phần 8 t - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdftiết...

24
Tác Gi: Tiu Cô Nương LÀM MTUI 16 Phn 8 Tiết Sang mm cười khi thy Minh Phúc đang chơi vi Trng Khang rt vui v. Hình như con bé rt mến anh. Tiết Sang ct ging: - Hai ba con đang chơi trò gì vy? Minh Phúc nhìn thy nàng, reo lên vui mng: - A… mv! Tiết Sang đón ly Minh Phúc vào lòng, nàng hôn lên má con: - Chơi vui không con? Minh Phúc gt gù: - Ba vi con chơi bán đồ hàng vui lm! Tiết Sang dt tay con đi vphía Trng Khang: - Anh ti lâu chưa? Để em đi nu cơm! Minh Phúc nhanh nhu: - Ba đưa con đi ăn ri! Trng Khang đứng lên, anh xoa đầu: - Con qua nhà ba Vĩnh Cường xin cho ba ít mui nghe? Minh Phúc tròn mt: - Chi vy ba? Trng Khang cười hin: - Để ba nêm canh cho con! Minh Phúc thích thú: - Con đi lin! Đợi Minh Phúc đi ri anh mi quay li nhìn nàng. Đôi mt tóe la làm cho nàng git mình: - Trng Khang! www.vuilen.com 154

Upload: others

Post on 31-Aug-2019

0 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Phần 8

Tiết Sang mỉm cười khi thấy Minh Phúc đang chơi với Trọng Khang rất

vui vẻ. Hình như con bé rất mến anh. Tiết Sang cất giọng:

- Hai ba con đang chơi trò gì vậy?

Minh Phúc nhìn thấy nàng, reo lên vui mừng:

- A… mẹ về!

Tiết Sang đón lấy Minh Phúc vào lòng, nàng hôn lên má con:

- Chơi vui không con?

Minh Phúc gật gù:

- Ba với con chơi bán đồ hàng vui lắm!

Tiết Sang dắt tay con đi về phía Trọng Khang:

- Anh tới lâu chưa? Để em đi nấu cơm!

Minh Phúc nhanh nhảu:

- Ba đưa con đi ăn rồi!

Trọng Khang đứng lên, anh xoa đầu:

- Con qua nhà ba Vĩnh Cường xin cho ba ít muối nghe?

Minh Phúc tròn mắt:

- Chi vậy ba?

Trọng Khang cười hiền:

- Để ba nêm canh cho con!

Minh Phúc thích thú:

- Con đi liền!

Đợi Minh Phúc đi rồi anh mới quay lại nhìn nàng. Đôi mắt tóe lửa làm cho nàng giật mình:

- Trọng Khang!

www.vuilen.com

154

Page 2: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Bốp... bốp!

Bàn tay anh ngoặc qua, ngoặc lại trên gương mặt nàng trong sự bàng hoàng, nàng run giọng:

- Trọng Khang... anh...

Trọng Khang rít qua hàm răng nghiến:

- Tôi không ngờ ngoài ham tiền, cô còn là người đàn bà trắc nết!

Tiết Sang điếng hồn, nàng nhìn anh như thể người ngoài hành tinh, nàng lắp bắp:

- Anh... nói… cái… gì?

Trọng Khang gầm lên:

- Cô và Thế Kiệt… đã làm cái gì vào chiều nay hả?

Tiết Sang chợt nhớ, nàng ôm lấy cánh tay anh, kêu lên:

- Trọng Khang chỉ là hiểu lầm thôi... thật ra là...

Trọng Khang hất mạnh tay nàng, anh bật cười chua chát:

- Hiểu lầm, cô còn định lừa gạt tình cảm của tôi đến khi nào nữa? Cô xem tôi là một thằng ngốc sao?

Tiết Sang gấp gáp:

- Đừng giận anh... hãy nghe em nói đã... Chỉ là hiểu lầm thôi!

Trọng Khang nhìn nàng ê chề cay đắng:

- Tôi không giận cô, càng không trách cô. Tôi chỉ giận mình và tự trách mình quá ngu ngốc...

Tiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

- Không có, Trọng Khang... không phải như anh nhìn thấy... em và Thế Kiệt...

Trọng Khang nhìn nàng tia nhìn sắc lạnh:

- Không có? Sự thật sờ sờ trước mắt mà cô còn chối?

Nàng lắc đầu khổ sở. Phải làm sao để anh tin nàng và Thế Kiệt chỉ là đóng kịch đây?

www.vuilen.com

155

Page 3: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

- Mẹ, sao mẹ khóc?

Tiết Sang và Trọng Khang giật mình vì Minh Phúc về đến. Con bé níu tay nàng:

- Sao mẹ khóc vậy?

Tiết Sang đang cố kìm tiếng khóc, tự dưng nàng gục xuống ôm lấy con vào lòng nức nở. Minh Phúc ôm lấy mẹ:

- Sao mẹ khóc vậy?

Tiết Sang nghẹn ngào:

- Ba hết thương mẹ con mình rồi!

Minh Phúc chợt níu cánh tay Trọng Khang:

- Ba! Sao ba hết thương mẹ với con vậy? Có phải là con không ngoan không?

Trọng Khang nghe trái tim mình xốn xang, anh ngồi xuống bên cạnh Minh Phúc:

- Không phải con không ngoan, mà mẹ không ngoan!

Tiết Sang chợt òa khóc, nước mắt nàng tuôn ra như dòng suối, Trọng Khang chợt nghe xót xa, cơn giận của anh theo tiếng khóc của nàng mà dịu lại. Anh nói với Minh Phúc:

- Con nói mẹ xin lỗi ba!

Minh Phúc quay lại nói với nàng:

- Mẹ mau xin lỗi ba, rồi ba sẽ thương mẹ à!

