dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã...

186

Upload: others

Post on 23-Aug-2021

1 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng
Page 2: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

LờigiớithiệuTôilàđứatrẻlớnlêntrênđườngphố

Xinchàoquýbạnđọc,tôilàSungbongChoi.

Mỗikhigiớithiệubảnthân“TôilàSungbongChoi”vớimộtaiđó,vàcảkhiviếtlờigiớithiệuchocuốnsáchnàycũngvậy,tôithườngtựhỏiđiềuđầutiênmọingườinghĩvềtôilàgì.ÁquâncủaKorea’sGotTalentmùađầutiên,NellaFantasia,PaulPottscủaHànQuốc,đứatrẻbánkẹodạo…nhữngcáitênnàyphầnnàocũngchínhlàconngườitôinhưngcũngkhônghoàntoànlàtôi.

Trongnhữngcáitêntrên,tôitựhỏikhôngbiếtcóphải“đứatrẻbánkẹodạo”làcáitênmànhiềungườibiếtđếnnhất,vàcũnglàcáitênmàtựbảnthântôithấythânthuộcnhấthaykhông.Thựcsựthìdùbảnthântôikhôngcảmthấycóxúccảmgìđặcbiệtnhưngđólạilàcáitênluônkhiếnmọingườingạcnhiên.

Chínhbởicáitênnàymàtừsaukhixuấthiệntrêntivi,rấtnhiềunhàxuấtbảnđãtìmđếnvàkhuyêntôihãythửviếtmộtcuốnsáchvềbảnthânmìnhnhưngtôiđãkhôngthểđơngiảngậtđầuchấpnhận.Quãngthờigiantôitừngtrảiquacóthểđượcviếtthànhmộtcâuchuyệnnhưngtôikhôngbiếtmộtngườimới23tuổinhưtôithìcóthểnóiđượcđiềugì.Tôiđãnghĩrằnggiờmìnhmớibắtđầubướcchânvàođời,cóquánhiềuthứphảihọcvàviếtsáchkhôngphảilàmộtviệcđúngđắnnênlàm.Trêntấtcả,điềukhiếntôisợhãinhấtchínhlàmọingườisẽcócáinhìnsailệchvềtôi,chorằngtôi,thayvìcahátlạimuốntrởnênnổitiếnghơnnhờbánđinhữngcâuchuyệntrongquákhứcủabảnthân.

Tuyvậy,điềukhiếntôiquyếttâmxuấtbảncuốnsáchnàylàlờinóicủamộtngườihâmmộbịungthưgiaiđoạncuối.Ngườiphảinhậnsựphánquyếtrằngcuộcsốngcủaanhchẳngcònkéodàiđượcbaolâuấyđãnói:“Cậucònvượtquađượccuộcsốngnhưthế,vậymàtôilạichỉbiếtthanthântráchphận”.Ngườiđónóirằngsựtồntạicủatôiđãtrởthànhniềmanủiđốivớianhtanhưngchínhtôimớilàngườinhậnđượcsựanủi.

Nhữngemnhỏmắcbệnhmáutrắng,nhữngngườigiàcôđơnkhôngnơinươngtựa…trongsốnhữngngườihâmmộluônủnghộtôicórấtnhiềungườidùcuộcsốngluônkhókhănnhưngvẫnkiêncườngsốngvàkhôngbaogiờđánhmấthivọng.Niềmanủimànhữngconngườiđónhậnđượctừtôi,niềmanủimàbảnthântôinhậnđượctừhọ,vàcâuchuyệnchứađựngtrongcuốnsáchnàychínhlàbắtđầutừ“niềmanủi”đó.Nếukhôngniềmanủigiữa

Page 3: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

tôivànhữngconngườinàythìcólẽtôisẽchẳngthểnàoquyếttâmchorađờicuốnsách.

Tuynhiên,việclậtlạinhữngtrangquákhứkhôngphảilàmộtviệcdễdàng.Tôiđãnhậnrarằngđàoxớilạinhữngcâuchuyệnmàchúngtavôtìnhhaycốtìnhquênđi,nhữngcâuchuyệnđãngủsâutrongkíức,khônghiểnhiệnramàănsâu,bámchắctrongtráitim,nhữngcâuchuyệnmàchúngtakhôngbaogiờmuốngợinhớlại…phảichínhdiệnđốimặtvớichúnglàmộtviệckhókhănđếnnhườngnào.Khơigợilạinhữngvếtsẹocònchưalànhhẳnkhôngchỉđơngiảnlàsựđauđớn.Cuốnsáchnàytrànđầynhững“tôi”cốchấpđốidiệnvớicuộcsống,những“tôi”luônmuốntinrằngconngườiđókhôngphảilàmình.

Tôiđãđấutranhvớinỗisợhãirằngliệusaukhinghexongcâuchuyệnvềcuộcđờimình,mọingườicòncóthểtiếptụcyêumếnvàủnghộtôinữahaykhông.Vàchínhquývịlàsứcmạnhgiúptôicóthểcódũngkhíđểviếtcuốnsáchnày.Nếucuốnsáchnàycóthểtrởthànhniềmanủinhonhỏđốivớimọingườithìbảnthântôicũngsẽnhậnđượcniềmanủi.

Tôixingửilờicảmơnđếnmọingườiởnhàxuấtbản,biêntậpviênđãkhôngtừbỏ,hếtlònggiúpđỡđểcuốnsáchnàyđượcrađời.Tôicũngxingửilờicảmơncùngtìnhyêuđếntấtcảnhữngngườiđãởbêntôichotớitậnbâygiờ.Khigiởnhữngtrangđầutiêncủacuốnsáchnày,hivọngrằngdùquýbạnđọcđangphảiđốimặtvớihoàncảnhnào,đangmơnhữnggiấcmơnàocũngsẽcósứcmạnhđểđứnglênvàhướngtớimộtngàymaimàcácbạnhằngmơước.Tôisẽluôndùnghếtsứcmìnhđểủnghộcácbạn.

Xincảmơn.

Mộtngàyxuânnăm2012SungbongChoi

Page 4: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Phần1Thờiniênthiếukhôngthểnàoquên

10nămtrênđườngphố

Khiđótôimới5tuổi

Cáichậucaosumàuđỏ.Tôitrốntrongcáichậucaosutođùngdùngđểmuốikimchi.Khôngphảilàchơitrốntìm,cũngkhôngphảiđangchuẩnbịđểhùmộtaiđó.Tôingồicomìnhtrongcáichậulàđểtrốnkhỏicônhiviện.

Cônhiviệnlànơicónhữngngườiluônquátmắngtôi.Lànơicónhữngngườinóitôiphảilàmcáinày,khôngđượcphéplàmcáikia.Tôingồiđợitrờitốitrongcáichậucaosuđểtrốnkhỏicáinơiluônápbức,đènéntôi.Chẳng

Page 5: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

biếtthờigianđãtrôiquabaolâunhưngkhimặttrờisắplặn,bànchânphảingồicocụmlạicủatôibắtđầutêbì.

Ngườitanóirằngtừkhilênba,tôiđãđượcgửivàocônhiviện.Tôikhôngnhớnổicônhiviệnmàtôibỏtrốnkhilên5ấylànơitôiđãởlạitrongsuốthainămhaylàmộttrongnhữngnơimàtôiđượcchuyểnđichuyểnlại.Nhưngcómộtđiềutôinhớrấtrõđólàcônhiviệnấythậtđángsợ.Làdonhữngtrậnđònkhủngkhiếp?Haydobịngượcđãi?TôikhôngrõnhưngdùsaothìcônhiviệnlàkíứcđầutiêntôicóvàcũnglàvếttíchcuốicùngởSeoultrongtôi.

Khibiếtchắcrằngkhôngcóaiđitìmmình,điềuđầutiênmàtôilàmlàrakhỏicáichậu,loạngchoạngvìbànchânđãtêđếnmấthếtcảmgiácvàchạykhỏisâncônhiviện.Dùcônhiviệnđãkhuấtđằngxa,tôivẫncảmgiáccóaiđóởphíasauđangnhìnchằmchằmvàogáymìnhnênvẫnkhôngdámchậmbước.

Tôiđãđibaolâu?Trướcmắthiệnramộtnơitấpnậpnhữngchiếcôtôkhổnglồ.Nhữngchiếcxechởđầyngườiđivàđến.Tôiđãleolênmộttrongnhữngchiếcxeấy.Bởibảnnăngmáchbảotôirằngnếungồilênđó,xesẽđưatôiđếnmộtnơithậtxa.

“Nàycậubé,cậuđimộtmìnhà?”

Ngườiláixequaylạinhìntôivàhỏivớimộtkhuônmặtnghihoặc.

“Bố,mẹ…chờ.”

Ngườiláixetưởngtôimuốnnóibốmẹtôiđangchờởđiểmđến.Tôingồingoanngoãn,nhìnrangoàicửaxe,hệtnhưmộtđứatrẻđangtrênđườngđigặpbốmẹnó.Đếnkhixexuấtphát,tôimớithựcsựcảmthấymìnhđãtrốnkhỏicônhiviện.Mộtcảmgiácnhưmuốnquấtvàosauđuôixe.Nhanh,nhanhnữa,xa,xanữa.Đitớiđâyvẫnchưađủ.Tôimuốnđếnmộtnơikhôngmộtaibiếttôi,khôngmộtaicóthểtìmthấytôi.Khônglâusauđó,xedừnglạiởmộtthànhphốxalạ.ĐólàbếnxephíaĐôngthànhphốDaeJeon.

Rakhỏibếnxe,conđườngđầutiêntôinhìnthấylàmộtkhuănchơivớiđènnê-ônglấplánhvànhữngngườisayrượulảođảođitrênđường.Tôibịcuốntheođoànngườitớitrungtâmcủakhuănchơiấy.Vớimộtđứatrẻ5tuổi,đứngcaochưatớithắtlưngngườilớnthìthếgiớilầnđầutiênnhìnthấyđóthậtcaovàrộnglớn.Nhìnlêntrên,nhữngbảnghiệusặcsỡnhiềumàusắctrênnềntrờiđêmnhưđangngóxuốngnhìntôi.Mộtconphốlạlẫmnhưngnhữngtấmbảnghiệurựcrỡvàcảnhữngngườilớnđangđiloạngchoạngkiađềukhônglàmtôithấysợhãi.Thậmchí,tôicòncảmthấybìnhan.Tôiđãđượcgiảiphóng.Tôiđãtựdo.Khôngcònaibảotôiphảingồiyênnữa,trên

Page 6: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

conphốnày,tôisẽlàmnhữnggìtôimuốn.

Tôiđibộsuốtchođếnlúctrờisáng.Nhữngtấmbảnghiệuđãtắtđèn,nhữngngườisayrượucũngbiếnmất,chỉcótôivẫnđilạiquanhquẩntrênconphố.Trờitối,rồitrờilạisáng,cứnhưvậyđãmấyngàytrôiqua.Tôirờikhỏiconphốnáonhiệtvàmộtmìnhđitớimộtconngõnhỏkhôngbóngngười.Đốilậpnhưngàyvàđêm,nếuconphốkiasansátcửahàngvàquánrượuthìconngõnhỏnàylạitĩnhlặng,thithoảngmớithấymộtcáiđènđường.Đóiđếnmứckhôngthểnhấcđượcchânnhưngtôikhôngbiếtphảilàmthếnàomớikiếmđượcđồănnênchỉcòncáchtiếptụclêbước.Cứnhưthếchođếnkhiphíatrướcbỗngtốisầmvàsứclựcởchânbiếnmấthết.

“Này,dậyđi.”

Trongýthứcmơhồ,tôinhậnthấycóaiđóđanglayvaimình.Mởmắtra,mộtkhuônmặtnhếchnhác,checảbầutrời,đangnhìntôi.Khôngphảilàngườilớn.Mặcmộtbộquầnáobẩnthỉu,khuônmặtcònnhếchnháchơn,mộtanhtrai.

“Bốmẹđâu?”

Khitôingẩngcổlênthìanhđỡtôidậy.Mặcdùchânkhôngcònsứcđểbướcnhưnganhđãdìutôiđitheoanh.NơianhđưatôiđếnlàmộtquánănTrungHoa.Anhgọihaibátmìtrộntươngđen.

Đếngiờtôivẫnrấtthíchmìtrộntươngđen.Nhữngngàythángphảiănmìthaycơmkhiếntôiluônphátngấykhinhắctớicácmónmì,nhưngtôilạirấthayănmìtrộntươngđen.Mónmìtrộnđenxì,mằnmặn,ngònngọt.Ngaycảkhicổhọngđaunhưbịxédokhócquánhiềuthìtôivẫncóthểxìxụpmónmìtrộntươngđenấymộtcáchngonlànhnhưthểcổhọngđượcbôidầuvậy.

Cáingàyđầutiênđượcănmìtrộntươngđencũngvậy.Mónănlầnđầutiênđượcăntrongđờiấyngontớimứclàmtôikhôngphânbiệtnổicáicảmgiáclưulạinơiđầulưỡi,làsợimìhaylàlưỡimìnhđangtrôituộtvàocổhọngnữa.Cảkhuônmặtvùivàobátmì,saukhigiảiquyếtxong,ngườianhđókểchotôinghecâuchuyệncủamình.

Saukhibỏnhàđi,anhbánkẹocaosudạoởkhuphốnày.ỞkhuphốănchơiYongJeon-dong,DaeJeon–thếgiớiđầutiênhiệnlêntrongmắttôiấyquytụđầynhữngquánkaraoke,quánbar,tiệmgàrán,quánrượu,nhàhàngvàquánănvặt.

“Khôngphảitấtcảnhữngcửahàngấyđềucóthểđếnbánkẹo.Trướchếtđểkẹolênbàn.Rồisauđóphảichờđợivớimộtkhuônmặtthậtlàđáng

Page 7: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

thương.Cónhưthếngườitamớimuakẹocho.Anhmuakẹovớigiá200won,khibángiá1.000won,nhưvậylàlời800won.Mộtphongnămcáinhưthếnàylà5.000won.”

Vớimộtđứabénghecònchưasõithìkháiniệmvềtiềnhoàntoànkhôngcó.Cảviệctínhtiềncũngdĩnhiênkhôngbiết.Nhưngnóvẫnlờmờhiểuđượcrằngđưakẹochongườita,nhậntiềnlàcóthểđượcănmìtrộntươngđen.“Đưakẹo”,“Nhậntiền”,“Muađồăn”,bađiềunàyđãkhắcsâuvàođầutôi.Cótiềnmớicóthểăn,tôiđãhọcđượcđiềuquantrọngnhấtkhisốngtrongthếgiớinàynhưvậyđấy.

RakhỏiquánănTrungHoa,tôivẫnđitheoanh.Tôinhìnvàhọccáchanhđimuakẹovàbacchus(mộtloạinướctănglực)rồiđibánởnhữngquánrượuhaycâulạcbộđêm.Nhưngnócũngchỉtrongmộtthờigian,chẳngbaolâusauđó,anhấyđãbỏtôilạiđiriêng.

“Dùsaothìđibántrênđườngsẽthườngxuyêngặplạinhaumà.”

Anhvỗvỗvaitôivànóirấtradángngườilớn.Anhkhôngcólýdophảichămsóctôi.Chỉvớiviệcanhcứugiúpmộtđứabéđóilảtrênđường,dậychonóphươngthứctồntạiđãlàmộtsựbanơnquálớnrồi.Tôicũngmuốnđitheoanhnhưnglạithấynhưvậysẽlàmphiềnđếnanhnênđánhchấpnhận.

Tôicũngsợhãikhichỉcómộtmình

Nhưngcáchđểkhôngbịchếtđóivàsựtựdo

Chỉhaiđiềunàythôivớitôicũnglàđủrồi.

Chỉmộtthờigianngắnsaukhichiatayanh,tôilạirơivàocảnhđóibụng.Tôimânmêphongkẹocaosutrongtúimàanhchotrướckhiđi.Tôiquyếtđịnhthửđibánkẹonhưanhchỉdạy.Banđầu,cònchưakịpbánkẹo,tôiđãbịngườiởquánđuổiđi.Lầnthứhai,lầnthứbacũngnhưvậy.

Tôitiếptụcthửvàilầnnữanhưngđếncáibậucửacủaquántôicũngkhôngđiquađược.Rõrànglàtôiđãlàmsaicáigìđó.Tôiđứngngoàicửa,thậntrọngquansátnhữngngườiravàoquán.Mỗikhiravàoquán,bọnhọđềunói,“Xinchào”.Tôiđãhọcđượccâunóiđó.Xinchào.Từsauđó,mỗikhiđivàoquántôiđềuchàongườichủquán.

“Cháuchàochú.Cháubánkẹocaosuởđâyđượckhôngạ?”

Tháiđộcủachủquánmỗingườimỗikhác.Cóngườimặckệtôilàmgìthì

Page 8: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

làm,thỉnhthoảng,rấthiếmkhinhưngcũngcóngườicònchotôicáiănhoặcmộtgócđểngủ.Nhưngphầnlớnbọnhọđềuquátlớnbắttôirangoài,khôngítlầntôibịhọbạttaiđuổirangoài.Thờigiantrôiqua,tôicũngdầntrởthànhđứatrẻbánkẹocókinhnghiệm,biếtkhinàocóthểlénchủcửahàngđểvàobánkẹo.Vàthếlàtôiđãhọcđượcmộtphươngthứcđểsốngsóttrênđườngphố.

Đólàsựnhạybén.

Trảiquanhữngngàythángsốngtrênđườngphố,quảnhiênđúngnhưlờianhnói,mộtngàynọkhiđanglangthangtrênđường,tôiđãgặplạianh.

“Cóbánđượcchútnàokhông?”

Trênconđườngtoànnhữngngườikhôngquenbiết,đượcmộtkhuônmặtquenthuộchỏithămkhiếntôicảmthấyrấtvuisướng.Cứnghĩtớiviệcanhcũngnhưtôi,vừabánkẹovừabịngườitađánhchửithìngựctôilạithấyđaunhói,nhưthểtrênconđườngcôđơnnàychỉcómìnhanhvàtôivậy.

Mộtngàycủatôibắtđầubằngviệcđibánkẹotừlúcchậptốichonhữngngườiuốngrượurồikếtthúcbằngviệcbánkẹochonhữngngườiđiăncanhgiảirượuvàobuổisáng.Kháchcũnggiốngnhưcácchủcửahàng,mỗingườimộtkhác.Khitôimonmenlạigần,cóngườivừatỏratộinghiệpvừamởví,cóngườichẳngthèmliếcmắt,cũngcóngườiđuổitôirachỗkhác.Phầnlớnđềulàkhôngthèmđểýhoặcxuatayđuổiđi.

Bởivìtôicũnglàmộtđứatrẻkhánhanhnhạynêndầndầncũnghọcđượccáchlợidụngtìnhhuốngcủamấyngườikháchvớiđiềukiệncủamình.Mặcdùbềngoàitrôngtôibẩnthỉunhếchnhácnhưngvìlàtrẻcon,mặtmũicũngthuộcdạngsángsủanênsovớinhữngđứatrẻbánkẹokhác,tôidễdàngtìmđượcsựđồngcảmcủanhữngngườikháchhơn.Cũngchẳngcầnphảitỏratộinghiệp,đángthương.Bởivốndĩtôiđãlàmộtđứatrẻmồcôiđibánkẹocaosuđángthươngrồi.Vớinhữngngườiđicùngngườiyêuhoặcnhữngngườisayrượuthìmọiviệclạicàngdễdàng.

“Ôitrời,embé,thậtlàđángthươngquá!”

Nếungườibạngáinhìntôivớikhuônmặtđầythươngcảmthìngaylậptứcngườicontraiđicùngsẽmởví.Khôngnhấtthiếtcứphảilànhữngcặpđôiđanghẹnhò,ởnhữngchỗtụtậpđôngngười,chỉcầncómộtngườicảmthấytộinghiệptôithìchắcchắnsẽcóngườirúttiềnramuakẹo.Tuynhiênđấycũngchỉlàchuyệnkhitốtngày.Sovớinhữngngườitốtbụngmuakẹo

Page 9: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

chothìsốngườiyêucầutôiphảilàmcáinàycáikiamớimuakẹocholạinhiềuhơn.

“Ởđâuracóloạikhônglàmmàlạiđượcănthế?Biếtuốngcáinàykhông?Uốngthìtaomuacho!”

“Nàythằngnhóc,đờinàylấyđâuracáigọilàchokhônghả?Giờmàyđểtaotátmàymộtcái,rồitaosẽchotiền.”

Mộtđứabékhôngbiếtrượulàgìnhưngngườitabảouốngthìtôiuống.Khôngbiếtbịsẽđauthếnàonhưngngườitabảođểchohọtátthìtôiđểchohọtát.Àkhông,dùcóbiếtrượulàgìthìtôicũngvẫnsẽuống.Dùbiếtsẽđaunhưthếnàothìtôicũngsẽđểchohọtátmình.Khitôiépbuộcmìnhuốngnhữngchénrượuđắngnghétthìtôicũnghiểuraconngườiaicũngxấuxa,vànhữngkẻđangcườingoácmiệngtrướcmắttôilạicàngxấuxahơn.Thếnhưng,kẻxấuxanhấtlànhữngngườikhôngchịumuakẹodùtôiđãlàmtheonhữnggìhọsaikhiến.Việcbánkẹocàngkhókhăn,tínhcốchấptrongtôicàngtănglên.

Đólàsựkiêntrì.

Page 10: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Nhưmộtconchó,conmèohoanglangthang

Cùngvớihaithứ,sựnhạybénvàkiêntrì,tôicũngcóthểsốngquangày.Vìvậy,ngoạitrừviệcđểbảnthânkhôngchếtđóivàtiếptụcsống,tôichẳngbiếtgìcả.Tôikhôngbiếtlàconngườitamộtngàyănbabữa,mỗingàyphảithayquầnáo,phảiđánhrăng,rửamặt…ngaycảviệcsaukhiỉaxongphảichùisạchsẽtôicũngkhôngbiết.Cáimàtôibiếtchỉcóphảiănvàphảingủ.Bởiítnhất,vớihaicáinày,tôicóthểtiếptụctồntạithêmmộtngày.

ỞYongJeon-dongcóbacâulạcbộđêm.Đólànơilúcnàocũngnhộnnhịpngườirakẻvào,làthiênđườngnơimàchỉcầnmộtlầnđivàothôilàcóthểkiếmđượcsốtiềnbằngmấyngày.Nhưngnếubịmấyngườichuyêndẫnkháchbắtđượcthìchẳngkhácnàonếmtrảimùivịđịangục.

Tôithườngchờđếnlúcmấyngườidẫnkháchbỏrangoàiđểhútthuốchayđivệsinh,khiđócửaravàocâulạcbộkhôngcóai,tôimớinhanhchónglẻnvào.Khiđirathìbámsáttheonhữngngườikháchởđấy,cónhưvậymớicóthểtránhnhữngtrậnđòntừhọ.Nhưng,saumộthailầnthànhcônglànhữngngàycựckỳđenđủi.Khiđó,họnhưthểgộpcảnhữnglầntrướctôilẻnvàothànhcôngmàđánhtôiđếnchảymáuvỡđầu.

Khingườikháchcuốicùngrờiđi,đènbảnghiệutắtvàngaycảmấyngườidẫnkháchcũngđivềthìcâulạcbộđêmtrởthànhchỗngủcủatôi.NơitôithườngxuyênngủlạinhấtlàcâulạcbộđêmA.Câulạcbộnàythuêbatầngcủamộttòanhàđểsửdụng.Chỗcầuthanglênxuốngtốiđếnmứcngaycảđanglàbanngàycũngkhôngthểphânbiệtđượcrõràngsựvậttrướcmắt.Bậccầuthangkhárộngnêntôicóthểnằmngủmộtcáchthoảimái.Cầuthangcònđượctrảithảmnênvừaấmlạivừamềm.

Ngoàichỗđóthìphầnlớncáccâulạcbộđêmđềuởdướitầnghầm.Cửaravàochỗcầuthangđixuốngvẫnmởkểcảkhicâulạcbộđóngcửa.Nếuđihếtcầuthangdẫnxuốngdướisẽthấymộtcửacuốnngaytrướccửacáchâm,gầnchỗcửacuốnlàquầythanhtoánmàmấyngườiphụcvụhayđứng.Phíasauquầycómộtkhoảngkhôngđủrộngđểtôicuộnmìnhnằmngủ.

Cầuthangsâuvàkhôngcócửasổ.Phíatrên,dùánhnắngcóchóichangđếnđâucũngkhôngthểchiếuđượctớichỗtôinằm.Cóthểngủmộtgiấclúcbanngàynhộnnhịpcũnglàmộtkiểumaymắnnhưngdùkhôngphảinhưvậy

Page 11: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

thìvốndĩtôicũngthíchnhữngchỗtốităm.Mặttrờilặnthìtôirađường,mặttrờilênthìtôikiếmchỗđingủ.Vìvậytôihầunhưchẳngbaogiờlangthangtrênđườngvàobanngàycả.Bởivậythỉnhthoảng,khiđứngtrênđườnglớnlúcbanngày,tôikhôngthểkhôngcóchútbốirối.

Ánhmặttrờigaygắttớimứcchỉmuốnnhắmtịtmắtlạivànhữngconđườngrộnglớnnhưmộtquảngtrường.

Tôikhôngthíchnhữnggìsángchóivàrộnglớn.

Tôithíchnhữngnơichậtchộivàtốităm.

Giốngnhưloàigián.

Tuytôikhôngcóbạnnhưngbóngtốigiốngnhưmộtngườibạncủatôi.

Khinằmtrênnhữngbậccầuthangtốitămcủacâulạcbộđêm,cáikhônggiannhỏbévàtốitămđólàmtôicảmthấygiốngnhưtrongcáichậucaosu.Hìnhảnhcáichậucaosuhiệnlênkhiếntôicảmthấyantâm.Bởivìthứđầutiênbảovệchotôikhôngphảilàbốmẹhaycônhiviệnmàchínhlàcáichậucaosu.Cáichậucaosuđãgiúptôinúpmình,đãgiúptôibỏtrốnđượckhỏicônhiviện.Nóđãđemđếnsựtựdochotôinhưvậyđấy.Mớichỉnăm,sáutuổi,trongcuộcđờimớichỉbắtđầucủatôi,nếuhỏicócáigìkhiếntôicảmthấybiếtơnthìchỉcócáichậucaosumàthôi.

Mặcdùcâulạcbộđêmlàmộtchỗngủtuyệtvờinhưngnhưthếkhôngcónghĩalàlúcnàocũngcóthểngủởđó.Nếubịmấyngườidẫnkháchhayphụcvụđilàmsớmbắtđượcthìsẽkhôngthểbénmảngđếnđómộtthờigian.Nhữngngàybánkẹotrongcâulạcbộđêmbịbắtđượccũngvậy.CũngcónhữnglúctoànbộYongJeon-dongtrởthànhmộtnơiđángsợbởinhữngtrậnẩuđảcủacácbăngnhóm.Nhữnglúcnhưthếphảituyệtđốicẩnthận.

Nhữnghômkhôngngủđượcởcâulạcbộđêmthìtôingủởgatàuđiệnngầm.Banđêm,cửacuốnchỗcầuthanglênxuốnggatàuđiệnngầmtuybịhạxuốngnhưngkhôngkhóanêntôicóthểchuivàotronggaquakhehởgiữacửacuốnvàsànnhà.Saukhivàođếnbêntrong,đihếtcầuthangsẽcómộtkhoảngkhôngbằngphẳng,tôicóthểđặtmình.Nơinàycũngkhôngnhiềungườiđểýtới.

Nếucóbịnhânviêngatàupháthiệnvàđuổiđithìtôilạiđếnngủởnhữngnhàvệsinhcôngcộng.Nếucâulạcbộđêmlàchỗngủtuyệtvờinhấtthìnhàvệsinhcôngcộnglàchỗngủkinhkhủngnhất.Ngaycảkhiđãlàmquenđượcvớimùihôibốclêntừnhàvệsinhnhưngsànnhàvừalạnhlạivừaướt,khôngthểnằmđượcnêntôiphảihạnắpđậybồncầu,ngồithumìnhvàngủtrênđó.

Tôikhôngnhớhômđólàngàymàtôibịmấyngườidẫnkháchđánhcho

Page 12: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

mộttrậnnhừtửhaylàngàytranhgiànhđịabàngiữacácbăngnhómdiễnra,chỉbiếtđólàngàykhôngthểngủlạiởcâulạcbộđêm.Hômấy,tôiđãbánhếtkẹorồinhưngkhôngbiếtphảiđiđâu.Đangnghĩcólẽphảingủởcầuthangmộttòanhànàođó,hoặcnếukhôngthìthờitiếtcũngkhônglạnhlắm,ngủởngoàiđườngcũngkhôngđếnnỗichếtcóng.Tôicứloanhquanhởtrênđườngthìđộtnhiêncóaiđógọi.

“Nàynhóc,lạiđây.”

Làchúbánlòngởquánvenđường.Khiđibánkẹo,thỉnhthoảngtôicũngnhìnthấychúnhưngđâylàlầnđầutiênchúnóichuyệnvớitôi.Saunàymớibiếtchúấynghiệncờbạc.Chúấycùngvớiôngchủcửahàngđiệnthoạivàmấychúcảnhsátđềutronghộichơibàipoker.Khôngbiếtcóphảisaukhiviệcbuônbánkếtthúc,chúấylạilàmvàilykhôngmàmặtđỏbừngbừng.

“Mặtmũinhìnsángsủamàsaolạingủởvệđườngthếhả?”

Tôikhôngtrảlờichú.Cóquanhệgìđâu.Mặtmũisángsủathìsaochứ.

“Vềnhàchú.Chúchomàyngủnhờ.”

Nhìntrongánhmắtthìcóvẻnhưchúấysẽkhônglàmgìxấuvớitôi.Chúđiđằngtrước,tôiđitheosau.Khắpnhàchúấytoànmùilòng.Chúvừacởitấtvừabảotôi,“Tắmrửađi”.Saukhitôitắmxong,chúđưatôicáiáocủachú.Vànhưthế,tôiđượctắmrửasạchsẽ,đượcthayáosạch,đượcăncơmvàđượcngủởmộtnơiấmáp.Trongtôihiệnlênsuynghĩ,“Thìranhàlànơimìnhcóthểăncơm,cóthểngủngongiấc”.

Saukhingủdậy,tôithấycómộtmâmcơmđãđượcdọnsẵn.Chúnhìnchằmchằmđếnkhitôiănhếtmộtbátcơmthìbấtngờnói.

“Giờthìđiđi.”

Tôikhônghỏichúnếumìnhtiếptụcởlạicóđượchaykhông,chỉđặtbátđũaxuốngrồiđứnglên.Từtrướctớigiờ,tôichưatừngnghecũngchưatừnghọctiếngcảmơnnênđươngnhiêncũngkhôngbiếtphảinóilờiấynhưthếnào.Nhưngtôirấtbiếtơnchú.Khôngquantrọnglàchúvìsaymànhấtthờithươngcảmrồidẫntôivềnhàhaykhiýthứcđãtỉnhtáotrởlạithìthấytôiphiềnphứcmàđuổiđi,chỉcầnbiếtrằngtrongnhữngngàythángsốngvậtvờtrênđườngphốnày,chúấyđãchotôimộtngàyđượcngủmộtgiấcngủngonlành,vậylàđượcrồi.Tôicũngkhôngmongmỏigìhơnthế.Tựbảnthântôihiểurằngkhôngthểtrôngmongđiềugìcả.

Page 13: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Cũngcólầntôiđượcmộtngườikháchtôigặpởcửahàngđưavềnhà.Khitôiđểkẹolênbàn,ngườiđónhìntôivànói.

“Nếucontraichúcònsốngthìcũnglớnbằngcháurồi…”

Nướcmắtbắtđầutràoranơikhóemắtchúấy.Tôithậmchícònchẳngnóiđượclờichàomờimuakẹo,chỉbiếtnhìnchúmàhoảnghốt.Chúvỗvỗtôinói,“Vềnhàchú.Vềnhàvớichú”.

Nhàcủachúấy,sovớinhàchúbánlòngthìrộngvàsạchhơnrấtnhiều.Vừabướcchânvàonhà,chúấybắtđầubảotôiphảilàmcáinàycáikia.Tắmrửasạchsẽđi,khănmặtphảiđểtronggiỏ,đidépđitrongnhàvào,trênbànănthìphảingồichongắn,khôngđượcrungchân,khôngđượclàmcáiđó,nhưthếnàythếkia…Vàthếlàngàyhômsau,ngaysaukhimởmắt,tôiđãchạytrốnkhỏinhàchúấy.

Cũngcólầnôngchủcâulạcbộđêmmàtôihayngủlạiđãchotôiđếnngủnhờ.Câulạcbộcóhaingườichủ.Mộtngườithìđángsợnhưngmộtngườilạikhátìnhcảm.Ôngchủtìnhcảmkiavìthấytộinghiệptôimàthỉnhthoảngcũngdẫntôivềnhàngủ.Nhàcủaônglàmộtcănhộchungcư,trongsốnhữngngôinhàtôitừngtớithìđólàngôinhàsangtrọngnhất.Ởnhàôngcòncóvợvàmộtđứabécũngtrạctuổitôi.Lầnđầutiêntôitớinhàông,đứabéconôngvừanhìnthấytôiđãbịtmũi,nhănmặtnói.

“Rađằngkia.Thốiquá.”

Tôirấtghétnó.Tôiphảisốnglangthangvấtvưởngtrênđườngnênthườngcămghétnhữngaiđượcsốngcùngbốmẹtrongmộtngôinhàấmcúng.Mỗilầnđếnnhàôngchủ,tôiđềuđánhnhauvớiđứabéđó.Khôngbiếtcóphảivìtôikhônghòathuậnđượcvớiconcủamìnhhaykhôngmàdầndần,khôngbiếttừbaogiờôngchủkhôngcòndẫntôivềnhànữa.Tôicũngkhôngmuốnđi.Tôighétkhiphảisosánhmìnhvớihoàncảnhcủangườikhác.Tôicũngghétcảviệcphảiquaytrởlạicuộcsốngđườngphốvớitâmtrạngmấtmátvàtựti.

Tôicũngtừngsốngcùngrấtnhiềungườianhlớndùchỉtrongthờigianrấtngắn.Đólàmấyanhtầmmườimấytuổi,bándứaởcửahàngrượu.Mộthômnọ,lúctảngsáng,khitôiđangđilangthang,mấyanhấykéotới,taycầmdaobảotôiđitheocácanh.Xétvềthểlựchaysốlượngthìtôiđềukhôngphảilàđốithủ.Mặcdùbanđầucóphầnhơicưỡngépnhưngkhiđếnnhà,cácanhlạinấumìchotôiăn.Cácanhbảotôiănnhiềuvàorồicứtựnhiênmàởlạiđó.Cácanhcókhoảnghaimươingười,cùngnhausốngchungmộtnhà.

Page 14: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Lýdocácanhdẫntôivềnhàlàđểbánđượcnhiềudứa.Cácanhmuốnkhicácanhbánhàngthìtôiđứngbêncạnh,dùngkhuônmặtđángthươngmàgiảvờcầuxin,“Làmơnchoemmộtquảthôi”,đểngườitanhìnthấy,thươnghạirồimuacho.Đâyvốnlàviệctôivẫnhaylàmnênkhôngcógìkhócả.Nhưngmộtthờigiantrôiqua,tôidầncảmthấychánviệcphảiởcùngnhữngngườikhác.Tôimuốnởmộtmình.Saukhibỏtrốnkhỏiđó,suốtmộtthờigian,tôiluônlẩntrốncácanhnhưngsauđó,dùcógặplạitrênđường,cácanhcũngmặckệnêntôilạicóthểtựdođilạitrênđường.

Nhữngngườichotôingủnhờ,mỗingườimộtkhácnhưngkếtthúclúcnàocũnggiốngnhau.

Làhọđuổitôiđi,hoặclàtôitựbỏđi.

Buổisáng,khitrởlạiconđườngnơikhôngcómộtmáihiênchechở,nólạilànơitôicảmthấyantâmnhưđangởnhà.

Ởnhàngườikhácphảichúýánhmắtcủahọnhưngởtrênđườngthìkhôngphảinhưvậy.Tuykhôngcóchỗngủcốđịnhnhưngtạitôinhỏngười,chỉcầnlàmộtgóctốichậthẹpthìđâucũngcóthểláchmìnhchuivào.Giốngnhưmộtcongiánvậy.Cólẽhơnmộtcongiánmộtchút.Dùsaothìcũnglàcuộcsốngkhônghơnmộtconchó,mộtconmèohoanglàbao.

Page 15: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Vớinhữngngườihỏirằngthờiđiểmnàolàlúckhókhănnhất?

Tôicứlangthang,vấtvưởngtrênđườngnhưmộtconchó,conmèohoang.Tìmnơicóthểtránhmưatránhgióđểngủ,tìmcáiănđểcóthểlấpđầycáidạdàylépkẹp.Nhữngconmèohoanglàtiềnbốicủatôivềcuộcsốngnơiđườngphốvàtôiđãhọctừchúngcáchthứcđểsinhtồnởnơiđây.Saukhinhìnlũmèolôinhữngthứcóthểănđượctrongcáctúirácvứtởđường,vàonhữngngàykhôngbánđượckẹo,tôicũngđimoitúiráctìmđồăn.Nếutìmthấyxươnggàhaymiếngchângiòngườitaănthừa,tôicóthểgặmxương,ănnốtchỗthịtcònsótlạitrênđó.Nếukhátthìcóthểuốngnướcmưarơitừnhữngmáihiênhoặclấytayvốcnướctừnhữngvũngnướctrênđường.

Nếubánđượckẹo,cótiềnthìtôimuamìcốc.Vừangồithumìnhtrêncáinắpbồncầuởnhàvệsinhcôngcộngvừaănmì.Mọingườihỏitạisaolạicứphảiănởnhàvệsinh?Bởivìtôighétconngười.Nhữngngườiđánhtôimàchẳngcólýdo,nhữngngườimắngchửitôi,nhữngngườilợidụngmộtđứatrẻnhưtôi…Tôighétconngười,cũngghétngườikhácnhìnthấydángvẻtôiăn.

Suốtmộtthờigiandàitôichỉănmìcốc.Khôngphảilàvấnđềtôithíchhayghétmìcốcmàlàbởivìngoàimì,tôikhôngbiếtphảimuanhữngcáikhácnhưthếnào.Tôibiếtcáchmuakẹocaosu.Chỉcầnvàocửahàng,cầmkẹocaosuvàđưatiềnralàđược.Nếubụngthấyđóithìkhimuakẹo,cầmtheoloạimìcốcmàtôihayăn.Tôichỉbiếtrằngmuốnmuahaybáncáigìthìđềulàmtheocáchđó.

Việccóthểđivàocửahàngvàgọimóncũnglàviệcsauđórấtlâu.Saumìcốclàđếngiaiđoạngọimìởcửahàngănvặt.Sovớiviệcănmìcốctrongnhàvệsinhcôngcộngthìđâyđãlàmộtbướctiếnlớn,nhưngdùsaothìvẫncứchỉlàmì.Rồiđếnmộtngày,tôiđãgọimón“cơmrangkimchi”.Cólẽlàbànbêncạnhcóaiđógọimónnàymàtôibắtchướcgọitheo.Bởitấtcảmọithứ,tôiđềuhọcbằngcáchnhìnngườikhácmàlàmtheonhưthế.

Ngaysaukhiănmộtmiếngcơmrangkimchi,nướcmắttôirơilãchã.Khôngphảivìtôibuồnhaythấymìnhđángthương.Đólàvìtôithấytiếchận.Nếunhưbiếttrênđờicómộtmónănngonnhưthếnàythìtôiđãchẳngngàyngàyănmìcốc.Bátcơmrangcaycayvớikimchivàmộtmiếngtrứngốpở

Page 16: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

trên.Nếuchọcvàomiếngtrứngốpthìlòngđỏsẽchảyra,phủkínlênchỗcơmmàuđỏphíadưới.Vịtrứngmằnmặn,tanhtanhcủalòngđỏcùngvịcơmcaycay,ngònngọt.Móncơmkhôngchỉngonmàsovớiănmì,ăncơmchắcdạhơnhẳn.

Tuynhiên,mónmàtôithườngxuyênănnhấtvẫnlàmìtrộntươngđen.KhôngbiếtlàbởivìmónănđầutiêntôiănởYongJeon-donglàmìtrộntươngđenhaylàvìmỗikhiđưasợimìđenđen,ngònngọtvàomiệngthìmọisuynghĩ,hoàiniệmtrongtôilạihiệnlên.Nhữngcảmxúckhôngtêntràolêntrởthànhnướcmắtrơivàocùngbátmìtrộntươngđen.Cónhữngngàycảmxúctràolên,tôiănhaibabátmìgiá1.500won,ănxongđặttờ10.000wonlênbànrồicứthếbỏđi.

Dùsaothìđếngiờtôivẫnthíchnhấtmìtrộntươngđenvàcơmrangkimchi.Nếucóaihỏitronghaimónđóthíchmónnàohơn,tôikhôngtrảlờiđược.

Tôinhớrangườianhđãdạytôicáchbánkẹocaosucũngbáncảbacchus.Thếlàtôiquyếtđịnhcũngbánbacchus.Sovớibánmộtphongkẹothìsốtiềnlờiranhiềuhơnnhiều.Khiđó,tuytôivẫnchưacókháiniệmbántheosethaymộtlốcnhưngbánmộtlonbacchusvớimộtphongkẹotấtcảgiá5.000wonthuậnlợihơnnhiều.Kểtừlúcđó,trongtúitôilúcnàocũngđầytiềngiấyvàtiềnxu.

Dùcótiềnnhưngtôikhôngbiếtphảitiêunhưthếnàonênlúcnàocũngchỉđểtiềntrongtúi.Tôikhôngbiếttiếtkiệmlàgì,ngaycảviệcmuacáigìđóchobảnthâycũngkhôngbiết.Nếunóicầncáigìthìchỉcómỗicáiănmàthôi.Khôngbiếtcáchtiêunênvớitôi,tiềncũngchỉlànhữngđồngkimloạivànhữngtờgiấy.Càngnhiềuthìlạicàngrắcrối.

Saukhilấpđầycáibụnglàkhoảngthờigiancủasựđaukhổ.

Dùsaothìcũngchẳngcógìđểlàm,khôngcónơiđểđi.

Bởivìtôikhôngcómụctiêukiếmtiềnđểlàmgìnênkhicótiềnđểmuamìcốc,tôicũngkhôngcầnphảikhổsởđibánkẹo.Khôngphảilangthangđibánkẹonênmộtngàylạitrởnêndàiđếnkhôngcầnthiết.Vàomộtngàynọ,tôithấymấyôngchútụtậptạimộtgóc.

“Bênnày,bênnày.Không,phảisangbêncạnhmộtchútchứ.”

“Đằngđó,dừnglại.”

Tôitiếnlạigầntừphíasaumấychú.Trongcáitủkínhhìnhchữnhậtcó

Page 17: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

rấtnhiềuthúbông.Cácchúnhìnchằmchằmvàobêntrongcáitủ,dườngnhưđangralệnhchocáigìđó,rồilạithởdàivớikhuônmặtđầyvẻtiếcnuối.

“Bắtđượcrồi!”

Cùnglúctiếngkêucủamộtchúvanglên,mộtcáimáycóphầntaynhưcáicàogắplấyconthúbông.Tiếngnhạcvanglên,congấubôngđượcđưaratớimộtcáilỗhổngrồirơirabênngoàicáitủ.

Saukhimấychúấybỏđi,tôibèntiếnlạigầncáimáygắpthúnhồibông.Tôibắtchướcnhưmấychúấy,bỏđồngxuvàorồibắtđầudichuyểncầngạt.Khiđếnmộtkhoảngmàtôicholàvừađủ,tôibỏcầngạtrồiấnnút.Cáitaygắpgắplấyconthúbôngrồilạilàmtuộtmất.Tôivừahồihộpvừatứcgiận.

Lầnnữa.Lạilầnnữa.

Khôngbiếtlàchơimấylầnhaymấytiếngđãtrôiqua,cuốicùngcáitaygắpcũnggắpđượcconthúbông.Lúcđó,sựhồihộpvàtứcgiậntrongtôinhưchứngkhótiêuđộtnhiênbiếnmất.Đólàcảmgiáccủamộtsứđồvớisứmệnhgiảithoátchoconthúnhồibông.Cũngkhôngbiếtlýdotôinhấtquyếtphảigắpchođượcconthúbôngcóphảilàvìbảnthântôicũngmongmỏicómộtaiđókéotôirakhỏivũngbùnđangchônsâulấytôihaykhông.Tôikhôngmuốnconthúbôngnhưngvìcáikhoáicảmkhicáitaygắpgắpnhữngconthúbônglênmàtôiđãdànhrấtnhiềutiềnvàthờigianởcáimáygắpthúbôngđó.Đócóthểcoilàthútiêukhiểnduynhấtmàđứatrẻnhưtôicảmthấythíchthú.

Saukhigắpđượcmấyconthìtôihếttiền.Vìvậy,tôilạiđibánkẹo.Tôitặngnhữngconthúbôngtôigắpđượcchonhữngngườikháchkhôngđánhhaychửimắngtôi.Nếunghĩđếnsốtiềntôibỏrađểgắpđượcđámthúbôngđóthìtôihoàntoànlỗnhưngdùsaothìđốivớitôi,chúngcũngkhôngdùngđểlàmgì.

Khiđãchántrògắpthúbông,tôiđitớibếnxebuýt.Ngồiởbếnxe,nhìnnhữngngườiđứngchờxebuýt,tôitựhỏinhữngngườinàyhọđiđâu.Họvềnhàhayđangtừnhàđếnmộtchỗnàođó.Ởnơihọđến,chắchẳncóaiđóđangchờhọ,làbốmẹ,làbạnbè.

Cóngườibồnchồn,cóngườilạitừtốn,ngườithìnhìnđồnghồ,ngườivừađeotainghevừađợixebuýt.Thếrồixebuýtđến,họlầnlượtlênxerồibiếnmấtvềmộtnơinàođó.Cónơiđểđihìnhnhưrấttốt.Mìnhsẽlênchiếcxebuýtthứba.Tôiđãquyếtđịnhnhưthế.Chẳngcólýdogìbắtbuộcphảilàchiếcxethứbacả.Chỉlàtôimuốngiốngnhưnhữngngườikhác,cũngđợichiếcxebuýtcủamìnhrồimớilên.Giốngnhưlàtôicũngcónơicầnphảiđi.

Page 18: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Lênxe,tôiđitớichỗcuốicùngcạnhcửasổ.Trênxekhôngcónhiềungười,chỗngồirộngnhấtởphíacuốicũngkhôngcóai.Mởcửasổra,mộtcơngiósượtquamátôi.NhữnghìnhảnhquenthuộccủaYongJeon-dongcùngcơngióbịđẩylùivềphíasau.ChiếcxebuýtđirakhỏiYongJeon-dong,dừnglạiởmộtnơimàtôikhôngrõ,chờngườixuốngvàlênrồilạitiếptụcđitớimộtnơixalạ.

Xebuýtvềđếnbếncuốicùngvàngườikháchcuốicùngđãxuốngxe,tôicũngxuốngxe,mangtheokhuônmặtnhưthểngaytừđầu,đâychínhlàđiểmtôimuốnđến.Dùcóđiđâuthìphongcảnhcũngkhôngkhácbiệtnhiềulắm.Nhữngtòanhàmàusơnbạctrắng,nhữngconngõngoằnngoèokhúckhuỷu,nhữngngôinhàmộttầngthấpbésansát…

Đimộtvòngkhuphốxalạ,tôithấycảsânvuichơi,cảđàiphunnước.Tựbảnthântôicũngnhầmtưởngrằngmìnhlênxebuýtlàđểđiđếnnơimìnhthích.Tôingồilơđãngnhìnphongcảnhtrảiratrướcmắt.Ngồiởnơilầnđầutiênkểtừkhisinhramớiđặtchântới,bầutrời,nhữngđámmâyvàrángchiềuđãtừngthấycảtrămlầnlạicógìđólạlẫm.Xalạnhưngkhôngmớimẻ.

Gặpmấyngườibạn,tôichơicùngchúng,giếtthờigian.Nhữngconchóbụngxẹplép,bịbệnhngoàidavànhữngconmèohoangmắtđầydử,ngườibịphùnềchínhlàbạncủatôi.Khinhìnchúng,tôilạicảmthấythươngxótvàđồngcảm.Nhữngconchó,conmèonàylấyđườnglàmnhà,bịconngườiđánhđập,xuađuổi.Giốngnhưchínhtôivậy.

Tôilôirachỗtiềnmìnhmangtheo,đimuasữa.Hâmnóngsữaxong,tôiđểsữalạitrênconđườngmànhữngngườibạncủatôihayđilại.Nhìnchúngliếmlápchỗsữamàtôiđểlại,chưabaogiờtôithấyvuiđếnthế.Bởitôilờmờcảmnhậnđượccảmgiáckhicóthểgiúpđỡchoaiđómộtcáigìđólànhưthếnào.Cũngcólần,khitôiđịnhvuốtmộtconchóthìbịcắnvàotay,nhưngthờigianquađi,phầnlớnnhữngconchóvàmèoởđâykhôngcòntránhmàđãchịuởcạnhtôi.Tôithíchchúnghơnconngười.

Saukhimọingườibiếtđếnsựtồntạicủatôi,trongmỗibuổiphỏngvấn,họthườnghayhỏitôithếnày.

“Khinàoanhcảmthấykhókhănnhất?”

Trướccâuhỏiđó,tôiluônlưỡnglự.Bởivìtôikhônghiểucáigọilà“khinào”nênrấtkhóđểtrảlời.Tôikhôngcókháiniệmthờigian,khôngbiếttuổitáccủaconngườisẽngàymộtnhiềulên,cũngkhôngrõmìnhbaonhiêutuổi.Vớitôi,kháiniệm“khinào”hay“tạisao”,“nhưthếnào”đềuhầunhưkhôngcó.Cuộcsốngtrênđườngphốcủatôimỗingày,mỗingàyđềumệtmỏivàbuồntẻđếnmứcđộkhôngcầnphảinhớxemlàmcáigìkhinào,hayđiđâunhưthếnào,lúcnào.

Page 19: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Cảcáigọilà“nhất”vớitôicũngthậtkhóhiểu.Sốngmườinămtrênđườngphố,lạicómộtngàyđượccholàkhókhănnhấtsao?Nócũnggiốngnhưhỏimộtngườibịnhốttrongmộtcănphòngrằnglúcnàoanhcảmthấybuồnchánnhấtvậy.Hoặcgiốngnhưbảongườitahãytìmranămhạtcátđẹpnhấttrongbãicátvậy.

Khôngcó“baogiờ”hay“nhất”trongđầutôi,

Nhữngsựviệctrongquãngthờigianđólàmộtkhốiđanbệnvàonhau.

Mỗingàynốitiếpnhautrôiqua.

Nhữngchuỗingàybịđánhđập,nhữngchuỗingàybịmắngchửi,nhữngchuỗingàybịđuổiđánh.

Trongnhữngngàythángmàhômnaycũnggiốngnhưngàyhômquaấy,cũngcónhữngkhoảnhkhắcmàtôinhớrõ.Ngàytôigặplạingườianhbánkẹocaosuđãgiúptôikhitôingấtvìđóitrênđường.Anhbịmộtôngchúmặtmàydữdằnlôiđi.Tronglúcanhđangcốgắng,vùngvẫythoátra,kẹocaosutrongcáihộpmàanhđeotrênngườirơiratungtóe.Ngườitaépanhlênmộtchiếcxeconrồiđimất.Trướccảnhtượngnhưtrongphimkhủngbốấy,việcduynhấttôicóthểlàmchỉlàtrốnởmộtgócvànhìntheo.

“Dùsaothìđibántrênđườngsẽthườngxuyêngặplạinhaumà.”

Câunóicủangườianhvớikhuônmặttrảiđờiấycứlặpđilặplạitrongtâmtrítôi.Tôicómộtdựcảmrằngmìnhsẽchẳngthểnàogặplạianhlầnthứhainữa.

Page 20: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Màycódao?Vậycóthểgiếttaokhông?

YongJeon-donglàmộtkhudâncưđángsợ.Độngmộtcáilàcóđánhlộn.Ngườiđànôngbịdaođâmngãgụctrênđường,ngườiphụnữkêukhóckhibịmộtngườiđànôngtúmtóclôiđi,nhữngngườikháchsayrượungủbênvệđường,nhữngkẻănxinmóctrộmtiềntrongtúicủanhữngngườisayrượu,nhữngtênđầugấutrấnlộttiềncủanhữngkẻănxin…ĐólànhữnghìnhảnhthườngthấyởYongJeon-dong.

Đangbánkẹo,độtnhiênnghethấytiếngkêula,tôibènchạylạixemthìthấymộtnhómngườiđangđánhnhau.Khôngphảilàẩuđảthôngthườngmàlàcácbăngnhómđangtranhchấpvớinhau.Nhảylên,đấmđá,đậpphá,cuốicùnglàrútdaorachém…Dùnhữnghìnhảnhđánglẽchỉxuấthiệntrongnhữngbộphimbạolựccóxảyratrướcmắt,tôicũngchẳngbaogiờtựhỏi“Cáikhunàytạisaolạicóthểnhưthếnàychứ?”.YongJeon-dong–khuphốmàđạolýcálớnnuốtcábéhoàntoànthốngtrị–làtoànbộthếgiớimàtôibiết.Vớitôi,cáigọilàthếgiớichínhlàmộtnơinhưvậyđấy.

Bọnđầugấutrấnlộtcủaănxin,nhữngkẻănxinlạitrấnlộtcủanhữngđứatrẻnhưtôi.Tuymớiởtuổimànhữngđứatrẻbìnhthườngđượcăncơmmẹnấu,đượcđưađếnnhàtrẻnhưngởYongJeon-dongnày,tôilạinằmởđáycùngtrong“chuỗithứcăn”.Ởcáithếgiớinày,nhữngđứatrẻđườngphốlàđốitượngdễbịcoithườngnhất.Tôisợnhấtlàănxin.Bởihọlànhữngkẻnằmngaytrêntôitrong“chuỗithứcăn”,cũnglànhữngkẻthườngxuyênđánhđậptôi.

Từsaukhinhìnthấyngườianhbánkẹocaosubịlôiđi,tôibắtđầubịnỗisợhãibủabaovây.Cólẽmộtlúcnàođó,tôicũngsẽbịlôiđivàbịgiết.Sẽchẳngcóailaođitìmmộtđứatrẻbánkẹomấttíchcả.Lầnđầutiêntrongđời,tôinhậnthứcđượcsựthậttrướcmắtnày.

Mấyngàysau,khitôivừaănxongmỳvàtừnhàvệsinhcôngcộngđira,mấytêntrôngkhoảngtầm17,18tuổiđãquâytôilại.

“Đưatiềnrađây.”

“Khôngcó.”

Mấytênđócườinhạt.

Page 21: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Chỉlàconchuộtnhắtmàdámtrảtreoà?”

Độtnhiên,trướcmắttốisầmrồitôingãlănxuốngsàn.Mấytênđóxôngvàođấm,đátôi.Khitôiômbụngrênrỉcốgắngđứngdậythìnhữngtênđóđãđitừbaogiờ.Dĩnhiên,tiềntrongtúitôicũngvậy.

Cũngcókhitôingủởcầuthanglênxuốngcủacâulạcbộđêm,tỉnhdậythìthấytúicủamìnhrỗngtuếch.Tronglúctôingủ,cókẻnàođãlấytrộmrồi.Tronglòngvừabuồnlạivừanghĩthếnàycũngcoinhưmaymắn.Sovớinhữngkẻvừađánhvừacướptiềncủatôithìnhữngkẻchỉlấytrộmtiềnnhưthếnàyítravẫncònnhântừ.

Mộtngày,saukhibánxongkẹo,tôilangthangđitìmchỗngủthìcómộttênmặtmũidữtợntiếnlạigầntôi.

“Bánđượcnhiềukẹokhông?Lấyrađây.”

Tôibiếtmìnhkhôngđọlạiđượccảvềtầmvóclẫnsứckhỏe.Thếnhưng,thayvìngoanngoãnđưatiềnrathìtôilạinắmchặtlấychỗtiềntrongtúi.Hắnnhìnchằmchằmvàocáitúicủatôirồixôngvào.Khôngbiếtcáchđánhnhau,tôichỉcóthểômchặtlấycơthểmình,bảovệcáitúi.Cuốicùng,hắnmộttaygiữchặttaytôi,mộttaygiậtlấychỗtiềntrongtúi.Tôingaylậptứcxôngvào,bámchặtlấytayhắngiữhắnlại.Nhưnghắnrấtdễdànghấtvăngtôira,quaylưngbỏđi.Tôilạixôngđếnhắn.Lầnnàytôibámchặtlấychânhắnkhôngbuôngnhưnghắnchỉcầnđạpmộtphátlàtôiđãngãlănrarồi.

Saukhihắnđimất,tôiômbụng,lêmìnhđếnchỗcầuthangcủacâulạcbộđêm.Uấtức,phẫnnộ,đauđớn…Tấtcảnhữngcảmxúcđóùađến.Bánkẹocảđêm,phảichạmmặtđủloạingười,rồicuốicùngcáicònlạimàtôinhậnđượclàcáitúirỗngkhôngvàmộtvếtbầmởbụng.Dùcóbánđượcbaonhiêukẹo,baonhiêubacchushayursa(mộtloạithuốcbổchonữgiới)thìvớitìnhtrạngnày,tôisẽchẳngthểnàosốngsótđượcởkhuphốnày.Trongkhoảnhkhắc,tôichợtnghĩrađiềunày.Nếucứngồiyênthìsuốtngàysẽphảichịutrận,tuyệtđốikhôngthểtỏralàmộtkẻyếuđuối.Khôngthểcứtiếptụclàmộtkẻbịđánh,bịcướpđoạtđược.

Tôilạinhớtớingườianhbánkẹokia.Đằngnàothìsốngcũngthậtlàkhókhăn.Nếuchếtlàmộtviệcnhẹnhànggiốngnhưđivàogiấcngủthìthàrằngcứchếtđi.Nhưngtôikhôngmuốngiốnganh,khôngmuốnbiếnmấtmàchẳngaibiếttới.Tôikhôngsợviệcmộtlúcnàođó,bịngườitakéođi,tớimộtchỗchẳngaibiếtđếnvàbịgiết.Nhưngchẳnghiểusaochỉnghĩđếnthôilàcảngườitôilạirunrẩy.

Cólẽ,mộtcáchbảnnăng,tôisợhãiviệcphảigiaobảnthânmìnhvàotayngườikhác.Đượcsinhra,bịvứtvàocônhiviện,tấtcảđềukhôngphảilàýchícủatôi.Vìtôikhôngcósứcmạnhnênphảigiaobảnthânvàotayngười

Page 22: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

khác.Việcđầutiênmàtôilàmtheoýchícủabảnthânchínhlàviệctrốnkhỏicônhiviện.Dùsốngnhưmộtconchó,conmèohoang,langthangtrênđườngphốthìđócũnglàcuộcsốngmàtôilựachọn.Tôikhôngmuốnlạilàmộtkẻyếuđuối,vôlực,bịngườitađịnhđoạt.

Tôinhớtớicảnhanhbịnhétlênchiếcxecon,lạinhớtớihìnhảnhmấytayđầugấuđánhnhau.Bịđánhvàđánh,nhảylên,ngãxuống,đávàbịđá…Cuốicùnglàhìnhảnhmấytênđórútdaora.Lưỡidaodàivàsắc.Đúng,phảitìmmộtcondao.Chỉcầncónó,tôisẽkhôngbịđánh,khôngbịcướp,khôngbịgiếtbởibấtkìai.

Mộtngàynọ,khiđangtrongcửahàngbánkẹo,tôinhìnthấynhàbếpkhôngcóai.Đúnglúccũngkhôngđôngkháchlắm.Tôibènlẻnvàotrongbếp.Tôithấymộtcondaotrênbànlàmbếp.Mộtcondaocắtcásángvàdài,giốngnhưcondaocủamấytênđầugấuvẫnmangtheomình.Tôivộigiấucondaovàongườirồichạyrakhỏicửahàng.

Saukhidùngmộtmiếngvảiquấnlấycondao,tôidắtnóởbụngrồikhoácbênngoàithêmmộtlớpvải.Tôirùngmìnhtrướccảmgiáclànhlạnhchỗcondaochạmvào.Nhưngcảmgiácrùngmìnhấylạilàmtôiyêntâm.Tôisẽdùngcondaonàyđểđâmnhữngkẻtấncôngmình.Hoặckhôngthìtôicũngcóthểdùngcondaonàyđâmchínhmìnhđểkếtthúccuộcsốngkhổsởnày.Phíacuốimũidaonàydùlànhữngkẻmuốnlàmtổnhạitôihaylàchínhbảnthântôithìcómộtđiềukhôngthayđổi,ngườinắmởđằngchuôicondaochínhlàtôi.

TôiđikhắpcácngõngáchcủaYongJeon-dongtìmkiếmnhữngkẻđãcướptiềncủamình.Nhữngkẻchỉbiếtyênlặngvàđểngườikháccướpđoạtsẽkhôngthểsốngởconphốnày.ĐâylàlúctôithựchànhbàihọcmàYongJeon-dongđãdạychotôi:Tấncôngchínhlàphòngngự.

Tôitìmthấyhắnởmộtsânchơilúcnửađêm.Vừanhìnthấyhắn,tôiliềnlaotới.Bằngtốcđộlaotớivàtoànbộsứcnặngcơthể,tôidùngdaođâmvàođùihắn.Trongmộtgiâyngắnngủi,đầudaosắcnhọnxuyênthẳngvàochỗthịtmềm.Tôicảmnhậnđượcrõràngsựmềmmạivàấmápnơicondaoxuyênvào.Thậtsựlàtôiđãđâmhắn.Cảmgiácđâmmộtaiđólàmtôirùngmình,đồngthờicũngkhiếntôibịsốc.Tronglúctôiđangngẩnngười,hắnbènômđùi,khậpkhiễngbỏchạy.Hắnbỏchạyvớitốcđộcònnhanhhơnlúctôixôngtới.

Tôikhôngthểbiếnmấtgiốngnhưanh.Saukhiđâmngườilầnđầutiên,trongđầutôichỉcóduynhấtmộtsuynghĩđó.Khôngcóanhtứclàsẽkhôngcóaibảochotôibiếtphảisốngnhưthếnào.

Lầnđầutiênxuấthiệntrướcmắttôi,anhđãdạychotôicáchthứctồn

Page 23: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

tại.

Lầncuốicùnganhxuấthiệntrướctôi,

Anhdạychotôicáchthứcđểkhôngchết.

Cáchđểtồntạivàcáchđểkhôngchếthoàntoànkhácnhau.

Khôngphảiaicũngsợdao.Đangđitrênđường,tôiđụngphảimộtngườiđànônglạmặt,ôngtalầmbầm.

“Saolạicóthằngoắtởđâythếnày?Cútvềnhà,nhanh.”

Ôngtatrợnmắt,cốgiữchocơthểmìnhđứngvững.

“Làmsao?Tôikhôngcónhà…muakẹochotôiđi.”

“Cáiquáigìchứ.Mộtthằngnhãinhưmàymàcũngđibánkẹotrênđường.Còntaothìchỉcómộtđốnghốiphiếukhôngthểthanhtoán…”

“Thìsao?Kiếmtiềnlàđượckhôngphảisao?Nếukhôngkiếmđượcthìchết,cóthếthôi.”

“Ha…Ngaycảthằngnhãinhưmàycũngcoithườngtaosao?”

Ôngtađịnhđạpchotôimộtcái.Tôivộinhảytránhrasau.Trongngườitôiluôncómộtcondaobuộcchặtbênmình.

“Tôicódaođấy,đừngcóđụngvàotôi.”

Tôicốgằngiọng.Tôibiếtkhôngphảicódaolàcóthểgiảiquyếtđượctấtcảmọiviệc.Khitôirútdaora,mấykẻduđãngchẳngthèmsợ,thậmchícòndùngsứcápchế,cướplấycondaovàchĩalạivàotôi.Dùsaothìtôivẫnchỉlàmộtđứatrẻ.Dùcóđịnhlaovàoaiđóthìcũngkhôngthểthắngđược.Nhưngngườiđànôngđókhôngđịnhtấncông,cũngkhôngsợcondaocủatôi.

“Màycódao?Vậycóthểgiếttaokhông?

Đôimắtkhôngsinhkhínhưnhữngconcáởtrênsạpbỗngnhiênlóesáng.ĐólàcâuchuyệnthờikìkhủnghoảngtàichínhchâuÁ.

Saukhicókháiniệmvềtiền,tôimuamộtcondaogấp(dạngdaogấpbỏtúi)vàđểnótrongtúi.Saunày,khithânhơnvớimộtvàitênđầugấu,cũngcókhichúngchotôidao.Khitôimangdaobênngườivàđilangthang,sốngườimuốntôigiếthọcũngnhiềulên.Trongsốđó,kẻmàtôimuốnđâmnhấtchínhlàbảnthântôi.Tôimuốnđâmnhữngkẻđãcướptiềncủatôi,nhữngkẻđãđánhtôi,nhữngkẻtồitệnhấtởkhuphốrồicuốicùnglàđâmchínhmình.Giếtmộtaiđórồitôicũngchếtđithìcóphảitôivàkẻđósẽtrởthànhbạnđồnghànhkhông.Chưabiếtchừngnhữngkẻtồitệấylạicóthểtrởthànhmộtngườibạnkhôngtồitrênconđườngsangthếgiớibênkia.

Page 24: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Dùsao,khinghĩrằngcóthểkếtthúccuộcsốngnàythìtráitimtôilạicảmthấynhẹnhõmhơnmộtchút.Condaocũngkhiếntôithấyyêntâmgiốngnhưchiếcchậucaosungàynào.Cóđôikhi,khôngphảitôiđangômlấycondaomàcảmgiácnhưchínhcondaođangômlấytôi.Sựlạnhlẽocủacondaokhiếntôicảmthấyấmáp.

Nhưcondaosắcbén,tôicũngphảixùlônglênđểtồntạitrênkhuphốnày.Ngaycảbâygiờcũngcóđôilúcđangđitrênđườngtôichợtthấylạnhsốnglưnghoặctócgáymìnhdựngngược.Nhữnglúcnhưthế,tôiđềubấtanngoáilạiphíasau.Khôngbiếtởphíasaucóaiđịnhtấncôngtôi,cóaiđịnhđâmvàolưngtôikhông.

Trênngườitôi,khắpnơiđềucócácvếtsẹo.Vếtdaokhibịmấytênđầugấuchém,vếtthươngởđầugốikhibịtainạn,dấuvếtcònlạikhitôicắtcổtay,muốnchấmdứtcuộcđờimình.Tôikhôngnhớhếtđượctấtcảnhữngvếtthươngdobạolựchaydoýđịnhmuốnchếtcủachínhmình.Cónhữngvếtthương,khinhìnvào,hìnhảnhlúcđólạihiệnlênsốngđộng.Nhưngcónhữngvếtthương,tôilạichẳngnhớđượcnóxuấthiệnkhinào,ởđâu.

Nhớhaykhôngnhớcũnggiốngnhau.

Vôsốnhữngvếtsẹotrênngườitôi

Chúngchínhlàconngườitôi.

Page 25: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Conđườngcũnát,tốitămnhất,nhữngngườiởYongJeon-dong

ỞYongJeon-dong,córấtnhiềungườiphảibươntrảitrênđườngphốkiếmcáiănnhưtôi.Trongsốđó,bácbántteokbokki(bánhgạoxàocay)làngườiđãdạytôinói.Lúcđó,nhữngtừmàtôibiếtchỉđếmtrênđầungóntay.Nhữngtừmàtôirõnhấtlàmấycâucầnthiếtkhibánkẹovàmấycâuchửi.Ngaycảcâu“Xinchào”chínhxáccónghĩalàgìtôicũngkhôngrõ.Trìnhđộhiểubiếtngônngữcủatôichỉdừnglạiởmứckhiravàocửahàngănhayquánrượuđểbánkẹothìphảinóicâuđóđầutiên,cóvậythôi.

Ngoàinhữngcâuđóra,nhữnglờimàngườikhácnói,tôichỉnghevàcảmgiácđượchọmuốnnóigìmàthôi.Nhữnglúcthếnàythìnóicâunày,nhữnglúcthếkiathìnóinhưthếkialàđược.Ngaycảngônngữtôicũnghọcbằngviệcđểýngườitanóinênngoàinhữngtừhaydùngtrongsinhhoạthàngngày,tôihầunhưkhôngbiếtgìcả.Cảmxúc,chămsóc,đạođức,luânlý…nhữngtừngữnàytôichưatừngđượcnghe,cũngkhôngbiếtnghĩalàgì.Nhữngtừmàtôihiểurõvàsửdụngthườngxuyênnhấtlànhữngcâuchửi.BởichúnglàthứngônngữđượcdùngnhiềunhấtởYongJeon-dong.

