thang 3.2011 mail · 2011-05-19 · - nếu muốn nghe bài giảng lễ lòng thương xót các...

36

Upload: others

Post on 25-Dec-2019

4 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

THƯ NGỎ

I- Trong tháng 3-2011, kính mời anh chị em tham dự những buổi Tĩnh tâm Mùa Chay và Thánh Lễ Kính Lòng Thương Xót Chúa theo lịch trình sau :

1- Thứ Bảy (05-03) : Lúc 4g00 chiều, tại nhà thờ Kim Bích (1/11 Khu Phố 2, Hố Nai, Biên Hòa)

2- Thứ Hai (07-03) : Lúc 5g00 chiều tại nhà thờ Bắc Đoàn (Ấp Đình, Xã Tân Phú Trung, Huyện Củ Chi)

3- Thứ Sáu (11-03) : - Lúc 3g00 chiều tại nhà thờ Tân Mai (72/1 KP5 Tân Mai, Biên Hoà) - Lúc 5g30 chiều tại nhà thờ Trà Cổ (131 ấp Trà Cổ, xã Bình Minh, huyện Trảng Bom, Đồng Nai)

4- Thứ Hai (14-03) : Lúc 4g00 chiều tại nhà thờ Kim Lâm (Hạt Phương Lâm)

5- Thứ Tư (16-03) : Lúc 7g00 tối tại nhà thờ Bác Ái (số 144 Nguyễn Thượng Hiền, P.1, Q. Gò Vấp)

6- Thứ Năm (17-03) và Thứ Sáu (18-03) : Lúc 5g30 chiều tại nhà thờ Trung Mỹ Tây (số 40/4 Trung Mỹ Tây, Xã Trung Chánh, H. Hốc Môn).

7- Thứ Hai-Ba-Tư (21-21-23/03) : Lúc 6g00 chiều tại nhà thờ Nghĩa Hòa (25/18 Nghĩa Hoà, Phường 6, Tân Bình)

8- Thứ Hai-Ba (28-29/03) : Lúc 5g30 chiều tại nhà thờ Lộc Hưng (58/6 Chấn Hưng, Phường 6, Tân Bình)

9- Thứ Hai-Ba-Tư (28-29-30/03) : Lúc 7g30 tối tại nhà thờ Sao Mai (130/54 Nghĩa Phát, Phường 7, Tân Bình) II- Thánh Lễ Kính Lòng Thương Xót Chúa hàng tháng tại các địa điểm sau :

1- Thứ Ba Đầu Tháng (01-03) : Lúc 5g00 chiều tại nhà thờ Công Lý (62/147A Lý Chính Thắng, Phường 8, Q.3 - bên bờ Kênh Nhiêu Lộc, dưới chân cầu Công Lý). Sau Thánh Lễ, lúc 18g30, có buổi Nói Chuyện Chuyên Đề về “KỸ NĂNG SỐNG và SỐNG THÁNH LỄ”.

2- Thứ Ba tuần thứ III trong tháng (15-03) : Lúc 2g00 chiều tại nhà thờ Thiên Ân (179 Lê Niệm, P.Phú Thạnh, Q.Tân Phú).

3- Thứ Tư Đầu Tháng (02-03) : - 3g00 chiều : nhà thờ Tân Phước (245 Nguyễn Thị Nhỏ, P.9, Q. Tân Bình) - 5g30 chiều : nhà thờ Bình Thuận (722 Tân Kỳ Tân Quý - P. Bình Hưng Hoà, Q. Bình Tân)

4- Thứ Tư tuần thứ II trong tháng (09-03) : lúc 5g30 chiều tại Nhà Thờ Đá Vĩnh Hòa (86/75 Ông Ích Khiêm, Phường 5, Q.11)

5- Thứ Tư Cuối Tháng (30-03) : lúc 5g30 chiều tại nhà thờ Nam Hải (số 277 Phạm Hùng, Phường 4, Quận 8)

6- Thứ Năm Đầu Tháng (03-03) : lúc 7g00 tối tại nhà thờ Bác Ái (số 144 Nguyễn Thượng Hiền, P.1, Q. Gò Vấp).

7- Thứ Năm Hàng Tuần, từ 12g45 tại nhà thờ Chí Hòa (149 Bành Văn Trân, P.7, Q. Tân Bình).

8- Thứ Sáu Đầu Tháng (04-03): - 3g00 chiều : nhà thờ Phanxicô Xaviê (còn gọi là nhà thờ Cha Tam, số 25 Học Lạc, Phường14, Quận 5). - 5g15 chiều : nhà thờ Đồng Tiến (số 54 Thành Thái, Phường12, Quận 10).

9- Thứ Sáu Tuần Thứ III trong tháng (18-03): lúc 5g30 chiều tại nhà thờ Trung Mỹ Tây (số 40/4 Trung Mỹ Tây, Xã Trung Chánh, H. Hốc Môn).

10- Thứ Sáu Cuối Tháng (25-03): lúc 5g30 chiều tại nhà thờ Tân Đông (số 8/10A Ấp 4, Xã Đông Thạnh, Huyện Hốc Môn).

11- Thứ Bảy Tuần II, III và IV: lúc 6g15 chiều tại nhà thờ Hòa Hưng (104 Tô Hiến Thành, P.15, Q. 10).

13- Chúa Nhật tuần thứ II trong tháng (13-03) : lúc 4g00 chiều tại nhà thờ Nam Hải (số 277 Phạm Hùng, Phường 4, Q.8)

14- Chúa Nhật tuần thứ III trong tháng (20-03): lúc 3g00 chiều tại nhà thờ Phaolô Tên Lửa (280 Đường Vành Đai Trong- P.Bình Trị Đông- Quận Bình Tân) III- Sinh Hoạt Dành Cho Giới Trẻ : Mời các bạn đến với ĐIỂM HẸN GIÊSU:

1-Tại nhà thờ Nhân Hòa (45 Hồ Đắc Di, Ngã tư Trường Chinh và Cộng Hòa, P. Tây Thạnh, Q. Tân Phú, cạnh nhà hàng Thiên Thai) lúc

20g00 tối Chúa Nhật Tuần II trong tháng. Tháng này là Chúa Nhật 13-03 chủ đề “Giuse, Người Công Chính”

2- Tại nhà thờ Công Lý (62/147A Lý Chính Thắng, P.8, Q.3, cạnh bờ kênh Nhiêu Lộc, dưới chân cầu Công Lý) lúc7g30 tối thứ sáu đầu tháng. Tháng này là Thứ Sáu 04-03 chủ đề “Yêu Vội” IV- Bác Ái Tháng 03-2011 :

1.Chúa Nhật 27-03 : Đi thăm và tặng 1000 phần quà cho bà con nghèo xứ Lán Tranh, Lâm Hà - Lâm Đồng.

2.Tu bổ con đường giao thông nông thôn dài 3km từ QL 62 đến nhà thờ Tân Đông, giáo phận Mỹ Tho, Huyện Thạnh Hoá, Long An (kinh phí khoảng 60 triệu)

3.Cung cấp 70 phần cơm trưa mỗi ngày (mỗi tháng 15 triệu) trong chương trình “Bữa Cơm Tình Thương” cho các bệnh nhân nghèo trong Bệnh Viện Ung Bướu Gia Định.

4.Học bổng Lòng Thương Xót cho sinh viên học sinh nghèo, hiếu học, học giỏi ở vùng sâu vùng xa.

Xin anh chị em rộng tay đóng góp cho những chương trình Bác Ái này. Tặng phẩm xin đưa đến Lều Phục Vụ mỗi chiều thứ năm tại nhà thờ Chí Hòa, bỏ vào Thùng Bác Ái, hoặc liên lạc với anh Chiêu (0983494714). Nhóm phục vụ có xe chở hàng bác ái, anh chị em có nhu cầu xin liên hệ anh Chính (01212835340). V- Công Tác Bác Ái: Cộng Đoàn Cầu Nguyện Lòng Thương Xót Chúa giáo xứ Chí Hoà đã thực hiện trong tháng 2-2011:

1-Dâng lễ và tặng 1000 phần quà cho các gia đình nghèo tại Trung Tâm Bác Ái Xã Hội Hòa Bình, Huyện Giồng Riềng, Tỉnh Kiên Giang.

2-Dâng lễ Kính Lòng Thương Xót Chúa tại nhà thờ An Sơn – Mẹ Vô Nhiễm (Kênh E2, Xã Thạnh Lợi, H.Vĩnh Thạnh, Cần Thơ) Tặng 160 phần quà cho các bệnh nhân, già neo đơn ở An Sơn.

3-Tặng 200 phần quà cho các gia đình nghèo ở Núi Tượng, H.Hòn Đất – Kiên Giang

4-Tặng quà cho 17 Mái Ấm nuôi dưỡng người Khuyết Tật, Mồ Côi, HIV, Cơ Nhỡ, Lỡ Làng, Hưu Dưỡng.

5-Đi thăm và tặng 65 phần quà cho những gia đình nghèo lượm ve chai ở Bến Đò Thủ Thiêm.

6-Tặng 200 phần quà cho những người khiếm thị ở các Quận 6,7,8,9, Gò vấp và Bình Tân.

7-Cung cấp 70 phần cơm trưa mỗi ngày (mỗi tháng 15 triệu) trong chương trình “Bữa Cơm Tình Thương” cho các bệnh nhân nghèo trong Bệnh Viện Ung Bướu Gia Định.

8-Tặng 5 xe lắc, 6 xe lăn cho những người nghèo khuyết tật. 9-Trao 30 “Học Bổng Lòng Thương Xót” cho các em sinh viên

nghèo hiếu học (mỗi học bổng 2 triệu) 10-Những công việc bác ái khác như : - Giúp tiền thuốc, tiền xe, viện phí, tiền nhà, gạo, trợ cấp vốn…

cho một số gia đình nghèo, khuyết tật, neo đơn, con mọn, hoàn cảnh khó khăn.

- Giúp chị em lầm lỡ sinh con và cưu mang con. - Phụ giúp ma chay cho những gia đình nghèo.

VI- Mời anh chị em đọc Tập San “Nhờ Mẹ đến với Chúa” cũng như chia sẻ trao đổi những suy tư, cảm nghĩ trên trang blog. Địa chỉ Blog : vn.myblog.yahoo.com/doiquan_aoxanh - Nếu muốn nghe Bài Giảng Lễ Lòng Thương Xót các ngày thứ năm tại nhà thờ Chí Hòa, xin mở trang web: tinvui.info - Nếu muốn nghe Bài Giảng Lễ Lòng Thương Xót tại các nhà thờ khác, xin mở trang web: menchuayeunguoi.com

Xin anh chị em đóng góp bài vở, hoặc giới thiệu các chứng nhân để tập san thêm phong phú và những giờ cầu nguyện được sống động. Bài viết xin gởi theo địa chỉ email: [email protected]

Kính chúc anh chị em tràn đầy Ân Sủng và Bình An nơi Lòng Chúa Xót Thương qua lời chuyển cầu của Mẹ Maria.

Tập San Nhờ Mẹ Đến Với Chúa Tháng 03-2011

LỜI THÌ THẦM MÙA CHAY *Lm. Giuse Trần Đình Long

Dòng Thánh Thể Chúng ta đang bước vào Mùa

Chay, nhưng đó không phải là Mùa Chay thứ nhất trong cuộc đời mỗi người. Nếu hôm nay có người đặt câu hỏi “Mùa Chay là mùa gì ?” chắc ai cũng có thể trả lời một cách dễ dàng thuộc lòng theo giáo lý. Nhưng nếu tôi tự đặt câu hỏi ấy cho chính mình : “Mùa Chay là mùa gì đối với tôi ?”. Câu trả lời thật sự không phải là dễ, mặc dầu bao nhiêu Mùa Chay đã từng trôi qua trên cuộc đời tôi rồi.

