tập thơ " tình riêng" của nhà thơ phạm duyến
TRANSCRIPT
Thi đàn Việt Nam trân trọng giới thiệu Nhà giáo Phạm Văn Duyến, sinh năm 1944.
Nguyên là Hiệu trưởng Trường THCS xã Minh Hòa, Kinh Môn, Hải Dương.
- Ủy viên ban chấp hành hội cự giáo chức huyện kinh môn
- Chủ tịch hội Cự giáo chức xã Minh Hòa.
- Tác giả được tặng: Huân chương kháng chiến hạng ba, Huy chương vì sự nghiệp
giáo dục đào tạo, Kỷ niệm chương : Vì sự nghiệp thơ Việt Nam.
- Là hội viên Thi đàn Việt Nam được cấp thẻ tác giả số 010114-258.
Tác giả được Nhà xuất bản Văn học cấp phép xuất bản tập thơ TÌNH RIÊNG tháng
12-2012
Thơ in chung:
- Một thời bui phấn : Thơ hội cựu giáo chức huyện Kinh Môn
- Tấm lòng nhà giáo: tập 9,10,11,12 thơ Hội Cựu giáo chức Việt Nam.
- Thơ tặng: Khoa học, kỹ thuật Hải Phòng.
- Khuyến học tỉnh Hải Dương
- Tre xanh- Phần mềm Misa
Thi đàn Việt Nam trân trọng giới thiệu tập thơ TÌNH RIÊNG của Nhà thơ Phạm
Duyến và LỄ RA MẮT TẬP THƠ ngày 05/01/14 để các cô giáo , bạn bè gần xa không
có điều kiện đến dự và chưa được tặng thơ. Đây là món quà của Tác Giả gửi tặng !
Qua Thi đàn Việt Nam Nhà thơ Phạm Duyến xin gửi lời chúc sức khỏe tới các
thầy cô giáo, các bạn yêu thơ luôn dồi dào sức khỏe, an khang, thịnh vượng, hạnh phúc.
Nhà thơ Phạm Duyến Ảnh bìa tập thơ “ Tình riêng”
ẤN TƯỢNG VỚI TÌNH RIÊNG
Cầm trên tay tập thơ “ Tình riêng ” xin bạn đọc đừng đưa các tiêu chí của thơ ra để
soi xét bởi lẽ đơn giản tác giả có phải là nhà thơ đâu. Phạm Duyến là nhà giáo “ Làm thơ
” như một nhu cầu tự sự , tự mình để đọc, vợ con đọc và bạn bè tri kỷ đọc. Anh viết thơ
để vui, để chơi. Anh in thơ để làm vật kỷ niệm tặng bạn bè , để tạo cái mốc đẹp mừng
ngày thượng thọ tuổi bảy mươi vậy thôi.
Đọc “ Tình riêng ”, cái gây ấn tượng đầu tiên là không gian thơ của anh mở rộng
từ quê hương Minh Hòa đến các vùng quê trong tỉnh và đất nước như Yên Phụ, Côn Sơn,
Yên Tử, Hải Phòng, Huế, Đà Lạt, Biên Hòa, Vũng Tàu, Côn Đảo, Đồng Nai, Thành Phố
Hồ Chí Minh… Cho tới vùng Đông Nam Châu Á như Thái Lan, Ma-lai-xi-a, Singapor,
Trung Quốc,…Anh có mặt ở tháp đôi Cua-La-nam-pơ. Anh đặt chân đến Vạn Lý Trường
Thành…chỗ nào, nơi nào anh đã đến là có thơ. Đó là những vần thơ nhờ công cuộc đổi
mới của đất nước mà có.
Trong “ Tình riêng” vắng bóng những trăn trở u buồn mà bao trùm cảm hứng yêu
đời, yêu nghề, yêu cảnh đẹp, yêu quê hương đất nước. Phải là con người thanh thản vô tư
mới có hơi thở lạc quan như vậy.
Đây là vùng đất Kinh Môn có sông bao bọc, bà con vẫn gọi là đảo:
Khu đảo quê mình cảnh đẹp thay
Triều dâng, sóng vỗ nước Kinh Thầy
Thuyền giăng trở đá đi muôn ngả
Búi biếc non ngàn dạ đắm say
( Đảo quê mình)
Đây là hồ Ba Bể ở Bắc Cạn.
Hồ Ba Bể rộng mênh mông
Núi vây, gió lách nước lồng bóng mây
( Hồ Ba Bể)
Còn đây là cảnh Tây Hồ ở Hàng Châu Trung Quốc:
Bồng bềnh nước nhỏ lướt đi
Sóng xanh, nước bạc thầm thì hát ru.
( Tây Hồ)
Ngay cả giây phút chia tay với mái trường cấp II Quang Phuc Tứ Kỳ Hải Dương
nơi anh đến thực. Anh viết cho học sinh lớp 5B mà anh làm chủ nhiệm.
Phút chia tay ngậm ngùi lưu luyến
Ánhmắt nhìn lắng đọng yêu thương
Gửi các em lời chào tạm biệt
Nhớ xôn xao trò nhỏ - mái trường.
( Nhớ)
Về nghỉ hưu cũng thế anh luôn lạc quan tin tưởng đồng nghiệp khi tạm biệt mái
trường.
Tạm biệt đàn em với mái trường
Bạn bè đồng nghiệp vẫn yêu thương
Nghỉ hưu âu vẫn còn duyên nợ
Duyên nợ trồng người mãi vẫn vương.
Ta trân trọng nỗi nhớ da điết nhưng trong sáng nơi anh – Người thầy người Hiệu
trưởng gắn bó suốt đời với nghề dạy học.
Cái rất đáng trân trọng và làm nên xúc động của “ Tình riêng ” chính là ở tình
người, ở tính nhân văn, ở những tình cảm sâu sắc nơi anh. Trước hết là tình nhà. Là một
con người, Anh da diết nhớ thương cha mẹ khi cha mẹ về già, dẫu biết đó là quy luật:
Mẹ đi trời đổ mưa tuôn
Vườn cây ao cá nỗi buồn mênh mông
Non bồng mẹ có hay không?
Con thương cháu khóc đẫm dòng lệ rơi.
( Bao dòng lệ rơi)
Đó là những câu thơ khóc mẹ thực sự xúc động.
Là người cha anh sung sướng tự hào khi thấy con cháu trưởng thành ăn ra làm
nên, gia đình hạnh phúc có tâm với tổ tiên nội ngoại”
Con làm rạng rỡ tổ tông
Vần thơ lục bát mấy dòng tặng con
( Dâu ngoan)
“ Trẻ cậy cha, già cậy con ”. Câu tục ngữ ấy đúng với hoàn cảnh của anh. Có mấy
người khi về hưu được con đưa đi hết nước này đến nước khác, hưởng của ngon vật lạ
như anh?
Là người bạn anh nhớ thương bạn bè đã ngã xuống vì độc lập tự do của dân tộc.
anh gần gũi thân thương với các nhà giáo nhất là khi về hưu. Những bạn nhà giáo bước
vào tuổi bạc ở Hội cựu giáo chức địa phương anh đều có thơ tặng:
Chúc ông vui khỏe sống lâu
Hẹn mười xuân tới chcú câu tuổi vàng.
( Chúc câu tuổi vàng)
Dẫu đã “ gần thất thập”, khi gặp thầy giáo cũ, anh vẫn là người trò nhỏ:
Trường xưa, trò cũ vẫn còn
Tuy xa xôi mặt, sắt son tấm lòng
Gặp thầy thỏa nỗi nhớ mong
Tình thầy trò vẫn thắm nồng trái tim.
( Trò cũ thăm thầy)
Những tình cảm đẹp như vậy ở nơi anh, không viết thành thơ, nó cũng là thơ
rồi.Mặc dù không phải là nhà thơ chuyên nghiệp nhưng bài viết anh viết ra khá suôn sẻ,
trơn tru, có vần điệu, có hồn. Trong tập thơ thất ngôn xen lẫn thơ lục bát luôn làm người
đọc thay đổi tư duy nghệ thuật. Anh có sở trường thơ lục bát hơn. Nhiều câu lục bát anh
viết khá chắc:
Tuyệt vời ai vẽ ai tô
Mây vương khe núi, xanh mờ thông reo.
Tả cảnh Đà Lạt như thế là câu thơ có hình ảnh đẹp có cái mềm mại có cái mờ ảo,
nhẹ như bức tranh lụa. Còn đây là bức tranh về Yên Tử:
Non xanh nước biếc dặm dài
Thiêng kiêng Yên Tử, bồng lai chùa Đồng.
Ai đã lên chùa Đồng, đứng trong mây ngàn gió núi mới thấy cảnh nơi đây đúng là
cảnh bồng lai như thực như mơ. Tả cảnh như vậy, viết về người nông dân xã Lại Xuân,
Thủy Nguyên, Hải Phòng anh cũng có câu thơ ấn tượng:
Mái đầu tắm nắng gội mưa
Cho khoai nhiều củ lúa ngô xanh đồng.
Những chữ “ tắm”, “ gội” là những hạt thóc chắc của nếp cái hoa vàng đặc sản, nó
làm nên hương thơm cốm cho thơ.
Đọc “ Tình riêng” của anh mà thấy tình chung rộng lớn của nhà giáo, của con
người Việt Nam nghĩa tình và nhân hậu. Mấy dòng viết này là món quà nhỏ mừng anh
vào tuổi bạc.
VĂN DUY
Ủy viên BCH, Trưởng ban văn xuôi hội văn nghệ tỉnh Hải Dương.
Nguyên hiệu trưởng trường chuyên Phạm Sư Mệnh – Kinh Môn.
LỜI TÁC GIẢ
Phạm Duyến yêu thơ và tập làm thơ từ buổi đầu vào trường sư phạm trung cấp Hải
Dương khóa 1962-1962. Vừa công tác vừa học bồi dưỡng khoa lịch sử trường cao đẳng
Sư Phạm Hải Dương 1977-1980.
Suốt 40 năm công tác và gần mười năm nghỉ hưu tôi làm thơ để động viên mình,
con cháu, đồng nghiệp, bạn đời, học trò yêu quý,…mỗi kỳ nghỉ hè được ngành giáo dục
đào dục cho đi tham quan du lịch, học tập các điển hình tiên tiến. Nơi đến là cảnh đẹp của
non sông đất nước, biển đảo gắn liền tên tuổi và sự nghiệp vẻ vang của các bậc vĩ nhân,
anh hùn liệt sĩ, Bác Hồ kính yêu… để non sông gấm võ Việt Nam tươi đẹp anh hùng như
ngày nay.
Biết ơn tiên tổ, ông bà cha mẹ, tình cảm riêng hòa quyện với tình yêu quê hương
đất nước thành thơ. Thơ là tiếng hát trái tim của riêng mình đối với nơi đến từ địa đầu
Móng Cái đến mũi Cà Mau và vươn xa ra các nước Asean ngôi nhà chung của đất nước
tỏng thời kỳ đổi mới và hội nhập và với nước bạn Trung Hoa. Các bạn đồng nghiệp các
thầy cô giáo cũ vẫn động viên thơ Phạm Duyến nặng tính sử thi…
Từ năm 2009 tôi có một số bài thơ đăng ở “ Tấm lòng nhà giáo” tập 9,10,11 do
Hội Cựu giáo chức Việt Nam xuất bản. Báo “ Khoa học và kinh tế Hải Phòng”, trang thơ
nhà giáo Hội Khuyến học Hải Dương. “ Tre xanh” bản tin Misa phần mềm máy tính.
Nhân dịp Hội người cao tuổi Việt Nam mừng tuổi Bạc, tập thơ “ Tình riêng” ra đời làm
kỷ niệm tặng bạn bè đồng nghiệp, thầy cô giáo, học trò.
Mặc dù “ Tình riêng” đã được tác giả tuyển chọn song còn nhiều khiếm khuyết bởi
người làm thơ không chuyên. Tác giả mong được các thầy cô giáo, các bạn đồng nghiệp,
những người yêu thơ Phạm Duyến bỏ qua những non yếu để “ Tình riêng” đứa con tinh
thần và trí tuệ đẹp mãi.
Tác giả xin được trân trọng cảm ơn!
HỌC NGHỀ SƯ PHẠM
Con đến Kẻ Sặt Bình Giang
Học nghề Sư phạm, Mẹ càng vui hơn
Mẹ già hoàn cảnh neo đơn,
Em trai mười bốn vẫn còn thơ ngây.
Kinh tế chưa thật đủ đầy
Tảo tần khuya sớm tháng ngày gian nan.
Cả đời mẹ vì chúng con,
Công lao như nước trong nguồn chẳng vơi
Hai năm con hứa miệt mài Học thành thầy giáo cấp hai Mẹ mừng
Chia tay Mẹ, lệ rưng rưng
Ngày khai giảng hóa tưng bừng hoa.
