chuyẾn Đi cỦa “tÌnh thÂn Ái” filechuyến đi của “tình thân ái” page 1...
TRANSCRIPT
Chuyến đi của “tình thân ái” Page 1
CHUYẾN ĐI CỦA “TÌNH THÂN ÁI”
8- ĐƯỜNG ĐẾN ĐẠI HỘI “Tình thân ái”.
* Tới nơi.
Chuyến bay China Airlines khởi hành từ VN chiều 3/7, đến Taipei vào nửa đêm, rồi sau 12
tiếng thì tới Los Angeles. Cùng ngày, nhưng là tối 3/7. Thời gian bên Mỹ đi chậm hơn Việt
Nam. Vẫn còn chút thì giờ để nghỉ ngơi trước khi vào Đại hội.
Hai xe đón anh em mình. Phận lên xe anh Ngọc. Mình lên xe anh Trưởng. Về Santa Ana,
văn phòng và nơi cư ngụ của anh. Xe chạy vèo vèo trên xa lộ
sáng đèn. Những giây phút đầu tiên ở Mỹ cảm giác nọ xen
cảm giác kia. Vui. Mừng. Ngạc nhiên. Hồi hộp.
Đến VP anh Trưởng nghỉ ngơi, vệ sinh, nước nôi. Trên
bàn đã thấy một chồng Sổ tay Đại hội, do anh em Úc châu
phụ làm, xếp ngay ngắn trên bàn. Lần đầu tiên được thấy
khung cảnh làm việc, nhà cửa tại Mỹ rất lạ. Anh em bàn nhau
ghé bác Phương 62 ở gần đó. Ghé thăm nhà anh Ngọc. Rồi
bàn chuyện 2 ngày tự do… trước khi vào ngày hội. Phận chọn
nhà Ngọc làm “chốn tạm” trong những ngày này, trước khi dự
đại hội và về nhà con gái rượu ở Nebraska, gần chỗ Thanh
(đen). Hơi đen thật, nhưng chủ yếu là nickname hồi nhỏ do
lớp đặt ra gọi cho vui. Mình theo người em bà con về nhà ở
một city khác thuộc Los Angeles County, cách 45 phút xe
chạy.
* Buổi sáng đầu tiên ở Mỹ: Phở Lú, Nhà thờ kiếng (Crystal Cathedral).
8g sáng, anh em gặp nhau ở Phở Lú. Anh chị Hóa cồ chiêu đãi. Tên quán mới nghe đã thấy
lạ. Anh em còn nói đến Cà phê Lú (ở Việt Nam có xem trên báo giấy và báo mạng {internet},
nên hiểu phần nào) uống xong… về “không lú, thì lẫn”. Tô phở to, có lẽ “xe lửa” ăn ngắc ngoái
mới hết. Ngon, vị khác Việt Nam, đặc biệt là nhiều thịt bò, bò Mỹ. Trên báo cũng có tường thuật
một cuộc thi ăn phở tại Mỹ, mà tô phở to bằng chậu thau rửa mặt ở chủng viện (xưa). Gọi là Tô
gì nhỉ? Tô xe bus, tô xe tăng, hay tô
xe….. Thật khủng … hoảng! Giá cả ở
đây thật “mềm”, chỉ trên dưới $6. Rẻ
hơn bên Úc. Ở Bankstown, tô phở An,
hay Thăng Long (quán của chị em Việt
68) $l2, 13 (AUD). Ngày chủ nhật hay
ngày lễ thì cộng thêm $1 phục vụ, cộng
là $13, 14. Chả bù cho tô phở ở Mỹ đã
rẻ lại có khuyến mại, nghe kể là do cạnh
tranh, lễ hay cuối tuần có khi chỉ còn $5
hay $4,5. Quá rẻ. Cảm giác chưa thật
thoải mái do chuyến bay quá dài, lại sái
giờ giấc, nên cái buồn ngủ cứ chợt thấp
thoáng.
Chuyến đi của “tình thân ái” Page 2
Chụp hình xong trước phở Lú,
anh em rủ nhau đi dã ngoại thăm
nhà thờ kiếng. Nhà thờ kiếng,
trước đây của Tin Lành. Công giáo
(GP Orange) mới mua được qua
đấu giá vào khoảng 57 triệu USD
và đang được tu bổ lại cho phù hợp.
Hy vọng sẽ chính thức đưa vào sử
dụng trong năm tới. Tên chính thức
được đổi lại là Nhà thờ chính tòa Chúa
Ki-t ô (Christ Cathedral).
Có đến mới thấy ngợp vì cảnh
trí, độ rộng lớn, vẻ đẹp của nhà thờ,
nét sắc sảo của các quần thể tượng
được chế tác từ ý tưởng trong kinh
thánh. Mới thấy thật rẻ và xứng
“đồng tiền bát gạo” bỏ ra. Nghe nói
là Giáo phận đã quyết định chọn và
nâng nhà thờ kiếng lên Nhà thờ
chính tòa của Giáo phận. Và không
ai khác hơn, người anh em lớp 66
(Cha Thái) không lâu nữa sẽ đến
đây phụ trách và chính thức là cha
xứ Chính tòa?