Đối với giáo dân Việt Nam, nhất là các giáo dân thuộc xứ đạo miền Bắc, thì không khí Mùa Chay nó bàng bạc tính chất đạo đức tình cảm hơn là dấn thân vào cuộc vượt qua của Đức Giêsu Kitô, vì thế các nghi thức thường hướng về cuộc tử nạn đau thương của Đức Giêsu rồi cắm chặng ở đó, bị sa lầy ở đó, không rút chân ra được để vươn tới chân lý tuyệt đối là sự phục sinh của Đức Kitô. Gọi là chân lý tuyệt đối vì sự phục sinh của Đức Giêsu là đích điểm của Mùa Chay, và cũng là cùng đích của Kitô hữu, vì nếu cuộc tử nạn của Đức Kitô mà không có phục sinh thì thử hỏi chúng ta đi đạo làm cái gì ?

Mùa Chay là mùa mọi kẻ tin dìm mình vào đại dương lòng thương xót của Chúa, dìm đời mình vào cuộc tử nạn của Đức Kitô, để máu và nước từ trái tim Chúa đổ ra rửa sạch và thánh hoá những con người tội lỗi và biến đổi thành con người mới trong Đức Kitô phục sinh. Nói rõ hơn Mùa Chay là mùa mỗi người phải dừng lại để thu góp tất cả những tất bật lo âu từ vật chất như cơm ăn áo mặc nhà ở, đến những khổ não tinh thần như tuổi già, bệnh tật, sự chết và mọi thứ dằn vặt tâm trí mình, kể cả tội lỗi. Tất cả những lao tâm khổ tứ ấy mỗi người hãy gom lại mà trút lên vai Đức Kitô cho Ngài gánh lấy, rồi một lòng một dạ đi theo Ngài. Kinh Thánh nói : “Mọi nỗi lo âu anh em hãy trút cả cho Ngài, vì Ngài lo đến anh em” (1P 5,7).

Như thế Mùa Chay không phải là mùa chúng ta dừng lại để “thương xót” Đức Kitô, mà hãy để Chúa “xót thương” ta. Đó thực là

mùa những đứa con hoang đàng quay về để được xót thương. Vì thế ngày thứ tư Lễ Tro mở đầu mùa chay, Lời Chúa trong bài đọc hai, thánh Phaolô đã hô lớn lên rằng : “Này đây, chính bây giờ là thời Đại Sủng”. Đại sủng là ơn huệ lớn lắm, vô cùng lớn.

Gọi là ơn huệ vô cùng lớn, mà thân phận của mỗi người chúng ta, như thân phận con ốc, đã phải mang cái vỏ nặng nề là những lao đao vất vả cuộc đời, chưa kể tội lỗi, lết đi không nổi mà mỗi năm còn phải dừng lại 40 ngày để thương khóc sự khổ nạn của Đức Giêsu, thì làm sao có thể gọi Mùa Chay là mùa ĐẠI SỦNG, ĐẠI PHÚC được.

Đức Giêsu không muốn như thế. Ngài đã nói với chúng ta qua các phụ nữ đạo đức ở Giêrusalem rằng : “Hỡi phụ nữ Giêrusalem, đừng thương khóc tôi, nhưng hãy thương khóc lấy mình và con cái các bà” (Lc 23,29).

Không phải Đức Giêsu là Đấng cần được thương xót, mà chính chúng ta mới là những kẻ đáng thương và cần được xót thương. Chúng ta đáng thương không phải vì chúng ta đạo đức tốt lành, xứng đáng được thương, nhưng vì “Thiên Chúa là tình yêu”, vì tấm lòng của Thiên Chúa là như vậy: “Có phụ nữ nào quên được đứa con thơ của mình, hay chẳng thương đứa con mình đã mang nặng đẻ đau? Cho dù nó có quên đi nữa, thì Ta, Ta cũng chẳng quên ngươi bao giờ” (Isaia 49,15); “Ra khỏi thuyền, Đức Giêsu thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăm sóc” (Mc 6,34). Chúa dong duổi đi tìm những con chiên lạc.

Dưới đây là những “LỜI THÌ THẦM MÙA CHAY”, lời chứng của những “đứa con hoang đàng” cảm nghiệm được lòng thương xót của Chúa. Lời Chứng Của Người Mù Trở Về Với Chúa

“Con tên là Antôn Trần Quang Duyên, sinh năm 1961, ở giáo xứ Ngọc Lâm. Con có đôi điều chia sẻ cùng cha và nhờ cha linh hướng cho con.

Năm 1987 chẳng may con bị tai nạn lao động hư mất 2 mắt. Đó là 1 cú sốc rất lớn trong cuộc đời của con, tinh thần lẫn thể xác con bị suy sụp hoàn toàn. Sau đó con bị chứng bệnh tê bại trong 1 năm trời nữa. Từ đó con xa lánh mọi người, sống trong sự mặc cảm buồn tủi cho thân phận mình. Và cũng từ đó con bỏ Chúa, không đi lễ đi nhà thờ nữa. Cuối năm 2000 con lập gia đình, rồi có được 2 đứa con. Cháu lớn tên là Têrêsa Hiền, 9 tuổi. Cháu bé tên là Antôn Bảo, 5 tuổi.

Cho đến năm 2008, con vẫn chưa chịu đi lễ, chỉ ở nhà đọc kinh. Cha sở đến động viên con đi lễ nhưng con vẫn lì như trâu, không chịu đi. Sau đó có người hướng dẫn con đến Lòng Thương Xót Chúa, nhưng có 1 ma lực nào đó ngăn cản nên con trốn tránh chưa đi.

Cho đến tháng 5/2009 có 1 người bạn đến nhà con chơi. Lúc đó tự nhiên có 1 cái gì đó thôi thúc, con hỏi bạn sáng mai có đi lễ không cho con đi ké với, người bạn đó đồng ý. Sáng hôm sau con đã dậy từ lúc 2 giờ sáng chờ anh bạn đến chở con đi nhà thờ dâng lễ. Đi được 2 ngày, đến ngày thứ 3 anh bận công việc không đi được. Con vẫn đợi cho tới sáng. Thế là mất một buổi lễ. Đến ngày thứ 4, con quyết định lần mò từng bước đến nhà thờ đi lễ một mình. Cảm tạ Chúa và Mẹ đã cho con đến nơi tham dự thánh lễ, về đến nhà được bình an. Kể từ đó cho đến nay, ngoại trừ đau bịnh, con chẳng bỏ thánh lễ nào.

Suốt hai mươi mấy năm bỏ Chúa mà Chúa vẫn không bỏ con, nay con đã được ơn hoán cải nhờ Lòng Thương Xót Chúa ban. Con nói ra đây những điều xảy ra trong cuộc đời của con, và xin cha cho con 1 lời khuyên. Con có người bạn bị hư thận, nay con muốn hiến cho bạn con 1 trái thận để cứu bạn ấy theo Lời Chúa dạy : “mến Chúa yêu người” là 2 giới răn trọng nhất. Đó là những lời chia sẻ tâm tình thật lòng của con.

Kính chúc cha và cộng đoàn lòng thương xót được muôn hồng ân của Chúa.” Lời Chứng của một Sinh Viên Lạc Đạo

“Con là một sinh viên. Trước kia con đến với Chúa như một người vô thần, đi lễ Chúa Nhật chẳng qua chỉ để cho khỏi mắc tội, đi cho có, cầu nguyện thì qua loa. Mọi chuyện bắt đầu khi con bước vào năm 2 Đại Học. Con học 1 môn về xã hội, nói rằng mọi thứ đều do con người quyết định, không có sự hên xui may rủi nào cả, không có quyền năng hay phép tắc nào giúp đỡ. Thế là con dần xa Chúa, bỏ lễ, không cầu nguyện.

Thế là điều gì đến sẽ đến, con vô tình làm rớt bức ảnh Chúa Giêsu lòng thương xót của chị con mang về, và con bắt đầu vác thánh giá từ đó. Con bị bệnh về hệ niệu, làm xét nghiệm siêu âm, mọi thứ đều bình thường, nhưng trong người vẫn khó chịu, mệt mỏi, uống thuốc mấy tháng trời không hết. Trong năm đó việc học cứ dồn dập, con rớt 4 môn học, tưởng chừng như không còn cơ hội để tốt nghiệp. Con hoang mang, bấn loạn tâm trí.

Trong lúc ấy con chợt nhớ đến bức ảnh Chúa Giêsu Lòng Thương Xót, con liền tới nhà thờ Chí Hòa mỗi chiều thứ năm tham dự giờ cầu nguyện và thánh lễ kính lòng thương xót. Hằng ngày con lần hạt sáng tối, 3 giờ chiều lần chuỗi lòng thương xót. Ròng rã 2 năm trời, con cầu nguyện với cả tâm tình phó thác và dâng hiến cuộc đời cho Chúa.

Tạ ơn Chúa, cảm ơn cha và cộng đoàn đã cầu nguyện cho con, bây giờ con đã khỏi bệnh, đang chuẩn bị thi tốt nghiệp ra trường. Vài dòng tâm sự con xin chia sẻ với lời nhắn gởi hãy chuyên tâm cầu nguyện, đừng nản chí, Lòng Thương Xót Chúa không bỏ rơi bất cứ ai tín thác nơi Chúa.” Lời Chứng của Hai Cha Con Xa Chúa

“Con là Maria Nguyễn Thanh Liên, 45 tuổi. Con đến cầu nguyện lòng thương xót Chúa thứ năm hàng tuần ở nhà thờ Chí Hòa từ hồi tháng 3 năm 2010.

Con là đứa con sa ngã, đã bỏ Chúa, không xưng tộâi rước lễ 15 năm. Gia đình con nghèo lắm, ba con bỏ đi hơn 35 năm, một mình mẹ con gồng gánh nuôi 10 người con. Anh em chúng con dùm bọc lẫn nhau, làm đủ thứ nghề để mưu sinh.

Khi nghe người quen giới thiệu đến nhà thờ Chí Hòa cầu nguyện linh lắm, con cũng đến. Con đã được Chúa thương tha thứ và ban rất nhiều ơn.

Ba con năm nay 81 tuổi, đã trở về xưng tội rước lễ sau 35 năm bỏ Chúa. Gia đình con mừng lắm. Con cũng được xưng tội rước lễ lại sau 15 năm. Em gái của con, 19 tuổi, bớt đua đòi ham chơi, chịu đi học lại.

Và ơn đặc biệt là con đã bán được nhà để trả hết nợ. Hôm thứ năm đầu tháng đầu năm, con bốc được lộc xuân :“Anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho.” Con xin ơn bán nhà gần một năm rồi chưa được, khi con được lộc ấy, con cầu nguyện và Chúa đã ban ơn cho con. Nay con xin gửi cha chút xíu làm bác ái, tuy là món quà nhỏ bé nhưng chứa đựng rất nhiều tâm tình của con.” Lời Chứng của Kẻ Xì Ke

“Con là Giuse Duy Tân. Con tâm sự với cha và xin cha cùng cộng đoàn cầu nguyện cho con.