Tháng 8-1962
NHỚ
Tặng các em lớp 5B cấp II Quang Phục Tứ Kỳ
Bốn tuần trôi đi sao nhanh thế
Nay bồi hồi sắp phải chia tay
Các em ơi! Nói sao hết được
Tình thầy trò thắm thiết bấy nay.
Phút chia tay ngậm ngùi lưu luyến Ánh mắt nhìn lắng đọng yêu thương
Gửi các em lời chào tạm biệt
Nhớ xôn xao trò nhỏ - mái trường.
Tháng 3-1963
VỀ
Hai năm anh có dịp về
Vắng em sao thấy buồn tê tái lòng
Em đi muôn dặm non sông
Mối tình huynh muội vẫn không phai mờ.
Thu 1964
MƯỢN ĐÈN CON
Tặng Thục, nữ công nhân đá Lỗ Sơn
Tối qua mất điện mượn đèn con
Đâu ngờ đèn nhỏ lại của em Hữu tình mới đùa em lâu thế
Không thấy đèn bực lắm hở em
Bực thật hay là chỉ dối thôi
Dáng hình em bực đẹp xinh tươi
Trêu anh giáo trẻ từ xa đến
Đòi đèn là cớ để mà vui.
Tối mai anh đến trả đèn em
Chẳng giận mà vui bởi mượn đèn
Kỷ niệm đèn soi trang giáo án
Nhìn đèn yêu cả dáng hình em
Ngày mai em đi Trung Quốc rồi
Hai năm xa vắng nhớ em ơi! Cô gái đòi đèn hôm nao ấy
Chiếc đèn dầu, nhớ mãi không nguôi.
Tháng 3/1965
GẶP EM
Một năm có lẻ gặp em
Hiệp An quê mẹ anh lên thăm nhà
Lòng anh cất vạn lời ca
Nhìn em anh tưởng như là trong mơ
Xa em anh nhớ từng giờ
Hai năm chờ đợi bây giờ là đây
Ngỡ ngàng tay nắm chặt tay
Anh nghe em kể những ngày cách xa Lặng im nghe chuyện Trung Hoa
Như về đất nước bao la ngàn trùng
Lại đi muôn dặm non sông
Bao giờ gặp bóng hồng hôm nao
Tiễn em tâm tưởng dạt dào
Đường chia hai ngả vẫy chào em đi
Xa xôi, bom đạn ngại gì
Chúc em mạnh giỏi nhớ ghi công đầu.
Năm 1967
THĂM ĐƯỜNG QUÊ TA
Tặng X cô giáo tương lai
Sáng nay rời đảo quê hương
Đến trường Sư phạm vấn vương vô cùng
Đường dài câu chuyện vui chung
Ngọt bùi năm tháng đã từng trải qua
Vượt đèo sang đất Hiệp Hòa Sông Phùng khắc đỏ phù sa Kinh thầy
Ven đường xanh mướt hàng cây
Xe bon đã tới Đò Mây hiền hòa
Ngựa chồn chim mỏi cánh sa
Kinh Môn ơi! Đất quê nhà đẹp thay
Phù sa sông nước Kinh Thầy
Hai bờ ngô, mía đường đây ngọt ngào
Đường dài chẳng quản gian lao
Nắng như đổ lửa chẳng hao chí bền
Đường Năm Bê cảnh đẹp thêm
Đường vào Nam Sách nhớ tên anh hùng
Mạc Thị Bưởi, chị biết không?
Quê hương đánh Mỹ thắm hồng muôn hoa
Hải dương đây đất quê ta
Vút cao ống khói dãy nhà ngói tươi Bom thù đã dội khắp nơi
Tre, xoan cháy xém hại đời trẻ thơ
Hoang tàn đổ nát bây giờ
Quê hương sẽ đẹp từng giờ từng giây
Về Ninh Giang hai chín cây
Tâm Phong ta đến một ngày tới không?
Đường dài suy nghĩ mênh mông
Vạn vần thơ đẹp xây chung mộng đời
Đường đi kẻ ngược người xuôi
Trên đường Gia Lộc gặp người cùng quê
Nhãn lồng sắc ngọt đem về
Ngặng tình, nặng nghĩa của quê núi đồi
Chiều nay về nhé em ơi!
Bữa cơm sum họp những người quê hương Dạt dào nỗi nhớ niềm thương
Xe ta bon tiến đoạn đường nữa thôi
Phà mía ơi, Cầm Ràm ơi
Thời gian bao tháng nay tôi lại về
Qua Tân Hương ngỡ về quê
Thăm người bạn cũ cùng nghề năm nao
Tiễn em tâm tưởng dạt dào
Đường xa kết thúc ta vào Tân phong
Bõ công ngày nhớ đêm mong
Anh lên thăm mẹ vẫn lòng sắt son
Chuyện nhà với chuyện nước non
Nghĩa tình sâu nặng anh còn nhớ đây
Qua đem rồi lại sang ngày
Bữa cơm đạm bạc chia tay anh về
Tiễn nhau ra tận chân đê
Đường chia hai ngả anh về em ơi!
Xa nhau phấn đấu cho đời
Ơi cô giáo trẻ quê tôi hẹn chờ. Tháng 8-1967
ĐẢO QUÊ MÌNH
Khu đảo quê mình cảnh đẹp thay
Triều dâng sóng vỗ nước Kinh Thầy
Thuyền giăng chở đá đi muôn ngả
Núi biếc non ngàn dạ đắm say
Thung xanh hiểm yếu lừng chiến tích
Hang Cá, Hang Ma máu giặc tanh
Sử sách ngàn thu ghi tạc mãi
Khu đảo anh hùng sáng sử xanh.
1969
CÔNG TÁC HÀNG ĐẦU
Vào nghề đâu dạy tuổi thần tiên
Đi làm phòng trào bổ túc thêm
Trò : đàng viên, đoàn viên cán bộ
Chủ chốt phong trào phải học lên
Sáng dạy Châu Xá, chiều Trại Xanh
Tối dạy Kim Bào nhớ không Anh
Thày dạy quyết tâm trò chịu khó
Bốn tháng lớp vui hết chương trình.
Hoàn thành kế hoạch xã Duy Tân
Tăng cường xuống mỏ dạy công nhân Mỏ đất Cao Lanh, Vôi, Bô xít
Chỉ qua bốn tháng đã hoàn thành
Được về phụ trách một xã thôi
Phú Thứ bốn năm thậ tuyệt vời
Vừa học vừa làm thêm nhiều lớp
Lớp ba đảm nhiệm cũng thế thôi
Sáu tám, sáu chín về Hiền Thành
Bổ túc nơi đây có hai anh
Người học tập trung lớp tại chức
Học, làm gắn bó với đồng xanh.
Sáu chín, bảy mươi về Minh Hòa
Đi rồi quay lại đất quê ta
Vẫn có hai thầy làm bổ túc
Học trưa học tối được nhân ra.
Trường bổ túc khu được lập thành
Nâng cao văn hóa cho các anh
Cán bộ , đảng viên , chủ chốt xã
Mỗi năm một lớp phảo hoàn thành
Năm năm hiệu trưởng bổ túc khu
Đi lại khó khăn bởi đặc thù
Sáu xã xa nhau nhiều cây số
Phòng duyệt cho nghỉ hiệu trưởng khu
Nhớ lại mười sáu năm vào nghề
Một mình một xã đi mấy quê
Phòng trào thăng trầm lớp vẫn có
Năm tám mươi hiệu phó trường quê.
Tháng 8/1980
VIẾNG LĂNG BÁC HỒ
Ba mươi thầy, hai năm trò
Viếng lăng Bác Hồ một sáng tháng năm
Dòng người thương nhớ khóc thầm
Ngắm nhìn Bác ngủ bao năm đợi chờ
Thăm chùa Một Cột trên hồ
Nhớ công triều Lý dựng đô thuở nào
Nhà sàn Bác đơn gainr sao
Vườn cây trĩu quả mận, đào, bưởi thơm
Vỗ tay ao rộng sóng vờn
Cá bơi cá lượn khoảng hơn dăm loài Mười lăm nam vắng bác rồi
Thầy trò chúng cháu bồi hồi nhớ nhung
Hứa thầm dạy tốt học chăm
Lập công lại tới viếng lăng Bác Hồ.
5/1984
HỘI CHÙA HƯƠNG
Non thiêng đệ nhất động này
Xanh trong suối yến, đắm say Thiên Trù
Hai bên sườn núi sương mù
Đỏ au hoa gạo, trọc tru đại vàng
Hội chùa Hương độ xuân sang
Thập phơng du khách có nàng có ta
Đường lên tới động bao xa
Gập ghềnh dốc núi như là dưới mây
Mơ chua, rau sắng chùa này
Đường xa leo núi đắm say lòng người Bà Chúa Ba kính yêu ơi!
Hiến dâng tay, mắt cưa người sinh ra
Nghĩa nhân thấu tận trời già
Người thành Phật được ngợi ca muôn đời.
Xuân 1989
Tru: cây đại hai bên sườn núi không lá không hoa
ĐỜI MẸ
Ngoại sinh bốn gái, bốn trai
Gia đình bề thế trong , ngoài ngợi ca
Mười sáu tuổi Mẹ xuất gia
Sinh thành ba gái cửa nhà yên vui
Trách tạo hóa khéo trêu ngươi
Đứt quang gãy gánh tuổi đời hai ba Chín năm hương khói nếp nhà
Nhiều trai hóa trẻ, vào ra trông chờ
Đi bước nữa mong cậy nhờ
Con chồng sáu đứa trẻ thơ chín rồi
Chăm nom năm cháu mồ côi
Sinh thành ba đưa út người bỏ đi
Suối vàng nhắn nhủ điều gì?
Hai trai, một gái lại đi mẹ buồn.
Chị hai trâu húc chẳng còn
Thương con Mẹ sống mỏi mòn đớn đau.
Tưởng rằng trăm bạc tuổi đầu
Mười năm hương lửa gãy cầu trời ơi.
Bốn hai năm nửa cuộc đời
Xót thương Mẹ chịu hai đời khăn tang Tiễn trai út ra chiến trường
Cũng bao lớp trẻ lên đường tòng quân
Miền nam thắng lợi đến gần
Đêm ngày mong út bao lần nhớ thương
Từ ngày út Mẹ lên đường
Bốn năm nằm lại chiến trường còn đâu
Thương Út mẹ khóc thảm sầu
Bao bà mẹ mất có đâu riêng mình
Còn con xây dựng gia đình
Được năm cháu nội đẹp xinh ra đời
Hai hai năm Mẹ sống vui
Bên con, chăm cháu nghỉ ngơi tuổi già
Tăm mươi mốt tuổi đi xa
Cháu con thươgn xót lệ nhòa đớn đau.
Quê hương – 7/1989
MẸ DẶN
Đi xa mẹ dặn chúng con
Anh em đoàn kết sắt son một nhà
Chăm lo giỗ tết ông cha
Tổ tiên nội ngoại như ta đương thời
Tám mốt xuân Mẹ xa chơi
Hai quê trên dưới mọi người ngợi ca
Mong con, cháu giữ nếp nhà
Non bồng tiên cảnh Mẹ Cha vui lòng
Sắp đi tiếng mẹ vẫn trong
Chúng con tạc dạ ghi lòng Mẹ ơi!
Tháng 7/1989
BAO DÒNG LỆ RƠI
Tiễn mẹ đi xa
Mẹ ơi!
Trời cao, đất rộng khôn cùng
Mẹ đi con cháu bao dòng lệ rơi
Tám mốt năm một cuộc đời
Giã từ dương thế về nơi suối vàng
Cháu con lệ đẫm khăn tang
Dân làng, đoàn thể, họ hàng viếng thăm
Hoa tươi kính viếng nhiều vòng
Bốn mươi trướng đối, họ trong bạn ngoài
Mẹ đi họ Phạm viếng bài
Khen dâu hiền thục gái trai vuông tròn
Hội người cao tuổi nỉ non
Cây cao, bóng cả mãi còn xanh tươi
Mặt trận tổ quốc than ôi! Mẹ đã cống hiến một người con ngoan
Mẹ đi trời đổ mưa tuôn
Vườn cây, ao cá nỗi buồn mênh mông
Non bồng Mẹ có biết không
Hỡi ơi! Con cháu đãm dòng lệ rơi.
Tháng 7/1989
TRÀ CỔ MÓNG CÁI
Một vùng trời đất bao la
Biển xanh, cát trắng sóng xa xô bờ
Trà Cổ biển đẹp như mơ
Bao năm hò hẹn bây giờ tới đây
Dầm mình dưới biển mà say
Sóng xô, sóng đẩy, ngất ngây tâm hồn
Thăm trường học, dạo phố phường
Chơi chợ Móng Cái thông thương nhiều hàng
Ta đem tới, bạn mang sang Mối tình Trung - Việt lại càng thắm tươi
Xã rồi lòng những bồi hồi
Trà Cổ, Móng Cái trong tôi chiều hè.