“Cháulớnlênmuốnlàmgì?”

Bácbántteokbokkihỏitôi.

“Lớnlên?Khôngbiếtđấylàgì,đồchếttiệt.”

“Cháukhôngbiếtạ.Phảitrảlờinhưthếchứ.Vớingườilớnthìphảidùngkínhngữ.Nóithửđi.Cháukhôngbiếtạ.”

“Cháu…khôngbiết…”

“ạ.”

“…ạ.”

Bácvừađảochỗbánhgạođỏtươi,ngonmắt,vừanhìnvàcườivớitôi.Tôikhôngthíchtteokbokkinhưnglạithườngxuyênđếnđâygặpbác.Báccũnglàngườiđầutiênhỏitêncủatôi.Mọingườithườnggọitôi,“Này,nhóc”,hoặclà“Thằngănmàykia”.Chẳngaibiếttêntôilàgì.Đươngnhiênrồi.Bởichínhtôicũngkhôngbiếtmìnhtêngì.

Page 26: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Têncháulàgì?”

Khiđãquenmặt,báchỏitôi.

“Khôngbiếtcáiđấy.”

“Cháukhôngbiếttênmình?Hừm,tênJiSungthìthếnào?TừgiờgọicháulàJiSungđi.”

Báclôiramộttờgiấyrồidùngbútvẽlênđónhữngđườngthẳngvàhìnhtròn.

“Nhìnxem.‘JiSung’viếtnhưthếnàynày.”

Tôinhìnchằmchằmvàotờgiấytrắngvànhữngconchữmàuđen,trongđầulặpđilặplạicáitênJiSung,JiSung.Tâmtrạngthậtkỳlạ.Khibácgọi,“JiSungà”,thìtôiphảitrảlời,“Dạ”.BởivìtừgiờtôilàJiSung.Tôitưởngtượngtớicảnhmìnhđứngtrướcmặtngườikhácvàtựgiớithiệumình,“TôilàJiSung”.Tấtnhiênlàchẳngbaogiờcóchuyệnđó.Nhưngdùsaotôivẫncócảmgiácnhưmìnhtrởthànhmộtngườikhác.Cócảmgiáchơitựđắc.

Tôikhôngbiếtrằngconngườitatừkhisinhrađềucótên.

Khibácđặtchotôimộtcáitên,

Tôinhưnhậnđượcmónquàđầutiênkểtừkhisinhra.

TừgiâyphúttrởthànhJiSung,tôikhôngcònlàmộttrongsốrấtnhiềuđứatrẻbánkẹonữa.

TôilàmộtđứatrẻtênlàJiSung.

Cáiđêmđầutiêntôidùngdaođâmngười,tôiđãchạytớichỗquánbánhàngcủabác.BácbánhàngởYongJeon-dongđãlâunênchẳngcógìlàkhôngbiếtvềcáikhuphốnày.

“Bác,báccónhìnthấymộtanhbánkẹocaosukhông?”

Báclắcđầu.Tôikểbácngheviệcmìnhnhìnthấyanhbịlôiđi.Bácliềnnhỏgiọngnóivớitôi.

“JiSungà,cháuphảicẩnthận.”

“Tạisao?Cẩnthậngì?”

“Nhữngngườibắtthằngbéđilàmấykẻchuyênbuônlậuđấy.”

“Đấylàcáigì?”

“Lànhữngkẻchuyêndùngdao,mổngườirồilấynhữngbộphậnbêntrongcơthểđibán.”

Page 27: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Hìnhảnhanhmặttáixanhbịépnằmra,bụngbịngườitamổphanh,lôiranộitạngcứẩnhiệntrongđầutôi.Dùcócốsứclắcđầuthìnhữnghìnhảnhđángsợđócũngkhôngrờiđi.Tôihỏibácvớigiọngrunrẩy.

“Vậy,anhấysẽrasao?”

“Chếtchứsaonữa.”

Báctrảlời.

Nếubácbántteokbokkilàngườidạytôinhữngcâunóithôngthườngthìbácrùalàngườidạytôinhữngcâuchửi.Bácrùalàbácchủquánbáncácmónăntừrùa.Khitôichuẩnbịkếtthúccôngviệcbánkẹothìcũnglàlúcquánbáncácmónrùamởcửa.Khitôibánkẹochonhữngngườicuốicùngthìcũnglàlúcbácbắtđầuviệcbuônbáncủamộtngày.Nếutôibướcvàoquánthìngaylậptứcbácsẽchửi.

“Thằngnhãi,saolạiđến.Thốiquá,cút!Thằngnhãibẩnthỉu.”

Córấtnhiềungườimắngchửitôi,nhưngbácrùathìkhác.Tôicảmthấynhữnglờimắngchửixốixảấykhôngphảilàthậttâmcủabác,đằngsaunhữngcâuchửilàmộttìnhcảmkhác.

“Bácà,cháumệtmuốnchết.”

Saukhibánkẹocảđêm,tôicốtìnhmangkhuônmặttộinghiệpmuốnkhócđếnquáncủabác.

“Taokhôngquantâmmộtthằngnhócnhưmàysốnghaychết.”

Dùvẫnxaxảvớigiọngđầytứcgiậnnhưngbáclạinhanhchóngmangđồănrachotôi.Dùbáchaykêuca,“Saomàycứtớisuốtthế?Phiềnchếtđiđược”,nhưngthỉnhthoảnglạinémchotôiquầnáo.Mặcdùlờilẽbácthôlỗnhưngbáckhôngthươnghạitôinhưnhữngngườikhác.Tôibiếtbáchiểutôi.Tấtnhiênlàbácchưabaogiờnóira.

Saukhikếtthúcmộtngàybánkẹo,bướcchântôithườnghướngvềquáncủabác.Bácrùakhiếntôithấythoảimái.Mặcdùmiệngbácnóiđừngđến,lạihaykêuca,mắngchửinhưngđôilúclạinhưchờtôiđếnrồinémchotôimấybộquầnáo.Mấybácgáituykhôngđánhhaynémđồvàotôinhưnhữngôngchúnhưngkhôngphảitấtcảđềuđốixửtốtvớitôi.Vìtôilàtrẻconnênlolắngchotôinhưngđồngthờicũngsợrằngtôisẽbámchặtkhôngđinênlúcnàocũnggiữmộtkhoảngcáchnhấtđịnh.

“Nàynhóc,mặtmũicũngdễnhìnđấynhưngánhmắtthìthậtđángghét.Làmsaomàconmắtlạicứlườmlườmđángsợnhưthểmuốndùngánhmắtđểđâmráchaivậy.”

“Cháulàmsao?”

Page 28: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Thằngnhócchếttiệtnày,màycóthểdùngánhmắtđểgiếtngườiđấy.”

Ngàynghethấylờinàycủabác,tôiđãtớinhàvệsinhcôngcộng,quansáttỉmỉkhuônmặtmìnhnhưthểđólàkhuônmặtcủamộtngườilầnđầutiêngặpmặt.Tôitronggươngvớikhuônmặttrẻconđangdùngđôimắtdữtợn,đôimắtbịchephủbởimộttầngoánhận,đâmthẳngvàochínhtôi.Tôicốnặnramộtnụcười.Nhưngcơmặttôidườngnhưđãquênmấtcáchcười,nótrởnênnhănnhúm,dịdạng.

Trongsốnhữngđámngườivấtvưởngtrênđường,cómộtnhómngườikháchẳnvớinhữngngườibánquánvỉahèhaylũtrẻbánkẹodạo.Đólànhữngtayđầugấu.Họvừagiốngvớiđámănxinlạivừakhác.Mộtngàynọ,khitôiđangquanhquẩngầnmộtcâulạcbộđêm,mộtchúđầugấuđangngồitrướccửacâulạcbộvẫytayvớitôi.

“Nàynhóc,lạiđây.”

Tôilậptứcchạylại.Khôngbiếtcóphảimuốnchotôirượuhaykhôngđây.Mấytayđầugấuthỉnhthoảngvẫnđưarượuchomộtđứatrẻhayquanhquẩnbánkẹolàtôi.

“Nàynhóc,lạiđâyuốngcáinàynhanh.”

Tôichẳngbiếtđólàgìchỉnhanhnhẹnnhậnlấyuống.Uốngxongthấyđầuvángvất,dùcốđứngyênmộtchỗnhưngngườicứnghiêngđằngtrước,ngảđằngsau.Khuônmặtđỏbừngvàbướcchânnhưđạptrênkhôngtrung.Tráitimtôicũngnhưbướcchân,cứnhảytưngtưng.Khôngbiếtcóthểgọiđólàcảmgiácmuốngiếtngườivàgiếtchínhbảnthânmìnhhòalẫnvàonhauhaykhôngnữa.Cảmgiácmuốnchếtgiờtrởthànhsốngcũngđượcmàchếtcũngchẳngsao.Cáicảmgiáccơthểvàtráitimkhôngphảilàcủamìnhthậtdễchịunêntôithíchrượu.Khiđó,tôiđãbiếtmùivịrượulànhưthếnào.Gầnnhưmỗingàytôiđềuđếncâulạcbộđểnhậnxinrượuuống.

Nhưngchúđầugấungồitrướccửacâulạcbộđêmkhôngđưatôirượumàlàmộtviêngạch.Chẳnghiểugìcả,tôinhìnchằmchằmchú.Chúbàyrakhuônmặtbuồnchánmuốnchết.

“Màylấycáinàyđậpvàođầutaomộtphát.”

“Tạisaoạ?”

“Đậpđirồitaochomày5.000won.”

Tôinhậnlấyviêngạchrồiđậpvàođầuchú.Khôngphảichỉlàvungtayđậpmàtôicònnhảylên,dùngtoànsứcnặngcơthểđểđậpxuống.

“Ai,chếttiết,thằngnhócmấtdạynày!”

Chúgiậtlấyviêngạchtrêntaytôirồiđậpvàođầutôimộtphát.Trênđầu

Page 29: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

chú,vàtrênđầutôi,máuchảyròngròng.Chúnhìntôimộtlátrồinhoẻncười.

“Thằngnhócnày,cũngtogangớm.Têngì?”

“LàJiSungạ.”

“Ănchưa?”

“Chưaạ.”

“Đithôi.”

Chúdẫntôitớimộtquánbánseolleongtang(canhxươngbò).Móncanhnhạtnhạttrắngnhờnhờlầnđầutiênđượcănấykhôngngonbằngmìtrộntươngđennhưngvớitôi,việcmuachođồănchínhlàlòngtốtlớnnhấtmàmộtaiđócóthểdànhchotôi.Chúcũnggọithêmmộtchaisoju.Mắttôisánglonglanh,nhìnchằmchằmchaisoju.

“Uốngkhông?”

Tôigậtgậtđầu.Chúrótchotôimộtchénđầy.Móncanhnónghổivàchénrượuchúrótlàmdịuđicáiđầuđaubuốtcủatôi.

Sốngtrênđườngphố,dầndầntôibiếtcáchđọcđượctráitimcủangườikhác.

Mộtcáchrấtbảnnăng,tôiphânbiệtđượcgiữasựgiảtạovàlòngchânthật.

Dùđólàsựnhạybénhaylàsiêunănglực

Thìcũnglàmộttàisảnvôcùngquantrọngđểtồntạitrênđườngphố.

Vớinhữngngườidùtỏrarấtquantâmchămsócnhưngđềulàgiảdối,tôituyệtđốikhôngbaogiờmởlòngmình.Nhưngchúđầugấuthìlàchânthật.

Ănxong,tôivềnhàchúngủ.Sánghômsau,chúlaytôidậy.Tôitheochúvàonhàvệsinh,chúđưatôimộtcáibànchảiđểđánhrăng.Trongcáigươnglàhìnhảnhmộtôngchúcaolớnđứngsongsongvớimộtđứatrẻthấpbé.Tôinhìnchútronggươngrồibắtchướctheonhữnggìchúlàm.Chúchảirăngtừtrênxuốngdưới,tôicũnglàmtheonhưvậy.Chúuốngmộtngụmnướcrồixúcòngọctrongcổ,tôicũnglàmynhưvậy.Bọtkemđánhrăngchảyxuốnghaibênméplàmtôicảmthấyđánhrănggiốngnhưmộttròchơithúvịvậy.

Chúlèlưỡi,dùngbànchảichảilưỡi.Tôicũnglàmtheochú,lèlưỡirachải.Tronggương,độtnhiênchúdừnglại.Khôngbiếtvìsao,khuônmặtchúbỗngnhiênnhănnhó,nhìntôichằmchằm.Tôingừngđánhrăng.Saovậy?Tôiđangđịnhhỏithìchúđánhvàogáytôi.

Page 30: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Sao,saolạiđánhcháu?”

“Chếttiệt,thậtlàngứamắt.Cútngaychotao.”

Chúnémbànchải,bỏrangoài,khuônmặttrànđầytứcgiận.Tôivộivộivàngxúcmiệng,vứtbànchải,rakhỏinhà.Tôicũngkhôngmuốnhỏivìsao.Chẳngquachỉlàtrongmộtlúchứngchí,chúmuacanhxươngbòchotôiăn,hếthứngthìkhôngmuốnnhìnthấymặttôimàthôi.Đếngiờtôicũngkhônghiểuvìsaonhưngtôichợtnghĩramộtlýdovìsaokhiđótôilàthằngnhócbịnhiềungườicoithườngnhất.Đólàvìngườitachỉhứnglênđốitốtvớitôi,còntôilạihiểunhầmrằngđólàlòngtốtcủahọ.

Thỉnhthoảngcũngcónhữngđứatrẻlạmặttớikhuphốcủachúngtôibánkẹo.Tôicóthểdùngdaođểđâmchúngnhưngtôikhôngđuổiđánh,cũngchẳngđộngđếnchúng.Chẳngcóquyđịnhlàkhuvựcnàođượcphépbánkẹo,màmộtđứasuốtngàylangthangmộtmìnhnhưtôicũngchẳngbiếtđượcnhữngluậtlệđó.Nhữngđứatrẻbánkẹolạmặtđócóđứalớnhơntôi,cũngcóđứaíttuổihơn.Tấtcảchúngnóđềuchỉxuấthiệnhaibathángrồibiếnđiđâumất.Nhìnnhữngđứaíttuổihơnmình,tôilạimuốnchămlochochúng.Cólúctôibắtchuyệnvớichúngnó,“Cócầntaodạychocáchbánkhông?”,cũngcólúctôimuakẹochochúngnó.

Thỉnhthoảngcũngcóđứabéănxinvừabậtnhạcthánhca,vừabòđếntrướcmặttôixintiền.Nhữnglúcnhưthế,tôilạivứtmấyđồngxuvàotúinó.Ngaycảnhữngngàythángtrướcmắtcủatôicũngngậptrongkhókhănnhưngkhônghiểusaotôivẫnmuốnlàmnhưthế.

Khôngphảilàvìthươnghại.Tuyđãquenvớisựthươnghạinhưngtôikhôngthíchnhậnlấysựthươnghạicủangườikhácnêncũngkhôngthươnghạibấtkìai.Cũngkhôngphảilàthấuhiểu.Tôichưatừngnhậnđượcsựthấuhiểutừbấtkìainênkhôngbiếtđólàcáigì.Cólẽcảmgiácmuốngiúpđỡnhữngđứatrẻbánkẹohayănxinlàcảmgiácvớiđồngloại,nhữngngườicũngcócuộcsốngnhưmình.Khianhgiúpđỡmộtđứatrẻsắpchếtlàtôi,chonóăn,dạychonócáchbánkẹocólẽnàocũnglàcảmgiácnhưthếnày.

Mỗingườicónhữnglýdokhácnhaukhicómặttrênconphốnàynhưngmụcđíchthìđềugiốngnhau.

Tiền.

Vìtiềnmàcònngườitaphảilănlộn

Bánkẹo.Bántteokbokki,bánoteng.

Vớitấtcảchúngtôi,conphốởYongJeon-dongnàylàtậncùngcủathếgiới.

Page 31: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Nếungaycảởconphốnàycũngbịxuađuổithìchỉcòncáchgieomìnhxuốngváchnúimàthôi.

Page 32: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Vừakhócvừachửi,vừakhócvừangủ,vừakhócvừabánkẹocaosu

Hìnhnhưlàkhitôitầmmườituổi.Tôiđứngtrênlànđườngdànhchongườiđibộ,nhìndòngxequalại.Nhữngchiếcôtôầmầmđiqua.Chẳngbiếttôiđãđứngnhìnbaolâu,chỉcảmthấynhữngchiếcxekiadườngnhưkhôngthật.Lànđườngchongườiđibộvàchoxeđilàranhgiớigiữasựsốngvàcáichết.Chỉcầnbướcthêmmộtbướclàtôicóthểkếtthúccuộcđờinàyvàtìmđượcsựbìnhan.Giốngnhưnhữngconquỷnướcchuyênnắmchânngườirồikéohọxuốngnước,nhựađườngmàuxámnhưđangníugiữtôilại.Đãmấylầntôisuýtđưachânranhưngđềukhôngnhảyragiữalànxeôtô.Tôivẫnchưacódũngkhíđểkếtthúccuộcđờimình.

Mấyngàysau,lúctảngsángtôibịxeđâmởchỗngãtư.Khôngphảilàtôicốýnhảyrađường.Đangtrênđườngđibánkẹo,khôngbiếtlàdođóibụnghaybuồnngủmàđầuóctôikhôngtỉnhtáo.Tronglúcđầuócmơmàng,tôiđãđiraphầnđườngdànhchoôtô.Cómộtcáigìđónặngvàcứngđiquađâmphảitôi.Tôicảmnhậnđượccơthểmìnhbaylênkhôngtrung.Chỉtrongkhoảnhkhắcnhưngtôilạicảmthấymìnhbaylênrấtlâu.Mắtcũngkhôngnhắmlại.Hìnhnhưtôinhìnthấytrờivàđấtđảolộnvịtríchonhau.Hìnhnhưphíacuốichântrờilàánhsánglờmờcủabuổibìnhminh,hìnhnhưmặtđấtnhưmộtđườngtròn,xoayvòngvòng.

Khitôitỉnhtáolạithìthấycómấyngườiđangvâylạinhìntôi.Làmấyngườibắtđầumộtngàylàmviệctừsángsớmvớimấyngườiuốngrượucảđêm,giờđangloạngchoạngtìmđườngvềnhà.

“Gìthế,gìthế…”

“Đâmphảiđứabé.”

“Làmsaogiờ?”

Mọingườibắtđầuhuyênnáo.Chỉhuyênnáomàthôi.Chẳngcóaiđỡtôidậycả.Tôikhôngthểđộngđậy,nằmtrênđườngmộtlúclâunhưngcũngkhôngcóxecấpcứuđến.Chiếcxeđâmtôicũngđãbiếnmấttừlâu.

Tôikhôngcảmthấyđau.Cũngkhôngnghĩlàcóchuyệngìkhủngkhiếp

Page 33: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

xảyra.Kếtthúcrồi.Trongđầutôichỉlởnvởnmộtsuynghĩ.Đãkếtthúcrồi.Giờthìkếtthúcthậtrồi…Tôiđãnghĩrằngnếucóthểkếtthúctấtcảthìthậtlàtốt.Dùsớmmộtngàythôicũngđược,nếuđượcthìngaybâygiờ.Nhưngngaykhitôinghĩrằngđãkếtthúcthìkhátvọngkhôngthểhiểucũngkhôngthểchấpnhậnmọiviệckếtthúcnhưthếnàylạivâylấytôi.

Xinhãycứutôi.Tôimuốnnóinhưvậy.Làmơncứutôi.Mọingườivẫnchỉnhìntôirồithìthầmtonhỏvớinhau.Khimấytayđầugấuđánhnhau,xácnằmrảiráctrênđường,tôichỉthấyghêtởmkhinhìnnhữngcơthểkhôngcònsựsốngấy…Giờthìtôicũngtrởthànhmộttrongnhữngcáixácấy.Trênkhuônmặtnhữngngườiđangnhìnvàotôilạiẩnhiệnkhuônmặtcủachínhtôilúctôitòmòquansátvàtỏraghêtởmnhữngcáixáckhiđó.

Tôicốlêmìnhđếnbênvệđường.Tôikéolêđôichânmình,muốnthoátrakhỏichỗđó.NógầnvớibếntàuphíaĐông.Chotớilúctôiđiđếnđượcnhàvệsinhtrongbếntàu,chẳngmộtaigiữtôilạihayhỏixemtôicósaokhông.Vừavàođếnnhàvệsinh,tôiliềnngồixụpxuốngnềnnhà.Chânđauđếnmứctôimuốnhéttoánglên.Nhưngtôichẳngthểlàmđượcgìcả.Chỉbiếtcốnénlạitiếngkhócvàtiếngthéttrongcổhọng.

Hìnhnhưcóaiđóđivàonhàvệsinh,nhìnthấyvệtmáutôikéolênênđãbáochonhàga.Lậptức,xecấpcứutớiđưatôivàobệnhviện.Banđầu,vìquáđauđớnnêntôichẳngthểnghĩđượcgì.Nhưngđếnkhiđượccấpcứu,chânđượcbăngbóthìđầuóctôitỉnhtáotrởlạivàbắtđầunhớlạicảnhtượngkinhhoànglúcđó.

Khichâncóthểbắtđầutậptễnh,tôitrốnkhỏibệnhviện.Nếuởthêmlâunữatôisợsẽbịngườitapháthiện.Việckhôngtrảđượcviệnphí,việckhôngcóngườigiámhộ,rồicảnhsátsẽtới,rồihọsẽpháthiệnraviệctôigiấudaotrongngườivàđãtừngđâmmộtaiđó.Mỗikhibướcđi,tôilạikêulênđauđớn,nhưngdùvậyvẫnphảitrốnđi.Tấtcảvìtôisợhãi,vìbêncạnhtôikhôngcómộtai.

Khikhôngthểtiếptụctậptễnhbướcđi,tôibắtđầunhảylòcò.Đếnkhinhảylòcòcũngkhôngthể,tôidùngcảcơthểmình,bònhưnhữngđứatrẻănxin.Cứnhưthế,tôitìmđếnquáncácmónrùa.Lúcđó,bácrùađangkhóc.Khôngphảivìnhìnthấybộdạngtôimàrõràngbácđãkhócnhưthếtừrấtlâurồi.

“Saolạitớihả?Thằngnhócmấtdạy.Điđâumàđểngườitađâmchonhưthếhả?Langthangvớicáibộdạngnhưthếthìbánđượcnhiềukẹohơnhả?”

Bácvừamắngvừakhóc.Báclàngườimàdùtôicóchếtcũngsẽkhôngbuồnchớpmắt.Nhưngtrôngbácđangrấtđau.Trôngbácnhưđangđaugiốngtôivậy.

Page 34: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tôinghỉlạichỗbácmộtlúcrồilạiđi.Nhưmọilần,tôilạitìmđếnchỗcâulạcbộđêmđãđóngcửa,đặtmìnhlênchỗcầuthanglênxuống.Đauđếnkhôngthểngủđượcnhưngtôiphảicốngủđểcóthểthoátkhỏisựđauđớnnày.Phảingủ.Tôitựthôimiênmình.Đangthiuthiungủ,cơnđaulạilàmtôitỉnhgiấc.Chẳngbiếtcóphảitôiđãkhóctronglúcngủhaykhôngmàkhitỉnhdậytôithấymặtmìnhươnướt.Khôngbiếtchânbịlàmsaomàtôikhôngthểgậpcũngkhôngthểduỗiđượcra.Vếtthươngnghiêmtrọngđếnmứcxươngởđầugốilòicảra.Mặcdùrấtsợnhưngkhôngthểđếnbệnhviệnnêntôikhôngcòncáchnàokháclàđểmặcnó.Việctôicóthểlàmlàbắtchướccácytáởbệnhviệndùngvảibănglạichânmình.Ởcôngviên,trongnhàvệsinhcôngcộng,trongnhữnghẻmsâu,tôivừamộtmìnhdùngvảibăngbóvếtthương,vừađẩylùisựsợhãitronglòng.Nuốttừngtiếngrênrỉ,tiếngnứcnở,sovớiviệcbăngvếtthươngthìviệctháobăngcònđauđớnhơnnhiều.

Chođếngiờ,sựđauđớnấyvẫncònrấtrõràngtrongtrínhớcủatôi.Mộtngàyđẹptrời,tôingồitrênghếđácôngviênvàkhóc.Tôiđangtháolớpvảibăngnhưngđãtừlâutôiphảibăngvếtthươngmàkhôngcógạc.Vếtthươngbắtđầulànhvàphầnthịtmớitáitạođangdínhchặtvớilớpvảibăngngayphíatrênvếtthương.Nếutháovảibăngrathìgầnnhưsẽbócluôncảphầnthịtdướilớpvảyđangdínhvàovải.Ởchỗđóbốclênmùitanhvàchảymủ.Chỗđầugốiđangmưngmủnhungnhúcnhữngconbọmàutrắng.Trướcsựđauđớnđếnxédaxéthịt,tôivừagiậndữ,vừauấtức,vừađauđớn…Tôikhócnấclêntừngcơn.Tôicắnrăng,dùngcáiáochẳngbaogiờđượcgiặtlauvếtthương.

Chẳngcầnbiếtmìnhđangởđâu,chẳngcầnbiếtgiờlàlúcnào,tôigàokhóctrongphẫnuất.

Khimặttrờiluixuốngvàbóngtốidầnlantỏa,

Khiđứngdựadướicâyđènđườnglờmờsáng,

KhitôibướcđitrongnhữngconngõtốitămkhôngbóngngườicủaYongJeon-dong,

Thìnhlìnhnướcmắtlạivỡòa,bơvơ,trơtrọi.

Suốtmộtthờigiandàisauđó,tôivừakhócvừachửi,vừakhócvừangủ

Vừakhócvừabánkẹo.

Bâygiờnghĩlại,vếtthươnglúcđómưngmủvàchuyểnbiếnxấutớimứcsuýtphảicắtbỏ.Dùvậy,tôicónênnóimìnhmaymắnkhikhôngphảicưachânkhông.Hayphảinóirằngkhảnănghồiphụccủamìnhthậtphithường.Dùbâygiờtrôngtôicóvẻđilạibìnhthườngnhưngđôilúcvẫncóngườinói

Page 35: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

vớitôirằngchânbêntráicủatôibịkhậpkhiễng.

Hìnhnhưlàkhoảngtầmlúcđó.Mộtngàysaukhikhócthỏathê,tôibướcvàonhàvệsinhcôngcộng.Ngườikhôngcònchútsứclực.Chốnglênbồnrửa,cốgắngđứngvững,tôinhìnmìnhtronggương.Conngươiđỏngàu,haimáđenkịtvìghétvànhòenhoẹtnướcmắt.Tôidúiđầuvàobồnrửađểrửamặt,rồinhưkhôngthểtinvàochínhmắtmình,tôilạingẩngđầulênnhìnmộtlầnnữa.

Từbaogiờtôitrởthànhnhưthếnày.Cảkhuônmặtdườngnhưchỉcòncóconmắttrắngdã.Tôilấylạitinhthần,nhìnvàonhữngsợitóctrắngtrênđầumình.Làmthếnàomộtđứatrẻmớitầmmườituổimàkhuônmặtlạicóthểnhợtnhạtđếnvậy.Tâmhồntrẻthơtrongtôithấysợhãi.Cứnhưvậytôisẽtrởthànhmộtônglãotrướckhithànhngườilớnsao?Mặcdùđãhơntrămlầntôinghĩtớicáichếtnhưngtôikhôngnghĩrằngmìnhsẽđộtnhiêntrởthànhmộtônglãorồichếtgiànhưthếnày.Tôiđitìmbácrùa.

“Xemcáimặtmàykìa.Làmtrògìmàgiờnhưmộtthằngănmày,lạicònvácmặtđếnđây!”

Vớitìnhtrạngnàythìtôikhôngthểđibánkẹođược.Vìgiờtôikhôngcònlàmộtđứatrẻđángthươngnữamàđãtrởthànhmộtthằngnhócănxinbẩnthỉu.VìsảibướctrênđườngphốcủaYongJeon-dongvớimáitóctrắngnàymàtôiđãbịđánhvàilần,sốlầnbịchènép,bắtnạtcũngkhôngít.Bácrùađãnhuộmlạitócchotôi.Suốtmộtthờigian,nhữngsợitóctrắngliêntụcxuấthiệnnhưngkhôngbiếttừbaogiờ,tóctôilạitrởvềmàuđen.

Tôikhôngchỉbịtainạnmộtlần.Tôicũngkhônghiểuvìsaomìnhlạithườngxuyênbịxeđâmđếnvậy.Cóphảivìtôilàmộtđứatrẻnênkhôngbiếtchúýkhiđilại?Hayvìtôichủyếulangthangvàobanđêm,trờitốinênmớivậy.Hayvìlúcnàotrongđầutôicũngngậptrànsuynghĩmuốnchết.Hoặccũngcóthểđơngiảnchỉlàvậnsốcủatôiquáđenđủi.

“Ồ,xinlỗinhé.Cóbịthươngkhông?Mẹđâu?”

Họmangbộmặtngạcnhiênnhảyrakhỏixe,nhưngkhibiếttôikhôngcóbốmẹthìliềnlẩnlẩnlênxerồibiếnmất.Cóphảivìhọnghĩrằngkhôngcầnphảichịutráchnhiệmvớimộtđứatrẻmồcôikhông?Tuynhiênnhữngtrườnghợpnhưthếvẫncòntốtlắm.Tệhơnlàcóngườicònnổigiậnvàtáttaitôinữa.

“Saotựnhiênlạinhảyvàoxetao?Điênnênmuốnchếtà?”

Mỗilầnbịđâmđềulàvàochân.Mỗikhibướcchânđilàmộtlầncơnđaukhủngkhiếptràolênnhưngtôivẫnphảicốdùnghếtsứcmìnhđểđứnglênvàrakhỏilànđườngdànhchoôtô.Từsautainạnđầutiên,tôikhôngđếnbệnhviện.Nếuđếnbệnhviện,ítnhấtcóthểđượcngườitalaurửavếtthương

Page 36: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

nhưngsẽphảiđiềnvàomấycáigiấytờgìđó.Tôikhôngcógìđểđiềncả.Khôngcótên,cũngchẳngbiếtmìnhbaonhiêutuổi.Màtôicũngkhôngbiếtviết.Vàkếtcụclàhọsẽphảigọicảnhsáttới.

Thờiđiểmđó,tôicămghéttấtcảmọingười.Khôngchỉnhữngngườiđâmtôirồibỏchạy.Nhữngngườitôigặpchiathànhhailoại.Nhữngngườiđánhchửitôivànhữngngườithươnghạitôi.Nếunhưbạnhỏigiữangườiđánhchửivàngườithươnghại,tôicămghétaihơnthìcũngnhưviệctôikhôngthểchọncơmrangkimchihaymìtrộntươngđenvậy,tôikhôngtrảlờiđược.

Mặcdùngườiđánhchửitôivàngườithươnghạitôimangnhữngkhuônmặtkhácnhaunhưngthựcralạigiốnghệtnhau.Tấtcảđềukhôngquantâm.Tôinhưmộtcáibóngvậtvờ,mờnhạtmàngườitakhôngnhìnthấy.Nhữngngườiđâmtôirồivôtâmbỏđi,nhữngngườiquaylưngđikhitôitiếnlạigần,nhữngngườigiảvờkhôngnghethấykhitôinói.Trongthếgiớicủahọ,dùtôicóđónhưnglạinhưkhôngtồntại.Tôicóthểcócảmtìnhvớimấygãmacàbônglangthangtrênđườnghaylũchómèohoangnhưnglạikhôngthểnàocótìnhcảmvớinhữngloạingườinhưthếđược.

Tôikhôngbiếthômnayhayngàymaimìnhsẽchếtnhưngdùtôicóchếtcũngsẽchẳngcóainhớđếntôi.Tôiđãtừngnhiềulầnmuốnchếtnhưngtôichưabaogiờsuynghĩvềcáichết.Chếtlàkếtthúc,kếtthúcthìsẽthanhthản,tôichỉdừnglạiởnhữngsuynghĩđómàthôi.Tôicũngchưatừngsuynghĩvềmộtthếgiớikhôngcótôi.Cólẽsẽchẳngcóaiđaubuồncả.Ngaytừbanđầu,tôicótồntạihaykhôngtồntại,cũngchẳngcóaibiếtđến.

Khinghĩnhưvậytôicảmthấyhơibuồn,chỉmộtchútthôi.Liệucóphảilýdomàtôivẫnchưathểchếtlàbởicảmgiácđauđớnkhichỉcómìnhtôilàngườicảmthấythươngtiếcnếuthếgiannàykhôngcótôi?Chẳngbiếtđược.Tôicứnghĩrằngbấtkểlúcnàomìnhcũngcóthểchết,dodaođâmhoặcôtôđâmnêncứlầnlữamãivàkéodàicuộcsốngcủamìnhchođếnngàyhômnay.

Nhưngđiềutôithựcsựkhônghiểulàngaycảtrongcuộcđờiđầythốngkhổấyvẫncómộtsợidâyníukéotôi.Nókhôngphảilàdựcảmkiểu“Mộtlúcnàođómìnhsẽsốngmộtcuộcsốngkhácvớibâygiờ”.Vìthếnóhiểnnhiênkhôngphải“giấcmơ”hay“hivọng”gìcả.Sợidâyấyrốtcuộclàgì?Dùsaothìchínhnóđãtrìhoãnviệcchếtcủatôi.Vàcólẽbâygiờlàlúcđểtôitìmranólàcáigì.

Mỗikhiđếngầnmộtaiđótôilạinghethấytiếngnóinày.

“Monglànóđừngđếnđây.”

Tiếngnóiấykhôngphátratừmiệngcủahọrồibayđếntaitôi.

Page 37: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Màtiếngnóitronglònghọchạmvàođáylòngtôi.

Vàomộtngàytrờirất,rấtlạnh,tiếngnóimàtôivẫnluônnghethấylạicànglớnhơn.“Monglànókhôngtớiđây,monglànókhôngtớiđây…”.Giótuyếtdữdộinhưngđườngphốlạivôcùngrựcrỡ.Nhữngbóngđèntrangtrítrêncâyphátraánhsánglấplánh.Cónhữngngườirungchuông,đứngbêncạnhnhữngchiếcthùngmàuđỏ.Khắpnơiphátnhữngbàihátnướcngoàimàtôikhônghiểunghĩa.

“Hômnaylàngàygìthếạ?”

Ngườitanóivớitôimộttừmàlầnđầutiêntôinghetới.GiángSinh.Tôikhôngbiếttừđócónghĩalàgì.Chỉbiếtrằnghômnaylàmộtngàyđặcbiệtvàmọingườitrongngàynàycàngnétránhtôi.Đườngphốcàngrựcrỡ,mọingườicàngháohứcvuivẻ,càngấmápthìtôilạicàngcôđộc,cànglạnhgiá.SaunàyđinhàthờtôimớibiếtGiángSinhlàgì.Đếngiờ,mỗikhiGiángsinhtôivẫnnghethấytiếngnói,“Monglànókhôngtớiđây…”.KhôngbiếtliệucóphảivìsinhrakhôngđượcbaolâuđãbịvứtbỏmàvàongàysinhcủaChúaJesus,tôilạicànglạnhlẽovàcôđộchaykhông?

Page 38: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Ngườiduynhấtđốixửấmáp,ngườichịmốitìnhđầu

Tôikhôngcònlangthangđikhắpnơibánkẹocaosunhưtrướcđâynữa.Sovớinhữngngàythángbánkẹothìthờigiantôilàmchânchạyviệcvặtchomấychúđầugấucònnhiềuhơn.Sovớibánkẹo,chạyviệcvặtthúvịhơnmàthờigiancũngtrôiquanhanhhơn.Tiềncũngkiếmđượcnhiềuhơn.Cónhữnghômđượcngườitamuachocảcơmcảrượu,rõràngtốthơnđibánkẹonhiều.

Nhưngdùvậy,lýdotôikhôngtrởthànhmộttayđầugấucólẽlàvìvốndĩtôighétviệcápbứcvàbịápbức.Tổchứclàmộttậphợpngườiphảiphụctùngmệnhlệnh.Phảilàmtheomệnhlệnhcủacấptrên,bấttuânmệnhlệnhđikèmvớimộtcáigiáđángsợ.Làmmấyviệcvặtrồiđượcchorượuuống,cáinàyvừađúngphùhợpvớitôi.

Nhưngkhôngphảilúcnàocũngcóthểuốngrượu.Vìcónhữnglúctôikhônglàmđượcnhữngviệcmàmấychúđầugấugiao,hoặccólàmđượccũngkhôngđượcmuarượucho.Saukhibiếtmùivịcủarượu,chỉcầnaiđómuarượucholàtôiđãthỏamãnrồi.

Mộtngày,khitôirấtthèmđượcuốngrượunhưngchẳngcóaimuacho,tôitrốnvàokhuchuyênbảoquảnrượuTâygiảcủamấychúđầugấu.Nhưnghaitaycầmbìnhrượu,vừabướcchânra,tôiđãchạmmặtmấychú.Bìnhrượutrêntaytôirơithẳngxuốngđất,kêuchoang.Đốiphươngkhôngphảilàmấyđứabánkẹobằngtuổihaymấyđứaănxin,màlàđầugấu.Giờthìhìnhphạtmàtôiphảinhậnsẽchẳngkhácgìnhữngmảnhvỡcủabìnhrượudướichân.

Đãquenvớiviệcbịđánhnhưnghômđólàlầnđầutiêntôinghĩrằngmìnhsẽbịđánhchết.Họkhôngphảilànhữngngườibỏquachochỉvìtôilàtrẻcon.Saugáybịđậpmạnhbằnggạch.Gậyvàốngtuýpvungtớitấp.Khitỉnhlại,tôithấymìnhbịvứtởmộtcôngtrườngbỏhoang.Mộtthờigiandài,nửangườitôikhôngthểcửđộng.

Từkhiuốngrượu,tôicũngbắtđầuhútthuốc.Cáinàytôihọctừngườianhđãgiúptôi.Mộtngàynọ,khigặpanhtrênđường,chúngtôiđãcùngvàomộttrungtâmtròchơi.Ởtrongđấy,ngườilớncũngnhưtrẻcondánmắtvàomànhình,taybậnrộndichuyểnnúmđiềukhiển.Anhkhôngnhưnhữngngười

Page 39: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

kháctìmđếnmộtmáychơigamemàđivàomộtkhoanghátkaraoketronggóc.Anhbỏvàomộtđồngxurồibắtđầuhát.ĐólàbàiStoneisland.

Nhữngconsóngvỗvàođảođá

Nơiđâykhôngdấuchânngười

Conluônthíchtụhọpvớinhau

(…)

Giờđây,ngaycảnhữngchúmòngbiểncũngrờiđi

Chẳngcómộtai

Nhưngtôimuốnsốngtrênhònđảođánày.

Trongcáikhoangháttáchbiệtvớibênngoài,giọnganhcấtlênđầyảmđạm.Tuytôikhônghiểulờibàihátlắmnhưngtôivẫncóthểcảmnhậnđượcnỗibuồnchứađựngtrongbàihát,mộtnỗibuồnlặnglẽmàcôđộc.Chỉnhìnhìnhbónganhcốngâncaotiếnghátthôicũngđãthấyđượcnỗibuồntrongđórồi.Giọnganhrunrẩy.Khônghiểusao,tôicócảmgiácbàihátđósẽlàbàihátvềchínhcuộcđờitôi.Rakhỏikhuchơigame,anhrútramộtđiếuthuốc,châmlửahútrồinhảramộtlànkhói.Anhrútramộtđiếubảotôihútthử.Tôicũngbắtchướcanh,giữđiếuthuốcởgiữahaingóntay,sauđóthửnhảrakhói.Nhưngvìtôikhôngrítvàonênkhôngthểnhảđượckhóira.Nhìnnhữngquầngkhóimàanhnhảra,tôithấythậtlàkìdiệu.

Khônglâusauđó,tôinhặtđượcmộtbaothuốcbênvệđường,khôngbiếtlàaiđóvứtđihayđánhrơi.Mộtmìnhngồitrêncầuthangcâulạcbộđêm,tôitậphútthuốc.Lầnnày,saukhichâmlửa,tôidùnghếtsứcđểrítvào.Khóithuốclenlỏivàotậnsâumọingõngáchtrongphổi.Giốngnhưtừngmảnhnhỏthoátrangoài,tôicảmthấytrongmìnhtrốngrỗng.Cảmgiáclấpđầylồngngựctrốngrỗngbằnglànkhóithậtdễchịu.Dùchonósẽtanbiếnrấtnhanh.

Saukhianhbiếnmất,ngườichiachotôinhữngđiếuthuốclàcácchị.Nhữngngườichịtốtbụng,nhữngngườichịởquánrượu.Mỗikhitôibướcvàoquánrượuđểbánkẹo,cácchịthườngđangngồimộtgócchơibàihoa.Trênđôimôinhỏmàđầyđặncủacácchịlúcnàocũngđangngậmmộtđiếuthuốcdài.Nếunhữngngườiđànôngluônthôbạovàbạolựcthìcácchịthườngchỉlơđãngnhìntôichứkhôngchửimắnghayđánhđuổi.Đôilúccácchịcòncườivớitôi.

“Biếthútthuốckhông?Chịchonhócmộtđiếunhé?”

Cácchịnhétvàomồmtôimộtđiếuthuốc.Khôngkhítrongquánrượurấtấmcúng.Khoảngthờigianởquánrượu,vừanhìncácchịchơibàivừahút

Page 40: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

điếuthuốcluônrấtyênbình,tĩnhlặng.Nếuđược,tôimuốnlúcnàocũngởcạnhcácchị.Nhưnggiốngnhưcâulạcbộđêm,muốnravàoquánrượukhôngdễ.Nếukhôngmay,quánrượucònnguyhiểmhơncảcâulạcbộđêm.Vìđólànơidonhữngtayđầugấuquảnlý.

ỞYongJeon-dongcóhơnbabăngnhómhoạtđộng.Cứnhìnvàoviệcđộngmộtcáilàxảyratranhchấp,đánhnhaulàcóthểbiếtnhữngtayđầugấuởkhunàykhônghềcómộtchútcáigọilàsựđiềmtĩnhhaykhoandung.Giữacácbăngnhómcóluậtlệlàkhôngđộngvàocôngviệclàmăncủanhaunhưngdĩnhiênlàtôikhôngthểbiếtluậtlệđó.Tôikhôngchỉphạmvàoluậtlệvàcôngviệclàmăncủahọmàngaycảcưxửvớihọnhưcáchmàmộtđứatrẻphảilàmvớingườilớntôicũngkhônglàm,chứđừngnóilàngoanngoãnnghelờihọ.Tôinóitrốngkhôngvớitấtcả,nếucóaiđóđộngđếntôilàtôilạituônranhữnglờikhôngsuynghĩ.Dùcócẩnthậnđếnmứcnàothìcũngcólúctôibịmấyngườiquảnlýcấpcaocủaquánrượubắtgặp.Nếutôiđangbánkẹochokháchthìnhữngngườiquảnlýấykhôngtrựctiếpđánhtôimàsẽđánhvàođầunhữngngườiphụcvụ.

“Kialàcáigì?Saolạiđểnólạigầnkháchhàng.Cònkhôngmauđuổicổnóđi?Aiđãchonóvàođây?Muốnchếthếtcảrồiphảikhông?”

Dùvậythìtôivẫncứxôngvàocácquánrượuđểbánkẹo,dùcónguyhiểmnhưngtôikhôngsợ.Mấyngườinhânviênhayquảnlýcấpthấpvìtôimàbịănchửinênhọđốivớiviệctôiravàoquánkhôngchỉđơngiảnlàthấyngứamắtnữa.Nhưngsaukhilàmquenvớicácchịtrongquánrượu,tôilạicàngchịukhóluitớiđâyhơn.Đólànhữngngàythánghiếmhoimàtôicảmthấynhớtớisựquantâmcủangườikhác.

Đólàkhoảngthờigiantôicảmthấycôđộcđếntậnxươngtủy.

Vàonhữnglúcấy,tôikhaokhátđượcnghemộtcâunóiấmápcủacácchị

Haycómộtđiếuthuốcđểhút.

Khoảngthờigianđó,tôiđãgặpchị.Tôivẫnhaygặpchịđứngmộtmìnhtrênđường,chịlúcnàotrôngcũngcôđơnvàbuồnbãgiốngnhưtôivậy.Vìvậy,tôi,mộtđứachẳngcóviệcđểlàm,cũngchẳngcónơinàođểđi,đãđitheochị.

“JiSungà,chàoem!Ăncơmchưa?”

Dùtôicólẽođẽođitheo,chịcũngkhôngcảmthấyphiềnmàcònhỏichuyệntôibằngmộtgiọngthânthiết.Mỗikhinhìnthấychị,khóemiệngtôilạibấtgiácdânglên.Chịlàngườiduynhấtlàmchotôinởnụcười.

Page 41: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Chịbỏnhàđicònlàmộtcôbévàgiờđanglàmởcửahàngđiệnthoại.Côngviệcmộtngàycủachịlànhấcđiệnthoạilênnghe,sauđóthởdài.Mộtngày,tôitìmđếntrướccửahàngđiệnthoạiđểgặpchị.Đúnglúcấychịbướcratừtrongtòanhà.

“Chị!”

Tôirấtphấnkhởichạytớichỗchị.Chịlạidùnggiọngnóiấmápnhưthườngngàynóichuyệnvớitôi.

“JiSungà,đicùngvớichịtớichỗnàyđượckhông?”

Tôichẳnghỏiđiđâumàcứthếđitheochị.Chỉcầnlàchỗchịđithìđâucũngđược.Đếnmộtngõnọ,chịdừnglạivànhìnngóxungquanh.Mộtlúcsau,cómộtôngchúxuấthiện.

“Nólàai?”

Ôngtanhìntôiđangbámchặtmộtbênchịvàhỏi.Ôngtagậtgùkhichịthấpgiọnggiảithíchđiềugìđó.Haingườiđivàonhànghỉgầnđó.Tôicũngnắmtaychịđivào.

Đólàlầnđầutiêntôivàonhànghỉ.Nơiđócũnggiốngnhưnhànhữngngườiđãtừngchotôingủnhờ,ấmápvàcóthểđượctắmrửa.Vàởđócòncómộtcáigiườngrấtlớn.Nhànghỉgiốngnhưmộtngôinhànhưngbầukhôngkhílạihoàntoànkhác.Vừabướcchânvàophòng,ôngchúkiavàchịliềncởiquầnáo,nằmlêngiường.Tronglúchaingườihọômấp,liếmlápcơthểnhau,tôingồiyênlặngtrêncáighếởgócphòng.

Sauđó,thỉnhthoảngchịlạidẫntôicùngtớinhànghỉ.Mỗilầnlạilàmộtôngchúkhácnhau.Tronglúcchịvànhữngôngchúấymuabántìnhdục,tôivẫnngồitronggócphòng,giấuđihơithởcủamình,nhìnhaingười.Bâygiờnghĩlại,cólẽchịdẫntôiđicùnglàđểtránhnhữngánhmắtdòxétcủangườikhác.Nếuchỉcóhaingười,mộtnamgiớibabốnmươituổivàmộtcôgáimớimườimấyravàonhànghỉ,chắcchắnnhữngngườixungquanhsẽđểývàchochịlàgáibándâm.

Nhưngtôikhôngbaogiờcósuynghĩrằngchịđãlợidụngtôi.Nhữngôngchúsaukhixongviệcđềurờiđingay.Vàsauđótôicóthểởmộtmìnhcùngchị.Saukhinhữngôngchúkiađikhỏi,tôivàchịcùngchuivàobồntắm,tắmrửa.Khiđó,tôiđãcaogầnbằngchị.Khoảngtầmmétsáumươi.

Saukhitắmrửasạchsẽ,tôivàchịcùngnằmtrêngiường,ômlấynhauvàngủ.Nằmtrênchiếcgiườngmềmmạisaukhitắmsạchbằngnướcấmcũngkhôngkhiếntôicảmthấyquábìnhyên.Nhưngđiềucòntốtđẹphơncảviệcđượctắmbằngnướcấmvàchănđệmmềmmạilàtôicóthểchạmvàodathịtmềmmạivàấmápcủachị.Chịcònấmáphơnnướcvàmềmmạihơnchăn

Page 42: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

đệm.Tôiđangdầntừmộtđứatrẻ,trởthànhmộtngườiđànông.

Ởcùngchị,tôidầndầnhiểura.Trongnhữngphòngriêngởquánrượu,ngườiđànôngvàngườiđànbàđanglàmgì;khimởcửanhữngcănphòngđóđểvàobánkẹo,tạisaohọlạigiậndữnhưvậy.Nhữngmôitrườngmàtôitiếpxúc,chỗnàocũnghỗntạpnhưthếnhưngtôicảmthấynhữnglúctôivàchịởbênnhauthìkhác.Giữachúngtôikhôngtồntạicáigọilàtiềnbạchayngãgiá.Chỉcầnởcùngnhauđãđủrồi.Chịcũnggiốngtôi,cũngcầnmộtngườibạn.

Sauđókhônglâu,chịbiếnmấtkhỏinhữngconphốcủaYongJeon-dong.Tôilangthangkhắpnơitìmchịmấyngàyliền.Mộtngày,tôigặplạichịtrênđường.

“Chị,thờigianquachịởđâu?”

“Ừ,chỉlà…JiSungà,đicùngchịnhé!”

Tôitheochịđếnnhàcủamộtchú,cóvẻnhưlàmộtngườilàmviệctheongày.Chúnhìntầmba,bốnmươituổivàcóánhmắtrấtdữtợn.Chúnhìntôimộtlượttừtrênxuốngdướirồinóivớigiọngkhànkhàn.

“Thằngnhócnàođây?”

Chịnắmchặttaytôinói.

“Emtraiem.Anhchonóởlạiđâynhé.”

“Tốngcổnóđingay!”

“Emxinanh.Emtraiemkhôngcóchỗnàođểđicả.”

Chúnhìnchịrồilạinhìntôivớimộtkhuônmặtdữtợn.Chúnóichophéptôingủlạimộtngàyrồisauđóphảiđingay.Nhưngngàyhômsau,tôikhôngđi.Ngàyhômsaunữa,cảngàyhômsausaunữa,tôivẫnănbámởnhàchú,dùcóbịchửitôicũngkhôngđi.Nhưngcũngchỉkéodàiđượcmấyngày.Cuốicùngtôivẫnbịchútómlấyquẳngrakhỏikhà.

Tôichưatừngcảmthấytrốngtrảivàbuồnbãkhibịtốngcổrakhỏinhàmộtaiđóvàtrởvềvớicuộcsốngđườngphốđếnthế.ChỉlànhữngconđườngcủaYongJeon-dongtrướcđâyvốnlàmtôithấyantâmnhưnhàcủamìnhbỗngtrởnênxalạmàthôi.Chỉmộtngườibiếnmấtkhỏinhữngconđườngnàymàtấtcảbỗngtrởnênhoangvắngvàtrốngrỗng.

Tôithậmchícònkhôngbiếttênchị.

Tuykhôngbiếttên,nhưngtôibiếtcảmxúccủatôidànhchochịlàgì.

Sựnhungnhớ,nólàmộtcảmgiáclàmtathậthiuquạnh.

Page 43: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tráitimtrốngrỗng,mộtmảnhtâmhồntrởnênlạnhgiá.

Tôichẳngmuốnlàmgìhết.Bánkẹohayăncơm,tấtcảđềuthậtphiềnphức.Tôichẳngcònquantâmđếnbấtcứviệcgìnênngaycảsựcảnhgiáccũngmấtđi.Vìthếmàtôiđãleolênmộtchiếcxevan.

Page 44: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tôikhôngthểquênnhữngngườiđó,dùchỉlàtrongmơ

Bàntaythôbạotúmvàogáytôi.Cùngvớilúctôibịđẩylênchiếcxevanlàmộttiếngrầmvanglên,cửaxeđónglại.Đólàâmthanhcủasựkếtthúccủacuộcđờitôi.Tôidầnmấtđiýthức.Nhữngconngườilạmặt,chiếcxevan…nếukhôngphảilàbọnbuônngườithìchẳngcólýgìlạilàmnhữngviệcnhưthếnày.Giờthìcơthểtôisẽbịhọcắtralàmhai.Tấtcảnộitạngsẽbịlôira.Ngaylậptứctôibiếtđượcbọnbuônngườilànhưthếnào.Bởitôikhôngcảmnhậnđượcthânnhiệtcủanhữngngườiđó.Từhọtỏarasựlạnhlẽođángsợtớimứctôichẳngthểnàotinđượcmáunóngđangchảytrongcơthểhọ.

Vớimộtđứasốnglangthangtrênđườngnhưtôithìbọnbuônngườilànỗikhiếpsợkinhhoàng.Saukhibiếtnhữngngườiđãbắtanhđilàbọnbuônngườithìtôilạicàngsợhãihơn.Vớinhữnghiểubiếtnhặtnhạnhđượctừcuộcsốnglangthangđườngphố,tôibiếtđượchọlàmthếnàođểlấyđượcnộitạngngườivàgiếtngườinhưthếnào.Ngườitabảorằngcómộtloạithuốcnếuuốngvàosẽtrởthànhnhưngườithựcvật.Dùcóđánhđậphaycắtmộtphầncơthểcũngkhôngcửđộngđược.Ngườitanóirằng,bọnbuônngườidùngloạithuốcđấyđểbuônbánphụnữvàbánnộitạngcủađànông.Anhcũngbịnhưvậy.

Ngoàicửasổxetôithấycónhữngconsóngvỗ.Tạisaolạilàbiển?Tôinhớtớinhữngcâuchuyệnvềcácthuyềnđánhbắttômmàbácbántteokbokkiđãtừngkểchotôinghe.Tôikhôngbiếtcónênvuimừngkhinhữngkẻbắtcóctôikhôngphảibọnbuônngườimàchỉlàbántôichomấyngườiđánhbắttômhaykhông.Đúngnhưtôinghĩ,xedừnglạibênbờbiển.

“Nóquánhỏđểlàmviệcởđây.”

Tôinghethấytiếngngườinóiphíabênngoài.Nếubịđưalêntàuthìtấtcảsẽkếtthúc.Tôihuyđộngmọidâythầnkinhtrongcơthể,chuẩnbịchạytrốn.Tronglúcbọnhọmảinóichuyện,tôisốclạitinhthần,mởcửa,laorangoàivàdùnghếtsứclựcđểchạy.

Trênbãibiểndàiấy,tôicứphảichạytrốnliêntục.Dùtôichưatừngmuốngiỏichạybộnhưngvìthườngxuyênchạytrốn,dầndầntôicũngchạygiỏilên.

Page 45: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Khitôichạy,mấyngườilớnđócũngkhôngbắtđược.Nhưngdùcóchạygiỏitớiđâucũngkhôngthểantoàn.Bởivìdùbỏtrốnthànhcôngmườilầnnhưngchỉcầnmộtlầnsailầmcũngsẽgặpphảichuyệnvôcùngkhủngkhiếp.Ngàyhômnay,tuyệtđốikhôngthểlàmộtlầnsailầmấy.Tôiquyếttâmtuyệtđốisẽkhôngmắcphảisailầm.PhảisốngđểquaytrởlạiYongJeon-dong.

Đếnkhitôinhậnrakhôngcònaiđuổitheomìnhtôimớidừngbước.Khôngbiếttừbaogiờ,conđườngnhựadướichânbiếnmất,thayvàođólàconđườngthônquêyênbình.TôikhôngbiếtđượcphảilàmthếnàođểquaylạiDaejeon.Khitôiđangbướctừngbướctrênconđườngđất,mộtônglãobắtchuyệnvớitôi.

“Này,cháukhôngphảingườiởđâyphảikhông?Nhàcháuởđâu?”

Khitôitrảlờiôngrằngtôikhôngcónhà,ôngliềndẫntôivềnhàcủaông.Banđầu,ôngchỉsaitôilàmmấyviệcvặtđơngiản,nhưngsauđó,ôngsaitôilàmđủmọiviệclặtvặtvàlàmnông.Nếutôikêumệtthìôngsẽdùngkhuônmặtnghiêmkhắcmắngtôi.

“Đãchomàyăn,chomàyngủthìphảibiếtơntaochứ.”

Sauđókhônglâutôibỏtrốnkhỏinhàônglão.Phảilàmviệcnhưtrâubòtừtinhmơtớitốimịtmàđếnmộtcắccũngkhôngđượcnhận.Tôicứđi,đisuốtmấyngàyrồibằngcáchnàođólạitrởvềYongJeon-dong.

Tạisaotôicứquaytrởlạikhuphốnày?

Bỏchạykhỏicônhiviệnnơingườitachotôicơmăn,chotôichỗngủđểtớiđây

Nơichẳngcóaichotôicơmăn,chẳngcóaichotôichỗngủ

Nhưngvớitôinơiđâychínhlànhà.

Ngoàinhữngkhuônmặtngười,nhữngconngõquenthuộccủakhuphốnày

Tôichẳngbiếtai,cũngchẳngcónơinàođểđi.

Tìmvềđếnnơi,ngaylậptứctôitìmđếnbácbántteokbokki.Tôirấtđói.

“Bác,cháuđóichếtmất.”

Bácliếcnhìntôi,vừađặtmộtcáioteng(chảcá)trướcmặttôivừahỏi.

“Cháuđãđiđâu?”

“Cáiđó,lànhưthếnày…”

Tôivừanhaiotengvừanhìnbác.Bácđứngquaylưnglạiphíatôi,xâu

Page 46: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

từngmiếngotengvàocáixiên.Báckhôngthựcsựquantâmtôiđãđiđâu.Saukhiănxong,tôitìmtớibácrùa.

Saukhicửahàngchuyêncácmónrùaphảiđóngcửa,bácrùachuyểnsangbánrongởsạphàngbênvệđường.Ngaykhitôivừachuivàobácđãquát.

“Thằngmấtdạy.Điđâugiờmớithèmvácmặtđếnhả?”

Nghebácmắng,tráitimtôicảmthấyấmápvìmìnhđãtrởvềnhà.Dùlàmởcửahàngbáncácmónrùahayởsạphàngbánrongbênvệđườngthìbácrùavẫnkhôngcógìthayđổi.Báclúcnàocũngvậy,vừamắngxốixảvừanhìntôirồichépmiệngthởdài.

LúcđótôivừamớitrởlạiYongJeon-dong.Mệtmỏisaumộtngàylangthangbánkẹo,tôiđangtrênđườngđitìmchỗngủthìmộtchiếcxecondừngtrướcmặttôi.Mộtngườiđànôngtrẻtuổithòđầurakhỏicửaxe.

“Nàynhóc,cháusốngởkhunàyà?”

Tôikhôngbiếtvìsaongườiđànôngđólạihỏithế.Ôngtanhìntôimộtlượttừtrênxuốngdướirồiravẻđãhiểuvàhỏi,“Ăncơmchưa?”.Hômấy,tôichẳngbánđượctíkẹonàonênphảichịuđóicảngàytrời.Vừanghethấychữcơm,tiếngrộtrộtliềnphátratừbụngtôi.Tôilắcđầu,ôngtaliềnnói,“Lênxeđi,chúchođiăn”.Khuônmặtôngtasángsủa,ănmặcgọngàng,cólẽsẽkhônglàmhạitôigiốngnhưmấytayđầugấuhaybọnănmày.Hơnnữa,lúcđótôiquáđóinêncứthếleolênxe.Xerẽvàomộtconđườngnúi,khôngbóngngườiqualạirồidừngởmộtnôngtrạiđãcũ.Cóvẻôngtasốngmộtmình.

Ôngtamangramộtmâmcơm.Chỉcókimchivớimộtmónănkèmnhưngvìđangđóibụngnênchỉthếđốivớitôicũngđãrấtngonrồi.Đangănlấyănđể,độtnhiênmộtcảmgiáckìlạùađến,tôingẩngđầulên.Hắntađangnhìntôivànởmộtnụcườikìdị.Tôivộivàngđặtđũaxuống,lénnhìncánhcửaphíasauhắn,chuẩnbịlaora.

Bấtngờ,cáibànbịđẩymạnh,khôngrõlàdotôihayhắnnữa.Cáibànbịlậtngược,bátđĩavăngtứphíavàhắnlaovàotấncôngtôi.Tôibịđẩyngãra.Hắncởiquầntôira.Tôibịhắnđèdướithân,điêncuồnglahétnhưngởnơinúinonnày,chẳngaicóthểnghethấytiếngkêucứucủatôicả.Tôikhôngcósứcđểchốnglạigãđànôngđangmấtđilýtríấy.Vàkhinghĩtớiviệcsaukhicưỡngdâmxong,cóthểhắnsẽgiếttôiđểbịtmiệng,tôitrởnênsợhãicựcđộ.Đểxóađidấuvếtsaukhiđãthỏamãndụcvọngcủamình,hắnsẽgiếttôirồivứtởmộtxónàođótrongnúi…

Tôinônhếtchỗcơmvừamớiăn,mặcchotôikêugào,hắnkhônghềcóýđịnhdừnglại.Hắntanhétbộphậnsinhdụccủamìnhvàohậumôncủatôi.Đaukhủngkhiếp.Sứclựctrongcơthểtôinhưthoáthếtrangoài,ngaycảmột

Page 47: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

ngóntaycũngkhôngthểcửđộngđược.Nhưconvesầubịghimtrongcáikhung,tôinằmsõngsoàitrênđất,khôngcònmộtchútsứclực,cònhắnthìvẫntiếptụcthỏamãndụcvọngcủamìnhtrênthânthểtôi.Linhhồntôinhưthoátrakhỏithânxác,đứngtừtrênnhìnxuốngbộdạngthảmhạicủachínhmình.Cảmgiácấychânthậtnhưthựcsựlinhhồntôiđãthoátravậy.Nếucóthểchấmdứtsựđauđớnnàythìdùcóchếtcũngtốt.Rồisauđótôingấtđi.

Khitỉnhlại,hắntađãbiếnmất.Hắnbỏmặctôi,quầnáobịcởi,nằmsõngsoàitrênsànnhà.Cảmgiácđaukhủngkhiếp.Tôivừasợhãi,khôngbiếthắncóđitheorồigiếttôikhôngvừalầnmòtìmđườngxuốngnúi.Tôikhôngthểchếtvìhắntađược.

Từsaukhichuyệnđóxảyra,tôisợtấtcảmọingườitrênđường.Tấtcảđềugiốngnhưsẽcưỡngdâmtôi.Mỗikhinhìnthấycóngườiđànôngđingangqua,ánhmắttôilạiđixuốngphíadướirồitôisợđếngiậtthótmình.Trướcđâytôighétconngười,còngiờđâyhọlànỗikhiếpsợ.Dùchỉbắtgặpánhmắtcủamấyngườiđànôngtrẻtuổi,tôiliềnngaylậptứccốgắngđọcxemýđồcủahọ.Nếuchẳngmayvaphảihọ,tôiliềnhétlênvàbỏchạy.Sựcảnhgiácđốivớingườikháctrongtôilênđếnđỉnhđiểm.

Khitinhthầncảnhgiáccủatôihơigiảmxuốngmộtchútthìtôinhậnthấycómộtkẻnguyhiểm.Mộtgãănmàymàthỉnhthoảngtôivẫnnhìnthấyởkhunày.Banđầutôivẫnđiquahắnmàkhôngchúý,nhưngkhôngbiếttừbaogiờtôidầncảmnhậnđượcánhmắtkìlạhắndànhchotôi.Tờmờsáng,tôichạmmặthắntrongmộtconngõnhỏchậthẹp.Tôinhậnramìnhgặpphảinguyhiểm.Tôiđịnhbỏchạynhưngconngõđónhỏvàlàngõcụt.

HắntakéotôitớinhàvệsinhchỗcầuthanglênxuốngtrongtòanhàcủacâulạcbộđêmB.Câulạcbộđãđóngcửavàhìnhnhưtrongtòanhàkhôngcóaicả.Hắnđẩytôivàomộtkhoangvệsinhrồithìnhlìnhđánhtớitấp.Trongkhoangvệsinhchậthẹp,tôikhôngthểchạytrốn,cũngchẳngthểtránhđượcnhữngcúđánhcủahắn.Việcduynhấttôicóthểlàmlàngồithụpxuốngvàcốgắngcuộntròncơthểmình.Hắntiếptụcđấm,đátôi.Dùđãquenvớiviệcbịđánhnhưngnhữngcúđấm,cúđácủahắnvẫnrấttànbạo.Mắttôichảymáuvàhìnhảnhphíatrướcnhòeđi.Mặttôiđầmđìamáu.

Khitỉnhlại,tôibiếtmìnhđãngấtđitrongkhoangvệsinh.Quầnbịcởira.Tâmtrạngcựckỳtồitệ.Dùđãcẩnthậnđếnthế,vậymàcuốicùnglạigặpphảichuyệnnày.Khôngbiếtchuyệnnhưthếnàysẽcònxảyrathêmbaonhiêulầnnữa.Chưagìtôiđãthấysợcáitươnglaicònchưaxảyraấy.Córấtnhiềungườitôimuốngiếtnhưngkhôngmộtaikhiếntôimuốngiếtbằngmọigiánhưgãănmàyấyvàgãđãđưatôilênnúiấy.TôitìmkiếmmọingócngáchcủaYongJeon-dongđểtìmgãănmày.Theotrínhớ,tôicũngdòdẫmtìmđếncáinôngtrạitrênnúinhưngkhôngcóaiởnhà.Khiđó,chúngquảthậtlànhữngkẻmaymắnvìđãkhôngxuấthiệntrướcmặttôi.

Page 48: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Nhữngngườithườngxuyênđuổibắttôinhất,nhữngngườimàtôithườngxuyênphảichạytrốnnhấtlàcảnhsát.VìhọmàdườngnhưtôiđãtớithămhầuhếtcáctrungtâmgiáodưỡngởDaejeon.Tôighétcảnhsátcònhơnnhữngtayđầugấuvàmấygãănmày.Họlànhữngngườimàtôighétnhấttrongsốnhữngngườitôigặptrênđường.Khicóđánhnhaugiữacácbăngnhóm,họsẽbắtđứadễbắtnạtnhấtlàtôiđếnđồncảnhsát.

“Nóihếtnhữnggìmàythấyra.”

Họhốithúc,uyhiếp,hămdọatôi.Dùcóđượccâutrảlờinhưmongmuốnhaykhôngthìkếtcụclúcnàocũnggiốngnhau.Tôibịgiamtrongphòngtạmgiammấyngày,sauđóbịđưatớitrungtâmgiáodưỡng.Nhưnggiờtôiđãkhôngcònlàđứabénămtuổichỉbiếttrốntrongcáichậucaosunữarồi.Tôicũngkhôngcònlàthằngnhócchỉbiếtchạytrốnmỗikhicảmthấycóaiđangđuổitheophíasaumìnhnữa.Đãtrảiquađủchuyệntrênđườngphố,đốivớitôi,trốnkhỏitrungtâmgiáodưỡngcòndễhơnăncháo.

Mộtngày,tôibịlôiđếnđồncảnhsátđểđiềutranhưngtôiđãbỏtrốntrướckhibịđưatớitrungtâmgiáodưỡng.Nhânlúcnhânviêntrựckhôngđểý,tôithoátrangoàibằngcửasauđồncảnhsátmàkhôngbịaitómlại.Tôinghĩnếusaunàygặpphảitaycảnhsátlúcđóthìsẽgặprắcrốitonênmấyngàyliềntôikhôngdámlangthangtrênđường.Nhưngmộtngàynọ,tôichạmmặtđúngtaycảnhsátấytrênđườnglớn.

“Ăncơmchưa?”

Cứnghĩlàsẽbịbắtlạithìtaycảnhsátấychậmchạphỏitôi.Tôinhanhchónggậtđầurồitiếptụcđiđườngmình.Tâmtrạngthậtkhóchịu.Tôikhaokháttìnhthươngcủaconngườinênnếucóaimởlờinóichuyệnvớitôi,tôiđềulàmtấtcảnhữnggìhọyêucầunhưngcâuhỏicủataycảnhsátkialạikhiếntôinổidagà.