Con sử dụng ma túy từ năm 18 tuổi đến nay đã 32 tuổi rồi mà vẫn còn nghiện. Từ nhỏ đến giờ con chẳng giúp gì cho gia đình mà còn

làm khổ cha mẹ và anh chị em. Con cũng đi cai ma túy nhiều lần rồi mà cũng không đâu vào đâu.

Năm 2002 con bị đưa vào trường cai nghiện bắt buộc, thời gian là 5 năm. Trong thời gian học tập ở trường, con buôn bán bồ đà thuốc lá, và con có tiền. Con dùng tiền đó vào những cuộc ăn chơi và sử dụng ma túy. Kết quả là con bị nhiễm HIV/AIDS.

Cuối năm 2006, con ngã bệnh. Lúc đó sức khỏe của con rất yếu. Con được đưa vào bệnh viện Phạm Ngọc Thạch để điều trị. Bác sĩ chẩn đoán 95% là con chết.

Nhờ cha và cộng đoàn cầu nguyện, Chúa thương cứu giúp, con đã khỏe lại. Những lúc bi đát nhất trong đời, lúc thập tử nhất sinh thì con nhớ tới Chúa. Thế nhưng khi khỏe mạnh thì con lại quên Chúa. Con tiếp tục nghiện ngập ma túy. Cha ơi, đức tin của con kém lắm, phải không cha?

Nay con viết những dòng chữ này cho cha cũng là lúc con tự nhốt mình trong phòng, tự lấy xích khóa chân để quyết tâm cai nghiện ma túy cho bằng được.

Con xin cha và cộng đoàn cầu nguyện cho con để con dứt bỏ hẳn được ma túy.” Thay Lời Kết:

Nếu tôi cho rằng Mùa Chay là mùa để tôi lập công đền tội, đó cũng là một ý tốt thôi, còn tôi có lập được công đền tội hay không thì vấn đề gai góc này cần phải xét lại.

Một Mùa Chay nữa lại bắt đầu, tôi nhìn vào Đức Giêsu để xem Ngài đã sống 40 ngày đêm chay kiêng như thế nào. Ngài đã sống bằng sức mạnh của Thần Khí và ý Cha của Ngài.

Xin Thần Khí Đức Giêsu Phục Sinh cho tôi thấy mình là kẻ đáng thương và rất cần tình thương của Thiên Chúa để tôi bớt thương cảm Đức Giêsu. Xin cho tôi biết mở lòng ra để tình thương của Đức Giêsu từ nơi trái tim bị đâm thâu của Ngài tái tạo thân xác linh hồn tôi nên dũng mạnh trước những cơn cám dỗ, biết xót thương anh em, nên tinh tuyền thánh thiện trong Đức Kitô. Lúc ấy Cha trên trời mới nhận ra tôi là con chí ái của Ngài, vì tôi đã trở thành thân mình của Đức Giêsu Kitô con của Cha.

Nếu Mùa Chay năm nay lòng tôi cứ đóng kín lại, không để Chúa xót thương và không mở lòng thương xót anh em, nếu tôi chỉ tham dự các nghi thức mùa chay tuần thánh rồi cho rằng nhờ những công việc

ấy mà tôi đẹp lòng Chúa thì thật là uổng phí. Một Mùa Chay nữa lại qua đi vô ích trên cuộc đời tôi. ĐI LỄ ĐẦU NĂM

Trong những ngày trước Tết, cộng đoàn Lòng Thương Xót xứ Chí Hoà được cha linh hướng kêu gọi dành dụm chi tiêu để chia sẻ cho những gia đình có hoàn cảnh khó khăn ở vùng sâu vùng xa cho họ nếm cảm được hương vị ngày Tết. Mấy ngàn phần quà đã được trao tận tay những gia đình ấy, không phân biệt lương giáo. Dường như không một thành phần nào bị bỏ quên khỏi lòng thương xót của Chúa. Từ những em mồ côi, khuyết tật, bán vé số, lượm ve chai, những bạn trẻ lỡ làng, nhiễm HIV, những người khiếm thị, đến những người già neo đơn, vô gia cư… Những Cánh Chim Xanh của cộng đoàn đã tủa đi khắp hang cùng ngõ hẻm của thành phố đến với những mảnh đời bất hạnh chia sẻ cho họ hơi ấm “mùa xuân của lòng xót thương”. Mãi đến chiều tối 30 Tết vẫn còn những người đến nhận quà Xuân. Còn người cần đến là Chim Xanh còn phục vụ...

Vui xuân bên những món quà, bàn tiệc, nhưng đời sống tâm linh cũng cần được bổ dưỡng. Người ta thường nói “đi lễ Chùa hái lộc đầu năm” Tại sao không ai nói “đi lễ Nhà Thờ nhận lộc thánh” nhỉ? Từ thao thức đó, đây là lần đầu tiên cộng đoàn Lòng Thương Xót xứ Chí Hoà tổ chức “HÀNH HƯƠNG LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA BA NGÀY TẾT”. Nhà thờ Bác Ái nhỏ bé khiêm tốn nằm lọt thỏm giữa 7 ngôi Chùa lớn được chọn làm điểm hành hương đầu năm. Một Cộng Đoàn chuyên làm Bác Ái đi hành hương tại nhà thờ Bác Ái. Những người Công Giáo nô nức “đi lễ Nhà Thờ đầu năm” xen lẫn với những người dập dìu “đi lễ Chùa hái lộc đầu năm”. Thật là một sự trùng hợp ngẫu nhiên rất thú vị.

Xuân này hơn hẳn những xuân qua, Có Chúa nên xuân quá đậm đà. Bác Ái xuân này rộn rã quá, Trẩy hội về xin ơn an hòa. Thật thế, còn gì hơn khi đời ta có Chúa. Có gì bằng khi Chúa ở

bên ta.

Mồng Một Tết : Nhận Lộc Xuân Tối Mùng Một Tết, bỏ hết mọi ồn ào náo nhiệt của ngày đầu

năm, tôi tìm đến nhà thờ Bác Ái, dù chưa biết ở đâu. "Em ơi! Cho chị hỏi nhà thờ Bác Ái ở đâu vậy?" Nhoẻn nụ cười thật tươi, em đáp lại: "Dạ con cũng đang đi tìm đây cô !" Ồ! nhóm lòng thương xót chúa giáo xứ Chí Hoà đây mà! Thì ra những thú vui ngày Tết vẫn không giữ chân những người con của Chúa ở nhà được. Rất đông anh chị em mình đã hành hương về đây như trẩy hội. Ngày hội Lòng Thương Xót Chúa đầu năm.

Từ xa đã nghe được giọng sang sảng nồng ấm của người linh mục lãng tử. Chúa ơi! Trễ rồi sao? Vội vàng bước vào nhà thờ. Tôi không tin ở mắt mình nữa. Đông quá, chẳng còn chỗ ngồi nào. Loay hoay một lúc có người nhường cho một chỗ cuối nhà thờ bên góc khuất. Tạ ơn Chúa. Có chỗ ngồi là tốt lắm rồi, dù chỉ nghe thấy tiếng mà chẳng nhìn thấy cha. Ai cũng đòi ngồi chỗ tốt thì lấy đâu ra? Chúa ơi! Chúa có biết rằng đến với Chúa chúng con cũng "vất vả" lắm không?

Thánh lễ thật sốt sắng với bài giảng sinh động của cha linh hướng, nghe mà chỉ sợ hết. "Bạn hãy ký thác trọn đường đời cho Chúa, chính Ngài sẽ ra tay, giúp bạn bước đêm ngày". Những giây phút bên Chúa, bên nhau trong ngày đầu năm sao mà linh thiêng đầm ấm quá.

Những lời chúc xuân mỹ miều sẽ chỉ là hình thức sáo rỗng vô hiệu nếu không được dính kết với lời cầu, lời nguyện. Tâm thành khấn xin với trọn niềm tín thác, cộng đoàn lòng thương xót từ khắp nơi quy tụ về trong ngày đầu năm dâng lên Chúa lời cầu bình an và cảm nghiệm được sự bình an ấy trong sâu thẳm tâm hồn trong ngôi thánh đường nhỏ bé ấm cúng này.

Cha xứ Bác Ái thân thương gởi đến từng người tham dự xâu chuỗi như lộc xuân đầu năm. Món quà nhỏ bé nhưng thật ý nghĩa. Ai cũng sợ hết phần nên nhà thờ thật náo nhiệt. Hình ảnh dễ thương này như trong gia đình đoàn con cháu quây quần bên ông bà chen nhau lấy tiền lì xì Các em áo xanh một phen lúng túng. Số người đến đông ngoài dự tính. Chắc có lẽ ai cũng nghĩ đầu năm bận rộn chuyện tết nhất có mấy người đi hành hương lòng thương xót, cho nên lộc xuân không chuẩn bị đủ. Sức cuốn hút của lòng thương xót Chúa thật kỳ diệu.

Chúa biết không, chúng con khao khát lắm những ơn lành Chúa trao cho, kể cả những Giọt Nước Thánh trên tay người mục tử khi chạm vào người cũng làm chúng con mừng vui khôn xiết.

Bác Ái xuân này hạnh phúc thay ! Người người nô nức tay trong tay, Quấn quýt cùng nhau dâng nguyện ước, Gia đình đầm ấm, lộc xuân ban.

Mồng Hai Tết : Đón Lộc Thánh Hôm nay tôi đi thật sớm khi mà thánh lễ trước còn chưa xong.

Tìm một chỗ ngồi thích hợp, viết cho mình lá thư xin khấn cho gia đình, cho những người thân trong năm mới và cũng không quên chia sẻ một chút cho những người anh em còn khó khăn. Chỉ thoáng chốc, cả nhà thờ đã đông nghẹt người. Thật là kỳ lạ!

Giờ cầu nguyện Lòng Thương Xót sốt sắng. Tất cả cộng đoàn cùng giơ cao tay khẩn nài Lòng Chúa Xót Thương ghé mắt ban an bình cho mình và toàn thế giới.

Thánh lễ cầu cho gia đình, ông bà tổ tiên thật cảm động. Nhờ đó mà tôi đã nhìn lại mình, nhìn lại những tháng ngày qua đã sống quá hời hợt và thờ ơ với cha mẹ của mình.

Tạ ơn Chúa đã cho con nhận ra những lỗi lầm để con biết mà sửa đổi. Con xin hứa từ nay sẽ dành nhiều thời gian hơn để ngồi nghe cha mẹ con nói chuyện, tâm sự, kể lể chuyện xưa. Con sẽ không tỏ ra khó chịu khi mẹ con nói chuyện không đâu vào đâu cả, chuyện này lẫn sang chuyện kia, một chuyện cứ nói đi nói lại năm ba lần, con cháu cứ vô tình lăn ra cười. Con tệ quá phải không Chúa? Xin hãy giúp con sửa đổi Chúa nhé!

Lại một sáng kiến nữa trong ngày Mồng Hai Tết. Nghi thức nhận “lộc thánh” hôm nay được lồng trong việc rước lễ. Mỗi người khi lên nhậân Mình Chúa cũng được nhậân Lời Chúa. Hai món quà đầu năm vô cùng cao quý và đầy đủ ý nghĩa. Được Mình Chúa nuôi dưỡng, được Lời Chúa soi lối chỉ đường, những thành viên cộng đoàn lòng thương xót mạnh dạn tiến bước vào năm mới trong niềm hân hoan phấn khởi.