Nhà thờ kính mang kiến trúc
hiện đại, rất độc đáo, được hoàn
thành năm 1981. Bên cạnh nhà thờ
có khu nghĩa trang rất rộng, thiết kế
như một công viên tươi mát phủ
kín cỏ và cây xanh. Khi bước chân
vào nghĩa trang, mọi người đều có
thể thấy một bức tranh bằng đá rất đẹp. Bức tranh diễn tả 2 bàn tay: một lớn, từ trên cao đưa
xuống, một nhỏ, bụ bẫm như bàn tay trẻ thơ, từ dưới vươn lên. Bàn tay trẻ quá nhỏ, nên cố hết
sức chỉ nắm trọn được ngón cái của bàn tay lớn. Chắc hẳn bức tranh được đặt ngay lối vào nghĩa
trang với ý muốn diễn tả câu
Thánh vịnh quen thuộc:
"Chúa là Mục tử dẫn dắt con
đi, con chẳng thiếu thốn gì"
(TV 22,1). Bức tranh thật
đơn sơ nhưng mang ý nghĩa
tượng trưng thật sâu sắc: sự
quan phòng yêu thương của
Thiên Chúa, luôn dắt dìu lối
bước của con người. Diễn tả
tình Chúa: Chúa từ trời cao
cúi xuống, nói lên tình
người: con người bé nhỏ từ
thấp vươn lên. Hình ảnh này
hẳn làm cho sự chết bớt vẻ bi
quan đen tối, nhưng bừng lên
một niềm hy vọng ủi an. Bức tranh 2 bàn tay độc đáo trong nghĩa trang
Chuyến đi của “tình thân ái” Page 3
Lớp AMI 65 tham quan Nhà thờ kính trước ngày khai mạc đại hội Về Nguồn
Bên bức tượng người con hoang đàng trở về
Nhà thờ kiếng
Chuyến đi của “tình thân ái” Page 4
Từ ngoài đường vào, có khu để xe thật rộng, dễ
chừng có thể đậu vài trăm xe. Tay phải là vài nhóm
tượng (chắc giả đồng đen?) rất sống động: người đàn
bà ngoại tình, chúa Giêsu với trẻ em… Và có một
nghĩa trang yên tĩnh, đẹp và hiện đại như trên đã nói
tới ở trên.
Nhà thờ ráp bằng kiếng. Ánh sáng tự nhiên, chan
hòa. Tháp cao tới mức, phải đứng từ hàng rào ở
đường lộ và để máy thấp chếch lên mới thu được hết
chiều cao của tháp. Nội cung có đủ chỗ ngồi cho 2,736
người. Có những dãy nhà đầy đủ tiện nghi làm văn
phòng, phòng họp, hội trường…. Rải rác có nhiều nhóm tượng cực kỳ tinh xảo, rất thực: Người
con hoang đàng trở về, Gia đình thánh gia đi tỵ nạn… Ở đây, cũng là nơi từng tổ chức những
buổi hòa nhạc, hát thánh ca…. có thể tương lai sau này, các cha công giáo sẽ phát triển hơn về
các mặt hoạt động tông đồ, các mặt xã hội, từ thiện, bác ái… Rất nhiều cây cao bao quanh khu
nhà thờ và các công trình phụ khác. Xen kẽ đường bê tông sạch sẽ là những bồn cỏ, vườn cỏ
xanh ngắt, mịn màng. Nhìn thôi cũng đủ thích thú; khiến tâm hồn lâng lâng trong một không
gian yên bình, thanh thoát rộng mở cõi lòng.
* Buổi chiều đầu tiên: Lễ nhà thờ San Calixto & buổi gặp thân tình ở nhà cha Tuyên.
Hầu như các linh mục từ VN qua, các cha gốc
LX tại Mỹ sẽ tham dự Đại hội vào ngày mai, đã có
mặt cùng dâng lễ đồng tế tại nhà thờ San Calixto.
Một số bà con giáo xứ, thân nhân các cha, anh em
LX có mặt và dự lễ. Một tấm hình chụp ngay trêm
tam cấp cung thánh sau phép lành cuối lễ, cho thấy
con số đáng nể của các cha LX sẽ tham dự đại hội.
Hình ảnh “diễu võ giương oai” đầu tiên này của
"dân" Long Xuyên làm bà con lé mắt.
Ba chị em lớp AMI 65
Chuyến đi của “tình thân ái” Page 5
Sau đó, xe to xe bé lần lượt đưa mọi người về nhà cha Tuyên ăn bữa cơm tối thân mật. Anh
em tự giác làm quen. Các chị cũng vậy. Món ăn tay cầm có đủ loại. Cả bắp luộc (ngô) rất mềm.
(Chắc trồng ở Mexico???). Tay cầm đồ ăn, tay ly rượu chát, mới nhấp vài chung đã thấy chếnh
choáng…. Hình ảnh anh em “thương quá” mờ mờ lung linh trên mắt. Quãng cách thời gian như
đang bị kéo lại gần lại.
Rất gần cho một “tình thân ái” bao dung, cởi mở, không gò bó, khách sáo, không chấp
trách, tị hiềm. Gần lắm cho một tình thương bao la, một vòng tay lớn trìu mến. “Xin cho chúng
nên một” "Ut sint unum" (khẩu hiệu Đức Cha Giuse) đang trở nên hiện thực tại nơi này.
Anh em tụ lại bên nhau, thật là vui sướng!
Chuyến đi của “tình thân ái” Page 6
Sài-gòn, tháng 9/2012