the call of the wild (tieng goi noi hoang da)

99
THE CALL OF THE WILD Ting gi nơi hoang dã by Jack London Jack London Chapter I. Into the Primitive Chương 1 Vào cõi nguyên thu "Old longings nomadic leap, Chafing at custom's chain; Again from its brumal sleep Wakens the ferine strain." "Ôi khát vng xưa ñt tri rng bưc Gin thói thưng xích cht ta lao tù ðêm ñông lnh t gic nng mng ưc Li bng sôi huyt thng ca hoang vu! Buck did not read the newspapers, or he would have known that trouble was brewing, not alone for himself, but for every tide-water dog, strong of muscle and with warm, long hair, from Puget Sound to San Diego. Because men, groping in the Arctic darkness, had found a yellow metal, and because steamship and transportation companies were  booming the find, thousands of men were rushing into the Northland. These men wanted dogs, and the dogs they wanted were heavy dogs, with strong muscles by which to toil, and furry coats to protect them from the frost. Bc không h ñc báo, ch nu có ñc thì hn ñã bit là sp gay go ñn nơi ri, không ch gay go cho riêng nó, mà còn cho c h hàng nhà chó vùng duyên hi, t vnh Piugít Xao ñn tn Xan ðiêgô th chó có bp tht rn kho và b lông dy m áp. y là bi vì con ngưi, qua quá trình dò d m gia ñt tri ti tăm vùng Bc Cc, ñã tìm thy 1 th kim loi màu vàng và bi vì các công ty tàu bin và vn ti kháo rm lên v s phát hin ñó, cho nên có hàng ngàn ngưi ñã ñ v xô vào vùng ñt phương Bc. Nhng con ngưi ñó cn có chó, mà th chó h cn là th chó c ln, có  bp tht rn kho ñ mà lao ñng nng nhc, và có b lông dày rm rp ñ mà chng ñ vi giá tuyt. Buck lived at a big house in the sun-kissed Santa Clara Valley. Judge Miller's place, it was called. It stood back from the road, half hidden among the trees, through which glimpses could be caught of the wide cool veranda that ran around its four sides. The house was approached by gravelled driveways which wound about through wide-spreading lawns and under the interlacing boughs of tall poplars. At the rear things were on even a more spacious scale than at the front. There were great stables, where a dozen grooms and boys held forth, rows of vine-clad servants' cottages, an endless and orderly array o f outhouses, long grape arbors, green pastures, orchards, and berry patches. Then there was the  pumping plant for the artesian well, and the big cement tank where Judge Miller's boys took their morning plunge and kept cool in the hot afternoon. Bc sng trong 1 khu nhà rng ln gia thung lũng Kanta Clara ngp nng. Ngưi ta gi ñó là trang tri ca ngài thm phán Milơ. Khu nhà xa ñưng cái, hơi khut trong lùm cây rm. Qua k lá có th nhìn thy thp thoáng hàng hiên rng , mát rưi chy sut 4  bên nhà. T ngoài vào ñn nhà nhng con ñưng xe chy ri si, lưn quanh co qua my bãi c rng, dưi nhng lp cành xen nhau ca nhng hàng bch dương cao ln. Khu ñng sau, ñt ñai còn rng bát ngát hơn. Có nhng chung nga ln, ñó hơn chc ngưi chn gi nga hò hét m ĩ, nhiu dãy lán tri cho ñy t có dây nhô leo kín mái, 1 dãy nhà n gang ngăn np dài dng dc, nhng ch ngi mát dưi giàn nho di, nhng bãi c xanh rn, vưn cây ăn qu nhng khóm dâu. Ri thì còn có c 1 trm bơm cho chic ging phun, và 1 b ln xây bng xi-măng, là nơi các cu con trai nhà thm phán Mi-lơ nhào ln mi bui sáng và ngâm mình cho mát trong nhng

Upload: lehungduong1986

Post on 10-Apr-2018

219 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 1/99

THE CALL OF THE WILD Ting gi nơi hoang dã

by Jack London Jack London

Chapter I.Into the Primitive Chương 1Vào cõi nguyên thu

"Old longings nomadic leap,Chafing at custom's chain;Again from its brumal sleepWakens the ferine strain."

"Ôi khát vng xưa ñt tri rng bưcGin thói thưng xích cht ta lao tùðêm ñông lnh t gic nng mng ưcLi bng sôi huyt thng ca hoang vu!

Buck did not read the newspapers, or he would haveknown that trouble was brewing, not alone for 

himself, but for every tide-water dog, strong of muscle and with warm, long hair, from Puget Soundto San Diego. Because men, groping in the Arcticdarkness, had found a yellow metal, and becausesteamship and transportation companies were booming the find, thousands of men were rushinginto the Northland. These men wanted dogs, and thedogs they wanted were heavy dogs, with strongmuscles by which to toil, and furry coats to protectthem from the frost.

Bc không h ñc báo, ch nu có ñc thì hn ñã bitlà sp gay go ñn nơi ri, không ch gay go cho riêng

nó, mà còn cho c h hàng nhà chó vùng duyên hi,t vnh Piugít Xao ñn tn Xan ðiêgô th chó có bptht rn kho và b lông dy m áp. y là bi vì conngưi, qua quá trình dò dm gia ñt tri ti tămvùng Bc Cc, ñã tìm thy 1 th kim loi màu vàngvà bi vì các công ty tàu bin và vn ti kháo rm lênv s phát hin ñó, cho nên có hàng ngàn ngưi ñã ñv xô vào vùng ñt phương Bc. Nhng con ngưi ñócn có chó, mà th chó h cn là th chó c ln, có bp tht rn kho ñ mà lao ñng nng nhc, và có blông dày rm rp ñ mà chng ñ vi giá tuyt.

Buck lived at a big house in the sun-kissed SantaClara Valley. Judge Miller's place, it was called. Itstood back from the road, half hidden among thetrees, through which glimpses could be caught of thewide cool veranda that ran around its four sides. Thehouse was approached by gravelled driveways whichwound about through wide-spreading lawns andunder the interlacing boughs of tall poplars. At therear things were on even a more spacious scale thanat the front. There were great stables, where a dozengrooms and boys held forth, rows of vine-cladservants' cottages, an endless and orderly array of outhouses, long grape arbors, green pastures,orchards, and berry patches. Then there was the pumping plant for the artesian well, and the bigcement tank where Judge Miller's boys took their morning plunge and kept cool in the hot afternoon.

Bc sng trong 1 khu nhà rng ln gia thung lũngKanta Clara ngp nng. Ngưi ta gi ñó là trang trica ngài thm phán Milơ. Khu nhà xa ñưng cái,hơi khut trong lùm cây rm. Qua k lá có th nhìnthy thp thoáng hàng hiên rng, mát rưi chy sut 4 bên nhà. T ngoài vào ñn nhà nhng con ñưng xechy ri si, lưn quanh co qua my bãi c rng, dưinhng lp cành xen nhau ca nhng hàng bchdương cao ln. Khu ñng sau, ñt ñai còn rng bátngát hơn. Có nhng chung nga ln, ñó hơn chcngưi chn gi nga hò hét m ĩ, nhiu dãy lán tricho ñy t có dây nhô leo kín mái, 1 dãy nhà ngangngăn np dài dng dc, nhng ch ngi mát dưi giànnho di, nhng bãi c xanh rn, vưn cây ăn qu vànhng khóm dâu. Ri thì còn có c 1 trm bơm chochic ging phun, và 1 b ln xây bng xi-măng, lànơi các cu con trai nhà thm phán Mi-lơ nhào lnmi bui sáng và ngâm mình cho mát trong nhng

Page 2: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 2/99

 bui chiu nóng nc.

And over this great demesne Buck ruled. Here he was born, and here he had lived the four years of his life.It was true, there were other dogs, There could not but be other dogs on so vast a place, but they did notcount. They came and went, resided in the populous

kennels, or lived obscurely in the recesses of thehouse after the fashion of Toots, the Japanese pug, or Ysabel, the Mexican hairless,--strange creatures thatrarely put nose out of doors or set foot to ground. Onthe other hand, there were the fox terriers, a score of them at least, who yelped fearful promises at Tootsand Ysabel looking out of the windows at them and protected by a legion of housemaids armed with brooms and mops.

Vy mà Bc ta ñã ng tr c cái dinh cơ rng ln này.Ti nơi ñây Bc ñã sinh ra, và cũng ti nơi ñây Bc ñãtri qua 4 năm tui ñi ca nó. Dĩ nhiên cũng còn cónhng con chó khác. Gia 1 nơi rng bát ngát thnày, không th không có thêm nhiu nhng con chó

khác ñưc, nhưng chúng không ñáng ñm xa ti.Chúng lăng xăng, sng chen chúc trong nhng chiccũi hay trong nhng xó xnh nào ñó ca khu nhà, ít ainhn thy, có 1 con chó là chó Tút, loi chó NhtBn lùn tt, 1 con khác là Idaben, loi chó Mêhicôtri lông - nhưng ging chó kỳ quc him khi thychúng ló ra khi ca hay ñt chân xung ñt. Ngoàira, còn có lũ chó săn cáo, ít ra cũng vài chc con:chúng thưng sa lên nhng ting ghê s do con Tútvà Idaben mi khi bn này thò ñu ra ca s nhìnchúng, và 2 con ñưc c 1 ñoàn con vũ trang bngchi và cán ti lau sàn bo v.

But Buck was neither house-dog nor kennel-dog. Thewhole realm was his. He plunged into the swimmingtank or went hunting with the Judge's sons; heescorted Mollie and Alice, the Judge's daughters, onlong twilight or early morning rambles; on wintrynights he lay at the Judge's feet before the roaringlibrary fire; he carried the Judge's grandsons on his back, or rolled them in the grass, and guarded their 

footsteps through wild adventures down to thefountain in the stable yard, and even beyond, wherethe paddocks were, and the berry patches. Among theterriers he stalked imperiously, and Toots and Ysabelhe utterly ignored, for he was king,--king over allcreeping, crawling, flying things of Judge Miller's place, humans included.

 Nhưng Bc không phi là hng chó chui rúc trongnhà, cũng không phi là hng chó nht trong cũi.Toàn b vương quc này là ca Bc. Nó cũng ngpln trong b bơi hoc cùng ñi săn vi các cu con traica ông Thm. Nó h tng Mo-li và Ê-lêx, các cô congái ca ông Thm, trong nhng bui do chơi dôngdài ca 2 cô vào bui hoàng hôn hoc sáng tinh mơ. Nhng ñêm giá lnh, nó nm dài dưi chân ông ch

trưc ngn la lò sưi rng rc trong phòng ñcsách. Nó cõng nhng ña cháu ca ông ch trên lưng,hoc ñùa vi chúng lăn tròn trên c, và canh gi tng bưc chân ca bn tr khi chúng mo him mò ra ñnvòi nưc sân chung nga, hay có khi xa hơn na,ñn tn các bãi c chăn nga và ñám ñt trng dâu.Khi ñi qua lũ chó săn, Bc bưc trôkng oai v. Cònñi vi bn con Tút và Idaben thì Bc hoàn toàn phtl. Vì Bc là vua mà! Vua ca mi th sinh vt bò,lt và bay, k c con ngưi na, trong cái trang trinày ca ngài thm phán Mi-lơ.

His father, Elmo, a huge St. Bernard, had been theJudge's inseparable companion, and Buck bid fair tofollow in the way of his father. He was not solarge,--he weighed only one hundred and forty pounds,--for his mother, Shep, had been a Scotchshepherd dog. Nevertheless, one hundred and forty pounds, to which was added the dignity that comes of good living and universal respect, enabled him to

B ca Bc, tên gi En-mô, là 1 con chó nòi XanhBéc-na khng l, ñã tng là bn khăng khít ca ngàiThm, còn Bc có ñy trin vng ni gót b. Nókhông tht to ln bng b - Bc ch nng có 140 pao - bi vì Sép, m ca Bc, ch là 1 con chó chăn cu nòiXcôtlen. Tuy nhiên, nng 140 pao, li cng thêm vchng chc ñưng hoàng nh cuc sng sung túc vàñưc mi loài kính n, ñã to cho Bc 1 phong cách

Page 3: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 3/99

carry himself in right royal fashion. During the four years since his puppyhood he had lived the life of asated aristocrat; he had a fine pride in himself, waseven a trifle egotistical, as country gentlemensometimes become because of their insular situation.But he had saved himself by not becoming a mere pampered house-dog. Hunting and kindred outdoor delights had kept down the fat and hardened hismuscles; and to him, as to the cold-tubbing races, thelove of water had been a tonic and a health preserver.

tht ñúng là vương gi. Trong 4 năm tri t khi sinhra, Bc ñã sng cuc ñi ca 1 nhà quý tc ñưc thomãn mi ñiu. Nó rt ñi kiêu hãnh v mình. Thmchí có phn nào t cho mình là ñng ñc tôn - nhưcác ngài trưng gi nông thôn thnh thong cũng tr nên như vy, do hoàn cnh ch ngi ñy ging cacác ngài. Th nhưng, nó ñã tránh cho mình khi tr thành 1 ging chó nhà ch quen ñưc nuông chiu. Nhng cuc ñi săn và nhng cuc vui chơi ngoài tritương t ñã ngăn không cho m phát trin và giúpcho các bp tht ca nó tr nên rn chc. Và ñi vinó, cũng như ñi vi mi loài thích tm trong bnnưc lnh, vic yêu thích nưc ñã là 1 món thuc bgiúp gi gìn sc kho.

And this was the manner of dog Buck was in the fallof 1897, when the Klondike strike dragged men fromall the world into the frozen North. But Buck did notread the newspapers, and he did not know thatManuel, one of the gardener's helpers, was anundesirable acquaintance. Manuel had one besettingsin. He loved to play Chinese lottery. Also, in hisgambling, he had one besetting weakness--faith in asystem; and this made his damnation certain. For to play a system requires money, while the wages of agardener's helper do not lap over the needs of a wifeand numerous progeny.

Bc là 1 con chó như th ñy vào cái mùa thu năm1897, gia lúc "cơn st vàng" Clonñai ñang lôicun bit bao nhiêu ngưi trên khp th gian lao vàovùng ñt phương Bc giá but. Nhưng Bc li ch hñc báo và Bc cũng không bit rng Menuơn, 1trong nhng ngưi ph vưn, là 1 ngưi quen bcñc dĩ. Menuơn có 1 nt xu khó cha. Gã máu mechơi x s Tàu. Ngay trong cuc ñ ñen, gã li có 1c tt: tin vào 1 li ñánh phân loi. ðiu này chcchn ñy gã vào tai ho. Bi vì mun chơi li ñánh phân loi phi có nhiu tin, mà ñng lương ca 1chàng ph vưn thì nay ñn vic bao cho ni nhu cuca v và c 1 by con cũng còn không xong na là!

The Judge was at a meeting of the Raisin Growers'Association, and the boys were busy organizing anathletic club, on the memorable night of Manuel'streachery. No one saw him and Buck go off throughthe orchard on what Buck imagined was merely astroll. And with the exception of a solitary man, noone saw them arrive at the little flag station known asCollege Park. This man talked with Manuel, andmoney chinked between them.

Ông Thm ñang ñi d cuc hp ca Hi nhng ngưitrng nho, còn bn tr thì ñang bn t chc 1 câu lc b ñin kinh, trong cái ñêm ñáng ghi nh ñã xy rav phn trc ca Menuơn. Chng 1 ai nhìn thyMenuơn cùng Bc băng qua vưn cây ăn qu chunra ngoài, mà Bc cũng tưng ñy ch là 1 cuc dochơi bình thưng thôi. Khi Menuơn và Bc ra ñn gaxép Cơlítgiơ Pác thì ch có ñc 1 ngưi ñó ñng nhìnthy. Ngưi ñó chuyn trò vi Menuơn 1 chc, ri

ngưi ta nghe thy tin trao ñi qua li xng xong.

"You might wrap up the goods before you deliver 'm," the stranger said gruffly, and Manuel doubled a piece of stout rope around Buck's neck under thecollar.

- Mày có qun c nó li hay không? ð th mà traoà? - ngưi l mt nói cc cn. Menuơn ly 1 si dâythng tht buc 2 vòng quanh c Bc bên dưi cáivòng c.

Page 4: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 4/99

"Twist it, an' you'll choke 'm plentee," said Manuel,and the stranger grunted a ready affirmative.

- C xon cht li là tha sc làm cho nó nght th -Menuơn nói. Ngưi l mt hm 1 ting tán thànhtrong c hng.

Buck had accepted the rope with quiet dignity. To besure, it was an unwonted performance: but he hadlearned to trust in men he knew, and to give them

credit for a wisdom that outreached his own. Butwhen the ends of the rope were placed in thestranger's hands, he growled menacingly. He hadmerely intimated his displeasure, in his pride believing that to intimate was to command. But to hissurprise the rope tightened around his neck, shuttingoff his breath. In quick rage he sprang at the man,who met him halfway, grappled him close by thethroat, and with a deft twist threw him over on his back. Then the rope tightened mercilessly, whileBuck struggled in a fury, his tongue lolling out of hismouth and his great chest panting futilely. Never inall his life had he been so vilely treated, and never inall his life had he been so angry. But his strengthebbed, his eyes glazed, and he knew nothing whenthe train was flagged and the two men threw him intothe baggage car.

Bc ñã ñng yên ñ cho Menuơn buc dây vào cmình. Tt nhiên, nó cũng thy s vic din bin khácthưng. Nhưng Bc ñã to ñưc thói quen tin tưng

vào nhng ngưi nó quen bit, và nó công nhn lànhng con ngưi y có 1 trí khôn vưt xa hn tríkhôn ca nó. Nhưng khi ñu ca si dây thng ñưcñt vào bàn tay ca ngưi l mt, thì nó g lên ñedo. y là nó cũng ch ñơn gin mun gi ý cho kkia bit là nó không bng lòng, mà vi ñc tính kiêuhãnh ca nó thì nó cho rng gi ý tc là ra lnh. Thmà có ng ñâu chic dây thng li thít cht ly c nó,làm nó nght th. Tên này ñón ly nó na chng, túmcht ly hng nó, ri bng 1 cái vn tay khéo léo,qut nó ngã nga. Th ri, si dây tht cht li khôngthương xót, còn Bc thì ñiên cung vùng vy, lưithè ra, lng ngc to ln hn hn 1 cách vô ích. Sutñi nó, chưa bao gi nó li b ñi x ñê hèn ñn nhưvy, và cũng sut ñi nó, chưa bao gi nó li ginñn như vy. Nhưng sc Bc kit dn, ñôi mt m dn, và Bc lm ñi ch còn bit gì na, khi chuyn tàuho dng li theo hiu c và 2 tên kia ném nó vào toach hành lý.

The next he knew, he was dimly aware that his

tongue was hurting and that he was being joltedalong in some kind of a conveyance. The hoarseshriek of a locomotive whistling a crossing told himwhere he was. He had travelled too often with theJudge not to know the sensation of riding in a baggage car. He opened his eyes, and into them camethe unbridled anger of a kidnapped king. The mansprang for his throat, but Buck was too quick for him.His jaws closed on the hand, nor did they relax tillhis senses were choked out of him once more.

Khi nó tnh li, nó l m cm thy ñau lưi và nhn

thy mình ñang b ñưa ñi trong 1 loi xe c nào ñóchy xóc ny lên. Ting rít khàn khàn ca chic còiñu máy xe la ñi qua ngã tư ñã mách bo cho nóhiu là nó ñang ñâu. ðã quá nhiu ln ñi ñưng viông Thm nên nó chng l gì cái cm giác khi ngitrong 1 toa hành lý. Nó m mt. Trong ñôi mt vt bng lên cơn gin lôi ñình ca 1 ñc vua b bt cóc. Ngưi l mt vi nhy b vào ñ túm ly c nó,nhưng Bc nhanh hơn gã. 2 hàm răng Bc bp vào bàn tay ñang lao ti, và không chu ni lng tí nàocho ñn khi Bc li b tht c ñn ngt th và ngt ñiln na. Nghe ting huỳnh huch vt ln, ngưi công nhânkhuân vác hành lý chy ñn.

"Yep, has fits," the man said, hiding his mangledhand from the baggageman, who had been attracted by the sounds of struggle. "I'm takin' 'm up for the boss to 'Frisco. A crack dog-doctor there thinks thathe can cure 'm."

- Th ñy! Nó lên cơn! - Gã bc cóc va nói vingưi công nhân, va giu kín bàn tay rách nát khôngcho ngưi này nhìn thy - Tôi ñưa nó lên Phrixcô hông ch. 1 ông thú y c khôi ñy bo là ông ta chañưc.

Page 5: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 5/99

Concerning that night's ride, the man spoke mosteloquently for himself, in a little shed back of asaloon on the San Francisco water front.

Trong 1 cái lán nh ñng sau 1 quán rưu ti bncng San Francisco, gã li bin bch cho mình rt ñihùng hn khi gã nói v cái ñêm ñi tàu y.

"All I get is fifty for it," he grumbled; "an' I wouldn'tdo it over for a thousand, cold cash."

- V món này, tôi ch ly 50 thôi - gã lm bm - Cótr ñn 1000 tin mt hn hoi, tôi cũng không thit.

His hand was wrapped in a bloody handkerchief, andthe right trouser leg was ripped from knee to ankle.

Bàn tay ca gã qun chic mùi soa ñm máu, ngqun bên phi ca gã rách toc t gi xung ñn mtcá chân.

"How much did the other mug get?" thesaloon-keeper demanded.

 Ngưi ch quán hi:- Th thng cha kia thì dã bao nhiêu?

"A hundred," was the reply. "Wouldn't take a souless, so help me." - 100. Không kém 1 xu. ðy bác liu cho.

"That makes a hundred and fifty," the saloon-keeper calculated; "and he's worth it, or I'm a squarehead."

Lão ch quan tính:- V chi là 150. ðưc, nó cũng ñáng giá ngn y. T không phi là k không bit ngưi bit ca.

The kidnapper undid the bloody wrappings andlooked at his lacerated hand. "If I don't get thehydrophoby--"

Tên bt cóc tháo mnh băng ñm máu và nhìn bàntay rách tươm ca mình:- Phi bnh di thì b m...

"It'll be because you was born to hang," laughed thesaloon-keeper. "Here, lend me a hand before you pullyour freight," he added.

Lão ch quán cưi ln:- y nu có vy thì cũng do cái nghip chưng cachú mày ñy, chú mày !Lão nói tip:- Nào giúp t 1 tay trưc lúc chú mày phi!

Dazed, suffering intolerable pain from throat andtongue, with the life half throttled out of him, Buck 

attempted to face his tormentors. But he was throwndown and choked repeatedly, till they succeeded infiling the heavy brass collar from off his neck. Thenthe rope was removed, and he was flung into acagelike crate.

ðu choáng váng, hng và lưi ñau nhc nhi, trongtình trng ñã b bóp c ñn gn như ngc ngoi, Bc

gng sc ñương ñu vi nhng tên hành h mình,nhưng nó liên tip b qut nã và tht nght th nhiuln, cho ñn khi chúng dũa ñt ñưc cái vòng ñai bng ñng nng n và g ra khi c nó. Sau ñó sidây thng ñưc tháo ra, và Bc b ném vào 1 cáithùng thưa ging chic cũi.

There he lay for the remainder of the weary night,nursing his wrath and wounded pride. He could not

Bc nm ñy cho ñn ht cái ñêm chán ngán rã ri y, nng trong lòng mi phn n và nim kiêu hãnh b

Page 6: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 6/99

understand what it all meant. What did they wantwith him, these strange men? Why were they keepinghim pent up in this narrow crate? He did not knowwhy, but he felt oppressed by the vague sense of impending calamity. Several times during the nighthe sprang to his feet when the shed door rattled open,expecting to see the Judge, or the boys at least. Buteach time it was the bulging face of thesaloon-keeper that peered in at him by the sickly lightof a tallow candle. And each time the joyful bark thattrembled in Buck's throat was twisted into a savagegrowl.

thương tn. Nó không th hiu ni tt c nhng ñiuxy ra ñó nghĩa là th nào. Nhng con ngưi l lùngkia mun gì nó? Ti sao h li giam gi nó trongcái thng cht hp này? Nó không hiu ti sao c,nhưng trong lòng nng trĩu 1 cm giác mơ h là cómi tai ho nào ñó ñang lơ lng trên ñu nó. ðêm y,nhiu ln nó ñã vùng ñng dy khi chic ca lán láchcách m, hy vng ñưc nhìn thy ông Thm, hoc ítnht là bn tr. Nhưng mi ln như vy, nó ch btgp cái mt núng nính ca lão ch quán nó ra nhòmnó dưi ánh sáng vàng ch ca 1 ngonj nn làm bngm. Và mi ln như vy, ting sa vui mng ñangrun run sp bt ra t c hng Bc li tan ñi thành 1ting gin d.

But the saloon-keeper let him alone, and in themorning four men entered and picked up the crate.More tormentors, Buck decided, for they wereevil-looking creatures, ragged and unkempt; and hestormed and raged at them through the bars. Theyonly laughed and poked sticks at him, which he promptly assailed with his teeth till he realized thatthat was what they wanted. Whereupon he lay downsullenly and allowed the crate to be lifted into awagon. Then he, and the crate in which he wasimprisoned, began a passage through many hands.Clerks in the express office took charge of him; hewas carted about in another wagon; a truck carried

him, with an assortment of boxes and parcels, upon aferry steamer; he was trucked off the steamer into agreat railway depot, and finally he was deposited inan express car.

 Nhưng ri lão ch quán cũng ñ cho nó yên 1 mìnhri sáng hôm sau, 4 ngưi bưc vào và khiêng cáithùng ra. Li thêm nhng k hành h mình ñây. Bckhng ñnh như vy, bi vì trông chúng có v ác ñc,ñu tóc bm xm, qun áo lch thch, và Bc gmthét, ni cơn thnh n lên vi chúng qua các then cachic thùng g. Chúng ch cưi giu và thc gy vàoBc. Bc chm ti dn dp tn công nhng ñu gythc vào, cho ñn khi nó nhn thy là hoá ra bnchúng mun như vy. Bun nn, Bc ñành thc thnm dài, ñ mc cho chúng nâng cái thùng ñưa vào 1chic xe nga. Và th là t ñy, Bc cùng chic thùnggiam gi bt ñu ñưc chuyn t tay ngưi này sang

tay ngưi khác. Các nhân viên ca hãng vn ti tchành nhn trách nhim chuyn nó. 1 chic xe ngakhác ch Bc ñn 1 nơi nào ñy; ri 1 chi xe ti limang nó ñi, cùng vi 1 ñng nhng hòm và gói, trên1 chic tàu phà, t chic tàu phà này, xe ti li ñưa nóti 1 ga xe la ln và cui cùng, nó ñưc ñưa vàotrong 1 toa tàu tc hành.

For two days and nights this express car was draggedalong at the tail of shrieking locomotives; and for two

days and nights Buck neither ate nor drank. In hisanger he had met the first advances of the expressmessengers with growls, and they had retaliated byteasing him. When he flung himself against the bars,quivering and frothing, they laughed at him andtaunted him. They growled and barked like detestabledogs, mewed, and flapped their arms and crowed. Itwas all very silly, he knew; but therefore the moreoutrage to his dignity, and his anger waxed andwaxed. He did not mind the hunger so much, but the

Trong sut 2 ngày ñêm, chic toa tàu ñưc kéo theosau nhng ñu máy rít liên hi. Và sut 2 ngày ñêm

y, Bc không ăn không ung. Lòng cha cht cămgin Bc ñã ñáp li thái ñ làm thân ca nhng nhânviên hãng tc hành bng nhng ting gm g, và hñã tr ñũa bng cách trêu tc nó. Khi nó lao ình rathen thùng g, run lên và sùi bt mép vì gin d, hcưi giu và ch nho nó. H gm g và sa nhưnhng con chó ñáng ghét, kêu meo meo, ñp tay ñenñét và gáy. Tt c nhng cái ñó ñu rt d dn, nó bit vy; nhưng chính vì vy mà nó thy danh giá canó càng b xúc phm, và ni căm gin càng mi lúc 1

Page 7: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 7/99

lack of water caused him severe suffering and fannedhis wrath to fever-pitch. For that matter, high-strungand finely sensitive, the ill treatment had flung himinto a fever, which was fed by the inflammation of his parched and swollen throat and tongue.

tăng. ðòi ăn không phi là ñiu nó quan tâm nhiulm, nhưng khát nưc ñã làm cho nó cc kỳ kh s và thi bùng s phn n ca nó lên ñn mc như phátst. Trong lúc nó ñang căng thng cao ñ và ht scnhy cm, nhng ñi x xu xa ñã xô ñy nó vào 1cơn st, cơn st này càng tăng thêm vì hng b viêmty và lưi khô khc, sưng phng.

He was glad for one thing: the rope was off his neck.That had given them an unfair advantage; but nowthat it was off, he would show them. They wouldnever get another rope around his neck. Upon that hewas resolved. For two days and nights he neither atenor drank, and during those two days and nights of torment, he accumulated a fund of wrath that bodedill for whoever first fell foul of him. His eyes turned blood-shot, and he was metamorphosed into a ragingfiend. So changed was he that the Judge himself would not have recognized him; and the expressmessengers breathed with relief when they bundledhim off the train at Seattle.

Ch có 1 ñiu làm nó hài lòng: si dây thng ñã rikhi c nó. Si dây y ñã to cho bn ngưi kia 1 lith, nhưng không công bng ñi vi nó. Song bây gi chng còn si dây y c, thì Bc s cho chúng bittay. Chúng ñng bao gi hòng ñt 1 si dây nào khácvào c nó. Bc qu quyt như vy. Sut 2 ngày ñêmnó không ăn không ung, và trong 2 ngày ñêm bhành h y, ni căm gin cha cht bên trong nó báotrưc s chng lành cho k nào vô phúc chm phi nóñu tiên. ðôi mt nó vn lên ñ ngu. Nó ñã hoáthành 1 con qu n khi xung thiên. Nó thay ñi ñnni dù bn thân ông Thm có gp cũng s không thnhn ra ñưc nó na. Và nhng nhân viên trênt àuth phào nh nhõm lúc h tng kh ñưc nó ra khitàu ho ti thành ph Seatle.

Four men gingerly carried the crate from the wagoninto a small, high-walled back yard. A stout man,with a red sweater that sagged generously at the neck,came out and signed the book for the driver. That

was the man, Buck divined, the next tormentor, andhe hurled himself savagely against the bars. The mansmiled grimly, and brought a hatchet and a club.

Bn ngưi rt thn trng bê chic thùng thưa t chicxe nga vào trong 1 mnh sân sau hp có tưng caovây kín. 1 ngưi chc mp mc chic áo nt màu ñdãn rng c, bưc ra và ký vào s ca ngưi ñánh

xe nga. Bc ñoán chc tên này s hành h mình tip,th là nó lao mình ra sát thành g 1 cách d tn. Ngưi kia mm cưi nham him, mang ñn 1 chicrìu nh và 1 cái dùi cui.

"You ain't going to take him out now?" the driver asked.

 Ngưi ñánh xe hi:- Ông không ñnh th nó bây gi ch?

"Sure," the man replied, driving the hatchet into the

crate for a pry.

- Sao li không? - ngưi kia va tr li, va b chic

rìu vào cái thùng ñ ny ra.

There was an instantaneous scattering of the four men who had carried it in, and from safe perches ontop the wall they prepared to watch the performance.

Lp tc 4 ngưi mang chó ñn vi b chy tán lon,ri t v trí ngi vt vo trên ñnh tưng cao an toàn,h chun b chng kin cnh tưng sp din ra.

Buck rushed at the splintering wood, sinking his teethinto it, surging and wrestling with it. Wherever thehatchet fell on the outside, he was there on the inside,

Bc xông ti cn ngp răng vào thanh g v toác,nhay xé, vt ln vi thanh g. bên ngoài, rìu bxung ñâu, thì bên trong Bc sn ti ñó, g gào

Page 8: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 8/99

snarling and growling, as furiously anxious to get outas the man in the red sweater was calmly intent ongetting him out.

gm rít. Ngưi mc áo ñ chăm chú tháo cũi cho nóra vi thái ñ ñim tĩnh bao nhiêu, thì nó lng lnchc xông ra vi thái ñ hung d by nhiêu.Khi ñã phá ñưc 1 l trng va ngưi Bc chui lt,gã ñàn ông lên ting:

"Now, you red-eyed devil," he said, when he had

made an opening sufficient for the passage of Buck's body. At the same time he dropped the hatchet andshifted the club to his right hand.

- Nào! Cái con qu mt ñ kia! - ñng thi gã vt

chic rìu ñi và chuyn chic dùi cui sang tay phi.

And Buck was truly a red-eyed devil, as he drewhimself together for the spring, hair bristling, mouthfoaming, a mad glitter in his blood-shot eyes. Straightat the man he launched his one hundred and forty pounds of fury, surcharged with the pent passion of two days and nights. In mid air, just as his jaws were

about to close on the man, he received a shock thatchecked his body and brought his teeth together withan agonizing clip. He whirled over, fetching theground on his back and side. He had never beenstruck by a club in his life, and did not understand.With a snarl that was part bark and more scream hewas again on his feet and launched into the air. Andagain the shock came and he was brought crushinglyto the ground. This time he was aware that it was theclub, but his madness knew no caution. A dozentimes he charged, and as often the club broke the

charge and smashed him down.

Và Bc qu ñã tr thành 1 con qu mt ñ, vi thânhình thu ht li chun b nhy vt, lông dng ñng,mép si bt, ñôi mt ngu ñ ánh lên 1 ngn la ñiêndi. Nhm thng ngưi kia, nó phóng toàn b 140 pao nng cha cht s gin d ca nó, cng thêm csc nng ca mi căm gin b ñè nén trong sut 2

ngày ñêm tù hãm.ðang lao na chng, ñúng vào lúc 2 hàm ca nó sp bp vào con ngưi trưc mt, thì 1 ñòn giáng ñtngt chn ñng c thân hình nó li và ñánh gp 2hàm răng ca nó ñp vào nhau ñau ñn. Nó ngã lnnhào, giáng lưng và sưn xung ñt. Trong ñi nó,chưa bao gi nó b ñánh bng dùi cui, nên nó khônghiu ra sao c. Vi 1 ting ging ting rú hơn là tingsa, nó li bt dy và lao vt lên. ðòn trí mng ligiáng ti và qut nó xung ñt. Ln này thì nó bit ñólà chic dùi cui, nhưng ñiên lên ri, nó ch còn bit

thn trng gì na. Hàng chc ln, nó lao lên tn công,và cũng by nhiêu ln chic dùi cui b gãy cuc tncông và ñánh gc nó.

After a particularly fierce blow, he crawled to hisfeet, too dazed to rush. He staggered limply about,the blood flowing from nose and mouth and ears, his beautiful coat sprayed and flecked with bloodyslaver. Then the man advanced and deliberately dealthim a frightful blow on the nose. All the pain he had

endured was as nothing compared with the exquisiteagony of this. With a roar that was almost lionlike inits ferocity, he again hurled himself at the man. Butthe man, shifting the club from right to left, coollycaught him by the under jaw, at the same timewrenching downward and backward. Buck describeda complete circle in the air, and half of another, thencrashed to the ground on his head and chest.

Sau 1 ñòn ñc bit ác lit, Bc bò lê ra, quá choángváng, không vt lên ñưc na. Nó khp khing loño bưc quanh, máu a ra c mũi, c mm, và ctai, b lông ñp ca nó lm tm nhng ñm nưc btñm máu. Lúc này, ngưi mc áo ñ bèn bưc ti, ctình qut cho nó 1 cú khng khip vào mũi. Mi ñòn

ñau ñn t nãy ñn gi tht ch mùi m gì so vi cúñánh ñau ñn thu gan, thu rut này. Rng lên 1ting hung tn gn như ting gm ca sư t, nó lilao vào ngưi kia. Nhưng gã chuyn chic dùi cui ttay phi sang tay trái, bình tĩnh tóm ly hàm dưi caBc, ñng thi vn nó xung phía dưi và ra ñngsau. Bc vùng vy trên không, vch thành 1 vòngtròn, ln thêm na vòng na ri ñâm ñu và c xungñt.

Page 9: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 9/99

For the last time he rushed. The man struck theshrewd blow he had purposely withheld for so long,and Buck crumpled up and went down, knockedutterly senseless.

Ln cui cùng, Bc lao ti, gã dàn ông bèn giáng chonó 1 ñòn ác hi mà gã ñã ch tâm gi li cho ñn lúcnày chưa thi th, và th là Bc gc hn, rơi xung,hoàn toàn bt tnh.

"He's no slouch at dog-breakin', that's wot I say," oneof the men on the wall cried enthusiastically.

- Ái dà! Tr chó như vy phi nói là tuyt! - 1 ngưitrên tưng cao reo lên thích thú.

"Druther break cayuses any day, and twice onSundays," was the reply of the driver, as he climbedon the wagon and started the horses.

Ting gã ñánh xe ñáp:- Tt hơn ht là tr my con ngho, tr hàng ngày, chnht tr 2 ln - và gã trèo lên x,e ra roi thúc nga ñi.

Buck's senses came back to him, but not his strength.He lay where he had fallen, and from there hewatched the man in the red sweater.

Bc hi tnh, nhưng sc lc ca nó thì ñã kit. Nóvn nm bp ch nó rơi xung lúc nãy, theo dõingưi mc áo nt ñ.

"'Answers to the name of Buck,'" the mansoliloquized, quoting from the saloon-keeper's letter which had announced the consignment of the crateand contents. "Well, Buck, my boy," he went on in agenial voice, "we've had our little ruction, and the best thing we can do is to let it go at that. You'velearned your place, and I know mine. Be a good dogand all 'll go well and the goose hang high. Be a baddog, and I'll whale the stuffin' outa you.

Understand?"

- Tên nó là Bc - ngưi ñàn ông nói 1 mình, nhc limy ch trong bc thư ca lão ch quán ñã vit chogã báo trưc v cái thùng ñng món hàng - Nào! Bc!Anh bn! - Gã nói tip bng 1 ging thân mt vui v -Chúng ta ñã có 1 cuc u ñ nho nh vi nhau, thôiñn ñây tt hơn ht là chúng ta cho qua, ñng ñ tâmna nhé! Chú mày ñã hiu ñưc cương v ca chúmày, còn ta, thì ta bit cương v ca ta. Hãy tr thành1 con chó ngoan, ri tt c mi vic s trôi chy êm

ñp. Còn nu chú mày mà bưng, thì ta s qut chosc cơm ra. Nghe chưa?

As he spoke he fearlessly patted the head he had somercilessly pounded, and though Buck's hair involuntarily bristled at touch of the hand, he enduredit without protest. When the man brought him water he drank eagerly, and later bolted a generous meal of raw meat, chunk by chunk, from the man's hand.

Gã va nói va mnh bo ly tay v v trên cái ñumà va ri gã ñã nn cho không thương tic, và mcdù lông Bc vô tình dng ngưc c lên mi khi bàntay y chm vào nó, nó vn cam chu s v v màkhông phn ng. Và khi gã mang nưc ñn, nó ungháo hc, ri sau ñó li v vp ngn 1 ba tht sngtho thuê, ht súc này ñn súc khác, ngay trong bàn

tay gã bón cho nó.

He was beaten (he knew that); but he was not broken.He saw, once for all, that he stood no chance againsta man with a club. He had learned the lesson, and inall his after life he never forgot it. That club was arevelation. It was his introduction to the reign of  primitive law, and he met the introduction halfway.The facts of life took on a fiercer aspect; and while

 Nó ñã b ñánh gc - nó bit vy - nhưng không bñánh ñn tan xương. Nó vĩnh vin nhn thy là nókhông hòng gì chng li 1 con ngưi có chic dùi cuitrong tay. Nó ñã hc ñưc 1 bài hc mà sau này choñn ht ñi nó vn không h quên. Chic dùi cui nàylà 1 s phát hin mi. ðó là vt ñưa nó vào lãnh ñaca lut l nguyên thu, và nó nh rõ bài hc ñó.

Page 10: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 10/99

he faced that aspect uncowed, he faced it with all thelatent cunning of his nature aroused. As the dayswent by, other dogs came, in crates and at the ends of ropes, some docilely, and some raging and roaring ashe had come; and, one and all, he watched them passunder the dominion of the man in the red sweater.Again and again, as he looked at each brutal performance, the lesson was driven home to Buck: aman with a club was a lawgiver, a master to beobeyed, though not necessarily conciliated. Of thislast Buck was never guilty, though he did see beatendogs that fawned upon the man, and wagged their tails, and licked his hand. Also he saw one dog, thatwould neither conciliate nor obey, finally killed in thestruggle for mastery.

S tht ca cuc ñi ñã mang 1 b mt hung tàn hơntrưc. Và trong lúc nó ñương ñu vi b mt y màkhông khip s, thì y cũng là lúc nó ñương ñu bngtt c cái khôn ranh tim tàng ñã ñưc khơi dy ttrong bn cht nó. Ngày li ngày trôi qua, có nhngcon chó khác ñã ñn, con thì b nht trong thùngthưa, con thì ñưc dt ñn bng si dây thng bucc. 1 s con ngoan ngoãn, 1 s con thì ñiên gin vàgm thét như Bc lúc mi ñn. Và Bc ñã quan sátñưc tt c bn chúng, không sót 1 con nào, kinh qua bàn tay ch ng ca ngưi mc áo nt ñ. ðã bao ln,mi khi nó nhìn thy cnh tưng tàn bo din ra, thì bài hc li tr v trong trí nó: 1 con ngưi cm dùicui là 1 k làm ra lut, 1 ông ch phi ñưc tuân lnh,mc dù không nht thit phi thn phc gã. V ñimcui cùng này, Bc không bao gi có li. Mc dù nóqu ñã thy có nhng con chó sau khi b ñánh vn lixun xoe bên cnh ngưi y, ri nào là vy ñuôi mng,

nào là lim tay gã. Và Bc cũng ñã thy 1 con chókhông chu thn phc nhưng cũng không chu tuânlnh, cui cùng b git trong cuc tranh ñu ñ giànhth thng.

 Now and again men came, strangers, who talkedexcitedly, wheedlingly, and in all kinds of fashions tothe man in the red sweater. And at such times thatmoney passed between them the strangers took oneor more of the dogs away with them. Buck wondered

where they went, for they never came back; but thefear of the future was strong upon him, and he wasglad each time when he was not selected.

Thnh thong li có ngưi ñn, nhng ngưi l, hnói chuyn vi ngưi mc áo nt ñ bng cái gingsôi ni, hoc tán tnh nh to, bng ñ th ging. Vàvào nhng ln như vy, sau khi 2 bên rao tin chonhau, thì nhng ngưi l mt li mang ñi 1 vài con

chó. Bc t hi không bit nhng con chó y ñi ñâu,vì chúng không bao gi tr li c; nhưng bên trongBc canh cánh 1 ni lo s cho tương lai, do ñó, miln không ai ñ ñng gì ñn nó c thì nó li mng.

Yet his time came, in the end, in the form of a littleweazened man who spat broken English and manystrange and uncouth exclamations which Buck couldnot understand.

Th nhưng cui cùng cũng ñn lưt nó. y là cái hômxut hin 1 anh chàng bé nh, nhăn nheo, nói bô bô 1th ting Anh ti vi nhiu thán t kỳ d và mi lmà Bc không th hiu ni.

"Sacredam!" he cried, when his eyes lit upon Buck."Dat one dam bully dog! Eh? How much?"

- Qu tha ma bt! - anh chàng kêu to, 2 mt sáng lênkhi phát hin ra Bc - Tht là 1 con chó tuyt vi! Ê!Bao nhiêu?

"Three hundred, and a present at that," was the prompt reply of the man in the red sweater. "Andseem' it's government money, you ain't got no kick coming, eh, Perrault?"

- 300. Coi như bit không thôi ñy! - ting ngưi áoñ tr li ngay tc thì - Vì rng ñây cũng là tin Nhànưc thôi, t chc là cu cũng ch phn ñi gì, hPerôn?

Page 11: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 11/99

Perrault grinned. Considering that the price of dogshad been boomed skyward by the unwonted demand,it was not an unfair sum for so fine an animal. TheCanadian Government would be no loser, nor wouldits despatches travel the slower. Perrault knew dogs,and when he looked at Buck he knew that he was onein a thousand--"One in ten t'ousand," he commentedmentally.

Perôn toét ming cưi nhăn nh. C xét giá chó nóichung ñã vt lên ñn tng mây do nhu cu tăng 1cách ít có, thì s tin này cũng không phi là qua sáñi vi 1 con vt tuyt như vy. Chính ph Canañachng thit gì, mà nhng công văn, thư t ca chính ph chuyn ñi cũng ch b chm hơn tí nào. Perôn làngưi sành v chó nên khi nhìn thy Bc, anh bit làtrong 1000 con chó mi ñưc 1 con như th."Thm chí 1 vn con mi ñưc 1 con như th" anhthm nhn xét trong óc.

Buck saw money pass between them, and was notsurprised when Curly, a good-natured Newfoundland,and he were led away by the little weazened man.That was the last he saw of the man in the redsweater, and as Curly and he looked at recedingSeattle from the deck of the Narwhal, it was the lasthe saw of the warm Southland. Curly and he weretaken below by Perrault and turned over to a black-faced giant called Francois. Perrault was aFrench-Canadian, and swarthy; but Francois was aFrench-Canadian half-breed, and twice as swarthy.They were a new kind of men to Buck (of which hewas destined to see many more), and while hedeveloped no affection for them, he none the lessgrew honestly to respect them. He speedily learnedthat Perrault and Francois were fair men, calm andimpartial in administering justice, and too wise in the

way of dogs to be fooled by dogs.

Bc nhìn thy tin trao qua ñi li gia 2 ngưi, vàkhông ngc nhiên chút nào khi nó cùng vi Cơli, 1con chó có cái hin lành thuc nòi Niuphaolân, bngưi ñàn ông bé nh nhăn heo dt ñi. ðó là ln cuicùng nó nhìn thy ngưi mc áo nt ñ, và khi nócùng con Cơli ñng trên boong tàu Nauôn dõi theothành ph Seatle ñang lùi dn, thì ñó là ln cui cùngnó ngm nhìn vùng ñt phương Nam m áp.Perôn ñưa Bc và Cơli xung bên trong tàu và bàngiao chúng cho 1 anh chàng to ln mt ñen tên làPhrăngxoa. Perôn là 1 ngưi Canada gc Pháp, dangăm ngăm ñen; còn Phrăngxoa, thì li là ngưiCanada gc Pháp lai th dân, và da còn ñen hơn gp bi. ði vi Bc, h thuc 1 loi ngưi mi l (loingưi mà s phn ñã ñnh ra cho Bc là còn phi gpnhiu na). Bc không thy trong lòng mình ny n mi thin cm gì ñi vi h, tuy nhiên nó dn dn

ñâm ra kính trng h tht s. Nó nhanh chóng nhnthy rng Perôn và Phrăngxoa là nhng con ngưicông minh, bình tĩnh và vô tư trong vic thi hànhcông lý, và quá thông tho v tính cách ca chó, nênchó không th la bp ni.

In the 'tween-decks of the Narwhal, Buck and Curly joined two other dogs. One of them was a big,snow-white fellow from Spitzbergen who had been brought away by a whaling captain, and who had

later accompanied a Geological Survey into theBarrens. He was friendly, in a treacherous sort of way, smiling into one's face the while he meditatedsome underhand trick, as, for instance, when he stolefrom Buck's food at the first meal. As Buck sprang to punish him, the lash of Francois's whip sang throughthe air, reaching the culprit first; and nothingremained to Buck but to recover the bone. That wasfair of Francois, he decided, and the half-breed beganhis rise in Buck's estimation.