Hồitưởnglạiquákhứmớinhậnratôiđãluônsốngvớicảmgiácbịaiđóđuổibắt.Bâygiờ,dùtôibiếtrằngkhôngcóaiđuổitheotôinhưngđôikhitrongmơ,tôivẫnthấymìnhđangbỏchạy,trốntránhmộtaiđó.Timđậpthìnhthịchnhưmuốnvỡranhưnghaichântôilạikhôngthểchạynhanhnhưtimđập.Haichântôinhưlơlửngtrênkhôngvàcửđộngchậmchạpnhưtrongmộtthướcphimquaychậm.Tôivùngvẫytrongnỗisợhãivàkinhhoàngsẽbịmộtbàntayvôhìnhbắtđược,rồilạigiậtmìnhtỉnhgiấc.

Nhữngngườiđếngiờvẫnđuổibắttôilàai.

Cảnhsát?Đầugấu?Bọnbuônngười?

Nhữngkẻđuổitheotôitrongnhữnggiấcmơkhôngcómặt.

Tôivẫnkhôngbiếtđượcrốtcuộcnhữngngườivẫnđuổitheotôithựcra

Page 49: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

làgì.

Page 50: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Nhữngconngườilạnhlùng

Thậtmaylàcónhữngthứnhưrượuvàthuốclá.Cảmgiácchuếnhchoángvàmônglungnhờrượu,lànkhóitrắngtừphổi,thoátratừmiệngvàmũi.Nếukhôngcóhaithứấythìcólẽtôisẽcònphảikhócnhiềuhơnvàsẽthườngxuyênnghĩtớicáichếthơn.Khitỉnhtáo,cáilàmtôicảmthấynhưmuốnphátđiênchínhlànhữngdấuhỏi.Tạisaotôilạilàtrẻmồcôi?Tạisaotôilạiphảilangthangbánkẹotrênđường?Tạisaongườitalạikhinhghéttôi?Nhữngcâuhỏi“tạisao”,nhữngcâuhỏikhôngcócâutrảlời,nhữngcâuhỏichấtchứatrongtôi,khôngthểthoátrangoàicứlởnvởnquanhtôi.

Nhưngcảmgiácchuếnhchoángvàkhóithuốccũngkhôngthểgiúptôingoảnhmặtđitrướchiệnthựcmàtôiphảiđốidiện.Nếucóthể,tôimuốnxóasạchnhữngdấuhỏi,nhữngcâuhỏi“tạisao”trongđầutôi.Nếukhôngthểlàmnhữngthứđóbiếnmất,tôimuốnnhắmmắt,muốnbịttaiđểgiảvờnhưkhôngbiếtgìhết.Vàthứgiúptôilàmđượcđiềuđóđãđếnbằngmộtcáchmàtôikhônghềmongđợi.

Lầnđầutôigặphọtrênđường.HọlàloạingườikhócóthểthấyởkhuYongJeon-dong.Ấntượngvềhọlàsựlạnhlẽonhiềuhơnlàhiểmác.Khuônmặthọkhôngchútbiểucảmvàánhmắtsắcnhưdao.Bầukhôngkhígầngiốngvớinhữngkẻbuônngườinhưngnhữngngườiđãgọitôilạiấykhôngphảilànhữngkẻbuônngười.Họvừagiốnglạivừađemđếnmộtbầukhôngkhíkhác.Tôingậpngừngđitớitrướchọ.Họkhiếntôicảmthấykhôngthểchốngđối,cũngkhôngthểphảnkhánglại.

“Cáinày,màyđemtớiphòng302kháchsạnđằngkia.Bọntaosẽtrôngchừngởđây.Nếugiởtrò,bọntaosẽsănlùngmàytớitậncùngTráiĐấtvàxéxácmàyra.”

Đólàkhởiđầucủatấtcả.Tôikhôngbiếtthứhọlấyralàgì.Nhưnghọquyếtđịnhcoitôilàkẻvậnchuyển.Lúcnàocũngvậy.Họđưađồchotôivàtôigiaonóchongườita.Họđứngởmộtgócgiámsáttôiđểxemhàngcóđượcgiaođúngnơihaykhông.Họlànhữngconngườiđángsợ,tôikhôngthểtừchối,cũngkhôngthểthểhiệnrarằngtôighétphảilàmchohọ.

Trướckhigặphọ,tôicũngđãtừnglàmnhữngcôngviệckìlạ.Mấytayđầugấuđưatôimộthộpthuốcrồibảotôiđemnótớiđâuđó.Họnói,nếulàm

Page 51: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

tốtsẽchotiềnhoặcmuamìtrộntươngđenchotôi.Tôikhôngbiếtđấylàthuốcgìnhưngvẫnlàmtheonhưhọbảo.Điềulàmtôihạnhphúchơncảđượcchotiềnhayđượcănmìtrộntươngđenlàcóaiđómởlờiravớitôi.Khitôitiếnlạigần,ngườibìnhthườngđềucorúmngườilại,quaylưngbỏđinhưthểtôilàmộtloạibệnhtruyềnnhiễm.Nếutôimởmiệngnói,họsẽchửirủa,cáugiậnvàxuađuổitôi.Chẳngmấyngườichịunóichuyệnvớitôinhưmấytayđầugấu,báctteokbokki,bácrùa.

Mộtngàynọ,mộtchúđầugấuđưachotôimộtthứđồuốngvàbảo.

“Cónhìnthấychịgáixinhxinhngồiđằngkiakhông?Đưacáinàychochịýrồitaochomày5.000won.”

“Đâylàcáigì?Đưachochịýrồiphảinóigì?”

“Nhóccon,màykhôngcầnphảibiết.Cứbảocóngườibảođưachochịgáixinhđẹplàđược.”

Tôikhôngrõthứđồuốngđólàcáigì.Tôichỉbiếtcóaiđóchịunóichuyệnvớitôi.Hơnthếnữasốtiềnphảibánnămphongkẹocaosumớikiếmđượclạichỉcầnlàmmộtviệcvặtlàcóthểcóđược.Tôicầmthứđồuốngđóvàđivềphíachịgái.

“Chị,cóngườibảođưacáinàychochịgáixinhđẹp.”

Chịấynhìnvềphíatôichỉ.Chúđầugấukiavừacườitươi,taygiơlênrồilạihạxuống.Chịgáiliềncúingườixuốngnhìntôi.

“Trôngcóvẻhiềnnhỉ.”

Mộtlúcsaukhiuốngthứđồuốngkia,chịlảođảorồingãphịchxuống.Từđâuđó,mấyngườiđànôngxuấthiện,baoquanhchị.

“Nàycôgái,ngủởđâykhôngđượcđâu.Này,cõngnóđi.”

Bọnhọnângchịlênrồiđưachịđiđâuđó.Tôicầmtờ5.000wonmàchúđầugấukiađưatrongtay,mắtnhìnvềphíabọnhọbiếnmất.Đólàkhunhànghỉ.Phảiđếnkhiđótrựcgiácmớinóichotôibiếtviệcvặttôilàmlàviệcxấu.Tôiđãlàmviệcxấu.

Nhưngtrênconphốnàycóailàlươngthiện.

Phảiđứngvềphíaaimớiđượccoilàcótìnhnghĩa.

Tôikhôngbiếtgìhết.

Ngaycảcảnhsátcũngkhônghềtỏrathươngcảmvớitôi.

Tôikhôngđứngvềphechínhnghĩa,cũngchẳngđứngvềpheác.

Tôiđứngvềphenhữngngườichịumởlờivớitôi,

Page 52: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Phenhữngngườichotôicáiăn.

Việctôilàmviệcchonhữngconngườilạnhlẽokiakhôngphảichỉbởivìhọnóichuyệnvớitôi.Bởicâunóinếukhônglàmtheonhữnggìhọnói,họsẽsănlùngtôitớitậncùngTráiĐấtvàxéxáctôirakhônggiốngnhưmộtlờidọasuông.Họđủkhảnănglàmđượcđiềuđó.Tôitừngkhôngtuântheoyêucầucủacảnhsátvàmấytayđầugấu,nhưngvớinhữngngườinày,đừngnóilàphảnkháng,tôicònchẳngdámhoheđiềugì,chỉbiếtlàmđúngnhưnhữnggìhọsaibảo.

“Đếnhỏingườikiaxem.”

Khihọnóivậy,tôinhấtđịnhphảiđiđếnchỗngườiđó.

“Anh,anhcóthíchmatúykhông?Cómuốnthửkhông?”

Nhữngmónđồtôigiaocórấtnhiềuloại.Cócáigiốngnhưbộtmỳ,cócáilạicóthểhútgiốngnhưthuốclá.Tôibắtđầutòmò,khôngbiếtđólàcáigìmàhọlạigiữcẩnthậnđếnthế.Khitôilàmtốtnhữngviệchọgiao,thỉnhthoảnghọcũngchotôitiềnvàmuacơmchotôi.Chờlúctâmtìnhhọthoảimái,tôimớihỏihọ.

“Đólàcáigìthếạ?Cháuthửcáiđómộtlầnđượckhôngạ?”

Banđầu,họchỉdùngngóntaychấmthứbộtmátlạnhấychotôinếmthử.Sauhailầnnếmthửnhưvậy,cảcơthểtôinhưtanravàthiênđườngtrảiratrướcmắt.Thứbộtđólàtấmvéđểđếnthiênđường.Tôiquênhếthiệnthựcđangbủavâylấytôi.Cuốicùngtôicũngđãtìmra.Thứcònđộchơncảcồn,mạnhhơncảnicotine.Không,chúngcònkhôngthểsosánhvớithứbộtnày.Nếucóconđườngcóthểchữanhữngvếtthươngcủatôithìđóchỉcóthểlàmatúy.Nhữngđiềutôinhìnthấy,nghethấy,cảmthấytrongảogiáccủamìnhcũngngắnngủigiốngnhưsựchuếnhchoánghaykhóithuốclá,rấtnhanhsẽbiếnmất.Nhưngkhiởtrongnhữngảogiácấy,tôikhôngcònlàđứatrẻmồcôinữa.Chỉvậylàđủrồi.

Nhưngkhiảogiáckếtthúcvàphảiquaytrởvềvớihiệnthực,tôicảmthấybithảmsuốtmấyngàyliền.Sựbithảmgiữaviệcsốngtrongđịangụcvàkhônghềbiếtđếnthiênđườngvàviệcsaukhinếmthửmùivịcủathiênđườnglạiphảiquayvềđịangụchoàntoànkhácnhau.Tôilénlútnếmthửmatúythêmvàilần.

Chỉcầnnếmthửmatúy,ngaylậptứcthiênđườngsẽhiệnra.Nhưngkhiquaytrởlại,chắcchắnđiềuchờđónchínhlàđịangục.Mộthiệnthựcđầyđaukhổhơntrướcđâygấpmấylầnđangchờđợitôi.Đểthoátkhỏisựđaukhổ,tôichẳngthểlàmgìkháclàtìmđếnvớinhữngảogiác.Tôinghiệnmatúy.

Trongsốnhữngmónđồmàtôibịsaiđigiaocòncóthứkhiếntôisợhơn

Page 53: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

cảmatúy.Nhữngkẻbuônngườigọiđólàthuốc“đi”.Nếuuốngphảithứthuốcấy,cơthểsẽbịtêliệtvàhọcóthểmổlấynộitạngra.Mỗikhinghĩđếnviệcnhữngngườiđãbắtanhđicũngdùngthứthuốcấylàtôilạisởngaiốc.Tôimuốnthoátkhỏinhữngconngườiđángsợấy.

Nhưngtôikhôngcócáchnàocả.Nếuchỉlàviệcbịaiđóđuổibắtvàchạytrốnthìtôicòncótựtin,nhưngtôikhôngcócáchnàođểthoátkhỏinhữngkẻbuônmatúyấy.Họluônrấtcẩnthận.Họtuyệtđốikhôngchophépcóbấtcứsaisótnào.Cũngkhôngthểlàmthếnàokhác.Bởibuônbánmatúylàmộttộilớnvàtuyệtđốikhôngthểđểbịbắt.Hơnthếnữa,tôicònlànôlệcủathiênđườngmàthứthuốcấymanglại.Nếukhôngđượcnếmthuốc,tôisẽbấtanvàsợhãi.Từsaukhiviệctôiléndùngthuốclộra,họkhôngđểtôilạigầnchỗthuốc.

“Làmơn,chocháumộtlầnthôi?Đượckhông?Làmơnđi.”

“Muốnhả?”

“Vâng,chocháumộtlầnthôi.Đúngmộtlầnthôi.”

“Thếthìmangtiềnđếnđây,thằngnhóc.”

Khôngphảimatúylàthiênđườngcònhiệnthựclàđịangục.Địangụcthựcsựlàlúclêncơnnghiện.Tôitừngvàomộtnhànghỉđểgiaothuốc.Khôngbiếtcóphảingườiđóđãrấtlâurồikhôngdùngthuốckhôngmàmắtlồira,nướcdãichảydài,vàliêntụcđậpđầuvàotường.Tôigiậtmình,đưathuốcrồingaylậptứcchạyrangoài.Mộtlátsau,anhtalạibướcrakhỏinhànghỉvớivẻtrànđầysinhlựcnhưthểchưatừngcóbộdạngkia.

Khicơnnghiệnxuấthiện,tôichạyđếnmộtgóckhuấtítngườinhìnthấy.Cảthânthểvặnvẹo,ngứangáy.Nướcdãichảyragiốngnhưmấyconchóbịdại.Cơthểnhưbịliệt,mộtngóntaycũngkhôngthểcửđộngđược.Nếucóthểuốngmộtchútnướcthôicũngsẽđỡhơnnhưngtôikhôngthểdichuyển.Saukhicơnnghiệnquađi,tôinhìnmìnhtronggươngvàthấyquầngthâmđendướimắthiệnrõ.Tôisợnhữngkẻbuônbánmatúyđangđiềukhiểntôi,tôisợchínhbảnthânmìnhbịnghiệnmatúy,tôicũngsợcảviệcmuốndùngmàtúymàkhôngthểcóđược.Nếulấycắpthuốcrồibịbắtthìcólẽsẽkhôngphảichếtnhưnghọsẽkhiếntôithừasốngthiếuchết.

Mộtngày,họbỗngdưngxuấthiện,vàrồimộtngàyhọđộtnhiênbiếnmất.Tôikhôngbiếtlàhọtrốnđihaybịbắtnhưnghọkhôngđểlạichútdấuvếtgìvàhoàntoànbiếnmất.Đểlạitôinayđãtrởthànhkẻnghiệnmatúy,bỏlạitôi,kẻphảichịukhổsởvìnhữngcơnnghiện.Hiệnthực,hiệnthựcđángsợ,mộtlầnnữanhữngcâuhỏilạixoayvòngtrongđầutôi,sựhỗnloạnnhưdướiđịangục,tôinhưmuốnphátđiên.Tôichẳngthểlàmgì.Khôngthểăn,cũngchẳngthểngủ.

Page 54: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Diệnmạocủatôingàycàngtrởnênthảmhại.Tráitimtôicũngtrởnênhoangphế.Đangđitrênđường,tôigặpmấyanhbỏnhàrađi.Họtrốntrongmộtgóclàmgìđó.Tôikhôngthểbiếtchínhxácnhưngbộdạnghọtrônggiốngvớinhữngngườinghiệnmatúy.Tôicũngbắtchướchọ.Cógìđóhiệnra.Thứmàtôivẫnkhátvọng.Tuykhôngphảilàmatúynhưnglàtìnhtrạnggầngiốngnhưkhidùngmatúy,lànhữngảogiácgiúptôicóthểquênđihiệnthực.Tôiđãtìmđếnkhíbutanenhưmộtlốithoát.

Nhưngrồitôitừbỏviệcđógầnnhưngaylậptức.Khôngphảivìtôinhậnrarằngnókhôngthểcứurỗiđượctôimàlàbởisựđauđớn.Saukhitỉnhdậykhỏinhữngảogiáccủakhíbutane,đầutôiđaunhưmuốnnứtra.

Rốtcuộc,cáimàảogiácchotôiđólàchẳngcógìcóthểgiúptôithoátrakhỏihiệnthựccả.Nếuhivọngvẫncònvớitôithìđóchỉcóthểlàcáichết.Cóchếtthìmớikếtthúcđượctấtcảnhữngđiềunày.Tôidùngdaocứacổtaymình.Nhưngkhôngbiếtcóphảidovàonhữnggiâycuốicùngtôilạidodựhaykhôngmàkhitinhthầntỉnhtáolại,tôithấymáuđãkhôdínhtrêncổtay.

Cóvẻnhưtựgiếtchínhmìnhkhôngphảilàmộtviệcdễdàng,vìvậytôitìmtớinhữnggãănmàyhoặcđầugầu,làmhọtứcđiênlênrồinhờhọgiếtmình.Nhữngviêngạchnệnxuống,nhữngcâygậyđánhgolfvunvútquậtxuốngkhắpngười.Nhưngkhitỉnhlại,tôivẫnsống.

Đỉnhđiểmcủaviệclêncơnnghiệnvàmongmuốntựsátlàmấylầntôinhảyratrướcmũixeđangchạy.Mặcchoýchímuốnchếtcủatôimạnhđếnvậy,tôivẫnkhôngthểchết.Tôikhôngthểtựgiếtđượcchínhmìnhbằngbấtcứcáchnào.

Cáilàmtôiđauđớnnhấtkhôngphảilànhữngtayđầugấu,ănmàyhaycảnhsát.

Cuộcđờitôibịnguyềnrủa,muốnchếtcũngkhôngthểchết,

Cuộcđờibịnguyềnrủakhôngthểchếtmàvẫnphảilaylắtsống,

Đómớilàcáikhiếntôiđauđớnnhất.

Vếtsẹolớnnhấtđốivớitôikhôngphảitrêncơthể.Đếngiờtôivẫnkhôngthểhoàntoànxóabỏnhữnghoàinghivềcuộcsống.Tôivẫnđềuđặntiếpnhậnđiềutrịtâmlývàcốgắngsuynghĩmộtcáchtíchcựcnhưngkhátvọngmuốnchếtmỗingàyvẫnxuấthiệnvàilầnvàlàmtôiđauđớn.

Page 55: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tậnmắtnhìnthấykhuônmặtcủađịangụctừcáihố

Trẻconthườngcóướcmuốnlàmmộtcáigìđóhoặctrởthànhmộtaiđó.Mộtthờigianrấtdài,tôikhôngcóướclàmgìhaytrởthànhcáigì.Rồimộtngày,khinhìnchúbánbánhcátrênđường,lầnđầutiên,tôimuốntrởthànhmộtcáigìđó.

Tôicứnhìnchằmchằmchúbánbánhcámộtlúclâu.Đổbộtlêncáikhaynướngbằngsắt,chođậuđỏlênrồilậtkhaynướng.Chỉbađộngtácđơngiảnnhưvậythôinhưngtôixembaonhiêucũngkhôngthấychán.Hìnhnhưchúnghĩtôilàmộtthằngnhócănxinđangđóibụngnênđãchotôimộtcáibánhcá.Trờiđấtơi,mùivịcủanósaolạicóthểbênngoàithìgiònxốp,bêntronglạimềmmịnnhưthế.Khicắnmộtmiếngbánh,đậuđỏngònngọtvàhãycònnóngấmtrànđầytrongmiệngtôi.

Nhưngđiềulôicuốntôicònhơncảmùivịbánhchínhlàhìnhảnhngườiđànôngbánbánhcáởmộtnơihoàntoàntáchbiệt.Nơichúbánbánhcákhôngphảilànơinhiềungườiqualại.Chúcũngkhônghôtođểchàomờikháchhàng.Chỉđứngởmộtgócđườngnhỏítngườiqualạimànhìnngườiđiđường.Chúnhưngườiởtrêncao,xalạmànhìnxuốngcuộcđờivậy.Tôitưởngtượngmìnhkhitrưởngthànhcũngđứngởvịtríchúđangđứng.Trởthànhngườilớn,mặtmũisángsủavàlàmbánhcácóvẻrấtcóphongcách.Chắchẳnbáncũngđắthàngnữa.

Tôinhớtớibácbántteokbokki.Báctừnghỏitôilớnlênmuốnlàmgì.Khiđótôikhôngbiếtmìnhmuốnlàmgìnhưnggiờthìtôiđãbiếtrồi.Tôimuốntrởthànhngườibánbánhcácôđộc.Tôiđitớisạphàngcủabácbántteokbokki.TôimuốnnóivớibácJiSunglớnlênmuốnbánbánhcá.Lúcđóbácđangbậnrộnxàobánhtteok,tháilòng,làmcơmcuộnrongbiểnnênkhôngđểýtớitôi.

“Bác,cháulớnlênmuốnđibánbánhcá.”

Bácvừalaudọnquầyhàngvừaậmừtrảlờitôi,“Ừ,ừ”.Tôiđãrấtcốgắngđểtìmracâutrảlờichocâuhỏicủabác,“Lớnlênmuốnlàmgì?”,nhưngtháiđộcủabáclàmtôihơimấthứng.

Page 56: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Bác…”

Nhìnquảtrứng,tôigiảbộlàmravẻmuốnăn.Bácthậmchícònchẳngthèmnhìntôi.Mộtquảtrứnggiá300won.Tôitừngtựhỏichẳnglẽbáckhôngthểchotôilấymộtquảsao,nhưngmàhiệnthựclàmỗingườichúngtôiđềuphảitấtbậtvìmiếngcơmmanháocủabảnthân.Tâmtrạngủrũ,tôiđangđịnhbướcrakhỏisạphàngcủabácthìchợtnhìnthấytờrơiởchỗmộtkháchhàngmớiđira.

“Bác,đâylàcáigì?Trênđóviếtgìvậy?”

Bácnhìntờgiấytôivẫyvẫytrêntaynói.

“Ởkhunàymớicómộttrườnghọcbuổitốimởra.Làquảngcáotuyểnsinh.”

Tôiđịnhhỏibáctrườnghọcbuổitốilàgìnhưngbácbậnquá.Tôiđặttờrơixuốngrồibướcrangoài.

Mộtlầnnữatôinghethấytừ“trườnghọcbuổitối”làtừchỗcácchúđầugấu.Mộtchúđầugấusaitôiđilàmviệcvặtnêntôingồilênxechú,đangđitrênđường,chúnhìntờrơidántrêncộtđiệnnói.

“Đếnmấychỗđấythìhọcđượccáikhỉgì?”

“Saoạ?Đấylàcáigì?”

Chúlầmbầm,khôngbiếtlàtựnóivớimìnhhaytrảlờicâuhỏicủatôi,tronggiọngchúphalẫnchúttứcgiận.

“Cáigìmàtìmđếnướcmơthôngquaviệchọc.Đúnglàlàmngườitacườichếtmất.Lũđiên.”

ĐólàkhutamgiácănchơigiảitrícủaYongJeon-dong.Khutamgiáccủacáccâulạcbộđêm,quánrượuvànhànghỉ.Ởmộtkhunhưvậylạimởtrườnghọcbuổitối,giờnghĩlạimớithấyđúnglàchuyệnkhôngthểnào.Nhữngngườimởtrườnghọcbuổitốivàchiêumộhọcsinhlànhữngngườidạychohọcsinhđạođứccũngnhưmộtcuộcsốngbiếttuântheokỷluật.Cònchúngtôilànhữngngườiđứngởbênngoàilớphọcđấynêncóthểhiểuđượcvìsaochúlạitỏrabấtmãnvớihọ.

Nhữngngườixungquanhtôiđềukhôngưatrườnghọcbuổitốinênmộtcáchtựnhiên,tôicũngchorằngđókhôngphảilànơimìnhnêntới.Tìmthấyướcmơthôngquaviệchọctậpnhưnggiấcmơduynhấtcủatôilàtrởthànhngườibánbánhcánênhọchànhcóvẻcũngchẳngđểlàmgì.

Mùađôngđangtới.Làmùakhiếntôicảmthấyđauđớnnhất.Ngườiđiđườngquấnchặtmìnhtrongnhữngchiếcáokhoácdàysụcùngkhănquàngvàgăngtay.Tôimặcmộtcáiáokhoácmàbácrùachotôi.Bêntrongchiếcáo

Page 57: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

khoácđãbungchỉvàinơi,tôichỉmặcmỗicáiáocộctay.Tôikéokhóacaođếntậncổ,langthangtrênđường.Dùvậy,nhữngcơngiólạnhnhưbăngvẫnlùavàotrongáo.

Trờigầnsáng,tôivácmộtcáithùnglàmtươngớthìnhchữnhậtđivềphíacâulạcbộđêm.Trêncầuthangcủacâulạcbộđêm,tôingồicoro,bỏnhữngthứcóthểcháyđượcvàotrongthùngvànhómlửa.Hơiấmbắtđầutỏara,tôingủthiếpđi.Tôimuốnchìmsâuvàogiấcngủnhưngrănglạivalậpcậpvìlạnh,tôimởmắt.

Ngọnlửađãtắtkhiếncầuthangtốiđennhưmực.Tôilụctúitìmbậtlửavàlạinhómlửalên.Nhưngcũngchỉđượcmộtlúc.Lửalạitắt,tôilạibỏmấytờgiấyvàothùngvànhómlửa,rồilửalạitắt,tôilạinhóm…vàilầnlặpđilặplạinhưthế.Tôikhôngthểkhángcựlạicơnbuồnngủ,cứnhưthếthiếpđi.

Trướckhichìmvàogiấcngủ,tôinghĩtớimấygãđầugấutrướcđây.Khitôilấytrộmrượuvàbịbắt,nếuđược,tôimuốngiếthếttấtcảbọnhọvàgiếtcảtôinữa.Giờởcâulạcbộđêmkêutocháykhôngbiếtcógiúptôiđỡtứcgiậnhơnkhông.

“Cháy!”

Tôinghethấygiọngaiđóhốthoảnglalên.Tôibừngtỉnhgiấc.Tiếngxecứuhỏavàcòibáođộngrúầmỹ.Ngaylậptứccảnhsátxôngvào,tómcổtôilôirangoài.Khôngphảitôilàm.Tôikhôngphảilàngườiđốtcâulạcbộđêm.Đúnglàtrướckhichìmvàogiấcngủtôiđãnghĩtớinhữnggãđầugấudùngchai,dùnggạchđánhvàođầutôi,dùngốngnướckimloạiquậtvàongườitôi,nỗiuấtgiậntràolêncònhừnghựchơncảngọnlửatrongcáithùng,đúnglàtôiđãnghĩmuốnkhêulửađốtcâulạcbộđêmnhưng…Nhưngngàyhômđó,tronglúctôiđangngủ,câulạcbộthựcsựbịcháy.Nhưngngọnlửakhôngbắtnguồntừchỗcầuthangtôinằmmàtừchỗcửacuốnbêntrongcâulạcbộ.

Dùlàhànhđộngtrảđũalẫnnhaugiữacácbăngnhómhaydosaisótcủamộtaiđóthìngườinhómlửavàngủphíangoàicâulạcbộlàtôi.

“Màylàmđúngkhông?”

“Khôngphải.”

Cảnhsáttátvàomặttôi.

“Chínhmàyđãđốtcòngì!”

“Đãbảolàkhôngphải!”

Cảnhsátlấycáivợtmuỗiđánhtôi.Mỗikhicáivợtchạmvàodatôilạiphátratiếngxèoxèonhỏnhỏnhưtiếngcánhmấyconcôntrùngbịcháy.Mỗilầnnhưthế,tôilạirùngmình.Mỗichỗdabịcáivợtchạmvàocảmgiácnhưbịcháy.

Page 58: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Đãbảokhôngphảitôi,chếttiệt!”

Mỗikhitôichửithề,cảnhsátlạighiâmlại.Cảnhsátđánhtôi,tôichửicảnhsát,họghiâmlại.Họlạiđánhtôi,tôilạichửi…Tôikhôngthểbiếtđượchọlàmthếđểlàmgìvàmọiviệcsẽnhưthếnào.Dùbịđánhbaonhiêulần,tôivẫntrảlờikhôngphảilàtôi.Bởivìthựcsựkhôngphảidotôilàm.Tôikhôngđốtcâulạcbộđêm.

“Đi.”

Mấyngàysautôiđượchọthảra.Cóthểsẽbịđưađếntrungtâmgiáodưỡngnhưngtôibiếtđằngnàothìtôicũngsẽtrốnkhỏiđónêntôicũngmặckệ.

Mặcdùđãthoátkhỏimấytaycảnhsátnhưnggiờtôikhôngthểtựdođilạitrênđườngnhưtrướcnữa.Mấytayđầugấunghĩrằngtôichínhlàđứaphónghỏanênchúnglùngsụckhắpnơitìmtôi.Nếubịbắt,tôisẽchỉcónướcbịhỏathiêumàthôi.Nhưngcũngchẳngcónơinàođểtôitrốncả.Bởivìnếukhôngđibánkẹosẽbịđóimàchết.Hoặclàchếtvìđói,hoặclàchếtvìbịmấytayđầugấuđánh.Tôikhônghìnhdungđượccáichếtnàođaukhổhơn.Mặcdùbụngđóinhưngtôikhôngthểbướcrađường.

Mỗikhibướcvàonhữngnơibuônbándocácnhómđầugấuquảnlýnhưquánrượuphảiđặcbiệtcẩnthận.Họthườngkhôngởmấychỗbuônbánmàchờởchỗnhànghỉnênkhảnăngđếnmấyquánnàybánkẹorồichuồnraantoàncaohơnlàbịhọbắtđược.Nhưnghômđólạikhôngphảivậy.

“A,thằngnhócấyđếnrồi!”

Ngaykhinghethấytiếngtừtrongcửahàngphátra,tôilậptứcbỏchạyrangoài.Nhưngtrướckhitôikịplênhếtcầuthangthìđãbịmộtbàntayhungdữbắtđược.Trướcsauđềulànhữngtayđầugấu.Dùcónhìnquanhkhắpnơi,tôicũngkhôngpháthiệnđượckhehởnàođểbỏchạy.Mộttrongsốhọnhấcbổngtôilênrồikẹpchặtởbênsườn.Cánhtayhắnrấtthôlỗ.Tôigiãygiụanhưđiênnhưngcơthểkhôngnhúcnhíchđượcmộttínào.Haitrongsốmấytayđầugấunắmđầutôirồinhétvàoxe.Ngaycảsaukhilênxe,tôivẫndùnghếtsứcbìnhsinhđạpvàocửaxephảnkháng.

“Thảra!Mởcửara!”

“Ngồiyên.Bọntaosẽchomàyđếnmộtchỗrấthay.”

Mộttênnhìntôicườigianxảo.Tôingừnggiãydụa.Dùsaothìtrênxe,tôicũngkhôngcókhảnăngđánhlạihọđểchạytrốn.Tôigiảvờnhưtinlờibọnhọ.Tôivừangồingoanngoãntrênxevừahivọngmongmanhrằngcùnglắmlàphảichịubịđánhđếnkhôngcònnhậnramặtmũithôi.

Mộtlátsau,họdừngxeởchânnúiphíarìathànhphốDaejeon.Họlôira

Page 59: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

mấycáixẻngtừtrongxevàbắtđầuđàođất.Trướcmắttôitốisầm.Tôikêulớn,dùngsứclựctoànthânđểchốngcựnhưngcuốicùngvẫnbịđẩyxuốngcáihốcònsâuhơncảchiềucaocủatôi.

Đấtbịhấtxuốngtừphíatrênđầu.Tôiđịnhtrèolênnhưngmỗilầnbámvàothànhhố,đấtlạirơira,vàhọthìcứdùngchânấnđầutôixuống,khôngcholeolên.“Khônglẽmìnhthựcsựsẽchết?”.Tôimuốnbámváomộtcáigìđónhưngchỉcórễmấyngọncỏvàđấtcứliêntụctrútxuống.Đấtđầylênđếneo,lênđếnngựcrồiđếntậnvai…Đấtcàngnhanhbịhấtxuống,mộtsứcnặngkhủngkhiếpcàngkéotôixuốngsâuhơn.Tôikhôngthểđộngđậy.Khiđấtlênđếncằm,tôinghĩ“Thựcsựlàphảichếtrồi”.Đãtừnglàmđủmọicáchđểchếtvậymàkhithựcsựphảiđốimặtvớicáichết,tạisaocơthểtôilạivôthứcvùngvẫyđểđượcsống…

Đấtchuivàomắt,vàomiệngtôi.Tôikhôngthởđược.Tôinhanhchóngcốgắngđưataylêntrướcmắt,mũivàmiệng,tạokhoảngkhôngđểthở.Đấtbámvàomá,vàotaivàphủđầyđầu.Tôihoàntoànbịchôntrongđất.Tôicốnhịnthởthậtlâumớihítvàomộtlần,nhưngmỗilầnnhưvậyđấtlạichuivàomũi,miệngvàtaitôi.

Khôngbiếttôicóthểcầmcựđượcđếnkhinào.

Đãtừngtrảiquanhiềuđauđớnnhưnglầnnày

Đauđếnkhôngthểthởđượclàlầnđầutiên.

Chưamộtlầnđượcyêuthương,cuộcđờitôichỉcónhữngtrậnđòn

Rốtcuộclạikếtthúcbằngcáchbịchônsốngnhưthếnày,tôinghĩ.

Tôithựcsựquáđángthươngvàoanuổng.

Tiếngxìxàonóichuyệncủamấyngườiđầugấucũngkhôngcòn.Họđirồichăng?Vìtôilấytayđểtạomộtkhoảngkhônggianchomìnhnênphầnduynhấtcóthểcửđộngcủatôichỉcótừcổtayđếnmấyngóntay.Tôikhuataynhưđiên.Bịchôntrongđất,tôilạiđàođấtra,dùcóthếnàocũngphảitạoramộtkhoảngtrốngđểthở.Tôikhôngbiếtbâygiờtaytôicóphảiđangđàohướnglêntrênhaykhông,khôngbiếtthựcsựcóthểđàomộtlỗđểchuilênkhông,cũngkhôngbiếtcóthểchịuđượcđếnlúcđóhaykhông.Tronglúcđào,đấtliêntụcchuivàomũivàmiệngtôi.

Tôiđãđàonhưthếtrongbaolâu?Khoảngthờigianđócòndàihơncảcuộcđờicủatôi.Tôikhôngthởđược,trướcmắttốiđen,tôisợhãihơnbaogiờhết.Khithoátrakhỏicáihố,cảngườitôiướtđẫmmồhôi.Nếumấytayđầugấuthựcsựmuốngiếttôithìsaukhichôntôixongsẽdùngchânnệnchặtđất.Nếuhọchỉnhậnđượclệnhkhônggiếtmàchỉdọatôithìhọđãhoàn

Page 60: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

thànhxuấtsắcmệnhlệnhấy.Bởikhoảnhkhắckhiđấttrànvàomũi,phủđầytrênđầu,tôiđãtậnmắtnhìnthấykhuônmặtcủađịangục.Thoátrakhỏicáihố,sợrằngvẫnsẽcònmấytayđầugấuởgầnđấymàtôiphảicốngăntiếngkhócchựcchờvỡòa,cẩnthận,lầnmòtrongbóngtốithoátrakhỏinúi.

Giờthìtôikhôngthểđibánkẹocaosu,cũngkhôngthểngủởcâulạcbộđêm.Chỉcầnnhìnthấydángdấpcủahọđilạiphíaxa,cảmgiáckhủngbốkhibịchônsốnglạisốngdậy.Đểtránhgặpphảihọ,tôitìmđếnsạphàngcủabácrùa.

“Mày,thằngnhãinày,màyđãgâyratrògìvậyhả?”

Lẽraphảicầuxinbáccứulấy,xinbácgiấutôiđihoặckhôngcũngphảikêukhócnhưngvừanghemấylờichửi,tôilạichẳngnóiđượccâugìtốtđẹp.

“Khôngcầnbácquản,báckhôngnóithìtôicũngđủkhốnđốnrồi!”

“Giỏithật.Cònbiếttrảtreonữa.Mày,đếncáitrườnghọcbuổitốihọcítchữđi.Đếnchữcònkhôngbiếtviết,chỉbiếtkhuamôimúamépthìlàmđượcgìhả?Ítnhiềugìnócũnggiúpđượcchocuộcđờimày,đihọcđi.”

“Bácđimàhọc.”

“Cáithằngđiênnày!”

Bácbấtngờtúmlấytóctôirồilôitôiđiđâuđó.Báckhôngphảilàngườitôicóthểdùngsứcđểđọlại.Cánhtaybáccònrắnchắchơncảđùitôi.

Page 61: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Phần2Bướcnhữngbướcđầutiênđếnthếgiới

mớilạlẫm

Banămởtrườnghọcbuổitối

Trườnghọcbuổitối,ngôitrườngđầutiêntôitheohọcđểtránhbọnducôn

Nhữngchiếccontainerxámđứngdướiánhchiềutà.Năm,sáucáixếpthànhhìnhchữLtạonênmộtkhunhàtạmtrônghoangvắngvàtồitàntrongbóng

Page 62: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

tốilờmờ.Cảmgiáckhinhìnthấytờrơituyểnsinhlạichậmchạpkéotới.“Đếnmấychỗđấythìhọcđượccáikhỉgì?”.Câunóicủachúđầugấukiavăngvẳngbêntaitôi.

Kéotôivàokhunhàtạmbằngcontainer,bácrùadáodácnhìnquanh.Bêntrongcũngtốichẳngkémgìởbênngoài,mấythanhniênđangngồitròchuyện.

“Đâycóphảilàtrườnghọcbuổitốikhông?”

Nghebáchỏi,mộtthanhniêntiếnlạigần.

“Đúngrồiạ.Bácđếncóviệcgìkhôngạ?”

“Làmơndạydỗthằngnhócnàymộtchút.Dạychonóchữ,dạycảcáchcưxửnữa.”

“Hừ,bỏcháura.”

Tôivặnvẹongườiđịnhthoátkhỏitaybácnhưngbáctúmchặtlấycổtaytôi,khôngchotôinhúcnhích.Cáinắmtaymạnhmẽcủabácchotôibiếtbácquyếttâmchotôiđihọcởtrườnghọcbuổitối.

“Xincứgiaochochúngtôi.”

Đếnkhingheđượccâunàycủangườithanhniên,bácmớinớilỏngtaymộtchút.Tôivừaxoanắncổtaymình,vừalườmbácrùa.Cổtaybịbácnắmchặtđaunhói.Đúnglúcđó,tôinghethấytiếngchửibớicùngtiếngcủađànôngởbênngoài.Tôivộivàngngóxungquanhrồinhẹnhàngchuivàophíadướibàntronggóc.“Thằngchó”,tôilạinghethấytiếngchửinhưngrồitiếngnóiấyxadần.Cóvẻnhưkhôngphảilàmấytayđầugấu.Bácrùanói.

“Nóbịmấyđứaducônđuổibắtnênmớinhưthế.Tôimuốnđưanótớiđâytrốn,làmơnđểýđếnnó.”

“Báclàngườigiámhộạ?”

“Không,tôikhôngbiếtnó.Chỉlàmộtthằngnhócsốnglangthangtrênđườngthôi.”

“Báccứyêntâmravềạ.”

Bácđirồi,mấyngườithanhniênbắtđầuhỏitôicáinàycáikia.Nhưngngaycảbácrùacũngbỏđi,mộtmìnhbịbỏlạiởnơixalạkhiếntôithấybấtan.Tôimuốntrốnđếnnơikhôngcóngười.Khôngcómộtnơiriêngbiệtđểlàmnhàvệsinh,mộttrongnămsáucáicontainercóđặtmộtcáibệxí.

“Xinchào,thầylàSonJaeYong.Emlàai?”

Trướcnhàvệsinh,tôigặpmộtanhtầmkhoảnghaimươituổi.Theothóiquen,tôingaylậptứcquansáttìmranhữngđặcđiểmcủađốiphương.Một

Page 63: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

anhchàngthấpbé,mảnhkhảnh.Quầnáobìnhthường,biểucảmmềmmại.MộtấntượnghoàntoànkhácvớinhữngvịkháchsayxỉntôitừngthấyởkhuănchơiởYongJeon-dong.Cảmgiáccũnghoàntoànkhácvớimấytayđầugấuhaycảnhsát.

Cáiđầunhonhỏlưathưavàisợitóckhônghiểusaolạitrônggiốngmộtconrùa.Ngườilôitôiđếnđâycũnglàbácrùa,ngườitôigặpởtrườnghọcbuổitốicũnglàconrùa.Rốtcuộcthìtôivàrùacómốinhânduyêngìvậy.Khôngbiếtcóphảivìtrônganhgiốngconrùakhôngmàkhinhìnthẳngvàokhuônmặtanh,tôilạicócảmgiácthânthiếtnhưmộtngườitôiquenbiếttừtrước.Tôihạbớtcảnhgiác,trảlờianh.

“EmlàJiSung.Ởđâylànơinàovậy?”

“Chỗnàylànơiđểhọc,hoặcđểchuẩnbịchokỳthikiểmtranănglực.Emlàmsaolạiđếnchỗnày?”

“Ừ,emcũngmuốnhọc.”

Dĩnhiênđóchỉlànóidối.Nhưngsovớiviệcnóirằngvìsợbịmấytayđầugấugiếtmàtớiđâythìnóidốicóvẻđỡhơn.Anhsảngkhoáigậtđầu.

“Emhọcđếnlớpmấyrồi?”

Tôikhôngbiếtphảitrảlờinhưthếnào.Anhlàngườiđầutiênhỏitôicóđihọchaykhông.Tôicũngbiếtcómộtnơiđượcgọilà“trườnghọc”,cũngbiếtngườitađếntrườngvà“họctập”.Nhưngvớitôinókhôngcóbấtcứquanhệgì,làmộtthếgiớixavời.Chỉbằngviệcnhìntôimàanhcònnghĩrằngtôiđãtừngđượcđếntrườngcũngđủbiếtanhlàmộtngườitrưởngthànhnhưnglạlẫmvớisựđờiđếnthếnào.Tôinóilảngđi.

“Embánkẹocaosu.”

“Kẹocaosu?Embánkẹonhưthếnào?”

Tôigiảithíchđạikháichoanhcuộcsốnglangthangbánkẹocủamình.Dĩnhiênlàtôinóibằngnhữngcâunóixấcxược,trộnlẫntiếngchửihaynhữnglờicáukỉnh.Bởingoàicáchnóiấy,tôikhôngbiếtphảinóinhưthếnào.

“Emkhôngđượcnóinhưthếvớigiáoviên.Phảiănnóilễphép.”

“Lễphép?Nhưthếnào?”

Anhbàyrabiểucảmkhôngbiếtnóithếnàonhưngcũngkhôngcóýkiếngìvềcáchnóinăngcủatôi.Cảcâu“Phảiănnóilễphép”củaanhchỉđơngiảnlàquenmiệngmànóirachứkhôngphảicóýrănđegìtôi.Hơntấtcả,anhhếtsứclắngnghetừnglờitôinóinhưthểanhthựcsựmuốnhiểuvềcuộcsốngcủatôi.Tôilạilàđứađãquáquenvớiviệcnhìnrabộmặtthậtcủanhữngngườichỉbiếtkhoáctrênmìnhbộdạnggiảdối.Vìvậytôihạxuốngtấmmàn

Page 64: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

cảnhgiácvớianh.Cũngcóthểnóitôicómộtchútcảmgiácquýmếnanh.

“JiSungcũngcóthểhọcvàrồitrởthànhmộtconngườivĩđại.”

“Mộtngườivĩđại?Đólàgì?”

“SaunàyJiSungmuốntrởthànhgì?”

Tôinghĩtớiviệcbánbánhcá.Nhưngtôikhôngmuốnchoanhrùa–ngườimớigặplầnđầu–biếtđiềuđó.

“Khôngmuốntrởthànhgìcả.”

Tôikhôngmuốntiếtlộthêmgìhơn.

Anhlạidẫntôitrởvềcáicontainerlúcđầutôiđến.Đólà“phònggiáovụ”.Tôikhôngthấynhữngngườilúcnãyđâucả.Trênbàncóđểmấycủkhoailang.Tôiđói.Thấytôicứnhìnchằmchằmmấycủkhoai,anhnói.

“Emđóià?Cómuốnăncùngthầykhông?”

Tôikhôngthíchcùngănmộtcáigìđóvớimộtngườilạ.Vìvậytôicầmcủkhoaianhđưarồiđiramộtgóc.Tôingồixổm,bócvỏvàcắnmộtmiếng.Củkhoaivừakhôvừanguộinhưngđólàthứđầutiêntôiđượcănsaunhiềungàynhịnđói.Vìđểtránhbọnđầugấumàtôikhôngthểđibánkẹocaosu,vìvậymàmấyngàyrồitôichẳngcógìchovàobụng.

Tronglúctôiănkhoai,vàingườibắtđầuđivào.Cómấyđứatầmtuổitôi,cũngcócáccôcácbácnữa.Thậmchícócảmấyông,mấybàcũngđivào.Nếulàngườibìnhthườngthìgiờnàyhọđềusẽtrởvềnhàsaukhikếtthúcmộtngàylàmviệcmớiđúng.HoặcgiờlàlúcngườitakéonhauđếnKhuYoonHeungGaởYongJeon-dongđểuốngrượu.Tôikhôngthểhiểutạisaohọlạitìmđếncáikhunhàtạmbẩnthỉunàyvàogiờnày.

“EmtênlàJiSungphảikhông?Ăntừtừrồivàolớpnhé.”

Anhrùanói.Anhrùavàmọingườibắtđầuđivềphíangôinhàtạmcóđề“lớphọc”.Ănxongkhoai,tôicũngđivàođể“nghegiảng”.Vừangồilênghế,chânghếđãphátratiếngcótkét.Khớpnốicủabàncũngkhôngkhớpnênchỉđụngnhẹlànólạiđungđưa.Tôinhìnvàoquyểnsáchđểtrênbàn.Hiếmlắmmớicómộtchữmàtôibiết,cònlạithìhầunhưđềulànhữngchữtôikhôngbiết.

Nhờcóbácbántteokbokkimàtôicóthểkhônggặpvấnđềlớnnàotrongviệcgiaotiếphàngngày.Nhưngkhảnăngngônngữcủatôirấtkémvàtôikhôngthểnghehiểubấtcứcáigìngoàinhữngđoạnhộithoạithôngthường.Nếubácnói“Cảmxúcthậtlàphứctạp”thìtôisẽphảisuynghĩxem“cảmxúc”làgìvà“phứctạp”làgì.Nếubácnói“khônghiểuýgìcả”thìtôisẽngậpngừngvìtôikhôngbiếttừ“hiểuý”.

Page 65: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Khinóichuyệncũngvậy,trongcuộcsốnglangthangnơiđườngphố,tôichỉcóthểdùngsựnhanhnhạyđểnắmbắtýngườikhác.Trongmộttìnhhuốngnàođó,thấybácdùngnhữngtừnhưthếnàythìtôighinhớvàlấyrasửdụngkhicómộttìnhhuốngtươngtựxảyra.Nhưngđọcvàviếtlạilàchuyệnkhác.Họcbằngsựnhanhtrítuykhónhưngđọcvàviếtkhôngcầnthiếtvớitôi.Khiđó,tôikhôngcóýđịnhsẽbỏsứclựcrađểlàmnhữngviệckhôngcóíchđốivớisựsinhtồncủamình.

Tôingóquavaingườibêncạnhđểxemhọđanglàmgì.Mọingườiđềucầmbútvàchéplạinhữnggìanhrùaviếttrênbảng.Khianhgiảithíchmộtđiềugìđó,mọingườilạigậtgùvàtậptrunglắngngheanh.Tôigậpsáchlạivàđirakhỏiđó.

Đọcsách,giảithíchcáigìđó,viếtlênbảng,chéplạivàovở…Dùtôikhônghiểulàmthếđểlàmgìhaytạisaophảilàmthếnhưngcómộtđiềutôigầnnhưlậptứcnhậnrađólàviệcđónhàmtẻtớimứcnào.

Tôilạiđivàocáicontainercóđề“phònggiáovụ”.Lớphọchayphònggiáovụđềulànhữngngôinhàtạmkhôngkhácnhàhoanglàmấy.Nếucóđiểmkhácbiệtthìđólàtronglớphọccóbànvàghếđivăng,còntrongphònggiáovụcósôpha.Nhưngdùlàbàn,làghếđivănghaysôphathìđộcũnátđềugiốnghệtnhau.

Tôinằmngửaratrêncáisôphamàuđenbịráchnhiềuchỗ,bônglòicảra.Dướichânghếsôphacóchènmộtcáimềnkhôngkhácgìquầnáorách.Trêntườngkhôngdángiấydántường,trênbứctườngximăngmàutrắngcónhữngmảngnấmmốc,sànnhàcũnglàximăngxùxì.Tôingướcnhìnlêntrần.Cáiđènnê-ôngcódâygiậtlúctắtlúcsáng.Chuyểnánhmắtvềphíagóctrần,tôinhìnvôsốmạngnhện.Mộtconnhệnđanglầntheodâytơbòtrêntường.Tôinhìnquanhđốngđồđạctồitàntrongphòngmộtlúcrồibậtdậy.Ănđãănrồi,nghỉcũngnghỉrồi.Chẳngcòngìtôicóthểkiếmđượctừchỗnàynữa.Tôirờikhỏikhunhàtạmkhôngchútluyếntiếc.

Tôilạiđứngtrênđường.

Khôngphảitôikhôngsợmấytayđầugấumàbởivìănxong,bụngtrởnênchắcchắnhơn

Tựtincóthểtrốnđượcbọnđầugấubỗngkhiếntôiyêntâm.

Tôimuavàiphongkẹorồihướngvềphíakhuphốănchơi.

Dùsaothìđócũnglànơiduynhấttôicóthểđi.

Page 66: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Ðấtnướccủacácbạn,mộtđấtnướcbìnhthườngnhưnglạlẫm

TôinúpmìnhtrongmộtconngõdẫnvàokhuYoonHeungGa.Saukhiquansátkĩkhôngthấycónhữngtayđầugấulẫntrongđámngườiđilạitrênđườngtôimớibướcra.Tôikhôngcócanđảmđểhiênngangsảibướcởkhuphốtrungtâmnàynhưtrướcđây.Tờrơidánđầytrêncộtđiệnphíasaukhuđểxe,bêncạnhxebánhàngtronggócmộtconngõmàánhđènđườngkhôngchạmtới…tôitiếnlênphíatrướctừngchútmộtbằngcáchnấpmìnhtừchỗnàysangchỗkianhưmộtđứatrẻđangchơitrốntìm.

Tôibướcvàoquángà.Tronggóccómấytayđầugấuđangngồi.Ngaylậptứctôixoayngườichạyrangoài.Vừachạyrangoàithìtừphíakiacủaconđườnglạicómấytayđầugấuđangđitới.Tôivộivàoquánrượugầnđó.Nhìnthấybóngdángmấyngườilàmtaychâncủađámđầugấuđangtròchuyệnrômrảngoàihànhlang,tôilạilaovộirangoài.

TôithuhếtsựmạnhmẽđểquaytrởlạikhuphốănchơicủaYongJeon-dongnhưngvớitìnhhìnhnàythìtôikhôngthểđilạitrênđường,cũngkhôngthểnàođibánkẹođược.Khôngđilạitrênđườngđượctứclàsẽkhôngcònđượctựdo.Khôngbánđượckẹotứclàkếsinhnhaibiếnmất.Khôngchỉvậy,tôicònmấtcảchỗđểngủ.Giờmàngủởchâncầuthangcâulạcbộđêmthìchẳngkhácnàotựđưachânvàohangổcủađầugấu.

Phảilàmthếnào.Chẳngcócơhộiđểbánkẹo,cảđêmtôicứphảichơitròtrốntìmnhạtnhẽo,vàrồibìnhminhlórạng.Cơnbuồnngủậpđến.Mímắtcứtrĩuxuống.Giờkhôngcònchỗngủởcâulạcbộđêm,tôichỉcòncáchđếngatàuđiệnvànhàvệsinhcôngcộng.Nhưngtôikhôngthíchgatàuđiệnvànhàvệsinhvìởđóaicũngcóthểravào.Nếulạibịmấytayđầugấubắtgặpthìmọichuyệnsẽkhôngchỉkếtthúcởviệcbịkéolênnúivàbịchônsốngnữa.

Tôichợtnghĩtớitrườnghọcbuổitối.Mớimấytiếngtrước,tôicònnằmtrêncáisôphamàuđen.Dùnóđãráchnátvàsắphỏngnhưngcũnglàmộtchỗđểngủ,nghĩvậylậptứcnhữngdodựtrongtôiđềubiếnmất.Tôiquaytrởlạitrườnghọc.Maylàcửasổphònggiáovụkhôngkhóa.Tôikhóacửatừbêntrongrồinằmtrênsôpha.Ởtrongnhà,cóchỗđểnằm,cóthểkhóacửa.Khicảbađiềuđóđềuđãcóđủ,tôidầncảmthấyantâmvàsựmệtmỏiùađến.

Page 67: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Cáichănchẳngkhácgìquầnáorách,gầnnhưkhôngcótácdụnglàmấm.Sôphabịráchchỗnàychỗkianhưnggatàuđiệnvànhàvệsinhcôngcộngkhôngthểnàosánhbằng.Trừnhữnglúcđượcchongủlạiởnhàngườita,đâylàlầnđầutiêntôingủtrongmộtcănphòng.Hơntấtcả,nơiđâysẽkhônglàmtôibịlộravớimấytayđầugấu,đólàđiềulàmtôicảmthấyyêntâmnhất.

Kểtừhômđó,saukhilớphọckếtthúcvàmọingườiravềhết,tôilạitớitrốnởtrườnghọcbuổitối.Tôikhôngquantâmliệungườitabiếtđượccótốngcổtôiđihaykhông.Trướckhigiáoviênhayhọcsinhtới,tôibỏrangoài,khihọravề,tôilạichuivàolớphọc.Tôithậmchícònkhôngđụngvàobấtkìđồđạcnàotrongphòng.

Nhưngkhicácmónđồcủalớphọcđượcđemđibảodưỡng,tôikhôngcònchỗđểtrốn,đểngủnữa.Bởivìhọđãlắpđặtthiếtbịkhóamãsố.Tôitớitìmngườitôigặpđầutiênkhitớitrường,thầygiáoSonJaeYong.Khitôigọithầylàthầyrùa,thầychẳngtỏtháiđộgì,nhưthểthầyđãnghengườitagọinhưthếnhiềurồi.Cóvẻnhưbộdạngthầynhưthếnêncáitênđócũngtrởthànhbiệtdanhluôn.

“Thầyrùa,emkhôngcóchỗngủ.Choemngủởđâyđi.”

Tôicốgắngnặnramấylờinũngnịu,thầychỉchotôimãsốmởkhóa.Vànhưthế,trườnghọcbuổitốitrởthànhnơitrúngụcủatôi.

Mộtđêmnọ,tôiđivàophònggiáovụđểngủthìthấymộtngườiđànônggầygò,đểriamépđangngồitrênsôphauốngrượu.“Cáigìthếnày?Saolạinằmtrênsôphacủatôi?”Ngườiđànôngtrônggiốngnhưmộtngườivôgiacưlẻnvàotrườngđểtìmchỗngủ.Trônganhtacòngầyhơncảtôinhưnglạimộtmìnhngồinốcrượu,mỗikhianhtamởmiệngnóilàmùihôiđặctrưngkhônglẫnvàođâuđượccủamấyngườivôgiacưthoátra.

Saukhinóichuyệnmớibiết,đólàthầyHongdạytoánởtrườnghọcbuổitốinày.Tuylàsinhviênnhưngbầukhôngkhíxungquanhanhtalạigiốngvớinhữngngườimàtôivẫntiếpxúctrênđườnghơn.Nóimộtcáchnhẹnhàngthìgiốngnhưmộtngườilangthang,cònnóitrắngrathìgiốngmộttayduthủduthực.ThầyHongrấtthânthiếtvớimấyngườiănxinđangchuẩnbịchokỳthikiểmtranănglực,vàluôncoithườngmấyquanniệmvềtiềnbạchaynhântìnhthếthái.Ngàynàothầycũnguốngrượutrongphònggiáovụrồibướcvàolớptrongtìnhtrạngsayxỉn.Đếnmứcđộkhôngrõlàthầydạytoánhaylàrượudạytoánnữa.

“Thầy,saolạingủởđây?Khôngcónhàà?”

“NhàởYooSung.”

“Thếthìvìsao?”

Page 68: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Thíchthôi.Nhưngcònemthìsao?Nhà,bốmẹ,trườnglớpđềukhôngcóà?”

Haycùngngủlạiởtrườnghọcbuổitối,mộtcáchtựnhiêntôivàthầyHongtrởthànhbạncùngphòng.Dùkhithờigianởcùngnhautrongcùngmộtkhônggiannhiềuhơn,ngườitathườnghaychiasẻnhữngcâuchuyệnvềbảnthânmìnhnhưngtôivàthầykhôngphảimốiquanhệtốtđẹp,cùngchiasẻtìnhcảmnhưthế.Chỉlàmốiquanhệkhôngliênquangìđếnnhauvàtôikhôngthíchhầunhưmọiđiềuởthầyấy.Nhưngcómộtlýdoduynhấtkhiếntôikhôngthểghétthầy.Khicácgiáoviênkháckhôngbằnglòngvớiviệctôingủlạitrườngvàmắngtôilàthiếugiáodụcthìđãcómấylầnthầyđứngrabênhtôi.Thầybênhtôi.Tôicựckỳcóấntượngtốtvớiviệclàmđócủathầynênvớitôi,thầyHonglàngườimàtôikhôngthểghétbỏ.Mặcdùngaycảtôicũngcảmthấythầylàmộtngườikỳquặc.

Tuyvấnđềchỗngủđãđượcgiảiquyếtnhưngtôikhôngthểđibánkẹonêncũngkhôngcócơmăn.Tôiquyếtđịnhtìmkiếmsựgiúpđỡtừnhữngngườihọcởtrường.

“Cháuđóiquá,chocháucáigìăn.”

Đôilúclàmấyngườitầmtuổitôilôitừtrongcặpravàithứbánhkẹochotôi,lúcthìcómấybàbácdẫntôiđếnquánvàmuacơmcho,cũngcókhihọchotôikimbab(cơmcuộnrongbiển)hayhoaquảmàhọmangtới.Khôngbiếtchừngmọingườiđangnghĩtớicâuchuyệnvề“mộtđưatrẻmồcôibánkẹocaosurấttộinghiệpgặpđượcnhữngngườitốtbụngvànhờsựgiúpđỡcủahọmànócómộtcuộcsốngtốtđẹphơn”.Nhưngsựthựckhôngphảinhưvậy.

Dĩnhiênkhitôinóiđóibụng,họcũngchotôicáiăn.Nếucóthìhọchotôi,khôngcóthìkhôngcho,đượcchothìtôiăn,khôngđượcthìkhôngăn.Chỉcóvậymàthôi.Giữatôivàhọcómộtđườngngăncáchvôhìnhvàhọcũngkhôngcóýđịnhvượtquađườngngăncáchấy.Cũnggiốngnhưtôi,khôngbiếtlàmcáchnàođểvượtquađườngngăncáchấyvàđếngầnvớihọ.

Ngoàiviệcxincáiăn,tôikhôngbiếtphảinóinhữngchuyệnkhácnhưthếnào.Tôihiểurằngnếuyêucầunhữngcáikhácngoàicáiănsẽbịhọtừchối.Dùvậytôivẫnmuốnhọnóichuyệnvớitôi.

“Cháuđói,chocháucáigìđểăn.”

“Màychỉbiếtnóimỗicâuđóibụngthôià?”

“Chếttiệt,tôisốnglangthangtrênđường.Suốtngàybịngườitađánh.”

“À…vậy,vậyà…”

Nhữngđoạnhộithoạigiữatôivàhọdừnglạiởđó.Cuốicùng,tôiđànhtừ

Page 69: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

bỏviệcnóichuyệncùngngườikhácvàquaytrởvềmốiquanhệbanđầu.

“Cháuđói,chocháucơm.”

Vàcâunóikhiếnmọingườiphảnứngcũngchỉcócâuđó.

Việchọchànhởtrườnghọcbuổitốicũngcósựvấtvảkhácsovớicuộcsốngtrênđườngphố.Nhữngngườiởtrườnghọcbuổitốilànhữngngườihoàntoànxalạvớitôi.Quyếttâmhọcđểđạtđượccáigìđó,mongmuốnsốngmộtcuộcsốngtốthơnhiệntại.Nhữngmongmuốnđócủahọlànhữngthứmàtôichưabaogiờcó.Chỉcómìnhtôikhôngbiếtcòntấtcảmọingườiđềusốngnhưvậysao?Làmviệcmìnhmuốnlàm,họccáimìnhmuốnhọc,nỗlựcvìmộtcuộcsốngtốthơn…

Lầnđầutiêntôinhìnlạicuộcđờimìnhvàcuộcđờicủanhữngngườibìnhthường.

Ởmộtkhíacạnhnàođó,điềunàycònkhókhănhơncảviệctồntạitrênđườngphố.

Bởitôikhôngbiếtlàmthếnàođểcóthểbướctớithếgiớicủahọ.

Chotớitrướcđó,nhữngngườimàtôibiếtđềulànhữngmảnhđờihạlưu.Trẻmồcôibánkẹo,cậuthiếuniênbỏnhàđi,chịgáiởcửahàngđiệnthoại,mấychịlàmtrongquánrượungườilớn,mấytaydẫnkhách,đầugấu,bọnbuônlậu…Tôibiếttrênđờinàykhôngchỉtồntạinhữngconngườinhưthế.Nhưngcuộcđờinhữngconngườixungquanhtôiphầnlớnđềunhưthế.Vàđứnggiữahọ,tôi“bìnhthường”.Tôichưatừngcócơhộiđếngầnnhữngngườibìnhthườngthựcsựvàchứngkiếncuộcsốngcủahọ.

Nhữngngườitôigặpởtrườnghọcbuổitốiđềucónhà,cógiađình.Cảýchíhọctậpđểpháttriểnhơn,cảhivọngcómộtcuộcsốngtốtđẹphơn.Nếutôichỉcómongmuốnduynhấtlàsinhtồnthìhọcònvượtxahơncáimongmuốnđơnthuầnấy,nhữngmongmuốnmàtôichưabaogiờtừngmơtới.Khisosánhnhữngthứhọcóvớinhữngthứtôicó,cảmgiácmấtmátvàmuốnchốngđốitrongtôitràolên.Tôimuốntómlấymộtaiđó,nổigiận,cãicọvàchửibới.Làthờikỳdậythìsao.Giámàlàthờikỳdậythì,giámàthờikỳdậythìđếnvớimộtđứanhưtôi,khiếntôilàmmấyviệcchẳngragìđóthìtôilạicảmthấymaymắn.

Tôitrởnêncáubẳnvớitấtcảnhữngngườitôigặpởtrườnghọcbuổitối.Tôichửinhữngngườikhôngchotôiđồăn.Ngaycảnhữngngườichotôiđồănnếulầnsaukhôngchotiếptôicũngchửi.Tôibướcvàolớphọc,làmồnvàgâyrối.Khôngquantâmgiàtrẻ,cứhứnglênlàtôicãivãvớihọ.Dùvậy,đâuđótrongtôivẫnmuốnđượcmọingườiquantâm,trongtôivẫncómộtmong

Page 70: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

muốntrẻconlàgiámànhữngngườiđóđốitốtvớimình.Nhưngmọingườichỉngàycàngtránhxamộtđứatínhtìnhkhógầnnhưtôi.Ngaycảnhữngngườibanđầucóýtốtchuẩnbịđồănchotôicũngtránhramỗikhitôiđếngầnhoặcngólơtôi.Tôilạinghethấytiếngnóitừtronglònghọgiốngnhưtiếngtôitừngnghethấykhiđibánkẹo.“Monglànóđừngđếnđây”.

Quanhệvớimọingườixấuđithìđồăncũngkhôngcòn.Mỗikhinhưthếtôilạitìmtớithầyrùadễtính.Tôibàyrabộmặtđángthươngnhất,giơhaitayraxin.

“Thầyrùa,choem1.000wonthôi.”

Bịtôixintiềnvàilần,thầyrùacũngkhôngcòndễtínhnữa.Nếutôihỏixintiềnthìthầysẽcănvặnsaolạicầntiền,cầntiềnđểmuagì.

“JiSungtộinghiệpkhôngcócơmăn.”

Thầythởdàirồimởvíra.Cáivíđãráchvàbụcchỉchỉcóvàitờ1.000won.

“Trướchết,cầmtiềnđimuacáigìănđi.”

Cólúcthầycho100won,cólúclà2.000won.Trừtiềnđểthầyđixebuýtthìsốtiềnthầycóthểchotôicũnglàtấtcảnhữnggìthầycó.Tuychẳngđượcbaonhiêunhưngtôicóthểmuamỳcốcđểăn.ThứBảy,ChủNhậtthầykhôngđếnlớpthìhaingàyđótôiphảichịuđói.

Dùđãtrảiquabaonhiêulầnnhưngtôivẫnkhôngthểquenđượcvớicáiđói.

Hìnhảnhphíatrướcmờđi,đầutôicảmthấychoángváng

Mỗikhikhôngcógìănvàbụngsôisùngsục,

Ngoạitrừsuynghĩphảiđitìmcáiăn,tôichẳngthểnghĩđượcgìkhác.

Cáiđóirấttànnhẫnvàbámdainênnếukhôngbỏcáigìvàobụng

Thìchẳngcócáchnàođểlàmdịunócả.

Dùtôivừamớiănxongnhưngnếucóaiđónóisẽmuacơmchotôithìngaylậptứctôisẽđitheovàănsạchsànhsanh.Dùchothứcăntôicốnhétvàođầylêntậncổhọngvàdườngnhưsắptràorangoàithìtôivẫnkhôngchịubuôngđũachotớikhiănsạchphầnthứcăncủamình.Dùcónođếnmứcbuồnnônnhưngmỗikhinghĩtớicảmgiáckhổsởkhibịđóithìtôilạikhôngthểnàotừchốichỗthứcăntrướcmặtmình.

Chịuđựngcơnđóihaingàycuốituần,đếnthứHaithầyrùalạivuivẻchotôitiền.Saunàycũngcóđôilúc,khitôiquấynhiễuxinthầytiền,thầycòn

Page 71: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

chẳngthèmnóichuyệnmàchỉgiơngóntaygiữalênvớitôinhưngthầyrùalàngườiduynhấttôicóthểxintiềnđượcnêncứthấymặtthầylàtôilạiđòitiền.Tôikhôngcảmthấycólỗivớithầyrùahaynhữnghọcsinhtìmđếntrườnghọcbuổitối.Tôichorằnghọđềucómộtcuộcsốngbìnhổn,rằngviệchọgiúpđỡtôilàmộtđiềuđươngnhiên.

Giờnghĩlạihọchẳngcólýdonàophảimangmộtmónnợvớitôinhưthế.Họcũngchẳngphảilànhữngngườidưdảvềtiềnbạchaythànhcôngtrongxãhội.Nhữnggiáoviênởtrườnghọcbuổitốinhưthầyrùađềulàsinhviênlàmcôngviệcchẳngkháctừthiệnlàbao.Thayvìlàmởnhữngtrungtâmdạythêmhọchọntrườnghọcbanđêmhoàntoànmiễnphívớinhữnghọcviêntoànlànhữngngườitrungniên,ngườigiàkhôngcócơhộihọchành.Nhữngđứatrẻtầmtuổitôicũngvìhoàncảnhkhôngchophépchúngđếntrườngmàphảitheohọcởchỗđấy.

Nhưngkhiđótôikhôngbiếtgìcả.Trongmắttôi,họkhôngphảichịuđóigiốngtôi,họkhôngcôđơnnhưtôi.Tôikhôngngầnngạiđòihỏi,cũngkhôngcảmthấytộilỗivềnhữngđòihỏicủamình.Tronglòngtôilúcnàocũnggàothét,“Cácngườiphảibồithườngchotôi.Tôichẳngcógìhếtvàlúcnàocũngphảichịuđói”.

Page 72: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Bỗngmộtngàymuốnđọcthậtnhiều

Tênchínhthứccủatrườnghọcbuổitốimàtôivẫnhayluitớilà“B.B.S–Trườnghọcbuổitốicấp1,cấp2hàngđầu”.VềmặtđịagiớihànhchínhthìtrườngthuộcYongJeon-dong,cáchkhuphốănchơigiảitríkiamộtdãynhàvànằmngayphíatrướckhunhànghỉ.Mặcdùtôisuốtngàyănngủởtrườngnhưngtôikhôngthamgiavàolớphọc.Mộtphầnvìtôikhôngthểgiaotiếpvớinhữnghọcsinhkhác,mộtphầnvìbảnthânviệchọckhôngphùhợpvớitôi.

Nhữngđứatrẻbìnhthườngthôngqualờidạycủangườilớnmàhiểubiếthơnvềcuộcsốngvàconngười,nhưngtôithìkhác.Khôngcóaidạychotôiphảisốngnhưthếnàonêntôiphảihọcbằngcáchsửdụngchínhcơthểmìnhvachạm,vấpngã.Tôikhôngthíchviệcphảihọcmộtcáigìđótừngườikhác.Dùvậysuốtmộtthờigiandàithầyrùavẫncốgắngdạytôihọc.