Tháng 6/1993
TÂM SỰ TRỒNG NGƯỜI
Tặng con gái Hồng Nhung
Con đi tập sự trồng người
Hà Lầm đất mỏ sáng ngời chiến công
Đàn em thơ má ửng hồng
Là tương lai của Non sông nước nhà
Trồng người cao quý bao la
Hàng đầu quốc sách ngợi ca muôn đời
Tuổi thần tiên học mà chơi Học chơi, chơi học tuyệt vời lắm thay
Phương pháp dạy cần đủ đầy
Dàm thoại, phát vấn, đắm say thực hành
Dự giờ của bạn của anh
Kiến thức kinh nghiệm biến thành của con
Tâm sự, cố gắng lo tròn
Mai thành cô giáo nươc non quê nhà.
Tháng 2-1944
MUÔN NĂM SÁNG NGỜI
Kính viếng thầy Chu Văn An( 1292-1370)
Chúng con hè đến thăm Thầy
Quanh co đồi núi tím đầy hoa sim Phượng Hoàng thế đất bình yên
Sáu trăm năm lẻ một miền hoang vu
Mở trường đạo tạo sĩ phu
Thương Dân yêu Nước mặc dù gian nan
Thất trẩm sớ diệt bạo tàn
Trung quân ái quốc gian nan một thời
Gương thầy mãi đẹp tươi
Phượng Hoàng tên đất tên người là đây
Kính Thầy yên giấc ngủ say
Vòng hoa sim tím bên Thầy ngàn năm
Hè về con cháu viếng thăm
Tấm gương Thầy vẫn muôn năm sáng ngời.
Hè 1994
ĐẤT TỔ VUA HÙNG
Viếng thăm đất Tổ Vua Hùng
Bao la đồi núi trập trùng nhấp nhô Đền Hạ, Trung, Thượng thờ Vua
Rừng cây cổ thụ bốn màu xanh tươi
Nhang thơm hoa trái dâng người
Hẳn nơi chín suối ngậm cười cháu con
Vua Hùng dựng nước mãi còn
Thế hệ chúng cháu giữ non nước này
Đôi mới ra sức dựng xây
Non sông Nước Việt từng ngày phồn vinh
Lắng nghe Tiên tổ tâm tình
Trí, đức, thể mĩ… hiển vinh cho đời
Ai đi muôn nẻo đất trời
Nhớ về Tổ Quốc mùng mười tháng ba.
TAM ĐẢO CHIỀU HÈ
Chiều hè tam đảo nắng vàng tươi
Nắng chảng chói chang mát dạ người
Không khí dịu êm làn gió thoảng
Một vùng biên độ chỉ hai mươi
Nhìn lên dãy núi cao vời vợi
Một dải trắng ngần vút tận mây
Nước trên đỉnh núi lòng tuôn chảy
Khe khẽ, rì rào dạ ngất ngây
Tháng 6/1994
HỒ BA BỂ
Bắc Cạn chợ Mới chợ Đồn Chiến công đánh Pháp mãi còn đâu đây
Hồ Ba Bể chính nơi này
Mới nghe đã thấy đắm say khôn về
Xe leo dốc núi mài mê
Đèo Giàng, Đèo Lũng đi về thấp cao
Thuyền xuôi, suối chảy ào ào
Mây giăng, áng núi đi vào xa xăm
Hồ Ba Bể rộng mênh mông
Núi Vây, gió lách, nước lồng bóng mây
Đảo Bà hóa xanh ngàn cây
Hóa thân thành Bể nơi đây bao giờ?
Bồng bềnh lòng những ngẩn ngơ
Một lần đến, hẹn bao giờ lại lên.
Hè 1994
NGẤT NGÂY HƯƠNG SẮC
Thân tặng người yêu hoa huệ
Ôi bông hoa huệ mượt mà
Hương thơm lan tỏa của hoa hay người
Huệ thơm hương đất hương trời
Hương thơm, sắc trắng như người yêu hoa
Bốn mùa huệ sẽ cùng ta
Chia vui hương sắc giao hòa với trăng.
Giấc mơ xuân giữa đất bằng
Tặng người yêu huệ, yêu trăng, yêu người
Hẹn ngày gặp lại huệ ơi
Để ta lại được vui cười với hoa
Ôm hôn huệ thỏa lòng ta
Ngất ngây hương sắc bao la tình đời.
Xuân 1995
BẾN HẢI HIỀN LƯƠNG
Đây rồi Bến hải Hiền Lương
Sông thương, cầu nhớ một đường chia hai
Hai mốt năm chặng đường dài
Mưa bom bão đạn ở hai bên bờ
Hai mươi năm dấu phai mờ
Bắc Nam một dải từng giờ đổi thay
Ngắm ông lòng những ngất ngây
Qua cầu bao nhịp chứa đầy niềm vui
Hiền Lương Bến hải trong tôi
Bao nhiêu năm hò hẹn đến rồi nhớ nhung.
Hè 1995
THỢ TRỒNG NGƯỜI
Tặng em Nhu- Hiệu trường trung học Thất Tùng
Anh chụp tặng em một kiểu hình
Hiền Lương- Bến Hải nước sông xanh
Hai mươi năm rồi không đạn nổ
Hiền Lương- Bến hải có Em – Anh
Vai đẫm nắng, mũ nghiêng trời biếc
Miệng cười hé như đóa trà my
Em như trẻ lại cùng Non Nước
Với Hiền lương, Bến Hải diệu kỳ.
Hè 1995
TRÊN DÒNG HƯƠNG GIANG
Đêm nay trên bến Văn Lâu
Sông Hương êm chảy sắc màu lung linh
Nghe câu hò Huế trữ tình Thướt tha áo tím đẹp xinh tuyệt vời
Môi em đỏ, má hồng tươi
Nhẹ nhàng câu dạ tiếng cười dịu êm
Dạt dào sóng vỗ mạn thuyền
Hoa đăng xanh đỏ bình yên xuôi dòng
Mai về Anh nhớ Em mong
Đêm hoa đăng đẹp trên dòng Hương Giang.
Hè 1995
MUÔN VÀN KÍNH YÊU
Về thăm sứ Nghệ chiều hè
Nắng như đổ lửa tiếng ve ngân dài
Kim Liên quê Bác đây rồi
Hồ sen thơm ngát bồi hồi nhớ thương Thăm bảo tàng thắp tuần hương
Ngắm nhìn tượng Bác nhớ đường Bác đi
Bốn biển năm châu ngại gì
Tìm đường cứu nước bước đi vững vàng
Bác làm rạng rõ Việt Nam
Anh hùng dân tộc muôn vàn kính yêu.
Hè 1995
CHÙM THƠ VỀ HÀ NỘI
Nhân được tặng thành phố vì “ hòa bình”
Hồ Gươm
Hồ Gươm du khách đăm say Cây xanh tỏa bóng mây bay mặt hồ
Ngàn năm nhà Lý dựng đô
Thời đại Bác Hồ độc lập tự do.
Hồ Tây
Hà Nội lớn nhất Tây Hồ
Lung linh soi bóng thủ đô anh hùng
Du thuyền trời nước mênh mông
Ngất ngây du khách giữa dòng thủ đô.
Văn miếu
Hà Thành Văn Miếu anh linh
Hàng bia tiến sĩ cho minh ngợi ca
Hiền tài nguyên khí quốc gia
Rạng danh non nước ông cha đời đời.
Cầu Long Biên
Hồng Hà đỏ nặng phù sa
Long biên cầu đã bắc qua thuở nào?
Bom thù bắn phá đảo chao
Thủ đô anh dũng vẫy chào Long Biên.
Nhiều cầu
Từ ngày thống nhất hai miền
Nhiều cầu dẫn đến đất thiêng Hà Thành
Thủ đô Hà Nội quang vinh
Thanh phố “ Hòa bình ” nhân loại ngợi ca.
Hè 1996
BẠCH ĐẰNG GIANG
Chín trăm ba tám Bạch Đằng Giang
Thuyền chiến Nam Hán bị đập tan
Chấm dứt ngàn năm thời Bắc thuộc
Hiên ngang Đại Việt mở giang san.
Thế kỷ mười ba Nguyên- Mông tới
Phi thường sức mạnh thế chẻ tre
Tướng sĩ một lòng thề “ Sát Thát”!
Bạch Đằng hát khúc khải hoàn ca.
Hè 1998
HỒ NÚI CỐ
Nước biếc trời xanh lướt mặt hồ
Thương thay chàng Cốc thả hồn thơ
Đây nhà tưởng niệm hai trăm tuổi
Vạn Lịch đồng niên dở ước mơ.
Xa xa thuyền nhỏ giăng chài lưới
Mái xíu dưới nương khói trắng mờ
Khách sạn cao tầng in đấy nước
Đây Hồ Núi Cốc tưởng như mơ.
Hè 1998
DANH NHÂN LOÀI NGƯỜI
Nhớ Ức Trai
Nguyễn trãi văn võ song toàn
Mười năm kháng chiến luận bàn giúp vua Giặc minh tàn ác phải thua
Bình Ngô Đại Cáo như vừa ngân vang.
Lấy nhân thắng nghĩa thắng bạo tàn
Trung thần trí trí dũng, gian nan một thời
Lệ Chi Viên buộc cho Người giết vua
Tru di tam tộc chẳng vừa
May còn bà Mẫn được đưa sang Lào
Ức Trai còn giọt máu đào
Sinh ra anh vuc tài cao nên người
Thời gian cứ lặng lẽ trôi
Lệ Chi oan khuất ai người kêu oan
Anh Vũ, trò giỏi Lê Đàm
Trình via Thái Hậu gian tham lìa đời
Sao Khuê sáng lại giữa trời
Đại Thần Nguyễn Trãi truyệt vời trung quân Suốt đời yêu nước thương dân
Tài cao văn võ Danh Nhân loài người.
Hè 1998
RIÊNG MÌNH
Chiều nay tắm biển Đồ Sơn
Sóng xô sóng đẩy dập dờn phao bơi.
Sóng bạc đầu, mến yêu ơi!
Đừng làm đau đớn bờ môi riêng mình
Để môi em mãi đẹp xinh
Xôn xao sóng biển, tâm tình nhỏ to.
Đồ Sơn biển đẹp hẹn hò
Biết bao trang lứa, đâu cho riêng mình. Hè 2000
TẠM BIỆT ĐÀN EM VỚI MÁI TRƯỜNG
Những ngày ta nghỉ để chờ hưu
Tâm sự buồn vui mỗi sớm chiều
Vui nhãn hoa nhiều xanh mượt lá
Hẹn mùa quả ngọt biết bao nhiêu.
Keo đã vươn cao lá biếc xanh
Bằng lăng hoa tím nở đầy cành
Đại vàng hoa ngát hương quyến rũ
Phượng đỏ rực trời nhớ Em, Anh.
Hoa sữa Hà Thành ở trường quê
Mùi hương nhung nhớ tiễn ai về
Xà cừ rợp bóng, bàng xanh tán
Công Thầy tỏa rợp bóng cây tre.
Ngôi trường sừng sững giữa trời xanh
Ý Đảng lòng dân mới hoàn thành
Xây tiếp tầng cao thành tráng lệ
Trồng Người nối tiếp bước cha anh.
Học trò áo trắng khăn quàng tươi
Phấn khởi tự tin vui hát cười
Trong lớp lắng nghe thầy cô giảng
Kho tàng tri thức đó em ơi!
Bộ máy nhà trường sức trẻ trung
Anh em các tổ chí hướng cùng
Đổi mới chương trình thay sách mới
Kết đoàn gánh vác nhiệm vụ chung
Giáo viên tôn trọng mọi kỷ cương
Tinh thần trách nhiệm với tình thương
Dạy chữ, dạy người rèn ý chí
Thầy Cô xứng đáng một tấm gương
Bâng khuâng tâm trạng sắp nghỉ hưu
Buồn nhớ mà thôi chẳng sợ nghèo
Buồn sợ tuổi già đi nhanh quá
Tâm hồn lớp trẻ vẫn về theo.
Tạm biệt đàn em với mái trường
Bạn bè đồng nghiệp vẫn yêu thương
Nghỉ hưu âu vẫn còn duyên nợ Duyên nợ trồng người mãi vấn vương!
Hè 2004
CHO TA NHỚ MÌNH
Bình minh trên đảo Cát Bà
Ầm ào sóng vỗ, bên ta bên mình
Ngắm nhìn biển đảo đẹp xinh
Nhớ không độ ấy chúng mình cùng nhau
Rừng nguyên sinh thẫm một màu
Du lịch sinh thái hàng đầu nước ta
Ra về nghe sóng hát ca
Cát Bà đẹp mãi cho ta nhớ mình.
Hè 2005
TRƯỜNG XƯA VẪN NHỚ
Ước gì tuổi trẻ lại về đây
Mê mải say sưa nghiệp làm thầy Phấn bảng luyện rèn bao thế hệ
Mái trường ghi tạc những lời hay.
