cánh chia ngàyNúi cao vút mộng ngất ngây bên trờiBờ hoang xóa dấu chân ngườiRêu xanh phủ kín nửa đời chiêm bao.

(Vũng Tàu, tháng 5-1973)

một nửa u 15

ở sài gòn

Ở Sài Gòn thèm một ngày mưa bụiThèm nhạc sầu của gió bấc heo mayĐưa người yêu dạo phố tay trong tayThèm chút lạnh mùa thu Hà Nội(Thèm Hà Nội nhìn em và tưởng tượngEm Bắc Kỳ mắt biếc với môi ngon)Mưa ở đây mưa quá đỗi bất thườngVà nắng gắt cháy cả tình mới chớm.

16 u phạm chu sa

Ngày Sài Gòn anh bỏ quên mộng tưởngĐêm đèn màu rực sáng nỗi ưu tưCơn mộng nhỏ môi dậy thì thiếu nữSao niềm đau chợt buốt nhức không ngờ.

Ở Sài Gòn thèm đọc một bài thơThèm nắng mới sau mưa dầm lầy lộiỞ Sài Gòn anh nửa đời chờ đợiMột ngày nào về lại bến sông xưaỞ Sài Gòn người yêu nhỏ ngây thơNằm choán cả trái tim anh nóng hổi.

Ôi Sài Gòn chiều không em mây nổiNhớ em nghe giá buốt dậy trong hồn.

(Tháng 6-1973)

một nửa u 17

bài ca chim nhỏ

Con chim nhỏ bay về trong nắng ấmDưới sân nhà hoa trắng rụng bâng khuângTrong hồn tôi những mùa xanh lay độngMột hôm kia chim nhỏ ngậm môi hờn.

Chim cũng biết hót sầu ca tuổi trẻĐậu trên cành thơ ấu trái sầu đauNhững nụ cười vội vã tan theo nhauNhư khói thuốc ủ vàng tay kỷ niệm.

Mùa lá rụng trên hai hàng mi ướtChút sầu xưa đã đậu xuống môi cườiChim từ đó còn những ngày biếng hótĐiệu thơ buồn chảy mãi xuống tim tôi.

18 u phạm chu sa

Ôi chim nhỏ sân nhà tôi đã chếtTôi chiêm bao chim lạc mất thiên đườngHồn thơ thẩn giữa ngàn năm mây bạcChút khói tình trôi dạt bến tang thương.

Chim vụt mất cây đời tôi cũng úaBước đi về bờm rũ ngựa chồn chânNgày tàn rụng màu nắng chiều thê thiếtGiọng chim buồn còn vọng giữa vườn không.

Mùa tàn phai theo những bước chânTôi bỏ đi ngày chim thôi ca hótTôi biếng lười mà chim đâu biết đượcNên suốt đời ôm mộng tưởng lang thang.

(Tháng 6-1973)

một nửa u 19

gọi suốt mùa hương

Hương. Hương. Tôi gọi suốt mùa hươngChiều lặng. Chim bay. Mây rợp phố phườngTôi đứng một mình trên triền dốc thảmĐầu cúi. Lưng còng. Chân lún mù sương.

Tôi đi. Tôi đi. Ngày chìm tiếng hátÔi màu trăng cũ trôi lênh đênhTôi chết ngợp màu vàng quá khứÁo hoàng hoa lộng gió buồn tênh.

Hương. Hương. Em là bóng trăng âmRọi sáng đời tôi chiếc bóng thầmTôi mê mải yêu những ngày tháng bệnhChiếc lá khô nào rơi động tiếng sầu câm.

20 u phạm chu sa

Hương. Hương. Tôi nhớ dòng máu nóngNgọn gió xô tràn xuống trái timTôi còn mãi lời sầu ca thứ nhấtVà nụ cười thơ dại môi em.

Tôi trải mộng vàng suốt mùa hoaMùa chim bay lạc mất mong chờHương . Hương. Tôi gọi ngày hấp hốiƠi Hương tan biến thành sương mơ.

Trên chuyến tàu về quê hương thơ ấuHồn chất đầy hoài vọng. Và hai tayÔm nỗi nhớ em tràn hơi thở ấmĐời tôi buổi chiều và những cánh chim bay.

Hương. Hương. Tôi chết giữa chiều nay!

(Tháng 9-1973)

một nửa u 21

Thi sĩ - Tranh Rừng

22 u phạm chu sa

một nửa u 23

sinh nhật

Vui quá sao bỗng dưng muốn khócĐêm trở về nghe lạnh nỗi buồn riêngTa quên bẵng hôm nay là sinh nhậtEm tặng ta quà bát ngát hương nguyền.

Thêm một tuổi chắc nỗi buồn sẽ lớnNhững nỗi buồn ẩn giấu giữa niềm vuiGiữa nụ cười rạng rỡ trên môiVà năm tháng là bóng chìm ảo mộng.

Sinh nhật giờ cuối năm lồng lộngMàu trăng xưa len lén rọi nghiêng vềTrên trang giấy tình xanh màu thơ dạiThổi buồn phiền tan biến giữa hư không.

24 u phạm chu sa

phương mộng cũ

Chiều gió nổi cơn mưa ảo mộngEm ở đâu đôi mắt sầu mông lung ?Tôi đứng giữa dòng chảy tuôn đời sốngTrí nhớ nổ tung.