"Ai tưởng mình hiểu biết điều gì, thì chưa hẳn đã hiểu biết như phải hiểu biết". Lộc thánh của con đó. Con phải hiểu sao đây Chúa ơi ? Xin Chúa hãy cho con hiểu được thật sự Chúa đang muốn gì, đang cần gì nơi con. Xin cho con biết được thánh ý Chúa trong mọi việc, đồng

thời xin cho con làm mọi việc Chúa trao cho với một sự nồng nhiệt và tin yêu. Mồng Ba Tết : Trao Quà Xuân

Ngày hội Bác Ái thật quá hay! Quà xuân mang đến tay trao tay. Giúp người là giúp cho chính Chúa. Bác Ái xuân này bác ái thay ! Thật là một ý tưởng tuyệt vời của người mục tử hết lòng vì đàn

chiên, lúc nào cũng canh cánh bên lòng làm sao để loan truyền Lòng Thương Xót Chúa và giúp đỡ cho những người còn sống trong hoạn nạn khó khăn.

Hai ngày qua những người đến tham dự thánh lễ đầu năm đã nhận lộc xuân, lộc thánh rồi, hôm nay là ngày cho đi. Con cái của lòng thương xót Chúa là người biết “nhận” và biết “cho”. Những người đi hành hương đầu năm hớn hở trên tay cầm những món quà Tết. Người thì hộp bánh, người thì bánh chưng, bánh tét, hộp mức, trái cây, nước ngọt, có người đem cả giỏ quà tết với đầy đủ bánh mức, hộp trà, chai rượu… Họ trân trọng đặt tất cả dưới chân bàn thờ. Sau ba ngày tết ấm áp, an vui bên người thân, mọi người sẵn sàng chia sẻ những điều may mắn, những của đầy dư để lấp vào những nơi chưa may mắn, những chỗ còn thiếu thốn. Tất cả những món quà đó được các em trong Đội Quân Áo Xanh đưa đến tận tay những mái ấm từ trẻ khuyết tật, các em mồ côi đến các chị lầm lỡ và những cụ già neo đơn, cả những bác mua ve chai và những người bán vé số. Ai nấy lại có thêm niềm vui, như được chia bớt đi nỗi lo lắng, vất vả cơ cực trong năm tới.

Những Cánh Chim Xanh phục vụ vất vả nhưng rất vui vẻ với lòng nhiệt thành sẵn có. Đấy cũng là những công việc của các em mỗi ngày thứ năm tại nhà thơ Chí Hòa. Tôi khâm phục vì các em đã bỏ những cuộc vui với bạn bè trong ngày Tết để dấn thân phục vụ cộng đoàn trong ba ngày hành hương này. Xin Chúa thánh hóa công việc các em làm. Xin cho những Cánh Chim Xanh có một tinh thần bền vững, sức khỏe dẻo dai, hăng say theo Cánh Chim Đầu Đàn phục vụ mọi người trên khắp miền quê hương.

Chúa ơi, việc chúng con làm hôm nay tuy nhỏ bé thôi, nhưng chúng con đã mặc vào đó một tâm tình yêu mến chân thành.

"Lạy Chúa xin củng cố việc tay chúng con làm". Xin cho chúng con biết dùng những tài năng, thời giờ, sức lực, của cải Chúa trao cho

như những nén bạc để sinh lời một cách hữu hiệu nhất cho mình và cho tha nhân.

Trước khi ra về, sau lời hẹn gặp lại vào ngày hành hương đầu năm sau, tôi cũng ráng chen vào đám đông đang chờ đợi cha đặt tay cầu nguyện chúc lành. Tôi chẳng hiểu mình làm như vậy thì được gì, nhưng trong lòng lại cảm thấy rất vui và an tâm như dấu chỉ đảm bảo cho sự an bình của mình vậy.

Tạ ơn Chúa, cảm ơn Mẹ, đã cho con trải qua ba ngày hành hương đầu năm đầu tiên trong đời thật sốt sắng, sống động và chân tình.

Nguyện Chúa Thánh Thần nguồn sáng tạo vô biên tác động mạnh mẽ trên cha linh hướng từng ngày, để cha hoạt động hăng say và có nhiều sáng kiến mới lạ giúp chúng con ngày càng đến gần Chúa gần nhau hơn. Xin Chúa cũng tác động trên chúng con, để chúng con biết rộng tay mở lòng ra cho anh em trong việc bác ái, sẻ chia, biết mở rộng con tim đem cho tha nhân ánh mắt cảm thông, nụ cười thân thiện, vòng tay nồng ấm.

"Đâu có tình bác ái thì Chúa chúc lành không ngơi". Ơn lành của Chúa, thế là quá đủ cho chúng con rồi, Chúa ơi.

Tạ ơn Chúa. Alleluia!!! *Phương Hương

GÓP XUÂN

Cha kính mến, Nhờ lời chuyển cầu của Mẹ Maria, và lời khẩn nguyện hiệp ý

của cha và cộng đoàn, Chúa đã ban cho gia đình con một hồng ân tuyệt vời.

Cháu nội con mặc dù ra khỏi lòng mẹ mới có 26 tuần và cân nặng chỉ hơn 400 gram thôi, nhưng Chúa đã làm điều kỳ diệu. Cháu vẫn sống vững vàng khoẻ mạnh trong lồng kính được hơn 5 tuần dù đã trải qua một ca phẫu thuật vì không tiêu hóa được. Còn mẹ cháu bị suy thận nay cũng đã qua được cơn nguy hiểm đang điều trị nội khoa theo sự chăm sóc của bác sĩ.

Gia đình con xin tạ ơn Chúa và Mẹ, cảm ơn cha và cộng đoàn. Nhân dịp xuân về, con có chút quà dành dụm được xin gởi cha đi

làm bác ái, và một bài thơ gởi tặng cộng đoàn với ước mong đem niềm vui đến mọi người.

Xin Chúa Xuân xuống phúc cho muôn nhà để ngày nào cũng là ngày xuân.

*M.G.Hương Góp Xuân Là em đó, những khuôn mặt thiên thần Sinh nhật, vui chơi chẳng nghĩ bản thân. Chú heo con, em góp về giúp bạn, Ấm áp cho đời, một chút nắng xuân. Những cụ ông, cụ bà thật dễ thương, Tiền bán rau, uống thuốc, tiền hành hương. Lại chắt chiu đem về đây góp gió. Ngọn gió xuân dịu mát tỏa muôn phương. Anh xe ôm, chị bán xôi, bán cá, Dù cuộc sống còn bộn bề vất vả. Vẫn rộng tay góp thêm làn hơi ấm Cho hương xuân tràn ngập khắp muôn nhà. Và còn nữa bao tấm lòng quảng đại Vẫn sẻ chia âm thầm thùng Bác Ái Từng cánh hoa xuân, chắt chiu nhặt lại Thành vườn hoa xuân rực rỡ nắng mai. Rồi còn đây, mang nặng khối tình si. Cánh Chim Xanh, dốc hết sức cho đi. Người Lãng Tử, trút cạn tình trao tặng. Để khắp nơi rộn vang khúc xuân thì Này những ai chưa rộng mở lòng nhân. Nhịp yêu thương, tim hồng còn phân vân. Hãy góp xuân cho xuân thêm rực rỡ. Thấy lòng mình bừng nở cả mùa xuân. * M.G.Hương

LỜI THÌ THẦM CỦA CHỨNG NHÂN TỪ XỨ ĐẠO - Xứ Ngọc Đồng-Hố Nai

Con tên là Nguyễn Thị Hoa, sinh năm 1947 ở giáo xứ Ngọc Đồng. Đầu tháng 1 -2011 con bị đi tiểu ra máu tươi. Con đến Bệnh Viện Đại Học Y Dược Thành Phố khám, bác sĩ cho biết con bị ung thư đại tràng. Nhờ cha và cộng đoàn Lòng Thương Xót Chúa cầu nguyện nên con đã tai qua nạn khỏi, gặp thầy gặp thuốc. Sau khi phẫu thuật, bác sĩ đem đi xét nghiệm. Kỳ diệu thay, khối u đó không còn ác tính mà là lành tính, và không phải vào thuốc nữa. Con mừng lắm. Tạ ơn Chúa. Con xin gửi chút lòng thành để làm bác ái. - Xứ Hà Đông-Gò Vấp

Con là Maria Trần Thị Kim Lan thuộc giáo xứ Hà Đông, Gò Vấp. Con đi tham dự thánh lễ kính lòng thương xót Chúa tại nhà thờ Chí Hòa mỗi chiều thứ năm được 4 tháng và đã nhận được ơn Chúa ban.

Con đi phỏng vấn theo diện đoàn tụ chồng con ở Thụy Điển 3 lần rồi, lần nào cũng bị từ chối với nhiều lý do khác nhau. Sau gần 8 năm chờ đợi mỏi mòn, đã có lúc con chán nản, mất hết hy vọng, chẳng còn biết trông cậy vào ai, vì không còn lý do nào để đoàn tụ với gia đình nữa. Hiện chỉ còn một mình con ở lại Việt Nam.

Rồi một hôm con nghe nhiều người quen nói đi lễ lòng thương xót Chúa ở giáo xứ Chí Hòa được ơn lắm. Mới đầu con chẳng muốn đi, vì 12 giờ trưa với cái nắng gay gắt như vậy thì con sợ lắm. Nhưng cuối cùng con cũng cố gắng đi và luôn miệng cầu xin Chúa cho con tham dự thánh lễ được bình an mạnh khỏe vì con hay bị say nắng lắm. Con đi được 1 lần, rồi 2 lần...và đi luôn cho tới nay, không bỏ tuần nào. Có điều lạ là từ khi đi lễ lòng thương xót Chúa, tâm hồn con không còn lo lắng, buồn phiền nữa. Con phó thác hết cho Chúa. Con cậy trông và tín thác vào Người. Và Chúa đã xót thương con. Đại sứ quán Thụy Điển đã chấp nhận cho con được phép đi đoàn tụ cùng chồng con và gia đình.

Trước khi lên đường đoàn tụ với gia đình, con viết thư này để cảm ơn cha và cộng đoàn lòng thương xót Chúa xứ Chí Hoà đã cầu nguyện cho con. Xin Chúa chúc lành cho cha và cộng đoàn.

*Maria Kim Lan

NHỮNG LỜI THÌ THẦM

Lời Thì Thầm Của Tuổi Teen Chúa ơi, nhờ Chúa thương

nên cuộc sống của con an lành và hạnh phúc lắm, mặc dù đầu óc con không thông minh, con học tập luôn chậm hơn các bạn khác. Con còn sợ bị rớt kỳ thi tốt nghiệp vừa rồi nữa chứ, nhưng đổi lại con có đủ tình thương của gia đình và mọi người xung

quanh, ai gặp con cũng đều thấy yêu, Chúa ạ. Mỗi lần con buồn về chuyện học hành, gia đình hay bạn bè, con

thường khóc và hay cầu nguyện cùng Chúa. Kết thúc cuộc nói chuyện con thường nói “Alleluia-tạ ơn Chúa”, rồi con lau nước mắt, mọi chuyện sẽ qua đi và lại mỉm cười.

Chúa biết không, bạn của con có nhỏ bạn. Con cũng biết nhỏ nữa. Hoàn cảnh của gia đình nhỏ không được tốt như con. Ba mẹ nhỏ ly hôn rồi, nhỏ chỉ được quyền ở với ba hoặc mẹ. Mỗi lần ở nhà ba thì nhỏ lại nhớ mẹ. Ở với mẹ thì lại cần ba.