Đã hết vương bay bụi phấn rồi
Không còn soạn giảng, đời thảnh thơi
Tạo dáng cây xanh, hòn non bộ
Trường xưa nhớ mãi vẫn chưa vơi.
Năm 2005
HẠ LONG
Rồng thiêng hạ cánh tự thuở nào
Nói ngồi trên biển đẹp làm sao
Kìa hang Đầu Gỗ, Mê Cung động
Đây hang sửng sốt, vẫy ta vào.
Rồng chầu, núi Ngọc mãi xa xa
Núi Ngựa, núi Voi núi Chọi Gà
Duyên dáng soi mình trên nước biếc
Bồng bềnh sóng vỗ nhịp chèo ca.
Kỳ quan thiên tạo Hạ Long đây
Khiến bao du khách dạ đắm say
Mai đã xa rồi, xôn xao nhớ
Kỳ quan thế giới hẹn một ngày.
CÔN ĐẢO
Một chiều bay đến Côn Lôn Biển xanh ngọc bích sóng dồn nháp nhô
Núi, rừng hồ…đẹp như mơ
Bùi ngùi trong dạ sững sờ thương đau
Trăm ngàn chiến sĩ nằm sâu,
Trên ngàn dưới biển biết đâu mà tìm
Hàng dương ơi! Những trái tim
Vì Dân, vì Nước nổi chìm nơi đây
Côn Đảo đẹp đến ngất ngây
Càng thương Côn Đảo những ngày gian lao
Thắp hương du khách kính chào
Bóng hình Côn Đảo tạc vào trái tim…
10/11/2007
CẦU CÔNG LÝ
Qua cầu công lý dạ bồi hồi
Nhớ mãi anh hùng Nguyễn Van Trỗi Đánh Mỹ xâm lăng ngời chân lý
Tên Anh vào thế kỷ hai mươi
Sáng 16/10/2007
GẶP TRÒ NƠI CÔN ĐẢO
Ghé đền bà Sáu sáng nay
Thắp nhang kính biệt chiều bay Sài Gòn
Rẽ chợ Côn Đảo bé con
Mua đồ lưu niệm để còn nhớ đây
Ngó qua mấy chỗ trưng bày
Áo quần lưu niệm nơi đây càng nhiều
“ Em chào thầy” tiếng thân yêu
Ngỡ ngàng mới hỏi vài điều tính danh
Em tên Thảo con bố Thành Cháu nội ông Thá quê mình thầy ơi!
Dâu thầy chủ nhiệm em rồi
Thầy là hiệu trưởng một thời khắc ghi
Thầy du lịch hay làm chi
Em ra Bác Phục để đi học làm
Thầy trò bịn rịn xốn xang
Chia tay Côn Đảo lại càng nhớ nhung
Thảo ơi! Cố gắng đến cùng
Góp cho Côn Đảo lẫy lừng đẹp tươi
Thầy về mạnh khỏe thầy ơi!
Xa thầy em nhơ, một đời kính yêu!
Trưa ngày 11/11/2007
THĂM ANH HIẾU
Vào thăm anh Hiếu Nhất Chi Mai
Chị đón hai em vượt dặm dài
Kể chuyện ngày xưa còn bao cấp
Việc nước việc nhà nặng hai vai
HOÀI CẢM CỦ CHI
Anh Hiếu cùng em thăm Củ Chi
Rừng cây bát ngát lá xanh rì
Lòng đất hầm hai trăm cây số
Đêm ngày quân giải phóng tỏa đi.
Thăm đền Bến Dược đất Củ Chi
Trăm ngàn liệt sĩ mãi còn ghi
Đất thép Củ Chi huyền thoại quá
Đời đời hương khói nhạc lâm ly.
Sáng 17/11/2007
TIỆC CƯỚI
Taxi đưa đến cảng Bạch Đằng
Sông Sài Gòn bến đục bến trong
Vài chục phút cánh ngầm cập bến
Vũng Tàu thành phố đẹp trăm năm
Hai mươi ngày đẹp đón đưa dâu
Trao nhẫn, trao hoa đủ sắc màu
Tiệc mặn mươi mâm đón nhà gái
Hai họ vui mừng nhận rể dâu
Đại tiệc Hiệp Hòa ở nhà hàng
Xe đón xe đưa cực kỳ sang
Phòng cưới tươi xinh nhiều hoa lá Đèn xanh, đèn đỏ, nhạc xanh vàng
Cầu chúc Hiệp Hòa đẹp lứa đôi
Yêu thương quý mến nhất trên đời
Dâu hiền rể thảo vui cha mẹ
Con bế, con bồng chỉ hai thôi.
Vũng tàu 20/10/2007
HỘI TRƯỜNG THỐNG NHẤT
Anh em mình thăm dinh bốn lầu
Mỹ, Ngụy mưu chia cắt dài lâu
Năm bảy nhăm thu về một mối Hội trường Thống Nhất mãi dài lâu.
Sáng 16/10/2007
ĐỒNG NAI- SUỐI TIÊN
Tạm xa anh chị các cháu yêu
Ta đến Trảng Bom một buổi chiều
Đồng Nai mênh mông dài rộng quá
Cao su, cà sen lẫn điều, tiêu
Anh em mình đi thăm Suối Tiên
Nơi vui chơi đẹp của trăm miền
Chiều về bữa cơm sum họp cuối
Mai đi rồi chúc Chú bình yên.
26/10/2007
SUM HỌP THẾ KỶ
Trưa nay lại tới phố Biên Hòa
Thăm Anh, thăm Cháu nhiều năm xa
Bữa cơm sum họp nửa thế kỷ
Anh chẳng nhà riêng, ở gái Hà
.
Biên Hòa 27/10/2007
THĂM GIA ĐÌNH SỚM – XUÂN – LẤY
Chiều thăm nghĩa địa phố Biên Hòa
Thành phố người xưa nhiều hecta
Mắt Anh, mắt Cháu buồn thăm thẳm
Nỗi nhớ quê hương, nỗi nhớ nhà
Bữa cơm sum họp đến là vui
Mừng Sang thay Vẻn người bạn đời
Trai, gái, rể, dâu thành đạt cả
Hạnh phúc gia đình mãi đẹp tươi
Nhà Xuân sang Lấy hơn mười cây
Lâu lắm chẳng thăm được một ngày
Nay có ông bà đi luôn thể Thỏa lòng mong ước bấy lâu nay
Một đêm tâm sự chuyện cửa nhà
Em ở trong này quá cách xa
Anh buồn em Họa đi không gặp
Em Tăng về vui ấm cửa nhà
Chú Thím sinh thành hai gái yêu
Đất đai phòng trọ khá là nhiều
Nghỉ hưu tham gia công tác Đảng
Hình ảnh quê nhà kỷ niệm yêu
Chú tiễn anh chị ra bến xe
Nắng sớm nay như buổi trưa hè Cà phê Vườn Xưa, lưu luyến thế
Anh em mình lại mãi cách xa.
28/10/2007
NÚI BÀ & TÒA THÁNH
Sáng sớm chẳng vui thăm núi Bà
Cáp treo lơ lứng giữa bao la.
Non xanh nước biếc chùa cao thấp
Muô khách thập phương kính cẩn bà
Trưa vào Tòa Thánh thật đáng yêu
Tháp cao, tháp nhỏ cỏ hoa nhiều
Áo dài the trắng, ham răng trắng
Tiếng hỏi chào dịu ngọt đáng yêu.
Tạm biệt tòa thánh với rùng cây
Chưa hẹn ngày nào lại tới đây Đọng lại trong ta Kinh Thánh lạ
Như đẩy tâm hồn tới tận mây.
Tây Ninh 30/10/2007
TRUNG ƯƠNG CỤC MIỀN NAM
Hăng, Huệ, Ông Bà lại đến thăm
An ninh, Trung ương cục Miền Nam
Giáp Cao Miên rừng xanh thăm thẳm
Đầu não quân dân giải phóng miền.
Cuộc chiến thần kỳ hai mốt năm
Mỹ cút, Ngụy nhào một non sông
Trung Ương cục miển huyền thoại quá
Tổ quốc bay lên bát ngát xuân.
31/10/2007
LÂM ĐỒNG ĐÀ LẠT
Chia tay các cháu quán cầy tơ
Sài Gòn hoa lệ cháu hẹn chờ
Lỡ hẹn Ông bà đi Đức Trọng
Phương Trang đưa đón tưởng như mơ
Anh Hanh đón em thật là sang
Ngủ đem khách sạn ăn nhà hàng
Đi thăm sui gia, chơi siêu thị
Ngắm núi đồi đánh Mỹ năm xưa.
Đến thăm cô Bính ở với con
Chẳng phải phố phường ở sườn non
Trẻ khỏe xinh tươi tăng bốn ký
Bữa cơm chẳng hẹn chuyện vui buồn.
Tạm biệt cô Bính các cháu thương
Bốn anh em dạo khắp phố phường
Mua sắm áo quần cho các cháu
Ngủ đêm khách sạn ngỡ thiên đường.
2/11/2007
HOA CẢM ĐÀ LẠT
Vườn hoa Đà Lạt đủ loài hoa
Xánh, vàng, trắng, đỏ, tím hoa cà
Khách tham quan lòng xao xuyến lạ
Có lẽ tâm hồn hóa thành hoa
Thăm dinh Bảo Đại ngót trăm năm
Nơi ở ông vua Nguyễn cuối cùng
Có đủ các phòng đầy hoa lệ
Đời vua mất nước có như không.
Xe qua nhìn thấy hai quả đồi
Thông reo vi vút nắng vàng tươi
Đồi Thông Hai mộ người xưa đó
Cũng mủi lòng thương khách đến chơi.
Thăm hồ Than Thở rộng mênh mông
Ven hồ hoa đỏ, trắng, xanh, hồng
Nơi lỗi hẹn hò than với thở
Đời người than thở có như không
Đến thăm thung lũng của Tình Yêu
Xanh mượt đồi thông dáng diễm kiều
Chứa chất niềm thương bao nỗi nhớ
Còn mãi cho đời thung lũng yêu!
Suối chảy âm thầm suốt ngày đêm
Biết bao kỷ niệm đẹp êm đềm
Mộng mơ một thời mơ với mộng
Mơ mông trong đời có hay không?
Cáp treo lơ lửng giữa tầng không
Núi in đáy nước hồ mênh mông
Thuyền ai thấp thoáng đè vượt sóng
Khách đến Tuyền Lâm thật hả lòng
Trúc Lâm cao thấp bóng cây xanh
Hoa lá non tươi nở mọi cành
Thoảng tiếng chuông chùa ngân nga vọng
Thức tỉnh tâm hồn khách đến thăm.
3/11/2007
ĐẮC LẮK
Chia tay Đà Lạt Mai Linh đưa
Lâm Đồng, Đắc Lắk núi quanh co
Thành phố Ban Mê đêm nay tới
Nhà cao điện sáng ánh trắng mờ.
Chiều thăm nhà Đày của Cao Nguyên
Biết bao chiến sĩ khắp trăm miền
Yêu nước thương nòi đời lao khổ
Tổ quốc muôn đời nhắc mãi tên.
Đứng bên nòng pháo với xe tăng
Thành phố Cao Nguyên tầng tiếp tầng
Đường rộng dài người xe tấp nập
Rừng xa mây trắng đã giăng giăng.
3/11/2007
ĐÓN TIẾP THẦY
Khách sạn Phương Đông ở lầu năm
Bình Giang xe đón đưa vòng vòng
Chiêu đãi ông bà dăm bảy món
Nhà hàng sang trọng loại Á Đông.
Trung tâm thương mại giữa Sài Gòn
Ba mươi năm lầu nhất nước Nam
Bốn ly cà phê bảy trăm tám
Kính trọng thầy cô đạo cháu con
Bình, Giang luôn nghĩ tới quê nhà
Khuyến học, Khuyến tài các em ta
Quà Thầy, Cô nhân ngày nhà giáo
Của ít tình nhiều nghĩa bao la.
6/11/2007
CẢNH ĐẦM SEN
Sáng sớm chúng mình thăm Đầm Sen
Nơi vui chơi đẹp của trăm miền
Chân mỏi, gối chồn lên xe điện
Ngăm toàn cảnh đầm, chuyện nước non.
Sáng 11/2007
CÔN ĐẢO XƯA- NAY
Mười bốn giờ hơn én bạc bay
Sài Gòn- Đảo bốn nhăm phút ngày
Côn Đảo ngoài khơi xa xôi lắm
Mơ ước một đời nay tới đây.
Ngắm núi rừng Côn Đảo hoang sơ
Biển xanh sóng bạc mãi xô bờ
Hai trăm ngàn tù đi biệt xứ
Bày ngàn tù sống sót được vô.
Ngày xưa Côn Đảo khát tự do
Ngày nay đổi mới dựng cơ đồ
Khu du lịch thứ năm thế giới
Côn Đảo đẹp giàu ngỡ trong mơ.