Từ thẳm không Tiếng vỗ cánh của bầy thiên nga trắngDội đập suốt ngàn năm hồn tôi ngây dạiHoàng hôn chìm ẩn mìnhEm ẩn hình ẩn bóngGiấc mơ nào cháy đen còn vang vọngCơn mưa chiều mang hồn tôi sầu trăm ngả.

một nửa u 25

Tôi trở về không còn ai biếtTôi trở về bóng tối vây quanhMắt sóng sánh màu chiều bi thiếtTôi đắm mình trong chiều bi thiết Em làm sao biết đượcNhững bóng đời đi trăm bến tàn xiêu.

Đêm vẫn còn giấc ngủ xanh xao Em bỏ đi biền biệt tóc lừng hươngDòng đời trôi nhanh từng bước dị thườngTrăng tan . Mây biệtChim bỏ cành khô. Đời thê thiếtTim bật máu khô nụ cười tàn phai.

26 u phạm chu sa

bi ca

I-Đêm vọng lại tiếng kêu than bi thiếtSao anh còn đuổi bắt khói sương tan ?Nỗi bất lực như giòng sông khô kiệtBóng tối bủa quanh bè bạn anh em.

Những đóa hồng còn đọng sương đêmLàm ướt đẫm những niềm tin vô vọngNhững tụng ca những tuyên ngôn trống rỗngCũng vỡ tung như bọt biển tan chìm.

một nửa u 27

II-Anh vẫn đi về với chai rượu đắngTiếng súng tiếng cười gió thoảng ngoài taiAnh bước lên từng bậc thang mòn nhẵnĐập vỡ gương hề xóa bóng đêm dài.

Đập vỡ chai hề rượu chảy máu loangHát khúc ca xưa hề lung linh ánh sángÔi những đóa hồng héo khô gai nhọnCòn vọng lời bi ca của những ngày tàn.

28 u phạm chu sa

mộng ban đầu

Không dưng đất thảm mưa sầuLàm tan tác mộng ban đầu mê hoanNgày đi những bước không hồnBóng ta đổ xuống nỗi buồn bể dâuTa đi nào biết về đâu ?Từng đêm ngất ngưởng bên màu rượu cay..!

một nửa u 29

Tình cờ như gió và mâyGặp nhau giữa những tàn phai ngậm ngùiCảm ơn em nửa nụ cườiTrên môi thơ dại nuôi đời ta đau.

(Tháng 10-1973)

30 u phạm chu sa

rừng chờ đợi

Anh không còn chờ đợi mùa thu trở vềRừng đâu còn lá vàng rơiLá đã chết tàn màu diệp lụcChất độc khói sương phủ kín bầu trời.

Anh làm kẻ lữ hành rời phố thị phồn hoaTìm về miền cao chia buồn cùng thu rừng hết láKhi anh bỏ điPhố phường còn vang vọng bên tai anh

những khúc ca sầu thảmRên siết thân phận yếu hèn.

một nửa u 31

Anh không thể đứng bên lềNhư một kẻ vô tích sựPhí phạm nửa đời tuổi trẻNgồi đợi những mùa thu vềMang đầy hồn bóng tốiBạn bè anh đã đứng trên chông gaiĐứng thẳng trên hai chân đầy niềm tin và kiêu hãnh!

Anh không còn ngồi nhìn sao trời phù phiếmAnh đốt cháy nỗi buồn đốt cháy cả trăng saoHương ngàn năm rừng kết tụ phương nàoAnh bỏ phố xanh xao về rừng chờ đợi.

(Tháng 2-1974)

32 u phạm chu sa

trường sơn hành

I.Núi chẻ đèo cao rừng thăm thẳmNúi tiếp rừng xanh nắng trải thảmChân bước dò trên xác lá khôHồn mở vào cửa mộng hư vô.

Đi về một phương trời thẳng đứngBước lên lịch sử máu xương dựngSá gì rừng thẳm đèo quanh coNgại gì một bóng đời chơ vơ.

Mang trên vai nửa đời tuổi trẻNhìn quanh ta chập chùng bóng xếBước vội, nhưng nhịp nhàng nhịp nhàngĐầy ắp hồn thơ điệu cuồng vang.

một nửa u 33

Là chuyện của một thời ly loạnĐã qua chưa căn phần khốn đốn ?Nâng ly mà hát khúc Bình CaNắm tay cùng nhìn về phương xa.

Kìa, dang tay chào rừng bát ngátNghe lá hát thơ, suối hòa nhạc.Bỏ phố phường phồn hoa sau lưngCuộc tình xa cách lòng rưng rưng.

Trời thả đầy chim bay đỉnh núiRừng thả lá vàng theo dòng suốiTa bỏ đời ta từ độ nàoEm đã biệt mù như chiêm bao.

34 u phạm chu sa

Kìa ai vỡ đất trong nắng sớmĐất tươi màu tình đầu vừa chớmCó phải là chàng Phạm Thái xưa?Hay là ta nhìn ta trong mơ?

Đất tặng ta một rừng hoa dạiTa còn đâu một thời trẻ dạiTuổi trẻ ta lao vút không ngờBây giờ như núi đứng ngu ngơ.