Tiết Sang vuốt tóc con, nàng run giọng:

- Con nói với ba, mẹ không có lỗi!

Minh Phúc lại quay lại Trọng Khang:

- Mẹ nói mẹ không có lỗi!

Trọng Khang gay gắt:

- Con nói mẹ, mẹ mà còn không ngoan nữa ba về luôn!

Minh Phúc chợt lêu lên:

www.vuilen.com

156

Page 4: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

- Ba đừng về mà!

- Vậy con nói mẹ mau xin lỗi ba!

Minh Phúc nũng nịu:

- Mẹ! Mẹ mau xin lỗi ba đi!

Tiết Sang cắn nhẹ môi, nàng chợt im lặng thật lâu. Từ từ nàng đứng lên, giọng nhát gừng:

- Con nói với ba, nếu ba không tin mẹ thì thôi, ba về đi!

Trọng Khang không đợi Minh Phúc nói được, anh bật dậy:

- Tiết Sang!

Tiết Sang nhìn anh đôi mắt rưng rưng ngấn lệ, giọng nàng run rẩy thật đáng thương:

- Sao... không chịu... tin em!

Trọng Khang nhìn sâu vào đôi mắt buồn hun hút của nàng, tự nhiên cơn giận của anh tan biến theo những giọt nước mắt tuôn rơi của nàng. Anh chợt dang tay siết lấy thân hình mỏng manh của nàng:

- Mau giải thích!

Tiết Sang nhủi mặt vào ngực anh nũng nịu:

- Em và Thế Kiệt chỉ đóng kịch thôi. Tại Như Ngân yêu Thế Kiệt nhưng không chịu nói, nên em với Thế Kiệt mới...

Trọng Khang đã thật nhanh áp đôi môi của mình lên đôi môi mặn nước mắt của nàng. Tiết Sang lặng lẽ đón nhận những yêu thương anh trao, nụ hôn ngọt ngào và êm ái. Thật lâu, khi Minh Phúc kéo tay nàng, nàng mới sực tỉnh và xô anh ra:

- Kỳ cục quá đi!

Trọng Khang cúi xuống nhấc bổng Minh Phúc trong vòng tay mình:

- Chúng ta vào nhà nào!

Minh Phúc nắm tay nàng, cả ba vào nhà. Trọng Khang trầm giọng:

- Vài hôm nữa anh đưa em về nhà gặp mẹ!

www.vuilen.com

157

Page 5: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Tiết Sang bối rối:

- Em...

Trọng Khang giọng chắc nịch:

- Không bàn cãi gì nữa hết!

Trọng Khang bế Minh Phúc lên gác. Tiết Sang sửa lại chiếc gối:

- Anh để con nằm xuống đây!

Trọng Khang đặt con nằm xuống. Đúng là con nít, khóc đó, cười đó, chơi đó, ngủ đó. Trọng Khang kéo Tiết Sang vào lòng:

- Mai mốt không được giấu anh chuyện gì!

Tiết Sang gật nhẹ, bàn tay anh vuốt ve gò má sưng húp của nàng trong xót xa:

- Đau nhiều không em?

Tiết Sang ngước lên nhìn anh, rưng rưng phụng phịu:

- Đánh người ta một cái sái quai hàm luôn!

Trọng Khang cụng trán nàng âu yếm:

- Tại anh yêu em nhiều quá, làm sao chịu đựng nổi khi thấy em...

Tiết Sang dài giọng:

- Yêu nhau thì phải tin nhau chứ!

Trọng Khang cúi xuống hôn nhẹ lên gò má sưng tấy của nàng:

- Anh xin lỗi!

Tiết Sang để mình trong vòng tay ấm áp của anh. Chợt đôi mắt Trọng Khang mở to khi nhìn thấy di ảnh trên bàn thờ, anh lắp bắp:

- Tiết Sang... em... thờ ai vậy?

Tiết Sang nhìn lên di ảnh, ánh mắt buồn rười rượi:

- Là người chị song sinh của em!

Trọng Khang gật gù:

- Hèn gì, giống em quá. Chị ấy mất lâu chưa?

www.vuilen.com

158

Page 6: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Tiết Sang gật nhẹ:

- Đã hơn bảy năm rồi!

Trọng Khang siết nhẹ vòng tay ôm nàng vào lòng:

- Đừng buồn em!

Tiết Sang tựa đầu vào vai anh, bên anh nàng tìm được những rung động, những yêu thương. Khi anh giận dữ, nàng chợt nhận ra nàng yêu anh nhiều hơn nàng từng nghĩ. Chỉ khi sắp đánh mất anh, nàng mới biết anh là tất cả của nàng…

Kính coong... kính coong...

Hai ánh mắt mở to nhìn nhau như thể hiện sự ngạc nhiên. Cô không ngờ anh lại đến tìm mình. Còn anh, anh không thể nào tin được chỉ mới có hai ngày không gặp mà anh đã không nhận ra cô. Bộ dạng cô lúc này trong thật thê thảm, đầu tóc rối bù, gương mặt hốc hác tái xanh, môi thì nhợt nhạt không chút sức sống. Trái tim anh trào lên xót xa khi chính anh đã hành hạ con tim cô. Anh xúc động:

- Như Ngân!

Như Ngân giật mình sực tỉnh, cô vội khép nhanh cánh cửa như không muốn sự xuất hiện của anh. Thật nhanh, Thế Kiệt đã kịp ngăn cô lại bằng bàn tay kẹt giữa hai cánh cửa. Như Ngân điếng hồn:

- Anh... làm gì vậy? Anh... có làm sao không?

Như Ngân vội kéo cánh cửa ra, lưng bàn tay anh sưng húp làm cô lo lắng:

- Trời ơi... sao lại chặn tay vào... sưng tấy hết rồi...