Bây giờ con mới hiểu những gì mà con coi là tự nhiên, bình thường lại là điều hàng ngàn người cần được có. Rồi ba nhỏ có vợ bé, nhỏ sống với mẹ. Nhỏ được ăn học nhờ tiền mà mẹ nhỏ bán café mỗi ngày. Nhưng Chúa ơi, tai họa lại ập lên nhỏ. Mới gần đây thôi mẹ nhỏ đi khám bệnh và biết được mình đang trong người một căn bệnh hiểm nghèo “ung thư máu”. Nghĩ rằng mình chẳng sống được bao lâu nữa nên mẹ nhỏ chẳng thèm chữa bệnh. Mà thực ra lấy tiền đâu để chữa hả Chúa? Cả nhà chỉ dựa vào đồng tiền ít ỏi của quán café lụp xụp của mẹ nhỏ thì chỉ đủ tiền cho 2 chị em nhỏ ăn học thôi. Mẹ nhỏ lại không cho anh cả và bé út biết. Số tiền chắt chiu góp nhặt được, mẹ nhỏ để mua xe cho anh cả và đóng tiền học cho nhỏ và em út. Ngoài giờ học, nhỏ phải đi làm thêm chỉ mong có tiền mua thuốc cho mẹ. Dù không chơi với nhỏ, nhưng sao con thương nhỏ quá.

Nhỏ là người ngoại đạo Chúa ạ. Nhỏ bạn con có nói nhỏ, để con nhờ cha xin khấn cho mẹ nhỏ, nhưng nhỏ không chịu, nhỏ theo Phật nên chỉ muốn khấn Phật thôi. Con với nhỏ bạn con mặc kệ, cứ đến với

Chúa. Chúa là cha giàu lòng thương xót sẽ giúp nó thôi mà, đúng không Chúa? Nó không tin, nhưng con với nhỏ bạn con tin. Chúa giúp nó nha Chúa. Tạ ơn Chúa nhiều nhiều.

Nhân đây con xin Chúa hãy giữ gìn và ban ơn sức khỏe xuống cho tất cả các bậc làm cha làm mẹ của chúng con. Và xin cho chúng con luôn biết noi gương Chúa Giêsu luôn biết tôn trọng và vâng lời các ngài để luôn đẹp lòng Chúa và hài lòng cha mẹ.

*Én Nhỏ Lời Thì Thầm Của Người Vợ - Người Mẹ

Con là Anna Nguyễn Thị Kim Thanh. Con xin chia sẻ những hồng ân Chúa thương ban cho gia đình con từ bao năm qua.

Con lập gia đình từ năm 1973. Lần lượt Chúa ban cho con 4 người con trai. Đến năm 1985, con sinh được một bé gái. Khi cháu được 1 tháng thì con trai của con ngã bệnh nặng: viêm màng não mũ.

Lúc đó gia đình con rất khó khăn, chỉ có chồng đi làm, con ở nhà trông cháu nhỏ. Tiền không có mà chữa bệnh cho con. Trong lúc tăm tối ấy, con chỉ khóc lóc than thở với Chúa. Nếu Chúa cho cháu được sống làm người thì xin Chúa chữa cho khỏi bệnh, còn nếu Chúa muốn cất cháu về, con xin bằng lòng dâng cho Chúa.

Lúc đó, con của con bất tỉnh cả tháng trời. Con chỉ biết đọc kinh và cầu nguyện. Rồi từ từ cháu tỉnh lại. Sau một thời gian ngắn, cháu khỏe lại và được bác sĩ cho về, nhưng 2 chân còn bị liệt. Con rất lo và lại tiếp tục cầu nguyện cho con của con được đi lại bình thường. Lạ lùng thay, sau đó cháu từ từ bước đi được. Con rất vui mừng, nhưng lúc đó con chưa nhận ra đó là hồng ân Chúa ban cho.

Lần lượt ngày tháng trôi qua. Đến năm 1988, con sinh thêm một cháu gái. Cháu vừa được 1 tháng tuổi thì chồng con đi làm xây dựng bị té gãy 2 tay. Một cảnh tượng thật đau lòng! Con vừa mới sinh xong, làm sao kiếm tiền để nuôi sống các con. Khi cháu được 2 tháng tuổi, thì con để cháu lớn trông cháu bé để con đi buôn bán. Lúc này, những khó khăn vất vả vẫn tiếp diễn theo ngày tháng. Một lần nọ, con đi buôn bán phải qua phà Cát Lái, bị rớt xuống sông 1 lần nhưng may mắn được Chúa cứu. Vài năm sau, con về thăm bố chồng, cũng rớt xuống sông, được chú lơ phà cứu sống. Thời gian sau, con bị taxi tông bổng lên cao nhưng may mắn rớt xuống đồng cát để xây nhà nên không sao.

Mỗi năm gia đình con lại gặp nạn lớn. Có năm chồng con bị tông xe phải vào bệnh viện, bất tỉnh cả tháng trời. Đến khi cha xứ làm phép

xức dầu bệnh nhân thì chồng con mới dần dần tỉnh lại. Có năm thì con cái sa ngã nhưng được Chúa thương và dẫn dắt trở về… Những chông gai đó, nếu không được Chúa giữ gìn thì gia đình con đã gục ngã trước đức tin còn yếu đuối này.

Những gian khổ của con, Chúa đã cứu con, nhưng con chưa nhận ra. Đến khi con đọc được Tập San “Nhờ Mẹ đến với Chúa” của cộng đoàn Lòng Thương Xót Chúa xứ Chí Hòa, thì con mới cảm nghiệm được tình Chúa yêu con vô bờ bến. Con vẫn thường xuyên nói với các con của con nếu không có Chúa thì gia đình mình chẳng còn đông đủ để ngồi dùng cơm chung với nhau như bây giờ.

Con muốn viết lên những dòng tâm sự, những nỗi thống khổ của gia đình con đã được Chúa đoái thương và cứu giúp, an ủi, chở che. Con ước mong đôi lời này được chia sẻ cho cộng đoàn với lời nhắn gởi: chúng ta luôn luôn được Chúa yêu thương, quan tâm nhưng đôi khi không nhận ra được tình yêu của Chúa. Hãy mở rộng tấm lòng để nhận ra tình Chúa yêu con người trong mọi hoàn cảnh, mọi biến cố của cuộc đời.

Con cũng là người đã từng quên đi hồng ân Chúa đã ban cho con, cho gia đình con, đến nay con mới cảm nghiệm được. Hơn 20 năm con mới nhận ra được tình yêu thương của Chúa. Ước mong sao mỗi người nhận biết Chúa sớm hơn để cảm nhận cuộc đời có Chúa thật hạnh phúc biết bao.

Con biết mình chỉ là hạt cát nhỏ bé, nhưng xin được góp phần tôn vinh tình yêu của Chúa, cảm tạ Lòng Thương Xót Chúa. Ước mong mọi người sớm nhận ra hồng ân của Chúa. Chỉ có Chúa mới là hạnh phúc đích thực của con người. Lời Thì Thầm Của Một Tân Tòng

Con là một tân tòng, nhưng là con chiên không ngoan. Cuộc sống của con gặp rất nhiều chông gai, gia đình tan nát, vợ chồng chia ly. Con có suy nghĩ Chúa đã bỏ con. Mặc dù mẹ của con nói với con cứ tin đi Chúa không bỏ con đâu. Nhưng con nghĩ, nếu Chúa không bỏ con, sao cứ gieo cho con hết nỗi khổ đau này đến nỗi khổ đau khác.

Cách đây 3 tuần, con đã tham dự thánh lễ lòng thương xót Chúa chiều thứ năm tại giáo xứ Chí Hòa, đã hơn 1 năm con không đi được. Trong thánh lễ, con phó thác tất cả cho Chúa và Mẹ. Con cầu xin chồng con biết suy nghĩ lại quay trở về với gia đình.

Thật là kỳ diệu. Trước đêm Noel, chồng của con đã quay về. Anh đã xin lỗi cũng như nói những lời mà trước đây chưa bao giờ nói.

Có 1 điều rất kỳ diệu là sau Thánh Lễ, lòng thù hận của con tan biết hết. Và 1 điều lạ nữa là chiều nay chồng con đã tham dự thánh lễ kính lòng thương xót Chúa.

Cha ơi, con đã tin Chúa không bỏ rơi con. Lúc nào Chúa cũng đi với con nhưng con không nhận ra điều đó. Bây giờø con đã tin.

Con đã nói với em dâu con là tân tòng, hãy cố gắng đi dự thánh lễ lòng thương xót Chúa tại Chí Hoà vào thứ năm đầu tháng, em sẽ nhận được ơn như chị đã nhận. Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Chúa. Lời thì thầm của Việt kiều Canada

Hôm tháng 10, gia đình em gái con ở Canada về Việt Nam có việc. Chồng của em gái con bị bệnh suyễn rất nặng. Con thấy vậy mới rủ em con đi dự lễ lòng thương xót chiều thứ năm ở nhà thờ Chí Hòa có cha Long và cộng đoàn rất đông, cầu nguyện rất sốt sắng, nhiều người được ơn chữa lành và được như ý nguyện.

Khi con kể về cha và cộng đoàn thì em gái con chịu liền, còn chồng em con thì không chịu. Con thuyết phục mãi nhưng chú nói sợ đến chỗ đông người sẽ ngộp thở vì bên Canada thỉnh thoảng khí hậu trở trời chú bị ngộp phải đi cấp cứu. Nhưng con trấn an mình đã đi cầu nguyện thì phải có đức tin, không sao đâu, lên nhà thờ cha và cộng đoàn cầu nguyện cho. Cuối cùng chú cũng đi.

Hôm đó thời tiết nắng nóng, người chen chúc chật chội, chú ngồi tham dự cả buổi lễ mà không bị sao, và cơn ho cũng ít hơn ở nhà. Thật là kỳ diệu.

Tuần sau, chú phải bay về Canada để đi làm, vợ và 3 đứa con ở lại hai tuần để cho mấy bé đi chơi Đà Lạt. Nhưng em con “ghiền” buổi lễ lòng thương xót thứ năm ở nhà thờ Chí Hoà nên dời ngày đi chơi lại để đi lễ thứ 5 xong mới đi Đà Lạt.

Ngày thứ bảy phải bay về Canada, vậy mà thứ năm em con lại còn đòi bao xe đi lễ nhà thờ Chí Hòa nữa. Con nói thứ bảy ra phi trường rồi, làm sao mua đồ và đóng hàng cho kịp và mấy đứa bé có mệt không. Em con nói : “Không sao đâu. Nếu không đi em thấy tiếc lắm. Đã mất 1 tuần đầu mới về VN, em không biết để đi rồi. Và mấy lần trước về Việt Nam em cứ đi chơi nên bây giờ em thấy tiếc lắm!”

Thế là em cố đi thêm 1 lần cuối trước khi về Canada. Lúc cha rảy nước thánh, mấy mẹ con được cha rảy thêm cho 1 lần nữa hí hửng ra về hạnh phúc lắm.

Khi về tới Canada, em con gọi điện về nói mỗi tháng đi nhà thờ Chí Hòa nhớ bỏ phong bì gởi cha tiền để cha làm việc bác ai dùm em. Đây là số tiền nhỏ em đóng góp, nhờ cha và cộng đoàn cầu nguyện cho gia đình em được khỏe mạnh và hạnh phúc.

Cảm tạ Chúa và Mẹ Maria đã cho chúng con được đến với Chúa và gặp cha. Lời Thì Thầm Của Thiếu Phụ Bị Ung Thư Lạy Chúa, Thiên Chúa của con,

Con xin cảm tạ Chúa vì tất cả những gì đã xảy ra trong cuộc đời con.