Ta đã sống mười năm phiêu bạtHồn vẫn thơm những mùa hương ngátThèm ngồi bên mẹ hát ê aThèm kể Người nghe chuyện phương xa.

một nửa u 35

Chiều đứng giữa rừng già heo hútCười vang cùng khói trời nghi ngútĐá ai mài nhẵn chờ ta lênHồn ta ai thả sầu lênh đênh.

Ô kìa lá rừng khô réo gọiDưới gót chân ta lời hấp hốiBỏ phố ta tìm lên núi caoÔm cả bầu trời cùng trăng sao.

Nghe chăng tiếng vọng thời gian lướt?Thấy chăng hình ảnh đời bạo ngược?Hãy theo ta về miền cỏ câyTrải thơ lên rừng xanh ngủ say.

36 u phạm chu sa

Mây trải mộng vàng trời xanh thẳmTa gói hồn ta tròn u uẩnÔi núi rừng xanh sao thân yêuTình đã tan giữa đời tịch liêu.

Ta rời rừng Nam về núi BắcHái tặng em cành hoa hiu hắt Nắng tươi mới giữa trời thẳm xanhTình ta mãi là tình mong manh!

một nửa u 37

II.Trường Sơn núi dài hằn vết chémNát bấy hồn ta làm muôn mảnhMáu đỏ ngầu sông núi thân yêuTa nhìn ta bóng đổ tàn xiêu.

Trường Sơn núi biếc trời đứng bóngRền vang tiếng bước thời gian vọngLắng chìm hơi thở thời gian xuôiĐời ta như một bóng mây trôi.

Làm sao nói được lời sương khóiRừng chiều mưa phủ đầy bóng tốiMột mình giữa trời đất bơ vơMáu ứa tim ngời giấc mộng xưa.

38 u phạm chu sa

Lá rừng ai đốt khói hiu hắtKhói làm nhớ nhung, khói cay mắtRừng dạt ngày tàn mưa xa khơiNgười tan thành sương khói chơi vơi.

Sầu nối mây chiều giăng lớp lớpMưa trắng rừng xanh trời đất ngợpNỗi nhớ dâng tràn mùa sương buông Bời bời lắng đọng tiếng quê hương.

Ta còn đi mãi bóng chiều thẳmNương gió mây ngàn năm tháng lụnMùa tiếp mùa tàn phai thu đôngVẫn ta và trời đất mênh mông...

một nửa u 39

III. Có bao giờ chim rừng thôi hótMạch suối rừng xanh khô rễ ngọtTa còn thở mãi nhịp Trường SơnCòn vỗ về điệu hát cô đơn.

Trường Sơn Trường Sơn lời mời gọiHơi thở dồn ngàn năm đi tớiNối người xưa mở lối chênh vênhCòn có ngày ngày đời rộng thênh thênh.

Trường Sơn - hỡi những đời tuổi trẻTrường Sơn - tiếp nối bao thế hệĐi và ngửa mặt với trời caoĐi và ngoảnh lại với ngàn sau.

(Ban Mê Thuột, tháng 6 -1974)

40 u phạm chu sa

đêm bệnh nằm nghe mưa

Gió thốc mưa đùn sương buốt lộngLòng ta hiu hắt. Đêm mênh môngChí cả còn đây bàn tay lạnhNằm bệnh nghe mưa gió não nùng.

Ta theo thời thế lên núi caoĐất đỏ rừng xanh khí nước độcThân ta bệnh hoạn trí lao đaoMơ ngày hội lớn mà chua xót.

Gió rít như mang lời ai oánNhững oan hồn luyến tiếc trần gianRừng cao đồng thấp bom đạn càyCòn chút lòng ta mây trắng bay.

một nửa u 41

Trót sống nhầm thời Xuân thu mớiSao vẫn buồn xao xác chia xaĐêm mưa nằm bệnh lòng đau xéĐời biết bao giờ vui hoan ca?

(Ban Mê Thuột, tháng 7 - 1974)

42 u phạm chu sa

mùa thu xa

Khởi từ những giọt trăng tan Theo hơi sương sớm thở tràn chiêm bao

Thu về chim bỏ cành caoSầu tuôn giọt thảm mưa bào mộng tươi

Chiều phai lệ đổ môi cườiNửa đêm trăng chết bên trời mê hoan

Hồn ta cánh lá khô vàngNát tan từ độ em bàng hoàng xa.

(Tháng 8-1974 )

một nửa u 43

nàng thơ - Tranh TRỊnH THAnH TÙng

44 u phạm chu sa

một nửa u 45

bi ca lạc quan

Những cánh cửa đêm đã khép lại Người bỏ đi không tiếng vọng nàoTôi còn ngồi chờ đợiÂm thanh vỡ tan thành bóng tốiChiếc dù đen bủa chụp xuống khoảng không trí nhớ.

Những lời bi ca xanh xaoDựng lại ước mơ quên lãngTôi ngồi lại cùng nỗi buồnChiếc bong bóng xanh căng phồng ánh sángLung linh hình bóng cũ.