“JiSungà,emcóbiếtđọccáinàykhông?”

“Không.”

“Nếukhôngbiếtthìthầysẽdạychoem.”

“Khôngthích.Chánchết.”

“Dùcónhưthếthìđằngnàoemcũngđãmấtcôngđếnlớp,khôngphảicũngnênhọcchữvànghegiảnghaysao?”

Mỗikhithấythầyrùacóýđịnhdạychữchotôilàtôilạiphảnkhánghoặcbỏchạy.Nhưngmỗikhicầntiềnhoặcmuốnănlàtôilạibámlấythầyđòihỏi.Bởivìnhữnggiáoviênkhácđềumặckệvàcoinhưkhôngnhìnthấytôi,chỉcóthầyrùalàkhôngnhưthế.Cólẽchỉcóthầymớinghĩrằngtôicócưxửnhưthếcũngkhôngsao.Thầykhôngépbuộccũngkhôngmặckệtôi.Nhưngdùcólàmộtngườidễtínhthìthầyrùacũngchẳngthíchthúgìviệctôichỉngoanngoãnnhữnglúccóviệccần.Cuốicùng,tôivàthầycứgặpmặtnhaulàxảyratranhcãichứđừngnóigìđếnviệchọchành.

“Tạisaoemlạiănnóinhưthế?Tạisaocứmởmiệngralàlạigâysựvớingườikhác?Nóichuyệnvớiem,đếntôicũngtrởnênnóngnảy.”

“Thầycứthửsốngnhưtôixem.Rồicũngthànhthếnàythôi.Thầythìsốngthoảimáirồimà.Vìthếnênmớikhônghiểu.”

Page 73: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Vậytứclàemhiểuhếtcuộcsốngcủathầynhưthếnàonênmớixửsựnhưthếà?Emnghĩrằngemhiểuthầysao?Emchỉlàmộtôngcụnonđangtựchomìnhlàthôngminhthôi.”

Thầybiếtcáchănnóimộtcáchcólogic.Còntôithìbiếtcáchlàmchođốiphươngtứcđếnphátđiên.Mỗikhinghemấylýluậncủathầy,tôilạichỉtríchhoặcchếgiễukhiếnthầytứcđiên.Dùcócãinhaunhưngthầyvẫnlắngnghenhữnglờitôinói.Mặcdùthầyrùakhôngdạyđượcchữchotôinhưngđãchotôibiếtthếnàolàôngcụnon,làtựchomìnhthôngminh.

Dùtôikhôngkhácmộtđứamùchữlàmấynhưngởtrườnghọcbanđêmlâungàytôicũngbắtđầubiếtđọcvàichữ.Vẫnbằngphươngphápmàtôihọctừbácrùa,lắngnghengườitanóivàghinhớtừ,haychínhlàbằngsựnhanhnhạy.Tôighinhớngườitaphátâmmộtchữcóhìnhdángnàynhưthếnàorồisauđótôinhậnrađượcquyluật,chữnàythìđọcnhưthếnày,chữkiathìđọcnhưthếkia.Mặcdùkhôngbiếtviếtnhưngkhikếthợphìnhdạngvàcáchđọcmàtôighinhớthìcũngcóthểtạmcoilàđọcđược.

KhikhôngthểđilangthangởkhuphốănchơicủaYongJeon-dong,tôicầntìmmộtchỗkhácđểgiếtthờigian.Vừavặn,khôngxatrườnghọcbuổitốicótrườngđạihọcHanNam.CácgiáoviêncủatrườnghọcbuổitốinhưthầyrùaphầnlớnđềulàsinhviêncủatrườngHanNam.Tôithườngđidạotrongkhuônviêntrườnghaynằmdàiởbãicỏđểgiếtthờigian.Cũngcóđôikhitôigặpcácgiáoviêncủatrườnghọcbanđêmvàđượchọchobánhhoặccơmăn.

Mộtngày,tôigặpcôYoonMiHwa,mộtgiáoviêncủatrườnghọcbuổitốitạikhuônviêntrườngHanNam.Tôivuivẻchạylạigần.

“Côgiáo,tôichán.”

“Làmsaođây,giờcôcótiếthọc…”

Côliếcnhìnđồnghồrồidẫntôiđếnmộtkhunhànọ.Làthưviện.Côđểtôingồitrướcmáytínhrồinhanhchónggõtrênbànphímmãsốsinhviêncủamình.Máytínhbậtlên,côchỉvàohìnhgiốngchữ“e”màuxanh.

“Đâylàinternet.Emấnhailầnvàobêntráiconchuộtnhưthếnàythìsẽmởratrangweb.Rồinhấnvàophầnđịachỉtrangweb…”

Saukhichỉchotôicáchsửdụnginternet,côvộivãđiđâuđó.Côđirồi,tôibắtđầumòmẫmdichuyểnchuột,vàotrangnàytrangkia.Sovớitrògắpthúbônghayngồixebuýtthìinternetlàmộttròchơihoàntoànkhác.Mộtthếgiớimớinhưmởratrướcmắttôi.

Kểtừđó,phầnlớnthờigiantôidànhđểlướtwebtrongthưviệncủatrườngđạihọcHanNam.Internetlàmộtthếgiớirộnglớnvàkhôngcógiới

Page 74: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

hạnnhưngkhôngbiếtchữnêntôikhôngthểthựcsựtậnhưởngcáithếgiớiấy.Nếubiếtchữthìcólẽtôicóthểtậnhưởngthếgiớiinternetmộtcáchthúvịhơn…Lầnđầutiêntôicảmthấykhôngbiếtchữlàmộtđiềuđángtiếc.

Tôitìmđếnbáctteokbokki.Đúnglúcbácđangbậnrộnviếtlênmộtquyểnsổkhôngbiếtlàsổthuchihaygiaphảđầynhữngchữvàsố.

“Bác,bácdạycháuviếtchữ.”

“Màyđihọcởtrườngbuổitốicơmà.Đimàhọcởđó.”

Vừanóitaybáclạiviếtrấtnhanhcáigìđóragiấy.Tôingóquavaibácxembácđangviếtgì.Lúcởtrườnghọcbuổitối,tôicũngđạikháibiếtđượctrongtiếngHàncónguyênâm,phụâmvàphụâmcuối.Cũngbiếtrằngcứviếttheoâmphátralàđược.Nhưngtôikhôngbiếtphảikếthợpchúnglạivớinhaunhưthếnào.

“Cháubảolàbácdạychocháu.Bác,bác,nhé?”

“Ôigiờiơi,taođangbận.Rachỗkhác.”

“Thếthìcháukhôngthèmđếnđâynữa!”

“Khôngđếnthìthôi.Taocònphảilochocuộcsốngcủataochứ.”

Lờibácnóihoàntoànthậtlòng.Mặcdùbácdạytôicáchnóichuyện,chotôimộtcáitênnhưngbáckhôngphảimẹ,cũngkhôngphảigiađìnhcủatôi.Cónhữnglúcbácrấtlạnhlùng,khôngthểthoảimáichotôimộtquảtrứnghaymộtxiênoteng.

Mặcdùtôicũngcósuynghĩhaylàthửđihọcnhưngtôilạikhôngthểbỏlòngtựtrọngcủamìnhsangmộtbên.Tôikhôngcáchnàochấpnhậnđượcphảigậtgùlắngnghe,phảingoanngoãnhọcmộtcáigìđótừcácgiáoviênvànhữnghọcsinhcủatrườnghọcbuổitối.Tuychỉlàmộtđứatrẻmồcôisốnglangthangtrênđườngphốnhưngchínhvìthếmàlòngtựtrọngcủatôilạicànglớn.Tôikhôngbiếtlàmthếnàođểđượcngườikháctôntrọngnhưngítnhấttôibiếtkhôngthểđểngườikháccoithường.

Tôinằmtrênghếsôpha,xemquyểnsáchtậpchépđặttrênbànởphònggiáovụ.Đólàsáchmàcácôngcácbàcủalớptiểuhọcsửdụng.Cầmlấybútchì,tôibắtđầuthửviếtnhữngchữtrongsách.

Ka,na,ta…khitậpviếtnhữngchữđó,tôibấtgiácmỉmcười.

Tôiluônnghĩrằngcácôngbàởlớptiểuhọcthậtbuồncười.

“Đềuđãgiàcảrồi,họccáiđấyxongthìcógìkhácchứ?”

Tôithườngchếgiễuhọnhưvậy.

Page 75: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Nhưnggiờtôilạimuốnhọcchữgiốngnhưcácôngcácbà…

Tuynhiên,tôicómộtlýdo,đólàvìinternet.TôimuốnđọcđượctấtcảnhữngchữxuấthiệntrêninternetnênđêmnàotôicũngtựhọctiếngHàn.

Page 76: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Câuchuyệnvềanhđinhàthờvàanh

ppeppero1

NgoàitrườngHanNam,còncómộtnơikhácmàtôithườngluitới.Đólànhàthờ.BốmẹcủaanhYeJonglàngườitruyềnđạo.Anhkểrằnganhđangtheohọctrườngquốctếnhưngđểchuẩnbịchokỳthikiểmtranănglựcnênanhmớitớitrườnghọcbuổitối.Khôngbiếtcóphảivốndĩnhữngngườiđinhàthờđềuhiềnnhưthếhaykhôngnhưngkhácvớinhữnghọcsinhcũngtheohọcởtrườnghọcbuổitối,anhcóvẻthựcsựmuốnchămsócchotôi.Khiaiđóchotôicáiăn,họthườngnémchúngxuốngtrướcmặttôinhưnganhYeJonglạiluônnói“JiSungà,anhmuacáinàychoemnày”.

“Emcómuốnđinhàthờvớianhkhông?”

MộtngàyChủNhậtanhYeJonghỏitôi.Tôibiếtởsautrườngcómộtnhàthờnhỏnhưngchưabaogiờcóýđịnhtớiđóxem.

“Đếnđấylàmgì?”

“Anhsẽlàmmónngonchoemăn.”

Nghethấyanhsẽchotôiăn,tôilậptứcđứngdậy.Nếuđượcănthìdùcóxađếnđâutôicũngđichứđừngnóilànhàthờởngayphíasautrường,chẳngcólýdogìđểkhôngđicả.

TôitheoanhYeJongđếnnhàthờvàolễcầunguyện.Nghemụcsưgiảngđạo,mọingườithànhkínhlắngnghevớibiểucảmcủamộtconchiênngoan.Làdobầukhôngkhíấylàmtôibịngợphaysaomàmặcdùđóibụngnhưngtôilạicảmthấylúcnàykhôngthểđòicơmđược.Tôicũngbắtchướcmọingườilàmbộngoanngoãnlắngnghe.

Trướckhiđếnnhàthờtôicũngđãtinrằngcóthần.KhôngbiếtlàChúaTrờihayPhậthaySamsinhalmeoni(bavịthầncaiquảnviệcsinhnở,sảnphụvàthainhi).Tuytôichưatừngđượcánhsángcủasựbìnhanchiếusánghayđượcnghenhữnglờitiêntrinhưngtrongnhữnggiờphútđầyđauđớn,tôiđãtìmtớithần.Mỗikhiphảiđốimặtvớiviệcmàmộtmìnhtôikhôngthểchịuđược,trongthâmtâm,tôilạitìmtớisựgiúpđỡcủamộtaiđó.Mộtaiđóởđây

Page 77: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

khôngphảilàconngườivàtừđótôibắtđầulờmờtinrằngcómộttồntạimangtínhtuyệtđối.

Tôichưatừngcầunguyệnthầnhãycứuvớttôi.

Bâygiờtôicầunguyệnthầnlàmơnhãygiếtchếttôi.

Ânhuệlớnnhấtmàthầncóthểdànhchotôilàchấmdứtcuộcsốngnày,

Bởicónhưthếmớicóthểgiảithoáttôikhỏixiềngxíchcủasựđaukhổđangđeobámchântôi.

Nghegiảngđạorấtnhàmchán.Khôngchỉnhàmchánmànócòntoànlànhữngcâuchuyệntôikhôngthểnàođồngý.MụcsưnóirằngChúaTrờisẽđemtớisựbìnhanthánhkhiếtnhưngcuộcđờitôichỉtoànlàbạolựcvàđauđớn.ChúaTrờiđềuchuẩnbịsẵnconđườngchomỗingườinhưngtrảiquacuộcsốngsốngkhôngbằngchếtnày,tôikhôngbiếtđâulàconđườngmàmìnhphảiđi.KhinghemụcsưnóirằngChúaTrờisẽchochúngtacáiănmỗingày,tôikhôngchỉđơngiảnlàkhônghiểunữamàlàtứcgiận.Nếuvậynhữngcáimàtôiăntừđâumàra.Nếukhôngbánđượckẹothìphảiđiăntrộmmớicócáiăn.Trướckhitôigiởtròtrộmcắp,tạisaoChúaTrờikhôngchotôicơmăn?

Ngàyhômđó,ngườichotôicơmănkhôngphảilàChúaTrờimàlàanhYeJong.Anhchođầykimchichuavàdămbôngvàocơmvàlàmmóncơmrang.

“Anhchỉbiếtlàmcómỗimónnày…”

“Emthíchcơmrangkimchi.”

“Ởnhàthờkhôngđượcănnóinhưthế.”

“Biếtrồi.”

Móncơmranganhlàmngonđếnmứctôimuốnchảynướcmắt.Khuônmặtanhtrànngậpvuisướngkhinhìntôinhanhchóngđánhsạchmộtbátcơm.TôikhôngmuốngiảbộhiềnlànhtrướcmặtmộtChúaTrờimàtôichưatừngmộtlầngặpmặt.NhưngtrướcmặtanhYeJong,tôimuốntrởthànhđứatrẻngoan.MộttồntạihoàntoànthánhkhiếtkhôngphảilàChúaTrờichỉcótrongnhữnglờigiảngđạomàlàanhYeJongđangngồitrướcmặttôi.

Tôichỉtheoanhđếnnhàthờvàilần.Saunày,dùanhkhôngdẫnđitôicũngthườngtựtìmđếnnhàthờ.VìgặpgỡĐứcChúaTrời,nghegiảngđạothìtâmhồncũngtrởnênthánhkhiếthơn,haylàvìởđóngườitachocơmăn,tôicũngkhôngrõnhưngcóvẻđếnnhàthờmàchỉxincơmănthìkhôngđượcnênmỗilầnđếnnhàthờ,tôicũngthamgialễcầunguyện.

Mộtngày,khivừalàmlễcầunguyệnxongvàđirangoài,cómộtbáccứ

Page 78: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

nhìntôichằmchằm.Gầnnhưngaylậptức,tôibiếtđượctrongmắtbácchứađựngđiềugì.Đólàsựcoithườnghoặckhinhmiệt.

“Cháuhọctrườngnào?”

Báchỏi.

“Cháukhôngđihọc.”

Bácấycười.Nụcườilàmngườitakhóchịu.Nụcườichếgiễu.Nụcườinhưnóibiếtngaylànhưthếmà,loạinhưmàysaolạicómặtởchỗnày.

“Chếttiệt,khôngđihọcthìkhôngphảilàngườià?Tạisaolạicứnhìnmặtmàphánxétngườita?”

“Ôitrời,thằngbénày…lạidámănnóinhưthếvớingườilớn.”

“Đãnghecâunếubịaivảmábêntrái,hãyđưanốtmáphảirarồichứ?Cómuốnthửmộtlầnlàmtheocâuđấykhông?”

Tôinóibónggiótheomộtcâungheđượctrongbuổigiảngđạongàyhômđó.Khuônmặtbàtatrởnêntrắngbệch.AnhYeJongtừxanhìnthấytôivộichạylại.Anhkéotôiđi,chotớikhirakhỏinhàthờ,tâmtrạngtôicũngkhôngkhálênchútnào,tôiđiêncuồng,mắngchửixốixả.

Chiềuhômđó,tôikhôngtớinhàthờ.Anhcũngkhôngcốéptôiđi.Khôngtớinhàthờnữa,anhvàtôicũngdầnxacách.Dùcógặpnhauởtrườnghọcbuổitối,chúngtôilạithấykhóxửmàchẳngbiếtnóigìngoàicâuchàohỏi.

CònmộtanhnữacũnghiềnnhưanhYeJong.Tuykhôngnhớtênanh,ngườimàtôithíchnhấtởtrườnghọcbuổitốinhưngtôinhớanhlàanh“ppeppero”.Anhppepperotầmngoàihaimươivàđangchuẩnbịchokỳthivàocấpba.

“JiSungà,đóirồiphảikhông?Đithôi.”

Anhlúcnàocũngnhìntôivàhỏicóđóibụngkhôngrồisauđómuatteokbokkichotôi.Mặcdùtôikhôngthíchtteokbokkilắmnhưngnếulàthứanhmuathìdùlàtteokbokkihaycáigìđinữatôicũngđềucóthểănngonlành.

Khitôiđòimộtaiđóởtrườnghọcbuổitốimộtcáigìvàđượchọđápứng,tôikhôngbaogiờthấybiếtơn.Đừngnóilàlòngbiếtơn,tôithậmchícònthấybấtmãnvớibọnhọvìhọkhôngchămlochotôinhiềuhơn.Nhưngnhờcóanh,lầnđầutiêntôibiếtthếnàolàlòngbiếtơn.Việcanhmuađồănchotôikhôngchỉđơngiảnlàxoadịucơnđóivềmặtthểxáccủatôi.Cùnganhvừacườivừatròchuyện,cùngchianhauăntteokbokkigiúplấpđầytâmhồntrốngrỗngcủatôi,anủisựđóikhátvềmặttinhthầntrongtôi.

Khitôibiếtngày11thángMườimộtlàngàyngườitatặngppepperocho

Page 79: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

ngườimìnhquýmến,ngườiđầutiêntôinghĩtớilàanh.Tôimuốnbàytỏsựbiếtơncủamìnhđếnanhbằngmộtviệclàmrấtnhỏđólàtặnganhppeppero.Tôidùngtiềnxincủathầyrùađểmuappeppero.Cứtưởngtượngđếncảnhtôingạingùnglấyppepperorađưaanh,vàkhuônmặthânhoancủaanhkhinhậnppepperolàkhóemiệngtôilạilặnglẽdânglên.

Trênđườngđigặpanh,trờiđổmưanhưngbướcchântôilạinhẹtênh.Chântôinhưđangnổibồngbềnhvậy.Tôiđitrênđườngmàcảmgiácnhưmìnhđangbay.Nhẹnhàngvànhanhchóng,tôiđilêncầuvượt.Khiđigầnhếtbậcthanglêncầu,vìbậcthangướtvàtrơn,tôibướchụt.Chỉkịpkêulênốimộttiếng,cảngườitôilănxuốngdướichâncầu.

Khitỉnhlại,tôithấymìnhđangnằmtrênnềnđườnglạnhvàẩmướt.Tôithửcửđộngcơthể.Taychânđaunhứcnhưngcóvẻkhôngcóchỗnàobịgẫyhayhỏnghócgì.Tôibậtdậyvàquaytrởlạitrườnghọcbuổitối.Tôinằmtrênsôpha,chờchosựđauđớnquađi.Tâmtrạngtôirốibời.Nếucứthếnàythìngàyppepperosẽđiquamất.Tôilạicốgượngdậyvàrakhỏitrường.Gặpanhxongrồichờchocơthểkhỏelạicũngđược.

Khigầnđếncầuvượt,mưatrởnênnặnghạt.Lầnnàytôicẩnthậnbướclêncầu.Ởtrêncầu,độtnhiêntôimuốnkiểmtrahộpppepperoxemthếnào.Tôilôippepperotừtrongtúira.Cáihộpbịướtvàráchkhôngcònnhưhìnhdạngbanđầu.Tronghộp,nhữngthanhppepperobịgãy,cònlớpsôcôlathìbịbonghếtsạchtrôngđếnlàtộinghiệp.Tôikhôngngờlàsẽnhưthế.Nhưngtôikhôngcótiềnđểmuahộpkhác.Tôivứthộpppepperoxuốngđấtrồikhónhọcbướcxuốngcầu.

Tôilàmộtđứatrẻmàngaycảmộtthứrấtnhỏbécũngkhôngthểtặngchongườimìnhyêuquýhaysao.Vừanghĩtôivừanhìnvềphíathànhcầu.Tấmvánsắtbênthànhcầugiốngnhưmộtcáicầutrượtkéodài.Đấylàđườngngườitalàmđểngườidâncóthểdắtxeđạplên.Hạtmưarơitrêntấmvánrồilănxuống.Hìnhnhưlàrấttrơn.Vừanghĩrằngcóvẻrấttrơn,độtnhiêntrongtôicómộtsựkíchđộng,muốnleolêntấmván.Mớiđặtmộtchânlêntấmván,đangđịnhkéochâncònlạilênthìtrướcmắttôimờđi.Vìtrơnnêncảngườitôilạingãlănxuốngđất.Tôilạingấtđi.

Tôiđãngấtđibaolâu?Hìnhnhưlàkhálâuthìphải.Khitỉnhlại,mọingườiđangvâyquanhtôivàxecấpcứutới.Ngườitađịnhđưatôilênxecấpcứu.Tôivộihétlên.

“Chotôitớitrườnghọcbuổitối.Đượckhông?Chỗnàyởngaysautrường.Tôituyệtđốikhôngđibệnhviệnđâu.”

Nhưngngườitakhôngnghe.Saukhivùngthoátkhỏinhữngcánhtaymuốnđưatôilênxecấpcứu,tôivộibỏchạy.Chỉcólúcchạytrốntôimớikhôngcảmthấyđauđớn.Khivềđếntrường,cảngườitôimềmnhũn.Bịtrầy

Page 80: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

xước,bịbầmtím,bịthương.Cơthểtôicũngkhônglànhlặnchẳngkhácgìhộpppepperotôivứttrêncầu.Nướcmắttôitràora.Khôngbiếtlàdocảngườiđauđớnhaydotráitimtôiđauđớnnhưngtôikhôngthểngừnglạiđược.

“Embịthươngởđâu?”

Thầyrùalôihộpcứuthươngrađểbêncạnhtôi.Thầyđangđịnhravề,đúnglúctôitrởlạitrường.Thầyliếcnhìnđồnghồnói:“Gầnđếngiờchuyếnxecuốirồi…JiSungà,embôithuốccẩnthận,maithầylạiđến”,rồiđimất.Lúcđólà12giờđêm.Ngàyppepperođãtrôiquamấtrồi.Cảđêmđó,tôicứnghĩvềhộpppeppero,cảngườivẫnđauêẩm.Hộpppepperobịrách,bịvỡ,bịhỏng,bịnướcmưadộivàoxốixả.

Saunàytôikhôngthểgặplạitấtcảnhữngngườitôibiếtởtrườnghọcbuổitốinhưngcáchđâykhônglâu,tôiđãgặplạianhYeJong.AnhđangsốngởMĩvàsắptốtnghiệptrườngĐạihọcBerkeley.Khigặplạinhau,anhnói:“Ngoanhơnrồinày”.Vẫnlàkhuônmặthiềnlànhấy.Chắchẳnanhđangnhớlạicảnhtượngtôichửirủaầmỹbàbácnọởnhàthờ.

Cómộtkhoảngthờigiantôighéttấtcảnhữngngườibiếttôi.Tôicảmthấykhóchịucảvớiviệchọnhớđếntôi.Nếucóthể,tôimuốnxóasạchbọnhọtrongkýứccủamình,cũngxóasạchmọithứvềtôitrongkýứccủahọ.Mặcdùkhôngnhiềunhưngtôicũngtừngcómộtvàibứcảnhchụpcùngmọingườilúctôicònhaytớitrườnghọcbuổitối.

Tôighétviệcnhớcũngnhưđượcnhớ

Tôixéhếttấtcảnhữngbứcảnhhiếmhoimìnhcó.

Bâygiờtôiđangtìmmọingười.

Nếukhôngcóainhớvềtôi,

Thìdùtôicótồntạicũnggiốngnhưkhôngtồntạivậy.

Page 81: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Quẳngđioángiậnvàphẫnnộ,tôihọcnhảy

NgàyhômđótôicũngngồilướtwebởthưviệntrườngđạihọcHanNam.Đanglướtxemhếttrangwebnàyđếntrangwebkhác,tôichợtnhấnvàomộtđoạnclipcómấyvũcôngnướcngoài.Khoảnhkhắcnhìnthấynhữngngườivũcôngđógiaotiếpbằngcáchdùngcơthểhòahợpvớinhịpđiệumãnhliệt,tôidừngconchuộtđangbậnrộndichuyểnlại.Ánhmắtdáodáccủatôicũngdừnglạiởmộtđiểm.Nhìnhọnhảy,tôidườngnhưnghethấymộtthứngônngữnàođó.Tráitimtôiđanglắngnghenhữnglờimàhọmuốnnói.Sựgiaotiếp.Tôicảmnhậnđượccómộtsợidâykếtnốimangtên“nhảy”giữanhữngconngườiởđấtnướcxaxôivàtôiđangngồiởthưviệntrườngđạihọcHanNam.

Tôikhôngdễtinlờingườikhác.Cáilưỡichỉbiếtnóilờidốitrávàrótmậtngọtvàotaingườinghe.Nhưngcơthểthìkhác.Cơthểthànhthậthơncáilưỡi.Giốngnhưnhữngvũcôngđódùngcơthểđểnóichuyệnvớitôi,dườngnhưtôicũngcóthểdùngcơthểđểgiaotiếpvớimọingười.

Nhữngkýứcvềviệcnhảymúahiệnlêntrongđầutôi.Điềuđầutiêntôinhớtớichínhlàcâulạcbộđêm.Nhữngconngườimồhôiđầmđìa,lắclưcơthểtheođiệunhạcđinhtai.Tôicũngnhớtớimộtanhlàmcôngviệcdẫnkháchmàtôitừnggặptrênđường.Anhrấtthíchnhảy.Anhthườngnhúnnhảytheotiếngnhạcphátratừchiếcloabênngoàicâulạcbộhaytừnhữngchiếcxebánbăngcátxét.Anhcũngtừngdạytôinhảy.Nhưthếnày,nhưthếnày,thửlắclưcơthể.Khiquáhưngphấnmànhảytheoanh,nhữngphẫnnộtronglồngngựctôidườngnhưcũngthoátrangoàitheođiệunhảy.Cólẽvìthếmàởbấtkìđâu,bấtkìlúcnàoanhcũngđềunhảy.

Hômđó,khiquaylạitrườnghọcbuổitối,ởbàncủathầyrùacómộtvậtmàtôichưatừngthấybaogiờ.

“Đâylàgì?”

“LàmáyMP3.Dùngđểnghenhạc.Emcómuốnnghethửkhông?”

Thầybậtmáylênrồiđeotainghechotôi.Khichỉcònlạimộtmìnhtrongphònggiáovụ,tôithửcửđộngcơthểmìnhtheotiếngnhạc.Độngtáccủatôi

Page 82: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

tuyvụngvềnhưngkhicửđộngtay,chân,hông,tôicảmgiáctrongđầumìnhnhữngchiếcbóngđènđangbậtlêntừngcáimột.Mỗikhilắclưcơthể,dườngnhưmọiphẫnnộ,oángiận,đaubuồnđềubịđánhrơikhỏingườitôi.

Tôichưatừngquyếttâmhọcmộtcáigìđónhưngtôilạimuốnhọcnhảy.Tôimuốnnhảythậtgiỏi.Tôitìmhiểuxemphảilàmthếnàođểcóthểhọcnhảy.Phảitốnkhánhiềucôngsứctôimớiđánhđượcvàichữnhưngcuốicùngtôicũnggõđượcbốnchữ“phươngpháphọcnhảy”lênôtìmkiếm.VàtôiđãthànhcôngkhitìmđượcmộttrungtâmdạynhảyởDaejeon.

Bốnphíađềulàgương.Trừsànnhà,trầnnhà,cửasổvàcửaravào,tấtcảphầntườngđềuđượcquâybằngnhữngtấmgươnglớn.Tôithấycómấyhọcviênđangtậpnhảytrướcgương.Tiếngnhạcmởlớn,mùimồhôichuachua,nhiệthuyếttruyềnratừmọingười.Tôicảmnhậnthấymộtnguồnnănglượngởphòngnhảynày.Ởnơilầnđầutiêntôiđặtchânđếnnàycómộtcáigìđókhiếntôicảmthấyhưngphấn.

“Emđếnđâylàmgì?”

Mộtngườithanhniênđangnhảy,nhìnthấytôiliềnđitớihỏi.Tôingậpngừnghồilâuhỏi.

“Emmuốnhọcnhảy.Ởđâylànơidạynhảycóđúngkhông?”

“Họcphílà80.000won.”

“Dạ?”

Tôigiậtmìnhkhingheanhnói.Cáigìmàhọcphí,lầnđầutiêntôinghethấytừnày.Khôngthểnàocóchuyệntôilạingaylậptứccó80.000wontrongtaycả.Nhưnghọđãyêucầuthìtôiphảilàm.Lầnđầutiêncómộtcáigìđókhiếntôimuốnhọcmàlạikhôngcótiền,tôichợtthấybồnchồnvìsợmọiviệckhôngđượctheoýmuốn.

TôilạimuakẹocaosuvàtớikhuphốănchơicủaYongJeon-dong.Mặcdùsợbịmấytayđầugấubắtđượcnhưngdùthếnàotôicũngphảichuẩnbịđủ80.000won.Tôimuốnnhanhchóngkiếmđủtiềnhọcphínêncậtlựcđibánkẹo.Dùthếcũngkhôngthểnàonớilỏngcảnhgiácvớibọnđầugấu.Bởivìkhôngthểđểbịhọbắtđượcrồichônsốngtrướckhiđượchọcnhảy.Vìcóviệcmuốnlàmnêntôicàngphảicẩnthậngiữmình.

Kiếmđủ80.000won,tôiquaytrởlạitrungtâmdạynhảy.Điệunhảyđầutiêntôihọclàpopping.Trướchếtlàhọcpop(giật)tay.Đólàđộngtácđưatayraphíatrướcrồigiậtnhanh.Saukhibiếtpoptay,tôihọcđếnpopchân.Tôicũngbiếtđượctừ“pop”trongpoppingcónghĩalàgiật.Khithựchiệnđộngtácpop,tôicảmgiácnhưnhữngcơbắpđangngủquêntrongtôithứctỉnh.Dườngnhưtôinghethấytiếngnóitruyềnratừcơthểmình.

Page 83: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Saukhihoànthànhphầncơbảncủapopping,tôihọcnhảybiểudiễn.Khicùngmọingườilậpthànhmộtnhóm,cùngthựchiệnnhữngđộngtácgiốngnhau,lầnđầutiêntrongđờitôicảmthấymìnhcũngcónơithuộcvề,tôirơivàocảmgiácthỏamãnkhimìnhtrởthànhmộtcùngvớinhữngngườikhác.

Khiđãthànhthụccácđiệunhảy,tôicùngcáchọcviênkhácthamgianhảyởcácsựkiện.Lầnbiểudiễnđầutiênlàsựkiệntổchứcởkhuchungcư.Ngườixemtậptrunglạirấtđông.Nhữngcôgáitầmtuổitôinhìntôivàcổvũ.Mọingườichúýđếntôi.Nếunhưtrướcđây,mọingườiluônlờtôiđi,mắngchửivàghéttôi,thậtkhôngthểtinđượclàgiờhọlạiđangnhìnvàvỗtaycổvũtôi.

Mỗikhithamgiacácsựkiện,mấycôgáilạiđitheotôi.Tôikhôngbiếtlýdolàgìnhưngtrongsốnhữngngườinhảytrongsựkiện,tôilàngườiđượcyêuthíchnhất.Nhữngcôgáiđitheotôi,đưathưhoặcyêucầukếtbạn.Cóthểnàolạinhưthế,cóthểnàoviệcnàylạixảyđếnvớitôi!Cảviệcnhữngcậutrainhảycùngtôicòntỏraganhtỵvớitôi,“Cậunổitiếngthậtđấy”,cũngthậtmớilạ.Mộtđứaluônchorằngmìnhkémcỏihơnngườikháclạitrởthànhđốitượngđểngườitaganhtỵ…

Nhảymúađãphávỡlớpvỏbọcvẫnluônchegiấubảnngãcủatôi.

Khitậptrungmọisứclựcđểnhảy

Tôilạicàngthấymìnhmạnhmẽhơn.

Tôiđangđậpcánhđểhướngrathếgiớibênngoài.

Tôisẽkhôngkhócnữa.Thayvìnướcmắt,tôisẽchảymồhôi.

Nhữnghọcviênkhácchỉluyệntậptheonhưthờigianbiểuđềranhưngtôiluônởphòngtậptừlúctrungtâmmởcửatừmườigiờsángchođếnkhitrungtâmđóngcửalúcmườigiờtối.Gầnnhưtôitậpnhảymườitiếngmỗingày.Ngoàinhảymúa,tôikhôngcógìkhácmuốnlàmmàcũngchẳngcóchỗnàođểđi.Phòngtậpvừalàsânkhấu,vừalàthếgiớicủatôi.Khinhảy,tôikhôngđaubuồncũngkhôngcôđơn.

Từtrungtâmtrởvềtrườnghọcbuổitối,tôilậptứcnằmvậtraghếsôpha.Saumộtngàytậpnhảy,chỉcầnđặtngườixuốnglàgầnnhưngaylậptứctôichìmvàogiấcngủ.Trướckhitậpnhảy,tôihầunhưkhôngbaogiờngủsay.Khiởtrênđường,ngaycảnhữnglúcđanglơmơngủ,nhữnggiácquancủatôivẫnluôntỉnh.Bởivìnếucónguyhiểmthìdùcóđangngủcũngphảiđánhthứccơthểdậyđểchạytrốn.Khinhữngngàythángluônphảichạytrốnđókéodài,dĩnhiêntôimắcphảichứngmấtngủ.Nhưngtừsaukhitậpnhảy,tôilạicóthểngủrấtsay.

Page 84: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Saukhikếtthúcbuổitập,cảngườitôidínhdớp,toànmồhôinhưngởtrungtâmkhôngcóphòngtắmnêntôiphảirửataychânởbồnrửatrongphòngbếpcủatrườnghọcbuổitối.Nóilàrửanhưngchẳngquachỉlàdấpnướclênmặtvàcổmàthôi.Tôikhôngthểtắmbằngcáivòinướcbéxíu.Ngàynàocảngườitôicũngđầymồhôinhưngngaycảquầnáođểthaycũngkhôngcó,chỉcóthểmặcmãimộtcáiáo.Khôngbiếtcóphảivìthếkhôngmàkhôngbiếttừbaogiờdatôibắtđầubongchócnhưcáiruộngbịhạn.Lạilàbệnhngoàidamàtôighétcayghétđắng.Khicònlangthangtrênđườngtôicũngbịbệnhngoàidavàilầndokhôngcóđiềukiệntắmrửađànghoàng.

Khibịbệnhngoàida,dasẽnứtnẻ,bongrarồiđếnmộtlúc,cácbọngnướcxuấthiệnvàngườingứangáy.Khibắtđầuxuấthiệntriệuchứngngứangáythìsẽcảmthấynhưmuốnphátđiênlênvậy.Tôigãimạnhchỗnàychỗkiakhiếnchocácbọngnướcvỡvànhiễmtrùng,dabắtđầuđỏửng,nếunặnghơnthìchỗbịnhiễmtrùngchuyểnsangmàuđen.Cólẽvìlòngbànchânranhiềumồhôinênmộtngày,khitôinhìnđếnchânmìnhthìtoànbộbànchânbịbaophủbởinhữngbọngnước.Tôivẫntiếptụctậpnhảyvớitìnhtrạngnhưvậy,tấtcũnghầunhưkhôngthay,màcómuốnthaycũngkhôngthểvìchỉcómộtđôinênviệcgiữvệsinhlạicàngtrởnêntồitệ.

Lẽraítnhấtcũngphảithườngxuyênrửasạchchânnhưngtôilạikhôngnghĩrađiềuđó.Cũngcóthểlàdotôicảmthấynhưthếthậtphiềnphức.Bởivìlàlòngbànchânnênkhibướcđihoặclúcnhảy,nhữngbọngnướcbịvỡ,mủvàmáugỉra.Nhữngbọngnướclanđếntậncổchântôi.Khibệnhđãpháttriểnđếnmứcấy,dùlàcơthểmìnhnhưngchínhtôicũngcảmthấykinhtởm.Tôighétnhữngthứkinhtởmnhưngthứđólạilàchínhcơthểtôinêntôilạicàngcămghét.Nhưngtôikhôngthểđếnbệnhviệnnênchỉcóthểchờđếnkhicơthểtựlànhlại.Từđó,tôibắtđầuchịukhóvệsinhcơthểhơn.

Lúcấytôicaokhoảng160cmvànặng38kg.Tôithườngxuyênkhôngcócáiăn,màcóthìcũngrấtítnênngoạihìnhtôichẳngkhácgìcáiđũacả.Khôngbiếtchừngtôicònbịsuydinhdưỡng.

Cảngàytôiởphòngtậpnênviệckiếmcơmănlạicàngtrởnênkhókhănhơn.Đibánkẹohoặcxinănmọingườiởtrườnghọcbuổitốicòncóthểgiảiquyếtđượcvấnđềănuốngnhưnggiờtôikhôngthểđibánkẹo,cũngkhônggặpmọingườiởtrườnghọcbuổitối.Ghéquachỗmấysạphàngbánđồăn,tôithấycómấymónđồnhắmngườitaănthừalại.

“Bác,đểcháudọncáinày.”

Tôilấygiấybạcgóichỗđồănthừalại.Cócánướng,lòngxào,ruộtnon.Tôichonhữngthứấyvàomộtcáitúirồiđemtớitrungtâm.Khôngcócơm,mấymónđồnhắmvừanguộitanhvừamặn,cómấycáicònbắtđầuhỏngnhưngchúngchínhlàcơmhộpcủatôi.Thỉnhthoảnglúcđangnhảy,hìnhảnh

Page 85: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

trướcmắttôinhòađi.Tôithườngbịchóngmặt,đôilúccònbịngất.

Ngoàiviệcnhảy,tôikhônggiaotiếpnhiềuvớinhữnghọcviênkhácnhưngthỉnhthoảngcũngcóhọcviênrủtôiđiăncơmcùng.Nhữnglúcnhưthếtôithườngnóidối,“Hômnaytôicóhẹnđiănvớibốmẹrồi”,vàquayvềtrườnghọcbuổitốiănnhữngmónănthừatrongtúi.

Mặcdùtôivẫncònkhôngquenvớiviệcgiaotiếpvớingườikhácnhưngnhữnghọcviênởtrungtâmthườnggọitôirấtthânmật,JiSungơi,JiSungà,vàrấtquantâmđếntôi.Tuytôiíttuổinhấttrongsốcáchọcviênnhưngcóvẻmọingườicảmthấytôirấtđặcbiệtkhicảngàybámlấyphòngtậptừsángtớitối.Thỉnhthoảng,saukhitậpxong,tôicũngđiuốngrượuvớimọingườiởmấysânchơicôngcộng.

Nhưngdùđãthânhơnvớimọingười,tôivẫnkhôngsửađượctínhtìnhđượctạonêntừcuộcsốnglangthangtrênđườngphố.Cáchnóinăngcủatôiquámứctrựctiếp,luônrấtthẳngthừngnóinhữngcáimìnhghétnhưnglạikhôngthểbiểuhiệnnhữngcáitốtđẹp.Thỉnhthoảngcũngxảyravàicuộccãicọnhonhỏ.Nhưngsaukhicãinhau,tôiđềuxinlỗitrước.Nếulàtôicủangàytrướcthìđólàchuyệnkhôngthểnàonhưngdùcóphảigạtbỏlòngtựtrọngthìtôivẫnmuốnđượchọcnhảy.Việctôithích,việctôimuốnlàmchỉcóduynhấtmộtthứ,đólànhảy.Vớitôi,nólàduynhất.

Mộtthángtrôiqua.Thờiđiểmphảiđóngtiềnhọcphíđangđếngần.Dùdànhthờigiancảngàychỉđểnhảythôinhưngtôicũngcảmthấychưađủ,giờlạiphảivừatránhbọnđầugấuvừađibánkẹocaosu,tôikhôngmuốn.Quaytrởlạitrườnghọcbuổitối,tôigặpmộtgiáoviên,vốnlàmộtngườilàmcôngănlương,chỉdạyhaibuổimộttuần.

“Thầy,choem80.000won.”

“Emđịnhdùnglàmgì?”

“Emphảihọcnhảy.Làmơn,đượckhông?”

Haibênlôngmàythầynhănlại.

“Thầylấyđâura80.000won.”

“Thầycónhàlạisốngtốtmà.Emchẳngcógìcả.Choem80.000won.Saunàyemtrảlạichothầylàđượcmà.”

“Ôitrời,thầycũngsốngvấtvảlắm.Khôngcóđâu,thậtđấy.”

Tôiđãcầuxinrấtchânthànhvậymàthầyấylạilạnhlùngtừchối.Tôitứcđiên,muốnchửirủamộttrận.Cóthểmọingườithấylạnhưngkểtừlúcđótôikhôngngửatayđixintiềnnữa.Chỉcầncócơmđểăn,tôikhôngcầnnhữngthứnhưtiền.Tôikhôngthểhiểu,tạisaomọingườisuốtngàycứquaycuồngvớiđồngtiền.Cóthìtiêu,khôngthìđikiếmkhôngphảisao.Lầnđầutiêntôi

Page 86: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

nhậnrarằngkhôngcótiềnsẽkhôngthểlàmđượcnhữngđiềumìnhmuốn.

Page 87: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Từmộtđứatrẻbánkẹocaosudạođếntênăntrộm

Laorakhỏitrườnghọcbuổitối,tôicứtiếnvềphíatrướcmàkhôngcóđíchđến.Ngựccảmthấybứcbối.Tronglòngtôiđangpháthỏa.Tôitứcđếnphátđiênvìthầygiáokhôngchịuchotôimượntiềnkia.Cơngiómátlànhnhẹlướtquatôi.Cóphảigióđangxoadịunỗitứcgiậntrongtôi?Khinỗitứcgiậndầnlắngxuống,tôinhậnrarằngcáikhiếntôitứcgiậnkhôngphảilàngườithầygiáokia.Không,khôngphảilàtôiđangtứcgiận.Chínhxáclàtôiđangtuyệtvọng.Tuyệtvọngvìcóthểtôisẽkhôngthểtiếptụchọcnhảynữa.

Đanglêbướcchântrongkhunhàdân,độtnhiêntôicầnđivệsinh.Vừahaycánhcổngmộtngôinhànọđangmởhehé.Quakhecửamở,tôithấycóđứanhỏđangchơitrongsân.

“Anhcầnđivệsinhgấp,choanhđinhờnhàvệsinhcủanhàemcóđượckhông?”

Đứabéchỉchotôilốivàonhàvệsinh.Tôinhanhchóngđivàotrongnhà.Giảiquyếtxong,tôiđangđịnhrakhỏinhàthìnhìnthấymộtchiếcvíđểtrênkệ.Mộtcáchvôthức,tôimởchiếcvíra.Đếmsơsơcólẽcũngđượckhoảng100.000won.

Tôilạinghethấytiếngnóimàtráitimtôivẫnthườnghaythuyếtphụcbảnthânmỗikhixintiềncủathầyrùa,khixincơmcủamọingười.

Cácngườicónhàcógiađình.Nhưngtôithìchẳngcógìcả.

Vìthếnêncácngườiphảigiúpđỡtôilàđiềuhợplý.

Tôigậtđầuđáplạitiếngnóiấy.

Phải,mìnhcólấysốtiềnnàycũngkhôngsao.

Tôirúttiềntrongvíravànhétvàotúiquầnmình.Khirađếnngoàisân,đứabévẫnđangchơimộtmình.

“Anhdùngxongnhàvệsinhrồi.”

Page 88: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Ngaykhivừabướcchânrakhỏicổng,tôibắtđầuchạy.Tôibiếtgiờkhôngcóaiđangđuổitheotôi.Nhưngtôivẫnphảichạytrốn.Kểtừgiâyphútấytôi,từmộtđứabánkẹocaosusachânthànhkẻtrộmcắp.

Tôilạitớitrungtâmdạynhảy.Từsángđếntối,tôinhảyvàvứtđimọisựcôđộcvànỗituyệtvọng.Dĩnhiênlàcảcảmgiáctộilỗivìđãdùngtiềnăntrộmđểđihọcnhảy.Thờiđiểmphảinộphọcphínhưnhữngngườichovaynặnglãi,luônđềuđặntìmđến,khôngđểchotôiquênnóđi.Mỗilầnnhưthếtôilạilượnlờđitìmmấyngôinhàvắngchủ.

ĐilạinhiềuởkhunhàdâncạnhtrườngđạihọcHanNamgiúptôinhậnramộtvàingôinhàcóthểlẻnvào.Ngôinhàkiathườnghayvắngchủ,ngôinhàkiathìkhôngkhóa.Cảmgiácnhưthế.Thậtkìlạlàkhiđếnnhữngngôinhàđó,quảthựctrongnhàkhôngcóngườivàcửasổthìđượcmở,hoặclàchìakhóađượcđểtrongthùngthưhaythùngđựngsữa.Bướcvàonhà,việcđầutiêntôilàmlàlụctủquầnáo.Cónhàthìcấttiềndướimấycáiáolót,cónhàthìlạigiấutiềngiữanhữngchiếcquần.

Thỉnhthoảng,khiđanglụclọi,tôilạicócảmgiácbấtan,cócáigìđókhôngđúng.Lênmạngtìmkiếmtôimớibiếtcómộtcáigọilàcameraanninh.Khisuốtngàylangthangtrênđườngvàbịngườitađánhđập,tôichưatừngthấymộtcáicameraanninhnàocả.Nhưngkểtừkhitrởthànhmộttêntrộm,nhữngcáicameraấylạicứđậpvàomắttôi.Chỗnàocũngcólắpcamera.Ởcâycộtđiệnkhunhàdân,cửaravàovàhànhlangkhuchungcư,cầuthangmáycủatòanhà.Giờthìcáimàtôiphảitránhkhôngcònlànhữngtayđầugấuhaymấygãănxinnữa.Đólànhữngconmắtphíasaucamera.

Sốlầnđiăntrộmnhiềulênnênmỗikhinộphọcphíxongtôivẫncònthừatiền.Việccứlặpđilặplạinhiềulầnnêncảmgiáctộilỗitrongtôicũngdầnbịmàimòn.Trongtôivẫnchưacókháiniệmthếnàolàkinhtế.Mỗikhicótiềntôilạitiêuhếtsạch.Tôikhônghềnghĩđếnviệcđểdànhchỗtiềnthừađểlầnsauđónghọcphítiếp,lạicóthểđỡphảiđiăntrộm.Mỗikhicótiềnlàlạitiêuvàotrògắpthúbông,khôngcótiềnthìđibánkẹo,tôivẫnchưathoátkhỏinếpsốngtừcáithờiđó.Chỉlàbâygiờviệcbánkẹođổithànhđiăntrộm.

Khicótiền,trênđườngquaytrởvềtrườnghọcbuổitốisaukhikếtthúcbuổitập,tôilạighévàotrungtâmtròchơi.

“Làmbạnvớitôikhông?”

Chỉcầnlàmấyđứatrẻtầmtuổitôi,tôiđềusẽlạigần,bỏđồngxuvàomáyvàhỏinhưvậy.Nếuthànhcôngtrongviệclấylòngđốiphương,tôisẽtiếptụcyêucầu,“Tôisẽmờicơm,điăncùngtôiđi”.Bởivìtôikhôngbiếtcáchkếtbạnvớingườikhácnênchỉcóthểdùngtiềnđểtìmngườiăncơmcùngmình.Cómộtthờigiantôirấtghétviệcngườikhácnhìnthấydángvẻăncơmcủatôinhưngbâygiờ,tôighétphảiăncơmmộtmình.Khôngbiếtvìsaonhưng

Page 89: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

ăncơmbằngnhữngđồngtiềnđiăntrộmtôithấykhôngcómùivịgìcả.Cảmgiácnhưnhữnghạtcơmcứmắclạiởcổhọng.Khôngbiếtđócóphảilàcáchmàcơthểtôivậtlộnvớicảmgiáctộilỗitrongkhitráitimtôilạikhônggạtbỏnósangmộtbênhaykhông.

Gầntrườnghọcbuổitốicómộtkhuchungcưcũ.Đólàgócchếtcủamấycameraanninhgắntrênđường.Nếucóngôinhànàotôicảmthấykhôngcóngười,tôithườnghaytìmthấychìakhóatrongcáihộpđựngsữagiaohàngngày.Khichotayvàocáihộp,nếucảmgiácbêntrongcóngườithìtôisẽbỏchạy.Nếukhôngthấycóaithìtôisẽmởcửađivào.Cólần,tôiđanglụclọicănnhàthìmộtbàthímbướcvào.

“Ai,cậulàai?”

Đốidiệnvớiviệcbịbắttạitrận,tôiliềumạngchạytrốn.Đólàchuyệnkhimaymắncònmỉmcườivớitôi.

Mấyngàysau,khiđangthathẩntìmkiếmnhữngngôinhàvắngchủthìcảnhsáttiếnđếnvàtómlấygáytôi.Dùđộtnhiênbịlôitớiđồncảnhsátnhưngtrongđầutôichỉcómấysuynghĩlàmsaomàhọlạibiếtđược.Cóthểlàsốnhàbịtrộmtrongkhutănglênnêncảnhsátliêntiếpnhậnđượckhaibáo,vàcảnhsátliềnnghĩtớimộtnghiphạm,chínhlàtôi,mộtđứavốncóácduyênvớicảnhsátkhuYongJeon-dong.Hoặccũngcóthểlàtronglúctôikhôngđểýđãbịcameraghilạiđược.Vừatớiđồncảnhsát,mộtchúlàngườibịhạinhìntôivớikhuônmặtsửngsốt.

“Thằngnhócnày…”

“Cháusairồi.Cháuphạmphảisailầmchếtngườirồi.Làmơnthachocháu.”

Vừanhìnthấykhuônmặtchúkia,tôilậptứcvannài.Dùkhuônmặtchúvẫnnhănnhónhưngchúkhôngmắngchửihayđánhđậptôi.Nhìnnếpnhănnơikhóemắtchú,nếukhôngphảitrongtìnhhuốngnàythìcóvẻchúlàmộtngườirấthaycười.Tôiđoánchúlàmộtngườigiàutìnhcảm.Tôikhóclóc,nướcmắtnướcmũilãchãvanxinthathứ.

“Làmơnđừngphạtcháu.”

Tôibiếtchúđangnhìntôivớiánhmắtchorằngtôilàmộtđứatrẻmồcôiđángthương.Sốtiềntôilấytrộmcũngkhôngđángbaonhiêu.Cảnhsátcũngnhìntôiđầythươngcảm.

“Lầnsaumàcònnhưthếnữathìbọnchúsẽtốngnhócvàotùđấy.”

Saukhicảnhsátđưaralờidọanạtđó,tôiđượcđưatớitrungtâmbảohộtrẻem.Vớitôi,việcchạytrốnkhỏimấytrungtâmnàycòndễhơnăncháo.Mặcdùcảnhsátđãnóilầnsaunếucòntáiphạmsẽtốngtôivàotùnhưngtôi

Page 90: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

đâucòncáchnàokhácngoàiđiăntrộm.

Đãmấylầntôiquyếttâmdừnglạiviệcđiăntrộm.ThậmchítôicònquaytrởlạimấyquánrượungườilớnởkhuphốănchơicủaYongJeon-dongđểbánkẹocaosu.Nhưngkhibịmấytayđầugấubắtgặp,vừađánhtôitúibụivừanói,“Đúnglàlâulắmmớithấymặtmày”,thìtôibiếtrằnggiờtôikhôngthểđibánkẹocaosuđược.

Hơnnữa,sovớiviệcvừabánkẹocaosuvừabịngườitađánhchửithìviệcchuivàomộtngôinhàkhôngngười,lấytiềnrồiđirađơngiảnhơnnhiều.Khiđãlớn,việcbánkẹocũngtrởnênkhókhănhơn.Lúccònlàmộtđứabé,tôicòncóthểdễdàngtìmkiếmđượcsựthươngcảmcủangườikhác,nhưnggiờmọingườikhônghaymởvímuakẹochomộtđứacaolớnnhưtôi.Vànhưthế,tôitiếptụcmòvàonhữngngôinhàkhôngcóngười,ăntrộmtiềnvàhọcnhảyởtrungtâmthêmmộtnămnữa.Tôicũngkhôngnhớ,trongmộtnămđómìnhđãbịbắtđếnđồncảnhsátmấylần.

Chỉđúngmộtlầnnữathôi.

Tôiđãnghĩnhưthế.Lầnnàysẽlàmthậtlớn.Rồisauđóbỏ.Tôithựcsựđãnghĩnhưthế.Tôikhôngthểchịuđựngviệcbịbắtđếnđồncảnhsátvànhìnkhuônmặtcủanhữngngườibịhạinhiềuhơnnữa.

Tôicốtìnhtìmđếnmộtkhuchungcưmàtôichưatừngăntrộmbaogiờ.Tôiđứngtrướccửamộtnhànọ.Tôithửbấmchuông.Chỉcầncóngườiramởcửalàtôisẽbỏchạy.Tôibấmchuôngmấylầnnhưngkhôngthấyairamởcửa.Tôigỡchấnsongđãcũnátởcửasổphíahànhlangrồiđivào.Trongnhàcótiền.Trongngăntủcógầnmộttriệuwon.Cóvẻnhưvìđâylàlầncuốicùngnênthầnmaymắncũngmuốngiúptôi.

Nhưngkhông.Dùsaothìcáigọilàmaymắnchưabaogiờđứngvềphíatôi.Mấyngàysauđó,tôilạibịlôiđếnđồncảnhsát.Lầnnàytôithayđổichiếnlược.Thayvìcầuxinsựthươnghạinhưmấylầntrước,lầnnàytôiphủnhậntấtcả.

“Khôngphảicháulàm!”

“Này,CCTVcóghilạihếtrồi.Nhìnxem,đâycóphảilàmặtcủamàykhông?Lầnnàythìmàyăncơmtùchắcrồi.”

Đólàcameragắntrongthangmáy.Tôimuốnchửi.Sốtiềnlầnnàylớnnênmọichuyệnsẽkhôngchỉkếtthúcởviệcbịđưađếntrungtâmbảohộtrẻem.Họnóinếukhôngtrảlạisốtiền,tôisẽbịđưađếntrungtâmcảitạothanhthiếuniên.Trungtâmcảitạothanhthiếuniênkhôngphảilàmộtnơidễdàngnhưtrungtâmbảohộtrẻem.Tôikhôngthểđếnchỗđó.Mặcdùngườibịhạinóirằngchỉcầntôitrảlạisốtiềnthìhọsẽđồngýhòagiải.Vấnđềlàsốtiềngầnmộttriệuwonấy,trongtaytôigiờkhôngcònmộtđồng.

Page 91: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Cảnhsátđiềutravềnhânthâncủatôi.Tuylàtrẻvịthànhniên,chưacóchứngminhthưnhưngcólẽởcônhiviệntôiởlúcnhỏvẫncónhữngghichépvềtôinêncảnhsátnhanhchóngtìmramộtvàithôngtin.

“Màycóbốmà?”

“Dạ?Cháulàtrẻmồcôimà.”

“Không,màycóbố.”

Dùnghĩthếnàothìhìnhnhưcảnhsátđangnhầmlẫnmộtcáigìđó.Tôibànghoàngnhìncảnhsátbấmsốđiệnthoại,gọiđếnchongườiđượcgọilàbốcủatôi.

“Vâng?…Anhnóigì?…Tấtnhiênlàkhôngthể.”

Viêncảnhsátcầmđiệnthoạitrêntayvàchỉnóibacâuđó.

Tôikhôngbiếtcụthểmọichuyệnthếnàonhưngsauđókhônglâutôiđượcthảra.Tôikhôngphảitớitrungtâmcảitạothanhthiếuniên,cũngkhôngbịphạt.Họnóiđãhòagiảixong.

“Hòagiảiạ?Aicơ?”

Tôihỏicảnhsát.

“Chúcủamàytrảtiềnrồi.”

Mấychúđầugấumàtôithâncũngtựgọimìnhlà“chú”.Aitrongsốmấychúấyđãtrảtiềnchotôisao?Không,khôngthểnàocóchuyệnđó.Khôngthểnàocóchuyệnmấyngườibọnhọlạitựtìmđếnmàđồngýtrảtiềnthaychotôicả.

Chúhaybốđềulànhữngtừxalạvớitôi.Tôicứnghĩrằngcảnhsátđangnhầmlẫncáigìđó.Nếukhôngnghĩnhưvậy,tôicảmgiácmìnhsẽphátđiênvìcảmgiáchỗnloạnmất.

Tôilàtrẻmồcôi.

Mọitộilỗimàtôigâyrađềubởivìtôilàmộtđứatrẻmồcôikhôngcógìcả.

Nhưngnếutôikhôngphảilàtrẻmồcôi…

Vậythìtạisaotôilạiphảisốngnhưthếnày?

Tôiđói.Tôikhôngthểđiăntrộmđượcnữa.Nhưngnếuchỉlàlấytrộmđồănchắcsẽkhôngsaochứ.Tôinhìnthấymộtsạphàngănđãtắtđèn.Tôikéotấmrèmlênvàđivàotrong.Trongtủlạnhcómềgàđônglạnh.Tôikhôngbiếtlàmthếnàođểbậtbếpga.Tôimởgas,rồidùngbậtlửađánhlửa.Nhưng

Page 92: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

bếpkhôngbắtlửa.Tôiloayhoay,cốlàmbếpbắtlửa.Tôithửđốtgiấyđểmồi.Khitôipháthiệnra,lửasaukhiđốthếtchỗgiấy,bắtđầulanranhữngvậtdụngkhác.Khôngsuynghĩgì,tôivộicầmcáikhănlaucạnhđónémvàolửa.Vốnđịnhdùngkhănđểdậplửanhưnglạilàmlửabùnglên.Ngọnlửabénvàocáikhănlaurồibùnglêndữdội.

“Cháy!”

Tôikhôngnhớlàtôihaymộtaikhácđãhétlênnhưthế.Tôikhôngcònnghĩđượcgìcả.Mọingườichạyđếnvàbắtđầuhắtnướcvàosạphàng.

Khingọnlửađượcdậptắt,mộtphầnrèmcủasạphàngvàdĩnhiênlànhữngvậtdụngkhácđềubịcháyxém.Trongsốnhữngngườitậptrunglạiquanhsạphàngcócảchúchủquán.Chúhếtnhìnsạphàngbịcháymộtnửarồilạinhìntôi,khôngnóiđượclờinào.Mặcdùlàchủsạphàngnhưngchúcũngkhôngphảilàngườisungtúcgì.Mộtthằngnhócnhìncũngbiếtkhôngthểcótiềnđềnsạphàng,chúsẽcảmthấytứcgiậnđếnmứcnào.

Bàntaythôrápcủachúđánhvàomặttôi.Âmthanhkhitaychútátvàomátôitonhưtiếngsấm.Trướckhitôikịpngẩngmặtlên,nhữngcúđấmliêntiếpbaytới.Ngaycảkhitôikhôngthểđứngvữngvàngãxuống,chúvẫntiếptụcdùngchânđávàkêugàogìđó.

Tôiômcáibụngđóivàcơthểđầynhữngvếtthươngtrởvềtrườnghọcbuổitối.Bướcvàophònggiáovụ,tôibắtgặpthầyrùa.

“Làmsaomàlạibịđánhthếnày?”

Tôikhôngtrảlời,chỉnằmlênghếsôpha.Bụngthìđói,nhữngchỗbịđánhlạiđau,muốnkhócmànướcmắtkhôngrơirađược.Thầyrùathởdài.Thầykhôngthểgiúptôigiảiquyếtđượcviệcgìcả.Tôicódựcảmmìnhsẽkhôngthểtiếptụcnhảyđượcnữa,không,tôichắcchắn.Đólàthứđầutiênmàtôithích,làviệcduynhấttôimuốnlàm.Thayvìnướcmắt,mộtcảmgiáctrốngrỗngbỗngùađến.Tôilạitrởvềlàmộtđứatrẻmồcôikhônggiấcmơ,khônghivọng.

Page 93: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

14tuổi,cáitênlầnđầutiênđượcbiếttới,SungbongChoi

Lúcđó,mỗingày,trườnghọcbuổitốiđềucócuộchọpgiữacácgiáoviên.Làcuộchọpbànxemnênlàmthếnàovớitôi.Cácgiáoviênchiathànhhaiphe.Mộtphechorằngnênđuổitôiđi,mộtphechorằngkhôngthể.Nhữnggiáoviêncóquanđiểmmuốnđuổitôikhỏitrườnghọcbuổitốiđưaralậpluậnrằngmộtđứabéthườngxuyênchửibậy,cãicọvớingườikhác,lạihaybịlôitớiđồncảnhsátsẽgâyảnhhưởngkhôngtốttớinhữnghọcsinhkháccủatrường.Hơnthếnữa,tôicònthườngxuyênquậyphánhưnémđávàocửasổlớphọchayđánhvàogáycácgiáoviênrồibỏchạy…Sovớiphemuốnđuổithìlậpluậncủaphecácgiáoviênmuốnđểtôiởlạitrườngcóvẻkhôngcósứcthuyếtphục.Tấtcảnhữnggìhọcóthểđưarađểphảnbáclạiýkiếncủaphekialàlàmsaocóthểđuổimộtđứatrẻvốnđãchẳngcónơinàođểđi.

Tronglúccuộchọpdiễnra,tôiphảiđợiởbênngoàiphònggiáovụ.Tôithườngdánchặtvàocánhcửa,giỏngtailênđểnghengóngtìnhhìnhbêntrong.Đâykhôngphảichuyệnvềaikhácmàlàvềbảnthântôi.Tòmòvàbấtankhôngbiếthọsẽđưarakếtluậnnhưthếnàokhiếntôikhôngthểngồiyênchờđợi.Mộtngày,thầyrùabảotôiđicùngthầyđếnủybanphường.

“Saolạiđếnủybanphường?”

“Đểthửđăngkýnhậntrợcấpcơbảnchoem.”

“Đấylàcáigì?”

“Làchínhphủtrợcấptiềnchoem.Làsựgiúpđỡcủaxãhộidànhchoem.”

Tôicảmthấyhứngthúvớiviệcnàynênđãđitheothầyrùa.Nhưngởủybanphường,tôikhôngbiếtbấtcứđiềugìvềbảnthânmìnhcả.Tôikhôngbiếtmìnhlàai,họcũngthế.Thầyrùabảotôicùngthầyđếnđồncảnhsátđểtìmhiểulýlịchcánhâncủatôi.

“Saobảohọsẽgiúpđỡemmàlạiđưaemđếnđồncảnhsát?”

Chỉnghethấycụmtừđồncảnhsátthôilàtôiđãthấydịứngrồi.Thầyrùađãthuyếtphụctôi.Khôngphảivìtôilàmsaiđiềugìmàphảiđếnđómàchỉlà

Page 94: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

đếnđểtìmhiểuthôngtinvềtôithôi.Tôikhônglàmgìsaimàlạiphảiđếnđồncảnhsát,điềuđólạicànglàmtôighéthơn.Nhưngthầyrùađảmbảorằngsẽkhôngcóchuyệnbịcảnhsáthỏicunghaybịđưatớitrungtâmbảotrợtrẻemnêntôicóhơiyêntâm.

Saukhicảnhsátkiểmtraxemtôicóphảilàtrẻđilạchaykhông,nếulàtrẻđilạcthìcóthôngbáomấttíchhaykhông,họkiểmtralýlịchcánhânquadấuvântay.Khicònsốnglangthangtrênđường,tôichưabaogiờtừngnghĩtớiđiềunày.Tôicòníttuổi,chỉriêngviệclàmsaođểbámtrụđượcvớicuộcsốngtrênđườngphốđãđủđểtôiquaycuồngrồi.Nhưngkhilớnhơnmộtchút,đôilúccâuhỏiđócũngxuấthiện.Tôilàai?Tôilàtrẻmồcôi.LàJiSung.Nhưngcâutrảlờiđócógìđókhôngthỏađáng.Đóliệucóphảilàtấtcả?Kếtquảkiểmtralýlịchcánhânhiệnlêntrênmànhìnhmáytính.

“TêncậubélàSungbongChoi.Sinhnăm1990.”

Tôikhôngbiếtphảinóigìcả.Mộtcáitênlạlẫm,vànămsinhmàphảiđếnbâygiờtôimớibiếtđượcchínhxác.Tôikhôngthểtinđượcnhữngthôngtinđólànóivềtôi.Nhưngđiềulàmtôikinhngạchơnlàthôngtinsauđó.

“Cònnữa…cậucóbố.”

Câunóinàygiốngvớicâunóitôiđãtừngnghelúcbịbắtvàođồncảnhsátvìtộiăntrộm.Khiđótôinghĩhọnhầmlẫnởđâuđónhưnghóarakhôngphải.Lầnđầutiênkhingườitanóitôicóbố,tôiđãkhôngtin.Tôikhôngthểtinvàcũngkhôngmuốntin.Nhưnglầnthứhailạiđượcnghecâunóiấy,tôikhôngthểtiếptụckhôngtinnữa.Tôikhôngphảilàtrẻmồcôi.TôicũngkhôngphảilàJiSung.

“Vậycònmẹthìsaoạ?”

Thầyrùahỏi.Thầycũngtỏrangạcnhiênvàbànghoàngtrướcnhữnggìvừangheđược.

“Khôngthấycóthôngtinvềngườimẹ.”

Ngườicảnhsátnhìntôivàthầyrùavớikhuônmặtnhưmuốnhỏichúngtôicònmuốnbiếtthêmgìkhông.Tôikhôngmuốnbiếtthêmbấtcứđiềugìnữa.Tôisợphảibiếtthêmnhiềuđiềunữavềthânphậnthậtcủamình.Tôilaorakhỏiđồncảnhsátnhưthểchạytrốnmộtcáigìđó.

Phảimộtlúcsauthầyrùamớirakhỏiđồncảnhsát.

“Thầyđãthửliênlạcvớibốcủaem.”

Tôikhôngtrảlời,chỉcúigằmnhìnmặtđất.

“Khôngliênlạcđược.”

Cómộtviênsỏinhỏtrênmặtđất.Tôidùngmũichânđávăngnóđi.Viên

Page 95: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

sỏilănlănrồidừnglại.Thầyrùanóirằngtôicómộtngườichú.Khôngliênlạcđượcvớibốcủatôinênthầyđãgọichongườichúkianhưngôngtachỉnóirằngvềsauđừngbaogiờliênlạclạinữa.Tronglúcthầyrùanói,tôichỉliêntụcnhìnxuốngđất.Lẽratôiphảiphẫnnộ.Phảitứcgiậnhỏitạisaolạivứtbỏtôi.Tronglúctôivậtlộnvớicuộcsốngtrênđườngphốthìcácngườilàmgì,nếucácngườilàgiađình,làngườithâncủatôithìtạisaocácngườilạicóthểlàmnhưthếvớitôi.Nhưngtôilạirấtlạnhlùng.Tôikhôngtỏbấtcứmộttháiđộgì.

Theonhưnhữnggìvừangheđượcthìtôimớimườibốntuổinhưngcuộcđờitôiđãkhôngthểchuyểnhướngđượcnữarồi.Trongsuốtthờigianấy,bốvàchúđềukhôngxuấthiệntrướcmặttôi.Họcònkhôngcảmthấytộinghiệpchotôibằngnhữngngườimuakẹochotôitrênđường,họthậmchícònkhôngchotôiđượcmộtchútxíusựquantâmbằngnhữngngườiđãtừngchotôingủnhờmộthaiđêm.

Vìvậychẳngsaocả.

Dùcóbố,cóchúhaykhôngcũngvậy,tôivẫnsốngmộtmình.

Luônluônlànhưvậy,khôngcógìkhácxưa.

Nhưngkhinghenhữnglờithầyrùanói,cómộtthoángtôiđãnghĩmuốngặpbốmình.Khôngphảivìtôinhớôngmàvìtôimuốngiếtchếtông.

Quaytrởlạiủybanphường,việcđăngkýnhậntrợcấplàmộtviệchếtsứcnhàmchán.Thầyrùavànhânviêncủaphườngliêntụctraođổivớinhaunhữngcâunhưthếnày.

“Cậubécóbốnênkhôngđược.”

“Bốcậubéđãtừbỏquyềnnuôidưỡngcậubérồi.”

“Khôngcóđịachỉnênkhôngđăngkýđược.”

“Vậydùngđịachỉtrườnghọcbuổitốicủachúngtôicũngđược.”