Chiều 8/11/2007
TRÒ TIẾP THẦY
Chia tay Côn Đảo về Sài Gòn
Giám đốc Thanh Bình điện mời cơm
Đặc sản rừng xanh, tôm, cá biển
Trò tiếp thầy giữ đạo cháu con.
Vui chuyện nước non vui cửa nhà
Thời kỳ đồi mới nước thăng hoa
Gia đình giàu mạnh hơn bao cấp
Nhất tự vi sư đến mọi nhà.
Chiều 11/11/2007
VÙNG KINH TẾ MỚI NHA TRANG
Tạm biệt gia đình các cháu yêu
Ta đến Nha Trang một buổi chiều
Nam, Đào các cháu đón Cô, Bác
Thật đây rồi cứ ngỡ chiêm bao.
Sớm nay đi thăm mấy gia đình
Rời bỏ quê nhà đến mưu sinh
Kinh tế mọi người đều khá giả
So với quê nhà khá hiển vinh.
Đến thăm anh Vũ xã Hiệp An
Người giỏi chăn nuôi nhất Nha Trang
Được dự hội nghị chăn nuôi tỉnh
Kinh tế phồn vinh cực đàng hoàng
Nhà đất có chừng vài hecta
Bốn mươi heo nái, bốn mươi bò
Vài trăm heo thịt ao nhiều cá
Vườn rộng ngàn con vịt với gà.
Sáng 12/2007
THĂM BẠN THĂM HỌC TRÒ
Em sang Diên Khánh thăm bạn Từng
Xa từ ngày thống nhất non sông
Chồng chết con hai trai, hai gái
Kinh tế bình thường, nội ngoại đông.
Anh đến sông Cái hơn mười cây
Thăm ông Duyên ốm mổ trong này
Được gặp trò xưa Bình, Tâm, Trí
Thỏa lòng hò hẹn bấy lâu nay.
Vui chuyện cửa nhà chuyện quê hương
Bình gửi khuyến học bảy trăm ngàn
Năm trăm ngàn quà thày cô giáo
Tình nghĩa thầy trò đạo cháu con.
Sáng 13/11/2007
THĂM EM HỌ & ĐẢO NGỌC
Đến thăm em họ đi theo chồng
Vẫn nghề rèn cũ con cháu đông
Khỏe mập chồng yêu con cháu quý
Cháu Dương học trọ ở trên tầng
Anh, mẹ, chị mất em không về
Mười mấy năm rồi sống xa quê
Anh chị ghé thăm vài chục phút
Cáp treo Đảo Ngọc cháu hẹn chờ.
Năm, Nguyên, Ông Bà thă Đảo Ngọc
Cáp treo lơ lửng giữa tầng không
Biển xanh sóng bạc trời thăm thẳm
Cảnh đẹp sững sờ khách đến thăm.
Chiều 13/11/2007
TÌM EM
Nơi đến tìm em đất Quảng Nam
Trời mưa nước lũ mãi ngập tràn
Không đến tại trời em thứ lỗi
Anh chị buồn ngấn lệ thở than.
Nha Trang sáng 14/11/2007
TẠM BIỆT CAM RANH
Ông Bà chia tay mẹ con Đào
Taxi đến đón lưu luyến sao
Các cháu chăm ngoan học hành giỏi
Bao giờ lấy vợ ông bà vào.
Ba mươi cấy số đến Cam Ranh
Phía trái mênh mông nước biển xanh
Phía phải bao la cồn cát trắng
Trời mây non nước vịnh Cam Ranh.
Cam Ranh- Hà Nội hơn tiếng bay
Mười tám giờ hơn đến Nội Bài
Trên tầng mây mênh mông nỗi nhớ
Lục tỉnh sáu thành một tháng nay.
Chiều 15/11/2007
BAO GIỜ ĐẾN THĂM
Củ Chi đất thép là đây
Máu xương mất mát chứa đầy hờn căm
Kẻ thù hơn hai mươi năm
Trút bom, vãi đạn chỉ nhằm đến đây
Bao la rừng thẳm dạn dày
Rừng che giải phóng rùng vây quan thù
Giao thông hào nối chiến khu
Đêm đêm đánh bốt diệt thù xâm lăng
Mỹ Ngụy không biết bao thằng
Đến đây là chết sống không đường về
Củ Chi Mỹ Ngụy tái tê
Củ Chi đất thép lời thề nước non
Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn
Đến Bến Dược, mãi cháu con phụng thờ
Củ Chi đất thép thành thơ
Chia tay biết hẹn bao giờ đến thăm.
17/10/2007
VŨNG TÀU
Vũng Tàu thành phố biển khơi
Ba bên là biển đất trời sáng trong
Chùa nhiều tượng đứng, tượng nằm
Tượng dang tay đón hàng trăm người vào.
Trên đồi đèn biển vút cao
Đêm đêm đưa đón tàu vào cá, tôm.
Thăm Bạch Dình buổi chiều hôm,
Hoàng hôn biển tím dập dồn bước đi.
Vũng Tàu ơi! Biển thầm thì
Chia tay nhung nhớ chuyến đi Vũng Tàu.
25/10/2007
TÒA THÁNH TÂY NINH
Trưa về tòa Thánh Tây Ninh
Tháp cao tháp thấp nhiều hình rồng mây
Bao la Tòa Thánh rừng cây
Khách tham quan cũng ngất ngây tình người
Áo dài trắng má hồng tưới
Hàm răng trắng, tiếng nói cười dịu êm
Âm vang kinh thánh một miền
Như về cõi Phật cõi Tiên diệu kỳ.
Trưa 31-10-2007
ĐÀ LẠT ĐẸP SAO
Đà Lạt thành phố núi đời
Nhà cao kiểu dáng đứng ngồi nhấp nhô
Tuyệt vời ai vẽ ai tô?
Mây vương khe núi xanh mờ thông reo
Xe lên dôc, lại vượt đèo
Hồ Than Thở, Lũng Tình Yêu hẹn hò
Đồi Thông Hai Mộ nhấp nhô
Vườn hoa Đà Lạt đợi chờ khách thăm
Suối Mộng Mơ đẹp trăng rằm
Đây dinh Bảo Đại nhiều năm vẫn còn
Cáp treo sang hồ Tuyền Lâm
Viện Trúc Lâm tiếng thì thầm nam mô
Mưa răng kín cả mặt hồ
Thuyền ai thấp thoáng lô xô chạy vào
Ngắm nhìn Đà Lạt đẹp sao
Chia tay chưa hẹn ngày nào lại thăm
31-10-2007
BAN MÊ THUẬT ANH HÙNG
Hai mốt giờ đến Ban Mê
Nhà cao điện sáng như về động Tiên
Ban Mê thành phố cao nguyên
Cà phê nổi tiếng khắp miền gần xa
Thăm nhà Đày chiến sĩ ta
Thực dân Pháp, Mỹ thật là hiểm sâu
Tây Nguyên chiến lược hàng đầu
Quân ta quân địch giành nhau từng phần
Mười tháng ba giữa mùa xuân
Pháo binh thiết giáp ầm ầm tiến vô
Mỹ Ngụy sụp đổ cơ đồ
Tây Nguyên giải phóng bất ngờ là đây
Xe tăng lưu giữ nơi này
Ba mươi năm lẻ đủ đầy chiến công
Ban Mê thành phố xe tăng
Rừng Tây Nguyên mãi thơm lừng cà phê
Chia tay tạm biệt ra về
Kính chào thành phố Ban Mê anh hùng!
5-11-2007
ĐÊM ĐỨC TRỌNG
Tặng anh Hanh và hai em
Đêm nay Anh dẫn em vào
Nghĩa trang Đức Trọng cao cao tượng đài
Hàng dương xanh sức dẻo dai
Công viên đẹp có nhiều loài cây xanh
Sang trăng, sáng điện rõ cành
Người cây hòa quyện tâm tình vui sao
Anh chị nằm ngắm trăng sao
Quê hương đất nước tự hào muôn năm
Dưỡng sinh hay khách đến thăm
Anh quen e lạ thì thầm chuyện vui
Mời anh lại nhà em chơi
Dưa hồng bưởi ngọt trà tươi hẹn chờ
Gặp nhau cứ ngỡ trong mơ
Đêm trăng Đức Trọng bây giờ nhớ nhung
Đêm ngày 5-11-2007
ĐẦM SEN
Sài Gòn hoa lệ có đầm
Hương sen ngào ngạt đến tầm ngẩn ngơ
Cầu đồng tử trên mặt hồ
Cầu Tiên Dung nối sang bờ bên kia
Rồng chầu khách sạn mi ni
Thiên nga ngựa trắng thầm thì bên nhau
Công viên nước ở phía sau
Nhiều trò chơi khác đua nhau hành nghề
Đu quay xe điện cận kề
Khách tham quan tưởng như về cõi tiên
Dù ai đi khắp mọi miên
Nhớ thăm cảnh đẹp Đầm Sen diệu kỳ!
Ngày 7-11-2007
NHA TRANG
Bãi tăm cát trắng chạy dài
Ngày đêm sóng biển nhớ ai xô bờ
Nha trang biển đẹp như thơ
Cáp treo Đảo Ngọc sững sờ khách chơi
Khánh Hòa ơi! Nha Trang ơi!
Bao la đất tốt tình người mênh mông
Người thân đón tiếp hết lòng
Ra về lưu luyến như không muốn về
Cam Ranh thắm đượm tình quê
Mênh mông cát trắng ba bề biển reo
Trời Cam ranh thật đáng yêu
Trên tầng mây nhớ buổi chiều Cam Ranh.
15/11/2007
CHÚC CÂU TUỔI VÀNG
Mừng ông sang tuổi bảy mươi
Tinh thần sức khỏe như người xuân qua
Công đầu là của mẹ cha
Ơn thầy dạy dỗ tạo ra hiền tài
Phu thế vẹn nghĩa hòa hai
Sinh ra ba gái một trai mạnh giàu
Chúc ông vui khỏe sống lâu
Hẹn mười xuân tới chúc câu tuổi vàng
Xuân 2008
BÁT THẬP TUỔI VÀNG
Mậu tý xuân nay tuổi Bạc về
Công Cha, công Mẹ nghĩa phu thê
Công Thầy dạy dỗ thành nhà giáo
Thất thật cổ lai, sức tràn trề
Tử, tôn hiếu thảo lại mạnh giàu
Điều kiện có thừa để sống lâu
Vợ hiền chăm sóc cơm canh ngọt
Bát thập tuoiir vàng sẽ trọn câu
Xuân 2008
TREO GƯƠNG ĐÓN TẾT
Hai bốn năm quản lý trường
Nghỉ hưu kỷ niêm tấm gương nhỉ này
Gương trong khung đẹp thơ hay
Sao gương lại bị đọa đày gió sương
Nỗi niềm gương nghĩ mà thương
“ Nhặt ” về treo ở trên tường nhà tôi
Nhìn gương bạn cũ bồi hồi
Bao nhiêu năm nữa gương tôi sẽ mờ
Gương trong, gương đẹp như thơ
Hẹn bây giờ, đến bây giờ mai sau?
Xuân Mậu Tý có vài câu
Treo gương đón tết bạn bầu mừng xuân.
Xuân 2008
THƯƠNG TA LỠ MẸ
Mười chín năm mẹ đi xa
Mẹ trăm năm tuổi nếp nhà vẫn xưa
Vườn cau, cao cá, hàng dừa…
Tháng năm thương nhớ Mẹ xưa vun trồng
Trước, sau vẫn hai cây hồng
Xanh tươi trĩu quả ngóng trông mẹ về
Trai, dâu mẹ hưu tại quê
Năm cháu nội đã yên bề thất gia
Nhiều cử nhân họ phạm nhà
Chắt ngoan nội ngoại năm nhà mười dư
Cháu Hoa thành lập công ty
Làm ăn phát đạt nhất nhì Quán Toan
Chắt Ngọc vui tới giảng đường
Hai chắt nội sẽ đến trường tại quê
Mười chín năm một trăm năm
Kính mong Cha Mẹ về tahwm nếp nhà
Thương cha nhớ mrj bao la
Nhiều đêm tỉnh giấc lệ nhòa quanh mi.
Hè 2008
TRÊN HỒ NÚI CỐC
Vui sao gặp cháu nơi đây
Hưởng tuần trăng mật tràn đầy niềm vui
Bốn mươi năm ngày cưới tôi
Hai già đôi trẻ bồi hồi vân vi
Hai cháu mơ ước những gì?
Bốn mươi năm nữa được đi thế này
Lướt hồ Núi Cốc mà say
Dập dình sóng vỗ ngất ngây tâm hồn
Thăm cảnh đẹp ngắm bảo tàng
Bao la đồi núi lại càng nên thơ
Chia tay chẳng hẹn bao giờ
Hồ Núi Cốc vạn ước mơ cho đời
Chia tay nhung nhớ My ơi1
Hai già hai trẻ đất trời Thái Nguyên.