46 u phạm chu sa

Tôi vẫn ngồi chờ đợi trong bóng đêmNguyền rủa chiếc bóng đời đeo đẳng phía sau

phía trướcNgười bỏ đi không tiếng vọng nàoTên bất lực đời tôi lật ngượcTôi đốt đi cuốn sách ước vô dụng(Phép màu đã bị tên phù thủy cao tay phế bỏ)Đốt hết những tâm hồn ám muộiSáng rực rỡ vũ trụ hồn nhiên.

một nửa u 47

Chiếc nỏ thần đã hết linh thiêngThôi đừng tin vào điềm chiêm bao mộng mịHãy phá vỡ những đường hầm âm mưu tối đenVà mở hết những cánh cửa vô hìnhBước đi bước đi hỡi những người anh em tôi

yếu đuối.

(Tháng 11-1974)

48 u phạm chu sa

bài hát mùa xuân xa

Trong khu rừng của anh sáng nayLũ chim xưa đã trở về ca hátEm nghe chăng Hồn anh cũng vang lừng âm nhạcSuối thơ rung điệu luân vũ mưa nguồnHồn thảo mộc thở tràn niềm hoan lạc.

một nửa u 49

Anh cất tiếng ca chào mừng ngày trở lạiNơi muôn đời tim vỗ nhịp hân hoanEm thấy chăng Ngày bỗng dưng mở hộiGió len theo về từng sợi mưa ngoanCỏ tiếp rừng xanh ngút mắt mây ngàn.

Trong tim anh sáng nay hoa bừng nởHoa trải thảm đời anh. Ngày rực rỡEm yêu ơi có bao giờ hiểu đượcMuôn đời hồn xanh xao ước mơ!

Ôi khu rừng cỏ hoa hồn anh kỳ diệuNở rộn ràng bài hát xuân xa.

50 u phạm chu sa

đưa người qua mấy đồi sương phủ

Đưa người qua mấy đồi sương phủMùa sương buốt lộng hai tay xuôiĐưa người qua mấy đồi sương phủChiều chập chùng từng tiếng chuông ngânGiờ thánh thiện giờ chia xa kỳ diệuBàn chân tôi lún xuống ăn năn.

Tôi đưa người còn biết ai đưa tôi?Sương bao la gió lộng trên đồiCo ro chiếc bóng đời mộng ảoTôi còn gì trong trái tim côi?

một nửa u 51

Người khuất nhòa cuối dốc mù sươngRừng cây xanh bóng lá chập chờnTôi đứng trông theo chiều hấp hốiBóng tối dâng tràn thấm đẫm cô đơn.

Người như gió và tôi như sóngÔi sóng hồ xanh như chiêm baoNgười đâu biết muôn ngàn nghiệt ngãTôi một mình hụt hẫng lao đao

Tôi bay theo gió trên đồi buốtTrở về sống tiếp cõi chiêm bao.

(Đà Lạt, tháng 01-1975)

52 u phạm chu sa

ở sài gòn bây giờ

Ở Sài Gòn bây giờ có những sớm mai buồn muốn khóc

mặt trời mù cơn ngái ngủ bình minhnhững giọt cà phê buồn rơi lặng lẽsóng sánh màu mắt em.

một nửa u 53

Ở Sài Gòn bây giờ có những chiều gió mưa tơi tảHạnh phúc buồn mặc áo tơi lang thangPhố xá thênh thang bạn bè xa lạNhững phận người hoang mang. Ở Sài Gòn bây giờ vẫn nguyên vẹn trong anhNiềm vui sướng vỡ tràoVì một bông hoa dại vừa nở đêm qua Vì một giọt sương đêm long lanh trên láVậy thì còn chỗ nào dành cho anh?ngoài em

(Tháng 12-1980)

54 u phạm chu sa

hóa trang

Tự đào huyệt chôn mìnhNhư một tên tử tộiA ha ta hóa trang Làm anh hề múa rối. Ta chôn đầu xuống đấtVà chổng chân lên trờiNhư một tay xiếc vụngĐu bay giữa cuộc đời.

Ta gọi chân là giảTa nhìn trắng thành đenKhi muốn cười - ta khócQuá buồn - ta reo lên!

một nửa u 55

Sống giữa đời điên loạnTa biết khóc hay cườiTrăm năm ôm đá tảngNhảy xuống dòng rong chơi.

Như sống giữa thiên đàngTa yêu mê địa ngụcA ha ta hóa trangNgười bán mua hạnh phúc.

56 u phạm chu sa

Có một mặt trời nàoSoi triệu lần sự thật?Có một nụ cười nào Để làm ta tỉnh giấc.

Ôi giấc ngủ bao nămChỉ thấy toàn ác mộngCòn giấc ngủ ngàn nămĐang chờ ta bước xuống.

Hãy chờ ta bôi mặtVẽ lại chân dung mìnhTự ta làm đạo diễnĐóng kịch đời điêu linh!

(Tháng 8-1980)

một nửa u 57

Phạm Chu Sa 1980 - Tranh Rừng

58 u phạm chu sa

một nửa u 59

không đề

Từ đáy vực cội nguồn lầm lỗiTa bay lên bằng cánh đại bàngThần thánh ngàn năm còn thú tộiBỏ chúng mình trên mặt đất hoang.

Ta thở bằng hơi gầm biển đauVà nhìn bằng mắt những vì saoĐời ta bão táp qua ghềnh thác Sóng dạt xô tràn lên núi cao.

Chớp bể mưa nguồn trong đáy mắtTrăm năm còn để lại gì không?Thiên đàng địa ngục đều không thậtThánh thần trở lại cõi hư không!

