student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

95
2013 - 2014 Hsơ sinh viên

Upload: tien-nguyen

Post on 10-Jul-2015

948 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

2013 - 2014

Hồ sơ sinh viên

Page 2: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Mục lục # Họ và tên Giới tính Quê quán Trường Đại Học Trang #

1 Nguyễn Ngọc Sơn Nam Hà Nội Đại học Ngoại Thương - Hà Nội 4

2 Huỳnh Thị Dung Nữ Hà Nội Đại học Kinh tế Quốc Dân – Hà Nội 6

3 Dương Thị Hạnh Nữ Hà Nội Đại học Y - Hà Nội 8

4 Nguyễn Thị Kim Xuân Nữ Thái Bình Đại học Ngoại ngữ - ĐH Quốc gia Hà Nội 10

5 Nguyễn Tiến Bằng Nam Thái Bình Đại học Bách Khoa – Hà Nội 12

6 Phạm Thị Bích Ngọc Nữ Thái Bình Đại học Luật - Hà Nội 14

7 Nguyễn Văn Hiệu Nam Thanh Hóa Đại học Bách Khoa – Hà Nội 16

8 Lê Thị Nam Trang Nữ Thanh Hóa Học viện hành chính Quốc gia – Hà Nội 18

9 Ngô Thị Hằng Nữ Thanh Hóa Đại học Kinh tế Quốc Dân – Hà Nội 20

10 Mai Thị Linh Nữ Thanh Hóa Học viện Quân Y (hệ dân sự) 22

11 Nguyễn Mậu Thành Nam Hà Tĩnh Đại học Kinh tế Quốc Dân – Hà Nội 24

12 Thân Văn Quang Nam Hà Tĩnh Đại học Bách Khoa – Hà Nội 26

13 Nguyễn Bá Đạt Nam Hà Tĩnh Đại học Ngoại Thương – Hà Nội 28

14 Trần Quốc Dũng Nam Hà Tĩnh Đại học Y - Hà Nội 30

15 Phạm Thị Ngọc Dung Nữ Phú Yên Đại học Ngoại Thương – HCMC 32

16 Tô Bảo Ngọc Nữ Phú Yên Đại học Khoa học Tư nhiên – HCMC 34

17 Huỳnh Thị Sen Nữ Phú Yên Đại học Ngoại Thương – HCMC 36

18 Nguyễn Huỳnh Quỳnh Thoa Nữ Phú Yên Đại học Bách Khoa – HCMC 38

19 Châu Thị Bích Hạnh Nữ Phú Yên Đại học Ngoại Thương – HCMC 40

20 Lê Bê Ly Nữ Quảng Trị Đại học Tài chính Marketing – HCMC 42

21 Lê Thị Quỳnh Phương Nữ Quang Tri Đại học Tài chính Marketing – HCMC 44

22 Nguyễn Thị Thu Trang Nữ Quang Tri Đại học Kinh tế - HCMC 46

23 Nguyễn Thị Hồng Hóa Nữ Quang Tri Đại học Kinh tế - HCMC 48

Page 3: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Mục lục (tiếp) # Họ và tên Giới tính Quê quán Trường Đại Học Trang #

24 Nguyễn Thiện Hải Nam Quang Tri Đại học Kiến Trúc - HCMC 50

25 Lê Thị Trà My Nữ Quang Tri Đại học Kinh tế Luật – HCMC 52

26 Phạm Thị Như Quỳnh Nữ Quảng Nam Đại học Tài chính Marketing – HCMC 54

27 Phạm Thị Phước Nữ Quảng Nam Đại học Khoa học Tự nhiên – HCMC 56

28 Võ Hoàng Phương Nam Khánh Hòa Đại học Sư phạm - HCMC 58

29 Nguyễn Thị Thanh Tuyền Nữ Khánh Hòa Đại học Tài chính Marketing – HCMC 60

30 Nguyễn Duy Long Nam Khánh Hòa Đại học Y Dược – HCMC 62

31 Nguyễn Thị Dương Nhi Nữ Khánh Hòa Đại học Y Dược – HCMC 64

32 Lê Nguyễn Viễn Dương Nam TPHCM Đại học Sư phạm – HCMC 66

33 Lê Thị Trang Nữ Bi nh Dương Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn - HCMC 68

34 Trần Thị Thúy An Nữ Đồng Tháp Đại học Sư phạm – HCMC 70

35 Mai Văn Chiến Nam Đắc Lắc Đại học Bách Khoa - HCMC 72

36 Lê Thị Hồng Thắm Nữ Quảng Nam Đại học Ngoại Thương – HCMC 74

37 Nhi Nguyen Nữ Quang Tri Đại học Ngoại Thương – HCMC 76

38 Trang Le Nữ Quang Tri Đại học Luật - HCMC 78

39 Nguyen Pham Nam Khánh Hòa Đại học Kinh tế Tài chính- HCMC 80

40 Nhung Ho Nữ Quang Tri Đại học Ngoại Thương – HCMC 82

41 Anh Dong Nữ Khánh Hòa Đại học Sư phạm - HCMC 84

42 Khoa Pham Nam Khánh Hòa Đại học Bách Khoa - HCMC 86

43 Huỳnh Thị Mỹ Phượng Nữ Khánh Hòa Đại học Kinh tế - HCMC 88

44 Lê Bảo Toàn Nam Khánh Hòa Đại học Tài Chính Marketing - HCMC 90

45 Lê Quốc Toản Nam Quảng Trị Học viện Hành chính - HCMC 92

46 Nguyễn Lê Bảo Nam Ninh Thuận Đại học Khoa học Tự nhiên – HCMC 94

Page 4: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Sơn Nguyễn

Đại học Ngoại thương Hà Nội

Năm : 03

Ngành: Kinh tế đối ngoại

Quê quán: Nam Định

Trường: THPT chuyên Đại học sư phạm Hà Nội

Điểm trung bình: 9,6/10, Điểm tốt nghiệp : 50,5/60

Điểm thi đại học: Tuyển thẳng

Giải thưởng: 02 giải ba Toán Quốc gia, Huy chương Vàng Olympic Toán học sinh viên, Huy chương Bạc môn giải tích, 03 giải nhất Toán cấp thành phố

Ngày sinh 30/4/1993

Bố, mẹ Công nhân đã nghỉ hưu

Thu nhập gia đình 60 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Định phí rủi ro bảo hiểm

Tính cách Chân thật, tình cảm, vì gia đình

Ước mơ Giúp mọi người sống hạnh phúc

Mục tiêu ở đại học Top 2%

Một số thông tin về Sơn Câu chuyện của Sơn Sơn sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo, bố mẹ đều là công nhân đã nghỉ hưu. Nhà Sơn có hai anh em đều đang học đại học. Thời gian gần đây, mẹ Sơn phải mổ một khối u và bố Sơn phát hiện ra mình bị lao. Cuộc sống vốn khó khăn nay lại éo le hơn.

Dù ốm đau như vậy, nhưng bố mẹ Sơn vẫn phải bươn chải để kiếm tiền nuôi hai anh em Sơn ăn học. Hàng ngày mẹ Sơn vẫn đi bán bánh mì ở Ga Nam Định dù trời nắng hay mưa. Nhưng rồi, số tiền kiếm được, công thêm chút lương hưu nghỉ mất sức vẫn không đủ để trang trải tiền thuốc men ở nhà, thành ra từ năm thứ hai trở đi, Sơn và anh trai không còn nhận được trợ cấp từ bố mẹ nữa. Hai anh em phải tự bươn chải kiếm sống với đủ nghề ở thành phố để có tiền ăn học. Hàng tháng, hai anh em Sơn chỉ có 1.500.000VNĐ tiền ăn, tính ra chi phí cho một bữa ăn là 12.500 VNĐ và ăn sáng trở thành một điều không tưởng.

Tuy cuộc sống khó khăn nhưng Sơn và anh đều cố gắng học tập và đạt được nhiều thành tích. Sơn đã từng đạt giải ba Toán quốc gia và giành nhiều huy chương Toán sinh viên trong thời gian học đại học, hơn thế nữa điểm số của Sơn ở trường thuộc Top 1.5% sinh viên toàn trường. Bên cạnh đó, Sơn cũng tích cực tham gia công tác xã hội và các hoạt động tình nguyện để rèn luyện kỹ năng.

Page 5: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Ngọc Sơn – Đôi dòng tâm sự

Em sinh ra và lớn lên ở Nam Định trong một gia đình khó khăn nhưng lúc nào cũng tràn đầy tình yêu thương. Tuổi thơ của em qua đi vô tư vô lo, đâu biết bố mẹ mình có bao nhiêu khó khăn,vất vả. Lớn dần lên em mới nhận thức được gánh nặng và sự hi sinh âm thầm bố mẹ dành cho hai anh em.

Khi 2 anh em đến tuổi đi học,bố mẹ dù vất vả cũng cố gắng chuyển lên khu ngoại ô thành phố,để 2 anh em có điều kiện học hành. Ngày nào anh trai em cũng gò lưng đạp xe đưa em đi học những mười cây. Bố em là cựu quân nhân đã xuất ngũ,bây giờ sức khỏe đã giảm sút mà ngày nào bố cũng cố gắng cặm cụi sửa đồng hồ để kiểm thêm chút tiền. Còn mẹ em, trước đây mẹ là công nhân nhà máy Dệt Nam Định, lương bèo bọt mà điều kiện làm việc rất có hại cho sức khỏe. Giờ mẹ đã về hưu, ngày nào mẹ cũng đi bán bánh mì từ sáng sớm ở Ga Nam Định kiếm thêm tiền. Bố Mẹ em nghỉ mất sức trước tuổi, nên không được hưởng lương hưu cho mãi tới gần đây có lương hưu được 1.8 tr/tháng thì lại mẹ bị u xơ, gan nhiễm mỡ và u gan. Bố bị lao và bệnh phổi.

Em thương bố mẹ em nên đã rất cố gắng đạt thành tích cao, và thành quả là em đã đạt giải 3 môn Toán kì thi chọn Học Sinh Giỏi Quốc gia. Và bây giờ em đang theo học tại trường đại học Ngoại Thương Hà Nội, đã đạt được thêm nhiều thành tích mới như hai giải nhất Olympic toán sinh viên 2012,2013…Em biết cố gắng như thế vẫn là chưa đủ, sự học là mãi mãi và còn nhiều mục tiêu phía trước cần chinh phục.

Thi đỗ và theo học đại học, đối với người khác là niềm vui, tự hào còn với em là nỗi lo canh cánh và day dứt. Mọi thứ đều rất đắt đỏ, lại không xin được vào ở ký túc xá nên bao nhiêu thứ tiền cứ đổ dồn lên đầu em,cứ tiêu mỗi nghìn đồng em đều phải đắn đo suy nghĩ, vì đó là mồ hôi, là nước mắt của bố mẹ em. Hai anh em em luôn phải tự làm để trang trải nhưng thực tế là không thể kiếm đủ, chúng em phải tiết kiệm hết mức và gần như em không bao giờ có tiền để ăn sáng.

Khi học đại học, em biết học không chỉ là con đường giúp gia đình thoát khỏi nghèo đói. Học tập trong môi trường đại học rèn luyện cho em tư duy để áp dụng trong nhiều lĩnh vực của cuộc sống. Em vẫn duy trì học lực Giỏi và kì gần nhất em đạt 8.97 xếp thứ 15 trên hơn 1000 sinh viên của khoa Kinh tế đối ngoại, bên cạnh đó cũng có rất nhiều những giải thưởng khác. Nhận thức được cuộc sống và công việc không phải là trò chơi, em luôn nỗ lực và không cho phép mình gục ngã. Em cho rằng: Ý chí – kiên định – bản lĩnh, em có thể làm nên những điều không thể. Cuộc sống vẫn quá khó khăn và túng thiếu nhưng để thực hiện ước mơ của mình, em biết mình sẽ còn cố gắng và nỗ lực nhiều hơn nữa.

Page 6: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Dung Huỳnh

Đại học Kinh tế Quốc dân

Năm: 02

Ngành: Kinh tế Đầu tư

Quê quán: Hà Nội

Trường THPT Đồng Quan

Điểm trung bình: 8,5/10, Điểm tốt nghiệp : 48/60

Điểm thi đại học: 26/30

Giải thưởng : Giải ba HSG toán

Ngày sinh 25/01/1994

Bố, mẹ Bố đã mất Mẹ làm ruộng

Thu nhập gia đình < 20 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Nhà kinh doanh giỏi

Tính cách Kiên định, mạnh mẽ, lạc quan

Ước mơ Giúp gia đình và làng quê vượt qua nghèo khổ

Mục tiêu ở đại học Điểm trung bình >= 8.0

Một số thông tin về Dung Câu chuyện của Dung

Gia đình Dung có hoàn cảnh rất éo le. Mẹ và em trai của Dung mắc chứng chậm phát triển, không thể làm việc như người bình thường được, và gia đình gần như không có khoản thu nhập nào. Bố em trước đây là người nghiện rượu và đã qua đời.

Dung là một sinh viên kiên cường và mạnh mẽ, một mình em ngày ngày đi đi về về 50km bằng xe buýt để có thể về nhà làm thêm trong làng sau giờ học. Em là trụ cột chính của cả gia đình, mỗi tháng Dung kiếm được 500.000 – 700.000 từ tiền làm thêm (may quần áo, gia sư, giao hàng…) và trích một phần để mẹ và em trai chi tiêu ở nhà vì mẹ em đã 60 tuổi (lại mắc chứng chậm phát triển đến cây kéo cũng không cầm để cắt vải được), cuộc sống gia đình ba người phải dựa vào Dung là chính.

Mặc dù gặp nhiều khó khăn nhưng Dung đã thi đỗ vào đại học và đang hiện thực hóa ước mơ trở thành một nhà kinh doanh. Em tỏ ra là một người kiên định, mạnh mẽ và luôn giữ thái độ lạc quan trước cuộc sống.

Gia cảnh quá éo le khiến đầu óc Dung bao giờ cũng nghĩ đến việc kiếm tiền để hỗ trợ gia đình, vì theo Dung “cả gia đình 03 người nếu em không đi làm thì cũng không biết lấy đâu ra tiền, 03 mẹ con ở nhà nhìn nhau”

Page 7: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Huỳnh Thị Dung – Đôi dòng tâm sự

Sinh ra trong một gia đình có hoàn cảnh khó khăn, lại không được sự ủng hộ của gia đình về học tập nên con đường em đến trường gặp phải vô vàn cản trở. Mẹ em sinh ra đã không được như những người bình thường khác. Cuộc sống của mẹ luôn gắn liền với những công việc nặng nhọc nhưng phải đơn giản, không cần nhiều đến các kĩ năng vì ngay cả cầm cây kéo cắt vải mẹ cũng không thể cắt được. Bố em đã có một người vợ, sau này mới cưới mẹ em. Gia đình em phải sống bên ngoại, bố em lại là người nghiện rượu, lúc say xỉn lại về nhà đánh đập mẹ con em.

Bây giờ bố em đã mất, mẹ đã 60 tuổi, em trai em vẫn còn học cấp 3, cuộc sống thiếu thốn và khó khăn cùng cực. Những bữa cơm chỉ có đĩa rau với bát cà muối là 2 món luôn luôn xuất hiện, chỉ có ngày lễ Tết hay có giỗ nhà em mới được ăn thịt cá. Nhìn mẹ nhường con đến từng đũa rau mà em không kìm được nước mắt vì quá thương mẹ. Ngay cả căn nhà cũng nhờ có Nhà nước cho tiền xây dựng mới có thể ở được. Nhưng do kinh phí nhà nước cho thấp nên những ngày mưa to, bức tường nhà lại ướt sũng nước, nền nhà cũng ướt như có người đổ nước vậy. Em chỉ mong sao mình nhanh ra trường và kiếm được một công việc tốt để giúp mẹ đỡ vất vả thôi.

Cuộc sống khó khăn nên em phải đi làm thêm từ sớm để giúp mẹ nếu không thì em sẽ phải nghỉ học vì không có tiền đóng học phí. Vì phải dành thời gian đi học nên thời gian làm thêm không ổn định, thu nhập khoảng 200 ngàn một tháng, không đủ để trang trải cho cả nhà. Hai chị em vẫn quyết tâm theo đuổi việc học nên gia đình em lại mang thêm nhiều khoản nợ. Không ít lần mẹ bắt em nghỉ học. Nhưng em biết nếu như nghỉ học như vậy thì cuộc sống của gia đình em sẽ không bao giờ thay đổi được. Vì vậy, em luôn kiên quyết năn nỉ mẹ cho đi học tiếp.

Từ nhỏ em đã có ước mơ được trở thành một nhà kinh doanh giỏi để có thể giúp gia đình cũng như làng quê em đang sinh sống thoát khỏi cảnh nghèo khổ. Hơn nữa em cũng muốn giúp cho các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn tại quê em có điều kiện học tập tốt hơn.

Khi em đã đặt chân được đến cánh cổng đại học Kinh Tế Quốc Dân với 26 điểm, em biết đó là thành công bước đầu trong cuộc sống của em. Bây giờ mẹ em cũng không còn khả năng lao động nên em phải lo cho cả gia đình. Em phải vay vốn sinh viên và làm thêm kiếm tiền để trang trải cho việc học và gửi về cho mẹ lo cho em ăn học. Thời gian làm thêm đôi lúc chiếm hết cả thời gian học hành thế nhưng em cũng không còn lựa chọn nào khác.

Còn quá nhiều khó khăn trước mắt, co lúc che lấp cả ước mơ nhưng em tự hứa sẽ không dừng lại mà sẽ tiếp tục cố gắng, phấn đấu hơn nữa. Em tin rằng sẽ không còn lâu nữa ước mơ của em sẽ có thể thành hiện thực. Đặc biệt sẽ nhanh hơn nữa nếu em nhận được sự ủng hộ và giúp đỡ của mọi người.

Page 8: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Hạnh Dương

Đại học Y Hà Nội

Năm: 01

Ngành: Bác sĩ Đa khoa

Quê quán: Hà Nội

Trường THPT Đồng Quan

Điểm trung bình: 8,6/10, Điểm tốt nghiệp: 49/60

Điểm tốt nghiệp:: 29,5/30 (thủ khoa đại học Y Hà Nội)

Giải thưởng : Giải nhất Hóa cấp thành phố 2013

Ngày sinh 22/3/1995

Bố, mẹ Làm ruộng

Thu nhập gia đình 100 USD / tháng

Ước mơ nghề nghiệp Trở thành một bác sĩ giỏi

Tính cách Chân thật, tự tin

Ước mơ Chữa bệnh cho người nghèo

Mục tiêu ở đại học Trở thành bác sĩ nội trú sau khi tốt nghiệp

Một số thông tin về Hạnh Câu chuyện của Hạnh Hạnh sinh ra trong một gia đình đông con, hoàn cảnh khó khăn. Người chị của em đang học đại học và sắp tốt nghiệp, sau em còn có 3 người em đang đi học. Bố mẹ đều là nông dân, bố Hạnh đang làm công nhân ở Hà Nội và chỉ đủ tiền để bố Hạnh và chị gái trang trải trên thành phố. Mẹ Hạnh đang mắc một khối u ở cổ nên sức khỏe rất yếu. Hoàn cảnh hiện tại vô cùng khó khăn.

Biết hoàn cảnh mình, Hạnh đã xác định con đường học hành từ sớm và đã cố gắng không ngừng. Hoàn cảnh khó khăn là thế, nhưng Hạnh đã vượt lên và đạt nhiều thành tích đáng nể, trong số đó phải kể đến giải nhất học sinh giỏi cấp tỉnh môn Hóa và trong kì thi đại học em đã đỗ thủ khoa vào ĐH Y Hà Nội với 29.5 điểm (Ngoài ra Hạnh cũng đạt điểm cao – 27 – đối với trường đại học Kinh tế Quốc Dân.

Ước mơ của Hạnh là có thể trở thành bác sĩ giỏi để có thể giúp đỡ những gia đình có hoàn cảnh khó khăn nhưng mắc bệnh hiểm nghèo. Lên Hà Nội nhập học, gia đình xác định phải đi vay mới có tiền cho Hạnh ăn học, trước khi đi mẹ còn dặn Hạnh “Lên Hà Nội phải nhớ tìm việc làm thêm”.

Page 9: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Dương Thị Hạnh – Đôi dòng tâm sự

Gia đình em có 5 chị em, bố mẹ em đều làm ruộng và thu nhập thấp. Chị gái em đang học đại học và bố em phải ra Hà Nội làm để lo cho chị. Em chuẩn bị bước vào đại học, 3 em của em đang học cấp 1 và cấp 2 đều do một tay mẹ chu cấp từ tiền buôn bán. Gia đình đã khó khăn lại còn đông con, đôi khi em hỏi mẹ “mẹ ơi sao nhất thiết phải có con trai”. Mẹ bảo “ở quê mình vẫn còn phong kiến lắm con ạ, trọng nam khinh nữ”. Dù không đủ ăn nhưng ba mẹ vẫn cố gắng để cả 5 đứa được ăn học đầy đủ, cho bằng bạn bằng bè. Gia đình em còn nhiều khoản nợ chưa trả được. Do lao động vất vả kể cả ngày nghỉ và cũng đã có tuổi, tình trạng sức khỏe của bố mẹ em hiện nay không còn tốt nữa, mẹ em đang có một khối u ở cổ họng lại hay ốm đau. Vì thế kinh tế gia đình lại càng khó khăn. Sắp tới nếu em đi học, gia đình em chắc chắn phải vay mượn và em phải đi làm thêm mới đủ tiền theo học.

Nhìn cảnh ba mẹ vất vả kiềm từng đồng tiền bát gạo để nuôi các con ăn học. Dù không đủ ăn nhưng ba mẹ vẫn cố gắng để cả 5 đứa chúng em được ăn học đầy đủ, cho bằng bạn bằng bè. Nhưng mà nuôi năm đứa con ăn học rất vất vả. Biết vậy em càng quyết tâm học tập quyết thi đỗ đại học. Học đại học sẽ giúp em: trước hết là có thể kiếm được công việc có tiền đỡ đần cha mẹ, nuôi dạy các em thành người, không phụ lòng công ơn cha mẹ; sau là có thể giúp em mở mang kiến thức để trở thành một bác sĩ giỏi có thể giúp đỡ được nhiều người có hoàn cảnh khó khăn.Trước hiện trạng nhiều người nghèo gặp hoàn cảnh khăn, không có đủ tiền để chữa bệnh, em muốn trở thành một bác sĩ giỏi giúp ích cho những mảnh đời bất hạnh đó.

Em còn nhớ vào thời gian ôn thi lên lớp 10, mẹ em đã từng bảo “thôi con à! Chị con dù gì cũng đã học đại học rồi, nhà mình không kham nổi nuôi chị, con và các em cùng đi học đâu. Hay là con nghỉ học đi”. Em biết mẹ nói thế nhưng trong lòng thì không nỡ chút nào. Nhiều lúc em ngồi khóc một mình, thương mình, thương cha mẹ. Cha mẹ nghĩ đã cố gắng xoay sở vay mượn, tích góp từng chút một nhưng vẫn chưa đủ tiền để có thể trang trải nhiều chi phí học tập của năm chị em em. Nhưng khi bỏ học rồi thì em sẽ ra sao, ước mơ sẽ dang dở, cha mẹ sẽ cảm thấy rất buồn vì mình không có khả năng cho con đi học. Cuối cùng, em vẫn quyết định vừa làm, vừa ôn thi và theo đuổi ước mơ của mình.

Bước vào trường y, em muốn được tìm hiểu và học tập thêm không chỉ là những gì nhà trường dạy. Bởi để trở thành một bác sĩ giỏi thì còn phải học rất nhiều. Nếu điều kiện kinh tế tốt, nhận đựơc giúp đỡ nào đó, em muốn được có một thời gian học tâp ở nước ngoài, như Singapore hay Australia…bởi những quốc gia đó có nền y học rất phát triển. Và em đã bước đầu chạm đến nó. Thế nhưng cuộc sống trước mắt quá nhiều rào cản, em chưa biết phải làm sao, mẹ em lại đang mắc bệnh, kinh tế khó khăn đã buộc em phải đắn đo nhiều. Em thực sự hi vọng có thể nhận được sự giúp đỡ của các anh, chị.

Page 10: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Xuân Nguyễn

ĐH Ngoại ngữ - ĐH Quốc gia Hà Nội

Năm: 01

Ngành: Sư phạm tiếng Anh

Quê quán:Thái Bình

Trường THPT Đông Thụy Anh

Điểm trung bình: 8.1/10, Điểm tốt nghiệp: 53.5/60

Điểm thi đại học: 22.5/30

Giải thưởng : Giải ba học sinh giỏi tiếng Anh cấp tỉnh

Ngày sinh 22/03/1995

Bố, mẹ Bố - đã mất Mẹ - làm nông

Thu nhập gia đình < 100 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Giáo viên

Tính cách Năng động, nhiệt tình và thương mẹ

Ước mơ Thành công và trưởng thành, làm bố mẹ hài lòng

Mục tiêu ở đại học Top 10%

Một số thông tin về Xuân Câu chuyện của Xuân

Ai cũng đều đã từng gặp phải khó khăn trong cuộc sống và không có sự mất mát lớn lao nào bằng sự mất mát về tinh thần. Cái ngày mà tử thần cướp đi người bố yêu dấu, Xuân dường như rơi vào một sự sụp đổ hoàn toàn. Nhưng không, em đã và đang sống một cách mạnh mẽ và dũng cảm.

Hoàn cảnh lại thêm phần khó khăn khi mẹ em bị bệnh thoái hóa cột sống đã rất nhiều năm và nay bệnh tình lại ngày càng nặng hơn, có những lúc tưởng chừng như mẹ Xuân bị liệt hẳn. Em biết mình phải là chỗ dựa tinh thần cho mẹ, phải học tốt, phải chăm ngoan nên đã và đang không ngừng phấn đấu.

Khó khăn, bất hạnh là thế nhưng Xuân luôn cố gắng chấp nhận hiện thực ấy dù bản thân không muốn. Đồng thời, Xuân cũng tự nhủ mình phải lạc quan hơn, tự tin, mạnh mẽ hơn, cần có trách nhiệm hơn, suy nghĩ trưởng thành hơn để là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho mẹ.

Xuân sống với chính lí tưởng và sự nỗ lực của bản thân: một lớp trưởng gương mẫu, một học sinh đạt nhiều thành tích tốt. Dẫu biết rằng chặng đường đến với thành công còn dài và đầy khó khăn nhưng em kiên quyết không đầu hàng. Ngưỡng cửa Đại học đang ở trước mắt, Xuân thấy mình thực sự phải cố gắng, nỗ lực nhiều hơn để đạt được mơ ước lớn trong bước ngoặt của cuộc đời. Em mong muốn mình sẽ tiếp cận được với nền tri thức hiện đại, làm giàu vốn hiểu biết, vốn sống cho mình.

Page 11: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Thị Kim Xuân – Đôi dòng tâm sự

Không có sự mất mát lớn lao nào bằng sự mất mát về tinh thần. Cái ngày mà tử thần cướp đi người bố yêu dấu ấy, em dường như rơi vào tình trạng sụp đổ hoàn toàn. Bởi em không thể tin vào hiện thực trước mắt. Em không muốn chấp nhận hiện tại lúc ấy. Đó như một tiếng sét đánh ngang tai bắt em phải chấp nhận. Ngay lúc ấy biết bao kỉ niệm bên bố ùa về trong em. Bữa cơm gia đình giờ sẽ mãi mất đi hình bóng của người bố. Bữa cơm ấy không còn được ấm cúng, vui vẻ như xưa nữa mà nó trở nên lạnh lẽo hơn. Em nhớ ngày mà em được đi nhận lớp trên trường chất lượng cao, bố chính là người đưa em đi và bố đợi cho em bước vào lớp bố mới quay về. Cảm giác được ngồi sau lưng bố, được bố chở đi mà sao bình yên đến thế. Nhưng bây giờ cái cảm giác ấy liệu có tồn tại. Chợt nghĩ đến tương lai, em cảm thấy lo và sợ hãi không biết mẹ con em sẽ phải sống như thế nào khi giờ đây không còn bố - trụ cột vững chắc của gia đình. Khó khăn, thử thách trong đời ai cũng phải gặp. Nhưng quan trọng là cách con người vượt qua khó khăn ấy như thế nào. Người mất đi không thể sống lại được. Đó là hiện thực không thay đổi được. Vì vậy điều đầu tiên là em phải cố gắng chấp nhận hiện thực ấy dù bản thân mình không muốn. Đồng thời, em cũng tự nhủ mình phải lạc quan hơn, tự tin, mạnh mẽ hơn. Trước đây có bố, bố có thể lo cho mình, che chở cho mình.

Nhưng bây giờ bố không còn, em thấy mình cần có trách nhiệm hơn, suy nghĩ trưởng thành hơn để là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho mẹ và để bố yên tâm ở dưới suối vàng. Chính vì thế, đối với em, việc học đại học rất quan trọng. Học đại học giúp chúng ta học tập, hiểu biết được nhiều điều. Được học tập, giao tiếp trong một môi trường rộng lớn, chính bản thân chúng ta sẽ thấy mình được trưởng thành, vững vàng và vỡ ra được nhiều điều trong cuộc sống, tiếp thu được nhiều kiến thức mới, học tập được nhiều tấm gương tốt về học tập, đạo đức, nhân cách, lối sống. Hơn thế nữa, trong môi trường học tập ấy, chúng ta còn có thể rèn luyện tinh thần tự học, tự tìm tòi, khám phá cái mới, sáng tạo nhiều cái hay cho chính bản thân và mọi người. Tuy nhiên, để có được những cơ hội trên giảng đường đại học, em thấy mình thực sự phải cố gắng, nỗ lực nhiều hơn để đạt được mơ ước lớn trong bước ngoặt của cuộc đời. Và em muốn mình được học lên cao, được học nhiều hơn. Trước hết là để bản thân em có thể tiếp cận được với nền tri thức hiện đại, làm giàu vốn hiểu biết, vốn sống cho mình. Không chỉ thế, bởi bố - người mà mẹ em dành yêu thương hơn nửa cuộc đời đã ra đi, chỉ còn em là chỗ dựa tinh thần cho mẹ để mẹ sống tiếp vì con cái. Em muốn bố mẹ được tự hào về mình. Bởi sự trưởng thành và thành công của con cái chính là món quà vô giá, món quà lớn nhất để tặng cho bố mẹ mình.

Page 12: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Bằng Nguyễn

Đại học Bách khoa Hà Nội

Năm: 01

Ngành: Kỹ thuật điều khiển và tự động hóa

Quê quán: Thái Bình

Trường THPT Đông Thụy Anh

Điểm trung bình: 8.4/10, Điểm tốt nghiệp : 55.5/60

Điểm thi đại học: 27.5/30

Giải thưởng : Giải nhì HSG Toán cấp tỉnh / Giải ba Vật Lý cấp tỉnh / giải thưởng Nguyễn Đức Cảnh

Ngày sinh 12/08/1995

Bố, mẹ Bố - Làm nông Mẹ - Làm nông

Thu nhập gia đình 60 USD / Tháng

Ước mơ nghề nghiệp Kỹ sư tự động hóa

Tính cách Sáng tạo, năng động và nhiệt tình

Ước mơ Thay đổi cuộc sống và chăm sóc bố mẹ

Mục tiêu ở đại học Top 10%

Một số thông tin về Bằng Câu chuyện của Bằng

Bằng quê ở Thái Thụy – Thái Bình. Lớn lên trong một gia đình thuần nông, hơn ai hết, em hiểu rõ cái nghèo cái khổ nơi vùng quê ấy. Bố mẹ làm lụng vất vả, quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để nuôi hai con ăn học. Mẹ em thường hay đau ốm, nhất là những lúc thời tiết thay đổi, còn bố mắc bệnh đau thần kinh tọa do lao động nặng nhọc và đau dạ dày. Gia cảnh khó khăn đến độ bố mẹ Bằng không có đủ tiền để đi khám bệnh,.

