phẦn ii b - vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · thành...

25
Tác Gi: Hoàng Thiên Vân GITRN TRÁI TIM PHN II Bui ti quán cc va hè, Kiu Oanh va đập mui, chc chc li đưa mt nhìn Yến Nhi: - Đi thôi Yến Nhi! Nhìn đồng h, cô đáp: - Chưa ti gimà. Kiu Oanh nhăn nhó: - Làm mt tiu thư không tt hay sao li có ý tưởng kinh doanh h? Vn căng mt nhìn ra đường, Yến Nhi đáp: - Lông nhông và quanh qun mãi chán quá, phi làm cái gì mi được. Kiu Oanh bưng má: - Hi nhà kinh doanh đại tài! Mi đã nhìn thy gì ngoài đường đầy bi h? Búng tay mt cách thích thú, Yến Nhi cười: - Đon đường này đông người qua li, ta smmt shop hoa tươi, được không? Kiu Oanh trmôi: - Đông người thì đâu có nghĩa là hphi mi người mua mt đóa hoa đâu ch. Yến Nhi tiu nghu: - Ý tưởng ca ta va lóe đã bcái ming độc ác ca mi dp tt ri. Nhưng không sao, mi nè, nhTrâm nè, còn nhân viên công ty ba ta nè, mi người ng hmt chút, t sthành công ln. Kiu Oanh dài ging: - Nhưng con gái bán hoa, mt duyên con gái hết. Yến Nhi cười tnh bơ: www.vuilen.com 25

Upload: others

Post on 26-Jan-2020

0 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

PHẦN II

Buổi tới ở quán cốc vỉa hè, Kiều Oanh vừa đập muỗi, chốc chốc lại đưa

mắt

nhìn Yến Nhi:

- Đi thôi Yến Nhi!

Nhìn đồng hồ, cô đáp:

- Chưa tới giờ mà.

Kiều Oanh nhăn nhó:

- Làm một tiểu thư không tốt hay sao lại có ý tưởng kinh doanh hả?

Vẫn căng mắt nhìn ra đường, Yến Nhi đáp:

- Lông nhông và quanh quẩn mãi chán quá, phải làm cái gì mới được.

Kiều Oanh bưng má:

- Hỡi nhà kinh doanh đại tài! Mi đã nhìn thấy gì ngoài đường đầy bụi hả?

Búng tay một cách thích thú, Yến Nhi cười:

- Đoạn đường này đông người qua lại, ta sẽ mở một shop hoa tươi, được không?

Kiều Oanh trề môi:

- Đông người thì đâu có nghĩa là họ phải mỗi người mua một đóa hoa đâu chứ.

Yến Nhi tiu nghỉu:

- Ý tưởng của ta vừa lóe đã bị cái miệng độc ác của mi dập tắt rồi. Nhưng không sao, mi nè, nhỏ Trâm nè, còn nhân viên công ty ba ta nè, mọi người ủng hộ một chút, ắt sẽ thành công lớn.

Kiều Oanh dài giọng:

- Nhưng con gái bán hoa, mất duyên con gái hết.

Yến Nhi cười tỉnh bơ:

www.vuilen.com 25

Page 2: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Ta đâu có duyên gì mà sợ mất.

- Ừ há!

Yến Nhi liếc bạn:

- Mi xấu thật đó, nói một câu cho ta đỡ tủi cũng không nói được. Không biết tại sao anh Hòa lại yêu mi đến thế.

Kiều Oanh cười:

- Vì với anh ấy, ta nói khác.

Giọng Yến Nhi nhão nhoẹt:

- Khác sao? Anh yêu em đi, kẻo em chết mất hả?

Kiều Oanh đấm lên vai cô:

- Còn ở đây tào lao một lát bị kêu đứng lên đối đáp hổng xong, sẽ làm trò cười cho thiên hạ đó.

Yến Nhi vội đứng lên:

- Đi thôi!

Giờ học sinh ngữ thật sinh động, thầy Thành là hướng dẫn viên du lịch, chuyên làm thông dịch cho khách nước ngoài, nên thầy có nhiều chuyện vui kể cho đám học sinh lớn tuổi nghe. Cả lớp cười ầm lên, có lúc lại hồi hộp lo lắng như thời còn cắp sách vậy.

Yến Nhi thúc chỏ vô hông Kiều Oanh, hạ thấp giọng:

- Ê, tên đó kìa!

- Ai hả?

- Đăng Khiêm đó.

Kiều Oanh tái mặt:

- Hắn định mắng vốn thầy hay sao lại mò đến đây?

- Chắc có chuyện gì đây.

Thầy Thành nhấc ghế cho anh ta ngồi.

- Các bạn và anh chị cứ học tự nhiên, đây là bạn tôi.

www.vuilen.com 26

Page 3: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

Giờ học lại tiếp tục. Đăng Khiêm có vẻ ngại cho nên cứ cúi thấp đầu, Văn phòng gọi, Thành vội cáo lui:

- Tôi có việc một chút, các bạn và anh chị cứ đọc cho nhuần từ ngữ. Tôi sẽ quay lại.

Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh. Kiều Oanh la lên:

- Mi định tranh thủ hả?

Yến Nhi lắc đầu:

- Hãy xem ta ra tay!

Yến Nhi đem túi bánh kẹo đi nhanh lên bàn giáo viên bày ra. Đăng Khiêm nhìn cô không chớp mắt, cô bình thản:

- Xin mời anh!

Đăng Khiêm ngượng chín người.