Thế Kiệt xúc động trước sự lo lắng của cô. Anh chợt siết mạnh bàn tay cô, làm cô giật mình:

- Anh... buông ra!

Thế Kiệt kêu lên khi Như Ngân vung mạnh tay anh:

www.vuilen.com

159

Page 7: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

- Á… đau quá...

Như Ngân hết hồn, cô nắm tay anh đưa lên môi thổi thổi:

- Có sao không? Để em thổi cho!

Thế Kiệt bật cười trước cử chỉ của Như Ngân, cô đã hai mươi bảy mà sao tính tình bộp chộp y chang con gái mới lớn. Chợt anh cất giọng:

- Anh khát nước quá, em cho anh vào nhà được không?

Như Ngân vọt miệng:

- Không được!

Thế Kiệt biết cô vẫn còn giận, nhưng anh đâu dễ dàng thua cô như vậy. Anh rên rỉ:

- Tay anh nhức quá... ít nhất em cũng cho anh vào nhà xoa dầu chứ! Em cũng biết anh ở một mình... đâu có ai lo lắng... rủi anh về...

Như Ngân nhăn mặt:

- Được rồi, vào trong đi!

Thế Kiệt giấu nụ cười, anh theo cô vào nhà. Như Ngân đặt ly nước xuống trước mặt anh:

- Anh uống nước đi, để em đi lấy dầu cho anh!

Nói rồi, Như Ngân lên cầu thang về phòng, Thế Kiệt đưa mắt nhìn quanh. Căn nhà y chang trong trí nhớ của anh hai năm trước. Chợt anh đứng lên đi về phòng của Như Ngân. Căn phòng vẫn quen thuộc như ngày nào, anh thấy Như Ngân đang lui cui bên ngăn tủ cô đang tìm chai dầu. Anh đưa mắt nhìn quanh, chiếc giường từng ghi dấu những yêu thương của anh và cô. Chiếc ghế đôi mỗi tối hai người vẫn cùng ngắm sao, tất cả vẫn còn đong đầy trong trí nhớ anh làm cho tim anh rung động những bồi hồi, những nhớ mong lạ lẫm!

Anh sực tỉnh vì tiếng làu bàu của Như Ngân:

- Đâu mất tiêu rồi ta!

Thế Kiệt quay lại, anh ngồi xuống bên cạnh làm cho Như Ngân giật mình:

- Trời đất! Anh vào khi nào? Làm em hết hồn hết vía!

Thế Kiệt than thở:

www.vuilen.com

160

Page 8: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

- Tay anh nhức muốn chết mà đợi em lâu quá nên anh lên đây!

Như Ngân vẫn cố gắng lục tung cái ngăn tủ:

- Không biết em để chai dầu ở đâu rồi!

Thế Kiệt giọng xa xôi:

- Em lúc nào cũng cẩu thả hết, em tìm ở bàn trang điểm xem!

Như Ngân chợt đưa mắt nhìn anh, cô vội đứng phắt dậy vì bối rối. Cô kêu lên:

- Có rồi!

Thế Kiệt nhoẻn miệng cười:

- Anh nói đâu có sai!

Như Ngân vọt miệng:

- Làm như hay lắm vậy!

Thế Kiệt nhẹ ngồi xuống giường:

- Mau xức dầu cho anh đi!

Như Ngân lựng khựng ngồi xuống bên cạnh anh. Bàn tay cô nhẹ nhàng thoa dầu trên tay anh, cô cố thở thật nhẹ để anh không nghe thấy tiếng trống thình thịch trong lồng ngực. Thật bất ngờ Thế Kiệt siết lấy tay cô, giọng anh thật ấm áp:

- Như Ngân!

Như Ngân chợt ngẩng lên, cô chạm ngay đôi mắt nồng nàn của anh. Bờ môi anh hạ xuống đôi môi đang chúm chím như muốn nói gì đó của cô trong sự ngạc nhiên cực độ. Nụ hôn vẫn nồng nàn những hương thơm quen thuộc làm cho Như Ngân ứa nước mắt. Cô nhẹ khép mắt đón nhận nụ hôn mà cô từng đêm khao khát trong những giấc mơ, bỗng đôi mắt cô mở to bừng tỉnh khi nhớ đến nụ hôn của anh và Tiết Sang. Cô đẩy anh một cái thật mạnh, và không quên in trên mặt anh hai cái tát tai:

Bốp... bốp!

Cô rít giọng:

- Anh... đang làm cái gì vậy hả?

Quá bất ngờ, Thế Kiệt nhìn Như Ngân trân trối:

www.vuilen.com

161

Page 9: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

- Như Ngân!

Như Ngân bật dậy, cô gắt gỏng:

- Anh nghĩ tôi là ai mà lại làm như vậy?

Thế Kiệt nheo nheo mắt nói tỉnh:

- Em là Như Ngân!

Như Ngân trừng mắt, giọng mai mỉa:

- Phải, tôi là Như Ngân chứ không phải Tiết Sang!

Thế Kiệt nhướng mắt:

- Sao lại có Tiết Sang ở đây?

Như Ngân “hừ” nhỏ một tiếng:

- Còn vờ vịt!

Thế Kiệt thở hắt ra một cái, anh nghiêm giọng:

- Hôm nay anh đến để hỏi em một chuyện, và yêu cầu em phải thành thật!

Như Ngân trợn mắt, giọng bực dọc:

- Anh nghĩ mình là ai? Lấy quyền gì mà yêu cầu tôi?

- Anh muốn chúng ta một lần nghiêm túc nói rõ mọi chuyện với nhau!

Như Ngân cười khẩy:

- Anh lấy tư cách gì?