Hoàn cảnh khó khăn luôn là động lực để em phần đấu không ngừng. Tuy gia đình không đủ điều kiện kinh tế để cho em lên học trường chuyên nhưng Bằng vẫn quyết tâm tự rèn luyện và đạt rất nhiều giải thưởng. Không những là một học sinh giỏi, Bằng còn là một học sinh năng động, tham gia nhiều hoạt động Đoàn trong trường từ việc đảm nhiệm Phó Bí Thư chi Đoàn đến làm Biên tập tập san của trường…

Tuy nhiên, vì hoàn cảnh khó khăn mà đã có lần, quá thương bố mẹ vất vả mà Toàn cố gắng đi làm để kiếm tiền mà lơ là việc học. Sau khi liên tục bị điểm thấp, Toàn mới biết là mình đã nhầm, việc em làm chỉ giải quyết vấn đề tạm thời. Và cuối cùng, bản thân em luôn coi việc học có ý nghĩa quan trọng để em tự hoàn thiện bản thân và khẳng định mình trong cuộc sống.

Page 13: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Tiến Bằng– Đôi dòng tâm sự

Sinh ra trong một gia đình nông dân, những lần theo bố mẹ ra đồng, trực tiếp lội xuống từng thửa ruộng, rồi cấy, rồi gặt đã khiến tôi hiểu rõ những nỗi vất vả, khó nhọc của công việc đồng áng. Chịu khó là thế, cơ cực là thế mà sao cuộc sống vẫn không khá lên được. Tôi nhớ có lần mười hai giờ trưa mà bố mẹ vẫn đang gánh lúa lên bờ. Tôi xin gánh đỡ thì gần lên đến bờ đã ngã dúi dụi xuống ruộng. Thế là hôm đó tôi đã bảo với bố mẹ là sẽ quyết tâm sau này không phải làm những việc như vậy nữa. Công việc thì vất vả mà thu nhập lại quá thấp. Được mùa thì lấy công làm lãi, chứ mất mùa thì sáu sào ruộng trừ tiền phân bón, thuốc sâu chẳng còn được là mấy. Bởi vậy, tôi luôn mong muốn phải làm sao cho cuộc sống không còn vất vả, công sức lao động của bố mẹ tôi bỏ ra phải được đền đáp xứng đáng.

Ngay từ nhỏ, em đã ý thức rất cao trong việc học, luôn nỗ lực và phấn đấu rất nhiều. Em cho rằng, đối với bản thân, việc xác định cho mình những mục tiêu rõ ràng và đề ra từng mục đích cụ thể là quan trọng nhất. Chính vì thế, ngay cả khi gia đình không có điều kiện cho em theo học trường chuyên ở tỉnh như các bạn khác, em đã kiên trì rèn luyện và đã đạt được rất nhiều thành tích xuất sắc tại mái trường phổ thông huyện mà mình đã chọn.

Em cũng đã từng có lúc nghĩ mình cần cố gắng kiếm tiền đỡ bố mẹ chứ việc học chỉ cần có đủ điểm là ổn. Thế là em cùng mấy đứa bạn góp tiền buôn chung các loại đồ chơi trẻ em ở phiên chợ Tết. Em ít còn chú trọng đến việc phải dành điểm cao nữa. Sau khi liên tục bị điểm thấp, em mới biết là mình đã nhầm, việc em làm chỉ giải quyết vấn đề tạm thời. Từ đó, em luôn cố gắng xác định cho mình một mục đích học tập đúng đắn và đề ra cho mình những mục tiêu thật rõ ràng. Chỉ có thể bằng con đường học tập em mới tự bổ sung được kiến thức cho mình, bắt kịp với sự phát triển của thời đại và trở thành một con người có ích. Bài học từ chính cuộc sống mà em đã rút ra là: “Cuộc sống chính là môi trường tốt nhất để con người rèn luyện. Chỉ cần chúng ta có nghị lực, có quyết tâm thì dù có ở đâu đi chăng nữa, bạn luôn là người chiến thắng”. Xác định được một mục đích sống tốt, em tin mình luôn có động lực to lớn thúc đẩy trong công việc, có niềm vui và niềm tin vào việc mình làm.

Bước chân vào giảng đường đại học, em mang theo mơ ước có thể phát huy, sáng tạo ra những sản phẩm công nghệ hiện đại, giúp cho công việc của những người nông dân như bố mẹ em đỡ vất vả. Dẫu biết rằng điều đó là không hề đơn giản, Bằng tự hứa sẽ luôn nỗ lực, cố gắng nhiều hơn nữa. Và khi đã tự đứng lên bằng đôi chân của mình, em còn có thể giúp đỡ những bạn có hoàn cảnh khó khăn hơn mình.

Page 14: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Ngọc Phạm

Đại học Luật Hà Nội

Năm: 01

Ngành: Luật

Quê quán: Thái Bình

Trường THPT Bắc Kiến Xương

Điểm trung bình: 8.3/10 Điểm tốt nghiệp: 51/60

Điểm thi đại học: 20.5/30

Giải thưởng : Học sinh giỏi cấp trường

Ngày sinh 25/05/1995

Bố, mẹ Bố mẹ li hôn và đi làm ăn xa nhà

Thu nhập gia đình 30 USD / tháng

Ước mơ nghề nghiệp

Luật sư

Tính cách Mạnh mẽ, tham vọng và kiên cường

Ước mơ Thành công trong cuộc sống và đóng góp cho xã hội

Mục tiêu ở đại học

Top 10%

Một số thông tin về Ngọc Câu chuyện của Ngọc

Ngo c quê ở Thai Binh, sau khi bố mẹ li hôn là khoảng thời gian khó khăn cùng cực của em. Mẹ bị tai nạn, liệt nửa người phải chạy chữa khắp nơi nhưng cũng chỉ đi lại nhẹ nhàng, không thể lao động được. Sống nhờ nhà ông bà, hai mẹ con rau cháo nuôi nhau, có ngày chỉ ăn cơm với muối. Cuối cùng, mẹ cũng học được xong cao đẳng mầm non rồi xin được việc nhưng ở tận vùng núi Tây Bắc xa xôi (Lai Châu), hai mẹ con chia xa từ đó. Em ga t nước măt ho c hanh chăm chi đê quên đi nô i đau gia đinh.

Bây giờ, mẹ em ở hẳn Lai Châu, trước kia còn gửi tiền chu cấp, nhưng rồi cũng không còn gửi nữa vì mẹ cũng phải lo chạy chữa căn bệnh viêm xương. Bố thì buôn bán nhỏ lẻ ở TP. Hồ Chí Minh, con gái riêng của bố cũng điều trị u ruột liên tục, tiền bố gửi hàng tháng chẳng là bao. Bà cũng đã cao tuổi, mất khả năng lao động và bị bệnh tật suốt. Mỗi lần xin tiền bà nộp học phí, bà lại phải chay vay vay mượn khắp nơi.

Hoa n canh la vây, Ngọc tin rằng mình sẽ trở nên mạnh mẽ và sống lí trí hơn. Quanh năm sô ng với ruộng đồng, thấm thía cái nho c nhằn trong viê c đồng áng, Ngọc luôn ấp ủ ước muốn thoát khỏi việc chân lấm tay bùn, thực sự muốn làm gì đó để thay đổi cuộc sống của mình. Lúc nào em cũng tự động viên mình phải học để cuộc sống sau này khá hơn. Hơn thế nữa, Ngọc yêu công lý, yêu hòa bình và em mong muốn thành đạt để đóng góp phần công sức nhỏ bé của mình cho đất nước. Em hiểu từ bây giờ trở đi em phải tự bước đi bằng chính đôi chân của mình.

Page 15: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Phạm Thị Bích Ngọc – Đôi dòng tâm sự

Bố mẹ em mỗi người đều đã xây dựng gia đình riêng. Mẹ em sinh được hai em trai, sống ở trên vùng miền núi (Lai Châu). Mẹ bị bệnh viêm xương, đã đi chạy chữa ở nhiều nơi và đã rất nhiều năm qua nhưng vẫn chưa khỏi. Bố em thì buôn bán nhỏ lẻ ở TP. Hồ Chí Minh, bố em có ba con gái, một em bé mới sinh được bảy tháng, một em lớn bị bệnh rất nặng (u ruột). Trừ tiền bảo hiểm ra, mỗi tháng mất 6 triệu tiền hóa trị (mỗi tuần 1,5 triệu) em của em phải điều trị như vậy liền một năm rưỡi. Hiện tại thì đã tạm ổn, nhưng mỗi tháng một lần vẫn phải đi kiểm tra định kì. Em ở với bà nội, hiện tại bà em cũng đã cao tuổi, mất khả năng lao động và bị bệnh tật suốt, bà em cũng không có nguồn thu nhập nào khác ngoài khoản tiền phụ cấp cán bộ xã hội nghỉ việc khi tuổi già, vì thế cuộc sống cũng còn rất nhiều khó khăn. Bà em có hai sào ruộng, nhưng vì không có sức khỏe để lao động nên tiền phụ cấp của bà dành rất nhiều cho việc mướn người cấy, gặt rồi bón phân, lại thêm việc thuốc men cho bệnh của bà. Vì vậy việc học của em bị ảnh hưởng rất nhiều. Tiền bố phải gửi cho em theo luật là 150.000/tháng, mẹ nhận nuôi em nhưng vì bệnh tật lại có hai em nhỏ nên không gửi được tiền cho em. Hồi đầu năm lớp 10 thì mẹ em cũng gửi được 500.000 VND. Nhưng rồi mẹ cũng không gửi nữa. Mỗi lần em xin tiền bà nộp học phí, bà lại phải chạy vạy vay mượn. Bà thường bảo em chắc chỉ cố được hết cấp 3 thôi, chứ chẳng lấy đâu ra tiền mà học đại học (nếu em thi đỗ) làm em rất buồn và bị ảnh hưởng nhiều về tâm lý. Em đã suy nghĩ rất nhiều và nghĩ đến hoàn cảnh của mình sẽ không đáp ứng đủ yêu cầu khi học đại học. Khi nhận được tin em có cơ hội được nhận học bổng. Em rất vui và thật sự mong muốn được anh, chị giúp đỡ em. Trong gia đình, em yêu nhất là bà, bà là người đã dìu dắt, nâng đỡ em vươn lên để được như ngày hôm nay. Bên cạnh đó là bố mẹ, mặc dù bố mẹ khiến em tổn thương nhưng em vẫn rất yêu họ. Bây giờ mỗi người đã có một gia đình riêng nhưng em thật sự mong ước bố mẹ em sẽ có một cuộc sống hạnh phúc. Em rất muốn tự mình làm ra tiền để không làm phiền đến cuộc sống riêng của bố mẹ em anh chị ạ. Gia đình là nỗi đau cũng là niềm vui của em. Điều quan trọng với em cũng chính là niềm hạnh phúc trong gia đình lớn của em. Điều quan trọng thứ hai với em bây giờ là sự nghiệp. Có thê bây giờ em vẫn còn non nớt, dễ bị tình cảm chi phối nhưng em tin rằng sau này (nếu như em có thể thi đỗ trường ĐH Luật Hà Nội) em sẽ trở nên mạnh mẽ và sống lí trí hơn. Vì sự công bằng trong xã hội là rất quan trọng. Em yêu công lý, yêu hòa bình , em muốn giúp đỡ những người dân nghèo, yếu thế nhận ra quyền lợi của bản thân, muốn giúp họ đấu tranh cho lẽ phải và đảm bảo an ninh trật tự cho xã hội. Em muốn giúp những người xung quanh em biết về luật, sống và làm việc theo luật pháp để quyền con người được hiểu một cách đúng nghĩa. Và sẽ rút bớt đi những bất công trong xã hội, em mong muốn thành đạt để đóng góp phần công sức nhỏ bé của mình cho đất nước. Va với em giờ nay, học là con đường duy nhất dẫn đến thành công. Em xuất phát từ tầng lớp nông dân, quen với ruộng đồng, thấm thía cái khổ, cái nhọc nhằn trong công việc đồng áng, cũng như rất nhiều người, em muốn thoát khỏi việc chân lấm tay bùn, quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời anh chị ạ! Bố mẹ em chia tay nhau bởi rất nhiều nguyên nhân, nhưng cũng có một phần xuất phát từ những khó khăn về kinh tế. Và em thực sự muốn làm gì đó để thay đổi cuộc sống của mình. Lúc nào em cũng tự động viên mình phải học để cuộc sống sau này khá hơn anh chị ạ

Page 16: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Hiệu Nguyễn

Đại học Bách Khoa Hà Nội

Năm: 01

Ngành: Kỹ thuật điện, điện tử

Quê quán: Thanh Hoá

Trường THPT Trần Phú

Điểm trung bình: 8.2/10, Điểm tốt nghiệp: 44.5/60

Điểm thi đại học: 26/30

Giải thưởng : Giải nhì Toán cấp tính;Giải ba giải toán trên MT Casino

Ngày sinh 13-06-1995

Bố, mẹ Bố bị bệnh nặng mất khả năng lao động. Mẹ làm chiếu và là trụ cột chính của gia đình

Thu nhập gia đình <40USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Kỹ sư điện tử

Tính cách Trưởng thành, chăm chỉ và nghị lực

Ước mơ Trở thành một kỹ sư điện tử giỏi

Mục tiêu ở đại học Đứng trong top đầu của lớp

Một số thông tin về Hiệu Câu chuyện của Hiệu

Cậu học trò nhỏ Nguyễn Văn Hiệu tạo được một sự tin tưởng cho những người lần đầu tiếp xúc bởi sự thật thà và chất phát trong từng câu trả lời của em.

Sinh ra và lớn lên ở huyện Nga Sơn – Thanh Hoá, Hiệu là một trong những học sinh giỏi có tiếng trong trường bởi bề dày thành tích nổi cộm mà em đạt được qua các kì thi. Với niềm say mê bộ môn Vật lý, cậu học trò nhỏ quyết định trở thành một Kĩ sư điện tử chuyên nghiệp của trường đại học Bách khoa Hà Nội.

Giấc mơ tưởng chừng không quá khó để thực hiện nhưng với Hiệu quả là một điều to lớn khi gia đình em đang phải đối mặt với nhiều khó khăn về mặt tài chính. Căn bệnh hoành tá tràng khiến bố Hiệu mất đi khả năng lao động, khoản tiền 2 triệu/tháng mà mẹ em kiếm được sau những giờ làm chiếu quả chẳng bù vào đâu với sức ăn sức học của năm (05) anh em và người cha bệnh tật. Tất bật trăm bề, tiền không đủ sống, gia đình em còn phải gồng gánh trên vai khoản nợ hơn 50 triệu đồng mà bố mẹ vay mượn để xây sửa lại nhà cửa.

Khó khăn là thế, chật vật là thế nhưng niềm tin và niềm hy vọng mãnh liệt của cậu học trò xứ Thanh vẫn không hề nguôi ngoai. Em xác định sẽ tự lực làm việc để trang trải tiền học phí cho mình những năm đại học sắp tới. Không biết phía trước còn bao nhiêu khó khăn, thử thách…mong cuộc sống sẽ vẫn luôn mỉm cười với những nỗ lực không ngừng của em.

Page 17: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Văn Hiệu – Đôi dòng tâm sự

Sinh ra và lớn lên trong một gia đình làm nông nghèo khó, từ lâu em đã tự nhận thức rõ được cuộc sống của gia đình mình. Với em, nhìn rõ và chấp nhận những khó khăn trong cuộc sống chính là cách tốt nhất để vượt qua nó thay vì ngồi lại than vãn và đổ lỗi. Mỗi khó khăn là một thử thách mà cuộc sống thách thức chúng ta, chỉ cần vượt qua nó, thành công nhất định sẽ huy hoàng hơn rất nhiều.

Em không bao giờ cảm thấy hổ thẹn hay tức tối vì hoàn cảnh của gia đình mình. Quả đúng là gia đình em không bằng ai cả nhưng nghị lực và sự cố gắng của mỗi thành viên trong gia đình luôn là điều khiến em tự hào nhất! Sức khoẻ của bố không được tốt, đau bệnh liên miên khiến bố mất khả năng lao động, cơm áo gạo tiền lo toan cuộc sống đè nặng lên vai mẹ. Mặc dù vất vả nhưng mẹ không bao giờ ngơi tay, mẹ luôn cố gắng làm sao cho tốt và hiệu quả nhất để mang về nguồn thu nhập ít ỏi cho gia đình, để nuôi dạy em ăn học. Nhìn sức khoẻ của mẹ ngày một giảm sút khiến em không thể nào an lòng được. Với khoản thu nhập ít ỏi không đủ chi trả cho sinh hoạt hằng ngày rồi còn phải thuộc men cho bố và trả nợ, em đã định hướng ngay từ đầu cho mình là tự làm tự học. Anh trai của em hiện đang là sinh viên cũng vừa học vừa làm để kiếm tiền trang trải cuộc sống sinh viên nơi đất khách quê người, hơn nữa anh còn phải nuôi một anh khác giờ cũng đang theo học nghề. Nhìn mẹ và các anh cực khổ, em cũng tự hứa với lòng mình phải ráng làm sao đừng để phụ lòng bố mẹ và anh chị em. Các anh càng nghị lực thì em phải càng cố gắng để không làm xấu hổ gia đình.

Dù thế nào em cũng sẽ cố gắng học, học thật tốt. Một cái nghề trong tay chính là sự đảm bảo chắc chắn duy nhất cho cuộc sống của bản thân em và gia đình em sau này. Và những thành tích mà em đạt được như một nguồn động lực to lớn, như một đòn bẩy hữu hiệu để em và cả gia đình cùng nhau cố gắng. Gia đình chỉ trong vào mấy sào cói thế nhưng cói thì mất mùa và giá thường không ổn định. Nguồn thu nhập chính chủ yếu từ mẹ em. Nếu như học xong đại học, em rất cần có một công việc phù hợp với ngành học của em để em có thể phát huy tốt nhất những gì mình đã học. Thế nhưng xin việc bây giờ thì không dễ, đặc biệt là công việc phù hợp với chuyên môn của mình lại càng khó hơn. Chính vì thế em rất cần được tư vấn và giới thiệu việc làm, em sẽ có một công việc ổn định, khi đó, em sẽ giúp đỡ gia đình vượt qua khó khăn. Em rất mong trong tương lai điều đó sẽ được thay đổi và em có niềm tin rất lớn rằng nó sẽ thay đổi.

Khó khăn thì ai cũng gặp phải. Đã có những lúc trong cuộc sống tưởng chừng như ta phải buông xuôi và thả hết tất cả. Nhưng chính những nguồn động viên, quan tâm của những người yêu thương bên cạnh ta giúp ta có thêm động lực để phấn đấu, để cố gắng, để vượt qua khó khăn, gian nan, thử thách…Vẫn thầm mong rằng những người có hoàn cảnh khó khăn như em được may mắn nhận được một vòng tay ấm áp của các nhà hảo tâm để giúp chúng em chia sẻ bớt phần nào gánh nặng trong cuộc sống. Cuộc sống vốn dĩ không công bằng nhưng không có nghĩa nó không thú vị và tươi đẹp, miễn là ta biết cách tìm và nhận ra nó.

Page 18: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Trang Lê

Học viện Hành chính Quốc gia

Năm: 01

Ngành: Quản lý Nhà nước

Quê quán: Thanh Hoá

Trường THPT Như Thanh

Điểm trung bình: 7.4/10, Điểm tốt nghiệp: 38/60

Điểm thi đại học: 24.5/30

Giải thưởng : Học sinh giỏi Văn cấp tỉnh

Ngày sinh 08-04-1995

Bố, mẹ Bố mẹ đều làm ruộng

Thu nhập gia đình <40 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Trở thành viên chức Nhà nước

Tính cách Tình cảm, chân thành và chín chắn

Ước mơ Có một ngôi nhà không dột, không phải tỉnh giấc giữa đêm để cuộc chăn màn…

Mục tiêu ở đại học Học tốt ở đại học

Một số thông tin về Trang Câu chuyện của Trang Cô bạn nhỏ Lê Thị Nam Trang là một trong những học sinh có hoàn cảnh hết sức đặc biệt của tỉnh Thanh Hoá. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình hết sức khó khăn gồm 9 thành viên: anh trai, cháu gái bị bại não và vừa mới mất, bà nội già yếu, bố mẹ thoái khớp, 3 anh chị đang học đại học. Hằng ngày 9 con người phải chen chúc nhau trong một căn nhà nhỏ mục nát “có mà như không”. Không gian sinh hoạt ám ảnh khá sâu vào em, đến nỗi khi được hỏi về ước mơ của em là gì, em luôn trả lời rằng chỉ mong xây lại được một căn nhà mới hay đơn giản chỉ là có tiền để lát lại ngói để không bị mưa dột, để không phải lo lắng trời hôm nay có mưa gió không, nhà có bị dột không...

Với số nợ 29 triệu vay ngân hàng vẫn chưa có khả năng chi trả, Trang xác định đợt này ra Hà Nội sẽ vừa học vừa làm để phụ tiền gia đình. Bản thân em hiểu khá rõ hoàn cảnh của gia đình, dù đang đi học nhưng Trang vẫn nhận công việc thêu tranh ở nhà, mỗi bức tranh thêu ngốn cả một tuần cặm cụi của em nhưng thù lao chỉ từ 30-50 nghìn đồng. Mỗi lúc rãnh rỗi, sau khi đã thu xếp bài vở xong, em không đi học thêm hay vui đùa cùng bạn bè mà chỉ ngồi tranh thủ làm nốt bức thêu để nhanh chóng nhận thù lao về giúp gia đình.

Đứa con ngoan của gia đình ấy còn là một “nghệ sĩ” học đường với đủ hoa tay vẽ vời và năng khiếu ca hát, làm MC từ khi còn là học sinh cấp 2 và là một cô học trò xuất sắc với nhiều giải thưởng trong các kì thi học sinh giỏi.

Page 19: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Lê Thị Nam Trang – Đôi dòng tâm sự

Đi học đại học đối với nhiều người có lẽ không phải là điều quan trọng nhất nhưng với em được đặt chân vào giảng đường đại học là cả một ước mơ, khát khao cháy bỏng. Sinh ra và lớn lên trong một gia đình khó khăn, không mấy dư giả, dường như ông trời vẫn còn muốn thách thức lòng người khi các thành viên trong gia đình em đều mang trong mình những mầm bệnh đáng sợ: anh trai và cháu gái của em bị bại não, mất khả năng lao động, hằng ngày chỉ chờ mọi người chăm sóc và đến hôm nay, anh và cháu đã không trụ được mà đã giữ từ cõi đời này; bà nội thì già cả ốm yếu, bố thì bị căn bệnh viêm gan B hành hạ, làm khả năng lao động giảm sút. Tất cả sức nặng gia đình đổ dồn vào đôi vai của mẹ. Mẹ phải đi làm xa kiếm tiền về nuôi 4 anh chị em em ăn học, 2-3 năm mẹ mới có điều kiện để về thăm nhà một lần. Chen chúc nhau trong một căn nhà nhỏ xíu, chỗ dột chỗ ướt. Thật sự em rất lo sợ, thấp thỏm không biết hôm nay liệu trời có mưa gió gì không? Có phải dọn nhà tránh nước hay không? Hay liệu hôm nay có đủ thức ăn cho cả gia đình qua bữa cơm hay không? Và khoản nợ hơn 30 triệu mà gia đình em vay của chính quyền đến bao giờ mới có thể trả xong? Anh chị em em có khả năng và điều kiện để tốt nghiệp đại học? Hàng trăm, hàng ngàn câu hỏi cứ ám ảnh suy nghĩ của em mọi lúc mọi nơi…

Đã có lúc tưởng chừng như buông xuôi nhưng em chợt nhận ra chỉ có con đường học vấn mới có thể giúp em hoàn thành ước mơ dang dở của mình và giúp gia đình mình thoát khỏi khó khăn hiện tại. Em cảm thấy tự hào về những thành tích, giải thưởng mình đạt được. Tuy đó không phải là một giải thưởng quá lớn nhưng đối với em và cả gia đình em, đó chính là động lực để em cố gắng, là động lực để bố mẹ làm việc, là niềm vui nhỏ nhoi của bà, của anh chị mỗi khi nhắc tới đứa em gái bé nhỏ này.

“Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”, ai ai cũng có những khó khăn và chênh vênh của riêng mình. Em dường như đã quen với việc chấp nhận và gồng mình để vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Điều quan trọng nhất chính là phải giữ cho mình một sức khoẻ tốt để có thể đối đầu được với mọi chuyện và khuất phục nó.

Em khát khao và ước ao được đi học. Em muốn dùng sức của mình để giúp đỡ mọi người. Hơn ai hết, em hiều rõ hoàn cảnh của bản thân. Thật sự em cũng rất lo lắng về tương lai của mình. Liệu em có đủ điều kiện để theo học hết những năm tháng đại học kia? Em sẽ cố gắng và không ngừng phấn đấu để chinh phục ước mơ của mình. Và trong thâm tâm em, vẫn thầm mong ước nhận được sự giúp đỡ của một nhà hảo tâm nào đó để con đường đi sắp tới của em bớt chông gai hơn…

Page 20: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Hằng Ngô

Đại học Kinh tế Quốc dân

Năm: 01

Ngành: Kinh tế Quốc tế

Quê quán: Thanh Hoá

Trường THPT Ba Đình

Điểm trung bình: 8.3/10, Điểm tốt nghiệp: 49.5/60

Điểm đại học : 24.5/30

Giải thưởng : Nhiều năm liền là cán bộ lớp

Ngày sinh 05-07-1995

Bố, mẹ Bố là liệt sỹ Mẹ làm ruộng

Thu nhập gia đình < 50 USD / tháng

Ước mơ nghề nghiệp Doanh nhân

Tính cách Tình cảm, chân thành và chín chắn

Ước mơ Doanh nhân thành đạt

Mục tiêu ở đại học Học giỏi

Một số thông tin về Hằng Ngô Thị Hằng

Hằng là một cô học trò nhỏ nhưng đầy nghị lực xứ Thanh. Mất bố từ khi lên 9, tất cả gánh nặng gia đình đều đổ dồn lên vai người mẹ mang trong mình bệnh tim đã 10 năm nay, sau khi bố em hi sinh trong một lần làm nhiệm vụ. Thế nhưng, nhận thức được ý nghĩa của việc học, em Hằng đã vượt lên những khó khăn của gia cảnh, chăm lo học tập để không phụ công ơn trời bể của mẹ. Hiện tại anh Hằng đang theo học tại Đại học Kinh tế Quốc dân. Còn cô gái nhỏ vẫn luôn ấp ủ và từng bước chinh phục ước mơ trở thành một nữ bác sĩ chuyên khoa tim mạch thật giỏi không chỉ với mong muốn có thể thay đổi hoàn cảnh hiện tại của gia đình mình mà còn để em có cơ hội được tận tay chăm sóc cho mẹ mỗi khi mẹ đau ốm, không những thế em còn muốn được góp sức mình mang đến cho mọi người một trái tim khoẻ mạnh để không ai phải chịu đau đớn, vật vã mỗi khi căn bệnh tim quái ác hành hạ. Tuy nhiên, với gia cảnh quá khó khăn, Hằng đã quyết định sẽ vào Đại học Kinh tế quốc dân để sau này có điều kiện giúp đỡ gia đình về mặt kinh tế. Không chỉ là một học sinh giỏi đạt nhiều thành tích trong học tập, Hằng còn là một trong những thành viên năng nổ nhất của lớp. Em tham gia nhiều hoạt động Đoàn trường nhằm tự giúp mình nâng cao khả năng giao tiếp cũng như để rèn luyện bản thân. Tuy còn ít tuổi nhưng em đã biết phụ mẹ phần nào tiền sinh hoạt phí bằng công việc bưng bê, dọn dẹp tại một cửa hàng ăn nhỏ mỗi buổi sáng. Cuộc sống tuy vất vả nhưng ước mơ và nhiệt huyết vẫn còn đó, vẫn hằng ngày thôi thúc Hằng phấn đấu và vươn lên để biến ước mơ đẹp đẽ đó trở thành sự thật.

Page 21: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Ngô Thị Hằng – Đôi dòng tâm sự

Khó khăn lớn nhất của gia đình em chính là khi mất đi người cha, trụ cột chính của gia đình. Nỗi đau tâm hồn chưa nguôi ngoai thì những áp lực vật chất lại đè nặng lên đôi vai gầy gộc, mỏng manh của mẹ. Suốt 10 năm qua, mẹ đã phải cố gắng rất nhiều, đấu tranh rất nhiều để vừa chiến đấu với căn bệnh tim quái ác vừa phải gánh gồng bươn chải chăm lo cho hai anh em em ăn học tới nơi, tới chốn. Vẫn biết sẽ chẳng bao giờ xảy ra nhưng nếu có một phép nhiệm màu nào đó, em mong sao xã hội không còn sự nghèo túng, không một ai trên thế giới này phải chịu sự phân biệt đối xử. Tất cả mọi người đều bình đẳng và có cơ hội phát triển như nhau, nơi đâu cũng tràn ngập tiếng cười vui vẻ, hạnh phúc. Em mong muốn được thay đổi hoàn cảnh hiện tại của gia đình mình và em nghĩ, em chắc chắn mình sẽ làm được điều đó! Con người không có ai là hoàn hảo, sẽ có những lúc sai lầm hay thất bại nhưng cái chính đó là cách chúng ta chọn mục tiêu và hết mình vì mục tiêu ấy. Và em tin rằng, với ý chí, quyết tâm, với sự kiên định và lòng nhiệt huyết của mình, em và cả những người khác sẽ sớm thực hiện được ước mơ, chạm tay vào mục tiêu cao cả của cuộc đời mỗi người. Để có thể mỉm cười đầy tự hào khi nhìn lại chặng đường cố gắng của chính bản thân mình. Ban thân em tự nhân thây minh chưa pha i la con người hoa n ha o, mà co n co nhiê u thiê u so t. Từng nga y, từng giờ em đang cô găng đê tự hoa n thiê n minh hơn.Trong cuô c sô ng em luôn đăt ra cho minh mô t muc tiêu, mô t li tưởng sô ng. Điê u quan tro ng trong cuôc đời mô i người la pha i biê t đăt ra cho minh mô t muc tiêu va nô lực đê đa t được no . Đo chinh la mô t triêt li, mô t li tưởng sống cao đe p. Càng đứng trước thât bai hay kho khăn em càng có thêm đô ng lực đê vươn lên. Việc học đại học có thể không quan trọng đối với nhiều người, đó là một quan điểm đúng bởi những người nổi tiếng và giàu có bậc nhất thế giới như Bill Gates hay Mark Zuckerberg đều không có bằng đại học. Nhưng với thực trạng xã hội Việt Nam bây giờ, nếu không có bằng cấp thì bạn sẽ không là gì cả. Đó không hoàn toàn sai bởi chính bằng cấp là minh chứng để chúng ta chứng thực khả năng và trình độ của mình. Nhưng đôi khi các nhà tuyển dụng lại quá chứng nhắc trong chuyện này. Còn với riêng em, em không phê phán hay tán thành hoàn toàn. Em chỉ biết rằng mình sẽ cố gắng và nỗ lực hơn nữa để có thể chứng minh cho mọi người thấy khả năng và thực lực của bản thân mình! Bằng cấp có thể đôi khi không quan trọng nhưng chính áp lực bằng cấp và môi trường cạnh tranh của đại học sẽ là nguồn động lực tốt, là đòn bẩy đắt lực để em cố gắng vươn lên, giúp em thực hiện được khát vọng và ước mơ của mình. Vẫn biết phía trước còn nhiều khó khăn và chông gai mà em phải đối mặt và chiến đấu với nó. Không biết nó sẽ khó khăn và kinh khủng đến mức nào nhưng em vẫn quyết theo đuổi mục tiêu mà mình đặt ra. Vì chính bản thân em, vì người mẹ đáng kính, vì gia đình bé nhỏ của em và vì lý tưởng cuộc đời em.