Anh không ngờ lại gặp cô ở đây, lại gặp phải hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan này. Tiếng cười rúc rích vang lên. Thành vào, cả lớp trở lại lặng im.

Thành nhìn chằm chằm lên bàn rồi cao giọng hỏi:

- Ai mang mấy thứ này lên đây hả?

Cả lớp im lặng. Thành nhìn Yến Nhi:

- Em nói đi, Yến Nhi!

Yến Nhi tỉnh bơ, gương mặt bình thản, không có biểu hiện gì gọi là sợ hãi hay lúng túng. Đăng Khiêm dám chắc là Thành sẽ tin ngay lời cô, dù đó là lời nói dối.

Giọng cô điềm tĩnh:

- Thưa thầy, cái đó là của em và Kiều Oanh định hết giờ sẽ "thanh toán", nhưng anh ấy đi ngang rồi lấy đem lên đó.

Thành nhìn Khiêm như trách móc. Đăng Khiêm nóng mặt vì bị hiểu lầm. Cả lớp học cười ầm lên. Yến Nhi ném cho Đăng Khiêm cái nhìn đầy thách thức. Khiêm muốn xé xác cô ra cho hả giận.

www.vuilen.com 27

Page 4: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

Tan học, Đăng Khiêm định tìm Yến Nhi ăn thua đủ, nhưng anh hoàn toàn thất bại khi thấy cô phóng vèo qua khung cửa sổ.

- Yến Nhi, mi liều lĩnh quá!

Yến Nhi cười rũ rượi:

- Liều cái gì hả? Cái tên trùm sò đó tốn có một chầu nước đã rủa sả ta.

- Nhưng bây giờ anh ấy biết mi học ở đây, thế nào có ngày anh ta cũng tìm mi tính sổ.

Yến Nhi xua tay:

- Bao giờ tới đó hẵng hay.

Kiều Oanh nhăn mặt:

- Đi chung với mi, có ngày ''văng miểng'' chứ chẳng chơi.

Yến Nhi nói lẫy:

- Vậy mi về với anh Huy Hòa của mi đi.

- Con nhỏ này, mới nói có chút đã giận. Ta nói thật nha ta còn chịu mi hổng nổi thì đố ai dám làm quen với mi.

Yến Nhi cười tủm tỉm:

- Tại ta hổng chịu đó thôi.

Oanh hạ giọng:

- Tên ngốc nào hả?

- Vô duyên!

Kiều Oanh cười hì hì:

- Vậy mi phải khao ta mừng mi có bồ.

Yến Nhi nhướng mắt:

- Hắn mà làm bồ ta hả? Hổng dám đâu.

Kiều Oanh vỗ tay cái bốp:

- Hắn của đêm sinh nhật Quỳnh Trâm hả? Được đó.

www.vuilen.com 28

Page 5: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Được cái con khỉ. Hắn rất ngạo mạn, ăn nói lại có móc câu. Đáng ghét lắm!

- Ừ, ghét thật nhiều rồi sẽ yêu thật nhiều.

- Yêu hả? Còn khuya.

Kiều Oanh nạt:

- Chảnh vừa thôi. Có ngày chạy tìm ta khóc vì nhớ bây giờ.

- Còn lâu.

Kiều Oanh véo vô hông bạn:

- Tính đi đâu nữa hả?

- Tìm cái gì bỏ bụng, hồi chiều lu bu, ta chưa ăn gì cả.

Mắt Kiều Oanh sáng lên:

- Bánh bèo bì nhé?

Yến Nhi lắc đầu:

- Nem nướng Ninh Hòa đi...

- Được đó.

Liếc bạn, Yến Nhi đay nghiến:

- Nghe cái gì có Hòa là mắt sáng rỡ.

- Mi đáng ghét quá!

Đưa Kiều Oanh về nhà, Yến Nhi cho xe chạy tà tà như mong đợi chuyện gì đó. Đoạn đường sắp kết thúc mà điều cô mong chờ vẫn không xảy ra. Một thoáng thất vọng vương lên mắt.

- Yến Nhi à! Ba có chuyện quan trọng muốn nói với con.

Yến Nhi đặt quyển tạp chí xuống, cô cười tủm tỉm:

- Con cũng có chuyện muốn nói với ba.

www.vuilen.com 29

Page 6: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

Ông Vạn Tân gật đầu:

- Vậy con nói trước đi.

Yến Nhi sửa lại dáng ngồi, giọng nghiêm túc:

- Con muốn mở shop hoa.

Ông Vạn Tân tròn mắt:

- Cuộc sống hiện tại khiến con nhàm chán hả?

Yến Nhi thú nhận:

- Vâng!

- Con có ý tưởng đó kể cũng đáng hoan nghênh. Nhưng sau khi con nghe chuyện của ba rồi, xem con có còn hứng thú nữa hay không.

Yến Nhi chớp mắt, chờ đợi. Ba cô hắn giọng:

- Con biết bác Dũng không?

- Vâng! Sao ạ?

- Bác ấy có cậu con trai rất thành đạt. Hiện là giám đốc một công ty kinh doanh lớn. Bác ấy muốn kết sui gia với nhà mình.

Yến Nhi tỉnh bơ:

- Chẳng phải ba cũng có một cô con gái rượu chẳng kém ai đang du học đó sao? Xứng sui gia lắm đó.

Ông Tân lắc đầu:

- Bác ấy thích con.

Yến Nhi nhảy dựng lên:

- Con hả? Hổng được đâu.

- Sao lại không?

- Không quen không biết, tự dưng lại cưới nhau, kỳ quá hà ba.