Trên tàu Nauôn, Bc và Cơli ñã kt bn vi 2 con chókhác: 1 con to ln, lông trng như tuyt, gc gác tqun ño Xpitxbơgân. Hn ñưc 1 thuyn trưngñánh cá voi mang ñi khi qun ño ñó, ri sau hn ñi

theo 1 ñoàn nghiên cu ña cht ñn vùng Berân cnci Canada.Con chó này b ngoài làm ra ñiu thân thin theo 1kiu xo trá, mm cưi trưc mt k khác nhưngñng thi li trù tính 1 ba chơi khăm lén lút nào ñó.Ví d như ngay trong ba ăn ñu tiên cùng vi Bc,hn ñã xoáy trm 1 phn thc ăn ca Bc. Bc vavt sang ñ tr ti hn, thì si dây buc ñu chic roica Phrăngxoa ñã vút trong không khí bay ñn trưcquy vào tên k cp. Th là Bc không còn phi làm

Page 12: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 12/99

gì na ngoài vic thu hi cái xương ca nóPhrăngxoa th là công bng, Bc khng ñnh vy, vàuy tín anh chàng ngưi lai bt ñu lên cao trong lòngquý trng ca Bc.

The other dog made no advances, nor received any;also, he did not attempt to steal from the newcomers.

He was a gloomy, morose fellow, and he showedCurly plainly that all he desired was to be left alone,and further, that there would be trouble if he were notleft alone. "Dave" he was called, and he ate and slept,or yawned between times, and took interest innothing, not even when the Narwhal crossed QueenCharlotte Sound and rolled and pitched and buckedlike a thing possessed. When Buck and Curly grewexcited, half wild with fear, he raised his head asthough annoyed, favored them with an incuriousglance, yawned, and went to sleep again.

Còn 1 con chó na thì không thèm làm thân vi aimà cũng không nhn s làm thân ca ai. Gã cũng

không mưu toan ñánh cp gì ca k mi ñn. Gã là 1k ru rĩ ê. Gã thng thng t cho Cơli bit rng ttc mong mun ca gã là hãy ñ cho gã yên 1 mình,và hơn na, nu c ñng vào gã thì ri s có chuyn phin toái ñy! ðêvơ là tên gi ca gã. Gã ăn ri ng,thng hoc ngáp dài ch quan tâm ñn cái gì sát, ngayc lúc con tàu Nauôn vưt qua vnh N hoàng Sáclt,ht lc bên này li ño bên n chm lên chúi xung,ri li nhy ht ngưc c ñít lên, c y như ñ b maám. Khi Bc và Cơli b kích ñng mnh, hong s ñn gn như phát cung lên, thì gã nghnh ñu có vkhó chu, nhưng ri gã li t thái ñ khoan dung vichúng bng 1 cái lic nhìn th ơ, ngáp 1 cái, ri livùi ñu nm ng.

Day and night the ship throbbed to the tireless pulseof the propeller, and though one day was very likeanother, it was apparent to Buck that the weather wassteadily growing colder. At last, one morning, the propeller was quiet, and the Narwhal was pervadedwith an atmosphere of excitement. He felt it, as did

the other dogs, and knew that a change was at hand.Francois leashed them and brought them on deck. Atthe first step upon the cold surface, Buck's feet sank into a white mushy something very like mud. Hesprang back with a snort. More of this white stuff was falling through the air. He shook himself, butmore of it fell upon him. He sniffed it curiously, thenlicked some up on his tongue. It bit like fire, and thenext instant was gone. This puzzled him. He tried itagain, with the same result. The onlookers laugheduproariously, and he felt ashamed, he knew not why,for it was his first snow.

 Ngày cũng như ñêm, con tàu rn ràng nhp ñp khôngh mt mi ca chic chân vt, và mc dù ngày nàocũng ging ht như ngày nào, Bc nhn giy rõ rànglà tit tri c càng ngày càng rét thêm lên mãi. Cuicùng 1 bui sáng, ting chân vt ngng bt,v à contàu Nauôn bng tràn ngp 1 không khí nhn nho. Nó

cm thy ñiu ñó, lũ chó kia cũng cm thy như vy,và chúng bit rng sp có 1 thay ñi gì ñy.Phrăngxoa ly dây buc my con chó li, ri dtchúng lên boong. Va ñt chân lên trên mt boonggiá lnh, chân Bc sc ngay vào 1 cht trng nõn, snst như bùn. Nó vi nhy lùi li, kht lên 1 ting.Thêm nhiu vn ca cht trng y ñang l t rơi ttrên không xung. Nó lc mình ñ giũ, nhưng li cónhiu vn khác rơi xung mình nó tò mò hít cái cal y, ri tp 1 mnh lên lưi. Cái cht y ran rát nhưla ñt, nhưng mt ngay. ðiu ñó làm nó bi ri,không hiu ñưc. Nó th li 1 ln na, kt qu nhưcũ. Nhng ngưi ñng nhìn cưi m lên, và nó cmthy xu h, không hiu sao c bi vì ñó là bôngtuyt ñu tiên xut hin trong cuc ñi ca nó.

Chapter II. The Law of Club and Fang Chương 2Lut ca dùi cui và răng nanh

Page 13: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 13/99

Page 14: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 14/99

Page 15: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 15/99

shot downhill at their heels. lên nhng ting gay gt ñ qu trách Bc, hoc láu cáñâm b dn c trng lưng ca hn vào các dây kéoñ bt Bc tr li ñúng vào hưng vào Bc phi ñi.Bc ñã hc tp ñưc 1 cách d dàng, và dưi s phihp dy ngh ca 2 con chó kia cùng vi Phrăngxoa,Bc ñã ñt ñưc nhng tin ñ rõ rt. Trưc khi tr v ñn tri, nó ñã nm ñưc nhng ñiu cn thit, ññ bit ñng li khi nghe ting "h", bit ñi ti khinghe ting "mơts", bit ngot rng nhng khuuñưng vòng, và bit tránh khi chm phi con chó  v trí sát ngay trưc xe mi khi chic xe trưt ch nng ñ dc lao xung sát gót chúng.

"T'ree vair' good dogs," Francois told Perrault. "DatBuck, heem pool lak hell. I tich heem queek asanyt'ing."

- 3 con chó rt gii - Phrăngxoa bo Perôn - Còn conBc kia, nó kéo cht thôi. Nó tip thu nhng ñiu ñórt nhanh.

By afternoon, Perrault, who was in a hurry to be onthe trail with his despatches, returned with two moredogs. "Billee" and "Joe" he called them, two brothers,and true huskies both. Sons of the one mother thoughthey were, they were as different as day and night.Billee's one fault was his excessive good nature,while Joe was the very opposite, sour andintrospective, with a perpetual snarl and a malignanteye. Buck received them in comradely fashion, Daveignored them, while Spitz proceeded to thrash firstone and then the other. Billee wagged his tail

appeasingly, turned to run when he saw thatappeasement was of no avail, and cried (stillappeasingly) when Spitz's sharp teeth scored hisflank. But no matter how Spitz circled, Joe whirledaround on his heels to face him, mane bristling, earslaid back, lips writhing and snarling, jaws clippingtogether as fast as he could snap, and eyesdiabolically gleaming--the incarnation of belligerentfear. So terrible was his appearance that Spitz wasforced to forego disciplining him; but to cover hisown discomfiture he turned upon the inoffensive andwailing Billee and drove him to the confines of thecamp.

Bui chiu hôm ñó, Perôn tr v vi 2 con chó na vìanh ñang cn gp rút lên ñưng vi ñng công vănthư t ca anh. Anh gi chúng là "Bili" và "Jô".Chúng là 2 anh em rut, và c 2 ñu là nòi chóétkimô chính cng. Tuy là cùng 1 m, nhưng chúngkhác nhau như ñêm vi ngày. 1 ñiu ñáng chê trách  Bili là cái nt quá ñi nhu nhưc, còn Jô thì hoàntoàn trái ngưc, hay cáu bn và hp hòi thưng xuyêngm g và có cái nhìn ác ý. Bc tip ñón chúng bngthái ñ bn bè, ðêvơ thì pht l chúng, còn Xpít thìxông vào hoch ho ht tên này ñn tên kia. Bili vy

ñuôi cu hoà, quay mình ñ chy khi thy là cu hoàkhông ăn thua, và kêu lên (cũng kêu lên vi gingcu hoà) khi hàm răng sc nhn ca Xpít rch vàosưn nó. Nhưng còn Jô thì bt chp Xpít lưn quanhnhư th nào nó tr 2 chân sau ri thoăn thot quayvòng ñ ñi ñu vi Xpít, bm c dng ñng lên, taikéo xch ra ñng sau, mép dn git nhăn nh và gmrít, 2 hàm răng liên hi vp vào nhau ñn mc nhanhnht, và mt loé lên 1 ánh hi ác - biu th sn sàngchp nhn cuc giao tranh. Trông din mo ca nóñn phi khip, làm cho Xpít buc phi thôi khôngcòn dám ghép nó vào khuôn phép gì na. Nhưng ñg li th din Xpít li quay sang tên Bili lành nhưñt và hay kêu van kia và rưt ñuô Bili ñn tn cùngkhu tri.

By evening Perrault secured another dog, an oldhusky, long and lean and gaunt, with a battle-scarredface and a single eye which flashed a warning of  prowess that commanded respect. He was called

ðn ti hôm y, Perôn kim ñưc thêm 1 con chóna, 1 lão chó étkimô già, mình dài, gy guc, có vd tn, vi b mt có nhng vt so chinh chin, vàch còn có 1 con mt ñc nht trong ñó rc lên du

Page 16: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 16/99

Sol-leks, which means the Angry One. Like Dave, heasked nothing, gave nothing, expected nothing; andwhen he marched slowly and deliberately into their midst, even Spitz left him alone. He had one peculiarity which Buck was unlucky enough todiscover. He did not like to be approached on his blind side. Of this offence Buck was unwittinglyguilty, and the first knowledge he had of hisindiscretion was when Sol-leks whirled upon himand slashed his shoulder to the bone for three inchesup and down. Forever after Buck avoided his blindside, and to the last of their comradeship had no moretrouble. His only apparent ambition, like Dave's, wasto be left alone; though, as Buck was afterward tolearn, each of them possessed one other and evenmore vital ambition.

hiu ca s can ñm, khin k khác phi kính n. Ngưi ta gi lão là "Xônlch", có nghĩa là "K tcgin".Cũng ging như ðêvơ, lão không ñòi hi ai cái gì c,không cho ai cái gì c, không trong mong vào cái gìc. Và khi lão bưc chm rãi, khoan thai ñi vào chínhgia ñám chó kia, thì ngay c Xpít cũng ñ cho lãoyên, không dây vào lão. Lão có 1 tính ñc bit, thtkhông may mà Bc ñã phát hin ra: lão không thíchk nào sán gn ñn bên mt mù ca lão. Bc ñã phm phi ñiu này 1 cách vô tình và Bc bt ñu nhnthc ñưc s vô ý ca mình là ñ Xônlch lao b vàonó và d di cn vào vai nó rch thành nhiu vt sâuñn tn xương và dài có ñn ba inch. Th là mãi mãiv sau Bc kiêng không ñi qua bên mt mù ca lãona. Quan h gia Bc vi lão t ñây không còn ñiugì rc ri. Mong mun hin nhiên ca Xônlch cũngging như ca ðêvơ, ch là ñưc ñ yên 1 mình, ñng

ai ñng ñn, mc dù, như sau này Bc ñã thy, mi gãñu có 1 ham mun khác, 1 ham mun mang tínhcht còn sinh t hơn nhiu.

That night Buck faced the great problem of sleeping.The tent, illumined by a candle, glowed warmly inthe midst of the white plain; and when he, as a matter of course, entered it, both Perrault and Francois bombarded him with curses and cooking utensils, tillhe recovered from his consternation and fled

ignominiously into the outer cold. A chill wind was blowing that nipped him sharply and bit with especialvenom into his wounded shoulder. He lay down onthe snow and attempted to sleep, but the frost soondrove him shivering to his feet. Miserable anddisconsolate, he wandered about among the manytents, only to find that one place was as cold asanother. Here and there savage dogs rushed uponhim, but he bristled his neck-hair and snarled (for hewas learning fast), and they let him go his wayunmolested.

ðêm y Bc ñi ng 1 cách vô cùng vt v. Chic lu,có ngn nn chiu sáng, rc lên m cúng gia cnhñng trng toát. Bc bưc vào ñó, y là ñiu dĩ nhiênthôi. Th nhưng khi nó bưc vào, c Perôn lnPhrăngxoa ñu ti tp tn công nó bng nhng dngc nu ăn và nhng li chi ra, mãi cho ñn khi nó

trn tĩnh li ñưc sau cơn sng s kinh ngc và bchy nhc nhã tr ra ngoài tri giá lnh. 1 cơn gió sétthi qua, làm nó tê but và chc 1 th nc ñc nhcnhi vào vt thương trên vai. Nó nm dài trên tuytvà c làm sao ñ ng, nhưng chng my chc sươnggiá ñã ñánh bt nó ñng dy run ly by. Khn khvà tht vng, nó lang thang ñi quanh qun gia nhngchic lu, nhưng ch thy ch nào cũng rét c. Ri rácñây ñó 1 vài con chó hoang xông ñn lao vào nó,nhưng nó dng bm c lên và gm rít (y là nó hckinh nghim cũng khá nhanh) và th là chúng ñ cho

nó tip tc ñi qua yên n.

Finally an idea came to him. He would return and seehow his own team-mates were making out. To hisastonishment, they had disappeared. Again hewandered about through the great camp, looking for them, and again he returned. Were they in the tent? No, that could not be, else he would not have beendriven out. Then where could they possibly be? With

Cui cùng, nó ny ra 1 ý. Nó s tr lui và xem thcác bn trong ñàn nó x s như th nào? L lùngthay, chúng nó ñu ñi ñâu mt c. Nó li lang thangquanh qun qua gia khu lu tri thênh thang ñ ñitìm bn chúng, nhưng ri nó li tr v không. Hay làchúng nó trong lu. Không, không th như vyñưc, vì nu chúng trong lu thì bn thân nó ñã

Page 17: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 17/99

Page 18: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 18/99

Menuơn cho ñn cái h nó t ñào cho mình ñêm qua.

A shout from Francois hailed his appearance. "Wot Isay?" the dog-driver cried to Perrault. "Dat Buck for sure learn queek as anyt'ing."

Mt ting reo ca Phrăngxoa chào ñón s xut hinca nó. Anh chàng ñánh xe chó kêu to gi Perôn:- Này t bo! Cái con Bc hc gì cũng cc kỳ nhanh.

Perrault nodded gravely. As courier for the CanadianGovernment, bearing important despatches, he wasanxious to secure the best dogs, and he was particularly gladdened by the possession of Buck.

Perôn trang trng gt ñu. Là 1 nhân viên giao liêncho chính ph Canada, mang chuyn nhng công văngiy t quan trng, anh ta lo tìm cho ñưc nhng conchó tt nht, và anh ñc bit hài lòng khi kim ñưcBc.

Three more huskies were added to the team inside anhour, making a total of nine, and before another quarter of an hour had passed they were in harnessand swinging up the trail toward the Dyea Canon.

Buck was glad to be gone, and though the work washard he found he did not particularly despise it. Hewas surprised at the eagerness which animated thewhole team and which was communicated to him; but still more surprising was the change wrought inDave and Sol-leks. They were new dogs, utterlytransformed by the harness. All passiveness andunconcern had dropped from them. They were alertand active, anxious that the work should go well, andfiercely irritable with whatever, by delay or confusion, retarded that work. The toil of the traces

seemed the supreme expression of their being, and allthat they lived for and the only thing in which theytook delight.

Trong vòng 1 ting, ñàn chó ñưc tăng cưng thêm 3con chó étkimô na, v chi tng s là 9 con, và nhanhchóng, tt c bn chúng ñu ñã nai nt ñai cương vàngot lên con ñưng ñi v phía h núi sông ðaiê. Bc

hài lòng khi ñưc lên ñưng, và mc dù công vicgay go nng nhc, nó nhn thy rng nó cũng khôngñc bit khinh ghét gì loi công vic như th này, Bcrt ngc nhiên khi thy hng lên 1 không khí hăm h háo hc trong c ñàn chó, và s hăm h y cũng ñãlây sang c nó. Nhưng có 1 ñiu còn ñáng ngc nhiênhơn, ñó là s thay ñi 2 con ðevơ và Xônlch.Chúng ñã tr thành nhng con chó khác hn, hoàntoàn bin ñi sau khi thng b ñai cương. Tt cnhng gì là th ñng và h hng không còn thy  chúng. Chúng nhanh nhu và linh li hn lên, lo lng

cho công vic ñưc chu toàn, và d ni cáu 1 cách dtn vi bt kỳ cái gì tr ngi hoc ri rm làm chmtr công vic y. Lao ñng cc nhc trong vòng dâykéo hình như là ý nghĩa tuyt ñnh ca s tn ti cachung, là tt c l sng ca chúng, và là ñiu duy nhtmà chúng ham mê.

Dave was wheeler or sled dog, pulling in front of himwas Buck, then came Sol-leks; the rest of the teamwas strung out ahead, single file, to the leader, which

 position was filled by Spitz.

ðêvơ là con chó v trí kéo sát xe. Kéo ñng trưcnó là Bc ri ñn Xônlch. S còn li buc tip thànhxâu dài, 1 hàng dc, thng v phía trưc cho ñn con

chó ñu ñàn, và Xpít là con chó chim v trí ñu ñàny.

Buck had been purposely placed between Dave andSol-leks so that he might receive instruction. Aptscholar that he was, they were equally apt teachers,never allowing him to linger long in error, andenforcing their teaching with their sharp teeth. Davewas fair and very wise. He never nipped Buck 

Bc ñã ñưc ñt 1 cách có ch ý vào gia ðêvơ vàXônlch, ñ 2 gã này kèm cp cho nó. Nó là cu hctrò có năng khiu, thì chúng cũng là nhng ông thygii, không bao gi cho phép nó nhùng nhng lâutrong 1 cái li nào ñó, và bng ñôi hàm răng scnhn, chúng ñã buc nó phi tuân theo s dy bo

Page 19: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 19/99

without cause, and he never failed to nip him whenhe stood in need of it. As Francois's whip backed himup, Buck found it to be cheaper to mend his waysthan to retaliate. Once, during a brief halt, when hegot tangled in the traces and delayed the start, bothDave and Solleks flew at him and administered asound trouncing. The resulting tangle was evenworse, but Buck took good care to keep the tracesclear thereafter; and ere the day was done, so wellhad he mastered his work, his mates about ceasednagging him. Francois's whip snapped lessfrequently, and Perrault even honored Buck by liftingup his feet and carefully examining them.

ca chúng. ðêvơ công bng và rt thông tho. Gã ch bao gi tr Bc 1 cách vô c, nhưng gã cũng không bao gi b qua mà không tr Bc khi cn thit. Và vìcó cái roi ca Phrăngxoa ng h ðêvơ, nên Bc thylà thà chu sa mình ñi thì còn li hơn là tr ñũa li.Có ln sau 1 phút tm dng, Bc làm ri dây kéo vàgây nên chm tr không ñi ngay ñưc, th là c ðêvơ và Xônlch xông vào nó và ñã cho nó 1 trn ra trò.Kt qu là li càng làm ri tung c lên. Nhưng sau ñóBc ht sc cn thn tránh không vưng vào dây kéona; và trưc khi ngày lao ñng kt thúc. Bc ñã tr nên thành tho ñn mc các bn ngh ca nó thôikhông còn ry la nó na. Chic roi da ca Phrăngxoaqut xung ít hơn, và thm chí Bc còn vinh d ñưcPerôn nâng các bàn chân lên xem xét cn thn.

It was a hard day's run, up the Canon, through SheepCamp, past the Scales and the timber line, acrossglaciers and snowdrifts hundreds of feet deep, andover the great Chilcoot Divide, which stands betweenthe salt water and the fresh and guards forbiddinglythe sad and lonely North. They made good time downthe chain of lakes which fills the craters of extinctvolcanoes, and late that night pulled into the hugecamp at the head of Lake Bennett, where thousandsof goldseekers were building boats against the break-up of the ice in the spring. Buck made his holein the snow and slept the sleep of the exhausted just,

 but all too early was routed out in the cold darknessand harnessed with his mates to the sled.

 Ngày hôm y là 1 ngày chy ct lc, trèo qua h núi,xuyên nhng th trn nh Sip và Xkên, vưt qua bìarng cui cùng, qua nhng sông băng và nhng khituyt gió dn dày hàng trăm b, ri leo lên ngn ñèoChincút sng sng, vch phân thu chn ngang giavùng nưc bin và vùng nưc ngt và ñng như 1 vhung thn trn trng hăm do, canh gi min ñt phương Bc bun t và hiu qunh. Chic xe chy khánhanh xung dc dãy h lp kín nưng ming núi lañã tt, và khuya hôm y, ñoàn ngưi và chó kéo vào 1khu tri khng l ñu h Bennét, ti ñy có hàngngàn ngưi ñi tìm vàng ñang ñóng thuyn ñ d

 phòng băng tan trong mùa xuân. Bc ñào 1 qua 1cuc thi ñu kit sc, nhưng t quá sm ñã b lôi cra trong bóng ñêm lnh but và b thng vào chic xetrưt tuyt cùng lũ bn ca nó.

That day they made forty miles, the trail being packed; but the next day, and for many days tofollow, they broke their own trail, worked harder, andmade poorer time. As a rule, Perrault travelled aheadof the team, packing the snow with webbed shoes tomake it easier for them. Francois, guiding the sled atthe gee-pole, sometimes exchanged places with him, but not often. Perrault was in a hurry, and he pridedhimself on his knowledge of ice, which knowledgewas indispensable, for the fall ice was very thin, andwhere there was swift water, there was no ice at all.

Hôm y chúng chy 40 dm, vì vt ñưng ñã có sn, băng tuyt ñã ñưc nn cht. Nhưng ngày hôm sau,và nhiu ngày tip sau na, ñoàn ngưi và chó phit m ñưng ñi, nên làm vic mt nhc hơn mà li ñichm hơn. Theo l thưng, Perôn dn ñu trưc ñànchó, dùng lip ñi tuyt nn cht tuyt li ñ cho chókéo xe d dàng hơn Phrăngxoa v trí ñiu khinchic xe cn lái xe, thnh thong ñi ch cho Perôn,nhưng không thưng xuyên. Perôn ñang rt vi, vàanh li t hào là ngưi thông tho ngh băng tuyt, sthông tho y không th thiu ñưc lúc nào bi vì lp băng mùa thu rt mng, và nơi nào nưc bên dưichy xit thì nơi ñó không ñóng 1 tí băng nào.

Page 20: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 20/99

Day after day, for days unending, Buck toiled in thetraces. Always, they broke camp in the dark, and thefirst gray of dawn found them hitting the trail withfresh miles reeled off behind them. And always they pitched camp after dark, eating their bit of fish, andcrawling to sleep into the snow. Buck was ravenous.The pound and a half of sun-dried salmon, which washis ration for each day, seemed to go nowhere. Henever had enough, and suffered from perpetualhunger pangs. Yet the other dogs, because theyweighed less and were born to the life, received a pound only of the fish and managed to keep in goodcondition.

 Ngày li ngày qua nhng ngày ni nhau bt tn. Bclao ñng nhc nhn trong vòng ñai cương. Hôm nàocũng vy, tri còn ti mò mà ñã nh tri, và khi tiasáng nht nht ñu tiên ca bui bình minh va hé rathì ñã thy chúng rong rui trên con ñưng mòn, trútli sau thêm nhng dm ñưng mi. Và hôm nàocũng vy, sau khi tri ñã tôi sp xung mi dng liñóng tri, lũ chó ăn phn cá ít i ca mình ri bò lê rang trong tuyt, Bc ñói cào c rut. Phn thc ănca nó mi ngày, 1 sut cá hi khô nng 1 pao rưi,tht ch thm vào ñâu. Nó không bao gi ăn ñ,thưng xuyên b cơn ñói dn vt. y th mà các cnochó kia, vì không nng cân bng nó và sinh ra chínhlà ñ sng cuc sng này, nên tuy ch ñưc 1 khu phn cá nng 1 pao thôi, nhưng vn gi ñưc trngthái bình thưng.

He swiftly lost the fastidiousness which hadcharacterized his old life. A dainty eater, he foundthat his mates, finishing first, robbed him of hisunfinished ration. There was no defending it. Whilehe was fighting off two or three, it was disappearingdown the throats of the others. To remedy this, he ateas fast as they; and, so greatly did hunger compelhim, he was not above taking what did not belong tohim. He watched and learned. When he saw Pike,one of the new dogs, a clever malingerer and thief,slyly steal a slice of bacon when Perrault's back was

turned, he duplicated the performance the followingday, getting away with the whole chunk. A greatuproar was raised, but he was unsuspected; whileDub, an awkward blunderer who was always gettingcaught, was punished for Buck's misdeed.

Bc nhanh chóng mt cái tính kén cá chn canh vnlà ñc tính sinh hot ca nó trưc kia. Cu cu khnhăn nên lũ bn ca nó ăn xong trưc, li xông ñncưp luôn c phn ca nó ñang ăn d. Nó cũng khôngchng gi ñưc. Trong khi cu cu ñánh ñui ñi 2, 3tên thì phn thc ăn ca nó li lt vào hng nhng tênkhác. ð khc phc, nó c ăn nhanh bng chúng. Rithì, vì cơn ñói bc bách quá th, nó ñành h mình ñilàm cái vic cum ly nhng th không phi ca nó. Nó ñã ñ ý theo dõi và hc tp. 1 hôm nó nhìn thyPaicơ, 1 trong nhng con chó mi nhp ñàn - 1 tên

láu cá thưng gi m ñ trn vic và là 1 tên k cptinh quái - khôn khéo thó ñưc 1 lát tht ln mui lúcPerôn va quay lưng ñi. Th là ngày hôm sau, Bcdin li tit mc y y ht, mà li tha ñi c khúc tht.Ting la ó m lên, nhưng chng ai nghi ng Bc,trong khi ðp, 1 con chó ng nghch vng v vàluôn b bt gp nơi có chuyn, li b trng tr v cáiti mà Bc ñã ph.

This first theft marked Buck as fit to survive in thehostile Northland environment. It marked hisadaptability, his capacity to adjust himself tochanging conditions, the lack of which would havemeant swift and terrible death. It marked, further, thedecay or going to pieces of his moral nature, a vainthing and a handicap in the ruthless struggle for existence. It was all well enough in the Southland,under the law of love and fellowship, to respect private property and personal feelings; but in the Northland, under the law of club and fang, whoso

V ăn cp ñu tiên này là du hiu chng t Bc ñãthích ng ñưc ñ tn ti trong cái môi trưng cuñch ca vùng ñt phương Bc này. S vic ñó biuhin kh năng thích nghi ca Bc, có th t ñiuchnh cho hp vi nhng hoàn cnh bin ñi: thiukh năng y s có nghĩa là rơi vào cái cht nhanhchóng và khng khip. S vic ñó li còn biu hins suy sp, tan nát ca bn cht có ño ñc ca nó, 1th phù phim rng tuch và 1 ñiu bt li trong cucñu tranh sinh tn tàn nhn này. vùng ñt phương Nam, dưi lut l ca tình yêu và tình bn, vic tôn

Page 21: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 21/99

took such things into account was a fool, and in sofar as he observed them he would fail to prosper.

trng ca ci cá nhân và cm xúc riêng tư ca kkhác là ñúng. Nhưng cái vùng ñt phương Bc nàydưi lut l ca dùi cui và răng nanh, thì k nào lưutâm ñn nhng ñiu ñó là k kh di, và nu như Bcc tuân th nhng ñiu ñó thì chc hn Bc ñã khôngth thành công.

 Not that Buck reasoned it out. He was fit, that wasall, and unconsciously he accommodated himself tothe new mode of life. All his days, no matter what theodds, he had never run from a fight. But the club of the man in the red sweater had beaten into him amore fundamental and primitive code. Civilized, hecould have died for a moral consideration, say thedefence of Judge Miller's riding-whip; but thecompleteness of his decivilization was nowevidenced by his ability to flee from the defence of amoral consideration and so save his hide. He did notsteal for joy of it, but because of the clamor of hisstomach. He did not rob openly, but stole secretly andcunningly, out of respect for club and fang. In short,the things he did were done because it was easier todo them than not to do them.

Cũng ch phi Bc ñã suy lun ra ñưc rành rt nhưvy. Nó ñã phù hp ñưc, có th thôi. Nó ñã làm chonó thích nghi ñưc vi li sng mi, 1 cách không tgiác. Trong c cuc ñi ca nó trưc kia, nó chưa hchy trn khi 1 cuc chin ñu, dù nó vào th btli như th nào ñi na. Nhưng chic dùi cui cangưi mc áo nt ñ ñã nn ngm vào trong ñu nó 1th ño lý cơ bn hơn và nguyên thu hơn. Lúc con là1 con vt văn minh, nó ñã có th sn sàng cht vìnghĩa, ví d như ñ bo v cho ngn roi ñiu khinca ngài Thm Milơ chng hn. Th nhưng bây gi thì Bc ñã b phi văn minh hoá trn vn ri, bi vì rõràng là bây gi nó có kh năng chy trn khi vic bo v cho 1 ñòi hi v ño ñc, ct ñ cu ly sinhmng ca mình cái ñã. Nó ăn cp không phi vì thíchthú gì thói ăn cp, mà là vì cái d dày ca nó kêu gào. Nó không ñánh cưp 1 cách l liu, mà xoáy trm 1cách bí mt và ranh mãnh, vì nó lưu tâm ñn dùi cuivà răng nanh. Nói tóm li, nhng ñiu ñó, nó ñã làmlà bi vì làm thì li d hơn là không làm.

His development (or retrogression) was rapid. Hismuscles became hard as iron, and he grew callous toall ordinary pain. He achieved an internal as well asexternal economy. He could eat anything, no matter how loathsome or indigestible; and, once eaten, the juices of his stomach extracted the last least particleof nutriment; and his blood carried it to the farthestreaches of his body, building it into the toughest andstoutest of tissues. Sight and scent becameremarkably keen, while his hearing developed suchacuteness that in his sleep he heard the faintest soundand knew whether it heralded peace or peril. Helearned to bite the ice out with his teeth when itcollected between his toes; and when he was thirstyand there was a thick scum of ice over the water hole,he would break it by rearing and striking it with stiff fore legs. His most conspicuous trait was an ability toscent the wind and forecast it a night in advance. Nomatter how breathless the air when he dug his nest bytree or bank, the wind that later blew inevitably found

S phát trin ca nó (hay có th nói là s thoái hoáca nó) din bin tht nhanh chóng. Nhng bp thtca nó tr nên cng như st, và nó thành ra chai snñi vi mi ni ñau thông thưng. Nó ñã tn dngñưc ti ña mi th, c bên ngoài nó ln bên trongnó. Nó có th ăn bt kỳ cái gì dù cái ñó gm ghichoc khó tiêu ñn ñâu ñi na. Và sau khi ñã nutxung, nhng dch v trong d dày nó chit xut racho ñn kit ti cht dinh dưng nh nht cui cùng:máu ca nó mang cht dinh dưng y ñn tn nơi xanht trong cơ th nó, cu to thành nhng mô cngrn nht, bn dai nht. Th lc và tài ñánh hơi ca nótr nên sc so phi thưng, và tai nó tr nên thínhñn ni trong khi ng nó vn nghe ñưc nhng tingñng nh nht và bit là ting ñng y báo ñim lànhhay d: nó ñã hc ñưc cách cn v lp băng giáñóng cht gia các ngón chân. Và khi nó khát, màtrên h nưc có 1 váng băng dày che kín, nó bitchm thng mình, lên gân cng ñơ 2 chân trưc màñp cho v mt băng ra. ðiu rõ nét nht nó lúc này

Page 22: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 22/99

him to leeward, sheltered and snug. là cái tài ñánh hơi triu chng gió, và d kin ñưcngn gió trưc 1 ñêm. Dù tri lng gió ñn my ñina, khi nó ñào nm cnh gc cây hoc bên b ñt,thì ñn khi cơn gió ni lên chc chn là ch ng canó ñã nm ñúng phía dưi gió, ñưc che kín và máp.

And not only did he learn by experience, but instinctslong dead became alive again. The domesticatedgenerations fell from him. In vague ways heremembered back to the youth of the breed, to thetime the wild dogs ranged in packs through the primeval forest and killed their meat as they ran itdown. It was no task for him to learn to fight with cutand slash and the quick wolf snap. In this manner hadfought forgotten ancestors. They quickened the oldlife within him, and the old tricks which they hadstamped into the heredity of the breed were his tricks.They came to him without effort or discovery, asthough they had been his always. And when, on thestill cold nights, he pointed his nose at a star andhowled long and wolflike, it was his ancestors, deadand dust, pointing nose at star and howling downthrough the centuries and through him. And hiscadences were their cadences, the cadences whichvoiced their woe and what to them was the meaningof the stiffness, and the cold, and dark.

 Nhưng không phi nó ch hiu bit qua kinh nghimmà nhng bn năng tt lm t lâu ñi nay li tri dy. Nhng th h thun hoá rơi rng ra khi nó. 1 cáchmơ h, nó nh li tn bui sơ khai ca nòi ging, nh li t cái thi nhng con chó hoang ào t tng bychy lùng mi khp nhng khu rng nguyên thu vàgit cht con tht mà chúng ñui ñn cùng ñưng.Bc không phi kh công hc ñánh nhau vi nhngming ñòn cn bp, cn toc và cái táp nhanh nhưchp ca chó sói. Nhng t tiên ñã b lãng quên canó xưa kia vn ñã ñánh nhau theo cách y. Nhng ttiên hoang dã y ñã nhen nhóm li bên trong nó cucsng c xưa, và nhng mánh khoé xưa kia ca chúngñã thành du in sâu vào huyt thng di truyn ca nòiging thì nay cũng chính là nhng mánh khoé ca bn thân nó. Nhng cái ñó ñã ñn vi t nhiên, nóch phi nhc công gng sc hc tp hoc khám phára, dưng như luôn luôn ñã là ca nó t nhng baogi. Và mi khi, trong bóng ñêm lnh lo nín lng, nónghch mõm lên 1 vì sao mà hú dài như chó sói, thìy chính là t tiên nó, nhng nm bi tàn trong cõi

cht, ñã nghch mõm lên các vì sao mà hú v qua baonhiêu th k và qua bn thân nó. Nhp ñiu trongting hú ca nó cũng chính là nhp ñiu trong tinghú ca chúng, nhng nhp ñiu din t ni nimthng kh ca chúng và ñiu mà ñi vi chúng là ýnghĩa ca tĩnh mch, lnh lo và bóng ti âm thm.

Thus, as token of what a puppet thing life is, theancient song surged through him and he came intohis own again; and he came because men had found a

yellow metal in the North, and because Manuel was agardener's helper whose wages did not lap over theneeds of his wife and divers small copies of himself.

Vy là, như 1 du hiu biu hin s sng ca 1 vt bchi phi, ting hát t ngàn xưa ñã tri dy qua bnthân Bc, và nó ñã tr li vi chính nó v bn cht,

mà nó tr li như vy bi vì con ngưi ñã tìm thy 1th kim loi màu vàng phương Bc, và bi vìMenuơn là 1 gã phu vưn mà ñng lương không th bao ni nhu cu ca v cùng mi món chi tiêu vtvãnh ca bn thân gã.

Chapter III. The Dominant Primordial Beast Chương 3Con thú nguyên thu thng soái

Page 23: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 23/99

The dominant primordial beast was strong in Buck,and under the fierce conditions of trail life it grewand grew. Yet it was a secret growth. His newborncunning gave him poise and control. He was too busyadjusting himself to the new life to feel at ease, andnot only did he not pick fights, but he avoided themwhenever possible. A certain deliberatenesscharacterized his attitude. He was not prone torashness and precipitate action; and in the bitter hatred between him and Spitz he betrayed noimpatience, shunned all offensive acts.

Tính cht con thú nguyên thu mun chim ña vthng soái ñã tri dy mnh m bên trong Bc, vàdưi nhng ñiu kin ác lit ca cuc sng trên conñưng mòn vùng băng tuyt, tính cht y càng pháttrin, phát trin lên mãi. Tuy nhiên, ñó là 1 s pháttrin thm kín. S khôn ranh mi ny sinh Bc ñãto cho nó tính ñĩnh ñc và t ch. Nó quá bn vàovic t ñiu chnh mình cho phù hp vi cuc sngmi, nên không cm thy t buông th thoi máiñưc, và không nhng nó không gây chuyn ñánhnhau, mà nó còn c tránh xung ñt khi nào có thtránh ñưc. ðc ñim trong tư th ca nó bây gi là 1th tác phong thn trng, có tính toán. Nó không dsa vào s liu lĩnh và hành ñng hp tp thiu suynghĩ. Và trong mi căm ghét cay ñc gia nó và Xpít,nó không ñ l ra 1 tí nóng vi nào lng tránh mihành vi gây g.

On the other hand, possibly because he divined inBuck a dangerous rival, Spitz never lost anopportunity of showing his teeth. He even went outof his way to bully Buck, striving constantly to startthe fight which could end only in the death of one or the other. Early in the trip this might have taken placehad it not been for an unwonted accident. At the endof this day they made a bleak and miserable camp onthe shore of Lake Le Barge. Driving snow, a windthat cut like a white-hot knife, and darkness had

forced them to grope for a camping place. They couldhardly have fared worse. At their backs rose a perpendicular wall of rock, and Perrault and Francoiswere compelled to make their fire and spread their sleeping robes on the ice of the lake itself. The tentthey had discarded at Dyea in order to travel light. Afew sticks of driftwood furnished them with a firethat thawed down through the ice and left them to eatsupper in the dark.

Còn v phía Xpít, thì có th là vì Xpít không ñoánthy Bc 1 ñch th nguy him, nên hn không bl 1 cơ hi nào mà không nhe nanh ra vi Bc. Thmchí hn còn trêu chc Bc 1 cách vô c, luôn luôn ctìm cách làm n ra 1 cuc ñánh nhau mà kt thúc phi là cái cht ca tên này hoc ca tên kia. Ngay trong nhng ngày ñu ca chuyn ñi, ñáng rañiu ñó ñã có th xy ra, nu như không có 1 s tìnhc ñc bit làm cho v xung ñt b chn ñng li.Bui ti hôm ñó, ñoàn ngưi và chó ñng li ngh

ñêm 1 ch trng tri và tiu tu bên b h Lơ Bácgiơ. Tuyt cun cun xô ti, gió rét ct da ct thtnhư nhng lưi dao nung trng, và bóng ñêm mù mt,tt c nhng th ñó buc 2 ngưi phi dò dm tìmngay 1 nơi cm tri. Khó có ai lâm phi 1 tình trngti t hơn th na. ðng sau h là 1 vách ñá dngñng, nên Perôn và Phrăngxoa buc phi nhóm ngnla và tri túi ng ngay trên mt h ñóng băng. Luñã phi b li ðaiê ñ ñi ñưng cho gn nh, ngnla bc lên t 1 vài que ci git cóp nht ñã nhanhchóng làm tan băng ri tt xung nưc tt ñi, th là

h phi ăn trong bóng ti.

Close in under the sheltering rock Buck made hisnest. So snug and warm was it, that he was loath toleave it when Francois distributed the fish which hehad first thawed over the fire. But when Buck finished his ration and returned, he found his nestoccupied. A warning snarl told him that thetrespasser was Spitz. Till now Buck had avoided

Bc ñào 1 nm kín ñáo dưi vách ñá che khut. nm kín gió và m cúng ñn ni Bc rt min cưngkhi phi b ch ra nhn phn cá mà Phrăngxoa phân phát sau khi anh ñã hơ cá trên ngn la cho tan băng. Nhưng khi Bc ăn xong quay tr li thì nm ca nóñã b chim mt. Nghe 1 ting g ñe nt trong phátra, nó bit ngay tên xâm ñot là Xpít. Cho ñn tn lúc

Page 24: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 24/99

trouble with his enemy, but this was too much. The beast in him roared. He sprang upon Spitz with a furywhich surprised them both, and Spitz particularly, for his whole experience with Buck had gone to teachhim that his rival was an unusually timid dog, whomanaged to hold his own only because of his greatweight and size.

này Bc ñã c tránh rc ri vi k thù ñch ca mìnhnhưng ñn nưc này thì tht là quá qut. Con thú d bên trên Bc gm lên. Nó nhy x vào Xpít vi 1 sñiên tit hung tn mà c Xpít ln bn thân nó ñukhông ng ti, ñc bit là Xpít li càng ngc nhiên, bi vì theo s ñánh giá ca Xpít qua toàn b quá trìnhtip xúc vi Bc, thì ñch th ca hn ch là 1 con chónhút nhát, by lâu nay s dĩ ñng vng ñưc chngqua là nh nng cân và to xác mà thôi.

Francois was surprised, too, when they shot out in atangle from the disrupted nest and he divined thecause of the trouble. "A-a-ah!" he cried to Buck. "Gif it to heem, by Gar! Gif it to heem, the dirty t'eef!"

Phrăngxoa cũng ngc nhiên khi 2 con chó lon ñãqun nhau ri mù lên t trong chic h v toang vtra. Anh ñoán ñưc lý do cuc xung ñt. Anh kêu tolên vi Bc:- Th! Th! Cho hn 1 trn, ñ cht tit! Tr cho hn1 trn, cái quân k cưp ñê tin!

Spitz was equally willing. He was crying with sheer rage and eagerness as he circled back and forth for achance to spring in. Buck was no less eager, and noless cautious, as he likewise circled back and forthfor the advantage. But it was then that the unexpectedhappened, the thing which projected their struggle for supremacy far into the future, past many a weary mileof trail and toil.

Xpít cũng ñã sn sàng huyt chin. Hn va gào lênvi 1 v ht sc gin d và hăm h, va lưn tilưn lui ñ tìm cơ hi nhy vào. Bc cũng hăm h không kém, mà cũng thn trng không kém, trong khínó, cũng như Xpít, lưn ti lưn lui ñ tìm li th. Nhưng chính lúc ñó thì s vic bt ng ñã xy ra. Svic này ñã ñy lùi cuc huyt chin giành quyn lcgia 2 con chó v 1 thi ñim khác, mãi xa v sau,tn ñn khi ñã vưt qua bao nhiêu dm ñưng laoñng rã ri nng nhc.

An oath from Perrault, the resounding impact of aclub upon a bony frame, and a shrill yelp of pain,heralded the breaking forth of pandemonium. Thecamp was suddenly discovered to be alive withskulking furry forms,--starving huskies, four or fivescore of them, who had scented the camp from someIndian village. They had crept in while Buck andSpitz were fighting, and when the two men sprangamong them with stout clubs they showed their teethand fought back. They were crazed by the smell of 

the food. Perrault found one with head buried in thegrub-box. His club landed heavily on the gaunt ribs,and the grub-box was capsized on the ground. On theinstant a score of the famished brutes werescrambling for the bread and bacon. The clubs fellupon them unheeded. They yelped and howled under the rain of blows, but struggled none the less madlytill the last crumb had been devoured.

Mt ting ra ca Perôn, ting ñánh cp ca chic dùicui qut lên 1 thân hình xương xu, và 1 ting thúkêu ré ñau ñn, báo hiu 1 v hn lon tt ñ sp nra. Gia khu vc cm tri ñt nhiên nhn nháo nhnghình thù lông lá va lén lút ln vào - nhng con chóétkimô ñói ăn, có ñn gn khong trăm con, t 1 làngngưi da ñ vào ñy ñánh hơi mà ti. Chúng ñã lnvào trong lúc Bc và Xpít ñang chong nhau, và khiPerôn cùng Phrăngxoa cm dùi cui nhy b vào gia bn chúng thì chúng nhe răng ra chng tr. Mùi thc

ăn làm chúng ñiên cung lên. Perôn bt gp 1 con rúcngp ñu vào trong thùng ñng thc phm. Chic dùicui ca anh giáng như búa b xung mng sưn hchác, chic thùng thc phm ñ lt úp xung ñt. Ngay lp tc, my chc con vt ñói ăn lăn x vàotranh cưp ñng bánh mì và tht ln mui. Nhngchic dùi cui qut xung chng làm chúng nao núng.Chúng kêu ăng ng và rú lên dưi trn ñòn giáng nhưmưa, y th mà vn c ñiên cung bám cht cho ñnkhi chúng ngn sch mu vn cui cùng.

Page 25: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 25/99

In the meantime the astonished team-dogs had burstout of their nests only to be set upon by the fierceinvaders. Never had Buck seen such dogs. It seemedas though their bones would burst through their skins.They were mere skeletons, draped loosely in draggledhides, with blazing eyes and slavered fangs. But the

hunger-madness made them terrifying, irresistible.There was no opposing them. The team-dogs wereswept back against the cliff at the first onset. Buck was beset by three huskies, and in a trice his head andshoulders were ripped and slashed. The din wasfrightful. Billee was crying as usual. Dave andSol-leks, dripping blood from a score of wounds,were fighting bravely side by side. Joe was snappinglike a demon. Once, his teeth closed on the fore legof a husky, and he crunched down through the bone.Pike, the malingerer, leaped upon the crippled

animal, breaking its neck with a quick flash of teethand a jerk, Buck got a frothing adversary by thethroat, and was sprayed with blood when his teethsank through the jugular. The warm taste of it in hismouth goaded him to greater fierceness. He flunghimself upon another, and at the same time felt teethsink into his own throat. It was Spitz, treacherouslyattacking from the side.

Trong khi ñó, ñàn chó kéo xe sng st va bt dykhi nm ca chúng lin b by thú k cưp tncông ngay. Bc chưa bao gi nhìn thy nhng conchó như vy. Trông c như là xương ca chúng sp bt tung ra khi da. Chúng ch là nhng b hài ctlùng thùng bc trong nhng tm bì lôi thôi lch thch

vi nhng con mt rc cháy và nhng hàng nanhngp nưc dãi. Nhưng cơn ñiên di vì ñói ñã làmchúng tr nên kinh khng, không ai cưng ni. Chcó cách gì chng li chúng. Lũ chó kéo xe b ñy lùidn vào chân vách ñá ngay t ñu, Bc b 3 con chóétkimô bao vây, và trong nháy mt ñu và vai Bc bcn xé rách toch ra nhiu ch. Ting kêu thét náoñng khng khip. Bili, như thưng l, kêu rên mlên. ðêvơ và Xônlch, ñm ñìa máu vì hàng chc vtthương, sát cánh bên nhau dũng cm chin ñu. Jôtáp lia la như ñiên như cung. 1 cái ñp ca nó bp

vào chân trưc 1 con chó étkimô và cn ngp vàonghin cho xương gy ñánh rc. Lp tc Paicơ, conchó láu cá, nhy x vào con vt b què, và bng 1 cáitáp nhanh và 1 cái git mnh ñt ngt, cn gy c ñith. Bc chp ñưc hng 1 tên ñch ñang lng ln sùi bt mép, cn ngp vào mch máu c hn, làm máu phun ra ñy mình Bc. V máu m túa ra trong mmcó kích thích nó nó tr thành hung tn hơn. Nó laomình vào 1 ñch th khác. Va lúc ñó, bng nhiên nócm thy 1 hàm răng cn ngp vào hng mình. ðó làXpít, quân phn bi, t 1 by nhy x vào cn trm

nó.

Perrault and Francois, having cleaned out their partof the camp, hurried to save their sled-dogs. The wildwave of famished beasts rolled back before them, andBuck shook himself free. But it was only for amoment. The two men were compelled to run back tosave the grub, upon which the huskies returned to theattack on the team. Billee, terrified into bravery,sprang through the savage circle and fled away over 

the ice. Pike and Dub followed on his heels, with therest of the team behind. As Buck drew himself together to spring after them, out of the tail of his eyehe saw Spitz rush upon him with the evidentintention of overthrowing him. Once off his feet andunder that mass of huskies, there was no hope for him. But he braced himself to the shock of Spitz'scharge, then joined the flight out on the lake.