Page 22: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Linh Mai

Học viện Quân Y (hệ dân sự)

Năm: 01

Ngành: Bác sĩ đa khoa

Quê quán: Thanh Hoá

Trường THPT Mai Anh Tuấn

Điểm trung bình: 8.3 , Điểm tốt nghiệp : 49.5/60

Điểm thi đại học : 28.5/30

Giải thưởng : Giải nhất HSG Hóa cấp tỉnh, Giải nhất giải toán trên casino

Ngày sinh 30-12-1995

Bố, mẹ Bố mẹ đều làm ruộng

Thu nhập gia đình <40 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Bác sĩ

Tính cách Vui vẻ, hòa đồng, thẳng thắng

Ước mơ Trở thành một bác sĩ giỏi

Mục tiêu ở đại học Nằm trong top đầu của lớp

Một số thông tin về Linh Câu chuyện của Linh

Sống trong một gia đình bốn người với đầy tình yêu thương, cô bé Linh đã lớn lên trong mái ấm đó. Nhưng những căn bệnh quấn lấy từng thành viên gia đình nhỏ ấy đã làm cô học trò thêm bao vất vả cho việc học. Sức khoẻ bố mẹ em không tốt, bố em bị suy tim và đau dạ dày, mẹ bị u mỡ chưa có khả năng chữa chạy và một người em trai tuổi còn nhỏ đang học cấp 2. Bản thân em bị mắc bệnh tim bẩm sinh, sức khoẻ yếu gây trở ngại trong việc học. Dường như mọi lo toan và vất vả đang đè lên đôi vai gầy của ba mẹ và cả trái tim bé nhỏ yếu ớt của em. Cuộc sống tiếp diễn trôi qua, Linh ngày càng ý thức hơn về ước mơ được làm Bác sĩ. Em muốn chính tay chữa chạy cho người thân yêu và giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh bị bệnh tật hành hạ khác. Ước mơ bé nhỏ ấy khiến em có thêm động lực học, những giải thưởng các môn Toán – Hoá như liều thuốc tinh thần cho chính em và cả gia đình thân yêu. Hoàn cảnh sống vất vả đã dạy em tự nỗ lực để phụ giúp gia đình, em nhận việc nhân viên phục vụ bàn để đỡ đần cha mẹ. Nhưng không vì thế mà Linh lơ là việc học và các hoạt động trường lớp. Cô bé nhóm trưởng nhóm biên tập viên nội san của trường này luôn hoàn thành nhiệm vụ và có tinh thần cao trong các công việc em nhận. Ước mơ chỉ đẹp khi nó là một cánh diều và gặp một cơn gió mát. Những ước mơ của em với ý chí từ trái tim bé nhỏ sẽ vút cao, bay xa từ những cố gắng và hy vọng của em…

Page 23: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Mai Thị Linh – Đôi dòng tâm sự

Từ nhỏ em đã nghĩ hạnh phúc là những điều rất nhỏ bé. Lúc bé, chỉ cần thấy mẹ đi chợ về, sà vào lòng mẹ là niềm hạnh phúc của đứa trẻ thơ đã lấp đầy. Lớn lên, khi đối mặt với bao bệnh tật, nhìn thấy bố trải qua từng cơn đau tim và dạ dày nặng nề, nhìn thấy mẹ cố vượt qua cơn bệnh u mỡ chưa được chạy chữa để đi làm xa, nhìn thấy ánh mắt trong veo trẻ thơ của đứa em trai bé bỏng, em nhận ra hạnh phúc rất đơn giản, chỉ cần khoẻ mạnh, gia đình quây quần là đủ để trái tim bệnh tật của em cảm thấy vơi đi rất nhiều những cơn đau…

Với em điều quan trọng nhất trong cuộc sống là hạnh phúc. Mọi con người dù thành công hay thất bại, dù giàu có hay nghèo đói đều có mưu cầu hạnh phúc. Phạm trù hạnh phúc của mỗi người ở mỗi thời điểm là khác nhau. Lúc bé, hạnh phúc của em là được nhìn thấy mẹ mỗi khi nhìn thấy mẹ đi chợ về. Lớn lên một chút, khi mẹ đi làm xa, hạnh phúc của em là được nhìn thấy mẹ mỗi ngày. Lớn lên một chút nữa, hạnh phúc là vượt qua kì thi với những điểm số thật cao. Bây giờ khi trưởng thành hơn, hạnh phúc của em là biết sống có mục đích, có ước mơ và đạt được những ước mơ của mình. Cuộc sống hiện tại của em, dù không có đầy đủ vật chất nhưng em luôn tin đó là một cuộc sống hạnh phúc. Em không mong muốn phải thay đổi hay từ bỏ bất kì những điều đã xảy ra. Điều em muốn là thay đổi chính tương lai của mình, tương lai của gia đình và của cả những người bị bệnh tật hành hạ. Đó là lí do em muốn học làm Bác sĩ, em chọn Học viện Quân Y cũng vì muốn có thể phụng dưỡng bố mẹ sau này, đỡ đần gia đình trong việc nuôi dạy em trai, giúp đỡ những người bệnh tật khó khăn và trên tất thảy, em muốn bản thân mình là người có ích cho mọi người, cho xã hội và đất nước.

Em nghĩ môi trường đại học sẽ giúp em thực hiện những ước mơ ấy. Dù biết rằng đại học không phải con đường duy nhất đến với thành công, nhưng thành công phải có nền tảng từ những điều vững chắc, mà với em chính là kiến thức và trải nghiệm. Đại học với cách giáo dục chuyên nghiệp, những môn học chuyên ngành nghiên cứu, những kinh nghiệm đàn anh để lại và những tri thức thầy cô hướng dẫn sẽ là môi trường tốt để trui rèn và thực hiện ước mơ của một người học sinh. Bản thân em thấy việc học đại học với sự tự chủ, tự học, tự củng cố sẽ đem lại năng lực và hiện thực hoá ước mơ bác sĩ của em.

Tương lai luôn là bài toán khó với mọi người, không ai có thể ở lại mãi với quá khứ. Em nghĩ mỗi bước chân em bước tiếp trên cuộc đời sẽ đầy khó khăn, sẽ vấp những sai lầm và chống chọi nhiều hơn với trái tim yếu ớt trong lồng ngực, nhưng điều đó không làm em nản lòng. Em vẫn luôn quyết tâm, cố gắng và nỗ lực nhiều hơn để không phụ sự hy vọng từ gia đình và chính bản thân.

Page 24: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Thành Nguyễn

Đại học Kinh tế Quốc dân

Năm: 01

Ngành : Kiểm toán

Quê quán: Hà Tĩnh

Trường THPT Năng khiếu Hà Tĩnh

Điểm trung bình: 8.9/10 Điểm tốt nghiệp: 53.9/60

Điểm thi đại học: 28/30

Giải thưởng : Giải 3 Toán quốc gia (02 năm) / 03 Giải nhất Toán tỉnh

Ngày sinh 13/01/1995

Bố, mẹ Làm nông

Thu nhập gia đình < 100 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Kiểm toán viên

Tính cách Cởi mở, tình cảm và kiên định

Ước mơ Trở thành Kiểm toán viên giỏi và có một gia đình hạnh phúc

Mục tiêu ở đại học Học giỏi

Một số thông tin về Thành Câu chuyện của Thành

Sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuần nông. Điều đó luôn khiến Thành rất tự hào và trân trọng, bởi nhờ đó mà Thành đã trở thành một cậu bé sớm chín chắn, trưởng thành và giàu nghị lực vươn lên. Bố mẹ Thành đều là những con người vô cùng chăm chỉ, dù những hôm trái gió trở trời toàn thân đau nhức do làm việc nặng nhọc, bố mẹ Thành vẫn thức dậy từ 3-4 giờ sáng ra đồng cày ruộng và ra chợ bán những sọt dưa muối nuôi anh em Thành ăn học. Điều này luôn khiến cho Thành phải đau đáu, thương bố mẹ, muốn gia đình luôn được mạnh khỏe và rộn rã tiếng cười, Thành đã không ngừng cố gắng, phấn đấu trở thành một trong những học sinh xuất sắc của trường chuyên Hà Tĩnh.

Những thành thích mà Thành đạt được quả thực khiến nhiều người phải trầm trồ ngưỡng mộ. Không thể không kể đến thành tích 02 năm liền đạt giải Ba Quốc gia môn Toán, và rất nhiều lần đạt giải Nhất, Nhì môn toán tại tỉnh Hà Tĩnh. Nhờ những kết quả học tập như vậy, Thành đã may mắn được tuyển thằng vào trường ĐH Y Dược Hà Nội. Thế nhưng, cậu bé này một lần nữa khiến mọi người bất ngờ khi cậu từ bỏ cơ hội may mắn này, ra sức học tập để thi vào trường ĐH Kinh tế Quốc Dân nhằm thỏa mãn niềm đam mê với những con số của mình. Thành mong muốn sớm được đi du học, mở mang tầm mắt và quay trở về xây dựng quê hương mình giàu đẹp, và giản đơn hơn là khiến cho bố mẹ mình được thoải mái, hạnh phúc, tận hưởng cuộc sống cùng các con.

Page 25: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Mậu Thành – Đôi dòng tâm sự

Bố mẹ em sức khỏe bình thường nhưng đến những ngày mùa màng thường bị đau mỏi do phải làm việc rất nặng nhọc. Mỗi khi nhìn thấy bố mẹ phải vất vả như thế thì em lại cảm thấy trách bản thân mình.Em muốn mình có một sức mạnh thật phi thường để gánh vác công việc giúp bố mẹ. Em muốn trở thành một cậu học trò xuất sắc để cho bố mẹ em vui lòng.Em rất muốn làm cái gì đó để cho bố mẹ em đỡ vất vả trong công việc.Và lần này em hi vọng nhận được học bổng này để cho bố mẹ được vui và góp phần giảm bớt gánh nặng cho bố mẹ.

Em là cậu bé được sinh ra và lớn lên trong gia đình thuần nông, đây là điều mà em rất hạnh phúc. Chính vì xuất thân như thế nên mới tạo ra con người em ngày hôm nay. Em sớm được tiếp xúc với cuộc sống, thấu hiểu được những nỗi vất vả, khó nhọc của những người nông dân nói chung và của bố mẹ em nói riêng.Vì thế trong bản thân em sớm hình thành được sự quyết tâm, nghị lực để vượt qua những khó khăn, cộng thêm sự dạy dỗ tận tình của cha mẹ mà dường như em đã trưởng thành từ rất sớm. Em đã biết lo lắng, suy nghĩ về cuộc sống hiện tại. Em dám khẳng định rằng mình là người có nghị lực, có quyết tâm, những điều đó có thể phần nào được chứng minh bằng những thành tích mà em đã đạt được trong những năm qua, tuy nó không lớn lao gì nhưng đều là thành quả do chính bản thân em phấn đấu. Em luôn quan niệm rằng: Chỉ có nghị lực bản thân,sự nỗ lực phấn đấu thì mới có thể mang thành công đến cho bản thân mình. Và thời gian qua đi em lại càng thấy quan niệm đó đúng. Nó đã trở thành động lực cho bản thân em khi đứng trước những khó khăn, những chông gai trong học tập và cuộc sống. Và những trải nghiệm đầu đời này cũng sẽ là bài học quý giá cho cuộc sống sau này của em.

Nếu được đổi bất cứ điều gì trong cuộc sống thì em muốn thay đổi một điều, đó là em muốn bố mẹ mình không phải làm việc vất vả như thế nữa. Nhìn thấy bố phải đi cày giữa trưa trời nắng mùa hè, hay mẹ phải đi cấy vào những ngày đông giá rét hay bố mẹ phải dậy từ 3h sáng để đi chợ bán dưa mà em cảm thấy thương bố mẹ vô cùng. Thật sự đó luôn là khúc mắc trong lòng em, em muốn tìm ra được biện pháp gì đó để có thể giúp đỡ bố mẹ một phần công việc, và em chẳng biết làm gì để giúp bố mẹ ngoài việc học tập thật tốt để có thể làm cho bố mẹ vui lòng sau những ngày làm việc vất vả.

Em hi vọng có thể hỗ trợ về kinh tế để giúp cho bố, mẹ để có thể mua các phương tiện lao động như máy cày, máy gặt hay máy tuốt lúa để bố mẹ đỡ vất vả, và cuộc sống của gia đình được cải thiện.

Page 26: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Quang Thân

Đại học Bách khoa Hà Nội

Năm: 01

Ngành: Kỹ thuật điều khiển tự động hóa

Quê quán: Hà Tĩnh

Trường THPT Năng khiếu Hà Tĩnh

Điểm trung bình 8.5/10, Điểm tốt nghiệp : 50/60

Điểm thi đại học: 27/30

Giải thưởng : 02 giải nhất, 01 giải nhì học sinh giỏi Toán cấp tỉnh

Ngày sinh 25/03/1995

Bố, mẹ Làm nông

Thu nhập gia đình <70 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Kỹ sư

Tính cách Vui vẻ, cởi mở và hòa đồng

Ước mơ Có một gia đình hạnh phúc

Mục tiêu ở đại học Học giỏi

Một số thông tin về Quang Câu chuyện của Quang

Quang Sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuần nông rất vất vả. Với số tiền đi vay lên tới 40 triệu đồng, trong khi thu nhập hàng tháng của gia đình cũng chỉ hơn kém con số 1,5 triệu đồng chẳng bao nhiều, bố mẹ Quang phải làm việc rất vất vả để nuôi nấng ba anh em Quang ăn học. Chính điều này đã khiến cho sức khỏe của mẹ Quang trở nên ngày càng yếu đi, thường xuyên đau ốm với những căn bệnh kinh niên như đau dạ dày, thoái hóa cột sống, huyết áp cao hay thần kinh…Thương bố mẹ và hai em trai, Quang đã chăm chỉ và thi đỗ vào trường chuyên Hà Tĩnh. Từ khi vào lớp 10, Quang đã phải đi gia sư để đỡ đần bố mẹ, có thêm tiền ăn học.

Thời gian đầu tuy gặp nhiều khó khăn bởi chưa quen với cuộc sống và môi trường mới, nhưng Quang đã nhanh chóng nhận thức được giá trị của việc học và đã đạt được những giải thưởng cao trong các kì thi HSG của tỉnh, điều đó đã phần nào khiến cho bố mẹ Quang thêm động lực, cố găng nuôi dạy anh em Quang. Mới đây, sau khi nhập học Quang đã thi đỗ vào lớp Kỹ sư tài năng tại Đại học Bách khoa Hà Nội theo đúng kế hoạch của em.

Từ nhỏ, Quang đã có một niềm đam mê lớn đối với bóng đá, và cậu cũng đã có những lúc ước mơ trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp. Thế nhưng, vì hoàn cảnh gia đình không cho phép, Quang đã khép lại ước mơ trái bóng tròn ấy và chọn cho mình một mục tiêu, một giấc mơ khác, đó là trở thành một kỹ sư hàng đầu Việt Nam với mong muốn được có những cơ hội vươn tầm ra cùng bạn bè thế giới. Đậu vào trường Đại học Bách Khoa như một bước khởi đầu tốt đẹp. Nếu không nhận được học bổng, Quang cũng quyết vay vốn từ Quỹ tín dụng sinh viên để hoàn thành giấc mơ của mình, rồi ra trường đi làm trả nợ.

Page 27: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Thân Văn Quang– Đôi dòng tâm sự

Khó khăn lớn nhất mà em gặp phải là cảnh mấy ngày đầu lên thành phố học, cái gì cũng mới, cũng lạ. Bạn mới, trường mới, thầy cô mới, bác bảo vệ cũng mới và trên hết là môi trường mới, nơi mà em phải tự thích nghi một mình, không có cha mẹ, anh em bên cạnh. Những ngày đó thật sự rất buồn và đáng buồn hơn cả là việc học tập với em lại không thực sự tốt. Trong một môi trường đòi hỏi tính cạnh tranh cao em đã làm không tốt, thường xuyên bị điểm kém và bị thầy cô phê bình, cha mẹ em thực sự lo lắng về em. Bước ngoặt chỉ xảy ra khi em được sự động viên từ mẹ em và sau đó em đã chăm học hơn, biết cách học tập tốt hơn để thoát khỏi nhóm xuống hạng (theo cách nói của thầy em), vươn lên nhóm cạnh tranh chức vô địch trong lớp chuyên Toán. Đến bây giờ thì em rất vui vì đã đậu đại học. Việc đậu đại học và đi học ở tận thủ đô Hà Nội bây giờ thật sự là một điều gì đó thật sự cao cả, khó khăn sẽ đến nhiều, thách thức cũng sẽ không ít nhưng em sẽ cố gắng học tập thật tốt tại nơi đây.

Em tự thấy mình hơi trẻ con vì thế em cần một môi trường để dần thay đổi tính cách này, có thể là môi trường hoạt động câu lạc bộ của sinh viên hay thanh niên tình nguyện hay là câu lạc bộ của VietSeed. Cần phải có người chỉ dạy nhiều trong cuộc sống, được tham gia nhiều hoạt động ngoại khóa, thấy được quy mô tầm cỡ và cách thức tổ chức nhằm nâng cao trách nhiệm, giúp đỡ nhiều bạn có hoàn cảnh như em.

Ở ngôi trường đại học bách khoa Hà Nội, nơi đào tạo kỹ sư hàng đầu Việt Nam, em sẽ được học các kiến thức cần thiết về chuyên ngành em theo học cũng như gặp gỡ nhiều nhân tài cùng chí hướng. Từ đó em dế dàng hơn trong việc phát triển bản thân mình hơn trong một môi trường đào tạo chuyên nghiệp. Hi vọng được tham gia sáng tạo, lắp ráp nhiều quy trình, thí nghiệm ở trường hay tham gia nhiều cuộc thi sáng chế ở trường hay xa hơn nữa là tầm quốc gia, khu vực. Tất cả những điều này ở Việt Nam có lẽ chỉ có đại học Bách khoa mới có thể hỗ trợ ước mơ của em.

Với em, một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, nên nếu gặp ai cũng tươi cười vui vẻ thì ta cảm thấy dễ gần hơn, dễ trò chuyện hơn. Mỗi khi nhìn thấy nụ cười của bố mẹ mỗi lần đi họp phụ huynh về hoặc mỗi khi em nhận được 1 giải thưởng nào đó, một kết quả học tập tốt nào đó sao em thấy lòng mình nhẹ nhõm và sung sướng vô cùng. Như lần em thông báo kết quả thi thử đại học năm lớp 12 thì thật sự nụ cười đầy vẻ tự hào trên môi mẹ em và niềm vui trong em cũng tăng lên gấp bội, như thể biết kết quả vui một mà thấy nụ cười của bố mẹ thì vui mười. Ngoài ra thì sức khỏe cũng rất quan trọng, nhiều lần nhìn mẹ em bị bệnh tật hành hạ thì em đã hiểu ra sức khỏe quan trọng như thế nào – Nếu có sức khỏe thì sẽ có nụ cười cho mình và mọi người xung quanh.

Page 28: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Đạt Nguyễn

Đại học Ngoại Thương Hà Nội

Năm: 01

Ngành: Kinh tế đối ngoại

Quê quán: Hà Tĩnh

Trường THPT Năng khiếu Hà Tĩnh

Điểm trung bình: 8.5/10, Điểm tốt nghiệp: 48/60

Điểm thi đại học: 25.5/30

Giải thưởng : Học sinh giỏi tỉnh môn tiếng Pháp 03 năm cấp ba

Ngày sinh 10/03/1995

Bố, mẹ Làm nông

Thu nhập gia đình < USD 100 / tháng

Ước mơ nghề nghiệp Doanh nhân

Tính cách Cởi mở, năng động, vui tính

Ước mơ Trở thành một doanh nhân và có một gia đình hạnh phúc

Mục tiêu ở đại học Học giỏi

Một số thông tin về Đạt Câu chuyện của Đạt

Từ nhỏ Đạt đã là một cậu bé ốm yếu, nhiều bệnh, đó là rào cản lớn nhất khiến Đạt không thể thực hiện được những dự định cũng như làm những điều mình yêu thích. Gia đình em cũng không thực sự hòa thuận, bố mẹ thường cãi nhau và điều đó đã ảnh hưởng rất lớn đến suy nghĩ và tâm trạng của Đạt. Một trong những điểm mốc quan trọng mà Đạt không thể nào quên, đó là kì thi vào trường chuyên Hà Tĩnh, bố mẹ Đạt có xích mích lớn với nhau, khiến em vô cùng tủi hổ, mệt mỏi dẫn đến kết quả thi không được như mong đợi

Đứng trước hai ngã rẽ quan trọng, học ban A hay học trường chuyên, Đạt đã kiên quyết đi theo con đường mà mình mong muốn, trở thành một học sinh của trường chuyên Hà Tĩnh. Trái với suy nghĩ của đa số mọi người về cậu bé nhỏ nhắn này, Đạt là một thành viên rất tích cực của các CLB tiếng Pháp, em đã đóng góp rất nhiều trong việc đưa môn tiếng Pháp đến gần hơn với sinh viên Hà Tĩnh. Năng nổ, nhiệt tình và nhiều tài lẻ (đạt là một beatboxer), Đạt đã để lạ ấn tượng trong lòng mọi ngưởi rất sâu đậm về một cậu bé tuy gầy gò, ốm yếu, nhưng sự quyết tâm và nhiệt huyết luôn tràn đầy. Hiện tại, bố mẹ em vẫn phải làm việc khá vất vả để trả khoản vay học Đại học của hai chị đầu và chuẩn bị cho Đạt thực hiện ước mơ của mình.

Page 29: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Bá Đạt – Đôi dòng tâm sự

Trong các mối quan hệ, em thích sự chân thành, cởi mở, ghét sự so đo tính toán. Em đặc biệt thích sự nhiệt tình, hết lòng nhất là khi làm việc. Bản thân em cũng là người nhiệt tình và năng nổ nhưng chưa có nhiều cơ hội phát huy. Ngoài ra em thích môi trường năng động, sôi nổi và ghét sự phân biệt.

Trong cuộc sống, có rất nhiều thứ quan trọng: bạn bè, tình yêu, sự nghiệp, tiền bạc... Nhưng với em quan trọng nhất là gia đình. Gia đình em luôn là chỗ dựa đầy vững chắc mà em thấy tin tưởng nhất. Với ai thì gia đình cũng đều quan trọng, đều ấm áp, nhưng em đặt nó lên đầu tiên còn vì hai lý do đặc biệt:

Thứ nhất, gia đình em vốn không được hòa thuận, bố mẹ cãi nhau thường xuyên. Hồi nhỏ em phải trải qua nhiều và thường xuyên có những cảm giác tồi tệ, tình cảm gia đình bị rạn nứt rất lớn và trở thành nỗi ám ảnh đối với em. Vì thế đối với em, gia đình luôn chiếm một vị trí đặc biệt.

Thứ hai, khi vào lớp 10 em học ở trường chuyên Hà Tĩnh, vì xa nhà nên em phải thuê phòng trọ. Em sống xa gia đình và tự lập sớm nên nhận thức được tầm quan trọng của nó. Đặc biệt là thời gian đầu, khó khăn nhiều nên càng muốn về nhà, muốn được sống với bố mẹ như trước. Càng như thế em càng thấy được giá trị và vai trò của gia đình đối với cuộc sống của mình. Cho đến hiện tại dù đã quen với việc ở trọ thì em vẫn thấy rất cần một mái ấm gia đình để làm động lực cho mình cố gắng.

Học ở chuyên Pháp hay học Khối A ở trường huyện, lựa chọn đó rất quan trọng, cũng là quyết định cho tương lai của em, là một bước ngoặt lớn, em cảm thấy khó để lựa chọn. Cuối cùng em đã quyết định chọn trường chuyên, quyết định đi theo ước mơ của mình. Theo quan điểm của em, vì là quyết định của cả tương lai nên em không muốn miễn cưỡng theo bố mẹ, như thế em không thể phát huy được hết khả năng. Thế nên điều em phải làm không phải là chấp nhận, mà phải đi theo con đường của mình và hơn hết là phải cố gắng để chứng tỏ cho mọi người thấy lựa chọn của mình là đúng đắn. Đó là lựa chọn của em, là cách để em vượt qua khó khăn và đến bây giờ em vẫn không hối hận về lựa chọn đó.

Nhìn chung em khá hài lòng với cuộc sống hiện tại của em vì em không muốn đòi hỏi quá nhiều, tuy nhiên nếu có thể thay đổi điều gì đó trong cuộc sống, em muốn thay đổi tình hình sức khỏe của bản thân nhất, bởi từ bé em đã rất yếu, ốm đau nhiều. Đối với em, sức khỏe được cải thiện thì mọi thứ sẽ được cải thiện hơn, từ tương lai đến sự nghiệp và nhiều thứ khác.

Page 30: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Dũng Trần

Đại học Bách khoa Hà Nội

Năm: 01

Ngành: chế tạo máy

Quê quán: Hà Tĩnh

Trường THPT Năng khiếu Hà Tĩnh

Điểm trungbinhf 8.8/10, Điểm tốt nghiệp: 54/60

Điểm thi đại học: 22.5/30

Giải thưởng : 01 giải 03 Toán Quốc gia / 03 giải nhất Toán cấp tỉnh

Ngày sinh 21/08/1995

Bố, mẹ Bố - Thợ may Mẹ - Bán quần áo

Thu nhập gia đình < USD 100 / tháng

Ước mơ nghề nghiệp Chế tạo máy

Tính cách Tình cảm, cởi mở và hòa đồng

Ước mơ Làm cho bố mẹ

Mục tiêu ở đại học Học giỏi

Một số thông tin về Dũng Câu chuyện của Dũng

Sinh ra trong gia đình có ba anh em, là anh cả trong nhà, Dũng luôn tỏ ra là một cậu bé chín chắn, trưởng thành, biết yêu thương và trân trọng gia đình yêu quý của mình. Để có thể tạo được những điều kiện tốt nhất cho anh em Dũng, giúp Dũng hiện thực hóa ước mơ của mình, bố mẹ Dũng đã phải làm việc rất chăm chỉ. Những lúc nhìn thấy bố và mẹ rời khỏi nhà từ khi trời còn tối để kịp phiên chợi hôm sau và trở về nhà khi trời tối mịt, Dũng thấy rất thương và lo lắng cho bố mẹ, nhất là trong thời gian gần đây, gia đình phát sinh nhiều khoản nợ lớn vì bố mẹ Dũng vay lãi để trả nợ cho người chú ruột ăn chơi sa đọa, và gần như ngày nào bố mẹ Dũng cũng phải đi từ sáng đến tối mịt mới về, buổi trưa ít khi được về nhà, phải bám trụ ngoài chợ để kiếm thêm ít tiền. Nay thêm việc Dũng đi học ở Hà Nội, gánh nặng tài chính càng đè nặng lên vai bố mẹ em.

Đối với Dũng, điều quan trọng nhất là thời gian, thời gian chúng ta sống trôi qua mà không thể lấy lại được, điều gì chúng ta chưa làm thì chúng ta phải cố gắng thực hiện bằng được. Vì hơn lúc nào hết, thời điểm chúng ta đang đứng đây sẽ trôi qua mà chúng ta không hay biết. Hiện tại chúng ta đang muốn gì thì hãy cố gắng làm được điều mình muốn. Vì thế, theo Dũng, thành công sẽ đến với những người biết cách dùng thời gian hợp lý.

Page 31: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Trần Quốc Dũng – Đôi dòng tâm sự

Với em, viêc học đại học thứ nhất sẽ làm bố mẹ em vui lòng, thứ hai đại học là chỗ dựa vững chắc nhất cho công việc sau này của

em, Khi tốt nghiệp đại học, em sẽ giúp được bố mẹ nhiều hơn về sức khỏe và cả thu nhập. Đi học đại học sẽ thay đổi cuộc đời em,

nhìn bố mẹ làm việc không theo giờ giấc, đi sớm về muộn, không được như bố mẹ của các bạn làm cán bộ công nhân viên chức em

thấy thương bố mẹ nhiều, và muốn mình sẽ làm công việc trong nhà nước để đem lại điều tốt nhất cho em và gia đình em. Em

muốn được giúp đỡ mọi người, giúp đỡ bố mẹ, và trở thành công dân tốt của xã hội. Và đại học sẽ là cái nôi đầu tiên giúp em thực

hiện được mơ ước này một cách dễ dàng và tốt nhất.

Gia đình em có 6 ngưòi, bố mẹ, 2 đứa em 1 đứa đang theo học lớp 10 tại trưòng THPT Nghèn, 1 đứa nhỏ hiện bắt đầu học lớp 1

trường tiểu học Ngô Đức Kế, và người bà nội là vợ liệt sỹ, bà sống với gia đình e cũng đuợc 1 khoảng thời gian rồi. Theo em đuợc

biết, hiện tại gia đình e đang có khoản nợ ngân hàng gần 150 triệu chưa trả hết, bố mẹ em thì đang phải nuôi dạy 3 anh em nên thu

nhập gia đình không thể trang trải đủ nợ nần. Bố em làm nghề may mặc, mẹ em bán quần áo, cả 2 đều làm trong chợ. Mẹ em vì phảỉ

vất vả nhọc nhằn để gánh vác gia đình nên trưa nào mẹ cũng không về nhà, để ở lại bán ở chợ, bòn vét từng đồng tiền trang trải nợ

nần và chi tiêu trong gia đình. Thực sự nhìn mẹ như thế em rất thương mẹ, nhưng không biết làm gì để giúp đỡ hay đỡ đần bố mẹ.

Việc làm thì thu nhập ít ỏi, lại còn phảỉ nuôi dạy 3 đứa con, hơn nữa đang phải phụng dưỡng bà nội, em biết rằng bố mẹ em vất vả

mệt nhọc lắm. Nên em muốn đụơc trao học bổng này để phần nào giúp bố mẹ trong việc phải nuôi dạy em, để em có thể học tập tốt

ở môi trưòng đại học mới này. Uớc mơ của em là làm một bác sỹ, thế nhưng qua việc thi đại học em đã làm không đúng với khả

năng của mình nên kết quả mang lại chưa thật sự tốt. Trở thành nhà chế tạo máy móc, kỹ thuật trong công nghiệp cũng là ước mơ

mà em muốn thưc hiện, nên hiện tại em theo học tại truờng đại học Bách Khoa và em sẽ cố gắng hoàn thành việc học hành và em sẽ

đi tìm việc làm thêm ở ngoài để giúp bố mẹ phần nào gánh nặng nhọc nhằn ấy.

Page 32: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Dung Phạm

Đại học Ngoại Thương tp HCM

Năm: 01

Ngành: Kinh tế Đối ngoại

Quê quán: Phú Yên

THPT: THPT Chuyên Lương Văn Chánh

GPA: 8.7 / 10

Điểm thi đại học: 24.5 / 30

Giải thưởng: Giải khuyến khích Anh văn

Ngày sinh 12-08-1995

Bố, mẹ Nông dân

Thu nhập gia đình 190 USD/ tháng

Ước mơ nghề nghiệp Nữ doanh nhân

Tính cách Dễ gần, Tốt bụng, Có hoài bão

Ước mơ Tài chính của gia đình sẽ tốt hơn

Mục tiêu ở đại học Top 5%

Một số thông tin về Dung Câu chuyện của Dung

Dung quê ở Phú Khê I, Hòa Xuân Đông, Đông Hòa. Ba mẹ em đều làm nông thu nhập bấp bênh, ngoài Dung, ba mẹ em còn phải chu cấp cho em trai và em gái đang học cấp 3 và cấp 1. Ba mẹ em vẫn còn nợ ngân hàng sau các vụ nuôi tôm thất bại. Thành tích học tập của em rất tốt và em đã đậu vào trường Đại học Ngoại Thương TPHCM với số điểm 24.5.

3 năm học cấp 3 em học xa nhà tại TP Tuy Hòa, Phú Yên và phải tự chăm sóc bản thân. Em ý thức được hoàn cảnh khó khăn của gia đình mình, thấy được trách nhiệm chăm sóc em để đõ đần bố mẹ sau nàynên đã nỗ lực rất nhiều, suốt 3 năm liền em luôn đứng top 5 trong lớp và đạt điểm trung bình 8.7 / 10.

Dung thích học nhất môn Anh văn và có niềm đam mê kinh doanh. Do vậy em đã thi vào chuyên ngành kinh tế đối ngoại trường DH Ngoại Thương mặc dù ba mẹ muốn em học trường DH An Ninh để giảm áp lực tài chính cho gia đình. Em đã khóc rất nhiều khi phải chọn lựa giũa DH Ngoại Thương và DH An Ninh, nhưng em đã thuyết phục ba mẹ cho em đi theo con đường của mình vì em luôn tin rằng mặc dù khó khăn nhưng em sẽ xoay xở được để tiếp tục theo đuổi đam mê của mình. Em đã có kế hoạch thời gian đầu sẽ tập trung học tập và thích nghi với cuộc sống sinh viên, sau đó em sẽ đi làm thêm để phụ giúp ba mẹ.