Xuân 2009
MƠ
Đêm qua mơ ở bên em
Ánh trăng vằng vặc trước thềm ngắm hao
Trăng lên trăng đứng trăng tà
Tỉnh mơ em vẫn đảo xa quê mình
Cuộc đời em đẹp tươi xinh
Xôn xao nỗi nhớ bóng hình em tôi
Nửa vòng thế kỷ qua rồi
Vẫn yêu vẫn quý cái thời xa xăm.
Xuân 2009
NON XANH YÊN PHỤ
Xuân về vãng cảnh Tường Vân
Chùa cao mây phủ trắng gần như bông
Một vùng đồi núi trập trùng
Người đi trảy hội có cùng niềm vui
Cỏ cây nảy lộc đâm trồi
Tượng đài Hưng Đạo muôn đời uy nghiêm
Tình cha con một nỗi niềm
Thương dân yêu nước mọi miền ngợi ca
Non xanh Yên Phụ quê nhà
Xuân nào cũng đẹp cho ta cho mình.
Xuân Kỷ Sử 2009
BỒNG LAI CHÙA ĐỒNG
Non xanh yên Tử là đây
Bảy trăm năm lẻ nơi này hoang vu
Trần Nhân Tông nửa đời tu
Lầu son gác tía giã từ ngôi cao
Bạn cùng cùng Non Nước trời sao
Ăn chay niệm Phật thanh cao cuộc đời
Nước Nam có Phật ai ơi!
Trúc Lâm tam Tổ muôn đời ngợi ca
Khách thập phương A- Di- Đà
Cáp treo lơ lửng là là ngọn cây
Hẹn bao giờ lại tới đây
Chùa Đồng non nước trời mây mịt mùng
Dù đi muôn dặm non sông
Chưa về Yên Tử- Chùa Đồng hỡi ai.
Non xanh nước biếc dặm dài
Thiêng liêng Yên Tử- Bồng lai Chùa Đồng.
Ngày 10 tháng giêng năm Kỷ Sửu
SÁNG XUÂN
Sáng nay đi giữa cánh đồng
Chiêm xuân xanh mượt mênh mông đâu bờ
Đàn cò vỗ cánh ngẩn ngơ
Ngó nghiêng hẳn chúng tìm bờ kiếm ăn
Dòng mương nhỏ chảy lăn tăn
Bãi đồng bồi đắp bao lần phù sa
Bãi Thoi, bãi Giá quê ta
Chăn nuôi thủy sản, mọi nhà ấm no
Trên đê vàng óng đàn bò
Ung dung gặm cỏ, nhỏ to ì ào
Xa xa rau sạch đồng cao
Vẳng nghe tiếng hát ngọt ngào dân ca
Nắng xuân ấm áp chan hòa
Chiêm xuân hứa hẹn cho ta mùa vàng.
Xuân 2009
Chào mừng 1000 năm Thăng Long Hà Nội
ĐIỆN BIÊN PHỦ TRÊN KHÔNG
Chiến trường Mỹ Ngụy thua đau
Đàm phán Pari càng thảm sầu
Chiến lược pháo đài sang tập kích
Hoa Kỳ đe dọa Thủ Đô ta
Hà Nội trên không Điện Biên Phủ
Pháo đài thảm bại nhân loại ca
Hiệp đinh Pari bốn phía ký
Hoa Kỳ cút khỏi Miền Nam ta.
THÀNH PHỐ VÌ HÒA BÌNH
Lịch sử đất nước bốn ngàn năm
Bao đau thương mất mát thăng trầm
Thăng Long vẫn ngàn năm Văn Hiến
Mãi xứng danh Con Lạc Cháu Rồng
Tống, Nguyên, Minh, Thanh, Pháp, Nhật, Mỹ
Muốn Thăng Long đều phải ra đi
Thời đại Hồ Chí Minh muôn thuở
Hà Nội ra thành phố Hòa Bình.
BỐN NHĂM NĂM ẤY
Kính tặng thanh niên xung phong 115 Hải Dương.
Bốn nhăm năm chặng đường qua
Nghĩ về ngày ấy sao mà đáng yêu
Tuổi đôi mươi dáng yêu kiều
Trai tài, gái đảm, đáng yêu vô cùng
Một lòng gìn giữ non sông
Mưa bom, báo đạn cũng không sợ gì
Tuổi xuân có lệnh là đi
Vào Nam, ra Bắc quản gì gian truân
Một lòng vì nước vì dân
Bao nhiêu đồng đội đã không trở về
Bao con đường nhiều làng quê
Mười năm gắn bó tràn trề tình yêu
Người còn nay tuổi đã nhiều
Ông bà, nội ngoai, dâu yêu, rể tài.
Cháu chắt nội ngoại gái trai
Gia đình hạnh phúc như bài thơ xuân
Bốn nhăm năm tưởng rất gần
Nửa vòng thế kỷ tuổi xuân đâu còn
Một lòng, một dạ sắt son
Tình yêu Dân, Nước vẫn còn y nguyên
Đất nước đổi mới đi lên
Ông, Bà vẫn góp sức bền như xưa
Nêu gương sáng cụm dân cư
Bốn nhăm năm ấy vẫn như năm nào.
3/2009
GIỮ TRỌN TÌNH CA
Thân tặng các bạn yêu môn thể thao cầu lông
Xinh tươi trong trắng mượt mà
Mến yêu ta gọi em là cầu lông
Yêu em thỏa chí tang bồng
Sớm chiều đưa đón mải không muốn về
Yêu em càng thấy say mê
Bay ngang tạ dọc ôm về lòng đây
Đón đưa em dạ ngất ngây
Tưởng vờn thác bạc cầu mây sớm chiều
Tuổi cao ta vẫn càng yêu
Cầu lông em mãi sớm chiều cùng ta
Gió mưa thưa thớt thôi mà
Đẻ ta giữu chọn tình ta với nàng.
Xuân 2010
NGOẠI ƠI!
Cháu về quê ngoại thanh minh
Người đi tảo mộ riêng mình buồn sao
Bao la mộ thấp, lăng cao
Khói hương thơm ngát tỏa vào lăng không
Cháu tìm ra Nam Bắc Tây Đông
Ngoại ơi! Nước mắt chảy vòng qanh mi
Lòng buồn ngơ ngác ra đi
Mưa bay lất phất thấy gì nữa đâu
Linh thiêng ngoại ở trên đầu
Phù giúp cháu, chắt mạnh giàu an khang
Thanh minh thắp nén tâm nhang
Nhơ thương ngoại chốn suối vàng bơ vơ.
Chiều thanh minh 2010
MẢNH ĐẤT ANH HÙNG
Tặng tác giả và clb thơ Bạch Đằng Giang
Anh Bá có thơ Lòng Riêng
Bạn thơ tụ hội khắp miền gần xa
Bạch Đằng Giang một mái nhà
Văn hay, thơ đẹp, tuổi già càng xuân
Yêu nhau xa cũng nên gần
Rượu bia, đắng ngọt vơi dần chúc nhau
Già vui khỏe mạnh sống lâu
Trẻ vui quyết chí làm giàu vươn lên
Gia đình hạnh phúc ấm êm
Họ hàng nội ngoại dưới trên thuận hòa
Mừng câu lạc bộ thơ ta
Lòng riêng đẹp mãi như là mùa xuân.
Mùa xuân năm 2010
TRÒ CŨ THĂM THẦY
Kính tặng thầy Nghiêm Xuân Quế
Hiệu trưởng trường cấp I, xã Minh Hòa năm 1957
Chúng em trò cũ thăm thầy
Thăng Long- Hà Nội những ngày ngàn năm
Thầy quên, Trò nhớ tháng năm đầu đời
Thầy nay tuổi sắp chín mươi
Sống vui, vẫn khỏe tươi cười như xưa
Cả đời tạo lớp kế thừa
Dân giàu nước mạnh gió mưa trường tồn
Trường xưa, Trò cũ vẫn còn
Tuy xa xôi mặt, sắt son vẫn còn
Gặp Thầy thỏa nỗi nhớ mong
Tình Thầy Trò vẫn thắm nồng trái tim
Thời gian dù có nổi chìm
Chúng em giữ mãi trong tim hình Thầy
Ra về nhớ mãi hôm nay
Bao giờ lại được gặp thầy hàn huyên.
11/2010
MỪNG EM
Tặng Lưu Luyến, chủ tịch cự TNXP xã Minh Hòa
Mừng ngày mồng tám tháng ba
Ngắm em mãi đẹp như là mùa xuân
Nghe em dạy cháu ghép vần
Tưởng như tiếng suối hát gần quanh ta
Lời ru ấm áp mượt mà
Cháu ơi! Mau lớn mai ra giúp đời
Em vui anh cũng mỉm cười
Dẻo cơm, canh ngọt như thời còn xuân
Sáng chiều dã ngoại đôi lần
Cầu bay vợt múa đầy sân tiếng cười
Tháng ba mồng tám em ơi!
Vần thơ lục bát tặng đời, mừng em.
2010
CHẲNG HẸN HÒ
Tạm biệt Malaysia
Việt Nam Ma lay si a
Airlines én bạc cùng ta lên trời
Cua – la – lum – pơ đây rồi!
Nhà cao điện sáng tháp đôi anh hùng
Thánh đường Hồi Giáo nhà chung
Kia dinh Thủ Tướng lẫy lừng quyền uy
Quốc vương kế tiếp trị vì
Chẳng màng quốc sự chỉ đi tiệc tùng
Nhiều làn xe chạy thong dong
Không còi, không lấn, cầu vồng ba tư
Địa ốc dù xây kiểu gì
Bán nhà, không bán đất đi như mình
Dặm dài bát ngát màu xanh
Cây cọ như lúa quê anh tuyệt vời
Nhà máy mọc giữa núi đồi
Cao tầng siêu thị rạng ngời nước non
Sở hữu tập thể đâu còn
Nhiều ông chủ mới nước non mạnh giàu
Dù đi hay đến nơi đâu
Quốc Hoa Râm Bụt rạng màu hồng tươi
Kin Tinh cao nguyên ăn chơi
Khí hậu mát mẻ như trời Sapa
Chủ người Hoa giàu thứ ba
Sáu ngàn phòng khách thật là khang trang
Đất nước Bạn bằng Việt Nam
Dân hai tám triệu ít làm mà no
Dã bạn sang Singapo
Nhớ nhung nhiều chảng hẹn hò lại thăm.
12/11/2010
GIÀU, XANH, SẠC ĐẸP
Hoài cảm Singapo
Qua cầu sang Singapo
Huyền thoại Quốc Đảo ấm no mạnh giàu
Tối du thuyền dòng sông sâu
Hai bên thành phố điện màu đẹp tươi.
Đường bộ, không bụi, không còi
Cây xanh tỏa bóng khắp nơi phố phường
Siêu thị đẹp ngỡ thiên đường
Hai mươi triệu khách thập phương tìm vào.
Lòng đất xe điện tuyệt sao
Chạy vòng đất nước nơi nào bằng Sing
Lấn biển mở rộng đất mình
Nước mặn thành ngọt tài tình đó sao
Bể bơi nằm đỉnh trên cao
Ba tòa khách sạn nhiều sao cho đời
Ga hàng không khách đến chơi
Ba mươi chín cửa đưa người năm châu
Ai ơi du lịch nơi đâu
Giàu, xanh, sạch, đẹp hàng đầu là Sing.
12/11/2010
HOA MƯA
Loài hoa khoe sắc tỏa hương
Riêng Mưa khiu khẳng bên đường nơi Sing
Hoa Mưa trắng, ẩn lá cành
Hướng lê mây gió trời xanh tự tình.
Chẳng ai thấy được em xinh
Hỏi han mới biết là mình Hoa Mưa.
13/11/2010
ĐÓN HÀI CỐT EM VỀ
Nhờ ngoại cảm và tâm linh
Em đi, (1) nằm lại chiến trường(2)
Núi rừng cô quạnh ai thương nhớ cùng
Miền Nam đất rộng mênh mông
Hỏi tìm khắp chốn tiếng “ không ” trả lời
Cả nhà thương nhớ em ơi
Tìm đâu hài cốt một thời đã qua(3).
Bốn lần vong đi Nam Hà
Anh Hồng (4) dỗ hỏi, cả nhà khóc than!
Thương anh chị, nhớ xóm làng
Hồn thiêng ấp bóng gái ngoan Hoa Tờ
Nhiều lần khẳng định không mơ
Xã thôn, huyện tỉnh bây giờ là đây(5)
Cách ủy ban trái nửa cây
Bên trái mười mét nơi đây em nằm.
Dặn vào đường Hồ Chí Minh
Để thấy công trình hiện đại ngày nay
Đường xưa đạn xới bom cày
Tự do, độc lập đắng cay muôn phần
Khi về đường Một mới tân
Ngắm nhìn Đất Nước muôn phần đẹp tươi.
Hai ngày xe vô tới nơi
Chiều tà ngắm núi rừng nơi em nằm (6)
Lão thành cách mạng viếng thăm(7)
Dẫn vào cửa phật ngàn năm độ trì
Nghĩa trang khấn vái, vân vi
Đồng đội em có giúp gì được không?