Perôn và Phrăngxoa, sau khi ñã quét sch lũ chó kcưp khi ch ca h, lin hi h chy ra cu ñànchó ca mình. Làn sóng nhng con vt ñói ăn ñiêncung phi cun lui trưc s tn công ca 2 ngưi, vàBc vùng ra thoát ñưc. Nhưng ch ñưc 1 lát thôi. 2ngưi buc phi chy lui v ñ bo v ly thc phm,th là by chó étkimô li quay li xông vào lũ chókéo xe, Bili, hong quá hoá liu, vt ba qua vòng

vây ca nhng con thú man r và phóng qua bãi băngtuyt b chy. Paicơ và ðp ni theo gót Bili, tip,theo sau chúng là nhng con chó khác trong ñàn. Bcñang run mình chun b vt theo chúng thì bng quakhoé mt nhác thy Xpít ñang lao ñn nó vi ý ñnhrõ ràng mun ht nó ngã nga. 1 khi ñã ngã hngchân lên, dưi c ñng chó étkimô thì không còn hyvng gì na. Nhưng Bc ñã dc ht sc mình tr liñưc dưi cái húc mnh ca Xpít, ri ni theo ñàn bchy trên mt h.

Page 26: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 26/99

Later, the nine team-dogs gathered together andsought shelter in the forest. Though unpursued, theywere in a sorry plight. There was not one who wasnot wounded in four or five places, while some werewounded grievously. Dub was badly injured in a hindleg; Dolly, the last husky added to the team at Dyea,

had a badly torn throat; Joe had lost an eye; whileBillee, the good-natured, with an ear chewed and rentto ribbons, cried and whimpered throughout thenight. At daybreak they limped warily back to camp,to find the marauders gone and the two men in badtempers. Fully half their grub supply was gone. Thehuskies had chewed through the sled lashings andcanvas coverings. In fact, nothing, no matter howremotely eatable, had escaped them. They had eaten a pair of Perrault's moose-hide moccasins, chunks outof the leather traces, and even two feet of lash from

the end of Francois's whip. He broke from amournful contemplation of it to look over hiswounded dogs.

Mt lát sau, 9 con chó trong ñàn túm li vi nhau vàtìm 1 ch n náu trong rng. Mc dù không b ñuitheo tình trng ca chúng tht là khn kh. Khôngcon nào không b ñn 4 hoc 5 vt thương trên mình,1 s con b thương nng. ðp b thương trm trng 1chân sau. ðôli, con chó étkimô mà cui cùng nhp

ñàn ti ðê-e, b rách toc hng. Jô mt 1 con mt.Con Bili, con chó lành nt, thì 1 tai b nhay xé ráchnhư xơ mưp, kêu la rên r sut ñêm. Tri va sáng,chúng khp khing lê tr v nơi ñóng tri, va ñi vacoi chng. V ñn nơi thì thy by k cưp ñã ñi ht,còn 2 ông ch thì ñang mt nhăn như b. Có ñn 1na s thc ăn ca h ñã ñi tong. Lũ chó étkimô ñãnhai nghin c nhng dây da buc xe và nhng tm bt. Thc t là không có cái gì thoát khi hàm răngchúng, dù có khó xơi ñn ñâu ñi na. Chúng ñã ngnmt 1 ñôi giày da nai ca Perôn, nhiu khúc dây kéo

và ñai cương, thm chí c 1 ñon dài ñn 2 b sidây gn ñu chic roi ca Phrăngxoa.Phrăngxoa ñang ê nhìn ngm chic roi thì ñàn chó b thương tr v. Anh quay sang xem xét chúng.

"Ah, my frien's," he said softly, "mebbe it mek youmad dog, dose many bites. Mebbe all mad dog,sacredam! Wot you t'ink, eh, Perrault?"

Ging anh du dàng:- Chao ôi! Các bn thân mn! Bao nhiêu là vt cnth này, chc làm các bn phát ñiên c mt thôi.Thành chó di c mt thôi, tri ñt qu thôn ôi! Ê,Perôn, cu nghĩ sao?

The courier shook his head dubiously. With four hundred miles of trail still between him and Dawson,he could ill afford to have madness break out amonghis dogs. Two hours of cursing and exertion got theharnesses into shape, and the wound-stiffened teamwas under way, struggling painfully over the hardest part of the trail they had yet encountered, and for thatmatter, the hardest between them and Dawson.

 Ngưi giao liên lc ñu không mun tin vào ñiu ñó.Trưc mt còn nhng 400 dm ñưng t ñây ñnðoxân, anh ta khó mà có th chu ñưc cái tai hocơn di n ra trong ñàn chó ca anh ta.Phi 2 ting ñng h va nguyn ra, va ráng scmi buc xong ñai cương ñâu vào ñy, ñàn chó bthương tr nên cng ñơ, lóng cóng li lên ñưng, ñauñn vt ln vi ñon ñưng gian nan nht t trưcñn nay chúng chưa h gp phi, và cũng là ñon

ñưng gian nan nht t ñây ñn ðoxân.

The Thirty Mile River was wide open. Its wild water defied the frost, and it was in the eddies only and inthe quiet places that the ice held at all. Six days of exhausting toil were required to cover those thirtyterrible miles. And terrible they were, for every footof them was accomplished at the risk of life to dogand man. A dozen times, Perrault, nosing the way

Phía trưc, con sông "30 Dm" m rng. Dòng nưcng ngưc ca nó bt chp sc mnh ca ñông giá.Ch nhng ch xoáy nưc và nhng nơi yên lngmi có băng ñông li. ð vưt qua 30 dm ñưngghê gm y, cn phi 6 ngày lao kh ñn kit sc. Nhng dm ñưng qu là ghê gm, bi vì mi bưctin lên phía trưc là mi bưc liu mng ca ngưi

Page 27: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 27/99

 broke through the ice bridges, being saved by thelong pole he carried, which he so held that it fell eachtime across the hole made by his body. But a coldsnap was on, the thermometer registering fifty belowzero, and each time he broke through he wascompelled for very life to build a fire and dry hisgarments.

và chó, Perôn ñi ñu dò ñưng, ñã hàng chc ln stc ngưi xung mt băng mng b v. Anh thoát nnñưc là nh có chic gy dài cm ngang, mi khingưi anh st xung phá thành cái h gia mt băngthì chc gy gác ngang ming h gi anh li. Triñang rét kinh ngưi, hàn th biu ch âm 50 ñ, nênsau mi ln anh st xung như vy thì anh li buc phi nhóm lên ñng la ñ cu sng ly sinh mngmình và hơ cho khô qun áo, giày tt.

 Nothing daunted him. It was because nothing dauntedhim that he had been chosen for government courier.He took all manner of risks, resolutely thrusting hislittle weazened face into the frost and struggling onfrom dim dawn to dark. He skirted the frowningshores on rim ice that bent and crackled under footand upon which they dared not halt. Once, the sled broke through, with Dave and Buck, and they werehalf-frozen and all but drowned by the time they weredragged out. The usual fire was necessary to savethem. They were coated solidly with ice, and the twomen kept them on the run around the fire, sweatingand thawing, so close that they were singed by theflames.

 Nhưng không có gì làm thoái chí anh c. y cũngchính vì không có gì làm anh thoái chí ñưc nênngưi ta mi chn anh làm giao liên cho chính ph.Anh dám dùng mi cách mo him, kiên quyt vươncái khuôn mt bé nh khô qut ca mình xc ti giañông giá và qun qut vt ln sut t m sáng ñn timt. Anh ñi men theo nhng rìa sông bun thm trên1 di băng vin b, mt băng võng xung và kêu răngrc dưi bàn chân, khin h không dám dng xe li. 1ln, chic xe st thõm xung cùng vi ðêvơ và Bc,chúng như b ưp ñông hn li, và lúc ñưc kéo lênthì gn cht ñui. Li phi nhóm lên ñng la micu sng ñưc chúng. Băng ñóng cht thành lp cngquanh thân chúng, và 2 ngưi phi lia la ño chúngquanh ngn la, cho chy nưc và tan băng ra, sát lañn ni lông chúng b cháy sém.

At another time Spitz went through, dragging the

whole team after him up to Buck, who strained backward with all his strength, his fore paws on theslippery edge and the ice quivering and snapping allaround. But behind him was Dave, likewise straining backward, and behind the sled was Francois, pullingtill his tendons cracked.

Mt ln khác, Xpít st xung, kéop theo toàn b ñoàn

chó cho ñn tn Bc. Bc dc toàn lc tr li, rángrc kéo v ñng sau, 2 chân trưc ñp trên mép băngtrơn tut, mt băng 4 chung quanh run lên và phátting nt rn. Nhưng ñng sau nó còn có ðêvơ, cũngráng sc kéo lui, và ñng sau chic xe trưt làPhrăngxoa ct lc kéo ñn mc gân ct anh kêu răngrc.

Again, the rim ice broke away before and behind, andthere was no escape except up the cliff. Perrault

scaled it by a miracle, while Francois prayed for justthat miracle; and with every thong and sled lashingand the last bit of harness rove into a long rope, thedogs were hoisted, one by one, to the cliff crest.Francois came up last, after the sled and load. Thencame the search for a place to descend, which descentwas ultimately made by the aid of the rope, and nightfound them back on the river with a quarter of a mileto the day's credit.

Di băng hp li b v thêm và ñng trưc và ñnsau, và không còn li thoát nào khác ngoài cáo chm

vách ñá cheo leo ven b.Ôi, kỳ diu làm sao, Perôn ñã leo lên ñưc cái váchñá y, trong khi Phrăngxoa ñang cu nguyn ñ cóñưc chính ñiu kỳ diu ñó. Và th là, vi mi thdây di buc xe cùng ñai cương nht nhnh ñn mucui cùng góp li buc thành 1 si dây dài, h kéo bng lũ chó, con này ñn con khác, lên ñn chmvách ñá. Phrăngxoa lên cui cùng, sau chic xe trưtvà các th ch trên xe. Ri li ñn vic tìm 1 ch ñtt xung và h tt xung cũng bng si dây y. Khi

Page 28: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 28/99

Page 29: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 29/99

end, crossed a back channel filled with rough ice toanother island, gained a third island, curved back tothe main river, and in desperation started to cross it.And all the time, though he did not look, he couldhear her snarling just one leap behind. Francoiscalled to him a quarter of a mile away and he doubled back, still one leap ahead, gasping painfully for air and putting all his faith in that Francois would savehim. The dog-driver held the axe poised in his hand,and as Buck shot past him the axe crashed downupon mad Dolly's head.

ñn cc ñ, mà Bc cũng không bt ra ñưc, bi cơndi ca ðôli cũng lên ñn cc ñ, Bc lao xuyên quakhu rng trên cù lao, phóng xung b thp, vưt qua1 con kênh ph bng lm chm ñ chy lên 1 cù laokhác, ri băng qua 1 cù lao th 3, vòng tr li dòngsông chính, và bt ñu vưt qua dòng sông trong tìnhtrng tuyt vng. Và mc dù Bc không nhìn thy, lúcnào Bc cũng có th nghe thy ðôli gm g ch saunó 1 bưc. Cách Bc 1 phn 4 dm, Phrăngxoa ctting gi nó, nên nó r ngot li, vn luôn b ðôli bám theo cách 1 bưc, ñau ñn th dc và ñt tt chy vng vào bàn tay Phrăngxoa cu nó. Anh chàngñánh xe chó lăm lăm chic rìu trong tay ch sn, vàkhi Bc va vút qua khi thì chic rìu lp tc bxung ñu con chó di ðôli.

Buck staggered over against the sled, exhausted,sobbing for breath, helpless. This was Spitz'sopportunity. He sprang upon Buck, and twice histeeth sank into his unresisting foe and ripped and torethe flesh to the bone. Then Francois's lash descended,and Buck had the satisfaction of watching Spitzreceive the worst whipping as yet administered to anyof the teams.

Bc lo ño bưc li phía trưc chic xe trưt, kitsc, th dc, và không ñng vng ñưc na. Thi cơ ca Xpít ñây ri. Hn nhy x vào Bc, và 2 ln hàmrăng ca hn cn ngp vào k ñi th không chng ñ gì ri nhay, ri xé rách toc tht ra ñn tn xương. Nhưng chic roi ca Phrăngxoa ñã giáng xung, vàBc hài lòng ñng xem Xpít nhn 1 trn ñòn trng pht d di chưa tng thy ñi vi bt kỳ 1 con chónào trong ñàn.

"One devil, dat Spitz," remarked Perrault. "Somedam day heem keel dat Buck."

- Mt con qu d, cái con Xpít y - Perôn nhn xét -M kip, 1 ngày nào ñó nó git cht con Bc mt

thôi!

"Dat Buck two devils," was Francois's rejoinder. "Allde tam I watch dat Buck I know for sure. Lissen:some dam fine day heem get mad lak hell an' denheem chew dat Spitz all up an' spit heem out on desnow. Sure. I know."

Phrăngxoa ñáp ngay:- y con Bc thì li bng 2 con qu d. T theo dõisut con Bc nên t bit dám chc. T nói cho mànghe: ri có ngày, m kip, nó s phát ñiên lên kinhkhng, ri nó s nhai nghin gn con Xpít ñó, ri nókhc xương con Xpít ra gia tuyt cho mà xem. Chcchn không sai ñâu, t bit.

From then on it was war between them. Spitz, aslead-dog and acknowledged master of the team, felthis supremacy threatened by this strange Southlanddog. And strange Buck was to him, for of the manySouthland dogs he had known, not one had shown upworthily in camp and on trail. They were all too soft,dying under the toil, the frost, and starvation. Buck was the exception. He alone endured and prospered,matching the husky in strength, savagery, and

K t lúc y, gia 2 con chó là 1 cuc sng mái. Xpít,con chó ñu ñàn, k ch huy ñưc tha nhn ca toánchó, cm thy quyn lc ti cao ca mình b con chókỳ l ca ca ñt phương Nam kia ñe do. Mà ñi vihn, Bc kỳ l tht, bi vì trong s nhng con chó phương Nam mà hn ñã gp, không có con nào t ralàm nên trò trng gì ti nơi ñóng tri và trên ñưngkéo xe. Tt c bn chúng ñu quá mm yu, cht gcvì lao ñng cc nhc, vì băng giá và vì ñói. Bc là 1

Page 30: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 30/99

cunning. Then he was a masterful dog, and whatmade him dangerous was the fact that the club of theman in the red sweater had knocked all blind pluck and rashness out of his desire for mastery. He was preeminently cunning, and could bide his time with a patience that was nothing less than primitive.

trưng hp ngoi l. Ch 1 mình nó chu ñng ñưcmà li còn phát trin lên, sánh ñưc vi lũ chóétkimô v sc mnh, tính man r và s khôn ranh.Hơn na, nó li là con chó ham mun quyn th, vàñiu làm cho nó tr thành nguy him là chic dùi cuica ngưi nc áo nt ñ ñã qut cho tiêu tan htnhng gì là gan liu mù quáng và hp tp vi vàng rakhi vòng khát vng quyn lc ca nó. Nó ñã khônranh lên 1 cách khác thưng và sn sàng ch ñi thicơ vi 1 s kiên nhn mang 1 tính cht không có gìkhác hơn là tính nguyên thu.

It was inevitable that the clash for leadership shouldcome. Buck wanted it. He wanted it because it washis nature, because he had been gripped tight by thatnameless, incomprehensible pride of the trail andtrace--that pride which holds dogs in the toil to thelast gasp, which lures them to die joyfully in theharness, and breaks their hearts if they are cut out of the harness. This was the pride of Dave aswheel-dog, of Sol-leks as he pulled with all hisstrength; the pride that laid hold of them at break of camp, transforming them from sour and sullen brutesinto straining, eager, ambitious creatures; the pridethat spurred them on all day and dropped them at pitch of camp at night, letting them fall back intogloomy unrest and uncontent. This was the pride that bore up Spitz and made him thrash the sled-dogs who

 blundered and shirked in the traces or hid away atharness-up time in the morning. Likewise it was this pride that made him fear Buck as a possible lead-dog.And this was Buck's pride, too.

Cuc xung ñt ñ tranh giành quyn lc nht ñnh sn ra, không th không tránh khi. Bc mun nhưvy. Nó mun như vy bi vì ñó là bn cht vn cóca nó, và cũng bi vì nó ñã b hút cht vào cái nimt hào vô danh và tht là khó hiu y v lao ñng trênvt ñưng mòn - cái nim t hào ñã gi rit lũ chótrong công vic lao kh nhc nhn cho ñn hơi th ht cui cùng, ñã cám d chúng ñn mc chúng snsàng cht hân hoan trong vòng ñai cương và chúng sñau bun như xé rut nu b dt ra khi ñai cương y.ðó là nim t hào ca ðêvơ, khi ñm nhn v trí kéosát trưc xe, ca Xônlhc khi ra sc kéo ct lc, nimt hào ñã cun htú ly chúng mi khi nh tri binñi chúng t nhng con thú cáu bn và rũ tr thànhnhng sinh vt n lc, hăm h, ñy khát vng; nimt hào ñã liên tc kích thích chúng sut ngày dài

nhưng ri li b rơi chúng vào lúc cm tri ban ñêm,ñ chúng rơi tr li vào trong tâm trng bn chn và bt mãn u su. ðó là nim t hào ñã gi vng khí thca Xpít và thúc hn nhy vào v trí nhng con chómc sai lm và trn tránh công vic trong vòng dâykéo hoc ln trn khi ñn gi thng ñi cương buisáng. Cũng chính nim t hào ñó ñã khin hn s Bcs có th giành mt ña v con chó ñu ñàn. Và ñócũng là nim t hào ca c Bc na.

He openly threatened the other's leadership. He came between him and the shirks he should have punished.And he did it deliberately. One night there was aheavy snowfall, and in the morning Pike, themalingerer, did not appear. He was securely hiddenin his nest under a foot of snow. Francois called himand sought him in vain. Spitz was wild with wrath.He raged through the camp, smelling and digging inevery likely place, snarling so frightfully that Pikeheard and shivered in his hiding-place.

Bc công khai ñe do quyn ch huy ca Xpít. Nóxông vào gia Xpít và nhng con chó trn vic ñángra phi b Xpít trng tr. Và Bc ch tâm làm nhưvy. 1 ñêm n, tuyt rơi tm tã, và sáng ra thì Paicơ,con chó hay gi m ñ trn vic, bin ñi ñâu mt. 1lp tuyt dày ñn 1 b ñã ph lên nm ca nó, chegiu nó hoàn toàn kín ñáo. Phrăngxoa gi nó và ñitìm mãi nhưng chu không phát hin ra. Xpít thì tcgin ñiên cung. Hn hung tn lng ln khp khuñóng tri, ñánh hơi và ñào bi bt kỳ ch nào ñáng

Page 31: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 31/99

ng, gm rít khng khip ñn ni Paicơ trong ch nnáu ca mình cũng nghe thy và run s.

But when he was at last unearthed, and Spitz flew athim to punish him, Buck flew, with equal rage, in between. So unexpected was it, and so shrewdlymanaged, that Spitz was hurled backward and off his

feet. Pike, who had been trembling abjectly, took heart at this open mutiny, and sprang upon hisoverthrown leader. Buck, to whom fair play was aforgotten code, likewise sprang upon Spitz. ButFrancois, chuckling at the incident while unswervingin the administration of justice, brought his lashdown upon Buck with all his might. This failed todrive Buck from his prostrate rival, and the butt of the whip was brought into play. Half-stunned by the blow, Buck was knocked backward and the lash laidupon him again and again, while Spitz soundly punished the many times offending Pike.

 Nhưng ri cui cùng Paicơ cũng b phát hin. Khi nóva b lôi c lên, Xpít xông ngay vào ñ trng tr nó,thì Bc cũng lp tc nhy b ti, cũng hung tnchng kém, lao ngang vào gia 2 con chó. ðng tác

ca nó quá bt ng và khéo tính toán ñn ni Xpít bht lt nhào v ñng sau hng c chân lên. Paicơ, vanãy còn ñang hèn nhát run s, bây gi nh s ni dychng ñi ra mt ñó ca Bc nên ly li ñưc canñm, nhy x vào k ch huy ñã b lt ñ. ði vi Bclúc này, li chơi ngay thng là 1 lut l ñã b b quari, nên Bc cũng nhy x vào Xpít. Trưc cnhtưng ñó, Phrăngxoa khoái trá cưi thm trong bngnhưng ñng thi vn kiên ñnh trưc sau như 1 trongvic thi hành công lý, nên anh dc toàn lc vt si roida xung Bc. Nhưng si dây không ñui ñưc Bcra khi ñch th ca nó ñang sóng soài trên mt ñt,nên anh phi tr ñu cán roi mà qut. Phi 1 ñònchoáng váng. Bc b ñánh bt lùi v phía sau và chicdây da buc ñu roi giáng xung nó ti tp, trong khíXpít trng tr ñích ñáng tên Paicơ ñã nhiu ln luláo.

In the days that followed, as Dawson grew closer andcloser, Buck still continued to interfere between Spitzand the culprits; but he did it craftily, when Francois

was not around, With the covert mutiny of Buck, ageneral insubordination sprang up and increased.Dave and Sol-leks were unaffected, but the rest of theteam went from bad to worse. Things no longer wentright. There was continual bickering and jangling.Trouble was always afoot, and at the bottom of it wasBuck. He kept Francois busy, for the dog-driver wasin constant apprehension of the life-and-deathstruggle between the two which he knew must take place sooner or later; and on more than one night thesounds of quarrelling and strife among the other dogsturned him out of his sleeping robe, fearful that Buck and Spitz were at it.

 Nhng ngày tip sau, trong khi ñi dn ti ðoxân, Bcvn tip tc xen vào gia Xpít và nhng con chó phm li, nhưng nó láu cá, ch làm ñiu ñó khi

Phrăngxoa không có mt quanh ñy. Vi s nilon kín ñáo ñó ca Bc, ñã ny ra tình trng là nóichung lũ chó không chu phc tùng na, và tình trngy c nghiêm trng dn lên. ðêvơ và Xônlch khôngchu nh hưng gì, nhưng nhng con chó khác thìcàng ngày càng t hơn. Mi vic không còn trôi chyna. Chúng liên tc cn cu nhau và vc nhau omsòm. Nhng v rc ri luôn luôn din ra, mà ñu tròlà Bc. Nó làm cho Phrăngxoa phi bn tâm sut, vìanh chàng ñánh xe chó thưng xuyên e s cuc chinñu 1 mt 1 còn gia 2 con chó mà anh bit smmun th nào cũng xy ra, và ñã nhiu ln, ban ñêmñang ng anh phi tung chăn vùng dy khi nghe tingchó gây g và cn ln nhau, s Bc và Xpít li dínhdáng vào ñy.

But the opportunity did not present itself, and they pulled into Dawson one dreary afternoon with thegreat fight still to come. Here were many men, andcountless dogs, and Buck found them all at work. It

 Nhưng cơ hi chưa ñn, và 1 bui chiu m ñm,ñoàn ngưi và chó kéo vào ðoxân, trn sng mái vncòn gác li ñy. Th trn ðoxân ñông nght ngưi, vàchó nhiu vô k. Bc thy con nào cũng ñang làm

Page 32: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 32/99

seemed the ordained order of things that dogs shouldwork. All day they swung up and down the mainstreet in long teams, and in the night their jingling bells still went by. They hauled cabin logs andfirewood, freighted up to the mines, and did allmanner of work that horses did in the Santa ClaraValley. Here and there Buck met Southland dogs, butin the main they were the wild wolf husky breed.Every night, regularly, at nine, at twelve, at three,they lifted a nocturnal song, a weird and eerie chant,in which it was Buck's delight to join.

vic. Hình như trt t ca vn vt ñã quy ñnh là chócũng phi làm vic. Sut ngày chúng ni nhau ñi tngxâu dài vòng lên ri li vòng xung dc con ñưngchính ca th trn, và ban ñêm nhng chic nhc ñeo c chúng vn leng keng ñi qua trên ñưng. Chúngkéo xe ch g súc làm nhà và ch ci, vn chuynhàng lên m, và làm mi th vic mà nga phi làm thung lũng Xanta Clara. ðây ñó Bc ch gp vàicon chó ca vùng ñt phương Nam, còn ña s bnchúng là chó étkimô thuc nòi sói hoang. Hôm nàocũng vy, theo 1 np ñu ñn, c ñn 9h ti, 12hkhuya, và 3h sáng, chúng li ct cao ting hát banñêm, 1 bài ca huyn bí và rn rn, trong ñó có gingca Bc hoà theo ñy cm khoái.

With the aurora borealis flaming coldly overhead, or the stars leaping in the frost dance, and the landnumb and frozen under its pall of snow, this song of the huskies might have been the defiance of life, onlyit was pitched in minor key, with long-drawnwailings and half-sobs, and was more the pleading of life, the articulate travail of existence. It was an oldsong, old as the breed itself--one of the first songs of the younger world in a day when songs were sad. Itwas invested with the woe of unnumberedgenerations, this plaint by which Buck was sostrangely stirred. When he moaned and sobbed, itwas with the pain of living that was of old the pain of 

his wild fathers, and the fear and mystery of the coldand dark that was to them fear and mystery. And thathe should be stirred by it marked the completenesswith which he harked back through the ages of fireand roof to the raw beginnings of life in the howlingages.

Vi ánh hng Bc cc to sáng lnh ngt trên ñu,hoc dưi nhng ngôi sao rp rình trong ñin nhygia băng giá, trên vùng ñt cht lng và lnh cngtrùm tm vi lim bng tuyt bao la, ting hát y calũ chó étkimô ñáng ra phi là ting thách thc ca ssng, nhưng ch có ñiu là nó ñưc ly ging theoñiu th, vi nhng âm thanh rn r kéo dài và nhngting thn thc nc nghn, nên li nghe như là tingnài xin ca s sng, là ting rên ñau ca sinh mnh bña ñy, nói vy thì có l ñúng hơn. ðó là 1 ting hátc xưa, c xưa như chính bn thân ging nòi cachúng - 1 trong nhng ting hát ñu tiên ca th giiman sơ, vào cái thi mà nhng ting hát hãy còn

 bun bã. Nó cha ñng ni thng kh ca xit baoth h, cái ting than vãn não nùng ñã khích ñngBc 1 cách kỳ l. Khi Bc ct ting ai oán và thnthc, thì y là lúc nó mang trong mình ni ñau ca ssng ñã tng là ni ñau ca nhng t tiên hoang dãca nó xưa kia, cùng ni lo s và ñiu huyn bí calnh lo và ti tăm ñã tng là ni lo s và ñiu huyn bí ñi vi t tiên nó. Và cái ñiu khin Bc phi bkhích ñng vì ting kêu than kia là du hiu chng tBc ñã quay lui hn li, lùi qua các thi kỳ mà ssng ñã có bp la và mái nhà, ñ trn vn tr v vi

 bui ban ñu thô sơ ca s sng gia thi ca tinghú ru rĩ xa xưa.

Seven days from the time they pulled into Dawson,they dropped down the steep bank by the Barracks tothe Yukon Trail, and pulled for Dyea and Salt Water.Perrault was carrying despatches if anything moreurgent than those he had brought in; also, the travel pride had gripped him, and he purposed to make the

By ngày sau khi vào ðoxân, ñoàn ngưi và chó laira ñi, tt xung theo b dc bên răng Berc chy vsông I-u-con, ri kéo v phía sông ðaiê và thànhXon-oa-tơ, Perôn ñang mang theo nhng công văngiy t có th còn khn hơn c nhng th anh ñãmang ñn ðoxân; hơn na, nim t hào ca cuc

Page 33: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 33/99

record trip of the year. Several things favored him inthis. The week's rest had recuperated the dogs and put them in thorough trim. The trail they had brokeninto the country was packed hard by later journeyers.And further, the police had arranged in two or three places deposits of grub for dog and man, and he wastravelling light.

hành trình cun hút ly anh và anh có ý ñnh thchin 1 chuyn ñi k lc trong năm y. Ln này anhgp 1 s thun li. Nh 1 tun ngh ngơi, sc khoñàn chó ñã hi phc, và chúng ñã hoàn toàn sung sc.ðưng mòn trên băng mà h t m ra ñ ñi vào ñâyhôm trưc ñã ñưc nn cng li dưi bưc chânnhng k ñi sau. Thêm na, cnh sát ñã b trí vài 3ña ñim dc ñưng nhng kho chưa thc ăn chongưi và chó, và nh vy k ñi ñưng ñưc gn nh.

They made Sixty Mile, which is a fifty-mile run, onthe first day; and the second day saw them boomingup the Yukon well on their way to Pelly. But suchsplendid running was achieved not without greattrouble and vexation on the part of Francois. Theinsidious revolt led by Buck had destroyed thesolidarity of the team. It no longer was as one dogleaping in the traces. The encouragement Buck gavethe rebels led them into all kinds of pettymisdemeanors. No more was Spitz a leader greatly to be feared. The old awe departed, and they grew equalto challenging his authority. Pike robbed him of half a fish one night, and gulped it down under the protection of Buck. Another night Dub and Joefought Spitz and made him forego the punishmentthey deserved. And even Billee, the good-natured,was less good-natured, and whined not half so placatingly as in former days. Buck never came near 

Spitz without snarling and bristling menacingly. Infact, his conduct approached that of a bully, and hewas given to swaggering up and down before Spitz'svery nose.

 Ngày ñu h ñi ñn tn pháo ñài "60 dm" nghĩa làchy ñưc 1 thôi dài 50 dm. Ngày th 2, h tăng vttc ñ ngưc dòng I-u-con chy băng băng thunñưng thng ti sông Peli. Nhưng ch phi là h ñãngon ơ ñt ñưc chuyn chy nhanh tuyt ñp nhưvy mà không có ñiu gì khó nhc và bc mình choPhrăngxoa c ñâu! Cuc ni ñau m ĩ do Bc cmñu ñã phá v khi thng nht ca ñàn chó.Trong vòng dây kéo, chúng không còn như trưc na.S c vũ ca Bc ñã khin nhng con chó làm lon phm vào ñ mi th ti lt vt. Xpít không còn là 1v ch huy ñưc kính s rt mc na. Ni s hãi trưckia ñã bay bin, và chúng tr thành ñ kh năngthách thc quyn lc ca Xpít. 1 ñêm n, Paicơ ñotca hn na con cá và nut trôi, dưi s bo v caBc. 1 ñêm khác, ðp cùng vi Jô ñánh li Xpít vàlàm Xpít phi chu t b không thi hành ñưc ñòntrng pht mà chúng ñáng phi chu. Ngay c Bili,

con chó lành nt, cũng bt lành ñi, và có rên r thìcũng không rên r kiu xoa du như nhng ngày trưcna. Bc không bao gi ñn gn Xpít mà không gmg và dng ñng lông lên ñy v ñe do. Qu là tháiñ cư x ca Bc ging thái ñ ca 1 tên du côn, vànó có thói quen nghênh ngang lưn lui lưn ti ngaytrưc mũi Xpít.

The breaking down of discipline likewise affected thedogs in their relations with one another. They

quarrelled and bickered more than ever amongthemselves, till at times the camp was a howling bedlam. Dave and Sol-leks alone were unaltered,though they were made irritable by the unendingsquabbling. Francois swore strange barbarous oaths,and stamped the snow in futile rage, and tore his hair.His lash was always singing among the dogs, but itwas of small avail. Directly his back was turned theywere at it again. He backed up Spitz with his whip,while Buck backed up the remainder of the team.

S suy sp k lut ñã nh hưng c ñn quan h gianhng con chó khác vi nhau. Chúng gây g và cn

cu ln nhau nhiu hơn bao gi ht, ñn mc ñôi lúcc khu vc cm tri r lên ting rú rít hn lon m ĩ.Ch riêng ðêvơ và Xônlch là không thay ñi gì, mcdù nhng cuc xung ñt liên chi h ñip xung quanhlàm chúng phát cáu lên. Phrăngxoa gào lên nhngting nguyn ra hung tn kỳ l, gim chân bt tócñiên tit mà không làm gì ñưc. Si roi da ca anhleien tc vun vút qut vào gia ñàn chó, nhưng chcó hiu qu gì my. Anh va quay lưng ñi là ñâu livào ñy. Chic roi ca anh ng h Xpít, còn Bc thì

Page 34: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 34/99

Page 35: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 35/99

Page 36: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 36/99

Page 37: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 37/99

the snow-white throat, where life bubbled near to thesurface, and each time and every time Spitz slashedhim and got away. Then Buck took to rushing, asthough for the throat, when, suddenly drawing back his head and curving in from the side, he would drivehis shoulder at the shoulder of Spitz, as a ram bywhich to overthrow him. But instead, Buck's shoulder was slashed down each time as Spitz leaped lightlyaway.

tp như cơn lc. Ht ln này li ln khác, Bc c gngtìm cách thc răng vào mng c hng trng như tuyt,nơi mà s sng ñang si bt sát ngay dưi mt da,nhưng mi ln và tt c nhng ln như vy Xpít ñu b vào nó 1 ming cn rách toc ri vt ra. Bc bèndùng cách xông vào làm ra v như mun nhm vàohng ñi th, nhưng bt thn quay ngoăt ñu li vàun cong sưn dùng vai lao mnh vào vai Xpít như 1nhát búa nn hòng ht ngã Xpít. Nhưng không nhngkhông làm gì ñưc, mà mi ln xông vào Bc li còn b cn toc vai trong khi Xpít nh nhàng vt tránh rangoài.

Spitz was untouched, while Buck was streaming with blood and panting hard. The fight was growingdesperate. And all the while the silent and wolfishcircle waited to finish off whichever dog went down.As Buck grew winded, Spitz took to rushing, and hekept him staggering for footing. Once Buck wentover, and the whole circle of sixty dogs started up; but he recovered himself, almost in mid air, and thecircle sank down again and waited.

Xpít vn nguyên vn không chút sây sát, còn Bc thìñm ñìa máu và hn hn th gp. Trn chin ñu dntr thành tuyt vng. Trong sut thi gian y, vòngtròn nhng con vt sói lang im thin thít kia vn ñangch ñi ñ kt liu ñi con chó nào ngã xung.Thy Bc kit lc dn, Xpít bt ñu chuyn sang thtn công, lao vào ti tp, làm Bc c phi longchong ñ tìm cách tr li th ñng thng. 1 ln Bc b ht nhào, th là toàn b vòng tròn 60 con vt kiavi trưn ti. Nhưng Bc ñã tr li ñưc hu nhưngay khi ñang b ht bng lên gia không trung, vàvòng tròn kia li rt li và ch ñi.

But Buck possessed a quality that made for greatness--imagination. He fought by instinct, but hecould fight by head as well. He rushed, as thoughattempting the old shoulder trick, but at the lastinstant swept low to the snow and in. His teeth closedon Spitz's left fore leg. There was a crunch of  breaking bone, and the white dog faced him on threelegs. Thrice he tried to knock him over, then repeatedthe trick and broke the right fore leg. Despite the painand helplessness, Spitz struggled madly to keep up.He saw the silent circle, with gleaming eyes, lollingtongues, and silvery breaths drifting upward, closing

in upon him as he had seen similar circles close inupon beaten antagonists in the past. Only this time hewas the one who was beaten.

Tuy nhiên, Bc li có 1 ñc tính nâng nó lên 1 tmvóc ln: óc sáng to. Nó chin ñu bng bn năngnhưng nó còn có th chin ñu bng trí na. Nó xôngñn, làm ra v như ñnh dùng ming ñòn ht vai nhưtrưc, nhưng ñn giây lát cui cùng thì rp mìnhxung thp sát mt tuyt và lao vào. 2 hàm răng canó bp vào chân trưc bên trái ca Xpít. 1 tingxương gãy giòn ñánh rc. Thôi th là con chó trngch còn có 3 chân bám tr ñ ñi ñu vi nó. 3 lnBc c tìm cách ht ngã hn, ri Bc gp li mưumo trên và nghin gãy chân trưc bên phi ca Xpít.Mc dù ñau ñn và ht phương cu vãn, Xpít vùng

vy ñiên cung ñ gi cho mình khi ñ. Hn nhìnthy vòng tròn nhng con thú lng ngt, vi nhngcp mt sáng ngi, nhng chic lưi thè dài, và giihơi th ñng li màu ánh bc lng l bc lên, vòngtròn y ñang khép dn, sán li gn hn y như hn ñãtng nhìn thy nhng vòng tròn ging như vy khépdn li quanh nhng ñch th b hn ñánh bi trưckia. Duy ch có ln này chính hn là k b ñánh bi.

Page 38: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 38/99

There was no hope for him. Buck was inexorable.Mercy was a thing reserved for gentler climes. Hemanoeuvred for the final rush. The circle hadtightened till he could feel the breaths of the huskieson his flanks. He could see them, beyond Spitz and toeither side, half crouching for the spring, their eyesfixed upon him. A pause seemed to fall. Everyanimal was motionless as though turned to stone.Only Spitz quivered and bristled as he staggered back and forth, snarling with horrible menace, as though tofrighten off impending death. Then Buck sprang inand out; but while he was in, shoulder had at lastsquarely met shoulder. The dark circle became a doton the moon-flooded snow as Spitz disappeared fromview. Buck stood and looked on, the successfulchampion, the dominant primordial beast who hadmade his kill and found it good.

Hn ch còn chút hy vng gì na. Bc không mymay ñng lòng. Lòng thương hi là 1 ñiu ch dànhcho nhng môi trưng hin hoà thôi. Bc chun bcho ming ñòn lao vào cui cùng. Vòng tròn nhngcon chó étkimô ñã khép cht li ñn mc Bc có thcm thy hơi th ca chúng ph vào bên sưn Bc.Bc có th nhìn thy chúng bên kia Xpít và c  mi phía, nó hơi thu mình xung trong tư th ly ñàsn sàng vt ti, nhng cp mt dán cht vào hn.Không gian lng xung, như có 1 giây phút tm ngh.Mi con vt im phăng phc như ñu ñã bin thànhtưng ñá. Ch riêng Xpít run ry lông dng ñnglong chong ño ti ño lui, gào lên nhng ting ñedo khng khip như ñ xua ñui cái cht ñang lơ lng trên ñu.Th ri Bc bt nhy vào ri li lao ra. Ln này, khinó lao vào, ming ñòn vai cui cùng ñã ht ñưctrúng thng vào vai ñch. Vòng tròn ñen sm t li

thành 1 ñim trên mt tuyt tràn ngp ánh trăng, vàXpít bin mt không nhìn thy ñâu na. Bc ñngthng và ngm nhìn. Nhà vô ñch ñã thng trn, conthú nguyên thu thng soái ñã hoàn thành trn ñánhtiêu dit, và hài lòng vi trn ñánh tt ñp ca mình.

Chapter IV. Who Has Won to Mastership Chương 4K ñã ñt ti quyn lc

"Eh? Wot I say? I spik true w'en I say dat Buck two

devils." This was Francois's speech next morningwhen he discovered Spitz missing and Buck coveredwith wounds. He drew him to the fire and by its light pointed them out.

- Ơ! Trông kìa! T nói không sai, cái con Bc rõ bng

2 con qu d chưa nào.ðó là li Phrăngxoa tht lên sáng hôm sau, khi anh phát hin là Xpít bin mt, còn Bc thì mình ñythương tích. Anh kéo Bc ñn gn ngn la, và dưiánh la, anh ch vào nhng vt cn.

"Dat Spitz fight lak hell," said Perrault, as hesurveyed the gaping rips and cuts.

- Cái con Xpít y, hn ñánh tht khng khip - Perônva xem xét các vt toc và vt thng há hoác vanói.

"An' dat Buck fight lak two hells," was Francois'sanswer. "An' now we make good time. No moreSpitz, no more trouble, sure."

- Còn cái con Bc này, hn ñánh khng khip gp ñôi- Phrăngxoa ñáp - Thôi bây gi thì ta s ñi ñưcnhanh. Không còn Xpít na, là không còn rc ri na,chc chn như th.

While Perrault packed the camp outfit and loaded thesled, the dog-driver proceeded to harness the dogs.Buck trotted up to the place Spitz would have

Trong khi Perôn buc li món ñ l ñóng tri và chtcác th lên xe, anh chàng lái xe tin hành thng ñaicương vào lũ chó. Bc lon ton chy lên v trí ca Xpít

Page 39: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 39/99

occupied as leader; but Francois, not noticing him, brought Sol-leks to the coveted position. In his judgment, Sol-leks was the best lead-dog left. Buck sprang upon Sol-leks in a fury, driving him back andstanding in his place.

trưc ñây, ñu ñàn. Nhưng Phrăngxoa không ñ ýñn nó, li ñưa Xônlch ñn cương v ñang ñưckhao kháo ñó. Theo anh, trong s chó còn li,Xônlch là con ñu ñàn tt nht. Bc gin d nhy bvào Xônlhc ñánh bt Xônlch li, và ñng vào chy.Phrăngxoa v ñùi thích thú reo lên:

"Eh? eh?" Francois cried, slapping his thighsgleefully. "Look at dat Buck. Heem keel dat Spitz,heem t'ink to take de job."

- Ơ kìa! Ơ kìa! Trông con Bc kìa! Hn git cht conXpít ri hn tưng là hn thay ñưc Xpít cơ ddy!

"Go 'way, Chook!" he cried, but Buck refused to budge.

Anh tht lên:- Cút ñi! Xéo! Nhưng Bc c ỳ ra ñy, không nhúc nhích.

He took Buck by the scruff of the neck, and thoughthe dog growled threateningly, dragged him to oneside and replaced Sol-leks. The old dog did not likeit, and showed plainly that he was afraid of Buck.Francois was obdurate, but when he turned his back Buck again displaced Sol-leks, who was not at allunwilling to go.

Anh tóm ly gáy Bc, và mc dù Bc gm g viging hăm do, anh lôi Bc ra 1 bên và li ñtXônlhc vào ch y. Con chó già không mun th, vàt rõ ý là nó s Bc. Phrăngxoa không h lay chuyn,anh c làm theo ý anh, nhưng khi anh va quay lưngthì Bc li ht Xônlch ra khi ch, còn Xônlch thìcũng sn sàng b ñi ch ch thit tha chút nào.

Francois was angry. "Now, by Gar, I feex you!" hecried, coming back with a heavy club in his hand.

Phrăngxoa ni gin:- Nào, ñ khn! Bây gi thì tao cho mày 1 trn - anh

thét và tr li vi 1 chic dùi cui nng trong tay.

Buck remembered the man in the red sweater, andretreated slowly; nor did he attempt to charge inwhen Sol-leks was once more brought forward. Buthe circled just beyond the range of the club, snarlingwith bitterness and rage; and while he circled hewatched the club so as to dodge it if thrown byFrancois, for he was become wise in the way of clubs. The driver went about his work, and he calledto Buck when he was ready to put him in his old place in front of Dave. Buck retreated two or threesteps. Francois followed him up, whereupon he againretreated. After some time of this, Francois threwdown the club, thinking that Buck feared a thrashing.But Buck was in open revolt. He wanted, not toescape a clubbing, but to have the leadership. It washis by right. He had earned it, and he would not becontent with less.

Bc vt nh li con ngưi mc áo nt ñ, nó t t bưc git lùi; nó cũng không còn tìm cách xông vàoñánh Xônlch khi lão này li 1 ln na ñưc lôi lên. Nhưng nó lưn vòng sát ngay ngoài tm chic dùicui, gm gào quyt lit và ñiên gin. Và trong khilưn vòng, nó vn ñ mt theo dõi chic dùi cui ñtránh nu Phrăngxoa ném vào nó bi vì ñi vi cáikhon dùi cui này, Bc ñã lm kinh nghim ri.Anh chàng ñánh xe bt tay vào vic ca mình, và khianh ñã chun b sn sàng ñ ñt Bc vào v trí cũ canó, phía trưc ðêvơ, anh gi Bc. Bc git lùi 2, 3 bưc. Sau vài ln như vy, Phrăngxoa vt chic dùicui xung ñt, vì anh tưng rng Bc s b ñánh ñòn. Nhưng không phi. Bc t thái ñ chng ñi rõ ràng.Không phi nó mun tránh trn ñòn dùi cui, mà nómun chim ñưc cương v ñu ñàn. Cương v y phi là ca nó, nó có quyn xng ñáng ñưc hưng. Nó ñã chin ñu mà giành ñưc, thì nó s không th

Page 40: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 40/99

nào va lòng vi 1 ña v thp kém hơn.

Perrault took a hand. Between them they ran himabout for the better part of an hour. They threw clubsat him. He dodged. They cursed him, and his fathersand mothers before him, and all his seed to comeafter him down to the remotest generation, and every

hair on his body and drop of blood in his veins; andhe answered curse with snarl and kept out of their reach. He did not try to run away, but retreatedaround and around the camp, advertising plainly thatwhen his desire was met, he would come in and begood.

Perôn cũng phi ra tay. C 2 ngưi ñui Bc chyquanh trong gn 1 ting ñng h. H ném dùi cui vàonó. Nó né tránh. H chi ra nó, chi c cha ông ñãsinh ra nó chi ra tt c con cái chút chít mà nó ssn sinh ra, chi ra mi si lông trên mình nó, mi

git máu trong thân th nó. Còn nó thì nó tr li linhng câu chi bng nhng ting gm g, và c gikhong cách ngoài tm tay 2 ngưi. Nó ch tìm cách b chy xa, mà ch lùi, ht quanh bên này li quanh bên n xung quanh nơi ñóng tri, hin nhiên t ý báocho h bit rng khi nào ñiu mong mun ca nóñưc toi nguyn thì nó s vào ch và s ngoanngoãn.

Francois sat down and scratched his head. Perrault

looked at his watch and swore. Time was flying, andthey should have been on the trail an hour gone.Francois scratched his head again. He shook it andgrinned sheepishly at the courier, who shrugged hisshoulders in sign that they were beaten. ThenFrancois went up to where Sol-leks stood and calledto Buck. Buck laughed, as dogs laugh, yet kept hisdistance. Francois unfastened Sol-leks's traces and put him back in his old place. The team stoodharnessed to the sled in an unbroken line, ready for the trail. There was no place for Buck save at the

front. Once more Francois called, and once moreBuck laughed and kept away.

Phrăngxoa ngi xung vò ñu bt tai. Perôn c nhìn

ñng h ri ra. Thi gian bay qua nhanh, ñáng l hñã lên ñưng ñưc 1 ting ri. Phrăngxoa li vò ñu bt tóc. Anh lc ñu ri quay sang nhăn nh cưingao ngán vi anh chàng giao liên. Perôn nhún vai ý bo h b thua nó ri Phrăngxoa bèn ñn ch Xônlchñng, ri gi Bc. Th là Bc cưi, cưi theo kiuca chó, nhưng vn ñng cách 1 khong. Phrăngxoaci các dây buc Xônlch ra ri ñưa Xônlch tr vch cũ. ðàn chó thng vào xe ni lin nhau thành 1hàng không gián ñon, sn sàng lên ñưng.Bây gi thì không còn ch nào khác cho Bc, ngoài ch ñng

ñu ñàn kia. Ln na Phrăngxoa lên ting gi, và lnna Bc li cưi nhưng c ñng xa.

"T'row down de club," Perrault commanded. - Vt chic dùi cui ñi! - Perôn ra lnh.

Francois complied, whereupon Buck trotted in,laughing triumphantly, and swung around into position at the head of the team. His traces werefastened, the sled broken out, and with both men

running they dashed out on to the river trail.

Phrăngxoa làm theo. Th là Bc lon ton chy vào,cưi ñc thng, và quay mình ñng vào ch ñu ñànchó. ðai cương ñưc thng mình nó, chic xe trưt phá v lp băng bám gi càng, lưt ti, và vi c 2

ngưi cùng chy b, tt c lao nhanh v phía conñưng trên mt sông.

Highly as the dog-driver had forevalued Buck, withhis two devils, he found, while the day was yetyoung, that he had undervalued. At a bound Buck took up the duties of leadership; and where judgmentwas required, and quick thinking and quick acting, heshowed himself the superior even of Spitz, of whom

Dù trưc ñây anh chàng ñánh xe chó ñã ñánh giá Bckhá cao khi anh bo là Bc bng 2 con qu d nhưngñn bây gi, khi ngày lao ñng hãy còn dài, tri cònsm sa, anh ñã nhn thy là mình hãy còn ñánh giáthp Bc. Vt 1 cái Bc ñm nhim trôi chy ngaycông vic ñu ñàn, và ch nào cn phi có s phán

Page 41: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 41/99

Francois had never seen an equal. xét, cn suy nghĩ nhanh, hành ñng nhanh, thì ñyBc ñã t ra xut sc hơn c Xpít, mà trưc kia thìPhrăngxoa chưa bao gi gp con chó nào sánh kpXpít c.