“Đólàkhuvựcthuộcquảnlýcủathànhphốnênkhôngđược.”

Khôngđược,khôngđược,lặpđilặplạichỉmỗicâuđó.Thếnàykhôngđược,thếkiacũngkhôngđược.Saukhichuỗicâu“khôngđược”kếtthúclàđếnchuỗicâuhỏi“tạisao”bắtđầu.Tạisaolạiđăngkýnhậntrợcấpcơbản?Tạisaongườibốlạitừbỏquyềnnuôidưỡng?Tạisaolạikhôngcónhà?Tạisaolạisốngởkhuvựcthuộcquảnlýcủathànhphố?Đấylàmộtquátrìnhkhiếnngườitaquásứcmệtmỏi.Thầyrùacũngcóvẻnảnlòng.

Nhưngtôikhôngtừbỏ.Mấyngàyliềntôilạiđitớiủybanphường.Bởigiờđâytôikhôngthểđibánkẹo,cũngkhôngthểđiăntrộmnữa.Dùcóphải

Page 96: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

đốidiệnvớichuỗinhữngcâu“khôngđược”và“tạisao”tưởngnhưkhôngbaogiờkếtthúckia,tôicũngmuốnđăngkýtrởthànhngườinhậntrợcấp.Nhưngtạisaonhữngcâuhỏimàtôikhôngthểtrảlờiđượclạinhiềuđếnvậy,tạisaogiấytờcầnthiếtlạinhiềuđếnvậy?Càngtìmhiểutôilạicàngcảmthấymìnhkhôngthểđăngkýnhậntrợcấpcơbản.Việctôicóbốmẹlàvấnđềvướngmắcnhất.Vớinhữngngườichỉbiếtnhìnvàohồsơkiathìdùbốmẹcóvứtbỏtôithìtôivẫnlàcóbốmẹ.

Giờđâytôiđãquêncáithờikhắctôibiếtđếnsựtồntạicủabốmình.Nếutôichônvùikýứcvềcáigiâyphútấythìcólẽsẽcóthểxóabỏluôncáingườiđượcgọilàbốcủatôiđi.Nếuxóabỏhếtkýứcthìtôicóthểquaytrởlạisốngnhưmộtđứatrẻmồcôigiốngnhưbanđầukhông?Dùcócốgắngchônsâunótronglòngđếnđâuđichăngnữa,sựtồntạicủangườiđóthỉnhthoảnglạiđộtnhiênnhảyravàlàmtôigiậtmìnhhoảnghốt.Vớitôi,bốchínhlàsựtồntạinhưbóngmađầyámảnh.

Sauđóítlâu,khitôiđiquamộtcửahàngbăngđĩa,cáiloalắptrướccửahàngđangphátmộtbảnnhạc.Đólàmộtgiọngnam.Mộtgiọnghátmộcmạcnhưngkhơigợilênnhữngcảmxúcsâuxa,giọnghátvừausầulạinhưđanganủimộtaiđó.Trongvôthức,bướcchântôidừnglại.

Trênconđường,đèngiaothôngnhảytừngmàu

Ánhhoànghônđỏsậmdầntắt,mộtngàynữalạitrôiqua

Khônghiểusao,mọithứđềutựanhưmộtgiấcmơ.

Thậtkhótinnhưngtrênconđườngtôiđangđứng,đèngiaothôngcũngđangchuyểntừngmàu,từngmàu.Ánhhoànghônđỏsậmđangbaophủ,kếtthúcmộtngày.Tôiđứngsững,bấtđộngnhưcâyđènđường,khôngbiếtphảilàmgìvớinhữngdòngcảmxúcđangtràolênmạnhmẽnhưrángchiềuđỏsậmkia.

Tronghìnhbóngphảnchiếutrêntấmgươngkia,tôiđangtìmkiếmđiềugì

Dùđịnhnóiđiềugì,địnhnhớlạiđiềugì

Tấtcảcuốicùnglạiquaytrởvềvớiánhmắttrốngrỗng.

Tôinhìnhìnhảnhmìnhphảnchiếutrêncửakínhcủacửahàngbăngđĩa.Giốngnhưlờibàihát,trêncửađangphảnchiếuhìnhảnhmộtcậubévớiánhmắttrốngrỗng.Khinghenóiđếnsựtồntạicủabố,tôiđãkhôngnóiđượcgì.Nhưnglúcnày,khinghenhữngcatừcủabàihát,nhữngcảmxúcmàtôi

Page 97: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

khôngcảmnhậnđượclúcởđồncảnhsátvỡòara.Nhữngcảmxúcmàtôicốgắnggiảvờkhôngbiếtđến,nhữngcảmxúcmàtôikhôngthểđốimặt,chỉbiếttìmmọicáchđènén.Tôikhônghềkhôngsao.Tôikhôngphảilàkhôngvấnđềgìvớiviệccóbốhaykhông.Tôimuốnnổigiận,muốnbựctức,muốncămghét,muốnoánhận,muốnkhóc,muốnhétlớn.

Tôiluônchỉcómộtmình.Tôiđãquáquenvớiđiềuđónêntôiđãkhôngnhậnrasựcôđơncủamình.Nhưngkhitaitôinghethấynhữngcatừcủabàihát,bỗngnhiêntôicảmnhậnđượcvôcùngrõràngcáisựthậtấy.Khilắngnghebàihát,trongtráitimtămtốicủatôi,từngngọnlửađượcthắplên.Giốngnhưngọnđèngiaothôngtrướcmắt,từngngọn,từngngọnlửađượcthắplên.Chỉduynhấtngườicasỹđanghátbàihátnàyhiểuđượctráitimtămtốicủatôi.Ngườiduynhấttrênthếgiannàythắplênngọnlửatronglòngtôicũngchỉcóngườicasỹnày.Nhữnglờitôikhôngthểnóira,ngườicasỹnàyđãnóihộtôi,vàdùngnhữngcatừcủabàihátđểanủitôi.Nướcmắttôirơilãchã.Saunàytôimớibiết,ngườicasỹđólàKimKwangSuk.

Đêmđó,tôinằmtrênsôpha,hátmộtmình.Bàihátduynhấtmàtôibiếtlàbài“Hònđảođá”.“Nhữngconsóngvỗvàođảođá,Nơiđâykhôngdấuchânngười”.Cólẽđúngnhưlờithầyrùanói,tôilàmộtôngcụnon.Mộtbàihátmànhữngđứatrẻbằngtuổitôikhôngthèmnghenhưngcatừcủanólạikhắcsâutronglòngtôi.Bàihátgợilạinhữngkýứcchôngiấutrongnó.Khihát“Hònđảođá”,nhữngkíứcvềngườianhbánkẹocaosulạilầnlượtkéovề.Ngườiđãcứugiúptôi,ngườiđầutiênhátchotôinghe.Dùanhcóởđâuhayđãgặpphảichuyệngì,khihát“Hònđảođá”,tôicũngkhôngthểnàoquênđượcanh.

Saunhữngkýứcvềanhlànhữngkýứcvềkhoảngthờigianđibánkẹocaosu.Đólàmộtngàytôivàocâulạcbộđêmđểbánkẹo.Hômđó,mộtngườiđànôngđượcđặcbiệtmờitới,đứngtrênsânkhấu.Giọnghátcủangườiđànôngđóhoàntoànkhácvớinhữngngườibìnhthường,bàihátmàôngtahátcũngkhôngphảilàbàihátmàngườitavẫnthườngnghethấyởnhữngcâulạcbộđêm.NgườiđànôngđótuyđangđứngtrongmộtcâulạcbộđêmởkhuphốănchơicủaYongJeon-dongnhưngtôilạicảmthấyôngtađangởmộtnơirấtxacâulạcbộđầyắpngườinày.

Chỉcóngườiđànôngđólànhưđangởmộtthếgiớikhác.

Tôikhôngbiếtbàihátđólàbàigìnhưngcómộtcảmgiácthậtkỳlạ.

Tôinổigaiốcnhưthểvừabịnémvàodòngnướclạnh.

Cảngườirunrẩynhưbịđiệngiật.

Nếucóthểhátđượcnhưvậy…

Page 98: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tôicũngmuốngiốngnhưngườiđànôngđó,hátmộtbàihátkhôngthuộcvềnhữngcâulạcbộđêm,khôngthuộcvềkhuphốănchơinày.Khôngphảilàtôimuốntrởthànhcasỹ.Màlàbởivìtôimuốnđứngởmộtnơihoàntoànkhácvớinhữngthứđangbủavâyquanhtôi.Ởmộtnơithậtcao,vàthậtxakhỏinơinày.

Từsauhômđó,tôibắtđầutìmkiếmtrênmạng.Dựavàokýứcmấynămtrước,tôibắtđầutìmkiếmtênbàihátđó,tìmhiểuxemlàmthếnàođểhátđượcnhưthế.Vàtôiđãtìmra.Bàihátđãlàmtôiphảirùngmìnhđólàthanhnhạc.

Page 99: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Nếucảmđộnglàđãmởlòng,gặpgỡânnhân

Tôinhìnthấydòngquảngcáo“Dạythanhnhạc”trênmộttrangcafé.Đólàtrangcafécủacácsinhviênmộttrườngđạihọc,trêntrangđócungcấpcácthôngtinvềthanhnhạccũngnhưchiasẻnhữngbảnnhạcchomọingười.Tôiquyếtđịnhđitìmngườiđãđăngtinquảngcáokia.Tôikhôngbiếtrằngđểhọcthanhnhạcsẽtốnrấtnhiềutiền.Tôibámvàohivọngnhỏnhoirằngnếumìnhcứbámriếtlấythìcólẽhọsẽđồngýdạycho.

Theothôngtinquảngcáo,tôitìmđếntrườngđạihọcPaiChai.Trongphòngluyệnthanhcủatòanhàthuộcđạihọcâmnhạccómộtngườithanhniêntrẻvớiconmắttosángvànướcdađensạm.Đólàngườiđãđăngtindạythanhnhạc.Ngườithanhniênđóchínhlàânsưcủatôi,ParkJeongSo.Ấntượnglầnđầutiêngặpmặtthầytrongtôilàthầycómộtkhíthếlàmápđảođốiphương.Nhưngtôibiếtmìnhkhôngthểđánhmấttinhthần.Dùbềngoàitrôngráchrướithìcũngphảitỏrađườnghoàng.

“EmlàSungbongChoi.Emmuốnhọchát.”

Tôicốgắngnóinăngđĩnhđạcnhưngcũngthậttrịnhtrọng.Tuycáitênnóiracóđôichútlạlẫmnhưngtôikhôngthểnóicụtngủn“EmlàJiSung”được.Thầynhìntôivớiđôichútnghingờ.

“Vậysao?Emhátthửxemnào.”

Tôihơibấtngờ,khôngnghĩrằngthầysẽnóinhưvậy.Tôibắtđầulụclọidanhsáchnhữngbàihátmàtôibiếttrongđầu.Bàiđầutiêntôinghĩtớichínhlà“Hònđảođá”và“Trênconđường”nhưngnếuháttrướcmộtngườihọcthanhnhạcthìcóvẻkhôngđượcphùhợplắm.Tôibènhátmộtbàihátthịnhhànhlúcđómàthầyrùađãtừngchotôinghe.LàbàihátcủaFlower.Ngaykhitôivừacấttiếnghát,khuônmặtthầyhơinhănlại.

À,khôngphảicáinàyrồi.Trongđầutôinghĩđếnđủthứ.Trôngthầycóvẻbận,khôngbiếttôiđếncócảntrởcôngviệccủathầykhông.Tôikhôngmuốnlàmphiềnthầy.Nếuthầybảotôiđiđithìphảilàmsao.Tôingừnghátvànóithẳngvớithầy.

Page 100: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Emkhôngcótiền.”

Tôicốgắngnóithậtdõngdạc.Vìbâygiờcógiảvờđángthươnggiốngnhưkhiđibánkẹotrênđườngcũngcókhôngcótácdụng.Rồitôilạinhớtớiviệcphảitừbỏviệctậpnhảyvìkhôngcótiền.

“Nếuvậyemhãyhỏiýkiếnbốmẹrồiquaytrởlạisau.”

“Emcũngkhôngcóbốmẹ.”

Thầyhỏichuyệntôivớibiểucảmnhưkhôngthểtinđược.Làmthếnàotôisốngquangày,tôiởđâu,tạisaolạimuốnhọchát.Tôithànhthậttrảlờinhữngcâuhỏicủathầy.Thầyyênlặngnghetôinóirồithởdài.Ánhmắtthầyxaođộng.Thầyyênlặnghồilâurồinói.

“Trướcmắtcứbiếtthếđã.”

Trởvềtrườnghọcbuổitối,tôicứsuynghĩýnghĩacủacâu,“Trướcmắtcứbiếtthếđã”.Mộtcâunóikhôngtíchcực,cũngkhôngtiêucực.Nhưngtôivẫncảmthấycóchúthivọngmơhồ.Ítnhấtthìcâunóiấycũngkhôngcónghĩalàkhôngđược.Nếukhôngphảilàmộtlờitừchốihoàntoàn,vậytứclàvẫncóthểchuyểnthànhtíchcực.

Ngàyhômsau,tôilạiđếntrườngtìmthầy.

“Emchàothầy,emtớirồi.”

Thầynhìntôivớimộtbiểucảmmàtôikhôngthểđoánđượcthầyđangnghĩgì.Nhưnglầnnàythầykhôngđuổitôi,cũngkhôngnóinhữngcâutừchối.

“Emđếnxemmọingườiđangluyệntậpởđằngkia.Âmnhạcmàchúngtahátlànhưthếđấy.”

GiọngthầyphalẫnmộtchútâmđiệucủavùngKyeongsang-dorấtdễnghe.Cóvàicănphòngnhỏcóđànpiano.Trongmộtcănphòng,mọingườiđanghátbằngmộtcáchphátthanhrấtkhácbiệtkhiếntôingỡngàng.Giọnghátấydùnghebaonhiêucũngkhôngthấychán.Đếnmộtnơinhưthếnàymàtôilạihátmấycakhúcthịtrường…Nhớtớichuyệnngàyhômtrước,mặttôilạinóngbừnglên.

Tôitìmđếnmộtgóckhuấttrongkhuônviêntrườngrồithửhátbằnggiọnggiốngnhữngngườivừanãy.Nhưngdùcốbắtchướcthếnàotôicũngkhôngthểhátragiọnggiốnghọ.Tôithửdồntoànbộsứclựcvàocổhọng.Nhưngdùlàmvậycũngkhôngđược.Đểcóthểhátđượcnhưhọcầnphảicóphươngphápphátthanhhoàntoànkhác.Tôithathiếtmuốnbiếtphươngphápấy.

Hômsau,tôilạiđếntrường.Khôngbiếtcóphảithầycảmnhậnthấyýchíhọchátcủatôihaykhôngmàthầybảorằngmuốnđếnnơitôiở.Bạngáithầy,

Page 101: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

naylàvợthầycũngđicùng.Lúcđókhôngcólớphọcnêntrongtrườngkhôngcóai.Tôichỉchothầyphònggiáovụnơitôingủ.Tôibậtđènnhưngbóngđènchớpsángmộtchútrồitắthẳn.

“Đâylànơiemngủ…”

Thầynhìnmộtlượtbêntrongphònggiáovụ.Thầyhỏi,“Làmsaoemngủđượcởmộtnơilạnhnhưthếnày?”Tôitrảlờirằngmìnhmặcáokhoác,chỉđểlộracáimũivàngủ.Thầylạithởramộthơithậtdài.

“Ởmộtnơinhưthếnày…”

Tôihồihộpkhôngbiếttiếptheothầysẽnóigì.Tôicăngthẳngchờthầynóinốtcâuvừarồi,sợrằngthầysẽnóiởmộtnơinhưthếnàymàmuốnhọcthanhnhạcthìkhôngđược.Nhưngthầykhôngkếtthúccâunóicủamìnhmàhỏitôi,“Emtắmởđâu?”Tôiđivàongôinhàtạmcóphòngbếpvàchỉchothầycáibồnrửa.Thầylạigầncáibồnrửarồivặnvòinước.Tạitrờilạnh,nướcbịđóngbăngnênkhôngcónướcchảyra.Lầnnàythầykhôngnóilờinào.

Rakhỏiphòngbếp,thầycùngbạngáiquaylưnglạinóivớinhaugìđó.Tôicũngđứnglại.Nhìnbónglưnghaingười,tôikhôngbiếtlúcnàymìnhphảinóigì.Lúcnãythầyđãbiếtnhữnggìtôinóilúctrướckhôngphảilànóidối.Nếuvậythầysẽtintôichứ,sẽthươngcảmchotôichứ.Thầysẽkhôngchorằngtôiởhoàncảnhnàymàhọcthanhnhạclàkhôngphùhợpchứ.Thầyquaylạinhìntôi.Khôngbiếtvìsao,mắtthầyhoehoeđỏ.Thầynóibằngmộtgiọngtrầm,nhẹ.

“Thầysẽdạyem.Tuầnhailầnemđếntrườngnhé.”

Tuythầybảomộttuầnhọchaibuổinhưngngàynàotôicũngđếntrường.Banđầu,tôihọccáchphátthanh.Saukhihọcđượccáchphátthanh,dùtậpluyệnmộtmìnhtôicũngcóthểhátđượcgiọnggiốngnhưnhữngngườikhác.NhưngvớimộtđứatiếngHàncònkhôngrõnhưtôithìviệcđọclờinhữngcakhúcnướcngoàithậtsựrấtkhó.Cáigọilànhạcphổcũnglàlầnđầutiêntôinghenóitới,pianotôicũngchưanghetớibaogiờ.

Khiđó,thầyđangchuẩnbịtốtnghiệpnênrấtbậnrộn.Ngoàitôi,nhữngngườihọcthanhnhạcvớithầycũngrấtđông.Saukhihọccáchlấyhơicũngnhưvịtrínhữngphímđànphảiấnkhiluyệntậpphátthanh,tôibắtđầuluyệntậpmộtmình.Tôiluyệntậptrongphòngtậpcủathầy.Khôngmộtaicóthểcảntrởviệcluyệntậpcủatôicả.

MỗingàytôiđềutìmđếntrườngđạihọcPaiChai.Mộtngàycủatôibắtđầubằngâmnhạcvàcũngkếtthúcbằngâmnhạc.

“Luyệntậpđi.”

Page 102: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Mỗikhitôitới,thầyđềunóinhưvậy.Khiđangtậpmộtmìnhmàthấythầydạychonhữngngườikhác,tôiliềnđứngbêncạnh,xemthầydạyvàhọctheo.Thầycũngkhôngcấmtôiđứngbêncạnhthầy.

“Emthửhátcáinàyxem.Làmsaomàlạikhônglàmđược?Sungbongthửhátđi.”

Thỉnhthoảngthầylạibảotôiđangđứngmộtbênthửlàmthếnày,thếkia.

“SungbongChoisangphòngbênluyệntậpđi.”

Khiđó,nhữnglờinàylànhữnglờimàtôinghethấythầynóinhiềunhất.Tuytrướcđâytôilàđứachẳngbaogiờnghetheolờiainhưngtôilạiluônnghetheotừnglờicủathầy.Cónhữnglúcluyệntậpmộtmìnhnăm,sáutiếngđồnghồ,thầyđiqua,sẽmởcửabướcvào.

“Ăncơmchưa?”

Nếutôilắcđầu,thầysẽdẫntôiđiănhoặcgọimìtrộntươngđenvề.Gầnnhưmỗingàytôiđềuđượcthầychoănmộtbữaởtrường.Vànhưthế,tôilắngnghe,nhìnmọingườivàhọcthanhnhạc.

ThầyParkJeongSolàmộtconchiêncủaCơĐốcgiáo.

“SungbongChoicómuốnđếnnhàthờthầyvàhátchođộithánhcakhông?”

Khithầyhỏitôinhưvậy,tôichợtnhớtớibàbácđãchêcườitôiởnhàthờnọ.Nhưngvìtôimuốnlàmộtđứatrẻngoan,nghelờithầynêntôingoanngoãnđồngý.LúctheoanhYeJongđinhàthờtôiđãtừngthấyđộithánhca.Nhưngliệutôicóthểcómộtvịtrítrongđókhông.Làthầybảotôilàm,hơnthếnữalạilàviệccahátnêncólẽsẽkhôngsao.

SángChủNhật,tôiđứngbênbồnrửavàkìcọthậtkĩtừngphầntrêncơthể.Tôikhôngcóáođểthay.Vừakìcọngười,tôivừagiặtluônáo.Mặccáiáoướt,tôitậndụngánhmặttrờiđểphơikhôáo,vàđiđếnnhàthờ.

Nhàthờmàthầytheotogấpmấylầnnhàthờphíasautrườnghọcbuổitối.Thầylàchỉhuycủađộithánhcanhàthờ.Tôitheothầyđivàophòngluyệntậpcủađộithánhca.Tôithấymộtchiếcpianocùngnhữngngườilạmặtmặcáochoàng.Thầycũngđưachotôimộtcáiáochoàng.Mặcáogiốngmọingười,độtnhiêncảmgiácmìnhcũngnhưbaongườikhácdânglêntrongtôi.

“Emhọcsinhnàylàaivậy?”

Mộtthànhviêntrongđộithánhcahỏi.

“Đấylàhọctròcủatôi.”

Tôiimlặngngướcnhìnthầy,tronglòngvuisướngtrướchaichữ“họctrò”

Page 103: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

này.Thầychỉđịnhvịtrícủatôitrongđộithánhca.

“ÂmvựccủaSungbonglàtenornênemđứngởvịtrícủatenorđi.”

KhiđólàkhoảngthờigiantôiđangtựhọcphátthanhvàvịtrícácphímĐô,Rê,Mi,Fa,Sontrênđànpiano.Mặcdùtôikhônghứngthúvớiviệcđinhàthờnhưngtôibiếtluyệntậpcùngđộithánhca,tôicóthểhọcđượcnhiềuđiềutừthầy.

Thầyrấthếtmìnhdạycácthànhviêncủađộithánhca.Dướisựchỉhuycủathầy,bàihátmàmàmọingườicùngháttrởthànhmộtthánhcatuyệtđẹp.Dườngnhưtấtcảmọibàihátđềucóthểháttheocáchcủathanhnhạc.

Việcđượcđảmnhậnmộtvaitròtrongdànhợpxướng,

Cảmgiácgiọnghátcủamìnhhòahợpvớigiọngcủanhữngngườikhácthậttuyệt.

Hôhấpgiốngnhữngngườikhác,cấtlênnhữngtiếngcũnggiốngvớingườikhác

Cảmgiácnhưtôiđanggiaotiếpcùngvớihọvậy.

Khibàithánhcacấtlêntrongbuổicầunguyện,mọingườiđềuđổdồnánhnhìnvềphíađộithánhca.Tôicảmthấynhưmìnhtrởthànhmộtnghệsỹthanhnhạcđangbiểudiễntrướckhángiả.Mặcdùcũngcómộtvàingườithắcmắc,nhìnmộtđứatrẻthấpbénhưtôilạiđứnglẫnvớinhữngngườilớnvàhátthánhca,nhưngchỉcầnsựquantâmmàmọingườidànhchotôilúctôihátđãđủđểtôithấyvuivẻcảngàyrồi.

Hàngngàyluyệntậpởtrườngvàởnhàthờ,dầndầntôibiếtcáchđọcnhạcphổ.Trênnhạcphổcónhữngkýhiệuthểhiệnđộdàingắn,caothấpcủaâmthanhphátrakhiđánhtrênđànpiano.Khiđãđọchiểuđượcnhạcphổởmộtmứcđộnàođó,tôibắtđầuluyệnđánhpianomộtmìnhtrongphòngluyệntậpvàsaymêvớiviệcnày.Cảngàytôichỉtậpđánhpianovàhát.

Tôikhôngbiếtmọingườitrongđộithánhcanghĩthếnàovềtôinhưngtuầnnàotôicũngtớiluyệntậpcùngđộithánhcacủathầy.Tôiđếnnhàthờkhôngchỉluyệntậpcùnghọmàcũngthamgialễcầunguyệnvànghegiảngđạo.Dầndầntôicũngbắtđầuhiểuhơnvềsựtồntạicủathầnvànhữnggiáolý.TuykhôngthểnóitrongtôiđãhìnhthànhtínngưỡngnhưngthôngquanhữngbàicangợiĐứcChúaTrời,tôidầnđượccảmhóa.Thôngđiệptrongnhữngbàithánhcacónhữngphầnđãxoadịu,anủitâmhồnmộtđứatrẻluônphảivấtvảđươngđầuvớicuộcsốngnhưtôi.BàihátmàtôiđặcbiệtthíchlàmộtbàiPhúcÂmcótên“Tôi”.

Page 104: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tôikhôngcónhữngtàisảnquýgiá,khôngcónhữngtrithứcmàngườikháccó

Tôikhôngcósứckhỏenhưngườikhácnhưngtôicóthứmàngườikháckhôngcó

Tôinhìnthấynhữngthứngườikháckhôngthấy,nghethấynhữngâmthanhngườikháckhôngnghethấy

Tôinhậnđượctìnhyêumàngườikháckhôngnhậnđược,ngộranhữngđiềungườikháckhônghiểuđược

ĐứcChúaTrờicôngbằng,tuytôikhôngcónhữngthứmàngườikháccó

NhưngĐứcChúaTrờicôngbằngđãchotôinhữngthứmàngườikháckhôngcó.

ĐólànhữnglờitrongbàihátmàSongMyungHee–mộtngườibịbạinãotừkhisinhraviết.“Tôi”trongbàihátnàychínhlàbảnthântôi.Tôikhôngcótàisảnquýgiá,cũngkhôngcótrithức.Dùnhìnbềngoàicóvẻlànhlặnnhưngmộtbênchânkhôngtốt,taicũngkhôngngherõ,hơnthếnữalúcnàotôicũngbịvâyhãmtrongnỗiđaukhổvềtinhthầnnêncũngkhôngphảingườikhỏemạnh.Mỗikhicóthờigianrảnhlàtôilạihátbàihátnày.TrongtôibỗngxuấthiệnlòngtinrằngnếuĐứcChúaTrờithậtsựcôngbằng,chắcchắnngàisẽchotôisởhữumộtthứgìđómàngườikháckhôngcó.

Page 105: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Thikiểmtranănglực-tấmvéđểgiốngvớingườikhác

Córấtnhiềuthứtrởnêntốthơnsovớitrướcđây.Tôicómộtnơingủcốđịnhvàcũngcóchỗđểrửaráy.Dùkhônglangthangtrênđườngbánkẹocaosucũngkhôngsao,cũngkhôngbịbọnđầugấuhaycảnhsátđuổibắt.Vàtrêntấtcả,tôicóâmnhạc.

Tôiquyếtđịnhđilàmthêm.Tôikhôngthểđiăntrộmnhưtrướcđâyđểrồibịaiđóđuổibắtvàđánhmấtcơhộinày.Phảilàmviệc,rồitiếtkiệmtiền.Bằngsứccủachínhmìnhgiảiquyếtvấnđềănuốngvàchỗngủ,sauđóchínhthứcthamgialớpthanhnhạc.Tuymớichỉquyếttâmnhưvậythôinhưngtrongtôicócảmgiácnhưmìnhđangchuẩnbịchotoànbộtươnglaisaunàycủamình.Khôngthểchỉnghĩcáchđốiphóvớingàyhômnaymàtôimuốnlậpmộtkếhoạchlớnchocuộcđờimình.

Tôiđọcmộttintứctuyểnngườilàm,cócungcấpănở,đólàtincủamộtngườithợđiệnđănglên.Khitôitìmđếnnơi,ngườiđóđanguốngrượu.

“Gìthếnày?Chỉlàmộtđứatrẻcon.Trườnghọcthìthếnào?”

“Cháukhôngđihọc.Cháuphảilàmviệc.Chúgiaoviệcchocháuđi.”

Ôngchúsuốtngàysayrượutrèolênthangrồileolêncộtđiệnsửabóngđèn,còntôiđứngởdướihỗtrợ.Tuyđólàcôngviệclàmthêmđầutiêncủatôinhưngkhôngkéodàiđượclâu.

“Choăncơm,chochỗngủ…thếthìkhôngchotiềncũngđượcphảikhông?”

Vớitôi,nhữngthứquantrọngkhôngchỉcócơmvàchỗngủ.Vớihaithứđó,tôicóthểsốngquangàyhômnay,nhưngkhôngthểchuẩnbịchongàymaiđược.Saukhinghỉlàmtạiđó,tôitìmtớimộtcửahàngbáchhóa.

“Xinhãychocháulàmviệc,cóđượckhông?”

“Mangnhữnggiấytờvềnhânthânđếnđây.Muốnlàmviệcởđâyphảicónhữnggiấytờđómớiđược.”

Vìkhôngcógiađìnhnêntôimớiphảiđilàm,vậymàhọlạibảokhôngcó

Page 106: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

giađìnhthìkhôngthểlàmviệcđượclàsao,nỗitứcgiậntrongtôilạitràolên.Sauđó,tôilàmcôngviệcphátbáobuổisáng.Côngviệccủatôilàhaigiờsángcómặtởchỗphânphátbáo,càinhữngtờquảngcáovàocáctrangbáorồisauđóđiphátbáochocácgiađình.Ôngchủcủachỗphânphátbáovìbiếttôimớichỉlàmộtđứatrẻnênđãđặcbiệtchotôiđiphátbáoởmộtkhuchungcưnênviệcphânphátkhádễdàng,khôngphảitìmtớitừngnhàtrongngócngáchđểphátbáo.Dùvậy,mỗingàyphảikéomộtxegoòngnhỏchấtđầybáovàphânphátgầnbốntrămtờbáo,đếncuốingàycảngườitôilạimềmoặtnhưsợibún,khôngcònchútsứclực.

Dùđãbắtđầuđilàmnhưngđểtiếtkiệmchỗtiềnmìnhkiếmđược,tôivẫnthườngxuyênxintiềncủathầyrùa.Khácvớilúcđibánkẹohayăntrộm,bâygiờtôirấttiếtkiệmtrongviệctiêunhữngđồngtiềnmàmìnhdùngsứclaođộngkiếmđược.Tôitiếtkiệmsốtiềnmìnhkiếmđược,cònnhữngkhoảntiềnchosinhhoạttốithiểu,tôilạiđixinngườikhácgiốngnhưtrướcđây.

“Thầyrùa,emphảiđếntậntrườngđạihọcPaiChaiđểhọchátnhưngemkhôngcótiềnđilại.”

“Trướcemhọcnhảygiờlạihọccảhátsao?”

“Thậtđấy,giờemđanghọchátthật.”

Mỗilầnthầyrùachotôi1.000hay2.000won,tôilạidùngsốtiềnấyđểđimuamì,rồichịukhóđibộmộtquãngdàiđểtớitrườngđạihọcPaiChai.Đếntrường,tôiđượcthầyParkJeongSomuachocơmăn.Nhưvậylàkhôngphảilomộtbữaănnữa.Thầyđãdùngchứcvụlàhộitrưởnghộihọcsinhcủamìnhgiúptôicóthểravàotrườngmộtcáchtựdo,chotôimượnphòngluyệnthanhcủathầy,đểchotôiởbêncạnh,nhìnvàhọcthanhnhạckhinhữngngườikhácluyệntập,thầycònmuacảcơmchotôiănnữa.Tuythườnglàthầyhaygọimìtrộntươngđennhưngtôithíchmónnàynênkhôngsao.

Tôikhôngnhưnhữngđứatrẻđượchọcvềâmnhạc,luyệntậpBeyervàCzernyhayđượclàmquenvớipianotừnhỏ.Tôicũngkhôngbiếtcóphảilýdomàtôithíchthanhnhạclàbởivìtôisinhtrưởngởmộtnơirấttáchbiệtvớithanhnhạchaykhông.Môitrườngsốngquanhtôicáchrấtxavớithanhnhạcnênvìthế,đượcsốngtrongmôitrườngthanhnhạclàmtôicảmthấythỏamãn.

Cuộcsốngcủatôibâygiờcórấtnhiềuthứmàtrướcđâykhôngthểsosánhđược.Nhưng,àkhông,vìthế,tôidầnnhậnrađượcnhữngthiếuthốncủabảnthânmình.Tôikhácvớinhữngđứatrẻkhác.Môitrườngsốngkhôngphảilàvấnđềduynhất.Sựthiếutrithứcchínhlàđiểmkhácbiệtlớnnhấtgiữatôivànhữngđứatrẻkhác.Tuygiờđâytôiđãbiếtđượcthêmnhiềuđiềuhơnsovớitrướcnhưngcàngbiếtnhiều,tôilạicàngthấyxấuhổvìcóquánhiềuthứmìnhkhôngbiết.

Page 107: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Nhữngđứatrẻtầmtuổitôihọcthanhnhạctừthầyđểchuẩnbịchokỳthinhậphọcđềucóthểhátlưuloátnhữngcakhúcbằngtiếngnướcngoài.NhưngtôithìchỉcóthểviếtcáchphátâmcủanhữngtừnướcngoàiratiếngHànrồicốgắngbắtchướcsaochothậtgiốngmàthôi.Nhữngthứtôikhôngbiếtkhôngchỉcólờinhữngbàiháttiếngnướcngoài.Córấtnhiềuđiềutôikhôngthểnàotheokịpnếuchỉtựhọcởtrườnghọcbuổitối.Tôikhôngthểthamgiavàonhữngcuộctròchuyệncủamọingười,vàtôicũngkhôngbiếtgìvềnhữngvấnđềmàhọquantâm.Dườngnhưchỉcótôilàkẻkémcỏi,chỉcótôilàsuốtngàylầmlũimộtmình.

Nếutôicũngđếntrườnghọcnhưmọingườithìchuyệncókhácđikhông.

Tuyrốtcuộckhôngthểtrởnênthânthiếthơnvớinhữngđứatrẻđồngtranglứavớitôiởtrườnghọcbuổitối

Nhưngnếutôithamgiakỳthikiểmtranănglựcvàđihọc,

Nếutôicũngtớitrườngnhưmọingười,nếutôicũngcóthânphậnvàhoàncảnhsốngnhưmọingười,

Nếulàmnhưvậythìtôicóthểtrởthànhmộttrongsốmọingười…

Tôiđangởtuổicủamộthọcsinhtrunghọc,nếuvượtquađượccáckỳthikiểmtranănglựctừtiểuhọcđếntrunghọcthìcólẽtôicóthểcóđủkhảnăngđihọccấpba.

“Thầyrùa,kỳthikiểmtranănglựclàbaogiờ?”

“Sao?Emđịnhthià?”

Thầyhỏitôivớikhuônmặtnghihoặc.Trướcđây,khithầycứbámlấymuốndạytôihọcthìtôilạibảokhôngthúvịvàbỏtrốn.Vìvậygiờtôilạichủđộngmuốnthamgiakỳthi,thầythấyrấtkỳlạ.Dùvậy,thầyvẫnvuivẻchotôibiếtlịchthi.ChủNhật,tôiđếntrườngtrunghọcởTanBang-dongđểthamgiakỳthikiểmtranănglựccấpmột.

Chotớikhiđó,lớphọcduynhấtmàtôitừngthấylàkhunhàtạmcủatrườnghọcbuổitối.Hìnhảnhnhữngônggià,bàgiàngồichenlấntrênnhữngchiếcghếcóthểgãybấtcứlúcnàolàhìnhảnhlớphọcvànhữngtiếthọcmàtôibiết.Tôicứnghĩrằnglầnđầutiênbướcvàomộtlớphọcthựcsự,tôisẽcảmgiáclạlẫmvàđặcbiệtnhưngcảmtưởngcủatôikhibướcvàophòngthilà,“Thìrađâylàchỗnhữngđứatrẻbằngtuổimìnhtheohọc”,tấtcảchỉcóthế.

Lớphọcrộnghơnrấtnhiềusovớiởtrườnghọcbuổitốinhưngkhônghiểu

Page 108: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

saotôilạicảmthấynơinàylạichậtvàbứcbốihơn.Chỉcầntưởngtượnghìnhảnhnhữngđứabénhỏxíu,ngồichậtníchtrênnhữngchiếcbàn,chiếcghếtronglớphọcnàylàtôilạikhôngnóilênlời.Tôiquayđầunhìnmộtvòngrồihướngvềphíacửasổ.Nếutrêncửasổmàcósongsắtthìởđâychẳngkhácgìnhàtùcả.

“Ôitrời,tôilạikhôngnhớramìnhđãhọccáigìrồi…”

Bàlãongồicạnhtôi,từtrướckhigiờthibắtđầuđãđứngngồikhôngyên.Bàtỏracăngthẳng,haitaycứchàxátvàonhaurồilạinắmchặtquần,gươngmặttỏrakhôngbiếtphảilàmthếnào.

“Bàcốlên.Bàsốnglâuhơnnhữngđứatrẻhọcsinhtiểuhọcnêncũngbiếtnhiềuthứhơnchúngmà.”

Nghetôinóithế,bàliềngậtgù.

“Phảikhông,bàsốnglâuhơnchúngđúngkhông.Ừ,bàbiếtnhiềuđiềuhơnbọntrẻconđúngkhông.”

Tôiđộngviênbànhưvậy,nhưngcũnglànóivớichínhmình.Tôiđãphảitrảiquacuộcsốnghoàntoànkhácsovớinhữngđứatrẻkhác,khôngphảicóđượchiểubiếtbằngcáchhọcthuộclòngmàbằngcáchvạchạmthựctếnêntôitinmìnhbiếtnhiềuhơnchúng.

Kỳthibắtđầu.Tôiđãnghĩđúng.Câuhỏilàdạngtrắcnghiệmchọnmộtcâutrảlờitrongsốbốnđápánvàtôicóthểdễdàngchọnranhữngđápánđúng.Chỉcầntrên60điểmlàđạtnhưngtôicònđượctrên90điểm.Chỉcầnmộtlầnmàtôiđãquađược,khôngbiếtchừngtôilạilàthiêntàicũngnên.Tuynhiên,kỳthikiểmtranănglựccấphaiđãngaylậptứcphávỡsuynghĩkiacủatôi.

Kỳthikiểmtranănglựccấphaiđầutiên,chỉcómônngữvănlàtôimaymắnđạtcònlạitấtcảđềutrượt.TiếngAnh,sốhọc,khoahọc,xãhộivàmộtmôntựchọn,tấtcảđềuphảiđạtnhưngnhữngthứđótôichưatừngđượchọctrênđườngphố.Cảsáumônđềuphảiđạtthìmớiquađượckỳthinày.

Saukhikếtthúcviệcluyệntậpthanhnhạc,tôitrởvềtrườnghọcbuổitốivàcầmquyểnsáchgiáokhoađểtrongphònggiáovụ.Nếucóthểđạtcảsáumôntrongmộtlầnlàtốtnhấtnhưngvớimộtđứakhôngcókiếnthứccơbảnnhưtôithìđiềuđólàbấtkhảthi.Tôichỉtậptrunghọcmộtmôn,ýđịnhmỗilầnthicốgắngđạtđượcmộtmôn.

Mộtchịgáimàtôiquenởnhàthờđãdạytôihọc.Đólàđầutiêntrongđờitôiđihọcthêm.Chịđãthửcốgắngdạytôinhưngvìtôihoàntoànkhôngcókiếnthứccănbảnnêncuốicùngchịđànhbỏcuộc.Tôidùngsốtiềnmìnhvấtvảkiếmđượcđểthamgiacáckỳthichuyểncấp.Đólànhữngđồngtiềnmà

Page 109: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

tôiđãkhókhănthếnàođểkiếmđược,nhưngdùcótiếctiềntôicũngphảithamgiakỳthivàthôngqua.Kỳthichuyểncấpmộtnămchỉcóhailần,vậymàtôiđãthinhữngnămlần.Sauhainămrưỡi,cuốicùngthìtôicũngvượtquađượcngưỡngcửacủakỳthikiểmtranănglựccấphai.Giờthìtôiđãtốtnghiệptrunghọccơsở.Giờtôicũngcóhọclưcgiốngnhưnhữngđứatrẻđồngtranglứa,cảmgiácnhưtôicũngđãtrởthànhmộtngườigiốngnhưchúng.

Saukhivượtquađượckỳthikiểmtranănglựckhôngbaolâu,tôiđãcómộttrậnẩuđảkịchliệtvớingườibạncùngphòngvớitôiởtrườnghọcbuổitối,thầyHong.Việctôixintiềnthầyrùalàngọnnguồncủatrậncãivãnày.Đấylàviệcmàngàythườngtôivẫnlàm,nhưngthầyHonglạicựckỳtứcgiận.

“Tạisaoemlạilàmnhưthếvớithầyrùa?”

“Vìchẳngcóaichịugiúpđỡconchiênbấthạnhnàymà.”

Kểtừkhiđinhàthờ,mỗikhixintiềnhayđồăn,tôilạidùngtừ“conchiênbấthạnh”.Nếutôikhôngphảilàconchiênbấthạnhthìrốtcuộcaimớiđượcgọilàconchiênbấthạnhcơchứ.Việctôixintiềnthầyrùalàviệctôivẫnlàmthườngngày,vậymàthầyHonglạiđỏmặttíataiquátlớnvớitôi.

“Thếthìconchiênbấthạnhkhôngthểlàmơnbuôngthachothầyấysao!”

Câunóiđóvàcảgiọngnóiđầytứcgiậncủathầyđãđộngvàomộtcáigìđótronglòngtôi.Nhữngtìnhcảm,sựáynáytôivẫnluônlàmngơvàgóinóthậtchặttronglòngbịđộngtớilàmcơngiậndữbốclêndữdội.Tôitotiếngcãinhauvớithầy.Nhữnglờinóicógaichỉcànglàmchohaibêncàngthêmgiậndữ.Chúngtôinóiquanóilạirồicuốicùnglaovàođánhnhau.

Ngaycảsaukhithầyđãbỏđi,nỗitứcgiậntrongtôicũngkhôngdịuxuống.Tôiđậpvỡgươngvàcácđồđạctrongphòng.Ngôitrườngbuổitốiđángghét,nhữngconngườiđángghét…Tôikhôngcảmthấyphảibiếtơnngôitrườngnàyhaynhữngconngườiởđây,khôngmộtcáigìcả.Họđãtừngchotôimộtchútthươngxóthaytìnhcảmgìchưa.Tôiđậpvỡnhữngmónđồtrongtầmtayrồingồiphịchxuốngghếsôpha.Tôivùimặttronglòngbàntay.Rồimọiviệcsẽqua…Bỗngnhiênmộtcâunóimàtôitừngnghethấyởđâuđóhiệnlêntrongtâmhồntốitămcủatôi.Rồimọiviệcsẽqua…

Trườnghọcbuổitốicũngđangđịnhvứtbỏtôi.Thếnàorồihọcũngtìmcáchđuổitôiđi.Trướckhibịvứtbỏ,tôisẽvứtbỏnơinày.Giờthìkhôngcótrườnghọcbuổitốitôivẫnsốngđược,thìsaonào?Tôiđãnghĩnhưthế.Nhưngsaucâu“thìsaonào”tựnóivớimình,tôilạiquayvềvớithựctế“Rốtcuộcthìcuộcđờitôivẫnlàmộtcuộcđờichẳngragì”.Tôikhôngthểchungsốngmộtcáchhòabìnhvớimọingười,khôngthểsốngổnđịnhởmộtchỗ.

Page 110: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Giờthìtôiphảichấpnhậnthựctếnày.Nhưngtấtcảrồisẽquađi.Ởđườnghầmtốitămkhôngbiếtđâulàbắtđầu,đâulàkếtthúc,giâyphútnàyrồicũngsẽphảiđiquathôi.

Cuộchọpgiữacácgiáoviêncủatrườngbuổitốilạiđượcmởra.Chủđềcuộchọpmộtlầnnữalạilàtôi.Tôichẳnghềtòmòvềkếtquảcủacuộchọp.Bởivìtôibiếtchínhxáckếtquảsẽnhưthếnào.Tôiquyếtđịnhxóabỏtoànbộnhữngdấuvếtcủamìnhởtrườnghọcbuổitốinày.Nóilàdấuvếtnhưngthựcracũngkhôngcógìđặcbiệt.Mộtvàitấmảnhchụpcùngmọingườiởtrườnghọcbuổitối,mấythứđồdùngsinhhoạthàngngày…Tôicắtđikhuônmặtmìnhgiữanhữngngườicủatrườnghọcbuổitốitrongbứcảnh.Tôiđâmthủngmộtlỗởvịtrímàtôiđứng.Tôimuốncắtnátkhuônmặtxuấthiệntrênđó.Tôixébứchìnhcủamìnhthànhtừngmảnhnhỏrồivứtvàothùngrác.Giờthìtôisẽrađi.Khibướcrakhỏiphòng,tôiquaylạinhìnmộtlầncuối.

Cănphòngvẫngiốnghệtnhưlầnđầutiêntôiđến.Bứctườngximăngtrắng,ởmộtgóctrêntrầnnhàcótấmmạngnhện,bóngđènlúcsánglúctắt,cáighếsôphacũkỹráchnátmàuđen,cáichănnhưđốngquầnáorách…Nhưngtấtcảmọithứlạihoàntoànkhácsovớilúcbanđầu.Tấtcảđềuphảngphấtdấuvếtcủatôi.Nhữngkýức,tìnhcảmcủatôi,rấtnhiềuđêmtôingủlạinơiđây,tấtcảđềulưulạitrênnhữngđồđạctrongcănphòngnày.

Trườnghọcbuổitốilàmộtnơiquantrọngvớitôi,nơiđóđãchocáiăn,chỗngủchomộtđứatrẻkhôngcónơiđivềnhưtôi.Chínhbởivìquantrọngnênsựphảnkhánghaytứcgiậnnêndừngởđâythôi.Cũngởnơinàytôibiếtđượcmộtđiều.Đólàcuộcsốngcủamìnhởđáycùngđếnmứcnàonênmớicảmthấyghentỵvớinhữngconngườikhôngcótiền,khôngcótrithức,sốngvấtvảvàkhókhănởtrườnghọcbuổitốinày.Tôicònbiếtthêmmộtđiềunữa.Đólàtôivànhữngngườikhácgiốngnhưdầuvànước,khôngthểhòalẫn.Tôichỉbiếtcãinhau,gâylộnvớingườikhácchứkhôngbiếtcáchhòahoãnvớibấtcứai.

Thờigiansốngởtrườnghọcbuổitốinhanhchóngtrôiqua.

Tôiđãnghĩrằngmìnhchẳngcógìphảithấycảmơnhayxinlỗicả.

Nhưngtạisaonhữngngườitôibiếtơn,nhữngngườitôithấycólỗilạinhiềuđếnthế.

Trongsốhọ,sẽchẳngcóainhớrằngtôilàmộtđứatrẻngoan.

Trongtrínhớcủahọ,tôivẫnluônlàmộtđứatrẻcụccằn,thôtục.

Lýdotôimuốnxóasạchnhữngdấuvếtcủamình

Làbởivìtôimuốnvĩnhviễnxóađihìnhảnhxấuxacủatôitrongtrínhớcủahọ.

Page 111: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tôiđúthaitayvàotúivàbướcrađường.Mộtcơngiólạnhthổiqua.

Page 112: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Phần3Tôicóthểsốnggiốngnhữngngười

kháckhông?

Trườnghọcvàâmnhạc

Ðâylàcáiđượcgọilàtổấm?Chốnan

Page 113: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

toànđểluivề

Rờikhỏitrườnghọcbuổitối,tôichẳngcóchỗnàođểđi.Sángsớm,tôiđiđưabáo,tốiđibánbacchuscònbanngàythìđếntrườngđạihọc.Tôicũngđịnhhỏithầyliệumìnhngủlạiởphòngluyệnthanhcủatrườngcóđượckhôngnhưngrồilạithôi.Thầyđangchuẩnbịtốtnghiệp,đãrấtbậnrộnrồi,tôikhôngmuốnlạivìmấycâunóilinhtinhcủamìnhmàbịthầyghétbỏ.Chỗphânphátbáocóvẻcũngkhôngcóchỗchotôingủ.Khôngcòncáchnàokhác,tôiđànhphảingủngoàiđườnggiốngnhưtrướcđây.Nhưngcứnghĩtớiviệcchuirúc,phảinằmngủcoquắpởcầuthanglênxuốngtrongnhữngtòanhàkhôngngườihaymộtgócítngườiqualạinàođólàcảmgiácxấuhổlạitràolên.Cuộcđờitôigiốngnhưmộtdấunhắclạivậy.Cứthườngxuyênquaytrởlạiđiểmxuấtphát.

Tôirấtthắcmắckhôngbiếtviệcđăngkýnhậntrợcấpsinhhoạtcơbảncókếtquảnhưthếnào.Từkhibiếtđượccómộtchếđộcóthểgiúpđỡmình,tôilạicàngkhẩnthiếtkìvọng.Suốtthờigianqua,tôivẫnthườngtìmđếnủybanphườngđểnhờhọgiúpđỡ,thậmchícònvannàihọgiúpcho.Nhânviênphúclợixãhộinóirằngđãbiếtvàhứasẽgiúpnhưngtạisaovẫnkhôngthấycótintứcgì?Ngườiđóthậmchícòntớitậntrườnghọcbuổitốiđểkiểmtraxemcóđúnglàtôiởđóhaykhông,nhưnggiờtôiđãrờikhỏitrường,cólẽnàovìvậynênmớicóvấnđề.Suynghĩnàylàmtôicàngthêmlolắng.

Tôihítsâuvàilần.Đangthẫnthờđitrênđường,tôigặpmộtanhtrainọvàanhấyđãbảotôitheovềnhàanh.Trongnhàanhcórấtnhiềumáytính,mấyanhkhácđangtậptrungchơigameonline.Tấtcảđềucóđặcđiểmchunglàhốcmắttrũngsâucùngkhuônmặtsầnsùi.

“Emcũngthửđi.”

Anhchỉchotôicáchchơigame,vớimộtđứađãquenvớimáytínhnhưtôi,tôingaylậptứctỏrathuầnthục.Thấyvậy,anhvừacườivừanói.

“Này,emkhôngcóchỗngủđúngkhông?Cứngủởđâyđi.Nhưngbùlại,cảngàychơigamenàychoanh.”

Tôicùngbaanhnữalậpthànhmộtnhómchơigame.Tôiphảiđisănđồhoặcmộtlúcchơibamáyđểnuôinhânvậtvàdồnvậtphẩmchonhânvậtđó.Banđầu,tròchơicũngcóchútthúvị,nhưngchỉmộtthờigianngắnsauđó,tôinhậnrarằngđâykhôngphảilàmộttrògiảitrímàcũnglàmộtloạilao

Page 114: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

độngmấtsức.Nếutrừthờigianđiphátbáothìcảngàytừsángđếnđêmtôiđềuphảingồibênmáytính.Tìmhiểuramớibiếtnhânvậthoặcnhữngvậtphẩmthuthậpđượctronggamecóthểmuabánbằngtiềnthật.Khiđãởđóđượcvàitháng,cũngbiếtđượcrằngmộtngàytôiđãgiúpmấyanhđókiếmvàitrămnghìnwon,tôimớinói.

“Giờanhcũngchiatiềnchoemđi.”

“Nàynhóc,bọnanhchomàyănchomàyngủcơmà.”

Anhnóiyhệtnhưôngchúthợđiệnsuốtngàysayxỉnkia.Tôikhôngsốngchỉđểănvàngủ,tôiphảidànhdụmtiềnvàhọchát.Tôikhôngmuốnvìviệcnàymàmãimãikhôngthểcahát.Ngaylậptức,tôingừngchơigamevàrờikhỏicănnhàđó.Nhưnglúcđó,thờitiếtmùađôngngàycàngkhắcnghiệt.Tôikhôngđủtựtinmìnhcóthểngủởtrênđường.

Cũngchínhlúcđó,tôibiếtđếnmộtnơiđượcgọilàphòngtrọchothísinhônthi.Phòngrẻnhấtchậtđếnnỗimộtmìnhtôinằmcũngđãlấpkíncănphòngnhưnggiáthuêmộtthángnhững150.000won.Tôiđiphátbáomỗithángđược200.000wonnênnếuthuêmộtphòngthìvẫncóthểxoayxởđủđểsinhhoạt.Cuốicùng,saunhiềulầntrăntrở,tôiđãthuêmộtphòng.Đólàchỗngủấmápnhấtmàtôicóthểkiếmđượcbằngchínhsốtiềnmàtôikiếmra.Vàđểkiếmthêmmộtchúttiềnsinhhoạt,tôilạiđitìmviệclàmkhác.

Làmviệcchântayởcôngtrườngxâydựnglàmộttrongsốnhữngviệcmàtôicóthểlàmmàvẫncóthểđiphátbáobuổisáng.Bởitôivẫnchỉlàmộtcậuthiếuniênnênkhôngthểkhuânvácđồnặng,cũngkhôngcótaynghềhaykỹthuậtgìđểđượctrảlươngcaonênmỗingàytôiđềuđầutắtmặttốichạyđichạylạisắpxếpvậtliệutheoyêucầucủacôngtrường.Mộtngàytôicũngkiếmđượckhoảng40.000won.Tuykhôngphảingàynàocũngcóviệcnhưngtôirấttíchcựctớivănphòngmôigiớiviệclàmvàchờđợi.Khicócôngtrườngnàođượcdựnglên,tôilạilậptứcnhậnlàm,dốchếtsứclàmviệcvànhậntiềncôngmỗingày.Nhữngngàykhôngphảilaođộngnặng,tôilạiđipháttờrơi.Đidántờrơitrêncáccâycộtđiện,phátchongườiđiđườnghoặcnhétvàohòmthưtrướccửanhà,mộtngàytôicũngkiếmđược20.000won.Mỗingàyđềuđilàmnhưthế,đếnkhivềlạiphòngtrọ,lúcnàotôicũngkhôngcònmộtchútsứclực.

Tuyphòngtrọchotôimộtchỗngủấmápnhưngvìhầunhưngàynàotôicũngxungđộtvớinhữngngườisốngởđónênphòngtrọkhôngphảilàmộtnơinghỉngơiyênbình.Đangnấumìtrongbếp,bắtgặpmộtaiđórồibịhọđánhvàođầulàchuyệnthườngxuyênxảyra.

“Bétímàsaolạikhôngbiếtchàohỏingườilớnthếhả?”

Thậtlà,cáigìmàgọilàngườilớnchứ.Tôicũngkhôngphảilàdạngcó

Page 115: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

thểnhịnkhibịaiđócoithườngvìtôichỉlàmộtđứatrẻ,lạivìtừtrướcđếnnay,tôiluônphảitựchiếnđấubảovệchínhmìnhnêntôituyệtđốikhôngbaogiờchịukhuấtphục.

“Cùnglàbỏtiềnrarồisốngởđây,tạisaotôilạiphảichào?”

Mỗilầntôinóinhưthếlàthếnàocũngxảyracãivã.Tôichưabaogiờlàngườibắtđầucuộccãivãcả.Mấyđứabằngtuổitôihaygâysựvớitôi,nóiánhmắttôigiốngcủamộtthằngănmày.Nhữngngườilớnkháccũngđộngmộtcáilàchửibớitôi.Mộtlần,trongphòngbếp,cáigãngườilớnnhưngchẳngrangườilớnkialạigâysự,đánhvàođầutôi.

“Nàythằngnhãi,màythựcsựkhôngchàoà?Cáiloạikhôngcóphéptắcnày.”

Nếucuộcđờicủatôithảmhạiđứngthứhaithìchẳngcóaiđủkhảnăngđứngthứnhấtcảnêntôicũngchẳngsợgìmàphảncônglạigã.Tôidùngcáinồiđangđịnhdùngđểnấumìđậptớitấpvàođầugã,némbátđĩarồicuốicùngxôngvàobópcổgã.Tôimuốngiếtchếtgã.Dùchỉlàgặpmặtởtrênđườngnhưngnếubịngườitagâysựtôicũngluôntìmcáchphụcthù.Tôiphẫnnộvớicáixãhộichẳnggiúpgìchotôivànhữngconngườiluôncoithườngtôi.Kýứcvềcuộcsốngởphòngtrọtrongtôichẳngcógìngoàinhữngcuộccãivãcả.Tuyđólànơiđầutiêntôidùngtiềncủamìnhđểthuêtrọnhưngnơiđócũngchỉlàmộtphầncủacáithếgiớikhắcnghiệtnàymàthôi.

Ngàyngàyđiphátbáovàlàmviệcởcôngtrườngxâydựng,sauđólạiđếntrườngtậphát,cónhữnglúctôimệtmỏitớimứcngấtxỉu.Cũngcókhiđangtậphát,trướcmắtbỗngnhiênxoaymòngmòngrồitôikhuỵuxuống.Hoặccókhiđiphátbáoxong,đangtrênđườngvềphòngtrọtôilạicứthếngãlănra.Dạogầnđây,nếuđangngồimàđộtnhiênđứngdậysẽcảmthấyhơiquásức,trướcmắttốisầm,rồitôikhônggiữđượcthăngbằngmàngãra.Tuytôirấtsợđibệnhviệnnhưngnếucứtiếptụcnhưthếnàysẽkhôngthểlàmviệckiếmtiềnđượcnêntôilấyhếtcanđảm,tìmđếnkhoanộimộtbệnhviệntrongphường.

“Cháuhaychóngmặtvàbịngất.”

Bácsỹvạchdướimắttôirakiểmtrarồilấymáuxétnghiệm,sauđónóivớitôibằngmộtkhuônmặtnghiêmtrọng.

“Thiếudinhdưỡngdothiếumáu.Cháubịthiếusắtnghiêmtrọng.”

Tuykhôngbiếtthiếumáuhaythiếudinhdưỡnglàgìnhưnghồivẫncònđibánkẹocaosutôicũnghaybịngấtxỉugiữađường,chắchẳnchínhvìnguyênnhânnày.Bácsỹbảotôinênănnhiềuđậu.Dĩnhiênlàmộtđứasốngbằngviệcnấumìănquangàyởphòngtrọnhưtôikhôngthểnàoănnhiềuđậuđược.Cânnặngtôilúcđókhoảngtrêndưới40kg.Cứnhưthếrồimộtlầnnọ,

Page 116: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

tôilạixỉuvàphảiđếnviệntruyềnnước.

Mộtlầntruyềnnướcbằngsốtiềntôilàmởcôngtrườngcảmộtngày.Nếukhôngcẩnthậnthìtấtcảtiềntôikiếmđượcrồisẽđemhếtchobệnhviệnmất.Tôicũngđãthửtìmhiểunhữngthựcphẩmgiàudinhdưỡngnhưngchúngcũngđắtchẳngkémgì.Cốgắnglắmthìthỉnhthoảnglúcnấumìtôichothêmmộtquảtrứnghoặccũngcólúcmuathêmsữauống.Đólàtấtcảnhữnggìtôicóthểlàmđược.

Cũngkhoảngthờigianđó,bêntaiphảicủatôicóvấnđề.Khôngbiếtlàdodichứngcủatainạngiaothôngngàytrướchaydothiếumáunhưngtaitôilúcngheđượclúckhông,rồibắtđầuxuấthiệnhiệntượngùtai,bêntrongtaicứliêntụccótiếngùùnhưtiếnggióthổiphátra.Nếumuốntiếptụcviệccahátthìđôitaiphảithậtnhạycảmvậymà…Dùbiếtsaunàynócóthểsẽtrởthànhmộtvấnđềnghiêmtrọngnhưngngoàiviệcđểkệthếthìtôicũngkhôngbiếtlàmthếnàokhác.Chỉhơibấttiệnmộtchút,cũngkhôngphảisẽkhiếntôingấtxỉu,màtôicũngkhôngcótiềnđểchữanênkhôngcòncáchnàokháccả.Tôithườnghaytựanủimìnhsẽkhôngcóchuyệngì,giốngnhưviệctừnhỏhầunhưchẳngbaogiờtôiđánhrăngnhưnglạichẳngcólấymộtcáirăngsâuvậy.

Dùhếtbịbệnhnàyđếnbệnhkianhưthếnhưngsaukhikếtthúcviệcphátbáo,nếukhôngcómấycôngviệclaođộngchântaythìtôilạiđếntrườngcủathầyvàluyệnhátcảngày.Saukhithầytốtnghiệpthìtôisẽkhôngthểđếntrườngđượcnữa.

Tôichưatừngnghĩxemmìnhsẽlàmgìvớiviệccahát.

Nhưngkhihát,tôicóthểquênđitấtcảmọithứ.

Tôicóthểchạytrốnkhỏihiệnthực.

Rồimộtngày,tôingheđượcmộttinvuitừthầyParkJeongSokhiđóđãtốtnghiệp.

“Sungbongà,thầykhôngđiduhọcmàđãmởmộttrungtâm.Emcómuốnđếnđógiúpthầykhông?”

Thầykhôngđiduhọcmàcùngvợmởmộttrungtâmdạynhạc.Ởđócódạychocảcácbạnchuẩnbịchokỳthinhậphọc,vừadạycảthanhnhạc,vừadạychonhữngngườihọcvìsởthích,còndạycảứngdụngâmnhạctrongthựctếnữa.Trongtôilạiđầyắphivọngsẽcóthểtiếptụchọchátởtrungtâmcủathầy.

Nhữngviệctôiphảilàmcũngkhôngnhiềulắm.Chỉcầngiúpthầygắnnhữngtấmbọtcáchâmtrônggiốngnhưcáikhayđựngtrứnglêntườngvàdọndẹpsạchsẽtrungtâmlàđược.Chỉcầnlàmmấyviệclặtvặtkhithầysửa

Page 117: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

sangtrungtâmlàgiúpthầyrồi.Tôicũngvừađiphátbáovừagiúpphânpháttờrơinữa.Trungtâmthầyinkhoảng4.000tờrơituyểnsinhnhưngmấyngườiđànemtrongtrườngmàthầygọitớilàmviệcrấtchậmchạplạinhanhmệt.Hơnnữa,tôicảmthấyhìnhảnhthầyđứngtrênđườngpháttờrơikhôngthíchhợpvớimộtngườinhưthầynênđãgiậtlấyđốngtờrơitrêntaythầyrồichạyđi.

Tôichạyđikhắpnơi,nhétvàohòmthưcủacácngôinhà,dántrêncáccâycộtđiện,rảitrêncầuthangcáctòanhà,càivàobảngthôngbáocủakhuchungcư,phátchomọingườiđilạitrênđường.Cơthểvốnđãquenvớiviệcphânphátcủatôicứvôthứcmàchuyểnđộng.Thậtthàmànóilúcđilàmthêm,thỉnhthoảngtôicũnglénđưamộtxấptờrơichomấybáchayđinhặtnhạnhgiấyvụnnhưngtờrơicủathầy,mộttrangtôicũngkhôngvứtđi.Vớisuynghĩtôivẫncóhivọngđượchọcvàluyệntậpthanhnhạc,phảicầmtờrơichạykhắpnơiphânphátnhưngđôichânbướcđivàđôitaygậptờrơi,nhétvàocáchòmthưcủatôilạirấtnhẹnhàng.Thầycũngkhentôilàlàmviệcrấttốt.

“Sungbongdạonàysốngởđâu?Vẫnởtrườnghọcbuổitốià?”

“Dạkhông,emởphòngtrọ…”

Thầysuynghĩmộtlúcrồinóivớitôi.

“Emđừngđithuêphòngtrọnữamàđếnởđâyđi.Đinào,đemđồđạccủaemvềđây.”

Ngaysauđó,tôicùngthầytớichỗphòngtrọcủatôiđểdọnđồ.Cáigãvẫnthườnghaycãilộnvớitôilạitiếptụcgâysựngaycảlúctôichuẩnbịrờiđi.

“Thằngnhãivôphéptắcgiờđiđấyhả?”

Nghethấyvậythầytrừngmắtquát.

“Cậulàai?Tạisaolạinóinhưthếvớihọctròcủatôi?Cậulạiđây!”

Thấythầycóvẻsắpvìtôimàramặtcãicọvớigãnêntôiđãngănlạinhưngtronglònglạivôcùngphấnkhởivàấmáp.“Họctròcủatôi”.KhôngcócâunóinàokhiếntôicóthêmýchínhưcâunóicủathầyParkJeongSo.Vànhưthế,tôiđếnsốngởtrungtâmcủathầy.Tôiănmìtrộntươngđencùngthầy,tắmrửaởngoàihànhlang,tậpháttrongphòngluyệnthanhvàngủtrênchiếcsôphaêmáiđặtởgóchànhlang.Dùkhôngphảilàkhônggiansốngnhưtrongmộtngôinhànhưnglầnđầutiêntôicảmthấymìnhcũngsốnggiốngnhưmộtconngười.

Page 118: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tôimuốngặpbạnbè,tôimuốntớitrường

Đồđạcbàylộnxộn,chiếcsôphađãcũ,mộtcáilòsưởibằnghơinhỏ,cáivòinướcngoàihànhlang.Nơiđólúcnàocũngcótiếngnhạcréorắt,lànơitôicóthểthoảimáicahát,nơicóngườigọitôilà“họctrò”vàthunhậntôi.Nơiđólàtrungtâmdạynhạccủathầyvàcũnglàmáiấmcủatôi.

Trungtâmcủathầybắtđầuchỉvớimấyđứatrẻtrongkhuphố.Đểtrungtâmđivàoổnđịnh,thầydốchếtsứcđểchiêumộhọcsinhvàgầnnhưởlạitrungtâm.Trừthờigianđiphátbáo,tôicũnggiúpđỡthầymộttay.Thầykhôngthạosửdụngmáyvitínhnêntôigiúpthầynhữngcôngviệcphảithựchiệntrênmáytính.Tôicũnggiúpthầydạychomấyđứahọcsinhtiểuhọcnhữnggìmàtôibiết.Tôicốgắngcẩnthậnkhôngđểvìmìnhmàxảyrabấtcứcuộccãivãnào,cốgắnghòathuậnvớinhữngngườiởtrungtâm.Thựcra,dùkhôngquácốgắngthìtôicũngdễdàngtrởnênthânthiếtvớinhữngngườimàtôigặpgỡthôngquaâmnhạc.

Bắtđầucónhữnghọcviênthânthiếtgọitôilàanh.Cứnhưvậycólẽnàotôicũngcóthểsốnghòahợpvớinhữngngườikhác,giờđâycóphảitôicũngcóthểtròchuyệncùngmọingười.Kìvọngđócùngmộtmongmuốnmãnhliệtxuấthiệntrongtôi.“Tôimuốngặpbạnbè,tôimuốntớitrường”.

“Thầy,emcómộtgiấcmơ.”

“Giấcmơ?Nóithửxemnào.”

“Emmuốnđihọccấpba.”

“Đếntrường,tạisao?”

“Emmuốnđượcmộtlầnmặcthửđồngphục.”

“Emmuốnhọctrườngnào?”

“Nếulàtrườngcấpbabìnhthườngchắcemkhôngthíchứngđược.Emmuốntheohọctrườngcấpbachuyênnghệthuậtvàhọchát.”

Thầyxoatránmộtlúc.

“Dùlàtrườngchuyênnghệthuậtthìthầyvẫnthấylonhưngmà…”

Nhưngrồisauđóthầythêmchútlựcvàogiọngnói.

Page 119: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Đượcrồi,nênlàmnhưthế.Cứthửmộtlầnxem.Nếukhôngđượcthìcũngcóainóigìđâu.”

Tôikhônghềnghĩrằngsẽkhôngđược.Ngaycảbâygiờkhimuốnlàmmộtcáigìđó,suynghĩsẽkhôngđượckhônghềxuấthiệntrongtôi.Đókhôngphảilàvìtôitựtin.Cũngcóthểlàvìtôichưatừngcókinhnghiệmthửmộtlầnđánhgiátìnhhìnhnhìnnhậnmộtviệcgìđónênmớinhưthế.Nhưngmongmuốntrởthànhbạnvớinhữngngườiđồngtranglứa,muốnkhoácthửlênmìnhbộđồngphụcđâuphảilàmộtviệckhôngthểnàocóphảikhông?

“Nếutôicũngkhoáclênmìnhbộđồngphụcthìcóphảitôicũnggiốngnhưnhữngngườikháckhông?”

Đólàlýdolớnnhấtđểhyvọngxuấthiệntrongtôi.Tôinghenóirằngphầnthinhậphọccủabannhạccụthìchấtlượngnhạccụrấtquantrọngnênmuốnvàođượcbannàythìđiềukiệngiađìnhphảikhágiảmộtchút.Nếuhaingườicótàinăngnhưnhauthìhiểnnhiênngườicónhạccụđắttiềnhơn,tốthơnsẽchiếnthắng.Nhưngvìtôithivàobanthanhnhạcnêncũngcóthểcoilàmộtmaymắnlớn.Dùkhôngcóđiềukiệnnhưngtôivẫncóthểtinvàogiọnghátcủamìnhđểthamgiacuộcthi.