Nghe tin bị ung thư khi chưa đầy 30 tuổi, con rất sợ hãi và tuyệt vọng, vì như thế coi như tất cả đều kết thúc. Mọi dự định tương lai tiêu tan hết. Con lo sợ đủ điều, không biết cuộc đời mình sẽ như thế nào đây?

Chúa ơi, con thấy mình hư quá. Khi có sức khỏe, được Chúa ban cho nhiều điều thuận lợi trong cuộc sống thì hình như con không gần gũi Chúa. Có chăng thi thoảng mới cảm tạ Chúa đã ban cho con điều này, điều nọ.

Khi đau khổ bệnh tật, con mới chạy đến van xin, cầu khẩn, chạy hết chỗ này đến chỗ kia xin Chúa cho được lành bệnh.

Rồi chuyện gì đến cũng phải đến. Con phải vô hóa trị, mổ, và xạ trị. Mọi người đều yêu thương, chia sẻ và động viên con. Nhưng khi còn một mình đối diện với việc vô thuốc, khi lên bàn mổ, lúc đó không ai có thể giúp con được. Con chỉ còn biết cầu xin Chúa ở với con. Chúa vô thuốc cùng con. Con sợ lắm. Con mệt lắm!Trong những giây phút căng thẳng ấy, con cảm nhận được Chúa ở bên con và mọi đau đớn giảm đi rất nhiều. Từ khi đó niềm tin, niềm trông cậy nơi con tăng lên.

Trong quá trình điều trị, con nhận thấy luôn có Chúa ở đằng sau mọi việc. Tất cả đều diễn ra tốt đẹp. Mỗi lần hóa trị, mổ, xạ trị, con đều nhận được sự giúp đỡ của nhiều người. Con hiểu được Chúa thương con rất nhiều. Chúa không để con phải chịu đựng quá sức của mình. Chúa đã không bỏ rơi con!

Nhưng Chúa biết thân phận con người yếu đuối mỏng dòn. Không phải lúc nào con cũng mạnh mẽ vững tin như thế. Trong những lúc tận cùng của nỗi đau, con không biết Chúa đâu rồi? Chúa có ở đây với con đâu? Thực ra những lúc đó Chúa đang hiện diện qua những linh mục, những người thân quen, bạn bè đến thăm hỏi, nhất là qua những giờ cầu nguyện và thánh lễ kính Lòng Thương Xót Chúa. Tất cả đã giúp con mạnh mẽ lên.

Tạ ơn Chúa. Bây giờ con đã khỏe và bình phục. Người bạn thân yêu cùng chia sẻ lúc con bệnh tật đã không thể tiếp tục cùng con bước đi hết con đường còn lại. Chúa lại thử thách con. Đến bây giờ, mặc dầu không còn có người ấy ở bên chia sẻ những vui buồân của cuộc sống, con vẫn luôn trông cậy vào Chúa vì “Đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.”

Qua những biến cố đó, con cảm thấy mọi chuyện, mọi sự vật, con người đều chóng qua, chỉ có một sự thật không bao giờ thay đổi đó là Chúa-Người vẫn ở bên con. Chỉ có Chúa mới giúp con. Chúa ban cho rồi Chúa lại lấy đi. Trong mọi sự, con đều cảm tạ Chúa. Con chỉ xin Chúa ban cho con sức mạnh để vượt qua thử thách, luôn yêu mến Chúa và vững một niềm tin. Có Chúa là có tất cả!

Đến tham dự buổi cầu nguyện và thánh lễ kính Lòng Thương Xót Chúa ở nhà thờ Chí Hòa, được nghe cha linh hướng dẫn giảng Lời Chúa, con thấy mình trưởng thành hơn trong đức tin. Biết rằng cuộc đời mỗi ngày là một thử thách. Chỉ xin Chúa luôn ở bên, giúp con kiên nhẫn chịu đựng, luôn tín thác vào Chúa.

Giờ đây, con chẳng còn xin Chúa ban cho con những điều con muốn nữa. Con chỉ xin Lòng Thương Xót Chúa giúp con được bình an trong tâm hồn, cho con luôn làm theo ý Chúa. Con xin dâng mọi tâm tư nguyện vọng của con lên cho Chúa, xin đón nhận, nếu điều đó đẹp lòng Chúa,

Lòng Thương Xót Chúa đã đến với con như thế đó! Qua lời bầu cử của Mẹ Maria, con cầu xin bình an cho toàn thế giới!

*Maria Mai Nguyen

LỜI THÌ THẦM CỦA NGƯỜI NGOẠI ĐẠO NƠI VÙNG KINH TẾ MỚI

Con là người ngoại đạo, 63

tuổi, đang ở vùng kinh tế mới Phước Minh, huyện Dương Minh Châu. Đây là lần đầu tiên con biết đến Lòng Thương Xót Chúa và Đức Mẹ ở nhà thờ Chí Hòa. Con thấy Chúa và Mẹ thật tuyệt vời. Còn trên cả tuyệt vời nữa!

Hôm thứ năm mùng 8 Tết (10-02-2011), con đưa con trai con đến nhà thờ Chí Hòa nhờ cha đặt tay cầu nguyện cho. Con của con bị bệnh da trâu, cả mấy tháng trời không dám tắm, vì nước vô tới đâu là da của cháu bị hoại tử đến đó. Cháu bị bệnh này đã 6 tháng rồi, vì gia đình con ở kinh tế mới quá nghèo, không có tiền để chữa trị cho nên bệnh của cháu càng ngày càng nặng.

Gia đình con quá nghèo túng, ăn còn không đủ lấy đâu ra tiền mà chạy thuốc. Bà con lối xóm thấy vậy gom lại cho con được 500 ngàn đồng để mua thuốc. Nhưng bằng đó tiền chỉ uống thuốc được có 1 tháng thôi, mà bác sĩ nói bệnh này hiếm có phải chữa trị lâu dài tốn kém lắm, may gì mới khỏi. Thân nhân của con ai cũng nghèo, không giúp gì được, lấy đâu ra tiền mà điều trị.

Hôm Tết vừa rồi có người lên thăm người quen ở cạnh nhà con thấy vậy họ nói xuống nhà thờ Chí Hòa ở thành phố cầu nguyện linh lắm, mà cha còn cho tiền uống thuốc nữa. Người tốt bụng ấy cho con hai trăm ngàn để con đi xe đến Chí Hòa.

Thế là ngày mùng 8 Tết con đưa cháu đến nhờ cha cầu nguyện cho cháu được chữa lành. Sau khi cầu nguyện, cha còn cho con 2 triệu để con dẫn cháu đi khám bệnh. Ngày hôm sau con đưa con của con đến bệnh viện Chợ Rẫy khám và mua thuốc hết một triệu bốn trăm ngàn. Bác sĩ cho uống thuốc một tháng và dạy cho cháu làm dấu đọc kinh cầu nguyện với Chúa trước khi uống thuốc và ăn cơm.

Thật là siêu tuyệt vời! Mới uống thuốc có 2 ngày là con của con đỡ chín mươi phần trăm. Những chỗ da bị hoại tử nay đã lành. Lúc trước da của cháu cứng như da trâu, bấm không vô, mà nay đã mềm trở

lại bình thường rồi. Con mừng quá chạy đi khoe hết mọi người. Ai đến thăm cũng ngạc nhiên vì bác sĩ nói bệnh này phải điều trị lâu dài.

Lần đầu tiên đến nhà thờ Chí Hòa, con không tưởng tượng được là họ đông đến như thế. Con thầm nghĩ nơi này linh thiêng lắm nên người ta mới đến đông như vậy, nên con tin tưởng và an tâm. Thật đúng như ý nghĩ của con, vì con của con đã được chữa lành ngay lần đầu tiên đến đây, mặc dù chúng con là người ngoại đạo.

Thật không biết lấy gì mà đền đáp ơn Chúa và Mẹ cho xứng đáng. Giờ con chỉ biết là không thờ phật hay ông địa nữa mà chỉ tin Chúa và Mẹ thôi. Nay con quyết tâm theo Chúa và Đức Mẹ. Con sẽ cho con của con theo đạo trước, từ từ gia đình con cũng sẽ theo sau.

Cảm ơn cha, xin Chúa và Mẹ luôn đổ tràn đầy hồng ân và ban cho cha nhiều sức khỏe để cầu cho những người khốn cùng như gia đình con.

Con hứa với lòng là sẽ đến với nhà thờ Chí Hòa một tháng một lần. Thực tâm con rất muốn đến đây mỗi thứ năm hàng tuần, nhưng vì con không có tiền để đi xe nên mỗi tháng con chỉ đi được một lần mà thôi.

*Đứa con ngoại đạo lần đầu tiên biết đến Chúa - Xứ Hòa Hưng

Dòng họ bên chồng con vừa được Chúa thương ban cho một điều kì diệu. Trước Tết, em Maria Hằng con của gia đình chú Bảy được Chúa gởi đến một thử thách lớn. Em mang thai được gần 7 tháng, dù thai nhi phát triển bình thường nhưng sức khỏe của em rất yếu, ăn không được, bị ói liên tục, sụt cân, xanh xao, thiếu máu và còn bị một khối u lạ trên bờ vai.

Qua xét nghiệm máu, bác sĩ cho biết 75% là khối u ác tính. Điều này làm tinh thần em suy sụp vô cùng và cũng là cú sốc lớn không chỉ gia đình em mà tất cả những người trong dòng họ.

Được tin dữ đó, trong thời gian chờ kết quả sinh thiết của khối u, mẹ chồng con đã giới thiệu em và gia đình đến với cộng đoàn cầu nguyện lòng thương xót Chúa xứ Chí Hòa. Bản thân con cũng là một bà mẹ đang mang thai nên con hiểu được sự lo lắng của em Hằng trong lúc này. Con đã xin cha cầu nguyện. Mẹ chồng con không ngừng gởi thư xin khấn nhờ cha và cộng đoàn lòng thương xót Chúa xứ Chí Hòa cầu xin vào thứ 5 hàng tuần. Lòng thương xót Chúa bao la hơn trời bể, khi Chúa không chỉ ban cho em sức mạnh và đức tin mà sau Tết một tin vui đến với em, gia đình và cả dòng họ chúng con. Kết quả sinh thiết xác định đó là u lành.

Chúa ơi, hai từ “u lành” nghe sao ngắn gọn đơn giản quá. Nhưng con biết đó là kết quả của một quá trình hiệp thông cầu nguyện liên lỉ của cộng đoàn lòng thương xót xứ Chí Hòa và các giáo xứ khác. Đó là nhờ sự chuyển cầu của Mẹ Maria. Và trên tất cả, đó là do quyền năng và lòng thương xót của Chúa đã thực hiện những điều kỳ diệu trên chúng con.

Những thử thách này chính là cơ hội Chúa rèn luyện đức tin cho chúng con, đặc biệt cho em Maria Hằng, thêm vững mạnh. Cảm ơn cha và cộng đoàn

LỜI THÌ THẦM CỦA KẺ TRỞ VỀ 1-Lời Người Thiếu Phụ

Con là Têrêsa Quỳnh Giao, con đến với Lòng Thương Xót Chúa giáo xứ Chí Hòa được một tháng rồi. Ngày đầu tiên đến đây con thấy xúc động và niềm tin dâng lên mãnh liệt. Con cảm nhận mình như đứa con hoang đàng quay về với Chúa và được Chúa đón nhận.