But it was in giving the law and making his mateslive up to it, that Buck excelled. Dave and Sol-leks

did not mind the change in leadership. It was none of their business. Their business was to toil, and toilmightily, in the traces. So long as that were notinterfered with, they did not care what happened.Billee, the good-natured, could lead for all theycared, so long as he kept order. The rest of the team,however, had grown unruly during the last days of Spitz, and their surprise was great now that Buck  proceeded to lick them into shape.

ðc bit Bc tri hn trong vn ñ bt lũ bn ngh phi theo ý mình và phi răm rp vào khuôn phép.

ðêvơ và Xônlhc thì ch màng bn tâm gì ñn sthay ñi k cm ñu. ðó không phi là vic cachúng. Vic ca chúng là lao ñng, và lao ñng ctlc, trong vòng ñai cương. Chng nào ñiu ñó không b ai quy ry, thì có xy ra vic gì cũng mc, chúngch cn ñ ý ti. Ngay c tên Bili lành như ñt kia cólên làm ch huy thì chúng cũng chp nhn thôi, chvic quái gì phi thc mc, nu như nó duy trì ñưctrt ư. Nhưng còn nhng con chó khác trong ñàn, thìtrong nhng ngày cui cùng ca Xpít, chúng ñã tr thành ng ngưc, và bây gi chúng ngc nhiên htsc khi thy Bc li ghép chúng vào k lut.

Pike, who pulled at Buck's heels, and who never putan ounce more of his weight against the breast-bandthan he was compelled to do, was swiftly andrepeatedly shaken for loafing; and ere the first daywas done he was pulling more than ever before in hislife. The first night in camp, Joe, the sour one, was punished roundly--a thing that Spitz had never succeeded in doing. Buck simply smothered him byvirtue of superior weight, and cut him up till heceased snapping and began to whine for mercy.

Paicơ, v trí kéo xe sát ngay sau Bc, t trưc ñnnay ch kéo ly l vì b bt buc, ch chưa bao gi chu dn thêm ñưc 1 lng nào ca trng lưng mìnhnó vào chic day da quàng ngang c, y th mà lnnày liên tip b ht lc, nhn nh luôn vì cái ti lưinhác, nên trưc khi ngày lao ñng ñu tiên kt thúc,nó ñã chu nai lưng ra kéo mnh hơn bt kỳ lúc nàotrưc ñây trong ñi nó. ðêm ñóng tri ñu tiên, Jô,con chó cáu bn, b trng tr ñn nơi ñn chn - 1ñiu mà trưc kia Xpít không bao gi làm ni. Bcñơn gin ch có dùng cái cái th xác nng cân hơnhn ca mình mà ñ trùm lên kia, làm cho hn ngtngt, ri ti tp thc cn cho ñn khi hn thôi khôngcòn dám táp li na và bt ñu phi rên r ñ xin tha.

The general tone of the team picked up immediately.It recovered its old-time solidarity, and once more thedogs leaped as one dog in the traces. At the Rink 

Rapids two native huskies, Teek and Koona, wereadded; and the celerity with which Buck broke themin took away Francois's breath.

Khí th chung ca ñàn chó lp tc khá lên trông thy. Nó ñã tr li vi s thng nht trưc kia, và 1 lnna, mi con như 1 li nhy cùng 1 nhp trong vòng

dây kéo. Ti khu vc Thác Rinh, ñàn ñưc b sungthêm 2 con chó étkimô ña phương Tích và Kuna.Bc ñã kèm cp ñưa chúng vào làm quen ñưc vicông vic 1 cách mau l ñn ni Phrăngxoa phi sngst kêu lên:

"Nevaire such a dog as dat Buck!" he cried. "No,nevaire! Heem worth one t'ousan' dollair, by Gar!Eh? Wot you say, Perrault?"

- Tri ñt qu thn! Chưa có bao gi có con chó nàonhư con Bc c! Chưa bao gi! Hn ñáng ñn 1000ñôla y ch! Ê! Cu thy th nào, Perôn?

Page 42: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 42/99

And Perrault nodded. He was ahead of the recordthen, and gaining day by day. The trail was inexcellent condition, well packed and hard, and therewas no new-fallen snow with which to contend. Itwas not too cold. The temperature dropped to fifty below zero and remained there the whole trip. The

men rode and ran by turn, and the dogs were kept onthe jump, with but infrequent stoppages.

Và Perôn gt ñu. Lúc này anh ñã vưt ñưc k lc,và càng ngày li càng ñưc dôi thêm. Con ñưng trên băng ñã tr nên tt tuyt vi, ñưc nn cht và rnchc, và không có tuyt mi rơi thêm khin phichin ñu ñ vưt qua. Tri không quá rét. Nhit ñtt xung âm 50 ñ và dng li mc ñó trong sut

chuyn ñi. 2 ngưi thay nhau khi ngi xe khi chy b, bt lũ chó thưng xuyên chăm ch phóng ti, hohon mi phi dng li ñôi lúc.

The Thirty Mile River was comparatively coated withice, and they covered in one day going out what hadtaken them ten days coming in. In one run they madea sixty-mile dash from the foot of Lake Le Barge tothe White Horse Rapids. Across Marsh, Tagish, andBennett (seventy miles of lakes), they flew so fast

that the man whose turn it was to run towed behindthe sled at the end of a rope. And on the last night of the second week they topped White Pass and droppeddown the sea slope with the lights of Skaguay and of the shipping at their feet.

Con sông "30 dm" tương ñi ph kín băng, và chtrong 1 ngày chy ra, h vưt ñưc trn c 1 quãngñưng ñã ngn mt ca h 10 ngày lúc ñi vào. Hchy 1 thôi phóng qua ñưc 60 dm t b h Lơ Bácgiơ ñn thác "Nga trng". Qua các h Mác-ê,Têghiê và Bennét (dãy h dài 70 dm), ñàn chó lao

nhanh ñn ni ngưi ñn phiên chy b phi túm ly1 si dây cho chic xe lôi tut mình theo ñng sau.Và ñn ñêm cui ca tun th 2, h ñã leo lên ñnh"ðèo Tuyt" ri ñ dc xung b bin, nhìn thydưi chân mình lp lánh nhng ñm ánh sáng cathành ph Xkeguê và ca nhng con tàu trên mtnưc.

It was a record run. Each day for fourteen days theyhad averaged forty miles. For three days Perrault and

Francois threw chests up and down the main street of Skaguay and were deluged with invitations to drink,while the team was the constant centre of aworshipful crowd of dog-busters and mushers. Thenthree or four western bad men aspired to clean out thetown, were riddled like pepper-boxes for their pains,and public interest turned to other idols. Next cameofficial orders. Francois called Buck to him, threwhis arms around him, wept over him. And that wasthe last of Francois and Perrault. Like other men, they passed out of Buck's life for good.

Tht là 1 chuyn chy k lc. Trong 14 ngày lin,mi ngày h chy ñưc trung bình 40 dm. Ti

Xkeguê, sut 2 ngày Perôn và Phrăngxoa ưn ngct hào phn khi ñi lên ñi xung dc ñưng phchính và ti tp ñưc ngưi ta mi ñánh chén, trongkhi ñó thì ñàn chó ca 2 anh liên tc b vây kín gia 1ñám ñông ngưi dy chó và ch chó kéo xe ngmnghía ngưng m. Nhưng ri có 3, 4 tên vô li t min Tây ñn vi mưuñ quơ sch ca ci trong thành ph, ñưc ngưi tathưng cho nhng lot ñn l ch khp ngưi chtthng cng, và th la s chú ý ca công chúng lichuyn sang mc tiêu khác.

Tip ñó, có lnh ñiu ñng ca chính phú truynxung, Phrăngxoa gi Bc ñn, quàng tay ôm ly nó,gc ñu vào mình nó khóc t bit. Và ñó là phút cuicùng cnh Phrăngxoa và Perôn. Cũng như bao ngưikhác trưc ñây, h ñi ngang qua ri bin khi cucñi ca Bc không bao gi tr li.

A Scotch half-breed took charge of him and hismates, and in company with a dozen other dog-teams

Mt chng ngưi lai Xcôtlen tip nhn Bc và lũ bnngh ca nó. Ri cùng vi 10 ñàn chó kéo xe khác,

Page 43: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 43/99

he started back over the weary trail to Dawson. It wasno light running now, nor record time, but heavy toileach day, with a heavy load behind; for this was themail train, carrying word from the world to the menwho sought gold under the shadow of the Pole.

Bc bt ñu ngưc tr li con ñưng chán ngt hưngv ðoxân. Bây gi thì không còn chy ñưc nhnhàng na, cũng không còn k lc v thi gian, mà làngày ngày lao ñng cc nhc, nng n, kéo theo sau 1khi nng trình trch. Bi vì ln này là ñoàn xe ch thư, mang nhng li nhn gi t khp nơi chuyn ñnnhng con ngưi ñang tìm vàng gia bóng ti vùngBc Cc.

Buck did not like it, but he bore up well to the work,taking pride in it after the manner of Dave andSol-leks, and seeing that his mates, whether they prided in it or not, did their fair share. It was amonotonous life, operating with machine-likeregularity. One day was very like another. At acertain time each morning the cooks turned out, fireswere built, and breakfast was eaten. Then, whilesome broke camp, others harnessed the dogs, andthey were under way an hour or so before thedarkness fell which gave warning of dawn. At night,camp was made. Some pitched the flies, others cutfirewood and pine boughs for the beds, and stillothers carried water or ice for the cooks. Also, thedogs were fed. To them, this was the one feature of the day, though it was good to loaf around, after thefish was eaten, for an hour or so with the other dogs,of which there were fivescore and odd. There werefierce fighters among them, but three battles with the

fiercest brought Buck to mastery, so that when he bristled and showed his teeth they got out of his way.

Bc ch thích nhưng nó ñ ngh lc chu ñng ñưccông vic, t hào vi công vic y theo li ca ðêvơ và Xônlch, và lo liu sao cho lũ bn ca mình, dùchúng có t hào vi vic y hay không, cũng phiñóng góp phn chính ñáng ca chúng. Cuc sng thtlà ñơn ñiu, vn ñng ñu ñu như cái máy. Ngày nàyging ht ngày khác. ðn 1h nào ñó mi bui sángtinh mơ, nhng anh ñu bp tr dy, la lp loè nhómlên, ri tt c ăn ba sáng. Tip ñó, trong khi 1 sngưi nh tri, 1 s khác thng ñai cương vào chó, vàh lên ñưng vào khong 1 ting trưc khi tri rngsáng. ðêm ñn li ñóng tri. 1 s ngưi dng lu, 2s hái ci và cht cành thông lót ch nm, 1 s khácmang nưc hoc nhng tng băng ñn cho nhng anhñu bp. Các con chó cũng ñưc ăn ung. ði vichúng, ñây là tit mc hp dn nht trong ngày, dùrng còn có cái thú ñi chơi rong, sau khi chén xongkhu phn cá, loanh quanh do khong chng 1 tingvi nhng con chó khác, lũ chó ñông ñn 100 con có

l. Trong bn chúng có nhng ñu sĩ hung d, nhưngch cn 3 trn vi nhng tên hung d nht là ñã ññưa Bc lên ña v thng lĩnh, và t ñó khi Bc dngñng bm lên và nhe răng ra là chúng lin tránh licho nó ñi.

Best of all, perhaps, he loved to lie near the fire, hindlegs crouched under him, fore legs stretched out infront, head raised, and eyes blinking dreamily at theflames. Sometimes he thought of Judge Miller's big

house in the sun-kissed Santa Clara Valley, and of the cement swimming-tank, and Ysabel, the Mexicanhairless, and Toots, the Japanese pug; but oftener heremembered the man in the red sweater, the death of Curly, the great fight with Spitz, and the good thingshe had eaten or would like to eat. He was nothomesick. The Sunland was very dim and distant,and such memories had no power over him. Far more potent were the memories of his heredity that gavethings he had never seen before a seeming

Có l ñiu mà Bc yêu thích hơn c là nm bên ñngla, chân sau xp dưi bng, chân trưc dui trưcmt, ñu ngng lên, ñôi mt chp chn mơ màng nhìnngn la. Thnh thong nó nh li ngôi nhà ln ca

ông thm Milơ trong thung lũng Xanta Clara mơnman ánh nng, cái b bơi xây ximăng, nh li Idaben,con chó Mêhicô trn tri, và Put, con chó Nht bn;nhưng thưng hay nh nht là cái lão mc áo nt ñ,cái cht ca Cơli, cuc chin ñu d di vi Xpít vàmi th ngon lành mà nó ñã ăn và mun ăn. Tronglòng nó không có cái ni nh nhà da dit. Vùng ñt phương Nam ñy ánh nng ñã rt m nht và xa xăm,và nhng ký c kia không còn có sc tác ñng gì ñivi nó. Có nhng th khác có sc mnh hơn rt

Page 44: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 44/99

familiarity; the instincts (which were but thememories of his ancestors become habits) which hadlapsed in later days, and still later, in him, quickenedand become alive again.

nhiu: ñó là nưng ký c di truyn ca dòng ging,nhng ký c ñã to ra cho nhng vt mà trưc ñây nóchưa h nhìn thy bao gi 1 cái v tht là thân thuc. Nhng bn năng (không có gì khác hơn là nhng kýc ca t tiên nó dn dn tr thành thói quen) vn ñãtt dn ñi trong nhng thi kỳ v cui, vy mà nay,ñn nó, tuy càng v cui hơn na, nhưng li tri dyvà sng li.

Sometimes as he crouched there, blinking dreamily atthe flames, it seemed that the flames were of another fire, and that as he crouched by this other fire he sawanother and different man from the half-breed cook  before him. This other man was shorter of leg andlonger of arm, with muscles that were stringy andknotty rather than rounded and swelling. The hair of this man was long and matted, and his head slanted back under it from the eyes. He uttered strangesounds, and seemed very much afraid of thedarkness, into which he peered continually, clutchingin his hand, which hung midway between knee andfoot, a stick with a heavy stone made fast to the end.He was all but naked, a ragged and fire-scorched skinhanging part way down his back, but on his bodythere was much hair. In some places, across the chestand shoulders and down the outside of the arms andthighs, it was matted into almost a thick fur. He didnot stand erect, but with trunk inclined forward from

the hips, on legs that bent at the knees. About his body there was a peculiar springiness, or resiliency,almost catlike, and a quick alertness as of one wholived in perpetual fear of things seen and unseen.

Thnh thong, gia lúc nó nm thu hình ñy, chpchn mơ màng nhìn ngn la, nó bng thy dưngnhư ánh bp bùng kia là t 1 th la khác phát ra, vànó nhìn thy con ngưi trưc mt nó không phi làanh chàng ñu bp ngưi lai kia na, là 1 con ngưikhác hn. Con ngưi này chân ngn hơn, tay dài hơn,có nhng bp tht cun cun như dây chão và cn lênnhiu ch không phi nhng bp tht tròn trĩnh căng phng. Tóc ca ngưi này dài và dài như tm thm,và ñu gã t ñôi mt tr lên vát hn v phía sau khutvào trong ñám tre rm y. Gã phát ra nhng ting kỳl và có v như rt s bóng ti, lung mt liên tcxoáy vào màn ñêm dày ñc nm khư khư trong bàntay thõng quá ñu gi 1 cái gy, ñu gy có hòn ñánng buc cht. Gã hu như trn trung, ch có 1 tmda rách t tơi và cháy sém r lưng chng xung lưnggã, nhưng ngưi gã ph ñy lông lá. 1 vài ch,ngang ngc và vai, và dc mt ngoài cánh tay cùng bp ñùi, lông qun li thành nhng ñm dày cp. Gã

không ñng thng, mà thân gã t hông tr lên ñ v phía trưc, ñu gi hơi khuu xung. Toàn thân gãtoát ra 1 v ñc bit ,như mang tính ñàn hi, hoc nhưñang nhún xung sn sàng bt ny, gn ging nhưcon mèo, và 1 v cnh giác thính nhy ca k sngthưng xuyên trong mi hãi hùng, lo s nhng thnhìn thy ñưc cũng như không nhìn thy ñưc.

At other times this hairy man squatted by the firewith head between his legs and slept. On such

occasions his elbows were on his knees, his handsclasped above his head as though to shed rain by thehairy arms. And beyond that fire, in the circlingdarkness, Buck could see many gleaming coals, two by two, always two by two, which he knew to be theeyes of great beasts of prey. And he could hear thecrashing of their bodies through the undergrowth, andthe noises they made in the night. And dreamingthere by the Yukon bank, with lazy eyes blinking atthe fire, these sounds and sights of another world

Có nhng lúc, con ngưi lông lá ñó li ngi chmhm bên ñng la, ñu kê gia 2 chân mà ng.

 Nhng lúc y 2 cùi tay gã chng trên ñu gi, 2 bàntay chp li trên ñu như mun dùng 2 cánh tay lônglá ñ che mưa. Và phía bên kia ñng la, trong vòngtròn bóng ti vây quanh, Bc có th nhìn thy nhiuñm than cháy sáng óng ánh, tng ñôi mt, khi nàocũng tng ñôi, tng ñôi mt, mà Bc bit là nhngcp mt ca lũ thú ln săn mi. Bc có th nghe thyting va chm xoàn xot ca thân th chúng băng qua bi b và nhng ting ñ chúng gây ra trong ñêmthanh vng. Trong khi Bc nm mơ màng ñy, cnh

Page 45: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 45/99

would make the hair to rise along his back and standon end across his shoulders and up his neck, till hewhimpered low and suppressedly, or growled softly,and the half-breed cook shouted at him, "Hey, youBuck, wake up!" Whereupon the other world wouldvanish and the real world come into his eyes, and hewould get up and yawn and stretch as though he had been asleep.

 b sông I-u-con, vi ñôi mt l ñ chp chn nhìnánh la, tt c nhng th âm thanh và cnh vt y ca1 th gii khác bit, thưng làm nó rn c lông dctheo sng lưng, bm lòng ngang vai và c dngngưc c lên, cho ñn khi nó bt ra 1 ting rên âmthm và nghn tc hoc 1 ting g khe kh, và anhchàng ngưi lai ñu bp li lên ting quát: "Ê! TênBc kia! Tnh dy ñi!" Th là cái th gii kia lp tc bin mt, và cái th gii thc li hin ra trưc mt nó,nó ñng dy, ngáp dài ri dui mình như th va rinó ñã ng tht.

It was a hard trip, with the mail behind them, and theheavy work wore them down. They were short of weight and in poor condition when they madeDawson, and should have had a ten days' or a week'srest at least. But in two days' time they dropped downthe Yukon bank from the Barracks, loaded withletters for the outside. The dogs were tired, thedrivers grumbling, and to make matters worse, itsnowed every day. This meant a soft trail, greater friction on the runners, and heavier pulling for thedogs; yet the drivers were fair through it all, and didtheir best for the animals.

Chuyn ñi y tht là gian kh, vi khi bưu kin trìnhtrch kéo theo sau, và công vic nng ngc làm lũ chókit sc dn. Khi ti ðoxân, chúng sút hn cân vàtrông tht tiu tu. ðáng l ra chúng phi ñưc ngh ítnht là 10 ngày hoc 1 tun. Th nhưng ch 2 ngàysau là chúng li ñã phi lên ñưng, t mé rng Berơttt xung b sông I-u-con, kéo theo 1 khi nng thưt chuyn ra bên ngoài. Lũ chó mt nhoài, nhngchàng lái xe cn nhn, và 1 ñiu khin tình hình càngthêm ñiêu ñng là ngày nào cũng có tuyt rơi. ðiuñó có nghĩa là mt ñưng mm nhũn ra, ma sát vàocàng xe ln hơn, và ñàn chó phi kéo nng nhc hơn.Tuy nhiên các chàng lái xe cũng công bng, và h cgng ht sc chăm lo cho chúng.

Each night the dogs were attended to first. They ate before the drivers ate, and no man sought hissleeping-robe till he had seen to the feet of the dogshe drove. Still, their strength went down. Since the beginning of the winter they had travelled eighteenhundred miles, dragging sleds the whole wearydistance; and eighteen hundred miles will tell uponlife of the toughest. Buck stood it, keeping his matesup to their work and maintaining discipline, thoughhe, too, was very tired. Billee cried and whimperedregularly in his sleep each night. Joe was sourer than

ever, and Sol-leks was unapproachable, blind side or other side.

ðêm ñêm dng li, h săn sóc ñàn chó trưc tiên.Chúng ñưc ăn trưc khi ngưi ăn, và mi ngưi ñuchăm nom xem xét các bàn chân ca lũ chó xong rimi lo sp xp ch ng cho mình. Tuy vy, sc khoca chúng vn suy sp dn. K t ñu mùa ñông,chúng ñã chy 1800 dm qu là thm thía, c ñi vinhng con vt dai sc nht. Bc chu ñng ñưc,ñng thi phi trông coi cho lũ bn ngh ca nó tiptc làm vic tt và duy trì k lut, mc dù bn thân nótip tc làm vic tt. Bili ñêm nào cũng kêu la rên rtrong gic ng. Gi tr nên cáu bn hơn bao gi ht.

Còn lão Xônlch thì không k nào dám ñn gn, c bên mt mù và bên mt không mù ca lão.

But it was Dave who suffered most of all. Somethinghad gone wrong with him. He became more moroseand irritable, and when camp was pitched at oncemade his nest, where his driver fed him. Once out of the harness and down, he did not get on his feet againtill harness-up time in the morning. Sometimes, inthe traces, when jerked by a sudden stoppage of the

 Nhưng ðêvơ là k ñau ñn nhiu nht. Có 1 cái gì ñókhông n ñnh trong mình gã. Gã tr nên ê hơn vàd bn tính hơn. Lúc ñng li ñóng tri ngh là gã lptc ñào t nm, và ngưi lái xe phi ñưa thc ăn ñntn ch nm cho gã. Mi khi ñã ñưc tháo ra khi ñaicương và nm xung là gã nm mit, không ñng dyna, cho ñn tn gi thng ñai cương sáng hôm sau.

Page 46: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 46/99

sled, or by straining to start it, he would cry out with pain. The driver examined him, but could findnothing. All the drivers became interested in his case.They talked it over at meal-time, and over their last pipes before going to bed, and one night they held aconsultation. He was brought from his nest to the fireand was pressed and prodded till he cried out manytimes. Something was wrong inside, but they couldlocate no broken bones, could not make it out.

Thnh thong trong vòng dây kéo, thì b git mnh vìchic xe trưt tuyt dng ñt ngt hoc vì kéo căngdây ñ lôi xe ñi, gã kêu thét lên ñau ñn. Ngưi lái xexem xét gã cn thn, nhưng không phát hin ra ñưccái gì c. Tt c các chàng lái xe ñu quan tâm ñntình trng sc kho ca gã. H trao ñi v cái ñau cagã trong khi h ngi ăn, trong khi h cùng nhau ríttu thuc cui cùng trưc lúc ñi ng, và 1 ñêm n hcùng nhau khám bnh cho gã. H bê gã t trong nm ñn bên ñng la, ri h ñè, h nn, h chc vàoch này ch n cho ñn khi gã kêu rú lên nhiu ln.H bit gã b ñau cái gì ñó bên trong, nhưng hkhông xác ñnh ñưc là cái gì, không tìm thy ñưcch xương nào b gãy, cũng không tìm ra ñưc là ñau ñâu.

By the time Cassiar Bar was reached, he was so weak that he was falling repeatedly in the traces. TheScotch half-breed called a halt and took him out of the team, making the next dog, Sol-leks, fast to thesled. His intention was to rest Dave, letting him runfree behind the sled. Sick as he was, Dave resented being taken out, grunting and growling while thetraces were unfastened, and whimpering broken-heartedly when he saw Sol-leks in the position he had held and served so long. For the prideof trace and trail was his, and, sick unto death, hecould not bear that another dog should do his work.

Vào lúc ñoàn ngưi và chó ñn mm núi Kexiơ, gãñã quá yu, ñn ni gã nhiu ln ngã xung trongvòng dây kéo. Anh chàng ngưi lai Xcôtlen hô dngli và ñưa gã ra ngoài ñàn chó, buc con chó k tiplà Xônlch vào chiêc xe trưt. Anh có ý cho ðêvơ ñưc ngh ngơi, ñ cho gã chy không ñng sau xe. Nhưng, dù m ñn như vy, ðêvơ rt pht ý vì b ñưara ngoài, gã càu nhàu và gm g khi ngưi ta tháo cácdây kéo ra khi mình gã, và rên r ñn não c lòng khigã nhìn thy Xônlch thay th vào v trí mà gã ñã givà phc v t bao lâu nay. Bi vì lao ñng trên vtñưng mòn chính là nim t hào ca gã, và dù m

ñn gn cht gã vn không th nào chu ñưc khi thy1 con chó khác gánh mt phn vic ca gã.

When the sled started, he floundered in the soft snowalongside the beaten trail, attacking Sol-leks with histeeth, rushing against him and trying to thrust him off into the soft snow on the other side, striving to leapinside his traces and get between him and the sled,and all the while whining and yelping and cryingwith grief and pain. The half-breed tried to drive himaway with the whip; but he paid no heed to thestinging lash, and the man had not the heart to strikeharder. Dave refused to run quietly on the trail behindthe sled, where the going was easy, but continued toflounder alongside in the soft snow, where the goingwas most difficult, till exhausted. Then he fell, andlay where he fell, howling lugubriously as the longtrain of sleds churned by.

Khi chic xe trưt tuyt bt ñu chuyn ñng, gãlong chong thì thp trong bãi tuyt mm dc bênñưng, dùng răng công kích Xônlch, ñâm b vàoXônlch và c gng ñ ht Xônlch sang phía tuytmm bên kia ñưng, ra sc tìm cách nhy vào trongvòng dây kéo và len vào gia Xônlch và chic xetrưt và sut trong quá trình ñó gã rên r, kêu ăngng, rú lên nhng ting su não và ñau ñn. ðêvơ ctuyêt không chu chy thanh thn trên ñưng mòn phía sau xe, là nơi gã có th chy d dàng, mà c tiptc long chong ln li trong ñám tuyt mm dctheo ñưng là nơi khó ñi nht, cho ñn khi gã kit scngã xung. Gã nm bp nơi gã va ngã gc, gào lênnão nùng trong khi dãy dài các xe trưt khuy tung bi tuyt ni tip lưt qua.

Page 47: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 47/99

With the last remnant of his strength he managed tostagger along behind till the train made another stop,when he floundered past the sleds to his own, wherehe stood alongside Sol-leks. His driver lingered amoment to get a light for his pipe from the man behind. Then he returned and started his dogs. Theyswung out on the trail with remarkable lack of exertion, turned their heads uneasily, and stopped insurprise. The driver was surprised, too; the sled hadnot moved. He called his comrades to witness thesight. Dave had bitten through both of Sol-leks'straces, and was standing directly in front of the sledin his proper place.

Thu ht sc tàn, gã c gng ñng dy lo ño bưctheo sau, cho ñn khi ñoàn xe dng li 1 ln na. Nhân lúc này, gã long chong c tin lên vưt quanhng chic xe trưt cho ñn khi ti ñưc chic xeca mình, và dng li bên cnh Xônlch. Ngưi lái xe nán li 1 lúc ñ ñn cnh ngưi ñi sauchâm nh tu thuc. ðon anh quay li và thúc ñànchó bưc ñi. Nhưng khi ct bưc ñ ngot ra giañưng thì kỳ l chưa, chúng ñi nh tênh không phiráng sc gì c. Chúng băn khoăn, quay ñu li nhìnri ñng sng kinh ngc. Ngưi lái xe ñng sng st.Chic xe trưt vn nguyên ti ch, chưa dch ñi tínào. Anh gi các bn anh cùng chng kin cnhtưng va xy ra: ðêvơ ñã cn ñt c 2 si dây kéoca Xônlch t bao gi và ñang ñng ngay trưcchic xe trưt tuyt ñúng v trí ca gã trưc kia.

He pleaded with his eyes to remain there. The driver was perplexed. His comrades talked of how a dogcould break its heart through being denied the work that killed it, and recalled instances they had known,where dogs, too old for the toil, or injured, had died because they were cut out of the traces. Also, theyheld it a mercy, since Dave was to die anyway, thathe should die in the traces, heart-easy and content. Sohe was harnessed in again, and proudly he pulled asof old, though more than once he cried outinvoluntarily from the bite of his inward hurt. Several

times he fell down and was dragged in the traces, andonce the sled ran upon him so that he limpedthereafter in one of his hind legs.

Qua ñôi mt ca ðêvơ, ngưi ta thy gã ñang van nàixin ñưc tip tc li v trí y. Ngưi lái xe tht là bi ri. Các bn anh sôi ni bàn tán. H nói rng 1con chó có th ñau lòng ñn như th nào khi b ngưita t chi không giao cho nó 1 công vic mà ngưi ta bit là làm thì nó cht mt. H k li nhng chuynmà h ñã bit v nhng con chó quá già không thlao ñng nng ñưc na hoc b thương, khi b tháora khi các dây thng thì bun ru mà cht. H cũng bàn rng, vì ðêvơ th nào ri cũng cht, âu la c chogã ñưc cht trong vòng ñai cương, cho gã vui lòng

thì cũng là làm ơn cho gã. Do ñó, h li thng ñaicương vào cho gã. Và th là gã li ñy v t hào gòlưng kéo như xưa, mc dù nhiu lúc gã ñã không nénñưc nhng ting kêu rú lên vì cơn ñau bên trong cnxé gã. ðôi khi gã ngã xung, và b kéo l ñi trongvòng dây thng, và 1 ln chic xe trưt ñè lên gã, làm b thương 1 chân sau ca gã và sau ñó gã phi chykhp khing.

But he held out till camp was reached, when hisdriver made a place for him by the fire. Morningfound him too weak to travel. At harness-up time hetried to crawl to his driver. By convulsive efforts hegot on his feet, staggered, and fell. Then he wormedhis way forward slowly toward where the harnesseswere being put on his mates. He would advance hisfore legs and drag up his body with a sort of hitchingmovement, when he would advance his fore legs andhitch ahead again for a few more inches. His strengthleft him, and the last his mates saw of him he lay

 Nhưng gã vn ráng sc chu ñng, mãi cho ñn khidng li ñóng tri ngh ñêm. Ngưi lái xe xp 1 chnm cho gã bên ñng la. Sang hôm sau, gã ñã quáyu xem chng khó mà ñi ñưc. ðn gi thng ñaicương, gã c lt ñn ch ngưi lái xe ca mình. Bngnhng c gng vt v, gã ráng sc ñng lên, lo ño,ri li ngã vt xung. Nhưng ri gã li vn mìnhchm chp trưn lên bò v phía nhng bn ngh cagã ñang ñưc thng cương. Gã dui 2 chân trưc ravà bng 1 th ñng tác git mnh, kéo c thân mìnhlên, ri ln na li dui 2 chân trưc ra và li co mình

Page 48: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 48/99

gasping in the snow and yearning toward them. Butthey could hear him mournfully howling till they passed out of sight behind a belt of river timber.

lên, nhích ñưc thêm vài inch na. Nhưng sc gã kitdn, và phút cui cùng các bn ngh ca gã còn nhìnthy gã là lúc gã ñang nm th hn hn trên mt tuytvà gã nhìn theo chúng bng ñôi mt khát khao. Nhưng sau ñó, chúng vn còn nghe ñưc ting hú thêthm ca gã vng theo mãi cho ñn khi chúng ñikhut hn ñng sau 1 rng cây bên dòng sông.

Here the train was halted. The Scotch half-breedslowly retraced his steps to the camp they had left.The men ceased talking. A revolver-shot rang out.The man came back hurriedly. The whips snapped,the bells tinkled merrily, the sleds churned along thetrail; but Buck knew, and every dog knew, what hadtaken place behind the belt of river trees.

ðn ñây ñoàn xe dng li. Anh chàng ngưi laiXcôtlen chm rãi quay tr v nơi h va ra ñi. Tt cim bt không ai chuyn trò na. 1 ting súng lc vanglên. Anh ngưi lai hi h quay li. Nhưng chic roivút trong không khí, nhng chic nhc c chó runglên leng keng vui v, nhng chic xe trưt li khuytung bi tuyt lưt trên ñưng. Nhưng Bc hiu, cũngnhư mi con chó khác ñu hiu, cái gì ñã xy ra phíañng sau rng cây bên dòng sông.

Chapter V. The Toil of Trace and Trail Chương 5Lao kh trên vt ñưng mòn

Thirty days from the time it left Dawson, the SaltWater Mail, with Buck and his mates at the fore,arrived at Skaguay. They were in a wretched state,worn out and worn down. Buck's one hundred andforty pounds had dwindled to one hundred andfifteen. The rest of his mates, though lighter dogs,

had relatively lost more weight than he. Pike, themalingerer, who, in his lifetime of deceit, had oftensuccessfully feigned a hurt leg, was now limping inearnest. Sol-leks was limping, and Dub was sufferingfrom a wrenched shoulder-blade.

30 ngày sau khi ri ðoxân, khi bưu kin tXontoatơ kéo theo sau Bc và lũ bn ngh ca nó ñiñn Xkeguê. Tình trng ca lũ chó tht là thm bi,chúng t tơi và kit qu. 140 pao ca Bc tt xungch còn 115. Bn ngh ca nó, tuy là nhng con chónh cân hơn, nhưng so sánh theo cách tương ñi thì

li sút cân nhiu hơn, Paicơ, tên hay gi m ñ trnvic, trưc kia trong cuc ñi gian di ca hn ñãtng thc hin thành công th ñon gi v ñau chân,nay thì khp khing tht s ch không còn là trò bpna. Xônlch cũng khp khing, còn ðp thì ñau ñnvì sai khp 1 xương vai.

They were all terribly footsore. No spring or reboundwas left in them. Their feet fell heavily on the trail, jarring their bodies and doubling the fatigue of a

day's travel. There was nothing the matter with themexcept that they were dead tired. It was not thedead-tiredness that comes through brief andexcessive effort, from which recovery is a matter of hours; but it was the dead-tiredness that comesthrough the slow and prolonged strength drainage of months of toil. There was no power of recuperationleft, no reserve strength to call upon. It had been allused, the last least bit of it. Every muscle, every fibre,every cell, was tired, dead tired. And there was

Tt c bn chúng ñu ñau chân d di. Cơ th chúngch còn tí sc bt hoc kh năng ñàn hi nào na.Bàn chân chúng nng n rơi tng bưc xung mt

ñưng mòn, làm chn ñng mnh toàn thân và nhânlên gp bi ni mt mi ñn cht ñi ñưc y. Không phi là cái th mt chí t do 1 s ráng sc quá ñángnhưng ngn ngi, mt như vy thì ch ngh vài gi làhi sc ngay; mà ñây là cái th mt do s tiêu hu thlc t t và kéo dài sut trong bao nhiêu tháng trilao ñng cc nhc. Không còn 1 kh năng phc hinào na, không còn tí sc lc d tr nào ñ mà vét rana. Tt c ñã ñưc s dng ht, cho ñn tí chút hơisc nh nht cui cùng. Tt c mi cơ bp, mi th 

Page 49: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 49/99

reason for it. In less than five months they hadtravelled twenty-five hundred miles, during the lasteighteen hundred of which they had had but fivedays' rest. When they arrived at Skaguay they wereapparently on their last legs. They could barely keepthe traces taut, and on the down grades just managedto keep out of the way of the sled.

tht, mi t bào ñu mt, mt ñn cht ñưc. Vì saomà mt ñn như vy, tht ñã quá rõ ràng. Trongkhông ñy năm tháng, chúng ñã chy ñn 2500 dm,và trong 1800 dm cui cùng, chúng ch ñưc ngh có5 ngày. Khi chúng ñn Xkeguê, thì ngưi ta thy rõràng là chúng ñã kit qu, như ch còn thoi thóp.Chúng khó mà kéo cho căng ñưc các dây thng, vàkhi xung dc, sc chúng ch va ñ ñ xoay x tìmcách tránh khi b chic xe lao xung ñè phi.

"Mush on, poor sore feets," the driver encouragedthem as they tottered down the main street of Skaguay. "Dis is de las'. Den we get one long res'.Eh? For sure. One bully long res'."

- Nào! C lên ñi! Khn kh chúng mày, ñau chân quámà! - ngưi lái xe ñng viên chúng trong khi chúng bưc lo ño không vng dc ñưng ph chính caXkeguê - Tí na thôi là ht! Ri chúng mình s nghĩ tht lâu! Nghe không? Chc chn như vy! Ngh thtlà lâu!

The drivers confidently expected a long stopover.Themselves, they had covered twelve hundred mileswith two days' rest, and in the nature of reason andcommon justice they deserved an interval of loafing.But so many were the men who had rushed into theKlondike, and so many were the sweethearts, wives,and kin that had not rushed in, that the congestedmail was taking on Alpine proportions; also, therewere official orders. Fresh batches of Hudson Baydogs were to take the places of those worthless for the trail. The worthless ones were to be got rid of,

and, since dogs count for little against dollars, theywere to be sold.

 Nhng ngưi ñánh xe tin tưng chc chn là h sñưc dng li ngh ngơi trong 1 thi gian dài. Chính bn thân h cũng ñã phi rong rui sut 1200 mà chmi ngh ñưc có 2 ngày, mà theo s hp lý và lcông bng chung cho tt c mi ngưi thì h xngñáng ñưc 1 th gian nhàn gian dài ri. Th nhưng ñãcó quá nhiu ngưi ñ xô vào vùng Klonñai, mà cóquá nhiu ngưi yêu, ngưi v, ngưi thân ca hkhông cùng ñ xô vào ñy, cho nên ñng thư t bưukin li chng cht như núi; thêm na, li có lnhca chính ph truyn ti. Th là phi kim 1 lp chó

Vnh Hâtxơn còn kho nguyên ñ thay th cho nhngcon chó ñã ht tác dng, không còn kéo xe trênñưng mòn ñưc na. Nhng con ht tác dng thì phi tng kh ñi và vì so vi nhng ñng ñôla thì chócũng ch có giá tr gì my, cho nên ngưi ta bánchúng ñi ñi ly ñôla.

Three days passed, by which time Buck and hismates found how really tired and weak they were.Then, on the morning of the fourth day, two men

from the States came along and bought them, harnessand all, for a song. The men addressed each other as"Hal" and "Charles." Charles was a middle-aged,lightish-colored man, with weak and watery eyes anda mustache that twisted fiercely and vigorously up,giving the lie to the limply drooping lip it concealed.Hal was a youngster of nineteen or twenty, with a bigColt's revolver and a hunting-knife strapped abouthim on a belt that fairly bristled with cartridges. This belt was the most salient thing about him. It

Ba ngày trôi qua. Trong thi gian 3 ngày y, Bc vàlũ bn ngh ca nó cm thy cơ th chúng sao mà mtvà yu l ñi ñn th. Nhưng ri ñn sáng hôm th 4,

có 2 gã ñàn ông ngưi Hoa Kỳ ñn nơi này và muachúng, cùng c ñi cương và mi th, vi 1 giá r. 2ngưi y gi tên nhau là "Han" và "Sác". Sac là 1 gãtrung niên, da nâu nht, có ñôi mt yu ñui ươn trt,1 b ria xon li và vnh lên hung d, tương phn vinét môi o l r cp xung khut dưi b ria y.Han là 1 tay trai tr trc 19, 20, có 1 khu súng còn totưng và 1 con dao săn ñeo chic tht lưng cài tuata nhng ñn. Chic tht lưng y là vt tiêu biunht con ngưi ca gã. Nó th hin tính cht non

Page 50: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 50/99

Page 51: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 51/99

"Undreamed of!" cried Mercedes, throwing up her hands in dainty dismay. "However in the world couldI manage without a tent?"

- Ôi! Tht không tưng tưng ni! - Mecxêñét kêu to,vung 1 cái c 2 tay lên trơi t v tht vng 1 cách rtñiu - Không có lu thì làm th nào mà sng ñưc!

"It's springtime, and you won't get any more coldweather," the man replied.

 Ngưi kia ñáp:- Sang xuân ri! Các v không gp thi tit giá rétna ñâu!

She shook her head decidedly, and Charles and Hal put the last odds and ends on top the mountainousload.

Mecxêñét vn khăng khăng lc ñu, và Sác vi Hantip tc ñt nhng th linh tinh lt vt cui cùng lêntrên chóp cái ñng ñ ñc to như núi.

"Think it'll ride?" one of the men asked. Mt ngưi khác hi:- Liu có kéo ñi ñưc không?

"Why shouldn't it?" Charles demanded rather shortly. - Sao li không? - Sác vn li cc lc.

"Oh, that's all right, that's all right," the man hastenedmeekly to say. "I was just a-wonderin', that is all. Itseemed a mite top-heavy."

- ! Thôi ñưc, thôi ñưc! - ngưi kia vi vàng trli hin lành - Tôi ch thc mc 1 tí thôi mà. Hìnhnhư nó có hơi nng trên chóp ñy.

Charles turned his back and drew the lashings downas well as he could, which was not in the least well.

Sác quay lưng và c ñem ht kh năng ca mình ra ñrút các dây buc cho ñng ñ ñc h thp xungnhưng kh năng ca y li quá ti.

"An' of course the dogs can hike along all day withthat contraption behind them," affirmed a second of the men.

Mt ngưi th hai lên ting:- Lũ chó kéo cái máy ci tin này tt nhiên s ñưcdp rèn luyn kch lit b chân sut ngày ñây!

"Certainly," said Hal, with freezing politeness, takinghold of the gee-pole with one hand and swinging hiswhip from the other. "Mush!" he shouted. "Mush onthere!"

- Hn là th! - hn ñáp li vi 1 v l phép lnh lùng,ri 1 tay gã nm ly chic cn xe, tay kia vung roi lên- Mơt-s! - gã thét - Mơt-s! ði!

The dogs sprang against the breast-bands, strainedhard for a few moments, then relaxed. They wereunable to move the sled.

Lũ chó lao b v ñng trưc, ñè lên ñai nga, ra sckéo 1 lát, ri chng li. Chúng không th kéo chicxe nhích ñi ñưc chút nào.

"The lazy brutes, I'll show them," he cried, preparingto lash out at them with the whip.

- ð súc sinh lưi bing, tao s cho chúng mày bittay! - gã vn gào lên, va vung roi chun b qutxung.

Page 52: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 52/99

But Mercedes interfered, crying, "Oh, Hal, youmustn't," as she caught hold of the whip andwrenched it from him. "The poor dears! Now youmust promise you won't be harsh with them for therest of the trip, or I won't go a step."

 Nhưng Mecxêñét xông vào, kêu to:- Han! ðng em! - vi tóm ly chic roi và git rakhi tay Han - Ôi, nhng con vt ñáng yêu ti nghip.Bây gi em phi ha vi ch là t ñây ñn ht chuynñi em s không tàn nhn vi chúng na, nu khôngthì thôi, ch s không ñi ñâu ht.

"Precious lot you know about dogs," her brother sneered; "and I wish you'd leave me alone. They'relazy, I tell you, and you've got to whip them to getanything out of them. That's their way. You ask anyone. Ask one of those men."

Thng em cưi khy:- Gm, cái vn hiu bit ca ch v chó ñã quý hoáchưa! Tôi xin ch c ñ mc tôi. Tôi bo cho ch bitchúng nó lưi nu ch mun chúng làm vic thì ch phi qut. Cái li ca chúng là như vy. Ch c hi bát kỳ ai mà xem! Hi th 1 ông kia kìa!

Mercedes looked at them imploringly, untoldrepugnance at sight of pain written in her pretty face.

Mecxêñét nhìn mi ngưi bng ñôi mt van xin trênkhuôn mt xinh ñp hin rõ v xit bao ghê s khôngmun nhìn thy cnh ñau ñn.

"They're weak as water, if you want to know," camethe reply from one of the men. "Plum tuckered out,that's what's the matter. They need a rest."

Mt trong nhng ngưi ñng ñy tr li:- Các v mun bit thì tôi xin thưa! Chúng nó ynnhũn ra như bún ri. ðã làm vic kit ht sc ri, vnñ là như vy ñy. Chúng cn phi ñưc ngh ngơi cáiñã.

"Rest be blanked," said Hal, with his beardless lips;and Mercedes said, "Oh!" in pain and sorrow at the

oath.

- Ngh cái con kh! - T ñôi mép nhn thín ca Hanvang ting ra, khin Mecxêñét tht lên 1 ting "ôi"

ñau ñn phin não.

But she was a clannish creature, and rushed at onceto the defence of her brother. "Never mind that man,"she said pointedly. "You're driving our dogs, and youdo what you think best with them."

 Nhưng li là 1 con ngưi trung thành vi cánh camình, nên lin vi quay li bo v cho em trai:- Thôi ñng bn tâm ñn li ông ta na em - nói -Em là ngưi ñiu khin ñàn chó ca chúng ta, thôi thìem thy cn phi x vi chúng như th nào cho ñưcvic thì em c làm.

Again Hal's whip fell upon the dogs. They threw

themselves against the breast-bands, dug their feetinto the packed snow, got down low to it, and putforth all their strength. The sled held as though itwere an anchor. After two efforts, they stood still, panting. The whip was whistling savagely, whenonce more Mercedes interfered. She dropped on her knees before Buck, with tears in her eyes, and put her arms around his neck.

Th là cây roi ca Han li vt xung ñàn chó. Chúng

lao ti ñè vào ñai nga, chân ñp thc sâu vào lptuyt nén cht: rp mình xung sát mt tuyt, dc ctoàn b sc lc. Nhưng chic xe trưt tuyt c tr likhông nhúc nhích, như 1 cái m neo cm cht. Sau 2ln dc sc, lũ chó ñng lng, th hn hn. Chic roiñang vun vút rít 1 cách man r, thì Mecxêñét li nhyra can thip 1 ln na. sp xung quỳ gi trưc mtBc, nưc mt lưng tròng, quàng 2 tay quanh cBc, kêu lên ging ñy xúc cm:

Page 53: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 53/99

"You poor, poor dears," she cried sympathetically,"why don't you pull hard?--then you wouldn't bewhipped." Buck did not like her, but he was feelingtoo miserable to resist her, taking it as part of theday's miserable work.

- Ôi, nhưng con vt ti nghip, nhng con vt ñángyêu khn kh! Ti sao chúng mày không kéo ct lcvào? Có vy mi khi b roi ch!Bc không thích gì , nhưng nó ñang cm thy khnkh quá nên không cưng li s v v ca , và chuñng ñiu ñó coi như là 1 phn ca mi ni khn kh

 phi chu ñng trong ngày.

One of the onlookers, who had been clenching histeeth to suppress hot speech, now spoke up:--

Mt trong nhng ngưi ñng nhìn, t nãy ñã cn chtrăng ñ khi buc ra ý kin nóng ny, nay không nhnñưc na phi tht lên:

"It's not that I care a whoop what becomes of you, butfor the dogs' sakes I just want to tell you, you canhelp them a mighty lot by breaking out that sled. Therunners are froze fast. Throw your weight against thegee-pole, right and left, and break it out."

- Này, các v có ra làm sao thì cũng ch vic quái gìñn tôi mà tôi phi lo, th nhưng, vì thương thân phn ca lũ chó kia, tôi mun bo cho các v bitrng các v có th giúp ñ cho chúng rt nhiu bngcách phá v lp băng bám cht vào xe kia kìa. Càngxe ñóng băng cht cng ri, thy không? Xô mnhvào cái cn lái y xô sang phi, ri sang trái, ph băng cho càng xe bung ra!

A third time the attempt was made, but this time,following the advice, Hal broke out the runnerswhich had been frozen to the snow. The overloadedand unwieldy sled forged ahead, Buck and his matesstruggling frantically under the rain of blows. A

hundred yards ahead the path turned and slopedsteeply into the main street. It would have required anexperienced man to keep the top-heavy sled upright,and Hal was not such a man. As they swung on theturn the sled went over, spilling half its load throughthe loose lashings. The dogs never stopped. Thelightened sled bounded on its side behind them. Theywere angry because of the ill treatment they hadreceived and the unjust load. Buck was raging. He broke into a run, the team following his lead. Halcried "Whoa! whoa!" but they gave no heed. Hetripped and was pulled off his feet. The capsized sledground over him, and the dogs dashed on up thestreet, adding to the gayety of Skaguay as theyscattered the remainder of the outfit along its chief thoroughfare.