Thầyvàtôingaylậptứcbắttayvàochuẩnbịchokỳthi.Thầytìmhiểugiúptôicáchthứcđểđăngkýkỳthinhậphọc.Nếumuốnthamgiakỳthithìphảiđăngkýháthaibàiđểkiểmtrathựclực.HaibàihátmàthầychọngiúptôilàhaibàiháttiếngÝ:“Sebbencrudele–Althoughcruellove”và“Nont’amopiu–Idon’tloveyouanymore”.

“Phảihiểurõđượcnỗiđaucủatìnhyêuthìmớiháttốtđượchaibàihátnày.”

Tôiliềnnhớtớingườichịđãchiataytôivàbỏtheongườiđànôngkia.Mốitìnhđầutrongnhữngngàythángsốnglangthangtrênđườngphốcủatôi.

“Vậythìcólẽemcònhiểunórõhơncảthầyđấy.”

Saumốitìnhđầuvớichị,tôicũngđãtrảiquavàilầnđaukhổvìtìnhcảm.Thầytậptrungdạychotôicáchphátthanh,phátâmvàcáchhôhấpkhiháthaibàihátnày.Đólàlầnđầutiêntôibiếttớitừdiction–cáchphátâm.Nócóthểcoilàthuậttruyềnđạt,tứclàkhihát,tùyvàovịtrínhấngiọngmạnhyếumànộidungvàýnghĩacủabàihátđượcbiểuđạtmộtcáchchínhxácmàvẫntinhtế.Nếuthầydạychotôimột,thìtôilạiđặtđếnmườicâuhỏi.Thầythấyđượcquyếttâmcủatôinêncũngdốchếtsứcđểchỉdạychotôi.Đểtheokịpnhữngđứatrẻđượchọchànhcóbàibảntừkhicònnhỏ,tôicầnphảinỗlựcgấpmười,không,phảinỗlựchơngấptrămlần.Trongphòngluyệnthanhchậtchộicủatrungtâm,mỗingàytôitậpháthơnhaitrămlầnhaibàitôichọnđểđithi.Đólàlầnđầutiêntôichiếnđấuvớiâmnhạc.

Page 120: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Gầnmộtnămtrời,tôivừađilàmthêm,vừatậphátđểchuẩnbịchokỳthi.Dùchămchỉluyệntậpnhưvậy,nhưngngàythicàngđếngần,tôilạicànglolắng.Kỹthuậtthanhnhạccủatôichỉđượcluyệntậptrongthờigianngắnhơnsovớingườikhácrấtnhiều.Càngngày,tôicànglolắngkhôngbiếtliệuvớikhảnăngcủamìnhthìcóthểthắngđượcnhữngthísinhxuấtsắcđượchọcthanhnhạctừnhỏkhácvàđỗvàotrườngchuyênnghệthuậthaykhông.Nhưngmongmuốnnhấtđịnhphảithửmộtlầnđãvựcdậytinhthầnchiếnđấucủatôi.Mấythángtrướckỳthi,tôiluônbámlấythầyvốnđãrấtbậnrộnvớicôngviệccủatrungtâm,đểxinthầydạycho.

“SungbongChoisắpphảithamgiakỳthiđểvàotrườngchuyênnghệthuật.MongmọingườihãycầunguyệnchoSungbongChoi.”

Saukhithầythôngbáovớimọingườiởnhàthờnhưvậy,têncủatôicũngđượcxướnglêntronggiờcầunguyệnchocácthísinhthamgiakỳthisắptới.Mấyvịchấpsựcòndẫntôiđiănrấtnhiềumónănbổdưỡngnữa.

“Phảiănthậtđầyđủchấtthìmớiháthayđược.SungbongChoiănnhiềuvào.”

Cuốicùng,ngàythicũngđến.Nhữngchiếcôtôđậusansátkhitôitớitrườngthi.Nhữngđứatrẻcầmnhạccụtừtrênxebướcxuống,nhữngôngbốbàmẹquầnáolàlượtđưaconmìnhtớitrườngthi.Đúngnhưtôiđãhìnhdung,rấtnhiềuđứatrẻmangkhíchấtcaosangcũngcómặtởđây.Tôicốgắngtựanủibảnthânđangthấtthểulêbướcmộtmình.

“Thìsaonào?Nếuđỗvàotrườngthìtấtcảđềusẽtrởthànhbạncủamìnhcơmà.”

Đếnphầnthicủatôi,đứngtrướcgiámkhảo,tôipháthiệnbảnthânrunđếnkhôngkiểmsoátđược.Dùtôiđãgắnghếtsứcđểbìnhtĩnhnhưngcáccâuhỏicủagiámkhảoliêntiếpđưarakhiếnviệcgiữbìnhtĩnhcàngtrởnênkhókhănhơn.

“Emđãđỗkỳthikiểmtranănglựcchưa?”

“…Dạrồi.”

“Emkhôngcóbốmẹà?”

Trêntấmchứngminhthưtôimangtheokhôngcóthôngtincủabốmẹ.Tôitrảlờicâuhỏicủagiámkhảonhưngsuýtchútnữađãbuộtmiệnghỏingượclại.Khôngcóbốmẹđâuphảilàlỗicủatôi.

“Emhátthửđi.”

Tôicốgắnghếtsứcđènéncảmgiáccăngthẳngvàhátbàihátmàmìnhđãchuẩnbị.Thanhphátratốtnhưngphầnquãngngâmcónhiềuchỗsai.Thêmvàođó,khôngbiếtcóphảivìtôingàycàngrunkhôngmàtronggiọnghát

Page 121: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

ngherõsựruncầmcập.Giốngnhưtiếngkêucủamộtconbò,giọngtôiruntớimứcnhưthểđangluyệnkỹthuậtrung.Trướckhithitôicứnghĩmìnhsẽkhôngrun,nhưngsựthậtthìthậtđángthấtvọng.

“Emrangoàiđi.”

Saukhikếtthúchaibàihát,giámkhảobảotôirangoài,mặtkhôngchútbiểucảm.Tôicũngkhôngthểnhìnramìnhhátnhưthếnàotừbiểucảmcủahọ.

Tôiphảichờhaituầnchođếnlúccôngbốkếtquả.ThầyParkJeongSocũngđộngviêntôigắngchờđợinhưngkhuônmặtthầycũngkhôngmangmộtkỳvọnglớnnào.Tổngđiểmcủakỳthinhậphọcđượctínhbằngcáchlấytổngđiểmthikiểmtranănglựctrunghọcvàđiểmphầnthinănglực.Nhưngđiểmthikiểmtranănglựccủatôichỉvừađúngđiểmđỗtốtnghiệplàsáumươiđiểmnênkhôngthểkỳvọnggìnhiều.Điềuđólạicàngkhiếntôilolắnghơn.

Cứnhưvậy,tôihồihộp,bồnchồnchờtừngngàytrôiqua.Rồibấtngờmộtngàynọ,nhữngviệctốtlànhùnùnkéođến.Thậtkhôngthểtưởngtượngđược.

ĐầutiênlàtôiđãđỗvàotrườngcấpbachuyênnghệthuậtDaejeon.Kỳthiđólấymườibangườivàtôivừavặnlàthísinhcóđiểmsốxếpthứmườiba.Cókhinàoconđườngbướcvàoxãhộicủatôiluônchỉdừngởmứcngấpnghé?Thikiểmtranănglựccũngvừavặnđỗ,kỳthinàycũngvậy.Nhưngdùsaothìtôicũngđãđỗrồi.

“Cáigì?Thậtsao?”

Khitôithôngbáotinnày,thầyParkJeongSodườngnhưkhôngthểnàotinvàotaimình.Lẽnàothầyhoàntoànkhôngnghĩtớiviệctôicóthểvượtquađượckỳthinày?Tôiphảilặpđilặplạimấylầnrằngviệctôiđỗlàhoàntoànthậtthìthầymớicườirạngrõ.

“SungbongChoicủachúngtathànhcôngrồi!”

Niềmvuithứnhấtchưaquađi,niềmvuithứhaiđãtìmtới.Đóchínhlàtôicóphòngriêng.Phảidùngtừngữgìđểmiêutảlạicảmgiácphấnkhíchcủatôikhiđónhỉ?Tôikhôngthểquênđượclúctôicùngthầyđitìmphòngchotôi.Thầytìmhiểuchỗnàychỗkia,gặpgỡchủnhà,đặttiềncọcrồilàmhợpđồngthuênhàchotôi.Tiềnđặtcọclàthầyvàmộtvịchấpsựởnhàthờcho.Cănphòngđólàmộtcănphòngbánhầm,mọisinhhoạtănngủ,vệsinhđềudiễnraởđây.Chấpsựvàcácvịquảnsựcủanhàthờmỗingườilạimangmộtmónđồtới,dầnlấpđầycănphòngtrốngkhông.Nhìnhìnhảnhđómàtráitimtôithấynặngtrĩu.Đãtừlâurồi,tôikhôngkhócnhưngtựtráitimtôilạicóphảnứng.Cuốicùng,thầyParkđemtớichotôimộtcáimáytính.

Page 122: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Sungbongà,cócáinàytốtchứ?”

Nồicủatôi,bátcủatôi,bàncủatôi,phòngcủatôi,vàgiờlàcảmáytínhcủatôi.Đâykhôngphảilàmơchứ?Ngaylậptứctôibiếtrằngđâykhôngphảimộtgiấcmơmàlàhiệnthực.Bởivìtrongcănphòngđó,tôiphảisốngcùngvớivôvànnhữngcongiánđangsốngtrongđó.Banđêmđangngủmàbậtdậymởđènsẽthấynhữngcongiánnâubóngbámđầytường.Chúngbayquabaylại,phátranhữngtiếngùù,thậmchícònrơivàomặttôihayđịnhchuivàotaitôinữa.Mỗikhitừnhàvệsinhđiralàlạicómấyconbayqua,đậpvàomặttôi.Nhưnglầnđầutiêncómộtcănphòngcủariêngmìnhnêntôikhôngbậntâmnhiềuđếnđiềuđó.

Niềmvuicuốicùnglàtintôiđãđăngkýđượcnhậntrợcấpsinhhoạtcơbảnhàngtháng.Ủybanphườnglàmchotôimộtcáithẻchứngnhậnvịthànhniênvàmởchotôimộttàikhoản.Từđó,mỗitháng,mộtkhoảntiềntrợcấplạiđềuđặnđượcchuyểnđến.Tôicóthểdùngsốtiềnđóđểđóngtiềnnhàhàngtháng.

Hơnthếnữa,vìlàngườinhậntrợcấpnêntôicònđượcnhànướchỗtrợtiềnănvàtiềnhọcphí.Nhữngvấnđềvốnluônkhiếntôiđauđầulàănvàngủbỗngđượcgiảiquyếtsạch.Tôicònđanglolắngkhôngbiếtlàmthếnàođểlotiềnhọcphí,rồihàngngàyđihọcthìphảiănbằnggì,sốngnhưthếnàothìtintứcnàytới,quảthậtvôcùngđúngthờiđiểm.Giờtôikhôngcònlàmộtđứatrẻmồcôibịbỏrơitrênđườngnữamàlàmộtngườicóthânphậnrõràng,mộthọcsinhcấpbacủanướcĐạiHànDânQuốc.Hơnthếnữa,tôilạicònđượctheohọcbộmônthanhnhạcmêhoặclòngngười.

Hơnmườinămtrời,tôisốngtrongsựtuyệtvọngtốităm,khôngbiếtđếntêncủachínhmình

Vậymàtrongmộtlúc,batiasángđãchiếurọitớitôi.

Khônggiancủariêngtôi,

Sinhhoạtphíchocuộcsốngtốithiểu,

Vàtrườnghọc.

Tôiđimuabộđồngphụcmàmìnhvẫnhằngaoướcđượcmặc.Đúnglúcđó,phíavănphòngquậnlạichotôimộtphiếumuahàngtrịgiá50.000won,nóilàhỗtrợmộtphầntiềnmuađồngphục.Từkhichàođờiđếnnay,chưabaogiờtôiđượcđimuaquầnáonênkhôngbiếtphảilàmthếnào,đànhnhờthầyđimuacùng.Đồngphụccủatrườngtôilàdạngâuphục.Khoácthửlênmìnháokhoácvàquầndàimàuchàm,dùlàquầnáomaysẵnnhưnglạivừakhítvớingườitôi.Bêntrongtôimặcmộtchiếcsơmitrắngmàmộtvịchấpsự

Page 123: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

ởnhàthờtặng.Tôidùngtiềncủamìnhđểmuamộtcáicàvạtloạithắtsẵn,chỉcầnrútdâylàđược.Vìvậytôikhôngcầnphảilolắngmìnhsẽphảithắtcàvạtnhưthếnào.Tôivẫnmặctrênngườibộđồngphụcvàtrởvềnhà.Vềđếnnhà,tôinhảyđếntrướcgươngvàngắmbộdạngmìnhtronggương.“Mìnhcũngcóngàyđượcmặcbộđồnày!”Giấcmơđượcthựchiện,đêmđótôithứctrắngđêmvìhạnhphúc.

Page 124: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Nhữngngàythángdùcóâmnhạcvẫnthậttànnhẫn

Cuốicùngngàynhậphọccũngtới.Tôimặcđồngphụcvàtớitrường.Thờitiếtvẫnlạnhnhưmọikhivậymàtronglòngtôilạithấythậtấmáp.Ởtrườngcórấtnhiềuhọcsinhnữtầmtuổitôi.Khoanhạccókhoảng90họcsinhvàchiathànhhailớp,mỗilớp45họcsinhthìsốhọcsinhnữkhoảng40người.Họcsinhchuyênthanhnhạctrongtổngsốhọcsinhkhoanhạclà13người.Trongsuốtlễnhậphọc,tôivừacăngthẳng,vừamongchờvềcuộcsốnghọcđườngđangởtrướcmắt.

Sựhồihộpchỉkéodàihếtlễnhậphọc.Cóphảivìtôiđãquátrôngđợivàoviệcđượcđếntrườngkhông?Vừabướcvàolớphọc,bầukhôngkhíởđâyđãhoàntoànkhácsovớinhữnggìtôitưởngtượng.Nhữnghọcsinhkháchoặclàđãbiếtnhautừthờitiểuhọchoặctrunghọcphổthônghoặclàcùnghọcnhạctừmộtgiáoviênnênnhanhchóngthânthiếtvớinhau.Dùtôiđãnghĩrằngmìnhcầnphảilàmquenvớinhữngngườibạnmớinhưngmộtđứaphảithikiểmtranănglựcđểlênlớpnhưtôikhôngcóchỗđểchenchânvào.Mộtvàingườithìtỏarakhíchấtcaosang,rõrànglàsinhtrưởngtrongmộtgiađìnhgiàucóvàkhôngphảitrảiquabấtcứkhókhăngì.Nhữngngườikhácnhìnthôicũngbiếtlàluôncómộtcuộcsốngyênả,hạnhphúc.Nếuđểsosánhthìchỉcómìnhtôilànhưmộtkẻngoàirìa,cốtìnhquáphậnmàbòtừdướiđáysâuđểlêntớithếgiớinày.CùnglàngườiHànQuốc,chỉkhácnhaumộtchútởhoàncảnhsốngmàtôilạicảmgiácnhưmìnhđangngồimộtmìnhởngôitrườngcủanướcngoài,ngaycảtiếngnóicũngkhôngthông.Nhữngngườimàtôicảmthấycómộtchútgìđóquenthuộcthìđềuthuộcnhómcóhoàncảnhgiađìnhthuộcdạngthiếuthốnsovớiđạiđasố.Tôicốgắngtựanủimìnhrằngcảmgiáclạclõngkiachỉlàvấnđềtrongsuynghĩcủatôimàthôi,nókhôngcóthực.Tôicốgắngđểlàmthânvớinhữnghọcsinhkhác.Nhưngnhữngngườiđãquenbiếtnhautừtrướctoànbắtcặpvớinhau,còntôithìtìmmộtngườiđểđệmđànchocũngkhó.

“Cóthểđệmđànchotôikhông?”

“Tạisaolạilàtôi?”

“Vìtôimuốnsaunàythânvớibạnhơn.”

Page 125: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Nhưngánhmắtbạnsaolạinhưthế?Rấtđángsợ.”

“Nóvốndĩnhưthế.Tôikhôngđángsợđâu.”

Tạisaochứ?Ánhmắttôirấtkỳlạsao?Tôivàonhàvệsinhvànhìnmìnhtronggương.Trongmắttôi,tôichỉthấysựdễthươngmàthôi.

Cáchnóichuyệncủatôicũnglàmộtvấnđề.Khinhữngbạnhọckhácnóiđùathìchỉcótôinghĩlàthật.Vàngượclại,nhữnglờinóithậtcủahọthìtôilạicholàđùavàcườikhì.Làdohoàncảnhsốngkhácnhausao?Tôikhôngxemtivinêntôikhônghiểunổimấytừthịnhhànhđơngiảnmàhọnóivớinhau.Cứnhưvậy,khoảngcáchgiữatôivànhữnghọcsinhkháccàngngàycàngkhórútngắn.Aiđóđẩynhẹvàtrêutôithìngaylậptứctôinhảydựnglên,“Làmtrògìthế?”,aiđóhỏitôi,“Sungbongà,bạnhọccấphaitrườngnào?”thìtôilạinói,“Điênà?”.Ýđịnhbanđầucủatôilàcốgắnghếtsứccóthể,thểhiệnsựthânthiệncủamìnhvớingườikhácnhưngcâuhỏi,“A,tạisaolàmthếnàylạikhôngđược?”,cứliêntụcxuấthiệntrongđầulàmtôicàngtrởnênbứcbốihơn.

Đếnkhi,mộtaiđónóivớitôi,“Saocứmởmồmralàlạinhưmuốngâysựthế”thìcũnglàlúcnhữngbạnhọckháctronglớpbắtđầuthấysợhãihoặcghétbỏtôi.

Cứđếngiờăntrưa,tôilạimộtmìnhđilênngọnnúiphíasautrườngvàthảmìnhvàonhữngsuynghĩviểnvông.

“Giảsửnếusaunàymìnhthânthiếtvớimộtbạngáinàođóthìlúcgặpbốmẹbạnấychắcsẽbịhọchửirủavàđuổiđánhmất.”

Nhữnghọcsinhkhácđềucóđiềukiệnsốngtốt,cólẽhọsẽkhôngthểnàodungnạpđượcmộtđứagiấuviệckhôngcóbốmẹvàtuổithậtcủamìnhlớnhơnnhữnghọcsinhkhácmàchenvàođónhưtôi.Vớinhữngđứatrẻđếnhọctạitrungtâmcủathầyhoặcnhữngngườigặptrênđường,tôicóthểthấythoảimái,nhưngbứctườnggiữatôivànhữngđứatrẻcùngtuổilạirấtlớnvàchắcchắn.Tìnhtrạngấycứtiếpdiễnđếnmứckhimộtaiđóthìthầmnóichuyệnvớinhau,tôilạinghenhữngđiềuđóthànhhọđangchửimình.“Nóphảithikiểmtranănglựcđểlênlớpđấy”,“Nóhọcchậmmộtnămđấy.Đừngđểýđếnnó”.Tôikhôngbiếtcóđúnglàhọnóivớinhaunhữngđiềuđókhôngnhưngcảmgiáchồihộpkhiđượcgặpnhữngngườibạnđồngtranglứanhanhchóngbịvỡvụn,chỉcònmộtmìnhtôibịkẹttrongcảmgiácmặccảm.

“Trườnghọccũnglàmộttrongnhữngcáimàdùcótrôngđợiđếnbaonhiêucũngkhôngđượcsao?”

Đứngmộtmìnhtrênngọnnúisautrường,tôitựlẩmbẩm.

Tôicũnggặpvấnđềvớicáctiếthọc.Ngoàinhữngchiếcghếmềmmạiở

Page 126: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

quánnetthìtôichưabaogiờtừngngồitrênmấycáighếbăngcứngđơtrongthờigiandàinhưthế.Tôicũngkhôngquenđượcvớiviệcchỉngồiyênnhìnvềphíatrước.Tôiphảihọclạitoànbộcácmônngữvăn,tiếngAnh,toánhọc,nhữngmônhọcmàtôihoàntoànkhôngđượchọcmộtcáchcẩnthậntừcơbản.Cứnhưlàcâuchuyệnthámhiểmmặttrăngvậy.Lạimộtlầnnữaphảiđốimặtvớibầukhôngkhítronglớphọcgiốngnhưtrongnhàtùmàtôitừngcảmnhậnthấykhiđithikiểmtranănglựckhiếntôivôcùngbứcbối.Nếunhưcuộcsốngtrênđườngphốlàthếgiớidùngcondaosựthậtđểđâmtôithìtrườnghọclàthếgiớidùngcondaotinhthần.

Maymắnlàởtrườngcấpbachuyênnghệthuậtvẫncónhữngkhoảngthờigianmàtôiyêuthích.Chỉcónhữnggiờhọcnhạclàhaiconmắttôiluônmởto.Giờhọcxướngâm,tôiphảitậpphátâmaaaaaaa,còntronggiờthẩmâm,tôiphảiluyệnnghevànhậnrađólàâmnào.Bêntaiphảibịđaucứongongnêntôicốgắngchỉtậptrunglắngnghebằngtaibêntrái.Bâygiờtôiđượchọcmộtcáchcụthểvềnhữngnhạcphổmàtrướcđâychỉcóthểđứngmộtbên,nhìnlénquavaingườikhác,vàgiờtôicũngcóthểtrựctiếpviếtnhạcnữa.Đólànhữngcáimànhấtđịnhtôiphảihọc.Giờlýluậnâmnhạchọcvềhòathanhvàkỹthuậtđốiâmcóhơikhómộtchút,haicáinàykhôngthểchỉdùngsựnhanhtrívàtựhọclàcóthểhọcđượcnêntronggiờtôiluôntậptrunghếtsứccóthểvàcuốicùngcũngnắmbắtđược.Còncócảgiờhợpxướngnữa.Vìđãtừngthamgiađộithánhcanêntôicũngkháquenvớiviệchợpxướngvàcũngđãhọcđượcnhiềuđiều.Tôimangtrongmìnhhivọngcuốicùngrằngnếudùngâmnhạclàmphươngtiệnthìcólẽtôisẽcóthểtrởnênthânthiếthơnvớingườikhác.

“Tôicũnghátnhạccổđiểngiốngcácbạn.”

Nhưngcáichờđợitôitronggiờdiễntấulàsựmấtmặt.

Đếnlượttôiđứngtrướcmặtcácbạnhọckhácbiểudiễn,nhữngngườitừngnóixấutôi,nhìntôivớiánhmắtsoimói.Phảiđứngháttrướcmặtnhữngđứaấy,tinhthầnbứcbốikhiếntôikhôngthểcấtcaogiọnghátđược.Thầygiáophảiquátlênvớitôi.

“Khôngnghethấygìcả.Lại.”

Tôilấylạitinhthầnvàhátlại.Lầnnày,quãngngâmđúngnhưngcaođộthìlạibịthấp.Cólẽvìtâmtrạngkhôngtốtnênnhữngâmsauđólạicàngtệ.

“Emngừngngaychotôi.Cứthếnàysẽảnhhưởngđếncácbạnkhácmất.”

Tôicảmthấyhaitaimìnhnónglênkhinghelờichêbaicủathầygiáo.TôitrởvềtrungtâmcủathầyParkJeongSovàliềumạngluyệntập.“Cứchờđấymàxem.Rồitôisẽcòngiỏihơncảmấyngười.”

Tậpluyệnrồilạitậpluyện,đếngiờdiễntấutiếptheo,tôihátbàihátmình

Page 127: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

tâmđắcnhấttrướcmọingười.Phảiđếnkhiđó,thầygiáomớigậtgùkhen.

“GiọngcủaSungbongrấttốt.Kỹthuậtrungcũngtốt.Nhưngkỹthuậtcơbảncònthiếunhiều.”

Kỹthuậtcơbản.Trongsốmườibahọcsinhchuyênthanhnhạccủaniênkhóanày,cónhữngngườicóbốmẹvốnlàcasỹthanhnhạc,cũngcónhữngngườithamgiatrongdànhợpxướngthiếunhitừcấpmộtvàhọcthanhnhạcđượcnăm,sáunămrồi.Vớimộtđứachỉđượchọcbằngcáchđứngmộtbênnhìnlénngườikhácnhưtôithìlàmsaocóthểcóđượcnềntảngcơbảnvữngnhưnhữngngườikhácđược.Cứtheologicnàythìcólẽtôisẽlàđứađứngbéttrongsốcáchọcsinhhọcthanhnhạcmất.

Chỉriêngvềâmnhạclàtôinhấtquyếtkhôngmuốnđứngbét.Tôisaymêtậphátvàcuốicùng,thànhtíchmônkỹnănghátcủatôinămmộtđứngthứ5.Saunày,cólầntôicònxếpthứ3.Trongsuốtthờigianđihọc,thànhtíchmônkỹnănghátcủatôichưabaogiờđứngcuốicùngcả.

“Cậucũngkháđấy.”

Đượccácbạnhọcnóinhưvậy,lòngtôitrànngậpniềmvui.Nhưngđếngiờhọcphụđạo,tôilạicảmnhậnrõsựcáchbiệtgiữamìnhvànhữnghọcsinhkhác.Tôikhôngcótiềnnênkhôngthểthamgialớphọcphụđạodogiáoviênthỉnhgiảngdạy.Khôngphảitrườnghọcsẽdạytấtcảnhữnggìcầnthiếtsao?Cũngkhôngcónơinàođểtôicóthểhỏi.Ngồimộtmìnhtrongphòngluyệnthanh,khôngcógiáoviên,cũngkhôngcóngườiđệmđàn,tôilạinhớtớilờithầyParkJeongSotừngnói.

“Dùlàtrườngchuyênnghệthuậtthìthầyvẫnthấylo.Vốndĩtheohọcởđótốnrấtnhiềutiền…”

Tôikhôngcótiềnđểhọcnhạc,cũngkhôngcócănbản,cáicònlạiduynhấtlàcảmgiácbảnthânthấpkémsovớingườikhác.Đúnglàgiàucànggiàumànghèolạicàngnghèo.“Vớiđiềukiệncủatôithìhátnhạccổđiểngìchứ”.Thanhnhạcbỗngtrởnênthậtxaxỉđốivớitôi.

Haibàiháttôihátlúcthinhậphọc“Althoughcruellove”và“Idon’tloveyouanymore”

Tựanhưmộtlờitiênđoán,

Âmnhạckhôngđónnhậntìnhyêucủatôimàchỉkhiếntôitứcgiận

Hệtnhưmộtngườiphụnữtànnhẫn.

Vậythìtôisẽphảidừnglạitìnhyêunàysao?

Tôicứvùngvẫytrongmặccảmvàsựtựtiđểrồicuốicùng,chúngbiến

Page 128: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

thànhnhữnghànhđộngvàsuynghĩbạolực.Hơimộttílàtôilạigâysựvớingườikhác.

“Nhìngì?”

“Đấylàcáchmộtđứanămnhấtnóichuyệnvớiđànanhà?”

“Đànanhthìsao?Mẹkiếp!”

Cứnhưthế,hoặclàtôiđánhngườikhác,hoặclàbịđánh,cuộcsốnghọcđườngcủatôingàycàngđivàobếtắc.Tôinằmvậtratrongcănphòngcủamình,nơinhữngcongiánsốngthànhtừngđàn,dùcóphunthuốccũngkhôngdiệtđược.Diệnmạocủatôicólẽcũngchẳngkhácgìchúng.Mọingườighêtởmtôi.Mấyđứanhànghèotrongtrườngthỉnhthoảngđếnnhàtôithựcracũngchỉlàtranhthủkiếmmộtnơiđểuốngrượuvàhútthuốcmàthôi.Nghĩđếnđây,tôiliềnquyếttâmnghỉhọcởtrường.TôicảmthấycólỗivớithầyParkJeongSonênkhôngbànbạcvớithầy.Thầyđãchotôiđihọc,cònthuêcảphòngchotôi,tôikhôngmuốnlàmphiềnthầyhơnnữa.

Tôitìmđếngiáoviênchủnhiệm,thậntrọngtrìnhbàynhữnglolắngcủamình.

“Vìthếnêncólẽemsẽthôihọc.”

“Ừ,cứthếđi.”

Trướccâutrảlờinhẹbângcủagiáoviênchủnhiệm,lửanóngtrongngườitôithìnhlìnhbốclên.Ngaycảgiáoviên,thayvìcốgắnghiểuconngườitôithìlạicũngcoitôilàmộtthứtồntạilạclõngtrongtrườnghọc.Cơngiậndữbùnglênnhưmộtquảbomphátnổ.Tôirakhỏiphònggiáovụvàđạpvỡcửasổgầnđó.Tiếngkínhvỡloảngxoảngcũnggiốngnhưtiếngtráitimtôiđangvỡvụn.Rồitôibỏchạykhỏitrườnghọc.

Page 129: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Sựgiúpđỡtừquỹhỗtrợtrẻem

Dẫubansơôngvốnnhỏmọn,thìsaurốtsẽnêntrọngđại(Job,8:7)

Lúctôinằmnhàphânvân,khôngđếntrường,mộtcâutrongKinhThánhmàtôingheđượcởnhàthờhiệnlêntrongđầu.Tuyrấtsáomònnhưngnólạilàthôngđiệpmàtôimuốndựavào.Tôicầunguyện,hivọngrằngcâunóiấysẽmạnhhơncảthếgiớithựctếđầybấtcông,nơingườigiàuvẫncứgiàuvàngườinghèothìngàycàngnghèonày.

Tôinhốtmìnhtrongphòng,suynghĩlạithậtkỹcàng.Nếubỏhọcgiữachừngnhưthếnàythìsốtiềntrợcấpchosinhhoạttốithiểusẽbịcắtvàtiềnthuênhàcũngsẽkhôngcòn.Bêncạnhđó,nghỉhọctứclàtôisẽphảitừbỏcảviệccahátmàmìnhyêuthích.Nhưngquaytrởlạitrườngthìtôikhôngthíchứngđượcvàcũngkhôngcótiềnđểthamgialớpnângcao.

Tôichùmchănkínđầu,suynghĩmãinhưngvẫnkhôngtìmđượcbiệnpháp.Rồiđộtnhiên,cănbệnhviêmmàngnãomãntínhtrướcđâytôitừngmắcphảilạitìmđến.Mộtcănbệnhđángghét,mỗinăm,tôilạibịnóhànhhạítnhấthailần.Nhữnglúcnhưthế,tôisốtcaotới40độ,chỉbiếtnằmtrongphòngrênhừhừtừsángđếntối.Dùtôivẫnchưachínhthứcbỏhọcmàmớichỉquyếtởtronglòngnhưnggiờthìdùcómuốntiếptụcđếntrườngtôicũngkhôngthể.Tôisốtcaođếnmứckhôngcònbiếtgìnữa,đếnkhicóthểhơicửđộngđượcmộtchútthìthầyParkJeongSongheđượctintứcvềtôivàtìmđến.

“Sungbongà,nếuemmuốncuộcsốngcủamìnhthayđổi,ítnhấtlàgiốngvớimọingườiởnhữngđiềukiệncơbảnnhấtthìphảicóđượctấmbằngtốtnghiệpcấpba.Hãycốgắngnhẫnnhịnđi.”

“Thựcsựlàemkhôngthểthíchnghiđược.”

“Nghenày,hãynhớlạixememđãmongmuốnđượcđếntrườngnhưthếnào.”

Saukhithầyrờiđi,giáoviênchủnhiệmcũngtìmtớiđểthuyếtphụctôi.Cũngcónhiềutrườnghợp,nhữngđứatrẻcógiacảnhbìnhthường,vìkhôngthểchitrảnổitiềnhọcphínênphảikhéplạigiấcmơcủamìnhnhưngtôikhôngmuốnbỏcuộc.

Page 130: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Phải,tiềnhọc,chỉcầnkiếmlàđược.

Tôigấplạicáichăn,quyếttâmbắtđầulạimộtlầnnữa.

TôitinvàocâunóitrongKinhThánhvềsựtrọngđạisaurốt.

Tôibắtđầucôngviệclàmthêmtừlúcsáugiờ,saukhigiờhọctrêntrườngkếtthúc.TôilàmviệcrửabáttạimộtcửahàngănNhậtvàgiaohàngchomộtcửahàngtiệnlợimởbanđêm.Saunày,đểkiếmnhiềutiềnhơn,tôicònlàmthêmcảviệcphânloạibưuphẩmtạimộtcôngtychuyểnphát.Bởivìtôiphảikiếmtiềnđểthamgialớphọcphụđạo.

Việcrửabátkhiếnhôngtôirấtđau,tôithườngkhôngđeogăngtayvìchúngrấtbấttiện,nhưngcũngvìthếmàhaitaytôibịphùlên.Đigiaohàngchocửahàngtiệnlợinênphảichạyđichạylạiliêntụckhiếnlòngbànchântôibịrộp.Cònởcôngtychuyểnphát,tôiphảidỡnhữnggóibưuphẩmdồndậpchuyểntớitừxeôtô,phânloạirồilạichấtlênxeđểđemđichuyểnphát.Mỗikhikếtthúccôngviệc,cảngườitôiêẩmvàlúcnàocũngcómùicaodán.Hồimớibắtđầulàm,gầnnhưgóibưuphẩmnàotôibêcũngđềulànhữnggóinặng.Saunày,khiđãquenviệcthìchỉcầnnhìnthùngđónggóilàtôicóthểđoánđượcchúngnặnghaynhẹ.

Cảđêmphảilàmthêmnhưvậynênởtrườngtôithườngxuyênbuồnngủ.Trừgiờhọcnhạc,trongnhữnggiờhọckháctôithườngxuyênngủgật.Khôngbiếtcóphảivìđâylàtrườngchuyênnghệthuậthaykhôngmàkỷluậtởtrườngchủyếulàdựavàosựtựgiáccủamỗihọcsinh.Vìvậynêncógiáoviênkhôngđểtôingủgậttronggiờhọcnhưngcũngcókhánhiềugiáoviênđểkệtôingủ.

Dùcóvấtvảthếnàothìđiểmtốtnhấtkhiđếntrườnglàtôiđượcchoăn.Vìđượchỗtrợtiềnănnêntôikhôngcầnphảilokiếmbữaănhàngngày,nhờđómàmốilocơbảnnhấtđểsinhtồncủatôiđãđượcgiảiquyết.Khilàmviệcởcôngtychuyểnpháttôicũngđượcchoănlúckhoảngbagiờsáng.Tôitrảibìacáctôngrasànnhàcủakhohàngđầybụivàănbữađêm.Đóchỉlàmộtbữađơngiảnđểlấpđầycáibụng.Tuykhônghoàntoànlàmộtbữavớiđầyđủcơmcanhnhưngđượcăncơmđãlàmộtđiềuđángđểtôibiếtơnrồi.

Côngviệcphânloạibưuphẩmkếtthúcvàokhoảngsáugiờsáng.Saukhikếtthúccôngviệc,tôivềnhà,nghỉmộtlúc,sauđótắmrửavàtớitrường.Mộtngàycủatôilúcnàocũngtheomộtkhuônmẫunhưvậy.Buổitốitôilàmthêmởhainơinênhầunhưkhôngcóthờigianngủ,vìvậymàtôithườngxuyênđihọcmuộn.Giáoviênchủnhiệmlúcnàocũngtruyhỏitôilýdovìsaotôihayđimuộnnhưngphảilàmthêmnhiềuviệcnhưvậythìmớicótiền.Phảicótiềnthìtôimớicóthểthamgialớpphụđạovàđượchướngdẫnriêng.

Page 131: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Họcphímộtbuổihọclà100.000won.Dùmộttuầnchỉhọchaibuổithôithìmộtthángcũngđãtốn800.000won,mộtconsốkhônghềnhỏmộtchútnào.Ngoàiratôicònphảitrảcảtiềnchongườiđệmđànpiano,mỗigiờlà40.000won.Đểđếnlớphọcphụđạotôiphảichitiềnđilạivàtiềncơm,vìthếtôicàngphảikiếmnhiềutiềnhơn.Lúcnàocũngvậy,đừngnóilàđủđểxoayxở,códốchếtsốtiềntôikiếmđượcravẫncứkhôngđủ.

Đểtiếtkiệmtiềnđilại,tôiđibộđếntrường.Nhữnghọcsinhkhácchỉcầnphảiđếnlớpcòntôithìvừakhôngđượcngủ,vừaphảilàmviệcnêndùcóđếnlớpcũngkhôngtiếpthuđượcđầyđủ,cứđếngiờphụđạolàtôilạirầurĩ.Tôithửtìmkiếmxemcóthểnhậnđượcsựgiúpđỡtừđâuđókhông.Sốtiềntrợcấpsinhhoạtcơbảncủatôinhậntừủybanphườngthựcsựchỉđủđểgiảiquyếtnhữngnhucầuthiếtyếunhấttrongsinhhoạt.

“Sungbongà,sốtiềntrợcấpdànhchocháuđãnhiềugấpbalầnsovớinhữngngườikhácrồi.”

Vìhọcphíđắtđỏcủatrườngchuyênnghệthuậtnênnhânviênởủybanphườngluônnóivớitôinhưvậymỗikhitôinhờhọgiúpđỡthêm.Vàmỗikhihọnóinhưvậylàtôilạichẳngthểnhờvảgìhơn.

Mộtngàykia,thầyParkJeongSoliênlạcvớitôi.

“SungbongChoià,thầyđãliênhệvớiquỹhỗtrợtrẻem,nếulàmtốtthìemcóthểnhậnđượcsựhỗtrợtừhọ.Emhãyviếtmộtbứcthư,kểvềhoàncảnhcủaemđi.”

Ngaycảthầy,mộtngườiluônbậnrộnvớicôngviệcởtrungtâmdạynhạc,cũngdốchếtsứcgiúpđỡtôinêndùkhônggiỏiviếtvănnhưngtôivẫnviếtmộtbứcthưkểlạithànhthậtcuộcsốngcủatôitừtrướcđếnnay,mongmuốncahátnhưngvìvấnđềtiềnbạcmàluôngặpkhókhăn.Cólẽthựcsựôngtrờivẫnchưaéptôitớibướcđườngcùng,phíaquỹhỗtrợtrẻemnhậnđượcbứcthưcủatôivàhọđãliênlạcngỏýmuốngặpmặttôi.NhânviênphúclợicủaquỹlàcôKimKyungEunsaukhixácminhnhữnggìtôikểlàđúngsựthật,côđãhứavớitôinhấtđịnhsẽtìmkiếmmộtnhàhảotâmgiúpđỡchotôi.

“Emđãrấtvấtvảphảikhông?Từgiờbọncôsẽgiúpem.”

ThầyParkJeongSoluônhếtlòngquantâmvàgiúpđỡtôi,đếnmứcnhữngngườiởnhàthờcòngọitôilà“đứaconngoàiýmuốncủathầy”.NếuthầyđốivớitôigiốngnhưmộtngườibốthìcôKimKyungEuncủaquỹhỗtrợtrẻemlạigiốngnhưmộtngườimẹ.Nhữngngườikháccóbốmẹcòntôilạicónhữngngườigiámhộgiốngnhưbốmẹruột.Trướcđâytôichỉbiếtbấtmãnvớicuộcđời,tôikhôngbiếtcáchbiếtơnngườikhácmàcũngkhôngbiếtphảihọcđiềuđónhưthếnào.Nhưngtừkhicónhữngconngườisẵnsàngchìađôitayragiúpđỡtôi,dầndầntôicũngcảmnhậnđượcsựbiếtơnđốivới

Page 132: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

ngườikhác.Mangtrongmìnhquyếttâmsẽsốngtốthơn,tôibiếtgiờđâytôisẽkhôngchỉcònmộtmình.

Sauđó,vớisựgiúpđỡcủaquỹhỗtrợtrẻem,nhữngtintứctốtcũngtới.Đãcóvàingườihảotâmmuốngiúpđỡtôi,ngoàiraquỹcònmuốngiúptôiđăngkýnhậntrợcấpthanhthiếuniêncóhoàncảnhkhókhănnữa.Nếuđược,ngoàisốtiềntrợcấpsinhhoạtcơbảntôisẽđượcnhậnthêmmộtkhoảntrợcấpkháctừchínhphủ,vàtôicòncóthểnhậnđượchọcbổngtừcácdoanhnghiệphoặccáchiệphộitừthiệnkhác.Nếuđượcnhưvậythìtôisẽcóthểtrangtrảiđượctiềnhọcphụđạo.Tuysốtiềnnhậnđượctừnhữngđoànthểphúclợixãhộikhôngthểgiúptôitrangtrảihếttiềnhọcthanhnhạcnhưngnếutôiđilàmthêmthìvẫncóhivọng.

Saunhiềulầnchạyđônchạyđáokhắpnơi,từủybanthànhphố,ủybanquậnđếnủybanphường,côKimKyungEuncũngđãgiúptôiđượcnhậntrợcấpdànhchothanhthiếuniêncóhoàncảnhkhókhăn.Cônóivớitôirằngtronglúcđăngkýnhậntrợcấp,việctôicóbốmẹtheonhưthôngtintrongsổhộkhẩulàvướngmắclớnnhất,ngườitanghingờtôicóbốmẹmàlạiphảiđăngkýnhậntrợcấp.Bốmẹ,nhữngngườiluônchỉlàvậtcảntrongcuộcđờitôi.Thậmchí,lúcđótôicònbiếtđượcrằngngườiđượcgọilàbốcủatôiđãtáihônvớimộtphụnữnướcngoàivàđãcócon.Biếtđượcđiềuđó,nỗitứcgiậntràolêntrongtôi.

“Côlàmơngiúpemđigặpbốcủaem.”

Tôinhờcôtìmcáchđểtôiđigặpbốmình.Lúcđó,tôikhôngthểtiếptụckìmnénmongmuốnđượcgặpôngtađểhỏi,đểchấtvấnông.Từchỗủybanphường,côKimKyungEuntìmhiểugiúptôinơibốtôisốngvàcùngtôiđitớiđó.

NơiôngsốnglàởJeollabuk-do.Suốtchặngđườngđi,tôiluôntrongtâmtrạnguuất.Nhưngsovớisựđaukhổmàtôiphảichịukhitớiđóthìsựuuấtnàychẳnglàgìcả.

Tôicùngcôlặnlộitừxatới,gọiđiệnđểyêucầugặpmặtthìôngtathẳngthừng.

“Tôikhôngmuốngặp,điđi.”

Tôikhônghềthắcmắcngườiđượcgọilàbốmìnhtrôngnhưthếnào.Tôichỉmuốnbiếtrốtcuộcthìvìsaoônglạicóthểđốixửvớitôinhưthếnhưngôngtachỉđơngiảnlàkhôngchịuxuấthiện.Rốtcuộcvẫnkhôngthểgặpmặt,trênđườngtrởvề,côKimKyungEunhỏitôi.

“Khôngsaochứ…Sungbong?”

“Emkhôngsao.”

Page 133: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tôilạnhnhạtđáp.

“Emkhôngcầnphảiquáxúcđộng…Giờmọiviệcsẽổnthôi.”

Tôikhôngbịsốc.Chỉlàmongmuốngiếtngườivàmuốnchếtcứliêntụctớiluitrongđầu.Dườngnhưbịbỏrơimộtlầnkhicònnhỏlàchưađủnêntôiphảichịubịbỏrơithêmlầnnữa.Tuytôirấtmuốnhóađiên,muốnphátramọitứcgiậntronglòngnhưngtôikhôngmuốnđểcôKimKyungEun,ngườiđãphảitrảiquađủloạivấtvảđểgiúptôiđượcnhậntrợcấpdànhchothanhthiếuniêncóhoàncảnhkhókhăn,nhìnthấybộdạngkhôngragìcủamình.Phảinhịnxuống.

Bâygiờ,tôibắtđầucóthểnhẫnnhịnrồi.

Từgiờtôilàmộtthanhniên,phảitựchịutráchnhiệmvớibảnthânmình.

Cuộcđờitôikhôngcónhữngcáinhưlàbốmẹ

Thứquantrọngtrongcuộcđờitôichỉcóâmnhạc…

Tôibắtđầuđihọcphụđạo.Mặcdùnhậntiềntrợcấpvàtiềnhỗtrợtừnhữngnhàhảotâmcũnggiúpchohoàncảnhcủatôikháhơnmộtchútnhưngvẫnrấteohẹp,đểkiếmtiềnhọcphụđạovàchitrảsinhhoạtphí,tôiphảitiếptụcđilàm.Ngườiđilàmkhôngđượcnhậntiềntrợcấptừchínhphủnhưngđểđượchọcnhiềuhơn,tôiphảicốcắnrăngchịuđựng.

Âmnhạcvàhiệnthực,dùchúngcótànnhẫnđếnthếnàothìtôivẫntiếptụcchịuđựng.Tôinhớtớilờibài“Sebbencrudele”màtôihátlúcthinhậptrườngvàxốclạitinhthần.TôinhớtớilúcmìnhhọcthuộcýnghĩacủanhữngcatừtiếngÝđểcóthểbiểuhiệnhếttìnhcảmcủabàihát.Nghĩlạithìcólẽlýdolúcđầutôibịthanhnhạcmêhoặclàbởivìthôngquaâmnhạc,tôicóthểthểhiệnnhữngđiềumàtôikhôngthểbộclộbằnglờinói.

Dùemcótànnhẫnvớitôiđếnđâu

Tôivẫnsẽluônchânthànhyêuem

Tôisẽdùngsựchântìnhđểthayđổisựtànnhẫncủaem.

Tôinhắcđinhắclạilờibàihát,tôiquyếtđịnhsẽkhôngtừbỏhivọngvềmộttươnglaimàcuốicùngtôisẽmạnhmẽvàthànhcông.

Khiđó,tôithườngluitớinhiềunhàthờtrongthànhphốDaejeon.TuyởnhàthờDaejeonmàtôiđicùngthầyParkJeongSo,mọingườiluônchămlochotôinhưngtôikhôngmuốntrởthànhgánhnặngchomọingườivàcũng

Page 134: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

muốntrởnênđộclậphơnmộtchút.Tôiquyếtđịnhthửtớinhàthờcủavịchấpsựđãgiúpđỡtôithôngquaủybanphường,vàtôicũngmuốntìmmộtnơimàkhôngkhícủanhàthờcũngnhưnhữnglờidạyởđóphùhợpvớimình.Cólẽ,từsaukhikhônggặpđượcbốvàtrởvề,nỗicôđơntrongtôitrởnênlớnhơnnêntôimuốntìmtớinơicónhữngngườiyêuthươngtôi,tôimuốnbáođápvàcảmnhậntìnhyêuđó.

Dùcótớicácnhàthờkhác,tôivẫnthamgiavàođộithánhca.ChỉcầntôinóirằngmìnhlàhọcsinhkhoathanhnhạctrườngchuyênnghệthuậtDaejeonlàhọđềunhậntôi.Nhưngdùđãthửđếnnhàthờnày,nhàthờkianhưngquảnhiênchỉcómộtmìnhthậtsựrấtvấtvả.Đitớinhiềunhàthờ,cuốicùngtôilạiquaytrởvềnhàthờDaejeonmàthầyParkJeongSotheo.

Dùlàkìvọngvàotìnhyêucủaconngườihaycủathầnlinh

Vớitôi,đóđềulàviệcchẳngdễdànggì.

Ngàymàtôicóthểđónnhậnđượctìnhyêuthựcsựsẽđếnsao?

Vớitôi,tìnhyêulàmộtcáigìđóquákhókhăn.

Page 135: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Cahát,dùcókhókhănnhưngvẫnlàconđườngtôiphảiđi

Tôiđãtừnghọcrấtnhiềugiáoviênphụđạo.Đểcóthểnhậnđượcnhữngsựchỉdạyphongphú,đểtìmđượcgiáoviênphùhợpvớimình,tôiđãtìmtớirấtnhiềulớphọcphụđạo.

“Nếuđịnhhọcthanhnhạcthìemnênbéolênmộtchút.”

Đólàcâumàtôiđượcnghenhiềunhất.Cơthểtôirấtgầygò.Tuytôikhôngchơithểthaonhưngvìluônthiếungủvàphảilàmviệcliêntụcnênhầunhưtôikhôngcócơhộiđểbéolên.

Câutôinghenhiềuthứhailàchấtgiọngtốtnhưngkỹthuậtthanhnhạccònkém.Đólàbằngchứngchoviệctôikhôngđượchọcthanhnhạccơbảnmộtcáchcẩnthận.

“Đừngchỉbắtchước,emđangkhôngbiếtcáchxửlýđúng.”

Tôicoinhữnglờinhậnxétđólàđươngnhiên.Thanhnhạckhôngchỉlàhátmộtbàihátmànólàmộtthểloạinhạccổđiểnrấttrangtrọng,vàđểhátđượcnócầnphảinhuầnnhuyễnrấtnhiềukỹthuậtcơbản.Tôiphảihọclạitừđầutấtcảkỹthuậtnhưquãng,nhịp,cáchphátâm…

“Giọnghátvànhạccụkhácnhauởchỗnào?Khácởchỗhátlàtruyềnđạtnhữngcảmxúcphongphúthôngquacatừ.”

Nhữnggiáoviênphụđạochotôicũngdạychotôirấtnhiềuthểloạivàkỹthuậthát.Cógiáoviêntậptrungsửachotôitưthếkhihát,cógiáoviêndạychotôiphânbiệtrõràngnhịpđiệukhácnhaucủatừngâmkhisửdụngkỹthuậtstaccato(hátnảyâm)vàlegato(hátliềntiếng).Tôicũngđượchọccáchhôhấpbằngviệcsửdụngáplựcvừaphảiđểmởrộngcơhoành.NhưngnhìnmộtcáchtổngthểthìđóđềulànhữngcáimàtôiđãđượchọctừthầyParkJeongSo.Mặcdùtôicảmthấyhơikhóchịukhiphảibắtđầuhọclạinhữngcáimìnhđãbiếtvớicácgiáoviênkhácnhưngđểcóthểthànhthụcnhữngkỹthuậtcơbản,tôiquyếttâmluyệntậpthậtnghiêmtúc.

Nhờnhữngbuổihọcphụđạonhưthế,tôidầnbắtđầucókỹthuậtcơbản,tôicũngdầnnhìnrõhơnthếgiớithanhnhạc.Tuynhữngbạnhọccóđiềukiện

Page 136: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

giađìnhtốtcũngđihọcphụđạonhưngtronggiờdiễntấuởtrường,nghethửhọháttôilạicảmthấyhọcũngkhôngkháhơntôilàbao.Tuyvậyđóchỉlàphánđoánchủquancủatôi.Tôinghĩrằnglýdolàvìhọkhôngphảitựkiếmtiềnđểtrảchonhữngbuổihọcphụđạocủamìnhnêncũngsẽkhôngnghiêmtúchọctậpgiốngnhưtôi.Nghĩnhưvậy,tôilạicótựtinrằngsaunàymìnhsẽgiỏihơnbọnhọvàlạicóthểtiếptụcđốidiệnvớinhữnggiờluyệntậpkhắcnghiệt.Tôivừalàmthêmvừatranhthủtậpthởtheoyêucầucủanhữnggiáoviênphụđạo.

Theohọcnhiềugiáoviênmớibiếtcónhữnggiáoviênrấttốtvàhợpvớitôi,cũngcónhữnggiáoviênkhôngphùhợp.

“Aidạyemnhưthế?Thếnàythìphảivứthếtnhữngcáiđãhọcđivàhọclạitừđầu,từcáchphátâmmớiđược.”

Nhữnglúcnhưthế,khônghiểusaotâmtrạngtôilạibựctức,cảmgiácnhưngườikhácđangcoithườngthầyParkJeongSovậy.Cógiáoviênchẳngdạytôigìmàchỉsuốtngàylahét.Bảotôithửhátnhẹnhàng,tôihátnhẹnhàngthìlạikêulàquánhẹ,bảotôihátmạnhlên,tôihátmạnhthìlạikêulàquámạnh.Cũngcógiáoviênchẳngdạygì,chỉsuốtngàykêutôikhôngbiếtcáchhôhấpcơbản.Tôicũngtừngquyếttâmtìmđếnmộtgiáosưđạihọcđểxinhọcnhưngvịgiáosưđókhôngtrựctiếpdạytôimàlạivứttôichođệtử,đồngthờilàquảnlýcủamình.Tôiđãphảivấtvảđếnthếnàođểkiếmtiềntrảhọcphí,vậymàhọkhônghiểu,cũngkhôngcóthànhýdạydỗ,nhữnglúcnhưthế,thựcsựtôicảmthấyrấtuấtứcvàtứcgiận.

Trongsốđó,cómộtgiáoviênthuộcđẳngcấpmasterđãdạytôirấtnhiềuđiều.ĐólàmộtngườirấtnổitiếngởSeoul.Làngườihùnggiọngtenorcủathếhệthanhnhạcđầutiênđã70tuổi.Nghegiọngcaocủathầymàtôicũngbấtgiácthấyrùngmình.Vớiquyếttâmsẽhọcthậtnhiềuđiềutừthầy,tôibắtxetàuđiệnlênSeoul,tìmđếnkhuchungcưcủathầy.Nhưngthầykhôngnhậnhọcsinhcấpbanhưtôilàmhọctrò.

“Độtnhiênđếnthếnày…TừDaejeonđếntậnđây,làmthếnàomàhọcđược?Khôngđược.”

“Emcóthểđếnđược.Chođếnkhithầynhậnemlàmđệtử,emsẽkhôngtrởvềDaejeon.”

Tôiquỳtrướccửacănhộchungcưcủathầychờ.Ngàyhômđó,tôiquỳcảngàythầycũngkhôngnhậntôinhưngđếnngàyhômsau,tôilạitìmđếnvàquỳtrướccửa.Cólẽthầycảmnhậnđượcsựquyếttâmcủatôinênđãnhậntôilàmđệtử.Buổihọcđầutiênvớithầyvôcùngkhắcnghiệt.

“Cóđúnglàemhọcthanhnhạckhôngvậy?Quãngkhôngđúng.Thậtkhônghiểulàmthếnàomàemđihọcđượcởtrườngchuyênnghệthuật.”

Page 137: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tuythầykhôngcònlờigìđểnóivềtôinhưngthầyvẫndạytôi.Thầytrựctiếpvừađánhpianovừahátcùngtôi.Tôicảmthấybịápđảotrướcgiọngcủathầy.Dùhọcphíkhihọccùngthầyhoàntoànởmộtmứckhácsovớinhữnggiáoviêntôiđãtừnghọcnhưngtôikhônghềcảmthấytiếc.Họcphícho10phútlà100.000wonnêntôichỉhọcthầymỗibuổi10phút.Vì10phútấymàtôiphảiđitừDaejeonlênSeoul.Tổngthờigianđilạihếtkhoảngbốntiếng.Lúcngồitrêntàu,tôitranhthủlôinhạcphổra,vừanghenhạcvừaôntậplạinhữngphầnmàthầysửachotôi.Lúcởnhà,tôixemđixemlạinhữngđoạnclipbiểudiễncủathầytrênmáytínhvàcốgắngháttheo.

Họcphụđạo,đihọcởtrường,rồilạiđilàmthêmnêntôihầunhưkhôngcóthờigianngủnhưngmỗikhinhớđếnlờithầykhenrằngquyếttâmcủatôithậtđángkhâmphục,rằngbâygiờtôiđãhiểuhơnâmnhạclàgìthìtôilạicósứcmạnhđểchịuđựngnhữngngàythángcựckhổấy.

Nhưngcứtiếptụccốépbảnthânnhưvậy,cuốicùngcũngcóchuyệnxảyra.Hômđó,sángsớm,tôiđanglàmviệcởcôngtychuyểnphát.Ngàyhômđó,nhữnggóihàngvừanặngnhưnhữngbaotảigạolạivừanhiều,tôibậnrộnlàmviệcngườiướtsũngmồhôi.Cólẽvìcơthểquámệtmỏinênvừalàmtôivừabuồnngủ.Tinhthầncũngkhôngđượctỉnhtáo.Tôiđangđứngtrênthanhxàngang,phânloạicácmónhàng.Đólànơicaonhấttrongkhochứahàng.Phíatrướctôilàrấtnhiềucácthùngcáctông.Cơthểtôicứtựcửđộngtrongkhitinhthầnđangtrạngtháibuồnngủ.Rồicuốicùng,tôingủquênmất.Tôibướchụtchânvàrơitừtrênthanhxàngangxuốngđất.Tôicảmgiácthờigiancơthểmìnhrơixuốngnhưdàira.Giâyphútchạmxuốngđất,mộtcơnđaukhủngkhiếptừđầugốiậptớivàtôiphảigàolên.

Ngaylậptứctôiđượcđưatớiphòngcấpcứu.Họnóirằngtôibịtổnthươngdâychằngchéoởđầugối.Phíabệnhviệnnóirằngthàrằnglúcrơi,tôibịgãyxươngthìcònđỡ,nhưngxươngkhôngbịgãymàkhớplạibịvặnnhưthếnàythìcònnghiêmtrọnghơn.Vàtôiphảinhậpviệnvànhậnđiềutrịhơnmộttháng.Khôngthểcửđộng,phảiởtrongbệnhviệnnêntôikhôngthểđikiếmtiền,cũngkhôngthểđihọc.Đâyrốtcuộclạilàtaihọagìnữađây.Ýchí,quyếttâmcủatôibỗngnhiênvỡvụngiốngnhưcáiđầugốibịthươngvậy.

Nằmtrêngiườngbệnh,khôngbiếtlàmgì,tôithẫnthờnhìntrầnnhà,vàrồimộtvịkháchkhôngvuivẻgì,đãlâukhônggặplạitìmtới.Đólàsựkhủnghoảngtinhthần.Tấtcảnhữngquyếttâm,nhữnglờithềvềâmnhạckhônghiểubiếnđiđâuhết,chỉcònlạinhữngsuynghĩ,nhữngcâuhỏirốtcuộctạisaotôilạimuốncahát,cứphảicốépbảnthânsốngvấtvảnhưthếnàyrốtcuộccótácdụnggì.

Tiềnviệnphícũnglàmộtvấnđề.Cónhữngmụcđượcbảohiểmdànhchongườinhậntrợcấpchitrảnênmộtphầnviệnphítôiđượcphíachínhphủhỗtrợ.Tuynhiênnhữngphầnkhôngđượcbảohiểmcũngtốnmộtkhoảnkhálớn

Page 138: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

3.800.000won.Đókhôngphảilàsốtiềnmàtôicóthểchitrảđược.Tôikhôngcótiền,chỉcónướcmổbụngbánnộitạngmớitrảđượcmàthôi.Tôicũngđãnghĩtớihaylàcứchếtđicònhơnvàleolêntầngthượngcủabệnhviệnnhưngcửalêntầngthượngbịkhóachặt.Tronglúcđó,phíabệnhviệncũngcốgắngtìmkiếmnhữngnơigiúpđỡđểmộtngườinhậntrợcấptừchínhphủnhưtôicóthểtrảđượckhoảntiềnhơnbatriệukia.Dùvậyvẫnkhôngđủ.Khôngbiếtcóphảiphíabệnhviệnthươngchohoàncảnhcủatôihaykhôngmàhọđãđưaramộtgiảipháp.

“Cậunóirằngđanghọcthanhnhạcphảikhông?Vậycậucóthểđếnhátởbuổihòanhạctừthiệndiễnravàocuốinămởbệnhviệnkhông?”

Lạicahát.Tuyhiệngiờtôikhôngcótinhthầnnhưngtôivẫntớidựvàhátởđó.Chủđềcủasựkiệnđólàhòanhạctừthiệnvìnhữngbệnhnhânkhôngmaymắn.Nhưngthậtkhôngngờ,nhờcóbuổihòanhạcđómàtôinhậnrarằngviệccahátcủamìnhcóthểmangtớisựgiúpđỡthiếtthựcchomộtaiđó.Nhữngngườitớidựbuổihòanhạchômđóthíchbàihátcủatôivàsốtiềnquyêngópđượcngàyhômđóđãđượcchuyểnchomộtcậubénghèosốngởđảobịunãoáctính.TôinghĩtớingườianhbánkẹođãgiúpđỡtôikhitôingấtđitrênđườngphốvàsựgiúpđỡvôđiềukiệncủathầyParkJeongSocùngnhữngnhânviênphúclợi.Khinhậnrarằngtôicũngcóthểgiúpđỡaiđómộtcáchthiếtthực,sựkhủnghoảngvềmặttinhthầntừlúcnhậpviệntrongtôidầndịuđi.Đólàmộttrảinghiệmthậtkỳdiệu.

VìsựkiệnhòanhạcđómàtrêntờNhậtbáoDaejeonđãcómộtbàibáovềtôi.Câuchuyệnvềtôicũngđượcpháttrênđàiphátthanh.Đầuđềcủabàibáolà“Giấcmơnghệsỹthanhnhạc,cóphảilàquáthamlam?”Từđótôinhậnđượcrấtnhiềulờikhíchlệ,độngviênvàgiúpđỡtừmọingười,họbảotôinhấtđịnhphảicốgắngvàtrởthànhnghệsỹthanhnhạc.Cóngườigửitớichotôimườicânmậtongtươi,cóngườigửitớigàrán.Cũngcóngườigửitớimộtkhoảntiềnđểtôicóthểtrangtrảiviệnphí.Cóquánhiềumậtongnêntôiđãchiachonhữngngườikhác.Đếnlúcđó,thầyParkJeongSovàcôKimKyungEun,YuHyunJungởquỹhỗtrợtrẻemliênlạctới,“Bịthươngmàtạisaolạicốgắngtựgiảiquyết?”Mọingườivừađaulòng,vừatứcgiậnnhưngtôilạithấylòngấmáp.Bởivìtôibiếtnếutôicóxảyrachuyệngìsẽcóngườiđếnbêntôi.

Raviện,tôimuốnbáođápnhữngngườiđãhỗtrợmìnhthôngquaquỹhỗtrợtrẻem.Họchỉluônchotôinênlầnnàytôicũngmuốngửitớihọmộtcáigìđó.TôitựnguyệnthamgiavàobữatiệcGiángSinhmởtạiquỹhỗtrợtrẻem.Đólàbuổigặpmặtcủanhữngnhàhảotâmcủaquỹ.Bàiháthômđócủatôikhôngđượctốtlắmnhưngnhữngnhàhảotâmnghebàihátcủatôivẫnrấtthíchthúvàhạnhphúc.

Page 139: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tôichỉbiếtnhậntừhọ

Tôitrànngậphạnhphúckhibiếtrằngâmnhạccủamìnhcóthểgửiđếnhọmộtchútbáođápdùrấtnhỏnhoi.

Nếuchotớitrướcđó,lýdotôicahátchỉđơnthuầnvìtôithích

Thìtừgiờphútnày,tôidầntinrằngcahátlàconđườngmàtôiphảiđi.

Page 140: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Ướcmơtrởthànhsinhviênđạihọcnhưbaongười

Nhữngbàibáovàtintứctrênđàiphátthanhvềtôiđượcđưara,lúccuộcđờitôiđượcmọingườibiếtđếncũnglàlúcvịtrícủatôitrongtrườnghọcthayđổi.Thậtbuồncườilànókhôngthayđổitheochiềuhướngtốtlênmàlàrơixuốngđáycùng.Nhữngđiềumàtôivẫnluôngiấudiếmgiờđềubạilộ.Suốtthờigianquatôiđãlừadốibạnbè.TôinóirằngbốmẹtôiởMĩ,làgiáosư.Tôichỉmuốnxóađikhoảngcáchgiữamìnhvớicácbạnhọc.Nhưngsựthậtrằngtôilàmộtđứatrẻbỏtrốnkhỏicônhiviện,bịbốmẹbỏrơi,làngườinhậntrợcấpvànhờnhữngưuđãicủaphúclợixãhộimớicóthểsốngquangày…tấtcảđềubịphơibày.Từlúcđó,nhữngbạnhọcvốnđãkhôngcóquanhệtốtđẹpvớitôibắtđầulườmtôinhưthểmuốntrahỏisựthật.Thỉnhthoảngtôilạinghethấynhữngtiếngthìthầmbàntánởsaulưng.

“Nólàcônhià?”,“Đúnglàđồkhoáclác”,“Thảonàonóchẳnghòanhậpvớichúngtagìcả”,“Congiáosưcáigì,đángkhinh”.

Tấmláchắntôicốsứcduytrìđểgiữthểdiệncủamìnhtrướcnhữngbạnhọckhácđãbiếnmất.Vìquáxấuhổ,tôikhôngthểtiếptụcđếntrườngđược.Tôitựthềvớimìnhsẽhoàntoàncắtđứtvớitrườnghọc.Ngheđượctinnày,thầyParkJeongSođãtìmđếnnhàtôi.

“Conngườitakhibịthươngthìtâmhồncũngtrởnênyếuđuốihơn.Hãycoiđâylàmộtlầnvấpngãvànhanhchóngvượtquanóđi.”

“Khôngphảilàmộtvấpngã.Đâylàhiệnthực.”

“Bâygiờchỉcònmộtnửachặngđườngthôi.Emđãđiđượcnửachặngđườngrồi,nửacònlạicũngcóthểvượtquađược.Chỉcầnlấyđượcbằngtốtnghiệpthôi,đượckhông?”

“Không.Giờemkhôngthểtiếptụcnữa.”

Mặcdùthầyhếtlờithuyếtphụcnhưngtôivẫncốchấp,nhấtquyếtmuốnbỏhọc.Cuốicùngthầynổigiận.

“Khôngđược,cáigìkhôngđược!Emđãtrảiquanhữnggìđểđếnđượcngàyhômnay?Đángchết,đãvậy,tựđimàlothânemđi!”

Page 141: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Lầnđầutiêntôithấythầytứcgiậnđếnvậy.Thầybỏđirồi,tronglòngtôitrànđầymặccảmtộilỗivớithầy.Khiđầutôinhưmuốnnổtungvìnhữnglolắng,mấynhânviênphúclợiởquỹhỗtrợtrẻemcũngtìmtới.

“Sungbongà,saolạithế?”

“Emchuyểntrườngkhôngđượcạ?Khôngcầnphảilàtrườngchuyênnghệthuật,trườngcấpbabìnhthườngcũngđược.”

“Côtìmhiểurồinhưngđãquáthờigianlàmthủtụcrồi.”

“Khôngcòncáchnàokhácsao?”

“Trungtâmgiáodụcthườngxuyêncũngkhôngphùhợpvớiem,cứtiếptụcđihọcởtrườngnghệthuậtkhôngđượcsao?Emphảitheođuổiâmnhạcchứ?”

A,thậtlà,âmnhạc,phảirồi,phảitheođuổichứ.Dùrấtnhiềulolắngnhưngrốtcuộcđiềulàmtôithayđổichínhlàhaichữâmnhạc.Tôiquyếttâm,bâygiờchỉcóthểtiếptụcđihọc.Tuyxấuhổnhưngmộtnửalýdolàvìtôicảmthấycólỗivớicácthầycô,mộtnửalàvìdùaicónóigìtôicũngphảitheođuổiconđườngâmnhạc.Đãquyếttâmconđườngmìnhphảiđichínhlàâmnhạcvậymàchỉvìmộtvàiviệcnhưthếnàylạidễdàngphávỡnóthìcònđángxấuhổhơn.

Quaytrởlạitrường,khoảngcáchgiữatôivànhữngngườibạncùnglớpcàngtrởnênxahơn.Tôilạiquaytrởvềnếpsốngtrướcđây,banđêmđilàmthêm,ngàyđếnlớpphụđạo.DùrấtmệtmỏivàchánngánnhưngđúngnhưlờithầyParkJeongSonói,chỉcầncốgắngchịuđựng,thờigiansẽdầntrôiđi.

Nămthứhai,thôngquaquỹhỗtrợtrẻem,tôibiếtđượccôngtyxâydựngLHđangcóchếđộchovaytiềnthuênhàtrọngóidànhchođốitượnglàthanhthiếuniêncóhoàncảnhkhókhăn.Nhờvậy,tôiđãcóđượcmộtngôinhàkhôngcònnhữngcongiánbòlổmnhổm,mộtcănnhàtrênmặtđấtcóánhnắngchiếurọivàonhà,vàtrêntấtcảlàmộtcănmàtôicóthểkhôngcònphảilolắngvềgánhnặngtiềnthuêhàngtháng.Khôngbiếtcóphảivìđượcchuyểnđếnmộtngôinhàtốthơnhẳnhaykhôngmàcơthểtôicũngpháttriểnnhanhchóng.Đểtăngcân,tôicốgắngănnhiềuhơn.Cuốinămhai,tôinặng80kg,đếnnămba,tôilêntới100kg.Khiđó,tôitinrằngcơthểphảitolớnthìâmthanhphátramớitovàdày.Quảthực,tăngcânxong,giọnghátcủatôidườngnhưcũngcólựchơn.Cùnglúcđó,ýchícủatôivềconđườngthanhnhạccũngtrởnênvữngvànghơn.