Thế Kiệt đứng lên, anh nhìn xoáy vào đáy mắt cô:

- Anh lấy tư cách là người yêu cũ của em, và anh muốn em cho anh biết bây giờ trong tim em có còn yêu anh không?

Như Ngân ngước lên nhìn anh, đôi mắt mở to vì bàng hoàng. Cô ngọng nghịu:

- Anh nói... anh...

Thế Kiệt đặt nhẹ hai bàn tay lên vai cô:

- Nói cho anh biết, em có còn yêu anh không, Như Ngân?

www.vuilen.com

162

Page 10: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Như Ngân nghe trái tim mình cuộn lên những yêu thương mãnh liệt. Nhưng cô lại bật thốt:

- Tôi đã không còn yêu anh từ khi anh phản bội tôi!

Thế Kiệt trầm giọng:

- Anh đã giải thích bao nhiêu lần rồi tại sao không tin anh?

Như Ngân chợt xa xôi:

- Tin hay không cũng đâu còn ý nghĩa gì nữa!

Thế Kiệt đưa tay nâng cằm cô lên:

- Nói đi, em có còn yêu anh không?

Như Ngân buông gọn:

- Không!

Thế Kiệt cố kìm giọng trước sự ương bướng của cô:

- Nếu vậy tại sao em lại phải đau khổ khi thấy anh và Tiết Sang yêu nhau?

Như Ngân bối rối, cô quay đầu nơi khác tránh tia mắt xuyên suốt của anh, cô chống chế:

- Vì tôi… không muốn... Tiết Sang... sẽ là người bị anh phản bội tiếp theo!

Thế Kiệt vung mạnh hai bàn tay trên vai cô bực tức:

- Em còn muốn dối gạt bản thân mình đến chừng nào nữa, Như Ngân?

Như Ngân vẫn giữ thái độ cũ:

- Tôi không gạt ai hết, sự thật là tôi không còn yêu anh!

Thế Kiệt nhào đến ngăn kéo trên đầu giường cô. Thật dễ dàng, anh lấy tấm ảnh đưa ra trước mặt cô:

- Vậy em nói đi, sao em phải giữ cái này?

Như Ngân điếng hồn, làm sao anh biết cô còn giữ tấm ảnh này của anh kia chứ. Như Ngân chồm người, cô gắt lên:

- Trả cho tôi!

Thế Kiệt nạt lớn:

- Nếu em đã hết yêu anh sao phải giữ nó chứ? Chi bằng xé đi cho xong!

www.vuilen.com

163

Page 11: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Nói rồi, Thế Kiệt mạnh tay xé toạc tấm ảnh trước sự kinh ngạc của Như Ngân. Cô nhào đến bấu mạnh tay anh:

- Không... trả cho tôi... trả cho tôi!

Thế Kiệt ném mạnh tấm ảnh rách nát xuống đất, vòng tay anh ôm lấy gương mặt đầy nước mắt của cô, giọng ngọt ngào:

- Còn nói không yêu anh?

Như Ngân ngẩng lên nhìn anh, đôi mắt vẫn còn vương ngấn lệ. Đôi mắt buồn lắng động dưới rèm mi cong vút làm cho anh nao lòng. Đôi môi anh lại từ từ hạ xuống, Như Ngân nghe bờ môi mình hừng hực nóng khi môi anh áp vào môi cô.

Như Ngân tức giận định đẩy anh ra, nhưng cô nghe rã rời như không còn hơi sức vì môi anh đã áp vào môi nàng rát rạt làm cho cô bay bổng lâng lâng. Nụ hôn của anh càng lúc càng sâu và mãnh liệt. Chợt anh dừng lại, đôi môi nồng ấm miên man trên môi cô:

- Mai mốt không được nổi nóng bậy bạ, biết không?

Như Ngân ngẩng lên nhìn anh, giọng tức tối:

- Ai nổi nóng bậy bạ? Anh làm bậy bạ thì có!

Thế Kiệt ôm siết cô vào lòng, giọng bâng quơ:

- Anh không có, trước giờ anh luôn thật lòng với em!

Như Ngân bĩu môi:

- Bộ anh tưởng em con nít tính dụ khị hả?

Thế Kiệt nhẹ kéo cô ngồi xuống giường:

- Anh kể cho em nghe!

Như Ngân lêu lên bàng hoàng:

- Thật... sao?

Thế Kiệt đưa năm ngón tay lên:

- Anh thề!

Như Ngân vội kéo tay anh:

www.vuilen.com

164

Page 12: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

- Em tin... thề thốt gì?

Thế Kiệt nháy mắt với cô:

- Anh không ngờ em yêu anh nhiều như vậy!

Như Ngân nhỏ xíu:

- Tại em biết mình đã trách lầm anh!

Thế Kiệt nhướng mắt:

- Vậy sao không nói với anh?

Như Ngân giãy nảy:

- Chia tay rồi, không lẽ em năn nỉ anh... yêu em lại?

Thế Kiệt cụng trán cô:

- Khỏi năn nỉ, vì anh luôn yêu em!

Như Ngân nguýt anh một cái:

- Yêu em mà còn léng phéng với Tiết Sang?

Thế Kiệt kêu đau khi Như Ngân nhéo vào đùi anh:

- Á... anh và Tiết Sang chỉ đóng kịch với nhau thôi mà!

Như Ngân trừng mắt:

- Đóng kịch... mà hôn đắm đuối vậy hả?

Thế Kiệt nheo nheo mắt:

- Đó chỉ là đóng kịch thôi. Bây giờ mới hôn thiệt nè!