Page 33: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Phạm Thị Ngọc Dung – Đôi dòng tâm sự

Sinh ra ở nông thôn, lại trong một gia đình không mấy khá giả nên từ lúc nhỏ em đã ý thức được những việc mình nên làm và cũng có ước mơ riêng. Em luôn cố gắng học tập chăm chỉ với thành tích cao nhất có thể, 9 năm liền làm lớp trưởng, em hiểu được cách lãnh đạo, cách điều khiển một tập thể có hiệu quả. Học xong cấp II ở quê, em thi đậu vào trường chuyên của tỉnh. Đó là niềm vui, tự hào nhưng cũng là một nỗi lo lắng mới cho gia đình và bản thân em. Ba mẹ phải tiết kiệm chi tiêu cho em ăn học, nên em cũng cần tiết kiệm nhất có thể. Sống xa nhà, em đã học được cách sống tự lập khi không có sự bênh cạnh của gia đình. Em ước mơ trở thành một nữ doanh nhân tài giỏi, được giao tiếp với nhiều nhà kinh tế tài giỏi với mong muốn đền đáp lại công sức lớn lao của ba mẹ em.

Với em, trong cuộc sống, ý chí, nghị lưc, và niềm tin của bản thân là quan quan trọng nhất. Với một học sinh ở quê lên thành phố học tập như em thì điều đó lại càng có tầm quan trọng hơn nữa. Nếu không biết cố gắng vươn lên và vượt qua những khó khăn thì không thể đạt được mục tiêu. Các bạn cùng lớp em đều là con của giáo viên, bác sĩ, viên chức…còn em chỉ là con nông dân nhưng không vì thế mà em bị tự ti, em luôn cố gắng học tập tốt để các bạn không xem thường mà phải ngưỡng mộ em. Cuộc sống của mỗi người có nhiều khó khăn, thử thách vì thế rèn cho mình sức mạnh tinh thần vững chắc để vượt qua là điều thiết yếu.

Cuộc sống không phải lúc nào cũng thỏa mãn được những ước muốn của mình. Cuộc sống của em cũng vậy. Hoàn cảnh chính là rào cản với những cơ hội của em. Nếu có thể thay đổi bất cứ điều gì trong cuộc sống của mình, em muốn thay đổi hoàn cảnh gia đình mình. Em không đòi hỏi gia đình mình phải giàu có, chức cao hay quyền lớn, điều em thực sự muốn thay đổi là làm sao ba mẹ em không bận tâm nữa vào các khoản nợ, vào những suy nghĩ làm sao kiếm ra tiền cho chị em của em ăn học. Trước khi viết vào hồ sơ dự tuyển vào đại học, gia đình và cả những người họ hàng, hàng xóm đều khuyên em đi thi vào trường an ninh, ba mẹ khỏi phải lo cho em về việc ăn ở, học hành nữa, vì sau em là 2 đứa em nữa cũng đang độ tuổi đi học. Học an ninh có nghĩa là em sẽ từ bỏ ước mơ của mình. Ba mẹ biết em có ước mơ riêng nhưng cũng là do hoàn cảnh thôi. Em thương ba mẹ, hoàn cảnh mình ra sao em biết nhưng rồi em cũng điền vào hồ sơ trường đại học Ngoại Thương vì em cho rằng khi đậu, em sẽ đi làm thêm.

Em rất cần những sự hỗ trợ giúp đỡ của những nguồn tài chính khác, chẳng hạn như học bổng Vietseed này. Hoàn cảnh gia đình không phải là một giá trị bất biến và em tin rằng với sự cố gắng mình sẽ làm được. Nếu có thêm sự giúp đỡ về tài chính, em sẽ có điều kiện để thực hiện sự thay đổi này hơn.

Page 34: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Ngọc Tô

Đại học Khoa học Tự nhiên TP HCM

Năm: 01

Ngành: Kinh tế đối ngoại

Quê quán: Phú Yên

Trường THPT Lương Văn Chánh

Điểm trung bình: 8.5 / 10

Điểm thi đại học: 23.5 / 30

Giải thưởng : Giải KK trong cuộc thi Tiếng Anh

Ngày sinh 31-05-1995

Bố, mẹ Nông dân

Thu nhập gia đình < 50 USD /tháng

Ước mơ nghề nghiệp Bác sĩ

Tính cách Hòa đồng, siêng năng, dễ bắt chuyện

Ước mơ Sức khỏe của mẹ và bà sẽ tốt hơn, không còn làm việc vất vả nữa.

Mục tiêu ở đại học Được học bổng du học nước ngoài

Một số thông tin về Ngọc Câu chuyện của Ngọc

Ngọc quê ở Thôn Phụng Tường II – Xã Hòa Trị - Phú Hòa – Phú Yên. Ba mẹ li dị khi em còn bé, em về sống với ông bà ngoại, mẹ đi làm xa. Sau khi ông ngoại mất, mẹ về ở chung với bà ngoại và em, em còn có 1 em trai cùng mẹ khác cha đang học tiểu học. Cả gia đình chỉ trông cậy vào thu nhập của mẹ làm vỏ hạt điều và làm nông nên gia đình em gặp rất nhiều khó khăn về tài chính. 3 năm học xa nhà ở Tuy Hòa, em phải làm thêm nhiều việc để kiếm tiền trang trải chi phí sinh hoạt của bản thân như làm hoa voan, làm vỏ hạt điều, dạy kèm. Với tinh thần học tập của mình trong điều kiện vật chất thiếu thốn, em đã từng được nhận Học bổng thắp sang tương lai và Học bổng thắp sang ước mơ

Em mong muốn làm việc trong ngành Y để có thể đem sức mình giúp đỡ những người bệnh. Mơ ước này của em định hình khi người chăm sóc em từ lúc còn thơ bé là ông ngoại em qua đời. Với nỗi đau quá lớn này, em muốn sau này sẽ tự tay mình chăm sóc, chữa trị cho người thân trong gia đình. Tuy em không đậu vào DH Y nhưng em vẫn sẽ theo đuổi chuyên ngành Công nghệ sinh học của trường DH KHTN. Em là người tự lập và bản lĩnh, tuy hoàn cảnh gia đình rất đáng thương nhưng em có thái độ rất tích cực, luôn vui vẻ và có quyết tâm thành công rất cao. Mục tiêu học Đại học của em là cố gắng kiếm 1 suất học bổng đi nuóc ngoài du học.

Tiếp xúc với Ngọc sẽ thấy rõ quyết tâm “thoát nghèo” cao độ của em, tuy nhiên trước mắt em là một sự trăn trở về vấn đề tài chính học Đại học, hiện tại đó là một áp lực rất lớn lên em. Em đang tích cự liên hệ các mối quan hệ quen biết của mình đễ xin việc làm thêm tại TPHCM.

Page 35: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Tô Bảo Ngọc – Đôi dòng tâm sự

Mẹ em đang trong tình trạng sức khỏe ngày đang yếu đi. Mẹ bị viêm xoang rất nặng, mẹ còn bị sỏi thận nữa. Cách đây 5 tháng, mẹ phải phẫu thuật hai lần để lấy sỏi trong người ra. Bây giờ mẹ không thể lao động nặng vì vết mổ sẽ làm mẹ đau. Cứ trở trời là mẹ lại thấy đau nhức chỗ đó. Mới đây, mẹ lại phát hiện mình lại bị u nang buồng trứng, cái nang đang lớn dần mà mẹ lại không đủ sức khỏe để tiếp tục phẫu thuật. Mẹ phải uống thuốc thường xuyên để ngăn cản cái nang đó phát triển. Cứ mỗi tuần mẹ phải uống hết 200.000 VND tiền thuốc. Trong khi thu nhập gia đình thì ít ỏi, em đang trong thời gian chuẩn bị bước vào đại học, mẹ lại mang rất nhiều bệnh nữa, gia đình em đang đối mặt khó khăn rất lớn về kinh tế.

Em là một cô gái có gương mặt buồn, ít cười, ít nói. Nhưng khi tiếp xúc rồi có lẽ mọi người sẽ có một cách nhìn khác về em. Tuy bên ngoài em buồn như vậy nhưng thật ra em rất vui tính, hài hước. Em rất dễ giận, nhưng cũng mau quên, em là người mau nước mắt, cứ thấy cảnh gì cảm động là em rơi nước mắt liền à. Có người nói em khó tính, có người nói em dễ tính, em cũng không biết thế nào, có lẽ tùy việc, em khó hay dễ thôi. Buồn hay vui, đồng ý hay phản đối em đều biểu lộ trên gương mặt của em. Em rất thích tham gia các hoạt động ngoại khóa và tình nguyện. Rất muốn giúp đỡ những người khó khăn vì hơn ai hết em hiểu được những người đó ước muốn những gì và cần gì, bởi vì em cũng là một số phận kém may mắn. Thời gian rãnh rỗi em thích làm hoa voan, hoa giấy, làm handmade, em thích trồng cây, đặc biệt là xương rồng. Em nghĩ mình phải giống như cây xương rồng vậy, phải biết vươn lên những khó khăn của cuộc sống, phải sống thật tốt cho dù điều kiện không cho phép. Phải biết nỗ lực và không ngừng phấn đấu để đạt được mục tiêu mà mình đã đề ra.

Từ nhỏ em đã không được may mắn như bạn bè, mất đi tình thương của ba, đến ông ngoại cũng sớm ra đi vì bệnh nặng, em càng cảm thấy cuộc đời bất công với mình hơn. Nếu được thay đổi một điều gì đó trong cuộc sống, em chỉ mong sao cho bà và mẹ luôn khỏe mạnh và bớt vất vả đi, được sống hạnh phúc hơn, ăn uống đầy đủ hơn. Nhìn hai người họ phải thức khuya dậy sớm làm lụng vất vả nuôi em ăn học mà em cảm thấy có lỗi vô cùng. Thương bà và mẹ lắm, nhưng chẳng làm được gì giúp đỡ cho họ hết cả. Sắp bước vào cánh cổng đại học, có lẽ bà và mẹ không đủ sức để nuôi em suốt chặng đường đại học, em thật sự cần sự quan tâm, giúp đỡ hỗ trợ của những chương trình học bổng như Vietseed… để em có thể học tập và rèn luyện trong một môi trường có điều kiện tốt hơn, đầy đủ hơn, để em có thể phụ thêm tiền cho mẹ và ngoại, để họ không phải vất vả, không phải thiếu ngủ, không phải ăn uống thất thường nữa. Nếu nhận được sự quan tâm giúp đỡ từ các quỹ học bổng đó em sẽ có nhiều thời gian cho việc học hơn vì sẽ không phải đi làm thêm, từ đó em có rất nhiều cơ hội đạt thành tích cao hơn và sẽ có cơ hội được đi du học nước ngoài cao hơn.

Page 36: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Sen Huỳnh Đại học Ngoại thương TP HCM

Năm : 01

Ngành: Tài chính quốc tế

Quê quán: Phú Yên

Trường THPT Chuyên Lương Văn Chánh

Điểm trung bình : 8.9/10

Điểm thi đại học: 28.5/ 30

Giải thưởng : Giải Ba, Nhất môn Toán cấp tỉnh năm 2012, 2013, giải Nhì Cuộc thi Toán qua Internet cấp tỉnh, giải nhì giải toán Casio

Ngày sinh 10/06/1995

Bố, mẹ Bố - Huỳnh Tấn Thành(nông dân) Mẹ -Đoàn Thị Nhương (nông dân)

Thu nhập gia đình < 150 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Nữ doanh nhân

Tính cách Hiền lành, ham học, rụt rè

Ước mơ Đi du học và đóng góp cho Việt Nam

Mục tiêu ở đại học Top10

Một số thông tin về Sen Câu chuyện của Sen

Gia đình Sen có bốn người con. Chị vừa tốt nghiệp đại học Bách Khoa Tp Hồ Chí Minh; anh trai cũng học BK Tp Hồ Chí Minh năm 2; em của em là học sinh lớp 11 ở trường THPT. Gia đình đông con, anh chị lại học đại học nên từ khi chị Sen học đại học, mỗi năm bố mẹ đều phải vay tiền để lo cho các con ăn học. Sen là con thứ ba trong một gia đình nông thôn, gia đình có bốn người con. Chị cả và anh ba đều đã đi học đại học, một em trai cấp ba, bố mẹ làm nông. Về bản thân, em là một người có vẻ hơi ít nói nhưng rất hòa đồng với bạn bè và thân thiện với tất cả mọi người xung quanh, sở thích của em là giải toán, đến trường, học bài, nghe nhạc, du lịch… Khi làm việc gì hay học bài em rất tập trung, đều muốn hoàn thành công việc thật tốt. Sen học rất tốt. Trong kỳ thi đại học năm nay, em đã đạt được điểm số rất cao: 28.5/30 để được vào học tập tại trường đại học Ngoại thương tp HCM. Tuy nhiên, Sen vẫn còn khá nhút nhát và em rất muốn cải thiện khuyến điểm này trên giảng đường đại học.

Page 37: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Huỳnh Thị Sen – Đôi dòng tâm sự

“Khó khăn lớn nhất mà em từng gặp là hồi thi vào lớp 10, em thi vào lớp chuyên Toán trường THPT Chuyên Lương Văn Chánh, nhưng bố phản đối, vì nghĩ rằng mình giỏi thế thì ở đâu chẳng giỏi và định rút hồ sơ về cho em học ở trường phổ thông Trần Quốc Tuấn để gần nhà, đỡ tốn kém. Và vì lúc ấy anh của em cũng đnag học lớp 12 Toán 2 trường Lương Văn Chánh tốn khá nhiều chi phí để ở trọ và ăn học, chuẩn bị lên đại học nữa, chị thì đang học đại học Bách Khoa Tp Hồ Chí Minh. Bố mẹ em làm nông, một lúc nuôi bốn đứa con ăn học như vậy cũng khó khăn.” “Để vượt qua khó khăn đó, em nói là sẽ không đi học thêm, tự hứa với lòng là sẽ học thật giỏi để có thể lãnh học bổng của trường, đỡ được phần nào cho gia đình và không làm bố mẹ thất vọng. Mẹ em đã năn nỉ bố mãi bố mới chịu và thực sự đồng ý cho em học dưới thành phố.” “Trong cuộc sống, gia đình là điều quan trọng nhất đối với em, em nghĩ ai cũng thế chứ không riêng gì mình. Là nơi nuôi dạy em từng ngày từ khi mới sinh ra đời, tràn ngập tình yêu thương của bố mẹ, anh chị, lo cho em từng chút một từ cái ăn đến giấc ngủ, biết bao nhiêu kỉ niệm về tuổi thơ. Là nơi em sống thật với con người mình nhất, cho em niềm tin, chỗ dựa và động lực trong cuộc sống. Nhắc đến hai tiếng gia đình thì đó là điều thiêng liêng nhất, thật khó để diễn tả cảm xúc được. Là nơi em thấy hạnh phúc nhất khi nghĩ về và thấy nhớ nhất khi đi xa.”

Page 38: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Thoa Nguyễn

Đại học Bách Khoa TP HCM

Năm: 01

Ngành: Điện – Điện tử

Quê quán: Phú Yên

Trường THPT Chuyên Lương Văn Chánh

Điểm trung bình: 8.3/10

Điểm thi địa học: 24/ 30

Giải thưởng : Giải Ba, Nhì môn Toán cấp tỉnh năm 2012, 2013

Ngày sinh 07/06/1995

Bố, mẹ Mẹ - Huỳnh Thị Lệ Thủy (nông dân)

Thu nhập gia đình 75 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Kỹ sư chế tạo robot

Tính cách Giản dị, thật thà, trung thực

Ước mơ Khám phá tự động hóa, có thu nhập để giúp đỡ gia đình

Mục tiêu ở đại học Tốt nghiệp loại Giỏi

Một số thông tin về Thoa Câu chuyện của Thoa

Thoa sống cùng mẹ và em trai tại xã Hòa Xuân Đông, Đông Hòa, Phú Yên

Mẹ em làm nông để nuôi 2 chị em ăn học. Cha của Thoa ra đi trong một tai nạn giao thông khi em đang tham gia kỳ thi chuyển cấp để vào lớp 10 tại trường chuyên của tỉnh.

Cuộc đời như khép lại trước đôi mắt cô bé tuổi mới lớn mà đã chịu quá nhiều khổ đau này. Cha là người đã truyền lửa, truyền niềm tin và hy vọng cho em. Giờ người đã đi xa mãi mãi. Em đã cảm thấy rất cô đơn và bơ vơ.

Xung quanh em luôn là hình ảnh của cha. Cha em đã truyền cho em niềm đam mêm với môn toán, cho em sự hăng say khám phá, niềm hân hoan khi chứng kiến những thành quả công nghệ, kỹ thuật của nhân loại.

Thế rồi, vượt qua mọi đau khổ, em tự cảm thấy hổ thẹn trước sự kỳ vọng của cha. Em đã tự đứng dậy, bản lĩnh hơn và chín chắn hơn. Em đã cố gắng học thật giỏi để có thể đạt được ước mơ vào học tại trường đại học Bách Khoa tp HCM, để có thể đến quỳ bên mộ cha mà nói rằng: “Cha ơi cha, con đã làm được!”

Nhưng liệu khó khăn đã hết và ông trời đã cho cô bé bất hạnh này một con đường khi trước mắt em là những khó khăn về học phí và chi phí sinh hoạt đắt đỏ tại nơi đô thành phồn hoa?

Page 39: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Huỳnh Quỳnh Thoa – Đôi dòng tâm sự

“Nhớ lại, hồi đó tôi đnag học cuối lớp 9; chuẩn bị cho kì thi vào lớp 10. Cố gắng thi đậu vào một trường chuyên của tỉnh là niềm hy vọng của ba tôi. Để khỏi phụ sự kì vọng ấy, tôi đã cố gắng để làm các bài thi rất tốt. Tôi cứ nghĩ lần này mình sẽ đậu rồi cuộc sống cứ bình yên mà tiếp diễn nhưng có ngờ đâu chỉ sau cái ngày tôi thi xong môn chuyên thì ba tôi gặp tai nạn giao thông; cả nhà ai cũng bảo với tôi là chỉ bị té nhẹ thôi và tôi cũng tin rằng ba sẽ không sao nhưng ngày hôm sau người ta lại nói ba tôi không qua khỏi. Từ niềm hy vọng tột cùng tôi bị đẩy xuống vực sâu; tôi không thể tin nổi đó là sự thật và tôi cũng không muốn tin đó là sự thật. “ “Đứng trước ngưỡng cửa của cuộc đời, sẽ có nhiều ngã rẽ nhưng mỗi người trong chúng ta luôn chọn một con đường phù hợp nhất với mình để đi. Có thể chạm bước đến thành công bằng cách chọn một nghề nào đó để học; hay vào đại học… nhưng riêng tôi đã xác định rõ rang con đường duy nhất để mình thực hiện ước mơ chính là cánh cổng đại học. Trong đầu tôi; chưa hề suy nghĩ rằng sau khi tốt nghiệp THPT xong mình sẽ đi làm để kiếm tiền bởi lẽ ban đầu chắc là mình cũng có tiền để phụ giúp gia đình đấy nhưng chẳng thể lâu bền được trong khi mình chưa đủ tiềm thức để có những công việc tốt hơn.” “Tôi mong rằng cuộc sống của mình sẽ không phải bận tâm đến vấn đề cơm áo gạo tiền. Tôi muốn mình được thông minh hơn làm được nhiều điều hơn, giúp đỡ được nhiều người khó khăn hơn mình nhưng tất cả những điều đó cũng không thể trở thành hiện thực được nếu bản thân không thay đổi; tư duy không thay đổi.”

Page 40: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Hạnh Châu

Đại học Ngoại thương TP HCM

Năm : 01

Giới tính: Nữ

Quê quán: Phú Yên

Trường THPT Chuyên Lương Văn Chánh

Điểm trung bình: 8.6/10

Điểm thi đại học: 23/ 30

Ngày sinh 28/02/1995

Bố, mẹ Bố - Châu Hùng Nhiệm (nông dân) Mẹ -Trần Thị hoa (nông dân)

Thu nhập gia đình 75 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Nhà báo

Tính cách Hòa đồng, vui vẻ, kiên trì

Ước mơ Du học và đóng góp cho đất nước

Mục tiêu ở đại học Lấy được bằng giỏi ở đại học

Một số thông tin về Hạnh Câu chuyện của Hạnh

Hạnh sống cùng ba mẹ và em trai trong một ngôi nhà nhỏ ở thôn Phụng Tường I - Hòa Trị - Phú Hòa – Tỉnh Phú Yên. Cuộc sống khá bấp bênh khi bố em ban ngày phải lăn lộn ngoài ruộng, tối đến lại căm cụi đi cắt cỏ để kiếm thêm thu nhập. Mẹ em thì phụ giúp bố em. Thu nhập của cả nhà chỉ quanh quẩn với hoa lợi từ 4 sào ruộng. Ba mẹ em sức khỏe không được tốt, luôn đau nhức. Ba là do bệnh hồi 3 năm trước, mẹ do làm việc quá nhiều. Giờ đây ba mẹ em phải lo cho hai chị em ăn học đặc biệt là em phải tốn của ba mẹ rất nhiều tiền và em phải đi làm thêm mới có thể trang trải cuộc sống đời sinh viên. Hơn nữa gia đình em còn nợ bà con họ hàng mỗi người một ít, đặc biệt là khoản vay 15 triệu hồi ba bệnh. Đang sắp tới hạn phải trả khoản nợ đó. Gia đình em đang có rất nhiều vấn đề phải lo toan. Việc tài chính luôn là vấn đề phải loay hoay mãi. Xuất hiện trước chúng tôi, Hạnh thể hiện là một em học sinh thẳng thắn, bộc trực, có khả năng giao tiếp tốt. Em đã điều hành một trang facebook cung cấp thông tin thi đại học. Phía trước Hạnh là một tương lai lớn nhưng kèm theo đó là những mối lo toan còn lớn hơn rất nhiều.

Page 41: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Châu Thị Bích Hạnh – Đôi dòng tâm sự

Nếu có thể thay đổi bất cứ điều gì trong cuộc sống của mình em muốn ba mẹ em bớt vất vả lại, khỏe mạnh hơn, không bệnh tật. Hơn ai hết, em hiểu công việc vất vả của ba má. Ba làm ban đêm vất vả, ban ngày cũng làm, mẹ làm đủ mọi chuyện, làm thuê làm mướn, nghề gì có thể kiếm tiền một cách chân chính ba mẹ em đều làm. Rồi ai cũng sẽ già, ba mẹ em cũng sẽ già nhưng liệu với công việc vất vả như thế thì ba mẹ em sẽ như thế nào chứ. Em không dám nghĩ tới. Chừng đó mà em có làm nhiều tiền thì cũng chẳng thể mua lại được sức khỏe cho ba mẹ. Vì em mà ba má đã vắt kiệt mồ hôi và sức lực. Em không muốn vậy chút nào cả. Em đau xót, có khi còn hận chính mình nữa chứ. Điều đó làm em buồn, em nghĩ cuộc sống bế tắc nhưng em luôn cố gắng làm điều gì đó để thay đổi cuộc sống này. Mọi việc trang trải thuốc men, sinh hoạt đều do mẹ em gánh vác nhưng khổ nỗi em của em còn nhỏ. Em cố gắng phụ giúp mẹ đến mức có thể. Em đã từng xin được rút hồ sơ về học cho gần nhà, phụ giúp gia đình nhưng mẹ em không cho. Ba bệnh, gia đình chạy đủ phương, nhưng chẳng đỡ được. Rồi em đi học, mỗi ngày học 2 buổi, em phải đạp 15km để tới trường bất kể mưa gió hay nắng nóng em không bao giờ trễ học. Những lúc gió to luôn làm em chao đảo. Vất vả hơn nữa là Phú Yên lại thường ảnh hưởng của bão, áp thấp nhiệt đới. Người ta đi học kèm này nọ nhưng em chẳng có cái diễm phúc ấy, em chỉ ráng tự học với những quyển sách cũ. Nhiều lúc em cũng tủi, cũng buồn nhưng thôi, gia đình mình như vậy, em chỉ mong sao cho ba em mau hết bệnh. Cuộc đời sẽ không còn là cuộc đời nếu như ông trời cứ bất công mãi với gia đình em. Em luôn nỗ lực trong học tập để mong sao có thể đạt thành tích cao nhất. Tuy nhiên việc học của em lại gặp khó khăn về tài chính. Chính nó là lí do mà ba mẹ em phải bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Vì thế mà em muốn có được sự hỗ trợ về mặt tài chính, giúp em hoàn thiện được khoảng thời gian còn lại, trước khi em ra đời, tìm cho mình một công việc. Nếu được như vậy ba mẹ em sẽ không phải vất vả nhiều vì em nữa. Một gia đình nôgn thôn ở đất Phú Yên còn nghèo thì làm sao đủ điều kiện để nuôi một đứa con học đại học ở một thành phố mức sống cao như vậy được. Giờ đây nó sao quá xa vời. Tuy nhiên em sẽ không để nó là khôgn thể thực hiện. Con người không thể khuất phục trước hoàn cảnh mà phải để hoàn cảnh bị khuất phục trước ý chí và nỗ lực của con người.

Page 42: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Ly Lê

Đại học Tài chính Marketing

Năm: 01

Ngành: Thương mại quốc tế

Quê quán: Quảng Trị

THPT: Trường THPT chuyên Lê Qúy Đôn

Điểm trung bình: 8.4/10

Điểm thi đại học: 20/30

Giải thưởng : Giải khuyến khích Anh văn 2012, 2013

Ngày sinh 10/01/1995

Bố, mẹ Bố - Lê Trọng (Nông dân) Mẹ - Phan Thị Xuân (Nông dân)

Thu nhập gia đình 75 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Doanh nhân

Tính cách Tự tin, có ý chí, mạnh mẽ

Ước mơ Trở thành một doanh nhân thành đạt và cống hiến cho xã hội

Mục tiêu ở đại học Top 10

Một số thông tin về Ly Câu chuyện của Ly

Ly quê ở Lệ Xuyên Triệu Trạch Triệu Phong Quảng Trị..

Gia đình em có 5 người con. Một mình bố em nuôi 3 anh em đi học, trong đó có 2 anh chị đang đi học đại học, còn em thì học xa nhà. Mẹ bị bệnh tim nên không đủ khả năng lao động. Tiền thu nhập của gia đình không đủ để trang trải cho cuộc sống của gia đình và chu cấp cho công việc học tập cả 3 anh chị em. Sống ở nông thôn thì nguồn thu nhập chủ yếu chỉ dựa vào ruộng vườn nhưng không ổn định, đặc biệt hiện nay mất mùa liên tiếp, lương thực mua tại vườn bị rớt giá, chi phí nuôi trồng lại rất cao. Em sợ rằng sau này khi tiếp tục theo học đại học thì bố em sẽ không đủ khả năng để nuôi em cũng như mấy anh chị. Do phải sống xa nhà nên bản thân em luôn ý thức được những khó khăn mà mình vấp phải và luôn rèn cho mình cách sống tự lập, không dựa dẫm vào người khác. Đối với em, nghị lực chính là điều quan trọng nhất trong cuộc sống. Vì có nghị lực con người ta sẽ vượt qua tất cả mọi thách thức cho dù nó có lớn đến mức nào. Em đã học được điều đó qua nhiều tấm gương sáng trong cuộc sống như Nick Vujicic-một chàng trai không tay không chân đã vượt qua mọi rào cản để đi khắp thế giới, truyền động lực sống cho mọi người.

Page 43: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Lê Bê Ly – Đôi dòng tâm sự

Có nhiều con đường khác nhau để đi đến thành công trong cuộc sống, nhưng đối với em, vào đại học là con đường để khởi đầu cho những ước mơ và khát vọng của mình. Quan trọng hơn hết đó là niềm mong muốn và kì vọng của ba mẹ vào em. Em luôn nhắc nhở bản thân không được làm cho ba mẹ buồn. Em chợt nhớ về điều khó khăn nhất trong cuộc sống của mình. Hồi đó, nhà em làm nghề nông vất vả phải nuôi 5 chị em đi học mà mẹ em lại bị bệnh tim rất nặng. Căn bệnh quái ác đó đã hành hạ mẹ làm cho mẹ xanh xao, gầy yếu không ăn uống được gì cả, tưởng chừng như sắp đối diện với cái chết. Tiền thuốc thang để cứu chữa cho mẹ thực sự là quá lớn mà căn bệnh của mẹ em đã quá trầm trọng. Thế rồi mẹ phải nhập viện và bác sĩ yêu cầu mổ gấp. Gia đình em không biết làm thế nào thì nhờ sự giúp đỡ của bà con hàng xóm cùng với khoản tiền vay mượn được góp lại cũng vừa đủ. Những ngày mẹ chưa tỉnh lại làm cho cả nhà hết sức lo lắng. Ba thì chăm sóc mẹ ở bệnh viện, mấy anh chị lại đi học xa nhà nên chỉ còn em một mình tự trong nom nhà cửa. Em chỉ biết khóc mà thôi vì sợ mẹ sẽ lìa xa em mãi mãi. Nếu điều đó xảy ra thì em phải làm sao đây? Liệu còn ai sẽ là người quan tâm, yêu thương em nhất như mẹ. Và đến bây giờ, thật may mắn khi em vẫn còn mẹ ở bên cạnh mình. Cảm ơn tất cả mọi người, cảm ơn cuộc đời đã không cướp đi người mẹ duy nhất của em. Tuy cuộc sống của em không phải lúc nào cũng luôn tươi đẹp và tràn đầy màu hồng, nhưng em lại cảm thấy yêu mến cuộc sống của chính mình. Chính vì thế mà em không muốn thay đổi bất kì điều gì trong cuộc sống này.Em được sinh ra trong một gia đình mà tất cả mọi người đều yêu thương em. Em cảm thấy rất hạnh phúc và hãnh diện về điều đó. Trên thê giới có biết bao nhiêu đứa trẻ không cha, không mẹ, lang thang cơ nhỡ thì đối với em như thế này cũng là niềm vui lớn lao rồi. Tuy gia đình em không dầy đủ điều kiện như bạn bè nhưng chỉ cần nó ấm áp niềm vui thì cũng đã quá đủ. Em cảm ơn cuộc sống này vì vẫn để mẹ ở bên cạnh em. Em không ngờ rằng mẹ đã khỏi bệnh và sống vui như ngày nào em còn bé. Nếu có một mong ước thì em mong sao tất cả mọi người thân yêu của em đều luôn hạnh phúc, mạnh khỏe và bình an.

Page 44: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Phương Lê

Đại học Tài Chính-Marketing

Năm: 01

Ngành: Kế toán

Quê quán: Quảng Trị

Trường THPT Thị Xã Quảng Trị

Điểm trung bình: 8.2/10

Điểm thi đại học: 22.5/30

Giải thưởng: Giải Ba cấp tỉnh Văn 2011

Ngày sinh 28/4/1995

Bố, mẹ Bố - Lê Thiện Phúc (ở nhà) Mẹ - Dương Thị Chưởng (buôn bán)

Thu nhập gia đình 150 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Kế toán

Tính cách Tính toán, có ý chí, chăm chỉ

Ước mơ Trở thành một nữ doanh nhân thành đạt

Mục tiêu ở đại học Top 10

Một số thông tin về Phương Câu chuyện của Phương

Phương sống cùng ba, mẹ và em gái trong căn nhà nhỏ bằng gạch giản đơn tại Tiểu khu 1,Thị Trấn Ái Tử,Huyện Triệu Phong, Tỉnh Quảng Trị. Tuy hoàn cảnh gia đình rất khó khăn nhưng cô bé luôn nở trên môi nụ cười, luôn lạc quan yêu đời.