Bộđồngphụckhôngcònvừavớitôinữa.Khitôiphảithaybộđồngphụcđếnlầnthứbathìlúcđótôicũnghọcnămcuối.Mặcdùrấttiếctiềnmuaquầnáonhưngvìcơthểlớnlên,phầnđũngquầnthườngxuyênbịráchnênkhôngcáchnàokháclàphảimuamới.

Page 142: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Khoảngthángnămnămthứba,ởtrườngtôichỉcótiếthọcbuổisánghoặcmộttuầnchỉcóhaitiết,trườnggiảmbớtsốtiếthọc.Lýdolàvìkỳthiđạihọcsắptới.Tấtcảcácbạnhọckhácđềuchuẩnbịchokỳthiđạihọc.Cólẽvìbầukhôngkhíởtrườngmàtôicũngcósuynghĩmuốnhọcđạihọc.Tôikhôngchắcrằngvớiđiềukiệncủamình,tôicóthểđihọcđạihọcnhưngtôivẫnchămchỉchuẩnbịchokỳthinănglựcnhưnhữngbạnhọckhác.Tôikhôngthamkhảoýkiếncủacácgiáoviên.Tôikhôngthíchđếncảviệctươnglaisaunàycũngphảinhờđếnsựgiúpđỡcủangườigiámhộ,tôimuốntựgiảiquyếtmộtmình.

Tớikỳthiđạihọc,tôinộphồsơvàobatrường.Trongsốđó,trườngđạihọcHlàtrườngcóvịgiáosưmàtôithựcsựmuốnhọcđanggiảngdạytạiđó.Haitrườngcònlạivìngoàikỳthinănglựcra,khôngphảithithêmmônnàokhácnêntôinộp.Ngàythinănglực,tôikhôngrunvàlolắngnhưlúcthinhậphọccấpba.Lúcthinhậphọcvàotrườngcấpbachuyênnghệthuật,đólàlầnđầutiêntôiđứnghátởmộtnơiquantrọng,ảnhhưởngđếncuộcđờimìnhnêntôimớirunrẩynhưthế.Thờigianđihọcởtrườngcấpbatôithườngxuyênđứngtrênsânkhấuhátnênkỳthinănglựcvàođạihọcnày,tôicóthểbìnhtĩnhtrảiqua.

Saukhithựchiệnbàithixongtôimớibiếtlệphínhậphọcvàhọcphílàbaonhiêu.Mộtkhoảntiềnlớn,trên10triệuwon.Tôiđãnghĩkỳthiđầuvàođạihọccủanhữngtrườngnàychỉlàcấp9,cấpthấpnhấtnhưngtỉlệđiểmcủabàithinănglựcchiếmtỉtrọnglớnnênchưabiếtchừngtôicóthểđỗ.Nhưngthựctếlàdùtôicóđỗcũngkhócóthểnhậphọc.

Khôngbiếtlàvậnsốtôimaymắnhayđenđủi,trongsốbatrườngtôinộphồsơ,haitrườngtôinộpbừalạiđỗ.Khoảnhkhắcnhìnthấytênmìnhtrêntrangwebcủatrường,tôivuimừngtrongkhoảngbagiây“Oa!Phầnthinănglựcmìnhlàmtốtđấychứ!”Nhưngngaysauđó,tôilạinổigiậnvàcuốicùnglàcườigượnggạo,“Gìchứ,làmthếnàođược…mìnhlàmgìcótiền”.

10triệuwonkhôngphảilàsốtiềntôicóthểchuẩnbịđượctrongvàingày.Tôicũngkhôngcócáigìđểthếchấp,màdùcóthểgiảiquyếtvấnđềhọcphílúcnàythìtớicáckỳsau,làmthếnàotôicóthểloliệuđượcsốtiềnlớnnhưthế.Thựcsựtôikhôngđủtựtinmìnhcóthểgánhvácđược.Đilàmthìkhôngcóthờigianluyệntập,khôngluyệntậpthìkhôngthểtheođuổiconđườngâmnhạcđược,mộtvòngluẩnquẩn.KhicònhọcnhạcởtrườngđạihọccủathầyParkJeongSo,tôiđãtừngtrảiquamùivịcủatrườngđạihọcrồi.Tôicóthểtưởngtượngđượcviễncảnhởđạihọcmìnhcũngkhôngthểhòahợpvàthíchnghiđượcvớimọingười,giốngnhưởtrườngcấpba.Vìvậytôikhéplạimongướcđihọcđạihọc.

“Vớiđiềukiệncủamìnhthìhọcđạihọccáigì.Hãycứphânthắngbạibằngcahátthôi.Đằngnàothìmìnhcũngđãtrượttrườngđạihọcmàmình

Page 143: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

muốnvàonhất.”

Tôikhôngnộphọcphívàotrườngđạihọcmàtiếptụctìmnhữnglớpdạythanhnhạcđểtheohọc.Tôicũngkhôngphảilàngườibịámảnhbởivấnđềbằngcấp.

Thờigiancứthếtrôiđi,đãđếnlúctôitốtnghiệp.Tôibậnrộnvớiviệclàmthêmnênngaycảlễtốtnghiệptôicũngkhôngđếnđược.Nhìnlạiquãngthờigianởtrườngcấpba,cóthểnóilàtôiđãchịuđựngrấtgiỏi.Dùcónhiềumâuthuẫnvớibạnhọc,cũngđãvàilầnmuốnbỏhọcnhưngtôivẫnnhẫnnhịnvàtheohọcđếncùng.Ngôitrườngđầutiênvàcũnglàcuốicùngtôitheohọc.NgôitrườngđãkhiếnthầyParkJeongSovàcácnhânviênxãhộinhiềulầnlolắng,khuyênbảotôiđừngnênnghỉhọc…

Độtnhiêntôicảmthấyghétphảitrởlạixãhội.Vớinhữngbạnhọckhácthìlàrangoàixãhộinhưngvớitôithìlàquaytrởlạixãhội.Mặcdùthờigianqua,cuộcsốngcủatôigầnvớicuộcsốngcủamộtngườitạpdịchhơnlàcủamộthọcsinhnhưngnếurờikhỏinơinày,tôisẽtrởlạivớithânphậnmộtngườilangthang.Cảmgiácmìnhthuộcvềmộtnơinàođóbiếnmấtkhiếntôilạisợhãi,hệtnhưkhitôirờikhỏitrườnghọcbuổitối.

Đếngiờtôivẫngiữbộđồngphụccấpbacủamình.

Dùchỉmộtlầnduynhấtnhưngtôivẫnluônmuốngìngiữcảmgiácmìnhcónơithuộcvềấy.

Đólànơitôichánghét,nhưngcũnglànơitôinhungnhớ.

Khisắpxếplạimấybộđồngphụckíchcỡkhácnhau

Tôidườngnhưcảmnhậnđượcbảnthânmìnhđãtrưởngthành,từmộtđứatrẻthànhmộtngườilớn.

Chẳnghiểusaotôilạithấylạnhngười.

Page 144: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tìmkiếmcuộcđờicahát,hướngtớithànhphốcủahivọng

Lúcđó,tôibiếttớimộtgiáoviênphụđạothanhnhạc.Nếutrướcđâytôichỉlàchơiđùabằnggiọnghátcủamìnhthìngườiđólạitìmmọicáchđểkhiếngiọnghátcủatôidunghòavớiâmnhạc.Rấtnhiềungườinổitiếngđãtừnghọcvớivịnày.TôiphảiđitớiDaeguđểhọcnhưngtôiđãnghĩrằngnếulàthầythìthầysẽchỉraconđườngâmnhạcdànhchotôi.Saukhiđãhoàntoànkhéplạigiấcmơvềtrườngđạihọc,tôigọichothầy,giảithíchtìnhhìnhcủamình.

“Emkhôngđihọcđạihọcđược.Emđịnhcứhọcthanhnhạcthôi.”

Nhưngkhinghelờikểcủatôi,thầyngaylậptứcnói.

“Vậysao?Thầysẽchịutráchnhiệm,xuốngDaeguđi.”

Đólàmộtđềnghịkhiếntôiphảisuynghĩrấtnhiều.NếuxuốngDaeguthìtấtcảnhữnggìtôicóởDaejeonsẽbiếnmấtnhưngtôithựcsựhứngthúvớilờiđềnghịđó.Thậtsao?Nhưngchịutráchnhiệmchocuộcđờicủamộtaiđónghĩalàgì?Trongthâmtâmtôicũnghơinghingờ.Nhưngngườiđóđâuphảilàmộtkẻlừađảo,đólàngườidạynhạcchotôicơmà.Hơnnữa,tôitinrằngthầylàngườilớnnênkhôngtùytiệnnóiracâuchịutráchnhiệmnhưvậy.Đócũnglàlầnđầutiêntrongđờitôingheđượcmộtaiđónóisẽchịutráchnhiệmvớicuộcđờitôi.

Tôitrăntrởmấyđêm,rồicuốicùngxinsựtưvấntừnhânviênbênphúclợi.

“KhôngđượcđâuSungbongà.Nếunhưthếthìngôinhàdànhchongườinhậntrợcấpcũngnhưsốtiềnhỗtrợquỹdànhchoemđềumấthết.Côsẽtìmhiểuthêmđểsangnămemcóthểđihọcđạihọc.Emcứthửcốgắngthilạimộtnămthôi,nhé!”

ThầyParkJeongSođươngnhiênlàphảnđối.

“ĐộtnhiênđòiđiDaegulàsao?Khôngcókếhoạchgìmàđếnmộtnơixalạthế,emđịnhlàmgì?”

Nhưng,việctựbảnthântôicóthểtìmrađượcconđườngtươnglaicủa

Page 145: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

mìnhlạikhiếntôihứngthúhơnlànghetheolờiphảnđốicủathầycô.Giờtôiđãlàmộtngườitrưởngthành.Cuốicùng,tôiquyếtđịnhtựmìnhphảihọccáchsốngđộclập.

Tôichấtđầyhànhlývàocáitúitođùng,đixexuốngDaegu,lòngtrànngậphứngkhởi.

“MongrằngDaegusẽlàthànhphốcủahivọng!”

Nhưngthựctếvàtưởngtượngcủatôihoàntoàntráingược.

“Thầy,emđếnDaegurồi.”

“SaođếnDaegu?”

“Dạ?Emmuốntheohọcthầy…”

“Vậysao?Giờthầyđangbậnviệckhác…lúckhácchúngtahọcnhé.”

Saocóthểnhưthếnày!NgườithầyđãnóinếutôiđếnDaegusẽchịutráchnhiệmvớitôi,vậymàgiờlạiđộtnhiênkhôngthểdạytôi.ĐểđếnDaegu,tôiđãphảivaytiềncủavịchấpsựđãtừnggiúpđỡtôi,trảtiềncọcthuênhàvàmọichiphíchuyểnnhà,rắcrốitorồi.Đầutôihỗnloạnvớisuynghĩphảinhanhchóngtrảlạikhoảntiềnvàmongmuốnhọcnhạc.Thậtlàkhiếnngườitamuốnphátđiên.Chỉlàmộtcâunóivuvơ,vậymàtôilạiđếnthật.Vốndĩmọiviệcđềunhưthếsao?Tôikhôngbiếtthầybậnviệcgìnhưnglòngtôitrànđầyuấtứcvàcôđơn.

Trướchếtphảikiếmviệcvàtrảkhoảntiền,tôicũngphảiăn,phảisốngởđấtDaegunày.Tôiđitìmviệcởmộtvàinơi,cuốicùngxinvàolàmởmộtcôngxưởng.Ởmộtthànhphốxalạnêntôicũngkhônghiểurõtìnhhìnhviệclàmvàgiánhâncôngởđây.Khôngcólựachọn,phảilàmbấtcứviệcgìnêntôitìmtớimộtdoanhnghiệpđangtìmngườiđậpvàomắttôiđầutiên.Làmthửmớithấyởxưởng,giánhâncôngkhôngđượccao.Chỉlàmmộtnơithìkhôngđủtiềnnêntôilạitìmthêmmộtchỗlàmvàobanđêm.Banngày,giámộtgiờlàmlà٣.360won,cònnơitôilàmbanđêm,quá12giờ,mộtgiờlàmviệcđượctrả4.600won.Đólàgiánhâncôngcơbản.Từ9giờsángđến4giờchiều,tôilàmởcôngxưởngsảnxuấtkẹosôcôla,buổitối,tôilàmởcôngxưởngsảnxuấtchănvàruộtchăn.Tôiquyếtđịnh,vừalàmviệcởxưởngvừachờchođếnkhithầyhếtbậnrộnvàcóthờigiangặptôi.Cuộcsốngcủamộtngườitạpdịchcólẽđãănvàoxươngtủynênchưađượcmấyngày,tôiđãquenthuộcvớicôngviệc,nhưnglàmviệctạihainơivẫnthựcsựrấtvấtvả.Trởvềnhàtrongtrạngtháiphờphạc,tôinằmvậtrangủ,mởmắtralàlạiđếnlúcđilàm.Mộtngàytôiphảinấuchảyhàngtrămkhốisôcôla,ởxưởngsảnxuấtchăn,tuybôngnhẹnhưngkhidùngáplựcéplạithìkhốibônglạirấtnặng.Phảibangườimớicóthểkhênhđược.Cảđêmtôidichuyểnnhữngkhốibông,làchăn,lúcvềđếnnhà,ngườitôicũngnặngnhưnhữngkhốibôngđó

Page 146: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

vậy.

LàmviệcởDaeguđượckhoảngbốntháng,tôitừmộtđứanặng100kgtụtxuốngcòn60kg.Tôikhônghềănkiêng.Thậtđángkinhngạc,tínhramỗithángtôitụtmất10kg.Phảilàmviệcđếnmứcnhưthếnhưngsốtiềnkiếmđượclạichẳnglàbao.Tiềnkiếmđượctừhainơicộnglạikhôngrõcóđược1,5triệuwonhaykhôngnữa.Trừtiềnsinhhoạtphí,tiềnthuênhàvàtrảmộtíttiềnnợthìtôichẳngcònlạiđồngnào.Đólàmộtkhoảntiềnmàngaycảdùngđểănvàsốngcũngđãrấteohẹpchứđừngnóitớihọcthanhnhạc.

Cứthếnàythìtôikhôngthểtiếptụchọcnhạcđược.Cónêntừbỏhaykhông,nghĩnhưvậy,nướcmắttôilạimuốntràora.Tôiyêuthíchâmnhạcvàchămchỉhơnbấtcứainhưngcứnghĩtấtcảchỉcóthểđếnđượcđâythôilàtráitimtôilạiđậpthìnhthịch.Tôikhôngcònlàmộtchàngtraimơướctrởthànhmộtnghệsỹthanhnhạcnữamàchỉđơngiảnlàmộtđứalàmtạpdịch,mộtngàylaođộngchântaymườimấytiếngđồnghồđểcốgắngbươnchảicuộcsốngmàthôi.

Hỡinhữngkẻmệtmỏivàgánhnặng,hãyđếncùngta,

Tasẽchocácngươiđượcyênnghỉ.

Tacólòngnhumì,khiêmnhường;nênhãygánhlấyáchcủatavàhọctheota;

Thìlinhhồncácngươisẽđượcyênnghỉ.

Vìáchtadễchịuvàgánhtanhẹnhàng.

(Matthew11:28~30)

TôinươngtựavàonhữnglờinàycủaKinhThánhvàhàngtuầnvẫnđinhàthờnhưngkểcảChủNhật,tôicũngchỉcóthểlàmlễcầunguyệnrấtnhanhvàobuổisángrồilạiphảiđilàm.Đếnlúcnàotôicóthểnghỉngơimộtcáchthoảimái?Đếnbaogiờtâmhồntôimớiđượcnghỉngơi?

Tâmhồntrốngrỗng,suynghĩthanhnhạclàmộtthứxaxỉlạixuấthiện.Tôitựsuydiễnrằnglýdomàthầykhôngdạynhạcchotôilàvìthầymuốnthứctỉnh,muốnnóichotôibiếtmộtđứanhưtôikhôngthểnàotheođuổithanhnhạcđược.

Gánhnặngtinhthầncànglớn,mệtmỏivềsứclựccũngngàycàngtíchtụ.Côngviệcởxưởnglàmchănbôngngàycàngnhiềunêntôiphảilàmđêmnhiềuhơn.Việcnhiều,tôiphảithứcđêmđểlàm,tôilạiđilàmởnơikhácnênthểlựcthườngxuyêncạnkiệt,lúcnàotôicũngthấybuồnngủ.

“Màylàmgìthếhả?Vừangủvừalàmsao?”

Page 147: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Banđêmmàylàmgìmàgiờlạivừangủgậtvừalàmhả?”

Dùphảinghenhữngtiếngquáttháoấynhưngtôicũngkhôngthểnóirằngbuổiđêmmìnhlàmviệctạicôngxưởngkhác.Chỉcóthểnói,“Dạkhông.Xinlỗiạ”,đểhọchoqua.Cứthếnàykhôngbiếtchừngtôilạixảyratainạn,nghĩvậytôixốclạitinhthần.Cứnghĩtrướchếtphảinhanhchóngtrảnợlàtôilạinghiếnrănggắngchịu,mặcchotinhthầnvàthểxácđềumệtmỏi.Trởvềvớicơthểtàntạ,mệtmỏisaumộtngàylàmviệcởxưởng,tôisuynghĩkỹcàng.Tôicócònmuốntiếptụccaháthaykhông?Khôngcócâutrảlời.Giờtôichỉcómộtmongmuốnduynhấtđólàđượcngủmộtcáchthoảimái.

Tôidầndầnxacáchvớiâmnhạc.

Hiệnthựckhắcnghiệtkhiếntôimuốntừbỏâmnhạc

Tâmtrạngnhưbịaiđóquấtroivào.

Cứnhưthế,cuộcđờitôilàmộtchuỗingàythángvônghĩa.

Giờtôichỉcốgắngđểtrảnợ

Khôngcòngìcóthểgiúptôitiếptụctiếnlênphíatrướcnữa.

Vàolúcđó,thôngbáokiểmtrasứckhỏetừphíaCụcchỉhuyquânsựđưatới.Tôicứtưởngrằngnhữngngườilàtrẻmồcôinhưtôiđươngnhiênkhôngphảiđinghĩavụ.Nhưngkhiđikiểmtrasứckhỏethìlạinhậnđượcquyếtđịnhlàđinghĩavụcấp2.Vớitìnhtrạngsứckhỏecủatôimàlạiquyếtđịnhphảiđinghĩavụ?Tôivôcùngbấtngờtrướcthôngbáonày.HỏingườiởCụcchỉhuyquânsựmớibiếtnhữngngườikhôngthểxácđịnhđượcbốmẹdựatrênđăngkýquanhệnhânthânhoặcbốmẹmấttừtrướckhi13tuổivàkhôngcóngườinhậnnuôithìmớiđượcmiễnđinghĩavụ.Từkhinămtuổitôiđãsốnglangthangtrênđườngnêncũngthuộctrườnghợpnàynhưngvìtrêngiấytờ,tôicóbốmẹnênkhárắcrối.Chỉvìngườimẹkhônglàmhếttráchnhiệmnuôidưỡngvớimìnhmàtôiphảiđinghĩavụ,thựcsựlàquábấtcông.

Vìtôiluônnghĩrằngmìnhđươngnhiênkhôngphảiđinghĩavụnênnhữnggiấykhámbệnhhoặcgiấytờvềtìnhtrạngsứckhỏecủamìnhtôiđềukhôngmangtheo.Dichứngcủatổnthươngdâychằngchéohồicấpbalàcáichântậptễnhcùngvớiviệcphảilaođộngchântayquánửađêm,hơntấtcảlàcănbệnhvềtinhthầnkhiếntôinghingờmìnhcóthểbìnhyêntrảiquacuộcsốngtrongquânngũ.Vốndĩkhôngcónhiềungườimuốnđinghĩavụnhưngvớitôi,khiđóvừamấtđiâmnhạcvừatrongtìnhtrạngbơvơ,khôngnơinươngtựathìlệnhnhậpngũấylạicàngnặngnềhơn.

TôicứsốngvàlàmviệcnhưthếởDaegukhoảngmộtnăm.Rốtcuộc,ngườithầyđãnóisẽchịutráchnhiệmvớicuộcđờitôicũngchỉgặptôikhông

Page 148: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

quámột,hailần.Cuốicùngthìtôivẫnkhôngthểhiểuđượclýdomìnhbịchốibỏnhưthế.Nếunhưtrướcđây,tôisẽmuốntrảthùnhưnggiờ,tôiđãquámệtmỏivớihiệnthực,cũngđãhoàntoàntừbỏâmnhạcnênđãkhôngcònýchíhaysứclựcđểlàmđiềuđónữa.Thayvàođólàsựtrốngrỗngtrongtâmhồntôi.

Page 149: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tươnglaimờmịtnhưlớpsươngmùdàyđặc

Nhữngngàythángvậtvãvìđauđớntinhthầnngàycàngdàihơn,tôimuốnbỏtrốn.Vìmuốnchạytrốnnênngaycảâmnhạc,làthứtôivẫnluônnươngtựavàocũngkhôngthểthayđổitôi.Tôichỉmuốnbiếnmất.Chỉcầnkhôngphảiởđâylàđược.Đếnmộtnơikhôngcóaibiếtđếntôirồitựtửhoặcbắtđầulạitừđầu,dùthếnàothìcũngphảiđikhỏinơinày.Suynghĩđóthườngxuyênhiệnlêntrongđầutôi.

Đấtnướcnàylànơiđãruồngbỏtôi,lànơichỉđemđếnchotôinhữngnỗituyệtvọng,lànơidùcócốgắngđếnđâucũngkhôngchotôimộtcơhội.Tôimuốnrờikhỏimảnhđấtnày.Nhưngtôikhôngbiếtphảilàmthếnàođểcóđượcsốtiềnmuavémáybay.Tôimuốnmộtlầncuốicùng,nhờđếnsựgiúpđỡcủathầyParkJeongSo.

“SungbongChoià,thờigianquaemđãđiđâu?”

Giọngthầyvuimừngkhinhậnđượcliênlạccủatôi.TôikểlạinhữngviệcmìnhđãtrảiquaởDaegu,vừarụtrènhờthầygiúpđỡ.

“Thầyơi,thầycóthểchoemtiềnđểđiMĩđượckhông?”

“Nóicáigìvớvẩnthếhả?ĐiMĩ,tạisao?”

“Chỉlà,emmuốndicư…”

“Khôngđược,SungbongChoià,emđiMĩthìgiảiquyếtđượcvấnđềgì?Emcóbiếtrằngkhôngcóaisẽmởlòngđónnhậndândicưkhông?TrởlạiDaejeonđi.Đếntrungtâmcủathầyrồilạihọcnhạc.”

Thầykhuyênnhủtôimộtlúclâu.Banđầu,tronglòngtôicảmthấytổnthươngvìthầykhôngmuốnchotôivaytiềnnhưngnghethầynóitôimớibiếtnhữnglờicủathầylàđúng.MộtđứakhôngbiếttiếngAnhnhưtôiđếnđó,dùcómuốntìmcáchhọcthanhnhạccũngkhôngnóiđược.ĐếnMĩrồichếtởđấycũngkhônggiảiquyếtđượcvấnđềgì.Cáikhiếnchogiấcmơcahátcủatôikhôngthựchiệnđược,khiếntôirơivàotìnhcảnhbơvơkhôngphảilàHànQuốc.Tôicũngchánphảisuốtngàythanvãnrồi.Nghelờithầy,tôilấylạitiềncọcnhàởDaeguvàtìmmộtcănphòngnhỏởDaejeon.

Nhưngmộtlầntừbỏ,khiquaytrởlạivớiâmnhạc,tôithựcsựthấynảnlòng.Trungtâmdạynhạccủathầyđãchuyểnđếnmộttòanhàbốntầngvà

Page 150: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

chuyểnthànhmộtcôngtyđàotạonghệthuật.Mặcdùthầyđãnóirằngbấtcứlúcnàotôicũngcóthểtớivàtậphátnhưnglòngtôiđãrờixakhỏiâmnhạcrồi.

Tôiđilàmkiếmtiềnchỉđủăn.Việcmuốnlàmnayđãkhôngcònthựcsựkhiếnconngườitatrởnênvôlực.Dùsaothìtôivẫnphảitrảnợnêntôitìmnhữngcôngviệcnhưdịchvụchuyểnphátbằngxemáy,đigiaođồăn,làmphụcvụbànởquánrượuhaycôngviệctrảlươngtheongàyởcáccôngtrườngxâydựng.Cứnhưthế,tôibướcsangtuổi22.

Từkhitốtnghiệpcấpbavàkhôngtiếptụccahátđếnnayđãđượchainămrồi.Nỗiđauvềtinhthầncứtíchtụvàlớndầnđếnmứcđángsợ.Khôngthểcứtiếptụcđểmặcnhưthếnày.Từhồicònhọccấpbatôiđãđượcrấtnhiềungườikhuyênthửđitrịliệutâmlýnhưnglúcđó,vìsợánhnhìncủamọingười,chorằngtôilàmộtngườiđiênnêntôiđãcốgắngchịuđựng.Nhưngbâygiờ,tôicầnphảilàmmộtcáigìđó.

Tôiquyếttâmtìmđếnbệnhviệnnhưngởđólạixảyramộtsựviệc.Bácsỹvừanhìnmặttôiđãnóingayrằngtôichỉlàvìquámệtmỏivàhầunhưkhôngtỏraquantâmđếnbệnhnhânmộtchútnào.Cóthểlàdotôihiểunhầmnêntôicẩnthậnkểlạicâuchuyệncủamình.

“Từnhỏcháuđãnhưthếrồi…Hơimộttílàlạicósuynghĩmuốnchết.”

“Ừ,vốndĩaicũngthếcả.”

Ngườibácsỹđókhôngnghehếtcâuchuyệncủatôiđãtrảlờimộtcáchrấtbângquơ.Chỉbằngmộtcâuđơngiảnnhưthếđểchẩnbệnhchotôisao?Máunóngtrongngườitôilạitràolên.

“Vốndĩcáigìmàvốndĩ!Rốtcuộcthìôngbiếtcáigìhả?”

Tôibấtgiácgiơtaylên.Tôitátmạnhvàokhuônmặtcủabácsỹ.Mộtcái,haicái.

“Gìthếhả!Màylàmtrògìthế?”

Ngườibácsỹđóđứngbậtdậy,tránhnésựtấncôngcủatôivàgọingườiởbênngoàitới.Ngaylậptức,mấyngườihộlýnamxôngvàophòng.Họgiữchặttaychântôirồicưỡngchếlôitôirangoài.Họnémtôivàomộtcănphòngkín.Tôiđiêncuồnggàothétđểthoátranhưngtaychânbịtróichặt,khôngthểlàmgìđược.

Saukhitiêmthuốcanthần,phảibốntiếngsau,cơntứcgiậntrongtôimớidịuxuốngvàsứclựcởchântaymớimấtđi.Saucơntứcgiậnlàcảmgiácbấtlực.Tôiđangnằmrũngườitrongphòngbệnhthìcácytáđivào.Cólẽhọchorằngtôiđãbìnhtĩnhtrởlạinêncởidâytróichântaychotôi.Tôinóivớiytá.

“Tôikhôngcótiềnviệnphíđâu.”

Page 151: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Dạ?”

“Vìthếtôimuốnđikhỏiđây.Muốnvàoviệncũngphảicótiềnmà.Tôikhôngcó.”

Tôibậtdậyđịnhrangoàithìmấyngườiytálạicóýđịnhgiữtôilại.Tôinéngười,gàolên.

“Mấyngườimuốnchếtthậtđấyà?”

Nghetôihétlênhămdọa,mấyytásợhãilùilạimộtbước.Bướcrakhỏibệnhviện,câunói“Muốnchếtà?”kiacứquanhquẩntrongđầutôi.Câunóiđólàtôinóivớichínhbảnthânmình.

Dùđangbướcđinhưngtôikhôngnhìnthấyconđường.

Hoàntoànkhôngnhìnthấyconđườngphíatrước.

Chỉthấygiốngnhưmộtđámsươngmùdàyđặc,mờmịtvàtốităm.

Page 152: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Phần4Giờtôicóthểcóđượchạnhphúc

không?

Mộtbướctớithếgiới

Tôithựcsựbịrốiloạnnhâncáchsao?Haituầntrongphòngbệnhcáchly

Khácvớikhicònlàđứatrẻbịcảthếgiớibỏrơi,giờđâymộtáplựckháclạiđènặngtrênvaitôi.Đólàbâygiờtôiđãlàmộtngườitrưởngthành.Trừvócdángrachẳngcógìđổikhácvậymàtôicũnglàmộtngườitrưởngthànhrồi

Page 153: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

sao.Tôivẫnđangchìmtrongnỗithấtvọngvìđánhmấtquyếttâmtheođuổiviệccaháthaytìmmộtcôngviệcnàođó.Bịnhốttrongnỗithấtvọng,tôimuốnđitìmcănbệnhtrongtráitimmìnhthựcsựlàgì.Tạisaosựuuấttrongtôilạicứbấtngờtràolên?Tạisaotôilạiluônthấybấtanvàmuốntìmtớicáichếtnhưthếnày?Tạisaomàsựđauđớntrongtráitimcứkhôngngừngnghỉtìmđếntôi?

Tôimuốnmọingườibiếtrằngtôikhôngphảibịđiênmàtôiđangbịtổnthương.Tôilạitìmđếnmộtkhoatâmthầnkhácvàgiãibàyhoàncảnhcủamình.Tôitớivàibệnhviệnvàđượcngườitachẩnđoáncho.Liêntụcbịkhướctừvềmặttìnhcảm,phảisốngtronghoàncảnhnguyhiểmtừkhicònnhỏđãhìnhthànhmộtnỗiámảnhtrầmtrọng,chínhnỗiámảnhnàykhiếnchochứngtrầmcảmmãntính,dễtứcgiận,tháiđộthùđịch,gặpvấnđềtrongviệcđiềutiếttìnhcảm,mongmuốntựsát…vẫntiếptụcdaidẳngchotớitậnbâygiờvàđangcóxuhướngtrởnênnghiêmtrọnghơn.Trongchẩnđoáncủamỗibácsỹđềucóđôichútkhácbiệtnhưngcómộtđiểmchunglànhữngtừnhư“rốiloạnnhâncáchchốngđốixãhội”,“trầmcảmmãntính”,“rốiloạnnhâncáchranhgiới”và“trầmcảmnghiêmtrọng”luônđượcnhắctới.

Thậmchí,ởmộtbệnhviệnnàođócònchẩnđoánrằngtôilàmộtkẻ“tháinhâncách”.Vìđãtừngnghenóirằng80%thủphạmcủanhữngvụgiếtngườihàngloạtđềulànhữngkẻtháinhâncáchnêntôithậtsựbịsốc,tựbảnthântôicảmthấymìnhđanggặpnguyhiểm.Nhưngthửtìmkiếmtrênmạngmớithấynhữngngườibịtháinhâncáchhoàntoànkhácsovớinhữnggìtôibiết.Tỷlệmộtngườibịtháinhâncáchlàtộiphạmtrongmộtvụgiếtngườihàngloạtchỉlà1phần500trongtổngsốcácvụphạmtội.Hơnthếnữa,tôikhôngphảilàngườikhôngcảmnhậnđượctìnhcảmcủangườikhác.Màngượclại,tôilạirấtgiỏitrongviệcnắmbắtsuynghĩvàtìnhcảmcủaconngười.

Khibiếtmìnhvàmộtngườibịtháinhâncáchhoàntoànkhônggiốngnhau,tôimớidầnantâmvìbiếtmìnhkhôngphảilàmộtconquáivật.Nhưngrõràng,tôiluôncóvấnđềgìđóvềmặttinhthần.Tôiquyếttâmsẽđibệnhviệnnhưnglạighétphảiđilàm,tiềntrợcấpthườngxuyênbịmuộnnênlúcnàotôicũngthiếutiền.Dolỗicủanhânviênởủybanphườngmàtiềnkhôngđượcgửiđếnngườinhậntrợcấp,thếlàtôilạiphảikhổsởtìmcáchsốngquangày.

Nhữngngàythángtôikhônglàmchủđượcsựnónggiận,gâygổvớimọingườivàuốngrượucứkéodài.Bácsỹđãkhuyêntôinênnhậpviệnđếnbốnlần.Tôighétphảinhìnthấyngườikhác,cũngmuốnchấmdứtsựkhổsởcủacănbệnhmấtngủnênlạitìmtớibệnhviệnvớihivọngmìnhsẽđỡhơn.Lầnnàytôitựmìnhtìmđếnchứkhôngphảibịtróivàcưỡngchếnhốttrongphòngbệnhnhưởbệnhviệnđầutiêntôitới.Vìcầnphảicóngườigiámhộnêntôiliênlạctớinhânviênphúclợixãhộicủaủybanphườngvàhọviếtchotôi

Page 154: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

giấyxácnhận.Anhtabiếttìnhtrạngcủatôinênđãxinbệnhviệncấpchogiấyđánhgiákhảnănglaođộngvàlạiđăngkýchotôitrởthànhngườiđượcnhậntrợcấp.Đólàngườimàtôirấtbiếtơn.

Trongphòngbệnhsáungườicùngởkhôngcólấymộtcáitivi.Điệnthoạicũngphảinộpchobácsỹ,vàbịcấmgặpgỡngườikhác.Dùlàngườibìnhthườngnhưngkhiđãvàobệnhviệntâmthầncũngsẽhiểuthếnàolàbịtâmthần.Vàoviệnrồitôimớibiếtcâunóiđókhôngphảilànóiđùa.Mớichỉquamộthaingàynhưngtôiđãbuồnchánđến“phátđiên”rồi.Cảngàyởcùngvớinhữngngườicóánhmắtkỳlạvàhànhđộngdịthườngkhiếntôilosợtrongmắtmọingười,tôicũnggiốngnhưthế.

Việcquảnlýcũngrấtnghiêmngặt.Dùchỉlàbướcrakhỏiphòngbệnhthôi,ytácũngsẽđitheovàhỏiđiđâu.Tấtcảmọihànhđộngđềubịtheodõivàquảnlý.Dùsaotôicũngkhôngởtrongtrạngtháicóthểtựdođilại.Mỗilầnuốngthuốcytáđưalàcơnbuồnngủlạiậpđếnvàtôisẽngủliêntụcmấygiờliền.Nhữnglúckhôngngủthìtôilạinằmtrêngiườngvàsuynghĩmônglung.Khôngđúng,khôngphảilànhữngsuynghĩmônglungmàđúnghơnlànỗibấtankhôngdứtvàsựphẫnnộvềthếgiới.

Đếngiờđiềutrị,tôikểnhữngcâuchuyệnnàychobácsỹthìhọchỉlơđãngđáp,“Àà,Vâng”,“Àvâng”.Họchỉlặpđilặplạicâuđónhưthểnhữnglờitôinóichỉlàvớvẩnhoặctôitựtưởngtượngra.Sovớiviệctưvấnthìhọcứđưathuốcđềuđặncònkhiếntôiantâmhơn.

Mộtquytắccơbảntrongphòngbệnhbịcáchlylàphảitôntrọngngườikhác.Tuyvậy,mỗikhinghethấytiếngngườinóichuyệnphíangoài,tôilạibấtan,khôngbiếtcóphảihọđangnóixấumìnhkhông.Cảmgiácbấtanngàycàngtănglên,tôilạilaorangoài,kíchđộngmuốnđánhngườiđangnóixấumình,chínhxáclàngườimàtôinghĩrằngđangnóixấumình.

“Tôithấyrấtbấtan.Chotôithuốcuống,đượckhông?”

Khiuốngthuốcthìnỗibấtan,kíchđộngkhôngthểkiềmchếkiamớidầnlắngxuống.Nhưngcảmgiácbấtanngàycàngtrởnênnghiêmtrọng,dùcóuốngthuốcthìtâmtrạngtôicũngkhôngbìnhtĩnhlạiđược.Cảngàytôicứởtrongtrạngtháibấtan,lolắngvàrồibácsỹtới.

“Làmơnchotôithuốc.”

“Dùngthuốcđểbìnhổntâmtrạngcónhữnghạnchếcủanó.Chúngtahãycùngtìmragốcrễcủacănbệnhrồicùngtìmcáchhóagiảinónhé.”

Dùvậy,tôivẫnđứngngồikhôngyên,mộtchịytáđãnóivớitôi.

“Chúngtôicũngchỉmuốngiúpanhthôi.Đâylàmôitrườngcóthểgiúpanhchữakhỏibệnh.”

Page 155: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tôinhắmmắt,cốngủ.Nhưngcơnbuồnngủkhôngđến,còntâmtrạngcũngkhôngdịuxuốngnêntôivùngchạykhỏiphòngbệnh.Tôimớichỉchạyđếnphòngnghỉngơiđãxảyrasựcố.Mộtngườibệnhkhácđiquavàđặttayvàovaitôinhưngánhmắtvàcảmgiácbàntaychạmvàongườitôicủaanhtakhiếntâmtrạngtôicàngtrởnêntồitệ.Tôinhìnchằmchằmvàoanhtarồibắtđầulahét,chửibớixốixả.Ngaylậptứcbácsỹvàcácytáchạytới.

“AnhSungbongChoi,đừngnhưvậy,xinhãychấphànhquyđịnhcủaphòngbệnh”

Sauvụnáoloạnđấy,tôibịcáchly.Đólàcănphòngchomộtngười.Tuykhôngbịtróichân,taynhưngtâmtrạngtôivẫngiốnghệtnhưkhibịnhốtmộtmìnhtrongphòngbệnhcủakhoatâmthầnđầutiêntôitìmtới.Lạichỉmộtmìnhmình,tôinghĩ.Lúcnàocũngvậy,lạitiếptụcnhưvậy.Dùcórakhỏicănphòngcáchlynàythìmọiviệcvẫngiốngvậy.Tráitimtôicũnggiốngnhưcănphòngbệnhbịcáchlynày,dùcóởđâutôicũngkhôngthểvứtbỏsuynghĩmìnhchỉcómộtmình.

Vànày,tathườngởcùngcácngươiluônchođếntậnthế(Matthew28:20).

Nằmnghiêngnhìnvàobứctườngtrắng,tôilạinhớtớicâunóikiatrongKinhThánh.Quảthực,trongcănphòngcáchlynàyChúaJesussẽởcùngtôisao?Tôinhắmmắtlại,cốgắngcảmnhậnmộttồntạikhôngthểnhìnthấybằngmắt.Nhưngtôikhôngcảmthấycóaiđóđangởcùngmình.ChỉcóhìnhảnhnhàthờngàyChủNhậthiệnlên.Nhữngkýứcvềkhoảngthờigiantôicóthểquênđisựcôđơnkhiởcùngmọingười.Nhữngngườinắmtaytôicùngcầunguyện,nhữngngườinhìnvàomắttôivànởnụcườivớitôi,nhữngngườicùngcấttiếnghátvớitôi.

Trảiquamộtthờigian,tôivẫnngồiyêntĩnh,bácsỹmớibướcvào.

“Anhhứasẽchấphànhđúngquyđịnhcủakhuphòngbệnhchứ?”

“Vâng…”

Tôingoanngoãntrảlời.Sovớiviệcphảiởmộtmình,tôimuốnquaylạiphòngbệnhcómọingườihơn.Tuycơthểtôiđãkhôngcònbịcáchlynhưngtôivẫnchưanhìnthấyconđườngđểgiảiphóngsựcôlậptrongtráitimmình.

Tiềnviệnphítronghaituầnnhậpviệncứliêntụctăngthêm.Sốtiềntrợcấpkhôngđủđểchitrảtiềnviệnphí,tôiphảitrảthêmhơn400.000won.

“Phảiđiềutrịthêmbaolâunữamớikhỏibệnhạ?”

“Trongthờigianngắnthìkhócóthểkhỏiđược.Bệnhnàysẽcầnnhiều

Page 156: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

thờigian.”

“Rốtcuộclàbaolâu?”

“Vốndĩnhữngviệcxảyrakhianhcònnhỏđểlạinỗiámảnhquálớnnêntrongvòngvàinămtớiphảithườngxuyênđiềutrịmớiđược.Nếulàmkhôngtriệtđểcóthểsẽđểlạidichứng.”

“Dạ?”

Tuykhônghiểuchínhxácnhữngđiềuđócónghĩalàgìnhưngtôihiểuđạikháinócónghĩalàkhôngchữađược.Tiếptụcphảichitrảviệnphílàmộtgánhnặngvớitôimàtôicũngmuốnthoátkhỏinơiđó.Tôicũnglolắngcảvấnđềđinghĩavụquânsựnữa.Tuyđãnộpđơnchẩnđoánvềtìnhtrạngcủatôihiệntạivàthựchiệnkiểmtrasứckhỏelầnnữanhưngtôivẫnnhậnđượckếtquảlàphảiđinghĩavụcấp3.

Tôicóthểđinghĩavụquânsựđượckhông?Đirồi,tôicóthểlàmtốtđượckhông?Nếunhưchẩnđoánchorằngtôilàmộtkẻtháinhâncáchlàđúngthìmộtkẻnhưtôilàmthếnàocóthểcầmđượcvàokhẩusúng?Mộtkẻrốiloạnnhâncáchchốngxãhộivàbịtrầmcảmnhưtôilàmthếnàocóthểbảovệđượcđấtnước?Chỉriêngviệcgiữchotinhthầnbìnhtĩnhcũngđãlàmộtviệcquásứctôirồi.

Tuyxuấtviệnnhưngtôichẳngcógìkhácsovớitrướclúcnhậpviện.

Lúcxuấtviệnsaukhiđiềutrịcáichânbịthương,ítratôicòncóthểbướcđiđược.

Điềunàycónghĩalàcănbệnhvềtinhthầntrongtôicònnghiêmtrọnghơncáichângãyxươnghaydâychằngbịtổnthươngnhiều.

Tinhthầntôivẫnluônbấtanvàđangvỡvụnthànhtừngmảnh.

Page 157: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Mẹ,ngườidùchỉmộtlầntrướckhichếtcũngmuốngặp

Mùađônglạiđến.Mùađônglàmùamàmộtđứatừngphảingủtrênđườngnhưtôicảmthấykhốnkhónhất.Khôngchỉcơthểcảmnhậnđượccáilạnhmàkhimùađôngđến,sâuthẳmtrongtâmhồntôicũngcảmthấygiálạnh.Mùađôngtôiquyếtđịnhđigặpmẹcũngvậy.Khiđótôilạiđangluẩnquẩnvớinhữngsuynghĩlàmthếnàođểchết.Quyếttâmlaoratrướcđầumộtchiếcxeđangchạy,tôibướcrađườngnhưngrồitrongngực,mộtcảmgiáckhóchịukhónóikhônghiểutừđâuxuấthiện,níukéotôi.Đóchínhlàsựtồntạicủabốmẹ.

Vớingườikhác,nhữnglúcnhưthếnày,bốmẹsẽlàngườithúcđẩy,kéohọtiếnvềphíatrước.Ngườiđượcgọilàbốtôiđãtránhkhôngmuốngặptôi,nhưngtôivẫncònmộtngườimẹmàtôichưatừnggặpmặt.Chưabiếtchừngmẹsẽkhácvớibố.Nhưngtôicónênthửgặpkhông?Tôimuốnchấmdứtcảmgiáckhóchịunàyđểnhanhchóngtìmđếncáichết,vìvậytôimuốngặpmẹ.

“Đigặpngườilàmẹmìnhmộtlầnrồichếtvậy.”

Lầntheothôngtintronghồsơđăngkýnhânthân,tôinhậnđượcmộtđịachỉxalạ.Vớisựgiúpđỡcủavănphònghànhchính,tôitìmrađịachỉliênlạccủamẹ.

NơimẹsốnglàmộtthànhphốnhỏởChungcheong-do.Tuytôikhôngbiếtchắcmẹcócònởđịachỉđónữahaykhôngnhưngtrướctiên,cứtìmđếnnhàđã.Dùrấttòmònhưngtôilạikhôngcódũngkhíđểgõcửavàbướcvào.Tôimấtcảbuổicứđiloanhquanhgầnđó.Tâmtrạngthìmuốnđậpcửaxôngvàonhưngtaychântôilạikhôngthểdichuyển.Cuốicùng,khihaichânđãđaunhừ,tôimớilấyhếtdũngkhígọiđiệnthoại.

Trướckhimẹxuấthiện,trongđầutôihiệnlênđủloạisuynghĩ.Nếuvừanhìnthấytôi,mẹliềnkhócvàômchầmlấytôithìphảilàmthếnào?Tôicóthểômlấymẹvàcùngkhóckhông?Nếumẹxinlỗivàcầuxintôithathứ,nếumẹbảotôivềsốngcùngmẹthìtôiphảitrảlờithếnào?Nếuvừagặptôiđãkhôngnhẫnnhịnđượcmàchửixốixảthìphảilàmsao?Nếungọnlửasátýbùnglênthìtôinênlàmnhưthếnào?

Page 158: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Cuốicùngmẹcũngxuấthiệnởchỗhẹn.Cảhaichẳngnóilờinào.Vừanhìntôiliềnnhậnrangayđólàmẹmình.Đólàngườicóđôimắtgiốngtôi.Mẹhấtcằm.Dườngnhưrahiệuchotôilênxe.Tôingồilênxevànhìnmộtlượtnộithấtcủachiếcxesangtrọng.Mẹlàngườicóđịavịsao?Nếukhôngphảivậythìlàmsaomẹcóthểngồimộtchiếcxetốtnhưthếnày(saunàytôimớibiếtđólàmộtchiếcBenz).Lúcngồitrênxe,tôichỉnghĩmãivềđiềuđó.

Suốtquãngđườngngồitrênxe,tôikhôngnóimộtcâunào.Mẹcũngkhôngnóichuyệnvớitôi.Thờigianngồitrênxekhônglâulắmnhưngsựimlặngnặngnềtrongxekhiếntôicảmgiácnhưmộttiếngđồnghồđãtrôiqua.Nhìnquakhóemắt,ấntượngvềmẹtrongtôilàsựmạnhmẽ.Sovớitừcứngcỏithìmẹchỉđơngiảnlàmộtngườimạnhmẽ.

Phảitớikhivàoquántràvàngồiđốidiệnvớitôi,mẹmớimởmiệng.

“Saolạiđến?”

Khôngtưởngtượngđượccâuđầutiênmẹnóivớitôilạilàcâunày,tronggiâyláttôikhôngbiếtphảinóigì.Mẹlạinóitiếp.

“Màygiốnghệtlãoấy.”

Khinóicâuấy,trongmắtmẹtrànđầysựbựctức.Tôicũngkhôngmongướcmẹsẽnhìntôivớimộtánhmắtấmáp.Nhưngánhmắtđầybựctứcđólàsao.Tôilàmravẻkhôngquantâm,nhìnthẳngvàomẹ.Tôicốgắngkhôngđểcảmxúclẫntronggiọngnóicủamình.

“Bốtrôngnhưthếnào?”

Mẹlôiramộttấmảnhvàđưachotôi.Trongảnhlàhìnhmộtngườiđànôngtrẻtuổi,mặtmũisángsủađangcười.Mộtngườihoàntoànchẳnggiốngtôimộtchútnào.Tôivừanhìntấmảnhvừanghihoặcnói.

“Khônggiốngchútnàocả.”

“Cảcáicungcáchănnóicũnggiốnghệt.”

Tôichưatừnggặpngườiđànôngđượcgọilàbốấy.Tôigiốngcáingườimàtôichưatừnggặpmộtlầnấyởchỗnào?Câuđầutiênngườiđãbỏrơitôi20nămtrướcnóichỉlàsaolạiđếnvàmỉamaitôigiốngngườiđànôngkia.Tôichẳnglàmgìsaicả.Cảviệctìmđếnmẹhaygiốngbốđềukhôngphảilỗicủatôi.Tôiđứngbậtdậy.Rakhỏiquántrà,tôiquaylạinhìnlầncuối.Nhưngmẹvẫnngồiyênởchỗđó,khônggọitôilại,cũngkhôngđuổitheo.Thờigiantôingồicùngmẹkhôngquá20phút.

Gặpmẹxong,nhìnvàotúitôithấycòn30.000won.Đólàsốtiềntrợcấptôinhậnđược.

“Tiêuhếtchỗtiềnnàyrồichếtvậy.”

Page 159: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Lầnnàycólẽtôithựcsựcóthểchếtđượcrồi.Tôibướcđivôđịnh.Cứđimãirồiđếnmộtlúc,biểnxuấthiệntrướcmặt.Khôngcónơinàođểtôitiêutiềncả.Tôilạilêbướcvềphíanộithành.Lúcnàytôilạinghĩđằngnàocũngchếtthìtiêuhếttiềnrồimớichếtcóýnghĩagìchứ.Tôileolêntầngthượngmộttòanhà.Đứngtrêntầngthượng,tôinhìnxuốngphíadướiqualancan.Độtnhiênmấyngườibảovệtòanhàđuổitớivàtómlấytôi.

“Cậulàai?Địnhlàmtrògìởđâyhả?”

Tôibịmấyngườibảovệgiữchặttayvàlôiđi.Tôilạithửtìmcáchkhác.Tôilaorađườngnhưngmấychiếcôtô,hoặclàphanhgấp,hoặclàtránhtôi.Rồihọbắtđầumắngchửitôi.Tôighévàomộtquántrọ.Khôngbiếtcóphảivìvừanghenhữnglờichửibớicủamấyngườiláixehaykhôngmàtôilạinhớtớicáilạnhcủamùađôngtrênđườngphốvàtừngngười,từngngườitừngđốixửđộcácvớitôi.Tôilôicondaotrongtúiquầnra.Lúclôicondaora,hàngloạtnhữngsuynghĩcũnglướtquatrongđầutôi.Tronggiâyphútthựcsựmuốnchết,ngườitathườngkhôngsuynghĩbấtcứđiềugìcả.Nhưngtôithìkhác.Tạisaotôilạisuynghĩđếnnhiềuthứnhưvậy?Làdotácdụngcủathuốckhiếntôilưỡnglựkhiquyếtđịnhtìmđếncáichếtsao?Tácdụngđấysẽkéodàiđếnkhinào?

Trongcănphòngtrọởmộtthànhphốxalạ,tôikhôngthểvứtbỏtấtcảsuynghĩvàchếtđược.Cómộtsợidâyrấtnhỏlàlýdoníugiữtôivớisựsống.Nhưngsợidâyấykhôngsángsủacũngkhôngtrànđầyhivọng.

Mộtngàytrongrấtnhiềungàytôichỉnghĩvềcáichếtởthànhphốxalạnày,thầyParkJeongSogọiđiệntới.

“Sungbongà,emcómuốnthửháttrêntivikhông?NhânviênbênquanhệcôngchúngcủachươngtrìnhKorea’sGotTalentcótớiliênhệ,thầythấynórấtphùhợpvớiem.”

“Thầythamgiathìhợphơnạ.”

Nóixongtôiliềndậpmáy.Cáigìmàtivi.Mộtkẻchỉbiếtthumìnhlạivànghĩđếncáichếtnhưtôilàmsaolạicóthểxuấthiệntrêntivivàháttrướcđámđông.Thầylạitiếptụcgọitới.

“Cáithằngnhócnày,aidạyemdậpmáynhưthếhả?Chưabiếtchừngđâylàcơhộitốt.Emthửđi.”

“Emkhôngthích.Giờemkhôngcótâmtrạngđểlàmmấycáitròđấy.”

“Đừngcócãi.Nghetheolờithầy,thửmộtlầnkhôngđượcsao?”

“Thầyđừngnóinhữnglờivôlýnhưthếnữa.Emđãkhôngluyệntậpgầnhainămnayrồi.Đếnbữacơmhàngngàycònkhôngđủthìháthògì…”

“Emchẳngcógìđểmấtcảmà.Cũngkhôngcólệphíđăngký.Nếuđược

Page 160: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

giảinhấtthìsẽđượctiềnthưởng300triệuwon,cómấtmátgìđâu.”

“Emkhôngthamgia.Khôngthểnàoemđượcgiảinhất,chỉtốnthờigianthôi.”

Mộtlúclâusaukhikếtthúccuộcnóichuyện,tôicứnghĩmãivàcảmthấycólỗivớithầy.Mỗikhinghĩđếnthầylàtôilạiyếulòng.Thầyđãthunhậnmộtđứatrẻbịbốmẹbỏrơinhưtôi,dạychotôithanhnhạc,đưatôiđếnvớinhàthờ.

“Embiếtrồi.Emsẽthử.”

TôigọibáochothầymìnhsẽthửthamgiarồibắtxebuýtvềDaejeon.Tôicũngkhôngthíchtivi.Trêntivi,conngườitayêuthương,thathứvàvỗvềlẫnnhau.Tấtcảnhữngđiềuxuấthiệntrêntivigiốngnhưmộtthếgiớixavờimàtôikhôngthểnàochạmtới.Vậymàbâygiờtôilạicóýđịnhxuấthiệntrênmànhìnhtiviấy.Ngồitrênxetôimiênmansuynghĩ,dùkhôngcóconđườngnàođểđi,dùkhôngphảilàconđườngcủamìnhnhưngvẫnsẽcóconđườngmìnhcóthểthửbướcđi.

Vớiquyếttâmtolớn,tôiquaytrởlạiDaejeon,lúcnàythầyParkJeongSođangrấtbậnrộnvớimộtviệckhác.Đólàkếhoạchthựchiện“Phraseconcert”củathầy.

“Thầylàmgìthếạ?”

“SungbongChoià,chúngtacónướcđểuốngthoảimáinhưngcónhữngđứatrẻởchâuPhiđếnnướccũngkhôngcóđểmàuống.Chúngtaphảigiúpđỡnhữngconngườikhókhănđóchứ,cóđúngkhông?ChúngtasẽdùngtiềnquyêngóptrongbuổihòanhạcđểmuanướcchonhữngđứatrẻchâuPhiđó,emthấysao?”

Vớimộtngườibịtrầmcảmvàmắcchứngrốiloạnnhâncáchranhgiớinhưtôithìđóchẳngkhácgìnhữnglờinóivônghĩa.Trongsốnhữngngườitôibiếtthìtôichínhlàngườikhókhănnhất.Nhữngđứatrẻđókhôngcónướcđểuốngnhưngtâmhồnchúngcũngsẽkhôngtămtốivàhoangphếnhưtâmhồntôi.Tôikhôngrảnhrỗivàdưdậtđểlolắngchomộtaikhác.Tâmhồntôicũngkhôngđủrộnglớnđểtìmhiểunỗibấthạnhcủangườikhác.Chỉchămlochobảnthântôiđãđủkhiếntôimệtmỏirồi.

Tuyvậytôivẫnthamgiachuẩnbịchobuổihòanhạc.Bởivìđólàviệcthầylàm.

“Sungbongchịutráchnhiệmphầnánhsángnhé.”

Tôiđượcgiaonhiệmvụchiếuđènvàonhữngngườiđứngởtrungtâmsânkhấu.Khôngphảitrênsânkhấumàvịtrídướisânkhấucólẽmớilàvịtríthíchhợpđốivớitôi.Bỏcahátđãlâu,giờtôikhôngcótựtinđểhátlại.Thầy

Page 161: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

cũngcóvẻkhôngcóýđịnhbảotôihát.

Nơitổchứcbuổihòanhạclàmộtnhàthờnhỏ.Nhữngngườihoạtđộngtronglĩnhvựcâmnhạccócùngchíhướngvớithầycùnggópsứcđểmangđếnnhữngmàntrìnhdiễnđầycảmđộng.Khichiếuánhđènvàonhữngconngườiđangbiểudiễntrênsânkhấu,tôihiểurarằnghọkhôngmongđợibấtcứđiềugì,chỉmuốndùngkhảnăngcủamìnhđểđónggópchoxãhội.Tráitimtôihơidaođộngkhisosánhnhữngđiềuhọlàmvớivịtrícủamình.Tôiđãnghĩrằngmìnhquábấthạnhđểlàmmộtđiềugìđóchongườikhác.Nhưngnếutôicóthểđứngtrênsânkhấugiốnghọ,nếuviệctôilàmvìngườikháccũngchínhlàviệctôilàmchobảnthânmìnhthì…

Khibuổibiểudiễngầnkếtthúc,trongbầukhôngkhíhàohứngcủakhánthínhgiả,thầybướclênsânkhấu.Thầycầmmicrovàkểmộtcâuchuyệnmàtôikhôngthểngờtới.

“Thưaquývị,phíasautôicómộtcậubéđượcgiaonhiệmvụchiếusáng.Cậuấyphảitrảiquamộtcuộcsốngđầykhónhọc,khôngnhàcửa,phảilangthangtrênđườngphốtừkhicònrấtnhỏ.Mỗilầnnhìncậuấytôilạinghĩbảnthâncũngnhưgiađìnhmìnhđangcómộtcuộcsốngquáyênấm.Cóphảimìnhđangquáíchkỷchăng?Tôimuốnnóirằng,tronglúcchúngtađangsốnghạnhphúcvớigiađìnhcủamìnhthìởngoàikiacóaiđóđangbịxalánh,bịruồngbỏ.”

Tôikhônghiểuvìsaothầylạikểcâuchuyệnvềtôichomọingười.Tôikhôngmuốnmọingườibiếtđếnquákhứcủamình.Hơnaihết,thầycũnghiểutâmtìnhnàycủatôi.Nhưngkhinghecâuchuyệncủathầy,mọingườitrongkhánphòngđộtnhiênnínthởvàbầukhôngkhíbỗngtrầmxuống.Câutiếptheocủathầycànglàmtôibấtngờhơn.

“SungbongChoià,emxuốngđâyhátmộtbàiđi.”

Nhưngtôikhôngchuẩnbịbàihátnàocả.Bàihátđầutiênhiệnlêntrongđầutôichỉcóbàitôivẫnhayhátởnhàthờ,“ThegraceofGod”.Tôinhắmhátđạibàihátấy,vậymàmọingườilạivỗtaytánthưởngbàihátcủatôinhiềuhơncảphầnbiểudiễncủanhữngnghệsỹthanhnhạckhác.Trongtiếngvỗtayvàhoanhô,tôingâyra,nhìnmọingườidướikhánđài.Tôicảmthấynghẹnlạitrongtim.Cănbệnhtrongtráitimtôinhưdịulạivàbịvùisâuxuốngđáy.Mộtcảmgiáckỳdiệulầnđầutiêntôitrảiqua.

Đâycóphảilàloạithuốctốthơnbấtkỳloạithuốcnàotôiđãtừnguống.

Sựquantâmcủamọingười,hivọngtươnglaivẫncóthểtiếptụccahát.

Lạitheođuổigiấcmơvàchiasẻgiấcmơcủatôitớimọingười

Nếulàmnhưvậy,cănbệnhmàbệnhviệntâmthầnkhôngthểchữatrị

Page 162: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

chotôicókhinàolạiđỡhơnkhông?

Cáitôituyệtvọngkhibịnhốttrongphòngbệnhcáchlyđểnhậnđiềutrịgặpgỡcáitôitìmthấyhivọnggiữaconngườilàmtôicảmthấyhỗnloạn.Nhưngkhivứtbỏđượccảmgiáctuyệtvọngthìsựhỗnloạnấytrởnênhoàntoànkhác.

Page 163: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

NellaFantasiatronggiấcmộngcủatôi

Phraseconcertkếtthúc,mộthivọngmongmanhlạilớnlêntrongtôi,ngàythamgiachươngtrìnhKorea’sGotTalentđangđếngần.Tôithấylolắngngaytừviệcchọnbàihát.Toànquốccóbaonhiêungườitheochuyênngànhthanhnhạc,màđâylạilàchươngtrìnhthiđấuriêngvềrấtnhiềumảngtàinăngchứkhôngriênggìthanhnhạc.Tôitựhỏithamgiathiđấubằngthanhnhạcliệucóthểlàmđượcgìđây.Hơnthếnữa,tôiđãbỏâmnhạcmộtthờigiankhádàirồi.Khônghiểusaocứnghĩrằngthamgiachươngtrìnhnàysẽchỉmangđếnsựthấtvọnglàtôilạikhôngcóhứngthútiếptục.

CóvẻnhưsựcảmđộngmàtôicảmnhậnđượckhithamgiaPhraseconcertsẽkhôngđượckéodàiđếntậnkhitôixuấthiệntrênchươngtrìnhtivi.Phraseconcertchỉlàmộtchươngtrìnhquymônhỏ,vàkhángiảđềulànhữngngườimangtâmtrạngủnghộchươngtrình.Khôngbiếttrênthếgiớithìthếnàonhưngvớimộtchươngtrìnhthitàinăngtrêntivinhưthếnàythìkhángiảđềusẽrấtnghiêmtúcvàlạnhlùng.

ThầyParkJeongSođãtìmkiếmrấtnhiềubàihátvàcuốicùnggợiýchotôibài“NellaFantasia–Inmyfantasy”.

“Bàinàyđượcđấy.Thểloạipoperanêncólẽkhángiảsẽđónnhận,lạicóthểhátbằngkỹthuậtthanhnhạc.”

Bàihátnàyđượcmộtdànhợpxướngthểhiệntrongmộtchươngtrìnhgiảitrínênrấtnổitiếngnhưngtôikhôngbiết.Tôichỉbiếtrằngnhómnhạcpopera“IlDivo”màtôithíchđãtừnghátbàinàymàthôi.

“Tênbàihátnghĩalàgìạ?”

“Hìnhnhưlà‘Trongtrítưởngtượngcủatôi’.”

Trongtrítưởngtượng.Tôinhắcđinhắclạiýnghĩacủatênbàihát.Mặcdùlúccònnhỏtôiđãtừngrấtmuốnchếtnhưngdườngnhưcómộtđiềugìđóđãníugiữtôilại.Đókhôngphảilàgiấcmơhayhivọng,nhữngthứlạlẫmvàxavờivớitôi.Cũngkhôngphảidựcảmhoangđườngrằngđếnmộtlúcnàođótôisẽsốngmộtcuộcđờikhácvớihiệntại.Nóichungmỗikhimuốntìmđếncáichếtlạicómộtsợidâygiữđôichântôilại.Sợidâyđólàmộtthếgiớichỉtồntạitrongđầutôi,mộtthếgiớihoàntoànkhácvớihiệnthực,mộtthếgiớimàchỉcómìnhtôibiếtđến.

Page 164: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tuyrấtmờnhạtnhưngcómộtthếgiớinhưthếtồntạitrongtôi.Chưabiếtchừngmọingườilạigọithếgiớiđólà“tưởngtượng”.Saukhitìmkiếmlờibàihát,tôinhậnrarằngthếgiớitồntạitrongđầutôi,thếgiớimàtôikhôngthểdiễntảbằnglờiấyrấtgiốngvớithếgiớitronglờibàihát.

Trongtrítưởngtượngcủamìnhtôithấymộtthếgiớicôngbình

Nơimọingườisốngtrongyênbìnhvàtrungthực

Tôimơvềmộttâmhồnluônđượctựdo

Nhưnhữngđámmâybaytrênbầutrời

Trànđầytìnhyêunhânloạitrongtâmhồn

Trongtrítưởngtượngcủamìnhtôithấymộtthếgiớitươisáng

Nơingaycảtrongđêmtốicũngkhônguám

Tôimơvềmộttâmhồnluônđượctựdo

Nhưnhữngđámmâybaytrênbầutrời

Trongtrítượngtượngcủatôicómộtlàngióấm

Thổiquacácthànhphố,nhưmộtngườibạn

Tôimơvềmộttâmhồnluônđượctựdo

Nhưnhữngđámmâybaytrênbầutrời

Trànđầytìnhyêunhânloạitrongtâmhồn.

Tôilậptứclaovàoluyệntập.Thờigianchuẩnbịchỉcómột,haitháng.Tuytâmhồntôiđãnắmrõbàihátnhưngquátrìnhluyệntậplạikhônghềdễdàng.Vìđãbỏquálâunênnhữngâmcaokhôngphátrađượcgiốngnhưnhữnggìtôimongmuốn.Sựtuyệtvọngtrongtâmhồntôivàthếgiớitưởngtượngtronglờibàihátcứliêntụcxungđộtnhau.Córấtnhiềuthứđãthayđổisovớithờikỳtôichỉbiếttheođuổigiấcmộngmangtênâmnhạc.Cănbệnhtrongtâmtôivẫnchưađượcchữakhỏi,sựhoàinghibảnthânmìnhđanglãngphíthờigianvàomộtviệckhôngcókhảnăngthườngxuyêntìmđếntôi.

Tôicũngkhôngcóđiềukiệnluyệntậpnhiều.Tôiphảitrảtiềnnhàvàkiếmtiềnsinhhoạtphí.Chỉcócôngviệcởcôngtrườngxâydựnglàcóthểnhậntiềnngaytrongngày.Nhưngliêntụcphảilaođộngnặngkhiếncơthểtôisuynhược,thườngxuyênphảiđấutranhvớicănbệnhtrongtâmhồncũngkhiếntôikiệtsức.Dùvậytôivẫnluyệntập.Tôitựnhủvớimìnhđâysẽlàlầncuốicùng.Vìlàlầncuốicùngnêntôikhôngmuốnphảihốihậnhaytiếcnuốiđiềugì.

Page 165: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

NghĩrằngkhảnănghiệntạicủamìnhlạiquaytrởvềxuấtphátđiểmnêntôitìmtớitrungtâmâmnhạccủathầyParkJeongSođểluyệntập.Từngchúttừngchútluyệnlạinhữnggìtôitừngđượchọcởtrường,nhữngđiềutôiđượchọctừcácgiáoviênphụđạo,dầndầnnhữngkỹnăngtôicóđượctrongthờikỳdốchếtsứcmìnhtheođuổiâmnhạcđangngủsâutrongcơthểcũngdầnthứctỉnh.Đầutôicóthểđãcólúcquênđiâmnhạc,nhưngcơthểtôivẫnnhớnó.

Ngàythửgiọngởkhuvực,tôivừađitớinhàthiđấuthểthaotrongthànhphố–nơidiễnracuộcthửgiọng,vừanghihoặckhôngbiếthọsẽhỏimìnhnhữnggì.Đâycóphảilàconđườngcủathanhnhạchaykhông?Rấtnhiềungườiđãtậptrungtạinhàthiđấu.Cóngườitrangđiểmrấtbuồncười,cóngườikhôngngừngnhảynhótởmộtgóc,cóngườiđangtậpbiểudiễnmộtloạinhạccụkỳlạ,lạicóngườiruncầmcậpngồimộtgóctrongphòngchờ.Mình,mộtngườihọcthanhnhạc,tạisaolạiđứnggiữanhữngconngườinày?Đâycóthựcsựlànơimàmìnhnênđứng?

“Rấtvuiđượcgặpcậu,cậulàSungbongChoiphảikhông?”

Nhàsảnxuấtvàngườiviếtkịchbảnchươngtrìnhtiếnvềphíatôivàcấtlờichào.Tôikhôngrõcóphảihọnhớtôilànhờcóđoạncliptôigửikhiđăngkýthamgiachươngtrìnhhaykhôngnhưngviệchọnhớtôikhiếntôicảmthấyrấtvuivẻ.

Đếnlượtmình,tôihátbài“NellaFantasia”nhưnhữnggìmìnhđãluyệntập.Giámkhảocủavòngmộtgồmcónhàsảnxuấtvàngườiviếtkịchbảnchươngtrìnhnhưngvòngnàykhôngđượcpháttrêntruyềnhình.Tuykhônghàilòngvớiphầnbiểudiễncủamìnhnhưngtôivẫntrúngvàovòngtiếptheo.Saukhivượtquavòngmột,mấyngàysau,vòngloạithànhphốDaejeonđượctiếnhành,địađiểmcũnglàmộtnhàthiđấuthểthao.GiámkhảogồmcóđạodiễnJangJin,diễnviênSongYunAh,giámđốcâmnhạcParkKolloen.Tôicứnghĩrằngnhữngcảnhquaytrongbuổithửgiọngsẽcứthếđượcpháttrêntruyềnhìnhmàkhôngphảibiêntậplại.

Hômđó,phầnthicủatôidườngnhưrốitunghếtcả.Trướchômđithi,khôngbiếtcóphảivìtôicứliêntụcvậnchuyểngạchởcôngtrườngxâydựnghaykhôngmàtốihômđótôiphátsốt,cảngườimỏinhừvàrétrun.Tôicònlolắngkhôngbiếtcóphảicănbệnhviêmmàngnãolạitìmtớihaykhông.Tuyđãvượtquađượcvòngmộtnhưngvẫncònrấtnhiềuđốithủ.Bướcvàokhuvựcchờ,cónhữngđứabémặcquầnáogiốnghệtnhauđangtròchuyệnrômrả,mọingườitụtậpthànhtừngnhóm,nóicườirồikêulớncốlên.