Tưởng anh nói chơi, ai ngờ lời phản đối của Như Ngân chưa kịp thốt ra đã tắt nghẹn. Bờ môi của anh đã phủ xuống mê say, đắm đuối làm cho Như Ngân bị khuất phục hoàn toàn, nghe hạnh phúc ùa về trong vòng tay anh. Lúc này đây, cả hai chợt nhận ra họ còn yêu nhau nhiều lắm.

Chợt Thế Kiệt siết mạnh thêm vòng tay trên eo cô, cùng lúc cô vòng tay lên cổ anh như để nụ hôn thêm chất ngất men nồng!

Thật lâu, Thế Kiệt mới buông cô ra:

- Bây giờ thì dậy đi, và sửa soạn cho thật đẹp!

Như Ngân trố mắt vẻ không hiểu, Thế Kiệt nháy mắt:

www.vuilen.com

165

Page 13: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

- Em quên hôm nay đám cưới ai sao?

Như Ngân cuống quýt:

- Ấy chết? Em quên thật rồi!

Thế Kiệt mắng yêu:

- Em lúc nào cũng hậu đậu hết. Mau tắm đi, anh lấy quần áo cho em!

Thật nhanh, Như Ngân đã tươi tắn trong bộ cánh màu đỏ thẫm mà Thế Kiệt chọn, màu mà anh thích nhất. Anh khép cửa. Trước khi xe dừng lại, Thế Kiệt còn kịp hôn lên cô một cái. Cô giãy nảy:

- Anh!

Thế Kiệt nheo nheo mắt, anh dìu cô vào trong.

Thanh Nhi thật đẹp trong chiếc áo dài màu hồng phấn, mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô, sau khi làm lễ, ba cô đến bên Duy Khánh:

- Con hãy chăm sóc tốt cho Thanh Nhi!

Duy Khánh lễ phép:

- Con hứa, ba cứ yên tâm!

Buổi lễ thật đơn giản, chỉ có vài người thân nhưng thật vui và ấm cúng.

Ngoài kia, Thế Kiệt nắm nhẹ tay Như Ngân:

- Mình cũng cưới nhau nghe em?

Như Ngân vùng vằng:

- Kỳ quá đi!

Tiết Sang đỏ mặt khi Trọng Khang cố tình phớt hờ nụ hôn lên má nàng, anh thì thầm:

- Em sẽ là cô dâu đẹp nhất đó, Tiết Sang!

Tiết Sang bấu mạnh vào tay anh:

- Nịnh!

Trọng Khang nháy mắt:

www.vuilen.com

166

Page 14: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

- Không tin thì thử xem!

Tiết Sang véo mạnh vào bắp tay anh, nàng cự nự:

- Thôi... mà!

Trọng Khang lại cúi xuống cắn nhẹ vành tai nàng, sao mà nàng đáng yêu quá đi thôi. Làm cho anh chỉ muốn được ôm nàng, được hôn nàng mà thôi!

...

Thanh Nhi bỡ ngỡ bước vào phòng tân hôn cô nghe lòng rạo rực điều khó tả. Duy Khánh ôm Thanh Nhi từ phía sau:

- Từ hôm nay chúng ta mãi là của nhau, nghe bà chằn?

Thanh Nhi trừng mắt:

- Anh nói cái gì?

Duy Khánh lườm yêu:

- Đó, chằn dễ sợ!

Thanh Nhi xụ mặt, Duy Khánh tựa cằm trên vai cô:

- Vậy mà anh yêu bà chằn này quá chừng! Làm vợ anh nghe.

Thanh Nhi lặng lẽ gật đầu, Duy Khánh xoay người cô lại:

- Anh giúp em cởi cái áo này ra nhé!

Thanh Nhi nhìn xuống cái soirée cồng kềnh, cô cúi đầu:

- Kỳ lắm!

Duy Khánh thấy cử chỉ của cô mới đáng yêu làm sao, anh siết lấy cơ thể cô. Anh ngọt ngào:

- Anh yêu em, Thanh Nhi!

Thanh Nhi ngẩng lên nhìn anh:

- Em cũng...

Duy Khánh đã nuốt trọn bờ môi của Thanh Nhi, thật nhẹ nhàng anh tháo bỏ cái áo vướng vít trên người Thanh Nhi, cả hai quấn lấy nhau trong hạnh phúc tuyệt vời...

www.vuilen.com

167

Page 15: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Bích Tuyền đang chán nản, cô lăn dài trên chiếc ghế trường kỷ. Nghe tiếng

chuông cửa, cô bật dậy như cái lò xo:

- Ra liền!

Vừa nhìn thấy Phương Tường, Bích Tuyền lớn giọng:

- Anh to gan thật, dám đến đây sao?

Phương Tường vội chụp lấy cánh tay cô:

- Bích Tuyền cho anh vào nhà? Anh... có chuyện muốn nói với em!

Bích Tuyền suy nghĩ hồi lâu, cô mở rộng cánh cửa:

- May cho anh là ba mẹ tôi đi công chuyện làm ăn!

Phương Tường dắt xe vào nhà, Bích Tuyền vào trước cô lấy hai ly nước để trên bàn:

- Nào, nói đi anh muốn nói chuyện gì?

Phương Tường đưa tay lên bóp trán, Bích Tuyền nhíu mày:

- Anh say lắm rồi phải không?

Phương Tường nắm chặt tay của Bích Tuyền:

- Anh phải làm sao thì em mới tha thứ cho anh, Bích Tuyền?

Bích Tuyền nhìn Phương Tường không chớp mắt. Thì ra anh ta vì chuyện này mà say xỉn, trong khi cô mới là người thiệt thòi. Bích Tuyền “hừ” lên một tiếng:

- Vậy anh nói xem, phải làm sao tôi mới trở về là con gái?

Phương Tường gục đầu vào hai bàn tay khổ sở:

- Anh...