Ba sáng sắm lẽ cầu mong
Thần rừng, thần núi, thần sông giúp gì?
Khóc em nước mắt tràn mi
Núi rừng, hoa dại thấy gì em đâu?
Cụ Tỵ (8) cung kính yêu cầu
Hương quay mặt đĩa, ngóc đầu chỉ vô
Cháu Nam báo cáo trận đồ
Anh Hồng chỉ đạo hồn vô quyết tìm
Hài cốt Em nằm cạnh bên
Phía trong cửa mét y nguyên hình hài
Chiều mười chín tháng mười hai
Đặt Em nằm nghỉ nhà hai sảnh đường
Bà con cô bác khói hương(9)
Sáng hai mươi tiền lên đường về quê ( 10)
Nhớ lời Em dặn ra về
Đường Một thành phố, làng quê đẹp giàu.
Em về mảnh đất chôn nhau(11)
Ông bà, cha mẹ, bạn bầu người thân
Viếng Em hoa tươi trắng ngần(12)
Đồng học, đồng ngũ, người thân họ hàng
Em nằm lồng kính xe tang
Mười hai cựu sỹ vinh quang bên mình
Đoàn kim nhạc, khúc quân hành (13)
Bài ca người lính xuân xanh một thời
Em về sống mãi giữa đời
Nghĩa trang liệt sĩ em ơi là nhà
Tuổi hai mươi đẹp như hoa
Đời em sống mãi như là Quê Hương.
Tháng 12 năm 2010
Chú giải:
1- Nhập ngũ 14/9/1965
2- Hy sinh 23/5/1968
3- 1968 – 2010 – 42 năm
4- Nhà ngoại cảm Nguyễn Thị Thành
Thôn Thọ Châu – Châu Sơn – huyện Duy Tiên - Hà Nam
5- Vong nói: Hài cốt nằm ở thôn Đông Yên- xã Duy Trinh – Duy Xuyên- Quảng Nam
6- Núi Hòn Bàng cách ủy ban xã Duy Trinh 500m phía trên có đồn Cây Thị
7- Cụ Đặng Mười nguyên bí thư Đảng ủy hướng dẫn vào chùa và nghĩa Trang liệt sĩ
8- Cụ Tỵ 86 tuổi có hai con liệt sĩ, cụ khấn, 2 nén hương quay trên mặt ( đĩa ra, một
ngóc đầu chỉ hướng liệt sĩ nằm.)
9- Gia đình anh chị Tám Thương và nhóm tìm hài cốt
10- Đảng ủy Hội đồng nhân dân, ủy ban nhân dân các ban ngành đoàn thể và lão
thành cách mạng xã Duy Trinh tổ chức lễ truy điệu và tiễn đưa.
11- Về đến nhà 8h sáng ngày 21/12/2010
12- Chiều 22 tháng 12 lễ viếng hài cốt liệt sĩ 23 vòng hoa trắng.
13- Đoàn Kim nhạc thành phố Hải Phòng gồm 60 người.
TỪ LŨY TRE LÀNG
Tặng cháu: Đinh Thị Thúy – Phó tổng giám đốc, Nữ doanh nhân thành đạt nhất MiSa
Doanh nhân thành đạt nhất Misa
Từ lũy tre làng của quê nhà
Ơn Tiên Tổ ông Bà, Cha Mẹ
Ơn Thầy Cô chắc cánh vươn xa.
Thuở hàn vi rách áo thiếu cơm
Nhà giáo thương binh đâu có sờn
Chăm học, chăm làm nuôi ý chí
Giảng đường đại học sẽ no cơm.
Đất nước đổi mới vững đi lên
Độc lập Tự do mãi vững bền
Ba nhăm tuổi rồng bay hội nhập
Rèn đức, tài giành giảo Sao Khuê.
Giỏi việc nước, đảm đang việc nhà
Chồng yêu thương càng giỏi thêm ra
Hai con chăm ngoan học hành giỏi
Hạnh phúc Đời từ lũy tre ra!
Tháng 11/2011
MUÔN VÀN NHỚ NHUNG
Bao nhiêu cây số biển khơi
Đảo San hô mãi chân trời xa xa
Dập dình sóng biển hát ca
Nơi du sinh thái sao mà đáng yêu.
Non xanh dáng vẻ diễm kiều
Thỏa lòng du khách bao nhiêu loại hàng
Nước xanh, cát trắng mênh mang
Phao bơi, tàu lượn sóng càng nhấp nhô
Lặn tìm ngắm dải san hô
Bao nhiêu du khách trầm trồ ngợi khen
Đảo san hô – biển Thái Lan
Chia tay/ Ta lại muôn vàn nhớ nhung.
13 tháng 4 năm 2011
ĐẤT, TRỜI THÁI LAN
Hoài cảm
Một chiều bay đên Thái Lan
Thủ đô băng Cốc ngập tràn cờ hoa
Tết xứ Người tiết tháng ba
Người người té nước cửa nhà vắng không
Núi đồi đồng ruộng mênh mông
Dân sáu mươi triệu, núi sông tuyệt vời.
Pataya thành phố ăn chơi
Nhất nhì thế giới cho đời vui chung.
Vàng tươi nơi ấy Hoàng cung
Chùa vàng tượng phật nhất vùng Á Châu
Núi thần hình phật nhiệm màu
Hoàng Tử nước Thái công đầu lưu danh
Vườn hoa Nong Noọch tươi xinh
Muôn loài hoa đẹp hữu tình đáng yêu.
Vườn thú thiên nhiên buổi chiều
Nhiều loài muông thú đáng yêu vô ngần
Bao la siêu thị cao tầng
Giá cao, giá thấp hay bằng nước ta?
Dặm dài không bãi tha ma
Tử đi hoàn vũ tro ra núi đồi
Chia tay bạn Thái Lan ơi!
Bồi hồi nhung nhớ - đất trời Thái Lan.
14/4/2011
TUỔI NGỌC
Mừng Thông Gia Tuổi Ngọc
Mừng Thông Gia qua tuổi Vàng Mười
Tân Mão Xuân này thọ chín mươi
Sống vui mạnh khỏe mười xuân tới
Tuổi Kim Cương quý, sẽ tới nơi.
Con, cháu gái, trai sống thuận hòa
Chăm sóc Tuổi Ngọc thắm thịt da
Cây cao Bóng Cả, ngời phúc ấm
Rạng rỡ Tổ Tông, đẹp Nếp Nhà!
Xuân Tân Mão 2011
DÂU NGOAN
Kỷ niệm mười năm ngày cưới của hai con
Nhà sinh bốn gái gả đi
Dâu về được một ước gì thêm trai
Con về nặng gánh hai vai
Việc nhà việc nước miệt mài học chăm.
Kính thương cha mẹ, yêu chồng
Ở ăn gái, rể, ngoài trong thuận hòa.
Mảnh mai chăm chỉ, nết na
Hai trai, một gái cả nhà yếm âu.
Ông bà vui, sẽ sống lâu
Dâu ngoan, gái đảm sang giàu tình thương.
Tự hào khắp chốn quê hương
Nếp nhà ta đẹp, yêu thương mặn nồng.
Con làm rạng rỡ tổ tông
Vần thơ lục bát mấy dòng tặng con.
Tháng 2 năm 2011
VỮNG BỀN THIÊN THU
Cháu ngoại mừng khánh thành Từ Đường Dương Tộc
Hôm nay con, cháu mẹ về,
Hương hoa dâng lễ, hả hê trong lòng.
Biết bao năm tháng chờ mong,
Từ Đường Dương Tộc tấm lòng cháu con.
Đất Ngoại xưa sẽ mãi còn,
Từ Đường to đẹp mốc son sáng lòa.
Tự hào truyền thống ông cha,
Tu nhân, tích đức mọi nhà ấm êm.
Từ đường hội tụ niềm tin,
Cháu chắt Dương Tộc vững bền thiên thu.
12/6/2011
THIÊN ĐƯỜNG LÀ ĐÂY
Thân tặng hai bạn Lâm – Xắn có con nữ doanh nhân thành đạt nhất Misa
Bạn sinh hai gái một trai
Nuôi con củ sắn, củ khoai thành người.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi
Ba cử nhân giỏi, vào đời hiển vinh.
Làm giàu cho nước non mình
Hạnh phúc gia đình hai bạn tầm cao.
Tre làng biệt thự nhiều sao
Chim, cây, cá, đá,…ai vào chẳng khen
Tuổi cao vẫn anh với em
Bóng bàn nhiều séc vẫn thèm chơi thêm.
Chiều tà vui cháu bên thềm
Thăng Long – Hà Nội hay miền thôn quê.
Nhớ cháu đi, nhớ ông về
Quê hương Tiên Động miền quê đẹp giàu
Hai bạn mạnh khỏe sống lâu
Trai, dâu, gái, rể sang giàu tình thương.
Cháu nội, ngoại vui tới trường
Gia đình hạnh phúc Thiên Đường là đây.
Tháng 11/2011
RẠNG RỠ TRE LÀNG
Tặng cháu: Đinh Thị Vân Trưởng phòng TV& HTKH Đạt 3 giải Gấu Vàng
Nhiều năm gắn bó bới Misa
Giỏi việc công ty đảm việc nhà
Như ong chăm chỉ đưa đón khách
Gấu Vàng cao quý đạt tới ba
Yêu nghề say đắm học hành chăm
Việc nhỏ việc to lo hết lòng
Bạn bè đồng nghiệp yêu, mếm, phục
Niềm vui hạnh phúc được gấp trăm.
Trưởng phòng tư vấn giỏi Misa
Phần mềm tin cậy của mọi nhà Văn thể mỹ chăm rèn luyện
Giao lưu nhiều trí tuệ thêm ra.
Ông bà nội, ngoại giúp cháu con
Chồng hỗ trợ thêm, yêu nét giòn
Vân là mây hồng, trời xanh thẳm
Rạng rỡ tre làng, đẹp nết " chăm"!
NƠI ĐÂY THIÊN ĐƯỜNG
Hải Phòng quốc tế, Nội Bài Airline én bạc lên trời cùng ta
Du lịch đất nước Trung Hoa
Vũ Đông điểm hẹn bao xa hỡi nàng
Đông, Tây, Thượng Hải giàu sang
Hai ba năm mở, thiên đàng là đây
Ngắm mình say đắm ngất ngây
Bao giờ lại đến nơi đây thiên đường.
Thượng Hải, chiều 22/8/2012
TÂY HỒ
Chiều thu viếng thăm Tây Hồ
Hoa sen thơm ngát ngẩn ngơ bao người
Đồi Cảnh Dương Võ Tòng ơi! Dưới mồ hẳn biết cảnh người đổi thay
Trời thu se lạnh mưa bay
Ven hồ liễu rủ, đường cây xanh rì
Bồng bềnh thuyền nhỏ lướt đi
Sóng xanh, nước bạc thầm thì hát ru
Tây Hồ đẹp, một chiều thu
Chia tay chưa hẹn mặc dù nhớ nhung.
Hàng Châu, chiều 23/8/2012
VẠN LÝ TRƯỜNG THÀNH
" Bất đáo Trường Thành phi hảo hán"
Mao trạch Đông
Ước ao nay tới Trường Thành
Công trình nhân tạo leo quanh núi đồi
Sau ngàn cây số em ơi?
Thành xây giữu nước của người Trung Hoa
Vũ Tần thống nhất sơn Hà Mồ hôi sương máu tạo ra thành này
Dòng người chiêm ngưỡng nới đây
Năm châu, bốn biển ngất ngây tự hào. Bắc Kinh sáng ngày 28-8-2012
CÂY HOA XỨ NÀY
Thượng Hải, Hàng Châu, Tô Châu
Bắc Kinh....hè phố đậm màu cây xanh.
Ngô đồng xanh lá tươi cành
Người yêu cây cảnh như anh yêu nàng.
Hoa đủ màu thật cao sang
Nơi khách sạn, khắp nẻo đàng đi qua
Tuần trăng vui thú tuổi già
Mai xa nhớ mãi cây hoa xứ này.
Bắc Kinh sáng ngày 28/8/2012
TRÀ LONG TỈNH
Nhớ nhất Long Trà Tỉnh Hàng Châu
Xanh, thơm, ngon , sạch hàng đầu Trung Hoa
Nhiều sản phẩm chè tạo ra
Chè xanh Long Tỉnh bài ca bao đời
Mai xa nhớ lắm em ơi!
Hương trà Long Tỉnh, nhớ người Hàng Châu.
23-8-2012
TRÀ ĐẠO BẮC KINH
Bắc Kinh trà đạo mình ơi
Cây bao bảy chục cho đời búp xanh
Chè thiên nhiên giữ bệnh lành
Một cân bạc tỷ, em, anh ngỡ ngàng
Ấm chén bằng ngọc cao sang
Rồng đen hóa đỏ trà càng thêm ngon
Dáng em tiếp khách tươi giòn
Ấm pha chén ngọc sắt son với đời
Say trà hay mến em tôi?