Ông Tân cưới:

- Đây là danh thiếp của cậu ấy, con hãy gặp và tìm hiểu. Còn shop hoa, để ba chọn mặt bằng rồi tiến hành.

Yến Nhi xua tay:

www.vuilen.com 30

Page 7: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Con chọn rồi, chỉ cần ba đầu tư và bảo nhân viên ba ủng hộ là được.

- Nói gì thì nói, hãy suy nghĩ những lời ba vừa nói. Bây giờ tìm một người đủ tuổi, thành đạt cũng hiếm lắm.

Yến Nhi lẩm bẩm:

- Thành đạt mà ế để đi ép người khác có hay ho gì.

Ông Tân lắc đầu:

- Không phải ế, tại cậu ấy quá bận bịu với công việc, không có thời gian tìm bạn.

Yến Nhi cắn môi:

- Người như thế không khô khan như ngói cũng khó đăm đăm. Mải lo cho công việc, cưới vợ rồi bỏ xó hả?

Ông Tân dứt khoát:

- Hai chuyện tiến hành cùng một lượt. Con thu xếp đi!

Yến Nhi cố cãi:

- Con có trong tay sự nghiệp mới tính đến có chuyện có chồng.

- Bác Dũng không cần con dâu có sự nghiệp.

- Nhưng con gái ba không thích mang tiếng ăn bám nhà chồng.

Ông Tân nhìn vào phòng, kêu to:

- MẹYến Nhi đâu? Mau ra tìm cách thuyết phục nó. Tôi mệt với mớ lý lẽ trẻ con của nó rồi.

Yến Nhi cười:

- Giao một đứa trẻ con cho người ta, ba hổng sợ hả?

- Sợ gì?

- Nghe người ta mắng vốn đó.

Ông Tân cau mày:

- Ba nghĩ, con không bao giờ để cho ba thất vọng.

www.vuilen.com 31

Page 8: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

Muốn kết thúc câu chuyện, Yến Nhi nhắc:

- Ba không đến công ty hả ba?

Ông Tân đứng lên:

- Chiều nay ba sẽ cùng con đi xem mặt bằng.

Yến Nhi vỗ tay:

- Hay quá!

- Trách nhiệm con là đến địa chỉ trong danh thiếp.

Yến Nhi tiu nghỉu:

- Chán chết đi được.

Xách cặp lên, ông tuyên bố:

- Chán cũng phải làm.

Yến Nhi chạy tuốt vào phòng, săm soi tờ danh thiếp. Cô chì chiết:

- Tên Lâm Chí Vĩ chết tiệt này, tại sao lại bày ra trò muốn vợ làm gì hổng biết. Còn bác Dũng nữa, thiếu chi người, tại sao lại nhất định chọn mình chứ.

Yến Nhi thay đồ, cô mặc chiếc váy đen, áo màu mỡ gà. Trang điểm một chút, cô lên xe phóng đến địa chỉ trong danh thiếp.

Hơn tám giờ, Yến Nhi nhớn nhác tìm phòng giám đốc. Gõ cửa đứng chờ khộng thấy ai mời vào cô tự động đẩy cửa bước vào.

Không có ai, Yến Nhi lén bước vào chiếc ghế xoay ngồi chễm chệ.

Reng... reng... reng...

Yến Nhi nhìn cái máy điện thoại chăm chăm. Cô nhấc máy:

- Alô. Xin lỗi tìm ai ạ?

- Anh Vĩ đâu?

Yến Nhi cau mày, giọng nói trịch thượng của một cô gái. Cô đáp luôn:

- Anh Vĩ bận họp. Cô cần gì?

- Cô là ai hả?

Yến Nhi mím môi:

www.vuilen.com 32

Page 9: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Tôi là vợ sắp cười của anh ấy. Cần gì, cô có thể trao đổi với tôi.

- Cô nói láo! Anh Vĩ chưa bao giờ nói cho tôi nghe chuyện này.

- Cô là ai mà anh Vĩ buộc phải nói chuyện riêng cho cô nghe hả?

- Tôi là bạn gái anh ấy.

- Sao hả? Bạn gái à? Vậy mong cô hãy quên anh ấy đi. Chúng tôi sắp kết hôn rồi đấy.

- Tôi không tin.

- Tùy cô!

Yến Nhi cúp máy, cô cười khúc khích. Cái tên Chí Vĩ này ghê thật, có bạn gái mà còn để bác Dũng đi chọn vợ. Lần này cho anh ta bầm mình luôn.

Yến Nhi tới ghế, cô phóng tót lên bệ cửa sổ, bưng má nhìn xuống đường. Chỗ này lý tưởng thật, cô thể ngắm quan cảnh bên dưới bất cứ lúc nào.

- Trời ơi! Cô kia, làm gì vậy?

Yến Nhi đưa tay lên chận ngực. Cô quát to:

- Tôi hả? Là anh mới đúng. Làm gì la lớn, làm tôi hết hồn. Lỡ tôi mất bình tĩnh té xuống bên dưới thì sao hả?

- Cô làm gì ở đây?

Yến Nhi phóng xuống, cô lên ngồi trên chiếc ghế xoay:

- Làm giám đốc.

- Cô đùa hả? Cô tìm ai?

Yến Nhi chống hai tay lên bàn, kề mặt sát mặt anh ta rì rầm:

- Tôi tìm tên Lâm Chí Vĩ.

- Tìm tôi có chuyện gì hả?

Yến Nhi ngẩn người:

- Anh là Chí Vĩ hả?