60 u phạm chu sa

tình yêu, bóng tối

Anh tên tù tự nguyệnMở cánh cửa đêm thâuSoi vào đêm thầm lặngGặm nhấm nỗi cô đơnGặm nhấm niềm thống khoáiÔi tình yêu tình yêu.

một nửa u 61

Đôi mắt em biển khơiNhìn suốt đời gió nổiNụ cười em bóng tốiTrải hết những mùa xanh.

Trôi trong cơn mộng dữChạm thấu bờ chiêm baoChiếc bóng nhòa hạnh phúcĐổ xuống đời lao đao.

Tay gõ cửa thiên đườngCửa vĩnh hằng đóng kínChân dò thềm địa ngục:Bóng tối và lặng im!

62 u phạm chu sa

sắc màu*Tặng họa sĩ Rừng

Bằng màu xanh hung bạo của rừng giàSự gắng gượngBầy âm thanh cuồn cuộn của trờiGầm thét thú dữ tử thươngMưa đổ bao dungCây nhỏ lệGiữa những ốc đảo dửng dưngRừng vẫn xanh màu hung bạo.

Bằng màu vàng bội phản của đám hoa khoe sắcLũ bướm nhởn nhơ đâu biết cội nguồnSâu bọ chen lấn cùng chim trên cành caoÔi lũ sâu cố vươn lênNuốt lời chim hótNuốt cả trăng sao cùng mật ngọt.

một nửa u 63

Bằng màu đen của bóng tối cạm bẫyTrốn chạy nỗi căm hận khô đắngTrốn chạy niềm cô đơnCuồng loạn những điệu kèn da đen buổi dạ hội

hóa trangSự bất lực của âm thanhVà bóng tối đồng lõa.

Bằng màu đỏ của hoàng hôn tàn úaPhủ dụ những tâm hồn ám muộiTrôi trong cơn mộng dữNhư một lời thú tộiCổ võ chút hạnh phúc tật nguyềnBay đi bay đi bay điĐẹp những chân trời xa.

64 u phạm chu sa

đêm ở biển

Biển rực rỡ trăng. Sóng cồn cào nhớCát mịn màng phủ dụ thịt daEm hiển hiện giữa muôn trùng sóng vỗ Một nửa nào xưa thất lạc của ta.

Trăng sóng sánh. Biển và em sóng sánhĐôi mắt em rực sáng biển đêmÔm chặt em trong vòng tay ảo ảnhSợ em tan theo cơn mộng êm đềm.

một nửa u 65

Gió thủ thỉ lời em mật ngọtPhi lao run hơi thở dập dồnÀo ạt sóng to đè sóng nhỏAnh oằn mình chịu cấu xé càn khôn.

Biển giận dữ ý tình anh thổ lộGhen điên cuồng gào thét dưới chân anhTrời cũng tức - tối sầm - trăng khuất biệtMột mình anh - lặng lẽ một mình anh.

Đêm ở biển nhớ em da diếtCám ơn đời cuộc hạnh ngộ chiêm baoNgàn năm nữa chỉ mình anh thấu hiểuÔi tình yêu - Em mầu nhiệm thế nào!

66 u phạm chu sa

để lại*Tặng Nhã

Vẫn còn nguyên vẹn trong anh Màu mưa trong mắt long lanh thuở nàoVẫn còn nguyên cả trăng saoTừng đêm vẫn thở ra vào hư khôngThèm ôm trọn gánh tang bồng Áo cơm quay lốc giữa dòng thị phiTrăm năm anh để lại gì? Ngàn năm mặt đất xanh rì mộ bia!

(Tháng 6-1989)

một nửa u 67

chiều xuân lên núi

Chiều xuân lên núiUống rượu một mìnhSương khói lung linhBồng bềnh mây trắng

Dã quì thắp nắngChìm dần trong sươngNhặt bóng tà dươngNém vào vô tận.

68 u phạm chu sa

cần thiết

Em như giấc mơ huyễn hoặcKhói sương ẩn chìm bất trắcEm cần thiết như bóng đêmRu cơn mộng mị hoang đàngGiữa bầy thú dữ lặng imEm cần thiết như ánh sáng

Ôi niềm hạnh phúc mong manh Trôi dạt trong chiều bão nổiYêu em mệt lả cuộc tìnhCần thiết nhiệm mầu bóng tối Cần thiết em như hơi thở Hư không ắp tràn nỗi nhớ.

một nửa u 69

người đô thị - Tranh LÊ THÁnH THƯ

70 u phạm chu sa

một nửa u 71

khúc bi ca mùa xuân

Ray rứt khúc bi caMùa xuân xưa nhòe nhoẹtNụ hoa vàng héo hắt.

Trôi bất tận dòng sôngDề lục bình tím ngắtChiều lênh đênh mênh mông.

Vang bất chợt tiếng sấmHoàng hôn chìm trong mưaChập chờn đêm huyễn mộng.

72 u phạm chu sa

Nhạt nhòa trăng âm uXuân ẩn chìm khuất lấpLung linh hình bóng cũ.

Rơi rụng một vầng trăngTreo trên cành mộng ảoThiên cổ sầu mang mang.