Bích Tuyền thấy anh khổ sở quá, cô cũng chùng lòng. Cô biết chuyện cũng do mình một phần trong đó, nhưng cô cay đắng:

www.vuilen.com

168

Page 16: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

- Anh... đã hại tôi rồi!

Phương Tường thừ người thật lâu, anh nhìn bộ dạng của Bích Tuyền lúc này trông cô yếu đuối và cần được che chở biết bao. Anh khổ sở:

- Anh... xin lỗi... anh... chỉ vì anh quá yêu em... xin em... Bích Tuyền... em nói đi... chỉ cần em muốn anh... sẽ chết vì em!

Bích Tuyền đứng lên cô nhìn anh thật đáng thương:

- Anh mau rời khỏi đây, tôi không muốn thấy anh nữa!

Phương Tường lững thững ra về, Bích Tuyền nhìn theo mà nghe xót xa. Phải chi Trọng Khang cũng yêu cô nhiều như vậy thì tốt biết mấy. Bích Tuyền thở dài não ruột. Đôi mắt cô bỗng sáng lên, cô phải tranh thủ thời gian chinh phục bà Hồng Duyên trước. Nghĩ vậy, cô thay nhanh quần áo rồi ra xe đi mất.

Bà Hồng Duyên giận dữ:

- Tại sao con lại làm như vậy?

Trọng Khang vẫn thản nhiên:

- Có sao đâu, con đâu có cần một thư ký không có năng lực như cô ta!

Bà Hồng Duyên khổ sở:

- Nhưng con có biết Bích Tuyền là...

Trọng Khang nhép miệng:

- Cô Út của HyOSung & Chenwill phải không?

Anh chợt siết lấy tay bà:

- Bây giờ chúng ta sẽ không phải sợ HyOSung & Chenwill rút vốn mẹ à!

Bà Hồng Duyên tròn mắt:

- Tại sao?

Trọng Khang nở nụ cười đầy mãn nguyện:

www.vuilen.com

169

Page 17: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

- Con đã tìm được đối tác lâu dài, đó là công ty CK Hùng Thịnh. Họ đồng ý gia nhập vào OBiBi. Còn có công ty Mai Hoa, họ cũng đang xem qua kế hoạch đầu tư cho OBiBi.

Bà Hồng Duyên kinh ngạc đến nỗi cái miệng tròn vo lại rất đáng yêu:

- Thật không?

Trọng Khang gật nhẹ, anh trầm giọng:

- Vậy nên mẹ đừng ép con và anh Hai nữa!

Không để cho bà trả lời, Trọng Khang đã cất giọng:

- Hôm nay con đưa Tiết Sang về ra mắt mẹ, để con ra gọi cô ấy!

Mẹ Trọng Khang đón Tiết Sang bằng ánh mắt sắc sảo pha chút lạnh lùng:

- Đến rồi à!

Tiết Sang lễ phép gật đầu chào bà Hồng Duyên, bà quan sát Tiết Sang từ đầu đến chân. Trọng Khang đã ngoài ba mươi, đẹp trai lại có địa vị xã hội. Biết bao nhiêu tiểu thơ muốn ngã vào lòng tay anh, vậy mà chỉ vì sự phản bội của mối tình đầu mà anh đã lạnh lùng với tất cả. Bà Hồng Duyên tự hỏi không biết Tiết Sang có điểm gì mà khiến con trai mình say mê đến vậy. Tiết Sang rợn người vì bà Hồng Duyên “chiếu tướng” mình quá lâu.

Tiết Sang nghe tim mình đập mạnh dữ dội vì ánh mắt cương nghị của bà Hồng Duyên. Sau những căng thẳng, bà Hồng Duyên làm một cái tằng hắng, bà hỏi:

- Cháu là người ở đâu?

Tiết Sang lễ phép:

- Dạ, quê cháu ở Đồng Nai. Nhưng giờ cháu làm ở Sài Gòn trong công ty của... Trọng Khang!

Bà Hồng Duyên ngạc nhiên:

- Còn gia đình cháu?

Tiết Sang đáp một cách miễn cường và khó khăn:

- Dạ, ba mẹ cháu đều đã qua đời... cháu sống với người chị... nhưng chị ấy... cũng qua đời cách đây bảy năm!

www.vuilen.com

170

Page 18: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Bà Hồng Duyên kêu lên:

- Bây giờ cháu ở một mình?

Tiết Sang lắc nhẹ:

- Dạ cháu ở với con gái!

Bà Hồng Duyên gật gù, bà vọt miệng:

- Còn chồng cháu đâu?

Tiết Sang chợt im lặng đưa mắt nhìn Trọng Khang, anh siết nhẹ tay nàng:

- Chồng Tiết Sang đã mất rồi!

Bà Hồng Duyên lại hỏi:

- Tại sao?

Tiết Sang cố gắng từng lời:

- Dạ... tai nạn!

Bà Hồng Duyên lắc đầu:

- Cháu có từng nghĩ cháu là khắc tinh của họ không? Sao người thân đều chết hết vậy?

Tiết Sang trố mắt nhìn bà. Trọng Khang gắt nhẹ:

- Mẹ!

Bà Hồng Duyên nghiêm giọng:

- Mẹ đang lo cho con đó! Mẹ sợ Tiết Sang sẽ khắc chết con!

Tiết Sang kêu lên kinh ngạc:

- Bác!

Bà Hồng Duyên nhỏ giọng:

- Thiệt tình bác cũng mến cháu... nhưng... cháu cũng có con... bác tin cháu sẽ hiểu cho nỗi khổ tâm này của bác...

Tiết Sang xúc động, nàng rưng rưng nước mắt:

- Cháu... biết!

www.vuilen.com

171

Page 19: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Bà Hồng Duyên sụt sùi:

- Bác hi vọng cháu và Trọng Khang có thể xem nhau là bạn, được không?