Cô đi vòng ra ngoài, nhìn chăm chăm vào Chí Vĩ. Anh ngạc nhiên:

www.vuilen.com 33

Page 10: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Cô làm gì vậy?

- Coi mắt.

Chí Vĩ bỏ lại xa lông ngồi:

- Tôi không có đau mắt.

- Tôi cũng không phải bác sĩ.

- Vậy cô là ai?

Yến Nhi mỉm cười:

- Là vợ anh.

Chí Vĩ nhìn cô như nhìn một sinh vật lạ. Anh nhún vai:

- Tôi không hiểu cô đang nói gì. Tôi không có nhu cầu cưới vợ. Tôi thích cuợc sống tự do, tôi chưa muốn từ bỏ nó. Tôi sợ câu ''con là nợ, vợ là oan gia''.

Yến Nhi phùng má:

- Cho anh nói lại đó. Có chồng như gông đeo cổ, tôi hổng sợ cái gông đó, sao anh lại sợ hả? Anh không có nhu cầu, nhưng ba mẹ anh lại có.

Chí Vĩ vung vít:

- Không hiểu sao ba mẹ tôi lại có ý nghĩ hết sức lạ lùng này.

Yến Nhi hồ hởi:

- Anh không biết đâu, lúc ba mẹ anh nhìn thấy tôi liền thốt lên rằng: đúng là trời sinh một đôi.

Chí Vĩ trề môi:

- Đôi gì hả?

Cô đáp không cần nghĩ ngợi:

- Trai tài, gái sắc.

- Hừ, đôi đũa lệch thì có.

Yến Nhi cắn môi:

- Lệch sao hả? Chiếc dài chiếc ngắn hả? Nhưng không sao, sách có câu ''yêu nhau vạn sự chẳng nề, một trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng''.

Nói xong Yến Nhi cười hồn nhiên. Chí Vĩ lườm cô:

www.vuilen.com 34

Page 11: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Học đến đâu hả?

Đôi mắt Yến Nhi mơ màng:

- Nếu tôi nhớ không lầm thì tôi học cao lắm. Hình như lầu ba, lầu bốn gì đó.

Chí Vĩ gằn giọng:

- Tôi muốn hỏi lớp mấy đó.

Yến Nhi chống nạnh:

- Anh cưới vợ hay điều tra lý lịch vậy hả? Anh nói về mình đi. Mấy tuổi, tên gì, thích gì, ghét gì, có bạn gái nào chưa? Đừng nói chưa nhé, tôi không có tin đâu.

Chí Vĩ nhún vai:

- Xin lỗi, tôi không thể trả lời ngoài cái tên mà cô đã biết.

Yến Nhi xí vào mặt anh:

- Tôi nhượng bộ anh lắm rồi nhé. Anh tưởng tôi thích anh lắm à? Nếu không phải ba tôi là bạn của bác Dũng thì đừng mong tôi tìm hiểu anh.

- Ba cô là ai?

Yến Nhi bặm môi:

- Bây giờ tôi đổi ý rồi, không muốn làm quen hay tìm hiểu gì nữa. Anh không cần tỏ thái độ với tôi. Ba tôi là ông gì mà mọi người hay gọi là Vạn Tân.

- Cô là Yến Loan hả?

- ''Lon" hay gáo thì mắc gì đến anh. Tạm biệt nhé!

Chí Vĩ ngăn lại:

- Khoan đã! Cô là Yến Loan phải không?

- Xuống chút xíu.

- Là sao hả?

Yến Nhi bực mình:

- Là em gái đó.

www.vuilen.com 35

Page 12: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Yến Nhi?

- Thất vọng phải không?

Chí Vĩ nhìn chằm chằm cô:

- Đã lâu không gặp, không ngờ em lớn lại chanh chua thế này.

Yến Nhi xích ra:

- Chanh hay giấm, anh biết rồi thì đừng có tơ tưởng nữa.

Chí Vĩ phì cười:

- Ba mẹ anh chọn em làm vợ anh hả?

Yến Nhi hất cằm:

- Lệch quá phải không? Nhưng tôi là chiếc đũa dài, anh là chiếc đũa ngắn.

Chí Vĩ rút cổ:

- Yến Loan hiền bao nhiêu thì em dữ bấy nhiêu. Em yên tâm đi, anh không chọn em đâu.

Yến Nhi giãy nảy:

- Là tôi không chọn anh.

- Được rồi.

Có tiếng gõ cửa. Chí Vĩ ngồi ngay ngắn.

- Mời vào!

Vị khách mời vào làm Yến Nhi giật mình, tim đập thình thịch.

- Cô làm gì ở đây hả?

Chí Vĩ đỡ lời:

- Bà xã tớ đó.

- Cái gì hả?

Chí Vĩ cười:

- Ba mẹ chọn cho tớ, tớ chưa có ý kiến, cô ấy tìm đến đây coi mắt tớ.

www.vuilen.com 36

Page 13: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

Yến Nhi đứng như trời trồng, cô quê không thể tưởng. Lúc nào cô xuất hiện trước mặt hắn cũng lố bịch và hài hước. Đôi mắt giễu cợt của hắn làm cô muốn nổi điên.

- Cô đi coi mắt Chí Vĩ hả? Chí Vĩ có bạn gái rồi, hay cô xem tôi có được không?

Chí Vĩ bật cười:

- Hai người quen nhau hả?

Yến Nhi phang ngang:

-Ai quen với anh ta chứ.

- Thiên Khôi, có đúng như vậy không?