Hương thơm trà đạo đứng ngồi nhớ nhung. 28-8-2012
TÌNH RIÊNG
Tiếng thơ, tiếng lòng của một người thầy giáo, nhà báo, nhà thơ Bá Chẳng
Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam
Hội viên Hội Văn học –Nghệ thuật tỉnh Quảng Ninh
Chủ nhiệm CLB thơ Bạch Đằng Giang Hải Phòng
Đọc tập thơ “ Tình riêng” của Phạm Duyến, ta hiểu và cảm nhận được đây là tiếng
lòng, được chọn qua thể loại thơ- tiếng nói của tâm hồn, với những cảm xúc chân thành,
sâu nặng của một nhà giáo đã bốn mươi năm cần mẫn, miệt mài với công việc trồng
người. có thể nói thời khắc đó với anh như mới hôm nào, rất gần và còn bao gắn bó thân
thương!
Phạm Duyến yêu thơ, tìm đến thơ, tập làm thơ có thể tính từ buổi ban đầu vào học
trương sư phạm trung cấp tỉnh Hải Dương khóa 1962-1964 sau được bồi dưỡng trở thành
người khoa sử của trường Cao đẳng sư phạm tỉnh Hải Dương khóa 1977-1980 và còn cả
những năm tháng vần xoay với phong trào bổ túc văn hóa của các xã đảo trong huyện
Kinh Môn đằm sâu, đâu có ngại khó khăn, gian khổ. Đọc “ Tình riêng” đứa con tinh thần
của Phạm Duyến có lẽ đây là cách đặt tên cho tác phẩm, chó cái riêng mình, chứ thực tế
trong xã hội ai chả có tình riêng, góc khuất của sinh tồn, của người biết yêu và biết sống.
anh khéo chọn tên đề, tên cho sách, khéo triết lý có đời cái nghĩa “ Tình riêng” , một
phương châm sống đẹp đúng với lời ngợi ca truyền kiếp: “ Văn là người. Sử là gốc. Văn
là gạo, thơ còn là rượu kia”. Quả thật anh đã chọn cho chính mình con đường, một hướng
đi như thế.
Đúng “ Tình riêng” – ai cũng có cái riêng? Ai cũng có một thời để nhớ, để quên
…và không ít người đã đi tìm cái quên để nhớ! Phạm Duyến là vậy. Anh đã cảm nhận
một thời đã qua “ Tình riêng” luôn là cốt cách của bản thân mình. Thơ anh không huyền
ảo, cao siêu phức tạp, cầu kỳ…thường giản dị, chân thực mà vẫn sâu nặng, ấm tình người
ngay cả lúc về hưu vẫn còn mê say nghiệp làm thầy, nghĩa lớn:
Ước gì tuổi trẻ lại về đây
Mê mải say xưa nghiệp làm thầy
Phấn bảng luyện rèn bao thế hệ
Mái trường ghi tạc những lời hay
( Trường xưa vẫn nhớ)
Ước ao mải mê là thế, tiếng lòng của người thầy giáo Phạm Duyến là thế, yêu thơ,
còn tạc vào thơ cho “ Tình riêng” những ý đẹp lời hay- khi phải xa trường, xa các em học
sinh lại một cung độ khác đầy nhiệt huyết:
Tạm biệt đàn em với mái trường
Bạn bè đồng nghiệp vẫn yêu thương
Nghỉ hưu âu vẫn còn duyên nợ
Duyên nợ trồng người mãi vấn vương
( Tạm biệt đàn em với mái trường)
Có những tứ thơ, tạo cho bài thơ mang nặng tính ân tình, nó góp phần thăng hoa,
gây nhiều ấn tượng cho người đọc dễ thuộc lòng, nhất là khi chia tay với những học trò
yêu thương của anh ngày ấy:
Phút chia tay ngậm ngùi, lưu luyến
Ánh mắt nhìn lắng đọng yêu thương
Gửi các em lời chào tạm biệt
Nhớ xon xao trò nhỏ- mái trường
( Nhớ)
Phạm Duyến rất có sở trường khi chọn nhưng từ, ngữ vào thơ: Ngậm ngùi/ lưu
luyến/ yêu thương/ nhớ xôn xao…trong khổ thơ, thật hòa đồng với khung cảnh của “
Tình riêng” mà cảm mến biết bao! Tuy nhiên trong dòng chảy hồn thơ “ Tình riêng ”
Phạm Duyến còn mở rộng bao quát ở mọi bình diện, rộng tầm nhìn, rất yêu tin, ít thấy nỗi
niềm buồn phiền, oán trách. Chủ đề cảm hứng sáng tác nhiều nhất của anh vẫn là tình yêu
quê hương đất nước con người với đa sắc màu của cảm xúc đậm sâu mộc mạc, chân
thành như chính cuộc đời anh.
Vâng ! Minh Hòa quê hương của Phạm Duyến, lúc nào cũng hiện diện lung linh
sắc màu trong “ Tình riêng”.
Mở đầu là những vần thơ ghi nhớ công lao sinh thành, dưỡng dục của mẹ:
Mẹ già hoàn cảnh neo đơn
Em trai mười bốn vẫn còn thơ ngây
Kinh tế chưa thật đủ đầy
Tảo tần khuya sớm tháng ngày gian nan
Cả đời mẹ vì chúng con
Công lao như nước trong nguồn chẳng vơi…
( Học nghề sư phạm )
Rồi cả đến Hiệp An quê mẹ, anh cũng bồi hồi khi mỗi lúc có dịp về thăm và gặp
được người thân yêu:
Một năm có lẻ gặp em
Hiệp An quê mẹ, anh lên thăm nhà
Lòng anh cất vạn lời ca
Nhìn em anh tưởng như là trong mơ.
( Gặp em)
Trong mơ đẹp trên quê hương còn nữa – với Kinh Thầy, con sông hiền hòa quanh
năm có phù sa bồi đắp cho đồng ruộc tốt tươi, lòng người hội tụ:
Phù sa sông nước Kinh Thầy
Hai bờ ngô, mía đường đây ngọt ngào
Đường dài chẳng quản gian lao
Nắng như đổ lửa chẳng hao chí bền.
( Trên đường quê ta)
Quê hương đã đùm bọc, chở che anh qua năm tháng nên người. Cái đó còn đồng
hành với “ Tình riêng” không quên trên quê hương đất mẹ, đó là tình thày trò xưa:
Thơ tăng thày Nghiêm Xuân Quế, Hiệu trưởng trường cấp I xã Minh Hòa:
Trường xưa trò cũ vẫn còn
Tuy xa xôi mặt sắt son tấm lòng
Gặp thày thỏa nỗi nhớ mong
Tình thày trò vẫn thắm hồng trái tim
( Trò cũ thăm thầy)
Thơ tặng bạn đồng nghiệp nhà giáo Trương Minh Thanh mừng tuổi bạc cùng quê
hương ở xã Minh Hòa:
Mừng ông sang tuổi bảy mươi
Tinh thần sức khỏe như mười năm qua
Công đầu lả của mẹ cha
Ơn thày dạy dỗ tạo ra hiền tài
( Chúc câu tuổi vàng)
Anh không quên có cả thơ viết tặng bạn thơ, khi có tập “ Tình riêng” ra mắt bạn
đọc- thật là một sự chu đáo rất chân quê của “ Tình riêng” đáng yêu và đáng nhớ:
Anh Bá có thơ “ Lòng riêng”
Bạn thơ hội tụ khắp miền gần xa
Bạch Đằng Giang một mái nhà
Văn hay, thơ đẹp, tuổi già càng xuân
Yêu nhau xa cũng như gần…
( Lòng riêng đẹp mãi)
Với tình nhà, khi được trong ấm ngoài êm, Phạm Duyến với “ Tình riêng” rất biết
tôn trọng, yêu thương, tự hào về vợ con, nhất là đứa con dâu- Vốn quý của sự nối dõi
tông dường:
Dâu ngoan, gái đảm sang giàu tình thương
Đây là lời khen của một nhà có phúc, tạc thành thơ, còn được tiếp trong “ Tình
riêng” của Phạm Duyến khi nói về con dâu ngoan:
Tự hào khắp chốn quê hương
Nếp nhà ta đẹp yêu thương mặn nồng
Con làm rạng rỡ tổ tông
Vần thơ lục bát mấy vần tặng con
( Dâu ngoan)
Phạm Duyến là nhà giáo nên thơ anh mang nặng tính nghề nghiệp. Đi đến đâu anh
cũng ghi chép, họa phác bằng thơ, có thơ mang về. Cái chủ yếu là để kỷ niệm cho cuộc
đời, sau là cho con cháu đọc cùng người thân thương trong gia đình với bạn bè đồng chí
anh em… Đó là một hồn thơ rất tình người, đậm sắc “ Tình riêng”.
Mấy năm gần đây anh được vợ, con và ngành giáo dục tạo điều kiện cho đi tham
quan du lịch khắp Bắc- Trung – Nam và cả vùng Đông Nam châu Á khi anh đến thăm:
Côn Đảo anh hùng
Một chiều nay đến Côn Lôn
Biển xanh ngọc bích sóng cồn nhấp nhô
Núi rừng hồ đẹp như mơ
Bùi ngùi trong dạ sững sờ thương đau.
( Côn Đảo)
Khi anh đến Quảng Nam tìm em là liệt sỹ:
Nơi đến tìm em đất Quảng Nam
Trời mưa nước lũ mãi ngập tràn
Không đến tại trời em thứ lỗi
Anh chị buồn ngấn lệ thở than
( Tìm em)
Khi anh đến núi Bà Đen ở Tây Nình:
Đến Tây Ninh thăm núi Bà
Cáp treo lơ lửng là là ngọc cây
Tự bao giờ có núi này
Chùa cao, chùa thấp ắp đầy thiện tâm.
( Núi Bà Đen)
Khi anh đến Hạ Long Quảng Ninh:
Rồng chầu núi Ngọc mãi xa xa
Núi Ngựa, núi Voi, núi chọi gà
Duyên dáng soi mình trên nước biếc
Bồng bềnh sóng vỗ nhịp chèo ca.
( Hạ Long)
Khi anh đến Đà Lạt:
Đà Lạt thành phố núi đồi
Nhà cao kiểu dáng đứng ngồi nhấp nhô
Tuyệt vời ai vẽ, ai tô
Mây vương khe núi, xanh mờ thông reo
Xe lên dốc, lại vượt đèo
Hồ than thở, lũng tình yêu hẹn hò.
( Đà Lạt đẹp sao)
Và còn hàng chục điểm đến khác mà anh tạc vẽ lại bằng thơ, rất sắc sảo trong “
Tình riêng” gây cảm kích lòng người. Đối với trong nước là vậy. Còn đối với các nước
Đông Nam Châu Á:
Khi anh đến Tây Hồ Trung Quốc:
Trời thu se lạnh mưa bay
Ven hồ liễu rủ vườn cây xanh rì
Bồng bềnh thuyền nhỏ lướt đi
Sóng xanh nước bạc, thầm thì hát ru.
( Tây Hồ)
Khi anh đến Singapo:
Qua cầu sang Singapo
Huyền thoại Quốc Đảo ấm lo mạnh giàu
Tối du thuyền dòng sông sâu
Hai bên thành phố điện màu đẹp tươi
Đường bộ không bụi không còi
Cây xanh tỏa bóng khắp nơi phố phường.
( Giàu, xanh, sạch, đẹp)
Các nước khác của Đông Nam Á cũng được ghi tạc bằng những vần thơ mộc mạc
như thế mà vẫn uyển chuyển hút lòng người.
“ Tình riêng” của Phạm Duyến có thể nói tình thơ đã vượt qua ra ngoài cái sở hữu
riêng mình, mà bao nhiêu nghĩa ân tình sẻ chia.
Đúng! Đọc và suy ngẫm mỗi bài thơ Phạm Duyến như vẽ lại cho ta những bức
tranh đẹp của cuộc đời từng trải, của lý trí, của tình yêu, thiên nhiên, đất nước, con
người… Nói “ Tình riêng” của mình, chỉ một cách nói. Thực ra, “ Tình riêng” đâu chỉ nói
về mình. Trong thơ làm gì có sự phân chia rạch ròi như vậy? Cái tôi của Phạm Duyến
được xem như hạt nhân hội tụ, thì bình diện bao quanh những mối quan hệ tình người.
Tính Phạm Duyến vốn khiêm nhường chan hòa, cởi mở, dễ hòa đồng, yêu thương, hiếu
thảo…Là người con, khi cha mẹ qua đời, anh nhớ thương da diết, đã khóc bằng thơ:
“Mẹ đi trời đổ mưa tuôn”
( Bao dòng lệ rơi)
Xin được dành những khoảng không yên lặng cho độc giả, cho tác giả suy ngẫm
thêm để hành trang luôn đong đầy “ Tình riêng”- Nghĩa cả hồn thơ.