Ln th 3, Han li khi ñng chic xe, nhưng ln nàygã chu nghe theo li ch v, nên ñã phá v ñưc lp băng dán cht càng xe xung mt tuyt. Chic xetrưt ch quá ti và chông chênh bt ñu nhích lên phía trưc. Bc và lũ bn nó vt ln ñiên cung ñ

kéo, dưi trn mưa rơi xi x. Tin ñưc 100 mã thìcon ñưng mòn r ngot và ñ dc xung ñưng phchính. Mun gi cho chic xe b nng trên chóp phchính. Mun gi cho chic xe b nng trên chóp khinghiêng ñ, phi có ngưi lái kinh nghim, mà Hanthì không phi là loi ngưi ñó. khúc ngot, chicxe ñ nhào. ðn 1 na s ñ ñc trên xe bung ra khinhng dây buc lng lo, văng tung toé. Lũ chó cchy, không ñng li. ðng sau chúng, chic xe nhhn ñi c nm nghiêng nhy chm chm trưt ti. Lũchó ni gin vì ñã b ñi x tàn t và vì phi kéo 1khi trng ti phi lý. Bc ñiên tit lên. Nó chm lên phóng nưc ñi, c ñàn theo gót nó. Han thét "H!H!" nhưng chúng ch thèm ñ ý. Gã nhy theongáng li, nhưng b kéo gã chng gng. Chic xe ltúp nghin lên ngưi gã, còn lũ chó thì c theo ñưngcái phóng ti, gây thêm cnh bun cưi cho dân phXkeguê trong khi chúng tip tc làm vung vãi ntmi th ñ ñc còn trên xe ra dc con ñưng ph ln.

Page 54: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 54/99

Kind-hearted citizens caught the dogs and gatheredup the scattered belongings. Also, they gave advice.Half the load and twice the dogs, if they ever expected to reach Dawson, was what was said. Haland his sister and brother-in-law listened unwillingly, pitched tent, and overhauled the outfit. Canned goodswere turned out that made men laugh, for cannedgoods on the Long Trail is a thing to dream about."Blankets for a hotel" quoth one of the men wholaughed and helped. "Half as many is too much; getrid of them. Throw away that tent, and all thosedishes,--who's going to wash them, anyway? GoodLord, do you think you're travelling on a Pullman?"

Mt s ngưi tt bng bt gi ñàn chó li và nhtnhnh h nhng th ñ ñc b tung toé khp nơi. Hcùng góp 1 ý kin khuyên bo. ð ñc ch 1 na thôi,còn chó thì phi gp ñôi, có th mi hòng ñi ñưc tiðoxân, h bo Han và ch gã vi anh r gã mincưng nghe theo h, ht lu xung, xem xét li toàn b ñ ñc, ri thi ra 1 s ñ hp làm cho mi ngưi phi bt cưi, bi vì ñi vi cuc hành trình ñưngdài thì ñ hp li là th mà ngưi ta mơ ưc.Mi ngưi va cưi va giúp vic xp dn:- Gm! Cht nhiu th! ð dùng cho c 1 khách sn!Gim ñi 1 na cũng vn còn quá nhiu ñy. Tng kh bt ñi! Vt cái lu kia ñi, và c nhng cái ñĩa kia na,ch có ñ li thì ri ai ra? Tri ñt ơi! Các v tưnglà các v ñi du lch trên 1 toa ng ñy tin nghi kiuPhun-man ư?

And so it went, the inexorable elimination of thesuperfluous. Mercedes cried when her clothes-bagswere dumped on the ground and article after articlewas thrown out. She cried in general, and she cried in particular over each discarded thing. She claspedhands about knees, rocking back and forth broken-heartedly. She averred she would not go aninch, not for a dozen Charleses. She appealed toeverybody and to everything, finally wiping her eyesand proceeding to cast out even articles of apparelthat were imperative necessaries. And in her zeal,

when she had finished with her own, she attacked the belongings of her men and went through them like atornado.

Và c th, h giúp vào vic thanh toán thng thngnhng th không cn thit. Mecxêñét kêu la khinhng qun áo ca b ném phch xung ñt và htthc này ñn thc khác b qung ra ngoài. va kêukhóc v mi th nói chung, li va kêu khóc v tngmón b vt b nói riêng. sit tay trên ñu gi, mình lc lư gc ti ng lui vi v rt ư là ñau kh. ququyt là s chng ñi ñâu na ht, 1 tc cũng khôngñi, có vì ñn 10 chàng Sác, cũng không ñi. kêuxin mi ngưi và kêu xin mi th. Nhưng ri cuicùng lau sch nưc mt và cũng bt tay vào qung

các th ra ngoài, c ñn nhng món qun áo tt cnthit không th thiu ñưc. ðn ni hăng lên, khi vtxong nhng th ca , là bèn xông vào vt các thca 2 gã ñàn ông, sc tung sut lưt mi ñ ñc cah ra như 1 cơn lc.

This accomplished, the outfit, though cut in half, wasstill a formidable bulk. Charles and Hal went out inthe evening and bought six Outside dogs. These,added to the six of the original team, and Teek andKoona, the huskies obtained at the Rink Rapids onthe record trip, brought the team up to fourteen. Butthe Outside dogs, though practically broken in sincetheir landing, did not amount to much. Three wereshort-haired pointers, one was a Newfoundland, andthe other two were mongrels of indeterminate breed.They did not seem to know anything, thesenewcomers. Buck and his comrades looked uponthem with disgust, and though he speedily taughtthem their places and what not to do, he could not

Thanh toán xong, ñng ñ ñc tuy ñã gim ñn 1 na,nhưng vn còn là 1 khi to kinh khng. Bui ti hômñó, Sác và Han ñi tìm mua ñưc 6 con chó thuc cácging chó min bên ngoài. Lũ này, cng vi 6 concũ, cùng Tish và Kuna, 2 con chó étkimô b sung tithác Rinh trong chuyn ñi k lc hp thành 1 ñànñông ñn 14 con. Nhưng lũ chó min ngoài, mc dùt khi ñưc ñưa vào ñn nay ñã ñưc tp luyn trongthc t, vn ch có tác dng gì ñáng k. Trong bnchúng có 3 con chó săn lông ngn, 1 cơn nòi Niufaolân, còn 2 con na là chó lai thuc nòi gìkhông xác ñnh ñưc. Cái ñám lính mi này chng cóv bit làm ăn gì c. Bc và lũ bn ngh ca nó ñngnhìn chúng bng nhng con mt khinh b. Mc dù

Page 55: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 55/99

teach them what to do. They did not take kindly totrace and trail. With the exception of the twomongrels, they were bewildered and spirit-broken bythe strange savage environment in which they foundthemselves and by the ill treatment they had received.The two mongrels were without spirit at all; boneswere the only things breakable about them.

Bc nhanh chóng dy ñưc cho chúng n ñnh vào vtrí tng con và nhng gì chúng không ñưc làm.Chúng không hng thú gì ñm nhim 1 cách d dàngcông vic lao ñng trên vt ñưng mòn. Tr 2 conchó lai, bn chúng ñu b cái môi trưng man r kỳ lnày và nhng s ñi x tàn t làm cho hong ht ngơ ngác và tinh thn suy sp. 2 con chó lai thì ch có títinh thn nào, chúng ch có b xương là th duynht có th b suy sp mà thôi.

With the newcomers hopeless and forlorn, and theold team worn out by twenty-five hundred miles of continuous trail, the outlook was anything but bright.The two men, however, were quite cheerful. Andthey were proud, too. They were doing the thing instyle, with fourteen dogs. They had seen other sledsdepart over the Pass for Dawson, or come in fromDawson, but never had they seen a sled with so manyas fourteen dogs. In the nature of Arctic travel therewas a reason why fourteen dogs should not drag onesled, and that was that one sled could not carry thefood for fourteen dogs. But Charles and Hal did notknow this. They had worked the trip out with a pencil, so much to a dog, so many dogs, so manydays, Q.E.D. Mercedes looked over their shouldersand nodded comprehensively, it was all so verysimple.

Vi nhng con chó mi vô tích s và kh não, cùnglũ chó kit qu vì 2500 dm ñưng gian kh liên tc,cái vin cnh ca ñàn chó tht ch sáng sa chút nào.Th nhưng 2 gã ñàn ông thì li rt vui mng hn h.Và h li còn t hào na. H ñang gii quyt côngvic ñâu ra ñy, vi nhng 14 con chó! H ñã tngthy nhng chic xe trưt tuyt ti ñây, nhưng hchưa bao gi nhìn thy 1 chic xe nào vi s chónhiu ñn 14 con như th. Trong các loi hành trìnhgia min Bc cc này, có 1 lý do ti sao không nêndùng nhiu chó ñn mc 14 con trưt tuyt không thch ñ thc ăn cho 14 con chó. Khn ni Sác và Hankhông bit ñiu ñó. H ñã vch ra trên giy toàn bk hoch cuc du hành ñi vi mi con chó cn ngnnày này, có ngn này con chó, và ñi trong ngn nàyngày, c th nhân lên. Mecxêñét nhìn qua vai 2 gã rigt ñu tán thưng. Mi s qu là rt ñơn gin.

Late next morning Buck led the long team up thestreet. There was nothing lively about it, no snap or go in him and his fellows. They were starting deadweary. Four times he had covered the distance between Salt Water and Dawson, and the knowledgethat, jaded and tired, he was facing the same trailonce more, made him bitter. His heart was not in thework, nor was the heart of any dog. The Outsideswere timid and frightened, the Insides withoutconfidence in their masters.

Sáng hôm sau, lúc ñã ht già na bui, Bc dn ñuñàn chó xp thành 1 hàng dài, ngưc ñưng ph btñu ra ñi. Ch có gì sôi ni sng ñng, Bc và lũ bnca nó không hăng hái cũng chng nhit tình. Chúngra ñi mà mt rã ri, mt ñn cht ñưc, Bc ñã 4 lnna li phi ñương ñu vi con ñưng gian kh y,Bc cm thy cay ñng. Nó ch có bng d nào munlàm công vic này na, mà nhng con chó khác cũngñu như vy. Lũ chó min ngoài thì nhút nhát vàhong s, còn s chó cũ thì không tin vào ch ca nó.

Buck felt vaguely that there was no depending uponthese two men and the woman. They did not knowhow to do anything, and as the days went by it became apparent that they could not learn. They wereslack in all things, without order or discipline. It took them half the night to pitch a slovenly camp, and half the morning to break that camp and get the sledloaded in fashion so slovenly that for the rest of theday they were occupied in stopping and rearranging

Bc l m cm thy là không th trông mong gì ñưcvào 2 gã ñàn ông và m ñàn bà này. H ch bit làm bt c ñiu gì. ðã my ngày trôi qua, h càng t rõ làh không th hc ñưc kinh nghim gì trong thc t.H chm chp trong mi th vic, không có trt t,không có tính nghiêm ngt. H mt c ñn 1 na ñêmmi xong 1 ch cm tri lôi thôi lch thch. H mtñn na bui sáng ñ nh tri và cht các th lên xetrưt ñ ñc xp lng cng lum thum ñn ni trong

Page 56: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 56/99

the load. Some days they did not make ten miles. Onother days they were unable to get started at all. Andon no day did they succeed in making more than half the distance used by the men as a basis in their dog-food computation.

ngày h phi mt thì gi ñng li nhiu ln ñ sp ñtli mi th trên xe. Có nhng ngày h không ñi ñưcñn 10 dm. Cũng có nhng ngày h chu không thnào lên ñưng ñưc. Và không có ngày nào h có thñt ñưc trên 1 na chng ñưng mà ngưi ta thưngdùng làm yu t cơ bn ñ tính toán ñưng ñi so vilưng thc ăn mang theo cho ñàn chó.

It was inevitable that they should go short ondog-food. But they hastened it by overfeeding, bringing the day nearer when underfeeding wouldcommence. The Outside dogs, whose digestions hadnot been trained by chronic famine to make the mostof little, had voracious appetites. And when, inaddition to this, the worn-out huskies pulled weakly,Hal decided that the orthodox ration was too small.He doubled it. And to cap it all, when Mercedes, withtears in her pretty eyes and a quaver in her throat,could not cajole him into giving the dogs still more,she stole from the fish-sacks and fed them slyly. Butit was not food that Buck and the huskies needed, butrest. And though they were making poor time, theheavy load they dragged sapped their strengthseverely.

Bit chc chn không th tránh khi là h s thiuthc ăn cho chó. Nhưng h li cho ăn quá mc, nhưvy là li càng rút ngn thi gian làm cho cái ngàythiu ăn s ñn sm hơn. Lũ chó min ngoài, mà bmáy tiêu hoá chưa ñưc rèn luyn qua nhng trn ñóikinh niên ngn ngu ăn rt d. Thêm vào ñó, Han lithy nhng con chó étkimô mt l kéo yu t, th làHan qu quyt rng khu phn ăn quy ñnh theo lthưng là quá ít. Y tăng lên gp ñôi. ðâu phi ch cóth, Mecxêñét vi ñôi mt xinh ñp rm l và gingnói rung rung xúc ñng, ngt ngào d dành Han cholũ chó ăn thêm na, nhưng không ñưc Han nghetheo, bèn bí mt ñánh cp cá trong túi ñng thc ănri ñút cho chó. Nhưng ñiu cn thit nht lúc này ñivi Bc và lũ chó étkimô ñâu phi là thc ăn, mà làs ngh ngơi. Và mc du trong c thi gian va qua,ñon ñưng ñi ch có là bao, nhưng khi ñ ñc nngn mà chúng phi kéo mà hu hoi sc kho cachúng 1 cách nghiêm trng.

Then came the underfeeding. Hal awoke one day tothe fact that his dog-food was half gone and thedistance only quarter covered; further, that for love or money no additional dog-food was to be obtained. Sohe cut down even the orthodox ration and tried toincrease the day's travel. His sister and brother-in-lawseconded him; but they were frustrated by their heavyoutfit and their own incompetence. It was a simplematter to give the dogs less food; but it wasimpossible to make the dogs travel faster, while their own inability to get under way earlier in the morning prevented them from travelling longer hours. Notonly did they not know how to work dogs, but theydid not know how to work themselves.

Th ri cái ngày ăn ñói ñã ti. 1 hôm Han sc nhnthy ñưc s tht là lưng thc ăn cho chó ñã vơi mt1 na mà quãng ñưng ñi mi ñưc 1 phn 4. Hơnna, không có cách gì kim ra thêm thc ăn cho chó.Vy là gã ct gim khu phn ca chúng, thm chí ctxung dưi mc quy ñnh theo l thưng, và c làmsao ñ tăng thêm quãng ñưng ñi tng ngày. Ch gãvà anh r gã ng h bin pháp ñó. Nhưng h tht bivì ñng ñ l ca h quá nng và bn thân h thì kémci bt tài. Bt thc ăn ca chó ñi là 1 ñiu ñơn gin;nhưng làm cho lũ chó ñi nhanh hơn thì h chu,không th nào làm ñưc, trong khi ñó thì bn thân h bui sáng nào cũng loay hoay mãi không th ra ñism hơn ñưc, cho nên không th tăng thêm thigian ñi ñưng. H không nhng không bit làm thnào ñ ñiu hành lũ chó mà h còn không bit làmth nào ñ ñieèu hành c bn thân h na.

Page 57: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 57/99

The first to go was Dub. Poor blundering thief that hewas, always getting caught and punished, he hadnone the less been a faithful worker. His wrenchedshoulder-blade, untreated and unrested, went from bad to worse, till finally Hal shot him with the bigColt's revolver. It is a saying of the country that anOutside dog starves to death on the ration of thehusky, so the six Outside dogs under Buck could dono less than die on half the ration of the husky. The Newfoundland went first, followed by the threeshort-haired pointers, the two mongrels hanging moregrittily on to life, but going in the end.

Con chó ñu tiên ñi tong là ðp. Ti nghip cái thânnó, nó là 1 tên k cp vng v luôn b bt qu tang và b trng tr, tuy th nhưng nó li là 1 k phc v trungthành. Cái xương b vai ca nó b sai khp, khôngñưc cha chy và không ñưc ngh ngơi, càng ngàycàng ñau trm trng, th là cui cùng Han ñã rút khusúng còn to tưng cho nó 1 viên ñn.Trong ña phương có 1 câu truyn ming rng 1 conchó min ngoài mà ăn khu phn chó étkimô thì tt phi ñói mà cht, vy dĩ nhiên là 6 con chó minngoài nhp ñàn ca Bc không th có s phn nàokhác hơn là cht, bi vì chúng ch ñưc 1 na khu phn chó étkimô. Con chó nòi Niufaolân cht trưc.Ri ñn 3 con chó săn lông ngn. Còn 2 con chó laithì cng ci gng níu ly s sng ñưc lâu hơn,nhưng cui cùng cũng ñi nt.

By this time all the amenities and gentlenesses of theSouthland had fallen away from the three people.Shorn of its glamour and romance, Arctic travel became to them a reality too harsh for their manhoodand womanhood. Mercedes ceased weeping over thedogs, being too occupied with weeping over herself and with quarrelling with her husband and brother.To quarrel was the one thing they were never tooweary to do. Their irritability arose out of their misery, increased with it, doubled upon it,outdistanced it. The wonderful patience of the trail

which comes to men who toil hard and suffer sore,and remain sweet of speech and kindly, did not cometo these two men and the woman. They had noinkling of such a patience. They were stiff and in pain; their muscles ached, their bones ached, their very hearts ached; and because of this they becamesharp of speech, and hard words were first on their lips in the morning and last at night.

Cũng trong thi gian y tt c nhng gì là hng thúvà du dàng ca vùng ñt phương Nam ñã bay binht khi 3 con ngưi. Ch còn gì là quyt rũ và thơ mng, cuc hành trình gia min Bc cc ñã tr thành 1 thc t quá phũ phàng ñi vi loi ñàn ông vàloi ñàn bà như h. Mecxêñét thôi không còn thankhó cho thân phn ñàn chó na, vì quá bn vào vickhóc than cho thân phn mình và cãi nhau vi chngvà em. Cãi nhau là vic duy nht mà h không baogi thy chán. Tình cnh khn kh ñã làm h sinh rañ cáu gin. S cáu knh tăng lên cùng 1 nhp vi ni

khn kh, ri tăng gp ñôi, ri vưt xa nó. Cái tínhnhn ni diu kỳ trên vt ñưng mòn nhng conngưi lao ñng ct lc và kh s cùng cc nhưng vngi li nói êm du và thái ñ ân cn, không th cóñưc 2 gã ñàn ông và ñàn bà này. H ch có tí ýnim mơ h nào v 1 s nhn ni như vy. H vt vvà ñau kh; bp tht ca h nhc nhi, xương ct cah nhc nhi, và ngay c tim ca h cũng nhc nhi;và do ñó sinh ra ăn nói gay gt, và nhng li l khóchu nng n luôn luôn ñu ca ming, t lúc bnhmt cho ñn ti ñn.

Charles and Hal wrangled whenever Mercedes gavethem a chance. It was the cherished belief of eachthat he did more than his share of the work, andneither forbore to speak this belief at everyopportunity. Sometimes Mercedes sided with her husband, sometimes with her brother. The result wasa beautiful and unending family quarrel. Startingfrom a dispute as to which should chop a few sticks

Sác và Han cãi ln nhau bt c khi nào có cơ hi doMecxêñét gây ra. Mi ngưi ñu gi trong lòng 1ñiu mc cm là mình ñã phi làm quá cái phn tráchnhim ca mình, và không ai là không nhc ñn ñiumc cm y mi khi có dp ñ nhc. Thnh thongMecxêñét v hùa vi chng, thnh thong, li vhùa vi em. Kt qu là 1 cuc cãi ln trong gia ñìnhtht là ñp ñ và trin miên không dt. M ñu bng

Page 58: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 58/99

for the fire (a dispute which concerned only Charlesand Hal), presently would be lugged in the rest of thefamily, fathers, mothers, uncles, cousins, peoplethousands of miles away, and some of them dead.That Hal's views on art, or the sort of society playshis mother's brother wrote, should have anything todo with the chopping of a few sticks of firewood, passes comprehension; nevertheless the quarrel wasas likely to tend in that direction as in the direction of Charles's political prejudices. And that Charles'ssister's tale-bearing tongue should be relevant to the building of a Yukon fire, was apparent only toMercedes, who disburdened herself of copiousopinions upon that topic, and incidentally upon a fewother traits unpleasantly peculiar to her husband'sfamily. In the meantime the fire remained unbuilt, thecamp half pitched, and the dogs unfed.

cuc tranh chp là ai phi ch vài que ci chng hn(cuc tranh chp ch liên quan ñn Sác và Han thôi)th mà chng my chc h ñã lôi ht mi ngưi kháctrong gia ñình ra mà xa xói, nào b m, nào chú báccô dì, anh em h hàng, c ngưi ñã cht ngm t lâu.Ri nào là quan ñim ngh thut ca Han, nào là cáith v tung xã hi mà ngưi anh ca m y ñã vit. Nhưng vn ñ ñó thì nào có liên quan gì ñn vic chvài que ci?Chu ch ai hiu ñưc! y th mà cuc cãi c thưnghay xoay sang cái hưng ñó, cũng như hay xay sangcái hưng ñ kích vào nhng ñnh kin chính tr caSác. Và li còn cái mm lm li ngi lê ñôi mách ca bà ch ca Sác thì liu có liên quan gì ñn vic ñtñng la cm tri bên b I-u-con, ñiu ñó thì chc chcó Mecxêñét mi hiu rõ. Cô trút ht ni bc dctrong ngưi ra thành bao nhiêu là ý kin phong phúmoi móc vào cái tit mc này ri nhân th li chì

chit luôn c 1 vài nét ñt trưng khó ưa khác ca giañình nhà chng. Và trong quá trình h cãi vã nhaunhư vy thì la vn chưa nhóm ñưc, ch cm tri d dang chưa xong, và chó vn chưa ñưc ăn.

Mercedes nursed a special grievance--the grievanceof sex. She was pretty and soft, and had beenchivalrously treated all her days. But the presenttreatment by her husband and brother was everythingsave chivalrous. It was her custom to be helpless.

They complained. Upon which impeachment of whatto her was her most essential sex-prerogative, shemade their lives unendurable. She no longer considered the dogs, and because she was sore andtired, she persisted in riding on the sled. She was pretty and soft, but she weighed one hundred andtwenty pounds--a lusty last straw to the load dragged by the weak and starving animals. She rode for days,till they fell in the traces and the sled stood still.Charles and Hal begged her to get off and walk, pleaded with her, entreated, the while she wept and

importuned Heaven with a recital of their brutality.

Mecxêñét mang nng trong lòng 1 ni bt bình ñc bit - ni bt bình ca gii tính. Cô là con ngưixinh ñp và u m, và trong c cuc ñi trưc ñây ñãluôn luôn ñưc mi ngưi ñi x lch s. Nhưng sñi x hin nay ca chng và em thì là ñ kiu tr

 phép lch s ra. Cái thói ca là không bao gi t loliu ly ñưc. 2 gã ñàn ông qu trách . Tc tô vì cáiñiu mà cho là ñc quyn ch yu nht ca phái ñpñó li b ñưa ra chê trách như vy, bèn làm cho 2tên ñàn ông phi khn kh vì . ch còn thèm ñmxa gì ñn lũ chó, và vi lý do là ñau ñn trongmình và mt mi, khăng khăng ñòi ngi trên xe. Cô tht là xinh ñp và u m, nhưng cô nng ñn 120 pao - 1 tí chút trng ti thêm vào sau cùng nhưng lilà cái tí chút cưng tráng nht cng vào khi nngvào nhng con vt yu mòn và ñói l ñã phi kéo. Cô

ngi trên xe sut my ngày cho ñn khi lũ chó gcxung trong vòng dây kéo và chic xe trưt tuytñng sng li không nhúc nhích ñưc na. Sác vàHan cu xin bưc xung ñi b, nài n vi , khnkhon van ly , trong khi ñó thì va khóc lóc vak l s bc ác bt nhân ca 2 gã ñàn ông, kêu cuthưng ñ ra tay cu kh cu nn cho .

Page 59: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 59/99

On one occasion they took her off the sled by mainstrength. They never did it again. She let her legs golimp like a spoiled child, and sat down on the trail.They went on their way, but she did not move. After they had travelled three miles they unloaded the sled,came back for her, and by main strength put her onthe sled again.

Có 1 lúc, 2 gã ñã dùng sc mnh bc cô ra khichic xe trưt tuyt. Nhưng sau ñó 2 gã không còn bao gi dám làm như vy na. Vì cô lt 2 chân bưc lt xt 1 lát như ña bé hư hn di ri ngi btxung trên ñưng mòn. My gã ñàn ông tip tc ñi,nhưng c ngi ñó không nhúc nhích. 2 gã ñi ñưc 3dm, ri 2 gã li phi d ñ ra khi xe, tr lui li phía, ri cũng phi dùng ñn sc mnh ñ bc ñt lênngi li trên xe trưt tuyt.

In the excess of their own misery they were callous tothe suffering of their animals. Hal's theory, which he practised on others, was that one must get hardened.He had started out preaching it to his sister and brother-in-law. Failing there, he hammered it into thedogs with a club. At the Five Fingers the dog-foodgave out, and a toothless old squaw offered to tradethem a few pounds of frozen horse-hide for the Colt'srevolver that kept the big hunting-knife company atHal's hip. A poor substitute for food was this hide, just as it had been stripped from the starved horses of the cattlemen six months back. In its frozen state itwas more like strips of galvanized iron, and when adog wrestled it into his stomach it thawed into thinand innutritious leathery strings and into a mass of short hair, irritating and indigestible.

Trong tình cnh khn kh quá ñ ca h, h ñã thànhra chai sn ñi vi ni ñau ñn ca ñàn chó. Lý lunca Han, mà Han ñem ra ng dng ñi vi k khác,là phi rn ñanh li. Y bt ñu ñưa lý lun y rathuyt vi ch và anh r, nhưng không có kt qu, y bèn dùng dùi cui ñ mang cái lý lun y vào lũ chó.ðn khu vc trm "Sao bin" thì thc ăn ca chó htnhn. 1 ngưi ñàn bà th dân da ñ già móm mém gñi coh h 1 vài pao da nga ñông lnh ñ ly chicsúng lc côn bu bn ca chic dao săn to ñeo bênca sưn Han. Tht là bn cùng mà phi dùng ñnth da nga này làm thc ăn, vì ñây là nhng mngda lt t nhng con nga cht ñói ca nhng ngưichăn nuôi trâu bò cách ñây nhng 6 tháng. cái thñông lnh này, nói rng nó ging như nhng mnhst m thì có l ñúng hơn, và khi con chó ñánh vtvi th da ñó ñ nhét ñưc nó vào d dày thì băng tna làm cho nó ri thành nhưngx di da mnh dai nhách

và ch có tí cht dinh dưng nào, cùng 1 ñng lôngngn ch t gây kích thích và khó tiêu hoá.

And through it all Buck staggered along at the headof the team as in a nightmare. He pulled when hecould; when he could no longer pull, he fell downand remained down till blows from whip or clubdrove him to his feet again. All the stiffness and glosshad gone out of his beautiful furry coat. The hair hung down, limp and draggled, or matted with dried blood where Hal's club had bruised him. His muscleshad wasted away to knotty strings, and the flesh padshad disappeared, so that each rib and every bone inhis frame were outlined cleanly through the loosehide that was wrinkled in folds of emptiness. It washeartbreaking, only Buck's heart was unbreakable.The man in the red sweater had proved that.

Va qua tt c mi ni như vy Bc va bưc nhng bưc lo ño dn ñu ñàn chó tin lên phía trưc, nhưñi trong 1 cơn ác mng. Khi nào còn có th kéo ñưcthì nó kéo. Khi không th nào kéo ñưc na nó ngãqu xung và nm ñy cho ñn khi ngn roi hocchic dùi cui ti tp giáng xung ñánh bt nó ñngtr dy. B áo lông dày ñp ca nó không còn săncng và bóng mưt như trưc na. Nhng si lông rxung, mm rũ và kéo lê lt, hoc dính bt li tngmng cùng vi máu khô nhng ch b dùi cui caHan ñánh thành thương tích. Các cơ bp ca nó ñãgy mòn ñi thành nhng th nh như dây thng cnlên nhiu nút, và nhng lp ñm tht dày ñã tiêu ñiñâu mt, ñ l t tng chic xương sưn cho ñn ctoàn b khung xương ca nó hn rõ nét qua lp dalùng nhùng nhăn nhíu li vì bên dưi là c 1 s trngrng. Tht là 1 tình cnh ñau lòng. Duy ch có ñiu là

Page 60: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 60/99

lòng ca Bc không còn có th ñau ñưc na. Dưi bàn tay ca lão mc áo nt ñ trưc ñây, ñiu này ñãñưc th thách ri.

As it was with Buck, so was it with his mates. Theywere perambulating skeletons. There were seven alltogether, including him. In their very great misery

they had become insensible to the bite of the lash or the bruise of the club. The pain of the beating wasdull and distant, just as the things their eyes saw andtheir ears heard seemed dull and distant. They werenot half living, or quarter living. They were simply somany bags of bones in which sparks of life flutteredfaintly. When a halt was made, they dropped down inthe traces like dead dogs, and the spark dimmed and paled and seemed to go out. And when the club or whip fell upon them, the spark fluttered feebly up,and they tottered to their feet and staggered on.

Tình trng ca Bc như th nào thì tình trng lũ bnngh ca nó cũng như vy. Chúng ñã thành nhng bxương, nhng b xương bit di ñng. Lú này chúng

còn tt c 7 con, k c Bc. Trong ni khn kh cùngcc ca chúng, chúng ch còn cm thy ñau ñn gìdưi nhng ming ngom ca si dây roi hoc nhngñòn búa b ca chic dùi cui. Cái ñau ca ñòn giángxung ñã tr nên mơ h và xa xăm, cũng ging nhưnhng th mà mt chúng thy và tai chúng nghe, ñucó v mơ h và xa xăm tt c. Chúng ch không philà còn sng 1 na, hay còn sng 1 phn 4. Chúng chcòn là nhng bc xương không hơn không kém, trongñó nhng tàn la ca s sng ch còn chp chn leolt. Mi khi dng li, chúng ñ sp xung trong vòngdây kéo như nhng xác cht, và nhng tàn la ca ssng lu m ñi, li dn, hình như mun tt hn. Rikhi chic dùi cui hoc ngn roi qut xung, thì tànla kia li chp chn yu t ánh lên tr li, và chúngli lo ño ñng lên và long chong bưc ñi.

There came a day when Billee, the good-natured, felland could not rise. Hal had traded off his revolver, sohe took the axe and knocked Billee on the head as helay in the traces, then cut the carcass out of the

harness and dragged it to one side. Buck saw, and hismates saw, and they knew that this thing was veryclose to them. On the next day Koona went, and butfive of them remained: Joe, too far gone to bemalignant; Pike, crippled and limping, only half conscious and not conscious enough longer tomalinger; Sol-leks, the one-eyed, still faithful to thetoil of trace and trail, and mournful in that he had solittle strength with which to pull; Teek, who had nottravelled so far that winter and who was now beatenmore than the others because he was fresher; andBuck, still at the head of the team, but no longer enforcing discipline or striving to enforce it, blindwith weakness half the time and keeping the trail bythe loom of it and by the dim feel of his feet.

Cho ñn 1 ngày kia, Bili, con chó lành nt, gc xungvà không dy na, Han ñã ñánh ñi mt khu súnglc ri, nên y ly chic rìu b vào ñu Bili trong khiBili nm gc trong vòng dây kéo, ri ct ri cái xác

ra khi ñai cương và kéo nó sang 1 bên, Bc nhìnthy, và lũ bn ngh ca nó cũng nhìn thy, chúng bit rng s phn ñó sp ñn vi chúng, ch trong thigian rt ngn na thôi. Hôm sau thì Kuna cht. Th làchúng ch còn có 5. Jô, ñã quá nhưc ñi ri nênkhông còn him ác ñưc na; Paicơ, què qut và bưc khp khing ñang trong tình tng na mê natnh, và thi gian tnh không ñ lâu ñ mà tìm ñưccách gi v hòng trn vic; còn Xônlch lão chtmt, vn rt mc trung thành vi công vic lao khtrên vt ñưng mòn, nay bun ru ê vì lão còn quáít sc lc ñ kéo; Tích, mùa ñông va qua không phiñi xa như bn kia, nhưng nay li b kit sc, tiu tuhơn bi vì nó non nt, thiu kinh nghim hơn c; vàBc, vn dn ñu ñàn chó, nhưng không còn bucñưc lũ bn phi tuân theo k lut, hoc không cònc gng ñ ép buc chúng vào khuôn phép na; cóñn 1 na thi gian dc ñưng ñôi mt Bc m ñi vìquá suy nhưc, nó ch còn có th c gng dõi theo cái bóng chp chn ca vt ñưng mòn và da vào xúc

Page 61: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 61/99

giác mơ h dưi nhng bàn chân ñ ñi cho ñúng.

It was beautiful spring weather, but neither dogs nor humans were aware of it. Each day the sun roseearlier and set later. It was dawn by three in themorning, and twilight lingered till nine at night. Thewhole long day was a blaze of sunshine. The ghostly

winter silence had given way to the great springmurmur of awakening life. This murmur arose fromall the land, fraught with the joy of living. It camefrom the things that lived and moved again, thingswhich had been as dead and which had not movedduring the long months of frost. The sap was rising inthe pines. The willows and aspens were bursting outin young buds. Shrubs and vines were putting onfresh garbs of green. Crickets sang in the nights, andin the days all manner of creeping, crawling thingsrustled forth into the sun. Partridges andwoodpeckers were booming and knocking in theforest. Squirrels were chattering, birds singing, andoverhead honked the wild-fowl driving up from thesouth in cunning wedges that split the air.

Thi tit ñang xuân, tht là tươi ñp, nhưng c chóln ngưi ñu không nhn thy ñiu ñó. C mi ngàytrôi qua, mt tri li mc sm hơn và ln mun hơn 1ít. Khong 3h sáng tri ñã rng, và ñn bui chiu, bóng hoàng hôn vương vt mãi cho ñn 9h ti. Sut

ngày dài là ánh nng rc r. S yên lng rùng rn maquái mùa ñông ñã phi lùi bưc nhưng ch choting r rc vĩ ñi ca muà xuân, s sng ñang thcgic ting rì rào tri dy khp nơi trên mt ñt, chancha nim vui cuc sng. Có ct lên t nhng vtñang hi sinh và chuyn ñng tr li, nhng vt nhưñã cht và ñã im lìm bt ñng trong sut nhng thángdài ñông giá. T các cành liu và cành dương hoànñip, bt tung ra nhng chi non mơn mn. Nhng bi cây và nhng dây leo khoác tm áo mi xanhtươi. H hàng nhà d ca hát sut ñêm, còn ban ngàythì mi th sinh vt bit bò, bit trưn ñu hi hxông ra, tung tăng ngoài ánh nng. Gà gô và chim gõkin kêu vang và gõ nhp trong rng. Nhng bày sócchuyn trò ríu rít, chim hót líu lo, và trên cao vangting kêu ca tng ñàn ngng tri t phương Nam bay lên thành ñi hình mũi nhn duyên dáng xuyênqua khung tri.

From every hill slope came the trickle of runningwater, the music of unseen fountains. All things were

thawing, bending, snapping. The Yukon wasstraining to break loose the ice that bound it down. Itate away from beneath; the sun ate from above.Air-holes formed, fissures sprang and spread apart,while thin sections of ice fell through bodily into theriver. And amid all this bursting, rending, throbbingof awakening life, under the blazing sun and throughthe soft-sighing breezes, like wayfarers to death,staggered the two men, the woman, and the huskies.

T mi lưng ñi vng ñn ting nưc róc rách, tingnhc ca nhng dòng sui n kín. Mi th ñu thoát

dn ra khi băng tuyt ñang tan, vn mình, phát rating nt rn tanh tách. Dòng sông I-u-con ñang rángsc vào phá khi băng kìm cht nó ñ ñưc s lng. Nó xói mòn bên dưi, ông mt tri ăn mòn bêntrên. Nhng l hng hình thành, nhng khe nt há rari toc dài, trong khi toàn b tng mng băng mngtt hn xung lòng sông.Và gia tt c nhng s bt tung, vùng ra, sôi lênrn ràng ñó ca s sng ñang thc gic, dưi ánh mttri chói li và trong làn gió nh thong qua du dàng,2 gã ñàn ông, ñàn bà và ñàn chó long chong bưcñi, như nhng du khách dn mình vào cõi cht.

With the dogs falling, Mercedes weeping and riding,Hal swearing innocuously, and Charles's eyeswistfully watering, they staggered into JohnThornton's camp at the mouth of White River. Whenthey halted, the dogs dropped down as though theyhad all been struck dead. Mercedes dried her eyesand looked at John Thornton. Charles sat down on a

Vi lũ chó rũ rưi, Mecxêñét khóc lóc và ngi trênxe, Han nguyn ra lung tung và Sác ñôi mt ñămchiêu ưt át, ñoàn ngưi và chó tht thu bưc vàokhu cm tri ca Giôn Thoóctơn ca sông Hoaitơ.Khi h dng li, lũ chó ñ sp xung như tt c bnchúng ñu b ñánh cht tươi, Mecxêñét lau nưc mtngưc nhìn Giôn Thoóctơn. Sác ngi xung 1 khúc

Page 62: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 62/99

log to rest. He sat down very slowly and painstakingly what of his great stiffness. Hal did thetalking. John Thornton was whittling the last toucheson an axe-handle he had made from a stick of birch.He whittled and listened, gave monosyllabic replies,and, when it was asked, terse advice. He knew the breed, and he gave his advice in the certainty that itwould not be followed.

g ñ ngh. Gã ghé mình xung rt chm rãi và cnthn vì toàn thân ñau nhc ñn cng ñơ li. Han ñngra bt chuyn cùng Giôn Thoóctơn. Giôn Thoóctơnñang ño gt nhng phát cui cùng ñ hoàn chnh 1cái cán rìu làm bng 1 khúc cành bulô. Anh va ñova lng nghe, tr li, và khi Han hi ý kin anh nêunhng li ch v ngn gn. Anh bit rõ cái hngngưi này, anh vn góp ý nhưng anh bit tng ñi làh s chng nghe theo.

"They told us up above that the bottom was droppingout of the trail and that the best thing for us to do wasto lay over," Hal said in response to Thornton'swarning to take no more chances on the rotten ice."They told us we couldn't make White River, andhere we are." This last with a sneering ring of triumph in it.

Khi anh bo cho h bit là h không còn có th liuthân ñưc na trên cái mt băng kia vì nó ñã rungnát bên dưi ri, thì Han ñáp li:- y trên kia ngưi ta ñã bo chúng tôi là ñáy conñưng này ñang st dn ra ri, và tt hơn ht là chúngtôi nên nm li thôi. H bo là chúng tôi không thñn ñưc sông Hoaitơ ñâu, y th mà chúng tôi vnc ñn ñưc ñây này!Han nói câu cui cùng này vi 1 cái ging cưi khyñc thng.

"And they told you true," John Thornton answered."The bottom's likely to drop out at any moment. Onlyfools, with the blind luck of fools, could have madeit. I tell you straight, I wouldn't risk my carcass onthat ice for all the gold in Alaska."

- H nói vi các ngài như vy là nói ñúng ñy - GiônThoóctơn tr li - ðáy con ñưng có kh năng sphn xung bt kỳ lúc nào, ch có nhng k kh divi cái may mn mù quáng ca nhng anh kh, là ñiqua ñưc mà thôi. Tôi xin nói thng vi ngài, dù cóñưc tt c vàng ca min Alaxen, tôi cũng s khôngliu mng mình trên mt băng kia ñâu.

"That's because you're not a fool, I suppose," saidHal. "All the same, we'll go on to Dawson." Heuncoiled his whip. "Get up there, Buck! Hi! Get upthere! Mush on!"

- Bi vì ngài không phi là thng kh ch gì - Hannói - Dù th nào ñi na, chúng tôi c tip tc ñiðoxaan!Y dui thng ngn roi ra:- ðng dy Bc! Ê! ðng dy! ði!

Thornton went on whittling. It was idle, he knew, toget between a fool and his folly; while two or three

fools more or less would not alter the scheme of things.

Thoóctơn tip tc ño gt thanh g. Anh bit khônghơi ñâu ñi làm thy thng di. Tăng thêm hoc bt ñi

vài 3 ña ngc trên ñi cũng ch làm bin ñi gìñưc h thng sp xp ca vn vt.

But the team did not get up at the command. It hadlong since passed into the stage where blows wererequired to rouse it. The whip flashed out, here andthere, on its merciless errands. John Thorntoncompressed his lips. Sol-leks was the first to crawl tohis feet. Teek followed. Joe came next, yelping with

 Nhưng ñàn chó không ñng dy theo lnh. T lâu riñã chuyn sang giai ñon phi dùng ñn ñòn vt mikhua chúng dy ñưc. Chic roi vun vút qut xungloang loáng, ht ch này li ch n vung vãi khôngthương xót. Giôn Thoóctơn mím cht môi. Xônlchlà con chó ñu tiên lt ti ñ ñng dy. Tích ni theo.

Page 63: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 63/99

 pain. Pike made painful efforts. Twice he fell over,when half up, and on the third attempt managed torise. Buck made no effort. He lay quietly where hehad fallen. The lash bit into him again and again, buthe neither whined nor struggled. Several timesThornton started, as though to speak, but changed hismind. A moisture came into his eyes, and, as thewhipping continued, he arose and walked irresolutelyup and down.

Sau ñó là Jô, va trưn lên va ăng ng kêu ñau ñn.Paicơ ñau kh vt vã ñ nhm dy. 2 ln nó nhcmình lên ñn na vi li ngã vt xung, mãi ñn lnth 3 mi ñng lên ñưc. Còn Bc thì không ñngñy. Nó nm lng nguyên ch nó ñã gc xung. Ngndây roi ngom vào thân nó ht ming này ñn mingkhác nhưng nó không kêu rên mà cũng không vt vã. Nhiu ln Thoóctơn quay ngot sang ñnh lên ting,nhưng anh li thôi. Nưc mt anh a ra cay cay trongmt, và trong khi ngn roi c tip tc vt xung titp, anh ñng dy và ñi ñi li li bn chn, lưng l.

This was the first time Buck had failed, in itself asufficient reason to drive Hal into a rage. Heexchanged the whip for the customary club. Buck refused to move under the rain of heavier blowswhich now fell upon him. Like his mates, he barelyable to get up, but, unlike them, he had made up hismind not to get up. He had a vague feeling of impending doom. This had been strong upon himwhen he pulled in to the bank, and it had not departedfrom him. What of the thin and rotten ice he had feltunder his feet all day, it seemed that he senseddisaster close at hand, out there ahead on the icewhere his master was trying to drive him. He refusedto stir. So greatly had he suffered, and so far gonewas he, that the blows did not hurt much. And as theycontinued to fall upon him, the spark of life within

flickered and went down. It was nearly out. He feltstrangely numb. As though from a great distance, hewas aware that he was being beaten. The lastsensations of pain left him. He no longer feltanything, though very faintly he could hear theimpact of the club upon his body. But it was nolonger his body, it seemed so far away.

ðây là ln ñu tiên Bc không tuân theo ý ch, chriêng ñiu này thôi ñã ñ làm cho Han gin ñiên titlên ri. Han b chic roi, chuyn sang dùng chic dùicui theo l thưng. Dưi cơn mưa xi x ca nhngñòn nng chuỳ hơn ñang giáng xung thân nó, Bcvn không chu nhúc nhích. Ging như lũ bn nghca nó, nó có th có ñ sc ñ ñng dy ñưc, thnhưng không ging như bn chúng, nó quyt ñnhkhông ñng dy. Nó l m cm thy là cái kt cc bithm sp xy ñn. Cm giác y ñã r lên mnh m bên trong nó khi nó kéo chic xe ñi vào b, và c ámnh nó mãi không thôi. Sut ngày nó ñã cm thydưi bên chân nó là băng ch còn 1 lp mng, rungnát bên dưi, t s cm th ñó, ch trong tm tay nathôi, ngay trên khong băng trưc mt kia, nơi chnó ñang c thúc nó phi bưc ti. Nó quyt không

chu ñng ñy. Nó ñã chu ñau ñn quá ri, ñã suynhưc quá mc ri nên nhng ñòn ñánh xung khôngcòn gây ñau ñn vì lm na. Và vì nhng ñòn y ctip tc giáng xung mình nó, tàn la ca s sng bên trong nó lung linh chp chn và m dn, gn nhưmun tt ngm. Nó cm thy thân th nó tê lit ñi 1cách l thưng. Dưng như là t 1 khong cách xaxăm nào ñó, nó nhn bit là nó ñang b ñánh. Nhngcm giác ñau ñn cui cùng dn dn tách ri ra khinó. Nó không còn cm thy gì na mc dù nó cònnghe ñưc rt lơ mơ ting qut ca chic dùi cui vào

thân th nó. Nhưng phi ñâu là thân th ca nó na?Hình như cái vt b ñánh mãi tn nơi nào xa lc.

And then, suddenly, without warning, uttering a crythat was inarticulate and more like the cry of ananimal, John Thornton sprang upon the man whowielded the club. Hal was hurled backward, asthough struck by a failing tree. Mercedes screamed.Charles looked on wistfully, wiped his watery eyes,

Th ri, ñt nhiên, không 1 du hiu báo trưc gàolên 1 ting lc ging nghe như ting rú ca loài thú.Giôn Thoóctơn ñâm b vào con ngưi ñang vungchic dùi cui. Han b ht bt nhào v phía sau, như b1 thân cây ñ qut ngã. Mecxêñét thét lên 1 ting thtthanh. Sác nhìn sng st, lau vi ñôi mt ưt nhoà

Page 64: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 64/99

 but did not get up because of his stiffness. nhưng c ngưi cng ñơ không ñng dy ñưc.

John Thornton stood over Buck, struggling to controlhimself, too convulsed with rage to speak.

Giôn Thoóctơn ñng sát bên mình Bc, gng sc ñt kim ch, cơn gin làm anh run, không tht ñưcra li.

"If you strike that dog again, I'll kill you," he at lastmanaged to say in a choking voice. Cui cùng, anh nói lên ñưc bng 1 ging tc nghn:- Nu mày còn ñánh con chó này na, tao s gitmày.

"It's my dog," Hal replied, wiping the blood from hismouth as he came back. "Get out of my way, or I'llfix you. I'm going to Dawson."

- Chó ca tao, tao ñánh - Han va ñp va tin li bàn tay qut vt máu ngang mm - Cút ñi cho rnhmt tao, nu không thì tao cho mày 1 trn. Tao ñangcn ñi ðoxân.

Thornton stood between him and Buck, and evincedno intention of getting out of the way. Hal drew hislong hunting-knife. Mercedes screamed, cried,laughed, and manifested the chaotic abandonment of hysteria. Thornton rapped Hal's knuckles with theaxe-handle, knocking the knife to the ground. Herapped his knuckles again as he tried to pick it up.Then he stooped, picked it up himself, and with twostrokes cut Buck's traces.