Anh ẩm mốc thời gian Em tan thành hư huyễnKhúc bi ca mùa xuân.

một nửa u 73

nhà thơ* Tặng T.P.N

I-Uống một vại bia hơi bằng nhuận bút

mẩu tin xe cán chóNgồi tán chuyện văn chương tót vót tận trời xanhVà ngỡ mình du hành lên sao kim sao hỏaNhưng ngõ cụt đời anh vẫn mãi loanh quanh!

Có những nhà thơ ban ngày vẫn ngủ mơCứ ngỡ nhà thơ là thiên sứ Mang lời rao truyền thượng đế xuống trần gian...Lại có nhà thơ huyễn tưởng hoang đàngĐôi khi tưởng mình là quỉ dữGieo họa cho đời bằng mấy vần thơ ngang!

74 u phạm chu sa

II.Hãy làm thơ đi anh ,chẳng phiền toái gì aiCòn hơn là ngồi lê điêu ngoa thóc máchChửi đổng người này, khen nức lòng kẻ khácChỉ để vui lòng trong chốc lát mà thôi!

Cứ là nhà thơ của Nai lạc rừng thu(1)

Của Bóng ma Hời(2), của Hổ vườn bách thú(3)

Của Tiếng nguyệt cầm(4) hay của Sóng tràng giang(5)

Không quỉ dữ cũng chẳng là thiên sứ!

một nửa u 75

III.Tưởng tượng nếu đời không có những nhà thơCó khác chi đại dương không gợn sóngChắc người đời sẽ lơ ngơ lóng ngóngTương tư những nhà thơ - kẻ khờ khạo đáng yêu.

(1), (2), (3), (4) & (5): Về thời kỳ đầu lãng mạn của các nhà thơ Lưu Trọng Lư, Chế Lan Viên, Thế Lữ, Xuân Diệu và Huy Cận.

76 u phạm chu sa

kỳ diệu mùa xuân

Thức dậy cùng mùa xuânTôi cuống cuồng chạy đi tìm thời gian đã mấtBỏ quên em quên tôiBỏ quên tình yêu đớn đau chất ngấtXô dạt nỗi cô đơnQuay lông lốc giữa đám đông ngơ ngácThức dậy cùng mùa xuânTôi cuống cuồng chạy đi tìm tôi thất lạc.

một nửa u 77

Thức dậy cùng tiếng chimCùng nỗi buồn lá cỏTôi vô vọng kiếm tìmNhững giấc mơ của gió.

Thức dậy cùng tình yêuMùa xuân vàng rực rỡ.

78 u phạm chu sa

xuân phai

Mùa giăng những sợi tơQua bến bờ hư tưởngEm căng nhựa muộn phiền.

Trôi tuột những mùa xuânBước thời gian lỡ nhịpSoi bóng vào tiền kiếp.

Những mùa đông xám ngoétMùa phôi pha dáng vẻPhù phiếm xuân nhòe nhoẹt.

Máu chảy ngược dòng emVề một miền cổ tíchNgây ngất mùa xuân phai.

một nửa u 79

người ăn không khí - Tranh LÊ THÁnH THƯ

80 u phạm chu sa

một nửa u 81

bắt đầu

Ta bắt đầu làm lại cuộc đờiLà trở về cõi thực giữa trần gianVì đêm qua dưới bóng trăng tan Ta chợt nhớ rằng mình còn phải thở.

82 u phạm chu sa

đêm mưa đọc lá cỏ của whitman

Cám ơn những câu thơ của thi sĩ WhitmanTôi chợt sáng một đêm đen ngu muộiTôi ngợi ca tôi* một vì sao tốiNhư em gọi tôi “gã hư hỏng đáng yêu”.

Có gì đâu như đá phủ rong rêuTôi cúi xuống vực đời tôi đứng dậyKhi chợt nhận ra một lũ người chán ngấyThấy đẹp tuyệt vời một ngọn cỏ chong chong.

Những lá cỏ mong manh của thi sĩ WhitmanTồn tại lâu hơn mấy mươi đời tổng thốngLá cỏ - tình yêu - bài thơ cuộc sốngĐẹp như nụ - cười - bốn - mặt Angkor!

(*) Song of Myself - W.Whitman

một nửa u 83

Tạ lỗi em ngày hồi hộp đêm âu loTôi mải miết những cuộc vui phù phiếmTôi ngu dại cứ loanh quanh tìm kiếmChút hư danh với cạm bẫy giăng đầy…

Bình minh lên những lá cỏ sương râyNhững giọt lệ của tình yêu - sự thậtXin tặng em nửa vầng trăng thứ nhấtThổi tan đi chút hạnh phúc tật nguyền.

84 u phạm chu sa

vẫn còn

Vẫn còn tiếng chim hótTrong vườn anh sáng nayVẫn còn mây trắng bayBên ngoài khung cửa hẹp.

Ơi cuộc đời vẫn đẹpVà tình vẫn nồng sayĐủ làm anh ngất ngâyCây tươi màu nắng mới.

Anh không còn chờ đợiNhững bóng hình chiêm baoCửa đời anh mở mauĐón tình - yêu - sự - thật.

một nửa u 85

Ồ vầng trăng thứ nhấtĐã vỡ thành hư không Còn một chút bâng khuângTrong hồn anh chợt thức.

Ôi một mùa địa ngụcTan biến vào đêm quaNhững nỗi đời xót xaThôi xin chào từ biệt.