Yến Nhi chợt reo lên. Thì ra tên hắn là Thiên Khôi.

- Cô ấy vờ đấy, tớ và cô ấy từng là tình nhân của nhau.

Yến Nhi nhìn Thiên Khôi muốn rách khóe:

- Anh nói gì hả?

Thiên Khôi nhún vai:

- Tôi với Chí Vĩ là bạn, cô không cần e ngại. Nếu cô là vợ Chí Vĩ, tôi cũng vui mà. Ít nhất muốn gặp cô, tôi chỉ cần đến nhà Chí Vĩ.

Yến Nhi quát:

- Anh có im đi không.

Chí Vĩ vội lên tiếng:

- Hình như hai người có chuyện gì đó hiểu lầm nhau. Yến Nhi à! Thiên Khôi là bạn anh, nó tuy lạnh lùng, nhưng rất tốt. Nếu có hiểu lầm, anh nghĩ em nên cho nó cơ hội giải thích.

Nhìn nụ cười nửa miệng của Thiên Khôi, Yến Nhi căm gan:

- Ai thêm làm bạn của anh ta mà lầm với không lầm. Tôi đi gặp bác Dũng, yêu cầu cưới gấp.

Chí Vĩ nhăn nhó, còn Thiên Khôi thì tỉnh bơ.

- Cậu thông cảm, ế mà.

www.vuilen.com 37

Page 14: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

Yến Nhi hậm hực bỏ đi. Cô không ngờ lại gặp anh ta ở đây. Cũng không hiểu tại sao cô với anh ta như nước với lửa.

Thiên Khôi ngồi ngả người ra sau lưng ghế, mắt nhắm lại tư lự. Hình ảnh

cô bé tinh nghịch, chanh chua đó lại ẩn hiện trong đầu anh. Cứ ngỡ cuộc đời lang bạt đã làm trái tim anh nguôi lạnh. Không ngờ chỉ một lần gặp, anh lại nặng lòng như vậy. Tiếng sét ái tình ư? Thiên Khôi tự chế giễu mình.

- Anh Khôi!

Khôi mở mắt, ngồi bật dậy:

- Quỳnh Trâm! Em tìm anh hả?

Trâm đặt cái túi xách lên bàn, hất cằm hỏi:

- Em định rủ anh tối nay cùng em đến chỗ này.

Thiên Khôi cười:

- Anh nghĩ mấy chỗ của em không thích hợp cho anh đâu.

Quỳnh Tràm liếc anh:

- Chẳng phải đêm sinh nhật em, anh vui hết biết à?

Anh nhún vai:

- Vậy sao?

Quỳnh Trâm thì thầm:

- Có phải anh bị nhỏ Nhi hớp mất hồn anh không hả?

- Đừng suy đoán lung tung nhỏ!

Trâm cười:

- Đừng giấu em! Tối nay em sẽ đến chỗ nhỏ Nhi đó. Anh có muốn đi thì tháp tùng.

Thiên Khôi thờ ơ:

www.vuilen.com 38

Page 15: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Tiệc tùng gì vậy?

- Nhi mở shop hoa, hôm nay khai trương, tối có tiệc mừng.

Thiên Khôi ngạc nhiên:

- Shop hoa hả? Với cái miệng đó, ế là điều hẳn nhiên.

Quỳnh Trâm nguýt anh:

- Những lời anh nói, nó không nổi điên mới lạ.

Khôi cười:

- Thôi, anh không đến đâu, lỡ xúi quẩy, cô ta đổ hết tội cho anh.

Trâm xỉ vào trán anh:

- Nói nhớ giữ lời nha, em mà biết anh lén đến đó hả, em về mách bác cưới vợ cho anh.

- Trâm nè!

- Gì hả?

- Nhi không biết em là em họ của anh. Đừng tiết lộ gì hết nhé.

Trầm đáp lời:

- Dĩ nhiên rồi. Nó mà biết hả, nó chửi em te tua luôn.

- Vất vả cho em quá!

- Anh cố lên nhé, nhỏ Nhi coi vậy chứ tốt bụng lắm.

Khôi cười:

- Bạn em, ai cũng nhất hết mà.

- Còn phải nói.

Quỳnh Trâm xách túi rời phòng Thiên Khôi. Anh xoa cằm rồi tưởng tượng, cô bé sẽ ra sao khi bất ngờ tiếp vị khách không mời mà tới này?

Khôi lái xe quanh quẩn đoạn đường mà anh vẫn hay thấy Yến Nhi đi. Hỏi thăm vài người đi đường, Khôi lái xe thẳng đến shop hoa của cô.

www.vuilen.com 39

Page 16: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

Đậu xe bên ngoài, anh thấy ở đây khá nhộn nhịp. Có lẽ do ngày đầu khai trương cho nên khách hàng khá đông. Nhìn lên bảng hiệu, Thiên Khôi tủm tỉm cười: "Tinh Khôi''. Ý gì nhỉ? Hoa tươi mới tinh khôi hay là...

- Mời anh vào trong xem ạ!

Thiên Khôi nhìn Yến Nhi qua kính xe. Có lẽ cô chưa nhận ra anh nên rất mềm mỏng mời chào. Cô hôm nay trông khác hẳn ra với vòng hoa lan trên đầu. Một lần gặp là một lần mới lạ. Khôi mở cửa xe bước xuống.

Yến Nhi trố mắt nhìn Thiên Khôi bảnh bao với quần Jeans, áo thun trắng, khoác thêm chiếc áo ngoài màu sậm.

- Anh đến đây làm gì hả?