Thoóctơn ñng chn gia hn và Bc không t ra ý gìchu tránh ra c. Han rút pht con dao săn dài ca hnst st trong cơn ñiên lon buông th. Thoóctơn dùngchic cán rìu gõ vào nhng khp ngón tay ca

Hal had no fight left in him. Besides, his hands were

full with his sister, or his arms, rather; while Buck was too near dead to be of further use in hauling thesled. A few minutes later they pulled out from the bank and down the river. Buck heard them go andraised his head to see, Pike was leading, Sol-leks wasat the wheel, and between were Joe and Teek. Theywere limping and staggering. Mercedes was ridingthe loaded sled. Hal guided at the gee-pole, andCharles stumbled along in the rear. As Buck watchedthem, Thornton knelt beside him and with rough,kindly hands searched for broken bones. By the timehis search had disclosed nothing more than many bruises and a state of terrible starvation, the sled wasa quarter of a mile away. Dog and man watched itcrawling along over the ice. Suddenly, they saw its back end drop down, as into a rut, and the gee-pole,with Hal clinging to it, jerk into the air. Mercedes'sscream came to their ears. They saw Charles turn andmake one step to run back, and then a whole sectionof ice give way and dogs and humans disappear. A

Han, th là con dao rơi xung ñt. Khi hn xoay sang

ñnh nht, anh li ñánh vào khp ngón tay ca hnln na. Ri anh cúi xung, t mình nht con dao lên,và ct 2 nhát ñt phăng các dây thng trên mình Bc.Máu háu ñá ca Han ñã ngui ngt. V li, ch cahn ñã lăn vào túm ly hn, vưng ht c 2 bàn tay,hay nói ñúng hơn là c 2 cánh tay ca hn; hơn naBc cũng ñã gn như cht hn, ch còn có tác dng gìcho vic kéo xe. Vài phút sau, ñoàn ngưi và chó rútra khi b ñi xung dòng sông. Bc nghe ting chúngra ñi, ngng ñu lên nhìn theo. Paicơ dn du,Xônlch v trí sát trưc chic xe trưt, quãng gialà Jô và Tích. Chúng ñang bưc khp khing, lo ño.Mecxêñét ngi trên chic xe ch nng. Han gi cnlái, còn Sác thì lp cp ni theo, lúc lúc li vp phíasau.Trong khi Bc dõi theo chúng, Thoóctơn quỳ xung bên Bc và ñưa ñôi bàn tay thô ráp nhưng âu ym caanh dò dm tìm xem có ch xương nào b gy không.Anh không phát hin thy gì khác ngoài nhiu thươngtích bm tím và 1 tình trng ñoi ăn suy nhưc khng

Page 65: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 65/99

yawning hole was all that was to be seen. The bottomhad dropped out of the trail.

khip. Trong khi anh ñang lúi húi thì chic xe trưtñã ñi ra ñưc khong 1 phn 4 dm. Anh cùng Bcnhìn theo chic xe ñang trưn ti trên mt băng.Bng nhiên, h thy ñuôi xe gc xung, như tt vào 1ch lún, và chic cn lái bt tung lên tri, kéo theo cHan ñang bíu cht ly nó. Ting kêu thét caMecxêñét vng ñn tai h. H nhìn thy Sác quayngot li và c dn thêm 1 bưc ñ chy tr lui, rithì toàn b c 1 mng bng ln tt hn xung, lũ chóvà ngưi bin mt. Tt c ch còn gì, ch còn nhìnthy 1 cái h to há hoác. ðáy con ñưng ñã spxung.

John Thornton and Buck looked at each other. Giôn Thoóctơn và Bc nhìn nhau.

"You poor devil," said John Thornton, and Buck licked his hand.

- Ti nghip! Cái con qu ñáng thương này! - GiônThoóctơn lên ting, và Bc lim tay anh.

Chapter VI. For the Love of a Man Chương 6Vì tình yêu thương ñi vi 1 con ngưi

When John Thornton froze his feet in the previousDecember his partners had made him comfortableand left him to get well, going on themselves up theriver to get out a raft of saw-logs for Dawson. He wasstill limping slightly at the time he rescued Buck, but

with the continued warm weather even the slightlimp left him. And here, lying by the river bank through the long spring days, watching the runningwater, listening lazily to the songs of birds and thehum of nature, Buck slowly won back his strength.

Khi Giôn Thoóctơn b cóng lit chân hi tháng chpva qua, bn phưng ca anh ñã sp xp cho anh chngh ngơi thoi mái và ñ anh li ch hi phc, cònh c tip tc ngưc dòng sông ñ kim 1 bè g sñưa ñi ðoxân bán. Vào lúc Thoóctơn cu Bc, anh

vn còn hơi khp khing, nhưng nh thi tit tip tcm áp, nay anh ñã khi hn.Và ti nơi ñây, nm cnh b sông qua sut nhngngày xuân dài, dõi theo dòng nưc chy, nhàn nhãlng nghe ting chim hót và ting rì rm ca thiênnhiên, Bc dn ly li ñưc sc lc.

A rest comes very good after one has travelled threethousand miles, and it must be confessed that Buck waxed lazy as his wounds healed, his musclesswelled out, and the flesh came back to cover his bones. For that matter, they were all loafing,--Buck,John Thornton, and Skeet and Nig,--waiting for theraft to come that was to carry them down to Dawson.Skeet was a little Irish setter who early made friendswith Buck, who, in a dying condition, was unable toresent her first advances. She had the doctor traitwhich some dogs possess; and as a mother catwashes her kittens, so she washed and cleansedBuck's wounds. Regularly, each morning after he had

Tht không còn gì bng ñưc ngh ngơi sau 1 cuchành trình nhng 3000 dm, và cũng phi thú tht làBc ñã ñâm ra lưi nhác trong khi nhng vt thươngca nó kín ming dn, các cơ bp n ra và tht li ñylên che kín xương ct nó. Nói cho ñúng ra, tt c ñulên che kín xương ct nó. Nói cho ñúng ra, tt c ñungi dưng ch làm gì - Bc, Giôn Thoóctơn, Xkít và Ních - trong khi ch chic bè ñn ch h xuôi dòngñi ðoxân. Xkít là 1 con chó săn lông xù nh nhn gcAilen, ñã sm ñánh bn vi Bc vào lúc Bc ñangtrong tình trng d sng d cht không còn hơi scnào c li nhng ñng tác làm thân ban ñu ca cô .Cô nàng Xkít có cái nét ñc sc ca thy thuc mà

Page 66: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 66/99

finished his breakfast, she performed her self-appointed task, till he came to look for her ministrations as much as he did for Thornton's. Nig,equally friendly, though less demonstrative, was ahuge black dog, half bloodhound and half deerhound,with eyes that laughed and a boundless good nature.

ngưi ta thưng thy 1 s con chó. Ging như 1con mèo m lim lông cho con, cô nàng ñã lim vàlàm sch nhng vt thương ca Bc. Theo 1 np ñuñn, mi bui sáng sau khi Bc ăn xong, cô nàng lithc hin cái nhim v mà cô nàng ñã t giao chomình, cho ñn khi Bc quen ñi ñâm ra mong ngóngs chăm sóc ca Xkít ch khác gì mong ngóng schăm sóc ca Thoóctơn vy. Còn Ních, 1 con chóñen to ln, là ging chó dò thú, lai chó săn Xcôtlen,có ñôi mt tươi cưi và tính tình d thương vô hn,cũng thân mt vi Bc như Xkít mc dù không bc l bng.

To Buck's surprise these dogs manifested no jealousytoward him. They seemed to share the kindliness andlargeness of John Thornton. As Buck grew stronger they enticed him into all sorts of ridiculous games, inwhich Thornton himself could not forbear to join;and in this fashion Buck romped through hisconvalescence and into a new existence. Love,genuine passionate love, was his for the first time.This he had never experienced at Judge Miller'sdown in the sun-kissed Santa Clara Valley. With theJudge's sons, hunting and tramping, it had been aworking partnership; with the Judge's grandsons, asort of pompous guardianship; and with the Judgehimself, a stately and dignified friendship. But lovethat was feverish and burning, that was adoration,

that was madness, it had taken John Thornton toarouse.

ðim làm cho Bc phi ngc nhiên là nhng con chónày không t ra ghen t vi Bc chút nào. Chúng hìnhnhư cùng chia s lòng tt và s rng lưng ca GiônThoóctơn. Khi Bc ñã cng cáp lên, chúng lôi kéo nóvào ñ loi trò chơi ng nghĩnh mà chính Thoóctơncũng lao vào tham gia không nhn ñưc. C như vy,Bc vưt qua 1 cách d dàng thi kỳ hi phc và bưc vào 1 cuc sng mi.Tình yêu thương, 1 tình yêu thương thc s và nngnàn, ln ñu tiên phát sinh ra bên trong nó. Trưc kianó chưa h cm thy 1 tình yêu thương như vy lúc  ti nhà Thm phán Milơ gia thung lũng Xanto Claramơn man ánh nng. Vi nhng cu con trai ca ôngThm. Trong nhng bui ñi săn hoc ñi lang thangñây ñó, tình cm ca Bc ch là th tình bn làm ăn

cùng hi cùng phưng. Vi nhng ña cháu nh caông Thm, ñó là 1 th trách nhim h v trong nimkiêu hãnh t cao t ñi. Còn ñi vi bn thân ôngThm thì ñó là th tình bn trnh trng và ñưnghoàng. Nhưng, tình thương yêu sôi ni, nng cháy,thương yêu ñn mc tôn th, thương yêu ñn cungnhit, thì phi ñn Giôn Thoóctơn mi khơi dy lênñưc trong lòng Bc.

This man had saved his life, which was something;

 but, further, he was the ideal master. Other men sawto the welfare of their dogs from a sense of duty and business expediency; he saw to the welfare of his asif they were his own children, because he could nothelp it. And he saw further. He never forgot a kindlygreeting or a cheering word, and to sit down for along talk with them ("gas" he called it) was as muchhis delight as theirs. He had a way of taking Buck'shead roughly between his hands, and resting his ownhead upon Buck's, of shaking him back and forth, the

Con ngưi này ñã cu sng nó, ñó là 1 l: nhưng hơn

th na, con ngưi này là 1 ông ch lý tưng. Nhngngưi khác trông nom chó ca h xut phát t 1 ýthc v nghĩa v và v li ích, kinh doanh; còn GiônThoóctơn thì chăm sóc chó ca mình như th chúnglà con cái ca anh vy, là bi vì anh không th nàodng ñưc. Và anh còn chăm sóc nhiu hơn na kia.Anh không bao gi quên chào chúng bng 1 c chthân ái hoc 1 li hn h. Ngi xung nói chuyn lâuvi chúng (mà anh gi là "tm phào") là ñiu mà canh và chúng ñu thích thú. Anh có cái thoi quen túm

Page 67: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 67/99

while calling him ill names that to Buck were lovenames. Buck knew no greater joy than that roughembrace and the sound of murmured oaths, and ateach jerk back and forth it seemed that his heartwould be shaken out of his body so great was itsecstasy. And when, released, he sprang to his feet, hismouth laughing, his eyes eloquent, his throat vibrantwith unuttered sound, and in that fashion remainedwithout movement, John Thornton would reverentlyexclaim, "God! you can all but speak!"

cht ly ñu Bc ri da ñu anh vào ñu nó, hoc lcnó ño qua ño li, va lc va khe kh tht lênnhng ting ra mà ñi vi nó li là nhng li nóinng âu ym. Bc thy không có gì vui sưng bngñưc cái ôm ghì mnh m y và nhng ra r r bêntai y, và theo mi cái lc ño qua ño li, nó tưngchng như qu tim mình mun nhy tung ra khilng ngc vì quá ngây ngt ro rc. Khi ñưc buôngra, nó bt dy ñng thưng lên, ming cưi, mt hùnghn din cm, hng rung lên nhng âm thanh khôngtht nên li, và c như vy trong tư th ñng yên btñng. Nhng lúc y Giôn Thoóctơn li kêu lên, trântrng: "Tri ñt! Mày hu như bit nói ñy!"

Buck had a trick of love expression that was akin tohurt. He would often seize Thornton's hand in hismouth and close so fiercely that the flesh bore theimpress of his teeth for some time afterward. And asBuck understood the oaths to be love words, so theman understood this feigned bite for a caress.

Bc có 1 kiu biu l tình thương yêu gn ging nhưlàm ñau ngưi ta. Nó thưng hay há ming ra cn lytay Thoóctơn ri ép răng xung mnh ñn ni vtrăng hn vào da tht 1 lúc sau mi mt. Và cũng nhưBc hiu nhng ting ra là nhng li nói nng, conngưi cũng hiu cái cn v y là 1 c ch âu ym yêuthương.

For the most part, however, Buck's love wasexpressed in adoration. While he went wild withhappiness when Thornton touched him or spoke tohim, he did not seek these tokens. Unlike Skeet, whowas wont to shove her nose under Thornton's handand nudge and nudge till petted, or Nig, who wouldstalk up and rest his great head on Thornton's knee,Buck was content to adore at a distance. He would lie by the hour, eager, alert, at Thornton's feet, lookingup into his face, dwelling upon it, studying it,following with keenest interest each fleetingexpression, every movement or change of feature. Or,as chance might have it, he would lie farther away, tothe side or rear, watching the outlines of the man andthe occasional movements of his body. And often,such was the communion in which they lived, the

strength of Buck's gaze would draw John Thornton'shead around, and he would return the gaze, withoutspeech, his heart shining out of his eyes as Buck'sheart shone out.

Tuy nhiên, tình thương yêu ca Bc phn ln ñưcdin ñt bng s tôn th. Mc dù nó sung sưng ñncung lên mi khi Thoóctơn vut ve hoc nói chuynvi nó, nó không săn ñón nhng biu hin tình cmñó. Bc khác vi Xkít mà cũng khác vi Ních, Xkítcó thói quen thc cái mũi ca nó vào dưi bàn tayca Thoóctơn ri hích, hích mãi cho ñn khi ñưc vv. Ních thì thưng hiên ngang bưc ti ri ta cáiñu to ln ca nó lên ñu gi ca Thoóctơn. Còn Bcthì bng lòng vi vic ñng cách 1 quãng mà tôn th anh. Nó thưng nm phc chân Thoóctơn hàng gi,mt hau háu, tnh táo linh li, ngưc nhìn thng vàomt anh, chăm chú vào ñy, xem xét k nét mt, theodõi vi 1 mi quan tâm ñc bit tng biu hinthoáng qua, mi c ñng hoc ñi thay trên thn sc.Hoc, cũng có lúc do tình c, nó nm xa ra hơn, v 1

 bên hoc ñng sau anh, quan sát hình dáng ca anh vàdõi theo nhng c ñng tng lúc ca con ngưi anh.Và thưng thưng, do mi giao cm gia chó vàngưi, sc mnh ca cái nhìn ca Bc làm cho GiônThoóctơn quay ñu sang, và nhìn tr li nó không nóinăng gì, nhưng ñôi mt anh to rng linh cm t ñáylòng, trong khi tình cm ca Bc cũng ánh ngi lênqua ñôi mt nó.

Page 68: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 68/99

For a long time after his rescue, Buck did not likeThornton to get out of his sight. From the moment heleft the tent to when he entered it again, Buck wouldfollow at his heels. His transient masters since he hadcome into the Northland had bred in him a fear thatno master could be permanent. He was afraid thatThornton would pass out of his life as Perrault andFrancois and the Scotch half-breed had passed out.Even in the night, in his dreams, he was haunted bythis fear. At such times he would shake off sleep andcreep through the chill to the flap of the tent, wherehe would stand and listen to the sound of his master's breathing.

Trong 1 thi gian dài sau khi ñưc cu sng, Bckhông mun ri Thoóctơn ra 1 bưc. T lúc anh bưc ra khi lán cho ñn lúc anh li tr vào ñy, khinào Bc cũng bám gót anh. Vic thay thy ñi chxoành xoch k t khi nó vào vùng ñt phương Bcñã làm ny sinh ra trong lòng nó ni lo s không cóngưi ch nào có th gn bó lâu dài c. Nó s Thoóctơn cũng li bin khi cuc ñi ca nó nhưPerôn và Phrăngxoa và anh chàng ngưi lai Xcôtlenñã ñi qua ri bin mt trưc ñây. Ngay c ban ñêm,trong gic mơ, nó cũng b ni lo s này ám nh. Nhng lúc y nó vi vùng dy không ng na, trưnqua giá lnh ñn tn mép chic lu, ri ñng ñylng tai nghe ting th ñu ñu ca ch.

But in spite of this great love he bore John Thornton,which seemed to bespeak the soft civilizinginfluence, the strain of the primitive, which the Northland had aroused in him, remained alive andactive. Faithfulness and devotion, things born of fireand roof, were his; yet he retained his wildness andwiliness. He was a thing of the wild, come in fromthe wild to sit by John Thornton's fire, rather than adog of the soft Southland stamped with the marks of generations of civilization. Because of his very greatlove, he could not steal from this man, but from anyother man, in any other camp, he did not hesitate aninstant; while the cunning with which he stole

enabled him to escape detection.

 Nhưng mc dù Bc mang mi tình cm sâu nng nhưvy ñi vi Giôn Thoóctơn - mà ñiu này hình nhưchng t nh hưng hin hoà ca s văn minh hoá -nhưng huyt thng ca nguyên thu mà vùng ñt phương Bc ñã khơi dy bên trong nó, vn tn ti vàsng ñng. Nó vn có s trung thành và lòng tn tu,nhng ñc tính ny sinh ra t bp la và mái nhà; thnhưng nó còn gi li bn tính man r và qu quyt. Nó là 1 vt ca hoang dã, t cõi hoang dã ñn ñâyngi cnh bp la ca Giôn Thoóctơn, ñúng hơn là 1con chó ca vùng ñt phương Nam du dàng mangdu n ca bao nhiêu th h văn minh. Do tìnhthương yêu sâu nng ca nó, nó không th nào ñánh

cp ca con ngưi này, nhưng ñi vi bt kỳ ngưinào khác, ti bt kỳ khu vc lán tri nào khác, nó ñãkhông h ngn ngi 1 giây phút nào, trong khi nó liñ khôn ranh ñ xoáy trm mà không b phát hin.

His face and body were scored by the teeth of manydogs, and he fought as fiercely as ever and moreshrewdly. Skeet and Nig were too good-natured for quarrelling,--besides, they belonged to JohnThornton; but the strange dog, no matter what the breed or valor, swiftly acknowledged Buck'ssupremacy or found himself struggling for life with aterrible antagonist. And Buck was merciless. He hadlearned well the law of club and fang, and he never forewent an advantage or drew back from a foe hehad started on the way to Death. He had lessonedfrom Spitz, and from the chief fighting dogs of the police and mail, and knew there was no middlecourse. He must master or be mastered; while toshow mercy was a weakness. Mercy did not exist in

Mt mũi và thân mình nó ñy vt răng ca nhiu conchó nó vn ñánh nhau d tn như trưc và li cónhiu mưu mo hơn. Xkít và Ních thì lành nt quánên không phi là ñi tưng ñ gây chuyn - hơn na,chúng li là ca Giôn Thoóctơn. Nhưng bt c conchó l nào, dù thuc nòi gì hoc dũng mãnh ñn ñâuñi na, ñu phi nhanh chóng tha nhn quyn uy ticao ca Bc, nu không s buc phi giao tranh 1 mt1 còn vi 1 ñi th ghê gm. Và Bc không hthương hi. Nó ñã hc ñưc sâu sc lut ca dùi cuivà răng nanh, và nó không bao gi t b 1 li thhoc lùi bưc trưc 1 k thù mà nó ñã ñy vào conñưng dn ñn cõi ca Thn Cht. Nó ñã hc ñưcnhng bài hc Xpít và nhng con chó chin ñuñu ñàn ca cnh sát và ngành bưu ñin, nó bit ñưc

Page 69: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 69/99

the primordial life. It was misunderstood for fear, andsuch misunderstandings made for death. Kill or bekilled, eat or be eaten, was the law; and this mandate,down out of the depths of Time, he obeyed.

là không có con ñưng trung dung. Nó phi thng trhoc b thng tr: mà t lòng thương hi là du hiuca s mm yu. Lòng thương hi không tn ti trongcuc sng nguyên thu. Lòng thương hi d b hiulm là s s hãi, mà nhng th hiu lm như vy dnñn cái cht. Git hoc b git, ăn tht hoc b ăn tht,ñó là quy lut; và ñi vi mnh lnh y, truyn xungñn nó t nhng nơi sâu thm ca thi gian, nó ñãtuân theo.

He was older than the days he had seen and the breaths he had drawn. He linked the past with the present, and the eternity behind him throbbed throughhim in a mighty rhythm to which he swayed as thetides and seasons swayed. He sat by John Thornton'sfire, a broad-breasted dog, white-fanged andlong-furred; but behind him were the shades of allmanner of dogs, half-wolves and wild wolves, urgentand prompting, tasting the savor of the meat he ate,thirsting for the water he drank, scenting the windwith him, listening with him and telling him thesounds made by the wild life in the forest, dictatinghis moods, directing his actions, lying down to sleepwith him when he lay down, and dreaming with himand beyond him and becoming themselves the stuff of his dreams.

 Nó già ñi hơn s nhưng năm tháng mà nó ñã trái quavà s nhng hơi th ca lng ngc nó. Nó là mi dâyni lin quá kh vi hin ti và cõi vĩnh cu ngànxưa phía ñng sau nó vn rn ràng truyn qua nó 1nhp ñp ñy uy lc mà nó dao ñng hoà theo, gingnhư sóng triu lên xung và 4 mùa tun hoàn vn bng dao ñng. Nó ngi cnh bp la ca GiônThoóctơn, nó ñy, con chó c n rng, nanh trng, vàlông mao dài rm: nhưng ñng sau nó là bóng dángca 1 loi chó, na sói hoang, hoc sói hoang chínhcng như thúc gic, như nhc nh, thưng thc mùiv ming tht nó ăn, thèm khát hp nưc nó ung,cùng nó ñành hơi làn gió, cùng nó lng tai nghe vàmách cho nó xác ñnh nhng ting ñng ca s snghoang vu trong rng thm, ch ño tâm tính ca nó,ñiu khin hành vi ca nó, cùng nm xung ng vinó khi nó nm xung cùng mơ vi nó và mơ còn xahơn v kip sau ca nó, và bn thân chúng còn tr 

thành nhng hình nh hin lên ngay trong gic mơ ca nó.

So peremptorily did these shades beckon him, thateach day mankind and the claims of mankind slippedfarther from him. Deep in the forest a call wassounding, and as often as he heard this call,mysteriously thrilling and luring, he felt compelled toturn his back upon the fire and the beaten eartharound it, and to plunge into the forest, and on andon, he knew not where or why; nor did he wonder where or why, the call sounding imperiously, deep inthe forest. But as often as he gained the soft unbrokenearth and the green shade, the love for John Thorntondrew him back to the fire again.

 Nhng bóng dáng hin hin y ñã ra hiu, vy gi nóvi 1 sc mnh bc bách ñn ni ngày trôi qua, loàingưi và nhng ñòi hi ca loài ngưi c tut ra xakhi nó. T 1 nơi sâu thm trong rng hoang 1 tinggi thưng ct lên, xn xang và quyn rũ 1 cáchhuyn bí. Và do nó luôn luôn nghe thy cái ting giñó, nó cm thy buc phi quay lưng li ngn la cacon ngưi và nn ñt ñã ñưc chân ngưi nn cht  chung quanh, ñ lao vào rng sâu, và c lao ti, laoti ti nơi nào và ti sao như vy nó cũng không bitna. Mà nó cũng không t hi là t nơi nào và ti saoting gi kia li ñang vang lên khn thit như vy,  ñâu ñó sâu thm trong rng hoang. Nhưng nhng khinó chy ra ñn nơi ñt hoang còn mm chưa ai ñtchân ti dưi bóng rng xanh, thì tình yêu thương ñivi Giôn Thoóctơn li kéo nó tr lui v bên bp la.

Page 70: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 70/99

Thornton alone held him. The rest of mankind was asnothing. Chance travellers might praise or pet him; but he was cold under it all, and from a toodemonstrative man he would get up and walk away.When Thornton's partners, Hans and Pete, arrived onthe long-expected raft, Buck refused to notice themtill he learned they were close to Thornton; after thathe tolerated them in a passive sort of way, acceptingfavors from them as though he favored them byaccepting. They were of the same large type asThornton, living close to the earth, thinking simplyand seeing clearly; and ere they swung the raft intothe big eddy by the saw-mill at Dawson, theyunderstood Buck and his ways, and did not insistupon an intimacy such as obtained with Skeet and Nig.

Ch vì mi 1 mình Thoóctơn mà nó còn li. Toàn b nhng k khác ca loài ngưi không còn ý nghĩagì. Nhng du khách ngu nhiên gp nó có th ngikhen hoc v v nó, nhưng ñi vi tt c nhng ñiuñó nó ñu lnh lùng, và khi gp phi 1 ngư quá vvp qun quít thì nó thưng ñng dy và b ñi. Khinhng bn phưng ca Thoóctơn là Henñơ và Phitiñưa chic bè lâu nay mong ñi ñn nơi này, Bc phtl h cho ñn khi nó bit ñưc là h thân cn viThoóctơn; khi ñó nó mi chu khoan th vi h theo1 kiu th ñng chp nhn nhng s chiu c ca hnhư th chính vì nó chiu c h và chp nhn ñythôi. H cũng thuc loi ngưi rng lưng hào phóngnhư Thoóctơn, sng sát vi thc t, suy nghĩ ñơn ginnhưng ñu óc sáng sut, minh mn. Và qua 1 thc tthi gian, trưc khi h lái chic bè g ngot vào vũngnưc xoáy ln bên cnh nhà máy cưa ðoxân, h ñãhiu ñưc Bc và tính nt ca nó, nên h không c

ñòi Bc phi thân thit vi h như Xkít hay Ních.

For Thornton, however, his love seemed to grow andgrow. He, alone among men, could put a pack uponBuck's back in the summer travelling. Nothing wastoo great for Buck to do, when Thorntoncommanded. One day (they had grub-stakedthemselves from the proceeds of the raft and leftDawson for the head-waters of the Tanana) the menand dogs were sitting on the crest of a cliff which fell

away, straight down, to naked bed-rock three hundredfeet below. John Thornton was sitting near the edge,Buck at his shoulder. A thoughtless whim seizedThornton, and he drew the attention of Hans and Peteto the experiment he had in mind. "Jump, Buck!" hecommanded, sweeping his arm out and over thechasm. The next instant he was grappling with Buck on the extreme edge, while Hans and Pete weredragging them back into safety.

Tuy nhiên, ñi vi Thoóctơn, tình yêu thương ca nóhình như c ngày càng tăng lên, tăng lên mãi. Trongnhng con ngưi, duy nht ch có anh là có th ñtñưc 1 túi hành lý trên lưng Bc trong cuc hànhtrình ngày hè. Khi Thoóctơn ra lnh thì không cócông vic gì là quá khó khăn ñi vi Bc. 1 hôm (saukhi h ñã kim ñưc 1 s lương thc và vn lingnh bán chic bè g và ri ðoxân ngưc ngun sông

Tanana), ngưi và chó ñang ngi trên chm 1 vách ñádng ñng bên 1 cái vc sâu ñn 300 b, ñáy vc lànn ñá trn tri, Giôn Thoóctơn ngi gn mép vc,Bc ta vào vai anh, Thoóctơn cht ny ra 1 ý nghĩ nông ni, anh lưu ý Hendơ và Piti hãy xem anh th 1ñiu va thoáng qua trong óc:-Nhy ñi, Bc! - anh vung tay ra trên vc sâu, ra lnh.Trong khonh khc, anh ñã phi ôm ghì ly Bc  mép ñá cheo leo trong khi Hendơ và Piti ñang gòngưi kéo c anh và Bc tr lui vào nơi an toàn.

"It's uncanny," Pete said, after it was over and theyhad caught their speech.

- Tht là di dt! - Piti tht lên, sau khi s vic ñãxong xuôi và h ñã hoàn hn.

Thornton shook his head. "No, it is splendid, and it isterrible, too. Do you know, it sometimes makes meafraid."

Thoóctơn lc ñu:- Không! Tht là tuyt vi, mà cũng tht là khngkhip. Các cu có bit không, ñôi khi nó làm cho t  phát s.

Page 71: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 71/99

"I'm not hankering to be the man that lays hands onyou while he's around," Pete announced conclusively,nodding his head toward Buck.

- Vô phúc cho k nào dám chm vào anh trong khi nó quanh qun bên anh. Tôi thì ch dám - Piti tuyên bnhư ñ kt lun, ht ñu ch v phía Bc.

"Py Jingo!" was Hans's contribution. "Not mineself either."

- Ly Chúa! - Hendơ góp thêm ý mình - C tôi natôi cũng ch dám.

It was at Circle City, ere the year was out, that Pete'sapprehensions were realized. "Black" Burton, a manevil-tempered and malicious, had been picking aquarrel with a tenderfoot at the bar, when Thorntonstepped good-naturedly between. Buck, as was hiscustom, was lying in a corner, head on paws,watching his master's every action. Burton struck out,without warning, straight from the shoulder.Thornton was sent spinning, and saved himself fromfalling only by clutching the rail of the bar.

Chính ti th trn Xccơn, vào 1 ngày cui năm, ñiulo s ñó ca Piti ñã ñưc thc t chng minh là ñúng.Bctơn "ðen", 1 con ngưi xu tính và him ñc,ñang gây s vi 1 anh chàng mi ñn l nưc l cái   bên quy bán rưu, thì Thoóctơn bưc vào gia 2ngưi, ôn tn can ngăn Bc, theo thói quen ñang nmtrong 1 góc phòng, ñu ñt trên 2 chân, ñưa mt theodõi tng c ch ca ch, Bctơn chng nói chngrng, giáng bp ngay 1 qu vào mt Thoóctơn. Anhlo ño, suýt na thì ngã vt xung nu không kp

 bu vào song st ca quy rưu.

Those who were looking on heard what was neither  bark nor yelp, but a something which is bestdescribed as a roar, and they saw Buck's body rise upin the air as he left the floor for Burton's throat. Theman saved his life by instinctively throwing out hisarm, but was hurled backward to the floor with Buck on top of him. Buck loosed his teeth from the flesh of the arm and drove in again for the throat. This time

the man succeeded only in partly blocking, and histhroat was torn open. Then the crowd was uponBuck, and he was driven off; but while a surgeonchecked the bleeding, he prowled up and down,growling furiously, attempting to rush in, and beingforced back by an array of hostile clubs. A "miners'meeting," called on the spot, decided that the dog hadsufficient provocation, and Buck was discharged. Buthis reputation was made, and from that day his namespread through every camp in Alaska.

 Nhng ngưi ñng ñy chng kin s vic lúc bygi bng nghe 1 ting không phi là ting su, cũngkhông phi là ting ré, mà ñúng hơn là 1 ting gm,và h nhìn thy thân hình ca Bc t nn nhà bay lênlao vút qua không trung, nhm thng vào c hngBctơn phóng ti. Tên này thoát cht nh hn kpvung cánh tay ra theo bn năng, nhưng b ht nhào vàñng sau ngã nga ra sàn nhà, Bc ñè lên ngưi hn.

Bc nh cánh tay ca hn ra ri li nhè vào hng hnmà cn. Ln này hn ch che ñ ñưc phn nào, vàhng ca hn b xé toc. ðám ñông vi xô vào Bcvà ñánh ñui nó ra. Nhưng khi 1 viên thy thuc băng bó vt thương cho Bctơn, Bc c quanh qun lưnti lưn lui, gm rít hung tn, c chc xông vào,nhưng b 1 lot nhng chic dùi cui thù ñch ñy lùi.1 "cuc hi ý ca nhng ngưi khai m" ñưc triutp ngay ti ch, ñã phán x rng cuc tn công cacon chó có lý do chính ñáng, vì b khiêu khích ñnmc phi phn ng, và Bc ñưc tha min.

y th là Bc bt ñu ni ting, và t hôm ñó tên tuica Bc ñưc truyn tng t tri này sang tri kháckhp vùng Alaxen.

Later on, in the fall of the year, he saved JohnThornton's life in quite another fashion. The three partners were lining a long and narrow poling-boatdown a bad stretch of rapids on the Forty-Mile Creek.Hans and Pete moved along the bank, snubbing with

Sau s vic y, vào mùa thu năm ñó, Bc li có 1hành ñng theo cách thc khác, cu sng ñưc GiônThoóctơn. 1 hôm 3 ngưi bn phưng ñang giòng 1chic thuyn thoi xuôi 1 ñon thác ghnh him tr trên nhánh sông 40 Dm. Hendơ và Piti men theo b,

Page 72: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 72/99

a thin Manila rope from tree to tree, while Thorntonremained in the boat, helping its descent by means of a pole, and shouting directions to the shore. Buck, onthe bank, worried and anxious, kept abreast of the boat, his eyes never off his master.

dùng 1 chic dây thng nh bn bng dây chui si buc neo thuyn t gc cây này sang gc cây khác,còn Thoóctơn thì ñng trên va chng va hò hét chdn cho ngưi trên b. Bc trên b lo lng bnchn, tin lên theo ngang vi chic thuyn, ñôi mtkhông bao gi ri khi ch.

At a particularly bad spot, where a ledge of barelysubmerged rocks jutted out into the river, Hans castoff the rope, and, while Thornton poled the boat outinto the stream, ran down the bank with the end in hishand to snub the boat when it had cleared the ledge.This it did, and was flying down-stream in a currentas swift as a mill-race, when Hans checked it with therope and checked too suddenly. The boat flirted over and snubbed in to the bank bottom up, whileThornton, flung sheer out of it, was carrieddown-stream toward the worst part of the rapids, astretch of wild water in which no swimmer couldlive.

ðn 1 nơi ñc bit him tr vì 1 gò ñá ngm mp mémt nưc nhô ra ngoài sông. Hendơ tháo dây néo rakhi cây, và trong khi Thoóctơn chng thuyn tránhra gia dòng. Hendơ dc theo b chy xung phíadưi, tay nm cht ñu dây ñ sn sàng néo li khinào thuyn vưt qua khi g ñá. Vào lúc con thuynñã vưt qua ñưc và ñang băng băng lao xung theo1 lung nưc chy xit. Hendơ níu dây kìm thuynli, nhưng anh kìm quá ñt ngt. Chic thuyn gitmnh ri lt úp, b lôi vào b nga bng lên tri, cònThoóctơn thì văng ra khi thuyn và b nưc cunxuôi và phía nguy him nht ca dòng thác, nơi cóvùng nưc cun d di mà không có k nào có ththoát cht ñưc.

Buck had sprung in on the instant; and at the end of three hundred yards, amid a mad swirl of water, heoverhauled Thornton. When he felt him grasp his tail,Buck headed for the bank, swimming with all hissplendid strength. But the progress shoreward wasslow; the progress down-stream amazingly rapid.From below came the fatal roaring where the wildcurrent went wilder and was rent in shreds and spray by the rocks which thrust through like the teeth of anenormous comb. The suck of the water as it took the beginning of the last steep pitch was frightful, andThornton knew that the shore was impossible. Hescraped furiously over a rock, bruised across asecond, and struck a third with crushing force. Heclutched its slippery top with both hands, releasingBuck, and above the roar of the churning water 

shouted: "Go, Buck! Go!"

 Ngay lp tc Bc lao xung dòng nưc. Bơi ñưc300 mã, gia vùng nưc xoáy ñiên cung, Bc ñuikp Thoóctơn. Khi nó cm thy anh ñã nm ñưcñuôi nó, Bc nhm thng vào b bơi vào vi tt csc lc tuyt vi ca nó. Nhưng s chuyn ñng tinvào b thì chm, mà s chuyn ñng xuôi dòng thì linhanh l lùng. T bên dưi vng lên ting gm rítghê ngưi nơi mà dòng nưc ñiên cung xoáy cuccàng d di và b xé nát vn ra tung toé thành binưc gia nhng mm ñá lô nhô thc qua như nhngchic răng ca 1 cái lưc khng l; sc hút ca nưckhi bt ñu ñ xung ñon dc cui cùng tht làkhng khip, và Thoóctơn bit rng bơi vào b là 1ñiu không th nào thc hin ni. Anh vt ln quytlit ñ bám vào 1 tng ñá, nhưng b trt, sưt qua 1tng ñá th 2, ri ñâm sm vào 1 tng th 3 như b

giáng 1 ñòn búa t. Anh buông Bc ra, dùng c 2 tay bíu cht ly cái chm trơn tut ca tng ñá, và thét toñè át ting gm ca lung nưc cun tung toé: "Vào b ñi, Bc! ði ñi!".

Buck could not hold his own, and swept ondown-stream, struggling desperately, but unable towin back. When he heard Thornton's commandrepeated, he partly reared out of the water, throwinghis head high, as though for a last look, then turned

Bc không th nào tr li ni, nó b cun theo dòngnưc, vt ln 1 cách tuyt vng nưhng không tài nàoquay li ñưc. Khi nó nghe ting Thoóctơn nhc limnh lnh, nó chm 1 phn thân mình lên khi mtnưc, ct cao ñu như ñ nhìn anh ln cui, ri ngoan

Page 73: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 73/99

obediently toward the bank. He swam powerfully andwas dragged ashore by Pete and Hans at the very point where swimming ceased to be possible anddestruction began.

ngoãn quay vào b. Nó bơi mãnh lit, và ñưc Piticùng Hendơ kéo vào b ñúng ngay ti nơi không còncó th bơi tip ñưc na mà ch có ñâm ñu vào cõihu dit.

They knew that the time a man could cling to aslippery rock in the face of that driving current was a

matter of minutes, and they ran as fast as they couldup the bank to a point far above where Thornton washanging on. They attached the line with which theyhad been snubbing the boat to Buck's neck andshoulders, being careful that it should neither stranglehim nor impede his swimming, and launched himinto the stream. He struck out boldly, but not straightenough into the stream. He discovered the mistaketoo late, when Thornton was abreast of him and a bare half-dozen strokes away while he was beingcarried helplessly past.

Piti và Hendơ bit là thi gian 1 con ngưi có th bám vào 1 tng ñá trơn trưc 1 sc nưc cun mnh

như vy ch còn tính tng phút, nên h dc ht scchy tht nhanh ngưc lên phía trên, ñn 1 ch cáchxa nơi Thoóctơn ñang bám tr. H dùng chic gymà h va néo thuyn lúc nãy buc vào c và vai Bccn thn tránh không ñ sơ dây làm nght c Bc vàlàm nó vưng khi bơi, ri tung nó xung dòng nưc.Bc dũng cm lao vút ra, nhưng tic thay không ratht ñúng thng gia dòng. Khi nó thy ra ñưc sailm ca mình thì ñã quá mun, v trí ca Thoóctơn ñãnm ngang vi nó, cách nó ít nht là sáu nhp hơi,trong khi nó b tip tc cun trôi qua không làm saoli cưng li ñưc.

Hans promptly snubbed with the rope, as thoughBuck were a boat. The rope thus tightening on him inthe sweep of the current, he was jerked under thesurface, and under the surface he remained till his body struck against the bank and he was hauled out.He was half drowned, and Hans and Pete threwthemselves upon him, pounding the breath into himand the water out of him. He staggered to his feet andfell down. The faint sound of Thornton's voice cameto them, and though they could not make out thewords of it, they knew that he was in his extremity.His master's voice acted on Buck like an electricshock, He sprang to his feet and ran up the bank ahead of the men to the point of his previousdeparture.

Hendơ nhanh chóng néo si dây, như th Bc là 1chic thuyn vy. Do si dây kéo căng ra níu nó ligia dòng nưc ñang cun ào xung, nên nó b giúimnh xung dưi mt nưc, và c th b nhn chìmnghm cho ñn khi thân mình nó húc vào b và ñưckéo lên Bc gn như cht ñui, và Hendơ cùng Pitivi lao vào cu nó, làm hô hp nhân to và dc chonưc chy ra. Nó long chong ñng dy ri li ngãxung. Va lúc y, ting kêu ca Thoóctơn vng ñntai h. Mc dù h không nghe ra ñưc Thoóctơn ñangnói gì, nhưng h bit là anh ñã kit sc. Ting gi cach tác ñng ñn Bc như 1 lung ñin git. Nó btdy và chy trưc 2 ngưi, ngưc b sông lên ñnñim xut phát ca nó lúc nãy.

Again the rope was attached and he was launched,and again he struck out, but this time straight into the

stream. He had miscalculated once, but he would not be guilty of it a second time. Hans paid out the rope, permitting no slack, while Pete kept it clear of coils.Buck held on till he was on a line straight aboveThornton; then he turned, and with the speed of anexpress train headed down upon him. Thornton sawhim coming, and, as Buck struck him like a batteringram, with the whole force of the current behind him,he reached up and closed with both arms around theshaggy neck. Hans snubbed the rope around the tree,

Ln na, si dây li ñưc buc vào, nó ñưc tungxung nưc, và nó li lao vút ra. Nhưng ln này nó

lao ra ñúng thng gia dòng. Nó ñã tính nhm 1 ln,nay quyt không phm sai lm ln th 2. Hendơ thdây c gi không ñ cho dây chùng, còn Piti thì cñm bo cho ñn khi nó ra ti 1 ñim chiu xungThoóctơn theo 1 ñưng thng; lúc ñó nó mi ngocxung, và vi tc ñ ca 1 con tàu tc hành, nó laothng vào anh. Thoóctơn nhìn thy nó lao ñn, và khithân Bc ñâm sm vào anh như 1 cái chuỳ phá thành,vi toàn b sc mnh ca lung nưc xô ñng sau nó,anh vi v ti và qung c 2 tay ôm cht ly cái c

Page 74: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 74/99

and Buck and Thornton were jerked under the water.Strangling, suffocating, sometimes one uppermostand sometimes the other, dragging over the jagged bottom, smashing against rocks and snags, theyveered in to the bank.

xm xoàm ca nó. Hendơ néo si dây vào 1 thân cây.Bc cùng Thoóctơn lin b giúi mnh xung dưi mtnưc. C hng nghn tc, ngt th, ln lên ln xunggiúi gii, khi thì Bc nm ñè lên trên, khi thìThoóctơn nm ñè lên trên, c 2 b kéo xt dưi ñáysông lm chm, thân th b va ñp vào nhng tng ñávà nhng gc cây gy, và cui cùng ñưc kéo lên b.

Thornton came to, belly downward and beingviolently propelled back and forth across a drift log by Hans and Pete. His first glance was for Buck, over whose limp and apparently lifeless body Nig wassetting up a howl, while Skeet was licking the wetface and closed eyes. Thornton was himself bruisedand battered, and he went carefully over Buck's body,when he had been brought around, finding three broken ribs.

Thoóctơn hi tnh thy mình ñang ñưc ñt nm spvt ngang lên 1 khúc g trên b, và Hendơ cùng Pitiñang kéo cò cưa ngưi anh, ñy lui ñy ti ct lc.Anh lp tc nhìn sang phía Bc. Bên thân hình mnrũ và có v như không còn s sng ca Bc, Níchñang ñng tru dài, còn Xkít thì ñang lim b mt ưtsũng và ñôi mt nhm nghin ca Bc. Bn thânThoóctơn cũng b nhng vt thương thâm tím vì b vañp mnh. Khi Bc ñưc cu cho tnh li, Thoóctơncn thn s nn khp mình nó thì tìm thy 3 xươngsưn b gy.

"That settles it," he announced. "We camp righthere." And camp they did, till Buck's ribs knitted andhe was able to travel.

- Thôi, không cn phi bàn na - anh tuyên b -Chúng ta cm tri ngay ti ñây.Và th là h li ñó, ch cho ñn khi xương ca Bclin li và nó có th lên ñưng ñưc.

That winter, at Dawson, Buck performed another exploit, not so heroic, perhaps, but one that put his

name many notches higher on the totem-pole of Alaskan fame. This exploit was particularlygratifying to the three men; for they stood in need of the outfit which it furnished, and were enabled tomake a long-desired trip into the virgin East, whereminers had not yet appeared. It was brought about bya conversation in the Eldorado Saloon, in which menwaxed boastful of their favorite dogs. Buck, becauseof his record, was the target for these men, andThornton was driven stoutly to defend him. At theend of half an hour one man stated that his dog could

start a sled with five hundred pounds and walk off with it; a second bragged six hundred for his dog;and a third, seven hundred.

Mùa ñông năm y, ti ðoxân, Bc li lp nên 1 kỳcông khác, có l không ñưc anh hùng như vy,

nhưng là 1 kỳ công ñã tôn tên tui ca Bc lên thêmnhiu nc trên ct tôtem lưu truyn danh ting giamin Alaxen. Kỳ công ñc bit làm hài lòng 3 ngưi bi vì nh nó mà h sm ñưc nhng th ñ l hñang cn, nh nó h có th m 1 cuc hành trình hhng ao ưc t lâu: ñi vào min ðông hoang vu, nơinhng ngưi khai m vàng chưa bao gi bén mngti. S kin y ñã bt ñu t 1 bui chuyn trò tiquán rưu Enñôrañô, gia lúc nhng ngưi ngi ñyñang bc lên huyên hoang khoác lác v nhng conchó cưng ca h, Bc, do nhng thành tích ca nó,

tr thành mc tiêu ca mi ngưi, và Thoóctơn bdn vào ch phi nói cng ñ bo v cho thanh danhca Bc. Sau na ting sôi ni, 1 ngưi tuyên b làcon chó ca ông ta có th khi ñng 1 chic xe trưttuyt ch 500 pao hàng và kéo nó ñi ñưc; 1 ngưith 2 khoe là chó ca mình có th làm ñưc như vyvi 1 chic xe ch 600 pao; và 1 ngưi th 3, 700 pao.

Page 75: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 75/99

"Pooh! pooh!" said John Thornton; "Buck can start athousand pounds."

- Mèng! Mèng! - Giôn Thoóctơn nói - Bc có thkhi ñng 1000 pao.

"And break it out? and walk off with it for a hundredyards?" demanded Matthewson, a Bonanza King, heof the seven hundred vaunt.

- Chuyn dch ñưc xe? Và kéo ñi ñưc 100 mã? -Mátthinxơn, 1 tay c phú c b, k va khoe chómình kéo ñưc 700 pao, hi vn Thoóctơn.

"And break it out, and walk off with it for a hundredyards," John Thornton said coolly.

- ðúng! Chuyn dch ñưc xe, và kéo ñi ñưc 100mã. - Giôn Thoóctơn ñim tĩnh ñáp li.

"Well," Matthewson said, slowly and deliberately, sothat all could hear, "I've got a thousand dollars thatsays he can't. And there it is." So saying, he slammeda sack of gold dust of the size of a bologna sausagedown upon the bar.

- ðưc ri! - Mátthiuxơn nói chm rãi khoan thai ctñ cho mi ngưi nghe rõ - ðánh cuc 1000 ñôla lànó không làm như vy ñưc. Tin ñây! Nói ñon, gã ném phch xung mt quy rưu 1 túivàng cm ln bng 1 cái xúc xích bôlônhơ.

 Nobody spoke. Thornton's bluff, if bluff it was, had been called. He could feel a flush of warm bloodcreeping up his face. His tongue had tricked him. Hedid not know whether Buck could start a thousand pounds. Half a ton! The enormousness of it appalledhim. He had great faith in Buck's strength and hadoften thought him capable of starting such a load; butnever, as now, had he faced the possibility of it, theeyes of a dozen men fixed upon him, silent andwaiting. Further, he had no thousand dollars; nor had

Hans or Pete.

Không ai hé răng nói na li. S phét lác caThoóctơn, nu qu là phét lác, ñã b thách ñu. Anhcm thy máu dn lên mt nóng bng. Cái lưi caanh ñã chơi x anh ri. Anh không h bit là liu Bccó th khi ñng ñưc 1000 pao hay không. Nhngna tn! Khi lưng khng l ñó làm anh kinh hong.Anh vn rt tin vào sc lc ca Bc và ñã thưngnghĩ là Bc có th khi ñng ñưc 1 khi nng nhưth. Nhưng chưa bao gi như lúc này, anh b ñt vàotình th phi suy xét gia kh năng và hin thc,

trưc nhng con mt ca hơn chc con ngưi chmchm nhìn anh, yên lng và ch ñi. Hơn na, anhkhông có 1000 ñôla, Hendơ và Piti cũng chng có.

"I've got a sled standing outside now, with twentyfiftypound sacks of flour on it," Matthewson went onwith brutal directness; "so don't let that hinder you."

- Tôi có 1 chic xe trưt tuyt ñang nm ngoài kia,ch ñúng 20 bao bt mì mi bao 50 pao - Mátthiuxơnnói tip vi thái ñ thng thng ñn tàn nhn - Vyxin mi c t nhiên cho!

Thornton did not reply. He did not know what to say.

He glanced from face to face in the absent way of aman who has lost the power of thought and is seekingsomewhere to find the thing that will start it goingagain. The face of Jim O'Brien, a Mastodon King andold-time comrade, caught his eyes. It was as a cue tohim, seeming to rouse him to do what he would never have dreamed of doing.