Ba em bị mất sức lao động 81% do tai nạn giao thông nên không đi làm được. Một mình mẹ với 100.000đ kiếm được trong một ngày không đủ để trang trải cuộc sống gia đình. Việc em vào học đại học ở Sài Gòn sẽ khiến cho cuộc sống của gia đình càng vất vả hơn gấp bội. Hơn nữa, để làm được ngôi nhà đang ở hiện nay,gia đình em hiện vẫn đang thiếu nợ 40 triệu đồng ở ngân hàng với lãi suất 17% và các khoản vay tư nhân khác đã khiến cho cuộc sống càng chật vật hơn. Việc học đại học ở TpHCM không phải là một điều đơn giản,tiền học phí, tiền ăn, tiền sinh hoạt sẽ rất nhiều,điều đó bằng nghĩa với cường độ làm việc của mẹ em càng nhiều gấp bội, bằng nghĩa với những thiếu thốn của gia đình cũng sẽ tăng thêm bội phần. Bởi vậy, Phương mong muốn việc học đại học,việc thực hiện ước mơ của em và gia đình sẽ không mang thêm khó khăn nào nữa cho gia đình em.

Page 45: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Lê Thị Quỳnh Phương – Đôi dòng tâm sự

Học đại học thật sự vô cùng quan trọng với em. Bởi vì đó là cả niềm tin của toàn bộ gia đình em về một cuộc sống tốt đẹp sau này. Học đại học có lẽ là con đường ngắn nhất mà em có thể đi để tìm kiếm cho mình một công việc ổn đinh để có thể giúp đỡ gia đình và không phụ lòng ba mẹ.

Trong cuộc sống, với em, điều quan trọng nhất là Gia đình. Gia đình là nơi em yêu thương và cũng là nơi em nhận được tình yêu thương rất rất lớn.Gia đình là nơi em cảm nhận được những hi sinh vất vã của ba mẹ dành cho 2 chị em em. Nhũng hi sinh ấy lớn đến nổi có lẽ suốt cuộc đời này em cũng không bao giờ có thể đền đáp hết được. Em đã đủ lớn để có thể cảm nhận được những khó khăn mà ba mẹ phải trãi qua từng ngày để nuôi 2 chị em em ăn học.

Em đã đủ lớn để cảm nhận được những vất vã đang lớn dần theo độ tuổi của em và ngày càng đè nặng lên vai gia đình mình.Em thương mẹ,em yêu ba, em yêu gia đình em-nơi mà em được sinh ra,nơi mà em được yêu thương và chăm lo hết mực.Gia đình là động lực cho mọi nổ lực và cố gắng của em trên bước đường đi đến thành công.

Khó khăn lớn nhất mà em từng gặp phải là vào khoảng 2 năm trước,khi mà gia đình em vừa xây xong nhà. Dường như căn nhà đã xây tốn nhiều tiền hơn so với dự định của ba mẹ em. Dù đã vay mượn rất nhiều nhưng vẫn không đủ tiền hoàn thiện căn nhà như dự định. Lúc đó, nhà đã xây xong nhưng không được tô và đồ đạc trong nhà cũng không có gì ngoài mấy bộ bàn ghế để mẹ em mở một quán ăn nhỏ.Khi đó, nhà đã xây xong,mẹ em phải rất vất vả để có thể vừa lo cái ăn, vừa lo trang trãi để trả nợ.Ba em không đi làm được lại hay đau ốm liên miên do di chứng của vụ tai nạn.

Không may lúc đó chân của ba em đột nhiên đau dữ dội,gia đình em đã không còn tiền lại phải chạy vạy thêm để ba em được chữa trị.Cuộc sống gia đình lúc đó vô cùng vất vả.Một mình mẹ em phải làm việc cật lực để lo toan cho cả gia đình đang thiếu hụt về tài chính.

Thời kì đó là thời kì vô cùng vất vả trong cuộc sống mà gia đình em phải gánh chịu. Càng khó khăn bao nhiêu, em càng nuôi hy vọng và quyết tâm cố gắng để mang đến cuộc sống đầy đủ cho gia đình.

Page 46: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Trang Nguyễn

Đại học Kinh tế TP HCM

Năm: 01

Ngành: Marketing

Quê quán: Quảng Trị

Trường THPT Chuyên Lê Quý Đôn

Điểm trung bình: 7.9/10

Điểm thi đại học: 21/30

Giải thưởng: Giải Ba cấp tỉnh Lý 2012

Ngày sinh 17/11/1995

Bố, mẹ Bố - Nguyễn Văn Chung (nông dân) Mẹ - Nguyễn Thị Thu (công nhân)

Thu nhập gia đình 100 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Chuyên viên Marketing

Tính cách Lạc quan, cởi mở, có ý thức giúp đỡ người khác

Ước mơ Trở thành một Marketer tài giỏi

Mục tiêu ở đại học Top 5

Một số thông tin về Trang Câu chuyện của Trang

Hoàn cảnh gia đình Trang rất éo le. Bố bỏ về quê, ko phụ giúp được gì thêm, mẹ làm công

nhân công ty gạch Trường Sơn, lương 2tr/tháng, buôn bán rau củ để có thêm thu nhập. Thời gian gần đây, công ty cắt giảm nhân sự, số tiền lương ít ỏi đó của mẹ cũng không còn. Trang phụ giúp mẹ mua hàng và giúp mẹ buôn bán khi có thời gian. Nhưng số phận thật không may mắn, mẹ bị bệnh nặng, không còn sức khỏe để lo cho gia đình. Ba mẹ không có thời gian chỉ bảo, Trang phải tự mình đến lớp học và tập viết, ra sân chơi tập xe đạp. Học hành loại tốt, Trang về thành phố học, rời xa ngôi trường làng bé nhỏ. Em cởi mở, hòa đồng, nhưng phút chốc trong một môi trường mới lại thu mình, im lặng học tập. Em rất hy vọng nhận được sự giúp đỡ của Vietseed để việc bản thân đi học đại học không là gánh nặng vất vả cho gia đình và em có thể hoàn thành chương trình học của mình. Em muốn chỉ vài năm nữa thôi, sau những ca làm mẹ bớt những chuyến hàng chạy chợ vất vả vì có con gái đỡ đần rồi.

Page 47: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Thị Thu Trang – Đôi dòng tâm sự

Ba em sống ở quê, mẹ em là người chu cấp cho em và một em trai sắp lên cấp 2 sinh hoạt và học tập. Do một số vấn đề của công ty nên lương của mẹ em đang bị cắt giảm, việc chu cấp để em hoàn thành chương trình đại học sẽ gặp khó khăn. Hiện nay, mẹ em ngoài giờ làm vẫn buôn bán để kiếm thêm thu nhập. Nhưng sau tai nạn hè năm ngoái thì sức khỏe mẹ em bị ảnh hưởng, thêm vào đó giờ làm việc hằng ngày quá nhiều nên rất vất vả. Em thích sau những giờ học quay về căn phòng nhỏ nằm trên ngọn đồi cao, một trong số rất, rất nhiều căn phòng trong khu nhà tập thể. Ở đó, tuổi thơ em đã vẽ ra vô vàn nét bút đẹp với những người bà con chòm xóm và lũ con nít trạc tuổi mình. Em yêu nơi ấy, chính vì lối sống trong tập thể đã cho tôi sự cởi mở, hòa đồng và tự tin khi đứng ở đám đông. Em thích là “đầu sỏ” của hội hè con nít, nên khi đi học tôi thường làm lớp trưởng. Cũng lúc đó, em thích về trong cái tổ ẩm nhỏ xíu xíu của mình, chuẩn bị bữa cơm, dọn dẹp, chăm chút cho căn nhà, và thi thoảng giúp mẹ trong việc buôn bán thêm.” Thật là thích thú khi bản thân mình được thể hiện khả năng, được góp sức mình vào những hoạt động tập thể. Khi còn học cấp 2, cứ có dịp là bản thân là hăng hái xung phong tham gia. Và khi bước chân vào trường chuyên thì mọi chuyện dường như đã gấp lại sau bộn bề của sách vở, và đôi khi còn do bản thân thiếu chủ động. Màu áo thanh niên tình nguyện những mùa hè xanh của những anh những chị sinh viên, trường đại học lại mở ra những hứa hẹn, những vẫy gọi nồng nhiệt khác. Không biết từ bao giờ niềm tin chắc nịch rằng trường đại học là nơi cho sinh viên rất nhiều cơ hội để tham gia các hoạt động đã ăn sâu vào suy nghĩ của em. Rất nhiều lần được nhìn các anh các chị sinh viên họat động lòng lại phơi phới, rộn ràng, tưởng tượng những ngày mai của mình. Có lẽ sẽ rất nhiều bạn xứng đáng để được nhận học bổng Vietseed, nhưng một người bạn vừa an ủi em rằng “khi một cánh cửa khép lại thì sẽ có nhiều cánh cửa khác mở ra” và em quyết định cho mình một cơ hội để chia sẻ với Vietseed những niềm mong mỏi được giúp đỡ của cá nhân mình.

Page 48: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Hóa Nguyễn

Đại học Kinh Tế TP HCM

Năm: 01

Ngành: Kế toán

Quê quán: Quảng Trị

Trường THPT Triệu Phong

Điểm trung bình: 7.8/10

Điểm thi đại học: 23.5/30

Giải thưởng: Giải KK cấp tỉnh Hóa 2012, giải Ba cấp tỉnh Hóa 2013

Ngày sinh 28/03/1995

Bố, mẹ Bố - Nguyễn Xuân Lãnh (nông dân) Mẹ - Lê Thị Hoa (nông dân)

Thu nhập gia đình 20 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Kế toán

Tính cách Chăm chỉ, tư tin, hiếu học

Ước mơ Trở thành một kế toán giỏi, có công việc tốt để hỗ trợ cho gia đình

Mục tiêu ở đại học Tốt nghiệp loại Giỏi

Một số thông tin về Hóa Câu chuyện của Hóa

Ba mẹ làm ruộng, thu nhập ko ổn định. Ba là thương binh, hàng tháng có phụ cấp 700k. Gia đình đang có khoản

nợ 20tr do vay mượn cho 2 anh trai đi học. 2 anh trai đang là kĩ sư làm xa nhà và ko giúp dc nhiều cho gia đình vì

phải lo kiếm tiền để trả nợ vay lúc trước, 1 em trai đang học lớp 10. Ba em năm nay đã hơn sáu mươi tuổi , sức khỏe đã giảm sút rất nhiều sau vụ tai nạn năm 2001. Mẹ em đau ốm thường xuyên không làm được gì. Vì không đủ sức khỏe nên nhà em chỉ làm ba sào ruộng. Nguồn kinh phí của nhà em trông cả vào hai anh. Nhưng lương của hai anh cũng thấp, ngoài việc chi trả cho cuộc sống hằng ngày thì phụ giúp ba mẹ cũng chẳng được là bao. Cùng với số tiền trợ cấp thương binh hằng tháng 700.000 VNĐ để trang trải cho cuộc sống hằng ngày, đi đây đi đó vẫn còn thiếu thốn rất nhiều. Tuy thế ba mẹ vẫn cố gắng tiết kiệm để cho em được đến trường trong bộn bể khó khăn lo toan.Để nuôi hai anh học xong và ra trường, ba mẹ em đã phải làm lụng rất nhiều nên khi đau ốm, sức khỏe cũng giảm đi. Sau em còn một em nữa đang đi học cấp hai và chuẩn bị thi lên cấp ba. Vì vậy nên em đã cố gắng rất nhiều, lấy kết quả học tập của mình làm niềm vui cho ba mẹ. Hóa chân thật, tự tin và có quyết tâm thực hiện ước mơ.

Page 49: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Thị Hồng Hóa – Đôi dòng tâm sự

Ba em năm nay đã hơn sáu mươi tuổi , sức khỏe đã giảm sút rất nhiều sau vụ tai nạn năm 2001. Mẹ em đau ốm thường xuyên không làm được gì. Vì không đủ sức khỏe nên nhà em chỉ làm ba sào ruộng. Nguồn kinh phí của nhà em trông cả vào hai anh . Nhưng lương của hai anh cũng thấp, ngoài việc chi trả cho cuộc sống hằng ngày thì phụ giúp ba mẹ cũng chẳng được là bao. Những khó khăn cứ dồn dập đến,việc tiếp tục cắp sách đến trường khi em học lớp 8 có lẽ là điều khó khăn nhất mà em đã trải qua. Lúc đó anh trai đầu của em học đại học năm cuối, anh thứ hai đang chuẩn bị thi đại học thì mẹ em đổ bệnh, căn bệnh thoái hóa đốt sống cổ. Một mình ba em phải gánh vác, xoay xở để có tiền chạy chữa cho mẹ em, lo cho hai anh ăn học. Ba em đã đi vay mượn khắp nơi, số tiền nợ ngân hàng 30 triệu và tiền vay vốn sinh viên vẫn còn chưa trả được. Gia đình khó khăn lại càng khó khăn hơn. Em rất muốn tiếp tục học tập nhưng nghĩ lại thấy thương ba mẹ không đủ điều kiện để em đến trường, em nghĩ mình phải bỏ học để làm việc giúp gia đình. “Có rất nhiều bạn trẻ nói với em rằng họ muốn thay đổi những điều kiện vật chất, nhưng em nghĩ những điều đó không thể nói suông mà muốn thực hiện được thì phải qua quá trình học tập, lao động, sáng tạo mới có thể đạt được. Riêng đối với em, điều mà em muốn thay đổi nhất đó là thay đổi hoàn cảnh sống của mình. Không ai có thể tự lựa chọn cho mình số phận nhưng chúng ta có thể làm thay đổi số phận đó bằng nổ lực và cố gắng, niềm tin và hy vọng vào một ngày mai tươi sáng hơn. Trước khi thay đổi hoàn cảnh thì em cần phải thay đổi bản thân mình để phù hợp với hoàn cảnh. Việc thay đổi này không chỉ về hành động mà còn cả về suy nghĩ và ý thức. Trong cuộc sống có vô vàn khó khăn, thử thách, cám dỗ mà ta cần phải vượt qua trước khi bước tới thành công của mình.”

Page 50: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Hải Nguyễn

Đại học Kiến Trúc TP HCM

Năm: 01

Ngành: Kỹ thuật xây dựng

Quê quán: Quảng Trị

Trường THPT chuyên Lê Quý Đôn

Điểm trung bình: 7.5/10

Điểm thi đại học: 24/30

Giải thưởng: Giải Ba, Nhì cấp tỉnh Toán 2011 & 2012, giải KK cấp Quốc gia Toán 2013

Ngày sinh 10/1/1995

Bố, mẹ Bố - Đã mất Mẹ - Nguyễn Thị Thanh (nông dân)

Thu nhập gia đình 20 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Kiến trúc sư

Tính cách Hòa đồng, chăm chỉ, chín chắn

Ước mơ Tự tay mình thiết kế một ngôi nhà thật đẹp và và ấm cúng cho gia đình

Mục tiêu ở đại học Top 5

Một số thông tin về Hải Câu chuyện của Hải

Bố Hải mất năm ngoái. Sự ra đi của bố em đã để lại gánh nặng lớn cho mẹ. Một mình mẹ em phải nuôi 3 người con đi học, anh trai đầu tiên của em lại bị khuyết tật không thể tự chăm lo cho bản thân. Trước đó, gia đình em đã vay mượn rất nhiều để có tiền chạy chữa thuốc men cho ba em. Bây giờ, mẹ em còn phải vay mượn nhiều thêm nữa để cho anh đi học đại học, cho em đi học xa nhà và một em gái đang học thpt. Nhiều khoản học phí cùng chi phí sinh hoạt đắt đỏ của ba anh em một mình mẹ không thể chu cấp nổi. Nguồn thu nhập chính của gia đình chỉ dựa vào việc đồng áng của mẹ mà mùa màng thì thất thường, mẹ phải quán xuyến tất cả mọi thứ từ nhà cửa, gia đình, ruộng vườn. Mẹ em ngày càng già yếu không thể chăm lo mọi chuyện được như trước nữa. Con đường học tập phía trước của 3 anh em còn rất dài mà gia đình lại gặp quá nhiều khó khăn. Việc học tập là rất quan trọng nhưng em sợ mình không thể vững bước trên con đường phía trước.

Khi gặp chúng tôi, Hải thể hiện mình là một người suy nghĩ rất kĩ đối với những vấn đề quan trọng, tuy

nhiên hơi thiếu tự tin và rụt rè. Em mong muốn có thể thay đổi bản thân mình để ngày càng tốt hơn.

Page 51: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Thiện Hải – Đôi dòng tâm sự

Hoàn thành xong 12 năm học, em cùng các bạn đứng trước rất nhiều ngã rẽ: học lên đại học, theo học các trường dạy nghề và cũng có thể tìm kiếm một công việc phù hợp... Mỗi người có một lựa chọn riêng và ai trong chúng ta cũng hiểu được tầm quan trọng của quyết định này đối với tương lai của mình. Riêng bản thân em đã lựa chọn con đường đi học đại học. Có thể con đường này không phải là ngắn nhất; cũng chẳng mấy dễ dàng nhưng nó là lựa chọn an toàn và phù hợp nhất với em trong hoàn cảnh này. Ước mơ sau này của em là trở thành một nhà kiến trúc sư giỏi để thiết kế nên những ngôi nhà thật đẹp nên em đã chọn ngành kĩ thuật xây dựng để theo học. Hiện nay, đất nước đang trên đà đổi mới và phải triển thì khi học chuyên ngành này, em muốn đóng góp một phần nhỏ bé của mình để xây dựng nên những công trình, những toà nhà góp chung vào sự phát triển đó. Hơn thế nữa, việc tính toán các số liệu là niềm đam mê của em. Em muốn ứng dụng nền tảng của toán học để có thể xây dựng những công trình vững chắc, bền và đẹp mãi với thời gian. Một lí do nữa khiến em muốn vào đại học là đại học sẽ là một môi trường tốt để tôi tiếp tục hoàn thiện những thiếu sót về kiến thức cũng như nhân cách của mình. Đặc biệt, em sẽ được trải nghiệm những điều được học vào cuộc sống thực tế. Từ đó tích lũy được những kinh nghiệm cho bản thân và em nghỉ mình sẽ cảm thấy không ngỡ ngàng và tự tin hơn khi ra trường, bước vào đời và tự đứng trên đôi chân của mình. Trong cuộc sống này, không có gì quan trọng cho bạn bằng chính con người bạn, một thân thể không bệnh tật đó là chân hạnh phúc của con người. Có câu nói: “người có sức khỏe có 100 ước muốn, người không có sức khỏe chỉ có một ước muốn duy nhất đó là sức khỏe”. Quả đúng như vậy, bệnh tật không trừ một ai bất kể bạn là người giàu hay người nghèo, người có địa vị cao hay thất. Nếu bạn may mắn được sở hữu một sức khỏe tốt thì đồng nghĩa với bạn đang cận kề với thành công.

Page 52: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

My Lê

Đại học Kinh tế Luật TP HCM

Năm: 01

Ngành: Luật thương mại quốc tế

Quê quán: Quảng Trị

Trường THPT Thị Xã Quảng Trị

GPA: 8.2/10

Điểm thi đại học: 28/30

Giải thưởng: Không

Ngày sinh 11/12/1994

Bố, mẹ Bố - Lê Thanh Tùng (không ổn định) Mẹ - Trần Thị Hải (buôn bán)

Thu nhập gia đình 75 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Luật sư

Tính cách Chín chắn, chịu khó, vui vẻ

Ước mơ Trở thành một nữ doanh nhân thành đạt

Mục tiêu ở đại học Top 10

Một số thông tin về My Câu chuyện của My

Gia đình My khó khăn: 7 người con, 2 chị của em đang học ĐH, công việc gia đình ko ổn định. Bố mẹ em đi làm

thuê, ai gọi thì làm, lúc có việc thì cả nhà có bữa cơm tạm đủ, lúc không có việc thì lo chạy vạy rau cháo qua ngày. Vào mùa đông gia đình em thường hay gặp khó khăn về kinh tế nhất vì bố thì không có công việc vì không ai kêu,chỉ trông chờ vào những bó rau của mẹ. Bố em thường xuyên đau ốm,mỗi lần cơn đau tim của bố tái phát thì cả nhà hốt hoảng cả lên không biết làm sao cả. Nhiều lân em cũng đã có ý định nghỉ học để đi làm thêm phụ mẹ nhưng khi mẹ em biết được ý định đó,mẹ đã quyết liệt phản đối. Mẹ nói rằng:nợ nần mấy cũng được không có ở nhà cũng chẳng sao nhưng nhất quyết không để bọn em nghỉ học. Chính vì thế mà em đã rất quyết tâm học trong 3 năm cấp 3 em đã liên tục đat danh hiệu học sinh giỏi. My tỏ ra là một người có suy nghĩ chín chắn , có tinh thần trách nhiệm so với độ tuổi của em, rất chịu khó và lễ phép.

Page 53: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Lê Thị Trà My – Đôi dòng tâm sự

Có thể nói đã là con người thì ai cũng có những ước mơ, hoài bão riêng và không ngừng phấn đấu để có ngày chạm tay đến những điều mình mong muốn. Đối với em cũng vậy, em cũng như bao người khác, cũng ấp ủ giấc mơ trở thành một nữ luật sư về thương mại quốc tế. “Em còn nhớ như in lần đầu tiên mình kiếm ra tiền là vào mùa hè lớp 6,trong khi biết bao bạn bè cùng trang lứa mùa hè được bố mẹ dẫn đi chơi,đi du lịch,được đi học thêm thì với em những thứ đó quá là xa xỉ.Em nhớ mùa hè đó em đã đi làm thêm cho một quán kem với mục đích chính là kiếm tiền giúp mẹ để cho mẹ một phần nào bớt khổ vì gánh nặng áo cơm,một phần là em muốn có tiền để mua sách vở,dụng cụ học tập chuẩn bị cho năm sau.Tuổi thì quá nhỏ,công việc thì nặng nhọc em phải đi làm từ 5h sáng đến 3h chiều.Nhiều khi em rất mệt,rất muốn được ở nhà nhưng vì hoàn cảnh nên lại không thể.Và cứ thế hè nào em cũng làm thêm và đến giờ đã được năm năm.” “Như Charles De Gaulles đã nói rằng: “Khó khăn lôi kéo những con người có ý chí, nhờ vào khó khăn mà họ trở thành những tượng đài".Đúng thật vậy,người chiến thắng ít khi nào đạt được thành công ngay lần đầu tiên.Đường đi đến thành công có muôn vàn khó khăn thử thách,nếu ngay từ lần vấp ngã đầu tiên chúng ta đã vội từ bỏ giấc mơ của mình thì điều đó có nghĩa là chúng ta chấp nhận sự thất bại.” “Khi đỗ đại học em sẽ có một công việc làm ổn định,nó sẽ tạo điều kiện cho em báo hiếu với cha mẹ và một ước mong lớn lao của em là giúp đỡ cho các học sinh giỏi nghèo vượt khó,các trẻ em mồ côi khuyết tật để giúp họ có thêm phần nào động lực sống. Nhưng những điều đó đối với em là một vấn đề vì gia đình em giờ đay đang khó khăn về kinh tế,trong nhà lại có hai chị đang học đại học vì thế khó khăn lại chồng chất khó khăn. Mặc dù vậy nhưng em tin rằng dù cho trên con đường thành công có chông gai ,vô vàn thử thách đến mấy thì em cũng sẽ vượt qua,em sẽ vượt qua tất cả để đến với tương lai sáng rạng đang đón chờ phía trước.”

Page 54: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Quỳnh Phạm

Đại học Tài Chính-Marketing TP HCM

Năm: 01

Ngành: Quản trị kinh doanh quốc tế

Quê quán: Quảng Nam

Trường THPT Chuyên Nguyê n Bi nh Khiêm

GPA: 8.5/10

Điểm thi đại học: 21/30

Ngày sinh 10/11/1995

Bố, mẹ Bố - Đã ly hôn Mẹ - Nguyễn Thị Hồng Sen (công nhân)

Thu nhập gia đình 100 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Doanh nhân

Tính cách Tự tin, năng động, vui vẻ

Ước mơ Trở thành một nữ doanh nhân thành đạt

Mục tiêu ở đại học Top 5

Một số thông tin về Quỳnh Câu chuyện của Quỳnh

Quỳnh sinh ra trong mô t gia đinh không găp nhiêu may măn như bao người khac. Ba me em đa li hôn từ luc em mới được năm tuô i. Từ đo me đa gửi em cho ông ba ngoai đê đi lam kiêm tiên lo cho em. Công viêc lam thuê vât va nên me cung thường xuyên đau ôm. Mo i chi phi sinh hoat cua gia đinh đê u từ đô ng lương it o i cua me . Đê n năm 2010 em thi đô vao trường THPT chuyên Nguyên Binh Khiêm nên me cô găng, chay đôn chay đao vay mượn tiên lam nha với hi vong em se không pha i chiu ca nh ở tro. Nao tiê n ăn, tiên hoc phi , tiê n thuôc men những luc ôm đau, tiên cho nhiêu sinh hoat khac…tât ca dường như trở thanh mô t ganh nă ng đang đe lên đôi vai me . Cho đê n bây giờ, du đa cô găng lam viê c nhưng sô tiên 30 triêu me vay mượn la m nha năm 2010 vân chưa co kha năng đê chi tra . Em co thê tự nhâ n xe t minh la mô t người vui ve , hoa đô ng, năng đông, thich giao lưu…Co le vi thê ma em rât thich va đa nuôi nâ ng trong minh ước mơ trở thanh mô t nữ doanh nhân tai gio i.

Page 55: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Phạm Thị Như Quỳnh – Đôi dòng tâm sự

Từ thưở nhỏ, mô i lâ n xem ti vi, khi nhin thâ y nhiê u phu nữ mă c va y công sở la m viê c ta i ca c công ty kinh doanh lớn, lu c đo , em ca m thâ y râ t thi ch va ao ước sau na y minh se được la m kinh doanh đê khoa c trên minh những trang phu c â y. Ta i thời điêm đo , viê c ho c kinh doanh đô i với em đơn gia n chi vi em thich trang phu c công sở nhưng rô i khi lớn lên, khi em đu nhâ n thức được điê u minh thi ch, em ca m thâ y mi nh không chi dừng la i ở viê c thich sự sang tro ng, quy pha i cu a trang phu c ma hơn nữa la sự năng đô ng, tinh tư duy, dứt khoa t, nha y ben cu a người la m bên linh vực kinh tê. Em biêt me thương em nhưng du vâ t va thê na o thi em cu ng quyê t se theo đuô i ước mơ tới cu ng. Bởi le mô t điêu đơn gia n, ho c kinh tê em được la chinh em, được sô ng với chi nh sở thi ch, niê m đam mê, ước mơ cu a minh. Đê từ đo em se nô lực la m viê c bu đă p la i những gi me đa hi sinh cho cuô c đời cu a em. Dưới ma i trường Đa i ho c em se được ho c kiên thức vê những nga nh nghê ma em thich, em yêu va đu ng năng lực cu a em. Em co n nhớ ca i nga y trước khi nô p đơn thi Đa i ho c, me em muô n em thi trường Đa i ho c An ninh nhân dân tha nh phô Hô Chi Minh. Mô t phâ n vi ho c công an, sau na y công viê c em la m se ô n đinh, không bon chen như kinh tê. Mô t phâ n kha c vi ho c nga nh công an se không tô n tiên ho c phi, me se đỡ khô vi em. Lu c đo em đa suy nghi râ t nhiê u, em không biê t mi nh nên la m theo lời me hay la m theo đam mê cu a minh. Nhưng rô i sau nhiê u nga y suy nghi, tham kha o y kiên cu a cô thâ y, em quyê t đinh minh se thi khô i nga nh kinh tê du biê t me se buô n va không ha i lo ng. Nhưng em châ p nhâ n va quyê t sô ng với đam mê cu a minh tới cu ng bởi em biê t ră ng, mi nh se không bao giờ tha nh công nêu la m mô t viê c minh không thi ch.

Page 56: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Phước Phạm

Đại học Khoa học tự nhiên TP HCM

Năm: 01

Ngành: Hóa phân tích

Quê quán: Quảng Nam

Trường THPT Sào Nam

GPA: 8.1/10

Điểm thi đại học: 26/30

Giải thưởng: Giải KK cấp tỉnh Sử 2013

Ngày sinh 08/01/1995

Bố, mẹ Bố - Phạm Hùng (nông dân) Mẹ - Nguyễn Thị Lộc (nông dân)

Thu nhập gia đình 50 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Nhà nghiên cứu hóa học

Tính cách Chăm chỉ, cẩn thận, kiên nhẫn

Ước mơ Trở thành một nhà nghiên cứu hóa học Làm việc trong phòng thí nghiệm

Mục tiêu ở đại học Top 5

Một số thông tin về Phước Câu chuyện của Phước

Phước lớn lên trong một gia cảnh nghèo khó. Việc học của em là vấn đề bấp bênh và đầy lo âu. Gia đình em ở chung với ông bà nội. Ông bà nội năm nay đã ngoài 80 tuổi nên không có khả năng lao động. Hai chị em em ăn học rất tốn kém . Bố mẹ em làm nông rất vất vả để có đủ tiền trang trải cuộc sống gia đình và lo chị em em ăn học. Do bố mẹ làm nông nên chi phí gia đình không ổn định khi có khi không.

Công việc làm nông của ba mẹ em rất vất vả mà dạo này mẹ em hay bị ốm nên không thể đi làm phụ ba được nhiều cho ba. Trong khi đó ba em lại bị hen xuyễn mỗi khi trái gió trở trời ba thường hay khó thở những lúc đó em sợ lắm. Mà mọi chi phí trong gia đình em đều nhờ vào mấy sào ruộng ba má đang làm. Nhìn ba ngày càng tiều tụy em thương ba lắm. Nhiều lúc em cũng muốn nghỉ học để phụ giúp ba má. Nhưng ba má em bảo: “Dù phải đi vay mượn ba má cũng có gắng cho hai con ăn học. Cuộc đời của ba má đã vất vả lắm rồi. Các con phải cố gắng học để thoát cảnh nghèo khó này”. Những lời nói của ba má làm động lực để hai chị em nổ lực, cố gắng trong học tập.

Page 57: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Phạm Thị Phước – Đôi dòng tâm sự

Trong cuộc sống có rất nhiều điều quan trọng nhưng đối với em gia đình là quan trọng nhất. Đối với em gia đình như các bộ phận trong cơ thể không thể tách rời nhau được. Mỗi khi đi học về nhìn gia đình vui vẻ quây quần bên nhau em cảm thấy vui vô cùng. Mọi mệt mỏi trong em như xua tan đi hết. Em rất thương bố mẹ em. Nhìn bố mẹ phải dậy sớm để ra ruộng làm, em cảm thương bố mẹ nhiều lăm. Bố mẹ phải vất vả để nuôi hai chị em em ăn học. Nhìn bố ngay càng tiều tụy em muốn mình lớn thật nhanh để có thể đi làm để đỡ đần cho bố mẹ. Bố mẹ ơi con yêu bố mẹ nhiều lắm. Nếu cho em điều ước được thay đổi cuộc sống này, em muốn cho sức khỏe ba má tốt hơn và gia đình em thoát được cảnh khó khăn. Nếu em vào được đại học và cố gắng hoc tập thật để sau này em co thể thực hiện được mong muốn của mình. Nhưng khoảng thời gian 5 năm học đại học không phải thời gian quá dài nhưng cũng phải quá ngắn. Trong khoảng thời gian hoc đại học đó gia đình em phải vừa nuôi em ăn học và em của em nữa không biết ba má có lo nổi cho tụi em hay không. Học đại hoc sẽ lắm thách thức nhưng nhờ những thách thức đó em sẽ đứng vững hơn trong cuộc sống, giúp em trưởng thành hơn, tự tin hơn. Mỗi người chúng ta đều đặt ra cho mình những mục tiêu trong cuộc sống. Mục tiêu giúp chúng ta co những hướng đi đúng đắn hơn. Và mục tiêu của em trong cuộc sống là em muốn học tập thật tốt để trở thành nhà khoa học được tìm toi nghiên cứu những điều mới lạ trong cuộc sống. Em muốn sau này mình tìm được việc làm ổn định để co thể đỡ đần cho bố mẹ nuôi em ăn học. Để thực hiện được muc tiêu của mình trước hết em bước chân vào cánh cổng trường đại học và cố gắng học tập thật tốt.