Thiên Khôi chỉ lên bảng hiệu:

- Ở đây không hoan nghênh khách hàng hả?

Yến Nhi khoanh tay:

- Thiếu một khách hàng, shop hoa của tôi không đóng cửa. Tôi không muốn mất vui trong ngày đầu khai trương, xin anh về cho.

Thiên Khôi tựa lưng vào xe, hai tay thọc túi quần mắt nhìn cô không chớp:

- Hình như cô không thích tôi? Tại sao hả?

Yến Nhi nói ngang:

- Tôi không thích nhiều thứ lắm, trong đó có anh. Đừng hỏi tại sao.

Chỉ lên bảng hiệu, anh đùa:

- Không thích tôi, tại sao lại dùng tên tôi làm bảng hiệu? Cô nói gì hả?

Yến Nhi đỏ mặt, cô bĩu môi:

- Làm như tên anh đẹp lắm vậy. Cái này là do ba tôi chọn. Nó chỉ nói lên hoa ở đây toàn là hoa mới, tinh khôi. Ngoài ra không có ẩn ý gì. Anh đừng tư tưởng nữa. Một Thiên Khôi như anh có thể làm tôi phải vướng bận à? Tỉnh ngủ đi!

Yến Nhi bỏ mặt Thiên Khôi đứng đó, cô quay vào tiếp khách. Thiên Khôi lững thững đi theo, anh quan sát toàn diện và thầm khen cô bé này cũng khá.

- Bán cho tôi chín trăm chín mươi chín bông hồng đỏ.

Yến Nhi cáu kỉnh:

www.vuilen.com 40

Page 17: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Ướp xác anh hả?

Thiên Khôi mỉm cười:

- Để bày tỏ tình cảm.

Yến Nhi trề môi:

- Khô khan như anh cũng biết cách dùng hoa bày tỏ tình cảm hả?

- Tôi dù có khô khan cỡ nào thì tôi cũng có một trái tim. Vả lại, tôi đang có lỗi với người ta rất nhiều, muốn tỏ thành ý đó mà. Cô bán cho tôi đi.

Yến Nhi lấy tấm ảnh chụp toàn cảnh shop hoa đưa cho anh:

- Đây, anh cầm lấy!

Thiên Khôi cầm lấy làm lạ:

- Cô đưa hình cho tôi làm gì hả?

Yến Nhi đưa đẩy:

- Thì tặng hết cửa hàng của tôi cho người ta đi. Tôi đào đâu ra chín trăm chín mươi chín bông hồng cho anh chứ.

Thiên Khôi gật đầu:

- Cũng phải. Theo cô, tôi tặng tấm ảnh này có đủ thành ý không?

Yến Nhi giật tấm ảnh lại:

- Anh đừng có đùa giỡn với tôi. Hãy để tôi làm ăn!

Thiên Khôi rút trong xô nước ra cành hồng còn ướt đẫm, anh cười:

- Chín trăm chín mươi chín bông không có thì một bông vậy. Yến Nhi! Nếu từ trước đến nay cô có giận gì tôi, hãy cho tôi dùng bông hồng này thay lời xin lỗi.

- Vô duyên! Bông hồng không dùng cho lời xin lỗi.

Yến Nhi giật lại, gai hồng đâm vào tay cô, máu nhỏ thành giọt. Thiên Khôi hốt hoảng cầm ngón tay đưa lên miệng:

- Cô có sao không, Yến Nhi?

Yến Nhi rút tay mình lại:

www.vuilen.com 41

Page 18: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Mỗi lần gặp anh là tôi luôn gặp xui xẻo. Anh đừng biến tôi thành kẻ thương tích đầy mình nữa. Tôi xin anh đấy.

Cô quày quả bước đi, Thiên Khôi ngơ ngẩn nhìn theo.

Đứng bên trong nhìn ra, Yến Nhi thấybóng dáng Thiên Khôi bước lầm lũi ra xe. Dù không thích nhưng cô cũng nhận ra một chút khác lạ len vào hồn. Cái gì đó thật nhẹ, thật mãnh liệt làm cho tim cô đập loạn xạ lên.

- Yến Nhi!

Buông thả ngón tay bị gai đâm, Yến Nhi reo lên:

- Anh này! Hay anh tặng cho em đi.

Chí Vĩ lùi ra:

- Anh không tặng hoa cho em mà anh chỉ muốn tặng hai mươi tám mùa xuân của anh cho em, chịu không?

Yến Nhi bụm miệng cười khúc khích:

- Hai mươi tám mùa xuân tàn úa này, anh để dành cho cô Hồng Châu của anh đi. Emkhông cần đâu.

Chí Vĩ nheo mắt:

- Em cần hai mươi tám mùa xuân của Thiên Khôi hả?

Yến Nhi gắt:

- Không đời nào.

- Này! Đừng thấy nó vậy mà tưởng bở nha. Con gái theo nó không biết bao nhiêu mà đếm. Em mà được nó để ý, coi như tốt số.

Yến Nhi bĩu môi:

- Đen đủi thì có.

Chí Vĩ buồn hiu:

- Hồng Châu giận anh vì lần gọi điện tới công ty gặp người tự xưng là vợ sắp cưới. Không phải em vậy ai vào đây?

Yến Nhi cười phá lên:

- A, em nhớ rỗi? Sao hả?

www.vuilen.com 42

Page 19: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Cô ấy giận anh rồi chớ sao.

- Vậy em bán được hoa rồi. Nhất định phải lấy giá thật cao thì lời xin lỗi mới có giá trị.