Tiết Sang còn chưa trả lời thì Trọng Khang đã giận dữ:

- Không được!

Tiết Sang biết mình không có cơ hội bước vào ngôi nhà này, nàng đứng lên:

- Cháu xin phép!

Chỉ có vậy, Tiết Sang bỏ chạy ra cửa. Trọng Khang bật dậy anh kéo tay nàng, gắt lên:

- Vào đây!

Bà Hồng Duyên mắng anh:

- Con bị làm sao vậy, trên đời không thiếu con gái cho con lấy, sao lại đâm đầu vào một người chết chồng, lại có con?

Trọng Khang gân cổ:

- Chuyện đó thì có liên quan gì đến tình yêu đâu?

Bà Hồng Duyên nạt ngang:

- Sao lại không?

Vừa lúc Bích Tuyền đến, cô xen vào:

- Mẹ nói đúng đó Trọng Khang, Tiết Sang không xứng với anh đâu!

Trọng Khang nổi sùng:

- Ai cho cô vào đây?

Bích Tuyền quay lại cầu cứu bà Hồng Duyên:

- Bác!

Trọng Khang cương quyết:

- Dù mẹ đồng ý hay không, con vẫn cưới Tiết Sang!

Bà Hồng Duyên tức giận:

- Trọng Khang... con... dám cãi lời mẹ...

www.vuilen.com

172

Page 20: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Trọng Khang định cãi nữa, những Tiết Sang đã nắm nhẹ tay anh:

- Đừng Trọng Khang, mẹ anh nói đúng. Chúng ta xem nhau là bạn đi, anh đừng vì em mà gây nhau với mẹ!

Bà Hồng Duyên gật gù:

- Đúng đó, Tiết Sang nói phải, con nên nghe lời Tiết Sang đi!

Trọng Khang nạt lớn:

- Tiết Sang! Em còn nói thêm một lời nào nữa, anh không tha cho em!

Tiết Sang sợ hãi đành im bặt. Anh trầm giọng:

- Con quyết định rồi, mẹ có nói gì cũng vô ích!

Bà Hồng Duyên ú ớ:

- Con...

Bích Tuyền tức tối:

- Nó cho anh ăn bùa mê thuốc lú gì mà anh mê dữ vậy?

Bốp... bốp!

Mọi người nhìn Trọng Khang rồi nhìn Bích Tuyền sững sờ. Bích Tuyền ôm mặt nức nở:

- Anh...

Trọng Khang nghiến răng:

- Đây là chuyện gia đình tôi, không đến lượt cô xen vào. Cút ngay!

Bích Tuyền trừng mắt nhìn anh, Trọng Khang lại gầm giọng:

- Đừng có lấy HyOSung & Chenwill ra uy hiếp tôi. Vô ích! Tôi sẽ chấm hết hợp đồng với HyOSung & Chenwill trong thời gian gần nhất. Và tôi không muốn có bất kỳ quan hệ nào với cô!

Bích Tuyền nhạt nhòa nước mắt, cô gật lia lịa:

- Anh tàn nhẫn lắm, nhưng tôi không để anh yên đâu!

Bích Tuyền ào ra như cơn lốc, vội vàng như khi đến.

Bà Hồng Duyên nghiêm giọng:

- Con có thể không chọn Bích Tuyền nhưng Tiết Sang thì không được!

www.vuilen.com

173

Page 21: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Trọng Khang cương quyết, anh nắm chặt bàn tay Tiết Sang:

- Con xin lỗi, nhưng con sẽ cưới cô ấy!

Bà Hồng Duyên gằn giọng:

- Con không được cãi mẹ!

Trọng Khang quạu quọ:

- Mẹ!

Bà Hồng Duyên khàn tiếng:

- Không bàn cãi gì nữa!

Trọng Khang cương quyết:

- Mặc mẹ phản đối, con và Tiết Sang sẽ lấy nhau!

Bà Hồng Duyên nổi giận:

- Con dám cãi lời mẹ?

Trọng Khang trầm buồn:

- Đối với con, tình yêu là tất cả, con yêu Tiết Sang và nhất định cưới cô ấy!

Tiết Sang níu tay anh:

- Được rồi Trọng Khang, đừng cãi mẹ nữa!

Bà nhìn Trọng Khang, bà biết anh yêu Tiết Sang thật rồi. Bà kêu lên:

- Nhưng Tiết Sang...

Trọng Khang điềm tĩnh:

- Trước đây mẹ đã ép anh Hai rồi, mẹ thấy hậu quả của anh Hai chưa? Vậy xin mẹ đừng phản đối chúng con!

Bà Hồng Duyên không biết nói gì vào lúc này. Trọng Khang nói đúng, chỉ vì OBiBi mà bà đã ép Trọng Phúc từ bỏ tình yêu của mình để lao vào cuộc hôn nhân danh lợi, cuối cùng cuộc hôn nhân kết thúc sau ba tháng và Trọng Plúc phải chịu sự cô đơn đến bây giờ. Chợt một giọng trầm ấm vang lên:

- Mẹ, đừng cản Trọng Khang nữa. Để Trọng Khang đến với tình yêu của nó đi!

www.vuilen.com

174

Page 22: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Bà Hồng Duyên quay lại nhìn Trọng Phúc. Trọng Phúc lúc nào cũng trầm lặng và hiểu chuyện hơn Trọng Khang. Chính vì vậy mà bà đã vô tình làm khổ anh. Bà bùi ngùi:

- Thật ra, mẹ cũng đâu muốn chia rẽ Trọng Khang!

Trọng Khang nắm nhẹ tay bà, anh trầm giọng:

- Vậy là mẹ đồng ý cho tụi con cưới nhau!