Thoóctơn không tr li. Anh bit nói th nào bây

gi? Anh ño mt nhìn qua ht b mt này ñn bmt khác vi cái v ngơ ngác ca 1 ngưi ñã mt khnăng suy nghĩ và ñang tìm kim ñâu ñó 1 ñiu gì cóth giúp phc hi li kh năng y. ðôi mt anh cht bt gp b mt ca Jim Ôbrien, cũng là 1 phú ônggiàu s và là bn cũ ca anh. B mt y như 1 tínhiu ñi vi anh, nó như khích ñng anh phn chnlàm cái ñiu mà l ra anh không h bao gi mơ tưngcó th làm ñưc.

Page 76: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 76/99

"Can you lend me a thousand?" he asked, almost in awhisper.

- Anh có th cho tôi vay 1000 ñưc không? - Anhhi, hu như thm thì.

"Sure," answered O'Brien, thumping down a plethoric sack by the side of Matthewson's. "Thoughit's little faith I'm having, John, that the beast can dothe trick."

- ðưc lm ch! - Ôbrien tr li và ñt mnh xungquy 1 cái túi nng cha ngàn ñôla có dư bên cnhcái túi ca Mátthiuxơn - Mc dù t chng tin my làcon vt có th làm ñưc cái trò y, Giôn !

The Eldorado emptied its occupants into the street tosee the test. The tables were deserted, and the dealersand gamekeepers came forth to see the outcome of the wager and to lay odds. Several hundred men,furred and mittened, banked around the sled withineasy distance. Matthewson's sled, loaded with athousand pounds of flour, had been standing for acouple of hours, and in the intense cold (it was sixty below zero) the runners had frozen fast to thehard-packed snow. Men offered odds of two to onethat Buck could not budge the sled. A quibble aroseconcerning the phrase "break out." O'Brien contendedit was Thornton's privilege to knock the runnersloose, leaving Buck to "break it out" from a deadstandstill. Matthewson insisted that the phraseincluded breaking the runners from the frozen grip of the snow. A majority of the men who had witnessedthe making of the bet decided in his favor, whereat

the odds went up to three to one against Buck.

Khách kha trong quán Enñôrañô ñ ht ra ñưngxem cuc th thách. Các bàn rưu vng tanh, nhngngưi ham mê c bc và nhng tay ga bc ñu ùa cra ñ xem kt cc ra sao và ñ ñánh cuc vi nhau.My trăm con ngưi trong nhng b áo lông và găngtay dày cm xúm ñông xúm ñ quanh chic xe trưttuyt, cách xe 1 quãng va phi ñ có th nhìn thoimái. Chic xe trưt ca Mátthiuxơn ch 1000 pao btñã ñng ñy t vài gi ri, và trong cái lnh ghê gm(lúc này là 60 ñ âm các càng xe ñã b gn cht vàolp băng tuyt ñông cng. Ngưi ta ñánh cuc 2 ăn 1rng Bc không th nào làm cho xe nhúc nhích ñưc.1 câu hi hc búa ñưc ñt ra v ch "chuyn dch".Ôbrien cho rng Thoóctơn ñưc quyn phá cho càngtrưt bung ra khi băng tuyt, ri ñ cho Bc "chuyndch chic xe" t v trí ñng yên. Nhưng Mátthiuxơnthì c khăng khăng là ch "chuyn dch" bao hàm cvic làm sao cho càng xe bung ra ñưc khi lp băng

tuyt gn cht vào nó. ða s nhng ngưi chng kinvic thách ñ lúc này ñu ng h ý kin caMátthiuxơn, và do ñó lin ñánh cuc lp tc tăng lên3 ăn 1, cho rng Bc s tht bi.

There were no takers. Not a man believed himcapable of the feat. Thornton had been hurried intothe wager, heavy with doubt; and now that he lookedat the sled itself, the concrete fact, with the regular team of ten dogs curled up in the snow before it, themore impossible the task appeared. Matthewsonwaxed jubilant.

Không ngưi nào dám nhn ñánh cuc tin rng Bccó th làm ñưc kỳ công ñó, Thoóctơn b ép nhncuc 1 cách vi vàng, lòng anh trĩu nng mi hoàinghi; và bây gi ñây lúc anh tn mt nhìn vào chínhchic xe trưt y, cái s vt c th rành rành, vi 1ñàn chó kéo xe 10 con (s lưng theo thưng l)ñang nm co tròn trên mt tuyt phía trưc xe, anh licàng thy là công vic này có v không th làm ni.Còn Mátthiuxơn thì càng tr nên hn h.

"Three to one!" he proclaimed. "I'll lay you another thousand at that figure, Thornton. What d'ye say?"

- 3 ăn 1 ñây! - gã tuyên b - Này Thoóctơn tôi ñtcưc thêm 1000 ñôla thách 3 ăn 1. ý anh th nào?

Page 77: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 77/99

Thornton's doubt was strong in his face, but hisfighting spirit was aroused--the fighting spirit thatsoars above odds, fails to recognize the impossible,and is deaf to all save the clamor for battle. He calledHans and Pete to him. Their sacks were slim, andwith his own the three partners could rake together only two hundred dollars. In the ebb of their fortunes,this sum was their total capital; yet they laid itunhesitatingly against Matthewson's six hundred.

Mi hoài nghi ca Thoóctơn l rõ trên nét mt,nhưng tinh thn tranh ñu ca anh ñang ñưc khuyñng - cái tinh thn tranh ñu bt chp mi s chênhlch, không h cam chu bó tay trưc ñiu không thlàm ni, và không thèm ñ tai ñn gì ngoài ting lahét xung trn, anh gi Hendơ và Piti ñn bên anh.Các túi tin ca h ñu lép kp, và cùng vi cái túica anh, c 3 ch góp li ñưc có 200 ñôla. Gia lúch lâm vào tình cnh khó khăn, tt c vn ling cah ch còn có by nhiêu; y th nhưng h dc tut rakhông 1 chút do d, ñt cưc vi 600 ñôla caMátthiuxơn.

The team of ten dogs was unhitched, and Buck, withhis own harness, was put into the sled. He had caughtthe contagion of the excitement, and he felt that insome way he must do a great thing for JohnThornton. Murmurs of admiration at his splendidappearance went up. He was in perfect condition,without an ounce of superfluous flesh, and the onehundred and fifty pounds that he weighed were somany pounds of grit and virility. His furry coat shonewith the sheen of silk. Down the neck and across theshoulders, his mane, in repose as it was, half bristledand seemed to lift with every movement, as thoughexcess of vigor made each particular hair alive andactive. The great breast and heavy fore legs were nomore than in proportion with the rest of the body,

where the muscles showed in tight rolls underneaththe skin. Men felt these muscles and proclaimedthem hard as iron, and the odds went down to two toone.

 Ngưi ta tháo ñàn chó 10 con ra khi chic xe, vàñưa Bc trong b ñai cương ca nó vào thay th.Không khí kích ñng xung quanh ñã lây sang c Bc,và nó cm thy là nó s phi làm như th nào ñó ñthc hin ñưc 1 ñiu rt ln lao ca Giôn Thoóctơn.Hình dáng tuyt vi ca Bc va xut hin thì nhngting rì rm thán phc ni lên trong ñám ñông. Thtrng ca Bc ñang gia lúc hoàn ho, không có ly 1lng tht tha nào, và toàn b 150 pao trng lưngca nó là by nhiêu pao can trưng và sc mnh. Blông dày ca nó sáng bóng lên ánh mưt mà ca tơ la. Dc c và trên ñôi vai, lp lông bm ca nó tuyñang lúc nm yên nhưng vn hơi nghnh lên chênhchch, và hình như c dng ñng lên theo mi cñng ca thân mình nó, như th là sc lc tha ca

nó ñã làm cho tng si lông riêng l ñu có s sngvà tính năng ñng. Tm c rng và ñôi chân trưcvm v không to quá kh mà tht là cân ñi vi phncòn li ca toàn thân, và trên cơ th Bc nhng bptht ni lên thành tng cun bó cht hn rõ dưi lànda. Ngưi ta ñưa tay s nn th các cơ bp y rikháo nhau là nó rn như st, và th là nưc bc ñtcưc tt xung 2 ăn 1.

"Gad, sir! Gad, sir!" stuttered a member of the latest

dynasty, a king of the Skookum Benches. "I offer youeight hundred for him, sir, before the test, sir; eighthundred just as he stands."

- Ch-chà-chà, t-tuyt quá, thưa ngài! T-tuyt quá! -

 bên tai Thoóctơn lp cp ting nói lp ca 1 gã cócvàng thuc nhóm phú ông mi pht lên gn ñây nht(nhóm Xcucum Bensơ) - Ng-ngài ñ li cho tôi conch-chó, tôi x-xin np ngài 800, th-thưa ngài, ngaytrưc khi vào cuc th thách, thưa ngài! T-tám trămngay khi nó còn ñng ñy, th-thưa ngài.

Thornton shook his head and stepped to Buck's side. Thoóctơn lc ñu, anh bưc ñn bên cnh Bc:

Page 78: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 78/99

"You must stand off from him," Matthewson protested. "Free play and plenty of room."

- Ông ñng xa ra nhé! - Mátthiuxơn phn ñi - Cucthi t lc, không ai nhúng vào, thiu gì nơi ñng.

The crowd fell silent; only could be heard the voicesof the gamblers vainly offering two to one.Everybody acknowledged Buck a magnificentanimal, but twenty fifty-pound sacks of flour bulked

too large in their eyes for them to loosen their  pouch-strings.

ðám ñông im bt. Ch còn có ting nhng gã máu mêtao ñánh cuc 2 ăn 1 nhưng ch ai hưng ng. Mingưi tha nhn Bc là 1 con vt tuyt vi, nhưng 20 bao bt, mi bao 50 pao, lù lù ra ñó thành 1 ñng quá

ln trưc mt h, khin h không dám thò tay ci hu bao.

Thornton knelt down by Buck's side. He took hishead in his two hands and rested cheek on cheek. Hedid not playfully shake him, as was his wont, or murmur soft love curses; but he whispered in his ear."As you love me, Buck. As you love me," was whathe whispered. Buck whined with suppressedeagerness.

Thoóctơn quỳ xung bên Bc. Anh gi ñu Bc gia2 bàn tay anh và k má anh vào má nó. Anh khônglc nó theo li ñùa nghch như hưng l, hoc nhnh ra yêu nó, mà anh thì thm vào tai nó:- ðã thương ta thì c lên, Bc! Hãy vì ta, c lên!Bc rên lên ư , vi ging háo hc nén li trong chng.

The crowd was watching curiously. The affair wasgrowing mysterious. It seemed like a conjuration. AsThornton got to his feet, Buck seized his mittenedhand between his jaws, pressing in with his teeth andreleasing slowly, half-reluctantly. It was the answer,in terms, not of speech, but of love. Thornton steppedwell back.

ðám ñông tò mò ngm nhìn theo dõi. S vic ñangtr thành bí n. Có v như 1 s phù phép. KhiThoóctơn ñng lên, Bc ngom ly bàn tay ñeo găngca anh, t t cn vào ri nh dn, có phn khôngmun ri ra. ðó là s ñáp li, không phi bng li,mà bng tình cm thương yêu, Thoóctơn lùi hn raxa.

"Now, Buck," he said. - Nào, Bc! - anh nói.

Buck tightened the traces, then slacked them for amatter of several inches. It was the way he hadlearned.

Bc kéo căng b dây cương, ri li th chúng rakhong vài inch. ðó là cách thc mà nó ñã ñưc hunluyn.

"Gee!" Thornton's voice rang out, sharp in the tensesilence.

- Ji-i! - ting Thoóctơn vang lên sc nhn, xói vào bu không khí im lng căng thng.

Buck swung to the right, ending the movement in a plunge that took up the slack and with a sudden jerk arrested his one hundred and fifty pounds. The loadquivered, and from under the runners arose a crispcrackling.

Bc ñâm b sang bên phi, kt thúc ñng tác bng 1cái chúi mnh căng hn phn chung ca dây cương,và c sc nng 150 pao ca nó b nhào ti b chnsng li thành 1 cú thúc mnh ñt ngt. ðng hàngñ s rung ñng, và t bên dưi ñôi càng trưt phátra ting rn nt tanh tách.

"Haw!" Thornton commanded. - Hô-ô! - Thoóctăn li ra lnh.

Page 79: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 79/99

Buck duplicated the manoeuvre, this time to the left.The crackling turned into a snapping, the sled pivoting and the runners slipping and grating severalinches to the side. The sled was broken out. Menwere holding their breaths, intensely unconscious of the fact.

Bc lp li ñng tác như cũ, nhưng ln này sang bêntrái. Ting rn nt chuyn thành ting gy răng rcchic xe trưt tuyt xoay ti ch và ñôi càng xenghin kèn kt trưt ñi my inch v 1 bên. Chic xeñã bung ra ñưc khi băng giá. Mi ngưi chăm chútheo dõi, hoàn toàn không hay bit là mình ñang nínth.

"Now, MUSH!" - Nào! Mơt-s!

Thornton's command cracked out like a pistol-shot.Buck threw himself forward, tightening the traceswith a jarring lunge. His whole body was gatheredcompactly together in the tremendous effort, themuscles writhing and knotting like live things under the silky fur. His great chest was low to the ground,his head forward and down, while his feet were

flying like mad, the claws scarring the hard-packedsnow in parallel grooves. The sled swayed andtrembled, half-started forward. One of his feetslipped, and one man groaned aloud. Then the sledlurched ahead in what appeared a rapid succession of  jerks, though it never really came to a dead stopagain...half an inch...an inch... two inches... The jerks perceptibly diminished; as the sled gainedmomentum, he caught them up, till it was movingsteadily along.

Lnh ca Thoóctơn phát ra ñanh như 1 phát súng lc.Bc lao b v ñng trưc, nhng si dây cương bgit ti ñt ngt rung ñng mnh và căng thng. Scmnh toàn thân Bc thu ht li thành 1 khi rn chctrong 1 n lc ghê gm y. Các bp tht cun lên vàni thành nút như nhng vt có s sng ñang chuynnó rp xung thp, ñu nó vươn v phía trưc và cúi

xung, trong khi 4 chân cào bi như ñiên như cung,nhng vut sc rch trên lp băng tuyt ñông cngthành nhng vch song song.Chic xe trưt tuyt lc lư và rung chuyn, gn như didch ñưc v phía trưc. Bng 1 chân Bc b trưt vàcó ting ai ñó rú lên lo lng. Nhưng ri chic xe loño dch ti, nhích dn theo 1 lot nhng cái gitnhanh liên tip, dưng như không bao gi dng li. Na inch... 1 inch... 2 inch... Nhng cái git gim ñitrông thy khi xe ñã ly ñưc ñà. Bc bt kp tng cáigit ñ dn ti vưt qua, cho ñn khi chic xe lưt

ñu tin lên phía trưc theo 1 ñà trưt vng chckhông còn git na.

Men gasped and began to breathe again, unaware thatfor a moment they had ceased to breathe. Thorntonwas running behind, encouraging Buck with short,cheery words. The distance had been measured off,and as he neared the pile of firewood which markedthe end of the hundred yards, a cheer began to growand grow, which burst into a roar as he passed the

firewood and halted at command. Every man wastearing himself loose, even Matthewson. Hats andmittens were flying in the air. Men were shakinghands, it did not matter with whom, and bubblingover in a general incoherent babel.

 Ngưi ñng xem th ht 1 cái mnh và bt ñu ly lihơi th bình thưng, không nhn thy là trong nhng phút va qua h ñã ngng th. Thoóctơn chy theosau xe, khích l Bc bng nhng ting ngn, hânhoan. Khong cách ñã ñưc ño sn, và khi Bc tinñn gn ñng ci ñánh du cái ñích ca ñon ñưng100 mã, thì ting reo hò c vũ ni lên mnh dn,

mnh dn, ri phá lên thành 1 ting hoan hô như smdy khi Bc vưt qua ñng ci và dng li theo mnhlnh. Mi ngưi nhy cng lên vì khoái chí, ngay cMátthiuxơn cũng vy Ngưi ta tung mũ và găng taylên tri. Ngưi ta bt tay nhau, bt tay vi bt kỳ aikhông cn phân bit và nháo nhác trao ñi vi nhaunhng cân hoan h rn lên thành 1 m ting nói hnñn ch ñâu vào ñâu.

Page 80: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 80/99

But Thornton fell on his knees beside Buck. Headwas against head, and he was shaking him back andforth. Those who hurried up heard him cursing Buck,and he cursed him long and fervently, and softly andlovingly.

Trong khi ñó thì Thoóctơn quỳ xung bên cnh Bc.ðu anh áp vào ñu nó, anh lc mình nó ño qua ñoli. Nhng ngưi chy vi lên ñn bên anh nghe thyting anh ra Bc, anh ra rt lâu và rt nng nàn, ravi ging du dàng và thương yêu.

"Gad, sir! Gad, sir!" spluttered the Skookum Bench

king. "I'll give you a thousand for him, sir, athousand, sir--twelve hundred, sir."

- Ôi! Tuyt quá! Tuyt quá, thưa ngài! - li ting nói

lp bp ca tay cóc vàng Xcucum Bensơ bên tai anh -Tôi xin np ngài 1000, ngài ñ nó cho tôi thưa ngài,1000, thưa ngài, 1200, thưa ngài.

Thornton rose to his feet. His eyes were wet. Thetears were streaming frankly down his cheeks. "Sir,"he said to the Skookum Bench king, "no, sir. You cango to hell, sir. It's the best I can do for you, sir."

Thoóctơn ñng dy. ðôi mt anh ưt ñm. Nhnggit nưc a ra, không cn giu gim, chy ròng ròngxung má anh.- Thưa ngài! - anh nói vi gã phú ông - Không ñưcñâu, thưa ngài! Xin ngài hãy bưc ñi cho rnh. Tôich có th ñáp li ngài như vy thôi, thưa ngài!

Buck seized Thornton's hand in his teeth. Thorntonshook him back and forth. As though animated by acommon impulse, the onlookers drew back to arespectful distance; nor were they again indiscreetenough to interrupt.

Bc ngom ly bàn tay ca Thoóctơn, Thoóctơn lcmình nó ño lui ño ti. Nhng ngưi ñng nhìn, nhưcùng chia s nim vui chung sôi ni, ñã lùi ra xa 1quãng, t v tôn trng, h gi ý không còn ai khimnhã ct ngang 1 ln na nhng giây phút ân tình giaanh vi Bc.

Chapter VII. The Sounding of the Call Chương 7

Ting gi

When Buck earned sixteen hundred dollars in fiveminutes for John Thornton, he made it possible for his master to pay off certain debts and to journeywith his partners into the East after a fabled lostmine, the history of which was as old as the historyof the country. Many men had sought it; few hadfound it; and more than a few there were who hadnever returned from the quest. This lost mine wassteeped in tragedy and shrouded in mystery. No oneknew of the first man. The oldest tradition stopped before it got back to him. From the beginning therehad been an ancient and ramshackle cabin. Dyingmen had sworn to it, and to the mine the site of which it marked, clinching their testimony withnuggets that were unlike any known grade of gold inthe Northland.

Vi 1600 ñôla mà Bc kim ñưc cho GiônThoóctơn ch trong vòng 5 , Bc ñã giúp cho chmình trang tri xong 1 s n nn và m ñưc cuchành trình cùng vi các bn phưng ñi v phía ðôngñ tìm 1 cái m vàng mt tăm tích ch còn li trongtruyn thuyt, mà s tích cũng xa xăm như chính stích cái x s này vy. Trưc kia, ñã có nhiu ngưisăn tìm cái m vàng y; ít ngưi tìm ra ñưc nó; màs ngưi ñi tìm ri ch bao gi tr v na cũngkhông phi là ít. Tình tit v cái m vàng mt tămtích y ñy ry chuyn ñau thưong và n kín sau 1 bc màn thn bí. Không k nào bit ñưc ngưi ñutiên phát hin ra nó là ai. Nhng li truyn ming txa xưa nht cũng ñã dng li trưc khi phanh ra mi,ln ngưc ñn tung tích ngưi ñó. M ñu câuchuyn truyn thuyt, ngưi ta k li v 1 túp lu cñ nát, nó là vt ñánh du nơi có cái m vàng bí n. Nhng k thit mng vì cuc săn tìm này trong gi 

Page 81: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 81/99

 phút hp hi ñã th tht là túp lu y có thc, là cáim vàng y có thc và ñ làm bng cho li nói cah, h ñã ñưa ra cho xem nhng thi vàng tht làtuyt vi, không có bt kỳ loi vàng nào các ñ tuimà ngưi ta ñã thy ti vùng ñt phương Bc này cóth sánh kp.

But no living man had looted this treasure house, andthe dead were dead; wherefore John Thornton andPete and Hans, with Buck and half a dozen other dogs, faced into the East on an unknown trail toachieve where men and dogs as good as themselveshad failed. They sledded seventy miles up the Yukon,swung to the left into the Stewart River, passed theMayo and the McQuestion, and held on until theStewart itself became a streamlet, threading theupstanding peaks which marked the backbone of thecontinent.

 Nhưng trong nhng ngưi ñang sng, chng có aimang ñưc th ca quý y v nhà, mà ngưi cht thìñã cht mt xác ri. Do ñó, Giôn Thoóctơn, Piti vàHendơ, cùng vi Bc và na tá chó khác na, ñãxông pha vào vùng phía ðông theo 1 con ñưng mònh chưa tng bit ñn, ñ hòng thc hin cái ñiu mànhng ñoàn ngưi và chó khác trưc h, cũng giigiang như h, ñã tht bi không làm ni. H ñi xetrưt tuyt băng qua 70 dm ñưng ngưc dòngI-u-con, ri ngot sang trái ñi vào sông Xtiu-át, vưtqua Mayê và Mcquêxơn, và c tip tc ngưc dòngcho ñn khi bn thân con sông Xtiu-át ch còn là 1dòng suit nh xíu, len li qua sưn nhng ngn núidng dng ñánh du ct xương sng ca lc ña BcM.

John Thornton asked little of man or nature. He wasunafraid of the wild. With a handful of salt and a riflehe could plunge into the wilderness and farewherever he pleased and as long as he pleased. Beingin no haste, Indian fashion, he hunted his dinner in

the course of the day's travel; and if he failed to findit, like the Indian, he kept on travelling, secure in theknowledge that sooner or later he would come to it.So, on this great journey into the East, straight meatwas the bill of fare, ammunition and tools principallymade up the load on the sled, and the time-card wasdrawn upon the limitless future.

Giôn Thoóctơn không yêu cu gì my con ngưihoc thiên nhiên. Anh không s hoang dã. Vi 1vc mui và 1 cây súng, anh có th lao vào cõi hoangvu và có th làm ăn ñưc bt c nơi nào và lâu ñn bao nhiêu cũng ñưc, tuỳ theo s thích. Không có gì

 phi vi, anh c theo phong cách ca ngưi th dânda ñ, hàng ngày va ñi ñưng va săn bn ñ kimcái ăn; và nu không tìm ra cái ăn, thì cũng ging nhưngưi da ñ, anh c tip tc ñi ti, bit chc chnrng chng chóng thì chy th nào anh cũng tìm ra.Vy là trong cuc hành trình ln lao này vào vùng phía ðông, thc ñơn là tht cá chén ngay ti trn khiva săn bn ñưc, vt ch trên xe ch yu là ñn vàdng c, còn chương trình k hoch thì vch ra thchin trong tương lai không hn ñnh.

To Buck it was boundless delight, this hunting,fishing, and indefinite wandering through strange places. For weeks at a time they would hold onsteadily, day after day; and for weeks upon end theywould camp, here and there, the dogs loafing and themen burning holes through frozen muck and graveland washing countless pans of dirt by the heat of thefire. Sometimes they went hungry, sometimes theyfeasted riotously, all according to the abundance of 

ði vi Bc cuc sng như th này tht là khoái vôcùng tn, ñưc săn thú nhé, ñưc bt cá nhé, ri licòn ñưc ngao du vô ñnh qua bao min ñt l. Cónhng thi gian hng my tun lin ñoàn ngươi vàchó c ñi mit, ngày này qua ngày khác. Li có lúchàng my tun lin h cm tri ti ch 1 nơi nào ñó,ñàn chó x hơi ñi chơi rong, còn ngưi thì ñt lacho bùn và si tan băng ra ri moi thành l, và cnhhơi nóng ca ngn la, h cm ci ñãi không bit cơ 

Page 82: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 82/99

game and the fortune of hunting. Summer arrived,and dogs and men packed on their backs, raftedacross blue mountain lakes, and descended or ascended unknown rivers in slender boats whipsawedfrom the standing forest.

man nào ñt cát ñ tìm vàng. Có nhng lúc h b ñói,nhưng có nhng lúc h li ăn ung thnh son bama, mi s tuỳ thuc vào s lưng thú săn nhiuhay ít và công vic săn bt gp may hay không. Mùahè ti, ngưi và chó ñeo ñ l lên lưng, dùng bè vưtqua nhng h nưc xanh bic gia ñi núi, và khixuôi khi ngưc dc các dòng sông chưa h quen bit,trên nhng chic thuyn thoi do h ñn g trong rngt ño khoét ly.

The months came and went, and back and forth theytwisted through the uncharted vastness, where nomen were and yet where men had been if the LostCabin were true. They went across divides in summer  blizzards, shivered under the midnight sun on nakedmountains between the timber line and the eternalsnows, dropped into summer valleys amid swarminggnats and flies, and in the shadows of glaciers pickedstrawberries and flowers as ripe and fair as any theSouthland could boast. In the fall of the year they penetrated a weird lake country, sad and silent, wherewildfowl had been, but where then there was no lifenor sign of life--only the blowing of chill winds, theforming of ice in sheltered places, and themelancholy rippling of waves on lonely beaches.

 Ngày tháng trôi qua, ñoàn ngưi và chó c mit màidn bưc, vòng vèo khi ti khi lui xuyên qua cõi ñtmênh mông chưa h ñưc ñ ho, chưa ai tng ñtchân ti hay bit ñâu ñã có ngưi ñn, nu như câuchuyn v Túp Lu Mt Tích là có thc. H ñi quanhng ñưng phân thu, gia nhng trn bão tuytmùa hè d di, h run cm cp dưi ánh mt tri nañêm trên nhng ngn núi trc nm xen gia bìa rngvà vùng tuyt vĩnh cu, h tt xung nhng thunglũng gia tit hè tràn ngp rui mui, và dưi bóngnhng núi băng, h dng li hái nhng qu dâu chínmng và nhng bông hoa tươi ñp chng thua kém bt kỳ loi hoa qu nào mà min ñt phương Nam cóth t hào. Mùa thu năm y h lt vào 1 vùng h kỳo, bun t và tĩnh mch, nơi ñây xưa kia ñã tng cóchim tri trú ng, nhưng nay thì không còn s sng,ñn c du vt ca s sng cũng không còn - ch cólung gió n lnh thi qua, băng ñang dn ñóng li  

nhng nơi b che khut, và ting sóng rì rào bunman mát v nh vào nhng bãi b hiu qunh.

And through another winter they wandered on theobliterated trails of men who had gone before. Once,they came upon a path blazed through the forest, anancient path, and the Lost Cabin seemed very near.But the path began nowhere and ended nowhere, andit remained mystery, as the man who made it and thereason he made it remained mystery. Another timethey chanced upon the time-graven wreckage of ahunting lodge, and amid the shreds of rotted blanketsJohn Thornton found a long-barrelled flint-lock. Heknew it for a Hudson Bay Company gun of the youngdays in the Northwest, when such a gun was worth itsheight in beaver skins packed flat, And that wasall--no hint as to the man who in an early day hadreared the lodge and left the gun among the blankets.

Ri h lang thang sut 1 mùa ñông na, mò theohưng nhng ngưi ñã ñi qua trưc ñây mà du vtñã b xoá sch. 1 ln h cht bt gp 1 lô ñi m xuyên qua rng, 1 li mòn rt cũ, và tưng chngnhư Túp Lu Mt Tích ñã ñâu ñây rt gn. Nhưngli mòn y bt ñu t ch không ñâu ra ñâu và tncùng 1 ch cũng không ñâu ra ñâu c. Kt cc, nóvn là 1 ñiu bí n, cũng như ai ñã m ra li ñi y vàm ra ñ làm gì, ñu vn là ñiu bí n. 1 ln khác, hli tình c phát hin thy 1 chic lán ca ngưi ñisăn, t 1 thi xa xưa, nay ñã ñ nát, và gia nhngmnh chăn ñã mc, Giôn Thoóctơn tìm thy 1 khusúng kíp nòng dài. Anh nhn ra ñó là 1 th súng caCông ty Vnh Hâtxơn trong thi kỳ han sơ VùngTây Bc, vào cái thi mà 1 cây súng như th nàyxng ñáng vi v trí cao quý ñưc ñóng hp bc dahi ly ñàng hoàng. Nhưng tt c ch có th - không có

Page 83: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 83/99

1 du vt nào mách bo v con ngưi trong 1 ngày xaxưa nào ñó ñã ñng lên chic lán này và còn ñ likhu súng trong ñng chăn.

Spring came on once more, and at the end of all their wandering they found, not the Lost Cabin, but ashallow placer in a broad valley where the gold

showed like yellow butter across the bottom of thewashing-pan. They sought no farther. Each day theyworked earned them thousands of dollars in cleandust and nuggets, and they worked every day. Thegold was sacked in moose-hide bags, fifty pounds tothe bag, and piled like so much firewood outside thespruce-bough lodge. Like giants they toiled, daysflashing on the heels of days like dreams as theyheaped the treasure up.

Mt mùa xuân na li ñn, và sau khi ñã lang thangmãi ht nơi này ñn nơi n, cui cùng h ñã tìm thy,không phi là Túp Lu Mt Tích, mà là 1 bãi si cát

nông có vàng gia 1 thung lũng rng, trên bãi nàyvàng hin ra như 1 lp bơ nm dưi ñáy ca chicgin ñãi. H không ñi tìm ñâu xa na. Mi ngày làmvic ñem li cho h hàng ngàn ñôla vàng cm vàvàng cc ñã ñãi sch, và ngày nào h cũng làm. Vàngñưc ñóng gói vào nhng chic túi bng da nai, mitúi cha 50 pao. H xp nhng túi y thành chngnhư xp ci bên ngoài chic lán làm bng cành cây bách. Nhưn nhng ngưi kho phi thưng, h làmvic qun qut không mt mi, ngày ni ngày vùn vttrôi qua như nhng gic mơ trong khi ñng vàng cah c cht cao thêm mãi.

There was nothing for the dogs to do, save thehauling in of meat now and again that Thorntonkilled, and Buck spent long hours musing by the fire.The vision of the short-legged hairy man came to himmore frequently, now that there was little work to bedone; and often, blinking by the fire, Buck wanderedwith him in that other world which he remembered.

Lũ chó ch có gì ñ làm ngoài vic thnh thong kéov lán nhng con thú do Thoóctơn săn ñưc, và Bccó nhng bui nm dài trm ngâm hàng gi bên ñngla. Bây gi ñây, khi công vic ch có bao nhiêu, thìcnh mng v con ngưi lông lá chân ngn li hinv vi Bc thưng xuyên hơn; và thưng thưng,gia lúc nm yên chp mt nhìn ánh la, Bc li mơ thy mình lang thang cùng con ngưi y trong cái th

gii bên kia mà Bc hi tưng li.

The salient thing of this other world seemed fear.When he watched the hairy man sleeping by the fire,head between his knees and hands clasped above,Buck saw that he slept restlessly, with many startsand awakenings, at which times he would peer fearfully into the darkness and fling more wood uponthe fire. Did they walk by the beach of a sea, wherethe hairy man gathered shellfish and ate them as he

gathered, it was with eyes that roved everywhere for hidden danger and with legs prepared to run like thewind at its first appearance. Through the forest theycrept noiselessly, Buck at the hairy man's heels; andthey were alert and vigilant, the pair of them, earstwitching and moving and nostrils quivering, for theman heard and smelled as keenly as Buck. The hairyman could spring up into the trees and travel ahead asfast as on the ground, swinging by the arms fromlimb to limb, sometimes a dozen feet apart, letting go

ðc ñim ni bt ca cái th gii kia hình như là nis hãi. Khi Bc ñ ý nhìn con ngưi lông lá y ng bên ñng la, ñu ñt gia 2 gi và cái bàn tay ñan litrên ñu Bc thy gã ng không yên, nhiu ln gitmình tnh dy, và nhng lúc y gã thưng s hãi nhìnchm chm vào bóng ti và ném thêm ci vào ngnla. Nu gã cùng Bc ñi dc b bin nơi gã thưngnht si hn, nht ñâu ăn ñy, thì gã va ñi va ño

mt nhìn khp mi chn dè chng nhng mi ñe don np ñâu ñó, và ñôi chân sn sàng vt lên c chytháo thân ngay kh iva thy mi ñe do y ló ra. Nhng khi xuyên qua rng rm, gã cùng Bc bưcrón rén không 1 ting ñng, Bc bám gót gã: c 2 ñucnh giá, tnh táo, ñ phòng, ñôi tai vnh lên, gingit, l mũi php phng, bi con ngưi này nghe vàñánh hơi cũng thính ch kém gì Bc, Con ngưi lônglá này có th nhún mình nhy tót lên cây, và chuyncành ñi ti phía trưc cũng nhanh như ñi trên mt

Page 84: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 84/99

and catching, never falling, never missing his grip. Infact, he seemed as much at home among the trees ason the ground; and Buck had memories of nights of vigil spent beneath trees wherein the hairy manroosted, holding on tightly as he slept.

ñt, 2 cánh tay ñánh ñu tung ngưi t cành này sangcành khác có khi cách nhau ñn mươi b, thoăn thot buông ch này bt ch n, không bao gi rơi ngã,không bao gi bt ht. Trên thc t, hình như gã  trên cây cũng thoi mái ch kém gì trên mt ñt; vàBc mưng tưng ra trong ký c nhng ñêm Bcthc trng nm ch dưi gc cây, bên trên là conngưi lông lá ñang bám cht vào cành cây nm ng.

And closely akin to the visions of the hairy man wasthe call still sounding in the depths of the forest. Itfilled him with a great unrest and strange desires. Itcaused him to feel a vague, sweet gladness, and hewas aware of wild yearnings and stirrings for heknew not what. Sometimes he pursued the call intothe forest, looking for it as though it were a tangiblething, barking softly or defiantly, as the mood mightdictate. He would thrust his nose into the cool woodmoss, or into the black soil where long grasses grew,and snort with joy at the fat earth smells; or he wouldcrouch for hours, as if in concealment, behindfungus-covered trunks of fallen trees, wide-eyed andwide-eared to all that moved and sounded about him.It might be, lying thus, that he hoped to surprise thiscall he could not understand. But he did not knowwhy he did these various things. He was impelled todo them, and did not reason about them at all.

Và có 1 th luôn gn cht vi cnh mng v conngưi lông lá y là ting gi, cái ting gi c vang lêntrong rng thm. Mi ln nghe ting gi y là lòngBc tràn ngp 1 ni xao xuyn bi hi và nhng hammun kỳ l. Nó mang ñn cho Bc 1 nim vui mơ hmà thú v, và Bc nhn thy trong lòng mình sôi lêncung nhit bao ni khát khao mong mun nhngñiu mà Báac không rõ là ñiu gì. Thnh thong Bcvùng dy chy vào rng ñui theo ting gi, sc tìmnó như th nó là 1 vt có th s mó ñưc, va chyva sa nh tng ting nh hoc sa vi v tháchthc, tuỳ theo tâm trng thay ñi tng lúc. Có lúc Bcthc mũi vào các tng rêu mát lnh bám trên thân câyhay vào lp ñt ñen dưi bãi c ng, và kht kht viv vui sưng khi ngi thy mùi ñt m màng; hoccó lúc nó nm thu mình hàng gi sau nhng thân câyñ ñy nm mc, như ñ n np, rình mi, giươngmt ging tai theo dõi mi s chuyn ñng và miting thóc thách xung quanh nó. Có th bng cách

nm rình như vy, nó hy vng s bt cht bt gpñưc cái ting gi mà nó không hiu ni ñó. Nhưngkhông, nó không bit ti sao nó li làm mi ñiu nhưvy. Có 1 cái gì ñó buc nó phi làm th, và nó tuytnhiên không lý gii ñưc.

Irresistible impulses seized him. He would be lyingin camp, dozing lazily in the heat of the day, whensuddenly his head would lift and his ears cock up,intent and listening, and he would spring to his feet

and dash away, and on and on, for hours, through theforest aisles and across the open spaces where theniggerheads bunched. He loved to run down drywatercourses, and to creep and spy upon the bird lifein the woods. For a day at a time he would lie in theunderbrush where he could watch the partridgesdrumming and strutting up and down. But especiallyhe loved to run in the dim twilight of the summer midnights, listening to the subdued and sleepymurmurs of the forest, reading signs and sounds as

 Nó chu tác ñng ca nhng lc thôi thúc không thcưng li ni. Có nhng khi ñang nm dài vô tích strong khu ñóng tri ng gà ng gt dưi ánh nng máp ban ngày, nó ñt nhiên ct ñu, vnh tai chăm chú

lng nghe, ri bt dy và lao ñi, và c th lao ti, laoti mãi, hàng my ting lin, theo nhng li h giacây rng và qua nhng bãi trng ñy nhng cm clác. Nó thích chy xuôi nhng dòng sui khô cn, vàthích rón rén theo dõi cuc sng ca chim chóc trongrng. Có khi c ngày lin nó nm trong bi rm, tnơi n np này nó có th quan sát nhng chú gà gô gõnhp liên hi và khnh khng ñi ñi li li. Nhưng nóñc bit thích chy trong bóng ti l m vào lúc nañêm mùa h, ging tai nghe ting rì rm lng du và

Page 85: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 85/99

man may read a book, and seeking for the mysterioussomething that called--called, waking or sleeping, atall times, for him to come.

 bun ng ca núi rng, dc nhng tín hiu và nhngâm thanh như con ngưi ñc cun sách, và sc tìmcái vt huyn bí nào ñó ñã ct lên ting gi - gi nóñn, gi vào mi lúc, c lúc ñang thc, c lúc ñangng.

One night he sprang from sleep with a start,

eager-eyed, nostrils quivering and scenting, his mane bristling in recurrent waves. From the forest came thecall (or one note of it, for the call was many noted),distinct and definite as never before,--a long-drawnhowl, like, yet unlike, any noise made by husky dog.And he knew it, in the old familiar way, as a soundheard before. He sprang through the sleeping campand in swift silence dashed through the woods. As hedrew closer to the cry he went more slowly, withcaution in every movement, till he came to an open place among the trees, and looking out saw, erect onhaunches, with nose pointed to the sky, a long, lean,timber wolf.

Ri 1 ñêm n, nó ñang ng bng git ny mình bt

dy, ñôi mt rc lên háo hc, cánh mũi rung ñng php phng ñánh hơi, bm lông dng lên tng hinhư sóng cun. T trong rng sâu vng ti ting gi(hay có th nói là 1 âm tit ca nó, bi ting gi cónhiu âm tit khác nhau), minh bch và rõ ràng hơn bao gi ht - 1 ting hú kéo dài, nghe ging nưhng licũng không ging bt kỳ ting kêu nào ca loài chómà nó ñã tng nghe thy thu trưc. Bc vt ra khikhu tri ñang yên gic lng l lao vun vút ñi qua cáckhu rng. Ting hú càng gn li, Bc gim dn tcñ, thn trng trong tng c ñng, nó nhìn ra, thì kìa,trưc mt nó 1 vt ngi chm hm, 1 con sói xámthân dài, gy guc, ñang rưm thng mình, ghchmõm lên tri.

He had made no noise, yet it ceased from its howlingand tried to sense his presence. Buck stalked into theopen, half crouching, body gathered compactlytogether, tail straight and stiff, feet falling withunwonted care. Every movement advertisedcommingled threatening and overture of friendliness.

It was the menacing truce that marks the meeting of wild beasts that prey. But the wolf fled at sight of him. He followed, with wild leapings, in a frenzy toovertake. He ran him into a blind channel, in the bedof the creek where a timber jam barred the way. Thewolf whirled about, pivoting on his hind legs after the fashion of Joe and of all cornered husky dogs,snarling and bristling, clipping his teeth together in acontinuous and rapid succession of snaps.

Bc ti ñây không h gây ra 1 ting ñng, y th màcon vt kia ngng bt ting hú và ñánh hơi c tìmcách phát hin ra nó. Bc rón rén bưc ra bãi trng,hơi rún mình xung, toàn thân thu ht li thành 1khi chc nch, ñuôi dui thng cng ñ, chân khuuxung trong tư th thn trng khác thưng. Mi c

ñng ca Bc biu hin 1 thái ñ va ñe do, va t ýmun làm thân. Chính ñó là cái kiu hoà hoãn tmthi nhưng cha ñng s ñe do, nó là du hiu ñctrưng ca nhng cuc chm trán gia nhng con dãthú trên ñưng ñi săn mi. Nhưng con chó sói vivàng b chy khi va trông thy Bc, Bc phóngtheo, nhy nhng bưc dài ñiên cung quyt ra scñui kp hn. Bc dn hn vào 1 cái li ct, gia lòng1 nhánh sui con, nơi có nhng gc cây ken nhau dàychi chít chn nghn ñưng. Con sói quay ngot li,tr trên 2 chân sau ñ xoay mình theo kiu ca Jô vàmi con chó étkimô khác khi b cùng ñưng, gmthét và lông dng ñng, 2 hàm răng vp nhanh vàonhau liên tip.

Buck did not attack, but circled him about andhedged him in with friendly advances. The wolf wassuspicious and afraid; for Buck made three of him inweight, while his head barely reached Buck'sshoulder. Watching his chance, he darted away, and

Bc không tin công, ch lưn vòng bao quanh hnñón chn hn li vi thái ñ t ý mun làm thân. Consói nghi hoc và s hãi: bi Bc to gp 3 hn, ñuhn ch va chm vai Bc. Nhè lúc Bc sơ h, hnvt ra ngoài phóng ñi. Th là cuc săn ñui li tip

Page 86: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 86/99

the chase was resumed. Time and again he wascornered, and the thing repeated, though he was in poor condition, or Buck could not so easily haveovertaken him. He would run till Buck's head waseven with his flank, when he would whirl around at bay, only to dash away again at the first opportunity.

tc. Ht ln này ñn ln khác, hn li b Bc ñui dnvào nơi cùng ñưng, ri s vic li c din ñi din linhư cũ, mc dù hn trong tình trng yu th, mànu hn không yu th thì Bc cũng không d gì ñuikp hn. Hn c chy cho ñn khi thy ñu ca Bcnhô lên ñn ngang sưn hn là hn quay ngot li gikhông cho Bc chm vào hn, ñ ri li vt ra bchy ngay khi chp ñưc cơ hi ñu tiên.

But in the end Buck's pertinacity was rewarded; for the wolf, finding that no harm was intended, finallysniffed noses with him. Then they became friendly,and played about in the nervous, half-coy way withwhich fierce beasts belie their fierceness. After sometime of this the wolf started off at an easy lope in amanner that plainly showed he was goingsomewhere. He made it clear to Buck that he was tocome, and they ran side by side through the sombretwilight, straight up the creek bed, into the gorgefrom which it issued, and across the bleak dividewhere it took its rise.

 Nhưng cui cùng, cuc ñui bám dai dng ca Bc ñãñưc ñn ñáp. Con chó sói thy di phương không cóý gì mun hi hn, rt cuc ñã hít mũi vi Bc. Thlà chúng ñánh bn vi nhau, và ñùa gin bên nhauvi cái v hay ht hong và có phn rt rè mà thú dthưng biu hin ra bên ngoài, làm ngưi ta có thnhm không rõ bn cht hung d ca chúng. Sau khinó ñùa vi nhau 1 lát, con chó sói b ñi, ung dungchy nhng bưc dài nhún nhy nhp nhàng vi 1cung cách t ra hn ñang nhm ñi ti 1 nơi nào ñó.Hn li t ý vi Bc là hn mun Bc cùng ñn nơiñó vi hn, và chúng chy bên nhau trong bóng tim m, ngưc sut theo lòng sui, ñi vào hm núinơi con sui chy ra, và vưt qua ñưng phân thuhoang vng nơi con sui bt ngun.

On the opposite slope of the watershed they camedown into a level country where were great stretchesof forest and many streams, and through these great

stretches they ran steadily, hour after hour, the sunrising higher and the day growing warmer. Buck waswildly glad. He knew he was at last answering thecall, running by the side of his wood brother towardthe place from where the call surely came. Oldmemories were coming upon him fast, and he wasstirring to them as of old he stirred to the realities of which they were the shadows. He had done this thing before, somewhere in that other and dimlyremembered world, and he was doing it again, now,running free in the open, the unpacked earthunderfoot, the wide sky overhead.

Qua sưn dc bên kia ñưng phân thu, chúng taxung 1 vùng bng phng, có nhng di rng ln vànhiu khe sui, và c th mi mit chy qua các di

rng y ht gi này sang gi khác. Mt tri lên cao vàkhí tri m dn. Bc vui sưng như ngây như di. Nó bit th là cui cùng nó ñã ñáp li ting gi, nó ñangchy bên cnh k anh em rut tht chn núi rng, và phía chc chn là nơi xut x ca ting gi. Nhưngký c t thu c xưa ñang kéo v vi nó nhanh chóngvà lòng nó ñang náo nc vi nhng ký c y, cũngging nhng ñiu thc ti mà chính các ký c xa xưay là cái bóng lng theo. Nó ñã sng nhng giây phútnhư th này thu trưc, ñâu ñó trong cái th gii kiamà nó ñang l m hi tưng li, và gi ñây nó liñưc sng nhng giây phút như vy, t do chy thênhthênh gia cõi thiên nhiên khoáng ñãng, dưi chân làmt ñt còn tinh khôi nguyên vn, và trên ñu là butri m rng bao la.

They stopped by a running stream to drink, and,stopping, Buck remembered John Thornton. He satdown. The wolf started on toward the place fromwhere the call surely came, then returned to him,

Chúng dng li bên 1 dòng sui róc rách chy ñung nưc. Và khi dng li, Bc sc nh ti GiônThoóctơn. Nó ngi xung ti ch, con sói tip tc ñiti trưc, li quay li vi Bc, hít mũi vi Bc và làm

Page 87: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 87/99

sniffing noses and making actions as though toencourage him. But Buck turned about and startedslowly on the back track. For the better part of anhour the wild brother ran by his side, whining softly.Then he sat down, pointed his nose upward, andhowled. It was a mournful howl, and as Buck heldsteadily on his way he heard it grow faint and fainter until it was lost in the distance.

nhng ñng tác như ñ khuyn khích Bc. NhưngBc quay ñng sau và t t lui tr v theo li cũ.Trong gn 1 ting ñng h, con chó hoang anh emchy lui theo bên cnh Bc, va chy va khe khkêu ư , ri hn ngi xung hch mõm lên tri, trulên 1 ting dài. Ting tru sao mà thê thm, Bc ctip tc mi mit chy tr v không quay li, nó ngheting hú kia mi lúc 1 nh dn, nh dn ri mt hút   phía sau xa.

John Thornton was eating dinner when Buck dashedinto camp and sprang upon him in a frenzy of affection, overturning him, scrambling upon him,licking his face, biting his hand--"playing the generaltom-fool," as John Thornton characterized it, thewhile he shook Buck back and forth and cursed himlovingly.

Giôn Thoóctơn ñang ăn ba ti thì Bc lao vào khutri và nhy b vào anh trong 1 cơn lc thương yêunhư ñiên như di, ñy anh lt nhào, trèo lên ngưianh lim mt anh, ngom ly bàn tay anh - chơi cáitrò ông tưng ngc, như Giôn Thoóctơn thưngmnh danh cho li biu th y - còn Thoóctơn thì ômly nó lc, ño ti ño lui và ra yêu nó.

For two days and nights Buck never left camp, never let Thornton out of his sight. He followed him aboutat his work, watched him while he ate, saw him intohis blankets at night and out of them in the morning.But after two days the call in the forest began tosound more imperiously than ever. Buck'srestlessness came back on him, and he was haunted by recollections of the wild brother, and of thesmiling land beyond the divide and the run side byside through the wide forest stretches. Once again hetook to wandering in the woods, but the wild brother came no more; and though he listened through longvigils, the mournful howl was never raised.