- Là do em gây ra, phải miễn phí cho anh mới được.

Rút một bông hồng đưa cho Chí Vĩ, cô nói:

- Bông hồng tượng trưng cho tình yêu, em nghĩ cô ấy sẽ yêu anh nhiều hơn.

Chí Ví cười to:

- Em giỏi thật! Hôm nay có chàng trai nên tặng bông hồng cho cô chủ xinh đẹp chưa?

Nhớ đến Thiên Khôi, hai má Yến Nhi đỏ hồng.

- Chào... ông xã Chí Vĩ!

Chí Vĩ cười tươi:

- Chào em, bà xã!

Cả hai cười xòa. Chí Vĩ kéo tay cô lôi ra một góc. Yến Nhi căng mắt nhìn anh.

- Chuyện gì hả?

Chí Vĩ hạ giọng:

- Có phải em là thủ phạm không?

Ngỡ Chí Vĩ trách cô về chuyện Thiên Khôi, cô thản nhiên:

- Ai biểu anh ta gặp em không kê cũng bỏ móc câu vào lời nói. Đáng đời!

Chí Vĩ trố mắt:

- Em nói ai hả?

- Thì Thiên Khôi chết tiệt, bạn anh đó.

Chí Vĩ nhăn mặt:

- Không phải, anh muốn nói đến Hồng Châu, bạn anh.

- Em đâu biết châu chấu gì đâu.

Chí Vĩ nhìn xung quanh:

www.vuilen.com 43

Page 20: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Em mở shop hoa này, coi như thuận buồm xuôi gió. Bây giờ người ta tặng hoa cho nhau như mốt thời thượng. Còn cô chủ xinh đẹp như em, sẽ khiến các chàng trai siêng mua hoa hơn.

Yến Nhi cười tươi:

- Như anh chẳng hạn.

Chí Vĩ chợt hạ giọng:

- Còn chuyện em và anh, tính sao hả?

Yến Nhi đùa:

- Anh nói bác Dũng qua thưa với ba mẹ em, coi như xong.

Chí Vĩ nhăn mặt:

- Em còn đùa nữa à.

- Vậy anh muốn gì hả?

- Muốn em từ chối.

Yến Nhi lắc đầu:

- Một người thành đạt, đẹp trai như anh, sao lại từ chối chứ?

- Tha cho anh đi Yến Nhi!

Yến Nhi bắt cơ hội làm khó Chí Vĩ:

- Với điều kiện.

- Em nói đi.

- Đưa em đi chơi một lần.

Chí Vĩ gật đầu:

- Dễ ợt. Bao giờ?

- Để em suy nghĩ, bao giờ cần, em gọi điện cho anh.

- Vậy anh về nhé. Chúc em mua may bán đắt.

Yến Nhi nói với theo:

- Nhớ làm khách hàng thường xuyên của em đó.

www.vuilen.com 44

Page 21: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- OK!

Kiều Oanh kéo áo Yến Nhi:

- Ai vậy hả?

Yến Nhi so vai:

- Ông xã tương lai.

- Nói nghe nổi da gà.

Nhi chớp mi:

- Ba mẹ ta chọn đó, con khỉ!

Kiều Oanh kêu lên:

- Thật hả?

- Ừm.

- Trời ơi! Ta chưa thấy ai như mi nha. Bạn trai không có, đùng một cái ra anh chồng. Mi đi đường tắt giỏi quá đó.

Vuốt mũi bạn, Yến Nhi cười:

- Mau để dành tiền cưới đi.

- Còn anh chàng đêm đó, mi tính sao hả?

Đưa ngón tay bị đâm lên nhìn, Yến Nhi đều giọng:

- Ta không có quan hệ gì với anh ấy. Chỉ là đối phó với tụi bây thôi.

- Nhưng Quỳnh Trâm nói anh ta thích mi.

Yến Nhi tròn mắt:

- Sao Trâm biết?

- Hình như anh ta có tìm Trâm để hỏi về mi. Nhưng mi nghĩ xem, nếu không quen nhỏ Trâm, thì tại sao anh ta lại xuất hiện ở nhà nhỏ ấy chứ.

Yến Nhi cắn môi:

- Đúng rồi! Nhưng bỏ đi, biết nhiều để làm gì.

Kiều Oanh chép miệng:

www.vuilen.com 45

Page 22: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- So với anh chàng lúc nãy, anh ta hơn hẳn. Mi không thấy vậy à?

Yến Nhi xua tay:

- Dẹp ba cái chuyện đó lại đi. Mi phụ ta bán hàng kìa, kẻo bị lỗ vốn vì lo tào lao.

Kiều Oanh lúp xúp chạy đi. Yến Nhi lại nhìn ngón tay cười một mình.

Buổi tối, tiệc khoản đại bạn bè được tổ chức tại shop hoa. Tất cả thật rực rỡ, thật đẹp. Ai cũng trầm trồ và mê mải như đi lạc vào cõi thần tiên. Những lẵng hoa được treo trên, tường, trên bàn... làm tăng thêm vẻ sang trọng.

Các bạn đến chúc mừng rất đông vui và náo nhiệt. Tuy họ đã đến đủ, nhưng cô chủ nhỏ vẫn bồn chồn như chờ đợi ai. Cô chờ đợi một vì khách không mời mà lại nôn nao mong họ đến.

Đêm dần tối, bạn bè lần lượt ra về. Yến Nhi thấy hụt hẫng, cô đơn, buồn tẻ.