Bà quay lại nhìn Trọng Khang và Tiết Sang âu yếm:

- Hai đứa phải hạnh phúc đó!

Trọng Khang nở nụ cười thật hạnh phúc:

- Cảm ơn mẹ!

Rồi anh quay lại Tiết Sang, giọng ngọt ngào:

- Gọi mẹ đi em!

Tiết Sang sững sờ chết lặng, gương mặt trắng bệnh làm cho Trọng Khang hoảng hồn. Anh lắc mạnh bàn tay lạnh ngắt của nàng:

- Tiết Sang! Em làm sao vậy?

Tiết Sang nhẹ rụt tay ra khỏi tay anh, nàng chỉ tay về phía Trọng Phúc:

- Anh ta là gì của anh?

- Anh ấy là Trọng Phúc, anh Hai của anh. Cũng chính là người thuyết phục mẹ cho chúng ta cưới nhau. Em mau cám ơn anh ấy!

Tiết Sang từng bước từng bước tiến lại gần Trọng Phúc. Đôi mắt Trọng Phúc nhìn nàng trân trối, tay chân anh nghe bủn rủn, anh cứ lùi lại theo những bước chân của Tiết Sang. Anh lắp bắp:

- Tiết Minh... em...

Bà Hồng Duyên và Trọng Khang đều ngạc nhiên vì phản ứng của họ, Trọng Khang nắm tay Tiết Sang:

- Tiết Sang! Em làm gì vậy?

Tiết Sang giọng lạnh lùng:

www.vuilen.com

175

Page 23: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

- Em đang muốn xem cho rõ mặt một con người tàn nhẫn đến dã man, một con người đểu cáng, bất nhân...

Trọng Phúc không lùi nữa, anh cố tấn tĩnh:

- Em không phải Tiết Minh?

Tiết Sang giọng vô cảm:

- Phải, tôi Không phải Tiết Minh, mà là Tiết Sang!

Trọng Phúc vô tình lặp lại:

- Tiết Sang!

Rồi anh chợt bấu mạnh bờ vai nàng:

- Tiết Sang... Tiết Minh đâu... cô ấy hiện giờ ở đâu? Mau nói anh biết... Tiết Minh... cô ấy…

Bốp... bốp... bốp... bốp...

Bàn tay mềm mại của nàng tát liên tục trên gương mặt điển trai u uất của Trọng Phúc, làm Trọng Khang và bà Hồng Duyên sững sờ. Trọng Khang nắm chặt tay nàng giữ lại:

- Làm sao sao vậy, Tiết Sang... sao lại...

Tiết Sang cố vùng vẫy khỏi bàn tay của Trọng Khang, nàng gào lên trong đau đớn:

- Anh buông em ra... em phải giết chết tên bạc tình này... em phải giết hắn...

Trọng Khang cố kìm nàng lại:

- Tiết Sang!

Trọng Phúc hất mạnh bàn tay Trọng Khang, giọng nhẹ tênh:

- Để Tiết Sang đánh đi!

Tiết Sang đấm túi bụi vào mặt, anh ngực anh, nàng vừa đánh vừa khóc lóc kể lể:

- Anh là đồ xấu xa... độc ác… anh tàn nhẫn… anh đểu cán... tại sao lại bỏ đi vào lúc đó… anh khốn nạn...

www.vuilen.com

176

Page 24: Phần 8 T - bookserver.vuilen.combookserver.vuilen.com/book/lammetuoi16/lammetuoi1608.pdfTiết Sang chợt kêu lên hoảng hốt, đôi dòng nước mắt nàng thi nhau rơi:

Tác Giả: Tiểu Cô Nương LÀM MẸ TUỔI 16

Tiết Sang gục vào lòng anh nức nở làm cho Trọng Khang điếng hồn. Anh chợt nhớ đến Minh Phúc, anh lơ mơ hiểu vì sao Minh Phúc có nét giống anh. Không lẽ... Trọng Khang nghe tim mình chết lặng, anh kéo mạnh Tiết Sang ra khỏi vòng tay Trọng Phúc:

- Tiết Sang!

Tiết Sang ngẩng lên đôi mắt đầy lệ, anh nhìn nàng trong xót xa. Anh run giọng:

- Trọng Phúc... có phải là... ba của...

Tiết Sang chợt gào lên, nàng vung mạnh bàn tay anh, nàng bỏ chạy:

- Không... Minh Phúc là con của em... Minh Phúc là con của riêng em... không…

Trọng Khang nghe trái tim mình vỡ nát, như vậy là rõ rồi, Minh Phúc thật sự là con của Trọng Phúc sao? Trời ơi! Sự thật sao ngang trái quá, khó khăn lắm trái tim anh mới sống lại, vậy mà giờ đây lại rách nát đau thương!

Trọng Phúc nắm chặt bàn tay của Trọng Khang:

- Trọng Khang! Em nói Minh Phúc... là ai… là ai vậy?

Tư nhiên Trọng Khang vung tay đấm mạnh vào mặt anh:

- Anh là đồ tồi, tại sao lại bỏ mẹ con cô ấy? Anh đúng là khốn nạn!

Trọng Khang bước những bước chân chông chênh đau khổ về phòng. Bà Hồng Duyên run giọng:

- Không lẽ... Tiết Sang... cũng chính là cô gái trước kia... còn Minh Phúc... có phải là con của con không?

Trọng Phúc nghe hoang mang cực độ. Mọi chuyện quá bất ngờ. Anh không biết làm sao đối với nó, anh lững thững về phòng. Trái tim anh bồi hồi nhớ dến ánh mắt đau thương oán giận, một sự bứt rứt giày xéo con tim anh trong nỗi bất an cùng cực…

www.vuilen.com

177