Trong sut 2 ngày ñêm, Bc không ri khu tri ñnna bưc, không h ñ Giôn Thoóctơn ri khi tmmt ca nó. Nó qun quít quanh anh trong khi anhlàm vic, chăm chú quan sát anh khi anh ăn, ñưa mttrông theo anh chui vào chăn ñi ng, và ch ñón nhìnanh bui sáng thc dy t trong chăn chui ra. Nhưng sau 2 ngày y, ting gi trong rng sâu li btñu vang lên thúc gic khn thit hơn bao gi ht,Bc li bn chn tr li, ñu óc li tơ tưng ñn hìnhnh con chó hoang anh em, ñn vùng ñt tươi ñp ñysc quyn rũ bên kia ñưng phân thu, và ñn cái bui chy sóng ñôi bên nhau qua nhng di rng rngln. Th là ln na, nó li lao vào rng lang thang htnơi này ñn nơi khác, nhưng k anh em chn hoangdã không tr li vi nó na, và mc dù có chú ý lngtai nghe sut nhiu ñêm dài thao thc, ting hú nãonùng kia không còn bao gi ct lên tr li.

He began to sleep out at night, staying away fromcamp for days at a time; and once he crossed the

divide at the head of the creek and went down intothe land of timber and streams. There he wanderedfor a week, seeking vainly for fresh sign of the wild brother, killing his meat as he travelled and travellingwith the long, easy lope that seems never to tire. Hefished for salmon in a broad stream that emptiedsomewhere into the sea, and by this stream he killeda large black bear, blinded by the mosquitoes whilelikewise fishing, and raging through the foresthelpless and terrible. Even so, it was a hard fight, and

 Nó bt ñu ng ñêm ngoài rng và có khi ñn myngày lin nó b ñi khi khu tri. 1 ln nó vưt qua

ñưng phân thu ñu ngun nưc và chy xungvùng ñt có nhiu cây to, và nhiu khe sui, ti ñó nólang thang trong sut 1 tun ñ tìm kim du vt cak anh em nơi hoang dã, nhưng vô vng. Nó va ñiva săn mi ñ ăn, và trên ñưng nay ñây mai ñó nókhoan thai chy nhng bưc dài nhún nhy nhpnhàng hình như không bao gi bit mt. Nó săn btcá hi trong 1 dòng sui rng ñang trút ra ñâu ñây nơi bin c, và cnh dòng sui này nó git cht 1 con guñen to ln. Con gu này cũng ñang bt cá như nó thì

Page 88: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 88/99

it aroused the last latent remnants of Buck's ferocity.And two days later, when he returned to his kill andfound a dozen wolverenes quarrelling over the spoil,he scattered them like chaff; and those that fled lefttwo behind who would quarrel no more.

 b mui xúm li ñt mù c mt, và gia lúc này thìBc b tn công. Gu ta ñã gm thét d di phóng quarng rm b chy, nom tht khng khip nhưng hoàntoàn bt lc. Mc dù vy, cuc chin ñu cũng khágay go, và trn ñánh quyt lit này ñã khơi dy htnhng tàn dư tim tàng cui cùng ca tính hung dtruyn li bên trong Bc. Và 2 ngày sau, khi Bc tr lên bên con vt nó ñã git cht, nhìn thy khongchc con chn gulô ñang tranh giành nhau ăn xác conmi, nó ñã xông vào ñánh lũ chn chy tan tác b li2 con gc xung ñy không còn bao gi bit tranhgiành gì na.

The blood-longing became stronger than ever before.He was a killer, a thing that preyed, living on thethings that lived, unaided, alone, by virtue of his ownstrength and prowess, surviving triumphantly in ahostile environment where only the strong survived.Because of all this he became possessed of a great pride in himself, which communicated itself like acontagion to his physical being. It advertised itself inall his movements, was apparent in the play of everymuscle, spoke plainly as speech in the way he carriedhimself, and made his glorious furry coat if anythingmore glorious. But for the stray brown on his muzzleand above his eyes, and for the splash of white hair that ran midmost down his chest, he might well have been mistaken for a gigantic wolf, larger than the

largest of the breed. From his St. Bernard father hehad inherited size and weight, but it was his shepherdmother who had given shape to that size and weight.His muzzle was the long wolf muzzle, save that waslarger than the muzzle of any wolf; and his head,somewhat broader, was the wolf head on a massivescale.

Tính thèm khát máu tươi ñã tri dy bên trong Bcmnh hơn bao gi ht. Nó ñã thành 1 k chuyên gitchóc, 1 vt săn mi, sng bng tht nhng vt sngñang ñi l loi và cô th, nh chính sc mnh và sdũng cm ca bn thân mình, tn ti oanh lit bngchin thng trong 1 môi trưng cu ñch, mà ñó chcó k mnh mi tn ti. Do tt c nhng ñiu y,trong lòng nó phát sinh 1 nim kiêu hãnh ln lao v bn thân mình, nim kiêu hãnh này truyn lan như 1s nhim lây sang phn vt cht ca cơ th nó. Nimkiêu hãnh y t phô bày trong mi ñng tác ca nó,th hin rõ ràng trong li vn ñng ca tng cơ bp,din ñt minh bch như li nói trong cung cách ñiñng ca nó, và làm cho b lông dày lng ly ca nónhư có phn thêm lng ly. Nu không có my ñm

nâu lc lõng mõm nó và phía trên ñôi mt, và cáivt lông trng chy dc chính gia c nó, thì ngưita rt có th nhm tưng nó là 1 con chó sói khng l,ln hơn c con nht ca dòng h nhà sói. Nó k thañưc cái vóc và trng lưng ca b nó thuc nòiXanh Bécna nhưng chính là m nó, thuc nòi chóchăn cu, ñã di truyn li cái hình dáng cho tm vócy và trng lưng y. Mõm nó là cái mõm dài ca nòisói, ch khác là nó ln hơn mõm ca bt kỳ con chósói nào; và cái ñu ca nó ñích th là hình dng 1 cáiñu chó sói phóng ñi.

His cunning was wolf cunning, and wild cunning; hisintelligence, shepherd intelligence and St. Bernardintelligence; and all this, plus an experience gained inthe fiercest of schools, made him as formidable acreature as any that intelligence roamed the wild. Acarnivorous animal living on a straight meat diet, hewas in full flower, at the high tide of his life,overspilling with vigor and virility. When Thornton

Cái khôn ranh ca nó là cái khôn ranh ca loài sói, 1th khôn ranh man r; cái thông minh ca nó là cáithông minh ca nòi chó chăn cu kt hp vi cáithông minh ca nòi Xanh Bécna; và tt c nhng cáiñó cng vi kinh nghim ñã thu lưm ñưc trongtrưng ñi hung bo nht, ñã bin nó thành 1 sinh vtcũng ghê gm như bt kỳ th sinh vt nào lang thanggia nơi hoang dã. Là 1 nòi ăn tht, ngày ngày sng

Page 89: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 89/99

 passed a caressing hand along his back, a snappingand crackling followed the hand, each hair discharging its pent magnetism at the contact. Every part, brain and body, nerve tissue and fibre, waskeyed to the most exquisite pitch; and between all the parts there was a perfect equilibrium or adjustment.To sights and sounds and events which requiredaction, he responded with lightning-like rapidity.Quickly as a husky dog could leap to defend fromattack or to attack, he could leap twice as quickly. Hesaw the movement, or heard sound, and responded inless time than another dog required to compass themere seeing or hearing. He perceived and determinedand responded in the same instant. In point of fact thethree actions of perceiving, determining, andresponding were sequential; but so infinitesimal werethe intervals of time between them that they appearedsimultaneous. His muscles were surcharged with

vitality, and snapped into play sharply, like steelsprings. Life streamed through him in splendid flood,glad and rampant, until it seemed that it would bursthim asunder in sheer ecstasy and pour forthgenerously over the world.

 bng tht ăn sng nut tươi ngay khi săn bt ñưc,Bc ñang trong thi kỳ phát trin rc r nht, ngntriu cao ca cuc ñi mình, tràn tr sc mnh và khíth. Mi khi Giôn Thoóctơn lưt bàn tay vut ve dcsng lưng nó, thì tng si lông ñã tích ây t ñin bchm vào lin phóng ñin phát ra nhng ting tanhtách nh theo bàn tay vut ti. Mi 1 b phn, t bnão ñn cơ th, t mô thn kinh ñn th tht, ñuñưc làm cho thích ng vi ñ nhy bén cao nht; vàgia tt c các b phn y, có 1 s cân bng và ñiuchnh cho ăn ý ñn mc hoàn ho. Khi bt gp 1 cnhtưng, ting ñng hoc s vic gì ñòi hi phi phnng, nó lp tc phn ng nhanh như chp. ð chngli 1 cuc tn công hoc ñ tn công, 1 con chóétkimô bt nhy nhanh là th, vy mà Bc còn btnhy nhanh gp ñôi. Thi gian ñ nó nhìn thy 1chuyn ñng hoc ñ nghe thy 1 ting gì ñó, ri phn ng, tt c ch trong chp mt, còn ngn hơn c

thi gian cn thit cho bt kỳ con chó nào khác ñcho kp nhìn thy hoc nghe thy. Nó va nhn thc,va quyt ñnh, va phn ng cùng 1 lúc. Thc ra thì3 hot ñng nhn thc, quyt ñnh và phn ng là ktip nhau; th nhưng khong cách thi gian gia cácvic y ñu vô cùng ngn ngi nên có v như 3 vicdin ra ñng thi. Các bp tht ca nó tha sinh lc,sn sàng bt ny lao vào hành ñng, nhy như nhnglò xo thép. S sng trào dâng trong mình nó như 1ngn triu tưng bng, hân hoan, sôi sc, dâng lên mãiñn mc tưng chng như có th làm nó v tung ra

tng mnh trong trng thái ngây ngt thoát bung rakhi bn thân mình, ñ dòng sinh lc kia tuôn tràotràn tr hào phóng ra khp mi no ca cõi ñi.

"Never was there such a dog," said John Thorntonone day, as the partners watched Buck marching outof camp.

- Chưa bao gi có 1 con chó như nó! - 1 hôm GiônThoóctơn ñã phi tht lên như vy, trong khi anhcùng các bn phưng dõi theo Bc ñang bưc ra khikhu tri.

"When he was made, the mould was broke," saidPete.

- Khi ông To ñúc ra nó thì cái khuôn b v - Piti tipli.

"Py jingo! I t'ink so mineself," Hans affirmed. - Ôi ly Chúa! Tôi cũng nghĩ như các anh vy ñó -Hendơ xác nhn.

They saw him marching out of camp, but they did notsee the instant and terrible transformation which took  place as soon as he was within the secrecy of the

H nhìn thy nó bưc ra khi khu tri, nhưng hkhông nhìn thy s bin ñi ñt ngt và ghê gm ñãdin ra ngay khi nó va khut trong màn bí mt ca

Page 90: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 90/99

forest. He no longer marched. At once he became athing of the wild, stealing along softly, cat-footed, a passing shadow that appeared and disappearedamong the shadows. He knew how to take advantageof every cover, to crawl on his belly like a snake, andlike a snake to leap and strike. He could take a ptarmigan from its nest, kill a rabbit as it slept, andsnap in mid air the little chipmunks fleeing a secondtoo late for the trees. Fish, in open pools, were nottoo quick for him; nor were beaver, mending their dams, too wary. He killed to eat, not fromwantonness; but he preferred to eat what he killedhimself. So a lurking humor ran through his deeds,and it was his delight to steal upon the squirrels, and,when he all but had them, to let them go, chatteringin mortal fear to the treetops.

núi rng. ðn nơi ñó là nó không bưc ra na. Ngaytc khc nó bíên thành 1 vt ca hoang dã, len lénlun ti nh nhàng, bưc chân êm như mèo, tr thành1 cái bóng ñen thp thoáng lưt qua, khi n khi hingia nhng bóng ñen khác. Nó bit cách li dng mivt che khut, trưn sát bng xung ñt như con rn,và cũng như con rn, nó bit cách xut kỳ bt ý btnhy vt lên tn công. Nó có th lôi c 1 chú gà gô ttrong t ra, git cht 1 con th ñang ng, và chp gngia lưng chng không khí nhng chàng sóc chut bénh ñang vt lên nhưng ch vì chm chân có 1 tíchtc nên chưa kp bám ñưc vào thân cây leo lên chythoát. C cá li trong vũng trng không pi là quánhanh ñi vi nó; mà hi ly luôn be b ñp ñp cũngkhông phi là quá cnh giác ñ phòng ñn ni nókhông tóm ñưc. Nó git các thú vt khác là ñ ăntht, ch không phi ñ ñùa gin; nhưng ăn nhng vtgì t nó git ñưc thì nó vn thích hơn. Do vy, có 1

th tinh nghch ngm ngm trogn hành ñng ca nó,và nó rt khoái cái trò lên ti sát nách nhng chú sóc,ri ñn khi chc chn là nó chp ñưc chúng ngon ơ,chúng không tài nào thoát ñưc thì nó li tha chochúng, làm cho các chú sóc hong s ht hn ht víaleo tót lên ngn cây, chí chóc mãi.

As the fall of the year came on, the moose appearedin greater abundance, moving slowly down to meetthe winter in the lower and less rigorous valleys.

Buck had already dragged down a stray part-growncalf; but he wished strongly for larger and moreformidable quarry, and he came upon it one day onthe divide at the head of the creek. A band of twentymoose had crossed over from the land of streams andtimber, and chief among them was a great bull. Hewas in a savage temper, and, standing over six feetfrom the ground, was as formidable an antagonist aseven Buck could desire. Back and forth the bulltossed his great palmated antlers, branching tofourteen points and embracing seven feet within the

tips. His small eyes burned with a vicious and bitter light, while he roared with fury at sight of Buck.

Mùa thu ñã ti, nai sng Bc M xut hin nhiuhơn, chuyn dn xung phía dưi ñ ñón mùa ñông  nhng thung lũng thp, nơi khí hu ñ khc nghit

hơn. Bc ñã h ñưc 1 con nai choai lc ñàn. Nhưngnó li ht sc thèm mun nhng con mi to hơn vàghê gm hơn, và 1 hôm nó ñã bt gp ñưc 1 conñúng như nó mong ưc ti ñưng phân thu ñungn sui. 1 ñàn 20 con nai sng ñã t vùng ñt cónhiu cây to và khe sui kéo sang, và chúa t ñu ñànlà 1 gã nai ñc to ln. Gã này ñang trong cơn thnhn d tn, và vi thân hình sng sng ñng cao hơnsáu b, gã qu là 1 ñi th ghê gm mà Bc có thmơ ưc. Gã nai ñưc ht ti ño lui b sng to lnxoè thành hình chân vt, chĩa ra 14 mũi và dang rng

ñn 7 b t mút bên này sang mút bên kia. Khi nhìnthy Bc, ñôi mt ti hí ca gã rc lên 1 ánh la ác ñcvà quyt lit; và gã rng lên gin d.

From the bull's side, just forward of the flank, protruded a feathered arrow-end, which accountedfor his savageness. Guided by that instinct whichcame from the old hunting days of the primordialworld, Buck proceeded to cut the bull out from the

mt bên thân ca gã, ngay phía trưc sưn, thòi rañon ñuôi ca 1 mũi tên cm lông chim, thì ra chínhvì cái này mà gã sinh ra ñiên gin ñn như vy.ðưc s dt dn ca cái bn năng truyn li t nhngngày săn bt trong th gii nguyên thu xa xưa, Bc

Page 91: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 91/99

herd. It was no slight task. He would bark and danceabout in front of the bull, just out of reach of thegreat antlers and of the terrible splay hoofs whichcould have stamped his life out with a single blow.Unable to turn his back on the fanged danger and goon, the bull would be driven into paroxysms of rage.At such moments he charged Buck, who retreatedcraftily, luring him on by a simulated inability toescape. But when he was thus separated from hisfellows, two or three of the younger bulls wouldcharge back upon Buck and enable the wounded bullto rejoin the herd.

tìm cáhc tách con nai ñc kia ra khi ñàn. ðó không phi là vic d. Bc va sa va nhy nhót quanhqun trưc mt gã nai ñc, va vn ngoài tm ca bsng to ln và b móng loe kinh khng ch cn bcho nó 1 ñòn thôi là ñ làm nó ñi ñt. Không th nàodt ra khi cái vt tai tác nguy him có răng nanh kiañ mà tip tc ñi, gã nai ñc ni nhng cơn ñiên ginñn cc ñim. Nhng lúc ni ñiên lên, gã lao vào tncông Bc, nhưng Bc láu cá rút lui, dù gã leo theo bng cách gi v làm ra v như không th nào chythoát ni. Nhưng mi khi gã nai vì vy mà tách ra xakhi ñàn, thì li có 2 3 con nai ñc khác tr hơn quaylui xông vào tn công Bc, giúp cho gã nai ñc bthương có th tr li theo ñàn.

There is a patience of the wild--dogged, tireless, persistent as life itself--that holds motionless for endless hours the spider in its web, the snake in itscoils, the panther in its ambuscade; this patience belongs peculiarly to life when it hunts its livingfood; and it belonged to Buck as he clung to the flank of the herd, retarding its march, irritating the young bulls, worrying the cows with their half-growncalves, and driving the wounded bull mad withhelpless rage. For half a day this continued. Buck multiplied himself, attacking from all sides,enveloping the herd in a whirlwind of menace,cutting out his victim as fast as it could rejoin its

mates, wearing out the patience of creatures preyedupon, which is a lesser patience than that of creatures preying.

Có 1 th tính kiên nhn ca hoang dã - rt bn bkhông bit mt mi, gan lì như chính bn thân ssng vy - th tính kiên nhn ñã gi cho con vt ch mi im phăng phc t gi này sang gi khác nhưtrong thi gian vô tn: con nhn gia cái mng tơ,con rn trong tư th cun vòng, con báo ti nơi mai phc; cái th kiên nhn này là thuc tính ca s sngkhi s sng săn bt 1 s sng khác làm thc ăn chomình; và th kiên nhn này cũng là thuc tính caBc khi Bc bám rit bên sưn ñàn nai, cn tr làmchm cuc hành quân ca chúng, chc tc nhng connai ñc tr, quy rày nhng con nai cái vi lũ naichoai lo ño theo sau, và làm cho gã nai ñc b

thương kia phát ñiên lên trong cơn thnh n bt lc.Trong sut na ngày tri, s vic c th tip din,Bc tăng cưng ñ ca mình lên gp bi, tn công tmi phía, vây bc ly ñàn nai trong 1 cơn lc ñe do,tìm cách tách nn nhân ca nó ra khi ñàn mi khi gãva kp tr li nhp bn vi lũ nai ñàn, làm hao kitdn s kiên nhn ca nhng sinh vt b săn vnkhông bn b ñưc bng s kiên nhn ca nhng sinhvt ñi săn.

As the day wore along and the sun dropped to its bedin the northwest (the darkness had come back and thefall nights were six hours long), the young bullsretraced their steps more and more reluctantly to theaid of their beset leader. The down-coming winter was harrying them on to the lower levels, and itseemed they could never shake off this tirelesscreature that held them back. Besides, it was not thelife of the herd, or of the young bulls, that wasthreatened. The life of only one member was

 Ngày tàn dn và ông mt tri tt xung nơi yên nghca mình phía chân tri Tây Bc (my hôm nay bóngti ñã li quay v nơi ñây, và ñêm mùa thu kéo dài 6ting). Nhng chàng nai ñc tr mi lúc 1 mincưng hơn trong vic quay lui h tr cho gã nai ñuñàn b vây hãm. Mùa ñông ñang lan xung dn, thúcchúng mau chân ñi ti nhng ro ñt thp hơn, v lichúng thy hình như chúng không bao gi có th tngkh ñi ñưc cái sinh vt không h bit mt mi kiañang kìm chân chúng li. Hơn na không phi là tính

Page 92: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 92/99

demanded, which was a remoter interest than their lives, and in the end they were content to pay the toll.

mnh ca c ñàn hay tính mnh ca lũ nai ñc tr bñe do, mà ch có 1 thành viên ca ñàn b ñòi npmng, ñiu ñó không ñáng quan tâm bng chính cáimng ca chúng, và th là cui cùng chúng bng lòngnp món tin mãi l y.

As twilight fell the old bull stood with lowered head,

watching his mates--the cows he had known, thecalves he had fathered, the bulls he had mastered--asthey shambled on at a rapid pace through the fadinglight. He could not follow, for before his nose leapedthe merciless fanged terror that would not let him go.Three hundredweight more than half a ton heweighed; he had lived a long, strong life, full of fightand struggle, and at the end he faced death at theteeth of a creature whose head did not reach beyondhis great knuckled knees.

Khi bóng hoàng hôn trùm xung, gã nai ñc già ñng

lng, ñu cúi thp, ñưa mt dõi theo nhng bn cùngñàn - nhng nàng nai cái mà gã ñã thân thuc, nhng bé nai con mà gã ñã sinh ra, nhng chàng nai tr màgã ñã thng lĩnh - trong khi chúng lóng ngóng bưcgp trong ánh chiu ñang m dn. Gã không th chytheo bi vì trưc mũi gã cái mi ñe do khng khipcó răng nanh không thương xót kia vn c nhy nhót,không chu buông tha gã. Gã nng ñn hơn 600 ký,gã ñã sng 1 cuc ñi dài và dũng mãnh, ñy chinñu và vt ln, th mà cui cùng gã li ñi mt vicái cht nơi hàm răng ca 1 sinh vt mà cái ñu vưtchưa qúa khuu ñu gi to ln ca gã.

From then on, night and day, Buck never left his prey, never gave it a moment's rest, never permitted itto browse the leaves of trees or the shoots of young birch and willow. Nor did he give the wounded bullopportunity to slake his burning thirst in the slender trickling streams they crossed. Often, in desperation,he burst into long stretches of flight. At such timesBuck did not attempt to stay him, but loped easily athis heels, satisfied with the way the game was played,lying down when the moose stood still, attacking himfiercely when he strove to eat or drink.

T lúc ñó, sut ñêm sut ngày, Bc không bao gi rikhi con mi ca mình, không bao gi cho nó 1 giây phút nào ngh ngơi, không bao gi ñ cho nó gmñưc tí lá cây nào hoc tí chi non nào ca nhng cây bulô và liu mi mc. Bc cũng không ñ cho gã nai b thương có 1 cơ hi nào ñ làm du cơn khát cháyhng. Trong tình cnh tuyt vng, gã nai thưng ñtnhiên vùng chy nhng thoi dài. Nhng lúc y Bckhông tìm cách chn gã li, mà c ung dung chynhng bưc dài nhún nhy nhp nhàng bám sát gótgã, hài lòng vi kiu chơi cái trò y, ri khi gã naiñng lng thì nó nm xung ngh, khi gã c gng tìmcách ñ ăn ho ung thì nó tn công gã ác lit.

The great head drooped more and more under its treeof horns, and the shambling trot grew weak andweaker. He took to standing for long periods, withnose to the ground and dejected ears dropped limply;

and Buck found more time in which to get water for himself and in which to rest. At such moments, panting with red lolling tongue and with eyes fixedupon the big bull, it appeared to Buck that a changewas coming over the face of things. He could feel anew stir in the land. As the moose were coming intothe land, other kinds of life were coming in. Forestand stream and air seemed palpitant with their  presence. The news of it was borne in upon him, not by sight, or sound, or smell, but by some other and

Cái ñu to tưng mi lúc 1 gc xung thp hơn dưi b ngc ñ s, và bưc chy lóng ngóng mi lúc 1yu dn ñi. Gã ñã phi ñng lng hi lâu, mũi chúcxung ñt, ñôi tai chán nn cp xung rũ; và Bc

nh ñó có thêm thi gian ñ bn thân mình kimnưc ung và ngh x hơi. Gia nhng lúc này, trongkhi nm th hn hn, chic lưi ñ tươi thè dài và ñôimt ñan cht vào con nai ñc to ln, Bc bng cmthy hình như có 1 s thay ñi nào ñó ñang din ratrên b mt ca mi vt. Nó cm th ñưc 1 s xáoñng mi l truyn lan qua min này. Trong thi gianlũ nai sng kéo ñn nơi ñây, có nhng loài khác cas sng cũng ñang kéo ñn. C rng cây, khe sui, vàc không khí na, hình như ñu ñang php phng vì

Page 93: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 93/99

subtler sense. He heard nothing, saw nothing, yetknew that the land was somehow different; thatthrough it strange things were afoot and ranging; andhe resolved to investigate after he had finished the business in hand.

s có mt ca nhng loài ñó. Bc hoàn toàn tin vàocác tín hiu mách b o rng nhng loài ñó ñã xuthin, không phi bng mt nhìn, hay tai ngeh, haymũi ngi mà bng 1 th giác quan khác tinh t hơn.Qu là nó chng nghe thy gì, chng nhìn thy gì, thnhưng nó vn nhn ra là min ñt này có cái gì khangkhác, có nhng vt l ñang hot ñng và ñang ñi lùngkhp no; và nó quyt ñnh s tìm hiu xem sao saukhi kt thúc cái vic ñang làm d.

At last, at the end of the fourth day, he pulled thegreat moose down. For a day and a night he remained by the kill, eating and sleeping, turn and turn about.Then, rested, refreshed and strong, he turned his facetoward camp and John Thornton. He broke into thelong easy lope, and went on, hour after hour, never atloss for the tangled way, heading straight homethrough strange country with a certitude of directionthat put man and his magnetic needle to shame.

Cui cùng, ñn ht ngày th 4, nó h ñưc con nai toln ñ gc. Sut 1 ngày và 1 ñêm, nó li ñó bêncon mi nó ñã git ñưc, ăn tht nai ri ng, quanh ñiqun li ti ch. Th ri, sau khi ñã ñưc ngh ngơi,tnh táo khoan khoái và sung sc, nó quay ñu tr vkhu tri vi Giôn Thoóctơn. Nó si chân, nhy nhng bưc dài nhp nhàng thoi mái, c th chy mit tgi này sang gi khác, không bao gi phi lúng túngtìm li ñi gia tng tng lp lp ri rm phc tp canúi rng, nhm thng hưng v tri qua mi min ñtl, à xác ñnh phương hưng vi 1 s tin chc chínhxác ñáng ñ cho con ngưi và chic kim nam châmca mình phi ly làm h thn.

As he held on he became more and more consciousof the new stir in the land. There was life abroad in itdifferent from the life which had been therethroughout the summer. No longer was this fact borne in upon him in some subtle, mysterious way.The birds talked of it, the squirrels chattered about it,the very breeze whispered of it. Several times hestopped and drew in the fresh morning air in greatsniffs, reading a message which made him leap onwith greater speed. He was oppressed with a sense of calamity happening, if it were not calamity alreadyhappened; and as he crossed the last watershed anddropped down into the valley toward camp, he proceeded with greater caution.

Càng ñi ti, Bc mi lúc 1 nhn thy rõ hơn s xáoñng mi l trong min này. Khp nơi ñang có 1 ssng nào ñó khác vi s sng ñã tng có ñây trongsut mùa hè qua. Không còn ch là tin vào s kin ñóqua 1 s cm th tinh t và huyn bí na. Kìa lũ chimchóc ñang bàn tán v ñiu ñó, nhng chú sóc ñangkháo nhau xôn xao và c làn gió nh na cũng ñangthì thào mách bo. ðã my ln Bc dng li, hítnhng hơi dài gia lung không khí tươi mát buisáng, và ñc thy 1 tín hiu truyn ñn khin nó càngvt ti gp bưc nhanh hơn. Trong lòng nó nng trĩu1 cm giác là có 1 mi tai ho sp xy ra; và khi nóvưt qua ñưng phân nưc cui cùng ri tt xungkhong thung lũng dn v phia khu tri, nó tin ti 1

cách thn trng hơn.

Three miles away he came upon a fresh trail that senthis neck hair rippling and bristling, It led straighttoward camp and John Thornton. Buck hurried on,swiftly and stealthily, every nerve straining and tense,alert to the multitudinous details which told astory--all but the end. His nose gave him a varyingdescription of the passage of the life on the heels of which he was travelling. He remarked the pregnant

Cách khu tri 3 dm, nó cht thy 1 li mòn mi,khin cho lông c nó cun lên như sóng và dngngưc. Cái li mòn y dn thng ti phía tri, ti phíaGiôn Thoóctơn, Bc hi h chy, va phóng nhanhva lén lút giu mình, mi dây thn kinh căng thng,cnh giác chú ý ñn vô vàn chi tit ñang thut li 1câu chuyn - gn như ñn lúc kt thúc. Giác quan camũi nó tưng thut cho nó 1 bưc ñi qua ca cái s

Page 94: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 94/99

silence of the forest. The bird life had flitted. Thesquirrels were in hiding. One only he saw,--a sleek gray fellow, flattened against a gray dead limb so thathe seemed a part of it, a woody excrescence upon thewood itself.

sng mi l mà nó ñang bám ñui theo sát gót. Nó ñý thy s im lng ñy ý nghĩa ca núi rng. Cucsng ca chim chóc ñã vng teo. Nhng chú sóc ñãln trn ñi ñâu c. Nó ch thy có mi 1 chú - 1 chúsóc xám mưt mà, nm bép gí dán mình vào 1 cànhcây khô cũng màu xám, trông chú như là 1 phn cacành cây y, như 1 cái bưu g nhô lên trên thân g.

As Buck slid along with the obscureness of a glidingshadow, his nose was jerked suddenly to the side asthough a positive force had gripped and pulled it. Hefollowed the new scent into a thicket and found Nig.He was lying on his side, dead where he had draggedhimself, an arrow protruding, head and feathers, fromeither side of his body.

Trong khi Bc lưt ti âm thm như 1 cái bóng mũinó bng nhiên b git mnh sang 1 bên như th có 1lc thc s nào ñó ñã chp ly và kéo sang. Nó vi bám theo cái mùi mà nó va ñánh hơi thy, ln vào 1 bi rm và nhìn thy Ních. Ních ñã cht sau khi ltñưc vào ñó, xác nm nghiêng, 1 mũi tên xuyên quathòi c ñu và ñon ñuôi cm lôgn chim ra 2 bênmình nó.

A hundred yards farther on, Buck came upon one of the sled-dogs Thornton had bought in Dawson. Thisdog was thrashing about in a death-struggle, directlyon the trail, and Buck passed around him withoutstopping. From the camp came the faint sound of many voices, rising and falling in a sing-song chant.Bellying forward to the edge of the clearing, he foundHans, lying on his face, feathered with arrows like a porcupine. At the same instant Buck peered outwhere the spruce-bough lodge had been and sawwhat made his hair leap straight up on his neck and

shoulders. A gust of overpowering rage swept over him. He did not know that he growled, but hegrowled aloud with a terrible ferocity. For the lasttime in his life he allowed passion to usurp cunningand reason, and it was because of his great love for John Thornton that he lost his head.

Chy thêm ñ ñưc khong 100 mã, Bc bt gp 1trong nhng con chó kéo xe mà Thoóctơn ñã mua  ðoxân. Con chó này ñang vt vã trong cơn giy chtngay trên vt ñưng mòn. Bc chy vòng qua bên nókhông dng li. T phía khu tri vng ñn ting laoxao ca nhiu ging ngưi, khi trm khi bng trong 1ñiu hát ñu ñu ê a. Trưn lên phia trưc ñn rìa bãitrng, Bc cht thy Hendơ nm sp mt xung ñt,trên mình tua ta nhng mũi tên trông như con chim. Ngay lp tc, Bc ño mt v phía vn có chic lánlàm bng cành bách, và tht nhìn thy 1 cnh tưng

khin cho lông trên c và vai nó bt thng lên dngñng. 1 cơn ñiên gin không th nén ni bùng lêntrong ñu nó. Nó gm lên 1 ting hung tn và khngkhip, mà bn thân không hay bit là mình ñã ñ btra ting gm như vy. ðây là ln cui cùng trong ñinó Bc ñã ñ cho xúc cm ln lát mt khôn ranh và lýtrí. Chính vì lòng thương yêu nng cháy ca nó ñivi Giôn Thoóctơn nên nó không t ch ni.

The Yeehats were dancing about the wreckage of the

spruce-bough lodge when they heard a fearful roaringand saw rushing upon them an animal the like of which they had never seen before. It was Buck, a livehurricane of fury, hurling himself upon them in afrenzy to destroy. He sprang at the foremost man (itwas the chief of the Yeehats), ripping the throat wideopen till the rent jugular spouted a fountain of blood.He did not pause to worry the victim, but ripped in passing, with the next bound tearing wide the throatof a second man. There was no withstanding him. He

Bn ngưi da ñ thuc b tc Yhét ñưc nhy múa

quanh ñng ñ nát ca chic làn làm bng cành bách bng nghe 1 tiêng rng ghê rn và nhìn thy 1 convt ñâm b vào chúng, 1 loi thú vt chúng chưa tngnhìn thy bao gi. ðó là Bc, 1 lung bão t gin d biu hin thành s sng, lao mình vào chúng trong 1cơn cung lon ch quyt hu dit. Nó nhy x vào 1tên mà nó thy là ni bt nht (ñó chính là th lĩnhca ñám ngưi Yhét), cn rách toang c hng y choñn khi máu ùng c tuôn ra như suit t mch máuc b xé nát. Bc không dng li ñ tip tc nhay xé

Page 95: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 95/99

 plunged about in their very midst, tearing, rending,destroying, in constant and terrific motion whichdefied the arrows they discharged at him. In fact, soinconceivably rapid were his movements, and soclosely were the Indians tangled together, that theyshot one another with the arrows; and one younghunter, hurling a spear at Buck in mid air, drove itthrough the chest of another hunter with such forcethat the point broke through the skin of the back andstood out beyond. Then a panic seized the Yeehats,and they fled in terror to the woods, proclaiming asthey fled the advent of the Evil Spirit.

tên này, mà c vt ti, va phóng qua va cn xe,thêm 1 bưc na là xé rch toan hng thêm 1 tên th2. Không có gì chng li ñưc nó. Nó c th nhào lnngay gia bn chúng, cn toc, xé nát, hu diêt,chuyn ñng vùn vt, khng khip, bt chp nhngmũi tên mà chúng bt lon x vào nó. Thc t là vìnhng ñng tác ca bc nhanh ñn mc không thlưng ñưc và vì bn ngưi da ñ dn ñng li túmtm vi nhau ri bi c lên, nên nhng mũi tên chúng phóng ra ñu bn c vào ngưi nhau; và 1 ngn giáotrong tay 1 gã trai tr nhm phóng vào Bc, trong khiBc ñang lao gia không trung li cm php vào ngc1 tên khác, mũi giao ñâm mnh ñn ni nó xuyên hnqua thòi ra sau lưng tên này. Th là bn ngưi Yhétrú lên khip ñm, kinh hoàng tháo chy vào rn, vachy va kêu m lên là Hung Thn hin hình.

And truly Buck was the Fiend incarnate, raging attheir heels and dragging them down like deer as theyraced through the trees. It was a fateful day for theYeehats. They scattered far and wide over thecountry, and it was not till a week later that the last of the survivors gathered together in a lower valley andcounted their losses. As for Buck, wearying of the pursuit, he returned to the desolated camp. He foundPete where he had been killed in his blankets in thefirst moment of surprise. Thornton's desperatestruggle was fresh-written on the earth, and Buck 

scented every detail of it down to the edge of a deep pool. By the edge, head and fore feet in the water, laySkeet, faithful to the last. The pool itself, muddy anddiscolored from the sluice boxes, effectually hid whatit contained, and it contained John Thornton; for Buck followed his trace into the water, from whichno trace led away.

Và qu thc Bc là qu d hin thân, ñiên gin bámsát gót chúng và qut ngã chúng như qut ngã hươunai trong khi chúng chy bán sng bán cht qua giarng cây. Th là 1 ngày thm khc ñi vi bn ngưiYhét. Chúng b chy tan tác ra khp nơi trong min,mãi ñn 1 tun sau bn sng sót mi tp hp li ñưctrong 1 thung lũng thp hơn và ñim xem ai còn aimt. Còn Bc, sau khi truy ñui ñn chán chê mêtmi, nó quay tr v khu tri tiêu ñiu hoang vng. Nótìm thy xác Pti b git ngay trong giây phút bt ng ñu tiên gia lúc anh còn nm trong chăn. Du vt

ca cuc vt ln tuyt vng ca Thoóctơn còn in rànhrành trên mt ñt, và Bc ñánh hơi theo tng chi titca cuc vt ln y cho ñn tn mép 1 cái nơ sâu.Ven b ao là xác ca Xkít, ñu và 2 chân trưc chúingp trong nưc trung thành vi ch cho ñn phútcui cùng. Chính trong cái ao này ñây, làn nưc ly bùn và vn ñc vì ñt gt ra t các máng ñãi vàngchc chn ñang che kín cái mà nó cha ñng, vàchính nó ñang cha ñng Giôn Thoóctơn không sai.Bi vì Bc ñánh hơi theo vt ca anh ñn tn mtnưc này, và ñn ñây là ht, không còn 1 du vt nào

t ñây ñi ch khác na.

All day Buck brooded by the pool or roamedrestlessly about the camp. Death, as a cessation of movement, as a passing out and away from the livesof the living, he knew, and he knew John Thorntonwas dead. It left a great void in him, somewhat akinto hunger, but a void which ached and ached, andwhich food could not fill, At times, when he paused

Sut ngày Bc ê thn th bên b ao hoc bn chnñi lang thang quanh qun gia khu tri. Cái cht, 1 sngng c ñng, 1 s mt ñi khi cuc sng ca vtñang sng, Bc bit như vy, và Bc bit là GiônThoóctơn ñã cht. Cái cht ñó ñ li 1 ni trng triln trong lòng nó, phn nào ging như cơn ñói,nhưng là 1 ni trng tri gây ñau ñn, ñau ñn mãi,

Page 96: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 96/99

to contemplate the carcasses of the Yeehats, he forgotthe pain of it; and at such times he was aware of agreat pride in himself,--a pride greater than any hehad yet experienced. He had killed man, the noblestgame of all, and he had killed in the face of the lawof club and fang. He sniffed the bodies curiously.They had died so easily. It was harder to kill a huskydog than them. They were no match at all, were it notfor their arrows and spears and clubs. Thenceforwardhe would be unafraid of them except when they borein their hands their arrows, spears, and clubs.

mà thc ăn nut vào bao nhiêu cũng không lp kínñưc. ðôi lúc, khi nó ñng li lng ngm nhng xáccht ca bn ngưi Yhét, nó quên ñưc ni ñau ñnñi; nhng lúc y nó cm thy 1 nim t ho ln v bn thân mình - ln hơn bt kỳ nim t hào nào mànó ñã tng cm thy. Xưa nay, nó ñã git cht conngưi, loi con tht cao quý hơn tt c, và nó ñã gitñưc mc du có lut ca dùi cui và răng nanh. Nó tòmò ít hít các xác cht. Chúng cht sao mà d dàngth! Git 1 con chó étkimô còn khó hơn git chúng.Chúng chng xng là ñi th ca Bc tí nào c, nukhông có nhng mũi tên ngn giáo, dùi cui cachúng. T nay tr ñi nó s không s gì chúng na, trkhi chúng cm trong tay nhng mũi tên, nhng ngngiáo, nhng dùi cui.

 Night came on, and a full moon rose high over thetrees into the sky, lighting the land till it lay bathed inghostly day. And with the coming of the night, brooding and mourning by the pool, Buck becamealive to a stirring of the new life in the forest other than that which the Yeehats had made, He stood up,listening and scenting. From far away drifted a faint,sharp yelp, followed by a chorus of similar sharpyelps. As the moments passed the yelps grew closer and louder. Again Buck knew them as things heard inthat other world which persisted in his memory. Hewalked to the centre of the open space and listened. It

was the call, the many-noted call, sounding moreluringly and compellingly than ever before. And asnever before, he was ready to obey. John Thorntonwas dead. The last tie was broken. Man and theclaims of man no longer bound him.

Màn ñêm buông xung, 1 mt trăng tròn vành vchnhô cao vưt khi vòm cây lên gia bu tri, ánhtrăng tri dn xung cho ñn khi mt ñt chan hoà 1ánh bc ma quá. Cùng vi bóng ñêm va ñn, trongkhi quanh qun thn th ñau bun cnh b ao, Bc bng nhn thy 1 th xáo ñng khác ca s sng mil trong rng, khác vi s xáo ñng ca bn ngưiYhét. Nó ñng dy, lng nghe và ñánh hơi. T xavăng vng vng li 1 ting kêu lanh lnh, ri 1 lotting kêu cũng lanh lnh như vy ñng thanh nitheo. Trong giây lát, nhng ting kêu ñó dn dn gnli và to lên. 1 ln na, Bc li nhn ra ngay, ñó là

nhng ting mà Bc ñã tng nghe trong cái th giitrưc kia, cái th gii vn còn dai dng bám dit lyký c ca nó. Nó bưc ra chính gia bãi trng và lilng tai nghe. ðúng ri, chính là cái ting gi y, cáiting gi có nhiu âm tit ñang vang lên vi 1 scquyn rũ và bc bách mnh m hơn bao gi ht. Vàcũng hơn bao gi ht, Bc sn sàng tuân theo tigngi, Giôn Thoóctơn ñã cht ri. Mi dây ràng buccui cùng ñã ñt. Con ngưi và nhng ñòi hi cacon ngưi không còn gia nó li ñưc na.

Hunting their living meat, as the Yeehats werehunting it, on the flanks of the migrating moose, thewolf pack had at last crossed over from the land of streams and timber and invaded Buck's valley. Intothe clearing where the moonlight streamed, they poured in a silvery flood; and in the centre of theclearing stood Buck, motionless as a statue, waitingtheir coming. They were awed, so still and large hestood, and a moment's pause fell, till the boldest one

Trên ñưng săn ñui món mi sng, cùng trong lúc bn ngưi Yhét cũng ñang săn ñui món mi tht y by sói bám theo bên sưn ñàn nai di trú, cui cùngñã t vùng ñt có nhiu cây to và nhiu khe sui kéosang ri tràn vào thung lũng ca Bc. Như 1 dòngnưc lũ màu ánh bc, chúng ñ vào bãi trng chanhoà ánh trăng. Chính gia bãi trng, Bc ñng yênlng như 1 pho tưng, ch chúng ñn. Chúng kính s, bi Bc ñng ñy trông sng sng im lng quá, to ln

Page 97: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 97/99

leaped straight for him. Like a flash Buck struck, breaking the neck. Then he stood, withoutmovement, as before, the stricken wolf rolling inagony behind him. Three others tried it in sharpsuccession; and one after the other they drew back,streaming blood from slashed throats or shoulders.

quá. 1 giây lát ngp ngng chng li, cho ñn khi 1con táo tn nht trong lũ sói chm thng vào Bc. Nhanh như chp Bc ñón ñánh, cn gy c ñi th.Ri nó li ñng yên như cũ, không my may c ñng,con sói b h lăn ln giy cht ñng sau nó. 3 con sóikhác liên tip dn dp c xông vào; nhưng con nàytip con khác li phi lùi ra, máu tuôn xi x tnhng vt toc hng hoc vai chúng.

This was sufficient to fling the whole pack forward, pell-mell, crowded together, blocked and confused byits eagerness to pull down the prey. Buck'smarvellous quickness and agility stood him in goodstead. Pivoting on his hind legs, and snapping andgashing, he was everywhere at once, presenting afront which was apparently unbroken so swiftly didhe whirl and guard from side to side. But to preventthem from getting behind him, he was forced back,down past the pool and into the creek bed, till he brought up against a high gravel bank. He workedalong to a right angle in the bank which the men hadmade in the course of mining, and in this angle hecame to bay, protected on three sides and withnothing to do but face the front.

Th là ñ ñ kích ñng c by sói t lao ti, hnlon, dn ñng li, ln xn ngáng tr nhau vì c byñu hăm h mun h con mi. S nhanh nhn và llùng kỳ diu ca Bc tht là li hi cho Bc lúc này.Tr vào 2 chân sau, liên tc táp, liên tc xé, nó ñi phó vi khp mi phía cùng 1 lúc, dàn ra 1 th trn rõràng là không b phá v, bi nó quay ln và phónggi ht bên này sang bên n nhanh như chp. Nhưngñ ngăn không cho chúng ñn phía sau nó, nó buc phi lùi dn, xung quá b ao ri vào lòng 1 consui, cho ñn khi ñng li sát 1 vách si cao. Nó menvách si dch ñn 1 cái góc vuông do nhng ngưitrong ñoàn ca Thoóctơn ñào ra trong lúc tìm vàng vàtrong cái góc y nó bám tr li ñ chng gi, 3 phíañu ñưc che ñ, ch còn phi ñương ñu vi phíatrưc.

And so well did he face it, that at the end of half anhour the wolves drew back discomfited. The tongues

of all were out and lolling, the white fangs showingcruelly white in the moonlight. Some were lyingdown with heads raised and ears pricked forward;others stood on their feet, watching him; and stillothers were lapping water from the pool. One wolf,long and lean and gray, advanced cautiously, in afriendly manner, and Buck recognized the wild brother with whom he had run for a night and a day.He was whining softly, and, as Buck whined, theytouched noses.

Và nó ñã ñương ñu gii ñn ni ch sau na tingñng h, lũ sói phi chu thua lùi li. Nhng cái lưi

thè dài, nhng chic nanh nhe ra trng nhn ñy vhung ác dưi ánh trăng. 1 s con nm xung, ngngñu, tai vnh v phía trưc; 1 s con khác ñng thngquan sát Bc; li có nhng con xung tp nưc ung dưi ao. Bng 1 con sói thân dài, gy guc lôngxám, thn trng ting lên vi 1 dáng b thân thin, vàBc nhn ra k anh em nơi hoang dã ñã cùng chysóng ñôi vi Bc sut 1 ñêm và 1 ngày hôm n. Hnkhe kh kêu ư , và khi Bc cũng ư ñáp li, chúnghít mũi nhau.

Then an old wolf, gaunt and battle-scarred, cameforward. Buck writhed his lips into the preliminary of a snarl, but sniffed noses with him, Whereupon theold wolf sat down, pointed nose at the moon, and broke out the long wolf howl. The others sat downand howled. And now the call came to Buck inunmistakable accents. He, too, sat down and howled.This over, he came out of his angle and the pack crowded around him, sniffing in half-friendly,

Ri 1 con sói già, có v d tn và ñy vt so chinñu, bưc ti. Bc nhch mép chun b lên ting gmg, nhưng li thôi, và hít mũi vi gã. Th là gã sói giàngi xung, ngch mõm lên vng trăng, ct cao tinghú dài ca loài sói. Nhng con sói khác cũng ngixung và hú theo. Bây gi thì ting gi ñn vi Bcñã rõ ràng, vi nhng âm sc không th nào nhm lnñưc Bc cũng như chúng, ngi xung và ct tinghú. Dt ting, Bc bưc ra khi cái góc ca mình.

Page 98: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 98/99

Page 99: The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

8/8/2019 The Call of the Wild (Tieng Goi Noi Hoang Da)

http://slidepdf.com/reader/full/the-call-of-the-wild-tieng-goi-noi-hoang-da 99/99

và thm thit, trưc khi gã ra ñi.

But he is not always alone. When the long winter nights come on and the wolves follow their meat intothe lower valleys, he may be seen running at the headof the pack through the pale moonlight or glimmering borealis, leaping gigantic above his fellows, his great

throat a-bellow as he sings a song of the younger world, which is the song of the pack.

 Nhưng không phi bao gi gã cũng ñi 1 mình. Khinhng ñêm ñông dài kéo v và lũ sói bám theo mitht xung nhng thung lũng thp, ngưi ta có thnhìn thy gã chy dn ñu by dưi ánh trăng nhtnht hoc trong ánh bc cc quáng m o, nhy

nhng bưc dài phi thưng vưt hn bn cùng by tc hng to ln ca gã phát ra âm thanh vang di khigã hát lên 1 bài ca ca th gii hoang sơ, bài ca ca by sói.Ht.....