Vẫn còn những tha thiếtCủa hơi thở tình yêuVẫn đẹp biết bao nhiêuNhững cuộc đời hạnh ngộ.

86 u phạm chu sa

chiều xuân uống rượu cùng bạn cũ

Bạn cũ mười năm gặp lạiChiều xuân mưa lất phất bayBên hiên mai vàng lả tảChuyện trò rượu cạn không hay.

Bạn ta thoát vòng danh lợiRong chơi nguôi quên tháng ngàyNhà rách mưa đùa mái rạMà lòng như mây trắng bayCòn ta quẩn quanh cơm áoGiật mình tóc trắng như mây!

Chiều xuân rượu nồng bạn cũChuyện hoài uống mãi nào say.

(Tháng 2-1995)

một nửa u 87

nàng 1 - Tranh LÊ KÝ THƯƠng

88 u phạm chu sa

một nửa u 89

thiên địa nhân

Năm mươi tuổi biết mệnh Trời *Sáu mươi đã biết mệnh Người hay chưa?Bảy mươi mệnh Đất cũng vừa.

(*) Ngũ thập tri Thiên mệnh - Khổng Tử

90 u phạm chu sa

rao

Anh rao bán những giấc mơXuân không mùa cỏ cây cháy bỏngTrăng úa bầm treo ngược cành khôHiu hắt bóng đường khuya gió lộng. Anh rao bán những cơn đauPhổi ứa máu tim vỡ tung lồng ngựcGiấc ngủ không về mộng mị tan mauĐêm trắng mắt khép hờ hư thực.

một nửa u 91

Anh rao bán thời gian tội lỗi Tiếng nấc nghẹn ngào nhập nhoạng bình minhKhông gian ngập tràn tụng ca hấp hốiRun rẩy mầm tự do phục sinh.

Anh rao bán niềm tin vô vọngĐóa hồng héo khô gai nhọn trầm luânHạnh phúc chơ vơ trên dây thòng lọngEm kịp mua về đốt hết gian truân.

92 u phạm chu sa

ngày về

Trôi đi đến cõi vô cùngNhư rong rêu dạt giữa vùng sóng xôCánh chim chở nặng hẹn hòMột mai máu chảy hững hờ tim đau.

Về thôi, theo nhịp mưa mauSương pha màu tóc, nắng bào sắc daÂm vang những trận phong baHồn tôi nửa mảnh trăng tà khô hơi.

một nửa u 93

Còn đâu suối tóc tuyệt vời Còn đâu màu mắt nửa đời chiêm baoCuối ngày tôi, cánh chim chaoCuối đời tôi, nụ thương đau chín vàng.

Về đây bước lạ ngập ngừngChút hương bay lạc nửa vầng trăng tanSầu rơi cây chết hai hàngNgày về phố cũ bàng hoàng như mơ!

94 u phạm chu sa

xuân cao nguyên*Tặng Nhã & MPK

Rưng rức dã quì vàng rực dốcĐỏng đảnh gió xuân lướt thướt layMơn mởn vườn xuân, hồng nẩy lộcVẳng tiếng chim rừng trong khóm cây.

Nắng xuân vàng óng, tầm xuân biếcNép bên hàng giậu tường vi cườiĐào hé môi tươi đùa gió tếtNhà ai khói ấm bên lưng đồi.

Thơ thẩn rừng chiều du khách đếmHoa cỏ và cây và chim muôngVà mù sương xuống. Đêm trừ tịchKhách lẩn vào sương xuân cao nguyên.

(Đà Lạt, Xuân 2001)

một nửa u 95

xuân quạnh

Phất phơ hoa dạiBên thềm nhà aiTrăng tàn mấy độCửa đóng then cài!

Người đi biền biệtXuân về ai hay.

96 u phạm chu sa

trưa thành phố nghe tiếng gà nhớ mẹ

Lạc lõng tiếng gà trưaGiữa phố phường rộn rịpVăng vẳng điệu bổng trầm Như vọng từ tiền kiếp!

Nghe xao xác trong hồnMột thời nào chợt thứcTuổi thơ trong ký ứcNhịp võng mẹ ru hờiĐiệu ca dao não nuộtTrong gió chiều chơi vơi.

một nửa u 97

Rồi năm tháng trôi qua Đời cuốn con xa mẹTrưa nay nghe tiếng gàNgỡ mình còn thơ béNằm duới mái hiên xưaNghe ầu ơ giọng mẹ …

Điệu ca dao năm cũVẫn ẩn chìm trong tôiTiếng gà trưa xao xácNghe xúc động bồi hồiViết bài thơ nhớ mẹMang âm điệu ru hờiNhư lần đầu tập nói“Con thương mẹ” Mẹ ơi!

98 u phạm chu sa

sương trong mây

Núi cao đồi thấpThung cạn lũng sâuKhuất nhòa mây trắngBiết là nơi đâu?

Xoay quanh tám hướngMây lẩn trong sươngGió lộng mười phươngSương vào mây trắng!

một nửa u 99

nàng 2 - Tranh LÊ KÝ THƯƠng

100 u phạm chu sa

một nửa u 101

tìm

Một chân thò lỗ huyệtMột chân nhảy lò còĐi tìm phương bất diệt.