Uống mấy ly Champagne, Yến Nhi thấy trong người nóng bừng. Cô vẫn còn ngồi đối ẩm một mình giữa ngổn ngang bát đĩa.

- Có phải cô đang chờ tôi?

Yến Nhi giật mình ngẩng phắt đầu lên. Vẫn dáng vẻ bụi bặm phong trần, chiếc áo khoác mở phanh lộ chiếc áo thun bên trong. Hai tay thọc túi quần, mắt nhìn cô đầy quyến rũ và khiêu khích.

- Bị tôi đoán trúng rồi hả?

Tim cô đập rộn lên nhưng miệng cô lại nói ngược lại:

- Tôi đang vui vì nghĩ mình thoát nạn, không ngờ nó cứ đeo bám theo tôi không rời ra.

Thiên Khôi nhún vai:

- Không ngờ những chuyện vặt vãnh đó cô lại để bụng. Xem ra cô cũng hẹp hòi lắm.

Yến Nhi tự ái:

- Tôi là vậy đó. Anh hãy đi tìm người nào không hẹp hòi trò chuyện đi.

- Tôi đến đây không phải để trò chuyện.

- Sao hả?

www.vuilen.com 46

Page 23: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

Quét tia mắt khắp nơi, Khôi cười:

- Với một công chúa như cô, hiện trường này khá vất vả đấy. Để tôi giúp cho!

Yến Nhi quát to:

- Tôi không cần.

Cô lảo đảo đứng lên, Thiên Khôi đưa tay đỡ, cô gạt ra:

- Mặc tôi!

Nhưng chỉ vài bước cô đã ngã khụy Thiên Khôi xốc cô lên, dìu vào chiếc ghế bố dã chiến.

Nhìn cô một lúc, anh lắc đầu. Ương ngạnh quá!

Xắn tay áo lên, anh bắt đầu dọn dẹp mọi thứ cho sạch sẽ ngăn nắp. Rít một hơi thuốc, anh tự cười mình, tại sao anh lại đi làm mấy chuyện vặt này chứ. Cô bé đó có ma lực gì khiến anh phải như thế?

Ngắm Yến Nhi lúc này, anh mới thấy cô giống một công chúa thật sự. Chiếc đầm dài màu vàng, trên đầu vấn vòng hoa lan màu vàng. Thật đẹp, thật dễ thương!

Thời gian cứ lặng lẽ trôi, Thiên Khôi cứ tựa lưng vào tường ngắm cô ngủ.

- Anh làm gì ở đây hả?

Vừa đưa tay dụi mắt, cô vừa gắt gọng. Thiên Khôi đứng lên:

- Tôi có làm gì đâu.

Đưa tay nhìn đồng hồ, cô kêu lên:

- Suốt đêm, anh ở đây hả?

Thiên Khôi so vai:

- Vì đâu có ai đóng cửa giúp tôi.

Nhìn khắp lượt, cô lại kêu:

- Anh đã dọn hết à?

Thiên Khôi cười cười:

www.vuilen.com 47

Page 24: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

- Tôi bế cô lên ghế bố đó.

Yến Nhi xấu hổ:

- Tôi tệ hại lắm hả?

Thiên Khôi phẩy tay:

- Đến giờ dọn hàng rồi, cô mau chuẩn bị đi.

Yến Nhi lật đật chạy vào nhà vệ sinh. Thiên Khôi chăm chút lại mấybó hoa, thay nước, chọn ra từng loại riêng biệt. Anh hài lòng nhìn cách bài trí của mình.

- Anh về đi!

Thiên Khôi đặt vào tay cô cành hồng:

- Chúc một ngày may mắn!

Anh đi thẳng ra xe. Yến Nhi đi theo:

- Anh sẽ làm việc thế nào với một đêm thức trắng?

Thiên Khôi nheo mắt tinh nghịch:

- Cô lo cho tôi hả?

Yến Nhi liếc anh:

- Tôi không muốn mang ơn anh.

Thiên Khôi gật đầu:

- Nếu có tách cà phê, có lẽ chống lại được.

Yến Nhi nhìn vào trong rồi quyết định:

- Tôi mời anh ly cà phê.

Thiên Khôi mở cửa xe:

- Xin mời!

Yến Nhi lắc đầu:

- Qua bên kia đường đi, vì tôi còn trông cửa hàng.

Thiên Khôi đóng cửa xe, anh sánh bước với cô qua quán cà phê bên kia đường.

www.vuilen.com 48

Page 25: PHẦN II B - Vuilen.combookserver.vuilen.com/book/giutrontraitim/giutrontraitim02.pdf · Thành vừa ra khỏi lớp, Yến Nhi lục trong hộc tủ lôi ra bịch kẹo bánh

Tác Giả: Hoàng Thiên Vân GIỮ TRỌN TRÁI TIM

Yến Nhi nhanh nhảu:

- Một cà phê không đường, một sữa nóng.

Thiên Khôi nhún vai:

- Cô biết bồi dưỡng bản thân, còn tôi, cô lại cho thức đến trắng dã con mắt.

Yến Nhi tỉnh bơ:

- Tôi đâu có ép anh.

Thiên Khôi cười:

- Coi như tôi ngu vậy.

Yến Nhi tranh thủ tách sữa của mình xong, lấy tiền dằn lên bàn, nhanh nhảu đứng lên:

- Chào nhé!

Thiên Khôi sững sờ nhìn cô. Người gì lạnh như băng. Anh uống vội tách cà phê đắng, cũng đứng lên vội vã rời quán. Đôi mắt anh cay xè.

www.vuilen.com 49