Cha ơi, gia đình ông bà ngoại con là đạo gốc. Năm nay con 42 tuổi. Năm 22 tuổi con lấy chồng ngoại đạo và từ đó con đã lãng quên Chúa. Cả 3 đứa con của con đều không được theo đạo. Tất cả lỗi là do con, vì ham làm giàu và mê danh vọng mà con đã bỏ Chúa.

Giờ đây, qua bao giai đoạn thăng trầm của cuộc sống, kết cuộc của cuộc đời sóng gió và đích đến của con là 2 chữ “tù tội”. Hiện giờ vòng lao lý đang ở trước mặt con, cho nên thứ năm nào mà con còn được tự do đến cầu nguyện Lòng Thương Xót Chúa là hạnh phúc của con đó cha ơi.

Chỉ vì 2 chữ “danh vọng” mà con quên mất Chúa. Đến khi kiệt quệ trắng tay, gia đình tan tác, bạn bè bỏ rơi hết, chẳng biết bám víu vào ai, Chúa đã gởi chị Anna Thiên Hương, một người bạn thân đến với con. Mặc dù con làm khổ chị ấy nhiều lắm, nhưng chị không hờn không giận con. Chính chị ấy đã đến khuyên con phải sống sao cho đúng nghĩa là con Chúa, và dẫn dắt con đến với cộng đoàn lòng thương xót nhà thờ Chí Hòa.

Ngày đầu đến đây nghe cha giảng, lòng con có được niềm tin mạnh mẽ. Con cảm nhận được Chúa không bao giờ bỏ con. Nếu biết quay đầu trở về, Chúa sẽ giang tay đón nhận.

Từ khi đi cầu nguyện lòng thương xót Chúa ở nhà thờ Chí Hòa đến nay, tâm trạng con đã ổn định rồi. Con xin phó thác mọi sự trong tay Chúa từ bây giờ và mãi mãi, mặc dù trước mắt còn biết bao điều phải lo toan.

Điều đầu tiên là con phải sống để nuôi 3 đứa con của con. Khi đến nhà thờ Chí Hòa, con đã hứa với Chúa sẽ cho 3 đứa con đến với Chúa và học đạo.

Kế đến là con phải chấp nhận hậu quả con đã gây ra khi ham mê tiền tài danh vọng mà bỏ Chúa, dù là tù tội.

Cha ơi, con mỉm cười mãn nguyện vì tin chắc chắn Chúa sẽ không bỏ rơi con sau bao nhiêu năm con bỏ Chúa. Con xin cất cao tiếng hát mỗi khi đọc kinh cầu nguyện “Con nay trở về, trở về cùng Chúa, Chúa ơi…”

Con mong cha đọc lá thư này cho cộng đoàn để thấy rằng tiền bạc, danh vọng, chức tước chỉ là phù du. Chỉ có Chúa mới là trường cửu và luôn hiện hữu trong tâm hồn mỗi con người, dù giầu nghèo sang hèn… và Chúa luôn tha thứ ban ơn cho những ai biết quay về tín thác vào Chúa. 2- Lời Người Được Chữa Lành

Con là Maria Bùi Thị Mỹ Linh. Vào cuối tháng 10-2009, con có triệu chứng tiêu chảy kèm sốt cao được đưa vào Bệnh Viện Nhiệt Đới điều trị. Bệnh thuyên giảm, bác sĩ cho về với kết luận bị sốt do viêm nhiễm siêu vi. Khi về nhà con bị sốt cao lại, gia đình đưa con vào Bệnh Viện An Bình. Tại đây bác sĩ chuẩn đoán là con bị nhiễm thương hàn. Sau khi nằm viện một tháng, bệnh con ngày càng nặng hơn. Bác sĩ xét nghiệm thấy máu của con rất xấu liền chuyển sang Trung Tâm Huyết Học Thành Phố. Tại đây qua nhiều lần làm xét nghiệm máu và chọc tủy, bác sĩ kết luận con bị lupus biến chứng sang thận và tim. Sau những cơn co giật, con bị xuất huyết não, mạng sống chỉ còn thoi thóp.

Đêm 23-12-2009, con rơi vào tình trạng xuất huyết nội tạng nên bị hôn mê.

Trong thời gian đó, gia đình con cùng một số người thân làm “Tuần cửu nhật kính Lòng Thương Xót Chúa” vào lúc 3 giờ chiều mỗi ngày. Chỉ có ba con là không tham gia vì ba con bỏ Chúa 20 năm rồi.

Sáng ngày 24-12-2009, bác sĩ cho biết không thể cứu con được. Qua lời kể của gia đinh, nghe tin ấy, ba con đã quỳ trước bàn thờ đầu phục Chúa và trưa hôm ấy theo mẹ con đến cầu nguyện Lòng Thương Xót Chúa ở nhà thờ Chí Hòa để xin lãnh bí tích hòa giải sau bao nhiêu năm bỏ Chúa. Lạ lùng thay, từ lúc đó bệnh tình của con thuyên giảm và có dấu hiệu tiến triển tốt đẹp đến không ngờ, vì bác sĩ kết luận mạng sống con rất mong manh.

Qua biến cố này con tin rằng Chúa đã dùng con để đánh thức từng thành viên trong gia đình con, dù có đạo nhưng chưa bao giờ có

Chúa. Bây giờ con hoàn toàn khỏe mạnh, mọi người trong gia đình con sốt sắng đến với Lòng Thương Xót Chúa. Riêng ba con là người biến đổi nhiều nhất. Ba rất thích tham dự thánh lễ Lòng Thương Xót Chúa vào mỗi chiều thứ 5 ở Chí Hoà và xưng tội rước lễ đều đặn.

Cảm mến tình Chúa quá bao la đã không bỏ rơi con và gia đình. Ngài đã dùng con để hoán cải mọi người trong nhà. Nay con viết thư này để làm chứng nhân cho Chúa. Con xin gửi cha 1 chút tiền để cha đem niềm vui đến cho những người nghèo nơi xa xôi. 3- Lời Người Hối Cải

Con là Têrêsa Đỗ Thị Mỹ Hiền, 53 tuổi, đứa con quá nhiều tội lỗi. Trong lúc cùng quẫn, không còn khả năng trả nợ, hoảng loạn, bế tắc vì làm ăn thất bại, con đã xúc phạm đến Chúa. Con cầu nguyện hàng ngày, hàng giờ nhưng vì cứng lòng và mất niềm tin nên không đẹp lòng Chúa. Con đã có suy nghĩ bỏ đạo, không thờ phượng Chúa nữa, và cứ thế con lâm vào ngõ cụt, không lối thoát. Con chỉ muốn tự tử. Nhưng rồi trong tiềm thức con đã được Chúa kêu gọi phải quay về với Chúa, vì chỉ có Chúa mới cứu được mình. Và quả thật là như thế. Trong lúc không còn ai để bám víu, con chỉ còn biết cầu nguyện và trông cậy vào lòng thương xót của Chúa mà thôi.

Từ khi được dự giờ cầu nguyện thứ 5 hàng tuần ở nhà thờ Chí Hòa, lòng con rất thanh thản, mặc dù còn đang sống trong cảnh trốn nợ. Con chỉ cầu xin điều duy nhất là Chúa thương tha thứ mọi lỗi lầm và giúp con có khả năng trả hết nợ. Con hứa sẽ dâng thời gian còn lại để phục vụ và làm việc bác ái vì Chúa ban cho con có sức khỏe tốt.

Nghe cha giảng hàng tuần, con nghiệm ra nhiều điều hay mà từ trước đến giờ con quá vô tâm không cảm nhận được những hồng ân Chúa ban cho. Con chỉ trách Chúa sao ban cho con cây thánh giá nặng quá. Đó là nợ nần mà 20 năm con vẫn chưa thoát khỏi. Đến lúc tuyệt vọng thì con được ơn Chúa Thánh Thần kêu gọi. Sau 2 tháng đi cầu nguyện thứ năm hàng tuần ở Chí Hòa, con tin Chúa đã tha thứ và sẽ cứu con. Con tin là như vậy.

Mặc dù Tết năm nay nhà con không có tiền (gạo không có được 3kg trong nhà) nhưng còn được 100 ngàn, như hạt bụi giữa sa mạc, con xin gửi cha để góp vào công việc bác ái. Xin cha và cộng đoàn cầu nguyện cho con.

GÓC SUY TƯ LỜI THÌ THẦM VỚI CÁC GIA TRƯỞNG

“Anh em là muối cho đời và ánh sáng cho trần gian” (Mc 9,50; Lc 14, 34-35)

Tháng ba, tháng kính thánh Giuse, hơn bao giờ hết người gia trưởng ngày nay cần phát huy vai trò làm chồng, làm cha noi gương thánh Giuse trong sứ mệnh là muối và ánh sáng cho con cái và cho mọi người xung quanh.

Giuse tuy chỉ là một bác thợ mộc rất bình dị trong ngôi làng Nazaret nhưng cuộc đời của Ngài là một mẫu gương cho việc biết giá trị của lao động, chăm sóc gia đình vợ con trong tình

thương yêu chân thành, khiêm tốn, hy sinh và phục vụ. Giuse đã cộng tác tích cực trong công trình cứu độ của Thiên Chúa khi chu toàn bổn phận làm cha làm chồng trong gia đình.

Khoa học kỹ thuật tiến bộ phát triển, con cái chúng ta có điều kiện thuận lợi để học tập, tiếp thu biết bao cái gọi là “văn minh hiện đại”. Nhưng thực tế lại có một tỷ lệ nghịch. Cuộc sống vật chất đi lên bao nhiêu thì đời sống tâm linh đạo đức đi xuống bấy nhiêu! Hiếm thấy những gia đình công giáo có hạnh phúc thật sự với những giờ kinh tối bên nhau, với những đứa con biết giúp ba mẹ sau giờ học, siêng năng đi lễ, đọc kinh, biết cảm thông, chia sẻ với những người bất hạnh. Không những thế một số thanh niên công giáo ngày nay chưa có thói quen sống hy sinh, phục vụ. Vẫn còn đó những bạn trẻ công giáo đua đòi thói ăn chơi, sống dựa vào cha mẹ, biếng nhác việc nhà, bê trễ học hành, xem nhẹ việc học giáo lý Lời Chúa. Muối đã nhạt, ánh sáng đã tàn, làm sao thành chứng nhân cho đời?

“Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ”. Để đạt tới một thế giới an bình, một đất nước thịnh trị, gia đình hạnh phúc, hơn bao giờ hết sứ mệnh này đặt trên vai người gia trưởng. Trước hết chính họ phải “tu thân” qua lối sống mẫu mực của người đóng vai trụ cột trong gia đình như thánh Giuse xưa. Người gia trưởng dù ở địa vị nào trong xã hội (là anh công nhân vất vả hay một giám đốc quyền uy) cũng phải là muối là ánh sáng trong việc giáo dục con cái mình trở thành những Kitô hữu đích thực biết kính Chúa, yêu người, công bằng, bác ái… bằng chính cuộc sống của mình.

Nên chăng, mỗi gia trưởng trong các gia đình công giáo cần noi gương thánh Giuse với lối sống lành mạnh trong giao tiếp và quan hệ xã hội, là ánh sáng để con cái nhận thấy và noi theo. Thay dần những buổi quá chén với bạn bè, những trò tiêu khiển kém lành mạnh bằng loạt cử chỉ ân cần, cảm thông chia sẽ với người bạn đời trong việc từng bước uốn nắn giáo dục con cái biết sống có đạo đức, biết làm chứng tá tình yêu Thiên Chúa trong lời nói việc làm.