102 u phạm chu sa

nửa kiếp lênh đênh

Tặng em một nửa cuộc đờiNửa mơ nửa mộng của thời lãng duNửa tự do nửa ngục tùNửa đen nửa trắng tít mù âm dươngNửa hạnh phúc nửa đau thươngNửa hư nửa thực vô thường buồn vuiNửa hân hoan nửa ngậm ngùiNửa chân nửa giả rối bời nhân gianNửa địa ngục nửa thiên đàngNửa thần nửa quỉ hỗn mang kiếp người !!!

Công danh sự nghiệp nửa vờiĐời ta một nửa nụ cười buồn tênhTình ta nửa kiếp lênh đênh.

một nửa u 103

cuối cùng

Ta đã biết điều cuối cùng là cần thiếtNhưng quẩn quanh ta chẳng thấy phương nào Là có thể giúp ta bất diệt !...Một đêm nào ta đắm mình dưới nguyệtThấy đẹp tuyệt vời ánh sáng của ngàn saoVà hồn ta bay vút tận trời caoTrò chuyện với muôn ngàn vì tinh túNhìn trái đất xoay vần như con vụNghĩ nực cười chuyện đầu cuối vu vơNhư đời ta vốn đã quá ngu ngơĐi tìm mãi những điều không có thật!

Cám ơn đời từ niềm tin thứ nhấtThứ hai, ba, tư… cho đến cuối cùng.

104 u phạm chu sa

một nửa

Quá nửa đời anh đi tìm một nửaMột nửa nào thất lạc của anh xưaKhi tìm được thì nửa anh vụn vỡNên làm sao ta ráp lại cho vừa.

Hàn gắn lại em ơi đời tạm bợMột chiều say một sớm tỉnh một khuya buồnMột giọng hát một điệu cười khúc khíchCũng tràn đầy cả hạnh phúc đau thương.

một nửa u 105

Anh thèm sống thèm yêu thèm thởBên nửa em dù cũng vỡ vụn rồiAnh thèm khóc thèm cười thèm nóiTình muộn màng nhưng vẫn mới tinh khôi.

Đời vẫn đẹp anh cắn vào một nửaCơn điên mê tê buốt cõi tồn sinhTan chảy mãi giữa suối nguồn vô tậnHai nửa hòa thành một kiếp lênh đênh.!

Một nửaThơ: PHẠM CHU SANhạc: HÀ THÚC SINH

một nửa u 107

108 u phạm chu sa

một nửa u 109

mục lục

ngỏ 5 bắc phương hành 6 cố xứ 13 biển 14 ở sài gòn 15 bài ca chim nhỏ 17 gọi suốt mùa hương 19 Thi sĩ - Tranh Rừng 21 sinh nhật 23 phương mộng cũ 24 bi ca 26 mộng ban đầu 28 rừng chờ đợi 30 trường sơn hành 32 đêm nằm bệnh nghe mưa 40 mùa thu xa 42 nàng thơ - Tranh TRỊnH THAnH TÙng 43 bi ca lạc quan 45 bài hát mùa xuân xa 48 đưa người qua mấy đồi sương phủ 50 ở sài gòn bây giờ 52 hóa trang 54 Phạm Chu Sa 1980 - Tranh Rừng 57 không đề 59

110 u phạm chu sa

sắc màu 62 đêm ở biển 64 để lại 66 chiều xuân lên núi 67 cần thiết 68 người đô thị - Tranh LÊ THÁnH THƯ 69 khúc bi ca mùa xuân 71 nhà thơ 73 kỳ diệu mùa xuân 76 xuân phai 78 người ăn không khí - Tranh LÊ THÁnH THƯ 79 bắt đầu 81 đêm mưa đọc lá cỏ của whitman 82 vẫn còn 84 chiều xuân uống rượu cùng bạn cũ 86 nàng 1 - Tranh LÊ KÝ THƯƠng 87 thiên địa nhân 89 rao 90 ngày về 92 xuân cao nguyên 94 xuân quạnh 95 trưa thành phố nghe tiếng gà nhớ mẹ 96 sương trong mây 98 nàng 2 - Tranh LÊ KÝ THƯƠng 99 tìm 101 nửa kiếp lênh đênh 102 cuối cùng 103 một nửa 104 nhạc HÀ THÚC SInH 106

một nửathơ Phạm Chu Sa

***

NHÀ XUẤT BẢN THANH NIÊN62 Bà Triệu, Hà nội - ĐT: (04) 38229413 - Fax: (04) 39436024

Email: [email protected] nhánh: 270 nguyễn Đình Chiểu - P.6 - Q.3 - TP.HCM

ĐT: (08) 62907317 - 39302098 - Fax: (08) 39305243

Chịu trách nhiệm xuất bản: MAI THỜI CHÍnH

Biên tập:ngUYỄn CÔng BÌnH

Bìa:ĐÌnH KHẢISửa bản in:TÁC gIẢPhụ bản:

Tranh: Rừng - TRỊnH THAnH TÙng LÊ KÝ THƯƠng - LÊ THÁnH THƯ

nhạc: HÀ THÚC SInH

In 1.000 cuốn, khổ 13x20cm, tại Công ty in Liên Tường. giấy ĐK KHXB số: 293-2010/CXB/554-09/Tn. QĐXB số: 581/QĐ-Tn/Cn, ngày 6.12.2010. In xong và nộp lưu chiểu Quý III năm 2011.