Page 58: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Phương Võ

Đại học Sư Phạm TP HCM

Năm : 01

Ngành: Toán

Quên quán: Khánh Hòa

Trường THPT Nguyễn Văn Trỗi

Điểm trung bình: 7.7/10, Điểm thi tốt nghiệp : 44.5/60

Điểm thi đại học 24/30

Giải thưởng: Giải khuyến khích Anh văn

Ngày sinh 18-10-1995

Bố, mẹ Cả 2 đều đã mất

Thu nhập gia đình <100 USD/ 1 tháng

Ước mơ nghề nghiệp Giáo viên dạy Toán

Tính cách Siêng năng, nhất quán, tiết kiệm

Ước mơ Giáo viên giỏi

Mục tiêu ở đại học Top 10

Một số thông tin về Phương Câu chuyện của Phương

Bố mẹ Phương mất sớm, khi em còn rất nhỏ, từ khi lên 7 tuổi, em đã được cô và dượng đón về nuôi dưỡng. Bởi còn quá nhỏ mà em chưa thể hiểu hết nỗi mất mát đó. Mãi cho đến khi Phương lên cấp 2, em mới bắt đầu cảm nhận được nỗi cô đơn, bơ vơ và thiếu thốn những tình cảm mà bạn bè đồng trang lứa đều nhận được. Thế nhưng, Phương luôn có một cái nhìn vô cùng lạc quan và yêu đời. Em biết trân trọng và biết ơn sự giúp đỡ, những tình cảm mà tất cả mọi người dành cho em, điều đó chính là động lực thúc đẩy Phương cố gắng phấn đấu trong cuộc sống. Và mong muốn đền đáp lại những tình cảm đó, Phương đã thi đỗ vào hai trường đại học với kết quả khá cao, em chọn trở thành một nhà giáo ưu tú để nuôi dưỡng tâm hồn và dạy những em thơ trở thành những con người có ích cho xã hội, dù hoàn cảnh có khó khăn đến thế nào. Vấn đề tài chính, vật chất là vấn đề mà gia đình em gặp phải hàng ngày, cô và dượng em có thu nhập không cao và còn phải chăm sóc cho gia đình nhỏ của mình. Hiện tại, khi nhập học Đại học, tiền gửi hàng tháng cho chi tiêu và sinh hoạt của em vẫn chưa xác định được tuy nhiên đó vẫn là con số nhỏ. Em hy vọng sẽ nhận được sự hỗ trợ về vật chất để có thể tiếp tục việc học, em sẽ dùng sự hổ trợ đó thật tốt, cố gắng học hành thật giỏi để trở thành một thầy giáo giỏi, một người có ích cho xã hội, để cuộc sống tôi tốt hơn và có ý nghĩa hơn.

Page 59: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Võ Hoài Phương – Đôi dòng tâm sự

Trường đại học là nơi sẽ cung cấp cho em thêm nhiều kiến thức chuyên sâu về chuyên ngành.Ở trường đại học, em có cơ hội được tiếp cận những thành tựu khoa học tiên tiến,hiện đại của nhân loại làm vốn sống cho mình để phục vụ cho bản thân ,gia đình và xã hội.Ở đấy , em được rèn những kĩ năng cần thiết,được dạy 1 cái nghề ổn định.Đặc biệt hơn,đậu đại học cuộc đời em như được bước qua trang mới.Cuộc sống của em ,gia đình của em sẽ có thể được cải thiện.Em sẽ trở thành một người công dân tốt .Đi học đại học là điều minh chứng rằng em có được một chỗ đứng trong xã hội , là một con người có tài năng thực sự. Nhưng trên hết em muốn học đại học là vì em muốn hiếu thảo với gia đình. Những người thân của em đã rất vất vả khó nhọc dạy dỗ, cho em đi học. Chính vì thế, em luôn muốn làm gì đó để gia đình tự hào về mình và để sau này cuộc sống của em có ý nghĩa thực sự và đậu đại học là việc đầu tiên em có thể làm. Có học thì mới có nên người, có học đại học thì mới có định hướng đúng cho cuộc đời mình. Sức khỏe là một điều không thể thiếu .Có sức khỏe tốt ta cảm thấy vui vẻ hơn trong cuộc sống ,làm được nhiều việc hơn .Bản thân cứ ốm đau làm cho gia đình thêm phiền muộn .Nhưng có một thứ còn quan trọng hơn cả 3 thứ trên đó là đạo đức con người, là tình yêu thương giữa con người với con người .Lòng yêu thương giúp ta sưởi ấm tâm hồn ,làm mọi người gần gũi nhau hơn. Có thêm niềm tin vào cuộc sống .Đẩy lùi những khó khăn mệt mỏi đời thường.Minh chứng cho điều đó chính là sự giúp đỡ của các nhà hảo tâm , nhà tài trợ cho chương trình này. Em vô cùng cảm ơn và luôn khắc ghi sự giúp đỡ này.Mọi người đã tiếp thêm “lửa” cho em để thắp sáng ước mơ cuộc sống của mình.Và em hứa rằng sẽ học tập thật tốt để sau này đền đáp tri ân ấy. Vấn đề khó khăn về vật chất thì hầu như ngày nào gia đình em cũng phải đối mặt nên nó chưa thể được coi là điều khó khăn nhất.Cái khó nhất đối với em có lẽ là đối diện với thực tại của mình .Nhiều lúc em cảm thấy vô cùng tủi thân và buồn .Em thầm trách ông Trời tại sao lại khiến em phải mất cha, mẹ.Có nhiều lúc em khát khao có một mái ấm gia đình,cũng có đầy đủ cha , mẹ như ai ai kia . Em thèm được gọi một tiếng “mẹ” , được sà vào lòng mẹ để kể lể những câu chuyện thường ngày , được có ba để có khoe những điểm tốt trong học tập. Nhiều đêm trong mơ em vẫn chiêm bao thấy ba mẹ và mãi mong sao giấc đấy kéo dài mãi nhưng rồi sáng hôm sau nó lai biến mất. Tuy nỗi đau có to lớn thế nào nhưng cuối cùng ta cũng phải vươt qua. Số phận em đã như vậy thì càng không thể đầu hàng. Em vượt qua nỗi mặt cam đó bằng những lời động viên bằng cố gắng học tập. Nhưng chung quanh em vẫn có những người thân, những tấm lòng luôn sẵn sàng chia sẽ cả về vật chất lẫn tinh thần đã giúp em vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống và đã đi đến ước mơ của mình là thi đỗ đại học

Page 60: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Tuyền Nguyễn

Đại học Tài chính- Marketing TP HCM

Năm : 01

Ngành: Kinh doanh quốc tế

Quê quán: Khánh Hòa

Trường THPT Nguyễn Trãi

Điểm trung bình: 7.7/10 Điểm tốt nghiệp: 50.5/ 60

Điểm thi đại học: 20.5/ 30

Giải thưởng: Giải khuyến khích Môn văn

Ngày sinh 4-11-1995

Bố, mẹ Nông dân

Thu nhập gia đình 80 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Doanh nhân

Tính cách Thông minh, quyết đoán, mạo hiểm

Ước mơ Trở thành một doanh nhân giỏi

Mục tiêu ở đại học Top 10

Một số thông tin về Tuyền Câu chuyện của Tuyền

Tuyền là một cô bé sinh ra và lớn lên ở tỉnh Khánh Hòa. Từ khi học lớp 10, em đã sống trong nỗi buồn tủi vì sự chia ly của ba mẹ và thiếu thốn tình yêu thương nhưng em luôn lấy đó làm động lực để vươn lên và sống tốt hơn. Hiện tại, mẹ em phải đi làm ruộng thuê và bán chè ở chợ để có thể lo cho 2 chị em Tuyền tiếp tục việc học, tuy nhiên, nguồn thu nhập này không ổn định và nỗi lo về kinh tế càng lớn hơn khi giờ đây em đã là sinh viên của trường Đại học Tài Chính Marketing. Hoàn cảnh khó khăn đã làm cho ước mơ được vào Đại học của em lớn hơn bao giờ hết. Em đã nỗ lực hết sức để học hành và tham gia các hoạt động của trường lớp ,hoạt động tình nguyện bằng tất cả nhiệt tâm trong em. Tât cả những nổ lực của em đã được đền đáp một cách xứng đáng, em đạt được giải Khuyến khích môn Văn trong kì thi học sinh giỏi cấp Tỉnh ( 2012 – 2013), em vượt qua kì thi Tốt nghiệp THPT với số điểm khá cao và sau đó và sau đó em trúng tuyển vào trường Đại học Tài chính – Maketing . Có thẻ nói với em khó khăn không đánh gục được bản lĩnh và quyết tâm sống cho đúng nghĩa, em đã coi những khó khăn đó như một hành trang mang theo bên mình, nhắc nhở mình những điều còn phải cố gắng và vượt qua để sống tốt hơn. Là một con người ham học hỏi và khám phá những điều mới mẻ trong cuộc sống , em định hướng cho mình bước theo con đường để sau này trở thành một nhà kinh doanh tài giỏi. Đó cũng là động lực đã thôi thúc em chẳm chỉ học tập , rèn luyện bản thân mình trong suốt những năm vừa qua.

Page 61: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Thị Thanh Tuyền - Đôi dòng tâm sự

Trong nền giáo dục Việt Nam , việc học Đại Học có tầm quan trọng to lớn đối với thế hệ học sinh,sinh viên. Tuy nó không phải là con đường duy nhất nhưng vẫn là con đường tốt nhất dẫn dắt con người đến với ước mơ,hoài bão của chính mình. Con đường tri thức sẽ có tương lai cho bản thân mình và mở rộng cho bao thế hệ sau. Việc học Đại Học quan trọng đối với mọi người và bản thân em cũng không phải là một ngoại lệ. Em muốn học đại học vì em có khác khao muốn thay đỏi cuộc sống hiện tại. Và bản thân em tin tưởng tuyệt đối vào con đường học Đại Học. Nhìn vào tấm gương của các anh chị đi trước, nhìn vào cảnh đời cơ cực hiện tại, càng thôi thúc em đến với con đường này. Mục tiêu của em trong cuộc sống là thực hiện được ước mơ trở thành một nữ doanh nhân thành đạt để làm bước đệm đến với cái đích cuối cùng “ Em không tồn tại một cách vô ích mà sống đúng nghĩa là một con người trong cuộc đời ”. Không vì ai khác, đó là, những người thân yêu trong gia đình. Dĩ nhiên, bản thân em phải không ngừng phấn đấu để thực hiện theo phương châm của mình “ Dám ước mơ, Dám thực hiện ”. Em không có quá nhiều thứ để lựa chọn đâu mới là điều quan trọng nhất. Điều duy nhất em cần là nghị lực bản thân không bao giờ vơi đi theo thời gian cùng những lần thất bại,chán nản. Hay chính là bản lĩnh sống, khát vọng sống. Cuộc đời này không hề bằng phẳng, hay chính con đường tương lai phía trước em đã chọn còn nhiều chông gai, thách thức. Sẽ có những lần thất bại, vấp ngã không ai có thể tránh khỏi. Chỉ có nghị lực, bản lĩnh mới giúp em thành công. Thêm vào đó là những may mắn nhất định. Và may mắn sẽ chẳng bao giờ đến với những con người lười biếng, hèn nhát. Và thành công là cả một quá trình không phải là điểm đến. Cuộc sống không bao giờ dừng lại khi con người ta vẫn rắn rỏi, kiên cường. Dù không sống cho mình nhưng cũng phải để người khác thấy rằng mình đã sống!

Page 62: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Long Nguyễn

Đại học Y Dược TP HCM

Năm: 01

Ngành: Dược

Quê quán: Khánh Hòa

Trường THPT Nguyễn Trãi

Điểm trung bình: 8.2/10, Điểm tốt nghiệp: 55.5/60

Điểm thi đại học: 28/30

Giải thưởng: Giải khuyến khích Hóa học

Ngày sinh 21-11-1995

Bố, mẹ Mẹ: Giáo viên

Thu nhập gia đình 130 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Kĩ sư

Tính cách Siêng năng, Quyết đoán, Vui vẻ

Ước mơ Trở thành một kĩ sư giỏi

Mục tiêu ở đại học Top 10

Một số thông tin về Long Câu chuyện của Long

Long sinh ra tại Khánh Hòa. Mẹ em trước đây từng là giáo viên Tiểu học ở địa phương Ninh Hòa – Khánh Hòa. Tuy nhiên, vì lí do sức khỏe nên đã xin thôi việc. Cho đến năm 2005, mẹ em xin tuyển dụng vào ngành Giáo dục và tiếp tục đi dạy học trở lại ở một trường THCS tại TX. Ninh Hòa – Khánh Hòa. Mức lương hiện tại của mẹ em khoảng 3.500.000 đồng/tháng. Gia đình em chỉ có 2 mẹ con, sống trong một ngôi nhà cấp 4, diện tích 75m2. Ngoài ra không có ruộng vườn, đất đai hay tài sản có giá trị lớn khác. Từ nhỏ cuộc sống của em đã thiếu vắng hình bóng người cha nên tính cách của em có phần hơi khép kín. Tuy nhiên, càng lớn em càng nhận thấy đó là khuyết điểm của mình và quyết tâm thay đổi. Trong 3 năm học trung học, em đã xung phong tham gia thuyết trình trong tất cả các hoạt động nhóm, luyện tập sự tự tin trước tập thể. Em cũng tự thúc giục bản thân tham dự tất cả các hoạt động do nhà trường cũng như Đoàn Thanh niên tổ chức, từ cuộc thi kiến thức cho đến hoạt động thể dục thể thao... Từ một học sinh chỉ biết có học tập và gia đình, sống khá thụ động, em đã trở thành một con người hoàn toàn khác: tự tin, chủ động trong hoạt động cá nhân, hoạt động tập thể và hoạt động xã hội. Em thích học nhất ở những môn có liên quan đến chi tiết, nghiên cứu và các hoạt động có liên quan đến kĩ thuật. Những ngành nghế này luôn yêu cầu sự chính xác, cụ thể và chi tiết, đồng thời cũng đảm bảo được góc nhìn mang tính tổng quát; đánh giá, nhìn nhận vấn đề ở nhiều góc độ khác nhau, cả về trực giác lẫn tư duy logic.

Page 63: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Duy Long - Đôi dòng tâm sự

Đại học không chỉ cung cấp cho em những kiến thức đã được hoàn thiện của các thế hệ đi trước, mà còn giúp em hoàn thiện những tri thức đang trong quá trình nghiên cứu, kiểm chứng; và hơn thế nữa, tìm tòi phát hiện những nguồn tri thức mới. Tất cả những tri thức ấy đều có tầm quan trọng và khả năng ứng dụng vào thực tiễn, phục vụ đời sống xã hội ở những mức độ khác nhau. Tốt nghiệp THPT, em có rất nhiều con đường khác nhau để lựa chọn cho tương lai của mình, nhưng em chọn con đường Đại học vì mong muốn mở rộng hơn nữa tầm hiểu biết cũng như những kỹ năng mềm của bản thân. Trong cuộc sống, mỗi người đều có một điều quan trọng nhất của riêng mình. Có người cho gia đình là quan trọng nhất. Có người bảo là học tập, là xác định lí tưởng sống. Lại có người chỉ suy nghĩ đơn giản là làm việc – kiếm tiền…Nhưng với em, điều quan trọng nhất trong cuộc sống là xác lập và xây dựng bản thân trong mối quan hệ với tất cả mọi người xung quanh. Xác lập bản thân nghĩa là biết mình là ai, mình tồn tại vì mục tiêu gì, hiểu rõ giá trị của mình, mỗi hành động của mình sẽ tác động đến những người xung quanh như thế nào. Từ đó tiến hành xây dựng bản thân theo hướng tích cực, rèn luyện cách tư duy, suy nghĩ sâu sắc, đa chiều trong mọi bình diện cuộc sống, trở thành người có nhân phẩm, giúp ích cho xã hội, cho những người xung quanh. Nếu xác lập bản thân một cách đúng đắn và xây dựng bản thân ngay từ những việc nhỏ nhất, cụ thể nhất trong cuộc sống hằng ngày, mỗi người chúng ta sẽ sống đẹp hơn rất nhiều. Ai cũng xem học tập là điều quan trọng, nhưng học tập để làm gì mới là vấn đề cần quan tâm. Ai cũng có thể nói: “Trong cuộc sống cần phải xác định lý tưởng cao đẹp”, nhưng nếu lý tường ấy thực sự chỉ là mang lại lợi ích cho bản thân, xây dựng một cái vỏ ốc thật chắc chắn để chui vào bảo đảm cho cuộc sống của riêng mình, thì đó đã là xác lập và xây dựng bản thân lệch hướng. Chỉ khi đặt bản thân mình trong mối quan hệ và sự tương tác đến tất cả mọi người, ta mới biết được bản thân cần phải làm gì để vừa có lợi cho bản thân, vừa mang lại lợi ích – hoặc ít nhất là không gây thiệt hại – cho người khác. Như vậy, với em, điều quan trọng nhất trong cuộc sống là biến mình trở thành con người chân chính, đủ tư cách làm Người. Biết sống đẹp, biết phấn đấu, biết đem những ảnh hưởng tích cực đến mọi người xung quanh chứ không chỉ đơn giản là tồn tại cho qua ngày. Bởi vì, nếu chỉ chạy theo những thứ có thể đổi thành tiền, ta sẽ đánh mất ý nghĩa của sự sống mà cuộc đời đã trao tặng.

Page 64: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nhi Nguyễn

Đại học Y Dược TP HCM

Năm: 01

Ngành: Bác sĩ

Quê quán : Khánh Hòa

Trường THPT Nguyễn Trãi

Điểm trung bình: 8,4/10, Điểm tốt nghiệp: 55/60

Điểm thi đại học: 27/30

Giải thưởng: Giải khuyến khích Hóa học

Ngày sinh 28-08-1995

Bố, mẹ Nông dân

Thu nhập gia đình 80 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Bác sĩ

Tính cách Chủ động, Siêng năng, Quyết đoán

Ước mơ Giúp đỡ những bệnh nhân nghèo

Mục tiêu ở đại học Top 10

Một số thông tin về Nhi Câu chuyện của Nhi Nhi sinh ra ở Khánh Hòa, là người con thứ hai trong một gia đình nghèo. Bố thu nhập ít, không thường xuyên. Mẹ làm nghề nông thu nhập theo mùa. Chị gái đang đi học đại học và làm thêm để chi trả học tập. Thu nhập chủ yếu từ mẹ, lại phải lo cho ba con ăn học nên chi phí chi tiêu gia đình có phần khó khăn. Giờ đây Nhi đã là sinh viên của trường Đại Học Y Dược, phải sống xa nhà nên gánh nặng tài chính càng đè nặng lên đôi vai của mẹ em. Cuộc sống những con người lam lũ xung quanh đã khiến Nhi ấp ủ ước mơ trở thành bác sĩ và chuyên ngành là bác sĩ Nhi Khoa để có thể giúp đỡ gia đình, giúp đỡ người nghèo để có được cuộc sống tốt đẹp hơn. Em còn mong muốn rằng việc học đại học của em có thể thay đổi suy nghĩ của mọi người xung quanh về tầm quan trọng và lợi ích của việc học đại học. Để đạt được ước mơ của mình, em đã vượt qua những rào cản, tự ti của bản thân và thi đỗ vào ngành y, đại học y dược TPHCM.

Page 65: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Thị Dương Nhi – Đôi dòng tâm sự

Để đạt được mơ ước của mình là một bác sĩ, việc học đại học là một điều vô cùng quan trọng, là yêu cầu cơ bản và đặc trưng của nghề. Bởi vì việc nắm giữ sức khỏe và sinh mạng người khác thì buộc phải có một kiến thức đầy đủ, chính xác và kĩ năng vững vàng, không thể cứu người nếu không có kiến thức chuyên môn, cũng như không thể chỉ có lý thuyết suông, có khi còn làm hại bệnh nhân. Học đại học để tiếp thu tinh hoa của nhân loại, cập nhật những kiến thức mới của công nghệ thế giới, nâng cao kĩ năng, kiến thức chuyên môn, đặc biệt là kiến thức Y học luôn luôn đổi mới từng ngày với nền khoa học phát triển của thời đại. Điều quan trọng nhất đối với bản thân em đó là gia đình, đó chính là động lực giúp em bước qua muôn vàn thử thách trong cuộc sống. Nguồn động lực ấy vô cùng to lớn và luôn hiện hữu trong bản thân em, gần kề và ''thực'' nhất, người khác có thể không cảm nhận thấy, nhưng nó luôn tồn tại trong chúng ta và lớn dần trong bản thân em. Khi có chỗ dựa về tinh thần, em càng có thêm quyết tâm thay đổi số phận bản thân mình, tự tin đối mặt với những áp lực, tìm đến một tương lai tươi sáng hơn cho chính mình và người thân. Những khó khăn trong cuộc sống nhiều lúc làm cho bản thân em cảm thấy như bị kiệt sức, những suy nghĩ như " Không có khả năng", "Không có hi vọng nào thành công hết"... đeo bám và làm hao mòn ý chí, có khi muốn từ bỏ. Sau những lần thất bại, em càng sợ hãi, luôn tìm cho bản thân một giải pháp an toàn, co lại trong cái vỏ. Nhưng nhờ sự cỗ vũ của gia đình và bạn bè, niềm hi vọng của người thân và thầy cô giúp em lấy lại tự tin, tiếp tục trên con đường mình đã chọn. Từ đó, sau mỗi lần thất bại, không hề để sự tiếc nuối đeo bám, tìm thấy những may mắn dù trong thất bại, cảm thấy mình có khả năng và sẽ đạt được trong tương lai. Đồng thời em cũng nghiêm khắc đối với những sai lầm không đáng có, tự vấn bản thân để khong mắc sai lầm cho lần sau . Trải quả nhiều khó khăn, em đã tự rút ra cho mình những kinh nghiệm và em biết mình còn phải cố gắng nỗ lực hơn nhiều mới bước tiếp con đường đến với ước mơ. Ai cũng gặp trở ngại trong cuộc sống, nhưng cách bạn đối mặt sẽ tạo nên sự khác biệt. Hãy mở rộng đôi cánh để bay thật xa.

Page 66: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Dương Lê

Đại học Sư phạm TP HCM

Năm: 01

Ngành: Ngôn ngữ Nhật

Quê quán: Hồ Chí Minh

Trường THPT Chu Văn An

Điểm trung bình: 7.5/10

Ngày sinh 05-04-1991

Bố, mẹ Công nhân

Thu nhập gia đình 75 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Có bằng cử nhân Tiếng Nhật

Tính cách Siêng năng, Sẵn sàng học hỏi, Quyết tâm

Ước mơ Có một công việc tốt

Mục tiêu ở đại học Top 10

Một số thông tin về Dương Câu chuyện của Dương

Dương sống tại số nhà 548/39/21N đường Điện Biên Phủ phường 21 quận Bình, Hồ Chí MInh. Gia đình em chỉ có mình em. Bố em là thợ hồ, mẹ em giúp việc nhà.Số phận nghiệp ngã, em sinh ra đã không nhìn thấy ánh sáng. Trong em luôn khao khát ước mong một ngày được bước chân vào giảng đường đại học. Đơn giản là vì khi bước chân vào trường đại học chính là em đã đặt chân lên con đường mới để vượt qua số phận không được may mắn của mình và vươn lên trong cuộc sống Dương ý thức hoàn cảnh khó khăn của gia đình và những vất vả của bố mẹ đang trải qua để lo lắng cho em ăn học, chính vì vậy, em luôn cố gắng giúp đỡ bố mẹ trong điều kiện có thể, em đi dạy thêm tin học để thêm thu nhập trang trải việc học khi rảnh và phụ giúp bố mẹ được phần nào. Từng tự ti với việc học trường theo chương trình giáo dục thương xuyên, nhưng bằng những nỗ lực, em đã được chọn là sinh viên của trường Đại học Sư Phạm thành phố Hồ Chí Minh. Xác định việc học đại học sẽ rất khó khăn cho người khiếm thị nhưng điều đó không em nản lòng, em muốn chứng tỏ với xã hội rằng “tôi tàn nhưng không phế” Bản thân em rất ngưỡng mộ văn hóa người Nhật. Bên cạnh đó, Dương thấy rằng, ngày nay Việt Nam và Nhật càng hợp tác trên nhiều lĩnh vực do đó cơ hội tìm được một công việc tốt và phù hợp với khả năng của bản thân. Để từ đó Dương có thể truyền bá những nét đẹp truyền thống của Việt Nam và tiếp thu những đức tính cao đẹp của con người Nhật Bản.

Page 67: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Lê Nguyễn Viễn Dương- Đôi dòng tâm sự

Người đời thường có câu: “ Nhân bất học bất tri lý.” Chính vì lẽ thế mà việc học tập để vươn tới đỉnh cao của tri thức luôn là niềm khao khát của con người từ ngàn xưa đến nay. Và việc đậu vào đại học chính là ước mơ cháy bỏng của không biết bao nhiêu người không chỉ là với người bình thường mà còn với nhiều người khuyết tật như chúng em. Nó mở ra cánh cửa tri thức mà ai ai cũng có quyền chiếm hữu. Có lẽ với nhiều người thì con đường đại học không phải là con đường duy nhất đi đến thành công, nhưng với em thì đó chính là con đường tốt nhất để mình có thể thay đổi số phận của mình Đối với em gia đình và bạn bè là quan trọng nhất. Em cảm thấy mình còn may mắn hơn nhiều người vì bản thân mình tuy là người khiếm thị nhưng mình vẫn có một gia đình tốt chăm lo và nuôi dưỡng em;có những người bạn tốt luôn bên cạnh em dù là lúc vui hay lúc buồn.Chính vì thế mà em càng nỗ lực phấn đấu hơn để đáp lại tình cảm mà những người thân trong gia đình và bạn bè vui lòng và hãnh diện hơn vì em. Trong cuộc sống hiện nay, điều mà em mong muốn thay đổi nhất chính là cách nhìn nhận về người khiếm thị. Trong xã hội vẫn còn rất nhiều người mang nặng suy nghĩ rằng là người khiếm thị là gánh nặng, là không thể làm được gi cả.Chính vì suy nghĩ ấy mà đôi khi người khiếm thị chúng em không thể hòa nhập với cộng đồng được, không thể xin vào những cơ quan làm việc mặc dù là công việc đó nằm trong khả năng của họ.Chính vì thế, điều ước mong của em là mọi người có thể nhìn thoáng hơn về người khiếm thị nói riêng và người khuyết tật nói chung để chúng em có thể hòa nhập với xã hội, có thể tìm thấy được một công việc thích hợp với sở thích và khả năng của bản thân để tự nuôi sống bản thân không trở thành một gánh nặng của xã hội.

Page 68: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Trang Lê

Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn TP HCM

Năm: 01

Ngành: Báo chí

Quê quán: Bình Dương

Trường THPT Nguyễn Đình Chiểu

Điểm trung bình: 7.8/10

Ngày sinh 23-07-1993

Bố, mẹ Công nhân

Thu nhập gia đình 120 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Nhà báo

Tính cách Siêng năng, nghị lực

Ước mơ Nhà báo giỏi

Mục tiêu ở đại học Top 10

Một số thông tin về Trang Câu chuyện của Trang

Trang quê ở Ấp 6, Hưng Hòa, Bến Cát, Bình Dương . Em sinh ra trong một gia đình khó khăn, mẹ làm công nhân, bố em công việc thất thường, nguồn thu nhập chính của gia đình phụ thuộc vào mẹ. Công việc của mẹ cũng theo mùa vụ thu hoạch cao su của công ty. Gia đình có 3 chị em, Trang là con cả và 2 em đang đi học (Em gái em học 10 và em trai lớp 6 của em đang đi học và phụ giúp việc nhà, đôi khi theo mẹ lấy mủ cao su để tăng năng suất lấy thêm lương cho mẹ), ngoài ra, gia đình Trang còn nhận nuôi dưỡng 1 em trai con chú, cả 4 em đi học đều trông chờ vào đồng lương công nhân của mẹ.

Khi sinh ra Trang không gặp may mắn, em là học sinh khiếm thị. Nhưng không vì thế mà Trang đầu hàng số phận. Em tham gia rất nhiều cuộc thi và đạt giải cao để chứng tỏ năng lực của mình với xã hội. Đam mê nghề báo, dù biết rằng sẽ có rất nhiều khó khăn đến với mình, dù đã bị trường trả hồ sơ vì sợ khả năng Trang không đáp ứng được việc học, em đã tìm đến gặp trực tiếp các thầy cô khoa báo chí truyền thông để thuyết phục, và may mắn đã mỉm cười với em. Em đã chứng tỏ rằng trên đời này không có gì là không thể, cái quan trọng là bản thân mỗi người có chịu nỗ lực phấn đấu hay không mà thôi, khó khăn là do cuộc sống đặt ra nhưng thành công là do mỗi người tự nắm bắt.

Page 69: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Lê Thị Trang - Đôi dòng tâm sự

Em muốn được làm việc về lĩnh vực truyền thông để có thể mang tiếng nói của các bạn em đến với cộng động,để tất cả mọi người hiểu rõ về chúng em hơn và tạo điều kiện để chúng em được sống, được đối xử một cách bình đẳng như bao người bình thường khác. Một phần vì bản thân có một chút năng khiếu, một phần vì qua những lần cùng các bạn tiếp xúc với xã hội, em cảm nhận rất rõ sự hiểu biết của mọi người về người khuyết tật nói chung và người khiếm thị nói riêng còn quá hạn chế. Hơn ai hết em hiểu rất rõ các bạn của em ngoài việc không có một đôi mắt bình thường thì các bạn ấy chẳng còn gì đáng gọi là bất thường cả. Ai bảo các bạn ấy không có ước mơ chứ, không những có mà còn có rất nhiều nữa kìa nhưng có điều các bạn ấy không đủ can đảm để chứng tỏ cho tất cả mọi người được thấy người khuyết tật hoàn toàn có thể làm những việc mà mọi người đã làm. Ai dám bảo các bạn ấy không có ước mơ làm cô giáo, làm bác sĩ hay làm kỹ sư? Mặc dù bị hạn chế nhưng khả năng con người đâu chỉ dừng lại ở đôi mắt mà chính sự phân biệt của con người đã làm rào cản không cho những ước mơ ấy bay lên cao. Hiểu được điều đó em lại càng quyết tâm hơn để bước vào cổng trường đại học. Vì em biết nếu em thực hiện được ước mơ của mình thì em sẽ tạo một nguồn động lực khá lớn để các bạn của em phá tan rào cản mà vươn lên phía trước chinh phục ước mơ hoài bảo của bản thân.

Ai sinh ra trong cuộc đời cũng đều có ước mơ, có khát vọng, đối với họ đó là tất cả những gì quan trọng nhất nhưng đối với riêng bản thân em , ngoài tương lai, sự nghiệp còn một điều quan trọng hơn cả đó chính là mẹ. Tất cả những gì em có được như ngày hôm nay là nhờ mẹ, mẹ không những cho em hình hài mà còn cho em sự tự tin. Với em, mẹ là nguồn động lực, là tất cả những gì quan trọng nhất.

Nếu có ai đó hỏi em rằng nếu có thể thay đổi một điều gì trong cuộc sống em sẽ muốn thay đổi gì? Chắc hẳn ai cũng nghĩ em sẽ ước được trở thành một người bình thường với một đôi mắt sáng. Nhưng không, em rất hài lòng với những gì em đang có, em chỉ có một ước muốn nhỏ nhoi đó là sẽ duy trì được thị lực chỉ còn khoảng tám phần trăm này cho đến khi bước ra khỏi cánh cổng trường đại học. Vì đặc thù của các môn ngành báo chí truyền thông đòi hỏi em cần phải có một khả năng nhìn, khi đó việc học mới được dễ dàng hơn một chút.