Cảngườitôiêẩm,ngồimộtmìnhtrongbầukhôngkhíhỗnloạnấykhiếnthầnkinhtôitrởnênnhạycảm.Tôitìmđếnmộtgócyêntĩnhvàngồichờđếnlượtmìnhnhưngchờmãimàkhôngthấytênmìnhđượcgọi.Tôiđãngồichờ

Page 166: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

đượcbốntiếngrồi.

Nhữngngườithamgiabuổithửgiọngđếncùngbốmẹhoặcbạnbè.Bốmẹvỗvaicôcongáiđangcăngthẳng,nhữngngườibạnđemtớiđồănvànướcuốngđểkhíchlệnhau.Nhìnmọingườitôilạinghĩmìnhcónênvềnhàhaykhông?Ngườitôicàngngàycàngcảmthấylạnhhơn.Cảngườitôimỏinhừ.Tôisửalạicổáocủamình.Giờvềnhàrồichuivàochănnghỉliệucóhơnkhông?

Mấyngườicóvẻlàvũcôngchiếmmộtkhoảngkhônggianrấtrộngđểluyệntập.Họnhảyngaycạnhchỗtôingồi.Saomấyngườinàylạicứnhấtđịnhphảilàmloạncạnhchỗtôingồichứ?Trongđầutôinổilênsựbấtmãn.Sợrằngmìnhsẽlạigâysựđánhnhau,tôinhẩmlạilờibài“NellaFantasia”trongđầu,cốgắngkìmnénsựbấtmãnlại.

Máyquayghilạihiệntrườngkhuvựcchờcứliêntụcđiquađilạivàphỏngvấnmọingười.Tôiđãcốtránhmấycáicamerađấynhưngrốtcuộccũngbịhọbắtđược.

“Tạisaolạichỉquayriêngmộtmìnhtôi?”

“ChúngtôihivọnganhSungbongcóthểchiasẻmộtchútcâuchuyệntuổithơcủamình.”

Chiếcmáyquaychĩathẳngvàotôi.Kểrathìmọingườicũngchẳngthểhiểuđược,chỉcómìnhtôilàlạiphảinhớlạinhữngkýứcđauđớnấynêntôikhôngmuốnnói.

“Tạisaolạiphảikểạ?”

“Chỉlàđểlàmmộtđoạnclipngắnđểgiớithiệuthôi.Anhcứkểbấtkỳmộtcâuchuyệnnàocũngđược.”

Đoạnclipgiớithiệungườithamdựthựctếchỉđượcphátcónămgiây.Nhưnglúcquayphầngiớithiệuvềbảnthântôimấtnhững٤0phút.Tôinhớlạinhữngnămthángmàmìnhđãtrảiqua,chuyệnnàynốitiếpchuyệnkianênmớimấtnhiềuthờigianđếnvậy.Tôirấtsợnhữngcâuhỏimàhọđặtra.Suynghĩmuốnquayvềnhàlạihiệnlênnhưngcuốicùngtôivẫnchịuđựngđược.

Khiđãbắtđầumệtmỏivìchờđợi,họđưachotôimộtbảngcâuhỏi.Trongđóghinhữngcâuhỏimàgiámkhảosẽhỏitôikhitôiđứngtrênsânkhấu.Họsẽhỏitôilàmnghềgì,cuộcsốngcủatôinhưthếnào.Tôibướctớihỏimộtchịbiênkịchcủachươngtrình.

“Cáinàykhôngtrảlờikhôngđượcsaoạ?”

“Khôngsaođâu.Sẽtốtthôi.Nóirarồimọiviệcsẽổnthôi.”

“Tôithựcsựkhôngmuốnnóivềnhữngviệcnày…”

Page 167: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

“Nếukhôngtrảlời,chưabiếtchừngcậusẽbịloạiđấy.Cứcógìnóiđấythôilàđược.”

Hoànthànhxongphầnquaygiớithiệu,tôivừamệtmỏivừachánghétkhinhữngkýứcvềtuổithơlạitrỗidậy.Màtôilạicònđangđauêẩmkhắpngườinữa.Tôibướclênsânkhấutrongtrạngtháihoàntoànkhôngcótinhthần.Tôichỉnóivàicâuvớibangiámkhảorồithựchiệnphầnthicủamình.Tôikhôngnghĩđếngìkhácngoàibàihát.Nhưngrốtcuộcđâylàchuyệngìthếnày?Khángiảcùngbangiámkhảonghebàihátcủatôivàkhóc.

Saohọlạikhóc?Họthươnghạitôinênmớinhưvậysao?

Hayhọđangdiễntheokịchbản?Nếukhôngthì…làthậttâmkhócsao?

Tôibướcxuốngsânkhấu,tâmtrạngvừanghihoặcvừabànghoàng.

Tôichỉmuốnvềnhànghỉngơithôi.

Kếtthúcvòngloại,thầyParkJeongSođãngaylậptứcgọitới.

“Mọiviệctốtchứ?”

“Emcũngkhôngbiếtnữa.Emchỉhátthôinhưngmọingườiởđólạikhóc.”

“Hả?Emhátmàsaomọingườilạikhóc?”

Tôicũngkhôngrõtạisaonữa.Dùsaothìtôiđãcũngnhậnđượcsựnhấttrícủatấtcảcácgiámkhảovàvượtquavòngloại.Tôicùngthầylạibắtđầuluyệntậpchobàiháttiếptheo.Thầyđãchọnchotôibài“CinemaParadiso”.ThựctếthìchotớitrướckhivòngloạikhuvựcthànhphốDaejeonđượcphátsóng,tôivẫnchỉchămchúluyệntậpvàkhôngsuynghĩnhiềutớinhữngviệcđãxảyra.Tôichorằngmọingườiđềukhóckhixemphầnthicủamìnhnênchắchọsẽbiêntậplạiđểgiảmbớtkhôngkhíảmđạmđóđi.Cảthầyvàtôiđềuhoàntoànkhôngtưởngtượngđượcsauđómọiviệcsẽnhưthếnào.

Page 168: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Câuchuyệnvàbàiháttạonênhộichứngtrêntoànthếgiớicủatôi

Dùcótrongmơtôicũngchẳngthểnghĩrằngcâuchuyện“trởnênnổitiếngsaumộtđêm”lạixảyđếnvớimình.

“Baogiờchươngtrìnhphátsóng?”

“Hômnayạ.”

Ngaycảlúcnóichuyệnvớithầyvềthờigianphátsóngcủachươngtrình,tôicũnghoàntoànkhôngbiếtđượcviệcgìxảyra.Nhưngngaysaukhichươngtrìnhđượcphátsónglúc12giờđêm,nhữngviệckhôngngờđượclạidồndậptìmđếncuộcsốngcủatôi.

Lúcngồixemchươngtrìnhởnhà,tôichỉnghĩthậtkỳlạkhithấybảnthânmìnhxuấthiệntrêntivi.Chươngtrìnhkếtthúc,theothóiquen,tôibậtmáytínhlênthìbiếtđượccáitênSungbongChoicủamìnhđãtrởthànhtừkhóatìmkiếmnhiềunhất.Tôicứnghĩrằng,quamộtthờigianmọiviệcsẽkếtthúcnhưngphầnbiểudiễncủatôiđượcchiasẻtrênkhắpcácmạngxãhội.Nhữngngườicảmđộngtrướccâuchuyệnvàbàihátcủatôi,nhữngngườiòakhócnhưmộtđứatrẻkhinghecâuchuyệncủatôi…Nhữngdòngbìnhluậnvềtôicứliêntụcđượcđănglênkhôngdứt.

Chươngtrìnhkếtthúclúc12giờrưỡiđêmnhưngđếntận5giờsáng,tôicũngkhôngbìnhtĩnhlạiđược.Tôikhôngbiếtmìnhphảitiếpnhậnnhữngviệcđangxảyđếnvớimìnhnhưthếnào.Tôivuivìmọingườicảmđộngtrướccâuchuyệncủatôinhưngviệcbảnthânđộtnhiêntrởthànhđềtàibàntánlạikhiếntôicảmthấybấtan.Đặcbiệt,cáithếgiớitừngđốiđịchvớitôiđộtnhiênlạithayđổitháiđộnhưvậylàphầnkhiếntôikhôngthểhiểuđượcnhất.Trongmộtlúc,đầuóctôiđờra.ThầyParkJeongSocũngcảmthấybốirốinhưtôi.Thầygọiđiệntới.

“Sungbongà,đâylàchuyệngìthếnày?”

“Emkhôngbiết.”

“Trướcmắt,gặpnhauđã.Thầykhôngbìnhtĩnhlạiđược.”

Sángsớm,tôiđigặpthầy.Trôngthầyrấthưngphấn,haimắtđỏquạchnhư

Page 169: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

ngườiđãthứctrắngnhiềuđêm.Thầybảotôicùngthầytớinhàthờđểxinmụcsưcầunguyệncho.

Saukhiđượcmụcsưcầunguyệncho,thầycóvẻbìnhtĩnhlạiđôichút.Ngượclại,đếnlúcnàytôimớicảmnhậnđượcnhữngviệcđangxảyđếnvớimìnhlàsựthựcvàthấyrấthưngphấn.Tôicònnghĩnếuđâythựcsựlàviệclàmcủathầnthánhthìcólẽthầnthánhthựcsựtồntại.

Cảđêmdàitôikhôngchợpmắtđượcchútnàonhưngtôikhônghềthấybuồnngủ.Cảđoạnthửgiọngtạivòngloạikhuvựccủatôicũngđượcpháttántrênmạnginternet.Ngàyhômsau,cảngàyhômsaunữa,têncủatôivẫnlàtừkhóatìmkiếmnhiềunhấttrêncáctrangmạngđiệntử.NhữngcâuchuyệnvềtôiđượcchiasẻtrongchớpmắttrêncáctrangTwittervàFacebook.PhầnthivòngloạitạithànhphốDaejeoncủatôiđượcđăngtảitrêntrangYouTubevàđượccảthếgiớibiếttới.Tôimớichỉkểmộtphầnrấtnhỏvềnhữngngàythángtôiđãtrảiquavànghĩrằngmọingườisẽchẳnglấylàmbấtngờgìvềcâuchuyệncuộcđờicủamộtđứanhưtôi.Vậymàcórấtnhiềungườicảmđộngtrướccâuchuyệncủatôivàchiasẻsựquantâmvớitôi.Điềunàykhiếntôivôcùngkinhngạcvàbốirối.

Rốtcuộc,phíanhàsảnxuấtcũngliênlạctới.

“AnhSungbong,cólẽanhsẽphảichuyểntớiSeoulmộtthờigian.Tronglúcthựchiệnchươngtrình,chúngtôisẽloviệcănởchoanh.”

Tronghoàncảnhquábấtngờvàbốirốinhưthếnày,cóthầyởbênkhiếntôivữngtâmhơnnhưngnghĩtớinhữngphầnbiểudiễnmìnhphảithựchiệnsắptới,cólẽtôicầnphảilênSeoul.LênđếnSeoul,phíanhàsảnxuấtđãtìmchotôimộtcănphòngcáchđàitruyềnhìnhhaiphútđibộ.Đólàmộtcănphòngđầyđủtrangthiếtbịrấtgọngàngvàlịchsự.

“Cáikia…việcănuốngthìthếnàoạ?”

“Khinàoanhmuốnănthìcứbảochúngtôilàđược.”

“Thậtsaoạ?Ănthịtcũngđượcạ?”

“Tấtnhiênrồi.”

Cóthểnàolạinhưvậy,đượcănthịtsao?TừlúclênSeoul,gầnnhưngàynàotôicũngđượcthoảimáiănthịt.

Khôngchỉbáochítrongnướcmàcáctrangbáonướcngoàicũngbắtđầuquantâmtớicâuchuyệncủatôi.Ngaycảphíacácnhàsảnxuấtcũngkhôngtưởngtượngđượcmọiviệcsẽnhưthếnày.Chỉlànhữnggìmàbáochítrongnướcvànướcngoàiđăngcóhơikhácnhau.Cáctrangbáotrongnướctốcáotôiđãnóidốirằngmìnhkhôngđihọctrườngcấpbachuyênnghệthuậtvàkhôngđượchọcthanhnhạc.Còncáctrangbáonướcngoàithìtậptrungnói

Page 170: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

vềviệcmộtthanhniêntừngphảibánkẹodạovàlangthangtrênđườngphốthamgiamộtchươngtrìnhtìmkiếmtàinăngvàkhiếncôngchúngcảmđộng.

Tôiđãnóivớiphíanhàsảnxuấtviệcmìnhtừnghọcchuyênngànhthanhnhạctạitrườngcấpbanghệthuật,vàkhángiảcómặttạivòngloạithànhphốDaejeoncũngnhưcácgiámkhảocũngbiếtđiềunày.Nhưngkhibiêntập,họđãcắtbỏphầnđókhiếntôiđộtnhiêntrởthànhmộtkẻnóidối.Phíanhàsảnxuấtgiảithíchrằnghọbiêntậplạiphầnđóđểsửdụngvàophầnphátsóngtiếptheonêncũngkiềmchếđượcphầnnàonhữnglùmxùmvềvấnđềhọclựccủatôinhưngtôivẫncựckỳhỗnloạn,khôngthểlấylạiđượctinhthần.Tôithậmchícònkhôngdámvàointernetvìsợnhữngtinđồnkiavẫntiếptụclanrộng.Vìviệcnày,độingũsảnxuấtchươngtrìnhđãphảichịukỷluậtcủahộiđồngthôngtấnvàchínhthứcgửilờixinlỗitớicôngchúngvànhữngnhânvậtcóliênquan.Lànhânvậtchínhcủanhữngbàntánấy,sựbấtanvàchứngtrầmcảmlạitìmtớitôi.Nhàsảnxuấtchươngtrìnhđãgiớithiệuchotôimộtbệnhviệncótiếngvàgiúpđỡtôi.

Mặcdùtôicảmthấyrấthỗnloạnkhiđộtnhiênđượcnhậnsựquantâmmàtừtrướcđếnnaytôichưabaogiờđượcnếmthử,cùngvớiđólànhữnglờimờiphỏngvấndồndậpgửitớinhưngtôivẫncảmthấybiếtơntấtcả.

Tôilạitựgiammìnhtrongphòngtậpvàmộtmìnhđốidiệnvớinhữngbàihát.Thầyđãchọnchotôibài“Cinemaparadiso”.Tôikhôngbướcrakhỏiphòngtậpvàgầnnhưsinhhoạttạiđó.Thấyđượcýchíquyếttâmcủatôi,phíanhàsảnxuấtcòntìmchotôimộtgiáoviêndạykèm.

Việcmàtôicóthểlàmchonhữngngườitôibiếtơn

Khôngphảilàlàmchonhiềungườibiếtđếncâuchuyệnbithươngcủatôihơn

Màlàcahát.

Tôinghĩrằngcáchtốtnhấtđểtôitrảơnhọchínhlàhátnhữngbàiháthayhơnnữa.

Trongthờigiantôinhốtmìnhluyệntập,mộtviệccònđángkinhngạchơnđãxảyra.Đólàvôsốnhữnglờimờiphỏngvấntừcáchãngthôngtấnquốctế.TrêncáckênhnhưABC,CNN,CBS,họgọitôilàPaulPottscủaHànQuốc,SusanBoylethứhai.Đoạnclipcủatôiđượcmọingườitrêntoànthếgiớibiếttới.SốlượtxemtrênYouTubecũngvượtquáconsốvàitrămnghìn.Mọingườicònnóiđoạnclipđạtđượcsốlượtxemtrongmộtthờigianngắnkỷlụckhiếntôicảmthấycựckỳchoángváng.Hiệngiờconsốđóđãvượtquá500.000lượtxemvàvẫncòntiếptụctănglên.Tôicũngđãxemlượnglượtxemtheotừngquốcgia,nếutrừmộtphầnNamMỹvàchâuPhithìgần

Page 171: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

nhưtoànthếgiớiđềuxemđoạnclipnàycủatôi.Trờiđấtơi,cảthếgiớiđãxemđoạnclipcủatôi,đâydườngnhưkhôngphảilàsựthật.Đâycứnhưlàmộtgiấcmơhoangđường,mộtlờinóidốitrắngtrợnvậy.

KênhCNNvàABCđãđưatinvềđoạnclipthửgiọng,phầnphỏngvấnvàtintứcvềchươngtrìnhtìmkiếmtàinăngKorea’sGotTalentđếnbalần.HọcòncùngtôixuốngDaejeonvàtớikhuYongJeon-dongđểquaytưliệu.Họphátsóngđoạnphỏngvấnnhữngngườiđãgiúpđỡtôi.TrêntrangchủcủaCNN,đoạnphimnàyđãtrởthànhđoạnphimđượcxemnhiềunhấtcủaCNN.

NewYorkTimesvàtờTIMEcũngcóbàibáovềtôi.TờTIMEsosánhtôivớinhânvậtchínhtrong“OliveTwist”vàtándươnggiọnghátcủatôicóthểlàmlayđộngtráitimconngười.TrêntrangchủcủaMSNBC,họđăngảnhcủatôibêncạnhdiễnviênEmmaWatson,BlakeLively,tựađềbàibáolà“CasỹHànQuốc,ngườicóđủthựclựcđểtranhtàicùngSusanBoyle”.TờMainichicủaNhật,thôngtấnxãReuterscủaAnhvàtuầnbáoDerSpiegecủaĐứccũngcóbàiviếtvềtôi.Cácphươngtiệntruyềnthôngchínhcủa65quốcgiatrêntoànthếgiớiđềuđưatinvềtôi.NgôisaonhạcpopJustinBieberđãchiasẻtrêntrangFacebookcủamìnhđoạnclipmàquảnlýcủaanhđăngtrêntrangTwittercùngvớiđoạnbìnhluậnnhưsau.

“Thậttuyệtvời.Hivọngnhữngđiềutốtđẹpsẽđếnvớianh.Hivọnganhsẽkhôngtừbỏgiấcmơcủamình.”

MộtdiễnviêntrongnướccũngđăngtảitrênTwittercánhân,“Korea’sGotTalent,SungbongChoi!Tôicổvũchobạn.Khoảnhkhắckhinghethấytiếngháttrànđầyhivọngmàbạnnuôidưỡngtrongnhữngngàythángđaukhổvàcôđơnấy,nướcmắttôikhôngngừngrơi”.Đọcnhữngdòngấy,tráitimtôinhưbịbópnghẹn.

Đếnkhiđótôimớibiếtmộtviệcnhưthếnàyđượcngườitagọilàhiệuứngtoàncầu.Ngaylậptức,mộttrangfanpagecủatôiđượclậpra,mọingườitrêntoànthếgiớikhócchotôi,cảmđộngvềcâuchuyệncủatôi,gửiđếntôinhữnglờinhắncầuchúcthánhthầnphùhộtôi.Nhưngdùđượccảthếgiớiquantâmthìviệcduynhấtmàtôicóthểlàmchỉcócahát.Dùcuộcđờitôiđãcóthayđổirấtlớnnhưngcàngnhưvậytôilạicàngkhôngbướcchânrakhỏiphòngtập.Bởivìđâyvẫnchưaphảilàkếtthúc.Tôivẫncònsânkhấuphảithựchiện.

Ngàydiễnravòngbánkếtđãtới.Từtrướcđómấyhôm,tôiđãkhôngthểngủđược.Nếutrongchươngtrìnhtruyềnhìnhtrựctiếpmàmìnhlàmhỏngthìbiếtlàmthếnào.Mọingườiđềuquantâmđếnmìnhnhưthếmàmìnhlạihátquádởthìphảilàmsao.Dườngnhư,chỉtrongmấyngàytrướckhivòngbánkếtdiễnra,tôiđãtưởngtượngđếntấtcảmọitìnhhuốngxấunhấtcóthểxảyratronglúcthiđấu.

Page 172: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Mệtmỏivìmấtngủ,lạiluyệntậpquáđộ,ngàydiễnravòngbánkết,cổhọngtôiđaubuốt.Lúctậpdượtchươngtrình,tôicóthửkiểmtratìnhtrạngcổhọngmìnhnhưnghọngtôiđautớimứckhôngphátđượctiếng.Tôihuyđộngtoànbộtínhcốchấp,bướngbỉnhtrongnhữngngàysốngtrênđườngphốlên.Khôngphảivìmongmuốnchiếnthắngmàbởivìtôikhôngmuốnlàmnhữngngườiquantâmvàủnghộtôiphảithấtvọng.

Chươngtrìnhbắtđầu.Đếnlượtphầnthicủatôi,tiếngnhạccấtlênvàtôibắtđầuhát.Mặcdùthựctếlàtôiđãphảidùnghếtsứclựcđểcấttiếnghátnhưngkhixemlạiđoạnghihìnhthìtrôngtôidườngnhưrấtbìnhtĩnh.Tuytìnhtrạngcổhọngrấttồitệnhưngtôiđãdùnghếtsứcmìnhđểhátbài“Cinemaparadiso”.Bướcxuốngsânkhấu,lưngtôiđầymồhôilạnh.

Kếtquảkhôngquátệ.Cóphảimọingườicũngnhìnthấyýchíquyếttâmcủatôikhông?Phầnbiểudiễncủatôinhậnđược56%phiếubầu,mộtconsốkỷlụcvàtôiđượctiếnvàovòngchungkết.Tôinhậnđược50.000phiếubầu,mộtconsốgấpbalầnsovớicủacácthísinhkhác.Tintứcvềvòngbánkếtlạiđượcđăngtrêncácphươngtiệntruyềnthôngquốctế.Áplựcvềvòngchungkếttrongtôilạicànglớnhơn.

Vòngchungkếtcàngtớigần,tôicàngthườngxuyênphảiđilạigiữabệnhviệnvàphòngtập.Nhờcónhữngbứcthư,nhữnglờinhắnđộngviêncủamọingườimànhữngđauđớntôitừngphảitrảiquadầndầnđượcchữalành.Thườngxuyêngặpgỡnhữngthísinhtrongtop10cũnggiúptôithânthiếthơnvớihọ.Tuytấtcảđềurấttàinăngnhưngvớitôi,đốithủmạnhnhấtcólẽlàKimMinJi.

MinJibịmùbẩmsinh.Nhưnglúcnàocôấycũngcómộttráitimấmápvàmộtgiọngcatrongsáng.TuytôirấtghentỵvớigiọnghátcủaMinJinhưngtôicònthánphụccôấyhơnvìmặcdùcôấythiệtthòihơnngườikhácnhưnglạilàngườilươngthiệnvàtươisánghơnbấtcứai.Vớimộtngườiluônmệtmỏivìoánhậnthếgiớivàbệnhtrầmcảmnhưtôithìcôấylàngườimàtôiphảihọchỏinhiềuđiều.Chúngtôithườngnắmchặttaynhaumỗikhiởcùngnhaukhiếnmọingườicònhiểulầmhỏicóphảichúngtôiđangtìmhiểunhauhaykhông.

Vòngchungkết,tôilạichọnbài“NellaFantasia”.Bởivìkhôngcóbàihátnàocóthểtruyềntảihếtnhữngđiềumàtôimuốnnóivớithếgiớinhưbàihátnày.Tôikhôngbiếtcóbịmọingườichỉtríchkhichọnlạibàihátnàyhaykhôngnhưnggiấcmơmàtôihằngmơước,thôngquabàihátnàytôimuốnmộtlầnnữagửitớimọingười.

Tôiluyệntậpcùngvớidànnhạcsẽbiểudiễncùngtôitrongvòngchungkết.Trờiđấtơi,tôicũngcóngàyđượcbiểudiễncùngmộtdànnhạc.Giấcmơtrởthànhmộtnghệsỹthanhnhạctừlâucủatôidườngnhưđãtrởthànhsự

Page 173: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

thực.Cùngvớiđólàtráchnhiệmnặngnềtrênvai.Chỉcóđiều,dànnhạcđếnmuộnnêntôichỉcóthểhátthửmộtlầnnêncóhơiđángtiếc.

ChươngtrìnhđượcthựchiệntạiđạikhánphòngcủatrườngđạihọcKyungHee.Córấtnhiềungườitớixem.Cácphươngtiệntruyềnthôngtrongvàngoàinướccũngtớiđểlấytin,thậmchícònphátsóngtrựctiếptrênYouTube.Haichântôiruntớimứctôicònlokhôngbiếtmìnhcóthểbướclêntrênsânkhấuđượchaykhôngnhưngđúnglúcđó,tôinhìnthấythầyParkJeongSongồiởhàngđầutiên.Nhìnthấythầy,tôicóthêmsứcmạnhđểkiềmchếsựcăngthẳngkialại.Đếnkhibướclênsânkhấu,tinhthầntôilạibìnhthảnđếnmứcbảnthântôicũngphảingạcnhiên.Ánhđènphacủasânkhấuđêmchungkếtchiếuvàotôi.Đólàánhsángchóilòahơnbấtcứthứgìtôiđãtừngnhìnthấy.

Vòngchungkếtcũngquyếtđịnhngườithắngthuabằngsốlượngtinnhắnbìnhchọncủakhángiả.TôiđứngvịtrísốbavàvịtrísốhaingaytrêntôilàvũcôngMinJeong.Chờđợicôngbốkếtquảcủangườidẫnchươngtrình,tôiđứngyênnhưmộtbứctượng.Trướckhicôngbốkếtquảcuốicùnglàthờigianquảngcáo.Trong60giâyấy,tôinghĩmìnhnênlàmmộtcáigìđó,tôitiếnvềphíaMinJeongvànắmchặttaycậuấy.

“Khôngsaođâu.Mọiviệcsẽtốtthôi.”

MinJeongcũngnắmchặttaytôi.

“Thờigianquacậucũngcốgắngrấtnhiềurồi.”

MỗikhinhìnMinJeongnhảy,nhữngkýứcvềkhoảngthờigiantôichìmđắmvớiđammênhảymúalạiùavề.Trongsuốtcuộcđờimình,haithứtôiyêuthíchnhấtgiờđâylạicùngsánhvaitranhtàitrênsânkhấu.

Sốngtrênđườngphố,ngàynàotôicũngkhóc

Từkhibắtđầuhọcnhảy,tôikhôngcònkhócnữa.

Vàâmnhạc,

Vớitôi,mộtngườichưabaogiờdámgiơtayvềphíangườikhác

Chưabaogiờmởlờivớingườikhác,thìâmnhạcchínhlànhữngâmtiếtđầutiêntôinóivớithếgiới.

Bằngnhữngcatừgiốngnhưnỗilòngcủamình,

Lầnđầutiêntrongcuộcđời,tôiđãcóthểmởlờivớingườikhác.

Quảngcáokếtthúc.Tôitrởnênbìnhtĩnhhơn.Ngaycảlúcngườidẫnchươngtrìnhúpmở,kéodàithờigiancôngbốngườithắngcuộccuốicùng,

Page 174: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

tôivẫnbìnhtĩnh.Giốngnhưthểtôiđangởmộtkhoảngkhônggiankhácvậy.

“Ngườithắngcuộclà…JooMinJeong!”

MinJeongđượcbầuchọnnhiềunhất,vịtrísốhailàtôi.Tuychỉhơnkémnhaukhoảng200phiếubầunhưngtôikhôngthấytiếc,cũngkhôngbuồn.Nếunóithậtthìcólẽtôicócảmthấytiếc,trongkhoảng…bagiây?Chỉvậythôi.Tráingượcvớitôi,thầyParkJeongSolạicúigụcđầubuồnbã,tớimứctôiphảianủithầyrằngtôikhôngsao.

Trêncáctrangtintứcnướcngoàilạiđưatinvềtôi.HọnóirằngtuytôichỉđứngvịtríthứhainhưngcâuchuyệnvàgiọngcacủatôiđãvượtrakhỏiHànQuốcvàlàmxúcđộngtấtcảmọingườitrênthếgiới.Họthậmchícònđưatingiảithíchnhữngtinđồntốcáogianlậnvềhọclựccủatôitớitấtcảmọingườikhiếntôivôcùngbiếtơn.

ViệcSungbongChoihọctạitrườngcấpbachuyênnghệthuậtlàsựthực,cũnggiốngnhưPaulPottsđãtừngthamgiacáclớphọcthanhnhạc,SusanBoylecũngtừnghọcnhạcvàthuâmđểthựchiệnCDtừthiện.Nhữngđiềunàyđềuđượcbiếtđếnsaukhichươngtrìnhtìmkiếmtàinăngđượcphátsóng.Chỉcómộtđiềukhônghềthayđổi,đólàSungbongChoiđãlàmxúcđộngbiếtbaonhiêungườinghenhạc.

Bathángnhưmộtgiấcmộngtrôiqua,tôithuxếpmọiviệcởSeoulrồiquaytrởlạiDaejeon.Trướccửanhàchỉcódánmộtvàitờthôngbáophảitrảtiềnthuênhàmấythángqua.Tôilạinhớtớilầnhọphỏngvấntôi,nếuchiếnthắngcuộcthivànhậnsốtiềnthưởng300triệuwonthìtôisẽlàmgì.Lúcđótôiđãtrảlờirằngmìnhsẽmuamộtcănnhà.Tôimuốnmuamộtcănnhàrồinuôimộtchúmèoxinhxắn.Nhưngkhivừabướcchânvàonhà,mộtmùihôihámquenthuộcchàođóntôi.Tôikhôngtiếcnuối,cũngkhôngbuồnphiền.Bởivìđâymớilàsựthực.

Page 175: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

SauKorea’sGotTalent,trongcuộcđời,giữanhữngconngười

SaukhiKorea’sGotTalentkếtthúc,tôiđãnghĩnhưthếnày.Giảsửnếutôilàngườichiếnthắngthìchưabiếtchừngtôisẽphảichịuđựngsựhỗnloạncònlớnhơnbâygiờ.Bởivìsựthựclàmọingườiấntượngvềcâuchuyệncủatôinhiềuhơnlànhữngbàihátcủatôi.Vìvậy,nếutôiđoạtgiảinhấtthìcólẽtôisẽlạiphảichịusựgiàyvòcủasựmặccảm.

“Ôitiếcquá,đãđiđượcđếntậnđấyrồimà…”

Tráingượcvớimọingườixungquanhtỏratiếcnuốivìkếtquảnày,tôilạicóthểthoảimáinởnụcười.

“Khôngđâu.Cháuđiđượcđếnđâyđãlàchuyệnkhócóthểtinrồi.”

Bảnthântôikhinóinhưvậycũngcảmthấysuynghĩcủamìnhđãthayđổinhiều.Vàcuộcsốngcủatôicũngvậy.Khiđangđitrênđường,hoặcđiăn,mọingườinhậnratôivànóilờiđộngviêntôi.

“Ơ,làSungbongChoikìa.Cốgắnglênnhé!”

Cũngcórấtnhiềungườixinchữkýcủatôi.Trờiđấtơi!Tôilạicóngàytrởthànhngườiđượcnghenhữnglờinàykhirađườngsao.

Cónhữngngườimuốnhỗtrợtiềnbạcchotôi,rồicảnhữngngườilậpratrangfanpagecủatôiđểthườngxuyêngiữliênlạc,tròchuyệnvớitôi.Cũngcónhữngngườitựlậpramộtquỹnhỏ,gomtiềnủnghộrồigửichotôinữa.Tôichẳngbiếtlàmgìkháchơnlàbiếtơnnhữngngườiđãquantâmvàgiúpđỡtôi.Cáctrangtruyềnthôngnướcngoàicũngliêntụcđưatinvềtôi.ĐặcbiệtlàkênhtintứcCNN,ngaycảsaukhiKorea’sGotTalentkếtthúc,họvẫntiếptụcđưatinvềtôi.Vìsuốt20nămqua,chưabaogiờtôiđượcnhậntìnhyêuthươnglớnđếnthếnàynênmộtmặttôicũngcảmthấylolắng.Khôngbiếtcóphảivìtôikhôngquenvớiviệcđượcyêuthươnghaykhôngnữa,đôilúctôicònmuốnbỏchạyrồitrốnởmộtgócnàođó.

Nhưngtôikhôngcóthờigianđểtrốn.Nếucónơinàođógửilờimờilàtôilạichạytớiđểhátchohọ.Việctôiphảilàmchínhlàcahátvàthôngquacahát,tôicóthểchữađượccănbệnhtrongtâmhồnmìnhvàtôikhôngmuốn

Page 176: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

dừngsựđiềutrịđó.Nhờcóâmnhạcmàcuốicùngtôicũngcóhivọngrằngmìnhcóthểhòanhậpcùngnhữngngườikhácvàtôibiếtkhôngthểbỏmặchivọngđó.Bởivìnhữngviệcmàtrướcđâytôikhôngbaogiờdámmơtới,khôngbaogiờdámnghĩhaydámlàm,nhữngviệctôiluôntinrằngsẽkhôngthểnàoxảyrađềuđãxảyratrongbathángqua.Cũngtrongkhoảngthờigianấy,mộtcáchkỳdiệu,bứctườngvôhìnhvẫnngăncáchgiữatôivàmọingườidầnmờnhạtđi.

MộtdoanhnhânngườiNhậtđãmờitôiđếnkhubiệtthựnghỉdưỡngcủaôngởđảoSaipan.Ôngcònchuẩnbịcảvémáybaychotôi.Ôngnóirằngôngrấtcảmđộngkhinghetôihátnênôngmuốnmờitôiđếnbiệtthựcủaôngnghỉngơicoinhưđólàsựbáođápcủaông.Suốtthờigianởđó,tôingủchođếnlúckhôngthểngủtiếpđượcnữamớithứcdậyrồiđirabờbiển,bơi,sauđónằmyênmộtchỗtậnhưởng…Mấyngàyliềnđềunhưvậy.Đólàkìnghỉđầutiêntrongđờitôi.

Kếtthúckìnghỉ,tôilạiphảiquaylạilịchtrìnhbậnrộnvớirấtnhiềusựkiệnphảithamgia.Tôicũngphảigặprấtnhiềungườinổitiếngtrongcáclĩnhvựcchínhtrị,kinhtế,báochí.Tuyđãbiếtrằngtrênđờikhôngchỉcónhữngngườihạnhphúcnhưngtôikhôngnghĩrằngtrongsốnhữngngườinổitiếngcũngcórấtnhiềungườimệtmỏivớicuộcsốngcủamình.Córấtnhiềungườinóirằngsẽtàitrợchotôinhưngchỉchụpcùngtôimộtbứcảnhrồibặttin.Cũngcónhữngngườimuốnkiếmtiềnthôngquatôi,hoặcnhữngngườilợidụngtôi,đưatôiđichỗnàychỗkhácđểmởrộngcácmốiquanhệbảnthân.Khôngbiếtcóphảivìtôitừngsốnglangthangtrênđườngnêntôinhìnrađượcnhữngngườicómụcđíchkhácvớimình.ThầyParkJeongSođãnóivớitôithếnày.

“Sungbongcóconmắttinhtườngcủamộtchúchimưngnênsẽbiếtphânbiệtngườitốtkẻxấuphảikhông?”

Quảthậtlànhưvậy.Tôicóthểphânbiệtnhữngngườihoàntoànđếnvớitôivìtấmlòngvànhữngngườivìmụcđíchcánhânmàtiếpcậntôi.Mộtlần,cómộtphụnữbềngoàitỏrarấtcaongạođãnóivớitôithếnày.

“Ngườinhưcậutôigặpnhiềurồi.Tôicũngtừnggiúpđỡrấtnhiềuđứatrẻmồcôinêntôihiểucậucảmthấythếnào.”

Bêncạnh,ngườitagiớithiệuvớitôingườinàyđãlàmrấtnhiềuviệcđángkhâmphụcđếnthếnào.Tôihơinổinóng,totiếngnói.

“Bànóirằngbàhiểucảmgiáccủatôi?”

Thấytôilớntiếngnhưvậy,ngườiphụnữđóliềnlậptứcnóixinlỗi.

“Xinlỗinhé.Tôikhôngbiếtmàlạinóinhưmìnhhiểucậurõlắm.”

Page 177: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Ngườiphụnữđólàthưkýriêngcủamộtchínhtrịgianàođónênquảnhiênlờixinlỗicũngchẳnghềthậttâmmộtchútnào.Vớinhữngngườikhôngthậtlòngvớimình,tôiđềulàmlơnhưtừtrướcđếnnay.Côngtyquảnlýcủatôikhônghềthíchtôinhưvậy.Khôngphảivấnđềtiềnbạcmàlàvấnđềtìnhcảm.

Ngượclại,nhữngngườithựcsựmuốngiúpđỡtôilạithườngkhôngnóinhiều.Họchỉbảotôihãycốlênmàthôi.Tôithấyđượcởhọtháiđộkhiêmnhườngvàsựthànhtâm.Họkhôngcầnphảicốdiễnmàtháiđộđóhoàntoànlàtựnhiên.

Mộtngườitừngchỉnhưviênđánằmbênngoàirìacủaxãhộinhưtôi

Lầnđầutiêntrongđờiđượcbướcvàoxãhội,bướcvàogiữanhữngconngười.

Giữanhữngngườitốtvàngườixấu

Dầndầntôihọcđượccáchđốixửvớimọingười

Đólàviệcmàtôiphảihọckhibướcvàoxãhội.

Mỗilầnthựchiệnphỏngvấnvớicácđàitruyềnhìnhhaycácbáolàtôilạikểđikểlạicâuchuyệntuổithơcủamình,thúthựctronglòngtôicảmthấyphátngánvớiviệcđó.Dùvậy,nếukhôngcótôitrongquákhứthìcũngkhôngcótôinhưngàyhômnay.

LúcđólàkhithựchiệnPhraseconcertlầnba,chúngtôitớicáctrườnghọcởnôngthônhoặccácviệndưỡnglãođểbiểudiễn.Quảlàthầycủachúngtôi!Thầyvẫnluônthựchiệnnhữngbuổibiểudiễnđểgiúpđỡnhữngngườicókhókhănvàchưabaogiờdừnglại.

ỞPhraseconcertđầutiên,tôiđãthamgiavớitưcáchlàngườinhậnđượcsựgiúpđỡvàkhíchlệ.Cònbâygiờ,tôimuốnthamgiavớitưcáchlàngườichođisựgiúpđỡ.Vìvậy,mặcdùrấtxấuhổnhưngPhraseconcertlầnbốncótên“SungbongChoivàPhraseconcert”.Nhữngngườiđếnxemtôibiểudiễnđứngchậtcứngcảhộitrường,córấtnhiềungườiđãđứngxembuổibiểudiễntrongsuốthaitiếng.Cũngcócảnhữngvịkháchnướcngoàinghetinvàtìmđếnbuổibiểudiễn.

Thỉnhthoảngtôicũngnhậnđượclờimờiđidiễnthuyết.Phầnlớnbàidiễnthuyếtđềulấychủđềnhưtrênđờivẫncórấtnhiềungườiphảisốngmộtcuộcsốngnhưtôiđãtừngtrảiqua,hãygiữchặtlấyướcmơcủamình.Lờimờicóthểđếntừcáctrườngđạihọc,cácdoanhnghiệp,quânđội,cơquanquảnchếhaysởgiáodục.Khinghecâuchuyệnvềnhữngnămthángsốnglangthangtrênđườngphốcủatôi,cóngườikhóc,cóngườilạitìmthấyhivọng.Saunày,

Page 178: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

khinghengườitakểlạikếtquảmộtcuộckhảosátvềbàidiễnthuyếtcủatôitạisựkiệndoquỹphúclợixãhộitỉnhGyeongGivàsởgiáodụctỉnhGyeongGiphốihợpthựchiện,cóđến95%ngườinghecảmthấyhàilòngvềbàidiễnthuyếtcủatôi.Điềunàythựcsựkhiếntôihếtsứcngạcnhiên.

Mỗikhinghemọingườitớidựbuổihòanhạchoặcdiễnthuyếtcủatôinóirằnghọtìmthấyđượcýnghĩaquantrọngcủagiấcmơkhinghenhữngcâuchuyệnvàbàihátcủatôi,tôilạinghĩrằnghiệntạikhôngphảilàtôithựchiệnđượcgiấcmơcủamìnhmàbâygiờmớichỉlàbắtđầu.Mớiđây,tôinghemọingườinóirằngmộthuấnluyệnviênngườinướcngoàicủamộtđộibóngđáchuyênnghiệpđãchocáccầuthủxemđoạnghihìnhbiểudiễncủatôiđểkhơidậyýchíchiếnđấutronghọ.

“DùhoàncảnhcókhókhănđếnmứcnàonhưngchỉcầnchúngtakhôngngừngnỗlựcthìchúngtađềucóthểthànhcôngnhưSungbongChoi.Cáccậulàcầuthủchuyênnghiệp.NếucáccậunỗlựcgiốngnhưSungbongChoithìkhôngcóđốithủnàolàcáccậukhôngthểchiếnthắng.”

Mọingườikểlạirằng,cáccầuthủ,saukhinghelờinóiđócủahuấnluyệnviênđãmanghếttinhthầnchiếnđấuvàotrậnđấutiếptheovàgiànhchiếnthắng.Khingheđượccâuchuyệnnàytôilạicàngquyếttâmphảicốgắnghếtmìnhchođếnnhữngphútcuốicùng.

Tôinhớtớibàihát“Myway”củaFrankSinatramàtôitừngbiểudiễntrongPhraseconcert.Khicùngthầyvànămngườikhácbiểudiễnbàihátnày,tôinhìnlạichínhmìnhvàtựhứavớilòngmìnhnhấtđịnhphảitìmraconđườngđicủabảnthân.Trongbàihátcómộtđoạn,“Dùtrảiquabaonhiêukhókhăn,tôivẫnbướctrênconđườngcủamình”.Lúcđó,tôiđãquyếtđịnhrằng“conđườngcủatôi”chínhlàlantruyềnhivọngđếnchomọingười.Vừahát,tôivừahứavớilòngmình,nhấtđịnhsẽkhôngbaogiờđểlạcmấtconđườngấy.

Dườngnhưquyếttâmấycủatôicũngđượctruyềntớimọingười,khibàihátkếtthúc,khángiảvỗtayrấtnồngnhiệt.Tôilạitiếptụcthamgiavàibuổihòanhạctừthiệnnhưthế.Nếucónơinàomờitớibiểudiễn,tôiđềuđồngýđi.Tuyđềulàbiểudiễntừthiệnnhưngvớitôitiềnkhôngquantrọngbởivìởnơitôiđến,tôicònnhậnđượcnhữngthứcònlớnhơncảtiền.Cólần,tôinhậnđượclờimờicủamộtcônhiviện.Đólàlờimờitớibiểudiễntạibuổilễchiataycácbạntrẻđãđủtuổiđểtựlậpvàrờikhỏicônhiviện.Nhữngbạntrẻđócóhoàncảnhtươngtựtôi,cácbạnlớnlêntrongcônhiviện,trưởngthànhvàgiờlàlúccácbạnbướcrangoàixãhội.Khitôiđếnđó,mọingườichàođóntôirấtnồngnhiệt.

Khinhữngđứatrẻbịbỏrơivuimừngchàođóntôi

Page 179: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tôicóthểthấysựcôđơnvàlolắngmàtôiđãtrảiqua

Cũngxuấthiệntrongnhữngngườibạnởnơiđây.

Nắmtaymọingười,dùkhôngnóicâugìnhưngchúngtôivẫnhiểunhau.

Nhữnggiọtnướcmắtđãkhôtừlâu

Lạitràorakhitôinhìnthấynướcmắtcủanhữngngườibạncũngthiếuthốntìnhyêuthươngnày.

Mộttrongnhữngcôngviệcmàtôiđượcmờiđólàthuâmchomộtchươngtrìnhtuyêntruyềncủađàiphátthanh.Chươngtrìnhnàycótên“Bâygiờchúngtahãycùnglàmlạimộtlầnnữanào–Cùngchiasẻtìnhyêuthương”vàđểngườingheđàidầnquenthuộcvớichươngtrìnhtuyêntruyềnnày,mộtđoạnthôngđiệpngắnsẽđượcphátgiữacácchươngtrình.Nhữngđoạnthôngđiệplàsuynghĩvàhivọngcủatôinênmọingườinóirằnglàmnhưthếsẽthuhútđượcsựquantâmcủabạnngheđàimàcũngýnghĩahơn.

“Xinchàomọingười!TôilàSungbongChoi,áquâncủachươngtrìnhTìmkiếmtàinăngHànQuốccủađàitruyềnhìnhcáp.Câunóicóchíthìnênthựcsựkhôngphảilàchuyệnchỉtồntạitrongnhữngcâutụcngữ.

Chỉtronggiâylát,tôiđãbịthanhnhạcmêhoặc.Đôilúctôitựhỏinhữngxúccảmtôicảmnhậnđượctrongmộtgiâyngắnngủiấycókhinàochỉlàmộtgiấcmơ.

Trongmộtxãhộimàngườitachỉnhớtớivịtrísốmộtthìngẫmrađứngthứhaicũngcónhiềuđiềuthúvị.Trướchết,ngườiđứngthứhaikhôngphảichịuquánhiềugánhnặngnênsuynghĩcũngthoảimáihơnvàđócũnglàcơhộiđểcốgắngphấnđấuhơnnữa,đểthổibùnglênquyếttâmnỗlựchơnnữa.Cólẽngườiđứngởvịtrísốmộtsẽkhôngbiếtđếncảmgiácnàyđâu,phảivậykhông?”

Cứnhưvậy,mấyđoạnthôngđiệpđượcphátluânphiêntrênsóngphátthanhmộttuầnliền.Việccóthểtruyềnđạtnhữngđiềumuốnnóitronglòngđếnvớimọingườikhiếntôivừahàohứngnhưngbêncạnhđócũngcảmthấycótráchnhiệm.TôicũngđãtừngxuấthiệntrêntrangbìamộttạpchícủaĐạoTinlành.Khinhìnthấymìnhđangnởnụcườitrêntrangbìatạpchí,bảnthântôicũngphảingỡngàng.Tôiđãtăngcânrấtnhiều.Đếnmứctôikhôngthểtinđượcvìngườiđóhoàntoànchẳnggiốngtôichútnào.Vàthếlàtôiquyếttâmgiảmcân.Tronglúcthamgiachươngtrìnhtìmkiếmtàinăng,cóvẻnhưtôiđãănquánhiềuthịtrồi.

Ngoàiviệcghiâmởđàiphátthanh,cònrấtnhiềucơhộikhácđểtôicóthểtruyềnđạttớimọingườisuynghĩcủamình.TrongsốđócólờimờitớiNhà

Page 180: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Xanh.SaukhithamgiachươngtrìnhKorea’sGotTalent,tôinhậnđượclờimờitừphíatổngthốngđếnthamdựmộtsựkiệncuốinămtạiNhàXanh.Tôinhậnlờivớisuynghĩrằngmộtđứatrẻbấthạnhgiờđượccảnướcquantâmvàbiếttới,lạicóthểđượcmọingườichiasẻ,giúpđỡnhưvậycũngđủđểbùđắpnhữngngàythángtrướcđâyrồi.

Sựkiệnđócótên“Bữatiệccủaâmnhạcvàtròchuyện”.Ởđó,ngoàitôicòncócôNoYoungSimvàPhápLuânđạisưtớidự,cócảcôLeeJiSunnữa.CôLeeJiSundomộttainạnngoàiýmuốnmàbịbỏngtoànthân,phảitrảiquahơnbốnmươicuộcphẫuthuậtnhưngcôkhôngmấtđiýchímàvẫnluônmanghivọngtớimọingười.

ĐếnđótôimớibiếtđâylàmộtsựkiệndànhchocácnhânviênNhàXanhvàgiađìnhcủahọ.Rấtnhiềubộtrưởngvàconcáihọtớidự.Tôicốgắnghếtsứcđểchiasẻnhữngsuynghĩcủamìnhtớimọingười.Tuykhôngchuẩnbịtrướcbàiphátbiểunhưngkhikểlạinhữngcâuchuyệnmàmìnhtừngtrảiqua,từnglờicứnốitiếpnhauđượcnóira.Tôichiasẻtấtcả,từchuyệnvềmộtđứatrẻlẽrađangởtuổiđượcgiađìnhyêuthươngvàchechởlạiphảilangthangngoàiđường,chuyệnvìsaotôilạisaymêthanhnhạc,chuyệntôiđãlàmthếnàođểcóthểmởlòngvàtròchuyệncùngmọingười.Tôicũngkểchuyệnvềnhữngngườihâmmộcủatôi,trongsốhọcónhiềungườikhôngcònnhiềuthờigiannữa,nhưngkhixemđoạnclipcủatôi,họnóicảmơntôi,họxinlỗitôivànóigiờhọcóthểthanhthảnđisangthếgiớibênkiarồi.Cuộcnóichuyệnkếtthúc,tôitrởvềnhà.CứnghĩđếnviệcmộtngườichỉhọchếtcấpbanhưtôicóthểphátbiểutạiNhàXanhlàtôilạicảmthấytrànngậphạnhphúcvàtựhào.

Cònmộtviệcnữacũngkhiếntôicảmthấyvôcùnghạnhphúc.ĐóchínhlànướcMĩ,nơitôitừngmuốntớivàcahátởđó.TôiđãnhậnđượcmộtlờimờitớiMĩ.Ngồitrênmáybay,tôithựcsựđãtớiMĩvớitâmtrạng“bayđếnđó”.Đólàlờimờitừmộtngườihâmmộ,ôngbịbệnhnặngvàcóướcnguyệnmuốngặptôimộtlầntrướckhichết.NơitôiđếnlàSanFransico.Trungtâmcủavănhóahippy,thànhphốcủatìnhyêu,lãngmạnvàtựdo.

Xuốngđếnsânbay,thậtngạcnhiênlàcórấtnhiềungườinhậnratôi.VìkhônggiỏitiếngAnhnêntôikhôngbiếthọnóinhữnggìvớimình,tôichỉbiếtvừađáplạihọbằngcâu“Iloveyou”vừahivọnghọsẽhiểunhữngđiềutôimuốnnói.Thậmchí,nhữngngườiMĩtrongquáncàphêvừagọitêntôivừalạigần,rồimởđoạncliptrongđiệnthoạilênđểxemcóđúngtôilàngườitrongđoạnclipđóhaykhông.

CómộtngườitiếnvềphíatôivànóigìđóbằngtiếngAnh.Đangnóithìbỗngnhiênngườiđóbậtkhóc.Hỏinhânviênđicùngthìtôibiếtđượcngườiđó,nhờnghenhữngbàihátcủatôimàđãđượcanủirấtnhiều.KhitôiđitrênđườngphốHànQuốc,mọingườikhôngcóphảnứnggìquáđặcbiệtnhưng

Page 181: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

đếnđấtnướcMĩxalạnày,đượcmọingườichàohỏi,đượchọnóirằngtôiđãtrởthànhnguồnđộngviênchomộtaiđó,điềunàylàmtôicảmthấychínhmìnhmớilàngườiđượcnhậnsựquantâm,anủitừmọingười.

NgườiđãmờitôinóirằngôngmuốnđượcgặptôinênđãmờitôitớiMĩnhưngsẽthậtlàđángtiếcnếuchỉcómộtmìnhôngđượcnghetôihátnênôngmuốnhỏixemtôicóthểthựchiệnmộtbuổibiểudiễnnhỏvàmờithêmnhữngngườikháctớihaykhông.Khinhậnđượcsựđồngýcủatôi,ngườiđóliềnthuêmộtkhánphòngcósứcchứa400người.Vừachuẩnbịchobuổibiểudiễn,tôivừacócơhộiđượcgặpmọingườiởhộingườiHànvàngàilãnhsựtạiMĩ.Chỉlàmộtbuổibiểudiễntừthiệnquymônhỏnhưngvébánrangaylậptứchếtsạch,khánphòngvớisứcchứa400ngườiấycũngchậtkínchỗ.Mọingười,thôngquathôngbáotrênmạnghoặcqualờingườithânmàbiếtđượctôiđãtớiMĩ.Tôinghenói,còncóngườiđãđápmáybaytớiđểxemtôibiểudiễn.Buổibiểudiễnđócònđượcpháttrênkênhtruyềnhìnhđịaphươngnữa.

KhônglẽởMĩ,tôicònnổitiếnghơnsovớiởHànQuốc,tìnhhuốngnàykhiếntôicảmthấykhábốirối.Trongbuổibiểudiễnđó,tôichuẩnbịhaibàihát.Mọingườiđếnrấtđôngnênbanđầutôimuốnngoàibiểudiễncòndànhnhiềuthờigianđểtròchuyệncùngmọingười.Nhưngvìkhôngthônghiểungônngữnênkhôngcócáchnàođểtròchuyệncùngmọingười.Dùsaothìsovớilờinói,dùngâmnhạccũnggiúptôitâmsựvớimọingườidễdànghơn.Tuybuổibiểudiễnchỉkéodàikhôngquá٣0phútnhưngbảnthântôicũngkhôngtinmìnhcóđủtựtinđểbiểudiễntrênđấtMĩ.

TôicũngthamgialàmkháchmờimộtchươngtrìnhtìmkiếmtàinăngđượctổchứcởthànhphốPaoloAltogầnSanFransico.Trongchươngtrìnhnày,tôiđãhátbài“AmazingGrace”,bàihátdiễntảchínhxácnhấttâmtrạngtôilúcđó.

Ânđiểndiệukỳ,âmthanhsaothậtngọtngào

Cứurỗikẻkhốncùngnhưtôi

Tôiđãtừnglạclối,nayđượctìmthấy

Từngmùlòanhưngnaylạiđượcthấy.

HiệngiờtôiđangsốngởSeoul.NhiềucôngviệckhiếntôithườngxuyênphảilênSeoulnênđểtiếtkiệmtiềnvàthờigianđilại,tôichuyểnhẳnlênđây.ThựctếthìsovớiSeoul,giáthuênhàvàtiềnsinhhoạtphíởDaejeonchẳngđánglàgìcả.Tôichủyếuthamgiacácsựkiệntừthiệnvàcácbuổidiễnthuyếtnêncũngkhôngcóthunhậpcốđịnh.Vìthế,vềmặtkinhtếcũngchỉđủsống.Cáchđâykhônglâu,tôicònđilàmthêmcôngviệcrảitờrơi,thậmchí

Page 182: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

cònđilaođộngchântaymấyngàynữa.

Đượccảthếgiớiquantâmvàbiếtđến

Khôngphảilàđộtnhiênbạnsẽtrởthànhngôisaohaynhàgiàu.

Tôicũngkhôngmongmuốnđiềuđó.

Việcmàtôiphảilàm

Đólàtạoramộtconngườimớitừâmnhạc.

Bởivớitôibâygiờmớilàbắtđầu.

Page 183: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

LờikếtTớinhữngngườiđãchotôilýdođểsống,xincảmơn,tôiyêumọingười

Tôisinhnăm1990vàthamgiachươngtrìnhKorea’sGotTalentnăm2011.Từkhisinhrachođếnkhithamgiachươngtrìnhkiếmtàinănglàkhoảngthờigian21năm.Vớitôi,Korea’sGotTalentđãthayđổihoàntoàncuộcsốngtrong21nămcủatôi.Thậmchíphảinóirằng,việctôithamgiaKorea’sGotTalentkhôngchỉlàthamgiamộtchươngtrìnhtìmkiếmtàinăngmànógiốngnhưtôiđượcsinhratrêncuộcđờinàymộtlầnnữa.

Viếtrathìrấtdàinhưngnóimộtcáchđơngiản,trướckhithamgiaKorea’sGotTalenthaytrướckhiđượcsinhramộtlầnnữa,cuộcđờitôinhưlênhđênhtrênbiểncảrộnglớntốitămvàlạnhlẽo.Đólànhữngnămthángmàcáichếtluônchựcchờđểlôitôixuốngđáybiểnsâu.Trướckhibiếtđếnâmnhạc,tôidườngnhưluônlênhđênhgiữanhữngconnước,chỉbiếtvùngvẫymộtmìnhmàkhôngthểcầucứubấtcứai.

Việcthamgiachươngtrìnhtìmkiếmtàinăngdườngnhưchínhlàconthuyềnđãcứuvớttôikhỏiđáybiểnsâutốitămấy.VàđượcbiếtđếnmọingườithôngquachươngtrìnhKorea’sGotTalentđốivớitôigiốngnhưbảnthânđanglênhđênhtrênbiểnpháthiệnraánhđèncủangọnhảiđăngởđằngxa.TuyởtrêntôicónóichươngtrìnhKorea’sGotTalentđãthayđổihoàntoàncuộcđờitôinhưngmộtmặtcũngcónhữngviệchoàntoànkhôngthayđổi.Trongtôivẫncònnhữngvấnđềchưađượcgiảiquyết,vàđểgiảiquyếtchúng,sẽcầnmộtkhoảngthờigiankhádài.Nhưngtôitinrằngmộtkhiđãnhìnthấyngọnhảiđăngthìchỉcầncốgắngtừngchútmộtbơivềphíatrước,chắcchắnsẽcóngàytôitìmđếnđượcđấtliền.

Bịvứtbỏraxãhội,trongsuốtnhữngnămthángchỉbiếtvậtlộnđểsinhtồn,tôiđãlàmrấtnhiềuviệcxấuxa.Tôiđãlàmngườikháctổnthươngnhiềunhưchínhnhữngvếtthươngmàtôimangtrênmình.Cólẽsẽcóngườicảmthấykhôngthoảimáikhiđọccâuchuyệnvềcuộcsốngmàtôitừngtrảiqua,đầyhỗnloạn,tộiphạm,rượu,thuốclá,bạolực,matúy…Nhưngtôikhôngmuốntôhồnghaybôiđencâuchuyệncủamìnhmàmuốnchiasẻmộtcáchchânthậtnhất.Tôichỉmuốnhồitưởnglạiquãngthờigiantừkhitôibắtđầu

Page 184: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

lănlộntrênđườngphốchotớingàyhômnay.

Mộtngườitừngsốngởdướiđáycùngcủaxãhộinhưtôikhôngcótưcáchđểnóirằngthếgiớinàylàmộtnơiđángsống,ởđâytrànđầyhivọngvàướcmơ.Cũnggiốngnhưcuộcđờikhôngthểbiếnđổihoàntoànchỉtrongmộtbuổisáng,conngườicũngkhôngthểthayđổichỉtrongthoángchốc.Dùvậytôivẫnmuốnnóivớicácbạnvềhivọng.

Cónhiềungườinóirằngtừmộtđứatrẻbánkẹodạo,quabaothăngtrầm,cuốicùngtrởthànhmộtngườinổitiếng,đólànhờcómaymắn.Cũngcóngườihỏitôiđểvượtquarấtnhiềuthísinhvàgiànhvịtríáquântrongmộtchươngtrìnhtìmkiếmtàinăngcủađàitruyềnhìnhphảicóvậnmaylớntớimứcnào.Dĩnhiêncóthểđúngnhưhọnói,tôilànhờvậnmaymớicóđượcnhưngàynay.Trướckhithamgiachươngtrình,khátvọngmuốnchếtcủatôiđãlêntớiđỉnhđiểmvàcănbệnhvềtinhthầnngàycàngtrầmtrọng.Nhưngđiềutôimuốnnóivớimọingườithôngquacuốnsáchnàyđólà,khôngnhưmọingườivẫnnói,từtrướcđếnnay,vớitôi,maymắnluônlàmộtthứrấtxavời.Cáiđãgiúptôiđiđếnđượcngàyhômnaykhôngphảilàsựmaymắnmỏngmanhhơnsợichỉ,chậthẹphơnlỗkimkiamàchínhlàhivọng.

Khicònsốngtrongcănphòngbánhầm,tôithườngngồithẫnthờtrongcănphòngkhôngcóánhmặttrời.Dùcănphòngbánhầmchậtchộivàtốităm,nhưngmỗingày,luôncómộtthờiđiểm,mộttiasángmặttrờimỏngmanhchiếuvào.Vàtronggiâyphútấy,khoảngkhônggiantămtốixungquanhtôilạitrởnêntươisánghơn.Nhưngtiasángấynhanhchóngbiếnmất,cănphònglạichìmtrongtĩnhlặngvàbóngtối.Nólàmtôinhiềulúctưởngnhưmìnhchỉlàtưởngtượngraánhsángmàthôi.

Nhưngchỉcótôiluônnhốtmìnhtrongcănphònglàkhôngbiếtrằngbênngoài,ánhmặttrờilúcnàocũngchiếusángrựcrỡ.Nếulúcnàochúngtacũngchỉđóngchặtcửa,kéorèmvàcuộnmìnhtrongchănthìchúngtasẽchẳngbaogiờcóthểnhìnthấytiasángmặttrời.Nhưngchínhtiasángmàchúngtanhìnthấytrongthoángchốcấysẽkhiếnchúngtamuốnmởcửasổ,kéorèmvàbướcraconđườngtrànngậpánhnắng.

Mộtngườihâmmộbịungthưđạitrànggiaiđoạncuốiđãnóivớitôirằng,mộtđứatrẻnhưtôicòncóthểvượtquađượccuộcsốngnhưthếtrongkhibảnthânônglạichỉbiếtthanthântráchphận.Khingheôngnóicâunày,tôicảmthấythậthổthẹn.Nhữngngàythánglănlộntrênđườngphố,lúcnàotrongđầutôicũngtrànngậpsuynghĩmuốnchết.Khôngphảitôicốgắngđểsốngmàlàphảisốngvìkhôngthểchếtđược.KhitheothầyParkJeongSođinhàthờ,lúcnàotôicũngđặtnhữngcâuhỏiđầyoánhậnvớiĐứcChúaTrời.Tạisaotôilạiphảisốngnhưthếnày?TạisaoNgàilạibắttôiphảitrảiquanhữngthửtháchnhưvậy?Tạisaolạikhôngđểchotôiđượcchết?

Page 185: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

Tôichỉbiếtnhìnthếgiớiquanhmìnhtoànmộtmàuđentămtối.Tôicốtìnhkhôngmuốnnhậnrarằngởmộtnơinàođótrênthếgiớinàyvẫncóánhsángchiếurọi.Dùcónhìnthấytôicũngchorằngánhsángsẽchẳngbaogiờchiếuđếnmìnhnêntôichỉbiếtnhốtmìnhtrongcănphòngnhỏtămtối.

Nhưngkhinhìnlạitôibiếtđókhôngphảilàtấtcả.ThầyParkJeongSo,ngườiđãnhậntôilàmhọctròvàdậychotôithanhnhạcmàkhôngvìmộtmụcđíchcánhânnào;côKimKyungEun,côYuHyunJung,nhữngnhânviênphúclợixãhộiđãluônhếtmìnhgiúpđỡtôi;nhữngngườiđãủnghộchotôi;bácbántteokbokki,ngườiđãđặttênchomộtđứabébánkẹomồcôinhưtôi;ngườichịởcửahàngđiệnthoạiđãchotôicảmnhậnsựấmápđầutiêntrongđời;ngườianhbánkẹodạođãgiúpđỡtôikhitôiđóingấttrênđườngvàmuamìtrộntươngđenchotôiăn;bácrùa,ngườiđãchocơmđểtôiăn,chotôiquầnáođểmặc;nhữnggiáoviênởtrườnghọcbuổitối,nhữngngườiđãluôncốgắngđểvựctôidậykhỏicuộcsốngởđáycùngxãhội;thầyrùa,ngườiluônchotôitiềnmuamìđểăn;anhYeJong,ngườiđãdẫntôiđinhàthờ;anhppeppero,ngườiđãchotôicảmnhậnđượcmộttìnhbạnấmáp;nhữngvịchấpsựđãgiúptôicómộtcănphòngđểở…Chỉcómìnhtôilàkhôngnhậnrarằngmìnhđãnhậnđượcbiếtbaonhiêusựyêuthươngtừmọingười.Cólẽnàonhữngngườikhôngđượcnhậntìnhyêuthươngtừgiađìnhlạicóthểđượcnhậnmộttìnhyêulớnlaohơnđểbùđắp.

NgaycảkhithamgiachươngtrìnhKorea’sGotTalent,tôivẫnluônbịchiphốibởimặccảmtựtivàsuynghĩmìnhkhôngđượcngườikhácyêuthương.Tôiđãrấtsợhãi,mộtngườinhưtôimàcũngdámbướclênsânkhấuvàháttrướcmặtmọingười,chẳngkhácgìđitìmsựchếnhạocủamọingười.NgoàithầyParkJeongSo,tôichưabaogiờkểquákhứcủamìnhchobấtcứainênsaukhinóivềquákhứđầytămtốivàảmđạmấy,tôirấtlolắng,sợrằngsẽphảinghenhữnglờichỉtrích,chếgiễutừmọingười.Nhưng,khiđãbàytỏhếtvớimọingườitấtcảnhữnggìtôivẫnluôngiấutronglòng,tôimớinhậnrarằngsựtựtivàmặccảmtừtrướcđếnnaycủatôiđềukhôngcóthật.Chúngcắmrễvàlanrộngtrongtâmhồntôi,nhưngkhiđãnhổbỏđượccáirễấyvàđểmọingườicùngxem,chúngkhôngthểgiàyvòtôinhưtrướcđâynữa.

SaukhithamgiaKorea’sGotTalent,mỗikhigặpaiđónóirằngnhờcótôimàhọtìmthấyđượchivọngvàdũngkhíthìchínhbảnthântôicũngcóthêmhivọngvàdũngkhí.Cứnhưvậy,khigiữangườivớingườithônghiểunhau,giúpnhaucóđượchivọngvàdũngkhíthìvếtthươngcủatôicũngdầndầnđượcchữalành.Khicònlàmộtđứatrẻsốnglangthangtrênđườngphố,tôiđãkhócrấtnhiềukhinghĩrằngdùmìnhcóchếtcũngchẳngcóainhớđến.Nhưnggiờđây,córấtnhiềungườinhớđếntôivàchínhđiềuđóđãtrởthànhlýdođểtôitiếptụcsống.

Cómộtbàiháttôitừngđượcnghekhicònlangthangđibánkẹotrên

Page 186: Dù thế nào cũng phải sống, bởi chúng ta chỉ sống một lần...nhưng tôi đã không thể đơn giản gật đầu chấp nhận. Quãng thời gian tôi từng

đường.Gầnđây,hầunhưngàynàotôicũngnghebàihátấy.Bài“Bằngtìnhyêuthương”củaHaebaragi.Tôikhôngcảmthấyđồngcảmkhinghenhữngbàihátthịtrườngkiểunhư“Bạngáitôikhôngngheđiệnthoại,cóvẻlàcôấyđanggiậndỗi”,nhưngbài“Bằngtìnhyêuthương”lạilàmtôicảmthấyxúcđộng.

Trongcuộcđờimìnhcómộtviệcmàtôiphảilàm

Dùđứngtrêncánhđồnglộnggió,tôicũngkhôngcảmthấycôđơn

(….)

Bằngtìnhyêuvĩnhviễnkhôngbaogiờđổithaycủachúngta

Hãychìatayravàchiếurọinhữngnơitămtối.

Nhữngbàiháttôiđượcnghetrongnhữngkhoảngthờigianuám,đầytămtốivàhiuquạnh,nếukhôngcóchúng,cólẽtôivẫnsẽkhôngbiếtđượcởđâuđóđangcóánhsángchiếurọivàcuốicùng,vẫncứmãingồithumìnhtrongbóngtối.Nhờcóâmnhạc,tôiđãvượtquađượccâycầuthửthách,vàgiờđây,nếucómộtviệctôinhấtđịnhphảilàmthìđóchínhlàtìmđếnnhữngnơitrànđầytuyệtvọngđểcấttiếnghát.Nếulàmnhưvậymàtôicũngcóthểnhưlờibàihátkia“Chìatayravàchiếurọinhữngnơitốităm”,thìtôikhôngcònmongướcgìhơn.

Cónhiềulúc,vìquábậnrộn,tôiquênmấtnguyệnvọngđócủamình.Mỗikhinhưthế,tôilạinghĩtớingườihâmmộbịungthưgiaiđoạncuốivẫngiànhhếttìnhcảmyêuquývàủnghộtôi.Khôngbiếtôngsẽrađilúcnào.Nhờcóôngmàtôibiếtđượcmỗingàyđượcsốngquýgiáđếnnhườngnàovàtôitựthúcgiụcmìnhphảichămchỉhọchànhvàluyệntậpnhiềuhơnnữa.TôisẽnỗlựcvàquyếttâmđểsaunàycóthểtrởthànhmộtgiọngnamcaodòngnhạccổđiểngiaothoagiốngnhưAndreaBocelli.Tôimuốnđềnđápnhữngngườiđãluônủnghộvàyêuthươngtôi.

Khôngbiếttrongtươnglaitôisẽgặpphảinhữngthửtháchgì.Nhưngtôisẽkhôngbaogiờngừnglàmộtngườihátlênhivọngvàtruyềnđihivọng.

Gửitớinhữngngườiđãchotôilýdođểsống,

Xincảmơn,tôiyêumọingười