Tạ ơn Chúa, ngày nay có rất nhiều gương sáng ấy. Thật xúc động khi mỗi chiều thứ năm tại nhà thờ Chí Hoà người ta thấy rất nhiều gia trưởng, tuổi trung niên, thuộc đủ mọi thành phần trong xã hội kéo đến cầu nguyện. Từ những người lao động chân tay như anh công nhân, bác xe ôm, chú tài xế, đến lao động trí óc như thầy giáo, bác sĩ, kỹ sư, giám đốc… tất cả đều đến với lòng thương xót của Chúa, giang tay ngước mắt khẩn cầu. Có khi họ dẫn theo vợ con, cả nhà cùng đến với lòng Chúa xót thương để cảm nghiệm tình yêu Chúa, từ đó biết yêu thương nhau, biết quan tâm đến nhau, nhất là biết cùng nhau cầu nguyện, phó thác nơi Chúa mọi vui buồn sướng khổ, công ăn việc làm, việc học hành của con cái, việc kinh doanh buôn bán…

Trong tháng thánh Giuse này, chúng ta cầu xin cho tất cả những gia trưởng, luôn nhìn vào mẫu gương thánh Giuse, mà biết đặt tất cả những lo âu cơ cực của đời mình và gia đình mình vào bàn tay nuôi dưỡng, chăm sóc và quan phòng của Thiên Chúa. Vì Đức Giêsu đã tha thiết nói với chúng ta rằng : “Các con đừng xao xuyến, hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy... Vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được.”(Gn 14,1; 15,5b). Xin cho các gia trưởng biết để Chúa Giêsu làm chủ làm Chúa trong gia đình của mình, để không còn những gia trưởng độc tài độc đoán, nắm toàn quyền sinh sát trong nhà, để không còn cảnh “chồng chúa, vợ tôi, con cái là nô lệ” nữa. Xin cho các người làm cha làm chồng đang đắm chìm trong rượu chè bài bạc sắc dục biết thức tỉnh trong Mùa Chay này quay về với Chúa để làm tròn nhiệm vụ người gia trưởng như Thánh Giuse xưa.

Lạy Thánh Giuse, trong cuộc sống muôn vàn khó khăn đang vây quanh chúng con hôm nay. Xin cho chúng con noi gương ngài, mà phó thác tất cả cho quyền năng và lòng thương xót của Đấng yêu thương chúng con là Đức Giêsu Kitô Chúa chúng con. Amen

*Bích Thủy

THƯƠNG QUÁ MIỀN TRUNG Thương quá Miền Trung! Đó là

tâm tình của hàng triệu người dành cho đồng bào Miền Trung sau hai trận “Đại hồng thủy” dồn dập xảy đến trên dải đất Miền Trung yêu dấu của Việt Nam. Tàn dư sau cơn lũ là những ngày người dân phải vất vả để khôi phục lại hệ lụy của nó.

Là người con của mảnh đất Miền Trung xứ Nghệ, tôi cũng từng trải nghiệm những vất vả, những lo sợ, những thất vọng và bế tắc của đời sống mưu sinh thường ngày. Cảm ơn Trời

đã cho tôi vào cư ngụ giữa mảnh đất Sài Thành, nơi được mệnh danh là “Hòn Ngọc Viễn Đông”, được thiên nhiên ưu đãi về mọi mặt, nên tôi không còn những ngày đói rét và cực khổ nữa. Nhưng trong sâu thẳm của tâm hồn, tôi vẫn luôn hướng về quê hương Miền Trung yêu dấu. Lòng ngậm ngùi xót đau khi chứng kiến cảnh người dân vật lộn với bão lũ. Tài sản tích góp bao năm, chỉ trong phút chốc bị cuốn theo dòng nước lũ. Chưa hết, sau cơn lũ là sự tan hoang, đổ nát, với bao nỗi mất mát vật chất cũng như tinh thần, lại tiếp tục chống chọi với những trận rét kéo dài. Lòng nguyện thầm cho có được nhiều tấm lòng rộng mở để xoa dịu những tổn thất vật chất, những cái lạnh tâm hồn.

Cứ mỗi độ xuân về, tôi có những ngày nghỉ, trở lại thăm mảnh đất thân yêu, gặp gỡ người thân, bạn bè. Dù tôi chỉ là một sinh viên đang lần mò trên con đường “Tầm Sư Học Đạo”, nhưng về thăm quê, không thể không có chút quà mọn, khi đến thăm những cụ già neo đơn, những em bé mồ côi. Biết là thế! Suy nghĩ là thế! Nhưng lực bất tòng tâm. Lòng trăn trở mãi. Cuối cùng tôi mạnh dạn trình bày ước nguyện với cha linh hướng Cộng Đoàn Lòng Thương Xót Chúa xứ Chí Hòa.

Tết năm ngoái, tôi đã nhận được sự chia sẻ của cộng đoàn này, dù chỉ là người gián tiếp, nối dài cánh tay của anh chị em để trao “Hơi Aám Tình Người”. Thế nhưng tôi lại nhận được thật nhiều, học được thật nhiều từ món quà được cho đi. Năm nay tôi cũng nhận được sự ưu ái cộng đoàn lòng thương xót Chí Hòa dành cho người nghèo quê tôi.

Thực sự ngay sau cơn bão dữ, chính cộng đoàn này đã trực tiếp đến tận vùng rốn lũ trao tận tay người dân cả 200 tấn gạo. Dịp Tết này không chỉ quê tôi, mà cả những tỉnh miền Trung miền Bắc cũng có dấu chân của cộng đoàn Lòng Thương Xót Chúa xứ Chí Hoà gởi trao những món quà xuân ắp đầy tình người cho những gia đình có hoàn cảnh khó khăn nơi vùng sâu vùng xa…

Nhận những gói quà ân tình của muôn người góp lại để sớt chia cho những mảnh đời bất hạnh, đó là việc làm phải đạo. Gói hành trang giản đơn nhưng chứa đựng cả “một trời yêu thương”. Dù tôi chỉ là người đại diện, là cầu nối mà thôi, nhưng sao lòng tôi tràn dâng niềm hạnh phúc. Và quả thật là thế! Tuy cái tết muộn màng đến với tôi, dù vất vả đi giữa trời mưa rét đến thăm những gia đình có hoàn cảnh đặc biệt, thì lòng tôi lại rộn lên niềm vui. Tôi đã nhận được nhiều, nhiều lắm từ những gì họ trao lại, mà đó không là của tôi. Tôi không thể kể hết được những hình ảnh mà tôi bắt gặp trên hành trình, xin được chia sẻ câu chuyện có thật, để tiếp thêm nghị lực sống cho bản thân và những ai đang may mắn nhận được muôn ân phúc của cuộc đời.

Tôi đã rơi lệ, khi chứng kiến cảnh hai vợ chồng trẻ với năm đứa con đón tết trong mái nhà lá lụp xụp, với chiếc giường tre cũ kĩ mà trên đó là người mẹ, người vợ đang năm liệt giường vì căn bệnh thoái hóa cột sống, không có điều kiện chữa trị. Gió lạnh, trời mưa, cả bố lẫn con quây quần bên chiếc giường người mẹ nằm liệt với một bếp lửa hiu hiu, không đủ củi đốt để làm tan cơn lạnh. Thế mà cả gia đình họ vẫn vui cười với nhau.

Rồi cảnh hai vợ chồng trẻ khác với ba đứa con, chồng bị gãy chân không có điều kiện chữa trị nên bị tật mà phải vào Đaklak vác cà phê thuê để kiến tiền nuôi gia đình. Hệ quả là vết thương cũ tái phát, phải nằm liệt giường. Thế mà gia đình vẫn cười vui dưới mái nhà tranh dột nát.

Cảnh những bà cụ già sống cô đơn còm cõi bằng chút tiền trợ cấp nghèo, và rất nhiều những mảnh đời bất hạnh khác, mỗi người một hoàn cảnh. Tất cả họ thật đáng thương và giàu nghi lực sống.

Cảm nghiệm chung khi tôi trở về thăm quê lần này, từ thực tế cuộc sống cơ cực của họ, tôi lại khám phá ra một điều thú vị khác, là tinh thần lạc quan của người dân vùng lũ, vẫn nụ cười tươi nở và câu nói vừa thật vừa hài hước: “Lũ cuốn đi vật chất nhưng nó không cuốn người là phúc lắm rồi! Có người rồi lại làm ra của, người sống mới

quan trọng”. Tôi đã học được nhiều điều từ cuộc sống của người dân vùng lũ. Cứ nghĩ là mình đến thăm cho họ chút gì đó để vơi đi nỗi niềm, nhưng sự thực lại nhận được thật nhiều từ họ. Trước hết là niềm lạc quan, dù họ đã mất đi tất cả, thậm chỉ cả ngôi nhà để ở, vậy mà họ vẫn vui vẻ, tươi cười. Chính niềm tin, niềm lạc quan đã cho họ sức sống mạnh liệt giúp họ vượt lên nỗi khổ và thích nghi với điều kiện sống đầy nghiệt ngã.

Đến với họ trong lúc này, ta mới thấm thía câu nói: “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”. Những gì có thể để làm ấm tình yêu thương, tình đồng loại thiết thân, dù rất đỗi tầm thường, bé nhỏ nhưng lại trở nên quí giá. Những món quà vật chất đơn thành được mặc vào vào những giá trị tinh thần cao cả. Đối với họ, dù chỉ là một bánh lương khô, một gói mì tôm hay chai nước sạch, một tấm chăn đơn hay đôi dép cũ cũng trở nên giá trị đối với họ.

Tôi thầm cảm ơn Trời, cảm ơn cuộc đời. Vẫn còn đó nét đẹp của tình người, của lòng bác ái được thể hiện đậm nét qua tấm lòng của muôn người trong cộng đoàn lòng thương xót Chí Hòa. Dù của ít, lòng nhiều, hành động nhỏ nhưng đầy ý nghĩa và ấm áp nghĩa tình.

Ngồi viết lại những cảm nhận thực tế trải nghiệm, lòng tôi tràn dâng niềm xúc động. Phần cảm thương cho quê hương tôi sao phải chịu nhiều vất vả đến thế, phần cảm phục tinh thần mạnh mẽ, đức tin ngời sáng nơi họ. Dù cuộc sống hiện tại họ đang bế tắc, nhưng không vì thế mà họ bi quan hay thất vọng. Nhìn những gương mặt hóc hác, sạm đen với những bộ áo quần cũ kĩ, bạc màu đi tham dự thánh lễ với ánh mắt ngời sáng một niềm tin, tôi cảm nhận một nét đẹp thanh thoát, sự mến phục trong sâu thẳm tâm hồn.

Tôi thực sự cảm phục, ấn tượng và động lòng xót thương, cảm kích khi trông thấy những hoàn cảnh sống hôm nay mà chưa biết ngày mai sẽ thế nào! Vậy sao họ vẫn vui, vẫn hồn nhiên thanh thản. Hơn thế, tôi khám phá ra những điều kì diệu vẫn đang xảy đến đối với những ai sống niềm tin, tuy cực khổ trong đời thường nhưng họ lại an vui trong tâm hồn.

Chút cảm nhận xin được chia sẻ với cha và cộng đoàn. Xin cảm cảm ơn sự chia sẻ của cộng đoàn. Nguyện cầu lòng thương xót Chúa tuôn đổ muôn ơn lành hồn xác trên cha và cộng đoàn.

*Người con xứ Nghệ