Page 70: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

An Trần

Đại học Sư Phạm TP HCM

Năm : 01

Ngành: Tâm lý học

Quê quán: Đồng Tháp

Trường THPT Nguyễn Đình Chiểu

Điểm trung bình: 7.9/10

Ngày sinh 12- 11- 1993

Bố, mẹ Bố – làm nông Mẹ - Nghỉ hưu

Thu nhập gia đình < 150 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Nhà tâm lý học

Tính cách Năng động, hòa nhã và kiên cường

Ước mơ Giúp đỡ người tàn tật/yếu thế

Mục tiêu ở đại học Top 10

Một vài thông tin về An Câu chuyện của An

An quê ở 35 ấp Phú an, xã tân bình, huyện châu thành, tỉnh Đồng Tháp. Bản thân em là một cô bé mang khuyết tật trong mình. Đôi mắt em đã được dự báo rằng sẽ nổ trong một ngày không xa.Nhưng kèm theo đó, em sẽ phải thường xuyên chống chịu với những sự đau đớn do sự tăng nhãn áp mắt. Em còn có một người anh trai khiếm thị đang theo học trường Đại học sư phạm. Bố em là nông dân, mẹ là công chức hưu trí. Thu nhập gia đình kiếm được không đủ khả năng để chi trả cho việc học của hai anh em và việc chữa bệnh của em. Đã từ lâu, được bước chân vào cánh cửa Đại học là ước mơ cháy bỏng của An. Là con gái và lại không nhìn thấy đường nên em nhận thức được chỉ có kiến thức mới mang lại cho em một chân trời mới, tót đẹp hơn, tươi sáng hơn; em mới có thể vượt lên số phận của bản thân và có được một vị trí trong xã hội.

Bên cạnh việc học, An còn là thành viên trong Ban Chấp Hành hội người mù, em thường xuyên tham gia tổ chức các hoạt động dành cho người khiếm thị, giúp các bạn hòa nhập với cuốc sống dễ dàng hơn. An đã chọn ngành tâm lý để học vì nó có liên quan đến đời sống tinh thần của con người và em muốn làm gì đó để giúp đỡ những người có hoàn cảnh giống như em.

Từng tự ti với việc học trường Đặc biệt Nguyễn Đình Chiểu, nhưng bằng những nỗ lực, vượt lên mặc cảm, khó khăn, An đã được chọn vào Đại học Sư phạm thành phố Hồ Chí Minh và trường Đại học Khoa học xã hội và nhân văn. Một lần nữa em đã có cơ hội khẳng định với bản thân rằng không có gì là không thể nếu chúng ta biết cố gắng.

Page 71: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Trần Thị Thúy An – Đôi dòng tâm sự

Đã từ lâu, được đi học đại học là niềm ước mơ cháy bỏng của em. Khi em còn nhỏ, nhìn thấy các anh các chị mình đi học đại học, em ước mong sao có thể lớn nhanh để cũng có thể bước qua cánh cửa của trường đại học.Ba em cũng thường khuyên em và anh của em luôn phải học thật giỏi, vì có học thật giỏi mới thay đổi được số phận mình.Em là con gái và lại không nhìn thấy đường nữa, chính vì thế việc đi học tiếp lên đại học là hết sức quan trọng với em.Vì khi có kiến thức thì em mới có thể vượt lên số phận của bản thân để có được một vị trí trong xã hội.Và nữa là có thể tìm được một việc làm thích hợp với khả năng của mình và không phụ lòng cha mẹ cũng như là những người thân trong gia đình em.

Điều quan trọng nhất đối với em chính là gia đình.Gia đình là nơi che chở cho em những khi giông tố cuộc đời.Gia đình là nơi cho em dựa dẫm khi em thất bại. Trong trái tim em, gia đình luôn có một vị trí quan trọng không có gì thay thế được.Dù cho em có đi đến đâu thì gia đình em luôn ở bên em, luôn dõi theo bước chân em.Và dù cho em có thành công hay vấp ngã, thì gia đình em luôn chào đón em trở về với ánh mắt ân cần của cha và nụ cười ấm áp của mẹ.Gia đình cũng là bệ phóng vững chắc cho em thẳng tiến trên con đường dài thăm thẳm của cuộc đời.. Nếu cho em một ước mơ để thay đổi cuộc sống cá nhân của em thì em luôn ước mơ là làm sao có thể giữ được đôi mắt của em ở hiện tại mãi mãi và sẽ trị khỏi được bệnh bướu của em. Nhưng điều đó là không thể, giờ em chỉ có ước mơ là làm sao có kinh phí để tiếp tục con đường đại học của em để gia đình nhẹ gánh nặng và an tâm trong việc nuôi hai anh, em của em trong con đường học vấn. Sự giúp đỡ của các tổ chức xã hội và của những người sung quanh không chỉ là về mặt vật chất mà cả về mặt tinh thần, đó là một động lực rất lớn để thúc đẩy em tiến lên trong cuộc sống này.

Page 72: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Mai Văn Chiến

Đại học Bách Khoa TPHCM

Năm : 01

Ngành: Điện - Điện tử

Quê quán: Đắc Lắc

Trường: THPT Cưmgar

Điểm trung bình: 8.3/10, Điểm tốt nghiệp : 53,5/60

Điểm thi đại học: 23

Ngày sinh 21/11/1995

Bố, mẹ Bố bỏ đi từ bé, Mẹ làm giáo viên tiểu học

Thu nhập gia đình 100 USD/tháng

Ước mơ nghề

nghiệp Học về kỹ thuật

Tính cách Thẳng thắn, vui vẻ, lạc quan

Ước mơ Gia đình bớt khó khăn

Mục tiêu ở đại học Nhận học bổng trường Bách Khoa

Một số thông tin về Sơn Câu chuyện của Chiến

Bố bỏ đi từ khi Chiến học lớp 3. Khi bố đi, bố bán nhà nên mẹ phải vay tiền mua nhà, đến nay

vẫn chưa trả hết. Mẹ làm giáo viên tiểu học , với đồng lương ít ỏi mẹ vừa lo cho 2 anh em ăn

học vừa phải trả nợ.

Chiến học năm lớp 10 và 11 trường chuyên ở thành phố nhưng vì điều kiện gia đình khó khăn và

mẹ bệnh cần được chăm sóc, em về lại trường huyện học năm 12. Dù thay đổi môi trường học

vào năm quan trọng nhất, em cũng đã hoàn thành tốt kì thi ĐH và đậu vào trường ĐH Bách Khoa

TPHCM

Chiến là một cậu bé khá bộc trực, thẳng thắn, và sống rất thực tế. Em suy nghĩ chín chắn và già

dặn hơn so với các bạn cùng trang lứa. Các kế hoạch học tập em đưa ra từng bước khá chắc

chắn. Em cũng thích tham gia các hoạt động xã hội và mong muốn sau này sẽ tham gia nhiều

hơn nữa các hoạt động này.

Page 73: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Mai Văn Chiến – Đôi dòng tâm sự

Theo em điều quan trọng nhất trong cuộc sống chính là sự quan tâm, sẻ chia giữa các thành viên trong gia đình để cùng vượt qua mọi khó

khăn trong cuộc sống. Em và em gái từ nhỏ đã không được sự quan tâm, đùm bọc từ người bố của mình, điều đó làm cho em thấy chạnh

lòng khi thấy những gia đình hạnh phúc của các bạn mình, nhưng điều đó củng làm cho em thấy thương em gái và mẹ của mình hơn, hơn

nữa đó củng là động lực để em có thể vượt qua mọi khó khăn, gian khổ trong cuộc sống. Gia đình em tuy thiếu vật chất, của cải nhưng

không bao giờ thiếu sự cảm thông, chia sẻ của mọi người. Đó là điều làm em thấy cuộc sống này rất có ý nghĩa.

Khó khăn lớn nhất đối với em có lẽ là hè năm em lên lớp 12. Khi đó mẹ em thì hay bị trật khớp, củng hay bị đau, em thì học xa nhà không có

điều kiện chăm sóc mẹ. Em ở nhờ nhà cậu học trường chuyên cũng tốn nhiều tiền học nên gia đình em đã quyết định chuyển em về huyện

học cho gần và dễ dàng chăm sóc mẹ hơn. Phải xa những người bạn, những thầy cô đã gắn bó với mình trong suốt 2 năm, lại là năm cuối

cấp mà phải chuyển chương trình học, nên đó là một chuyện rất khó khăn đối với em. Nhưng nhờ sự giúp đỡ từ gia đình cùng với sự quan

tâm của các thầy cô và bạn bè mới, em đã dần hòa nhập và làm quen được với môi trường mới, việc học đã ổn định trở lại và em lại có thể

tập trung để ôn thi cho đậu đại học. Các thầy cô đã giúp đỡ em rất nhiều trong việc học tập củng như là trong cuộc sống. Bạn bè luôn bên

cạnh sẻ chia những vui buồn với em. Và đặc biệt là gia đình em, đó là nơi để những câu chuyện buồn trôi đi , những niềm hi vọng mới mở ra

trước mắt, cuộc sống phia trước còn dài và em đã vượt qua được giai đoạn khó khăn ấy. Em xin được cảm ơn tất cả mọi người đã giúp em

vượt qua những lúc khó khăn nhất.

Nếu có thể thay đổi bất cứ điều gì trong cuộc sống của mình thì em ước mẹ em sẽ khoẻ mạnh trong rất nhiều năm nữa, có thể

ngồi yên không phải lo nghĩ về cuộc sống của gia đình, những nếp nhăn trên mặt mẹ mình sẽ không còn nữa, thay vào đó là

những nụ cười hạnh phúc khi 2 đứa con của mẹ có thể sẽ thành đạt hết, sẽ bù đắp tất cả những gì mẹ phải vất vả nuôi hai anh

em con khôn lớn. Con muốn mẹ được hãnh diện vì 2 đứa con của mình.

Để thực hiện được những việc này em mong là sẽ có người giúp đỡ em và em gái của mình ăn học, góp phần giảm bớt gánh

nặng để mẹ có thể trả nợ xong.

Page 74: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Thắm Dương

Trường: Đại học Ngoại thương - HCMC

Năm: 01

Ngành: Kinh tế Đối Ngoại

Quê quán: Quảng Nam

Trường THPT Tiểu La

Điểm trung bình: 7.8/10

Điểm thi đại học: 24/30

Giải thưởng: Giải nhì Anh Cấp tỉnh

Ngày sinh 02-02-1995

Bố, mẹ Làm nông

Thu nhập gia đình <100 USD/tháng

Ước mơ nghề nghiệp Nhà ngoại giao

Tính cách Hòa đồng, Chuyên cần, Tốt bụng

Ước mơ Thành đạt với nghề đã chọn

Mục tiêu ở đại học Tốt nghiệp loại Giỏi

Một số thông tin về Thắm Câu chuyện của Thắm

Thắm sinh ra trong gia đình đông con, bố mẹ đã lớn tuổi, thường hay đau ốm. Gia đình Thắm phải vay ngân hàng để lo chi phí cho hai chị lớn đi học đại học. Có thể nói kinh tế gia đình chỉ trông chờ vào ruộng lúa nương ngô, con gà, con heo. Ấy thế mà không phải lúc nào trời cũng mưa thuận gió hòa khiến cuộc sống gia đình khó khăn cứ chồng chất lên nhau. Thậm chí có lúc phải đối mặt với sự lựa chọn giữa việc học và vấn đề mưu sinh tưởng chừng như không thể vượt qua. Thế nhưng, nhờ sự động viên, giúp đỡ của người thân trong gia đình, thầy cô, bạn bè đã giúp em có thêm nghị lực niềm tin vào cuộc sống. Từ đó, em tiếp tục đến trường nuôi dưỡng ước mơ vào đại học, để trở thành một nhà ngoại giao trong tương lai. Nhìn thấy bạn bè xung quanh có được điều kiện sống và điều kiện học tập tốt, em luôn tự an ủi với bản thân cần phải cố gắng học tập hơn nữa. Vì thế, nếu có sự lựa chọn được thay đổi một điều gì đó trong cuộc sống thì em hi vọng gia đình có cuộc sống tốt hơn. Mỗi khi nghe những tâm sự của các chị về cuộc sống sinh viên ở thành phố, về những lo toan cơm áo gạo tiền em thật sự thương cho chị, thương cho gia đình và thương cho bản thân mình. Điều quan trọng nhất của em trong cuộc sống là được nhìn thấy những người thân trong gia đình được hạnh phúc,bố mẹ không còn phải vất vả. Vì vậy mà ước muốn được đậu đại học, được có một công việc ổn định sau này luôn cháy bỏng trong em.

Page 75: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Dương Thị Hồng Thắm – Đôi dòng tâm sự

Có thể nói, sống trong một gia đình khó khăn trên mảnh đất miền Trung đầy nắng gió đã hình thành trong tôi một nghị lực sống, một niềm tin vào trong tương lai. Chính vì vậy mà trong những năm học ở THCS và THPT với sự cố gắng của bản thân em đã đạt được nhiều thành tích trong học tập. Đó là nguồn động lực để em thực hiện được ước mơ trở thành một nhà ngoại giao sau này. Có nhiều lúc vấp ngã trong học tập chứng kiến sự khốn khó trong gia đình em tưởng chừng như không thể vượt qua. Nhưng rồi em luôn có quan niệm sống: “khi hướng về ánh sáng mặt trời bóng tối sẽ ngã sau lưng”, chỉ có hướng về tương lai, có quyết tâm, nghị lực em mới có thể đẩy lùi bóng tối của hoàn cảnh gia đình. Từ đó, em tiếp tục đến trường nuôi dưỡng ước mơ vào đại học, để trở thành một nhà ngoại giao trong tương lai. Vì vậy mà em luôn tự nhủ với bản thân phải cố gắng hết sức, nổ lực trong học tập. Bởi lẽ chỉ có con đường học tập mới đem lại cho em kiến thức để thoát khỏi hoàn cảnh, chấm dứt đói nghèo, đem lại cuộc sống tốt hơn cho bố mẹ, các em. Và vào đại học chính là con đường ngắn nhất để em có thể đến gần hơn với ước mơ của mình. Đại học là môi trường tốt, giúp em có thể trau dồi kiến thức, rèn luyện đạo đức để vững tâm hơn trên đường đời. Do hoàn cảnh gia đình khó khăn nên điều kiện học tập của em rất bị hạn chế. Từ lâu em đã rất đam mê học môn Tiếng Anh. Thế nhưng ngay những ngày đầu học, em đã gặp nhiều trở ngại lớn. Không giống như những môn học khác, Tiếng Anh cần có kĩ năng nghe và nói nhưng điều đó với em thật khó đểt trau dồi. Cũng vì điều kiện khó khăn em chưa thể có những trang thiết bị để hỗ trợ cho việc nghe và nói tiếng Anh đó. Song, không vì những điều kiện đó mà làm cho em từ bỏ sở thích, đam mê của mình. Những ngày đầu tuy khó khăn nhưng không phải là không thể vượt qua. Em bắt đầu học ngữ pháp, kĩ năng viết kết hợp với nghe trên radio. Nhờ đó em đã dần cải thiện việc học của mình. Đồng thời cũng nhờ vào sự giúp đỡ, động viên của thầy cô trong những năm qua mà em có được nhiều tiến bộ. Mặc dù kĩ năng nghe, nói chưa được thành thạo nhưng em hi vọng có thể trau dồi thêm ở giảng đường đại học.

Page 76: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nhi Nguyen

Foreign Trade University

Class: Freshman

Major: International Business

Hometown: Quang Tri

High School: Trieu Phong

GPA: 7.7/10, High school exam: 51.5/60

College Entrance Exam: 22.5/30

Achievement: 3rd Prize in Provincial Contest in English

Born May 24, 1992

Parents Father – Linh Nguyen (passed away)

Mother – Duong Thi Cuc (teacher)

Family Income USD 50/month

Ideal Profession International business

Me in 3 Words Confident, caring, determined

My Dream Successful in economic field

My College Goal Top 50%

Getting to Know Nhi Nguyen Nhi’s Story

Bố đã mất. Mẹ một mình nuôi ba chị em bằng công việc làm nông, thu nhập không ổn

định. Thu nhập hằng năm chỉ từ 5 đến 10 triệu đồng. Cuộc sống khó khăn vất vả nhưng

Nhi rất chăm chỉ học hành và đạt được học sinh giỏi tỉnh môn tiếng Anh (giải Khuyến

Khích) trong 2 năm liền.

Nhi yêu quý gia đình mình, ao ước được học Đại học để tiến thân, thay đổi cái nghèo cho

ba mẹ.

Nhi tự nhận mình là người khá tự tin, dám nghĩ, dám làm. Tuy nhiên vẫn còn đôi chút rụt

rè khi nói chuyện trước đám đông. Nhi yêu thích học toán và em cũng học rất tốt môn này.

Em mong ước sẽ thành công trong lĩnh vực kinh tế, được làm việc trong môi trường quốc

tế ở thành phố lớn. Và được mọi người ghi nhận sự thành công của em khi vượt qua hoàn

cảnh khó khăn của gia đình.

76

Page 77: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

77

Trong cuộc sống , mỗi người đều có đông lực và mục tiêu phấn đấu riêng. Đối với bản thân em thì gia

đình chính là chỗ dựa tinh thần và cũng là nguồn động lực mạnh mẽ nhất.

Gia đình chính là nơi nuôi dưỡng con người cả về thể chất lẫn tinh thần. Cha mẹ là người sinh thành,

nuôi dạy ta, cho ta cơm no áo ấm. Ông bà hiền từ hun đúc trong mỗi con người những giá trị văn hóa

tốt đẹp của tổ tiên, làm ta yêu thêm quê hương, đất nước. Anh chị em chính là những người bạn, tri âm

tri kỉ mà suốt đời có thể tuyệt đối tin tưởng. Gia đình là một phần rất quan trọng trong mỗi con người.

Đối với em, gia đình lại càng thấm sâu vào tâm tưởng khi bố mất lúc em còn nhỏ. Mẹ vất vả nuôi ba chị

em ăn học thành người. Gia đình thiếu vắng bóng cha nên em càng nỗ lực, quyết tâm thành đạt, trở

thành con người tốt đẹp như mọi người đang mong muốn.

Mục tiêu trong cuộc sống của em là trở thành một người thành đạt, có ích cho xã hội. Em đang nỗ lực

từng bước để đạt được điều đó. Việc học đại học là một bước ngoặc quan trong trong cuộc đời giúp em

hoàn thành mục tiêu đặt ra.

Nhi Nguyen – Personal Essay

Page 78: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Trang Le

Law University

Class: Freshman

Major: lawyer

Hometown: Quang Tri

High School: Le Quy Don

GPA: 7.9/10, High school exam: 54/60

College Entrance Exam: 21.5/30

Achievement: 2nd prize Provincial Contest in Literature

Born August 13 , 1992

Parents Father - (passed away)

Mother – Vo Thi Man (farmer)

Family Income USD 50-100/month

Ideal Profession Lawyer

Me in 3 Words Energetic and Consistent

My Dream

Have money and health to

help the poor heart-disease

like me

My College Goal Top 50%

Getting to Know Trang Le Trang’s Story

Sinh ra trong một gia đình có 3 chị em ở Lao Bảo, Quảng Trị. Bố em đã mất, chỉ còn mẹ em buôn bán nhỏ nuôi em cùng

hai em gái hiện cũng đang đi học. Trang khi sinh ra đã bị mắc bệnh tim, từ nhỏ đã ốm yếu. Trang phẫu thuật tim lần đầu

không thành công, phải tới lần thứ 2 với sự giúp đỡ của tổ chức Đông Tây Hội Ngộ (East Meet West) em mới có thể hết

bệnh. Với thể chất ốm yếu, hoàn cảnh gia đình nhiều khó khăn, nhưng Trang luôn vươn lên trong cuộc sống với sự động

viên, nghị lực từ mẹ. Em học tốt và có nhiều hoài bảo, nỗ lực vương lên trong cuộc sống.

Trang hay đọc sách báo và thích thể hiện những suy nghĩ của mình qua những trang viết. Yêu môn văn cũng vì đây là nơi

em có thể hiểu thêm về cuộc sống, tìm được những hi vọng, đồng cảm và từ đó mà lạc quan và mạnh mẽ hơn. Trang học

Chuyên Văn trường THPT Lê Quý Đôn, em đạt được giải Ba và giải Nhì trong hai kỳ thi Văn cấp tỉnh năm 2010 và

2011. Trong thời gian này, em cũng làm gia sư 8h/tuần. Khi lên đại học, em tiếp tục tham gia hội Búp Sen Hồng với các

hoạt động cộng đồng như vận động, quyên gióp quần áo cho các trẻ em vùng sâu vùng xa.

Trang mơ ước được trở thành nhà báo, được đi nhiều nơi cũng như góp tiếng nói của mình cho xã hội. Vì điều kiện sức

khỏe, nên Trang quyết định thi vào đại học Luật. Em chia sẻ, dù là nghề nào thì em cũng sẽ nỗ lực và nhiệt tình với nó.

Cánh cửa Đại Học đối với Trang chính là cơ hội để nâng cao tri thức, nâng cao năng lực và phẩm chất để bước vào đời.

Và quan trọng là có thể trở thành một người thành đạt trong cuộc sống. Em đã nhận được sự giúp đỡ của nhiều người,

nổi bật là tổ chức Đông Tây Hội Ngộ và em muốn mình được đóng góp trở lại.

78

Page 79: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

79

Trang Le– Personal Essay

Xin chào các anh, chị trong quỹ học bổng Vietseed! Lời đầu tiên, em thật sự muốn cám ơn các anh, chị đã cho chúng em thêm niềm tin và sức mạnh trên con

đường theo đuổi ước mơ hoài bão của chính mình.

Anh, chị ạ! Trong cuộc sống hẳn ai cũng có lúc gặp những khó khăn, trở ngại, ai rồi cũng có lúc thấy chùn bước trước những chông gai. Em cũng đã từng như

vậy, và điều khiến em có thể vượt qua tất cả là nhờ sức mạnh của tình yêu.

Ngay từ khi sinh ra, em đã không may mang trong mình bệnh tim bầm sinh. Đã vậy, ba em qua đời ngay sau đó. Tuổi thơ của em là những ngày tháng gò bó, vật

lộn với bệnh tật và chống chọi với sự trống trải khi thiếu vắng tình cảm của cha. Dù hoàn cảnh gia đình khó khăn, mẹ em đã luôn cố gắng để cứu chữa cho em với

suy nghĩ “còn nước còn tát”. Lần phẫu thuật tim đầu tiên của em, ông trời lại như tiếp tục đánh đố con người, không những bện tình không khỏi mà còn trở nặng

hơn. Em đã từng rơi vào cảm giác tự ti, chán nản, và thâmk chí là tuyệt vọng. Cứ tưởng như mong muốn một lần được chơi đùa cùng bạn bè, một lần được mặc

đồng phục đến trường sẽ không thể xảy ra. Nhưng mẹ em đã nén nỗi đau xót ấy, động viên em vượt qua. Nhìn vào đôi mắt ưu phiền mà vẫn chan chứa tình

thương của me, em biết mình không thể buông xuôi theo số phận. Mẹ và em lại tiếp túc nạp đơn xin khắp nơi để đủ kinh phí cho ca phẫu thuật lần thứ hai. Tổ

chức Đông Tây Hội Ngộ đã tiếp tục giúp em được sống, được trở lại cuộc sống bình thường. Em nghĩ rằng không chỉ tình thương của mẹ mà còn là những người

xung quanh em đã cứu lấy em từ bàn tay tử thần trở về, giúp em đững vững trước thách thức nghiệt ngã của số phận.

Và thực sự tình yêu thương cùng với nỗ lực sống của mình đã giúp em có cơ hội, gặp gỡ, chia sẻ cùng các anh chị những dòng này. Trở về với cuộc sống, em đã

muộn học 2 năm so với bạn bè cùng trang lứa, nhưng vượt qua những mặc cảm, hụt hẫng ban đầu, em đã xác định phải cố gắng học tập để làm được những việc

có ích cho bản thân và xã hội. Bản thân em đã không thể lao động nặng nhọc nên dồn tất cả cho công việc lao động trí óc. Thật sự mà nói, mẹ em chưa được học

đến nơi đến chốn nên không thể dìu dắt em nhiều trên con đường học hành, thế nên em tự lập cho mình, tự định hướng cho mình. Được vào học trường Chuyên

cũng là lần đầu tiên em đi xa nhà, xa vòng tay mẹ, cộng thêm áp lực học hành khá căng thẳng và va chạm cuộc sống bên ngoài. Em đã nhiều lúc cảm thêys mình

là một kẻ thất bại. Nhưng sau mỗi lần như vậy, em lại nhìn về mẹ, về những người thân và bạn bè luôn bên cạnh em. Em buộc lòng phải nhìn nhận lại khuyết

điểm của mình để đứng lên chứ không phải là vứt bỏ, bất cần. Thực sự nghĩ đến giọt mồ hôi mẹ thấm mặn chát trên từng đồng bạc lẻ mẹ dành dụm nuôi em ăn

học, em đã không đủ dũng cảm để phó mặc cho khó khăn, thất bại. Với em, mẹ là nguồn sống, là động lực mạnh mẽ để em biết mình phải sống và phấn đấu như

thế nào.

Vẫn biết rằng cuộc sống còn nhiều điều khó lường trước, thách thức vẫn luôn đón đợi để thử sức mỗi người. Em vẫn tin chỉ thực sự khi ta sống bằng tất cả khả

năng của mình thì con người sẽ vượt qua được những khó khăn đó. Nhà văn Nguyễn Khải có câu nói mà em rất tâm đắc “ Sự sống nảy sinh từ cái chết, hạnh phúc

hiện hình từ trong những gian khổ, hi sinh. Ở trên đời này không có con đường cùng, chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là ta có đủ sức mạnh để vượt qua ranh

giới ấy”. Sức mạnh của em, nghị lực sống của em được tạo nên không chỉ từ bản thân mình mà còn nhờ sự hun đúc từ tình yêu thương, quan tâm của mẹ và nhiều

người quanh em trong những năm tháng tiếp theo và bước qua những ranh giới, khó khăn của đời mình.

Page 80: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyen Pham

Finance and Marketing University

Class: Freshman

Major: Finance banking

Hometown: Cam Ranh

High School: Phan Boi Chau

GPA: 8/10, High school exam: 49.5/60

College Entrance Exam: 20.5/30

Achievement: N/A

Born May 27, 1994

Parents Father – Dung Pham (passed away)

Mother – Pham Thi Ngoc Loan (tailor)

Family Income USD 50-100/month

Ideal Profession Banker/ Investment

Me in 3 Words Social, Honest, Eager to learn

My Dream Become a citizen and support my family

My College Goal Top 50%

Getting to Know Nguyen Pham Nguyen’s Story

Là anh cả trong gia đình 3 con có em út bị kém phát triển, ba mất sớm vì thế

một mình Mẹ phải tần tảo nuôi 3 chị em. Từ nhỏ thấy và hiểu được nỗi khổ của

Mẹ, em cố gắng phụ giúp Mẹ công việc gia đình, chăm lo em nhỏ và một số

việc vặt khác. Dù khó khăn nhưng Mẹ vẫn luôn ủng hộ theo đuổi việc học đến

cùng.

Là một người đam mê tự tìm tòi học hỏi kết hợp việc yêu thích Anh văn,

Nguyên đã tự viết một số phần mềm đơn giản, điều mà nhiều bạn có điều kiện

chưa chắn làm được. Thần tượng Bill Gates với câu nói bất hủ của “Đại học

không phải là con đường duy nhất” em tin rằng với sự nỗ lực của bản thân,

tinh thần cầu tiến và khả năng thích ứng với hoàn cảnh, em sẽ đạt được ước

mơ trở thành một công dân tốt, đóng góp vào sự phát triển chung của xã hội.

Nguyên đã chọn trường Đại học Tài chính – Marketing là bước đi đầu đời của

mình để thực hiện ước mơ.

80

Page 81: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

81

Nguyen Pham – Personal Essay

Bản thân em là một học sinh đã không có một điều kiện học tập một cách tốt so với những bạn cùng trang lứa, cuộc đời dường như

đang thử thách em rất nhiều, em đã mất bố và giờ đây gia đình của em cũng vô cùng khó khăn khi một mình mẹ em phải nuôi ba đứa

con mà em út lại mắc chứng bệnh kém phát triển. Nhiều khi em cảm thấy rất buồn và đau đớn, tại sao cuộc đời lại cay nghiệt đối với

em đến như vậy ? Nhưng rồi nhờ sự động viên của chính bản thân em và những người thân xung quanh em mà em có thể bước tiếp

trên đường đời. Thời gian dần trôi qua và em cũng dần quen với những nỗi khổ của mình, em dần nhận ra điều nhiều rằng cuộc đời

chẳng lấy hết của em cái gì cả, chính cuộc sống khó khăn này đã tạo dựng cho em nhiều trải nghiệm tốt và giúp em hoàn thiện kĩ

năng sống của mình nên giờ đây, khi sắp phải xa vòng tay của mẹ nhưng em cảm thấy tự tin vô cùng vì em tự cảm nhận mình đủ vốn

sống để có thể đối mắt với một môi trường mới, khác xa với môi trường mình đang ở.

Những khó khăn em đã trải qua thì nhiều nhưng đối em bất cứ khó khăn gì dù lớn hay nhỏ thì việc đầu tiên là em chấp nhận sự thật là

nó đang xảy ra với mình, xem nó như là một thử thách và cố gắng giải quyết nó bằng nhiều cách khác nhau như cố gắng dung hòa nó

với cuộc sống của mình, tập thích nghi với nó và luôn mang niềm tin rằng mình sẽ vượt qua nó. Bởi thế nếu hỏi điều quan trọng đối

với em đó chính là niềm tin và sự dũng cảm, nói đến đây em mới nhớ đến đoạn hồi kí của một đại úy thủy quân lục chiến Mỹ mà em

vẫn luôn ngưỡng mộ: “Hãy sống sao cho nỗi sợ không thống trị trong tim bạn, sự phiền muộn không là gì so với niềm tin, yêu lấy

cuộc sống của bạn, cởi mở cuộc đời bạn, tô điểm thêm mọi thứ trong cuộc đời bạn và giúp ích cho mọi người. Khi những khó khăn

xảy đến, đừng giống những kẻ có quả tim lấp đầy nỗi sợ hãi, hãy cất tiếng ca vang với một tinh thần lạc quan rằng mọi chuyện rồi sẽ

tốt lành…”

Page 82: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nhung Ho

Foreign Trade University

Class: Freshman

Major: International Business

Hometown: Quảng Trị

High School: Nguyen Binh Khiem

GPA: 8.6/10, High school exam: 54.5/60

College Entrance Exam: 25/30

Achievement: 3rd prize National Contest in Literature

Born December 11, 1994

Parents Father – Ho Van Thao (disabled)

Mother – Hoang Thi Thuy (farmer)

Family Income USD 50/month

Ideal Profession International business

Me in 3 Words Passionate, Fun, Dedicated

My Dream Change my family’s life

My College Goal Top 30%.

Getting to Know Nhung Ho Nhung’s Story Xuất thân từ gia đình làm nông tại một thị trấn nghèo thuộc tỉnh Quảng Trị, gia đình Nhung có 5

người, 2 em trai (2000, 2002) đang đi học. Mẹ em ngoài làm nông còn thỉnh thoảng đi cạo mũ cao

su. Nhung đã vượt qua hoàn cảnh khó khăn để vươn lên học tốt và luôn dẫn đầu thành tích học tập

trong lớp.

Ngoài việc học, ở nhà, Nhung phụ giúp ba mẹ chăm hai em nhỏ, làm việc nhà. Là học sinh giỏi Văn

nhưng Nhung cũng học giỏi đều các môn, đặc biệt là môn Toán. Em hơi ngại môn Lịch Sử và cũng

thích học Anh Văn.

Mơ ước của em là học tốt để sau này tìm kiếm một công việc thật tốt với thu nhập cao nhằm giúp đỡ

gia đình giảm bớt gánh nặng cơm áo. “Gia đình luôn hạnh phúc, không lo lắng tiền bạc và sống

trong an toàn, đầm ấm” là mơ ước của cuộc đời em. Được nhận học bổng là động lực để em học tốt

hơn và không đầu hàng bất kỳ khó khăn nào trong cuộc sống. Em cũng yêu thích các công việc xã

hội để giúp đỡ những người xung quanh như phát quà và vui chơi với các em nhỏ trong nhà tình

thương Mái ấm tình hồng, viếng nghĩa trang và dọn vệ sinh trên khu mộ nghĩa trang liệt sĩ Trường

Sơn,…

82

Page 83: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

83

Gia đinh em gồm 5 người, ba mẹ em phải làm lụng rất vất vả, quần quật suốt từ sáng đến tối mà vẫn không lo đủ cho 3 chị em em học tập. Còn nhớ có

những buổi đi học em chưa đóng đủ tiền nên ngày nào cô cũng nhắc khiến em rất sợ mỗi khi đi học, em sợ cô sẽ không cho em đi học nữa, sợ rằng nếu ba

mẹ không đủ tiền thì có lẽ 3 chị em em phải nghỉ học. Em rất thích được đến trường, rất thích có nhiều bạn nên thực sự là những lúc đó em vừa buồn vừa

sợ nhưng em vẫn luôn cố gắng đi học đầy đủ và học thật chăm chỉ. Ba mẹ em thật tuyệt vời tuy nhà rất khó khăn phải vay mượn ngược xuôi nhưng ba mẹ

vẫn cho em được đi học và luôn mượn tiền để đóng học phí cho em. Em rất vui và hạnh phúc, em trân trọng nhữ ng gì mà ba mẹ đã hết sức dành cho mình,

bởi thế em luôn học tâp hết mình, năng nổ tham gia các hoạt động của trường lớp để sau này giúp đỡ cho ba mẹ. Nhờ sự cố gắng của mình,trong học tập

cũng như trong mọi hoạt động của trường lớp em luôn được các cô thầy khen ngợi và được nhận nhiều suất quà từ thầy cô. Mỗi khi gặp khó khăn,em luôn

nghĩ đến nỗi vất vả của ba mẹ để không bi quan và để vươn lên.

Nhà em là hộ nghèo suốt nhiều năm nay. Từ khi em đậu vào trường chuyên của tỉnh,gánh nặng của gia đình dường như lớn hơn. Hai đứa em của em cũng

đã lớn nên các khoản chi tiêu trong nhà(ăn uống,học tâp,…) đều tăng.Ba mẹ đều làm ruộng,thỉnh thoảng chỉ có thêm ít thu nhập từ những luống rau màu

nên không thể đáp ứng đầy đủ cho 3 chị em em.Sắp tới nếu đậu em phải vào tận Sài Gòn để học thế nên ba mẹ em sẽ phải vất vả hơn rất nhiều.

Ngoài việc phải chăm lo cho ba chị em, ba mẹ em còn phải làm việc để trả những khoản nợ lớn cho ngân hàng. Nhiều lúc nghĩ đến những gì phải đối măt

trước mắt mà em muốn học và có việc làm ổn định thật nhanh để có thể đỡ đần cho ba mẹ.

Em chọn học chuyên ngành hiện tại là kinh tế đối ngoại vừa để có cơ hội học tập và giao lưu trong một môi trường đầy năng động và sáng tạo; đồng thời

với chuyên ngành này em có thể phát huy hết sở trường và khả năng của mình để có thể thành công trong cuộc sống, trước hết là để tạo nguồn thu nhập ổn

định cuộc sống, không phụ công nuôi dưỡng của cha mẹ và thầy cô, sau đó là để góp một phần sức mình cho sự phát triển chung của nền kinh tế nước nhà.

Đó là nguyện vọng và cũng là mơ ước của em. Học ngành kinh tế đối ngoại sau này em có thể làm trong các trụ sở tài chính quốc gia, tại các cửa khẩu, hay

cũng có thể là trong các ngân hàng quốc gia;...Em muốn công việc của mình sau này phải rất năng động và không ngừng phát triển, em tin sự lựa chọn này

là đúng đắn.

Trong cuộc sống cũng như trong công việc cần có nhiều kĩ năng,em thấy mình cũng cần phải học hỏi thêm nhiều,tích lũy thêm nhiều kinh nghiệm và trau

dồi thêm nhiều kĩ năng.Vì vậy, em muốn được học tất cả các kĩ năng và nhất là em muốn được phát triển kĩ năng làm việc thực tế, kĩ năng làm việc với các

đối tác lớn cũng như cách có thể đánh giá thị trường một cách chính xác nhất.

Nhung Ho – Personal Essay

Page 84: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Anh Dong

Ho Chi Minh University of Education

Class: Freshman

Major: International Business

Hometown: Khanh Hoa

High School: Phan Boi Chau

GPA: 8.4/10, High school exam: 54.5/60

College Entrance Exam: 19.5/30

Achievement: N/A

Born January 16, 1994

Parents Father _ Dong Van Do(guard)

Mother – (passed away)

Family Income USD 100/month

Ideal Profession Researcher

Me in 3 Words Happy, Persistent, Determined

My Dream Have a research on Maths and further higher

education

My College Goal Top 50%.

Getting to Know Anh Dong Anh’s Story

Quê ở Cam Ranh – Khánh Hòa, mẹ mất khi Ánh còn nhỏ. Bố làm bảo vệ nhưng cũng đã

có gia đình khác. Ánh và chị gái sống với ông bà nội bằng lương hưu của ông bà. Cuộc

sống kinh tế rất khó khăn. Ánh luôn tự động viên mình sống phấn đấu vươn lên và đạt học

sinh giỏi tỉnh. Vào mùa hè Ánh đi làm phục vụ bàn cho quán ăn để kiếm thêm thu nhập.

Ánh thích đọc những sách về hạt giống tâm hồn. Em yêu thích môn Toán và có sở thích

tìm hiểu về những giải pháp bảo vệ môi trường. Nhận xét về bản thân, Ánh cho rằng điểm

mạnh của mình là biết vạch ra những kế hoạch và mục tiêu rõ ràng, nhưng lại có điểm yếu

là còn nhút nhát. Ước mơ của Ánh là trở thành kỹ sư máy tính sau khi học Đại học và làm

việc ở quê mình.

Vì hoàn cảnh mất mẹ và cũng không được sống với bố. Ánh ít nhiều có sự đồng cảm và

mong muốn tham gia những tổ chức giúp đỡ các em bé mồ côi và tham gia những hoạt

động vì cộng đồng

84

Page 85: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

85

Anh Dong– Personal Essay

Mẹ mất khi em còn nhỏ nên em học được cách phải biết giấu đi những thương đau để có thể nhanh chóng đứng dậy và vươn lên

trong cuộc sống. Mặc dù rằng điều đó không dễ dàng nhưng em có đủ kiên nhẫn và tự tin để làm được điều đó và em tin mình sẽ

làm được. Luôn học tập và trau dồi để bản thân luôn sẵn sàng khi cơ hội đến và nắm bắt ngay. Sống là không thể thiếu những mục

tiêu, và một khi đã đặt ra thì em luôn cố gắng hết sức để hoàn thành.

Em luôn tập thích nghi với cuộc sống, hòa đồng với mỗi người xung quanh bởi em quan niệm mỗi người đều là một vốn sống mà em

có thể học tập. Cuộc sống đã cho em thấy một quy luật cho đi là nhận lại, không nên phàn nàn về những gì mình đang có mà hãy

luôn sống thật đơn giản mà nhiều ý nghĩa.

Hoàn cảnh gia đình khó khăn, nhưng không vì thế mà em phó mặc mọi thứ. Tương lai là của em nên em phải có trách nhiệm. Khó

khăn chỉ là những vật cản nhưng điều đó không thể ngăn cản em bước đi, bởi em luôn có ước mơ - những ước mơ giúp em không

nản chí trong học tập và cuộc sống. Và trong quá trình thực hiện những ước mơ thì không thể thiếu những hế hoạch. Những kế

hoạch trong một ngày, một tuần, tháng hay năm đều rất cần thiết.

Với em thì định hướng trong cuộc sống là rất quan trọng. Định hướng về học tập, về công việc, tương lai, cuộc sống giúp ta có một

hướng đi đúng, một cách suy nghĩ đúng và những hành động đúng. Một định hướng đúng đắn sẽ giúp mỗi người thành công trong

cuộc sống.

Page 86: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Khoa Pham

University of Technology

Class: freshman

Major: Engineer

Hometown: Khanh Hoa

High School: Phan Boi Chau

GPA: 8.3/10, High school exam: 52/60

College Entrance Exam: 21.5/30

Achievement: N/a

Born Oct 09, 1994

Parents Father – Pham Hong Chau (farmer)

Mother – Nguyen Thi Chau (housewife)

Family Income USD 100-200/month

Ideal Profession Engineer in oil & gas

Me in 3 Words Grateful with parents – Hardwork – Passionate

My Dream Change life and support family

My College Goal Top 50%

Getting to Know Khoa Pham Khoa’s Story

Đến từ thôn Tân Lập, tỉnh Khánh Hòa. Có bố làm nông thu nhập không ổn định, mẹ làm nội trợ và phụ giúp

bố nhưng lại bị bệnh huyết áp cao, thường xuyên phải nhập viện, chi phí chữa bệnh khá tốn kém. Tổng thu

nhập của cả gia đình một năm trên dưới 10 triệu đồng. Thời phổ thông mỗi ngày đi học về em đều theo cha lên

núi đốn củi bán. Có khi gia cảnh cơ cực đến mức gia đình không kiếm đủ cái ăn, em cũng quẩn trí muốn bỏ

học để giảm bớt gánh nặng cho ba mẹ. Nhưng xác định việc học là con đường duy nhất thay đổi cái nghèo của

mình nên Khoa đều vượt qua nhiều lần cơ cực như thế.

Ngoài thành tích học tập giỏi, Khoa còn là người bạn tự tin và nhanh nhẹn, em thích đọc sách và yêu thích

môn Toán. Khoa cũng rất tích cực trong các hoạt động đoàn ở trường, ngoài ra em còn năng động kiếm được

việc dạy thêm khi đang còn học phổ thông để kiếm thu nhập lo chi phí ở trọ xa nhà. Khoa là người có niềm

đam mê lớn và làm việc gì là làm đến nơi đến chốn. Ước mơ được làm việc trong ngành Dầu khí vì những cơ

hội sẽ rộng mở và cũng đế kiếm thu nhập cao thay đổi cái nghèo cho bản thân và cho ba mẹ

Được nhận học bổng là nguồn động viên lớn đối với Khoa. Em có thể mua sắm sách vở cần thiết và dùng tiết

kiệm cho việc đi lại ăn ở của mình. Ngoài ra Khoa ấp ủ khi mình đã đi làm có điều kiện kinh tế, sẽ tham gia

vào những tổ chức như Vietseed giúp đỡ những bạn có hoàn cảnh khó khăn được học, để thay đổi cuộc đời của

mình.

86

Page 87: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

87

Khoa Pham – Personal Essay

Em muốn học đại học bởi vi đó là ước mơ không chỉ của riêng em mà của gia đình em. Vào được đại học, lại được học một ngành em đam mê, yêu thích từ

lâu, em có cơ hội trở thành một người có năng lực trong công việc mình đã lựa chọn, và một điều không thể phủ nhận rằng em muốn có được môt thu nhập

ổn định trong tương lai . Mục tiêu trong cuộc sống là đạt được ước mơ của mình, có thể đổi đời, đem lại lợi ích cho mình và gia đình cũng như cống hiến

cho xã hội. Nếu được vào môi trường đại học em sẽ tiến thêm một bước rất lớn để hiện thực hóa ước mơ của mình. Tuy con đường phía trước còn nhiều

chông gai, nhưng bằng niềm tin, niềm đam mê em có thể vững bước trên con đường mình lựa chọn.

Vừa bước qua tuổi 18, nhìn nhận lại mình, cuộc đời em dù không bươn chãi nhiều để kiếm tiền mưu sinh hằng ngày do sự bao bọc của cha mẹ nhưng em

cũng gặp không ít khó khăn, thử thách . Em vốn sinh ra từ một gia đình nghèo khó, cha mẹ phải làm thuê làm mướn kiếm từng đồng mưu sinh . Nhưng cha

mẹ luôn cố gắng cho các con ăn học, không thua kém người khác, chúng em bởi vì vậy mà luôn cố gắng học hành, luôn đạt thành tích cao khiến cha mẹ vui

lòng. Nhưng có nhiêu thời điểm, đăc biệt là năm em học lớp 9, em vẫn nhớ rõ rằng, gia đình em không còn một lon gạo trong nhà, mươn hàng xóm không

cho. Mặc dù cha em đã cố gắng hết sức, mẹ dù bênh vẫn lên rừng lấy củi với cha, cả em và chị em khi đi học về đều theo cha lên rừng phụ giúp. Hôm đó

cha đã nói với em rất nhiều, rằng gia đình dù có khó khăn, nhưng vẫn ráng cho các con ăn học, con giúp cha mẹ như thế này là đươc rồi, viêc của con là học,

con phải học để sau này có thể đổi đời , phải học để làm cha mẹ nở mày nở mặt, không phải khổ như cha mẹ lúc này. Từ đó, em đã từ bỏ ý định bỏ học, mặc

dù vẫn lên rừng phụ giúp gia đình. Em đã rất cố gắng hoc tập, phân bố thời gian hợp lý cho hoc tập và lao đông, và kết quả là trong kì thi chuyên cấp em đã

là người thi cao điểm nhất xã của mình. Lên tới cấp III, vì nhà xa nên em phải ở lại, mỗi tuần cha mẹ chỉ cấp cho 20,000 nhưng may mắn đã đến khi em đã

được nhân làm gia sư cho học sinh tiểu học, cuôc sông tuy không đầy đủ nhưng biết mình có thể vượt qua giai đoạn này, có thể đạt được thành công mai

sau, bởi vì thành công ngày mai bắt nguồn từ ngày hôm nay. Bây em giờ đã qua cấp ba, nhìn lại chặng đường mình đã đi qua, măc dù có nhiêu khó khăn thử

thách nhưng em lại rất cảm ơn giai đoạn này vi nó đã giúp em trưởng thành hơn , có thể vào cuôc đời vời tâm thế tự tin, lac quan nhất , luôn nhớ lời dạy của

cha : luôn phải ngẩng cao đầu để sống, hãy chứng tỏ con là một người tự tin và lạc quan, và khi đã có được điều đó, đừng bao giờ đánh mất chúng

Đối với em, điều quan trọng nhất chính là gia đình, mặc dù về vật chất có thề gia đình em thua kém người khác nhưng em tin rằng khó có nơi nào hạnh phúc

hơn gia đình em, bữa cơm gia đình luôn ấm cúng , cha mẹ luôn quan tâm con cái hết mình , nơi dây chinh la điêm tưa để em bước vào đời, truyền cho em

nghị lực và sư tự tin để luôn vững bước trên đường đời , là nơi rèn luyện cho em lòng can đảm, ý chí không bao giờ bỏ cuộc , la nơi em luôn cảm thấy nhỏ

bé và hạnh phúc khi được sự yêu thương của cha mẹ, va em nghi rằng những thành công sau này của em nếu có đều được bắt nguồn từ gia đình yêu thương.

Page 88: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Huỳnh Thị Mỹ Phượng

Ho Chi Minh University of Economics

Year: 03

Major: International Business Management

Hometown: Khanh Hoa

High School: Ton Duc Thang

GPA: 8.6/10,

College Entrance Exam: 20.75/30

Achievement: 1st prize in Casio Princial Maths Contest

Born 28/8/1993

Parents Father - Huynh Loi (Farmer)

Mother - Nguyen Thi Anh Nguyet (Farmer)

Family Income 4.5 million VND/ month

Ideal Profession Economist

Me in 3 Words Consistent, affable, brave

My Dream Contribute to the economy of her hometown

My College Goal Top 10

Getting to Know Phượng Phuong’s Story

Sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo thuộc tỉnh Khánh Hòa, bố mẹ đều là nông dân,

Phượng lớn lên trong mùi rơm rạ, mùi trấu, bùn và mùi khó khăn. Tuy vậy khi xuất hiện

trước chúng tôi, em tỏ ra là một cô bé bản lĩnh, thông minh, tự tin trong giao tiếp và có

định hướng rõ ràng trong cuộc sống.

Phượng thi vào đại học Kinh Tế TP. HCM và hiện nay em đã học đến năm ba. Em ấp ủ

trong mình một ước mơ khi tốt nghiệp sẽ có đủ kiến thức, kinh nghiệm và khả năng để trở

về đóng góp cho nền kinh tế nông nghiệp của quê nhà, giúp cho người nôgn dân quê em

đữo vất vả hơn.

Gia đình nghèo khó, Phượng phải vất vả phụ giúp gia đình trong khi vẫn luôn cố gắng để

đảm bảo việc học ở trường đạt kết quả tốt. Những mùa gặt lúa, em phải phụ giúp bố mẹ

trên đồng. Những ngày anh chị đi làm vắng, em phải phụ giúp giữ cháu. Những lúc như

vậy em cố gắng tranh thủ đọc sách để trau dồi thêm kiến thức và đặc biệt là rèn luyện kỹ

năng Anh Văn.

88

Page 89: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

89

My Phuong – Personal Essay

Gia đình em có 8 người cũng chung sống dưới một mái nhà. Bà nội đã già yếu không còn làm việc được nữa. Hằng ngày bà chỉ ở nhà lo việc nội trợ để ba mẹ ra yên tâm ra đồng. Công việc của ba mẹ vất vả lắm. Ngày nào cũng phải dậy từ khi gà chưa gáy và làm mãi cho đến khi mặt trời lặn. Em vẫn thường phụ giúp ba mẹ mỗi khi công việc ngoài đồng quá nặng nhọc và cần nhiều người. Mẹ bảo: “Con cố gắng học thật giỏi là ba mẹ vui rồi. Không cần phụ giúp gì đâu. Ba mẹ lo được. Khi nào còn sức thì ba mẹ còn lo cho các con, sau này lớn rồi, có công việc ổn định, con hãy lo cho ba mẹ”. Nghe mẹ nói vậy, em càng có thể quyết tâm và động lức để cố gắng học tập và thi cử. Anh trai em làm tài xế cũng vất vả lắm. Chị dâu thì ở nhà lo công việc cùng bà nội thôi. Mỗi khi anh chị ai bận việc người nấy, không lo cho con được thì em lại một tay bế cháu, một tay ôm sách học bài. Em thích đọc sách tiếng Anh để trau dồi thêm kiến thức và giúp em rèn luyện thêm kỹ năng sau này. Nhìn cảnh làng quê mình nghèo, bà con nông dân ngày nào cũng vất vả, con nít trong làng thì quanh quẩn với những trò chơi nho nhỏ rồi lại tiếp tục lớn lên và làm nông như ba mẹ chúng. Thoát ra không được cái vòng luẩn quẩn này! Em chỉ mong sau này khi học hành tốt, có nhiều kiến thức, kỹ năng và kinh nghiệm, em sẽ về lại quê mình để giúp mọi người. Có thể em sẽ tìm ra một cách nào đó, một giống lúa mới, một cách thức quản lý sản xuất mới có thể giúp cho bà con nông dân đỡ khổ hơn và cuộc sống nơi đây sẽ bớt vất vả hơn. Để làm được điều đó, em sẽ phải cố gắng thật nhiều trên giảng đường đại học và cả ở trên cuộc sống làm việc sau này nữa. Em biết sẽ có rất nhiều khó khăn những em tin chắc mình sẽ làm được.

Page 90: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Lê Bảo Toàn

Univeristy of Finance and Marketing - HCMC

Year: 03

Hometown: Khanh Hoa

High School: Nguyen Van Troi high school

GPA: 7.5/10,

College Entrance Exam: 18.25/30

Achievement: None

Born 25/3/1993

Parents

Father - Le Thanh (Baker)

Mother - Ho Vu Phuong Tam (Merchant)

Toan lives with his grandma and aunt

Family Income 3 million VND/ month

Ideal Profession Marketer

Me in 3 Words Affable, active, serious

My Dream Found a group that can help the poor

My College Goal Top 20

Getting to Know Toan Le Toan’s Story

Toàn là một học sinh khá, có ý chí phấn đấu tốt. Lớn lên trong sự thiếu thốn tình thương

của cha mẹ. Cha mẹ em ly dị khi em mới 7 tuổi và cả 2 người hiện nay đều đã có gia đình

và con cái riêng. Từ nhỏ em đã sống với bà ngoại và dì. Bà ngoại em đã về hưu, hiện tại

chỉ nhận giữu trẻ ở nhà. Dì em thì vừa tốt nghiệp đại học ở Nha Trang nhưng chưa tìm

được việc làm nên phải đi dạy thêm để kiếm tiền. Cả 3 người sống trong một phòng trọ

nhỏ.

Toàn hiện nay đang theo học đại học Tài Chính Marketing tại TPHCM. Em rất thích

truyền thông và thật sự em cũng có khả năng trong ngành này khi vừa có óc sáng tạo, vừa

có tài năng văn nghệ, vừa chơi được guitar và organ.

Toàn rất muốn cống hiến cho xã hội thông qua các hoạt động của Hội Tin lành mà em là

người có đức tin rất mãnh liệt. Trong tương lai, Toàn muốn học thật giỏi để sau này có thể

thành công trong ngành truyền thông và thành lập được một nhóm từ thiện chuyên giúp đỡ

người nghèo và các bạn sinh viên có hoàn cảnh khó khăn.

90

Page 91: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Lê Bảo Toàn – Personal Essay

Em lớn lên nhờ niềm tin vào mặt tốt đẹp của cuộc sống. Em ở với bà ngoại và dì từ khi mới 7 tuổi. Ba mẹ em đã ly dị và mỗi người đã có gia đình riêng của mình. Thỉnh thoảng em vẫn lên thăm ba ở Lâm Đồng, nơi mà ba em có một của hiệu bánh mỳ. Ba cũng vất vả lắm, cũng phải bương chải kiếm sống rất khổ cực. Nhưng ba cũng nói nếu em đi học đại học ba sẽ cố gắng để dành để giúp con. Hiện nay em sống với bà ngoại và dì. Bà ngoại không còn đi làm nữa. Bà chỉ nhận giữu trẻ tại nhà. Dì thì vừa học xong đại học và chưa kiếm được việc làm nên phải đi dạy thêm. Bà ngoại, dì và em sống trong 1 phòng trọ giá 500.000 VNĐ tại Nha Trang. Việc học hành của em cũng rất khó khăn nhưng nhờ sự giúp đỡ của mọi người trong hội Tin lành nên em cũng vượt qua được. Em rất thích âm nhạc. Em có thể chơi được guitar và organ. Trong thời gian sinh hoạt tại Hội Tin lành em đã được mọi người chỉ dạy rất nhiều. Nhờ đó mà em cảm thấy tự tin hơn, dễ hòa nhập với bạn bè hơn và đã tạo cho em một chí hướng phấn đấu trong cuộc sống. Âm nhạc cũng giúp em luôn lạc quan, tin tưởng và cuộc sống. Trước mắt luôn có nhiều khó khă nhưng em tin rằng em sẽ vượt qua được. Em cảm thấy mình có khả năng kết bạn rất tốt và cũng hay suy nghĩ ra nhiều ý tưởng mới. Do đó, em cảm thấy mình sẽ thể hiện được khả năng của mình tốt hơn khi xác định con đường sự nghiệp là truyền thông. Sau khi tốt nghiệp, em dự định sẽ ở lại Thành phố Hồ Chí Minh để lập nghiệp và chứng tỏ khả năng của bản thân thông qua con đường truyền thông.

Page 92: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Lê Quốc Toản

Administrative Institute - HCMC

Year: 03

Hometown: Quang Tri

High School: Trieu Phong High School

GPA: 6.7/10,

College Entrance Exam: 17.5/30

Achievement: None

Born 28/8/1993

Parents Father - Le Van Tai (Fisherman)

Mother - Duong Thi Nhan (Farmer)

Family Income 3 million VND/ month

Ideal Profession Aministrator

Me in 3 Words Kind, honest, shy

My Dream Become a police officer but his health is not

good

My College Goal Top 20

Getting to Know Quoc Toan Toan’s Story

Gia đình em có 7 người sống chung một mái nhà.

Ba Toản là ngư dân và là trụ cột của gia đình. Thu nhập hàng tháng ba kiếm được là

khoảng 3 triệu VNĐ với điều kiện thời tiết tốt. Công việc của ba cũng có rất nhiều rủi ro

khi suốt ngày phải lênh đênh trên biển dưới cái nắng, cái gió khắc nghiệt của miền Trung.

Mẹ em chỉ ở nhà và chăm sót mấy mảnh ruộng nhỏ của gia đình. Ông nội ở chung với gia

đình em. Mắt ông nội đã không còn thấy gì nữa nên không giúp gì được nhiều cho gia

đình. Em có 2 em gái và 1 em trai đều còn đang đi học.

Gia đình khó khăn nên sức khỏe của Toản cũng không được tốt. Em từng mơ ước được

làm cảnh sát nhưng không dám thi vào trường này vì sức khỏe không đảm bảo.

Ngoài thời gian học tập, Toản còn phải giúp đỡ gia đình với những công việc từ cắt cỏ cho

tới phụ mẹ việc đồng áng.

92

Page 93: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

93

Le Quoc Toan – Personal Essay

Em lớn lên trong một gia đình gồm 7 người tại huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị. Ba em là trụ cột của gia đình. Ba là ngư dân, thu nhập không ổn định. Thường thì thu nhập của gia đình em là 2-3 triệu VNĐ trong nửa năm đầu và 1-2 triệu trong nửa năm sau. Thời tiết biển miền trung khắc nghiệt khiến cho có nhiều chuyến cá ba trở về nhà với bàn tay trắng. Mẹ ở nhà lo việc nội trợ và chăm sóc mấy mảnh ruộng nhỏ. Lúc nào ba không bắt được cá thì mảnh ruộng ấy là nguồn sống cảu cả gia đình. Mẹ cũng vất vả lắm. Sáng nào cũng phải dậy thật sớm để ra thăm ruộng. Ngoài những lúc học hành, em cũng thường giúp mẹ việc đồng áng, cắt cỏ. Trong nhà em thương ông nội nhất. Ông nội em bị mù. Hàng tháng ông hưởng lương hưu 1 triệu VNĐ. Ông thường bảo em rằng: “ Thằng Toản, mày phải ráng học hành kiếm cho được cái bằng đại học. Lúc đó mới khá được con ạ. Là người có tri thức, đi tới đâu cũng được người ta nể trọng. Còn làm được nhiều việc giúp đời nữa chứ. Không lo được cho mình thì đừng bao gì nghĩ sẽ lo được cho người khác. Gia đình mình nghèo nhưng bằng mọi giá mày phải đi học đại học”. Ông nội còn nói nếu như không đủ tiền đi học nhà em sẽ vay ngân hàng và ông cũng sẽ cho em khoảng lương hưu ít ỏi của mình để em tiếp tục con đường học tập. Em thích làm công an từ lâu rồi. Em thích được khoát trên mình bộ quân phục và đi giúp đỡ người yếu thế, trấn áp kẻ cường bạo. Nhưng sức khỏe không cho phép nên em phải từ bỏ ước mơ của mình. Nhưng em nghĩ không nhất thiết phải là công an mới có thể giúp đỡ người khác được. Hiện tại em muốn tự bản thân mình phải có khả năng, phải tự lo được cho cuộc sống của mình rồi sau đó sẽ có thể giúp đỡ cho người khác được.

Page 94: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Bảo Nguyễn

Đại học Khoa học tự nhiên – ĐHQG TP. Hồ Chí Minh

Năm: 01

Ngành: Khoa học máy tính

Quê quán: Ninh Thuận

Trường THPT: Phổ thông năng khiếu – ĐHQG TP. Hồ Chí Minh

Điểm trung bình: 8.6/10, High school exam: 45.5/60

Điểm thi đại học: Tuyển thẳng

Giải thưởng: Giải Ba Tin học quốc gia (02 năm) / 01 Giải Nhất

Tin học cấp thành phố / 01 Huy chương vàng Olympic 30/4

Born 12/06/1995

Parents Cha: Làm nông

Mẹ: Y sĩ

Family Income < 200 USD/tháng

Ideal Profession Nghiên cứu khoa học

Me in 3 Words Hòa đồng, thẳng thắng, trách nhiệm

My Dream Khám phá những chân trời mới của khoa học

máy tính.

My College Goal Top 4% của lớp

Getting to Know Bảo Bảo’s Story

Ở vùng đất Phan Rang đầy nắng gió, Bảo sống cùng với ba, mẹ và bà ngoại trong một ngôi nhà bình dị.

Gánh nặng cuộc sống dường như đè nặng hết lên vai mẹ em khi ba em bị gai cột sống dẫn tới không có

khả năng lao động, bà ngoại thì không tự chăm sóc được bản thân, lại thêm chi phí cho em đi học xa

gia đình.

Trong bóng tối của sự bế tắc, Bảo đã tìm ra niềm đam mê của bản thân, theo đuổi nó, chinh phục nó

với các giải Ba cấp Quốc gia, giải Nhất cấp thành phố, Huy chương vàng Olympic 30/4 của bộ môn

em yên thích – Tin học, từ đó tìm ra ánh sáng cho con đường của chính mình và cho gia đình.

Với những thành tích trong cấp III, Bảo được tuyên thẳng vào ĐH Khoa học tự nhiên – ĐHQG TP. Hồ

Chí Minh, khoa Công nghệ thông tin. Với những ước mơ, những hoài bão, nhiệt huyết và đam mê của

tuổi trẻ, phía trước Bảo là cả một chân trời rộng mở, nhưng đâu đó trong mắt em vẫn có những mối lo

về tài chính đan xen với những toan tính cho một tương lai của bản thân và gia đình.

Page 95: Student booklet vietnamese 27_sep2013_vn

Nguyễn Lê Bảo – Đôi dòng tâm sự

Gia đình em không mấy khá giả nên từ nhỏ em đã xác định chỉ có học tập thật tốt mới là con đường theo đuổi ước mơ của bản thân và giúp đỡ

gia đình. Sau khi học xong cấp II, em thi vào lớp chuyên Tin, trường Phổ Thông Năng Khiếu – ĐHQG TP. Hồ Chí Minh, chính thức rẽ sang con

đường học tập môn học thú vị này. Sống xa gia đình, em đã học được cách sống tự lập và hiểu những nổi vất vả của ba mẹ trong việc tiết kiệm

chi tiêu để cho việc học tập của em được thuận lợi nhất có thể. Chính điều đó đã trở thành động lực giúp em kết hợp với niềm đam mê Tin học

để đạt được một số thành tích trong các kì thi ở cấp THPT. Ước mơ của em là được đi tiếp con đường “nghiên cứu” này, để xem ở cuối đường

có gì hay ho, để rồi kể lại, để rồi truyền lửa cho một thế hệ khác.

Đại học đối với em trước nhất là nơi thu thập kiến thức, giao lưu, hợp tác với những con người có cùng mục tiêu, lí tưởng sống. Sau nữa là bệ

phóng giúp em thực hiện ước mơ nghiên cứu khoa học của bản thân, đồng thời là chỗ dựa vững chắc cho công việc trong tương lai của em. Từ

đó, em sẽ giúp đỡ được gia đình, không phải nhìn cảnh ba phải thức khuya dậy sớm, mẹ phải lo nghĩ hàng đêm. Cuối cùng, em có thể giúp đỡ

cộng đồng, ươm mầm cho những học sinh giỏi nhưng chưa có điều kiện phát huy năng lực, trở thành người người có giá trị cho xã hội.

Với em, sự tin tưởng là điều quan trọng nhất trong cuộc sống. Bởi vì giữa người với người luôn có những khoảng cách nhất định, vì họ không

tin nhau, vì mỗi cá nhân đều có những toan tính, vụ lợi riêng cho bản thân. Rất may mắn là em đã có được lòng tin tuyệt đối ở nơi gia đình, và ở

một số người bạn – những người đã giúp đỡ em trong các thời điểm khó khăn khi phải sống xa quê hương. Từ đó có thể thấy, chỉ cần có sự tin

tưởng, con người sẽ gần nhau hơn, để rồi làm nên những điều kì diệu cho đời.

Hiện tại, em bằng lòng với con đường bản thân đã chọn. Tuy nhiên, nếu có thể thay đổi một điều trong cuộc đời, em muốn thay đổi hoàn cảnh

gia đình mình, chỉ cần tóc ba không thêm sợi bạc, đuôi mắt mẹ bớt đi những vết chân chim, vì thức khuya dậy sớm, vì lo nghĩ cho vấn đề tài

chính cho sinh hoạt của gia đình và học tập của em. Để tài chính không còn là rào cản giữa em với những cơ hội, để em không phải phân vân

khi chọn con đường đi theo ước mơ của bản thân hay để giúp đỡ gia đình…. Những sự giúp đỡ của các nguồn tài chính khác, như học bổng

VietSeed, là rất quý giá đối với em. Đây sẽ là bước đệm để em có thể yên tâm học tập, từ đó thực hiện ước mơ của bản thân, thay đổi hoàn cảnh

của gia đình, và đóng góp những giá trị tốt đẹp cho xã hội.